1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

TIỂU THỊT TƯƠI CỦA NỮ VƯƠNG - TỤ TRẮC(96(3)/133)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,130
      Được thích:
      12,928
      [​IMG]
      Chương 16
      Edit : Michellevn

      Trong phòng tắm ướt át thế nào cần phải nhiều. Quách Trí cảm thấy lưng đau vai mỏi do tuần làm việc quá sức đều ổn cả. nằm sấp giường rầm rì khoan khoái.

      "Chị Quách...."

      Alex vừa tắm lại lần nữa, từ trong phòng tắm ra, thấy Quách Trí nằm sấp giường, người phủ tấm ra trải giường, mềm mại hết sức.

      Cậu cởi chiếc khăn tắm ra, cùng nằm úp xuống và hôn .

      Quách Trí thoải mái nhắm mắt lại và thưởng thức bờ môi ấm áp và đôi bàn tay nóng bỏng của chàng trai .

      "Alex," Đột nhiên gọi cậu.

      " Hửm?" Alex lên tiếng .

      Quách Trí hỏi :" Ngày mai có việc gì ?"

      " có." Alex nghiêng đầu nhìn khuôn mặt , thấy vẫn nhắm mắt, liền hỏi :"Sao vậy ạ ?"

      " có việc gì đừng sớm như vậy, ngủ đủ rồi hẵng ." Quách Trí vẫn nhắm mắt như trước," Sáng ra cần làm bữa sáng cho tôi, gọi bên ngoài là được rồi, cậu nghỉ ngơi cho tốt vào....."

      Đôi mắt Alex hấp háy, lại " ừm" tiếng. Cúi thấp xuống, hôn phía sau cổ ...

      Quách Trí có thể cảm nhận được ràng, so với lần đầu tiên cùng , Alex tiến bộ rệt. Giờ mới chỉ tuần mà thôi, dạy cậu, cậu tiếp thu được toàn bộ, còn học biết mười !

      Bỗng dưng có hơi buồn cười.

      Quay đầu qua nhìn chàng trai, chàng trai liền dướn tới hôn .

      Quách Trí liếm liềm bờ môi cậu:"Alex....."

      " Hửm?" Cậu trai trẻ lại đuổi theo đầu lưỡi liếm lại," Chị Quách?"

      " Gọi tôi là Quách Trí......." Đầu lưỡi Quách Trí trêu đùa đầu lưỡi cậu trai trẻ.

      Cậu trai trẻ thoáng ngẩn người, cất tiếng gọi :" Quách Trí...."

      " Ừ......" Quách Trí đáp lại .

      Alex vui vẻ, lại gọi nữa :" Quách Trí."

      Quách Trí bật cười.

      Khi khoái cảm cực hạn qua , cậu đè người Quách Trí, hơi thở của cả hai vẫn chưa ổn định lại. Quách Trí ôm cổ Alex nhắm mắt lại. Alex cũng nhắm mắt, vùi vào hõm cổ Quách Trí, ôm chặt lấy .

      Vào giây phút này, cho dù là người phụ nữ lớn tuổi dốc sức tạo ra thế giới riêng ở Đế Đô, hay là cậu trai trẻ vẫn còn mờ mịt về con đường phía trước, đều cảm thấy tiêu tan mệt mỏi, thể xác và tinh thần đều được lấp đầy.

      Trong thành phố này, nam nữ giống họ có rất nhiều, rời xa quê nhà, đơn dốc sức làm việc ở Đế Đô. Đôi khi cũng có thể tìm kiếm an ủi lẫn nhau.

      Sex, chỉ vỗ về cơ thể.

      Nỗi đơn của những đêm ngủ mình, dường như cũng tạm thời tan biến.

      biết, có phải là ảo giác hay ....

      Quách Trí thức dậy trong ánh nắng sớm, cơ thể như chiếc thuyền trong sóng gió, lắc lư trôi theo cơn sóng cuốn. chỉ mở mắt ra nhìn cái, rồi lại nhắm tịt.

      Trong vui sướng lại âu sầu, được nếm trải qua chàng trai trẻ dồi dào tinh lực thế này, liệu có hay tằng kinh thương hải tiện nan vi thủy(*), sau này sao có thể ở cùng với đàn ông lớn tuổi nữa đây ? lẽ cứ luôn phải tìm giai trẻ ?

      (*)tằng kinh thương hải tiện nan vi thủy : từng qua biển lớn rồi có nước nơi nào khác đáng chú ý nữa. Ý là còn ai khiến Quách Trí được như này nữa.

      Có điều...... Cứ như này, nhìn tận mắt, dắt tận tay, tự mình cảm thụ, người vốn chỉ có thể được coi là cậu trai, dần dần biến thành người đàn ông . ...... Dường như cũng khá thú vị.

      Khóe miệng Quách Trí liền vểnh lên.

      Ngủ tiếp giấc nữa rồi dậy, mở mắt ra bên người trống trơn. Trong khoảnh khắc đó, trong lòng Quách Trí có hơi hơi hụt hẫng. lật người cái, kìm được phát rá tiếng thở dài rên rỉ. Vùi mặt vào gối đầu.

      Bỗng nhiên trong phòng khách vang lên tiếng động mơ hồ..... Quách Trí ngẩn ra, bò dậy quấn tấm ga giường rồi ra khỏi phòng ngủ.

      Alex thu quần áo ở ban công. Tối qua Quách Trí quần áo cậu ám mùi quá nhiều, kêu cậu bỏ vào trong máy giặt để giặt cho cậu. Kết quả kích tình mãnh liệt khiến Quách Trí quăng hết việc này ra sau đầu. Sau khi mệt mỏi ngủ luôn, vẫn là Alex bò dậy tức tốc giặt sạch rồi phơi luôn.

      Mùa hè quần áo mau khô, chỉ đêm là khô rồi. Alex cần mẫn, nhanh nhẹn thu luôn cả quần áo của Quách Trí, số cái sờ vào chỉ khô mà còn rất cứng nữa, biết phơi giá mấy ngày rồi nữa.

      Cậu nhớ Quách Trí có cả tuần này đều bận, ngày nào cũng tăng ca, liền hiểu ra ngay. Thuận tay cậu còn giúp Quách Trí thu dọn sạch phòng khách có chút lộn xộn.

      "Alex!" Quách Trí vừa ra khỏi phòng ngủ trông thấy Alex gấp quần áo, đột nhiên tâm trạng trở nên tốt hơn." Cứ tưởng cậu rồi chứ ."

      thực tế Quách Trí thích đàn ông làm xong cái là . Nhưng tính cách của Quách Trí, quen với độc lập mạnh mẽ, dù thế nào nữa cũng để mất mặt mà ra câu " Tôi muốn " yếu đuối như vậy.

      Từng có lần, Lâm Bác tạm thời có chuyện, là xách quần lên là biến luôn. Lúc ấy Quách Trí vô cùng thoải mái, lạnh nhạt với suốt đợt. Đến cuối cùng Lâm Bác cũng hiểu nổi giận cái gì. Sau thời gian dài, vẫn là tức giận của tự tiêu tan, mới lại cho Lâm Bác sắc mắt tốt hơn chút.

      Alex nghe tiếng gọi, vỗ vỗ đống quần áo gấp xong, bước thẳng tới ôm lấy Quách Trí rồi hôn .

      Hôn cho Quách Trí ý loạn tình mê mới buông ra và hỏi :" Quần áo kia cất đâu ?"

      Quách Trí bị cậu hôn đến mù mịt, "ò" tiếng rồi mới bảo :" Tủ quần áo bên kia kìa ..... " Sau đó mới nhớ ra," Hôn loạn à, còn chưa đánh răng đấy !"

      " Chẳng sao cả." Alex ôm đống quần áo to đùng, lại cúi xuống hôn nữa, cười hì hì và , " Thơm lắm !"

      Chỉ có những lúc như này, cậu mới nhiều chút, mới có được phần nào đó sức sống tuổi trẻ.

      Quách Trí đập cậu cái, quay trở vào phòng mặc quần áo rửa mặt. Tâm trạng hiểu sao lại thấy tốt.

      So với dáng vẻ sa sút thường thấy ở cậu, thích Alex như thế này. Thanh niên tuổi trẻ, phải như này mới đúng, Quách Trí nghĩ, suốt ngày trầm lặng vô hồn làm gì chứ. Alex trong thế giới hai chiều, dễ thương biết bao ! nghĩ rằng Alex ba chiều nên học hỏi từ chính mình trong thế giới hai chiều chút.

      Vỗ vỗ kem dưỡng da mặt, Alex ở bên ngoài giục ra ăn sáng.

      bàn ăn bày biện xong chén đĩa, lúc ra, Alex cầm luôn cái chảo rán tới, gắp vào trong đĩa cho hai cái bánh hành nóng hổi. Mùi thơm khó cưỡng.

      Quách Trí bất chấp nóng, bốc cái đưa lên miệng cắn miếng, xốp mềm và ngon, thơm quá !

      Lúc ăn ngon lành, Alex lại xẻ đôi quả trứng vịt muối cho , lòng đỏ tứa ra, làm người ta thèm ăn. Còn thêm đĩa dưa chua , đẩy đến trước mặt .

      Quách Trí gặm bánh, cảm thấy đúng lắm bèn hỏi :" Cái này mua ở đâu?" Cho tới bây giờ còn chưa ăn cái bánh nào ngon như này ở khu vực gần nhà.

      " phải mua đâu." Alex mà nét mặt thay đổi," phải chị dưa chua lần trước ăn ngon sao, hồi sáng lúc em ra ngoài mua đồ ăn sáng, liền cầm theo hộp bảo quản thực phẩm, nghĩ xem liệu có thể lại gặp dì Tào hay rồi xin dì ấy thêm ít. Sau đó dì Tôn ở tầng 5 lại nhất định phải cho em trứng vịt. Đây cũng là dì ấy tự muối, mặn như mua ở ngoài, lại còn có lòng đào, dì ấy bảo ăn ngon lắm. Sau nữa có quen dì mới là dì Ngô, hỏi em ăn món chính là gì, em hôm nay em nấu, muốn tiệm cháo bên kia mua ít cháo. Dì Ngô đừng mua, bảo là sáng này dì ấy làm nhiều bánh, cứ nhất định phải cho em. Thế là em liền xách về hộp dưa chua, tám quả trứng vịt muối và hai cái bánh hành ."

      Quách Trí, tay trái cầm bánh, tay phải cầm đũa gắp dưa chua :"................"

      Cạn lời lúc mới hỏi :" Cậu là bạn bè trong nhóm phụ nữ trung niên à ?"

      Chợt nhớ tới bản thân mình, lại âu sầu :" vậy, tôi cùng nhập bọn phụ nữ trung niên rồi sao ?" Đắng lòng à nha ......

      Alex gặm bánh, cười híp mắt lại .

      Trong ấn tượng của Quách Trí, biểu lộ của cậu trai này thường nhạt nhẽo, tầm mắt tập trung, tạo cho người ta cảm giác chán chường sức sống, Đột nhiên cười thế này, lại giống như ánh nắng mặt trời rải khắp bàn, khiến Quách Trí có chút thất thần.

      Đến thứ tư , nghĩ, coi mấy người kia thử vai thế nào. Nếu có điểm nào đặc biệt mạnh hơn Alex, nếu tất cả đều tương đối ...... Hạng mục Thánh Nguyên kia, liền cho Alex.

      Trái tim con người ấy mà, đều là từ thịt. Nếu ảnh hưởng đến bản thân, dĩ nhiên có xu hướng với người gần gũi với chính mình.
      Chris_Luu, Tôm Thỏ, sweet mandy3 others thích bài này.

    2. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,130
      Được thích:
      12,928
      [​IMG]
      Chương 17
      Edit : Michellevn

      Dù sao quần áo cũng khô, Alex ăn sáng xong . Mà trước khi , cậu còn rửa luôn chén đĩa.

      Mặt nào đó Quách Trí cảm thấy để người ta buổi tối mất sức rồi ban ngày lại mất sức nữa có chút phúc hậu. Thế nhưng lại vô cùng thích nhìn nhóc này mang tạp dề bận rộn ở trong bếp, thế nên mở miệng ngăn cản.

      nhanh chóng phát ra, việc nội trợ trong nhà, cậu rất là rành rẽ.

      " Ở nhà hay làm việc nhà sao ?" cắn quả lê, đứng dựa cửa bếp hỏi cậu.

      Alex "ừm " tiếng:" Sau khi ba mẹ em li dị, tất cả việc nhà đều là em làm."

      Quách Trí bất ngờ nghe được đáp án như cậy, nhất thời hơi ngắc ngứ, rồi áy náy :" Xin lỗi...."

      " sao mà." Alex cũng ngước lên, rào rào rửa chén.

      Bầu khí dường như có chút lúng túng.

      Cũng có thể là chỉ mình Quách Trí cảm thấy lúng túng. Trông Alex có vẻ bình thường, tựa như đối với chuyện cha mẹ ly hôn còn cảm giác gì nữa. Trong tâm Quách Trí, kìm được mà nảy sinh chút thương xót.

      gặm lê rột rột, suy nghĩ giây lát rồi bước tới đưa mặt quả lê chưa gặm tới đến bên miệng Alex. Alex cắn miếng rồi nuốt xuống, Quách Trí liền kiễng chân hôn lên môi cậu. Miệng hai người đều thơm ngát mùi lê.

      Quách Trí gì, áp đầu mình vào đầu cậu, đưa tay lên sờ gáy cậu trai, xoa xoa.

      Alex đón nhận an ủi bằng ngôn ngữ cơ thể từ Quách Trí, trong tim có chút ấm áp, khẽ bảo :" sao mà, chị Quách. nhiều năm rồi ....."

      Mặc dù trong giây phút tình cảm mãnh liệt, đại danh Quách Trí cậu kêu liên hồi, nhưng vào ban ngày nhìn thấy Quách Trí, trong lòng cậu luôn có ngưỡng mộ và kính sợ, cho nên tự nhiên mà gọi là Chị Quách.

      Chị Quách, người này có tấm lòng nhân hậu, ấm áp.

      Từ sau khi Alex có mẹ kế, liền học được chuyện " để người ta ghét".

      Cậu thu dọn chén đĩa xong với Quách Trí :" Chị Quách, em về đây."

      Thấy gần trưa, Quách Trí giữ cậu lại. Quan hệ giữa và cậu, nhất thiết phải được nắm bắt và kiểm soát đúng mức, thể vượt quá ranh giới, thể thân thiết quá, nếu sau này e là khó mà kết thúc.

      tiễn cậu ra đến cửa:" Nghỉ ngơi tốt vào." Đêm qua ngủ quá muộn, cậu lại tiêu hao nhiều khí lực, chắc chắn là được nghỉ ngơi tốt.

      Alex cười cười, cúi đầu hôn Quách Trí như chuồn chuồn lướt nước.

      Quách Trí nhìn cậu rời , mới đóng cửa lại có chút đành lòng.

      Alex ra khỏi nhà của Quách Trí, bắt xe taxi.

      Lúc cậu có tiền, mạt đến độ phải nằm ổ trong tầng hầm dám ra cửa. Lúc có tiền, cậu cũng bạc đãi chính mình, cần taxi taxi, nên ăn tiệm ăn tiệm, cần mua quần áo mua quần áo. Tiền cậu kiếm được, theo mức sống này, nếu có các khoản chi lớn khác, thực ra vẫn có thể gánh vác được.

      Dĩ nhiên, tiền đề là có các khoản chi tiêu lớn khác.

      Ngồi xe taxi, Alex ngửa đầu tựa vào lưng ghế, có hơi uể oải.

      Tối hôm qua cậu khăng khăng muốn gấp rút chạy qua bên này, thực tế là muốn củng cố mối quan hệ thân mật của cậu và Quách Trí, sau đó .... đề cập chuyện Thánh Nguyên với .

      Thế nhưng, khi trông thấy Quách Trí, đôi mắt to có hồn trong veo sáng ngời, mang theo thích và mong chờ, như hai ngọn lửa lấp lánh trong mắt. Ánh mắt đó nóng bỏng khiến cậu rất thích. Theo bản năng, cậu nghĩ rằng nếu đề cập tới chủ đề Thánh Nguyên, hai đốm lửa trong mắt chị Quách có thể dập tắt liền.

      Cậu có hơi đành lòng, cũng nỡ. Liền mở miệng nữa.

      Mà ngày hôm nay, Quách Trí và cậu trán kề trán, xoa đầu cậu. Cậu thực suýt nữa vành mắt nhuốm đỏ. Nhiều năm rồi, có ai ..... có thể an ủi cậu như vậy nữa.

      khí đó, chuyện Thánh Nguyên, lại càng thể ra miệng được.

      Quả thực là cậu giỏi làm chuyện như này. trắng ra là, vẫn còn quá để có thể bàn luận thẳng thắn về lợi ích như người trưởng thành thực thụ. Cậu luôn cảm thấy cầu lợi ích hoặc giúp đỡ từ người khác là điều ngại ngùng và khó .

      thực tế Quách Trí là thử nghiệm đầu tiên của cậu. Chút xíu mưu mô kia của cậu đầu dùng hết chuyện này.

      Tin nhắn sáng tối mỗi ngày, tin nào cũng kèm emo sống động, nghĩ cách lấy lòng, lấy cảm tình từ Quách Trí, lại còn gửi hình chụp bán khỏa thân chọc ghẹo , là cực hạn mà cậu có thể làm được.

      Cậu ấp ủ suốt tuần, tưởng rằng mình có thể đứng trước Quách Trí mở miệng được rồi, ai biết được kết quả vẫn là thể hé miệng ra được.

      Nhưng cậu biết đây rốt cuộc là vì Quách Trí hay vì bản thân mình.

      Cậu luôn nghĩ rằng, nếu đổi thành người khác, chẳng hạn như Lưu Thiền Nguyệt, khả năng là cậu có thể mở miệng. Bởi vì cậu quan tâm liệu Lưu Thiền Nguyệt có thất vọng hay hụt hẫng .

      Nhưng quả là cậu có phần quan tâm đến Quách Trí.

      Cậu cứ lo sợ Quách Trí thất vọng khi cậu ra ý đồ thực của mình. Cậu cảm thấy Quách Trí có phần nào đó thích cậu, cậu biết thích này nông sâu thế nào. Nhưng chắc chắn là thích cậu, nếu bằng lòng ngủ với cậu, lại còn vui vẻ như vậy.

      Chị Quách rất tốt, cậu muốn vì cậu mà mất vui.

      Bỏ , bỏ , cùng lắm cứ để như vậy ....

      Từ cuối tuần trước cho đến hôm nay, suốt tuần, vẫn luôn hết sức là vui vẻ.

      Những emo gửi mỗi ngày kia, vốn là để lấy lòng Quách Trí, nhưng cũng làm cho tâm trạng của cậu tốt lên. Gửi bức hình thả thính , tưởng tượng ra ở văn phòng mở điện thoại di dộng ra nhìn thấy, lỗ tai đỏ lên, cậu liền kìm được mà mỉm cười.

      Nhiều lần, Đại Vĩ hỏi cậu cười gì mà ngơ ngẩn thế, cậu trả lời lấy lệ cho qua chuyện.

      Với chị Quách vui vẻ như vậy ..... Thực ra cũng rất tốt. Cứ vậy , sao hết .

      Chuyện Thánh Nguyên, nhắc tới nữa.

      Chớp mắt đến thứ tư, hẹn mấy cậu trai trẻ đến thử vai. Quách Trí gọi Alex nữa. Vóc dáng và tướng mạo của Alex, biết mười mươi, cần phải thử vai. chỉ là muốn thử xem có phải mình đặc biệt nghiêng về Alex hay , đặc biệt là đối với nhãn hiệu này. Nếu có, dự định để Alex vào hạng mục của Thánh Nguyên.

      Nhóm tiểu thịt tươi đều cao gầy trẻ trung, tư thế tạo dáng của ai cũng hấp dẫn. Đặc biệt là hai người mới do Lâm Bác đề cử, vô cùng xuất sắc.

      Nhưng họ vẫn sánh bằng Alex, Quách Trí cảm thấy thế. biết đó có phải là tư tâm quấy phá hay . vòng người qua lại trước ống kính, trong lòng Quách Trí số ý tưởng sơ bộ.

      chút thời gian uống miếng nước, đuôi mắt quét qua cửa, có hình bóng quen thuộc lướt qua.

      Ể, Alex ? Ồ, đúng rồi, hôm qua cậu có wechat, hôm nay có dự án bên nhà M.

      Vừa nãy, là muốn qua chào sao ? Quách Trí kìm được mà khóe miệng cong lên.

      Lúc nào cho cậu biết chuyện Thánh Nguyên, nhất định cậu vui vẻ. Cậu cười rộ lên, trông đẹp hơn rất nhiều so với khi cười. Người trẻ tuổi ấy mà, vẫn nên cười thường xuyên, suốt ngày mặt lạnh lùng làm cái gì cơ chứ, cứ như là hiểu thấu hết đời.

      Thử vai kết thúc, biên tập Quách đứng ra mấy câu hình thức, động viên chút xíu các bạn tiểu thịt tươi, cho họ biết lúc nào có tin tức thông báo cho người đạn diện bên đó. Nhóm tiểu thịt tươi vâng vâng dạ dạ, ở trước mặt Quách Trí có hơi e dè, sau khi cảm ơn biên tập Quách cho cơ hội thử vai tản .

      Quách Trí tìm Alex. Tại nơi làm việc, muốn đưa quan hệ riêng tư vào. nghiêm túc quen, cũng muốn đồng nghiệp biết chuyện của và cậu.

      Quan sát bản mẫu, quả nhiên như nghĩ. Mấy cậu trai này cảm giác trước ống kính đều bằng Alex. Alex trước ống kính, thực là tỏa sáng lấp lánh. Chỉ là cậu còn cần mài dũa thêm.

      Quách Trí lại nghĩ tới người đại diện nát kia của cậu. Haizz, lần trước quên trao đổi với cậu về chuyện của người đại diện. Lần sau vậy , lần sau cậu tới, ràng với cậu, nếu quả thực được giúp cậu tìm người khác.

      Đặt những thứ trong tay xuống, đứng dậy toilet. Xuyên qua hành lang, đến lối rẽ, thấy bóng lưng quen thuộc. Dáng cao, vai rộng, eo hẹp, chân dài.

      Quách Trí mở miệng định gọi Alex, nhưng lại thấy phía trước cậu hình như có người, liền ngậm miệng lại. Góc váy người kia lộ ra, nhìn rất quen, hình như là .... Lưu Thiền Nguyệt?

      Quách Trí vô thức thả bước chân. Vốn đôi giày đế bằng da mềm, nên cơ bản là thanh khi bước như vậy.

      Càng đến gần, càng có thể nghe hai người hai người gì .

      " Hôm đó phải rất vui vẻ sao ..... " Giọng cười khúc khích của Lưu Thiền Nguyệt," Hôm nay có rảnh ? chỗ tôi nhé ..... "

      Cơ thể mập mạp của ta bị Alex chặn lại, từ góc độ Quách Trí nhìn qua, bỗng dưng nhìn thấy khuỷu tay mũm mĩm. Góc độ đó..... Quách Trí có thể suy đoán ra, bàn tay như cái móng heo của Lưu Thiền Nguyệt, có lẽ phải sờ lồng ngực Alex, mà là mò mẫm cơ bụng.

      Bước chân trở nên nặng nề.

      Hai người phía trước nghe tiếng bước chân, cùng nhìn qua hướng bên này. Thấy là Quách Trí, nét mặt hai người đều lên vẻ mất tự nhiên.

      " Lúc nào tiếp nhé." Lưu Thiền Nguyệt rút tay lại, bằng giọng có hơi cứng ngắc, ưỡn ẹo, qua Quách Trí .

      Hai người lướt qua nhau, như thể ai nhìn thấy ai .

      Sau này Alex cũng nghe phong phanh biên tập Quách và biên tập Lưu hòa hợp lắm, nhưng đây vẫn là lần đầu tiền thấy hai người xuất cùng lúc. Tia lửa bắn ra xung quanh hai người phụ nữ khiến cậu có hơi bối rối. Cậu mở miệng muốn gọi Quách Trí, nhưng nhìn nhìn bóng lưng Lưu Thiền Nguyệt vẫn chưa xa, đành phải ngậm miệng lại.

      Ngay khi cậu do dự, Quách Trí vào toilet mà hề liếc nhìn cậu.

      Quách Trí toilet xong, vặn nước rửa tay rào rào, tiếng nước chảy vang vọng trong toilet.

      Đồ trẻ trâu ! Đồ sửu nhi ! Đồ ranh con !

      Cậu lăn giường với ai chả được, cớ sao lại ngủ với Lưu Thiền Nguyệt!

      Khẩu vị cậu sao lại nặng dữ vậy hả !

      Thế mà cậu cũng gặm được!

      Quách Trí hầm hừ, chà sát tay mình đến đỏ luôn.

      về ân oán giữa và Lưu Thiền Nguyệt, phải mất mấy ngày mới hết được, còn liên lụy đến bạn tốt của , Cố Thanh Hạ, và người khác trong văn phòng, Bích Trì, thường gọi Vivian.

      Con mụ Vivian kia, trong công ty có tiếng là thích nâng cao đạp thấp, còn thích ỷ vào lai lịch mà bắt nạt người mới. Tính cách Quách Trí, luôn được Cố Thanh Hạ mô tả là " Vừa thô lỗ, vừa thẳng thắn", "Đầu cúi thấp, lưng khom".Hồi đầu nhẫn nhịn Vivian, nhịn lần lần hai, cuối cùng quá tam ba bận, lúc nhịn được nữa, ly cocacola đổ cho Vivian từ đầu đến chân, làm hỏng chiếc váy hơn hai ngàn đồng của ta.

      Vivian ỷ vào mình là sales hàng đầu, nhảy ngay tìm Từ lão đại làm ầm lên, cái vẻ là buộc phải ra . Lúc đó Quách Trí cũng ngang ngạnh, nghĩ rằng cùng lắm rồi đổi công việc khác, cũng muộn nhịn ta thêm chút nào nữa. lúc Từ lão đại khó xử, boss trực tiếp của Vivian và bộ phận của Thanh Hạ là Cảnh lão đại mở miệng với Từ lão đại, chỉ định Quách Trí tới hạng mục của sales ưu tú mới nổi trong bộ phận của ông vào thời điểm đó, Cố Thanh Hạ. Cảnh lão đại mở miệng rồi Từ lão đại liền thuận theo chiều gió, chuyện lớn hóa , chuyện hóa .

      Xưa giờ Vivian vẫn kính sợ Cảnh lão đại, thấy ông lên tiếng, cũng phải hầm hừ cho qua, chỉ khăng khăng bắt Quách Trí đền cho ta cái váy kia.

      Khi đó, tháng Quách Trí mới có hơn ba ngàn đồng, váy của Vivian là hai ngàn bốn trăm đồng. Mặc dù Quách Trí đau xót, nhưng đền tiền vẫn tốt hơn đổi công việc.

      Kết quả là xuất tượng thần kỳ, các đồng nghiệp trong bộ phận, vậy mà vì ...... khởi xướng việc quyên góp tiền. Bạn năm mươi đồng, tôi tám mươi đồng, đến cả Từ lão đại cũng bỏ ra hai trăm đồng. Vậy mà gom được cho hơn cả ngàn đồng.

      Ngay khi nàng Quách non trẻ cảm động về tình người trong nhân gian và nhân duyên của ra tốt như vậy, các đồng nghiệp hề thương tiếc mà phơi bày :" Nên có người cho ta biết tay sớm chút, con mụ Bích Trì ấy !"

      Mọi người vỗ vai Quách Trí, khen ngợi :" Làm tốt lắm ! Quách Tiểu Trí !"

      ra phải là được người ta thương, mà là Vivian làm người ta quá ghét.
      Chris_Luu, Tôm Thỏ, sweet mandy3 others thích bài này.

    3. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,130
      Được thích:
      12,928
      [​IMG]
      Chương 18
      Edit : Michellevn

      Tuy nhiên, điều thực khiến Quách Trí bất ngờ chính là sau chuyện đó người phụ tá lặng lẽ cho biết, việc chỉ định cho dự án là cầu của Cố Thanh Hạ với Cảnh lão đại.

      Cố Thanh Hạ đó, nhìn trông có vẻ lạnh lùng khó gần, ngờ lại tốt tính như vậy. Cũng bắt đầu từ lúc đó, Quách Trí bắt đầu tiếp cận Cố Thanh Hạ và cuối cùng trở thành bạn bè.

      Kể từ đó, Vivian còn cho hạng mục đơn lẻ nữa, cứ luôn tranh giành hết sức ghê gớm với Quách Trí nguồn tài nguyên của Lưu Thiền Nguyệt để trờ thành biên tập cao cấp của ta. Hai người đó coi mòi hợp nhau, cùng giuộc, chỗ nào cũng cắn người. Vì thế mà Cố Thanh Hạ và , Vivian và Lưu Thiền Nguyệt, bốn người phụ nữ trở thành hai phe đối lập, giằng co ỉ.

      Mấy năm này, chuyện kinh tởm mà Lưu Thiền Nguyệt từng làm phải hai việc. bất hòa giữa hai người, đến cả Từ lão đại cũng đau đầu. Nhưng có cách nào, ai bảo khí tràng của hợp với kẻ đê tiện chứ.

      Nhưng mà hôm nay, thể ngờ, Lưu Thiền Nguyệt lại khiến buồn nôn kinh khủng như vậy.

      Quách Trí nghĩ mà thấy uất nghẹn....

      Rửa tay cả nửa ngày, mới lau khô tay rồi ra.

      Vừa bước ra khỏi toilet trông thấy Alex vẫn đứng dựa tường chờ . Thấy ra, cậu vội vàng đứng thẳng lên:" Chị Quách ......" Muốn lại thôi, tựa như biết phải gì. chút bối rối mù mịt lên trong mắt.

      Quách Trí nhìn do dự bối rối trong mắt cậu trai, trong lòng đột nhiên dịu lại.

      Cậu vẫn là đứa trẻ lớn. Đụng phải Lưu Thiền Nguyệt, cậu có thể làm gì. Những chuyện này nọ về Lưu Thiền Nguyệt và người mẫu, Quách Trí cũng từng nghe phong phanh. cũng từng cười dè bỉu coi thường, cho rằng ta thủ đoạn bỉ ổi. Chuyện nam nữ này, nếu phải tình tôi nguyện, có nghĩa gì chứ.

      Quách Trí hít hơi, bảo :" Cậu theo tôi." Cửa phòng toilet, phải nơi tốt để chuyện . Dễ dàng có tai vách mạch rừng.

      Trông nghiêm túc, Alex lại càng lo lắng bất an mà chạy theo .

      Trong studio có người của mấy nhà liền. Cậu chỉ là vô tình gặp Lưu Thiền Nguyệt, liền hai câu. Lưu Thiền Nguyệt vẫn muốn hẹn cậu lăn giường. Thành , cậu muốn. Nhưng cậu cũng muốn đắc tội với Lưu Thiền Nguyệt, vắt óc nghĩ cách có thể từ chối khéo léo mà đắc tội người ta Quách Trí xuất .

      Cậu ngờ trùng hợp đến thế.

      Chắc chắn là chị Quách tức giận rồi, cậu có thể cảm nhận được. Cậu muốn giải thích chút, song lại phát chuyện này thể giải thích được. Bởi vì những gì nghe thấy, và nguồn thông tin thu được, đều là .

      Alex cũng phải là đứa trẻ giỏi về dối.

      Quách Trí dẫn Alex đến góc khuất, đứng yên rồi quay lại.

      " Cậu ngủ với Lưu Thiền Nguyệt rồi ?" nhìn cậu chăm chú và hỏi .

      Alex rầu rĩ đáp" Vâng.", tỏ vẻ cam chịu.

      Mặc dù sớm biết đáp án kiểu gì cũng là chắc chắn, nhưng chính tai nghe được thừa nhận của Alex, Quách Trí vẫn hết sức là bực bội. rời mắt khỏi khuôn mặt Alex, quay sang chỗ khác lát. Sau khoảng lặng ngắn ngủi và lúng túng giữa hai người, mút mút môi dưới, phát ra tiếng chậc. Quay qua nhìn lại, gọi tiếng "Alex". hỏi :" Cậu muốn gì ở tôi?"

      Alex bất ngờ khi hỏi thẳng như vậy, há há miệng, ra được.

      "Alex." Quách Trí nhìn cậu chòng chọc," ."

      Alex chịu được ánh mắt của , gục đầu xuống, ngập ngừng :" Chuyện là ...... hạng mục của Thánh Nguyên...."

      Nhưng mà vừa rồi cậu nghe , hôm nay chị Quách thử vai tuyển người mẫu cho hạng mục Thánh Nguyên. Chị Quách gọi cậu thử vai, xem ra căn bản là cân nhắc đến cậu.

      thất vọng, khẳng định là giả.Khi Alex biết điều đó, trong lòng vẫn có chút mất mát.

      " Tin tức nhanh nhỉ .... " Quách Trí cười khẩy, trong giọng dường như chứa châm biếm. Alex biết liệu có phải mình nghĩ nhiều hay , kể từ khi cậu quen biết Quách Trí, Quách Trí vẫn chưa từng lạnh lùng với cậu như vậy.

      Điều này khiến cậu cảm thấy sợ hãi.

      Chàng trai trẻ cúi gằm nhìn mũi giày. Rất giống học sinh tiểu học làm chuyện gì đó sai trái.

      Cục tức của Quách Trí chưa trút ra được, lại trở nên mềm lòng.

      Bỏ , tức giận với cậu làm gì chứ. Từ lúc Alex bắt đầu tiếp cận , biết chắc chắn là cậu có mục đích mà. Thực ra cũng chỉ là suy đoán rồi giả bộ hồ đồ, rồi lợi dùng trai trẻ người ta mà thôi.

      giận, phải là cậu tiếp cận có mục đích, cũng phải là cậu lên giường với phụ nữ khác. Mà cái thực tức giận chính là, cậu lên giường ngủ với đối thủ mất còn của , Lưu Thiền Nguyệt.

      Mà ở đây, thực là vấn đề giữa và Lưu Thiền Nguyệt, liên quan gì đến cậu hết. Nếu cách thành , như vậy quả thực là giận chó đánh mèo rồi.

      Nghĩ thoáng như vậy, phân định rạch ròi xong, cục tức trong lòng Quách Trí liền tan biến.

      Nhìn cậu trai cao to mét tám bảy co rúm người lại như con chim cút trước mặt mình, lại cảm thấy thái độ vừa rồi của mình có hơi quá đáng rồi.

      Chỉ là cậu nhóc lớn hiểu gì hết, phải vật lộn đấu tranh ở Đế Đô này. Cũng giống như cậu muốn mời rượu , muốn mời rồi lại sợ uống nhiều, do dự dám bước tới. Cậu muốn hạng mục Thánh Nguyên, cũng lên giường với rồi, hôm nay cũng bắt đầu thử vai chọn người mẫu rồi, vậy mà cậu cũng ra.

      Nghĩ như vậy, lại cảm thấy cậu đáng thương. Ngoài đáng thương ra, còn có chút tức giận vì cậu chịu tranh giành. Hiến thân cũng hiến rồi, vậy mà còn làm cho xong chuyện ! Năng lực làm việc như này cũng khiến người ta đau trứng đấy!

      Cuối cùng, ấm ức của Quách Trí biến thành tiếng thở dài .

      "Alex," ," Sau này có tình huống như này nữa, nếu cậu cảm thấy mình thích hợp cậu có thể đến thẳng với tôi, cần phải làm mấy chuyện này. Hiệu suất cao hơn lòng vòng thế này."

      Alex mấp máy môi, gằm đầu ấp úng mấy lần ra được. Nhưng dáng vẻ đẹp trai, trông thế này lại lại vừa đáng thương cả đáng .

      Quách Trí phát mình giống như bản copy của vị hôn quân nào đó, thể tức giận nổi với cậu. bực bội, qua hồi lâu, mới bảo :" Cậu chờ thông báo ."

      Alex ngạc nhiên ngẩng đầu lên, thể tin được.

      " Người cậu thế nào, tôi biết ràng, cho nên thử vai gọi cậu. Vốn dĩ cậu chính là người tôi cân nhắc chọn lựa." Quách Trí quăng lại cậu như vậy, rồi vòng qua cậu định bỏ .

      " Chị Quách !" Alex cất tiếng gọi, thấy làm lơ cậu, tình thế cấp bách, cậu túm lấy tay , gọi :" Quách Trí!"

      Quách Trí.

      Quách Trí.

      Quách Trí.

      Cơ thể quấn quít.

      Nhấp cái là gọi tiếng.

      Thân hình Quách Trí thoáng dừng lại, liền quay người lại ngước mắt nhìn cậu, ánh mắt lạnh nhạt và nghiêm túc :" Buông ra."

      :" Chỗ công việc." Nửa câu sau cần phải , biết Alex có thể hiểu được.

      Alex lập tức thả tay ra . Từ trước giờ cậu đều ngoan ngoãn nghe lời, chưa từng cãi lời Quách Trí.

      "Alex." Quách Trí nhìn cậu trai to lớn trước mắt, nhẫn tâm buông lời :" Sau này đừng gửi tin nhắn cho tôi nữa."

      xong hất tay cậu ra rồi bước .

      Alex dám đuổi theo nữa, đuổi sang đến bên đó, khó tránh khỏi có người trông thấy. Lúc đó, Quách Trí chỉ tức giận hơn. Cậu đứng tại chỗ, cắn môi, đôi mắt tối .

      Quách Trí cắt đứt với Alex cách dứt khoát, thế nhưng trong lòng cũng vui vẻ. Mặc dù thời gian rất ngắn, nhưng khoảng thời gian ngắn ngủi này, và cậu .... là rất vui vẻ.

      Nhưng ai bảo cậu đui mù như vậy chứ, lại lăn giường cùng với Lưu Thiền Nguyệt. Là Lưu Thiền Nguyệt cơ đấy, đối thủ mất còn của !

      Để Quách Trí có được cảm giác hương vị ngọt ngào như ăn đường, kết quả phát ra trong đường có shit.

      bước nhanh về phòng chụp ảnh, dọn dẹp chút đồ, chuẩn bị quay về công ty. Điện thoại di động rung lên, mở tin nhắn ra, là Cố Thanh Hạ gửi đến tin, nhắn nhở :【Tối nay bảy giờ, đừng quên nhé .】

      Suýt nữa quên mất ! hẹn ăn tối cùng Cố Thanh Hạ !

      Tâm tình vui, rầu rĩ nhắn lại chữ 【Ừ】

      hẹn bảy giờ tối. từ công ty qua đó, Cố Thanh Hạ từ bên khách hàng chạy thẳng qua luôn. Nhà hàng ở gần công ty, đến sớm hơn Cố Thanh Hạ, nằm bò ra bàn.

      " Sao thế ?" Cố Thanh Hạ ngồi xuống liền nhận ra tâm tình của Quách Trí đúng.

      " Phiền ." Quách Trí uể oải.

      Cố Thanh Hạ giơ tay gọi phục vụ đưa thực đơn, cố ý hỏi :" Vẫn tốt với tiểu thịt tươi chứ ?"

      Quách Trí hỏi với vẻ mặt ủ rũ :"Sao cậu biết ?" ràng là chưa với ai hết mà, kể cả th, cũng chỉ gửi qua hai tấm hình Alex tạo dáng trong trang phục mẫu mà thôi.

      " Đoán." Cố Thanh Hạ tựa lưng vào ghế.

      Quách Trí nghẹn lại , qua lát, buồn bực :" Con người của tớ có phải rất ngu ngốc ?"

      Cố Thanh Hạ nhấc cái ly lên, uống ngụm nước chanh ấm. Đặt cái ly xuống, ngước nhìn cái người có thể là người bạn duy nhất của mình :" Tớ nghĩ vậy ."

      Quách Trí gục xuống bàn như bùn nhão mà rên rỉ :" Tổn thương tâm hồn của tớ thể an ủi được."

      Cố Thanh Hạ cười , đón lấy thực đơn phục vụ đưa tới, chọn vài món ăn, đều là món Quách Trí thích ăn. Tinh thần Quách Trí liền phấn chấn, cuối cùng khôi phục sức sống.

      " chút coi ." Cố Thanh Hạ trả thực đơn lại cho phục vụ," Chuyện gì thế ?"

      " phải cậu đoán được hết sao ?" Quách Trí gác cằm bàn,tiếp tục bày ra tư thế trước đó.

      " Ngủ với cậu ta rồi ?"

      " Ừ." Quách Trí cắm mặt xuống.

      "Sau đó sao ?" Cố Thanh Hạ nhấc cái ly lên.

      Quách Trí cảm thấy vô cùng mất mặt, cắm mặt xuống dưới u sầu :" Sau đó phát .... Lưu Thiền Nguyệt cũng ngủ với cậu ta rồi .... "

      Phụt ! Cố Thanh Hạ suýt nữa bị chết bởi sặc nước.

      " Này !" Khuôn mặt Quách Trí đen ngòm.

      Nghe thấy cái tên Lưu Thiền Nguyệt, sâu sắc cảm nhận được Quách Trí ăn đường ngọt ngào, rồi cuối cùng phát ra trong đường có shit, trong shit có độc, Cố Thanh Hạ phúc hậu mà phá ra cười .

      Dưới cái nhìn chòng chọc của Quách Trí, đại mỹ nữ cười run rẩy cả người phải ráng kìm lại, an ủi nghiêm túc đối với người phụ nữ bị shit ghê tởm:" sao mà .... Tiểu thịt tươi cao to chân dài có cơ bụng, ngủ ngủ thôi."

      đến tiểu thịt tươi, Quách Trí tiếc nuối :" Thằng nhóc thối này, sao lại đui mù như vậy chứ, người nào cậu ta cũng ngủ được ! Thế mà cậu ta cũng gặm được!"

      " Kiểu gì tớ cũng lăn giường với cậu ta nữa." thề son sắt.

      " Cậu ta muốn gì ?" Cố Thanh Hạ hỏi chủ đề chính.

      Quách Trí thở dài :" Muốn vào hạng mục Thánh Nguyên kia ...."

      Cố Thanh Hạ nhớ lại những bức ảnh về tiểu thịt tươi mà Quách Trí gửi cho trước đó rồi gật đầu :" Cũng khá thích hợp."

      Quách Trí lại than thở :" Tớ vốn dĩ dự định chọn cậu ta mà!Trong mấy người ngoại hình và khí chất của cậu ta là phù hợp nhất !Cậu ta muốn cứ tự đề cử với tớ là được ngay thôi, gì đâu mà phải lượn vòng lớn như vậy, khiến cho tớ còn cho rằng mùa xuân của ông đây đến rồi ....."

      Xà lách trộn được đưa ra, Cố Thanh Hạ nhịn cười cầm đũa lên:" Thôi mà, cứ để hột vịt bắc thảo sốt tiêu chữa lành tâm hồn thương tổn của cậu !"

      Quách Trí lên tinh thần, cầm đũa lên còn quên với người phục vụ :" Làm gà nồi đất nhanh chút nhé.... , , cần nhanh, bình thường , bỏ nhiều măng chút...."

      Ăn hàng chính là liều thuốc chữa trị dễ dàng.

      Về phần tiểu thịt tươi ? Hừ, Quách Trí ném luôn Alex ra sau đầu.

      Đối với Quách Trí mà , đại trong cuộc đời đầu tiên là nghiệp, sau đó là ăn. Những cái khác, tình tình , đều xếp sau mấy cái này hết.

      Alex.... đến cả tình tình cũng hề dính dáng. Chỉ là giải phóng dục vọng mà thôi.

      buông bỏ, Quách gia ngay lập tức có thể buông bỏ.
      Chris_Luu, Tôm Thỏ, sweet mandy3 others thích bài này.

    4. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,130
      Được thích:
      12,928
      [​IMG]
      Chương 19
      Edit : Michellevn

      Buổi tối Alex nhận được cuộc gọi từ người đại diện, rằng nhà K gửi thông báo, để cậu vào hạng mục kia của Thánh Nguyên.

      Trong điện thoại người đại diện oán trách thán, hỏi cậu thử vai lúc nào mà sao ta biết, nghi ngờ Alex muốn hất ta .

      Alex vẫn phải mất lúc để giải thích với ta là cậu thử vai. Cậu chính là biên tập lần trước cậu quen, để cậu thử vai mà trực tiếp chọn cậu luôn.

      Người đại diện cằn nhằn lải nhải trận, nào là bản thân phải vất vả cỡ nào để chạy vạy khắp nơi tìm hạng mục cho những người mẫu vô danh như các cậu, rồi họ hiểu cho ta chút nào. Hơn nửa ngày mới cúp điện thoại, khiến cho Alex đau đầu cả nửa ngày.

      Quăng điện thoại , cậu day day huyệt thái dương, thở dài.

      Chị Quách nuốt lời, cho cậu vào hạng mục Thánh Nguyên, cho cậu vào. Nhưng mà ..... cũng kêu cậu được gửi tin nhắn cho nữa. Có nghĩa là, sau này về mặt riêng tư, còn qua lại nữa đúng ?

      Cậu sâu sắc cảm thấy mình cực kỳ vô dụng, vốn là chuyện đôi bên cùng có lợi, giờ thành như này. khỏi càng thêm chán nản.

      Cậu ngơ ngẩn hồi, rồi lấy điện thoại mở wechat ra gừi cho Quách Trí tin :【Chị Quách, về nhà chưa ạ ?】

      Quách Trí trả lời cậu.

      Đại Vĩ tắm xong quay trở lại, cởi giày leo lên giường tầng . Sau lúc, Alex nhận thấy có gì đó ổn.

      Bình thường lúc Đại Vĩ ở trong phòng, gian phòng này hiếm khi được yên tĩnh. Hôm nay, lại yên lặng cách kỳ dị.

      "Đại Vĩ?" Cậu gọi tiếng nhưng nghe đáp lại. Bật người dậy, nắm lấy thanh ray giường , thò đầu vào :" Đại Vĩ?"

      Đại Vĩ gối đầu cánh tay ngẩn người nằm giường, nghe vậy chỉ đáp lại tiếng " Hử". Quả thât là tâm tình đúng. Alex đẩy ta :" Sao vậy ?"

      Đại Vĩ quay qua nhìn cậu, ánh mắt có chút phức tạp.

      ta ngồi dậy, duỗi tay mò tìm thuốc lá bên gối, thấy. Thuốc là bàn, Alex cúi người cầm lấy đưa cho ta.

      Đại Vĩ châm điếu thuốc, nhả ra làn khói trắng, bằng giọng có chút phiền muộn :" Alex, ..... dự định thôi ...."

      " đâu ?" Alex bấu vào thanh ray giường nhìn ta, trong lòng thực ra có dự cảm.

      Quả nhiên, Đại Vĩ rầu rĩ rít thuốc, :" Rời bỏ Đế Đô, làm ở đây nữa."

      " kiếm ra được nữa." ta , mắt hơi đỏ lên.

      Đại Vĩ thể kiếm được nữa, mọi người đều biết. Người mẫu vốn dĩ ăn được chính là cơm thanh xuân, ta hai mươi bảy tuổi, phiêu bạt ở Đế Đô mấy năm rồi mà vẫn phải sống trong tầng hầm.

      Chỉ là ai ra lời này mà thôi.

      Đại Vĩ mỗi lần uống nhiều rượu quậy tưng lên, cứ túm được ai lại kể cho người ta giấc mộng của ta. Từ ta cao hơn người khác, muốn trở thành người mẫu, thành minh tinh, là giấc mơ thủa niên thiếu của ta.

      Đáng tiếc, con đường của những giấc mơ lại gập ghềnh, thể tiếp. Năm tháng cũng bỏ qua cho bất kỳ ai, chớp mắt cái, thanh xuân và giấc mộng của ta đều tan biến.

      "Vậy .... đâu ?" Alex hỏi

      " Tới Thuận Thành, quê của ở đó." Đại Vĩ buồn rầu," Mẹ liên hệ cho xong hết rồi, người họ hàng của nhà ở bên đó làm công trình thủy điện, tự mở công ty , kêu qua đó làm."

      Từ bỏ ước mơ, tạm biệt Đế Đô, bắt đầu sáng chín chiều năm.

      Thừa nhận bản thân có gì nổi bật.

      Thừa nhận mình thất bại.

      Kiểu thừa nhận thể đối mặt này, còn buồn hơn nhiều so với bao nhiêu năm uất nghẹn phải đấu tranh để dõi theo giấc mơ ngay tại thành phố phồn hoa này, vùng trời tuyệt vời nhưng lại thể nắm bắt được.

      Nhưng Đại Vĩ đành phải thừa nhận. ta hai mươi bảy tuổi, cận kề tuổi ba mươi. Đàn ông tới tuổi này, theo đuổi ước mơ còn là chuyện quan trọng nhất nữa, kết hôn và lập nghiệp mới quan trọng hơn. Hơn nữa, Đại Vĩ cũng cảm thấy, ước mơ, ta có sức mà theo đuổi nữa.

      Mệt mỏi, thực mệt, rất mệt.

      Đế Đô, là nơi mang đến cho người ta hi vọng, rồi lại chế giễu cách tàn nhẫn những người theo đuổi giấc mơ bằng thực cay nghiệt.Trong cái thành phố gần hai mươi triệu dân này , có bao nhiêu người thực có thể thực được giấc mơ của mình ?

      giày vò nữa, làm đến nơi đến chốn .

      Alex hít hít mũi, đôi mắt cũng đỏ lên.

      Đại Vĩ đập cái lên đầu cậu :" Khóc gì mà khóc. Ông đây còn chưa khóc mày khóc gì hả ? Túi khóc à !" xong, mắt ta cũng đỏ lên, trong giọng đều mang theo mũi.

      Alex hít hít mũi, lau mắt và rút vào giường phía dưới.

      Đại Vĩ cắn điếu thuốc trong miệng, trèo xuống dưới. Thấy Alex nằm quay mặt vào tường, đôi vai khẽ rung rung. ta nhấc chân lên đạp :" Khóc gì mà khóc, chút nào, uống rượu!"

      ta túm Alex ra khỏi giường.

      " say về !"

      say về, là say luôn.

      Alex gần như vác ta trở về. Cũng may là Alex rèn luyện thường xuyên, cơ thể săn chắc, vác người đàn ông to lớn tương đương với mình, vẫn có thể vác được.

      Đại Vĩ cứ uống rượu vào rồi túm được ai ép buộc người ta nghe về giấc mơ của ta. kỳ lạ, mỗi lần này ta mượn rượu làm càn, chỉ ngủ say như chết.

      Alex có thể vác ta về đến tầng hầm, thể vác ta lên giường được, chỉ đành phải để ta ở giường dưới, còn mình leo lên giường ngủ.

      Trước lúc ngủ, lấy điện thoại ra nhìn lát.

      Quách Trí trả lời cậu.

      Cậu thở dài, nhìn màn hình trong bóng đêm, gõ từng chữ . Nằm xuống lại kiểm tra điện thoại thêm vài lần, vẫn có trả lời, mới nhắm mắt lại, từ từ chìm vào giấc ngủ.

      Quách Trí tắm xong thay áo ngủ, thuận tay lấy điện thoại ở đầu giường ra xem. Alex gửi cả mấy tin nhắn liền.

      【Chị Quách, về nhà chưa ạ ? 】

      【Chị Quách, chị còn giận sao ?】

      【Chị Quách, chị đừng giận nữa, đều là em đúng. 】

      【Chị Quách, sau này em vẫn có thể tìm chị chứ ?】

      【Chị Quách, ngủ ngon.】

      kêu cậu được gửi tin nhắn cho nữa rồi mà. Quách Trí nhìn lát, nhắn trả, xóa luôn mấy cái tin nhắn này.

      Ném điện thoại lên đầu giường, tắt đèn nằm xuống. Qua lúc vẫn ngủ được, trong đầu liền nghĩ đến số công việc rối bời.

      Nghĩ nghĩ, lại nhớ về ý tưởng khởi nghiệp kia của . Bởi vì Thanh Hạ thăng chức nên tạm thời nén lại nhắc tới, nhưng khi loại ý nghĩ này xuất , nó phát triển và lớn lên như cỏ dại mặt đất, đâu thể ép nó dừng lại được.

      Quách Trí suy nghĩ linh tinh rất nhiều, có khả thi hay , nguồn vốn khởi đầu, người có thể tuyển dụng, khách hàng nào có thể lấy được .....Tích hợp các tài nguyên trong tay và nguồn lực trong tay Cố Thanh Hạ, cho dù muốn thế nào đều cảm thấy khả thi.

      Chính là sau này quản lý làm thế nào ? và Cố Thanh Hạ đều thuộc loại mạnh mẽ, về sau ai làm chủ ? Chậc, cái này vẫn phải suy nghĩ kỹ càng. Đừng để bạn bè hồi cuối cùng lại tan vỡ.

      Lúc nào tìm Lâm Bác học học kinh nghiệm, Lâm Bác có kinh nghiệm.

      Những năm đầu Lâm Bác làm việc trong công ty quản lý, về sau tự mình tách ra mở công ty . Tuy rằng , cũng là của riêng mình. Vật lộn trong cạnh tranh kịch liệt ở Đế Đô này, dần dần cũng có được chỗ đứng.

      Hai năm này, nhìn ra được là ta có bước tiến về kinh tế.

      Nếu Quách Trí ngưỡng mộ ta được chứ . Luôn nghĩ rằng con đường Lâm Bác bây giờ chính là con đường trong tương lai. Hai người họ, thực ra rất giống nhau.

      Nghĩ tới nghĩ lui, nghĩ rất nhiều. Nhưng những việc này, trước khi chính thức bắt tay vào làm cũng chỉ là đánh giá đo lường và dự tính. Trước khi chưa làm gì cũng chuẩn.

      sao, khởi nghiệp mà, ở đâu mà chẳng có chút mạo hiểm. Nếu chút mạo hiểm cũng có, chắc mọi người đều đổ xô khởi nghiệp hết rồi, ai cần làm công cho người khác nữa ?

      Quách Trí trở mình, cũng sốt ruột. mới hai mươi tám tuổi, quyết định cho mình thêm thời gian hai năm nữa.

      Muộn nhất là đến năm ba mươi tuổi, nhất định phải tự mình ra ngoài giành thiên hạ!

      Thành phố Đế Đô này, phồn hoa muôn màu muôn vẻ. Thế nhưng điều hấp dẫn nhất chính là hi vọng của nó tràn ngập vô tận.

      Biển rộng tùy ý cá nhảy, trời cao mặc sức chim bay. Muốn thực giấc mơ, thành phố này chính là nền tảng tốt nhất.

      Tham vọng của Quách Trí bừng bừng, vừa nghĩ đến tương lai là cả người tràn đầy năng lượng.

      Hưng phấn lúc lâu, mới từ từ chìm vào giấc ngủ.

      Giữa trưa thứ năm, nhận được cuộc gọi của gấu mẹ nhà :" Cuối tuần này kế hoạch của con thế nào ?"

      Quách Trí trả lời mà cần nghĩ ngợi :" Về nhà ạ."

      Tuần trước, tuần trước nữa, đều vì Alex mà về nhà. Tuần này muốn về nhà, ngày nào cũng ăn ở ngoài, ngấy ngúa muốn chết, thèm ăn cơm nhà !

      Thế nhưng, gấu mẹ từ chối cách lạnh lùng thương tiếc :" Con được về nữa. Dì Triệu của con gọi điện thoại lại rồi, thằng bé lần trước gặp mặt đó, rất hài lòng về con, muốn tiếp tục chuyện với con nữa. Có thể người ta hẹn con cuối tuần. Con tốt nhất là ở đó đợi điện thoại của người ta ."

      Cái định mệnh !

      Quách Trí :" Ha ha...."

      "......" Gấu mẹ mắng," Con cười quỷ gì thế hả ?"

      " Đây phải là cười quỷ, là cười khẩy. Mẹ à ....." Quách Trí cười khẩy," Gặp mặt từ chủ nhật hai tuần trước rồi, thời gian dài thế nào chứ ? Đến cuối tuần này, là hai tuần rồi. Hài lòng về con ư? Thế mà hai tuần mới trả lời ?"

      " ............Có thể người ta bận mà ."

      "Mẹ, mẹ ra câu này, tự mình tin được sao ?" Quách Trí hề lưu tình.

      Coi mắt bao nhiêu lần thế này, cả Quách Trí và mẹ đều hiểu . Khả năng 99.9 phần trăm là người đàn ông đó xem trọng Quách Trí, hoặc muốn để bánh xe dự phòng, cho nên vẫn chưa đưa ra câu trả lời ràng. Sau đó thời gian hơn tuần này, cũng đủ để ta coi mắt thêm bốn, năm lần nữa. Sau khi coi xong hết, có lẽ cảm thấy người coi mắt sau này chẳng có ai được như Quách Trí, nên mới quay đầu lại tìm Quách Trí.

      Đầu dây bên kia hiếm khi yên lặng lúc, rồi sau đó vũ trụ nổ tung :" Thế sao chứ ? Còn cho người ta có quyền được lựa chọn sao ? Gặp bao nhiêu người bằng con, phải là càng thấy con tôt hơn sao ? Ngay lần đầu chuyện với con, trong đầu cứ suy tính cho rằng còn có thể tìm được người tốt hơn ! Mẹ cho con biết, con thành chút cho mẹ ! Đừng để người ta mất mặt! Con bao nhiêu tuổi rồi con biết chứ ? Gặp mặt có lần có thể hiểu được gì hả ? chuyện với người ta nhiều vào, mới hiểu sâu hơn chứ ? Tìm hiểu thấu đáo chân thực rồi, nếu cảm thấy được mẹ cũng chẳng ép con ! Thế nhưng đến cả chuyện thêm chút mà con cũng làm được, có phải con muốn trở thành già suốt đời ?"

      Đối mặt với khí thế hào hùng lan truyền qua điện thoại của gấu mẹ nhà , Quách Trí rén luôn .

      bằng giọng yếu ớt :" Vâng ...... vâng..... mẹ cần làm ầm lên .... Đồng nghiệp của con cũng nghe thấy hết cả rồi! Con là được mà ! .........Biết rồi, con biết rồi ! Con được để người ta mất mặt ............Thái độ của con nghiêm túc, tranh thủ sớm ngày xuất giá........ Được rồi, được rồi mà, cơm trưa nay con ăn vô nữa rồi, con cúp máy nhé ............. Con cúp máy đây ! .........Cúp nè, cúp nè ! ...............Gì chứ ? Mẹ cũng chưa ăn cơm ? Mấy giờ rồi chứ ? ........Mẹ mau ăn mà, đừng lãng phí mạng sống với con chứ ........, sao con có thể rủa mẹ chứ? Con chỉ là ...... Con xin mẹ .........Con cúp máy đây !"

      Cái gì mà tham vọng bừng bừng, ý chí hoài bão .

      Dưới sức ép cuồn cuộn như thác lũ của gấu mẹ nhà , Quách Trí, binh bại như núi đổ .
      Chris_Luu, Tôm Thỏ, sweet mandy2 others thích bài này.

    5. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,130
      Được thích:
      12,928
      [​IMG]
      Chương 20
      Edit : Michellevn

      Đồng hồ báo thức vang lên lúc tám giờ, căn phòng tối đen, chỉ có ánh sáng le lói từ hành lang len qua vết nứt cửa.

      Tầng hầm này sau khi cải tạo được sửa sang thành nhiều gian , cũng chẳng có cửa sổ, vì thế thể nhìn được ánh mặt trời. Phía mỗi cánh cửa đều là quạt thông gió, chạy liên tục hai mươi bốn giờ, duy trì lưu thông khí.

      Alex dụi dụi mắt, xoay người ngồi dậy.

      Hôm nay cậu có công việc, nhưng cậu hẹn người ta chơi bóng. Cậu bò dậy, kéo cái khăn mặt rồi bưng cái chậu, phòng nước rửa mặt. ngang qua gian tắm vòi sen thấy bên trong trống người thẳng vào trong tắm cái.

      Buổi tối gian tắm vòi sen phải xếp hàng, giờ này ngược lại có ai. Người ở tầng hầm cơ bản đều ra ngoài làm việc.

      Khách trọ tầng hầm này đều rất trẻ tuổi, hầu hết đều độc thân.

      Chủ nhà là người có ý tưởng. ta tìm khách trọ, chỉ tìm người trẻ tuổi. Gia đình dắt díu người già trẻ em, ta cần. Đích thân chủ nhà , những năm đầu, cũng từng tìm như vậy. Trẻ con khỏi phải , ồn ào, còn vẽ bậy lên tường. Có số đứa kém cỏi hơn chút kéo quần tiểu ngay hành lang.

      Còn người già lôi thôi, thích thu gom đồ vật này nọ. Từng có gia đình khách trọ có người già, suýt nữa biến hành lang tầng hầm thành trạm thu gom phế phẩm.

      Chủ nhá đánh với họ trận, mới đuổi được họ . Từ sau đó, ông ta chỉ chọn nhưng khách trọ trẻ tuổi, tốt nhất là độc thân. Ông ta cũng hỏi ràng với đối phương là có bao nhiêu người ở, gian ông ta cho phép tối đa hai người ở. Nếu người nhiều lên, đừng đến sức chịu đựng của nhà vệ sinh, và gian tắm vòi sen, mà còn có các loại an toàn tiềm nguy hiểm. Nếu kết hôn, ông ta phải hỏi có con hay chưa, nếu có con, ông ta cũng cho thuê.

      về điều này, cách làm của ông ta khá thông minh. Mặc dù là tầng hầm ẩm ướt và lạnh lẽo, nhưng lại được ông ta quản lý rất tốt. Hành lang sạch , ai được phép để đồ linh tinh hành lang. Chỉ cần để cái là chủ nhà ném ngay lập tức.

      Ném xong cũng chẳng đền lại, điều này được ký kết trong hợp đồng cho thuê.

      Nếu mất điện, trong hành lang có ánh đèn, có thể thấy ngay mũi tên được vẽ bằng sơn phản quang ở sàn, chỉ phương hướng lối ra. Cả tầng hầm, bình chữa cháy được phân bổ ở sáu nơi khác nhau.

      Có thể thấy được chủ nhà kinh doanh tầng hầm này, là rất có tâm.

      Cùng với giá thuê rẻ mạt, phòng thuê ở đây , cung đủ cầu. Nghe trong tay chủ nhà có danh sách dài dài, đều là người xếp hàng xin thuê. tuần đổi lần.

      Cho nên chủ nhà bao giờ kỳ kèo với những người giao nổi tiền thuê nhà, ba ngày giao, cậu phắn lẹ cho tôi. Người thuê mới xách túi vào ở ngay.

      Alex tắm xong trở về, nhìn nhìn căn phòng trống trải. Thứ sáu tuần trước Đại Vĩ thanh toán được món tiền cuối cùng, ta mời mấy người bạn chầu rượu lớn, thứ bảy ta rời . Alex đưa ta ra ga tàu hỏa, trước lúc tàu chạy kiên quyết nhét cho ta ngàn đồng.

      Đại Vĩ ôm cậu, vỗ vỗ mạnh vào lưng cậu :" Mày kiếm cho tốt vào ? Mày đẹp trai như thế ! Làm sao mà thành đại minh tinh cho ông đây ! Sau này mày mở ti vi liền với người ta, đây là thằng em nhà tôi, ngủ giường tầng dưới với tôi ở Đế Đô! Khóc éo gì mà khóc! Ngừng ngay cho tao ! Mày có phải đàn ông vậy ? Suốt ngày khóc !"

      Đại Vĩ xong, hốc mắt cũng đỏ lên....

      Đại Vĩ rất tốt, lòng dạ ngay thẳng, tính cách cũng tốt, là trong số bạn bè ít ỏi của Alex. Alex quen rất nhiều người, nhưng để xưng là bạn bè nhiều . Lúc chán nản có thể xin giúp đỡ, lúc túng quẫn có thể mở miệng vay tiền đối phương mà đối phương cũng sẵn lòng cho mượn, lại càng ít hơn.

      Alex nhìn quanh căn phòng này, về sau căn phòng này, chỉ có mình cậu ở. giờ trong tay cậu có chút tiền, nhưng cậu cũng tính chuyển , để tìm phòng ở tốt hơn chút. Chủ yếu là vì tiền thuê chỗ này quả là rẻ. Hơn nữa, cậu ..... thể chắc chắn là lúc nào mình cũng có thể trả được tiền thuê nhà đắt hơn. Yếu tố chắc chắn của cậu ..... thuộc quyền cậu kiểm soát.

      Moi trái bóng rổ từ dưới gầm giường ra đặt vào trong ba lô, Alex mặc quần áo, mang giày thể thao rồi ra cửa.

      Vóc dáng cậu cao, thần kinh vận động tốt, thời cấp ba vẫn luôn thi đấu trong đội bóng rổ. Cậu có tiền tiêu vặt chơi điện tử ở phòng game, hay la cà ở quán internet như những đứa trẻ khác. Đánh bóng rổ, là trong số ít sở thích của cậu, chưa bao giờ buông bỏ.

      Chỗ cậu thuê nằm gần phía tây đường Nhị Hoàn, là khu dân cư cũ. Được cái sinh hoạt thuận tiện, ra cửa là có ngay tàu điện ngầm. Cậu tuyến số hai là được nửa vòng Nhị Hoàn, đổi sang tuyến số 1 là có thể xuống đến nơi.

      Ngay bên cạnh công viên đồng tính tiếng tăm ở Đế Đô, có sân vận động nổi tiếng. Bên ngoài sân vận động là sân bóng rổ diện tích rất lớn, có rất nhiều sân chơi. Số đông dân thích chơi bóng rổ đều thích đến chỗ này. Thời điểm nhiều người, muốn tổ chức toàn trận đấu, dễ để gom đủ người, còn có thể có người xem.

      Alex tự mình mang bóng tới chơi sớm nhất. Chẳng mấy chốc quen được vài người.

      Mấy chàng trai này tuổi tác tương đương cậu, nhưng thân phận lại hoàn toàn khác biệt. Họ đều là sinh viên đại học.

      Các chàng trai tự nhiên phân biệt về thân phận trong hoạt động thể thao. Alex từng chơi trong đội bóng của trường, trình độ rất cao, rất được hoan nghênh, nhanh chóng hòa nhập với những người cùng tuổi này, tựa như có ảo giác trở về thời kỳ học sinh.

      Thời điểm ăn cơm cùng nhau, những cậu trai kia mới nhớ tới việc hỏi tên tuổi của cậu, Nghe cậu là người mẫu, đều cho rằng đó là nghề nổi tiếng, đối với những chàng trai còn học này mà , đó là thế giới vô danh thần bí mà người ta muốn hướng tới.

      Họ hâm mộ cậu cao ráo, ngưỡng mộ cậu đẹp trai, ngưỡng mộ quần áo cậu mặc có khí chất, ngưỡng mộ cậu chỉ ném bừa trái vô rổ, là có thể làm cho các gần đó vỗ tay hú hét, cho dù là các ấy cùng bạn trai tới.

      Alex là người mẫu, môi trường nghề nghiệp và kinh tế độc lập, khiến cho quần áo cậu mặc có cá tính. So sánh với cậu những sinh viên nam này có vẻ rất quê mùa.

      Thậm chí còn có cả sinh viên nữ theo đuổi cậu.

      kia là bạn thân của người của chàng trai nào đó đưa đến, được cho là cậu ngay từ cái nhìn đầu tiên. Sau mấy tuần liên tiếp tới xem cậu đánh bóng, cuối cùng thu hết can đảm để tỏ tình sân bóng rổ.

      Vào thời điểm đó, đám thanh niên đều ồn ào, cho rằng xinh đẹp thanh thuần, chàng rai cao to tuấn, xứng đôi hết sức. Kết quả, Alex từ chối nàng kia, làm cho họ mở rộng tầm mắt.

      Lúc cùng nhau ăn, trong mắt mấy nam sinh kia toàn bộ là hâm mộ ghen tị hận. Cả bọn bổ não, suy đoán lung tung. Hỏi cậu có phải là do thấy quá nhiều người mẫu nữ sinh đẹp hay , cho nên để ý đến những xinh đẹp bình thường nữa.

      Alex giải thích, họ liền cho rằng cậu ngầm thừa nhận. đám cẩu độc thân lại ngưỡng mộ hết xiết.

      Họ biết rằng, Alex từ chối kia chính là vì tự ti của cậu.

      Cậu biết , những sinh viên này hâm mộ cậu, đó là do ngây thơ, đơn giản và thiếu hiểu biết đời của họ. Họ chỉ cảm thấy người mẫu là nghề nghiệp nổi tiếng, biết xấu xí và gian khổ trong đó. Nếu cậu và kia nhau, để cho ta biết về cuộc sống của cậu, những ảo ảnh đẹp đẽ đó nhanh chóng bị tan thành mây khói.

      Cậu hiểu, đến lúc đó, ta và họ đều coi thường cậu.

      Bởi vì căn bản là cậu thực xứng với nữ sinh đại học.

      Nhóm nam sinh đối với cậu tràn ngập ngưỡng mộ này, căn bản là hiểu, chỗ của họ mới là nơi cậu hướng tới và ngưỡng mộ.

      Thực ra, hồi cấp ba cậu cũng cố gắng, muốn vượt qua kỳ thi đại học để thoát khỏi cuộc sống giờ của mình. Đáng tiếc, đầu óc cậu được tốt lắm, dùng được cho việc học tập. Cuối cùng đỗ trường đại học cao đẳng nào cả, đành phải lăn lộn kiếm ăn ngoài xã hội.

      Chỉ khi bước chân vào xã hôi, mới có thể thực hiểu được đẹp đẽ và thanh thuần của sân trường, nhưng đến lúc đó cũng đồng thời nhận ra chân lý, rằng thời gian thể quay trở lại.

      Về sau cậu qua lại với , là người mẫu như cậu, cũng là người theo đuổi cậu trước. thực tế luôn có rất nhiều theo đuổi cậu, nhưng cậu hình như vẫn chưa có hiểu biết lắm về chuyện tình , chẳng có suy nghĩ gì cả.

      kia cũng có chút cảnh ngộ giống như cậu. Hoàn cảnh gia đình của ta rất giống cậu, ta hai năm rồi chưa từng về nhà lần nào. mình ở ngoài rất tốt, muốn về nhà, mà cái nhà đó, cũng cần trở về .

      Alex nghe xong rất đau lòng. Cậu muốn khuyên dù thế nào cũng nên về thăm nhà chút. tuy rằng thích cậu, theo đuổi được cậu, nhưng với lời này của cậu cũng là cười khẩy.

      Alex cho rằng, có phải trái tim phụ nữ cứng rắn hơn đàn ông hay ? Hay là, chỉ có cậu lá quá yếu đuối?

      Dù sao nữa, cậu cảm thấy nếu có nơi nào để trở về, cậu hoảng loạn.

      Lần đó, ban đầu là đám người cùng nhau uống rượu, cuối cùng biến thành hai người họ kể cho nhau nghe chuyện gia đình của mình.

      góc trong hành lang quan bar, ôm chầm lấy cậu mãnh liệt hôn, trong làn nước mắt :" hiểu em, đúng ? hiểu em mà ...."

      Cậu cảm thấy đau lòng, nảy sinh chút tình cảm khác với ta, độ tuổi sức lực dồi dào cộng thêm rượu cồn ...... Đêm đó, cậu đưa về căn hộ ba phòng mà cậu thuê chung với người khác .

      rất gầy, để duy trì vóc dáng, ngày ba bữa ăn còn bằng con chuột . Lúc nằm thẳng có cầu xương hông(*), mỗi lần Alex nhấn mạnh đều bị xương hông của ấy cấn đến đau. thực đến cuối cùng, Alex cũng biết đối phương có phải trinh nữ hay . Cậu cũng hỏi, cậu cảm thấy chẳng quan trọng.
      [​IMG]
      (*)Cầu bikini (Bikini bridge): Đây là thuật ngữ mô tả xu hướng hình thể khác lạ từng xuất vào khoảng năm 2009, 2010. Theo đó, khi phụ nữ mặc quần lót và nhìn xuống thân thể mình, nếu thấy vùng bụng dưới lõm xuống, biến quần thành hình chiếc cầu bắc ngang ấy cơ bụng hoàn hảo.

      Trong vòng này, nhìn thấy bao nhiêu là nam nữ tìm kiếm an ủi lẫn nhau, có thể có được người bầu bạn, phải đơn, mới là quan trọng hơn cả.

      Nửa năm đó họ ở bên nhau, thể là vui hay vui. hay khóc lóc, thường xuyên uống rượu, uống vào rồi lại càng khóc thê thảm hơn. ta ta muốn trở nên nổi bật, muốn kiếm nhiều tiền, dùng xấp tiền dày quạt vào mặt mẹ kế và cha ta.

      Alex cũng phải là người bạn trai biết dỗ dành, cậu chỉ yên lặng ở bên cạnh ta. Cậu nghĩ rằng những lúc như này, ta cần người bầu bạn.

      Về sau cậu hiểu được, cái ta cần thực ra là những thứ khác biệt hơn. Những cái này, cậu cho ta được.

      Với những gì ta muốn, ta qua lại với người đàn ông hơn ba mươi tuổi. ta là chủ xí nghiệp , ta làm người mẫu cho sản phẩm của công ty ta, được ta để ý, nhanh chóng trở nên thân thiết.

      Thời điểm chia tay với cậu, có gì là áy náy, còn ra số câu dễ nghe lắm. ta cậu ngoài khuôn mặt đẹp trai ra chẳng có gì cả. Cậu thể cho ta được thứ gì ta muốn, cho nổi.

      Những người quen chung trong nhóm họ đều căm giận thay cậu. Họ kéo cậu uống rượu, kết quả uống say lại chính là họ. Có lẽ là những lời kia của ta, tuy là cậu, nhưng lại quét trúng đám trai trẻ, những người phiêu bạt, thu nhập ổn định, từng trải qua cuộc sống bạn giường.

      Dửng dưng nhất lại chính là Alex. Cậu và ta ở bên nhau, vốn dĩ là xuất phát từ đồng cảnh ngộ, có gì ngoài muốn tìm kiếm chút an ủi. Kết quả là khoảng thời gian bên nhau kia, những mang lại an ủi như cậu mong muốn, mà còn gây áp lực tâm lý rất lớn cho cậu.

      buông tha cho cậu, cậu ngược lại cảm thấy nhõm. có có cảm giác đau buồn lắm.

      Bởi vì cậu vẫn luôn biết, lời ta đều đúng.

      Ngoài gương mặt đẹp trai ra, cậu chẳng có gì cả.

      Cuộc sống ấy mà, cho dù là có tình, cũng thể uống nước mà no được.
      Chris_Luu, Tôm Thỏ, sweet mandy2 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :