1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Tiểu Nương Tử Nhà Đồ Tể - Lam Ngải Thảo

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. A fang

      A fang Well-Known Member

      Bài viết:
      566
      Được thích:
      560
      chúc mừng phu thê hứa đại nhân
      Cobe thích bài này.

    2. tieutinhtinh

      tieutinhtinh New Member

      Bài viết:
      11
      Được thích:
      5
      Truyện hay quá! Thank editor ạ :)
      Cobe thích bài này.

    3. Chris

      Chris Well-Known Member

      Bài viết:
      716
      Được thích:
      438
      Hai vc that la hai hước ghe
      Cobe thích bài này.

    4. A Huyền 152

      A Huyền 152 Well-Known Member

      Bài viết:
      211
      Được thích:
      8,296
      Chương 43.1


      Trở lại tháng hai, tại Trường An, trong cung Đại Minh, cung yến Nguyên Tiêu kết thúc còn chưa tới vài ngày, hoa đăng trong cung còn chưa lấy xuống mà để lại cho mấy chủ tử ngắm hoàng trưởng tử Vũ Sâm chuẩn bị khởi hành trở lại biên cương.

      Vũ Sâm ở trong cung tham gia cung yến cố ý chuẩn bị đưa tiễn mình xong, từ biệt Thánh Thượng, lại đích thân tiễn Thái tử Vũ Khôn trở lại Đông cung, cùng hàn huyên tán gẫu dân sinh Bách Di nơi biên cương, sau đó mới chuẩn bị xuất cung.

      Thái tử Vũ Khôn hàng năm ở trong cung tĩnh dưỡng, làn da trắng đến có chút bình thường. Đối với vị huynh trưởng lớn hơn mình mấy tuổi, khi mới vừa trưởng thành thành thiếu niên nho tự xin rời cung trấn giữ biên cương này cảm tình có chút phức tạp.

      Người ở bên cạnh , bao gồm cả Hoàng hậu đều luôn dặn dò cần phải đề phòng đại hoàng tử, nhưng mặt khác, đối với đại hoàng tử lại thể kìm được sinh ra lòng ngưỡng mộ, đối với việc Vũ Sâm có thân thể khoẻ mạnh được rời xa kinh sư tự do rất là hâm mộ.

      Huống hồ Vũ Sâm rắp tâm như thế nào được, chỉ vừa mới trưởng thành tự xin rời kinh tránh xa tị hiềm, luôn đối xử tôn kính với Thái tử , Vũ Khôn đối vị huynh trưởng này hề sinh ra ác cảm.

      Hai huynh đệ chuyện lát, Vũ Sâm hướng Vũ Khôn thi lễ: “Ta hàng năm ở bên ngoài, phụ hoàng mẫu hậu đều có hoàng đệ tẫn hiếu, chỉ là mẫu phi của ta, còn xin phiền toái hoàng đệ!”

      “Chúng ta là huynh đệ, sao lại khách khí như vậy?” Thái tử cũng đáp lễ lại: “Hoàng huynh đường cẩn thận, chỗ Hiền phi nương nương, hết thảy có ta!”

      Năm trước Vũ Sâm trở về mới biết, năm trước suốt năm, Hiền phi cơ hồ vẫn triền miên giường bệnh, nhưng ra Thái tử Vũ Khôn cứ năm ba ngày lại thúc giục ngự y chuyên xem bệnh cho mình chạy đến. Thái y tốt nhất trong thái y viện, trừ bắt mạch cho Hoàng thượng vẫn luôn túc trực ở Đông cung. Sau đó vẫn là Hiền phi tính toán ngày, thấy Vũ Sâm cũng sắp trở về từ biên quan mới gắng gượng ngồi dậy. Đợi Vũ Sâm trở về, có nhi tử làm bạn, qua năm mới thân thể của bà cuối cùng có điểm khởi sắc.

      Vì thế, sau khi Vũ Sâm trở về còn đặc biệt chuẩn bị hậu lễ, đạ tạ Thái tử điện hạ.

      Ninh vương phủ cách Đại Minh cung xa, ra cung cưỡi ngựa khắc liền đến. Gia đinh canh cửa kiễng chân đợi buổi tối, vất vả nhìn thấy bóng dáng đoàn người Ninh Vương, liền lập tức cho gã sai vặt tiến vào nhị môn báo cáo Ninh vương phi.

      Vũ Sâm đóng ở biên cương, Ninh vương phi liền mang theo nữ nhi năm tuổi Vũ Mẫn ở lại Trường An. Ninh vương phi cùng Vũ Sâm là vợ chồng từ thuở thiếu niên, đáng tiếc thành thân mười mấy năm, vợ chồng chung đụng ít mà xa cách nhiều, hai ba năm mới gặp nhau lần, cũng chỉ tương kính như tân.

      Vũ Sâm vào phủ, Ninh vương phi mang theo tiểu quận chúa đứng đợi. Hai gã sai vặt canh cửa tới dắt ngựa , Vũ Mẫn nhu thuận hành lễ, được Vũ Sâm nắm tay dẫn vào trong viện.

      Ninh vương phi sáng sớm chuẩn bị tốt hành lý cho Vũ Sâm, vợ chồng câu được câu vài lời, tiểu quận chúa Vũ Mẫn chịu được, được bà vú dẫn nghỉ ngơi, Ninh vương phi liền có vài phần chần chờ: “Hôm nay... Phụ hoàng ban cho hai mỹ nhân, ngày mai liền rời kinh theo hầu hạ Vương gia?”

      Đêm nay cung yến, nghĩ đến việc nhi tử ở biên cương lao khổ, thê thiếp lại ở bên người, liền ban hai cung nhân cho . Ninh vương phi cực kỳ muốn, nhưng đây là ý chỉ của Thánh Thượng, nàng cũng dám làm trái. Biện pháp duy nhất là nếu Vũ Sâm tự mình mang theo, để các nàng ở trong phủ, đến lúc đó trong cung nhắc đến, nàng cũng có thể đáp lời.

      “Chuyện này nàng tự xem rồi làm .” Trong đầu óc Vũ Sâm đều là quốc gia đại , làm sao còn có thể nghĩ đến hai mỹ nhân được ban kia.

      ở biên cảnh lâu, hàng năm hồi kinh, xã giao là chính, còn phải chú ý tới hướng trong triều, chuyện phải đăm chiêu suy nghĩ đâu chỉ đôi ba chuyện.

      Ninh vương phi cảm thấy mảnh mờ mịt, cúi đầu tiếng “Vâng”. Trước kia cũng phải có nữ tử theo Vũ Sâm biên quan, chỉ là phải chết ở biên cương chính là bệnh tật bị đem trở về. Thời gian lâu, theo Vương gia biên cương hầu hạ liền trở thành ác mộng của nữ tử trong phủ Ninh vương, đều sợ mất mạng còn sống trở về.

      theo Vương gia tất nhiên có thể được ân sủng, hoặc là cũng có khả năng sinh con trai, địa vị được nâng cao, nhưng ba sườn phi lúc trước chết ở bên cảnh, nghe hai người là do khó sinh mà chết, đứa của đại nhân cũng giữ được, người còn lại thi hình như bệnh chết.

      Trong lòng Ninh vương phi mặt hận thể cùng phu quân song túc song phi, mặt đối với nữ tử có thể theo Ninh Vương biên cương hầu hạ trong lòng cũng là tràn ngập cảm giác phức tạp. thể là căm hận hay là thương hại, tóm lại đều phải là cảm giác vui vẻ gì.

      Ngày hôm sau Vũ Sâm khởi hành, trong đội ngũ quả nhiên hơn chiếc xe ngựa, trong xe ngựa đó là hai mỹ nhân mà Thánh Thượng hạ ban cho.

      Thôi Thái và Thôi ngũ lang sáng sớm ở cửa thành chờ Vũ Sâm, xa xa nhìn thấy xe ngựa, Thôi ngũ lang liền giọng với Thôi Thái: “Điện hạ ... mang theo nữ quyến ?” nữ tử trong cung sao chịu được đường khó nhọc? Huống hồ Định Biên Quân đóng ở nơi hoang vắng lặng lẽo, gia quyến của hoàng trưởng tử đều là quý quyến, khỏe khoắn như nữ tử dân gian làm sao quen được

      Theo kinh nghiệm cá nhân của Thôi ngũ lang, chuyện bôn ba vất vả như vậy, trong những nữ nhân mà biết, ước chừng cũng chỉ có vị Huyện lệnh phu nhân Nam Hoa huyện kia mới có thể chịu được khổ sai này.

      Thôi Thái lạnh lùng liếc cái:“Lắm miệng! Chuyện của điện hạ há ta với ngươi có thể nghị luận?!”

      đường quả nhiên thoát khỏi sở liệu của Thôi ngũ lang, hai tiểu mỹ nhân này thường làm níu chân đội ngũ. Lúc mới bắt đầu ăn ngủ ở ngoài trời ghét bỏ lương khô khó ăn, ăn vô. Lúc nha hoàn chạy tới hâm nóng đồ ăn, Thôi ngũ lang ôm bánh bột ngô cứng gặm, nhịn được cảm thán: “Nếu có miếng chân giò hun khói tốt biết mấy!”

      Thôi Thái trừng liếc mắt cái: “Chính ngươi ăn nhiều nhất chứ ai! Nếu thích như vậy, bằng trở về tới Nam Hoa huyện làm chân chạy vặt , ta nghe chỗ Hứa Huyện lệnh còn thiếu Bộ đầu đâu.” Nào biết rằng chức Bộ đầu bị Tiễn Chương lĩnh rồi.

      Lần trước kẻ keo kiệt Hứa Thanh Gia kia tặng bọn họ bao đồ ăn, bị Thôi ngũ lang cười nhạo phen, nào biết đường bỏ lỡ trạm dịch, ăn ngủ vùng hoang vu, bao thức ăn lớn kia quả thực như đại ân.

      Nhưng là, chân giò kia được làm bằng bí chế của Hồ gia, hương vị so với phố biết ngon hơn bao nhiêu lần. Hồ Kiều mới trước đây có thể ôm nồi gặm buông tay, bất luận Hồ Hậu Phúc cưỡng bức lợi dụ như thế nào cũng dừng được, chỉ tới khi ăn đủ mới bằng lòng nghỉ miệng.

      Thôi ngũ lang được nếm qua hồi liền nhớ kỹ hương vị mê người kia. Giờ phút này mọi người cắn bánh bột ngô nhắc tới Hồ Kiều, khỏi đại sát phong cảnh.

      Hai mươi ngày sau, hai mỹ nhân mà Thánh Thượng ban cho sinh bệnh, cũng biết là chịu nổi khổ hay là thích ứng khí hậu, tóm lại nôn dưới tả, tiểu nha đầu hầu hạ bên người lo lắng muốn chết, chạy bẩm báo cho Vũ Sâm, làm cho vị hoàng trưởng tử điện hạ mấy ngày nay đều nhíu mày, ngang qua thôn trấn thỉnh mấy vị đại phu.

      Nha hoàn báo tin vui với hai mỹ nhân: “Điện hạ thương tiếc nương, mấy ngày nay mày cũng dãn ra đâu. phái người tìm đại phu rồi, nương mau dưỡng tốt thân mình quan trọng hơn.”

      Đối với chuyện này, Thôi ngũ lang lại có cái nhìn khác: “Nếu phải Thánh Thượng ban cho, ta thấy điện hạ hận thể vứt hai tiểu mỹ nhân này đường, rất trì hoãn thời gian. Xem ra phải thêm ít nhất nửa tháng chừng.”

      Lời này của đổi lấy cước của Thôi Thái, đá lăn ra cửa.

      Bất quá Thôi ngũ lang đoán chút cũng đúng, sau khi tới huyện Nam Hoa, Ninh Vương điện hạ rất ràng ném hai tiểu mỹ nhân cho Hứa Thanh Gia ,“Nội quyến bị bệnh, đường tiện hành tẩu, bằng phiền toái Huyện lệnh phu nhân chiếu cố hai, chờ hết bệnh rồi lại cho đến quân doanh?”

      Hứa Thanh Gia rất muốn cho Ninh Vương điện hạ: Lão bà của ta mang thai, kẻ bị bệnh chớ có đến gần!

      Bất quá lo lắng đến chức nghiệp quân nhân của vị điện hạ này, lão đại của Định Biên Quân, tác phong quân phiệt hai, nghe lời cũng bị tha ra ngoài chém đầu, vì thế thực sáng suốt đáp ứng, chuẩn bị chờ Ninh Vương điện hạ ở huyện nha nghỉ ngơi hồi phục xong, rồi liền tống người đến chỗ của Cao Chính.

      Lão bà nhà nay là đồ sứ mỏng manh dễ vỡ, thể sứt thể mẻ, chỉ có thể nhìn từ xa mà thể tới gần.

      Hồ Kiều ở hậu viện huyện nha viết thư cho ca ca mình.

      Ca ca quý, giờ muội thể về thăm ca tẩu được, muội vẫn nuốt lời rồi, làm phiền ca ca bái lạy bài vị cha nương thêm mấy cái, thỉnh cầu của huynh cha nương thực vô cùng nhanh chóng, muội mang thai rồi...

      Bi thương nhất là, từ sau khi nàng mang thai, ngoại trừ lúc đầu huyện lệnh đại nhân mừng như điên chút nào che dấu sau đó cả người đều có chút có vấn đề thần kinh. Nếu phải do cổ đại có bệnh viện tâm thần, nàng còn lo lắng xem phu quân nhà mình có phải nên đến bệnh viện tâm thần hay .:th_96:

      Mới được vài bước tới huyện học nhắc nhở: “A Kiều, nay nàng thể như trước kia nữa, nhất định thể chơi loạn với mấy tiểu tử kia được!” Sợ nàng chơi loạn, cư nhiên còn ra bên ngoài mua tiểu nha đầu mười bốn tuổi nhìn chằm chằm nàng, lại mua bà tử đến nấu cơm, Hồ Kiều xem như hoàn toàn rảnh rỗi.

      Làm cho người cả ngày chịu ngồi yên bỗng nhiên hoàn toàn nhàn rỗi, đó thực việc cực kỳ thống khổ.

      Hồ Kiều tổng cảm thấy người mình sắp mọc rêu rồi.:th_14:

      Giờ hay rồi, chỉ hoạt động huấn luyện thể năng giữa vợ chồng bị khẩn cấp kêu ngừng, tiếp đến sau khi ăn xong chữ cũng cho viết, “Nếu nàng muốn đọc sách, ta đọc cho nàng nghe là được rồi. Viết chữ đọc sách, cẩn thận hỏng mắt.” Sách mà Huyện lệnh đại nhân đọc đều là sách thánh hiền, nghe mà đau hết cả đầu!:th_93:

      Dưỡng thai mà nghe sách nghiêm túc như vây, Huyện lệnh đại nhân chàng xác định sinh hạ mọt sách ngốc nghếch chứ?:yoyo68:

      Hồ Kiều tỏ vẻ cực kỳ lo lắng.:th_1:
      Last edited: 23/4/18
      levuong, Chris_Luu, saoxoay25 others thích bài này.

    5. boogoo97

      boogoo97 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,330
      Được thích:
      1,483
      Chương 43.2



      Bất quá huyện lệnh đại nhân bây giờ trải qua những ngày tháng ngọt ngào mà khoa cử mang lại nên cõi lòng huyện lệnh đại nhân tin tưởng tuyệt đối vào chuyện đọc sách học hành: “ Giờ đứa bé còn ở trong bụng nàng đã nghe sách thánh hiền, tương lai sau này chắc chắn là một trạng nguyên tài giỏi!”

      Nghe Hứa Thanh Gia nói vậy Hồ Kiều liền nghĩ: Chẳng lẽ vị này đối với sự kiện năm đó đỗ được trạng nguyên liền sinh ra chấp niệm!?

      Huyện lệnh đại nhân có phải hay tầm nhìn qua hạn hẹp?!

      Nàng thật sự hiểu suy nghĩ học bá của thế giới học hành!

      Hồ Kiều tựa vào đầu giường, phiền muộn nghe huyện lệnh đại nhân dùng giọng nam trầm ấm dễ nghe đọc một đống lí luận, thi từ nàng hiểu chút gì: “ Kỳ thật…nếu ta mang thai một khuê nữ thì chàng đọc nhiều sách như vậy có phải là thành công ́c ?”

      Nghe lão bà nói vậy huyện lệnh đại nhân càng nói năng hùng hồn đầy lý lẽ: “ Là khuê nữ thì sớm nghe sách thánh hiền, thông tình đạt lý hiểu lễ nghi chẳng lẽ được sao?” Những lời này của hắn trực tiếp làm bà bầu Hồ Kiều oán khí ngập trời, tay dùng sức kéo tai huyện lệnh đại nhân về phía mình nói: “ Ngươi nói như vậy là có y… Ta một chữ thánh hiền cũng chịu đọc nên hiểu lễ nghĩa, thông tình đạt lý sao?” Nàng thể ra ngoài hoạt động thoải mái đã cả người bực bội rồi, giờ còn phải suốt ngày nghe hắn lải nhải bên tai, có muốn nàng sống nữa đây!

      Hứa Thanh Gia thấy Hồ Kiều nổi giận liền lập tức ném sách vở sán lại gần. Nhẹ nhàng ôm nàng vào lòng nhỏ giọng nói, tay còn quên xoa nhẹ bụng nàng:” A Kiều ngoan! A Kiều đừng nóng giận, nàng tức giận sau này tương lai đứa nhỏ sinh ra cũng sẽ có tính tình nóng nảy, như vậy thì tốt rồi! Nàng nghỉ ngơi ta ra ngoài một chút.”

      “…”

      Hồ Kiều nhìn Hứa Thanh Gia khỏi gãi gãi đầu, nàng quyết ̣nh thừa dịp Hứa Thanh Gia còn chưa trở lại, nàng muốn hướng Hồ Hậu Phúc cáo trạng, vì vậy nàng liền lấy giấy bút ra viết thư cho Hồ Hậu Phúc.

      Ca ca ngươi mau tới cứu ta , muội muội của ngươi sắp bị Hứa Thanh Gia làm cho buồn chết rồi!



      Nghĩ đến những ngày như này còn phải tám tháng nữa mới kết thúc, nàng chỉ muốn chết quách cho rồi!

      Thời điểm này nếu có ai đến thăm hỏi, bất kể là ai, Hồ Kiều đều cao hứng muốn chết.

      Thời điểm tiểu nha hoàn đến bẩm báo có người đến thăm, thậm trí nàng còn có cảm giác ra tù…!!!

      “Phu nhân, đại nhân phái Tiền bộ đầu đến nói là Ninh vương điện hạ mang theo gia quyến đến nói muốn ở lại huyện nha nghỉ ngơi hai ngày, giờ muốn phu nhân ra tiếp đón.” Đột nhiên tiểu nha đầu đột nhiên tiến gần thêm hai bước hạ giọng nói: “ Bất quá đại nhân cũng nói, hai người gia quyến của Ninh vương điện hạ có bệnh, giờ phu nhân mang thai thân thể tiện nên nhất ̣nh phải… Nhất ̣nh phải cách các nàng xa một chút, cứ để người gọi đại phu tới khám là tốt rồi.”

      Đây là sao… Giờ là muốn nàng tiếp đón, chăm sóc hay là đứng ngoài khoanh tay đứng nhìn?!

      Hồ Kiều từ trước đến giờ cùng phu quân minh tâm ý tương thông nên giờ nàng quyết đinh viết một bức thư giao cho Lạp Nguyệt ( Tháng Chạp) Tiền Chương mang đến huyện nha. Còn nàng thì quay lại phòng ngủ thu thập một phen lúc quay ra đã thấy Lạp Nguyệt thở ra hơi khuân mặt nhỏ nhắn đỏ bừng chạy về.

      Lạp Nguyệt là một đứa trẻ thành thật, huyện lệnh đại nhân nói để cho nàng chông chừng phu nhân nàng liền hận thể mười hai canh giờ đều nhìn chằm chằm phu nhân. Có đôi khi ra ngoài truyền lời của phu nhân hoặc bị Hồ Kiều sai làm gì đó đều là xong việc một đường chạy về thật nhanh.

      Hồ Kiều mang theo Lạp Nguyệt đến huyện học tìm tú tài cùng hắn thương lượng hai ngày này tốt nhất nên để bọn nhỏ an tĩnh chút, trong vườn có khách đến nhưng trong người lại mang bệnh hơn nữa đó còn là gia quyến của hoàng tử ngàn vạn đùng xông tới làm phiền hai người đó nên đừng để bọn nhỏ chạy tán loạn khắp nơi, tốt nhất là chỉ luyện chữ ở trong sân nhỏ thôi.

      Vị tú tài này đã thi nửa đời người nhưng chưa từng có cơ hội gặp mặt người quyền quý nào. Nhưng hắn ở Nam Hoa huyện dạy học bao lâu liền được gặp mặt hoàng trưởng tử, lần này nghe thấy hoàng trưởng tử còn dẫn theo nội quyến đến hắn thực sự cũng muốn gặp mặt một chút nào nên khi nghe Hồ Kiều nói vậy hắn lập tức đồng ý sẽ quản chặt bọn nhỏ.

      Khi Hồ Kiều nói chuyện xong với tú tài ra đến cửa liền nhìn thấy Hứa Thanh Gia vội vàng chạy đến. Hắn mới dàn xếp chỗ ở cho hoàng trưởng tử cùng hai nội quyến xong liền phái sai dịch mời một vị đại phu có tiếng đến rồi liền chạy tìm Hồ Kiều, hắn thật sợ nàng tùy tiện xong vào đây rồi bị nhiễm bệnh khí.

      “ A Kiều nàng cùng ta qua chào hỏi hoàng trưởng tử một tiếng rồi liền ra. Đến cũng phải là vương phi, chỉ là hai thị thiếp danh phận, nàng cần theo bồi tiếp bọn họ.”

      Hồ Kiều cùng lắm là mượn cớ ra ngoài hít thở khí chứ ở đâu ra thích thú mà bồi tiếp người quyền quý. Phu quân nhà nàng lại có trông cậy nàng ôm đùi nữ quyến nhà Ninh vương ( tạo mối quan hệ tốt với Ninh vương đó :))) tạo mối quan hệ giúp hắn thăng quan.

      Phu thê hai người đến tiểu viện mà Vũ Sâm ở, hướng hoàng trưởng tử hành lễ xong Vũ Sâm liền nói: “ Làm phiền Hứa phu nhân dẫn đại phu đến xem bệnh cho nội quyến của bổn vương.”

      Hứa Thanh Gia dù gì cũng là một nam nhân thể tự nhiên chạy vào phòng ngủ của nội quyến hoàng trưởng tử.

      Nghe hoàng trưởng tử nói vậy liền lo lắng lôi kéo Hồ Kiều, lúc này cũng bất chấp tất cả gấp gáp hướng Vũ Sâm nói: “ Điện hạ thứ tội, nương tử nhà ta gần đây có tin mừng…”

      Vũ Sâm nghe vậy khẽ giật mình cười nói: “ nghĩ tới Hứa đại nhân thật là một người chồng tốt. Đã như vậy thì Hứa phu nhân chớ vào. Nội quyến xem ra chỉ là thích nghi với khí hậu, cứ để cho tiểu nha đầu cùng đại phu vào xem là được rồi.” Người hắn đã dẫn đến biên cương tương đương hắn đã tiếp nhận ý tốt của thánh thượng, chỉ là nếu các nàng thể chất quá yếu, thể thích nghi được với vùng đất của trăm Di, cái này thì cũng thể trách hắn được.

      Hai nữ tử đó tròn méo dài ngắn như thế nào hắn cũng chưa nhìn qua, hắn chỉ nhớ lần cung yến này hai nàng trang điểm ăn lộng lẫy ở trước mặt hắn hành lê một cái liền bị dẫn xuống. Về sau hai nàng được đưa đến phủ của hắn, đến thời điểm theo hắn đến đây hắn cũng chưa liếc mắt nhìn hai nàng.

      Hồ Kiều vụng trộn liếc mắt nhìn Hứa Thanh Gia đã thấy hắn vui vẻ hướng Vũ Sâm khom người tạ ơn: “ Cảm ơn điện hạ đã thông cảm.” Lần này lời hắn nói thực sự là chân tâm thật ý đấy.

      Vũ Sâm nhấp một ngum trà nóng cười nói: “ Lần này đường vôi vàng kịp chuẩn bị đầy đủ, thôi Ngũ Lang lại một đường lải nhải muốn ăn những mon ăn của Hứa phu nhân.”

      Thôi Ngũ Lang trong lòng trợn tròn mắt: Điện hạ ngài muốn ăn thì mở miệng nói một tiếng là được, cần gì phải nói đến người ta?!!

      Nghe Vũ Sâm nói vậy Hứa Thanh Gia cũng tiện từ chối thêm lần nữa.

      Hồ Kiều cười tủm tỉm đồng ý, mang theo Lạp Nguyệt trở về chuẩn bị.

      Hứa Thanh Gia lôi kéo tay nàng trở về: “ A Kiều… bằng nàng để cho mấy bà tử làm còn nàng theo ta trở về nghỉ ngơi !!!”

      Hồ Kiều thật vất vả mới tìm được cơ hội có thể hoạt động gân ́t, làm sao có thể vì vài câu nói của Hứa Thanh Gia vứt bỏ cơ hội này được: “ Hứa đại ca, mấy bà tử trong nhà làm được đâu, đó là công thức gia truyền nhà ta đó. Huống hồ ta cũng khỏe mạnh, sẽ có chuyện gì đâu. Vô luận như thế nào Ninh vương điện hạ đã đến, ít nhất ta cũng nên vào bếp chỉ điểm cho mấy bà tử đó. Nếu cẩn thận thức ăn của Ninh vương gia sảy ra vấn đề gì thì thật tốt.”

      Công việc ở phòng bếp, nếu như phu thê hai người đóng cửa lại sống thì Hứa Thanh Gia hoàn toàn có thể xuống bếp thay lão bà nấu ăn, chẳng qua hiện nay trong nhà người đến người dưới bếp còn có mấy bà tử, mà giờ hắn tốt xấu gì cũng là quan phụ mẫu của một huyện cũng cần ́ kỵ thể diện.

      Hồ Kiều há có thể biết trong lòng hắn suy nghĩ gì, nàng mặc kệ hắn thẳng xuống bếp chỉ huy mấy bà tử nấu cơm.

      Thôi Thái Lang và Thôi Thái cùng Thôi Thái ở tại sương phòng bên cạnh phòng Vũ Sâm. Còn hai mỹ nhân ở tại đằng sau viện ( cho vị trí phòng mình chẳng hiểu lắm, mọi người tự tưởng tượng nha). Đại phu đã bắt mạch, viết đơn thuốc trình lên cho Vũ Sâm xem quả nhiên chỉ là đường mệt mỏi và quen khí hậu chỉ cần uống vài thang thuốc bổ là được. Xem xong đơn thuốc và nghe đại phu giải thích Vũ Sâm liền cho một thị vệ lấy thuốc.

      Sau khi tiễn đại phu một lúc sau Lạp Nguyệt cầm thức ăn tới. Thấy Lạp Nguyệt Thôi Thái dùng quyền chống đỡ môi ho nhẹ một tiếng, cười khẽ: “ Hứa huyện lệnh cuối cùng cũng chịu mua một nha hoàn rồi.” Lần trước đến vô luận có chuyện gì đều là Hứa phu nhân suất thân làm. Ngoại trừ Vũ Sâm suất thân hoàng tộc thì Thôi Thái cùng Thôi Thái Lang cũng suất thân từ nhà cao cửa rộng gia ̀nh phú thì quý dù sao thì từ nhỏ đến lớn bọn họ cũng chưa nhìn thấy huyện lệnh nào nghèo như Hứa Thanh Gia.

      Vũ Sâm cũng cười: “ Đây phải là vì Hứa phu nhân có tin vui sao.” Bằng thì chỉ sợ Hứa huyện lệnh vẫn nỡ mua một nha đầu về hầu hạ đâu?!!!

      Mấy người này đối với sự keo kiệt của Hứa Thanh Gia đã khắc sâu vào trong đầu.

      Lạp Nguyệt bày cơm ra, ba người Vũ Sâm đều nhìn chằm chằm vào bàn cơm, bàn chỉ có ba chén canh bí thanh đạm.

      “ Phu nhân nhà ta nói, các vị là khách quý từ xa tới ăn quá nhiều thức ăn dầu mỡ tốt cho dạ dày, giờ ăn trước chút canh thanh đạm lót dạ trước, một lúc sau sẽ có các món chính.” Lạp Nguyệt nói xong liền cảm thấy đầu lưỡi muốn rút gân( chuột rút đó ), cắn môi cúi đâu lui ra ngoài, một bộ dáng chuột nhìn thấy mèo,

      Thôi Ngũ Lang sờ sờ mặt mình: “ Ta cũng phải là sói sẽ ăn thịt người, có cần phải sợ vậy ? Chỉ liếc mắt một cái thôi mà nàng đã sợ run lên như vậy lá gan thật là nhỏ so với lá gan của chủ tử mình thật là hoàn toàn trái ngược.

      Hứa phu nhân lớn mật hắn chỉ nghe qua mà còn được chứng kiến qua. Nghe Thôi Thái Lang nói vậy Vũ Sâm và Thôi Thái cũng chỉ nở nụ cười, tất cả cũng bê chén canh lên uống.

      Lạp Nguyệt đưa đồ ăn đến chỗ Vũ Sâm xong lại tới phòng phía sau đưa cho nhà hoàn của Hai gia quyến Đại trưởng tử hai chén canh bảo nàng bê vào trong còn nàng thì ở gian ngoài nghiêng tai lắng nghe, nghe được bên trong có một giọng nữ nói: “ Đây là loại thức ăn cho heo gì??? Ta muốn ăn cháo tím. ( Mỵ biết cháo tím là cái mẹ gì đâu nha ).

      Lạp Nguyệt cắn cắn môi, mang theo hợp cơm chạy nhanh trở về.

      Phu nhân nhà nàng mang thai còn phải xuống bếp làm cơm, giờ các nàng còn đòi hỏi cháo tím…Phòng bếp huyện nha căn bản có thứ đồ quý giá như vậy.
      levuong, saoxoay, Kimanh125722 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :