1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

TIỂU THỊT TƯƠI CỦA NỮ VƯƠNG - TỤ TRẮC(96(3)/133)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,130
      Được thích:
      12,928
      [​IMG]
      Chương 27
      Edit : Michellevn

      Nhớ tới nhiệt của Quách Trí dành cho cậu, Alex có chút miệng đắng lưỡi khô , cơ thể kìm được mà nóng lên.

      thực tế, cậu phải là thằng nhóc có ham muốn mãnh liệt cho lắm. Phản ứng sinh lý được cơ thể tạo ra cách tự nhiên, nhưng ham muốn đó lại bắt nguồn từ đòi hỏi bên trong. Alex có nhiều đòi hỏi như vậy.

      Chỉ là giờ đây, xác thực là cậu cảm nhận được loại đòi hỏi này.

      Cậu liếc mắt nhìn Quách Trí, tầm mắt Quách Trí vẫn chăm chú nhìn màn hình, nhưng thanh lách cách đánh chữ ngừng lại.

      App weibo điện thoại bỗng nhiên thông báo có bài đăng mới từ nick weibo mà cậu follow riêng. Cậu mang theo chờ mong, nhấn mở ra thấy ngay, quả nhiên .... Quách Trí đăng bài mới weibo.

      Alex có mà thèm quan tâm bài weibo này viết về cái gì, cái cậu quan tâm chính là cuối cùng xong việc rồi !

      Quách Trí thở hơi, muốn với Alex là làm xong rồi, bàn tay với khớp xương ràng vươn tới, lạch cạch úp laptop của lại, rút ra rồi để luôn lên bàn trà.

      Quách Trí vừa ngước mắt lên, Alex lấn người tới hôn . Cả người Quách Trí liền mềm nhũn, cánh tay vòng lấy cổ cậu trai.

      Cái hôn này nóng bỏng, khơi gợi lên nhiệt tình của Quách Trí, hăng say đáp lại.

      Dường như Alex cũng vội vàng tiến vào cơ thể, cậu giống như đột nhiên nghiện quấn quít của môi và lưỡi. Quách Trí bị hôn đến thở nổi, dần dần ý loạn tình mê.

      Alex ngậm lấy vành tai , vừa nhay vừa liếm lâu lâu, rồi sau đó lưu luyến ở cần cổ của .

      Quách Trí thở hổn hển, mở mắt ra. Ánh đèn sáng rực trần nhà, sáng tỏ như ban ngày.

      có thể cảm nhận được, hôm nay Alex khác thường ---- Cậu có nhiệt tình .

      Cũng phải mấy lần trước cậu làm tốt, thực tế cậu làm vô cùng tốt, rất cố gắng, rất thành ...........để thoải mái .

      Nhưng vào lúc này, lần đầu tiên Quách Trí chân thực cảm nhận được dục vọng người Alex, phải để lấy lòng , mà là dục vọng mạnh mẽ của chính chàng trai. Cậu hôn , vuốt ve , phải vì cho khoái cảm, mà là vì chính cậu mong nhớ.

      Đây vẫn là lần đầu tiên, khiến cho tâm trạng của Quách Trí có những dao động khác thường.

      Phụ nữ, cho cùng vẫn là động vật cảm tính. Ngay cả khi bị dục vọng chi phối, vẫn cứ khát vọng nhiều hơn.

      Chợt Alex ngẩng đầu lên, đối diện với đôi mắt của Quách Trí. Trong đôi mắt cùa chàng trai nhuốm đầy dục vọng.

      Quách Trí vô cùng thích. ngẩng đầu lên hôn hôn cậu, với nhiệt tình của cậu, như ngọn lửa bùng lên.

      Trong mắt Alex có ý cười, cậu nhìn Quách Trí, bàn tay bắt đầu kéo tuột váy bó của . Quách Trí phối hợp nâng người lên .

      Váy bó ngắn ngủn bị đẩy lên, trắng như tuyết đầu mùa, hồng phấn như hoa đào, xinh đẹp ngạo nghễ dưới ánh đèn. Alex cảm nhận dục vọng căng phồng cùng luồng nhiệt chạy khắp trong cơ thể muốn tìm đường phá bỏ, cậu liếm liếm môi, đột nhiên trong đầu nghĩ đến cái weibo vừa xem hồi nãy ....

      "Quách Trí! Quách Trí!" Alex cắn tai Quách Trí, hổn hển gọi tên . Nhưng cậu phải là thằng nhóc giỏi dối, từ "Thích"này, cuối cùng cậu cũng ra được.

      Nhưng mặc dù vậy, vẫn cảm nhận được cơ thể của Quách Trí khẽ run lên, trở nên hừng hực hơn, hơi thở của lại càng thêm hỗn loạn.

      Cậu hôn lúc rồi sau đó cúi đầu thấp xuống phía dưới.

      Quách Trí cảm nhận được bị răng của cậu trai cắn nhè , cảm giác tê ngứa ùa vào não cùng với luồng khoái cảm mạnh mẽ.

      cúi xuống, trông thấy đỉnh đầu của chàng trai, tuyết trắng phấn hồng biến đổi hình dạng trong tay cậu.

      Ngay lập tức ảm thấy sóng cuộn phun trào .......

      "Alex! lấy bao!" rì rầm . Ngay cả lúc như này, cũng đánh mất lý trí. Từ đầu đến cuối đều phải nhớ chuyện quan trọng nhất là bảo vệ tốt cơ thể của chính mình.

      Alex lên tiếng, buông nắm mềm mại như tuyết của ra, duỗi tay thọc vào túi quần lấy ra cái áo mưa, đập " Bẹp" lên ghế sô fa.

      Quách Trí cắn môi phá ra cười.

      " Nhóc bại hoại ...." .

      Alex thích Quách Trí ở giường gọi cậu là " Nhóc bại hoại". Lúc gọi cậu như vậy, có nghĩa là thích, vui vẻ. Lúc gọi cậu như vậy, khuôn mặt luôn tươi cười, trong giọng mang theo buông thả và khích lệ, ngoài ra còn có chút chiều.

      Alex thích những cảm giác đó.

      Ham muốn được giải tỏa dưới ánh đèn sáng tỏ như ban ngày.

      Trong lúc cơ thể lắc lư dập dềnh, Quách Trí cứ mãi nhìn cậu trai người mình. Hôm nay cậu vô cùng khác biệt, trong cơ thể có nhiệt tình và sức sống, trong mắt ngập tràn ham muốn.

      thích cậu trai này đối với có nhiệt tình và ham muốn như vậy. thích nhìn ràng gương mặt và cơ thể cậu, nhìn cậu vì mà mồ hôi đầm đìa. Thậm chí còn nhất định phải chống người lên xem quá trình của họ.

      Alex bị hành vi bạo dạn này của khích lệ khiến cho tinh thần chiến đấu tăng vọt. Cậu kéo dậy, để tiện xem được ràng hơn ....

      Sau khi ham muốn được thỏa thích giải phóng, cậu trai nằm ghế sô fa, Quách Trí nằm sấp cơ thể rắn chắc của cậu. Hai người trần truồng, da thịt kề sát.

      "Alex..........Nhanh nhất là khi nào cậu có thể nhận được món tiền kia ?" Quách Trí úp mặt vào lồng ngực cường tráng của cậu trai, mắt nhắm nghiền và hỏi.

      "Họ thứ ba tuần tới nữa có thể thanh toán cho em." Alex trả lời thành .

      " Vậy cậu vẫn phải ........tìm phòng ở sao ....." Quách Trí hỏi.

      "Ừm.... Để lúc nào em đánh tiếng với chủ nhà cũ, nếu lúc nào chỗ ông ấy mà có phòng trống, kêu ông ấy nhớ đến em trước chút...."

      Alex cũng biết cậu thể ở chỗ Quách Trí lâu được, " Chỗ tầng hầm đó cũng tệ, lại rất thuận tiện."

      Cậu nhìn được, lúc Quách Trí nghe đến ba chữ "tầng hầm " (*) khẽ nhíu mày lại.

      (*)Nguyên văn là 地下室 : Phòng dưới đất

      " Cậu từ từ tìm .......Tìm chỗ nào tốt chút ........" Quách Trí nhắm mắt lại và ," Trước mắt cứ yên tâm ở đây ......."

      Alex "Ừm" tiếng.

      Nhưng cậu biết đây phải là tính toán lâu dài, sớm muộn gì cậu cũng phải dọn ra khỏi chỗ Quách Trí. Tầm mắt cậu kìm được mà nhìn quanh phòng khách vòng .....

      Nhà của Quách Trí....... tốt. Lúc nào cậu mới có thể

      sắm cho mình ngôi nhà như thế này đây ?

      lát sau, đột nhiên nhận ra Quách Trí im lìm. Cậu cúi xuống nhìn nhìn, phát nhắm nghiền mắt, lông mi dài, ngủ thiếp . Cả người trần trụi vẫn quấn chặt lấy cậu.

      Trong phòng mở điều hòa, cậu sợ lạnh, khẽ khàng ngồi dậy, bế lên. Động tác tuy , nhưng vẫn động đến Quách Trí. mơ mơ màng màng hé mắt ra nhìn cậu, rồi vòng tay lên ôm cổ cậu, vùi đầu vào vai cậu. Cả người cuộn lại trong vòng tay cậu, mảnh khảnh dịu dàng, mềm mại chịu được. có chút nào giống với Quách gia trong công việc ban ngày.

      Alex bế vào phòng ngủ, khe khẽ đặt lên giường, kéo chăn lên đắp cho xong mình cũng chui vào. Kết quả phát đèn phòng khách vẫn sáng, đành phải đứng lên nữa. Tắt điện phòng khách, nhưng lại bật đèn chiếu sáng huyền quan. chùm tia sáng rơi xuống trước cửa, chiếu thành vòng tròn với đường viền mờ mờ.

      Trong tia sáng có thể nhìn thấy hạt bụi bay lên trong khí.

      Alex có phần bị cuốn hút bởi chùm tia sáng đó, cậu nhìn trong chốc lát, rồi quay về phòng ngủ, chui vào ổ chăn của Quách Trí .

      Quách Trí trở mình, miệng lầm bầm, lấn chân qua, cánh tay cũng quàng lên vai cậu.

      Khóe môi Alex khẽ mỉm cười, cũng ôm lấy và từ từ chìm vào giấc ngủ .......

      ***

      "Chào !"

      " Buổi sáng tốt lành . Ể, thần sắc tốt à nha? Cuối tuần làm đẹp hả ?" Đồng nghiệp hỏi.

      Mới sáng sớm ngày thứ hai, Quách Trí tinh thần sảng khoái bước vào văn phòng, da thịt gần như là đỏ thắm luôn. Nghe hỏi vậy, Quách gia tỉnh bơ nét mặt mà rằng :" Đâu có, chỉ là ' thư giãn' chút thôi, rồi ngủ sớm chút, nghỉ ngơi tốt nữa vậy thôi."

      cũng đâu dối, quả ' thư giãn' chút mà, chỉ có điều 'thư giãn' của phải là thư giãn theo ý nghĩa thông thường mà thôi.

      " Hay ......." Đồng nghiệp hâm mộ, rồi thở dài :" Cuối tuần chị cũng rất muốn thư giãn, nhưng mà cuối tuần phải nhà mẹ chồng, là phiền chết được!"

      " Lần nào cũng xách theo túi lớn túi các kiểu, vừa đến là lão chồng chị cằn nhằn kêu chị giúp mẹ ta . Mẹ chồng chị sai khiến chị làm cái này làm cái kia, như thể chị là con sen của nhà họ vậy ! Được, lúc vợ chồng chú út tới, người ta tay đến, ngồi đó mở miệng ăn há miệng uống! Trước khi , aizz, mẹ ta còn lấy đồ vợ chồng chị xách tới mà cho lão nhị mang ! ra là tụi chị toàn hiếu kính em trai ta thôi !"

      Quách Trí và đồng nghiệp này đến gian trà nước để rót cà phê, vừa vừa nghe đồng nghiệp cằn nhằn kể khổ. Mà lại chẳng thích nghe loại chuyện này.

      " Vậy lúc chị làm mấy việc đó chồng chị làm gì ?"

      " ta ? ta tán gẫu cùng mẹ và em trai ta...."

      Quách Trí xém chút nổi sùng :"Vậy té ra chỉ mình chị làm việc thôi ?"

      " ....."Đồng nghiệp qua loa," Mẹ chồng chị cũng làm chút ít ...... Bà ấy xào đồ ăn ..."

      "Ha ha," Quách Trí cười khẩy," Nếu đồ ăn cũng để chị xào luôn, chị thành sen luôn rồi."

      Đồng nghiệp thở dài :" Em hiểu đâu ....."

      Lại nữa rồi, lần nào cũng là " Em hiểu đâu", Kết hôn rồi được tự do làm theo ý mình nữa" ......... linh tinh các loại. Nếu phải vì người đồng nghiệp này thực rất tốt, đích xác là Quách Trí chẳng có kiên nhẫn mà nghe ấy mấy chuyện rách này.

      Đồng nghiệp này năm nay ba mươi rồi, vẫn chưa sinh con. giờ, công việc của ấy trong giai đoạn quan trọng, lúc này mà sinh con rồi trì hoãn công việc, người mới thế hệ sau cũng kính già trọng đức mà chờ đợi ấy. Trường Giang sóng sau đè sóng trước, sóng trước chết bờ cát.

      Nhà chồng ấy gây áp lực cho ấy mấy lần, cố ép ấy sinh con, ấy nghiến răng chịu đựng chịu sinh. Muốn để bước qua cái hố này xong mới chuyện sinh con, bởi vậy ấy và bà mẹ chồng có chút xung đột. Thường xuyên nghe ấy kể khổ với đồng nghiệp, đều là mấy chuyện lông gà vỏ tỏi, nghe riết cũng phiền.

      Nhưng chỉ có duy nhất chuyện ấy vì công việc mà chịu sinh con, chuyện này Quách Trí ủng hộ ấy.

      Chuyện mẹ chồng , chồng trước mặt mẹ chồng khúm na khúm núm, rồi chị dâu em chồng, đều phải dạng vừa. Nếu ấy có thu nhập cao ổn định có thể duỗi thẳng eo, e là sớm sống nổi trong những ngày này.

      May là đồng nghiệp cũng hiểu được đạo lý này, thế nên tính khí ấy mặc dù hơi yếu đuối, nhưng lại rất ràng về chuyện quan trọng này, trước sau đều chịu buông bỏ.

      Có điều theo như cuộc sống thực tế của ấy giờ, với quan điểm của Quách Trí, nếu đổi lại là , căn bản là cũng chẳng thể sống nổi.

      Cái khác , chỉ mỗi cái đến nhà người khác, cả nhà họ quây quần tán gẫu vui vẻ bên bàn trà, mà mình ấy lại ở đó lọ mọ làm việc cho người ta, chịu được rồi.

      Bình tĩnh mà , chưa kể chịu được. Nếu làm như vậy, để mẹ biết được, mẹ già có thể xách cây chổi chạy đến Đế Đô quất về !

      Từ , mẹ , con phải được cưng chiều, con trai phải mài dũa. Từ đến lớn, ở nhà tuy cũng làm chút việc nhà, nhưng cũng chưa từng bị người khác sai khiến như vậy. Ở trong nhà của mình, mẹ già đều nỡ sai khiến , cứ nuôi dưỡng nuông chiều con tỉ mỉ như vậy, sao có thể để nhà người khác sử dụng thành con sen chứ !

      Hừ !
      sweet mandy, cỏ28, Chris_Luu3 others thích bài này.

    2. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,130
      Được thích:
      12,928
      Chương 28
      Edit : Michellevn

      " Ài, cái này nữa,...." Đồng nghiệp chuyển đề tài, quan tâm đến Quách Trí ." Gần đây em thế nào rồi, coi mắt có tiến triển gì ?"

      Quách Trí đau trứng, biết nếu đồng nghiệp hỏi như vậy, kế tiếp phát triển thế nào. Quả nhiên ..........

      " Chị em nè, ông xã chị có người bạn học, nửa đầu năm mới từ nước ngoài về, sau này muốn phát triển ở trong nước. Con người rất tốt, vừa về cái là mua nhà trước, hơn hai trăm mét vuông đấy, bên ngoài đường Tam Hoàn phía Tây, còn là nhà nằm trong vùng giới hạn tuyển sinh của trường học ! Dáng dấp cũng ổn, mét bảy lăm, rất ra dáng ....."

      Quách Trí nghiến nghiến răng .

      Căn cứ vào giá nhà tại ở Đế Đô, có thể mua được nhà hơn hai trăm mét vuông nằm trong vùng giới hạn tuyển sinh của trường học ở Tây Tam Hoàn, thực lực kinh tế này khá tốt rồi. mét bảy lăm cũng tạm được, lại còn ra dáng .....

      " ta có vấn đề gì ?" Quách Trí sắc bén hỏi .

      Đồng nghiệp thoáng dừng lại, rồi :" Chỉ là ......Nam nay ba mươi bảy rồi, ly hôn ....... Có con , sống cùng vợ cũ của ta ở nước ngoài.... Chị em nghe, đứa bé đó cơ bản là quay về , em dễ nhìn thấy nó đâu....."

      Cách cứ ý như là muốn lập tức trở thành mẹ kế người ta vậy đó!

      đường hoàng là hơn hai mươi tuổi chưa kết hôn, thế éo nào thoắt cái chạy đến với lão già sắp bốn mươi ly dị mang theo con riêng rồi ấy nhể ? nhớ hồi đầu năm, đồng nghiệp này còn muốn giới thiệu cho người mới ba mươi mốt tuổi làm nhân viên văn phòng cho công ty nước ngoài, lúc đó còn chưa qua sinh nhật hai mươi tám tuổi, còn gắng gượng được tính là là hai mươi bảy tuổi.

      Hóa ra qua hết cái sinh nhật, trong mắt đồng nghiệp liền rớt giá thảm hại như vậy sao ?

      Quách Trí nghiên nghiến răng, lại nghiên nghiến răng, nhịn được nữa định hai câu hay ho lắm.

      " Chào ." Đúng lúc này, Cố Thanh Hạ cũng bước vào gian trà nước, kịp thời cứu vớt được mối quan hệ qua lại giữa Quách Trí và đồng nghiệp.

      " Chào phó tổng Cố ." Đồng nghiệp của Quách Trí có quen biết gì lắm với Cố Thanh Hạ, nhưng biết được Quách Trí và Cố Thanh Hạ quan hệ rất tốt, chào hỏi xong rời trước.

      "Hôm nay khí sắc tốt vậy, cuối tuần vừa về nhà hả ?" Cố Thanh Hạ nhìn Quách Trí khá lâu rồi hỏi.

      Sao ai cũng có thể nhìn ra khí sắc tốt vậy chời ? Trong lòng Quách Trí mắng toang rồi . Nhớ tới nửa tháng trước thề son sắt với Thanh Hạ, bao giờ lên giường với Alex nữa, bản mặt mo liền kìm được mà đỏ lên.

      chỉ nuốt lời, mà còn thể cưỡng lại dụ dỗ của Alex, để cậu sống trong nhà của mình. Chuyện này nếu để cho Cố Thanh Hạ biết được, khẳng định là mắng đến đầu rơi máu chảy. Quách Trí cưỡng ép chột dạ của mình xuống, thuận theo Cố Thanh Hạ mà quanh co đôi câu, còn ra sức khen ngợi món vịt hầm của mẹ nấu nữa.

      Cố Thanh Hạ phát khác thường, vẫn hết sức hâm mộ, Nhà của ấy ở thành phố Giang Đô, giống như Quách Trí, cuối tuần là có thể xách túi về nhà.

      Quách Trí cũng từng mời Cố Thanh Hạ cuối tuần về nhà mình. Người nhà cũng rất quý ấy. Mẹ già của còn vô cùng tán thưởng giỏi giang của Thanh Hạ, thằng em ngốc nghếch trong trắng vạn năm của còn nhìn chằm chằm vào người ta suốt, làm hết sức là mắt mặt.

      " Khi nào chú dì trở về ?" nhanh chóng lái câu chuyện sang hướng khác.

      Cha mẹ của Cố Thanh Hạ đều giảng dạy ở trường đại học. Lợi ích lớn nhất của công việc này chính là có kỳ nghỉ đông, kỳ nghỉ hè. Cố Thanh Hạ bận rộn có lúc nào rảnh rỗi, liền cấp chi phí cho cha mẹ du lịch Châu Âu, lúc này chơi cũng gần được tháng rồi.

      " Tối thứ ba." Nhắc tới cha mẹ, lãnh diễm ngày thường trong mắt đại mỹ nữ lập tức đều là ý cười dịu dàng.

      Người bạn này của Quách Trí, là người phụ nữ vô cùng hiếu thảo. Đây cũng là nguyên nhân quan trọng mà mẹ của Quách Trí đặc biệt quý ấy.

      "Đến giờ rồi," Cố Thanh Hạ nhìn nhìn đồng hồ đeo tay," Lên lầu thôi."

      Sáng thứ hai có cuộc họp thường kỳ, Quách Trí bưng cà phê, vui vẻ trở về bàn làm việc của mình, ôm theo laptop, tinh thần phấn chấn mà lên lầu tham dự cuộc họp.

      Thứ hai, với nhiều người mà ngày đau khổ nhất. Quách Trí lại chưa bao giờ cảm thấy như cậy. Mỗi thứ hai, đều tràn đầy năng lượng, như chiến binh với bầu nhiệt huyết sôi sục có thể lao ra chiến trường bất cứ lúc nào.

      Nơi làm việc, chính là chiến trường của .

      luôn dốc toàn lực ứng phó.

      Buổi sáng căng thẳng như đánh trận cũng trôi qua, quét mắt cái là đến thời gian ăn trưa .

      " nào, ăn cơm thôi." Quách Trí gõ gõ cửa phòng làm việc của Cố Thanh Hạ, ghen tị mà đánh giá căn phòng này. Tốt , đạt được chức vụ phó tổng, có thể có phòng làm việc của riêng mình. giờ tuy là biên tập thâm niên, nhưng vẫn chỉ có ví trí làm việc như trước mà thôi.

      Nhưng sao, Quách Trí tin tưởng chính mình, tin mình sớm muộn có phòng làm việc to lớn, rộng rãi và sáng sủa hơn chỗ này, sớm muộn gì người khác gặp đều phải cung kính mà cất lời chào " Quách tổng."

      Với mục tiêu cuộc đời như vậy, bất cứ lúc nào, ý chí chiến đấu của cũng sôi sục.

      " Thơm quá à ....." Chợt ngửi thấy mùi thơm, chú ý tới cành hoa hồng trong bình hoa bàn của Cố Thanh Hạ." Hoa hồng này to nha ! Ể, vị tổng giám đốc Lý lầu kia tặng hả ?"

      thường xuyên phải chạy đến bên studio và khách hàng, thời gian ngồi văn phòng ngược lại rất ít. Nhưng dù cho như vậy, cũng nghe đến tin đồn này. Tầng của tầng phòng làm việc của các ,tầng 49, tổng giám đốc công ty đầu tư theo đuổi Cố Thanh Hạ.

      Quách Trí coi ra gì, bởi vì đàn ông theo đuổi Cố Thanh Hạ nhiều vô cùng.

      Nhưng thời gian rảnh rỗi lúc ăn cơm, vẫn hóng hớt chút:" Người lần này này, thế nào vậy ?"

      " Con ông cháu cha, hoàn cảnh gia đình thâm sâu, giá trị bản thân ..... Tớ đánh giá trăm triệu (~Ba trăm tỷ )." Cố Thanh Hạ bình tĩnh trả lời.

      Quách Trí bỗng chốc đau răng.

      "Tớ cậu nè.... " biết nên thế nào cho phải," Cậu quả thực ..... ..... quả thực là y như mấy tên đàn ông mà tớ coi mắt ..... Cứ gặp phát là về mấy cái này ..... Thực ra tớ muốn hỏi là người như thế nào ?"

      " Ò ......" Cố đại mỹ nhân hiểu ra, nghĩ nghĩ rồi ," Chẳng thế nào cả, vô cùng cợt nhả. Đúng chất quan lớn, chạy chiếc xe thể thao màu xanh ngọc, tớ nhìn cứ ẻo lả thế nào ấy."

      " Xe gì á ?" Quách Trí hỏi

      "Ferrari."
      [​IMG]
      " Wase!" Quách Trí ca tụng, bằng giọng thèm thuồng:" Tớ bảo này, nếu cậu thực hòa hợp với ta rồi, nhớ phải kéo cái xe đó ra để hai đứa mình hóng gió chút nha!"

      Cố Thanh Hạ bị làm cho buồn cười, dừng lại chút rồi :" Tớ ăn với ta vào thứ tư."

      " Yo? Đây là .......có triển vọng sao ?" Cuối cùng Quách Trí có hứng thú thực với Tổng giám đốc Lý này rồi.

      Cố Thanh Hạ ăn no, buông đũa xuống, im lặng rót trà vào tách của mình và Quách Trí xong mới :" Quách Trí, tớ vẫn chưa có dự định kết hôn."

      Quai hàm Quách Trí nhai liền dừng lại, sau đó phát ra tiếng ừ bằng mũi.

      Đối với và Cố Thanh Hạ, "Kết hôn" đều phải là chủ đề vui vẻ. Bởi vì cả hai bằng tuổi nhau, năm nay đều hai mươi tám, sắp chạm mốc ba mươi.

      nuốt miếng thức ăn xuống, nhấp ngụm trà cho thanh họng. Đặt cái tách xuống, hỏi :" Vậy cậu và người này ....... Tên họ là gì vậy ?"

      " Lý, Lý Thịnh."

      " Ò, vậy cậu và ..... Lý Thịnh, tổng giám đốc Lý này, ý muốn thế nào ?" hỏi

      " ta là công tử ăn chơi, nghiêm túc đâu, cũng muốn kết hôn." Cố Thanh Hạ bằng giọng nhàn nhạt," Đúng lúc tôi muốn tìm người đàn ông, lâu dài, ổn định, để an lòng mẹ tôi. "

      " Nhưng mà dì .......trước giờ cũng hối thúc cậu mà." Quách Trí ghen tị .

      Người với người thể so sánh, mẹ với mẹ cũng thể so sánh.

      Nằm mơ Quách Trí cũng muốn mẹ già nhà có thể đột nhiên bị mẹ của Cố Thanh Hạ nhập vào! Cùng có con chưa chồng hai mươi tám tuổi, mẹ Cố Thanh Hạ lại chưa từng thúc giục ấy. So với mình bị mẹ ép buộc coi mắt mỗi tháng, Quách Trí liền cho rằng kỹ thuật đầu thai của mình tốt, quả thực là quá bi thương.

      Hận thể đầu thai lại lần nữa, chui luôn vào trong bụng mẹ của Cố Thanh Hạ !

      " Thực ra là cũng giống nhau cả thôi ." Cố Thanh Hạ rủ mắt," Bà ấy thúc giục, chẳng qua là kìm chế thôi, nhưng trong lòng bà ấy nhất định là sốt ruột như dì. Tớ thực hi vọng bà ấy có thể giục tớ, giống dì vậy đó. Nếu bà ấy có thể ra lo lắng, đừng kìm nén như thế, thực ra lại tốt hơn ....."

      Quách Trí cũng thở dài.

      "Vì sao mà cha mẹ cứ cho rằng chúng ta nhất định phải kết hôn nhỉ ?" thở dài." Tự chúng ta, phải cũng sống rất tốt hay sao ?"

      Tự mình kiếm tiền, mua xe mua nhà. Tự mình tiêu tiền ăn uống chơi bời, tự mình mua cho mình túi đẹp, giày đẹp. Tự mình nuôi sống mình, phải nhìn sắc mặt của bất kỳ ai, phải rất tốt sao ?

      Nhưng xã hội thờ ơ này nghĩ như vậy !

      Bạn qua hai mươi lăm tuổi, vẫn chưa có bạn trai, ánh mắt người khác nhìn bạn mang theo thúc giục rồi. Bạn qua hai mươi sáu tuổi, vẫn mình, người trong nhà cũng bắt đầu sốt ruột. Bạn qua hai mươi bảy tuổi, vẫn có hy vọng kết hôn, ngay cả mẹ của bạn cũng sẵn sàng đối mặt với "quan tâm" của hàng tá bà bà dì, bạn nghiễm nhiên thành kẻ thất bại. Bạn qua hai mươi tám tuổi..... Ha ha ..... Tôi có lão già li dị, góa vợ ở vậy, giới thiệu cho bạn người ?

      lòng Quách Trí cảm thấy xã hội này quá bằng đối với phụ nữ .

      từng tiếp xúc với khách hàng, bà chị đại khoảng bốn mươi tuổi, nghiệp rất thành công. Tự mình mua được căn hộ lớn rộng rãi, mua được xe sang, từ đầu đến chân đều là hàng hiệu, tự mình tiêu tiền của mình, sống cứ phải gọi là cực kỳ phóng khoáng. Quách Trí nghĩ rằng chị ấy tuyệt vời !

      Thế nhưng sau khi hạng mục kết thúc, bọn mời người của công ty khách hàng ra ngoài chơi, sau khi bà chị đại lo mình ở lại mọi người thoải mái nên rời trước, mà nhóm cấp dưới của chị ấy lại thảo luận về chị ấy thế này ......

      "Chị Trương cũng đáng thương đấy, lớn tuổi như vậy mà vẫn chưa kết hôn."

      "Đúng vậy, cũng chẳng có người bầu bạn, ngày nào về nhà cũng đơn lẻ loi mình, nghĩ chút thôi cũng khó chịu ."

      " Cũng có con cái nữa, kiếm nhiều tiền như vậy, sau này để lại cho ai chứ ?"

      Lúc ấy, Quách Trí dâng trào phẫn nộ, suýt nữa muốn ra chút gì đó. May mà Cố Thanh Hạ phản ứng nhanh nhạy, giày cao gót lặng lẽ giẫm lên chân , đè xuống.

      " Thế giới này mà ....Nếu có thể đảo ngược lại tốt rồi !" Quay về công ty, hai người cùng đến gian trà nước rót nước, Quách Trí than thở." Phụ nữ làm việc, kiếm tiền nuôi sống gia đình, tiếp đó đàn ông ở nhà sinh con làm việc nhà, tuyệt vời biết bao !"

      " Lúc nào cậu tỉnh mộng, nhớ gửi cho tớ báo cáo tiến độ mới ." Cố Thanh Hạ nể tình mà .

      "Chậc !" Quách Trí trợn mắt lên, đột nhiên nhớ ra," Ê, mà nè, tớ nghiêm túc đấy, nếu cậu lòng tốt với tổng giám đốc Lý kia, nhớ phải mang chiếc ferrari kia lại đây để tớ lái chút đấy."

      Quách Trí lanh chanh :" Ferrari ! trong những mục tiêu của cuộc đời tớ ! Sớm muộn gì ông đây cũng phải mua được chiếc xe như vậy !"

      " Được !" Cố Thanh Hạ cười đến mặt mày rạng rỡ . ấy thích đôi mắt sáng ngời rực rỡ của Quách Trí khi về mục tiêu cuộc sống, ấy thích người bạn tốt này luôn có tinh thần chiến đấu sục sôi .

      " Gì mà kết hôn, sinh con, lập gia đình .......qua hết bên !" ấy , "Chúng ta phải sống vì người đàn ông."

      " rất đúng !" Quách Trí tán đồng

      Hai người phụ nữ, tâm đầu ý hợp, trong gian trà nước cụng ly cà phê.

      Điện thoại của Quách Trí vang lên tiếng " Tinh ".

      Lấy ra coi, là tin nhắn của Alex .

      【Chị Quách, buổi tối về ăn cơm chứ ? Giò heo kho tàu nha!】
      [​IMG]
      Nha .

      Nha.

      Cậu còn "Nha" nữa chứ !

    3. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,130
      Được thích:
      12,928
      [​IMG]
      Chương 29
      Edit : Michellevn

      Thời điểm tan tầm, đường có hơi bị kẹt .

      Quách Trí lái xe, chợt cảm thấy cái cảm giác này xa lạ.

      Bình thường, nếu tăng ca, lúc về nhà tất nhiên là màn đêm buông xuống. Mà ngay cả khi tăng ca, vì phải giải quyết cơm chiều ở bên ngoài, hay chọn ăn cơm gần công ty, ăn xong bữa tối, giờ cao điểm cũng gần như trôi qua. lái xe về đến nhà rất suôn sẻ.

      Tan tầm vào giờ cao điểm, lúc chen chúc đường, lái xe trong dòng xe cộ đông đúc dọc con đường trở về nhà ..... Loại tình huống này đúng là hiếm có.

      Nhưng nghĩ đến giò heo kho tàu nóng hôi hổi ở nhà, loại chuyện kẹt xe khiến người ta phiền não này lại dường như ..... quá khó chống cự .

      Quách Trí khẽ ngâm nga điệu hát dân gian suốt đường về nhà. Đẩy cửa nhà mình ra, hô lên :" Tôi về rồi đây !"

      khuôn mặt soái đẹp trai hết chỗ chê ló ra từ phòng bếp, đôi mắt rực sáng :" Về rồi à, vừa đúng luôn ! Mau rửa tay."

      Cậu xong, lại chui vào phòng bếp, Quách Trí đứng mình ở huyền quan trong chốc lát, mới đặt túi xuống rửa tay thay quần áo.

      Giò heo kho tàu cực kỳ ngon !

      Còn tuyệt hơn cả giò heo kho tàu là món canh !

      " Đây là canh gì á ?" Quách Trí húp mà biết là gì.

      Alex múc cho chén thứ hai, qua loa :" Canh xương sống ."
      [​IMG]
      "Vớ vẩn, sao tôi thấy phải." Quách Trí nhấp ngụm, quả phân biệt được.

      nét mặt của Alex lộ ra chút thỏa mãn :" Em bỏ vào củ cải trắng, táo đỏ và mực nang , mua ở chợ từ lúc sáng sớm, đun bếp suốt mười mấy tiếng, mới ra vị này đấy."

      Quách Trí bưng chén canh, nhìn Alex với nét mặt phức tạp.

      xác định rồi, nhặt được bảo bối mà !

      " Alex à .......... phòng ở cần gấp gáp, từ từ tìm ha ...." Quách Trí .

      Alex cười đến mặt mày sáng rỡ.

      Cơm nước xong, bé trai vô cùng ngoan ngoãn mà rừa chén chà nồi. Chị Quách của cậu cũng chỉ có lần thứ nhất là còn có hơi áy náy, giả mù sa mưa mà giành lấy. Lần này trước lạ sau quen, chị đại Quách liền thản nhiên ôm Ipad lướt phim Mỹ.

      còn chờ chàng trai đức hạnh rửa chén xong chuẩn bị trái cây sau bữa ăn cho đấy, kết quả Alex rửa bát xong vừa thấy lướt phim Mỹ rút thẳng cái Ipad luôn.

      " Ê!" Quách Trí vừa kêu lên, bị túm chân bế ngang lên, tức tắt tiếng.

      Bế công chúa đó nha .......Ao ước của mỗi người phụ nữ, nữ hán tử cũng ngoại lệ.

      " Làm, làm gì ?" Bên tai Quách Trí nóng rực .

      Alex vừa thấy vành tay kia hồng hồng khóe miệng lên cong lên.

      "Chị Quách," Cậu bảo, " tắm thôi."

      Quách Trí :"..........."

      Cả người mềm nhũn ..........

      đề cập tới trong phòng tắm cuối cùng xảy ra những gì, tóm lại là lăn lộn mãi đến giường phòng ngủ mới ngừng lại.

      Khi Quách Trí tắm lại lần nữa ra khỏi phòng tắm, Alex nằm sấp giường chơi điện thoại. Bờ lưng trải rộng đến thắt lưng hẹp, đường cong sít chặt. Xuống chút nữa ..... được drap giường phủ lên.

      Quách Trí tháo khăn tắm chui vào trong chăn áp lên lưng cậu :" Làm gì dzợ?"

      "Weibo của em ." Cậu đưa điện thoại cho xem.

      Weibo của Alex Quách Trí xem từ lâu, những bức ảnh đẹp đẽ kia đều được đóng gói toàn bộ vào trong máy tính của mình.

      Nhưng xem đến weibo này mới nhớ ra, chuyện nghiêm chỉnh vẫn luôn muốn thảo luận với Alex vẫn chưa có lúc nào nhắc tới.

      đến biết phải làm sao, nếu là chuyện công việc của chính , vậy chắc chắn là ai quấy nhiễu được . Nhưng cũng có thể đây là chuyện của Alex, phải chuyện của , mặc dù đôi khi nhớ tới muốn chuyện đàng hoàng với Alex. Thế nhưng mỗi lần vừa trông thấy chàng trai người , lực chú ý của ..... luôn luôn bị chuyển dời!

      Giống như hôm nay cũng vậy.

      " Hôm nay làm việc hả ?" cọ cọ đầu vai cậu.

      "," Alex ném điện thoại sang bên, gối lên cánh tay mình, cho Quách Trí sườn mặt đẹp đẽ." Ở nhà cả ngày ......."

      Quách Trí nhìn khuôn mặt trong lòng liền ngứa ngáy, kìm được mà hôn hôn khóe môi chàng trai:" làm gì hả ?"

      Alex bèn bẻ ngón tay với Quách Trí từng cái :" Sau khi chị em cũng chợ, mua rau và xương sống tươi mới, hầm canh........ Sau đó chơi bóng rổ lát, trong khu chung cư chỗ chị cũng có sân bóng rổ, mặc dù chỉ là nửa sân, cũng chơi được...... Sau đó xe đạp của dì Tôn tầng năm bị hư---- Bà ấy chạy xe đạp đưa đón cháu trai bà ấy học mẫu giáo, em liền giúp bà ấy vác xe đạp đến tiệm sửa xe.... Kế tiếp tự mình làm cơm trưa ăn, rồi ngủ trưa lát, chiều đến giặt quần áo, cất quần áo, quét dọn vệ sinh ..... Ờ, em còn thay drap giường nữa, chị phát hả ?"

      Lúc cậu điều này, Quách Trí mới nhận ra ..... thay drap giường ! Mà sau khi về nhà cũng cảm nhận được, trong nhà vô cùng sạch . phải kiểu quét dọn lau chùi bề mặt như thường làm, mà là ngay cả các khe bàn cũng vô cùng sạch và tỉ mẩn, tất cả đều gọn gàng và ngăn nắp, người ta nhìn vào rất dễ chịu.

      Quách Trí cạn lời hồi rồi hỏi :" Gần đây đều làm việc sao ?"

      "Có mà," Alex nghĩ nghĩ," Thứ tư có làm rồi. Sau đó là cuối tuần. Dạo này nhiều việc."

      Nghe cậu " Dạo này nhiều việc", Quách Trí liền cau mày. Vào thời điểm này, rất nhiều thương hiệu trong trung tâm thương mại bắt đầu "Giảm giá cuối hè", và họ lập tức phải thay bằng sản phẩm mới mùa sau.Người mẫu ảnh để thay sản phẩm mới theo mùa này cung đủ cầu, thế mà Alex lại nhiều việc ?

      " Việc đều là người đại diện tìm cho cậu sao ?" hỏi.

      Nhận được câu trả lời chắc chắn, cũng chưa cái gì liền, nhưng trong lòng bắn chết toi người đại diện đáng tin cậy của Alex rồi.

      Kiểu gì cũng phải đổi người đại diện cho cậu, nghĩ. Nhưng luôn là người dùng miệng để đến những việc chưa được thực , nghĩ, cứ tìm cho cậu xong cái , rồi mới với cậu sau.

      cũng chỉ hỏi:" Cậu từng chụp cho shop online chưa ?"

      " Chụp rồi, nhiều lắm. Về mặt này, người đại diện của em hình như có nhiều nguồn lắm."

      " Ừm, hiểu rồi." Quách Trí hừ tiềng, tiếp tục nằm sấp lưng cậu trai. Thoải mái, muốn xuống.

      Trong lòng lại suy tính, phải tìm cho Alex số việc mới được. Thu nhập của cậu ổn định lắm, bỏ lỡ mùa như thế này cực kỳ đáng tiếc.

      Alex cũng biết Quách Trí nghĩ gì, đầu óc cậu chưa bao giờ có thể nghĩ được sâu xa hay quá nhiều. Quách Trí hỏi gì cậu thành trả lời cái đó, cậu cũng nghĩ tới Quách Trí hỏi những cái này là có ý gì.

      Cậu nhắm mắt lại, theo tiếp xúc của làn da, trong đầu có thể phác họa ra được tinh tế của người phụ nữ áp lưng cậu. Xúc cảm làn da tiếp xúc làn da vô cùng dễ chịu, trước kia Alex biết ra mình lại mắc chứng khao khát làn da. giờ cậu cực kỳ thích gắn kết chặt chẽ với Quách Trí như này.

      Cậu chầm chậm trở người lại, ôm Quách Trí vào trong lòng mình.

      Cậu cảm thấy Quách Trí cũng thích cái này. Từ sau khi cậu sống trong nhà này, hai người quen với việc ngủ khỏa thân.

      Alex hiền đức bên cạnh, thể xác và tinh thần của Quách Trí hai ngày này đều sung sướng, sảng khoái.

      Lo lắng cho cậu thứ tư có công việc, vào tối thứ ba, chị đại Quách khá là kìm chế, dự định là đắp chăn ngủ cách thuần khiết.

      Khó chống lại cậu trai trẻ nhiệt tình như lửa, đôi bàn tay nóng bỏng chu du sờ mó người , cố ý hổn hển bên tai với thanh làm người ta đỏ mặt. cho cùng Quách gia vẫn là con người, con người phàm tục.

      Cuối cùng cưỡng lại được ham muốn .........Nhưng chỉ làm lần, rồi buộc cậu nhóc vô kỷ luật ngủ.

      " Đừng quậy nữa! Rèn luyện tố chất nghề nghiệp ! Phẩm chất nghề nghiệp !" nhắc nhở cậu.

      Cậu trai có chút chưa thỏa mãn. Kể từ khi vào sống trong nhà Quách Trí, cũng chỉ được có mấy ngày, biết tại sao, ham muốn của cậu giống như đột nhiên được gỡ bỏ lớp trói buộc, bước vào cấp độ mới.

      Quách Trí cũng cảm nhận được biến hóa của cậu. Là người phụ nữ mang đến cho cậu thay đổi này, trong lòng có phần thích, và cả đắc ý.

      Ôm cậu hôn lúc, mới trấn an được rục rịch của cậu trai .

      " Ngủ sớm chút ...." Cuối cùng ngáp cái, rúc vào trong lòng cậu trai. Cảm nhận sức sóng người cậu trai trẻ trong cái lạnh của máy điều hòa, ngủ ngon lành.

      Thứ tư có hơi bận rộn, sắp tới giờ tan tầm gửi tin nhắn cho Alex, với cậu tăng ca, về ăn cơm.

      Alex rất nhanh nhắn lại là biết.

      Hôm đó làm đến hơn chín giờ mới về tới nhà. Mở khóa đẩy cửa vào, đèn phòng khách tối thui, nhưng đèn huyền quan lại sáng tỏ.

      Đây là tật xấu của Alex, để đèn huyền quan sáng suốt đêm. Mới đầu Quách Trí còn cậu, cậu lúng túng rằng, tốn bao nhiêu điện nhưng cảm giác rất ........ấm áp.

      Hai từ cuối cùng cậu cực kỳ , Quách Trí hỏi đến hai lần mới nghe . Lúc ấy còn có chút cạn lời. Rồi nhìn vào con mắt đen thẫm của cậu trai, nhìn mang theo mong chờ ......Giống như chú cún đáng thương ............Quách Trí liền đỡ trán :" Ok, Ok, tùy cậu."

      Trong mắt cậu trai ngay lập tức bừng lên tia vui vẻ.

      Chỉ vì chuyện nhặt như thế .....

      Ngược lại, trong lòng Quách Trí, lại nảy sinh chút thương xót khó diễn tả bằng lời.

      Quách Trí thay giày vào phòng ngủ, và nhận ra có ai giường, liền khỏi giật mình.

      Vừa rồi ràng thấy giày của Alex cũng ở nhà mà.

      Đúng lúc này, nghe thấy phòng bên cạnh có tiếng động . bật đèn ngủ hành lang, đẩy cánh cửa phòng ngủ thứ hai, thấy Alex ngủ trong phòng .

      "Alex! Alex!"

      gọi hai tiếng, còn đẩy đẩy, Alex mới có phản ứng. Mê mang mở mắt :" Chị Quách ..... Về rồi à ?" Giọng mũi có chút nặng.

      " Sao ngủ ở đây?" Quách Trí ngồi xuống bên giường và hỏi.

      " Em có hơi thoải mái, sợ lây bệnh cho chị." Alex khụ cái.

      Trạng thái của cậu quả tốt lắm. Mặc dù bình thường nhiều, có tinh thần lắm, nhưng người vẫn khỏe mạnh.

      Quách Trí ấn cậu lại cho cậu ngồi dậy, sờ sờ trán cậu, hình như có hơi nóng, lại hình như nóng.

      " Vẫn ổn......" bảo, " sốt, xem như bình thường. Uống thuốc chưa ?"

      "Chưa........." Alex ," ra ngoài mua thuốc."

      "Trong nhà có." Quách Trí ," Sao lại bệnh vậy ? Có biết nguyên do từ đâu ? Thuốc uống cảm lạnh và cảm nóng giống nhau."

      Alex :" Hôm nay ngâm nước. Hôm nay chụp ảnh .... là cảnh mưa, lấy nước xối lên người em suốt, quần áo cứ ẩm ướt, có thể là cảm lạnh rồi...."

      " Biết rồi."

      Quách Trí xỏ dép loẹt xoẹt ra, bật đèn phòng khách lên. lát sau, bưng cái ly pha thuốc xong trở lại:" Nào, uống cái này ."

      Alex ngồi dậy ngoan ngoãn uống hết.

      " Ngủ ngon giấc, ngày mai liền khỏe lên ngay." còn vỗ vỗ cậu, giống như vỗ em bé.

      Alex liền phát ra tiếng " vâng " giọng mũi rất nặng.

      Quách Trí che miệng ngáp, hôm nay cũng mệt mỏi.

      " Tôi cũng ngủ đây....." Tay vỗ Alex hai cái, rồi trở về phòng ngủ.

      Alex nhìn theo bóng dần khuất trong ánh đèn yếu ớt ở cửa.

      Trong phòng ngủ bật đèn, cho nên Quách Trí nhìn ra, đôi mắt hơi phiếm hồng của cậu trai.....

      Alex hít hít mũi, rồi mới nhắm đôi mắt cay cay lại. Thuốc phát huy tác dụng rất nhanh, cậu mơ mơ màng màng lại thiếp ngủ .

      Chợt tỉnh giấc trong đêm, trong phòng tối đen, cũng biết là mấy giờ.

      Bên giường hơi chùng xuống, có bóng người mảnh khảnh ngồi ở đó. Bàn tay ấm áp sờ lên trán cậu, dừng lại trong giây lát. Như cảm thấy độ ấm đáng lo, khẽ khàng đứng lên, rồi khẽ khàng ra.

      Alex nhìn mãi theo bóng khuất ở cửa....

      Cứ cảm thấy trán ...........nóng nóng. ......

      Say say....
      sweet mandy, Chris_Luu, levuong2 others thích bài này.

    4. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,130
      Được thích:
      12,928
      [​IMG]
      Chương 30
      Edit : Michellevn

      Sáng thứ năm Quách Trí thức dậy, trông thấy Alex vẫn dậy sớm làm xong bữa sáng như mọi khi, có chút giật mình.

      " phải bệnh à, còn làm cơm cái gì chứ !" trách cậu.

      Alex đeo khẩu trang y tế. Tối qua Quách Trí lấy hòm thuốc ra, sau đó lại cất , cứ để luôn bàn trà. Buổi sáng cậu thức dậy tới lục lọi hồi, tìm được khẩu trang liền đeo vào luôn.

      " sao mà...." Khẩu trang che kín mũi miệng, chỉ nhìn được viền mắt cong cong của cậu trai," Sức khỏe em tốt lắm, ngủ giấc cái khỏe ngay."

      xong bưng bánh canh cho Quách Trí. Những viên bánh canh được cán mỏng và đều, đủ thấy rất có tâm.

      Quách Trí nếm miếng, trong lòng lại có chút chua xót.

      thực tế hiểu Alex đối với là tận lực lấy lòng, chỉ sợ làm chán ghét. Ánh mắt mềm mại và cẩn thận tỉ mỉ của cậu trai ăn nhờ ở đậu này, làm người ta kìm được mà .... có chút đau lòng.

      Ngậm miếng bánh canh tinh mịn trong miệng, cổ họng nghẹn ngào, có chút nuốt xuống được.

      Alex nhận thấy nét mặt khác thường liền :" Sao vậy, chị Quách ?"

      " Ngon quá !" Quách Trí nuốt miếng thức ăn trong miệng xuống, cho cậu trai nụ cười tán thưởng to lớn.

      Lập tức thấy đôi mắt cậu trai trở nên sáng ngời, rạng rỡ..... Nơi nào đó trong lòng Quách Trí, bỗng dưng cũng mềm mại.....

      ăn được mấy miếng, Alex cắt trứng muối đưa qua cho . Trong khi cậu cúi xuống, Quách Trí vươn tay chạm vào gáy cậu:" Hôm nay cậu phải nghỉ ngơi tốt, được ...."

      "Nóng quá ......." Đột nhiên Quách Trí dừng lại," Hình như cậu sốt rồi?"

      " Hả ?" Mắt Alex lộ vẻ mê mang.

      Quách Trí ngậm cái thìa trong miệng, tay kia cũng sờ lên. Cổ, bên tai, khuôn mặt đều rất nóng. sờ trán cậu và trán mình rồi so sánh, nóng nhiều quá !

      Quách Trí ngậm thìa, lê dép loẹt xoẹt ra phòng khách, lấy cây nhiệt kế hồng ngoại từ trong hòm thuốc ra. Nhấn trước cái, khởi động, rồi để gần trán Alex lại ấn cái.

      "Ba mươi tám độ hai rồi !" cau mày

      " Còn mình ngủ giấc là khỏe ngay ......." Quách Trí giận cậu," Sáng ra uống thuốc chưa hả ?"

      " Vẫn chưa ......"

      Quách Trí lục thuốc tối qua ra, nhìn cậu uống hết. Lại bắt ép cậu uống hết nửa ly nước.

      "Sốt cao, nhất định phải bù nước, biết chưa hả?" ân cần căn dặn." Bằng mất nước.Sốt cao nguy hiểm nhất chính là mất nước."

      " Vâng vâng ...." Alex ngoan ngoãn gật đầu.

      " Tôi làm đây! Cậu nhớ phải uống thuốc, nửa tiếng đo nhiệt độ lần!"

      "Vâng vâng ."

      "Nhớ phải uống nước đó! Phải bổ sung lượng nước !"

      "Vâng vâng."

      " Tôi à !"

      "Về sớm chút." Alex .

      "Biết rồi." Quách Trí nhấc giày lên, nhón chân đặt nụ hôn qua lớp khẩu trang gương mặt Alex.

      " Lây bệnh cho chị giờ ." Alex vội vàng đẩy ra.

      " Lây bệnh cái rắm ." Quách Trí mắng," Cậu là cảm lạnh, có phải cảm cúm đâu."

      " lây bệnh hả ?" Alex hỏi bằng giọng ngơ ngơ.

      Lập tức ôm chầm lấy Quách Trí, cọ cọ đỉnh đầu .

      " Đừng quậy mà, rối hết cả tóc lên rồi." Quách Trí cười mắng, đẩy cậu ra, xách túi lên ra cửa," Xoạch" cái lại đẩy cửa nhà thò người vào:" Alex! Hôm nay được dọn sẹp vệ sinh nữa ! Cậu nghỉ ngơi tốt vào !"

      "Chị Quách. có gì đáng ngại." Alex bảo

      " Đừng có mà nhảm nhí! Nghỉ ngơi tốt đấy! Có nghe hả !" Quách Trí mạnh mẽ.

      Alex liền ngoan ngoãn gật đầu:" Vâng vâng."

      Quách Trí thích nhất dáng vẻ này của cậu, vô cùng nhu thuận, làm người ta thương.

      " Ngoan đó !Nhớ phải uống nước. đây." Phịch tiếng, đóng cửa lại rồi .

      Alex nhìn cánh cửa đóng kín, chớp chớp mắt. Bước tới khóa kỹ cửa, thở dài.

      Sinh bệnh gây phiền cho người khác, cậu vẫn luôn cố hết sức tránh gây phiền cho người khác, vì như vậy làm người ta ghét. Cậu rất sợ người ta ghét.

      May là chị Quách ghét cậu.

      Cậu bước qua, mang tất cả bát đĩa bàn vào bếp, tiện tay liền rửa luôn, bàn ăn cũng lau luôn. Ra phòng khách nhìn lướt qua, Quách Trí mạnh mẽ cậu hôm nay được quét dọn, cậu dám vi phạm, nhưng vẫn tiện tay sửa sang sô pha bàn trà chút.

      Thu dọn xong, nằm lên sofa, xác thực cũng cảm thấy có chút váng đầu, tay chân bủn rủn vô lực.

      Sức khỏe cậu luôn rất tốt, hiếm khi sinh bệnh. thi thoảng nhuốm bệnh, liền cảm thấy vô cùng khó chịu, thực muốn động đậy gì cả,

      Cậu thêm phiền phức cho chị Quách rồi, cậu nghĩ .

      Cậu vốn nghĩ, trong lúc ở nhờ chỗ này, phải tốt. Tất tần tật việc nhà cậu đều có thể làm hết, cậu có thể làm cơm. Chị Quách thích gương mặt và cơ thể cậu, chị Quách thích làm tình với cậu, cậu cũng thích.

      Cậu nghĩ vậy nhiều lắm, nghĩ đến khoảng thời gian sống nhờ này phải làm Quách Trí vui vẻ, ai mà nghĩ được lại sinh bệnh cơ chứ .

      Haizzz.........

      ra chẳng có gì là to tát cả, chị Quách kinh sợ quá rồi . Hồi học cấp hai, cậu cũng bị sốt lần. Mụ đàn bà kia ném cho cậu viên thuốc cảm, vẫn gào thét kêu cậu lau nhà phơi quần áo như trước. Cha cậu ở đó kèm cặp em trai cậu làm bài tập về nhà, như thể nhìn thấy cậu.

      Alex nằm ghế sô pha, nhớ lại trước đây. Nghĩ nghĩ hồi, biết vì sao, liền cảm thấy hốc mắt cay xè, trong lòng khó chịu.

      Chị Quách với cậu gay gắt như vậy, cho phép quét dọn vệ sinh, nghỉ ngơi tốt..... Có phải sinh bệnh hay , cũng nên như vậy .... Nghỉ ngơi tốt.... Để người ta lại quan tâm ...... mới đúng ?

      Chàng trai trẻ lau lau mắt. Cậu tự nhủ mình được khóc, cậu phải là đứa bé nữa, cậu là người đàn ông.

      Đàn ông nên rơi nước mắt.

      Nhưng cậu luôn khống chế được. Đại Vĩ vẫn luôn cười nhạo cậu, cậu là túi khóc , cậu chưa trưởng thành.

      Nhưng nếu cậu có thể trưởng thành, cậu muốn trưởng thành đâu. Có thể ở lại cấp ba suốt, tốt biết bao !

      Hồi đó, em trai cậu ầm ĩ, nhất định muốn ngủ phòng riêng. Cậu đành phải ra phòng khách dựng cái giường gấp. Nhưng như vậy, mụ kia vẫn ưa cậu. Đúng lúc cậu lên cấp ba, trường học có ký túc xá, họ liền để cậu ở nội trú luôn.

      Ba năm cấp ba đó, cậu trải qua cuộc sống thoải mái nhất.

      Mỗi ngày cần phải suy nghĩ nhiều, cứ lên lớp, học bài, đọc sách, chơi bóng là xong. Thành tích của cậu bình thường, nhưng cậu rất ngoan, dáng vẻ lại đẹp đẽ, thầy giáo cũng quý cậu, đối xử với cậu rất tốt.

      Ăn cơm có căn tin, trời tối có thể về ký túc xá. Ở đó có giường của cậu, tủ của cậu. Đó là nơi có thể để cậu nương mình.

      Có trời mới biết thời điểm tốt nghiệp cậu có bao nhiêu tiếc nuối khi phải rời khỏi ký túc xá !

      Cậu mang theo nuối tiếc và nỗi bất an trở về "nhà", chờ đợi cậu chính là cánh cửa chịu mở.

      Đến hôm nay cậu vẫn còn nhớ , cậu thực nghe thấy giọng cha mình ở bên trong, cậu nhớ lại tuyệt vọng của cậu lúc đó.

      nhà để về, bốn chữ .... khiến người ta vô lực.

      Alex lau lau mặt.

      Cậu cũng ghét cái tật thích rơi nước mắt này của mình. Từng cười cậu, chỉ có Đại Vĩ, mà còn có cả bạn cũ.

      Và cả cha của cậu.

      Cậu nhớ được lần đó vì sao rơi nước mắt, chỉ nhớ hồi đó là tiểu học lớp năm.

      Cha cậu nhìn cậu và :" giống mẹ mày, thích khóc."

      Cậu vẫn thể phân biệt được câu đó rốt cuộc là khen hay chê. Nhưng sau khi người đàn ông đó xong, thở dài, rồi rút túi quần ra năm đồng cho cậu.

      " , tự mua kem mà ăn." Ông ta . người ông ta cũng chẳng mấy khi có tiền, toàn bộ tiền đều giao cho người vợ mới trẻ trung hơn ông ta rất nhiều quản hết rồi.

      Lúc đó, Alex cầm năm đồng kia, hết sức là mờ mịt. Cuối cùng cậu cũng mua kem, cậu giấu tiền . Nhưng về sau thấy số tiền đó nữa. Tự dưng biến mất từ chỗ cậu giấu tiền.

      Cậu vẫn nghi ngờ phải em trai cậu, mà chính là người đàn bà kia lấy . Cậu cũng kêu la, cha cậu lặng lẽ cho cậu tiền lại kêu um lên, lại chỉ dẫn tới chửi rủa của người đàn bà kia.

      Bà ta chửi rủa làm cậu sợ hãi. phải là cậu chưa từng cãi lại, nhưng nếu như cậu cãi lại làm cho mụ ta tức giận, xông tới to mồm quát cậu, cầm chổi quất cậu, lại chính là cha ruột của cậu.

      Vì thế càng lúc cậu càng trầm lặng.

      Alex biết mình ngủ thiếp lúc nào, có thể là hiệu quả của thuốc. Uống loại thuốc này chính là rất dễ mệt chỉ muốn ngủ.

      Cậu tỉnh lại cảm thấy khát đến khó chịu. Nhớ tới Quách Trí dặn dặn lại cậu phải bù đủ lượng nước, liền bò dậy uống hết ly nước.

      Chị Quách biết làm cơm, nhưng hình như rất có kinh nghiệm chăm sóc người khác, cậu nghĩ cách khó hiểu.

      Đối với Quách Trí, thực ra cậu hiểu nhiều lắm. chút xíu,cũng đều là liên quan đến công việc của . Về chuyện cá nhân của , dường như cậu hề biết gì cả.

      Quách Trí đối với cậu, cũng như vậy.

      Quan hệ của hai người thực rất nông cạn. Bắt đầu bằng cơ thể, và kết thúc cũng bằng cơ thể. Cậu đối với cơ thể của , còn hiểu nhiều hơn so với .

      Cậu quay về nằm sofa.

      Cậu cảm thấy sofa có mùi của Quách Trí. Cậu nhận ra từ lâu. Nhàn nhạt, nhưng rất độc đáo. Mùi này, cậu ngửi thấy cơ thể , thấm vào mỗi tấc da thịt của .

      Cậu nằm sofa, chợt nhớ đến dáng người mảnh khảnh ngồi bên giường cậu đêm hôm qua ....

      Cậu thở dài, tiện tay cầm lấy cây nhiệt kế bàn trà, đặt lên trán mình, ấn cái .

      Ba mươi tám độ sáu.

      Quách Trí cặm cụi làm việc tại vị trí công việc của mình, đỉnh đầu đột nhiên vang lên tiếng búng tay tanh tách. Ngẩng đầu, Cố Thanh Hạ bước qua nhanh như gió. đứng lên, theo.

      " Trở về rồi? Ký ?" đóng cửa phòng làm việc của Cố Thanh Hạ lại, vội vàng hỏi han.

      Cố Thanh Hạ mỉm cười lấy ra túi tài liệu từ trong cặp công văn, ném lên bàn. Quách Trí lập tức mở ra, lấy bản hợp đồng ra lật lật, xem đến dãy số quan trọng nhất kia, cất lời tán thưởng :" Khối xương cứng Tằng Thị này, cuối cùng cũng gặm được rồi!"

      " Cậu cũng được lắm !" dựng thẳng ngọn cái cho ấy.

      Cố Thanh Hạ kể công, nhàn nhạt mà rằng :" Phải cảm tạ tổng giám đốc Lý."

      Cố Thanh Hạ và vị tổng giám đốc Lý, đến cuối tuần rốt cuộc vẫn lăn lên giường. Sau đó cho đến bây giờ, Cố Thanh Hạ, chưa từng gọi cho người ta cuộc điện thoại. Cứ như vậy mà để ý đối phương.

      Quách Trí quả thực là bội phục chết luôn.

      " Thế nào, vẫn tiếp tục để ý người ta hả ? Người ta giúp đỡ nhiều như thế còn gì ." mắng vui.

      "Địch động, ta động. Ai động trước, người đó liền thua." Cố Thanh Hạ bình tĩnh đáp .

      Quách Trí"chậc" tiếng, hỏi :" Vậy nếu người ta bốc hơi luôn sao ?"

      " Bốc hơi bốc hơi thôi."Cố Thanh Hạ chẳng coi ra gì," Đối với tớ, đàn ông chỉ có thể là dệt hoa gấm. thể trở thành điều kiện cần thiết cho sống còn của tớ được."

      " Tâm tính của cậu tốt mà." Quách Trí tán dương," Tớ nghĩ rằng cậu như vậy rất tốt, ai thiếu ai thể sống chứ ."

      xong, đột nhiên lại đau trứng :" Chị Trương của bộ phận chúng ta đó ...... vô cùng luẩn quẩn. Chị ấy và chồng chị ấy...... Tớ cậu là chồng chị ấy, lại có thể mở mắt nhìn cả nhà tán gẫu, mà mình vợ mình ở đó làm việc lại chẳng hề hé răng. Cứ như vậy đó, vậy mà chị Trương còn rất cam tâm tình nguyện sống với ta ...... Hôm nay lại lải nhải trận với tớ về chuyện rách của nhà ta..... phiền chết tớ rồi."

      "Tớ biết có ít người như vậy đâu. Cậu cảm thấy như vậy có thú vị ?" Cố Thanh Hạ bằng giọng lành lạnh.

      " Nếu tớ cảm thấy thú vị , chẳng thèm mấy lời nhảm nhí này với cậu rồi."

      " Gần đây có coi mắt ?"

      Ack, đúng là vạch áo cho người xem lưng mà. Quách Trí ê răng.

      " Cậu coi."

      " Quách Trí......" Cố Thanh Hạ nhìn ," Đừng như chị Trương ..........Chán lắm..."

      Quách Trí lườm ấy :" Ông đấy bao giờ sống uất nghẹn như vậy đâu!"

      Cố Thanh Hạ mỉm cười.

      "Quên mất cậu là Quách gia mà !" ấy ," Chút nữa tớ gửi email cho cậu, cậu xem kỹ chút, tuần sau cũng phải qua đó mở cuộc họp khơi thông . Aizz, hôm nay nhiều việc quá rồi, ngày mai !Tối mai chúng ta cùng nhau ăn bữa, chúc mừng chút thành công lấy được Tằng Thị ."

      " Lẩu gân bò ! Tớ thèm tuần rồi !" Quách Trí chảy nước miếng .

      Ăn hàng.
      sweet mandy, Chris_Luu, levuong2 others thích bài này.

    5. levuong

      levuong Well-Known Member Staff Member Super Moderator VIP

      Bài viết:
      1,234
      Được thích:
      4,726
      Quách gia chơi đừng quên em ốm ở nhà nha nha!!!
      michellevn thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :