1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Tiểu Nương Tử Nhà Đồ Tể - Lam Ngải Thảo

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. A Huyền 152

      A Huyền 152 Well-Known Member

      Bài viết:
      211
      Được thích:
      8,296
      Chương bảy
      [​IMG]

      Cao Chính là người phong lưu, của cải giàu có nên đối với chuyện nữ sắc tiết chế, lập tức liền ồn ào bảo Hứa Thanh Gia mang theo Ngọc Nương trở về, hoặc là đêm nay trực tiếp ở bên ngoài luôn cho xong.

      Vẻ mặt Hứa Thanh Gia nhất thời đau khổ: “Đại nhân ngài tạm tha ta , hạ quan ta vừa thành thân còn chưa tới hai tháng đâu. Tính tình nội nhân...... có vài phần dễ sống chung. Suy cho cùng tuổi vẫn còn , hiểu chuyện lắm.”

      Chu Đình Tiên cười:“Nguyên lai Hứa Lang còn tân hôn, vậy việc này cũng vội.”

      Cao Chính cũng có lòng đề nghị : “ bằng ta bảo nội nhân nhà ta thường xuyên qua lại nhà ngươi? Nội nhân nhà ta là người có tính tình cực kỳ ôn nhu hiền thục.”

      Hứa Thanh Gia cười vẻ mặt bất đắc dĩ.

      Mặc cho ai nhìn, cũng chỉ cảm thấy trong nhà vị đồng nghiệp mới nhậm chức này nuôi con hổ.

      ở hậu viện, Hồ Kiều cũng bị chuốc vài chén rượu, nhất thời cảm giác có vài phần say, còn biết ở tiền đình Hứa Thanh Gia cực lực bôi đen nàng. Choáng váng đứng dậy, xoay người hỏi Cao phu nhân:“Cao tỷ tỷ có biết chỗ thay quần áo ở đâu ?”

      Cao phu nhân đơn giản đứng dậy giúp đỡ nàng phen: “ ra tửu lượng của muội lại kém như vậy, vậy ta liền làm người tốt vậy, cùng với muội, vừa lúc ta cũng tỉnh rượu.” Hai người hướng Chu phu nhân cáo tội, liền chọn chỗ yên lặng mà .

      Mới rời khỏi sân khấu kịch bao lâu, Hồ Kiều liền thấy đầu choáng váng, thấy trong đám hoa cỏ có băng ghế đá ngọ nguậy qua đó: “Cao tỷ tỷ, mạn phép ta nghỉ chút, tiếp tục xuống xấu mặt mất thôi.”

      Cao phu nhân cùng nàng qua, lót khăn xuống cho nàng ngồi, thấy khóe miệng nàng cười, lộ ra hàm răng trắng, “Đa tạ tỷ tỷ. Ta trước giờ vụng về, đúng là cẩn thận rồi.” Lại lấy khăn của mình ra trải xuống bên cạnh, “Tỷ tỷ cũng ngồi .”

      Hai người mới quen, cũng có chuyện để tâm , chẳng qua sau khi gặp mặt hai lần, đều có chút vui vẻ muốn làm quen. Cao phu nhân đơn giản ngồi ở bên người nàng, kéo nàng lại gần, tựa vào vai mình, “Tuổi của muội, so với nữ nhi ta còn hơn hai tuổi, thế nhưng phải xa cha mẹ chạy đến nơi này.” Trong lòng từ có tình cảm đến có vài phần thương tiếc.

      Khuê nữ nhà nàng bây giờ còn thích cọ vào người nàng làm nũng đó.

      Hồ Kiều ở đầu vai nàng dựa vào vị trí thoải mái, trong lòng nhưng ra tỉnh táo, chỉ là tay chân thực mềm, “Ta à, mặc kệ chạy mấy ngàn dặm, cha mẹ đều cũng thế.”

      bừa, có cha mẹ nào lại vướng bận con chứ?”

      Hồ Kiều cười khanh khách: “Hai người bọn họ vứt lại ta cùng gia huynh tiên du nhiều năm rồi.”

      Cao phu nhân dừng lại chút mới hồi thần, ra cha mẹ nàng mất sớm!

      Hai người câu được câu chuyện, chợt nghe bên cạnh truyền đến giọng của nữ tử oán hận: “Cũng biết làm sao lòi ra nha đầu lỗ mãng đó còn muốn kéo ta ra đứng. Mụ tú bà, chỉ biết lợi dụng mấy cái dịp hội họp này để làm nhục ta!”:yoyo62:

      Hồ Kiều bỗng chốc tỉnh rượu hơn phân nửa, cùng Cao phu nhân liếc nhau, đều xấu hổ biết như thế nào cho phải.

      Cũng may băng ghế đá trong cây cỏ, nhất thời cũng khó có thể phát . Lại nghĩ tới tiểu nha hoàn theo sát sau nàng khuyên câu, làm cho tâm hai người đều vọt tới cổ họng trong nháy mắt.

      “Di nương, bằng qua bên kia ngồi xuống nghỉ chân chút? Đứng nửa ngày cũng mệt mỏi!”

      Hồ Kiều khỏi cầm lấy tay Cao phu nhân, thế này mới phát trong lòng bàn tay nàng thế nhưng rỉ ra mồ hôi. Lúc này nàng sớm nghe ra được, cảm thán vị này đúng là thiếu phụ mặc áo phấn hồng lúc trước đứng phía sau Chu phu nhân, sủng thiếp của Chu đại nhân, Vân di nương.

      Vân di nương là tiểu thiếp Chu đại nhân năm trước mới nạp, lập tức đem Quế di nương nguyên là thiếp thất Chu đại nhân thất sủng xuống, huống chi Chu phu nhân lớn tuổi sắc suy. Chỉ là Chu đại nhân đối với Chu phu nhân có vài phần tình cảm kết tóc, lại sinh ra trai , địa vị củng cố, bởi vậy mới chưa từng thua trong tay Vân di nương. Nhưng nhóm thân sĩ quan lại giàu có ở huyện Nam Hoa đều biết, có điều cầu Chu Huyện lệnh, chỉ cần lặng lẽ tìm Vân di nương nhất định có thể đạt được ước nguyện.
      Chớ có xem thường uy lực của việc thổi gió bên gối.:yoyo17:

      Nguyên lấy thân phận của Hồ Kiều và Cao phu nhân, tất nhiên là sợ thiếp thất như Vân di nương. Nhưng là tục ngữ có câu, thà rằng đắc tội quân tử, thể tội tiểu nhân. Hai người ai cũng muốn bởi vì hồi yến ẩm ngoài ý muốn, liền mang đến phiền toái con đường làm quan của Cao Chính và Hứa Thanh Gia, tự nhiên muốn lảng tránh. Nhưng là giờ phút này tránh cũng thể tránh, nghĩ tới vạn nhất bị Vân di nương cho rằng hai người cố ý nghe lén phiền toái hơn, lại nghĩ tới Vân di nương ở trước bụi hoa cách đó xa dừng chân lại, phen ngắt xuống rất nhiều lá cây ném xuống bay lả tả.

      ngồi. Còn bực bội, sao có thể ngồi” Vân di nương lại bứt là cây phen, lại biết Hồ Kiều và Cao phu nhân nghe được những lời này của nàng ta đều lặng lẽ nhàng thở ra trong lòng, chỉ mong nàng ta lập tức cho xong.

      Ai ngờ Vân di nương tựa hồ ngắt lá cây đến nghiện, lại ngắt phen, lạnh lùng cười: “ là buồn cười, ta đường đường tiểu thư quan gia rơi xuống tới bước này, lại phải chịu đựng nhóm phụ nhân thô tục lại biết có lại lịch ra sao! Trân nhi ngươi còn biết , ngốc nhất là cái tên tân tiền nhiệm Hứa Huyền thừa kia, ta nghe lão gia , lần này Trạng Nguyên lang và Thám Hoa lang đều đến địa phương giàu có đông đúc làm quan, đều là Huyện lệnh, chỉ có Bảng Nhãn chẳng những phẩm chất thấp, lại còn làm giúp việc cho quan huyện. Lão gia làm ổ ở đây bao lâu rồi? Lão gia rời ổ, thăng được quan, Huyện thừa, cũng đừng trông cậy vào. Trong kinh đều bàn tán, Bảng Nhãn biết như thế nào đắc tội đại quan trong kinh, thế nên mới bị sung quân đến Nam Hoa đó.”

      Trân nhi tựa hồ đối vị tâm tư chủ tử này vô cùng hiểu , lập tức liền tiếp lời: “ trách vẻ mặt Hứa nương tử quê mùa, cũng biết là dã nha đầu từ sơn cốc nào đến, phu nhân lại còn để cho nàng ta ngồi phía ......”

      Hai chủ tớ nàng liên miên cằn nhằn phát tiết bất mãn, Cao phu nhân và Hồ Kiều hai người đều xấu hổ muốn chết. Hồ Kiều ở trong miệng Vân di nương là thôn phụ quê mùa thô tục biết cấp bậc lễ nghĩa, ngay cả Hứa Thanh Gia cũng bị châm biếm cùng. Nguyên tội Hứa Thanh Gia còn có thêm cái: Nghèo kiết hủ lậu.:yoyo4:

      đến đây nhậm chức rồi, thế nhưng tặng lễ lấy lòng cấp cũng biết.

      Hồ Kiều: trường đấu chức quyền trong xã hội này bi ai quá thôi!

      Chỉ là biết Vân di nương này muốn thu được lễ vật của quan viên mới nhậm chức ở huyện Nam Hoa rốt cuộc là xuất phát từ chính hư vinh của nàng hay là ý của Chu Huyện lệnh nữa? Nếu như là ý niệm trong đầu nàng, ra , làm bộ biết cũng sao. Còn nếu Chu Huyện lệnh cũng muốn như vậy...... thứ lỗi, nàng đối với con đường làm quan của Hứa Thanh Gia thực xem trọng lắm.:yoyo67:

      -- đây là địa phương nào chứ?

      Chẳng lẽ thực ở kinh thành cự tuyệt làm con rể của quan lớn vinh hiển?

      Trong đầu Hồ Kiều nháy mắt liền ra chuyện xưa bi thảm, cự tuyệt bạch phú mĩ (giàu có, người đẹp), cưới con đồ tể. Hứa Thanh Gia khẳng định là thi xong ra khỏi phòng thi quên mang đầu óc về......:yoyo38:

      Vân di nương ngắt xong lá cây, phát tiết trận, đại khái là cảm giác thể xác và tinh thần thoái mái ít, rốt cục mang theo Trân nhi lộn trở lại đường cũ, nhìn phương hướng đây là lại lên sàn diễn rồi.

      Nàng là thổ lộ suy nghĩ trong lòng, tinh thần tối tăm được xử lý. ràng là nàng xấu sau lưng người khác, Cao phu nhân và Hồ Kiều ngược lại giống như chính mình làm chuyện gì đúng, càng thêm xấu hổ ngượng ngùng.
      Càng miễn bàn cảm giác say của Hồ Kiều, bay từ lâu rồi.:018:

      Ngày đó trở về, Hứa Thanh Gia lại uống rượu .

      Cho dù uống rượu, thế nhưng còn tính diễn lại trò cũ.

      Lần này thể so với ở dịch quán, khi đó nàng chỉ có thể bị bắt ở cùng phòng với Hứa Thanh Gia. Còn cái viện thuê được này, sau khi quét tước phen, Hồ Kiều trực tiếp cuốn chăn đẹm của mình lên đông sương lầu hai, đem quần áo chăm mền Hứa Thanh Gia đến lầu tây sương, cửa hai sương phòng này đối diện, phòng ở giữa liền thành gian công cộng, ngày thường đọc sách tập viết đều ở đại sảnh, đến buổi tối đều tự đóng cửa ngủ yên.

      Hứa Thanh Gia là có kháng nghị: “A Kiều, nàng sao phải đến đông sương chứ? Chúng ta gần đây phải thực hài hòa an ổn sao?”:04(1):

      Lúc ấy Hồ Kiều trả lời : “Ta cảm thấy vẫn là nước sông phạm nước giếng mới tốt.” Dù sao cũng phải là vợ chồng ân ái gì, bây gờ có người xem, giả bộ cái gì chứ?:yoyo47:

      Nào biết sau khi từ huyện nha trở về, Hứa Thanh Gia say rượu cứ kéo lấy nàng sống chết buông.:th_71:

      Hồ Kiều túm thắt lưng lừa gạt dụ dỗ cũng thể làm buông tay được, cuối cùng rốt cục nhịn được, ở ót hung hăng bổ cái, chỉ nghe “Ôi” mọt tiếng, lần này rốt cục buông tay ra sờ ót mình.

      Nàng vội vàng đứng dậy, xiêu vẹo ra ngoài, vừa vừa ôm cái trán: “Ôi hôm nay là uống nhiều rượu, sao lại cảm thấy đầu choáng váng lợi hại như vậy chứ? được ta phải nằm lát, Hứa Lang nghỉ ngơi cho tốt nha......”

      Hứa Thanh Gia trơ mắt nhìn nàng ra khỏi tầm mắt mình, ngay cả miếng nước ấm cũng lưu lại cho .:033:

      Hôm sau đó là tuần hưu, cũng là cần rời giường sớm. Hồ Kiều dứt khoát trộm lười, chờ nàng rời giường xuống lầu, mới phát Hứa Thanh Gia dậy. Nàng vốn chính là muốn lạnh nhạt chút, tốt nhất là bỏ đói bữa, chừng thành . nghĩ tới xuống dưới lầu mắt lại choáng váng.
      Huyện thừa đại nhân làm xong điểm tâm, ở bàn cơm chờ nàng.:034:
      Hồ Kiều:“......”:03:

      Loại nam nhân tốt mới kết hôn này là muốn thể cái gì chứ?!

      phải quân tử xa phòng bếp sao?

      là ăn đồ Huyện thừa đại nhân làm, tuy rằng hương vị ổn, nhưng sớm muộn gì cũng khó tiêu hóa cho coi!

      Hơn nữa ngày nào đó Hứa Huyền thừa săn sóc.
      Hồ Kiều giặt quần áo, theo ở phía sau nấu nước.:tungtung:
      Hồ Kiều mua đồ ăn, cũng theo mua.:tungtung:

      Hồ Kiều luyện chữ, đưa tay chuẩn bị nắm tay Hồ Kiều cùng nhau luyện, bị nàng liếc mắt trừng cái mới lui rút về.:021:

      ......

      Đến buổi tối, Hồ Kiều rốt cục nhịn được, thời điểm chuẩn bị trở về phòng ngủ, vốn muốn đóng cửa lại, lại đột nhiên mở ra, chống lại ánh mắt chờ mong của Hứa Thanh Gia ngoài đại sảnh, nàng trực tiếp mở miệng: “Chàng ngày hôm qua làm chuyện gì có lỗi với ta sao?”:yoyo8:

      Hứa Thanh Gia hồi tưởng chút, tựa hồ...... giống như...... đem vợ trước mặt bôi đen thành con hổ cái. Bất quá đây là tình huống đặc thù, hẳn là...... tính ?:031:

      Ánh mắt Hồ Kiều cổ vũ hề tức giận: “Chàng hãy ngẫm lại cho kỹ, đừng giả ngu! Bằng hôm nay sao cứ nhất định phải lập công chuộc tội chứ?”:045:
      Last edited: 26/9/17

    2. Linh Truc

      Linh Truc Well-Known Member

      Bài viết:
      235
      Được thích:
      267
      Hahahaha... chết HTG rồi... Hổ cái biến hình rồi nha
      A Huyền 152 thích bài này.

    3. ttc

      ttc New Member

      Bài viết:
      16
      Được thích:
      10
      Cho minh nhay ho nha
      A Huyền 152 thích bài này.

    4. người qua đường

      người qua đường Well-Known Member

      Bài viết:
      581
      Được thích:
      549
      đáng iu dã man ý :ex10::ex10::ex10:
      A Huyền 152 thích bài này.

    5. A Huyền 152

      A Huyền 152 Well-Known Member

      Bài viết:
      211
      Được thích:
      8,296
      Chương tám
      [​IMG]

      hồi yến ẩm làm cho vợ chồng hai người đều được mở mang kiến thức ngoài dự đoán.

      Hồ Kiều nghĩ tới ra ít nghị quyết của huyện Nam Hoa đều có tay liên quan tới di nương, nàng xem như được mở rộng hiểu biết rồi.:yoyo27:

      Đợi cho Hứa Thanh Gia cầm ngân bổng về nhà, nàng dơ ngón tay ra tính toán đem ngân bổng của ông ta nhân gấp đôi, phát muốn duy trì cuộc sống trình độ Chu gia, hình như độ khó có chút cao đó. Vì thế nàng hoảng sợ phát giác: chẳng lẽ Chu Đình Tiên là tham quan?:yoyo30:

      Tuy cuộc hôn nhân của nàng và Hứa Thanh Gia là hữu danh vô thực, nhưng nếu theo con đường của Chu Đình Tiên, vậy nàng cũng chạy thoát nổi.

      Hồ Kiều chưa bao giờ biết, mình có ngày phát sầu phải là làm sao để duy trì cuộc sống mà thu thấp hơn chi, mà lại gặp phải vấn đề nan giải là “Lão công theo lãnh đạo hư hỏng, vạn nhất vào con đường hối lộ nàng bị tội liên đới làm sao bây giờ?”.

      Hứa Thanh Gia gặp phải tay giảo hoạt quan trường, lại là người lãnh đạo trực tiếp, cái này cần phải suy xét cho tốt mới được.

      Tuần hưu xong rồi lần nữa bắt đầu làm, Hứa Thanh Gia dậy sớm, ăn qua điểm tâm liền làm, còn chưa tới cửa huyện nha, liền nghe được tiếng người ồn ào, tới gần khỏi trợn tròn mắt.

      Mới sáng sớm cửa huyện nha bị đổ chật như nêm cối, nhóm dân chúng mặc trang phục dân tộc ồn ào: “Còn tăng thuế nữa chết đói......”:049:

      muốn cho người ta sống hả?”:041:

      Sau khi Hứa Thanh Gia vào huyện Nam Hoa liền chưởng quản chuyện văn thư và kho hàng, cũng xem hồ sơ cũ, có cảm giác thuế má nặng bao nhiêu. Sao những người này đều đổ ở cửa huyện nha vậy?

      Còn đợi cái gì, dân chúng này nhìn thấy , thấy mục tiêu của là vào huyện nha, liền biết đây cũng là quan lại huyện lý, liền tóm lấy lí lẽ, may mắn bị Cao Chính nhìn thấy, mang theo người đoạt trở về.

      “Cao đại ca, mới sáng sớm trận thế lớn như vậy, đây là làm sao vậy?”

      Thần sắc Cao Chính thực rối rắm, tựa hồ thực mâu thuẫn có nên hay , cuối cùng hàm hồ : “Ước chừng là tiền thuế...... tiền thuế......” Dù sao chuyện này cũng phải qua tay , chính là xui xẻo bị điều đến duy trì trị an .

      Tối hôm qua chiến đấu hăng hái đến nửa đêm, trời còn chưa sáng bị người kéo khỏi từ giường tiểu thiếp, Cao Chính cũng hiểu được khổ nổi, nhớ mình năm đó sao lại lòng dạ muốn chức vị chứ?

      “Ta xem qua hồ sơ cũ, tiền thuế xem như thấp, vậy sao còn vừa lòng?” Vốn toàn bộ vùng đất Nam Chiếu sáp nhập vào bản đồ Đại Chu, Đại Chu lần nữa phân chia thống trị, trong hai mươi năm này tận sức cho Bách Di cùng người Hán có thể sống hòa hợp, tiền thuế so với tất cả những nơi khác còn ưu đãi hơn, sao những người này còn tập trung ở cửa huyện nha?

      Này cũng quá lòng tham đáy ?!

      Thấy bộ dáng Hứa Thanh Gia, Cao Chính chỉ biết hoàn toàn hiểu huyền cơ trong này. Căn cứ ý niệm “Chết phải chết theo chùm” trong đầu, Cao Chính lôi kéo đến, giọng thầm:“Hứa hiền đệ, rất nhiều tiền thuế có ghi bên trong văn thư. Ngươi cho dù có xem rách cái hồ sơ cũ đó cũng thấy được gì đâu.”

      Hứa Thanh Gia thất thanh:“Như vậy được đâu? xảy ra nhiễu loạn!” trách thời điểm rời khỏi kinh thành Diêm Lỗi Kiên từng chỉ điểm phải chú ý □□.

      Chẳng lẽ là hàng năm huyện Nam Hoa đều có loại tình huống này? Dân chúng Bách Di vì Chu Đình Tiên thu thêm tiền thuế lung tung nên phát sinh xung đột với quan sai?

      Vẻ mặt Cao Chính lại sợ hãi, an ủi vỗ vỗ vai : “Hiền đệ cần sợ hãi, hàng năm đều như vậy, chúng ta quen rồi. Cánh tay làm sao có thể nhéo tới chân chứ? Đến cuối cùng còn phải là ngoan ngoãn giao nộp sao. Lũ mọi rợ Nam Chiếu quy thuận tới ba mươi năm nghe lời, nghe lời dùng sức đánh, đánh tới khi bọn chúng sợ hãi, mặc kệ ngươi thu bao nhiêu thuế, bọn họ chắc chắn phải giao đủ.”
      chắc chắc như vậy, Hứa Thanh Gia hoàn toàn bị đả kích.:th_58:

      Ở cái huyện Nam Hoa này, rốt cuộc còn có bao nhiêu tình dơ bẩn mà chưa phát ?

      “Ta hỏi đại nhân chút xem đây là có chuyện gì.”

      Thấy thư sinh Hứa Thanh Gia khí phách, muốn vào phủ nha hỏi cho ràng, Cao Chính liên tục gọi vài tiếng cũng thể làm dừng lại được, bên này huyên náo như muốn đánh nhau với sai dịch, thể ra, chỉ có thể lo lo lắng lắng chờ đợi.

      Sớm biết vậy cho Hứa Thanh Gia rồi.

      Cao Chính hối hận cũng kịp.

      Hứa Thanh Gia đường vọt tới trước nha môn, hỏi người khác biết Chu Đình Tiên còn chưa ra, liền gọi vào trong xin cầu kiến.

      Tối hôm qua Chu Đình Tiên ở chỗ Vân di nương, nghe nàng lải nhải lẩm bẩm oán giận nên thông suốt chuyện Hồ Kiều nghèo kiết hủ lậu, tỷ như đến huyện nha dự yến, ngay cả kiện quần áo đặc biệt xinh đẹp cũng có, đầu cũng chỉ cắm cây trâm, còn bằng bạc, cho dù có được thợ chế tinh xảo nữa, nó cũng đâu có biến thành vàng được phải sao?

      rất nhiều thứ linh ta linh tinh.

      Chu Đình Tiên đồng ý với Vân di nương nhưng trong bụng cũng thương hại.

      Vân di nương này cũng sai, nàng nguyên là tiểu thư quan gia, chỉ vì phụ thân làm quan trong kinh phạm tội nên nàng cũng thể may mắn thoát khỏi. Ngay cả mẫu thân cũng bị lưu đày đến Nam Chiếu, cuối cùng rơi xuống trong tay Chu Đình Tiên, nhưng ra cũng phải chịu tội gì. Ngược lại, Chu Đình Tiên còn rất sủng ái nàng, quần áo trang sức, quá quý chưa bao giờ thiếu. Nên mới để Hồ Kiều vào trong mắt.

      Trong lòng nàng khinh thường Chu phu nhân cùng với gia quyến quan lại huyện Nam Hoa, nếu luận xuất thân đúng là có người có thể so sánh được với nàng...... Đáng tiếc bây giờ thể như vậy.

      Nàng đứng ở nơi đó hầu hạ Chu phu nhân, ngay cả làm bạn cũng tính, chỉ có thể tính là loại tôi tớ. Ở trường hợp chính thức, ngồi đều là chính thất phu nhân, cho dù là chính thê của cửu phẩm , cũng có thể diện hơn tiểu thiếp như nàng.
      -- Chuyện này đúng là nỗi day dứt trong ở trong lòng Vân di nương mà.:roft:

      Tối hôm qua chợt nghe tiểu thiếp oán giận vợ Hứa Thanh Gia keo kiệt nực cười cả đêm, mới sáng sớm Hứa Thanh Gia liền chạy tới cầu kiến, bực bội khi rời giường của Chu Đình Tiên toàn bộ bạo phát.

      Hứa Thanh Gia ở phía trước sảnh nhìn thấy Chu Đình Tiên, sau khi hành lễ với ông ta liền về tiền thuế của dân chúng bên ngoài này, Chu Đình Tiên liền thay đổi sắc mặt.

      “Hứa Huyền thừa, chức Huyện lệnh này rốt cuộc là ta làm hay là ngươi làm vậy? Mời ngươi hiểu thân phận của mình !” xong ông ta liền phẩy tay áo bỏ .

      “Đại nhân -- đại nhân --”

      Hứa Thanh Gia đuổi theo cũng chỉ thấy được mảnh góc áo của ông ta, nhanh chóng chạy theo vào chỗ rẽ lập tức thấy đâu nữa.

      Trong lòng lo lắng, lại biết sau nha môn phải là địa phương mình có thể xông vào lung tung, chỉ có thể trở lại phía trước, nào biết còn chưa tới cửa nghe động tĩnh lúc trước lớn hơn gấp đôi, vừa đuổi tới cửa thấy, hầu hết dân chúng nháo kéo nhau đến đây, có tên sai dịch cước cước đạp lên người dân chúng. Bị đạp chính là phụ nhân trung niên, sắc mặt bị gió lạnh thổi đến tím tái, trong miệng biết là ngôn ngữ dân tộc nào, Hứa Thanh Gia căn bản nghe hiểu.

      mặt dân chúng bên cạnh có phẫn nộ, đợi Hứa Thanh Gia tiến lên cứu người có hai gã nam tử trẻ tuổi cường tráng kéo tên sai dịch ra, sai dịch kia tựa hồ căn bản hề sợ, còn muốn quay lại đánh nhau với hai tên tiểu tử này, lại nghĩ tới bị giẫm đè bẹp xuống mặt đất......:dead:

      Quan sai còn lại đâu chịu nhìn thấy đồng bạn bị đánh? Bọn họ quen ngạo mạn, tức khắc xách theo côn bắt đầu đánh người, nơi Bách Di, dân phong vốn bưu hãn, trúng gậy gộc nào có chuyện phản kháng, vì thế liền loạn thành đoàn.□□ Cao Chính nhìn thấy trận này mặt cũng có vài phần trợn tròn mắt.:027:

      Năm rồi cũng phải chưa từng có xung đột , nhưng là năm nay nhân số lớn, lại ở trong khoảnh khắc liền đánh thành đoàn. Hứa Thanh Gia vốn mắt chết hết hy vọng thấy gã sai dịch đánh lão phụ nhân liền xông lên phía trước ngăn lại. Nhưng hỗn chiến dâng lên, ai còn lo lắng ai chứ.:022:

      Hôm nay giữa trưa, Hứa Thanh Gia phá lệ tan tầm sớm về nhà .

      Cao Chính sai người giúp đỡ , khập khà khập khiễng, cái trán còn băng bó trắng xóa, mặt có vết máu chảy ra.

      Hồ Kiều nhìn Hứa Thanh Gia mới sáng sớm ra cửa còn ngay ngắn chỉnh tề, vậy mà chuyến trở về lại thành bộ dáng như vậy, nhất thời trợn tròn mắt.

      Thời điểm nàng giúp đỡ Hứa Thanh Gia lên lầu nghỉ ngơi, vẫn là nhịn được hỏi câu: “Nhanh như vậy ...... đắc tội Chu đại nhân rồi sao? Đây là bị Chu đại nhân sai đánh hử?”:th_96:
      Dù sao cũng có khả năng là giang hồ đánh ?:th_119:

      Tốt xấu gì Hứa Thanh Gia cũng còn khoác tầng quan da đó.

      Chẳng lẽ là rất có khí khái, chịu thông đồng làm bậy với Chu Đình Tiên, thế nên mới bị cấp giáo huấn ?

      Hứa Thanh Gia phủ định:“Chu đại nhân và ta có có tư oán, đánh ta làm cái gì?”

      Hồ Kiều mẫn cảm nghe ra bất mãn trong những lời này, lập tức truy vấn: “Vậy là có công oán?”:yoyo68:

      Hứa Thanh Gia: “...”:th_71:

      Hồ Kiều dìu đến giường, lại đắp chăn tốt lắm, thế này mới hỏi : “Chàng chút rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?”

      Hứa Thanh Gia cũng nghĩ kiêng dè nàng, dù sao vợ chồng nhất thể, cho nàng biết sớm so với biết sau tốt hơn nhiều. Vì thế đem chuyện sáng sớm hôm nay mình nhìn thấy, sau biết sao lại thế này, thái độ Chu Đình Tiên, cùng với cuối cùng ngăn can...... Kết quả bị người đánh hết lần.

      Chuyện tới nay, tựa hồ cũng có chút sầu: “Vị Chu đại nhân này...... Khó trách nhiều năm được thăng quan! Loại quan này giống như , phải tiêu triệt mới đúng!” coi dân chúng là chó lợn, bóc lột bất cứ lúc nào.

      Cố tình lại là lãnh đạo trực tiếp của , nếu là hạ quan, còn có thể nghĩ ra biện pháp.

      Cái này Hồ Kiều càng sầu hơn.

      Buổi sáng nàng còn sầu “lãnh đạo lão công là tên bại hoại, sợ lệch đường mà ta cũng bị tội liên đới”, buổi chiều lại bắt đầu lo lắng “Lão công rất có khí khái có biện pháp cùng tham quan thông đồng làm bậy, có thể bị giết để diệt khẩu ? Nhân tiện ngay cả ta cũng bị diệt khẩu luôn”, cái này nan giải quá mất.

      Hứa Thanh Gia từ trước lòng dạ học, nghĩ ra làm quan rồi gánh vác trọng trách thi triển hồi. Thậm chí đường đến huyện Nam Hoa, đều tưởng tượng ra vô số loại tiền đồ, ít nhất là lần được làm lớn, phát huy hết sở học. Nào biết ở huyện Nam Hoa nhậm chức hơn tháng, bị kích phủ đầu.

      Người mới vào quan trường cuối cùng trải qua nan đề thứ nhất: Lãnh đạo là kẻ bại hoại, ta nhìn thuận mắt muốn đánh phải làm sao bây giờ?:th_55:

      Tối đó, Hứa Thanh Gia bắt đầu phát sốt.:044:

      đây là vừa tức giận, lại bị thương, trong lòng chất chứa u uất, liền bị bệnh.

      Hồ Kiều chạy xuống phố tìm đại phu, gõ cửa Sinh Ký Đường, mời Tần đại phu đến. Lão đại phu kia cũng nghe chuyện xảy ra buổi sáng ở huyện nha. Tốt xấu nhà ông dựa vào làm ruộng mà dựa vào tay nghề kiếm cơm, ở trấn Nam Hoa, y thuật của ông cũng là có danh có tiếng, Chu Đình Tiên cũng khó xử bọn họ mở hiệu thuốc bắc ở mặt đường.

      Ai mà có chuyện đau đầu nhức óc?

      Chu Đình Tiên ở huyện Nam Hoa nhiều năm như vậy, nội quyến trong nhà cùng với bản thân ông đều nhiều lần mời Tần đại phu đến khám bệnh. Hồ Kiều cũng là nghe Cao phu nhân .

      Tần đại phu kê phương thuốc, sai đứa bốc thuốc, ông lại vuốt râu : “Bệnh này phần nhiều đến từ trong lòng, sốt trận liền tốt lắm, chỉ là về sau có việc gì cũng cần phải cân nhắc kỹ rồi sau đó mới làm, đừng làm việc xúc động.”

      Nghe vị Hứa Huyền thừa này can ngăn trong hỗn chiến, bảo vệ mấy người dân chúng, trong hỗn loạn bị đả thương, vết thương đầu chính là băng bó ở y quán của ông. Chỉ nghĩ tới buổi tối bị sốt rồi.

      Nguyên nhân bên trong ông tiện hỏi nhiều, nhưng tóm lại thoát khỏi tiền quyền.

      Tiễn Tần đại phu rồi, tiểu đồng đưa thuốc đến, Hồ Kiều đưa tiền thuốc, đến bếp lò nấu thuốc, nấu xong, chờ nguội đem vào, lúc này mới bưng lên lầu, lay Hứa Thanh Gia mơ mơ màng màng, đem chén thuốc đều rót hết cho , liền ngồi ở bên chân giường, chờ hạ sốt.:yoyo32:
      Last edited: 26/9/17

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :