1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Tiểu thư, anh là đàn ông sao? - Tô Lưu (5)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. lolemcalas

      lolemcalas Well-Known Member Staff Member Moderator

      Bài viết:
      1,707
      Được thích:
      7,787
      Chương 6

      Editor: TTX

      Mỗi lẫn Kỉ Vân Khởi vừa , Lâm Mạt Nhiên đều cảm nhân được sâu sắc, có lẽ từ Mĩ đến. Đàn ông Trung Quốc bình thường, giống như , cả ngày đem mấy từ “ giường” linh tinh giắt ở bên miệng, hơn nữa còn tự nhiên, giống như bình thường “ăn cơm”, “ dạo phố” vậy. Phải biết rằng, hai người bọn họ tại phải trong quán bar, phải là đôi nam nữ dẫn nhau tìm vui, tại, bọn họ ở trong cửa hàng bánh ngọt, trước mặt bày phải rượu đỏ mà là bánh ngọt. Như thế nào mà khi người kia hai từ “ giường” biểu tình cũng có chút ngượng ngùng nào?

      Kỉ Vân Khởi thấy ngẩn người, nửa này trả lời, liền mở miệng : “chẳng lẽ tôi đoán sai rồi, vậy ý của muốn rốt cuộc là cái gì?”

      Lâm Mạt Nhiên có chút căm tức, lấy miếng bánh ngọt nhét vào miệng, tức giận : “ phải chủ động mời tôi vào sao? hẳn là có chuyện muốn cùng với tôi. Được rồi, bây giờ mẹ tôi rồi, muốn cái gì . Về chuyện tối hôm đó, hãy tất cả ra , cần thừa nước đục thả câu”.

      “Được rồi, tối hôm đó xảy ra chuyện gì cả”.

      Lâm Mạt Nhiên bị sảng khoái khiến cho sửng sốt, hỏi: “ ?”

      “Như thế nào, khiến thất vọng rồi, chẳng lẽ, hy vọng phát sinh ra chuyện gì ?”

      “Đương nhiên phải, tôi chỉ cảm thấy kỳ lạ, nếu cái gì cũng xảy ra, vì sao lúc tỉnh lại vào buổi sáng, lại ở trong phòng, chẳng lẽ cũng uống say, nổi ?”

      Kỉ Vân Khởi gõ gõ ngón tay thon dài xinh đẹp, phủ nhận : “ nhầm rồi, đó là phòng của tôi, phải của . thực tế, là cố tình theo tôi về phòng, tôi có cách nào, đuổi cũng đuổi , khiêng cũng khiêng được, đành phải chia cho nửa giường.

      Cái câu “khiêng cũng khiêng được” kia, rất tổn thương người khác. Ý tứ kia giống như , Lâm Mạt Nhiên thực rất béo rất nặng, thế cho nên tên đàn ông to lớn, thân cao qua mét tám còn khiêng nổi . Lâm Mạt Nhiên nghe xong, yên lặng nhéo nhéo thịt eo, trong lòng thầm: “kỳ cũng có béo mà, làm sao có thể khiêng nổi nhỉ ?”

      Kỉ Vân Khởi giống như nghe được thắc mắc của , chủ động giải thích : “ say rượu đến điên, sức lực so với người bình thường lớn hơn chút. Tôi vốn định muốn gọi người giúp đưa , nhưng lúc sau lại xảy ra tình huống bất ngờ”.

      “Tình huống bất ngờ? Tình huống bất ngờ gì?”

      Kỉ Vân Khởi có điểm trẻ con cười cười. trả lời: “Tôi cũng uống chút rượu, cảm thấy chóng mặt, để ý cái liền ngủ rồi, cho nên…”

      làm sao có thể ngủ, có trách nhiệm, ít nhất cũng phải tìm người mang tôi trước chứ”.

      “Là lôi kéo tôi uống rượu, hơn phân nửa buổi tối đều lôi kéo tôi kể khổ, tôi ngay cả có miệng cũng thể , trừ bỏ uống rượu, tôi còn có thể làm gì ?”

      "Này, vậy sao còn để ý đến tôi, trực tiếp đá tôi là được, sao còn cho tôi theo vào phòng”. Khi Lâm Mạt Nhiên lời này xong có chút chột dạ, lo lắng. Giống như là người ta giúp , lại bị cắn ngược lại cái vậy.

      “Được rồi, tôi thể thừa nhận, kỳ tôi đối với chuyện tình của cảm thấy hứng thú, cho nên, tôi rất kiên nhẫn lưu lại nghe hết. Dù sao ở tiệc cưới cũng nhàm chán, tôi cũng quen ai, khó có người nguyện ý đem chuyện riêng của mình chia sẻ cho tôi, tôi có lý do gì mà nghe cả”.

      tia áy náy trong lòng Lâm Mạt Nhiên lập tức tan thành mây khói. Người kia phải nhàm chán bình thường, nghe béo tố khổ vui lắm sao? Người Mỹ, quả nhiên đều là ăn no rửng mỡ.

      Nhưng mà, còn có thể gì? Chuyện này thấy thế nào cũng là tự tìm. Quả nhiên, say rượu hỏng việc, việc gì nên làm đều làm.

      “Quên , dù sao chuyện qua rồi. Hy vọng đem chuyện tôi với cho người khác, được chứ?”

      “Được, tôi cũng thích bàn tán chuyện riêng tư của người khác, cho nên về chuyện tối hôm đó, tôi chữ cũng .Chẳng qua cứ cho qua như vậy, mẹ có liệu có buông tha cho tôi ?”

      “Mẹ tôi?”

      “Đúng vậy.” Kỉ Vân Khởi chỉ chỉ cửa lớn, : “Tôi đoán, mẹ tại nhất định đến nhà chị dâu, hướng họ hỏi thăm về tình hình của tôi, sau đó…”

      “Sau đó làm sao?”

      “À, sau đó đại khái là tạo áp lực cho tôi, hy vọng tôi có thể lấy ”.

      “Phốc!” Lâm Mạt Nhiên hoảng sợ, ngụm chocolate nóng vừa vào miệng liền phun ra, trực tiếp phun đầy lên tay . vội vội vàng vàng chạy tìm khăn lau tay, miệng lại ngừng kêu: “ có khả năng, mẹ tôi làm sao có thể làm loại chuyện này? Tính tình mẹ tôi, tôi hiểu nhất, bà có khả năng để ý đến , phù hợp với tiêu chuẩn con rể lý tưởng của bà”.

      “Như thế nào, tôi tốt sao ?”

      “Bà có khả năng đem con mình gả cho tên tiểu tử ở cửa hàng bánh ngọt làm công. Bộ dáng xinh đẹp của lại dùng được, người Mỹ các người hiểu giá thị trường của Trung Quốc, tại ở Trung Quốc, đàn ông đẹp trai chưa chắc lấy được vợ, phải có tiền mới được, ít nhất cũng phải có công việc tốt.”

      “Phải ?” Kỉ Vân Khởi bừng tỉnh đại ngộ, vuốt cái trán : “ tôi hình như nhắc tôi chuyện này, nhưng tôi quên mất. Tôi còn tưởng rằng, chỉ cần có thân phận là người Mỹ, về Trung Quốc lo lấy được vợ. tại xem ra như thế vẫn chưa đủ’’.

      Lâm Mạt Nhiên lý giải được lời của Kỉ Vân Khởi, hỏi dò: “Nhìn xem như có điểm thất vọng? Chẳng lẽ, định lấy tôi ?”

      Lời vừa ra, Kỉ Vân Khởi đứng bật dậy, bày ra biểu tình giật mình, Lâm Mạt Nhiên nhanh miệng thêm câu: “Quên , tôi đùa đấy.”

      “Làm bạn bè là tốt rồi. Tôi nghĩ với tính cách này của chúng ta có thể làm bạn bè, tốt xấu gì tôi cũng biết chuyện bí mật sâu trong nội tâm của , coi như có chút hiểu biết về . Về sau chúng ta liền làm bạn bè . Về chuyện kết hôn, còn phiền giải thích với mẹ chút, nếu bà biết, tôi chỉ ở trong này làm công, còn làm ông chủ của cửa hàng bánh ngọt này, tôi nghĩ, bà đem gả cho tôi đấy.”

      “Ông chủ? từ khi nào mà trở thành ông chủ của nơi này?”

      “Mới vừa rồi, tôi mua nó.”

      Lâm Mạt Nhiên buông tay, dĩa ăn trong tay “ầm” tiếng, rơi vào đĩa sứ bàn, vẻ mặt xấu hổ cười cười, trong lòng thầm nghĩ : mình quả nhiên ngu ngốc, sao có thể tin lời ? Trong lời của vừa mới cái gì mà đối với công ty trai có hứng thú linh tinh, là cũng đem mình lừa luôn. Kỳ , dùng ngón chân cũng có thể nghĩ đến, tên từ Mỹ về, người sao lại có tiền, trai giỏi giang như thế chỉ số thông minh của em trai có thể kém đến mức nào. em nhà họ Kỷ này, chỉ sợ chỉ có ngoại hình hơn người, mà còn lắm tiền nhiều thủ đoạn.

      “Được rồi, tôi cố gắng thuyết phục mẹ tôi.” Lâm Mạt Nhiên có chút đau đầu, “Nhưng phải dùng lý do nào đây? Bà nếu biết là kẻ có tiền, nhất định buông tha đâu. là phiền quá, sao cố tình lại khiến cho bà nhìn thấy tôi và ở cùng phòng chứ ?”

      “Kỳ , cứ theo tình hình thực tế mà là được, cho bà biết, đêm đó chúng ta gì cũng chưa làm.”

      “Bà làm sao có thể tin tưởng được, nếu vài câu có thể khiến bà tin, tôi cũng cần phiền não như vậy.”

      “Vậy mang bà bệnh viện, làm kiểm tra cho bà xem”.

      “Kiểm tra? Kiểm tra cái gì?”

      Kỉ Vân Khởi vẻ mặt đương nhiên: “kiểm tra màng trinh, cho mẹ nhìn coi màng trinh của vẫn còn, phải cái gì cũng đều được giải quyết sao.”

      “Kỉ…Kỉ Vân Khởi!” Mặt Lâm Mạt Nhiên đỏ bừng, toàn thân đều nóng lên. Người kia sao có thể ra lời hạ lưu như thế, đúng là tên lưu manh.

      “Làm sao vậy, biện pháp này tốt sao?”

      …tôi…tôi…” Lâm Mạt Nhiên gấp đến độ đều lắp bắp, nghẹn chừng hơi, mới rống lên: “ làm sao mà biết tôi vẫn còn là xử nữ!”

      tự mà. Tối hôm đó lôi kéo tôi lải nhải, xong liền tới điều này. Đại khái và vì bất bình với thái độ của Hứa Đình Uy đối với . yên tâm, lúc đó tôi vẫn chưa uống rượu, nhớ lầm đâu. Nếu lừa gạt tôi, biện pháp này hẳn là có thể ngăn chặn miệng của mẹ ".

      Lâm Mạt Nhiên còn biết nên cái gì, đối mặt với tên đàn ông cái gì cũng dám , cái gì cũng để ý, còn có thể gì bây giờ ? Huống chi, đây là do chủ động cho người khác biết, Kỉ Vân Khởi mới vừa về nước được thời gian ngắn, có khả năng từ nơi khác nghe được chuyện riêng tư của rằng đến tận bây giờ vẫn còn là xử nữ.

      Quả nhiên, đây là chủ ý tuyệt diệu, hơn nữa, cũng đồng thời là chủ ý khiến người ta mất mặt.

      Lâm Mạt Nhiên cả người đần độn, cũng biết mình từ ghế dựa đứng lên như thế nào, như thế nào bị Kỉ Vân Khởi mang ra khỏi cửa hàng bánh ngọt, lại làm sao có thể ngồi xe của . Đợi đến lúc ý thức tỉnh táo, xe chạy, hướng nhà .

      " muốn làm cái gì ?"

      "Đưa về nhà. Tuy chúng ta thể thành người , nhưng tôi cũng vừa rồi mà, chúng ta làm bạn bè thành vấn đề. Đưa bạn bè về nhà là chuyện bình thường."

      " biết nhà tôi ở đâu sao ?"

      "Đúng vậy, vừa mới , nhớ ?" Kỉ Vân Khởi xoay qua nhìn chằm chằm Lâm Mạt Nhiên, hơi nghi hoặc : "Chẳng lẽ lại uống rượu ? Tôi ngửi được mùi rượu người mà."

      Lâm Mạt Nhiên chỉ có thể cười khổ, còn cái gì để ? cùng tên Kỉ Vân Khởi này là trời sinh tương khắc mà, đối mặt với , chẳng sợ thần trí hay ý thức , cũng có thể tự giác mà ra đống tin tức hữu dụng. Xem ra về sau nên cách xa chút, bằng có ngày nào đó, chính tự đem mật mã ngân hàng luôn cho .

      miên man suy nghĩ, Lâm Mạt Nhiên đột nhiên cảm giác được xe như muốn bay lên, cả người theo xe tiến lên mà lắc lư ngừng, sợ tới mức hai tay nắm chặt lên tay vịn, quay đầu hướng Kỉ Vân Khởi hô : " làm gì vậy, chạy nhanh như vậy làm gì ? "

      "Ngồi cẩn thận, tôi nghĩ cách cắt đuôi chiếc xe đằng sau."

      " Vì sao ? "
      251XYZ thích bài này.

    2. lolemcalas

      lolemcalas Well-Known Member Staff Member Moderator

      Bài viết:
      1,707
      Được thích:
      7,787
      Chương 7. Đùa giỡn

      Editor: TTX

      Xe đường phóng nhanh quốc lộ, Lâm Mạt Nhiên ngồi bên trong bị choáng váng đến thất điên bát đảo, tuy rằng bản thân mang tầng mỡ dày, nhưng vẫn tránh khỏi cả người đau đớn. Hơn nữa thần kinh khẩn trương cao độ, Lâm Mạt Nhiên nhịn được lớn tiếng kêu la.

      Kỉ Vân Khởi lại giống như rất hưởng thụ khoái cảm phóng xe này, chút nào để ý đến người bên cạnh rống như quỷ kêu, rất nhanh cắt được đuôi, dưới chân chậm rãi dùng sức, nhấn chân ga.

      Lâm Mạt Nhiên nhìn kim chỉ tốc độ càng ngày càng hướng lên , sợ tới mức sắc mặt trắng bệch, quay nhanh qua cầm lấy tay Kỉ Vân Khởi, kêu rên : "Dừng lại, mau dừng lại, vượt quá tốc độ bị cảnh sát bắt, bị camera giao thông chụp được!"

      " , con đường này có camera, cảnh sát cũng hay xuất ".

      " điên à, muốn chết tôi cũng ngăn cản , nhưng cần kéo theo tôi. Tôi còn chưa qua chuyện đương đâu, tôi muốn Tây Thiên sớm như vậy."

      " là miệng quạ đen". Kỉ Vân Khởi lấy tay che miệng Lâm Mạt Nhiên, đem đầu đẩy ra ngoài, phân phó : "Trật tự chút, cứ cãi lộn như vậy, hại tôi phân tâm, đến lúc đó xảy ra chuyện đấy."

      Uy hiếp này hiển nhiên rất hiệu quả, Lâm Mạt Nhiên lập tức ngoan ngoãn ngậm miệng, đáng thương lui vào ghế phụ, càng ngừng hướng về trời cao cầu nguyện, hy vọng ông trời phù hộ cho phúc lớn mệnh lớn, hy vọng tên tiểu tử này trước khi xảy ra tai nạn nhanh tỉnh táo lại, sớm chút dừng xe lại.

      Kỉ Vân Khởi để ý lải nhải vô nghĩa, tiếp tục tăng tốc, dường như nơi này là đường cái, còn tưởng rằng chính mình ở trường đua xe, tốc độ xe có thể hạn chế mà tăng tốc.

      Lâm Mạt Nhiên bắt đầu buồn nôn, xe ngừng đổi lộ trình khiến choáng váng hồ đồ (chóng mặt), mấy miếng bánh ngọt vừa ăn ở trong bụng đảo qua lộn lại, có cảm giác muốn phá yết hầu mà phun ra.

      Ý thức được điều này, sợ tới mức nhanh chóng che miệng. Xe tên này hình như rất đắt tiền, nếu phun ô uế, chỉ sợ phải bồi thường. vừa thất nghiệp, thuộc loại người nghèo có thu nhập thấp, có khả năng gánh vác số nợ cao thế.

      Kỉ Vân Khởi hơi nghi hoặc liếc mắt nhìn cái, nhịn được nở nụ cười, tốt bụng nhắc nhở: " cầm giữ tay vịn sao ? Tôi lại muốn tăng tốc".

      Lời vừa dứt, Lâm Mạt Nhiên còn chưa kịp đưa tay lên , cảm giác được lực quán tính cực lớn đem đẩy về phía trước, "cộp" tiếng, đầu bị đập vào hòm giữ đồ phía trước chỗ ngồi, sau đó lại bị bắn ngược trở về. Còn chưa kịp định thần Lâm Mạt Nhiên nghe được tiếng phanh xe sắc nhọn, cảm giác được xe trong nháy mắt ngừng lại, còn chưa kịp thở ra, liền nhìn thấy chiếc xe thể thao màu trắng nghênh ngang tiến lại đây, hướng về phía Kỉ Vân Khởi điều khiển xe mà trực tiếp lao tới.

      "A….." đúng lúc tiếng thét chói tai của Lâm Mạt Nhiên vang lên, cùng với thanh sắc nhọn chói tai, chiếc xe thể thao màu trắng cũng nhanh chóng phản ứng, lốp xe ma sát kịch liệt với mặt đường, cách xe Kỉ Vân Khởi chừng thước mà gian nan dừng lại.

      Hai chiếc xe, cây cầu trống trải, đỗ thành hàng, thiếu chút nữa đâm vào nhau, gây ra tai nạn giao thông nghiêm trọng.

      Giống như tự mình vượt qua nguy hiểm, đối với Lâm Mạt Nhiên mà , nôn hay nôn còn quan trọng, quan trọng là, rốt cục cũng giữ lại được cái mạng , vẫn an toàn sống sót.

      Mang theo sợ hãi, Lâm Mạt Nhiên hai tay run run mở cửa xe, trực tiếp nhảy xuống, đỡ lấy khung cửa, há to miệng thở phì phò, nhìn Kỉ Vân Khởi tao nhã từ xe xuống, dùng sức đóng sầm cửa xe, tựa vào bên cạnh xe, hướng về mỹ nữ vừa bước xuống từ chiếc xe thể thao đối diện cười : "Xin hỏi, tìm tôi có chuyện gì sao ?"

      "Kỉ Vân Khởi !" Lâm Mạt Nhiên thực rất muốn khóc, " bị điên à, biết làm như vậy rất nguy hiểm ? Nếu ta dừng lại đúng lúc, lúc này chúng ta sớm ở dưới sông làm mồi cho cá !"

      "Đừng lo, tôi biết tính năng của xe ta, cũng tính toán khoảng cách lúc đó của chúng ta, đủ để ta kịp phanh xe lại."

      " làm sao biết được ta có thể phản ứng nhanh như vậy hay ?" Lâm Mạt Nhiên tức giận đến giậm chân, tên này phần tử nguy hiểm, tùy thời tùy chỗ đều khiến người ta đau tim, quả thực muốn người khác sống.

      "Thôi mà…." Kỉ Vân Khởi đánh giá mỹ nữ vài lần, mỉm cười : "Tôi tin tiểu thư đây xinh đẹp như vậy trình độ đạp phanh xe cũng nhất định tệ".
      [​IMG]
      251XYZ thích bài này.

    3. lolemcalas

      lolemcalas Well-Known Member Staff Member Moderator

      Bài viết:
      1,707
      Được thích:
      7,787
      Chương 8. Thu phục

      Editor: TTX

      Do Lâm Mạt nhiên ngờ tới tình huống này, nên chỉ có thể chấp nhận số phận, áp chế sợ hãi trong lòng, lại ngồi vào xe Kỉ Vân Khởi. Sau khi xe khởi động, kìm chế được mà quay đầu nhìn lại vài lần, nhìn ra xa xa thấy trong tiểu khu là lớp lớp biệt thự, nhịn được mà cảm thán: "Sao có người lại ở nơi này ? Nhìn nhìn lại cũng chỉ có tiểu khu duy nhất, ngoài cửa phải sông là quốc lộ, ngay cả cái cửa hàng cũng có. Sao lại chạy đến nơi mà đến phân chim còn có này để sống ?"

      "Nơi này rất yên tĩnh, phong cảnh tệ". Lúc này Kỉ Vân Khởi cũng phóng nhanh, có lẽ là sợ Lâm Mạt Nhiên chịu kích thích quá độ, cố ý chạy chậm lại, lái xe rất vững vàng, còn mở nhạc , giúp dần dần lấy lại cảm xúc thăng bằng.

      "Đúng thế, rất yên tĩnh, nhưng mà làm sao lại chạy đến đây ?"

      "Đây là nhà tôi, tôi chỉ cảm thấy địa hình có vẻ quen thuộc, con đường này bình thường có rất ít xe chạy qua, dùng để chặn chiếc xe thể thao kia là thích hợp nhất’’.

      Lâm Mạt Nhiên nghe xong cằm đều sắp rớt xuống: "…đầu óc được cấu tạo từ gì vậy, sao lại nghĩ ra biện pháp kỳ lạ như vậy ? Chạy đến cửa nhà mình chỉ vì muốn chặn chiếc xe ? Nếu muốn ta dừng xe có thể đỗ xe lại ven đường, rồi chờ ta xuống xe là được. Chuyện này đáng để chạy nhanh thế sao ? Muốn đem người ta dọa chết à ?"

      " biết như thế rất kích thích sao ?"

      "Vâng ! phải kích thích thích bình thường đâu ạ". Lâm Mạt Nhiên cảm thấy cảm giác buồn nôn kia lại xuất , liền nhanh chóng ngậm chặt miệng.

      Kỉ Vân Khởi thấy khỏe, mở tủ lạnh ra lấy chai nước khoáng, nhét vào trong tay , sau đó lại cười tủm tỉm như trước, tự mình lái xe. Lâm Mạt Nhiên cảm nhận lạnh lẽo trong lòng bàn tay, quan sát vẻ mặt của Kỉ Vân Khởi, lại phát tên này thực rất may mắn. Nhìn khuôn mặt kia của , rất dễ khiến cho người ta tức giận, rồi lại cảm thấy phát giận lên lại rất vô nhân đạo.

      Diện mạo cùng tính cách của Kỉ Vân Khởi hoàn toàn đối lập nhau. Nhìn qua cả người đều vô hại, thậm chí có chút trẻ con, nhưng thực ra lại là người quyết đoán, hơn nữa trong xương lại tồn tại những suy nghĩ an phận, lúc nào cũng nghĩ đến mạo hiểm. Lúc bình thường chuyện to gan lớn mật còn chưa tính, ngay cả lúc có chuyện cũng quan tâm, đến mạng cũng có thể cần. Bây giờ nghĩ lại, Lâm Mạt Nhiên lại càng sợ, nếu vừa rồi chiếc xe kia mà kịp dừng lại, tại Kỉ Vân Khởi nhất định cả người đầy máu, nằm xe cứu thương.

      Coi như còn có lương tâm, tuy rằng nổi điên, nhưng cuối cùng còn nhớ quay đầu xe, điều khiển xe nhắm ngay hướng xe thể thao tới. Cho dù có chết, có lẽ cũng là chết trước.

      Nghĩ đến đây, Lâm Mạt Nhiên tốt bụng mở miệng : "Về sau lái xe phải cẩn thận. Ở đây phải là nước Mỹ, ở Trung Quốc, lái xe như thế là được, có thể bị phạt tù".

      "Cho dù ở Mỹ, lái xe như thế cũng được".

      Lời của Kỉ Vân Khởi khiến Lâm Mạt Nhiên lúc lâu cũng phản ứng lại, mãi đến khi nước đọng ngoài vỏ chai rớt xuống, mới giật mình tỉnh lại: "Này, thế sao còn dám chạy xe như vậy ? như vậy, sao lại chưa bị bắt ngồi tù thế ?"
      Kỉ Vân Khởi xoay người qua, cười hồn nhiên, thành : "Xin lỗi, lần sau tôi cẩn thận, xúc động như vậy nữa".

      "Lần sau ? Lần sau tôi mà còn ngồi xe tôi chính là heo!" cần phải xen vào chuyện sống chết của , mặc kệ tự nổi điên . Lâm Mạt Nhiên cảm thấy, ngày nào đó, chính nhìn thấy tên người kia trong danh sách những người tử vong do tai nạn giao thông ở tivi.

      đường lo lắng đề phòng ngồi xe, về đến nhà, Lâm Mạt Nhiên liền chạy trối chết. Cả đời này của , trừ bỏ trong đám cưới của chị họ bị bắt quả tang làm chuyện xấu hổ rồi bỏ chạy đây cũng là lần trốn nhanh nhất. Lần đầu là vì xấu hổ, còn lần này là do tiếc mạng. Mất mặt là , mất mạng mới là chuyện lớn. Kỉ Vân Khởi này nhất định là khắc tinh của .

      Kỉ Vân Khởi có chút buồn cười nhìn Lâm Mạt Nhiên nhảy khỏi xe, liền chạy vọt vào nhà mà quay đầu lại. Nhịn được nở nụ cười, bên cười, bên lại rút di động ra nhấn dãy số, giọng điệu vui vẻ : "Úc Thù à ? lâu gặp, buổi tối ra ngoài ăn bữa cơm nhé."

      Bên này Kỉ Vân Khởi bận tán , còn bên kia, Lâm Mạt Nhiên lại tốt số như vậy. Lúc về đến nhà, mẹ già còn chưa về, ba già
      [​IMG]
      251XYZ thích bài này.

    4. lolemcalas

      lolemcalas Well-Known Member Staff Member Moderator

      Bài viết:
      1,707
      Được thích:
      7,787
      Chương 9. Khi thắng khi thua

      Editor: TTX

      Lâm Mạt Nhiên biết rằng về nhà nhất định gặp tình huống như thế. chuẩn bị sẵn tư tưởng bị mẹ già lôi xem mắt, ăn cơm, làm quen, đến tham gia các hoạt động xã giao, xem mẹ tuyển chọn. Có lẽ bà là do thấy chị họ tái hôn mà chịu kích thích nên chuẩn bị để sắp tới thu xếp chuyện chung thân đại cho .

      Nhưng mà muốn quyến rũ Kỉ Vân Khởi, nhiệm vụ này khó chẳng khác nào lên trời cả. Qua vài lần đối đầu, Lâm Mạt Nhiên ý thức được điểm đó. So sánh chỉ số thông minh của và Kỉ Vân Khởi ràng rằng người ở trục hoành còn người lại ở trục tung. Nếu chỉ là người tốt nghiệp đại học với chỉ số thông minh bình thường Kỉ Vân Khởi lại chính là lão ma đầu sớm tu luyện thành tinh.

      Hơn nữa người này da mặt dày, lời biết xấu hổ nào cũng có thể được, ỷ vào là uống sữa bột mà lớn lên, người bình thường cũng ngại giảng đạo lý với . mặt đỏ, tim đập, chuyện tự nhiên giống như uống nước vậy. Câu dẫn người như vậy bằng thẳng với ba mẹ mình cho xuất gia làm ni , có lẽ dễ dàng hơn chút.

      Mẹ Lâm chờ hồi lâu mà thấy con gì, mặt nhăn nhó, thúc giục: "Con mau chuyện , phải cho mẹ chút phản ứng chứ, việc này nên làm như thế nào bây giờ, con cho cái ý kiến ?"

      "Mẹ à, phải mọi biện pháp mẹ đều tìm giúp con rồi hay sao ạ, con còn ra được ý kiến nào nữa chứ ?"

      "Tốt lắm, vậy con mau làm ".

      Làm ? Làm như thế nào bây giờ ? Lâm Mạt Nhiên nghĩ lại mọi chuyện Kỉ Vân Khởi làm. Nghĩ sao cũng có gan mà theo đuổi . Huống chi, cũng phải dạng đàn ông mà muốn theo đuổi là có thể theo đuổi ngay được. Chuyện này so với việc giành chức quán quân Á Vận hội còn khó hơn.

      "Mẹ, mẹ đừng ép con. Nếu giữa con và có chuyện gì cho dù có con cũng thể biết xấu hổ mà chủ động quen biết chứ".

      "Đúng vậy, bà xã, con muốn thôi ". Ba Lâm lau khô nước tay, tiến lên khuyên vợ.

      "Làm sao lại thôi". Mẹ Lâm muốn, thở phì phì ngồi xuống, oán giận : "Cho dù phát sinh chuyện gì nhưng mất mặt trước nhiều người như thế, chuyện gì cũng để người ta thấy hết, kiểu gì cũng bị lời ra tiếng vào. Xem ông làm sao mà chặn được miệng của những người đó ?"

      "Mẹ, bọn họ nhìn được cái gì ? Sáng hôm đó, bọn họ cũng chỉ thấy con và Kỉ Vân Khởi cùng ở trong phòng, chúng con người giường, người lại ở dưới đất, quần áo người vẫn nguyên vẹn, có gì ái muội sao ? Thế làm sao mà được. Mẹ yên tâm , quá ba ngày, mọi người quên hết mọi chuyện thôi".

      Mẹ Lâm vẻ mặt u oán, càng nghĩ lại càng tức. con rể đẹp trai, đầy triển vọng, gia thế tốt, lại có quốc tịch nước ngoài như vậy, nếu gả con cho cậu ta biết đâu lại được di dân sang Mỹ. Nếu cứ thế mà bỏ qua cũng tiếc quá.

      Lâm Mạt Nhiên quan sát vẻ mặt của mẹ mình, biết bà còn chưa cam lòng, vì để hoàn toàn đánh bay những ý niệm thực tế trong đầu bà, suy nghĩ chút, lại mở miệng : "Quên mẹ, đối với chuyện này con ảo tưởng đến. Hơn nữa, Kỉ Vân Khởi kia có hôn ước. Con sao có thể phá hoại họ ?" Mà cho dù có phá, cũng chẳng có cơ hội để tiếp cận. Lâm Mạt Nhiên nhịn được ở trong lòng bổ sung thêm câu.

      "Cái gì ? Đính hôn ? Con làm sao mà biết được ? Là cậu ta ?"

      "Hôm nay lúc đưa con về gặp bạn , rất xinh, dáng người rất đẹp. Mẹ, con mẹ trừ phi bỏ vốn Hàn Quốc phẫu thuật thẩm mĩ, bằng , chẳng có cơ hội nào đâu."

      Lần này, mẹ Lâm hơi nhụt chí, cả người giống như quả bóng xì hơi, từ từ xẹp dần xuống vậy. Cả buổi chiều bà đều bị vây trong trạng thái tinh thần tốt, thế nên ngay cả cơm tối cũng chẳng có tâm tư để làm. Tội nghiệp ba Lâm, lại bị con bắt ăn mỳ sợi, sau đó hạ kết luận: "Con này, bảo sao mà con gả được. Bao năm qua con ở Bắc Kinh, đều ăn loại mỳ đạt chất lượng này sao ?"

      Lâm Mạt Nhiên bình tĩnh hút mỳ, trả lời: " ạ, con ăn cơm ngoài."

      Mẹ Lâm buồn cả buổi tối, hai người trong nhà kia cũng ai dám trêu chọc bà, để kệ bà tự phát tiết. Đến hôm sau, Lâm Mạt Nhiên cẩn trốn mẹ, chui vào phòng lên mạng tìm việc, có việc gì ra khỏi phòng, tránh cho cẩn thận đụng chạm vào mẫu thân đại nhân, lại khiến gây ra tranh cãi cần thiết trong gia đình.

      Đến cả lúc ăn cơm cũng phải hành động nhanh, mười phút ăn xong, ăn xong lập tức lại trốn về phòng. Đợi đến buổi chiều ra khỏi nhà cũng thấy
      [​IMG]










      Chương 10. Xem mắt

      Editor: TTX

      Lâm Mạt Nhiên cảm thấy đây chính là số mệnh. Xoay người nhìn gương mặt tinh xảo của Kỉ Vân Khởi, mặt còn mang theo tươi cười có chút bướng bỉnh, trong giây lát liền nhớ tới bốn chữ: “Oan gia ngõ hẹp”.

      Hình như mỗi lần nhìn thấy Lâm Mạt Nhiên đều có cảm giác sợ hãi, luôn nhịn được mà kêu ra tiếng, tỏ vẻ chính mình ngoài ý muốn. Chỉ trong nửa tháng ngắn ngủi, họ gặp nhau ba lần, hơn nữa lần nào cũng làm Lâm Mạt Nhiên cảm thấy xấu hổ.

      Kỉ Vân Khởi là tên da mặt dày thèm để ý đến mặt mũi, từ quen tự tại. đêm kia với Lâm Mạt Nhiên là chuyện lớn nhưng lại chẳng là gì đối với , thậm chí còn có thể coi đó là chuyện chẳng can hệ gì với . Thậm chí với , việc mỗi lần Lâm Mạt Nhiên nhìn thấy lại lộ ra bộ dáng giật mình làm cảm thấy rất thú vị, nhìn bộ dáng bối rối của , trong lòng Kỉ Vân Khởi có cảm giác thỏa mãn rất lớn.

      Coi như, chẳng thua kém chút nào, đều là loại biến thái. Mặt ngoài lịch nho nhã, bộ dáng thân sĩ, kỳ nội tâm lại cực kỳ tà ác, ai biết được bộ mặt đáng sợ của . Đánh giá như vậy, Kỉ Vân Khởi cho rằng rất khách quan, cũng rất hài lòng, chưa từng nghĩ muốn thay đổi cái gì. Chẳng qua mỗi khi nhìn thấy bộ dạng cảnh giác của Lâm Mạt Nhiên, trong đầu lại lóe lên suy nghĩ: này hình như giống với người khác, có vẻ như từ lần đầu gặp nhau ấy nhận ra bản chất tà ác của mình.

      Nghĩ đến đây, Kỉ Vân Khởi cảm thấy vô cùng thú vị, nhịn được đánh giá Lâm Mạt Nhiên từ xuống dưới vài lần, sau đó gật đầu cười : “ Lâm, đến xem mắt”.

      Giọng điệu vô cùng chắc chắn, ràng đến mức Lâm Mạt Nhiên ngay cả can đảm phủ nhận cũng có. Chỉ có thể cười khan : “ là người Mỹ mà cũng biết đến từ “xem mắt” này hả ?”

      “Tôi có ít bạn bè là người là người Trung Quốc, bọn họ sống ở Mỹ nhiều năm, thói quen sinh hoạt từ từ Tây hóa, nhưng mà nếu về chuyện cưới gả có đôi khi lại rất truyền thống, thường xuyên nhờ bạn bè giới thiệu người khác phái để làm quen. Thậm chí tôi còn bị bọn họ kéo xem vài lần, theo như lời họ gọi là cái gì mà kiểm định ? Sao hôm nay Lâm mang theo người nào?”

      Lâm Mạt Nhiên trong lòng thầm buồn cười, nghĩ thầm, đời này làm sao lại có những người ngớ ngẩn như vậy, lại có thể mang Kỉ Vân Khởi làm người kiểm định, lẽ nào sợ đối tượng xem mắt trở mặt ngay tại chỗ, ngược lại theo đuổi Kỉ Vân Khởi sao? Người làm như thế, thông thường chỉ có hai loại khả năng, loại là điều kiện cực kỳ ưu việt, sợ bị Kỉ Vân Khởi đoạt mất nổi bật, cả người lúc nào cũng sáng chói như ba ngàn bóng đèn lớn, ví dụ như cậu cả Kỉ gia Kỉ Vân Thâm. Còn có loại khả năng, vậy chỉ có thể người nọ là kẻ đần độn, luôn luôn quên tự tạo tình địch cho chính mình.

      “Đến lúc đó có muốn tôi làm diễn viên phụ lúc, giúp kiểm tra? Lại như thế nào chúng ta cũng từng ngủ cùng…”

      Kỉ Vân Khởi vừa xong, Lâm Mạt Nhiên sợ tới mức sắc mặt tái mét, bật người nhảy dựng lên che miệng , vừa lôi vừa kéo đến góc trong phòng, đè thấp thanh cảnh cáo : “Câm miệng, được nhắc lại chuyện này nữa, có nghe ? Nơi đây phải nước Mĩ, ở đây là Trung Quốc, loại chuyện này được phép ở nơi đông người. trai dạy sao ?”

      Đúng là sợ cái gì tới cái đó. Mặc dù Lâm Mạt Nhiên thể thừa nhận, quả Kỉ Vân Khởi bộ dạng tương đối tốt, xinh đẹp tựa như đóa hoa vậy, nhưng mà vẫn muốn gặp mặt . Nhất là ở nơi công cộng thế này, theo ý , vừa nhìn thấy phải tự mình chạy xa. Để tránh chịu giữ miệng, lúc nào cũng vô ý ra ít lời rợn người, làm sợ tới mức trái tim cũng muốn ngừng đập.

      Kỉ Vân Khởi đứng lên phát huy cá tính vốn có, làm sai lập tức nhận lỗi, sau đó lại vẫn làm theo ý mình, chết cũng hối cải.

      “Ngại quá, nhất thời xúc động, quên ở đây là Trung Quốc”. đến đây, Kỉ Vân Khởi ngẩng đầu nhìn về phía nhà hàng vài lần, hỏi: “Đối tượng xem mắt của tới chưa? Bằng tôi ở chỗ xa nhìn cái, chừng, cũng nhìn ra chút vấn đề gì đó.”

      cần, nếu dùng ánh mắt của nhìn, có lẽ cả đời này tôi cũng tìm được đối tượng kết hôn thích hợp. Suy cho cùng bản thân lớn lên xinh đẹp, cầu đối với người khác cũng nghiêm khắc hơn, đàn ông Kỷ gia các lớn lên đều đẹp trai, đàn ông thông thường trong mắt , có lẽ chính là quả dưa bị nứt xiêu nứt vẹo.

      “Đúng
      [​IMG]

    5. lolemcalas

      lolemcalas Well-Known Member Staff Member Moderator

      Bài viết:
      1,707
      Được thích:
      7,787
      Chương 11. Nam biến nữ

      Editor: TTX

      lễ phép! Kỉ Vân Khởi ở trong lòng hạ xuống nhận định, phải bởi vì đối phương khen ở trước mặt Lâm Mạt Nhiên, mà bởi vì đối phương cùng phần đông mọi người suy nghĩ giống nhau, trực tiếp nhận định là: Nữ.

      Lâm Mạt Nhiên vốn có chút vui, cảm thấy Chu Hi này sao lại có quan niệm thời gian như vậy, sau đó lại nghe thấy gọi Kỉ Vân Khởi là "", hiểu sao trong lòng lại cảm thấy cực kì sung sướng. Dường như bức bối nhiều ngày nay do bị cái tên này lượn quanh người, thoáng cái đều được xả ra ngoài. Đồng thời cũng ở trong lòng cũng thay Chu Hi đổ phen mồ hôi lạnh, đắc tội Kỉ Vân Khởi, người này sợ rằng dữ nhiều lành ít.

      Chu Hi hình như quên mình tới là để xem mắt cùng Lâm Mạt Nhiên. Trong nháy mắt nhìn thấy Kỉ Vân Khởi, ta cảm thấy linh hồn như muốn thoát ra, cả người lâng lâng, gần như muốn bay lên. Nếu cố kỵ nơi đây đông người, ta sợ mình chảy nước miếng ngay tại đây luôn.

      Đàn ông thấy phụ nữ đẹp, quá nửa có phản ứng giống ta. Chu Hi chẳng mảy may cảm thấy thích hợp, cặp mắt dán chặt người Kỉ Vân Khởi mà đánh giá qua lại, tự giác mà cười, niềm nở tự giới thiệu: "Chào , tôi là Chu Hi, là…là bạn của Lâm".

      tên giảo hoạt ! Trong khoảng thời gian ngắn lại có thể phản ứng nhanh như vậy, cứ như thế mà cho mình nhận định. Vẻ mặt Kỉ Vân Khởi cười hiền lành, như đứa đơn thuần, trong lòng lại ngừng đánh giá Chu Hi về mọi mặt.

      Lâm Mạt Nhiên ràng phản ứng chậm nửa nhịp, mãi đến khi Chu Hi khách khí mà ngồi xuống, mới kịp phản ứng, cái tên giảo hoạt này những lời kia là có ý tứ gì ? Xem ra, ta quyết định ném mình, ngược lại lại hướng về phía Kỉ Vân Khởi mà xum xoe.

      buồn cười ! Vậy mà vừa rồi mình còn lo lắng nếu để Kỉ Vân Khởi ở lại đây chơi trò kiểm tra, sợ rằng tạo thành áp lực cho đối tượng xem mắt. Ai biết được rằng chỉ chớp mắt sau mới hiểu, tên Kỉ Vân Khởi này, có đôi khi là thiên địch của đàn ông, cũng có thể trở thành đối thủ của phụ nữ. lớn lên thực rất giống con , tuy rằng tóc ngắn, nhưng dáng người thon dài, khuôn mặt có đường cong nhu hòa, ngũ quan lại tươi đẹp, hơn nữa giờ lại ngồi xuống nên nhìn thấy vóc người cao, xui xẻo bị Chu Hi nhận lầm thành phụ nữ cũng chẳng có gì ngạc nhiên.

      Bản thân là phụ nữ mà lần đầu nhìn thấy còn gọi là "mỹ nữ" đây, sau đó liền bị trả miếng, lần đầu tiên trong cuộc đời đụng đến cái kia của đàn ông. Nghĩ đến đây, cả người Lâm Mạt Nhiên giống như phát sốt, cái xúc cảm ngày đó hình như vẫn còn vương lại nơi tay, thỉnh thoảng khiến người ta nhớ tới.

      Chu Hi ngồi đó, hai mắt dán chặt vào người Kỉ Vân Khởi, chờ giới thiệu. Nhưng "mỹ nữ" lại vô cùng dè dặt, nở nụ cười vui tai vui mắt nhưng lại chậm chạp chịu mở miệng, khiến ta có chút khẩn trương. ràng trời nóng, nhưng ta lại cảm thấy mồ hôi thấm dần ra.

      Đổ mồ hôi !

      Ánh mắt mỹ nữ nhìn như nhu hòa nhưng thực ra lại khiến người ta cảm thấy hồi hộp. Chu Hi kiên nhẫn đợi lúc lâu, sau vẫn nhịn được mà hướng Lâm Mạt Nhiên cười : " Lâm, ngại quá, để và bạn đợi lâu. Đúng rồi, có thể giới thiệu mỹ nữ này chút ?"

      Lâm Mạt Nhiên nhịn được mà bắt đầu thay Chu Hi mặc niệm, đây là lần thứ hai ta gọi Kỉ Vân Khởi là "mỹ nữ" rồi, ta gọi như thế càng nhiều, chốc chết càng thảm. Thậm chí Lâm Mạt Nhiên còn cảm thấy, Kỉ Vân Khởi trưng khuôn mặt cảm xúc kia ra khiến người ta có cảm giác lạnh toát. Có lẽ vài giây tiếp theo đột nhiên đổi sắc mặt, làm người ta cực kỳ sợ hãi.

      biết vì sao, Lâm Mạt Nhiên có chút chán ghét bộ dáng này của Chu Hi, dạng háo sắc, hận thể đè Kỉ Vân Khởi xuống ngay lập tức. cảm thấy Chu Hi như thế này khiến người ta ghê tởm, định mở miệng làm sáng tỏ hiểu lầm này, để tránh Kỉ
      [​IMG]

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :