1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Tiểu Nương Tử Nhà Đồ Tể - Lam Ngải Thảo

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. A fang

      A fang Well-Known Member

      Bài viết:
      566
      Được thích:
      560
      biết hồ kiều nghĩ ra trò gì mới nữa đây

    2. A Huyền 152

      A Huyền 152 Well-Known Member

      Bài viết:
      211
      Được thích:
      8,296
      Chương 38

      Cao nương tử nghĩ đến việc Huyện lệnh phu nhân chiêu đãi nhóm phụ nhân này ở phòng khách nhà mình, nơi nàng (Hồ Kiều) từng bị cười nhạo, ngồi đó để bọn họ phải hành lễ, bợ đỡ xu nịnh, ngẫm lại liền có cỗ hưng phấn thể kiềm chế. Đáng tiếc là nàng vẫn đánh giá sai suy nghĩ của Huyện lệnh phu nhân. Tâm tư của vị này, tựa hồ cho tới bây giờ cũng chưa từng so đo với nhóm phụ nhân ấy.
      Đến ngày ước định, nàng dẫn theo mấy phụ nhân này đến, vừa tới có bà tử dẫn các nàng đến Huyện học. Huyện lệnh phu nhân chiêu đãi mọi người ở trong Huyện học, hơn nữa tổ chức cho bọn tiến đến cảm tạ mấy phụ nhân này. Nàng cười vô cùng chân thành, “Mấy đứa này đều là được hưởng phúc của chư vị mới có cơ hội ở Huyện học đọc sách biết chữ, hôm nay vừa dịp là cơ hội, để cho bọn tự mình lời cảm tạ!”
      dám dám, phu nhân khen trật rồi...”
      “Này vẫn là công đức của Hứa đại nhân cùng phu nhân...”
      “...”
      Hôm nay Huyện lệnh phu nhân tổ chức cho bọn cảm ta nhóm phụ nhân, lại tổ chức cho nhóm phụ nhân thăm phòng ngủ bọn , lớp học, cùng với nhà ăn, cuối cùng còn thuận tiện để cho nhóm phụ nhân nhấm nháp chút đồ ăn ở phòng ăn Huyện học.
      “Bên ngoài đều Huyện học là nhờ có nhóm thân sĩ quan lại trong huyện quyên tiền mà hoàn thành, tuy rằng sổ sách tháng nào cũng công bố ra ngoài, nhưng thực thi cụ thể như thế nào ta nghĩ chư vị cũng có nghi vấn. Nếu hôm nay đến đây, bằng liền thể nghiệm thức ăn ở Huyện học phen, cũng để cho bản thân mọi người có thể hiểu , biết bạc nhà mình quyên được xài như thế nào.”
      Có mấy vị phụ nhân trong đó sắc mặt bắt đầu trở nên khó coi.
      Ngày thường các nàng đều được sống an nhàn sung sướng, khó nghe cuộc sống của vị Huyện lệnh phu nhân Hồ Kiều này so ra đều kém hơn nhóm phụ nhân. Nàng còn phải tự mình lo liệu mọi việc, so thế nào được với nhóm phụ nhân làm gì cũng có nha hoàn hầu hạ?
      Thức ăn Huyện học, chỉ sợ ngay cả nha hoàn bên người các nàng còn chướng mắt. Huyện lệnh phu nhân nhưng lại mang mọi người đến cái phòng ăn tồi tàn này ăn chung với đám nhà nghèo... Quả thực là vũ nhục.
      Nhưng ngay cả Huyện lệnh phu nhân cũng ghét bỏ chút nào, tự mình ngồi xuống ăn cơm, thế này còn chừa đường sống nào cho bọn họ ?
      Trong lòng Cao nương tử cười đau cả bụng, thầm đoán Huyện lệnh phu nhân đây là trả thù quang minh chính đại, nhưng nhìn ánh mắt thành khẩn của nàng, vẫn là cảm thấy... Phu nhân từ tâm, làm việc này chỉ là xuất phát từ trong lòng, có lẽ là do mình suy nghĩ nhiều.
      Bất quá chỉ sợ sau khi nhóm thái thái này trở về trong lòng được dễ chịu.
      Mặc kệ ngươi có thoải mái hay , có Huyện lệnh phu nhân thúc đẩy, nhóm phụ nhân phía dưới cho dù trong lòng thoải mái cũng thể động đũa được.
      Bên cạnh còn có đứa giọng thầm: “Phu nhân , lãng phí lương thực là đáng xấu hổ, bên ngoài có rất nhiều người phải đói bụng.”
      Nghe như thế nhóm phụ nhân nhịn được cứng người chút, trong lòng bắt đầu lo lắng mục đích hôm nay đến chính là này là nối lại tình xưa với Huyện lệnh phu nhân. Nếu như thực khiến nàng vui, vậy mất nhiều hơn được. Nhìn đến Huyện lệnh phu nhân ăn sạch chén mì, Cao nương tử cũng theo sát lãnh đạo ăn hết chén, những người còn vốn chuẩn bị lấy thức ăn mang sẵn đến chia ra cũng thầm buông tha cho ý niệm chuẩn bị cười nhạo Huyện lệnh phu nhân trong đầu, thực khách khí ăn hết chén mì.
      Nhìn biểu tình của bọn họ, Hồ Kiều rất muốn đưa chút thuốc tiêu hóa cho các nàng, hoặc là trà tiêu thực gì đó. Luôn có số nương tử nũng nịu sau khi trở về cỏ thể bị khó tiêu hóa, chừng còn có thể loan tin vệ sinh thức ăn ở Huyện học có vấn đề, đồng loạt đến lên án công khai nàng.
      Đến lúc đó có thể ảnh hưởng đến huyện lệnh đại nhân.
      Bất quá nghĩ đến Huyện lệnh đại nhân châu phủ, Hồ Kiều lại cảm thấy lưng mình cứng rắn lên. Phu vinh thê quý, nàng là hôm nay mới có thể khắc sâu điều đó.
      Có Huyện lệnh đại nhân chống lưng, nàng có gì phải sợ cả.
      Ăn xong rồi, cuối cùng nàng liền bắt đầu diễn thuyết động viên. Trước cảm tạ hôm nay mấy phụ nhân đến, lại khẳng khái khen ngơi trượng phu nhà các nàng, khen đường đến đức hạnh vợ hiền trong nhà của các chư vị trước mặt, khen đến nỗi sắc mặt mấy phụ nhân ngượng ngùng đều có chút đỏ ửng mới bắt đầu khóc tỉ tê than vãn.
      Tóm lại câu: nhóm nương tử thái thái hảo tâm, mùa đông sắp đến rồi, bọn Huyện học còn thiếu quần áo mùa đông, các ngươi thiện lương như vậy, nhất định đành lòng nhìn bọn bị đông lạnh ?!
      Cao nương tử sắp cười ra tiếng, nàng vẫn nghĩ Huyện lệnh phu nhân chỉ là nha đầu ngốc hồ hồ, có tâm kế gì đâu.
      Hôm nay nhiệm vụ chính của nhóm phụ nhân này tạo quan hệ tốt với Huyện lệnh phu nhân. Dù sao cũng là nịnh bợ, tặng lễ cho Huyện lệnh phu nhân cuối cùng cũng thể làm cho nàng nhớ kỹ được, ngược lại là loại chuyện quyên tiền này, trước kia cũng phải dùng, đều là lấy tiền mua thanh danh, nay còn có thể biểu phen trước mặt dân chúng toàn huyện, thể tốt hơn.
      Kết quả cuối cùng là, Huyện lệnh phu nhân lại sắp có thêm khoản tiền quyên góp cho bọn có thêm quần áo mùa đông rồi.
      Nàng từ bên trong ngăn bàn lấy ra giấy và bút, chuẩn bị ghi chép tiền được quyên.
      Vẻ mặt mọi người như đoán được chân tướng, biểu tình: Nguyên lai Huyện lệnh phu nhân đều chuẩn bị tốt, ở chỗ này chờ các nàng hử?!
      Hồ Kiều chuẩn bị ghi chép bỗng cửa nhà ăn truyền đến mấy tiếng vỗ tay lộp bộp, nhóm phụ nhân cùng với Hồ Kiều đồng loạt quay đầu xem. biết từ khi nào, ở cửa thế nhưng lập có thêm mấy người, dẫn đầu là nam tử trẻ tuổi hơn ba mươi, da thịt ở cổ màu đồng, đôi mắt hẹp dài sâu thẳm khó dò, theo bên cạnh là Thôi Thái cùng với Thôi ngũ lang. Có thể để Thôi Thái đứng ở bên, chỉ sợ thân phận thấp được.
      nghĩ tới Hứa phu nhân có tài ăn như thế, Hứa đại nhân là cưới được người vợ hiền!” Người tới chắp tay đến, ánh mắt tuần tra vòng trong nhà ăn, tựa hồ mang theo khí tức vương giả trời sinh, vẻ mặt ngạo mạn, có thể thấy được ngày thường tất nhiên là quen ra lệnh.
      Hồ Kiều buông bút, đứng dậy nghênh đón, nhàng phúc thân, ánh mắt nhìn thẳng đến mặt Thôi Thái: “Thôi tướng quân, cũng giới thiệu với ta sao? Miễn cho tiểu phụ nhân thất lễ!”
      Thôi Thái liếc mắt nhìn nam tử kia cái, thấy gật đầu rất nhận ra, liền : “Hứa phu nhân, vị này là hoàng trưởng tử điện hạ. Vốn là ngang qua Nam Hoa muốn tá túc ở huyện nha đêm, nghe được huyện Nam Hoa làm Huyện học nên đến xem thử, nghĩ tới đúng lúc phu nhân tiếp đãi khách nhân.”
      Hồ Kiều nghe được nhóm phụ nhân bên người có tiếng hút khí, bụp bụp, cần quay lại cũng đoán được giờ phút này phía sau nhất định là quỳ xuống hết rồi. Bất đắc dĩ, nếu nàng quỳ, tựa hồ là bất kính với hoàng trưởng tử, chỉ đành chậm rãi quỳ xuống: “Tiểu phụ nhân tham kiến hoàng trưởng tử điện hạ!”
      Còn chưa xong, bên ngoài truyền đến tiếng bước chân bịch bịch, rất nhanh đến cửa, sau đó liền có người phong trần mệt mỏi xông vào: “A Kiều, bên ngoài có mấy con ngựa, cũng biết là làm cái gì, đem ngõ này... Đều... Đều che kín...” Nhìn thấy phòng phụ nhân quỳ, đặc biệt là muội muội quỳ mặt đất ra sức nháy mắt với , Hồ Hậu Phúc rốt cục hậu tri hậu giác cảm giác được... hình như có nhân vật nào đó ở đây.
      Lại tiếp, hoàng trưởng tử xuất ở trong này chút cũng kỳ quái.
      Từ sau vụ án ngân quặng, Hứa Thanh Gia còn cố ý phổ cập môn kiến thức lượng quân bản địa cho Hồ Kiều.
      Lại tiếp, người tối cao lãnh đạo Định Biên Quân phải là Thôi Thái, mà là người lãnh đạo trực tiếp Thôi Thái, hoàng trưởng tử Vũ Sâm. Hoàng trưởng tử vốn do tiểu phi tần sinh ra, nay hoàng phi, coi như cũng được chú ý. Nhưng sau khi được bảy tuổi Hoàng hậu nương nương lại sinh hạ người con trai, tuy rằng sinh ra đủ cường tráng, nhưng là thân phận tôn quý, sáu tuổi được lập làm Thái tử.
      Địa vị hoàng trưởng tử ở trong cung còn có chút xấu hổ .
      Hoàng thượng con nối dòng đơn bạc, vốn rất coi trọng hoàng trưởng tử, sau lại ban tước cho Thái tử. Nhưng bên ngoài lan truyền rộng rãi tin Đông cung thân thể suy nhược. Hai năm nay sinh được tam hoàng tử, tứ hoàng tử tuổi lại quá , thân phận mẹ đẻ cũng rất thấp kém, bởi vậy tương lai hoàng trưởng tử như thế nào, đúng là khó .
      Nam Chiếu nguyên là bình phong ngăn cách Đại Chu cùng Thổ phiên, chỉ là sau Nam Chiếu bị diệt, mất tấm bình phong này, Đại Chu liền chỉ có thể phái tướng soái trấn thủ nơi Bách Di. Vũ Sâm hai mươi tuổi liền tự nhận đến biên cương trấn thủ, để ngừa Thổ phiên dị động. Qua mấy năm hồi kinh chuyến, coi như là loại khảo hạch, nghe năm được phong tước là Ninh Vương, ý là trấn giữ hòa bình nơi bờ cõi.
      Hồ Kiều vội vàng bồi tội Vũ Sâm: “Điện hạ, đây là gia huynh, vô tình va chạm điện hạ, chỉ là tiểu dân phố phường chưa từng gặp qua chuyện này, mong điện hạ thứ tội!” Lại vội vàng gọi Hồ Hậu Phúc: “Ca ca mau tới đây gặp qua Ninh Vương điện hạ!” Trong lòng thầm than, quyên tiền rất thuận lợi, vốn nghĩ kiếm chút bạc người mấy phụ nhân làm bộ quần áo mùa đông cho bọn , may đụng phải hoàng trưởng tử... Xem ra chuyện quyên tiền hôm nay phải ngâm nước nóng!
      Hồ Hậu Phúc chậm chạp tới, quỳ gối bên cạnh nàng, hướng Vũ Sâm dập đầu, “Tiểu... Tiểu dân tham kiến điện hạ!” nửa sống đời ở nơi phố phường, vị quan lớn nhất chân chính tiếp xúc qua đó là em rể mình Hứa Thanh Gia, đáng tiếc là ở người cảm giác được quan uy, cho nên ở chung rất thoải mái. Nằm mơ cũng chưa từng nghĩ đến việc có ngày gặp được hoàng tử nên chuyện có chút lắp bắp, còn lén liếc mắt nhìn muội tử cái, phát nàng quỳ im lặng, tựa hồ tuyệt sợ hãi. Hồ Hậu Phúc vẫn là nhịn được dưới đáy lòng khen ngợi muội muội nhà mình chút, lâm nguy sợ, phẩm hạnh đoan trang, quả nhiên là đứa nuôi lớn!
      Hồ Kiều hoàn toàn nghĩ tới lúc mấu chốt hỗn loạn này, đại ca lại chạy tới. Bất quá trước ánh mắt của Vũ Sâm, nàng cũng thể hỏi chuyện riêng tư này được, chỉ có thể lặng lẽ cùng Hồ Hậu Phúc nháy mắt.
      Lúc Vũ Sâm đến nghĩ tới mình lại vào đúng đại hội động viên quyên tiền, ở bên ngoài nghe được thú vị, thế nên mới vỗ tay tiến vào. Bất quá cúi đầu thấy vị Huyện lệnh phu nhân tuổi rất này bộ dáng hình như có chút mất hứng, nghĩ nghĩ, vẫn là hiểu được.
      Bởi vì vào mà làm dở dang chuyện nàng muốn làm.
      Vì thế phá lệ khoan dung : “Đứng lên , các ngươi tiếp tục, bổn vương chỉ nhìn chút.”
      Hồ Kiều lập tức nghe lời đứng dậy, thuận tiện còn kéo ca ca nhà mình đứng lên. Cũng biết là do chân mềm hay tại lặn lội đường xa, dù sao Hồ Hậu Phúc có chút vô lực, thời điểm bị muội muội nhà mình nắm cổ tay kéo lên, ràng hít ngụm khí lạnh.
      Nha đầu thối! Cũng biết tay chút!
      Nàng khẳng định lại quên khí lực tay mình rất lớn.
      Lúc này Hồ Kiều rất hưng phấn, chờ sau khi hoàng trưởng tử tìm vị trí ngồi xuống, nàng cũng lập tức ngồi xuống chỗ vừa nãy của mình, hé ra khuôn mặt tươi cười động viên nhóm phụ nhân mới đứng lên: “Ngay cả điện hạ cũng biết trong huyện chúng ta có người lương thiện quyên tiền cho Huyện học, chư vị khẳng định cũng càng nguyện ý bọn đọc sách trong viện có thể có thân quần áo mùa đông chống lạnh ?!”
      Chuyện sau đó liền cực kỳ thuận lợi, Hồ Kiều vẫn cười thập phần vui vẻ, ánh mắt ngẫu nhiên vụng trộm liếc hoàng trưởng tử ngồi bên cái, thầm lo lắng nếu hôm nay , chỉ sợ tiền quyên được tới phần ba nữa.
      Có nhiêu đây tiền quyên góp, trong lòng nàng cũng trách tội vị hoàng trưởng tử này xuất đúng lúc nữa.
      levuong, Chris_Luu, saoxoay25 others thích bài này.

    3. Tuyết Liên

      Tuyết Liên Active Member

      Bài viết:
      118
      Được thích:
      68
      nguy cơ huyện lệnh đại nhân có thêm tình địch rồi :))

    4. boogoo97

      boogoo97 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,330
      Được thích:
      1,483
      Chương 39

      Dưới ánh nhìn chăm chú của hoàng trưởng tử, các phu nhân nào dám chần chừ, lập tức đưa tiền quyên góp rồi cáo từ ra về. Hồ Kiều đứng tại cửa phòng ăn tiễn các phu nhân, nét mặt có vài phần lưu luyến. Thôi Ngũ Lang nhìn dáng vẻ đưa tiễn của nàng liền tới phía sau nàng giọng hỏi: “ Hứa nương tử ngươi đây là nỡ tiễn người hay nỡ tiễn tiền?”

      “ Ngươi…” Hồ Kiều quay đầu lại thấy dáng điệu cười cười trêu chọc của liền nhoẻn miệng cười : “ Đa tạ Ngũ Lang để tâm đến bọn trong huyện học. Ngũ Lang nguyện ý quyên năm mươi lượng cho huyện học, ta đây thực cảm ơn Ngũ Lang!” xong nàng trịnh trọng hướng về phía Thôi Ngũ Lang cúi đầu cái.

      Nghe Hồ Kiều vậy ánh mắt Vũ Sâm cùng Thôi Thái đều nhìn về hướng Hồ Kiều, trước mặt mọi người Thôi Ngũ Lang cũng tiện phát giận liền nở nụ cười.

      “ Ngươi…cái người tham tiền này!” giọng oán thầm câu, mới từ từ lôi hầu bao từ trong ngực ra.

      Kỳ màn này Vũ Sâm cùng Ngũ Lang ngồi trong phòng ăn cũng nhìn thấy, nhưng hai thị vệ cùng đại ca của Hồ Kiều đều nhìn thấy. Hồ Hậu Phúc bị hành động lớn mật của muội muội nhà mình dọa sợ, trong lòng bất an, thầm nghĩ: nha đầu này lấy đâu ra lá gan lớn như vậy. sợ Thôi Ngũ Lang làm điều gì gây bất lợi cho muội muội, đề phòng Thôi Ngũ Lang tức giận động tay đông chân với Hồ Kiều nên liền đứng chắn trước mặt Hồ Kiều, nhưng nào biết Thôi Ngũ Lang vậy mà tức giận còn ngoan ngoan lôi bạc ra.

      Hồ Kiều nhận bạc cười thỏa mãn: “ Ngũ Lang biết , trong huyện này tiền mọi người quyên góp đều do ta quản lý, ta còn công bố họ tên của người quyên góp, ăn bớt đồng.” Sau khi cầm bạc giọng điệu của Hồ Kiều thân mật hơn rất nhiều.

      Thôi Ngũ Lang trong lòng liền khinh bỉ nàng trận, nha đầu này là…chiếm tiện nghi của còn khoe mẽ.

      Vũ Sâm nghe nàng vậy liền cùng Thôi Thái trao đổi ánh mắt, thấy Hồ Kiều tới chỗ liền hỏi: “ Hứa nương tử, bổn vương ngờ đấy, huyện lệnh đại nhân vậy mà lại giao mọi chuyện của huyện học cho ngươi quản lý sao?”

      Hồ Kiều trong lòng nghĩ: Thái độ này của đại hoàng tử là bất mãn với việc nàng là nữ nhân mà lại nhúng tay vào việc của huyện học sao? Hay là đối với Hứa Thanh Gia có gì bất mãn? Nếu bất mãn đối với nàng cũng chẳng có việc gì, hoàng tử chẳng lẽ còn gây khó dễ cho người thân của tiểu quan sao? Những nếu có bất mãn với Hứa Thanh Gia tốt rồi.

      “ Điện hạ chắc cũng biết, ở đây trước kia là địa bàn của người Di, mà người Di là bộ tộc nữ quyền, nữ quản lí việc bên ngoài nam quản lí việc trong nhà. Phu quân ta để ta quản lí mọi việc trong huyện học cũng là nhập gia tùy tục. Vả lại nếu chuyện này giao cho người bên ngoài quản lý. Nếu sảy ra tham ô cũng biết, nhưng nếu giao cho phu nhân của mình quản có tham ô hay liếc mắt cũng nhận ra được, dù sao trong nhà có nhiều tiền hay đều có thể nhận ra.” như vậy rồi ngàn vạn đừng có sảy ra chuyện gì làm xấu hình tượng của Hứa lang nhà ta!

      Vũ Sâm thấy nàng làm việc vô cùng có kết cấu trật tự, mình mới hỏi câu liền trả lời uyển chuyển bảo vệ danh tiếng của Hứa Thanh Gia. Thực ra chưa từng gặp vị huyện lệnh mới của Nam Hoa huyện này. Nhưng trong quá khứ có ở lại Nam Hoa huyện vài lần, cũng có quen biết với huyện lệnh cũ Chu Đình Tiên, cũng biết phong cách làm quan của Chu Đình Tiên. Nhưng vị phụ hoàng kia của từ trước đến giờ kỵ nhất chính là việc quân chính phân biệt, mặc dù đóng quân ở gần người di cũng thể làm gì được, trừ phi có quốc nếu công việc ở các địa phương được nhúng tay vào. Như kiện mỏ bạc lần trước liên quan đến quốc khố, quốc luật cũng coi như trường hợp đặc biệt quân đội ở mới được can thiệp.

      Vũ Sâm nghĩ tới, sau khi Nam Hoa huyện thay đổi huyện lệnh phong cách tiếp khách cũng thay đổi làm có chút quen.

      Trước đây khi ngang qua thời điểm ở lại Chu Đình Tiên nhất định mở tiệc chiêu đãi , trong bữa tiệc đều là oanh oanh yến yến, thiếu nữ sinh đẹp, năng hết sức nịnh bợ. Thế nhưng hôm nay lại ở lại Nam Hoa huyện phủ, mặc dù sân vườn nhà cửa vẫn như cũ nhưng lại có lấy bóng hồng lả lướt nào cả, chỉ có tiếng hài tử đoc sách, ngày cả đồ ăn cũng chỉ là hương vị nhà làm bốn mặt canh, mà công việc dọn đồ ăn lên cũng giao cho thị vệ mang đến giúp đỡ.

      “ Chẳng lẽ trong phủ Hứa huyện lệnh ai hầu hạ sao?” Sao ngày cả nha hoàn bê đồ ăn lên cũng .

      Thôi Ngũ Lang ở bên vùi đầu cười trộm, bị Thôi Thái vỗ cái vào sau đầu: “ Người ở cùng phu thê Nam Hoa huyện lệnh thời gian cũng xem như quen biết, sao còn mau trả lời điện hạ.”

      Vừa rồi ở trong vườn dạo qua vòng, chứng kiến huyện lệnh phu nhân ở trong phòng bếp xắn tay áo nấu cơm cho bọn họ, bắt lấy hài tử hỏi số chuyện mới biết, lúc này liền cười : “ Điện hạ còn biết, phu thế Hứa huyện lệnh bên người quả có người hầu hạ, mà ngay cả hai bà tử trong vườn này cũng chie là mời đến nấu cơm, chăm sóc cho bọn hài tử mà thôi. Nghe đến này hậu viện của huyện lệnh đại nhân cũng chỉ có phu thê hai người họ, nha hoàn, gã sai vặt đều có lấy người. Bữa cơm tối hôm nay cũng là do Hứa nương tử làm đó, là sợ 2 bà tử làm sạch nên liền tự mình xuống bếp.”

      Cái này đúng là lễ nghi tốt, trong nhà có khách đương gia chủ mẫu liền tự mình xuống bếp.

      Vũ Sâm ngạc nhiên : “ Chẳng nhẽ thực là như vậy?” Khi ở kinh thành cũng có nghe thấy chuyện này, nghe vị Hứa bảng nhãn này trong nhà nghèo khó, có hậu thuẫn lại muốn nịnh nọt, điều này khiến được các quan lớn để ý, từ đó khiến con đường công danh bị cản trở, cuối cùng bị điều đến cái huyện hẻo lánh này làm chức quan . Điều này cũng thôi , trong nhà nghèo còn đường công danh được cố gắng làm việc sống yên ổn qua ngày là được. Nhưng ( Vũ Sâm ) thể ngờ được giờ ( Hứa Thanh Gia ) trở thành huyện lệnh rồi mà sao vẫn sống như vậy?

      Đồng dạng quản lý Nam Hoa huyện, sao cuộc sống Chu Đình Tiên lại sung sướng kẻ hầu người hạ thê thiếp thành đàn mà … cũng biết nên biết hưởng thụ hay có tiền đây, là kỳ lạ.

      “ Cái này… có thể là phu thê huyện lệnh đại nhân thích lao động.” Thôi Ngũ Lang trong nội tâm cười thầm, cũng thể trước mặt hoàng trưởng tử nha đầu kia cực kỳ keo kiệt, ngẫm nghĩ lại lại bồi thêm câu: “ Nghe phụ thân của Hứa huyện lệnh này năm đó cũng vượt qua khảo thí còn đỗ tiến sĩ, được làm huyện lệnh đấy, chỉ là tuổi còn trẻ qua đời. Còn về phần Hứa nương tử…Điện hạ có điều biết, Hứa nương tử người có sức lực kinh người. Vụ án mỏ bạc lần trước, là nàng cùng Hứa huyện lệnh cùng mặt tướng phá án đấy.”

      Vũ Sâm ngồi thẳng người, chăm chú lắng nghe…điều này làm có thêm vài phần hứng thú đấy: “ Chẳng lẽ vị huyện lệnh phu nhân này là người luyện võ? Chuyện như thế nào?”

      Thân thủ của Thôi Ngũ Lang như nào biết , nghe khen ngợi Hồ Kiều như vậy cảm thấy hứng thú đối với thân thủ của vị Hứa nương tử này.

      “ Mạt tướng hổ thẹn, ta cùng nàng đánh ngang tâm với nhau.” Thôi Ngũ Lang sờ sờ cái mũi, có vài phần xấu hổ.

      Đợi sau khi nấu cơm xong cho đoàn người của đại hoàng tử, hai bà tử liền chuẩn bị cơm cho bọn , chỗ ngồi của bọn được sắp xếp từ lớn tới , tuổi còn sắp xếp ở phía trước, lớn hơn được xếp ở phía sau, còn có bốn tiểu thiếu niên duy trì trật tự trong phòng ăn. Phòng ăn trước đây là phòng chuẩn bị cho các đoàn kịch lớn để trang phục đạo cụ, thay đồ và hóa trang bởi vậy phòng rất lớn, lúc trước xà nhà còn có các tấm rèm rũ xuống ngăn cách phòng thành các gian riêng. Nhưng khi căn phòng này tới tay Hồ Kiều nàng liền dẫn theo Cao nương tử và vài nha hoàn nàng mang tới đem mấy tấm rèm đó tháo xuống, quét dọn lại tạo ra đại sảnh thoáng đãng, sắp xếp vài bộ bàn ghế dài là thành phòng ăn cho bọn .

      Vũ Sâm ăn cơm xong liền nghỉ ngơi chút tiêu thực, tùy ý dạo trong vườn chút liền nhìn thấy cảnh bọn xếp hàng dài ngay ngắn đợi cơm, kỳ lạ hỏi: “ Nghe những hài tử này đều đến từ những gia đình nghèo, di hán đều có, nhưng sao bọn chúng lại quy củ thế.” hỏi vị tú tài ở gần đó.

      Vị tú tài này là do Hứa Thanh Gia mời đến, nhưng khi đến huyện học mới biết thực chất người quản lý huyện học lại là huyện lệnh phu nhân, điều này khiến có chút vui. lão già rồi sao lại phải nghe lời con bé, đây là cái chuyện gì vậy?

      Bất quá xét thấy đứng sau huyện lệnh phu nhân chính là huyện lệnh đại nhân thân phận cao hơn rất nhiều nên chuyện này bị ép xuống. Sau này thời gian ở chung nhiều hơn thấy bọn cùng huyện lệnh phu nhân chơi đùa biết dừng liền nhịn được cằn nhằn vài câu về huyện học ví dụ như huyện lệnh phu nhân mỗi ngày cùng bọn chơi như điên, phát sinh ra bao nhiêu trò nghịch ngợm, khiến nhóm hài tử đoạn thời gian đó chỉ biết chơi đùa chịu chuyên tâm học tập…về sau chuyện với huyện lệnh phu nhân mới thay đổi được việc này.

      “ Vậy bây giờ huyện lệnh phu nhân có cùng bọn chơi đùa nữa ?”

      Vị tú tài chần chừ: “…Còn chứ…chỉ là chơi… có nhiều như trước đây.”

      Vũ Sâm mỉm cười cái, đợi vị tú tài đó khỏi mới ngáp cái, “ Nếu bổn vương là đám này cũng nguyện ý theo huyện lệnh phu nhân chơi đùa còn hơn nghe lão đầu tử này dong dài. Nàng dạy bọn quy củ như vậy chẳng nhẽ nàng còn huyển luyện binh sao?”

      Thôi Ngũ Lang bên cạnh cười hì hì: “ Ai biết, tóm lại Hứa nương tử là quái thai.”

      Hứa Thanh Gia hai ngày sau mới trở về Nam Hoa huyện. Lúc đó hoàng trưởng tử Vũ Sâm nhìn thấu mọi chuyện của Nam Hoa huyện dưới tiếp quản của huyện lệnh mới, hơn nữa còn thuận tiện…hiểu được mọi chuyện của Hồ Kiều.

      Việc tìm hiểu Hồ Kiều này giao cho Thôi Ngũ Lang chỉ sợ hỏi ra được cái gì nên liền do Thôi Thái ra tay, triệu Hồ Hậu Phúc đến.

      Hồ Kiều còn biết ca ca nhà mình giờ quỳ gối trước mặt Thôi Thái, bị Thôi Thái hỏi thăm cơ hồ từ tám đời tổ tiên trước, cuối cùng lau mồ hôi lạnh lui ra ngoài. đường thẳng đến hậu viện huyện nha hướng muội muội nhà cầu cứu.

      Cẩn thận suy nghĩ chút, tổ tiên nhà đều là lương dân, cho tới bây giờ chưa từng làm gì trái pháp luật. Thế nhưng mà bị Thôi tướng quân mặt lạnh lôi ra tra hỏi tám đời tổ tiên phải trải nghiệm vui sướng gì.

      Đợi Hồ Hậu Phúc khỏi Thôi Ngũ Lang dẫn đầu bật cười: “ Ha ha ha ha… nha đầu này vậy mà xuất thân từ gia đình đồ tể, chẳng nhẽ thân công phu của nàng là học lúc mổ heo sao?”

      Thôi Thái ngược lại lại suy nghĩ sâu hơn chút: “ Huynh trưởng của Hứa phu nhân ngược lại chỉ là người làm ăn, nhìn bộ dáng cũng phải người luyện võ, hơn nữa…” Phụ mẫu đều mất, Hứa phu nhân là do huynh trưởng nuôi lớn, thân bổn của nàng là từ chỗ nào học được?

      Vũ Sâm ghõ bàn trầm ngâm: “ Từ trước…dị nhân dị , cũng phải là có.”
      levuong, Chris_Luu, saoxoay23 others thích bài này.

    5. bennhautrondoi

      bennhautrondoi Member

      Bài viết:
      48
      Được thích:
      45
      Haha. Hồ kiều trở thành dị nhân
      Cobe thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :