1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Tiểu Nương Tử Nhà Đồ Tể - Lam Ngải Thảo

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. boogoo97

      boogoo97 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,330
      Được thích:
      1,483
      KHAI XUÂN NÀO MNG ƠI. CHÚC MNG NĂM MỚI VUI VẺ NHA
      Chương 32.2
      Đáng thương cho Hồ Kiều, chỉ ngẫu nhiên giả làm xác chết lần lại bị người cuồng mổ xác theo đuôi. Nàng nhìn thấy vẻ mặt cuồng nhiệt, lộ dục vọng của lão Dương thực muốn câu: ‘ Lão bá, ngươi từng này tuổi rồi, quá kích động cũng tốt cho cơ thể đâu, nhịn đêm tất cả đều mệt mỏi rồi, vẫn nên về nhà tắm rửa nghỉ ngơi ha!
      Bất quá hơn nửa đêm cửa thành mở, chống đỡ ánh mắt nóng bỏng của lão Dương, nàng cùng bốn gã sai dịch, người ghi lời khai và Ni Nam phải ở lại căn phòng trật hẹp của lão Dương mỗi người cầm chén trà nhâm nhi thư dãn. Nàng nhắm mắt nghỉ ngơi nghe lão Dương ở bên cạnh tẩy não, giải thích nghiệp giải phẫu vĩ đại cỡ nào. Nàng mực chịu đựng đến bình minh mới kéo thân thể chua xót trở về thành.
      Về phần Ngô lang quân, sau khi lấy hết khẩu cung liền bị cột ở cọc buộc gia súc ngoài phòng. Nơi này là nghĩa trang có cái cọc dùng để buộc ba con la chuyên kéo xe để thi thể. Lão Dương ghét bỏ làm ô nhiễm phòng mình, những người còn lại cũng muốn ở chung với đến bình minh như vậy cũng quá tra tấn khứu giác của mọi người rồi. Cuối cùng mọi người bỏ phiếu thông qua tạm thời buộc vào cọc ngoài phòng. Hành vi của súc sinh cũng bằng nên buộc cùng với gia súc cũng ấm ức.
      Ngược lại là người đàn ông di nhân Ni Nam mặc dù ngôn ngữ thông, lại ở trong phòng chứa thi thể chơi đùa lúc nửa đêm nhưng cũng sợ hãi. cũng vui vẻ theo vào phòng lão Dương, Lão Dương cũng chông cậy vào có thể nghe hiểu mình về nghiệp vĩ đại cuả việc giải phẫu, nên liền qua giường mình lấy cho tấm da thú ném qua cho . Ni Nam đắp da thú nghe lão Dương giảng giải như thôi miên ngủ biết trời đất gì.
      Đám người còn lại thấy thế đều tỏ vẻ: “ hâm mộ bất đồng ngôn ngữ với lão Dương. Cầu ngôn ngữ thông, cầu bị phổ cập khoa học!”
      Triệu Nhị nghe xong vẻ mặt ngỡ ngàng
      “ Huyện lệnh phu nhân thực phá được vụ án này!!!” Nghe kể về quá trình phá án, cả thân đổ mồ hôi. Nghe xong lập tức chạy về phía sau phủ xin gặp phu nhân. nghĩ tới sau khi vào nội viện nhờ bà tử vào thông báo lại chỉ nhận được câu: “ Đại nhân lưu lại bộ đầu tọa trấn huyện nha, chuyện ở phía trước bổn phu nhân nhúng tay vào, đều do Triệu bộ đầu làm chủ là tốt rồi!”
      Triệu Nhị lúc này hối hận đến xanh ruột, rốt cục minh bạch vì sao mấy chục năm nay thể thăng tiến.
      vốn là muốn thừa dịp huyện lệnh đại nhân chưa trở lại, trước mặt phu nhân nịnh nọt, đền bù chuyện trước kia làm sai. Thuận tiện lại xin chỉ thị của phu nhân công việc phía dưới nên làm như thế nào. Cùng lắm là phen khách sáo, coi như là đối với huyện lệnh phu nhân biểu đạt tôn kính. Cho thấy dù huyện lệnh đại nhân ở tại huyện nha, nhưng ta Triệu Nhị vẫn là người trung thành luôn hướng về huyện lệnh đại nhân.
      Đây là việc mà sau khi trở thành bộ đầu nhận ra. Dù làm đúng nhưng cũng thể làm sai, có vấn đề gì liền xin chỉ thị của lãnh đạo, có việc gì càng muốn thỉnh cầu lãnh đạo. Dùng việc này để chứng minh cho lãnh đạo thấy các tướng lĩnh thời thời khắc khắc đều để lãnh đạo ở trong lòng.
      Nào biết chiêu này dùng người huyện lệnh phu nhân lại có tác dụng.
      Huyện lệnh phu nhân cũng phải là mỗi ngày đều tọa trấn ở nha môn, bất kể là điều tra vụ án hay xử lý vật chứng đều thể lộ diện. Người ta có nữ tắc của người ta, phải lui về hậu viện nên lộ diện. Triệu Nhị cũng có can đảm chạy đến hậu viện đem huyện lệnh phu nhân bắt ra.
      ngơ ngẩn trở về phía trước nha môn, tên sai dịch thấy trở về liền chạy tới thám thính tin tức
      “ Ngươi gặp được phu nhân rồi hả? Phu nhân cái gì?” Nhìn vẻ mặt thế kia đâu phải là lo cho , ngược lại là thành người hâm mộ não tàn của phu nhân, ràng là đối với thần tượng nảy sinh tính bát quái.
      Tiền Chương vẫn còn chưa tỉnh ngủ, thấy Triệu Nhị gì, tự phát huy trí tưởng tượng của mình: “ Phu nhân có dũng có mưu, có thể lấy địch mười. Ta tiếc thay cho người tài như vậy mà....”
      Nha môn sai dịch bình thường cũng chỉ gặp những chuyện lông gà vỏ tỏi, chưa bao giờ gặp phải đại án giết người. Nếu có lãnh đạo tài trí có dúng có mưu e rằng vụ án này cũng vào ngõ cụt.
      thể trách Tiền Chương và nhóm sai dịch có suy nghĩ như vậy. Đây đều là do Cao Chính sớm có ý niệm này nên bọn họ chỉ học theo thôi. Nhưng đáng tiếc… bọn họ chỉ có thể ngầm đáng tiếc cho huyện lệnh phu nhân thân là nữ tử nên thể mời gọi về dưới chướng.
      Hai ngày nay bốn gã sai dịch và người ghi chép lời khai ít lần trước mặt phu nhân nhà mình nhắc đến chuyện của huyện lệnh phu nhân. Những phụ nhân này đều chưa từng nhìn thấy tân nhiệm huyện lệnh phu nhân, chỉ biết nàng tuổi còn rất trẻ, mặc dù vậy qua lời kể của phu quân nhà mình thêm mắm dăm muối đem chuyện của huyện lệnh phu nhân kể cho tỷ muội bạn thân hàng xóm láng giềng. Hơn nữa vụ án giệt môn của Hạ gia làm toàn bộ Nam Hoa huyện oanh động mọi người đều chú ý đến vụ án này nên rất nhanh phương pháp giả quỷ điều tra vụ án của huyện lệnh phu nhân bay xa ngàn dặm.
      Có người huyện lệnh phu nhân có thể bắt người diệt quỷ, cũng có người đồn huyện lệnh phu nhân lấy địch trăm mà thở gấp... Các loại tin tức ly kỳ bay đầy trời, rất nhanh phủ kín phố lớn ngõ .
      Nửa tháng sau, cuối cùng việc thị sát thu hoạch cũng kết thúc, huyện lệnh đại nhân cùng huyện úy đại nhân mang theo sai dịch cùng phiên dịch trở về. Sau khi trở về mọi người trước tiên ai về nhà nấy tắm rửa nghỉ ngơi chút sau đó mới đến nha môn báo cáo.
      Hứa Thanh Gia lúc trở lại Hồ Kiều ở hậu viện chơi cùng các tiểu bàng hữu, nàng làm diều hâu các bạn làm gà con còn gà mẹ đúng là nhi tử của Ni Nam. Trò chơi này kì thực rất tầm thường thế nhưng mà các tiểu bằng hữu phát huy trí tưởng tượng, chỉ cần ngẫm lại phu nhân có thể bắt người diệt quỷ đúng là có cùng tính chất hung tàn độc ác với vai trò bây giờ diều hâu bắt gà con. Bất quá phu nhân chỉ trừng phạt những kẻ phạm tội, nghĩ thế bọn trẻ đều kích động đến toàn thân phát run.
      Hồ Kiều mỗi lần nhào đến chỗ gà con đều khiến lũ gà con hoảng sợ hét ầm lên, từng khuân mặt nhắm đều vẻ khẩn trương nhìn chằm chằm vào hành động của nàng.
      Vì lớp học quá đông nên phải chia ra làm nhiều đội lần lượt chơi, mỗi đội có ba mươi gà con và gà mẹ. Gà con và gà mẹ lần lượt đổi người chỉ riêng diều hâu vẫn là người. Hồ Kiều cùng chơi với bọn suốt nửa canh giờ ( 1 tiếng), đùa đến thân đầy mồ hôi. Cuối cùng nàng quá mệt mỏi nằm luôn bãi cỏ, hô to: “ chơi nữa chơi nữa, gà con quá nhiều diều hâu ăn đến sắp vỡ bụng rồi!”
      Cả đám gà con đều chạy đến nhìn diều hâu mệt thở ra hơi. đứa trẻ bốn tuổi dũng cảm bước lên phía trước đến chọc chọc vào mặt nàng “ Nóng, còn chưa có chết đâu!” Bọn trẻ còn lại nghe thấy thế cười ầm lên, khẩn chương sợ hãi vừa rồi lập tức biến mất. Tất cả đều vui vẻ vây quanh nàng chuyện. Trong lúc này Hồ Kiều nhìn lên thấy gương mặt quen thuộc đến gần, vẻ mặt tràn đầy vui vẻ nhìn thấy dáng vẻ mệt mỏi co quắp của nàng “ Thú vị sao?”
      Đám gà con nhìn thấy Hứa Thanh Gia nháy mắt liền trở nên quy củ, hướng về Hứa Thanh Gia hành lễ: “ Tiên sinh tốt!” Tại huyện học cho phép bọn xưng hô “ Đại nhân”, vẫn là tiên sinh và đệ tử tốt hơn. Huyện lệnh đại nhân hào hứng đến hỏi việc học tập của bọn .
      “ Mệt chết được còn mau tới kéo ta dậy!” Hồ Kiều hướng đưa tay, phất phất tay còn lại để cho bọn tản ra. Hứa Thanh Gia tiến tới kéo lão bà nằm mặt đất hề có hình tượng của phu nhân huyện lệnh lên. Vì chơi đùa với lũ mà khuân mặt nàng đỏ bừng, chóp mũi còn đọc những giọt mồ hôi, thấy thế trong đầu liền suất ý nghĩ “ Lão bà của ta tiêu nha đầu ngây thơ, tốt bụng”. Nếu phải sau lưng còn đám bạn huyện lệnh đại nhân trực tiếp kéo lão bà vào lòng thương phen.
      Đem đám bỏ lại ở huyện học, sau khi tiến vào hậu viện huyện lệnh đại nhân liền gấp gáp ôm lấy lão bà chống đỡ ván cửa rồi hung hăng hôn trận.
      Vợ chồng còn trẻ mà xa cách lâu ngày so với thời điểm tân hôn càng thêm hạnh phúc ngọt ngào gấp trăm lần. Trong viện tử này chỉ có hai phu thê bọn họ ở nên cho dù làm xằng làm bậy cũng sợ có người nghe được động tĩnh gì.
      Hứa Thanh Gia sau khi tắm nước nóng tẩy thân phong trần, lại ăn bữa cơm nóng hổi, liền ôm lãi bà nghỉ ngơi cực kỳ thỏa mãn và hạnh phúc.

    2. Chris

      Chris Well-Known Member

      Bài viết:
      716
      Được thích:
      438
      Thanks nang @boogoo97 da khai trg nha, dang hong truyen qua troi luon ^^
      Cobeboogoo97 thích bài này.

    3. Cobe

      Cobe Well-Known Member

      Bài viết:
      164
      Được thích:
      4,449
      Rất xin lỗi mn vì mấy chương này mình lên hơi muộn
      [​IMG]
      [​IMG]

    4. Cobe

      Cobe Well-Known Member

      Bài viết:
      164
      Được thích:
      4,449
      [​IMG]
      [​IMG]
      [​IMG]
      levuong, Chris_Luu, saoxoay23 others thích bài này.

    5. Cobe

      Cobe Well-Known Member

      Bài viết:
      164
      Được thích:
      4,449

      Chương 33.2

      Edit: A Huyền 152




      Trong lòng nàng có chút chua xót, ước chừng đứa nào học được cách xem sắc mặt người khác tất nhiên đều phải qua quá trình chua xót. Bởi vì những năm tháng ngây ngô khờ dại hiểu sao luôn phá lệ làm người ta lưu luyến. Nàng dùng sức ôm lấy Hứa Thanh Gia, giống như có thể dung tư thế gần gũi này để thể thân mật của nàng vậy, miệng lại : “Bây giờ chàng có nghịch ngợm nữa cũng sao, ta thay thế mẹ chồng quản thúc chàng. Đánh đòn hay ném hồ sen, tự chàng chọn cái chàng thích .”


      Hứa Thanh Gia cúi đầu cắn cái lên vành tai nàng, giọng thầm : “Đều chọn! Ta chỉ chọn nàng!” nhịn được thổi hơi nóng vào tai nàng.


      Cho tới buổi chiều ngày đó trước lúc huyện lệnh đại nhân tới tiền nha có chuyện gì bất ngờ. Những người theo ra ngoài đều đến nha môn làm việc đúng giờ. Cao Chính vừa nhìn thấy Hứa Thanh Gia, vẻ mặt lập tức kỳ lạ,“Đại nhân đường mệt nhọc, khí sắc hôm nay có vẻ tệ nha.” Bộ dạng này chính là ở phương diện nào đó được ăn uống no đủ, cực kỳ thỏa mãn.


      nhớ lại chút khi về nhà nghe được lời đồn kinh hãi, chỉ cảm thấy Huyện lệnh đại nhân là có khí phách khác hẳn với thường nhân, khỏi thập phần bội phục.


      “Khí sắc Huyện úy cũng tệ.” Hứa Thanh Gia vừa lật xem hồ sơ bàn vừa thuận miệng : “ hỏi qua Triệu Nhị chưa, mấy ngày nay chúng ta ra ngoài trong huyện có xảy ra chuyện gì lớn ?”


      Cao Chính còn tưởng sớm biết rồi, phu nhân dù có thế nào cũng khoe khoang công lao nhỉ? nghĩ tới phu nhân làm chuyện tốt lưu danh, để chuyện này lại cho người tiền nha bọn họ làm, lập tức liền do dự có nên cho Huyện lệnh đại nhân hay : lão bà nhà ngài rất có năng lực!


      bằng...... Kêu bọn Triệu Nhị Tiền Chương tới đây báo cáo?” Dù sao cũng ở trong huyện nha, ai trông coi huyện nha, người đó hẳn là nên đến với đại nhân .


      bao lâu sau, Triệu Nhị Tiền Chương liền trước sau đến đây. Nghe được Hứa Thanh Gia hỏi chuyện xảy ra mấy ngày nay trong huyện, Triệu Nhị liền có vài phần do dự, nhìn Tiền Chương bên cạnh nóng lòng, rất có xúc động “Muốn thay thần tượng của mình khoe thành tích”, chỉ có thể kiên trì : “Chuyện khác cũng có gì, chỉ là chút chuyện , chỉ có chuyện...” Trong ánh mắt liếc tới của Huyện lệnh đại nhân, cực kỳ gian nan trả lời: “Ước chừng vào nửa tháng trước, trong huyện có thảm án diệt môn, nhà năm người bị giết!”


      Hứa Thanh Gia lập tức đứng lên:“Cái gì?! Thi thể đâu? kiểm tra chưa? Có manh mối nghi phạm gì hay ?”


      Cao Chính ở bên xoay mặt , làm bộ nghiên cứu hoa văn ghế ngồi của Huyện lệnh đại nhân, dù sao cũng ở đó, xảy ra chuyện gì đều chỉ là lời đồn đãi, nhất định thể đem tới trước mặt Huyện lệnh được.


      Triệu Nhị thấy Huyện lệnh đại nhân cỏ vẻ lập tức chuẩn bị đứng dậy tìm hiểu trường hung án, vội : “Thi thể đều được đưa đến nghĩa trang rồi, lúc này chỉ sợ Dương lão đầu đều xử lý xong. Nhà bị giết kia cũng bị niêm phong --” Câu kế tiếp chưa xong bị Hứa Thanh Gia cắt đứt: “Hồ nháo! Án tử cũng chưa phá, sao lại có thể xử lý thi thể?! Đây phải hồ nháo sao?!”


      Tiền Chương ở bên xen mồm: “Đại nhân, án tử được phá rồi, là nam tử sát vách gây ra, hung thủ được giải vào đại lao, khẩu cung lấy, phạm nhân cũng ký tên đồng ý nhận tội, chỉ chờ đại nhân về kết thúc nữa là xong.” Cuối cùng còn chưa chịu thôi bỏ thêm câu: “Án tử này là do phu nhân phá được!” Ngữ khí quả thực thể kiêu ngạo hơn nữa!


      “Cái gì?”


      Cằm Hứa Thanh Gia bị kinh hãi sắp rớt rồi.


      Giờ phút này Triệu Nhị thập phần lý giải thất thố của Huyện lệnh đại nhân, nhớ ngày đó khi nghe được vụ án được Huyện lệnh phu nhân phá cũng có biểu tình này. Còn tưởng lỗ tai mình có vấn đề.


      Tiền Chương thấy Huyện lệnh đại nhân quả biết, vì thay thần tượng ca công tụng đức, thiếu được màn diễn thuyết tình hình phá án ngày đó, thuận tiện trước mặt Triệu Nhị bôi đen phen, tố cáo ngày đó giả bệnh, đẩy việc này cho phu nhân. Phu nhân hai lời nhận chuyện này, tự mình thăm dò trường hung án, lại tìm hiểu tình hình xung quanh, cuối cùng còn tự mình giả làm xác chết vùng dậy dọa Ngô Phùng sợ mà khai ra , phá xong án tử, tất cả đều hết lần.


      cực kỳ hưng phấn, Huyện lệnh đại nhân nghe mà như trong ảo mộng.


      Tối hôm qua cho tới buổi sáng hôm nay lòng Huyện lệnh đại nhân còn đắm chìm trong cuộc sống hạnh phúc “Lão bà của ta là tiểu thiên sứ trong sáng, chừng giờ phút này trong bụng nàng cũng có thêm tiểu thiên sứ”, bỗng nhiên trong lúc đó nghe được chuyện xưa, trong đó “Lão bà của ta có thể thông linh, lão bà của ta biết xử án, lão bà của ta tàn khốc dữ dội...” Hoàn toàn thể tiếp nhận nổi!


      Chuyện này ràng là chuyện xưa truyền kỳ, làm so có thể là A Kiều muội muội ngủ ở bên người cho được?!


      Này cũng quá rung động lòng người !


      Là fan cuồng của Huyện lệnh phu nhân, Tiền Chương hoàn toàn hề lo lắng đến việc chuyện này tác động thế nào đến Huyện lệnh đại nhân, cố tình khoe khoang công tích vĩ đại của Huyện lệnh phu nhân, hơn nữa bóng gió hướng Huyện lệnh đại nhân dâng lên nỗi niềm ngưỡng mộ thần tượng.


      có biện pháp, từ ngày ấy sau khi xong xuôi án tử, phu nhân liền ở luôn trong nhà, chẳng những cầu kiến Triệu Nhị mà bọn họ cũng chưa từng có cơ hội gặp qua phu nhân, có cơ hội biểu đạt lòng ngưỡng mộ được.


      Hứa Thanh Gia miễn cưỡng tiếp thu thỉnh cầu uyển chuyển của Tiền Chương chuyện truyền đạt thăm hỏi và tình cảm ngưỡng mộ tới thần tượng, cơ hồ lấy trạng thái mộng du xem xét lại hồ sơ án diệt môn của Hạ gia, lại thẩm vấn phạm nhân Ngô Phùng, còn sai người ra ngoài thành thỉnh Dương lão đầu đến. Sau khi Dương lão đầu chuyện xong với Huyện lệnh đại nhân, hai mắt tỏa ánh sáng có chút chờ mong biểu đạt ý muốn gặp vị phu nhân nữ trung hào kiệt này lần, thuận tiện lại cùng nàng đàm luận chuyện về nghiệp giải phẫu vĩ đại.


      Bởi vì ông làm khám nghiệm tử thi nhiều năm như vậy, ai cũng chê bai khinh rẻ, chỉ duy có người ngày đó khen ông câu: “Giải phẫu kỳ là ngành rất trọng yếu, Dương thúc có kinh nghiệm phong phú, đối với cơ thể người am hiểu, chỉ sợ ngay cả đại phu y thuật cao siêu so ra cũng còn kém!” câu khẳng định giá trị chức nghiệp cả đời ông.


      Tri !


      Huyện lệnh đại nhân tựa hồ yên lòng, nghe được thỉnh cầu này của ông, chỉ hai ngày nay thân mình phu nhân khoẻ, về sau có cơ hội để bọn họ gặp mặt, liền tiễn Dương lão đầu . Dương lão đầu đến nửa đường mới vỗ đầu mình, thầm nghĩ tiếng “Lão hồ đồ!” Ông đến tuổi này rồi, thê tử mất hơn ba mươi năm, cũng có con nối dõi, liền người độc ở tại nghĩa trang, nữ tử bình thường nào dám gả cho ông chứ? Ngẫm lại đôi tay này của ông sờ qua bao nhiêu thi thể, ai nghĩ cũng phải dựng hết tóc gáy cả người lên.


      Bởi vậy sau khi thê tử qua đời, Dương lão đầu cũng vẫn chưa từng tái giá, thiếu chút nữa quên vợ chồng trẻ tuổi ngọt ngào, trong cao hứng, Huyện lệnh phu nhân nhiều ngày thể hầu hạ đại nhân, nào có giờ cùng lão nhân ông chuyện phiếm?


      Thời điểm Hứa Thanh Gia trở lại hậu viện, vẫn còn có vài phần hoảng hốt, chỉ cảm thấy hết thảy đều thể tưởng tượng nổi.


      Án tử này vô luận là từ tốc độ thậm chí phương pháp phá án đều tràn ngập “A Kiều cực kỳ lớn mật”. Kỳ ngẫm lại có chút phù hợp với tính cách của A Kiều, người nàng tựa hồ vĩnh viễn có cỗ sinh khí nên lời, rất khó đó là ngốc nghếch lớn mật hay là thông minh .


      Chờ ngồi ở bàn cơm, bưng chén cơm lên, lại quên ăn, bị Hồ Kiều thúc giục ăn cơm mới có vài phần thanh tỉnh. Ngẩng đầu nhìn thấy Hồ Kiều, trong lòng ra câu: Vẫn là lão bà lại phải là lão bà… a a phi! Đó vẫn là lão bà, ràng là lão bà… Lại phải là lão bà...


      câu mà sắp làm chính mình hôn mê!


      Nỗi lòng có chút phức tạp, rất muốn mở miệng hỏi câu: A Kiều có thể thông linh sao?


      Lại sợ hỏi ra những lời này dọa đến nàng. giống như nàng giấu bí mật gì đó.


      Chẳng lẽ lúc trước khi hù dọa nàng, trong huyện nha chết thảm bao nhiêu mạng người, nàng có thể nhìn thấy cái gì, cho nên mới dọa được?!


      Nghĩ đến đây, trong lòng Hứa Thanh Gia có chút áy náy, chỉ cảm thấy chính mình lúc trước lừa gạt để A Kiều chung giường với mình, tựa hồ bắt nạt nàng, còn có chút thương nàng bị mình dọa sợ. Nghĩ đến đây, nhoẻn miệng cười, thay nàng gắp đũa thịt, “Muội muội mau ăn, ăn xong rồi mau nghỉ ngơi.”


      Vốn là câu quan tâm bình thường, nhưng là nghe vào trong tai Hồ Kiều, nhớ tới hồ nháo tối qua đến hôm nay, chỉ cảm thấy sau thắt lưng còn có vài phần đau nhức, liền liếc cái, cúi đầu và cơm.


      Cơm nước xong, cuối cùng Hứa Thanh Gia cũng trong khiếp sợ tỉnh lại, vô luận như thế nào, lão bà có khả năng là chuyện tốt. yên lặng chạy đến thư phòng, cung kính viết phong thư cho đại cữu ca, muốn hỏi chút lão bà đại nhân từ đến lớn có dị trạng gì .


      Tốt xấu gì bây giờ có chuyện lúc trước làm đệm, cho dù đại cữu ca chạy tới với , muội muội nhà ta có thể bấm đốt tính toán cũng phải rất ngạc nhiên nữa.


      Cuối cùng khi trở lại giường, ôm vòng eo tinh tế của Hồ Kiều ngủ, nhìn chằm chằm gương mặt tú lệ mang theo điểm khí của nàng, như thế nào cũng nghĩ ra, lão bà nhà ta vì sao lại có khả năng như vậy?


      Ngẫm lại đại cữu ca nhà , là người rộng rãi tốt bụng, bình sinh kỹ năng am hiểu duy nhất chính là giết heo, lại khó mà dối, có chỗ nào đặc dị, lại cứ giáo dưỡng ra muội muội có loại kỹ năng kỳ quái này, là nan giải.


      Cuối cùng, hôn hôn mặt Hồ Kiều, cũng mơ mơ màng màng ngủ mất.


      Qua thời gian, khi Hứa Thanh Gia ở trà lâu nghe được tiên sinh kể chuyện qua nghệ thuật tái gia công đem chuyện “Huyện lệnh phu nhân xử án” ra kể mà trợn trắng mắt, kinh hãi đến nỗi chung trà đều thiếu chút nữa rơi xuống.


      Lúc này, án tử đều xong, Ngô Phùng và hồ sơ đều được áp giải đến nha môn châu phủ, mà ở Hỗ Châu xa xôi, Hồ Hậu Phúc gập ghềnh đọc xong thư em rể mình viết, hiểu ra sao, biết muốn biểu đạt cái gì nữa.


      A Kiều nhà từ hoạt bát nghịch ngợm, trừ bỏ khí lực có chút lớn ra, có thể ăn có thể chơi có thể ngủ, chút tật xấu, lại nhu thuận, lúc còn biết săn sóc , làm sao lại có chỗ kỳ lạ cho được?

      levuong, Chris_Luu, saoxoay24 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :