1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

TIỂU THỊT TƯƠI CỦA NỮ VƯƠNG - TỤ TRẮC(96(3)/133)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,164
      Được thích:
      12,954
      Chương 77
      Edit : Michellevn

      Quách Trí quả tức đến ngất luôn, vũ trụ xém chút nổ tung.

      " là lớn mặt mà ! Sao cái này mà cũng mở miệng ra được !" Mẹ Quách oán hận kéo quần áo trong tay," Nhà của con tao tự kiếm được, trước giờ tao còn chưa hề nghĩ tới. Vậy mà họ muốn có rồi ! Lúc ấy tao giận đến tăng huyết áp luôn ! Lúc ấy điện thoại tao tuyệt giao với Phương Phương luôn!"

      Quách Trí vốn bực bội muốn chết, mà thấy mẹ già nhà càng càng tức giận, còn có vẻ muốn tăng huyết áp đến nơi. sợ tới mức dám bực nữa, vội vàng vuốt giận cho mẹ .

      " tức nữa, giận nữa nha. Chúng ta đừng vì họ mà vui . Cắt đứt cắt đứt luôn, chẳng có gì là to tát cả, bạn của mẹ nhiều thế cơ mà. Vốn con cũng có thích bà ấy đâu, mỗi lần gặp con bà ấy chuyện đến là phiền phức." Quách Trí nhàng vỗ vỗ lưng mẹ , trấn an bà.

      Mẹ Quách hừ tiếng :" Ngày trước ấy, tao nghĩ ta là người lớn, cũng là quan tâm mi. Chỉ là lắm mồm chút thôi, lời ra dễ nghe lắm. Tao đâu có biết, trong thâm tâm ta xem mi là mòn hàng phải bù thêm tiền ! Nếu ta quan tâm mi lòng, xem mi là con cháu, phải thẳng thừng mà quật lại người ta. Đàng này, ta vậy mà ngon, với tao chuyện tồi này, lại còn rất chi là vui sướng nữa chứ . Cái kiểu y như là ' Ôi chao, cuối cùng cũng có thể gả được Quách Trí rồi,may mà có tôi đấy!' . Tao nhổ vào !"

      Mẹ Quách xong, lại kìm được tiếng thở dài :" Nhưng sau đó, tao nghĩ..... Con người Phương Phương ngốc nghếch, nghĩ gì ra hết. Vậy người khác thế nào ? Người ta , phải trong lòng cũng nhìn mi như vậy sao ? Lòng của tao liền lạnh lẽo."

      " Ngày nào tao cũng sầu. Tính tính của mi ấy, có thế làm được gì chứ ? Giới thiệu bao nhiêu người mi đều để vào mắt. Mà tuổi mi ngày lớn, tương lai lại càng dễ tìm. Sau này có thể làm gì chứ ? Chẳng lẽ làm già đời sao ?"

      " Ờ, tao âu sầu như vậy, mi ngược lại ngon lành .......Duang ! Mi biến ra cho tao Liêu Viễn luôn !"

      Quách Trí:".........." Duang là cái quỷ gì ?

      "Mi coi , mi có Tiểu Liêu rồi, sao mi sớm ! Mi để tao lo vớ vẩn! Huyết áp tao cũng tăng vọt lên rồi !" Mẹ Quách bằng giọng oán hận.

      " Con sai ! Con sai rồi ! Con nên khai báo từ sớm hưởng khoan hồng !Mẹ đừng giận mà, hôm nay mẹ uống thuốc cao huyết áp chưa vậy ?"

      "Hừ ! May mà dáng dấp thằng bé Liêu Viễn này được, tao nhìn nó mà huyết áp cũng được hạ xuống .....

      Quách Trí:"........" Này được à, hóa ra Liêu Viễn còn có khả năng hạ huyết áp.

      Mẹ Quách xong lại thở dài :" Tao và ba mi lo lắng chính là tuổi tác nó quá. Chưa chín chắn đó, sau này ............thay đổi nhiều lắm ..... "

      Nhớ tới những lời ba Quách với Liêu Viễn đêm đó khi say rượu, trong lòng Quách Trí chua xót. Vào lúc hay biết, vì mà cha mẹ bị ức hiếp, vì mà âu lo. là .....

      Aizz, chắc là bị túi khóc lây sang rồi !

      " Chuyện tương lai, ai mà biết được." ôm lấy bờ vai mẹ mình," Dù cho bây giờ con kiếm được người ba lăm ba sáu tuổi, chừng mai kia ta cũng nuôi tiểu tam thế nào, cũng vậy cả thôi."

      " Cũng phải ...." Mẹ Quách trầm tư giây lát.

      Bà ngước mắt nhìn nhìn ra cửa.

      Cửa chưa đóng chặt, vẫn còn khe hở cỡ bàn tay. Mẹ Quách đưa mắt nhìn, xác định ngoài cửa có ai liền vặn người lại, gác chân lên giường.

      " Tao mi này nhé !" Bà hạ giọng và trở nên nghiêm túc," Cuộc sống của hai đứa ấy, chuyện có thể mù mờ sao. giờ nền tảng của Liêu Viễn bằng mi, hai mi ở bên nhau, tiền nhặt cần tính toán. Nhưng mà !"

      Giọng của bà hạ xuống thấp hơn :" Nhà của mi, tiền tiết kiệm, hai khoản lớn này, mi đưa tao giữ ! Nắm chắc trong tay mình ! Dù sao cũng được nhầm lẫn ! Mi là phụ nữ, mi sống yên phận, cũng dựa vào những cái này .....

      " Mi có tất cả rồi, dù có thiếu đàn ông, mi vẫn có thể sống tốt."

      ........

      Hai mẹ con thầm lúc, đến cuối cùng,Quách Trí cũng có chút đành lòng mà .

      " Hay là, con ở thêm hai ngày nữa nhé ?" Quách Trí nhõng nhẽo.

      Mẹ Quách cất đống quần áo vào trong tủ, nghe vậy châm chọc :" Yo ........... nóng vội trở về thế giới hai người nữa à ?"

      Quách Trí:"..........."

      Quả nhiên mẹ là người từng trải nha !

      ****

      Có nằm mơ Lâm Bác cũng ngờ, chẳng qua chỉ là qua Trung Thu và kỳ nghỉ Quốc Khánh thôi, vậy mà Quách Tiểu Trí đưa nhóc kia gặp phụ huynh rồi, cho con đường công khai luôn rồi !

      What the fuck ?

      Xém chút ta văng ra câu này. ràng ta là chờ ta về chuyện lại với . Trong thời gian công ty chuyển đổi loại hình, ta quá bận rộn nên tạm thời để ý tới mà thôi.

      Kìm lại cục tức, ta cố gắng bằng giọng bình tĩnh :" Được, vậy ngày mai ."

      "Ngày mai được đâu, chiều tụi em mới về, chắc cũng phải tối mới tới nhà. Ngày mốt được ?"

      " ở đâu thế ?"

      " Suối nước nóng Cố An."

      Lâm Bác vừa định thoải mái quá nhỉ, chợt nghe Quách Trí trong điện thoại :" Alex, mua cho em ly nước ép trai cây."

      Lâm Bác:"........"

      Bực bội thể tả !

      Cuối cùng thời gian gặp nhau vẫn được ấn định vào ngày mốt.

      Cúp điện thoại rồi, Lâm Bác đắng lòng cả nửa ngày chưa hết. Trước đây, khi Quách Trí đề cập chuyện này với ta, và nhóc thịt tươi kia dưới con mắt của ta ràng là mối quan hệ thể xác thuần túy, thế méo nào mà quan hệ lại đột nhiên tăng vọt lên rồi ? Gặp luôn cả phụ huynh nữa chứ ?

      Quách Trí phải bị gia đình ép gả đến hết cách nên kéo cậu ta ghép vào cho đủ chứ ?

      Nhưng nghĩ lại cũng đúng. Nếu muốn lừa phụ huynh kiểu gì cũng phải tìm người trông phù hợp chứ ? ta nhớ lý lịch nhóc kia mới mười chín tuổi mà, cha mẹ Quách Trí cũng đồng ý sao ? Điều này cũng quá vô trách nhiệm !

      ta bực bội trong lòng hồi, đột nhiên nghĩ tới, Quách Trí như này phải là giao bạn trai tại cho bạn trai cũ sao ?

      ........

      Quách Tiểu Trí, lòng em bao la đấy !

      ******

      Quách Trí đặt điện thoại di động được bọc màng nhựa lên tảng đá bể bơi, trượt cơ thể xuống, để cả cổ cũng chìm luôn dưới làn nước ấm áp .

      Suối nước nóng này có từ rất lâu, bể lộ thiên cùng với cây cối xanh mướt um tùm, để giữa các bể hoàn toàn cách biệt nhau.

      và Liêu Viễn lúc rời nhà cũng về Đế Đô ngay mà đến sơn trang suối nước nóng ở Cố An để hưởng thụ thế giới hai người. Kiểu tuần lễ vàng nghỉ nhiều ngày thế này, có ý định đến chỗ này đặt phòng vốn dĩ rất khó. May mà sơn trang suối nước nóng này trước đây là khách hàng của nhà K, là hạng mục của Quách Trí. chỉ hiệu quả hậu kỳ làm khách hàng vô cùng hài lòng, mà Quách Trí còn kết thân với phó tổng chỗ này, chị đại ba mươi tuổi.

      về điều này, con người tương đối dễ dàng kết bạn với những người cùng chí khí. Nữ giới có thể chơi thân với Quách Trí, cơ bản đều là những phụ nữ coi trọng nghiệp.

      Quách Trí nảy ra ý định liền gọi điện thoại cho chị đại, chị đại tức nhanh chóng có phòng trống cho .

      Chẳng mấy chốc, Liêu Viễn bưng nước ép trai cây xuống bể.

      Quách Trí trườn lên, ghé vào lòng , hai người dính lấy nhau. Dù sao trong bể cũng chẳng có ai, sợ gì chứ.

      Nhắc tới chuyện này, lúc hai người họ tới, trong bể này có khá nhiều người. Rồi Liêu Viễn cởi áo choàng tắm bước xuống bể bức tranh phong cách liền có gì đó sai sai. Cho đến sau khi thoát ra khỏi nụ hôn ướt át của Liêu Viễn mới phát , người trong bể giống như bốc hơi mà biến mất .

      " Mọi người đâu rồi ?" Vẻ mặt hẵng còn mờ mịt.

      Liêu Viễn cắn vành tai rì rầm :" Họ mắc cỡ nên hết rồi ....."

      Quách Trí cắn môi cười đến rung cả người. Hèn chi vừa xuống bể cái là dính lấy ngay ! hư hỏng mà ! Mấy người vừa rồi, độ tuổi đều là dì chú bác, còn có cậu nhóc choai choai khoảng mười sáu mười bảy tuổi, chắc là cũng bị phụ huynh xách cùng luôn rồi.

      Nhóc hư hỏng này, cố tình ép người ta mà ! Xấu hết chỗ luôn !

      Quách Trí cũng chỉ có hơi áy náy tí xíu rồi vui vẻ chiếm lấy cả cái bể. Bể này lớn, mà vị trí lại hơi lệch, cho nên có nhiều người lắm. Vừa nãy lúc họ tìm bể, trông thấy rất nhiều bể lớn mà bể nào bể này cũng chật kín người, quả là tuần lễ vàng mà .

      Trong tình trạng như vậy mà vẫn có thể độc chiếm được bể vào buổi chiều tà trời thu mát mẻ như này, giống như thần tiên ý nha.

      Quách Trí nhấp ngụm nước ép trái cây mát lạnh, đặt cái ly lên tảng đá bể, lại ngả người vào trong lòng Liêu Viễn.

      " Tìm được cho người đại diện tốt rồi ." , " Hẹn ấy ngày mốt ăn bữa cơm trước rồi chuyện ."

      " Ò," Liêu Viễn có chút căng thẳng," Giống như là phỏng vấn trước ấy hả ?"

      " Cũng có thể xem như vậy . ấy muốn nhìn người coi thế nào. sao đâu mà, cần căng thẳng." Quách Trí trở tay vuốt ve gương mặt người đàn ông trẻ tuổi," Chắc chắn là có vấn đề gì cả."

      "......... Dựa vào nhận diện gương mặt hả ?" Liêu Viễn hỏi bằng giọng u sầu.

      " Phụt !" Quách Trí phì cười, nhéo lỗ tai . " phải tin tưởng con mắt của em, và cả .........." Quách Trí nghẹo đầu nhìn ," Có chút lòng tin với chính mình ."

      " có biết cảm gíac của em thế nào khi lần đầu làm việc với ở hạng mục Tam Tần ?" Ngón tay phác họa đường nét khuôn mặt , Quách Trí lại nhớ tới cảm giác lần đầu tiên chính thức gặp .

      " Kinh diễm nha .............. đó.Ánh nhìn đầu tiên là như vậy, sau đó em bắt đầu lo nghĩ, nhóc này đẹp trai quá, chút nữa chiếm hết spotlight làm sao ?"

      (*)Kinh diễm惊艳: Kinh là kinh ngạc; diễm là ái mộ, hâm mộ

      " Em hề dự liệu sai chút nào, vừa lên hình cái là chiếm hết spotlight luôn ."

      " Hạng mục đó là ai chụp nhỉ ? Ờ, lão Tiêu. Lão Tiêu chụp được hai kiểu liền ngoắc tay gọi em qua. Em qua nhìn, đứng ở hàng sau, nhưng bố cục của cả bức ảnh đều cảm thấy mất cân đối. Vừa nhìn cái chú ý ngay đến ."

      " Hey, tỏa sáng lấp lánh luôn."

      " Vậy giờ sao ta. Lão Tiêu , hay là bỏ cậu ta ra , cảnh nền ít người cũng sao. Em nghĩ như vậy được, chụp hay em cũng phải trả tiền cho , cái mặt thỏa đáng như vậy em có mà lại dùng, còn phải trả tiền cho nữa, em lỗ thế nào chứ ."

      Quách Trí tựa vào lòng Liêu Viễn, khe khẽ cười.

      Liêu Viễn chỉ mặc quần bơi, cảm giác ấm áp khi da thịt kề nhau, vô cùng đẹp đẽ trong đêm thu.

      " Cho nên em liền đưa lên ? Chỉ vì muốn lãng phí chi phí ?"

      " Đúng vậy, cho là gì ?"

      " cho là lúc đấy em coi trọng rồi đấy." Liêu Viễn nghiêm túc .

      " Tự tin quá rồi đó nha !" Quách Trí cười nhéo tai .

      Liêu Viễn siết chặt lấy :" Có phải lúc đó em coi trọng rồi hay ? !"

      Quách Trí mạnh miệng :" Đừng vớ vẩn. được nghi ngờ tính chuyên nghiệp của em."

      " Vậy, về sau lúc chụp cảnh đêm, sao cứ cảm thấy ánh mắt em nhìn sai sai là thế nào nhỉ ?"

      " mò !"

      " mà ! Lúc đó cứ thắc mắc, ánh mắt này của biên tập Quách ..... sao có vẻ thèm thuồng thế nhỉ ? còn nghĩ biên tập Quách có phải đói , ăn cơm hộp vẫn chưa no sao ? Ai da ! Ai da ai da !"

      " mới thèm thuồng ! mới thèm thuồng !" Ngón tay Quách Trí chọc mạn sườn .

      Liêu Viễn cười né tránh, cuồi cùng túm lấy hai tay Quách Trí, vòng hai cánh tay giam vào trong lòng mình.

      "Quách Trí, hỏi em, ....." dán vào tai hỏi," Nếu chủ động thả thính em, em ở bên có phải ?"

      " Ờm.....có lẽ vậy ........." Quách Trí ngửa đầu dựa lên bờ vai , nhìn những vì sao dần xuất , trầm tư giây lát." sao cũng quá , em có chút nỡ bỏ vô miệng ."

      Liêu Viễn cười "xuy", cọ mặt :" Thế nên..............vẫn cứ thèm thuồng chứ gì ?"

      Quách Trí:"..............Chậc !"

      Liêu Viễn mỉm cười, ôm vào lòng, cúi đầu ngậm lấy môi . Nụ hôn sâu, rề rà nhè , tỉ mỉ cọ sát.

      Đầu lưỡi tỉnh thoảng liếm môi , để buông lỏng khớp hàm lại lui ra. tức đến cắn .

      Cười , lồng ngực rung lên, mặt nước liền nổi lăn tăn những gợn sóng tròn tròn.

      Đêm tối, ở trong nước, càng thêm dịu dàng, Làm cho Quách Trí đắm chìm .......

      " Khụ khụ !"

      "Hey, chỗ khác thôi."

      " , bên kia cũng có bể kìa, nhiều lắm đó !"

      Tiếng bước chân xa dần .

      Người rồi, Quách Trí mới nhấc đầu ra khỏi hõm cổ Liêu Viễn. Ai da, có chút ngượng đến hoảng mà .

      Mới rồi phải về chuyện người đại diện sao, thế méo nào lại dính lấy nhau luôn rồi ? Quách Trí phát , mình rất dễ bị Liêu Viễn lôi kéo làm chuyện đứng đắn. Trước giờ vẫn luôn tự hào về chuyên tâm của mình, nhưng gặp phải Liêu Viễn lại rất dễ dàng tiêu tan.

      là sắc đẹp hại người mà !

      " Dù sao , em nè ....." Quách Trí ngồi dậy, ôm ," Em cảm thấy điều kiện thực rất tốt, phát triển trong nghề này hẳn là có vấn đề gì."

      " Quách Trí, em có cảm giác được sau này thành công sao ?" Liêu Viễn nhìn vào mắt , đặt câu hỏi mang theo phần nào mong đợi.

      Quách Trí nghiêm túc đáp:" Có thể thành công hay , phải là em cảm giác được hay . Điều này nhiều yếu tố lắm. Em nghĩ có tiềm năng, nhưng vẫn phải có tố chất chuyên môn vững vàng, và cả đội ngũ phát triển tốt nữa. Cần thiết nhất, là cơ hội. Về chuyện này ....... bắt đầu bằng cách thay đổi người đại diện trước !"

      " Người mà em tìm cho rất đáng tin cậy. Em vô cùng tin tưởng ấy." Quách Trí ," Giao cho ấy, em yên tâm."

    2. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,164
      Được thích:
      12,954
      Chương 78
      Edit : Michellevn

      Ngày cuối cùng của tuần lễ vàng, Quách Trí đưa Liêu Viễn gặp Lâm Bác. Nghĩ rằng sắp được đối phương quan sát phỏng vấn, Liêu Viễn đặc biệt mặc áo sơ mi.

      Từ sau khi ́ ý mua mấy cái áo sơ mi để đến nhà Quách Trí thì Quách Trí đã ngay phong cách mặc sơ mi. Dĩ nhiên thích hơn cả chính là được tự tay cởi từng nút áo và cởi áo ra cho . Áo sơ mi play chơi biết chán luôn.

      Lâm Bác rõ ràng là lớn tuổi hơn Quách Trí, chắc phải hơn ba mươi rồi. Bộ vest và sơ mi rất sang trọng, mang một khí chất điềm đạm, mặt đầy vẻ tự tin, có nét quyến rũ riêng biệt của người đàn ông trưởng thành. Hơn nữa, dáng dấp ta rất được.

      Bỗng dưng Liêu Viễn nhớ tới thuộc tính cuồng sắc đẹp của Quách Trí. lẽ, thuộc tính này của nghiêm trọng đến mức kết bạn cũng phải nhìn mặt sao ?

      " Tổng giám đốc Lâm ." rất lịch sự khách sáo.

      Lâm Bác nhìn đánh giá, nở nụ cười điềm tĩnh bảo :" Gọi Lâm thôi."

      " Lâm ." Liêu Viễn nghe lời thuận theo .

      Bàn vuông bốn người, ngồi đối diện với Lâm Bác, Quách Trí ngồi giữa hai người, tủm tỉm cười.

      Vóc dáng mảnh mai thon thả, Quách Trí lại được gọi là " Quách Gia", ngoài tính cách quả quyết giỏi giang, thì chẳng liên quan gì đến hệ thần kinh thô to của cả.

      Thật lòng Quách Trí cảm thấy chẳng có gì sai khi giao Liêu Viễn cho Lâm Bác hết. Theo ý kiến của , quan hệ của và Lâm Bác đã là chuyện của tám trăm năm về trước rồi, đã biến mất tan thành mây khói từ lâu. Chuyện sau này chỉ đơn giản là qua lại giữa nam nữ trưởng thành mà thôi.

      Nếu nói về những người đàn ông khác ngoài Liêu Viễn thì gần đây nhất cũng chỉ có một mình Triệu Thiên Trác, chẳng hề dính dáng gì với Lâm Bác cả.

      Quách Trí nghĩ, dù Liêu Viễn ghen thì cũng nên ghen với Triệu Thiên Trác, chứ dạng quá khứ như Lâm Bác này thì có gì mà phải ghen ?

      Đối với Lâm Bác, vẫn luôn đánh giá cao và tín nhiệm. Trong mắt , Lâm Bác là một người đàn ông điềm đạm thành thục,có thể xử lý tốt chuyện quan hệ nam nữ này một cách lý trí. Đề cập đến công việc, ấy sẽ để tình cảm cá nhân xen vào.

      Mặc dù trước kỳ nghỉ, lần đó hiểu vì sao mà ta lại đưa ra ý kiến quay lại với nhau. Nhưng Quách Trí cho rằng lúc ấy ta đã uống say. Nói chừng cũng là vì tuổi lớn rồi, muốn ổn ̣nh lại, nên kén chọn nữa, với tư tưởng tìm bừa lấy một người có cùng hoàn cảnh nên mới muốn hợp lại với .

      Dù sao thì đã từ chối ta rồi.

      Trong suy nghĩ của Quách Trí, chuyện này thực sự đã được xem là kết thúc rồi.

      Căn bản là thể ngờ, chuyện như vậy, trong mắt và Lâm Bác là hai góc nhìn hoàn toàn khác nhau.

      Đầu tiên, Lâm Bác thì nghĩ mình đã thực suy nghĩ thấu đáo, muốn cùng với Quách Trí bên nhau lần nữa. Thứ hai, Quách Trí nghĩ đã từ chối Lâm Bác xong rồi, nhưng bản thân Lâm Bác lại nghĩ như thế.

      Lúc ấy ta cho rằng dù sao Quách Trí vẫn độc thân, hiển nhiên trong chốc lát cũng sẽ kết hôn ngay. Cho nên ta nghĩ cần bức ép căng quá.

      ta thể ngờ, đột nhiên Quách Trí có một người bạn trai có tên có tuổi, thậm chí còn đưa luôn về nhà, qua luôn cửa " Gặp phụ huynh."

      Nhưng vậy thì đã sao chứ ? Thằng nhóc mười chín tuổi? Có thể như vậy mà ổn ̣nh sao ? Tương lai dài thế nào, con đường hướng nào, nó còn chưa biết rõ đâu. Liệu nó có thể biết rõ ai muốn cùng nó suốt cuộc đời sao ?

      Lâm Bác hề coi trọng mối quan hệ tình này.

      Quách Tiểu Trí à, ta nhìn gương mặt đẹp trai của Liêu Viễn một cách sâu xa, cũng chỉ là bị mê đắm bởi sắc đẹp mà thôi. say đắm một hồi, nồng nhiệt qua rồi thì cũng phải tỉnh lại thôi.

      Điều này rất bình thường, ta cũng có một thời nồng nhiệt với một ngôi sao nhỏ mới nổi. ta gợi cảm muốn mạng luôn, suýt chút nữa thì ta đồng ý cưới ta. Nhưng trải qua một thời nồng nhiệt, ta cũng trở nên nhạt dần.

      phải chỉ là chút chuyện lẻ tẻ sao ! Lâu dài rồi thì cũng sẽ còn sự mới mẻ nữa. Mong muốn cuối cùng vẫn là một người có thể hiểu mình, ủng hộ mình và có thể nắm tay cùng mình song hành tiếp bước.

      Thế nên, cho dù Quách Trí thần kinh thô đẩy bạn trai hiện giờ đến trước mặt ta, Lâm Bác cũng sẽ nóng vội .

      Chỉ là, ta ....hơi bị bực bội. Mà thôi.

      Đối với chính bản thân mình, cho dù là vóc dáng hay khuôn mặt, đương nhiên ta đều tự tin. Đấy là chưa kể, theo quan điểm của ta, vóc dáng và gương mặt của đàn ông cũng chỉ là giá trị kèm mà thôi, còn giá trị thực sự của đàn ông phải được thể hiện trong sự nghiệp và xuất thân.

      Nhưng khi ngồi trước một tiểu thịt tươi mặc áo sơ mi trắng có thể tạo cảm giác đồng phục hấp dẫn, và cả người con gái bạn đã từng , hiện giờ bạn vẫn muốn dành cả cuộc đời cho ấy. Mà đôi mắt ấy thì vừa nhìn tiểu thịt tươi kia lấp tức sáng ngời lấp lánh, dù Lâm Bác có tự tin đến đâu nữa thì ta cũng .......đắng lòng.

      Cũng may mà lòng dạ ta thâm trầm, dù cảm nhận trong lòng ra sao, thì nét mặt vẫn bình tĩnh thoải mái, hỏi một chút tình trạng công việc hai năm này của Liêu Viễn, trong lòng đã có ý tưởng sơ bộ.

      " cơ bản, xem như cậu là hoang dã. Khóa học diễn xuất, đào tạo người mẫu,..... đều hệ thống lắm. Ờ, cả đào tạo khiêu vũ nữa...." ta châm điếu thuốc, nói :"Nếu cậu muốn chính thức làm nghề này, thì sau khi qua đây, tôi sẽ sắp xếp cho cậu tập luyện chuyên sâu hơn với cường độ cao.Có thể tương đối dày đặc, khô khan và quan trọng là nghiêm khắc. Chúng tôi rà soát người cũng là như vậy. Bao nhiêu đứa trẻ đều có ước mơ ngôi sao, kết quả đến cả cửa ải huấn luyện này cũng qua nổi. Thế nên, cậu .... đến lúc đó có thể chịu được hay ?"

      Liêu Viễn vừa ̣nh nói thì Quách Trí đã cầm lấy bàn tay đặt bàn, quay đầu qua nói với Lâm Bác :" Liêu Viễn vấn đề, em tin tưởng ấy."

      Khi nói lời này, cằm khẽ hếch lên, ánh mắt sáng ngời. Tuy Liêu Viễn chỉ nhìn được sườn mặt của , nhưng từ trong giọng nói của cũng có thể cảm nhận lòng tin mà dành cho .

      Giống như có một luồng nhiệt truyền vào cơ thể. Trái tim vì được tăng cường bổ sung mà sản sinh ra sức mạnh vô hạn, có thể đối mặt với tương lai vô định cách hề sợ hãi.

      mím mím môi, trở tay nắm lại bàn tay của Quách Trí.

      Lâm Bác:" ............" Bà mẹ nó, ngay mặt ta mà khoe ân ái cơ đấy .

      Lâm Bác quay đầu sang chỗ khác, mãnh liệt phun ra làn khói trắng.

      " Ok." ta cười gảy gảy tán thuốc," Vậy cứ quyết định vậy ."

      Họ chuyển qua lịch làm việc của Liêu Viễn chút. Sắp xếp công việc sau kỳ nghỉ lễ của Liêu Viễn đều được lên lịch ổn thỏa trước kỳ nghỉ rồi . Hơn nữa lúc này chính là mùa cao điểm của chụp hình cho shop online, Lâm Bác cũng để việc kiếm tiền của Liêu Viễn bị chậm trễ, vì thế ta quyết định, để làm việc trong nửa tháng này trước , sau đó hẵng đến công ty ta ký hợp đồng.

      " tìm cho Liêu Viễn người đại diện tốt chút đấy ." Quách Trí căn dặn.

      " cần tìm." Lâm Bác dập tắt điếu thuốc," Tôi đích thân dẫn dắt cậu ấy."

      " Hả ?" Quách Trí hài lòng," có thời gian sao ?"

      Gan của Lâm Bác lên cơn đau !

      Công ty phát triển đến tại, còn có tư cách để được ta đích thân dẫn dắt, chính là hai người trẻ mà ta vô cùng xem trọng. Cũng vì điều này mà hai cậu trai đó bị những nghệ sĩ khác trong công ty hâm mộ ghen tỵ hận.

      Vậy mà đến Quách Trí , vẫn chưa hài lòng hả !

      Dù Lâm Bác khôn ngoan như thế, hít hơi sâu rồi, cõi lòng vẫn cảm thấy tái tê.

      Liêu Viễn trước giờ luôn nhạy cảm và có phần nhận ra. Chỉ là có thể cảm nhận được, quan hệ cá nhân của Quách Trí và Lâm Bác vô cùng tốt. Với mối quan hệ mật thiết như vậy giữa họ, người ngoài như xen vào hay lắm. Chỉ có thể giữ nguyên vẻ im lặng.

      Quách Trí chẳng sao cả. ra , và Lâm Bác, .......mối quan hệ này vượt lên cả tình bạn, và cả tình cảm nam nữ. chẳng hề e sợ gì cả, nếu ta dám tức giận, quật lại ta ngay.

      vẫn chịu cho qua :" Em thấy suốt ngày bận đến chân vắt lên cổ rồi, còn thời gian đích thân dẫn dắt người ta sao ?"

      người đàn ông như Lâm Bác, vậy mà bị làm cho choáng váng đến mức làm ra hành động trợn trắng mắt có phong độ như này.

      " Tôi bận rộn cũng chính là bận chuyện công ty, nếu Tiểu Liêu mà theo tôi, chẳng phải là việc bận rộn của tôi sao !" Lâm Bác muốn giống như trước kia mà gõ đầu hai cái.

      Nhưng chuyện đời thay đổi, có "bạn trai" ở đây, ta còn được có những hành vi thân mật như vậy với nữa.

      Đáy lòng liền có gì đó là lạ.

      " Vậy được !" Giọng Quách Trí vang lên giòn giã, lúc nào cũng tràn đầy sức sống." Liêu Viễn nhà em giao cho rồi đó nha!"

      " Giao cho ai em cũng yên tâm, em tin tưởng nhất chỉ có thôi đó !"

      So với cảm giác ngọt ngào của Liêu Viễn khi nghe câu " Liêu Viễn nhà em", Lâm Bác lại có chút nhớ nổi mình ăn xong bữa cơm này với cảm xúc phức tạp thế nào, càng nhớ nổi ăn vào trong miệng là mùi vị gì .

      Thời điểm ta dừng lại ở đèn đỏ, chợt nhớ tới Quách Trí cầm lấy bàn tay của thằng nhóc kia, với ta :" Liêu Viễn có vấn đề gì , em tin tưởng ấy."

      Cằm khẽ hếch lên, ánh mắt sáng ngời.

      Lâm Bác nhắm mắt lại.

      Lâm Bác, có vấn đề gì cả, em tin tưởng . Quách Trí .

      quấn tấm chăn mỏng ngồi xếp bằng giường, bờ vai mỏng manh, xương quai xanh tinh xảo. đóa hồng mai nở rộ cần cổ tuyết trắng của .

      Đó là lần đầu tiên ta về tham vọng và kế hoạch nghiệp của ta. Ánh mắt nhìn ta cũng sáng ngời như vậy.

      Về sau Lâm Bác mới hiểu được, kiểu phụ nữ mà ta vẫn luôn tìm kiếm có thể hiểu ta và ủng hộ ta, phải với ta câu hình thức hóa " vất vả rồi", phải kiểu ngốc bạch ngọt nhìn ta với vẻ đầy sùng bái, sau đó hùng hồn mà tiêu tiền của ta.

      Mà phải là thực biết được kế hoạch cuộc đời của ta, có bao nhiêu khó khăn, có bao nhiêu trở ngại. ta phải trải qua những khó khăn thế nào mới có thể thực được mục tiêu.

      người phụ nữ phải thực hiểu được những điều này, mới có thể biết được ta vượt qua những khó khăn này, vượt qua những trở ngại kia mới có được thành tựu ngày hôm nay, là xuất sắc thế nào, mới có thể thực hiểu và đánh giá cao xuất sắc của ta.

      Có khả năng làm đến bước này, cũng có khả năng khiến ta , cũng chỉ có Quách Trí.

      Khi đó trẻ hơn bây giờ rất nhiều, và cũng đơn thuần và ngây thơi hơn rất nhiều, tràn đầy tin tưởng và tín nhiệm ta.

      Bây giờ trưởng thành nhiều lắm rồi, sành đời nhiều lắm rồi, nhưng khi đối diện với ta, vẫn tràn đầy tín nhiệm.

      Đúng là Quách Tiểu Trí mà ........Trái tim của em, có thể đừng bao la như thế được ?

      Mãi cho đến khi chiếc xe phía sau bấm còi, ta mới hoàn hồn từ trong hồi tưởng. Buông lỏng chân phanh, bình tĩnh lái xe về phía trước.

      Về đến nhà, ta cởi áo vest treo lên mắc áo ở cửa, kéo kéo cà vạt rồi vào phòng làm việc.

      ta ngồi ghế xoay bằng da , mở máy tính ra trước, sau đó kéo hộc bàn ra, lục tìm lý lịch của Liêu Viễn mà Quách Trí đưa cho ta trước kỳ nghỉ lễ. ta vừa lật phần lý lịch của Liêu Viễn, vừa dựa theo thông tin Liêu Viễn gửi cho ta trong wechat mà xem chút về ảnh chụp ở những shop online có hàng hot.

      ta đặt lý lịch còn mở kia lên bàn làm việc bằng gỗ lim, gác chân lên bàn, châm điếu thuốc.

      Trong làn khói thuốc lượn lờ, ta nhìn gương mặt đẹp trai cùng vóc dáng khêu gợi của cậu trai trong màn hình. Mặc gì cũng đều rất phong cách. Trang phục chỉ có thể xem là "tạm ổn", được cậu ta mặc lên người lại sản sinh ra mùi vị khác biệt.

      Cảm xúc với ống kính vô cùng tốt. Giống như Quách Trí từng khen ngợi, trong ống kính, cậu trai này tỏa sáng lấp lánh.

      Ánh mắt của Quách Tiểu Trí, ...... đúng là độc mà.

      Lâm Bác cũng thể thừa nhận, với quan điểm của người đại diện nổi tiếng mấy năm nay, Liêu Viễn là hạt mầm dễ thích nghi, rất có tiềm năng, và đáng để đầu tư.

      người trẻ như này, dù cho có triển vọng lớn thế nào chăng nữa, nếu muốn phá hủy, thực ra cũng rất dễ dàng.

      ta chỉ cần ký với cậu hợp đồng chết với khoảng thời gian đủ dài. ta có thể để cậu cứ ở mãi trạng thái" có hy vọng", có chút xíu danh tiếng, kiếm được chút tiền, nhưng muốn thực có được thành tựu lớn ư ? ta động cổ tay chút, là có thể lặng lẽ xóa sạch mọi cố gắng của cậu .

      Thậm chí ta có cả trăm cách có thể làm chê vào đâu được, khiến cho Quách Trí thể đào ra được giấu vết, và ai có thể trách được ta cả.

      Chỉ có thể trách thằng bé này có năng lực, hoặc là có may mắn.

      Nhưng, nếu ta làm như vậy, chẳng khác nào kém cỏi .

      Nếu ta làm vậy, ta phải là Lâm Bác nữa.

      Nếu ta làm như vậy, ta phản bội lại lòng tin của Quách Trí dành cho ta.

      Họ từng sống tốt, từng chia tay, từng ở bên nhau, từng chiến tranh lạnh. Trải qua tất cả những cái này, vẫn tín nhiệm ta như vậy.

      tín nhiệm này, thực rất quý giá. Lâm Bác muốn mạo hiểm đánh mất tín nhiệm này, chỉ để loại bỏ đối thủ mà có thể ta để vào trong mắt .

      xem trọng cậu, cũng giao phó cậu cho ta.

      Tốt thôi, vậy ta theo ý .

      ta đầu tư những nguồn lực tốt nhất của ta cho cậu trai này, cậu ấy có tiềm năng, ta chỉ cho cậu cơ hội, mà còn trợ lực cho cậu ấy nữa.

      muốn cậu ấy có nghiệp, có thành tựu. Ahh ta tác thành cho họ.

      Chỉ là, Quách Trí à, em có biết, đời này, xưa giờ, người đồng cam thể cộng khổ, người cộng khổ khó mà đồng cam.

      ta lòng muốn xem thử, cậu nhóc đến từ địa phương như này, nếu khi cậu ta công thành danh toại, diện mạo như thế nào ?

    3. levuong

      levuong Well-Known Member Staff Member Super Moderator VIP

      Bài viết:
      1,235
      Được thích:
      4,727
      Tiểu liêu tiếp tục cố gắng nhé!
      Đoạn bạn edit cách gọi con của mẹ Quách là mi nghe..k quen lắm.còn lại ok.hihi
      michellevnA fang thích bài này.

    4. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,164
      Được thích:
      12,954
      Chương 79
      Edit : Michellevn

      Vào thứ hai của tuần kế tiếp, ́ Thanh Hạ cuối cùng cũng trở về sau kỳ nghỉ.

      ấy vin vào tuần lễ vàng rồi nghỉ thêm mấy ngày phép năm nữa nên quay về trễ hơn so với người khác. Nhưng chừng đó làm Quách Trí nghẹn chết luôn.

      Trưa thứ hai, tức tốc ngừng mà kéo bạn tốt cùng ăn trưa, kể cho ấy nghe chuyện đưa Liêu Viễn về ra mắt phụ huynh. Kết quả ..... suýt chút nữa làm cho người đẹp lãnh diễm chết vì sặc nước trà.

      ấy ho sặc sụa. Mãi mới dễ thở lại được, vuốt ngực, trợn trừng hai mắt lên :" Cậu .....Cậu sao chứ ?"

      " phải vẫn sống trước mắt cậu đó sao ...... " Quách Trí .

      " Cậu là,.....thực quyết định cậu ta rồi hả ?" ́ Thanh Hạ quả thực là thể tin được." Mà ! Dì ..... giết cậu à ?"

      "Dì ..... đồng ý rồi sao ?" sao ấy cũng thể tin được.

      Nhắc tới cái này, Quách Trí cũng đần người luôn.

      liền kể ra chuyện gã đàn ông coi mắt khiến mẹ kinh tởm.

      " Họ sợ căn nhà của tớ, được nhà mẹ đẻ cho , sợ bị giữ lại cho em trai tớ." Quách Trí chửi toáng lên," Bà mẹ nó, lúc đó mẹ tớ cũng nổi xung lên luôn ! Cha ruột, mẹ ruột, em ruột tớ chưa bao giờ để ý đến căn nhà của tớ ! Mẹ nó cái thứ gì đâu ! Tiền còn kiếm nhiều bằng tớ nữa! Sao có thể lớn mặt như vậy mà ra thêm tên vào giấy tờ nhà rồi kết hôn ?"

      ́ Thanh Hạ day day mi tâm, lại tiếp tục nhéo nhéo mi tâm:" Kêu ta chết được rồi đấy!"

      Quách Trí bưng tách trà lên uống ừng ực, nuốt xuống :" Lúc ấy mẹ tớ tức quá chừng, vậy mà sau đó bà ấy hề nhắc với tớ chữ nào cả ! Căn bản là tớ biết gì xất, nếu tớ mà biết á, tớ phải tẩn ta!"

      "Sau này mẹ tớ với tớ, bà ấy cảm thấy Liêu Viễn phải là thể, chỉ là kêu tớ giữ tiền cho chặt vào, đừng để người ta tính kế là được."

      ́ Thanh Hạ nhất thời theo kịp bước nhảy này, há hốc mồm ra :"...........Dì nghĩ như như vậy sao ?"

      Quách Trí chậc tiếng, kể cho ́ Thanh Hạ những gì mẹ ngày hôm đó.

      Quả thực là đúng tâm tư của ́ Thanh Hạ rồi! ấy lập tức khen ngợi ngay :" Lời dì sai chút nào ! Cuộc đời của mình sao phải bị người khác khống chế chứ, tự tay mình nắm giữ phải là thiết thực nhất hay sao ?"

      Thực ra ́ Thanh Hạ vẫn luôn có phần coi thường Liêu Viễn.

      ấy là người phụ nữ có niềm kiêu ngạo từ trong xương cốt, ánh mắt nhìn đàn ông vô cùng xoi mói. ấy muốn tìm người đàn ông để duy trì mối quan hệ ổn định và lâu dài, nhằm đối phó bố mẹ ở nhà. Từ trong rất nhiều người theo đuổi, lựa chọn ra được Lý Thịnh, người có đầy đủ tính khiêu chiến nhất.

      Chỉ vì đó là người đàn ông chất lượng tốt nhất trong số những người theo đuổi ấy.

      Kiểu người như ấy, đối với loại nhóc con vẫn chưa hề có gì như Liêu Viễn, dù thế nào nữa cũng khó mà để vào trong mắt. Thế nên, cho tới bây giờ, ấy đều tán thành Quách Trí và Liêu Viễn ở bên nhau. Chẳng qua là ấy tuân thủ nghĩa vụ bạn bè , can thiệp vào cuộc sống của người ta mà thôi.

      Nhưng khi nghe câu của mẹ Quách, suy nghĩ của ấy có phần thay đổi :" Vậy Alex........" giờ ấy cảm thấy, có lẽ Liêu Viễn thích hợp với Quách Trí cũng chừng.

      " Liêu Viễn ấy à ......" Quách Trí chống cằm," Tớ cậu này nha, Thanh Hạ, tớ thể so sánh với cậu được rồi, nhưng với người bình thường, tớ cho rằng tớ cũng tính là xấu đúng ? Nhưng cậu có biết tớ gặp phải những người gì trong những buổi xem mắt ?"

      kể cho ́ Thanh Hạ về từng con hàng độc trong những buổi xem mắt kia.

      " Những người này còn chẳng bằng Triệu Thiên Trác ấy. Tuy chỉ là bạn tình, nhưng hề thiếu phong độ nên có của người giường và xuống giường. Hẹn hò trước đó tặng tớ sợi dây chuyền Van Cleef & Arpels(*), tớ cần. Tớ , khoản này tớ có, tớ muốn hay là chuyện của tớ, ́t yếu là thái độ của người ta về điều này. Hai ngày trước vẫn gọi điện thoại cho tớ muốn hẹn gặp, tớ nói cho ta biết giờ tớ có bạn trai rồi. Người ta liền lịch sự khách sáo, chúc phúc hai câu. Dù thế nào nữa thì ít nhất cũng làm người ghê tởm." nói.

      (*)Van Cleef & Arpels là công ty trang sức, đồng hồ và nước hoa cao cấp của Pháp

      " Lý do kinh tế thôi." ́ Thanh Hạ nói, " phân biệt nam nữ, cứ có khả năng chèo chống kinh tế, thì mới có thể phóng khoáng rộng rãi lên được."

      Quách Trí lắc đầu :" Có lý chút thôi, nhưng hoàn toàn.Đã nói kiếm tiền nhiều bằng tớ mà, thu nhập tháng ít nhiều cũng vạn, kinh tế có eo hẹp đến đâu nữa thì tiền một chai nước cũng so đo. Vẫn là vấn đề con người cả thôi. Cậu chưa từng đụng độ, nên cậu biết đâu."

      chậc một tiếng," Thực sự là tớ phải rất xấu mà đúng ? Xấu xí đến mức những gã đàn ông này đều cảm thấy họ ngồi tít cao, hẹn hò với tớ là bố thí cho tớ hả ?" ngẫm nghĩ liền đau trứng.

      ́ Thanh Hạ chế giễu :" Cậu nghĩ con mắt của Triệu Thiên Trác mù chắc ? ta chính là tay ăn chơi có tiếng, mắt nhìn người cao lắm đấy."

      Quách Trí đương nhiên xấu, mặc dù xinh đẹp mỹ miều như ́ Thanh Hạ, nhưng đường nét khuôn mặt trong sáng, có khí chất và sức hấp dẫn riêng biệt.

      ́ Thanh Hạ nghĩ nghĩ, rồi cân nhắc :" Có thể còn là nguyên do xem mắt ? Vì có chứa mục ́ch rõ ràng, hầu hết mọi người đều cho rằng đàn ông thì có thể đợi thêm vài năm nữa, mà phụ nữ thì thể đợi được. Vì thế một khi phụ nữ gia nhập vào thị trường xem mắt, chính là có nhu cầu,còn là nhu cầu cấp bách nữa, thế nên nhất thiết phải hạ thấp thái độ xuống, mà họ chính là ngồi tít cao và nghĩ rằng để mắt tới cậu thì chính là bố thí cho cậu."

      ấy cười lạnh :" Vẫn là dì nói đúng. Dựa núi núi đổ, dựa nước nước cạn. Dựa vào người đàn ông như vậy, cúi đầu một đời có ý nghĩa sao ? Thà rằng tự mình kiếm tiền cẩn thận, chỉ dựa vào chính mình. al ......"

      ấy nghĩ nghĩ, gật gù :" Nghĩ như vậy, al thực sự rất thích hợp với cậu." Vì đã có một người mạnh mẽ, có khả năng kiếm tiền, vậy người còn lại quả thật là có ai bằng được như Liêu Viễn, biết làm cơm, biết dọn dẹp nhà cửa ...... Với Quách Trí mà nói, khả năng bù đắp so với mạnh mẽ lại càng ổn ̣nh hơn.

      Quách Trí nói suốt nửa ngày, đến lúc này mặt mày mới buông lỏng dễ chịu, nở nụ cười.

      " Đúng vậy !" cười, " Mà những người tớ đã xem mắt đó, chẳng có một ai bì được với vẻ đẹp của Liêu Viễn nhà chúng ta cả. Đấy là còn chưa nói đến cơ bụng tám múi. Tớ nói cậu nhé, cái gã mà cầu tớ thêm tên vào giấy tờ nhà đó, bụng dưới đã có chút phình ra rồi, thật biết sao hắn ta lấy đâu ra tự tin lớn như vậy nữa ! Cậu có biết, mỗi ngày tớ về nhà, mở cửa ra, trông thấy ngay một gương mặt khôi ngô, cùng ánh mắt háo hức chờ tớ trở về nhà, cảm giác thế nào chứ ? Tớ nói cho cậu biết nhé, tâm trạng hết sức là ...... sung sướng !" cười hi hi.

      ́ Thanh Hạ :" ............Mặt chó."

      Quách Trí cười phá ra.

      " Gần đây cậu và tổng giám đốc Lý thế nào rồi ?" Nói xong chuyện của , vẫn quan tâm đến ́ Thanh Hạ." Cái hôm mà Triệu Thiên Trác gọi điện cho tớ ấy, nói rằng cậu nghỉ phép mà chẳng nói tiếng nào với Lý cả, trạng thái của Lý bất ổn lắm đấy ."

      ́ Thanh Hạ bất mãn :" Thế nào mà ta thành Lý của cậu rồi thế ?"

      " Ok ok ok, Tổng giám đốc Lý, tổng giám đốc Lý." Quách Trí nói." Gần đây, hai người ........... sao chứ ?"

      Thật ra Quách Trí tiếp xúc nhiều với Lý Thịnh.Chỉ qua mấy bữa ăn mà thôi. Là phụ nữ, có thể cảm nhận được sự nhiệt tình của Lý Thịnh dành cho ́ Thanh Hạ, nhưng tương tự, cũng có thể nhận thấy sự phản kháng của ́ Thanh Hạ mà rõ lý do.

      Từ lần đầu tiên Quách Trí tiếp xúc với Lý Thịnh, có thể nói là rất ấn tượng với Lý Thịnh. vẫn luôn đánh gía cao phong thái chín chắn và điềm đạm của Lâm Bác, nhưng so với Lý Thịnh, thì khí chất của ta vẫn còn kém xa Lý Thịnh.

      Đối với sự phản kháng mơ hồ của ́ Thanh Hạ, Quách Trí thể hiểu được. Nhưng Quách Trí hai mươi tám tuổi, đã có thể hiểu rằng mỗi người có một kinh nghiệm sống khác nhau, nó sẽ khiến mọi người có những lựa chọn khác nhau khi đối mặt với cùng một thứ. tôn trọng sự lựa chọn cuộc sống của người khác. Nhưng ...... vẫn hy vọng Thanh Hạ và Lý Thịnh có thể tốt đẹp.

      Hai người này ấy mà, thật sự là rất xứng đôi,

      " Rất tốt." Nét mặt ́ Thanh Hạ tự nhiên, chợt bảo," Hôm qua ta sân bay đón tớ, hôm nay tớ lái chiếc Ferrari của ta. phải cậu vẫn luôn mong được chạy thử sao, buổi chiều có nhiều việc lắm, hai mình đâu đó một vòng nhé ?"

      Sự chú ý của Quách Trí ngay lập tức được chuyển dời.

      Hey hey, so với Ferrari thì đàn ông gì gì đó, vẫn cứ để ́ Thanh Hạ tự mình giải quyết . sao hết.

      Hôm đó, hai lái chiếc xe thể thao Ferrari màu xanh băng giá vô cùng huênh hoang của Lý Thịnh, lượn vòng quanh Tứ Hoàn.

      Mặc dù Quách Trí từng ngồi cái nĩa phân (lô gô xe Maserati ) của Triệu Thiên Trác, nhưng chưa tự lái bao giờ . Vừa bắt đầu đã cảm nhận được sự siêu phàm của dòng xe hạng sang này. Cảm giác đẩy lùi, bám đường và tiếng gầm rú của động cơ.

      Hai hạ cửa sổ xe xuống, cảm nhận cực hạn của độ gió. Mái tóc của hai cũng bị thổi rối tung lên.

      Quách Trí cười to trong tiếng gió, hét lên một cách càn rỡ :" Thanh Hạ ! Sớm hay muộn, ông đây cũng phải tự mua một chiếc này !"

      "Đương nhiên !" Bạn tốt của ngồi bên ghế lái phụ, cười to tán thưởng.

      Chiều hôm đó họ đã rất vui vẻ.

      Khi đó , và Liêu Viễn vừa mới bắt đầu chung sống với thân phận người , mọi thứ đều là mới bắt đầu. Nhưng nhờ nhận được sự ủng hộ của gia ̀nh, nên tràn đầy tin tưởng vào tương lai.

      tin rằng tương lai của mình ngập tràn tươi sáng, sẽ tới thành công, tất nhiên là có cả hạnh phúc nữa.

      nghĩ rằng bạn tốt ngồi bên ghế lái phụ cũng sẽ giống như .

      Vài năm sau, quả thực là đã có chiếc Ferrari của riêng mình. Thỉnh thoảng nhớ về buổi chiều mùa thu hôm đó, nhớ đến hai người phụ nữ cười lớn tự phụ.

      liền buồn bã.

      Cảm thán thế sự vô thường, phải trân trọng hiện tại.

      ***

      Liêu Viễn dùng laptop đăng nhập vào Internet Banking, kiểm tra giao dịch và số dư của mình, sáu con số.

      Rất nhiều người trẻ đều muốn làm người mẫu, ca sĩ, diễn viên, bất luận cái nào thì nổi tiếng rồi đều là ngôi sao. Họ chỉ mong muốn được tỏa sáng sân khấu và mành ảnh rực rỡ, mà quan trọng hơn là kiếm được tiền.

      Đúng thế, mấy đồng này, bạn mà làm tốt rồi thì kiếm tiền vẫn tương đối khá nhanh .

      Nửa tháng trước kỳ nghỉ lễ và sau kỳ nghỉ lễ, điên cuồng chạy show, mới kiếm được nhiều tiền như vậy. Hiện giờ tốc độ thay quần áo của phải nói là thần tốc, tốc độ tạo dáng nhanh đến mức đèn flash cũng khó mà theo kịp.

      cũng mới biết rằng, lúc con người căng thẳng và có động lực, hóa ra có thể tiến bộ rất nhanh.

      Trước đó, khi gặp Lâm Bác, Lâm Bác đã nói ngay với rằng, sau khi ký hợp đồng sẽ có một khoảng thời gian đào tạo cấp tốc. Trong thời gian đào tạo, thời gian của sẽ tương đối eo hẹp, sản lượng của phải giảm xuống rất nhiều. Sản lượng mà giảm đồng nghĩa với việc có thể nghèo rớt mồng tơi, đây chính là lý do Liêu Viễn liều mạng chạy show kiếm tiền .

      Hiện giờ sống cùng Quách Trí, nhưng thể có tiền trong tay. Giống như trước đây, tình trạng nghèo đến mức bị chủ nhà đuổi ra ngoài, nghèo đến mức có tiền ra cửa, cho nên thể có nữa !

      nhìn số dư trong thẻ, hết sức là rối rắm.

      Món tiền như vậy, đối với một chàng trai trẻ tuổi như mà nói, thực sự là một khoản tiết kiệm ngân hàng tệ . Rất nhiều sinh viên mới ra trường bước vào xã hội ở độ tuổi này, mức lương hàng năm cũng chưa đạt tới con số này.

      Nhưng Liêu Viễn biết, ở một thành phố lớn như Đế Đô này, thì món tiền này lại thực sự chẳng là gì cả. Tối thiểu là đến cả khoản trả trước tiền nhà cũng đủ.

      Cùng với, chi tiêu của vẫn rất khó nói. Giống như trước đây tới nhà Quách Trí, mua ít quà cáp mà đã tiêu tốn cả hai vạn, đấy là chưa bao gồm quần áo mới mà mua riêng để gặp bố mẹ của Quách Trí.

      Hơn nữa, cũng muốn muốn thỉnh thoảng mua chút đồ cho Quách Trí.

      Nhưng, quan trọng hơn là thu nhập của sắp phải giảm mạnh rồi .....

      Liêu Viễn thở dài, ngẫm nghĩ thôi bỏ vậy.

      Thực ra có một tâm nguyện nho nhỏ.

      vô cùng vô cùng rất hy vọng, có thể dâng tấm thẻ ngân hàng này của cho Quách Trí.

      Đúng, chính là "chồng " đưa thẻ lương cho " vợ".

      Đôi khi xem mấy phim truyền hình hay trong tiểu thuyết ngôn tình, thấy đàn ông nhắc đến chuyện đưa thẻ lương này, thì mặt mày cứ ủ ê, than ngắn thở dài, sau đó lén lút tích cóp tiền riêng, thật sự hiểu nổi.

      Có một người phụ nữ, ấy bằng lòng vì bạn mà lo lắng, đến cả thẻ lương của bạn cũng thay bạn quản lý, mỗi khi nghĩ đến thì thật là ấm lòng.

      Liêu Viễn cực kỳ hy vọng, Quách Trí có thể sẵn lòng thay quản lý tiền của . Đưa tất cả những gì có sang cho Quách Trí, cực kỳ vui sướng.

      Nhưng vấn đề là, hiện giờ rất lo lắng, tiền trong thẻ vẫn quá ít, lỡ đâu thời gian giảm sản lượng của kéo dài lâu quá thì phải làm sao ..... Khi đó, thẻ của trong tay Quách Trí, nếu tiền mà đủ thì chẳng lẽ còn muốn Quách Trí trợ cấp cho sao ?

      Haizz, nghĩ nghĩ liền nhụt chí ?

      Liêu Viễn nện cái mặt vô bàn phím, uể oải.

      " Vẫn chưa ngủ à? Làm gì đó ?" Quách Trí thò đầu ra từ phòng ngủ.

      " Ò! Lại ngay !" Liêu Viễn đáp, ngẩng đầu lên khỏi bàn phím.

      Tắt máy, đóng nắp lại, đứng dậy ngủ.

      Trước mắt cứ như vậy đã, khi kiếm được nhiều tiền hơn một chút, nhất ̣nh .... phải nộp thẻ lương cho Quách Trí !

      Ngày mai, đến chỗ Lâm và ký hợp đồng trước đã.

    5. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,164
      Được thích:
      12,954
      Chương 80
      Edit : Michellevn

      Liêu Viễn cầm hợp đồng lên, lật trang đầu tiên đã cảm thấy bất ngờ. Lâm Bác chuẩn bị cho , phải là hợp đồng thực tập sinh, mà là hợp đồng nghệ sĩ chính thức.

      kìm được ngước lên nhìn Lâm Bác. Lâm Bác khẽ mỉm cười.

      Lâm Bác cũng rất nghiêm túc đọc hết hợp đồng một lượt .

      Lâm Bác cũng sốt ruột, bưng tách trà lên thổi lá trà dập dềnh, nhấp một ngụm trà xanh. Hương trà thoang thoảng trong phòng làm việc làm của ta.

      Sau khi Liêu Viễn cẩn thận xem kỹ xong, liền ký tên mình lên đó, sau đó ngẩng đầu lên nói lời cảm ơn chân thành với Lâm Bác :" Cảm ơn Lâm."

      Hợp đồng có thời hạn mười năm. Đối với nghệ sĩ nữ thì có phần quá dài. Nhưng với nghệ sĩ nam có tuổi nghề lâu hơn thì mười năm chẳng là gì cả. Đối với một người mới vô danh như , giao ước trong hợp đồng là chia ba ăn bảy, Lâm Bác xem như khá là có lương tâm, hề lừa bịp chút nào cả.

      Liêu Viễn xuất thân là làm diễn theo nhóm, có nhiều bạn bè ở trong vòng giải trí. Bản thân từ lâu cũng còn là chú chim nhỏ khờ khạo mới đến Đế Đô gì cũng hiểu nữa. Những quy tắc và lẽ thường trong giới này, vẫn hiểu rất rõ. Hơn nữa, trước khi đến, đã tham khảo ý kiến của một vài người bạn.

      Cho nên, nhìn thấy hợp đồng có thể nói là phúc hậu này, thật lòng cảm kích Lâm Bác.

      Lâm Bác thấy đã hiểu đúng vấn đề thì gật gật đầu :" Nên thế ."

      Rồi cười bảo :" Con người Quách Tiểu Trí ấy mà, nếu tôi mà lừa bịp cậu, ấy dám chém luôn tôi ấy chứ ."

      Nói xong thì ngạc nhiên nhìn vành tai của chàng trai bên kia vậy mà hơi đỏ lên. Trong lòng Lâm Bác khỏi phát ra tiếng " Fuck", rồi cứ nhìn miết cách đành lòng.

      Quách Tiểu Trí, em tìm người kiểu gì thế này ? Học sinh tiểu học à ? Ấy thế mà còn biết đỏ mặt cơ đấy ? Cõi lòng Lâm Bác hết sức xỉa xói .

      " Khụ....." ta hắng giọng. Lấy bản kế hoạch từ trong ngăn kéo ra, đưa cho Liêu Viễn :" Cậu xem cái này ."

      Liêu Viễn nhận lấy và xem. Ba tháng huấn luyện cấp tốc. thời gian tính là ngắn. nghe trong giới, trước khi ra mắt thời gian huấn luyện dài nhất là mười tháng. Đó là ở công ty lớn và người mới đó giờ cũng là ngôi sao hạng nhất. cách nào so sánh được.

      " Công ty chúng ta ...." Lâm Bác dùng từ " Chúng ta", " Vừa mới hoàn thành vệc chuyển đổi loại hình. Cậu biết trong giới này thâm sâu thế nào rồi. Kiểu như chúng ta chỉ được xem là tôm tép mà thôi."

      " Nhưng giờ, công nghệ thay đổi theo từng ngày, các phương tiện truyền thông liên tục bị ảnh hưởng. Liên quan đến vấn đề quảng bá cậu thế nào, tôi có số ý tưởng. Nhưng vẫn muốn lắng nghe ý kiến của bản thân cậu."

      Lâm Bác châm điếu thuốc, nhìn cậu trai đẹp đến phát hờn qua làn khói lượn lờ:" Cậu muốn từng bước theo phương thức truyền thống, hay là ...... muốn cùng tôi thử nghiệm chút ..... sức mạnh của internet ?"

      Liêu Viễn chớp mắt, nhìm Lâm Bác qua làn khói thuốc.

      có thể cảm nhận được người đàn ông này hoàn toàn khác với . ta là người đàn ông có thói quen ra quyết định và nắm quyền kiểm soát, trông ta thành thục và điềm tĩnh, ánh mắt thâm sâu, khiến nhìn thấu.

      Tạo cho người ta loại áp lực vô hình, nhưng cũng khiến người ta cảm thấy có thể tin tưởng và dựa vào.

      Liêu Viễn chợt nhớ đến những truyện bá đạo tổng tài giá sách của Quách Trí.....

      ***

      Sau khi Liêu Viễn rồi, trợ lý Tiểu Hoàng của Lâm Bác khen ngợi :" Dáng dấp đẹp đấy !"

      " Cần phải bồi dưỡng cho tốt, cho dù phương diện khác được," Cậu ta cười bảo, " Dựa vào gương mặt đó, cũng đủ để cậu ta kiếm cơm rồi."

      Lâm Bác từ chối cho ý kiến, hít hơi thuốc rồi mới :" Phụ nữ ấy mà, là nông cạn mà. Chỉ biết nhìn mặt ."

      " Nếu phụ nữ mà nhìn mặt, mấy ngôi sao thần tượng chỉ có khuôn mặt kia có thể sống được sao ?" Tiểu Hoàng cười ." Hơn nữa, chỉ có phụ nữ mới nhìn mặt thôi đâu. Đàn ông nhìn phụ nữ, chẳng phải cũng nhìn mặt sao ?"

      chỉ nhìn mặt mà còn phải nhìn cả ngực và mông nữa.

      Lâm Bác gì thêm nữa.

      ***

      Sau khi Liêu Viễn về nhà, lúc buổi tối Quách Trí về hỏi chuyện ký hợp đồng. kể cho Quách Trí chuyện hợp đồng và giải thích điều quan trọng trong đó.

      "Con người Lâm Bác, khẳng định là có thể yên tâm." Quách Trí .

      Liêu Viễn cảm thấy trong giọng của tin tưởng đặc biệt dành cho Lâm Bác. Nhưng đúng như , Lâm quả thực là người tốt.

      " Hôm nay những gì rồi ?" Vừa ăn cơm Quách Trí vừa hỏi.

      " Ba tháng đào tạo cấp tốc....,kêu cần tự mình nhận đơn hàng nữa. Bên Lâm tìm cho số cửa hàng thương hiệu, đến mức nghèo thê thảm quá. Sau đó phải thoát khỏi công việc mẫu online ....." Liêu Viễn hết lượt mấy việc lẻ tẻ với Quách Trí.

      Nhưng về chuyện mà Lâm Bác thảo luận với sau đó.

      sợ Quách Trí có thể vui.

      Lâm Bác cho lựa chọn. chọn thử con đường tắt.

      Mục tiêu lớn nhất cuộc đời của lúc này là kết hôn với Quách Trí lúc hai mươi hai tuổi. Trước lúc đó, phải có nhà có xe. muốn đợi, mà cũng đợi được nữa.

      Cho nên đề nghị của Lâm Bác, rất hấp dẫn . dường như đồng ý ngay mà hề đắn đo.

      Bởi vì muốn nổi tiếng, muốn có tiếng tăm, muốn kiếm được tiền. Muốn giống người đàn ông thực thụ, có khả năng gánh vác trách nhiệm nuôi dưỡng gia đình.

      Sau khi tiếp xúc với Lâm Bác, có phần cảm phục phong thái của ta. biết trong mắt Quách Trí, vẫn bị coi là " đứa trẻ", cần hướng dẫn và quan tâm châm sóc của . Thế nhưng khi nhắc tới Lâm Bác, hoàn toàn tin tưởng, cảm nhận mọi chuyện mà giao cho Lâm Bác hoàn toàn có thể yên tâm.

      rất hi vọng có ngày, Quách Trí cũng có thể xem như vậy.

      Và lý do thực khiến chọn con đường tắt phải vì thể được, mà là vì Quách Trí chờ được nữa.

      Quách Trí hai mươi tám tuổi rồi.

      thể để ở độ tuổi này rồi mà vẫn phải chờ đợi từ từ trưởng thành và thành công. sợ chờ được, đợi được nữa. Mà lại càng sợ người nhà của cho chờ đợi.

      Lúc này, có chút hối hận " quân sinh ta chưa sinh", cảm thấy mình được sinh ra quá muộn.

      Cho nên Lâm Bác cho lựa chọn, hề do dự mà chọn ngay con đường tắt.

      Lâm Bác cũng tán thành với lựa chọn của .

      Điều mà biết là Lâm Bác giống , muốn chờ.

      bắt đầu vào huấn luyện cấp tốc, khóa học được sắp xếp rất chặt chẽ, số cùng với người khác, số đơn lẻ mình. có hai vị sư huynh, cũng là những hạt mầm tốt do chính Lâm Bác dẫn dắt.

      Lúc gặp nhau ở công ty, họ cười đùa giỡn với , thể hòa khí. Nhưng Liêu Viễn nghe ra trong đó là ghen tị ngấm ngầm. biết vì sao họ ghen tị, trợ lý Hoàng lén với từ trước .

      Lâm Bác muốn dành nguồn lực cho và tập trung vào việc đào tạo .

      có phần căng thẳng, thêm nữa là hưng phấn và chờ mong. Tất cả các khóa học, đều hết sức tập trung và chăm chỉ. Thường xuyên bị kiệt sức ở các lớp hình thể và khiêu vũ.

      Nhưng có mệt hơn nữa cũng đều đáng giá, nghĩ vậy. Cuộc sống của chưa từng bận rộn giống như giờ, mục tiêu ràng và lịch trình khắt khe.

      Điều duy nhất cảm thấy hay chính là có đôi khi nhiều lớp học quá, tối muộn cũng có lớp, làm cơm chiều cho Quách Trí được. Lúc nào cũng lo nghĩ ăn ở bên ngoài ngon, mỗi tối đều phải hỏi kỹ ăn gì, làm Quách Trí dở khóc dở cười.

      " Em cũng đâu phải đứa bé ! Trước khi quen , em ăn cơm sao ?" cười nhéo tai .

      Nhưng vẫn âu sầu. Bởi vì được hưởng thụ dáng vẻ nhìn ăn ngon mỗi ngày, điều đó đối với , thực loại hạnh phúc và mãn nguyện.

      Cũng may trong nhà có nồi hầm điện, sáng ra vẫn hầm sẵn nồi canh cho như trước kia.

      Về sau thời tiết ngày lạnh hơn, đổi thành buổi tối nấu nồi chè, uống trước khi ngủ. Ấm bụng ngủ ngon.

      lần Quách Trí về nhà cuối tuần, lúc trở lại thở hồng hộc mà :" được nấu chè kia nữa !"

      " Em tăng cân rồi !" oán giận," Em vừa về đến nhà, mẹ em em béo lên rồi !"

      " Làm gì có ! Dì bừa thôi !" véo eo ," Nhìn này, vẫn gầy đấy thôi !Em vận động nhiều, béo được đâu !" Thuận tay lần xuống đường vòng eo.

      Vừa dỗ dành, vừa dùng sắc đẹp cám dỗ. Cuối cùng vẫn dỗ được Quách Trí tối nào cũng ăn chén chè, mỗi ngày vị khác nhau, ngủ đến là say sưa.

      "Dì cũng đừng ấy béo nữa dì ơi ....." thành khẩn cầu lúc chuyện điện thoại với mẹ Quách.

      " Xí, chỉ nó khác người !" Mẹ Quách rất hài lòng," Giờ tốt quá rồi đấy ! Cái mặt tròn xoe, đẹp biết bao so với bạch cốt tinh trước kia đấy !"

      " ! Ngàn vạn lần dì được dùng từ ' tròn xoe', ấy nổi xung lên đấy ạ !"

      " ........Nó dám . Ta gọt nó liền !"

      " ạ ! Dì à đừng tức giận, là cháu đúng ......."

      " Ai dà, cháu đừng sợ . Ta cháu này, nó cũng chỉ như vậy thôi, chứ nó thèm ăn mà !Haizz..... Tiểu Liêu, nó với ta, chè rất ngon, còn giúp ngủ ngon nữa. Ta tuổi này rồi, thường xuyên mất ngủ. Lúc nào cháu về cũng nấu cho ta nồi nhé ?"

      " Lần sau ! Lần sau về nhất định nấu để dì nếm thử ạ !"

      Được con rể liên tục cam đoan trong điện thoại, mẹ vợ mới hài lòng, đồng ý con bà béo nữa.

      Chậc, quái đản mà. ràng chính là con bé cố tình khoe hạnh phúc, chẳng qua bà quan tâm mới cố ý xem thường nó, chứ bà mặc kệ luôn.

      Thời tiết ngày càng lạnh. Phải tới giữa tháng mười , Đế Đô mới cung cấp hệ thống sưởi. Trong thời gian này, trong nhà cũng lạnh kinh khủng, rất nhiều người bật điều hòa thổi gió ấm, sau đó lại phải bật máy tạo độ ẩm nhằm giảm độ ẩm, tránh cho làn da bị khô quá gây ngứa da.

      Nhà Quách Trí chưa phải bật điều hòa bao giờ.

      Quách Trí cũng thấy lạ, vẫn hoài nghi có phải mình béo lên rồi tích thêm mỡ hay , cho nên sợ lạnh nữa .

      " Sao có thể chứ !" Nét mặt Liêu Viễn hề thay đổi." Bởi vì em dương điều hòa, dương kí trong cơ thể rất mạnh, nên mới sợ lạnh."

      Quách Trí bổ nhào lên lưng , ghìm cổ :" còn ..... Ngày càng biết ăn đó nha ! Còn ! Dương ! Điều hòa !"

      Hai người đùa giỡn hồi, cuối cùng đúng như dự đoán lại điều hòa trận.

      Buổi tối ôm nhau ngủ, cơ thể Liêu Viễn nóng hầm hập, sưởi ấm Quách Trí suốt đêm ngủ say sưa.

      Hai người còn mua cả đồ ngủ cặp bằng vải bông cùng dép lông cặp trong nhà . Ở trong nhà lại càng cảm thấy còn lạnh nữa.

      Điều này làm Cố Thanh Hạ rất chi là bất mãn.

      " Mau bật điều hòa lên ! Lạnh chết tớ rồi !" Cố Thanh Hạ trùm áo ngủ của Quách Trí, mà vẫn ngừng xuýt xoa.

      Liêu Viễn hiếm khi được về sớm, còn tính làm bữa ngon lành cho Quách Trí, nhận được điện thoại của Quách Trí, rằng và Cố Thanh Hạ ăn ở bên ngoài . Còn bảo, phó tổng Cố dọa người kia muốn đến ở đêm. là làm buồn hết sức.

      vẫn có hơi sợ Cố Thanh Hạ. cũng biết, Cố Thanh Hạ coi thường .

      Nhưng lần này, hình như thái độ của phó tổng Cố với có vẻ tốt hơn chút. Có lẽ là do Quách Trí cho danh phận . Cho dù thế nào, bạn tốt của Quách Trí có thể chấp nhận vẫn thấy vui vẻ .

      Hết sức vui vẻ mà dùng cả tấm lòng nấu nồi chè.

      Với đôi tai cảnh giác nhanh nhạy, nghe thấy tiếng Phó tổng Cố gọi điện thoại trong phòng khách :" Vâng .... Em ở nhà Quách Trí . Vâng, ấy bệnh, em qua chăm sóc ấy chút ...... Bạn trai ấy á ? ngoại tình chụp ảnh rồi. Đêm nay em trông nom ấy, ngày mai mà ấy đỡ em về nhà liền ..... Vâng, vâng... vâng ạ ......"

      Liêu Viễn:"..............."

      Excuse me ?

      Ai bệnh ?

      Ai ngoại tỉnh chụp ảnh chứ ?

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :