1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Tiểu Nương Tử Nhà Đồ Tể - Lam Ngải Thảo

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. A Huyền 152

      A Huyền 152 Well-Known Member

      Bài viết:
      211
      Được thích:
      8,296
      Chương 3:
      [​IMG]
      Khi biết được Hứa Thanh Gia có lòng trở về thành hôn, chờ sau khi thành hôn xong liền đến huyện Nam Hoa nhậm chức, tinh thần uể oải nửa tháng của Hồ Hậu Phúc lập tức vực dậy. Tin này lan ra đúng là cho mấy kẻ láng giềng gần đây vẫn chê cười Hồ gia cái tát đau điếng mặt.

      Ai biết nhìn người hả?

      Còn có mấy bà thím nhiều chuyện cứ đinh ninh rằng Kiều Kiều nhà ai thèm lấy…… Hồ Hậu Phúc rất muốn gặp mặt mấy kẻ hồ đồ vẻ mặt như ruột heo kia, thuận tiện mà cho bọn họ biết rằng: Khuê nữ nhà ngươi mới gả đâu được! Cho dù có gả được ra ngoài, chắc chắn so với muội tử nhà ta cũng là kém xa vạn dặm!

      Khi kéo Hứa Thanh Gia về hậu viện, cũng tránh được việc cao giọng mà hướng vào trong hô to: “Nương tử, nương tử, muội phu quay lại rồi…”

      Ngụy thị và Hồ Kiều nghe thấy cách xưng hô mới lạ như vậy, nội tâm biến đổi hoàn toàn bất đồng.

      Người trước hoan hỉ cười tủm tỉm, liếc mắt trông thấy sắc mặt cứng đờ của Hồ Kiều, lại cứ tưởng nàng nghe thế cuối cùng cũng có chút vẻ ngượng ngùng của tiểu nương tử, liền trước ra ngoài đón, còn quan tâm lo nghĩ nên để nàng ở lại trong phòng chỉnh chu lại trang sức quần áo gì đó, tạo hình tượng xinh đẹp nhất mà đón gặp vị hôn phu tương lai.

      Người sau…… Nội tâm có mười vạn con dê, lạc đà gào thét chạy băng qua, biết dùng loại biểu tình gì mà đối đãi với vị thiếu niên kính nhi viễn chi này nữa.

      Chẳng phải là hủy cái hôn sắp đặt này rồi sao? Tự dưng vô cớ đột nhiên xuất , ngươi vẫn còn bình thường chứ?!:yoyo65:

      Hồ Kiều thực thể hiểu nổi Hứa Thanh Gia. Thư sinh lấy vợ, hầu như đều thích dạng người ôn nhu hiền thục. Nhưng người nàng, loại đức tính này có lẽ….. hề dính dáng.

      Hứa Thanh Gia mưu cái gì nha?!

      Chỉ bằng việc ăn cơm Hồ gia bốn năm, cũng đến mức phải lấy cả đời mà báo ân đấy chứ?

      cho cùng, Hồ Kiều vẫn chưa đến mức ngờ nghệch. Sâu trong lòng nàng còn khắc sâu di mệnh của vong phụ là dù chuyện gì xảy ra, cũng thể cảm kích đến mức mà đem thân báo đáp.

      Ngụy thị mặt mày hớn hở nghênh đón người vào, lại lập tức xuống bếp chuẩn bị tiệc rượu, vì Hứa Thanh Gia mà bày biện đón gió tẩy trần. Lúc đó thậm chí còn kéo Hồ Hậu Phúc ra ngoài cùng, lấy cớ là: xuống phòng bếp giúp tay! Kì thực mục đích là cho đôi vợ chồng trẻ có cơ hội ở chung chỗ.

      “Muội muội mấy tháng qua chỉ sợ cũng có yên được giấc nào, trong lòng cũng chịu nhiều gánh nặng. May mà cuối cùng người ta cũng trở lại, chàng đừng có mà đứng ở đại sảnh gây cản trở!”

      đường Ngụy thị thấp giọng dông dài, lại biết Hồ Kiều bị ở lại đại sảnh mình mà lòng cam, thầm khinh bỉ chị dâu: Để đại ca xuống bếp rốt cuộc là giúp đỡ hay thêm phiền hả?:yoyo27:

      Giấu đầu hở đuôi cũng cần phải thể ràng như vậy chứ!

      Đại ca từ lúc còn là thiếu niên bao nhiêu năm xuống bếp rồi?

      giống với lần đầu lo lắng đến Nhạc gia tìm nơi nương tựa, lần này Hứa Thanh Gia về xem như là áo gấm về nhà. Có lẽ do trong mấy tháng dài ở kinh thành mở mang kiến thức, lại vừa trải qua kỳ thi xuân cùng thử thách ở kỳ thi Đình, nên lúc rời nhà vào mấy tháng trước mặt thiếu niên còn mang chút vẻ trẻ con, nay gặp lại, mơ hồ có dáng vẻ thiếu niên khí độ trầm ổn.

      Chỉ là ánh mắt nhìn Hồ Kiều có chút còn trong sáng nữa.

      Trước kia chỉ cần ánh mắt hai người chạm vào nhau tuyệt nhiên là muốn né tránh, bất luận là Hồ Kiều hay là Hứa Thanh Gia. Nhưng lần này Hứa Thanh Gia chẳng những hề né tránh, ngược lại còn lớn gan đem nàng đánh giá từ đầu đến chân phen, cười khẽ: “A Kiều lại cao hơn rồi.”

      Bình bình đạm đạm mà câu, giống như hai người quen việc sớm chiều ở chung chỗ….., bọn họ vốn ở cùng dưới mái nhà mấy năm, chỉ là đến mức thân thiết mà thôi.

      kỳ thực trong lòng Hồ Kiều đối với người thiếu niên này có ác cảm. Bất cứ lúc nào cũng vậy, nỗ lực cố gắng vươn lên luôn là phẩm chất tốt đẹp đáng được mọi người tán thưởng, huống chi người này còn rất có lễ nghĩa và bề ngoài đẹp mắt. Chẳng qua vừa nghĩ đến vị thiếu niên này được xem như là vị hôn phu tương lai của nàng, toàn thân Hồ Kiều liền được tự nhiên.

      “A Kiều là tên để huynh gọi sao ?” Nàng tức giận đáp lại câu, có vài phần xúc động muốn ra ngoài. Nhưng bây giờ mà đạp cửa xông ra, chẳng phải thể mình là kẻ yếu thế?

      Vậy nên chỉ có thể chày cối mà ở lại đây.

      Hứa Thanh Gia cũng giận, vẫn mỉm cười như cũ: “A Kiều thể gọi, vậy gọi A Kiều muội muội sao? Ta đường xa nên vô cùng khát, có thể rót cho ta chén nước được ?”.:yoyo63:

      Nửa câu đầu khiến Hồ Kiều cảm thấy nghi ngờ rằng mình bị trêu chọc, đáng tiếc gương mặt khi nửa câu sau có vài phần đáng thương. Nhìn chút thấy bộ dạng phong trần mệt mỏi, vò võ mình, cảm thấy có chút mềm lòng, liền tiến tới bàn nhấc ấm trà, rót chén trà ấm bưng qua cho , mặt vẻ nghiêm túc : “ cho huynh gọi lung tung. Về sau vẫn cứ gọi ta là A Hồ là được rồi!” Lại sợ rằng hiểu, liền lập tức bồi thêm câu: “Việc hôn nhân sau này huynh chớ có nhắc lại, đừng để cho ca ca tẩu tẩu suy nghĩ nhiều!”

      Hứa Thanh Gia nhận lấy trà nàng đưa qua uống hơi cạn sạch, lại giơ cái chén lên ý xin thêm trà. Đợi sau khi Hồ Kiều giúp thêm trà vào chén, mới hỏi lại câu: “A Ngưu ca ca của muội thành thân được hơn hai năm, chẳng lẽ nào muội còn chưa chết tâm?!”

      Hồ Kiều thiếu chút nữa sẩy tay đem ấm trà đập thẳng vào đầu .:yoyo62:

      Nàng cho rằng có số việc, mọi người chỉ cần ngầm hiểu là được, cần gì phải bóc trần nội tình bên trong? Người này trước kia đâu phải là người như vậy, là người thức thời, lại nhiều chuyện, chỉ biết vùi đầu khổ học. Có dạo Hồ Kiều từng nghĩ rằng sắp trở thành con mọt sách mất rồi.

      Hứa Thanh Gia nâng tay, nhàng đón lấy ấm trà trong tay nàng, còn lựa lời an ủi: “Ta thấy A Kiều muội muội cầm có vẻ được chắc chắn, vẫn là để ta tự cầm hơn.”

      “Huynh……”:yoyo64:

      “ở khinh thành ta có mua cho muội cây trâm cài tóc, lát ta đưa đến phòng của muội. Chờ chúng ta thành thân rồi, về sau ta mua cho muội nhiều trâm cài hơn nữa!”

      Thấy Hồ Kiều trừng tròn đôi mắt nhìn chằm chằm mình, ngực phập phồng lên xuống, hiển nhiên là tức giận. Hứa Thanh Gia lại giống như vô ý, lập tức chuyển đề tài, bắt đầu tưởng tượng ra viễn cảnh tươi đẹp sau khi thành thân ở tương lai.:059:

      “Ai…… Ai muốn thành thân với huynh chứ?!” Hồ Kiều biết làm thế nào để phản bác lại cái tên thư sinh thích tự quyết này rồi, phản ứng của so với dự đoán của nàng hiển nhiên là hoàn toàn trái ngược.:yoyo8:

      Hứa Thanh Gia lại dùng ánh mắt “Muội còn nên hiểu chuyện, ta so đo với muội” liếc nàng cái, chậm rì rì uống ngụm trà. Nhấp xong mới tiếp tục : “Mới vừa rồi là ta có phần đường đột. Việc hệ trọng như thế này nào có thể với muội? Chút nữa chờ lúc ăn cơm với nhau, cùng huynh tẩu chuyện tốt hơn”. xong liền giống lão tăng ngồi thiền, im lặng mà dưỡng thần.:014:

      Hồ Kiều: “……”:yoyo4:

      Hứa Thanh Gia quả nhiên là có chuẩn bị mà đến. Ở tiệc đón khách, việc đầu tiên là trịnh trọng cảm tạ Hồ Hậu Phúc và Ngụy thị mấy năm nay quan tâm chăm sóc, sau liền nhắc tới hôn của hai người: “Đệ lần này trở về là để chuẩn bị việc thành thân, sau đó dẫn theo A Kiều cùng đến nơi nhậm chức, vậy nên việc này còn phải làm phiền huynh tẩu!” Lại còn tranh thủ thời gian len lén liếc mắt nhìn trộm Hồ Kiều cái. Việc này rơi vào trong mắt Ngụy thị và Hồ Hậu Phúc, hoàn toàn chính là “Chứng cứ ràng việc đôi vợ chồng trẻ liếc mắt đưa tình nhau”.:yoyo60:

      Hồ Kiều: “……”. Hóa ra những lời nàng lúc trước đều là vô ích? Tên ngốc này hoàn toàn nghe hiểu chữ?

      lẽ là đọc sách đến hồ đồ rồi?

      Hồ Kiều cảm thấy rằng nàng nhất định phải đường vòng lối tắt. Nếu thể thuyết phục huynh tẩu cự tuyệt hôn này, chừng nàng đúng là phải thành thân ở cái tuổi 15 non nớt này.

      Sau tiệc đón khách, Hồ Kiều bắt đầu thuyết phục Hồ Hậu Phúc rằng nàng muốn thành thân vì nhiều nguyên nhân, chẳng hạn như rời nhà quá xa nên rất nhớ ca ca tẩu tẩu, tuổi quá nên thích hợp xuất giá ……còn có trong lòng nhất thời thể quên được tình cảm dành cho A Ngưu ca ca…… Tóm lại là dù thế nào cũng phải làm cho hôn này thất bại.:yoyo50:

      Đáng tiếc rằng hành động của nàng gặp phải ngăn cản cương quyết trước nay chưa từng có của Hồ Hậu Phúc.

      Cho dù nàng đến cỡ nào cũng thể đánh thắng ý niệm trong đầu Hồ Hậu Phúc là đem nàng gả cho Hứa Thanh Gia. chỉ thế, vị hán tử tráng kiện này bị nàng quấy đến chịu nổi, dứt khoát quỳ gối thẳng trước bài vị Hồ phụ mà khóc thành tiếng, thề đứng dậy: “Cha à, Kiều Kiều muốn thất hứa, nhi tử rốt cuộc còn bộ mặt nào mà gặp người nữa rồi……”:yoyo2:

      Hồ Kiều kinh hãi phát rằng, ngờ đại ca nàng rất có tài năng diễn trò. than thở khóc lóc như vậy, bất tri bất giác khiến cho Hồ Kiều nhớ tới Hồ Đình Chi. Tuy rằng người cha này qua đời sớm, nhưng trong trí nhớ của nàng luôn đem nàng cưng chiều tận trời. Có khi đính ước hôn này cho nàng, có lẽ cũng là xuất phát từ tình thương của cha dành cho nàng.

      Trong lòng nàng, tình thân và tự do phía trước ngừng đấu tranh, Hồ Hậu Phúc quay lại nhìn thấy thấy mặt nàng đầy vẻ do dự, nắm thời cơ thêm dầu vào lửa, dập đầu liên tục nền đất gạch trước bài vị, bộ dạng giống như là nếu Hồ Kiều đồng ý, liền dập bể đầu vỡ óc ngay lập tức……

      Hôn lễ giữa Hứa Thanh Gia và Hồ Kiều được cử hành mười ngày sau đó.

      Hứa gia có nhà ở đây, Hồ Hậu Phúc liền thay thuê khoảnh sân, mở tiệc chiêu đãi láng giềng, bày dọn tiệc tùng suốt cả ngày.

      Đồ đạc của Hồ Kiều tất cả đều do Ngụy thị chuẩn bị cẩn thận, vật dụng trong nhà được lược bớt, chỉ có ít quần áo cùng với đồ dùng hằng ngày, sau khi thành hôn xong liền có thể đóng gói tư trang mang luôn. Ngụy thị luôn chuẩn bị cực kỳ ổn thỏa.

      Về phần xếp bạc vào rương làm của hồi môn, Hồ Hậu Phúc tự mình giao tận tay cho nàng, ước chừng hai trăm lượng bạc trắng, cũng biết tích cóp bao lâu. Hồ Kiều ngẩng đầu nhìn khuôn mặt vuông vắn của , thấy vẻ mặt tiêu điều bi thương, toàn toàn có ý mừng. trán còn quấn vải, chính là do lúc trước ở bài vị mà dập đầu ngừng, trán xanh tím mảng, mấy ngày gần đây đều lấy băng vải che, sợ ngày đại hỉ lại làm người ta chê cười.

      biết vì sao, lúc đó Hồ Kiều bỗng nhiên lệ nóng doanh tròng.:yoyo44:

      Huynh muội hai người sống nương tựa lẫn nhau rất lâu, lâu đến mức nàng cảm thấy cuộc sống kiếp trước chỉ là những giấc mơ. Chỉ có tình thân kiếp này mới là ấm áp chân .

      “Ca ca…”

      việc Hồ Hậu Phúc chịu đựng được nhất là Hồ Kiều rơi lệ. Từ tiểu nha đầu kia cực kỳ ngang bướng, mặc kệ ngã sấp hay dập đầu bị thương đều chưa bao giờ khóc. Bây giờ lại kéo tay chịu buông, lệ trong mắt có xu hướng vỡ đê, trong lòng cũng hoảng, suy nghĩ mà lỡ miệng câu: “A Kiều đừng khóc, nếu muội muốn ta gả muội …”.

      Hồ Kiều ngẩn ra: “ ?!” Rất có ý nín khóc mà mỉm cười.

      Hồ Hậu Phúc hận thể cắn đứt đầu lưỡi của mình.:027:

      May là Ngụy thị tiến vào đập tay cái: “Cho chàng vào đây đưa bạc cho muội muội xếp hòm, chàng lại làm cái gì, đứng đây mà trêu chọc làm muội muội khóc. Ngày đại hỉ mà tân nương khóc lem hết trang điểm như thế nào? Chàng còn mau ra ngoài!” Nếu cho đứng lại thêm hồi, chừng tên ngốc này nghe theo tiểu muội mà tạm thời hủy hôn, vậy tong việc tốt .

      Nàng gả vào đây mấy năm nên nhìn ra, bình thường từ trước đến giờ phu quân đều nghe theo tiểu muội. Nếu tiểu muội muốn đánh người, nhất định cảm thấy người nọ nên bị đánh. Nếu tiểu muội muốn lên mái dỡ ngói, chừng cũng mang thang đến giúp nàng. Lần này nếu phải hôn này chính do vong phụ kết ước, sớm nguyện theo tâm tư tiểu muội mà hủy hôn, làm sao có thể tàn nhẫn quyết tâm ép muội tử xuất giá chứ?
      Last edited: 26/9/17

    2. người qua đường

      người qua đường Well-Known Member

      Bài viết:
      581
      Được thích:
      549
      Đáng quá . nhà này ai cũng dễ thương hết á :ex10::ex10::tungtung:

    3. thuyvy2711

      thuyvy2711 Active Member

      Bài viết:
      401
      Được thích:
      206
      Phấn khích nhảy hố

    4. Yuki Hana

      Yuki Hana New Member

      Bài viết:
      17
      Được thích:
      10
      Hứa ca nhà ta cũng phúc hắc lắm đây :042::042:

    5. A Huyền 152

      A Huyền 152 Well-Known Member

      Bài viết:
      211
      Được thích:
      8,296
      Chương 4
      [​IMG]

      Trước khi Hồ Kiều xuất giá, Ngụy thị định giảng giải chút kiến thức khuê phòng cho nàng, đáng tiếc trước ánh mắt thẳng thừng chối bỏ của tiểu muội muội lại bại trận, bỏ chạy trối chết. Trưởng tẩu như mẹ gì gì đó quả nhiên chỉ là câu suông, áp dụng thực tế mới biết khó. Nàng cũng chỉ có thể chủ trì hôn yến thôi. Còn lại đành để cho phu thê hai người tự mình trải qua.

      Ôm ý nguyện tốt đẹp này, Ngụy thị đem em chồng gả ra ngoài, nhưng đêm thấp thỏm ngủ yên, trong lòng canh cánh tâm . Nhớ đến chỉ số bạo lực của muội ấy, nàng có chút lo lắng cho an toàn của Hứa Thanh Gia. Chỉ có thể mỏi mắt trông mong, chờ lại mặt ba ngày sau.

      Đêm tân hôn của Hồ Kiều, chỉ Ngụy thị ngủ ngon mà Hồ Hậu Phúc cũng mất ngủ, trằn trọc cả đêm. Nửa đêm ngủ được nên kể lại chuyện hồi bé của Hồ Kiều cho Ngụy thị nghe, càng kể càng ngậm ngùi. Nghĩ đến sau ngày thứ ba lại mặt muội muội theo Hứa Thanh Gia đến phía nam xa xôi, người còn chưa mà lòng nặng nề.

      Nhưng đối với Hồ Kiều, đêm tân hôn lại hề trắc trở chút nào.

      Sau khi Hứa Thanh Gia vén khăn trùm đầu lên bắt đầu cười, bộ dáng phải là cười ngọt ngào hạnh phúc đến lưỡng tình tương duyệt, mà phần lớn là do ngạc nhiên.

      Cũng khó giải thích, trước khi xuất giá nàng có nhìn qua bản thân trong gương chút, thoáng nhìn liền kinh hồn bạt vía sau đó là cực kỳ sợ hãi —— sai lầm nhất chính là lúc trang điểm cho tân nương nên kiên quyết giao quyền làm chủ cho hỉ nương kia.

      Thẩm mỹ cổ đại chết tiệt!:yoyo65:

      Nàng gần như nhận ra bản thân luôn.

      Nếu phải lúc đó bị giục lên kiệu, Hồ Kiều có xúc động xông về phòng tẩy trang.

      Nhưng hỉ nương lại hiểu lầm ý cười của Hứa Thanh Gia, miệng buông đống lời hay ý đẹp, ngụ ý là” Tân nương tử xinh đẹp đến mức tân lang nhìn thấy cười khép miệng được”.

      Hồ Kiều đầu đầy vạch đen chịu đựng uống rượu giao bôi, chờ đến khi hỉ nương làm xong nghi thức thành thân, nàng lập tức chạy đến cái giá để chậu nước, vốc nước rửa mặt.

      Hứa Thanh Gia tiễn khách trở về, thấy nàng tẩy lớp trang điểm, đoan đoan chính chính ngồi giữa phòng, tựa như suy nghĩ gì đó, ràng là tiểu nha đầu nhưng lại cố làm ra vẻ chững chạc nghiêm trang, khỏi bật cười: “Nương tử đêm khuya còn chưa ngủ, là có việc quan trọng muốn thảo luận cùng vi phu sao?”

      ra lời này vô cùng trôi chảy lưu loát, tiếc là Hồ Kiều nghe vào chỉ cảm thấy được tự nhiên. Nàng và Hứa Thanh Gia phải mới quen biết ngày ngày hai, vậy mà sau khi nhậm chức quan trở về mới phát tật xấu, đó là: Miệng lưỡi trơn tru.

      Trước đây chính là mười phần ra vẻ đạo mạo, ngay cả câu… cũng chịu đầy đủ, mới có bao lâu đâu mà sao lại biến thành như vậy chứ hả?

      Sau khi Hồ Kiều đáp ứng Hồ Hậu Phúc xuất giá sớm nghĩ đến chuyện này, mất mấy ngày để chuẩn bị tốt tâm lý. Cố gắng dựng thẳng lưng lên, trong lòng nàng ngừng tự trấn định: Dù sao sức lực của tên ngốc này cũng lớn bằng mình, nếu biết điều chút tốt, bằng nếu dám làm chuyện bất chính trực tiếp đánh ngất là xong.

      Ỷ vào những suy nghĩ này bộ dáng dần dần buông lỏng, thậm chí còn đứng lên châm ly trà cho Hứa Thanh Gia: “Trước uống trà cho tiêu bớt mùi rượu, rồi ngồi xuống từ từ .”

      Hứa Thanh Gia vốn chỉ đùa, ngờ nàng có chuyện muốn với mình , khỏi có hứng thú, ngồi xuống bày ra dáng vẻ lắng nghe cao kiến:” Nương tử có gì mời …”

      Nghe mở miệng tiếng “Nương tử” dễ dàng như thế, Hồ Kiều thầm quyết định nhất định phải áp chế nhuệ khí của , ý cười mặt lại càng sâu: “Ta thường nghe phu là thiên thê là địa, trời sập xuống còn có người chống đỡ. Trước đây theo ca ca phải lo lắng gì, nhưng hôm nay thành thân với Hứa lang, bằng chúng ta so cơ bắp vài trận, cũng để cho ta nhìn thử xem Hứa lang có thể chống khoảng trời cho ta hay ?!”

      Hứa Thanh Gia: “…”:th_118:

      Cuối cùng hai người đều yên ổn vô đêm, chẳng qua Hồ Kiều ngủ giường, còn Hứa Thanh Gia làm tổ tháp.

      Dù sao nơi này cũng là nhà thuê, sau khi khách khứa ra về, trong viện chỉ còn tiểu phu thê hai người, ngay cả trưởng bối trong nhà cũng , bọn họ trải qua đêm tân hôn như thế nào cũng có ai đến can thiệp.

      Sáng sớm hôm sau, Hứa Thanh Gia tỉnh dậy thấy tân nương tử đâu, chỉ thấy bộ giá y được gấp ngay ngắn đặt giường. vội vàng đứng dậy, bước ra khỏi phòng phát có khói lượn lờ tỏa ra từ phòng bếp, tất cả bát đĩa tối qua được rửa sạch, xếp ngay ngắn thành chồng trong chậu gỗ lớn.

      Hôn yến tối qua Hứa Thanh Gia thuê tửu lâu bày tiệc, những bát đĩa ở đây đều là của tửu lâu, chắc hẳn lát nữa có tiểu nhị tới lấy. Ở nhà Hồ Kiều tuy được nuông chiều, nhưng phải là người thích ngồi yên.

      Trái lại Hứa Thanh Gia dùi mài kinh sử mười mấy năm, thi đậu kim cao bảng nhãn liền ở lại kinh thành tham gia vô số yến tiệc, thể sai nửa bước. Sau đó nhậm chức phải ở lại kinh chừng hai tháng học tập bách di phong tục, mới vội vã quay về thành thân, hồi mệt nhọc. cảm thấy như mình chưa từng được ngủ ngon rất lâu rồi, vậy nên dù tối qua có động phòng chi hoan, vẫn ngủ vô cùng an ổn.

      Vốn hai người quen biết nhau từ lâu, tối qua Hứa thanh Gia cũng rất quy củ, sau khi vật tay thua Hồ Kiều hai lời liền đến ngủ tháp theo lời nàng. Hồ Kiều nhận tấm chân tình của , hôm nay đối xử với rất khách khí hữu lễ, sáng sớm nấu cháo đặc bổ dưỡng, thêm hai đĩa rau cùng với bánh bao Dương Châu còn thừa tối qua, ăn hết sức ngon miệng.


      Ngày thứ ba lại mặt, Ngụy thị nhiều lần dặn Hồ Hậu Phúc nhất định phải nhìn thử xem mặt cổ muội phu có vết xanh tím hay —— nàng luôn yên tâm với bạo lực của muội muội.

      Lại sợ Hồ Hậu Phúc bàn rượu chuyện quên trời đất, thừa dịp mang thức ăn lên nàng tự mình nhìn trộm vài lần. Thấy Hứa Thanh Gia vẫn văn nhã lễ độ như trước, thình thoảng còn nghiêng đầu nhìn Hồ Kiều, có khi nhân lúc Hồ Hậu Phúc uống rượu để ý liền gắp thức ăn cho Hồ Kiều, nàng biết phu thê hai người chung sống hòa thuận, rốt cuộc yên lòng.

      Ngày hôm sau tiết trời trong trẻo, Hồ Hậu Phúc tiễn Hứa Thanh Gia và Hồ Kiều xuất thành, ngồi xe ngựa của dịch trạm đến huyện Nam Hoa, mãi đến khi xe ngựa khuất bóng mới buồn bã trở về.

      Vợ chồng Hứa Thanh Gia và Hồ Kiều ngày đêm nghỉ, đường dừng lại ở dịch trạm ăn cơm, hơn tháng sau tới được huyện Nam Hoa. Khoảng thời gian này là thời gian hai người ở chung lâu nhất kể từ khi quen biết nhau, hơn nữa Hồ Kiều cũng dần thăm dò được rất nhiều thói quen của Hứa Thanh Gia.

      Trước đây ngày nghỉ khi về nhà đều là Ngụy thị chăm lo cơm áo và cuộc sống thường ngày cho Hứa Thanh Gia, giờ đến phiên Hồ Kiều, nàng mới phát Hứa Thanh Gia là kỳ nhân, thích ứng được trong mọi hoàn cảnh. Sớm tối tay buông sách, ăn uống chỉ cần no bụng là đủ, càng có tính xấu cơm bưng nước rót, thường tự mình làm lấy. Đối với cuộc sống hàng ngày cầu gì quá cao, tóm lại câu là người cực kì dễ chăm sóc.

      Hồ Kiều cuối cùng cũng thở phào hơi.:yoyo59:

      tại hai người thành thân, coi như là buộc chung chỗ, trừ khi nàng quyết tâm mở ra. Nhưng nếu Hồ Hậu Phúc biết được sợ rằng nền gạch trước bài vị Hồ phụ bị y dập đầu đến lún xuống ba tấc, mà nàng cũng muốn thấy chuyện này.

      Tốt nhất là nên sống hòa hảo với nhau , nếu Hứa Thanh Gia có thể hòa thuận tốt, bằng nàng phải nghĩ cách khác.

      Hai người tới huyện Nam Hoa, Hứa Thanh Gia thu xếp ổn thỏa cho Hồ Kiều xong mới đến phủ huyện Nam Hoa đưa văn thư nhậm chức. được trao chức Chính bát phẩm Huyện thừa, đầu còn đè nặng ngọn núi Huyện lệnh đại nhân, lần đầu làm quan tự nhiên càng cẩn trọng hơn.

      Hồ Kiều nghỉ ngơi trong dịch quán nửa ngày, tốn thêm mười văn tiền kêu người làm đun nước nóng tới, thống khoái tắm rửa phen, sau đó giặt sạch quần áo bẩn mặc đường. Thấy mặt trời ngả về tây mà Hứa Thanh Gia vẫn chưa về, nàng mới ăn cơm mà dịch tử đưa tới trước. Tới tận lúc lên đèn mới thấy Hứa Thanh Gia ngồi xe ngựa say mèm trở về.

      Dịch tử cố gắng đỡ về phòng, dùng sức gõ cửa:” Hứa nương tử, lang quân nhà người về.”

      Hồ Kiều ra mở cửa, Hứa Thanh Gia nhìn thấy nàng cả người mềm nhũn vô lực ngã lên người nàng, cười chút ngại ngùng: “Nương tử ta trở về…” Dịch tử thấy bộ dáng của Huyện thừa mới tới, đoán phu thê trẻ tuổi tình cảm ngọt ngào như mật, dám làm phiền lập tức buông Hứa Thanh Gia, mặc cho dựa cả người vào Hồ Kiều, vội vội vàng vàng chạy .

      “Uống đến say khướt, cả người hôi mùi rượu, còn biết xấu hổ mà trở về?!”:yoyo8:

      Hồ Kiều bị nam tử thanh niên dựa cả người vào, do chưa kịp chuẩn bị nên toàn thân thoáng lảo đảo suýt ngã, vội vã ổn định lại thân hình, trở tay đóng cửa. Nàng vừa lôi vừa khiêng ném lên giường, cởi giày coi như xong việc.

      Cũng may nàng có sức lực lớn, cứ như nữ tử bình thường làm sao có thể khiêng chứ?

      Hứa Thanh Gia say tí bỉ, thấy Hồ Kiều rời , biết sức lực ở đâu, nhanh chóng đưa tay ra nắm lấy cổ tay nàng, giọng:” A Kiều muốn đâu?”

      là đau đầu.

      Nàng nhớ ràng Hồ Hậu Phúc dò xét nhiều lần, lần nào cũng hài lòng với rượu phẩm của Hứa Thanh Gia, sao đến lúc ở với nàng lại tỏ ra vô lại như vậy chứ hả? Nếu trong phòng có rượu, nàng cũng ngại chuốc hết cho , cho say đến biết gì nữa, vậy là tốt rồi. Nhưng cố tình là, nhìn khắp phòng, ngoại trừ nước trà ra còn gì khác.

      “Ta rót chén trà giải rượu cho chàng, ngoan~~~” nàng xoa xoa đầu Hứa Thanh Gia, coi lúc này như quân khuyển (chó nghiệp vụ) trong đại đội cần vuốt ve, ngờ người này được đằng chân lân đằng đầu, được xoa đầu còn chủ động đưa mặt lên kề tay nàng, ra sức cọ cọ vào lòng bàn tay nàng.:ex10:

      Hồ Kiều:”…”:yoyo4:

      Làm sao để biến mất cảm giác mình phải gả cho trượng phu mà là gả cho quân khuyển đây?

      thể lý với người uống rượu say. Hồ Kiều hạ tay xuống gáy Hứa Thanh Gia ra dấu ra dấu, có xúc động chưởng đánh ngất , nhưng nghĩ lại nàng lâu chưa dùng chiêu này, ngộ nhỡ khống chế được lực đạo ra tay quá nặng nguy. Nàng chỉ có thể thở dài từ bỏ, kiên nhẫn dỗ dành : “Chàng ngoan ngoan nằm ở đây, ta lấy trà quay lại, đâu cả…” nếu có thể, nàng hận thể trốn xa.

      Đáng tiếc đường , phàm là dịch quán, đám phu trạm vừa nhìn liền biết hai người là phu thê nên chỉ bố trí gian phòng —— đỡ phải lãng phí tài nguyên quốc gia. Vậy nên Hồ Kiều thể cùng phòng với Hứa Thanh Gia, thậm chí nằm chung giường, có điều là giường hai chăn mà thôi.

      Với phẩm cấp của Hứa Thanh Gia, cũng được ở phòng hảo hạng, bởi vậy phòng của hai người tương đối đơn giản, sao mà có tháp để ngủ cho được?

      muốn đá xuống đất ngủ, nhưng đoạn đường này càng càng ẩm thấp, lỡ như ngã bệnh kịp nhậm chức phiền to. Hồ Kiều chỉ có thể cắn răng chịu đựng, nhưng nàng nhịn tới nhịn lui, tuyệt đối ngờ tới ngày này.:06(1):
      Last edited: 26/9/17

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :