1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

TIỂU THỊT TƯƠI CỦA NỮ VƯƠNG - TỤ TRẮC(96(3)/133)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,165
      Được thích:
      12,955
      Chương 3
      Edit : Michellevn

      Tìm vòng studio thấy người, cho tới mãi ở hành lang cuối cùng, mới nhìn thấy Lâm Thiền Nguyệt ở trong phòng rửa tay.

      " Chị Lưu ! Chị Lưu! " Alex hấp tấp ngăn ta lại.

      "Yo, Alex !" Lâm Thiền Nguyệt cười hip mắt lại, khuôn mặt hơi mũm mĩm, giống chị đại dịu dàng. Nếu nhìn theo cách này lực tương tác mạnh mẽ hơn nhiều so với Quách Trí lãnh đạm và dữ dằn.

      Nhưng Alex từng làm việc cho ta, cũng biết đây là chủ nhân hà khắc và xoi mói, dám xem vì vẻ dịu dàng gương mặt ta.

      " Chị Lưu, tháng trước em có kiện ở Victoria và Yashida hồi tháng tư, phía tài vụ phiếu kết toán vẫn chưa chuyển qua bên đó. Có phải chị bận quá mà quên rồi ạ ?"

      " Thực là tôi thể nhớ nổi, ..... gần đây bận quá, từ sáng đến tối làm hoài xong." Lâm Thiền Nguyệt híp mắt cười, " Hay là nay cùng ăn tối , rồi cùng tôi trở về tìm cái phiếu ...."

      ta xong, vỗ vỗ lồng ngực rắn chắc của Alex, bàn tay làm như vô tình mà xẹt qua cơ bụng săn chắc của cậu trai và thực chạm vào. Chăm chú nhìn vào đôi mắt của Alex, có chút nồng nàn, có chút mờ ám .

      Alex thoáng sững lại. Có vẻ như ...... Thực ..... giống như những gì Đại Vĩ .

      Ý tứ từ ngôn ngữ cơ thể và đôi mắt của người phụ nữ này thể rất ràng.

      " Vậy buổi chiều chụp xong em đợi chị ở đâu ạ ?" Alex hỏi rất ân cần.

      Lâm Thiền Nguyệt nở nụ cười hài lòng.

      Quay trở lại phòng chụp ảnh của mình, vẫn chưa hết thời gian nghỉ trưa. Alex sờ sờ túi lấy thuốc ra hút. Trong phòng chụp có thiết bị, cấm hút thuốc và cấm lửa. Alex liền ngồi xổm hút thuốc bên chân tường ngay tại cửa ra vào.

      Tư thế đó, trông giống như cậu nhóc hư hỏng trong truyện tranh Nhật Bản, cảm giác vô cùng sa sút và phản nghịch. Chỉ thiếu có mỗi cởi mở và sáng lạn mà độ tuổi này nên có.

      Đột nhiên sau lưng vang lên tiếng bước chân vội vã, Alex nghiêng đầu nhìn trông thấy, đôi chân thon dài thẳng tắp trong chiếc quần bảy phân, bước đôi giày đế bằng, cạch cạch bước ra khỏi phòng chụp ảnh và tuốt đến bức tường đối diện, rồi đứng dựa vào bức tường.

      " Gặp rồi ! Gặp rồi mà ! ..... có, hôm nay người ta gọi điện cho con.... Có thể là thấy con hợp mắt rồi, con cũng có phải là mỹ nữ tuyệt trần gì đâu .... Con gì đâu nha ! Thái độ của con rất tốt ! rất tốt đấy ...... Con thể ràng là muốn đương cách nghiêm túc, sẵn sàng thẳng đến kết hôn !"

      Alex rít thuốc, nhìn theo bóng dáng của Quách Trí.

      Lâm Thiền Nguyệt hơi mập, còn thích mặc váy bó sát người, phác họa ra chút đường cong, trước sau khá vểnh. Quách Trí lại mặc áo tay lỡ và quần bảy phân, giày đế bằng. Trang phục trông rất thoải mái, nhưng đường nét thẳng từ xuống dưới, nhìn ra ngay được khá cao và ốm, hề nhìn được đường cong cơ thể, nhìn ra có thịt hay . Nhưng ở nơi làm việc, mặc dù giới tình, lại trông linh hoạt và giỏi giang.

      Alex nghĩ ngợi, nghe thấy Quách Trí bằng giọng thề thốt :" .... Con thực có mặt mũi cho người ta mà ! Lừa mẹ con là chó con ! "

      Cậu kìm được, bật ra tiếng cười " Phì" .

      Cười xong muốn chạy kịp nữa rồi, Quách Trí nghe thấy tiếng động phía sau, liền quay phắt người lại. Đôi mắt trừng lên nhìn về phía Alex.

      Alex vội vàng ngoảnh đầu sang hướng khác, nhìn trời.

      Quách Trí cầm điện thoại ra xa hơn :" Hả ! Còn nữa á ! .... phải, mẹ ! Tháng này đủ rồi mà ! .... Gặp nữa con ói mất ! Tháng sau ! Tháng sau gặp nữa ! .... , ! Chúng ta chờ người này trả lời được ? Biết đâu người ta thấy con được sao !...."

      ế ! ------ Trong đầu Alex nhảy ra từ này

      ấy bao nhiêu tuổi cơ chứ ? Trông trẻ hơn nhiều so với Lâm Thiền Nguyệt.... Phải chênh mười tuổi chứ nhỉ ? miên man suy nghĩ bên kia Quách Trí cúp điện thoại bước trở lại, ngạo nghễ khoanh hai tay từ cao nhìn xuống Alex ngồi xổm đất.

      Alex dập tắt thuốc đứng lên, cười hì hì :" Chị Quách !"

      " Có phải trước đây tôi từng gặp cậu hay ?" Quách Trí hỏi. Sáng nay vừa thấy mặt , cậu gọi luôn " Chị Quách." ràng là biết .

      " Em từng thấy chị . Trước kia em từng làm hai kiện với chị Lưu ."

      " Lưu Thiến ?"

      " Lâm Thiền Nguyệt, chị Lưu."

      Nghe thấy cái tên chối tai này, Quách Trí hừ cái, mang theo chút quả nhiên, với chút khinh thường, cảm giác có chút ra là thế.

      Alex liền nhận ra có gì đó đúng, nhưng cũng dám hỏi.

      " Sau này, ít nghe lén điện thoại người ta ." Quách Trí lườm trắng mắt.

      Vậy nhưng Alex sợ . Trước lúc gặp hồi sáng, thực ra vẫn có hơi sờ sợ. Sau đó tiếp xúc với người , phát là người cẩn thận và chu đáo , còn nghĩ tới mua đồ ăn sáng cho người tới sớm. Lúc chụp ảnh mặc dù vô cùng nghiêm khắc, nhưng đây chính là dành cho công việc. Chưa kể, còn nâng cậu từ cảnh nền đưa lên thành trong nhân vật nam chính. Lúc ăn cơm, cũng cảm giác các nhân viên trong tổ làm việc rất thân thiết với . Cảm giác này xuất phát từ trong lòng. Tổ mang tới này, mọi người khá hợp nhau.

      Alex bởi vì hoàn cảnh sinh trưởng, rất biết nhìn nét mặt người ta. Mặc dù Quách Trí lườm cậu bảo cậu ít nghe lén, nhưng cậu nhìn ra được, thực ra chẳng tức giận, cậu liền cười hì hì.

      Có câu rất hay, đưa tay đánh người tươi cười. Lúc cậu trai im lặng nhì có vẻ sa sút, cười lên rồi cũng có được mấy phần sáng lạn, khuôn mặt khôi ngô càng trở lên đẹp trai hơn mấy phần. Ánh mắt Quách Trí liền có chút phiêu lãng .

      Alex như cảm nhận được, vì thế cười càng ngọt hơn :" Chị oan em rồi đó chị Quách. Em vẫn luôn ngồi xổm chỗ này mà, chị ra chẳng nhìn thấy em, cứ đứng bên đó mà điện thoại. Em thực có ý định nghe lén mà ."

      Nhóc đẹp giai cười đến là ngọt ngào, đối diện với gương mặt soái thế này, thực là Quách Trí tức được, khóe miệng lộ ra chút ý cười. Liếc ngang cậu cái, rồi vào trong phòng chụp ảnh.

      Cái liếc mắt đó, vô tình để lộ ra hai phần quyến rũ. Rất khác với ấn tượng của Alex về .

      Tối qua Alex hỏi cậu là biên tập nào, cậu còn nhớ tên của , chỉ buột miệng ra là " như tomboy đó." Trước kia cậu cũng có vài lần thoáng trông thấy Quách Trí, biết là biên tập thâm niên của nhà K, với con người lại hiểu gì. Ấn tượng của cậu dành cho , hoàn toàn là bằng vẻ bên ngoài.

      thực tế, chị Quách .... rất chi là phụ nữ nha !Alex suy nghĩ có chút đăm chiêu. Có lẽ là vì nguyên do cách ăn mặc. Trong ấn tượng của cậu, mấy lần trông thấy , đều là trang phục trung tính như này. Mái tóc vốn dĩ dài, có lúc còn cột thành hai cái chỏm, nhìn trông giống cậu nhóc hơn .

      Suốt cả ngày trong đầu Alex bồng bềnh phiêu lãng, cứ suy nghĩ miên man như vậy rồi vào phòng chụp ảnh.

      Buổi chiều chụp ảnh cũng rất suôn sẻ, mọi người cũng phải tăng ca mà kết thúc công việc luôn.

      Tâm trạng của Alex hôm nay khá tốt, vì công việc tiến triển thuận lợi. Cậu ngồi ngồi đợi nửa tiếng dưới mái hiên của bãi đậu xe, có chiếc xe dừng lại trước mặt cậu. Cửa kính hạ xuống, hé ra gương mặt tươi cười của Lâm Thiền Nguyệt :" Alex."

      Alex ném tàn thuốc xuống đất, bước lên xe của Lâm Thiền Nguyệt.

      " Chị à, em ...... " Cậu nghĩ tới chuyện tiền.

      " Đừng nóng, đừng nóng ." Lâm Thiền Nguyệt cười híp mắt," Còn chưa ăn cơm mà, , chị đưa cậu ăn cơm."

      ta xong sờ sờ lên cánh tay cơ bắp săn chắc của cậu. Alex liền ngoan ngoãn ngậm miệng lại.

      Buổi tối hôm đó, nửa đêm Alex mới trở về căn phòng ở tầng hầm.

      Sáng hôm sau, cậu tới studio, hề ngạc nhiên khi Quách Trí lại là người đầu tiên đến.

      " Chị Quách, chào buổi sáng !" Cậu gò bó như ngày đầu tiên nữa, tự mình lấy đồ ăn sáng.

      " Chào ." Quách Trí vẫn xem bảng kế hoạch, vừa ngước lên nhìn cậu đột nhiên bảo :" Alex, cậu lại đây."

      " Dạ?" Alex còn cắn nửa quả trứng luộc nước trà, vội vàng nhét vào trong miệng và bước đến chỗ Quách Trí," Chì zợ chợ Quách ?"(Gì vậy chị Quách)

      Quách Trí săm soi quan sát cậu, nhíu mày hỏi :" Sao lại có quầng thâm rồi ?"

      Alex suýt nữa bị nửa quả trứng làm chết nghẹn, đấm đấm mạnh lên lồng ngực. Quách Trí vội vàng mở chai nước suối đưa qua, còn giúp cậu vỗ vỗ lưng.

      Thấy cậu thở đều lại rồi, Quách Trí hỏi :" Buổi tối ra ngoài chơi hả ?"

      Alex hơi bối rối trả lời :" Vâng ..... ngủ hơi trễ ạ." Người ta nữ ba mươi như sói, bốn mươi như hổ, cậu được tự mình trải nghiệm rồi.

      Quách Trí có chút tức giận.

      " Sao cậu lại như thế ?" quở trách," Đảm bảo giấc ngủ đầy đủ trong khi làm việc là phẩm chất chuyên nghiệp cơ bản nhất mà cậu cũng biết sao!"

      Trong thực tế, những lỗi nhặt này được hậu kỳ chỉnh sửa, nhưng Quách Trí tức giận là thái độ làm việc chuyên nghiệp và cẩn thận của Alex.

      Hôm qua mới cảm thấy " Chị ấy cũng đâu ghê ghớm mấy đâu", hôm nay bị tọng cho bài học. Alex cúi gằm đầu, rầu rĩ :" Em xin lỗi ....."

      Thực ra cậu biết, cậu vẫn luôn chú ý đến điều này, Nhưng Lâm Thiền Nguyệt nắm giữ tiền của cậu, cậu gánh nợ, nóng vội liền thể quan tâm được nữa. ngờ cặp mắt của Quách Trí sắc bén như vậy, quét cái nhìn ra ngay.

      Đại Vĩ từng , làm mà tốt mọi chuyện đều dễ , chứ làm tốt cứ chờ mà ăn quả đắng.

      chuẩn .

      "Alex." Quách Trí sa sầm mặt," Nếu thái độ làm việc của cậu như này, vậy sau này chúng ta chẳng còn cơ hội nào hợp tác nữa đâu ."

      Alex cuống quít lên :" Chị Quách, sau này em nhất định chú ý."

      căng thẳng và lo lắng lên trong mắt cậu đều là . cho cùng vẫn là thằng nhóc, hề có chút sắc sảo, đáy lòng có gì đều hết lên mặt. Nhìn gương mặt nhóc đẹp giai ngập tràn vẻ lo âu này, trong lòng Quách Trí mềm dịu .

      " Điều kiện của cậu rất tốt, làm cho tốt vào, sau này phải lo có đường đii." Quất cho roi xong, bắt đầu phát cho trái táo ngọt," Alex, cậu chỉ cần nghiêm túc, cậu có biết ?"

      Đôi mắt của Alex liền sáng lên, còn dáng vẻ ủ rũ vô hồn như hồi nảy nữa, dường như phục hồi lại sức sống. Nghe dạy xong ngoan ngoãn sang bên kia ăn nốt phần ăn sáng dang dở.

      Quả thực vẫn là thằng nhóc mà, Quách Trí nghĩ.

      xoa xoa ngón tay, nghĩ về xúc cảm đàn hồi săn chắc dưới lòng bàn tay khi nãy giúp cậu vỗ lưng, ánh mắt có chút bay bổng.

      Cơ thể của trai trẻ, thực là ...... khiến người ta thèm ...

      Phụ nữ ấy mà, ba mươi như sói, bốn mươi như hổ. Quách Trí, hai mươi tám tuổi rồi. Về tuổi tác cách sói và hổ có bước nữa thôi.

      nhớ lại chút, sinh hoạt tình dục của mình lần cuối cùng hình như là cách đây ba tháng trước. Hèn chi mà gần đây cứ luôn cảm thấy tâm tình bất ổn, cảm giác nóng nảy gì đâu. Nhu cầu sinh lý cơ bản nhất của con người, tồn đọng trong thời gian dài mà được giải tỏa, được.

      Để dự án này làm xong, phải giải tỏa chút mới được.

      Tìm ai nhỉ ?...... nghĩ nghĩ ...... Hay là, gọi điện thoại cho Lâm Bác? Hoặc là ..... Tiết Du ? , , vóc người Lâm Bác vẫn tốt hơn, ta có cơ bụng.....

      , , , nghĩ vớ vẩn gì thế, cứ kết thúc dự án này trước rồi hẵng tiếp.

      Quách Trí lắc lắc đầu, rũ bỏ hết những suy nghĩ thô tục vớ vẩn, lật lật tài liệu trong tay. Trong vô thức lật đến tư liệu cá nhân của Alex, liếc mắt đến chỗ ngày sinh.

      Be ! (Tiếng dê kêu)

      Chả trách giống như tên nhóc, thực thằng bé mà ! nghĩ tuổi cậu ta hình như lớn mà .

      ra mới mười chín tuổi.

      Alex yên lặng ăn sáng, vừa ngước mắt lên nhìn thấy chị đại Quách đột nhiền quay sang nhìn cậu.

      Mang theo chút đột ngột và bất lực, dường như ..... còn có chút .....hiền hậu?

      Alex xém chút lại bị nghẹn.
      Hale205, 1900, nhoxbina9 others thích bài này.

    2. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,165
      Được thích:
      12,955
      Chương 4
      Edit : Michellevn

      Hôm nay phải chụp ngoài trời, mọi người đều đến khá sớm, lần lượt đều đến. Người hôm qua đến sau cùng, hôm nay cũng đặc biệt đến trước . Nhân viên đến đông đủ, mọi người sắp xếp thiết bị gọn gàng và trang phục rồi lên xe.

      Địa điểm ngoại cảnh buổi sáng là nhà thờ cũ trong khu phố cổ, khá cổ kính, chụp ra hiệu quả tệ.

      Địa điểm ngoại cảnh buổi chiều là khu thương mại gần nhà thờ, muốn thể xa hoa sầm uất của đô thị, nhưng lại suôn sẻ. Ảnh chụp xong, Quách Trí vẫn hài lòng, cứ luôn cảm thấy đạt đến hiệu quả mà mong đợi.

      Mọi người núp trong chỗ râm mát để nghỉ ngơi và uống nước. Quách Trí và nhiếp ảnh gia chụm đầu vào nhau rì rà rì rầm thảo luận, cuối cùng, Quách Trí quyết định đổi thành cảnh đêm.

      " Bốp bốp !" Quách Trí vỗ tay hai cái, " Hôm nay mọi người vất vả chút, tăng ca nhé. Chụp xong mời mọi người ăn khuya."

      Loại chuyện này là thường thấy, cả người mẫu hay nhân viên đều có gì phàn nàn .

      Chụp buổi tối trôi chảy hơn ban ngày, hiệu ứng dưới ánh đèn neon của cảnh đêm chụp ra được kết quả mà Quách Trí mong muốn.

      " Hai người đó, cởi ra hai nút áo, để gợi cảm hơn chút." chống nạnh chỉ huy.

      Stylit lập tức tiến lên phía trước, loạt xoạt cởi ra hai nút áo cho Alex, còn xịt chút nước lên mái tóc và lồng ngực của cậu.

      Áo sơ mi rộng mở, lộ ra lồng ngực rắn chắc của chàng trai, cần cổ thon dài, hầu kết ràng .... Tầm mắt Quách Trí liền dừng lại thêm mấy giây.

      Ngay khi Alex ngước mắt lên, biên tập Quách lập tức dời ánh mắt sang chỗ khác, nhìn về nơi xa xăm.

      Tốc độ phản ứng phải gọi là nét luôn!

      Theo tầm mắt của chị Quách, Alex .... thấy hơi héo, bãi đỗ xe có gì hay mà nhìn chứ ?

      Sau khi kết thúc công việc, số người trước, còn phần đông đều theo Quách Trí ăn khuya. Về mặt này, Quách Trí khá hào phóng.

      Mỗi hạng mục đều có dự toán, cấp phê duyệt cho nhóm ,chi tiêu thế nào đó là quyền của nhóm trưởng. Những gì chi tiêu là giá vốn, phần còn lại chính là lợi nhuận, mọi người có thể phân chia. Dĩ nhiên phân chia thế nào cũng là quyền của nhóm trưởng. chung, trưởng nhóm phải là người cầm đầu.

      số nhóm trưởng vô cùng keo kiệt, chẳng hạn như Lưu Thiền Nguyệt, mọi người thức đêm tăng ca, toàn bụng đói về nhà. Cà phê, ăn khuya cái gì chứ, đừng có mơ. Alex trải qua hai hạng mục với Lưu Thiền Nguyệt, ít lần nghe người trong nhóm chửi ta là "Gà tặc."

      (*)鸡贼: Gà tặc là cách ở phương bắc, ý chỉ những người keo kiệt, lên được mặt bàn, giỏi tính kế, hay tư lợi giấu diếm tâm tư. Còn có ý khác là những người gian xảo, đạo đức giả, bày trò đùa giỡn… (https://onlyusaya.wordpress.com)

      Về mặt này ràng là Quách Trí tốt hơn nhiều. Lanh lẹ mời mọi người ăn khuya, lanh lẹ ký phiếu.

      Thời gian dài nhất cho hạng mục là đề xuất và chuẩn bị sơ bộ, còn việc chụp lại chỉ mất có đến hai ngày. Tuy nhiên lại là khâu quan trọng nhất. Công việc chụp ảnh quan trọng nhất hoàn thành, mọi người đều cảm thấy nhõm hơn rất nhiều, huống chi hôm nay là thứ sáu, có thể quẩy rồi. Quách Trírất hài lòng với hiệu quả chụp ra. có thể làm được biên tập lão làng, đương nhiên có trình độ của riêng mình. Hơn nữa đều là những khách hàng hợp tác lâu năm, nếu thấy hài lòng, cơ bản có vấn đề gì từ phía khách hàng.

      Là người cầm đầu của nhóm hạng mục, được mời rượu chắc chắn là thể thiếu. Đồng nghiệp cũng có, người mẫu cũng có, cứ lần lượt lên. Quách Trí cũng phóng khoáng, ai mời cũng uống.

      Alex dòm uống hết ly này đến ly khác, choáng váng vì tửu lượng của . Cậu hơi do dự cầm ly, muốn qua mời ly, tạo quan hệ tốt với biên tập, rồi cảm thấy Quách Trí uống nhiều lắm rồi, mình mà qua, lại phải uống, khỏi có chút do dự.

      cho cùng, tuổi còn , ít qua lại bên ngoài , vẫn chưa hoàn toàn thích nghi được với văn hóa bàn rượu của người Trung Quốc.

      " Nào , nào, Alex! Tới đây uống ly!" Quách Trí vừa ngước lên trông thấy vẻ do dự của Alex, liền có phần nào đó hiểu ra.

      Nhóc này, có thể thấy là được ai dạy dỗ, vẫn chưa hiểu biết gì cả. Trong tình huống này, mời rượu biên tập, là chuyện phải làm, cậu do dự cái gì hả. Bỏ , ai mà trải qua thời điểm này chứ. Nếu đụng phải để dạy cậu .

      Alex vội vàng chạy qua mời . Uống xong, vỗ bả vai của cậu và :" Thời điểm cần mời rượu phải mời rượu, cậu ngần ngừ gì chứ. Người ta có uống hay , cậu có thể cưỡng ép người ta uống sao ? Nhưng cậu mời, đối với đánh giá của người ta, cậu đúng rồi."

      Alex giật mình, vội vàng bày tỏ lắng nghe răn dạy.

      Uống rượu rồi, cảm thấy chị Quách này, ........ thực là người tốt bụng.

      Mười tám tuổi, Alex bị mẹ kế nhốt ngoài cửa, có nhà mà thể trở về, phải mình trôi dạt tới phương Bắc. Từng chạm qua bao nhiêu là ngăn cản, chịu bao nhiêu là mệt nhọc. Từ thiếu niên trung học đơn thuần, vì muốn nhanh chóng có tiền mà đến chuyện lên giường với nữ biên tập cũng làm luôn, chua xót lúc đó, trong lòng cậu hiểu nhất.

      Đối với những người có thiện ý với cậu, cậu vô cùng biết ơn và trân trọng.

      Cảnh đêm cuối tuần ở đế đô là muôn màu muôn vẻ.

      Khi nhóm ăn khuya tản , rất nhiều người trẻ tuổi ở Đế Đô mới ra cửa chuẩn bị bắt đầu vui chơi. Quả đúng là vậy, quán bar thường mở cửa lúc tám giờ, nhưng thực bắt đầu với mọi người, kiểu gì cũng phải sau chín giờ rưỡi. Đối với những nơi như Mười Ba, Mix hay Vics, quãng high nhất là từ mười giờ đêm đến ba giờ sáng.

      Cũng có người lên tiếng rủ Alex chơi cùng. Dáng dấp Alex ngon nghẻ, lại ra vẻ, đối với ai cũng giữ vẻ hòa khí, mọi người đều rất thích chàng trẻ tuổi điển trai này.

      Alex vốn định nhận lời, tầm mắt lại lướt qua những người kia, thoáng thấy dưới bóng cây có người khom xuống vịn cái cây.....

      " đâu, hôm qua thức khuya rồi, hôm nay chịu nổi nữa." Cậu từ chối khéo," Lần sau , lần sau nhớ kêu tôi nhé !"

      Đợi mọi người hết, cậu qua bên kia. Quả nhiên là Quách Trí, cậu nhìn thấy giống mà.

      " Chị Quách, chị Quách .... chị sao chứ ?" Cậu giúp vỗ lưng .

      Quách Trí lên tiếng, ọ ọe trong chốc lát, cũng chẳng nôn ra được gì. cánh tay đưa ra, xòe ra năm ngón, xua xua, tỏ vẻ sao. Động tác đó, chậm chạp và khoa trương. Đây chính là uống say rồi.

      Alex đưa mắt nhìn xung quanh, chạy mua chai nước suối, mở ra đưa cho Quách Trí:" Uống chút nước, thấy dễ chịu hơn."

      Quách Trí nhận chai nước uống liền mấy ngụm, cảm giác buồn nôn giảm , chỉ có đầu là còn choáng váng.

      " Tôi sao." từ từ nhắm mắt lại, day day huyệt thái dương, cảm thấy khá hơn chút, liền đẩy Alex, " Cậu việc cậu , , cần lo cho tôi...."

      xong tự mình ra phía đường quốc lộ.

      Lả lướt y như rắn bò.

      Chân mềm nhũn, suýt nữa ngã sấp mặt.

      Alex cạn lời nhìn nhìn bầu trời đêm ánh sao nào của Đế Đô, bước tới đỡ cánh tay dìu đứng lên:" Chị đừng cậy mạnh mà, để em đưa chị nào."

      Cậu là người mới, bàn cơm cũng mấy hăng hái, thành ra bị chuốc say, vẫn còn rất tỉnh táo.

      Lúc này đáy lòng Quách Trí có tia sáng suốt, cũng biết được hôm nay uống có hơi say, tự mình về nhà chắc là được rồi.

      " Gọi xe ." Lưỡi có chút líu lại. Lên xe rồi, ráng chống đỡ lấy chút lý trí, báo địa chỉ nhà mình.

      Làm tái xế lái taxi kiếm ăn dễ dàng. Nay mới tháng sáu, lại là buổi tối, có nóng như ban ngày. Để tiết kiệm xăng,tài xế bật điều hòa, mở cửa sổ ra, hơi nóng của gió đêm tràn vào. Bị làn gió này thổi mà chút sáng suốt cuối cùng của Quách Trí cũng bị bao trùm bởi cảm giác say dâng lên.

      Lúc xuống xe, Alex nửa ôm nửa kéo xuống. Tài xế cũng qua hỗ trợ, Alex vẫn có chút dè chừng, chỉ để ông ta kéo cửa giúp, ngăn cho ông ta chạm vào Quách Trí.

      " Này là thế nào với cậu ?" Tài xế nhìn khoảng bốn mươi tuổi, vẻ mặt nhìn có hơi mờ ám.

      " Chị tôi." Alex trả lời bằng giọng lãnh đạm.

      Cậu chàng đô con lại vạm vỡ, đường nét cơ bắp lên ràng dưới lớp áo thun. Phóng ra ánh mắt lạnh lùng và cảnh giác, gã tài xế sờ sờ mũi, mỉm cười rồi nổ máy lái xe .

      May là để chị Quách mình taxi, Alex nghĩ thầm. Đời này quá nhiều kẻ xấu, rất an toàn khi để phụ nữ mình trong đêm hôm khuya khoắt.

      Cậu ngước đầu lên quan sát khu chung cư, đó là khu chung cư trông khá được, môi trường rất tốt. Cậu mạnh tay lay Quách Trí tỉnh dậy:" Chị Quách, chị Quách ! Tòa nào vậy ạ ?"

      Quách Trí bị lay tỉnh thức dậy, nửa ngày mới mờ mịt báo số nhà. Alex dìu tới cửa nhà, gõ cửa mãi chẳng thấy mở. Hồi lâu sau Quách Trí mới thốt ra câu mơ hồ :" Chìa khóa ...."

      Chị Quách sống mình ư ? Hay là người nhà ra ngoài rồi ?

      Alex lắc lắc túi xách của Quách Trí, nghe nghe thanh rồi tìm thấy cái chìa khóa. Mở cửa ra, trong nhà tối om. Cậu dò dẫm và bật điện trong huyền quan . Có ánh sáng, Alex dìu Quách Trí đến ghế sofa nằm xuống trước , sau đó mới đứng lên, đưa mắt đánh giá căn hộ này.

      Trang trí rất ấm áp, cho thấy cảm giác của người phụ nữ.

      Alex quay ra đóng cửa xong rồi trở lại trông thấy tất cả cửa phòng đều rộng mở, cậu liền tới nhìn lướt qua lượt. Phòng ngủ chính, phòng làm việc đều có dấu vết của cuộc sống, phòng ngủ dành cho khách dường như lâu có người ở. Nhìn ra ngay được, Quách Trí thực sống mình.

      Nhà riêng của mình ư ?Alex quét mắt khắp phòng khách, khẳng định đây chắc chắn là nhà của mình Quách Trí.

      Cậu cũng từng thuê căn hộ, biết rằng nhà của mình và nhà thuê rất khác nhau. điểm đáng chú ý nhất chính là người thuê nhà treo nhiều tranh ảnh lên tường như này. Bởi vì chủ nhà cho thuê cho phép đóng đinh bậy bạ.

      Trong những khung hình kia đều là những áp phích bản thu , nhiều trong số đó có thể được nhìn thấy hàng ngày. Alex ngờ đó đều là hạng mục do Quách Trí thực , quả thực lợi hại !

      Đánh giá xong cậu quay lại nhìn nhìn Quách Trí, có hơi khó xử.

      "Chị Quách, chị Quách ...." Cậu ngồi sụp xuống và thử đánh thức lần nữa.

      Quách Trí lại bị cậu lay tỉnh. mê mang mở mắt ra, thấy trước mắt là gương mặt đẹp trai, nhất thời trở nên vui vẻ.

      " Alexà !" vươn hai tay ra bụm lấy khuôn mặt Alex, khiến cho Alex cũng đơ ra ra luôn, tình huống gì thế này ?

      " Dáng dấp cậu là đẹp nha !" Quách Trí nhìn chằm chằm vào khuôn mặt đẹp trai của Alex, cười ngốc nghếch ." Cái mặt này của cậu,...... nhìn hoài chán nha ...."

      " Lại còn cơ ngực này nữa chứ .... " Quách Trí xong liền giở trò, sờ mó cách hề khách khí. Đột nhiên hét lên," A a a a a! Cậu có nè ! Cơ bụng tám múi nha nha nha nha !"

      Tay sờ mó lung tung, sờ đến nỗi cả người Alex có chút nóng lên.

      Alex hơi cứng người lại mà nhìn .

      Quách Trí vừa sờ mó vừa lèm bà lèm bèm khen ngợi khuôn mặt dáng người của Alex có bao nhiêu đẹp đẽ.

      Alex từ từ lắng nghe cũng hiểu ra. Quách đại biên tập lạnh lùng khắc nghiệt trong studio .... ra là người háo sắc !(*)

      (*)Nguyên văn là 颜控 - nhan khống

      suy nghĩ, cánh tay của Quách Trí vòng lên cổ cậu.

      " Sao cậu có thể ......đẹp ........như thế hả ?" Quách Trí cười hì hì.

      xong kéo cậu về phía mình. Cằm khẽ nhếch lên, đôi môi liền dán lại.

      Giữa hai bờ môi, vẫn còn chút dư vị của rượu.

      muốn .... làm chuyện giống như Lưu Thiền Nguyệt làm với cậu sao ?

      Nếu đúng như vậy, cậu có ý định chống cự.

      So với bất lực trước cưỡng ép của Lưu Thiền Nguyệt, nếu cùng với Quách Trí..... Trong lòng Alex, lại có chút mơ hồ mong đợi.
      Hale205, 1900, Tôm Thỏ7 others thích bài này.

    3. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,165
      Được thích:
      12,955
      Chương 5
      Edit : Michellevn

      Nhưng việc cũng tiến triển như cậu nghĩ.

      Cậu mới cảm nhận được bờ môi mềm mại của đẩy cậu ra rồi.

      " được ! được ! Cậu vẫn còn là đứa trẻ !" Ánh mắt Quách Trí mơ màng, đầu lưỡi líu ríu." Nhanh nào... Mau lớn nhanh chút ! Chị đây muốn ngủ với cậu !"

      lẩm bà lẩm bẩm rằng khao khát muốn ngủ với Alex, tiếng dần, rồi đôi mắt nhắm lại, ngủ thiếp luôn.

      Mất lúc Alex nên lời , thở ra hơi. Hóa ra chị Quách thuần túy là mượn rượu làm loạn ?

      Có điều ..... ra chị ấy muốn ngủ với cậu đó nha ....

      Khóe miệng của Alex nhịn được mà cong lên.

      Cậu cúi thấp xuống quan sát tỉ mỉ. Lần đầu tiên kề sát mà nhìn như vậy, mới phát ra đường nét gương mặt được khắc họa thực xinh đẹp và tươi sáng. Đôi môi của rất nữ tính, nhưng mũi cao thẳng, chân mày hơi dày. Khi nhắm mắt lại vẫn khá dịu dàng. Nếu mở mắt ra .....Alex nhớ lại nghiêm khắc sắc bén của trong lúc làm việc, thời điểm đó, mọi người vô thức mà bỏ qua giới tính của .

      , vào thời điểm đó, ai để ý là nam hay nữ. Mọi người đều chỉ nghĩ, ui má ơi, đây là Quách Trí! Cẩn thận chút, làm việc đàng hoàng, nếu bị mắng !

      Vâng, đúng vậy . Trong công việc, người phụ nữ khiến mọi người phải kính sợ.

      Đấy là còn chưa đến, luôn ăn mặc theo phong cách trung tính, càng giới tính. Lúc người ta nghĩ về , chỉ có thể nghĩ đến "Cái người Quách Trí này, chứ phải " Người phụ nữ Quách Trí này."

      Alex chống chống gò má, thở ra. Cậu cũng rời ngay, đương nhiên cũng làm gì kia với phụ nữ say rượu. Là người mẫu, chú ý của cậu hơi khác so với những người đàn ông bình thường.

      Ánh đèn chỗ huyền quan sáng lắm, cậu lại sợ bật đèn phòng khách quá chói. Cậu ghé sát khuôn mặt Quách Trí nhìn nhìn kỹ càng, quả nhiên ..... mặc dù rất nhạt, nhưng khuôn mặt của Quách Trí cũng được trang điểm.

      Tuổi này rồi, phụ nữ mà trang điểm sao dám bước ra cửa.

      Alex vào toilet trong phòng ngủ chính tìm được dầu tẩy trang, sữa rửa mặt và bông tẩy trang của Quách Trí. Hứng thau nước , bưng ra phòng khách.

      Chàng trai cao lớn ngồi xổm, quỳ gối xuống. Đổ dầu tẩy trang lên miếng bông và nhàng giúp Quách Trí tẩy trang. Miếng bọt biển dùng để rửa mặt được làm ẩm bằng nước để lau sạch dầu tẩy trang. Bóp chút sữa rửa mặt bằng hạt đậu ra lòng bàn tay, xoa ít nước để tạo bọt, những ngón tay thon dài nhàng xoa bọt má, trán và cằm của Quách Trí, xoa nhè ...... Qua lúc rửa sạch bằng miếng bọt biển.

      Cậu bưng thau nước quay vào toilet đổ , súc súc cái thau. Đặt sữa rửa mặt và những thứ khác vào vị trí, rồi tìm thấy toner, sữa dưỡng da mặt và kem bôi mắt. nhàng dùng toner vỗ lên gương mặt Quách Trí, đầu ngón tay bôi kem dưỡng mắt cho , cuối cùng là thoa kem dưỡng da mặt. Có thể cảm nhận được mịn màng và săn chắc của làn da giữa các đầu ngón tay.

      Nghe Quách Trí hai mươi tám tuổi rồi, nhiều hơn cậu tám tuổi. Lớn vậy sao ? Cậu thấy vậy nha.

      chỉ hơn Lưu Thiền Nguyệt bốn tuổi, nhưng nhìn tuổi tác trẻ trung hơn nhiều so với Lưu Thiền Nguyệt, trông phải trẻ hơn cả mười tuổi ấy chứ . Có lẽ vì gầy sao ? Phụ nữ mà gầy liền thấy trẻ hơn, mà béo cái thành bác ngay.

      Alex sửa soạn khuôn mặt quan trọng nhất cho Quách Trí xong đặt tất cả mọi thứ trở lại vị trí. Quay ra phòng khách, cởi giày cho Quách Trí, luồn tay qua đầu gối , rồi ẵm ngang lên.

      .

      Mong manh, mà lại mềm mại.

      Cậu đặt lên giường trong phòng ngủ chính, lại nhìn nhìn trong bóng tối. thực là người phụ nữ xinh đẹp, chỉ là quá nam tính. Nhưng thời điểm nhắm mắt an tĩnh như này lại vô cùng nữ tính.

      Alex cảm thấy cậu có thể nhìn thấy mặt khác của Quách Trí mà rất nhiều người thấy dược. Dĩ nhiên là chắc có người cũng nhìn thấy.... Nhưng ít nhất nhóm làm việc chung nhìn được mặt mềm mại và yên tĩnh này của .

      Cậu giúp vén những sợi tóc lòa xòa trán, rồi đứng dậy ra ngoài.

      Cửa nhà của Quách Trí là loại khóa bằng chìa khóa từ bên ngoài. Alex còn cách nào khác ngoài việc tìm giấy và bút, để lại cho Quách Trí tờ giấy ghi chú.

      Cậu tắt đèn ngoài huyền quan. Cậu cho rằng trong ngôi nhà, vào ban đêm để sáng ngọn đèn, là cảm giác rất tốt. Rất tuyệt diệu, khiến người ta hướng về.

      Trước khi đóng cửa, cậu lướt mắt khắp căn nhà lượt.

      Đây là phòng ở của Quách Trí, đây là nhà của Quách Trí. Chị đại này chỉ có mình sống ở Đế Đô, tự bố trí ngôi nhà cho chính mình.

      Cậu cảm thấy tuyệt.

      Cậu khóa kỹ cửa, đặt chìa khóa dưới thảm sàn.

      Nhà của Quách Trí cách nơi cậu sống có chút. Nhưng qua mười hai giờ, xe bus và tàu điện ngầm đều ngừng hết. Muốn hay , cậu cũng chỉ có thể taxi.

      Alex móc cái ví có phần teo tóp ra nhìn nhìn, vừa nãy đưa Quách Trí về là cậu móc ra trả tiền xe, lúc này tiền còn lại trong ví của cậu ..... Chỉ hi vọng Lưu Thiền Nguyệt đừng lừa cậu, nhanh chóng thanh toán tiền cho cậu . Cậu rất ra sức mà làm ta thoải mái rồi.

      Cậu thở dài, đón chiếc xe dù(*) , trả giá xong lên xe. Giá xe taxi dù rẻ hơn so với taxi tiêu chuẩn. tên đô con vạm vỡ như cậu khiến cho tài xế taxi dù nhìn mà có chút nơm nớp lo sợ, nhét nhét túi tiền của mình xuống dưới mông ....

      (*)黑车 [hēi chē]: xe đen/taxi dù. Xe loại này có thể treo biển taxi hoặc , nó giống như xe ôm ở VN, lòng vòng phố và hỏi bạn muốn đâu, bạn phải mặc cả trước giá cả giống như xe ôm vậy. số xe taxi được trang bị đồng hồ nhưng đó là đồng hồ giả, chạy với tốc độ phi mã . Sở dĩ có tên gọi này là vì ở Bắc Kinh trước đây khá phổ biến loại xe này, chúng đều được sơn màu đen và có biển taxi đàng hoàng, nhưng thực ra toàn xe tư nhân tự làm. Ngoài ra chữ 黑 (đen) còn có nghĩa là "xấu xa", "lừa đảo" (黑客 [hēi kè] hacker, 黑钱 [hēi qián] tiền bất chính), nên dùng chữ này để chỉ độ "xấu xa" của loại xe này. Tuy nhiên ở số điểm, vào số giờ trong ngày rất khó có thể vẫy được taxi, vì vậy loại xe này vẫn còn rất phổ biến và cũng ít người sử dụng.( Theo Facebook 汉语楼-娱乐和语言交流)

      Về đến phòng thuê, rửa mặt cái rồi lăn ra ngủ luôn.

      Đại Vĩ chơi đến nửa đêm mới về, lạch cạch lúc đêm khuya làm cho cậu thức giấc.

      " Chơi đâu vậy ?" Cậu dụi mắt hỏi .

      "Yo, mày về sớm vậy ?" Đại Vĩ cười," Còn tưởng hôm nay mày cũng phải nửa đêm chứ ."

      Hôm qua nửa đêm Alex mới về, sáng hôm sau lại phải dậy sớm, hai người vẫn chưa chuyện. Đại Vĩ kìm nén cả ngày.

      " Này , này! Đừng ngủ nữa, thứ sáu rồi mà ! tao nghe chút coi, hôm qua có phải cùng Lưu Thiền Nguyệt ..... ò e í e rồi ?" ta nháy nháy mắt.

      Alex "huh" tiếng, ngáp cái rồi :" Vâng...."

      Đại Vĩ cười tủm tỉm. Ngồi xuống mép giường và đẩy cậu:" Đừng ngủ, đừng ngủ mà, nhanh chút cho tao, rốt cuộc thế nào ?"

      " Cái gì thế nào chứ ?" Alex buồn ngủ muốn chết luôn. Hôm qua mệt đến nửa đêm, lại cả ngày hôm nay nữa, cậu thèm ngủ mà.

      "Lưu Thiền Nguyệt đó, ta thế nào ?"

      " Bọn Bân Tử kể với sao?" Alex nhắm tịt mắt.

      " Cảm nhận mỗi người khác nhau chứ, tao đều muốn nghe hết, phân tích khác biệt." Đại Vĩ cười đến là dâm tà.

      " Vậy bằng tự ngủ với ta lần thử xem sao ." Alex đạp ta" Tránh ra , đừng đẩy em nữa. Ngủ !"

      " Lưu Thiền Nguyệt tuy hơi mập chút, lớn tuổi hơn chút, tao ngại ngủ với ta." Đại Vĩ trèo lên thang," Thế nhưng mà người ta thèm để mắt đến tao à." ta chép chép miệng lấy làm tiếc nuối.

      Dáng người, cơ bắp và sức khỏe, Đại Vĩ đều có, nhưng lại thiếu vẻ đẹp của gương mặt, lăn lộn hoài cũng mấy khá khẩm. về cái này, so với người mới đến Đế Đô chưa đầy hai năm là Alex, ta còn thảm thương hơn.

      cho cùng, đây chính là thế giới nhìn nét mặt mà.

      Trong bóng tối, Alex nhớ lại Quách Trí lạnh lùng và nghiêm khắc hóa ra lại là người cuồng cái đẹp, liền nhịn được mà khóe miệng khẽ cong lên.

      Rồi nghĩ tới lúc bình thường đối xử với cậu cũng giống như những người khác, chẳng có gì khác biệt, vậy mà trong lòng lại ngầm xoắn xít muốn ngủ với cậu..... Khóe miệng của cậu lại càng vểnh hơn nữa.....

      ***

      Sáng thứ bảy Quách Trí thức dậy, đầu đau muốn nứt ra, đây là di chứng của say rượu.

      Chống chọi lúc lâu, cuối cùng cũng mở mắt ra, phát ấy vậy mà nằm giường của mình. Xem ra hôm qua cũng uống nhiều lắm đâu nhỉ ......Vẫn có thể tự mình đưa mình trở về nhà an toàn đấy thôi !

      ..... Hình như đúng ..... day mạnh huyệt thái dương, cuối cùng nhớ ra, hình như có người đưa về phải ? Ai nhỉ ? Mặt mũi đẹp đẽ ...... ò ...... Alexà .

      lồm cồm bò dậy, ngồi bên giường xoa xoa thái dương hồi, duỗi duỗi lưng. Chợt nhớ ra mình tẩy trang !

      Mang theo lớp trang điểm ngủ, là vô cùng tối kỵ ! kinh hoàng sờ sờ gương mặt ....... Ơ ..... Có vẻ như ..... còn rất thoải mái !

      vào toilet soi gương cách kỹ càng, xác nhận thực tẩy trang trước khi ngủ. khỏi có chút mờ mịt ..... Hôm qua ...... còn có .... tỉnh táo như này ..........lực hành động ? kỳ lạ !

      Bước ra phòng khách, liền nhìn thấy bàn ăn có tờ giấy ghi chú.

      【Chị Quách, cửa khóa trái, em để chìa khóa dưới thảm sàn, chị nhớ lấy lại ngay.Ps: tẩy trang cho chị rồi, yên tâm ngủ nhé ! Alex】

      tẩy trang cho chị rồi ......

      Quách Trí há hốc miệng nửa ngày mới khép lại.

      Thằng nhóc này, có hơi thú vị !

      mở cửa ra lấy lại chìa khóa của mình.

      hề nhớ được chuyện tối qua, cưỡng hôn cậu nhóc kia, còn tiết lộ bí mật của chính mình ....

      ***

      Alex sắp hết tiền, cậu còn nợ Đại Vĩ năm nghìn đồng, vẫn cảm thấy xấu hổ nếu mở miệng mượn nữa. Cuối tuần cậu chẳng đâu cả, đâu cũng phải tiêu tiền, nên cậu liền thành ở nhà.

      Chịu đựng qua hai ngày, cuối cùng thứ hai cũng nhận được cuộc gọi từ tài vụ của nhà K, kêu cậu buổi chiều đến lấy tiền. Quả thực như nghe thấy luân !

      (*)Luân - 纶音: ngày xưa gọi là tờ chiếu vua.

      Bổi chiều vui vẻ nhà K lấy tiền, rồi xuống luôn ngân hàng ở lầu dưới tìm máy ATM nộp tiền vào thẻ. Tầng hầm chỗ họ sống vàng thau lẫn lộn, thể để tiền mặt, tiền mất phải lần lần hai nữa, Đại Vĩ vậy.

      Tiền vào thẻ rồi, cậu dùng điện thoại di động chuyển luôn vào tk của Đại Vĩ, trả nợ trước . Đại Vĩ kiếm còn bằng cậu, cho cậu mượn năm ngàn đồng dễ dàng như vậy, ấy cũng chẳng gì, trong lòng cậu thực biết ơn. Chuyện đầu tiên khi có được tiền, chính là trả tiền cho Đại Vĩ trước .

      Sau đó cậu lại chuyển tháng tiền thuê nhà cho chủ nhà.

      Ngoài cái rẻ tầng hầm chỗ cậu sống giờ còn có cái lợi là trả tiền thuê nhà theo tháng. So với theo quý, thậm chí nửa năm, cách này thực khiến người ta thở phào nhõm.

      Dĩ nhiên, cũng đừng nhõm quá sớm. Thời gian gia hạn của chủ nhà là ba ngày, khất nợ tiền nhà ba ngày, lúc về nhà thấy ổ khóa to tổ chảng móc cửa. Để kêu được chủ nhà sống ở tầng xuống mở cửa bạn phải trả tiền ngay lúc đó, chủ nhà mở liền cho bạn. Nếu bạn vẫn có tiền, chủ nhà cũng mở cho bạn, rồi bạn thu dọn đồ của mình, nhanh chóng mà cuốn xéo .

      Chủ nhà này là người khá chí khí, tiền nợ ba ngày thuê này, ông ta cũng chẳng cần, ông ta chỉ cần bạn cuốn xéo.

      "Tầng hầm này của tôi, có thể là chỗ rẻ nhất trong cả Đế Đô rồi đấy, cậu tìm được ở đâu với mức giá này hả ? Nếu đến cả tiền thuê phòng này mà cậu cũng trả nổi ngay lúc chưa muộn, đừng lăn lộn ở Đế Đô nữa. Chẳng thể sống tiếp được đâu !" Chủ nhà như vậy .

      Đây thực tòa nhà cũ. Trước đây lúc cải cách chế độ nhà ở, cầu mọi người mua nhà, từ thuê của nhà nước trở thành nhà của mình. căn bảy chục mét vuông chỉ mấy vạn đồng (khoảng trăm triệu VND). Chủ nhà kia có mắt nhìn, có ý tưởng, quơ tay cái mua luôn tầng hầm này. Sau khi mua xong tự mình cải tạo lại chút, xây phòng để nước, toilet và gian tắm rửa. Còn lại sửa thành từng phòng ngăn cách, cho thuê từng phòng .

      Trải qua mấy năm này, giá thuê phòng ở Đế Đô tăng nhanh như tên lửa. Căn nhà năm đó mấy vạn, giờ có giá trị hơn ba triệu(~ Chín tỷ VND).Chính giá trị tầng hầm này cũng tăng theo gấp bội . Chỉ là bán, chứ tiền thuê nhà cũng tăng theo từ sớm.

      Đây là khoản thu nhập quan trọng của gia đình chủ nhà. Ông ta bao giờ mất thời gian với những người đến cả tiền phòng cũng trả nổi, phòng này của ông ta trước giờ phải lo về cho thuê. Người nào giao tiền, nhanh mà cút cho ông ta, khách thuê mới rất nhanh liền nối gót xách túi vào ở ngay.

      Tầng hầm này, người đến kẻ , biết thay đổi biết bao nhiêu người rồi.

      Người nào mà kiếm được ở chỗ tốt hơn; Người nào kiếm được, chán nản mà rời bỏ Đế Đô thôi.
      Hale205, 1900, nhoxbina8 others thích bài này.

    4. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,165
      Được thích:
      12,955
      Chương 6
      Edit : Michellevn

      Có câu thế này, coi mắt nhiều hàng độc (*). Ý là, coi mắt, rất dễ dàng gặp được số hàng độc và lạ.

      * Nguyên văn: 奇葩 ý chỉ người có hành vi và cử chỉ đặc biệt khác người, người bình thường thể lý giải được. (https://steelrose1221.wordpress.com)

      Quách Trí cảm thấy, hiếm khi có được lần may mắn, người lần này, chí ít cũng đẹp hơn những người trước đó.

      ngày trước mùng tháng bảy, gấu mẹ vĩ đại của canh đúng ngày gọi điện thoại cho .

      " là 'tháng sau' rồi đấy, mẹ gọi điện thoại cho người ta rồi, lúc nào người ra gọi cho con, con nghiêm túc gặp mặt cho mẹ, được làm ra trò ngu ngốc, hiểu chưa hả ?" Gấu mẹ bằng giọng uy nghiêm.

      Quách Trí rên lên :" phải là chờ điện thoại của người lần trước hay sao ? Biết đâu người ta còn cân nhắc con sao ? Chờ chút nữa nha mẹ !"

      Giọng gấu mẹ dường như thể tức giận :" Chờ cái lông ! Người lần trước kết thúc rồi, tháng mới, bắt đầu mới. phải con thích dáng vẻ đẹp sao ? Lần này mẹ cố ý nhờ người ta giúp con tìm người đẹp trai. Đẹp trai có thể làm thành cơm ăn được á!" Gấu mẹ phẫn nộ cúp điện thoại.

      Trong thế giới tự nhiên, có thứ gọi là chuỗi thức ăn. Sinh vật ở chuỗi thức ăn bên đối với sinh vật ở chuỗi thức ăn bên dưới, là trời sinh có tính răn đe.

      Cho dù bình thường Quách Trí có bao nhiê ghê gớm, vừa đến trước mặt gấu mẹ nhà , lập tức sợ co vòi.

      Vì thế, lúc Quách Trí nhận được điện thoại của đối phương, liền ngoan ngoãn hẹn với người kia về thời gian cho bữa tối. Văn phòng công ty của người đó cũng ở CBD, cách công ty chỗ xa, tìm được nhà hàng con phố bar, ở đó nửa là bán cho người nước ngoài, thực đơn tiếng nước ngoài chiếm năm mươi phần trăm. Thực ra đối với chỗ như này, Quách Trí mấy để ý, cứ cảm thấy ngột ngạt giả tạo, bằng ăn cá luộc còn nghiền hơn.

      (*)CBD :CentrAlex business district- Trung tâm thương mại

      Đáng tiếc là phải tới để cái miệng nghiền, tới coi mắt mà. Thời điễm coi mắt nhất định phải giả tạo.

      Ngạc nhiên vui mừng chính là gấu mẹ nhà giữ lời, rằng tìm giai đẹp, đúng là giai đẹp. Về giá trị nhan sắc, xem như là tốt nhất trong số coi mắt từ trước tới giờ.

      Cuộc trò chuyện bàn ăn cũng mấy nhiệt tình, giai đẹp nhiều lắm, hơn nữa ánh mắt nhìn người khác lại có chút kỳ lạ, cứ luôn nhìn chăm chú, khiến người ta cảm thấy hơi khó chịu. Nhưng với giai đẹp, chỉ cần nhắc đến công việc, Quách Trí vô cùng khoan dung. Ai bảo cuồng cái đẹp chứ. Bầu khí vẫn xem như hài hòa.

      Lúc thanh toán, giành.

      Cố Thanh Hạ từng có lần với , có gì hay mà giành chứ. Thông qua thanh toán có thể thấy thái độ của người đàn ông. Nếu chướng mắt ta, AA( chia đôi) thẳng luôn sao cả. Nếu cậu có chút ý tứ, đừng ngại thông qua thanh toán mà nhìn ý tứ của người ta. Nếu có thể phát triển, sau này mọi người thay phiên trả là được, cần thiết ngay lần đầu tiên giành trả. Gặp phải tên đàn ông keo kiệt bủn xỉn thích lợi dụng, ta ngược lại bám lấy cậu. Còn gặp được người ban đầu có tâm, lại rất dễ dàng sợ hãi bởi quá mạnh mẽ của cậu.

      Quách Trí nghe xong cảm thấy có lý. Thực ra cũng nên dè dặt chút, thỉnh thoảng làm người phụ nữ bé .

      chính là như vậy .... Có đôi khi dễ dàng quên giới tính của mình, quen với việc tự mình ra mặt gánh vác.

      Nhưng lần này giai đẹp trả tiền cũng rất thoải mái, dường như đối với cũng có chút ý tứ. Quách Trí khỏi mừng thầm.

      coi mắt biết bao nhiêu là kiểu đàn ông xấu xa, hiếm khi gặp được người mà cư xử lời có thể nhìn thuận mắt, suốt bữa ăn hề truy hỏi về tình trạng thu nhập của , hay là chuyện xe, chuyện nhà. Khiến có cảm giác khó chịu như kiểu đặt mình lên bàn cân.

      Mặc dù ..... ánh mắt của người này nhìn có hơi .... dâm dâm .... Ây, nhưng là đàn ông mà, có thể hiểu được. Quách Trí tự an ủi mình, ai bảo người ta là giai đẹp chứ, giai đẹp dâm chút vẫn có thể bỏ qua. cũng nghĩ ngợi nhiều, đàn ông đẹp trai như vậy còn kiếm nhiều tiền, sao còn phải coi mắt .

      ngờ người đàn ông có dáng vẻ đẹp đẽ kia, cũng khiến thể chịu đựng được.

      Buổi tối giai đẹp thêm wechat của , hai người tán gẫu qua lại đôi câu.

      Tối hôm sau, tiếp tục tán gẫu, qua lại hồi, đột nhiên giai đẹp hỏi 【 Em còn virgin ?】

      Lúc ấy Quách Trí hơi choáng váng.

      Ngây ra hồi lâu, nhắn trả lời 【Em hai mươi tám rồi.】

      Bà đây cũng hai mươi tám rồi ! Virgin cái em nhà mi ấy !Quách Trí cho là mình đụng phải kẻ cuồng trinh nữ. nghĩ, xong rồi, lại phải báo cáo việc này với gấu mẹ nhà người này cũng hết hi vọng .

      Chẳng ngờ giai đẹp cũng phải cuồng trinh nữ. ta nhắn lại 【Ò.....】, rồi lúc sau, đột nhiên lại hỏi: 【Em xem phim A chưa? 】 kèm theo hình động gif .

      Đơn giản, lỗ mãng, chính là bộ phận này cắm vào bộ phận kia.

      Coi mắt nhiều hàng độc, mọi người lừa tôi mà !

      Trong nháy mắt, Quách Trí liền xù lông .

      【Bà mẹ mi ! Muốn hẹn pháo cứ thẳng! Mi coi mắt làm vẹo gì hả ?】

      (*)Hẹn pháo - 约炮 đây là ngôn ngữ mạng, chủ yếu là muốn chỉ việc hẹn hò tình đêm, nhưng gì nữa hẹn kiểu này ám chỉ với nhau phát sinh quan hệ tình dục.

      【A..........Xin lỗi. 】, rồi nhắn tiếp 【Vậy ...... hẹn ?】

      【Cút !!!】Ngay và luôn, Quách Trí đưa cái tên hình người tính chó(*) này vào black list

      (*) Nguyên văn :人模狗样 : thân phận là con người nhưng lại hành xử như con chó.

      bị tức đến hoa mắt chóng mặt. Trái tim ế bị tổn thương nghiêm trọng, trái tim nghiêm túc muốn có kế hoạch đương và sau đó thẳng đến chủ đề hôn nhân !

      Phiền hơn nữa là, còn phải suy nghĩ làm sao cho qua chuyện lúc gấu mẹ nhà hỏi tới.

      Chuyện coi mắt này có cái vô cùng đáng ghét, đó là người mà bạn gặp, cũng chính là người có liên quan thông qua các mối quan hệ thân thiết với bạn, giữa những mối quan hệ phức tạp này, có thể là rút dây động rừng.

      Nếu gặp phải hàng độc rồi, cũng thể chạy về nhà với cha mẹ được.

      Có cha mẹ thà rằng tin người giới thiệu khoác lác ba hoa chích chòe, cũng chẳng thèm tin tưởng lời của con nhà mình, cứ khăng khăng cho rằng con nhà mình toàn dối, đối tượng coi mắt người ta chắc chắn vô cùng tốt, con mình chính là đứa đui mù, vừa ý mới đặt điều chế giễu người ta.

      Tất nhiên, cũng có bậc cha mẹ tin vào con cái nhà mình, vì thế khi gặp phải loại hàng độc khiến người ta tức giận kia, cha mẹ oán trách với người giới thiệu, thậm chí còn vì điều này mà cãi nhau. Loại chuyện làm liên lụy đến người môi giới như này, phải ai cũng có thể làm được, làm mà tốt, trở mặt thành thù ngay.

      Cho nên, người có kinh nghiệm coi mắt, gặp phải hàng độc, cũng hình thành thói quen cho cha mẹ hoặc người giới thiệu, thà rằng tự mình buồn bực trong lòng.

      Chỉ là Quách Trí bị đè nén sắp chết, cũng dám thẳng với mẹ . Để mẹ biết được, dám cầm chổi đuổi đánh người giới thiệu lắm à ! Nhưng thực ra cũng trách người giới thiệu được, tên hình người tính chó kia, ngoại hình xuất sắc, thu nhập hàng tháng hậu hĩnh, ai mà chẳng cho rằng đó là đối tượng tốt chứ .

      Câu lải nhải mà các bậc cha mẹ đặc biệt thích, chính là coi mắt toàn là được người thân và bạn bè giới thiệu, biết gốc gác.

      Nhưng, ngẫm lại, mẹ bà nó, thời đại internet này, online, offline cũng là hai bộ mặt rồi. giữa người và người, biết gốc cái cọng lông á! Đốt đèn lồng tìm gốc gác sao !

      Làm Quách Trí buồn phiền cả đêm ngủ yên, hôm sau thức dậy tinh thần cũng tốt lắm.

      Cũng may ngườ mẫu vẫn xem như chuyên nghiệp, nhiếp ảnh cũng là chuyên gia có chút tiếng tăm trong ngành, việc chụp ảnh vẫn diễn ra suôn sẻ.

      "OK!" Nhiếp ảnh gia nhìn vào máy ảnh và ra hiệu. Sau đó búng tay :" Đổi cảnh khác, cởi quần áo ra, chụp khỏa thân."

      Đệch !

      Quách Trí lại nổi sùng .

      Cái gã Michael khốn kiếp dâm tà này ! Còn ngại lần trước chửi chưa đủ ác sao ? Đề nghị khỏa thân trong dự án ràng bị bác bỏ rồi.

      Người mẫu cao ráo chân dài, vâng tiếng liền muốn hành động.

      "Chờ chút!" Quách Trí chỉ ngón tay, kêu người mẫu đứng yên chỗ đó. Quay qua nhiếp ảnh gia, có chút đằng đằng sát khí:" Sao trước đó thương lượng với tôi ? Vì sao phải chụp khỏa thân ? cầu sao ?"

      Khóe miệng Michael nhếch lênh cười khẩy. Lần trước ta chỉ lau có chút xíu dầu thôi, mà Quách Trí mắng ta như chó, lúc này ta cố ý tìm chuyện, hiển nhiên là có chuẩn bị từ trước.

      " qua đây xem." ta thay đổi sắc mặt, kêu Quách Trí qua xem các mẫu. bla blap hồi, từ cấu trúc đến ánh sáng, sử dụng lượng lớn thuật ngữ để đè ép khí thế của Quách Trí.

      Michael có thể tạo ra được tên tuổi trong ngành lớn như vậy, cũng là có chút học hành thực , ta mà khiến Quách Trí thể phản bác được. Đối với nhiếp ảnh gia tên tuổi như này, đôi khi ở trường, được cung cấp gian nhất định để tự do phát triển, đây cũng là quy tắc mặc định trong ngành. Theo quy tắc này, các nhiếp ảnh gia lớn thường có khả năng đưa ra nhiều tác phẩm đáng ngạc nhiên hơn.

      Quách Trí bực bội thở hắt ra và :" Được, vậy thanh tràng(*), chỉ tôi, ta ở lại."

      (*) Thanh tràng : Đuổi những người cần thiết, nên ở lại.

      Nào ngờ, vừa nghe thấy có thể chụp, người mẫu loạt soạt liền bắt đầu cởi quần áo.

      " Này, này, được cởi !" Quách Trí suýt nữa nổi khùng.

      " Biên tập Quách, sau đâu ạ, để nhóm ánh sáng cũng ở lại , nếu dễ điều chỉnh đâu ạ." Người mẫu tự mình cởi sạch trơn, dịu dàng an ủi Quách Trí, rồi ỏn à ỏn ẻn với Michael:" Phải tạo dáng pose thế nào, xin cứ ạ ."

      Nhiếp ảnh gia chỉ đạo trợ lý điều chỉnh ánh sáng và hậu cảnh, rồi chỉ cho nàng trẻ trung kiều diễm tư thế tạo dáng kiểu này kiểu nọ. Các nhân viên làm việc trong yên lặng, thỉnh thoảng lại liếc nhìn thân thể quyến rũ dưới ánh đèn kia. Bản thân người ta còn chẳng thèm quan tâm, đương nhiên mọi người để con mắt mình mát mẻ chút xíu.

      Tất cả đều làm như trông thấy sắc mặt của Quách Trí.

      Tuy rằng, vừa rồi Michael đống, nhưng rốt cuộc là thế nào, đối với hợp nhau giữa Quách Trí và Michael, thực ra mọi người ở đây đều hiểu được. Mọi người đều nghĩ khôn ngoan cứ giả bộ hồ đồ, sao đắc tội ai cũng tốt.

      Vừa nghiêm túc làm việc, vừa hướng ánh nhìn vào cơ thể duyên dáng của người mẫu , con mắt.

      Sinh tồn trong giới này, có tư tưởng cởi mở mới có tương lai.

      Quách Trí tức đến tim gan phéo phổi đều đau hết. Dứt khoát thèm nhìn nữa.

      Vừa quay người lại, trông thấy mỹ nữ lãnh diễm đứng ở cửa, thản nhiên nhìn màn khôi hài này.

      (*)Lãnh diễm (冷艳): Lạnh lùng, diễm lệ (đẹp, ngầu)

      xoa xoa gân xanh trán, tới, nét mặt như ăn phải shit:" phải tớ già rồi chứ ? Sao mà tớ hiểu nổi suy nghĩ của của trẻ nay ?"

      Mỹ nữ xinh đẹp ngầu lòi kia chính là đồng nghiệp kiêm bạn tốt của , Cố Thanh Hạ.

      "Có gì mà hiểu nổi chứ." ấy nhếch môi," Trong ngành Michael cũng được xem như có chút danh tiếng và nhân mạch(*) . ta chỉ mới từng này tuổi, vào nghề bao lâu chứ ? Có thể bám được Michael, người ta còn ước gì được quy tắc ngầm luôn ấy chứ . Cậu có lòng tốt ngăn cản, chừng người ta còn cho là cậu cản đường đấy."

      (*)Nhân mạch: 人脉 quen biết, mối quan hệ. Người có "nhân mạch" tốt tức là có mối quan hệ với mọi người tốt, quen biết rộng, được lòng người.

      Quách Trí cảm thấy nụ cười lãnh diễm ngầm mang theo trào phúng của ấy quyến rũ, còn xinh đẹp hơn mấy phần so với nhiều người mẫu mà từng hợp tác. Kết quả nghe xong lời này của Cố Thanh Hạ, ngược lại tim gan phèo phổi đau nữa, mà đổi thành đau trứng.

      " Khả năng là tớ theo kịp thời đại nữa rồi ." cách tự ti, và Cố Thanh Hạ đều sắp là người Pentium III(*) rồi.

      (*)Pentium III là loại chip máy tính do Microsoft sản xuất. Bây giờ nó được thay thế hoàn toàn bởi Pentium IV. Nếu ai đó rằng bạn là người Pentium III, có nghĩa là bạn già và lỗi thời.Thứ hai, bạn quá chậm.( Theo Baidu)

      " Cũng hẳn." Cố Thanh Hạ khoanh tay nhìn người phụ nữ xinh đẹp quyến rũ động lòng người (*) chỗ đèn sáng kia, "Cách sống của mỗi người khác biệt mà thôi. Người ta sống thế nào, chẳng ảnh hưởng gì đến cậu và tớ cả ."

      (*)Nguyên văn : hoạt sắc sinh hương

      Quách Trí nhin cơ thể trẻ trung xinh đẹp dưới ánh đèn kia, thở dài.

      "Dự án của Thánh Nguyên lấy được rồi." Cố Thanh Hạ thay đổi chủ đề.

      Quả nhiên, đôi mắt của Quách Trí bừng sáng lên khi nghe thấy." Cuối cùng cũng lấy được, dự toán là bao nhiêu ?"

      Cố Thanh Hạ mỉm cười , đưa tay ra mô phỏng.

      " Wow ! Cậu tuyệt quá, Thanh Hạ !" Quách Trí rất phấn khích," Tớ biết cậu có thể lấy được mà. Chà, làm Vivian trì hoãn lâu như vậy, nếu để nhà khác giành rồi, Tiếu Cương đẹp mặt à nha !"

      Chính trị văn phòng là điều phức tạp, Quách Trí biết, Cố Thanh Hạ lấy được cái này phải mất khá nhiều vòng. Nhưng cực kỳ tin tưởng vào năng lực làm việc của bạn mình, quả nhiên, danh sách này vẫn bị ấy thâu tóm, uổng công trước đó vất vả thức đêm tăng ca mỗi ngày.

      "Giữa trưa tớ gửi lịch trình rồi, buổi tối cậu đừng quên mở email." Cố Thanh Hạ nhắc ," Ngày mai có cuộc họp, đề án gửi cho khách hàng chậm nhất là cuối tuần sau phải đưa ra."

      " Cậu yên tâm !" Nhắc tới công việc, Quách Trí tràn đầy tự tin, mặt mày còn tỏa sáng luôn.

      Hai người lại thêm mấy câu nữa, rồi Cố Thanh Hạ rời .

      giai đẹp trẻ tuổi đứng bên ngoài phòng chụp, giống như người mẫu, nhưng ấy để ý.
      Hale205, 1900, nhoxbina6 others thích bài này.

    5. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,165
      Được thích:
      12,955
      [​IMG]
      Chương 7
      Edit : Michellevn


      Sau khi Alex làm xong hạng mục kia với Quách Trí, nửa tháng sau, vào ngày đầu tiên của tháng bảy nhận được điện thoại của nhà K, kêu cậu qua thanh toán tiền.

      Cậu rất vui vẻ. Đại Vĩ sai, hiệu suất làm việc của chị Quách thực rất cao. Hậu kỳ chỉnh sửa, đến khách hàng thẩm duyệt lần , lần hai, vậy mà lại có thể được thanh toán nhanh như vậy, điều đó cho thấy ngay lần đầu tiên chắc chắn được khách hàng duyệt rồi. Sau đó, chị Quách cũng hề trì hoãn, lập tức ký phiếu rồi đưa qua tài vụ luôn.

      Nhớ tới Lưu Thiền Nguyệt kiểu gì cũng phải đủ thoải mái , mới bằng lòng ký phiếu thanh toán cho cậu ..... Đều là biên tập, sao lại có quá nhiều khác biệt giữa người và người vậy ?

      Tài vụ nhà K vẫn có ấn tượng với giai đẹp này, lật lật sổ sách và :" Cậu cũng hợp tác mấy lần rồi nhỉ, tôi đưa cậu qua danh sách dài hạn nhé, cậu cho tôi số thẻ, sau này tôi chuyển thẳng vào thẻ cho cậu luôn, đỡ phải chạy qua chạy lại. Giờ cứ trả tiền mặt trước nhé."

      Alex vội vàng cảm ơn, đưa thẻ ngân hàng cho ấy photo.

      Tài vụ đếm tiền xong, đặt vào trong máy soi tiền soi hai lượt, rồi buộc lại đưa cho cậu.

      Alex nhìn con số máy soi tiền kia, hỏi :" Hình như số đó sai phải ?" Nhiều hơn chút so với lúc trước .

      Tài vụ :" sai, cậu nhìn phiếu thanh toán ." ấy đưa ra cho cậu.

      Alex vừa nhìn hiểu ra ngay, vì Quách Trí nâng cậu từ phông nền lên nhân vật chính, cho nên thù lao cũng tăng lên. Nhưng cậu nhìn nhìn con số đó, vẫn thấy sai .

      " Vẫn nhiều hơn trăm ." Cậu rất trung thực chỉ ra, cũng chiếm món hời đó.

      " Ồ ! Cậu tôi cũng quên mất !" Tài vụ liền nhớ ra," Có trăm là của Quách Trí đưa, ấy nhờ tôi chuyển cho cậu, là tiền taxi."

      Alex liền hiểu ra, là Quách Trí trả lại cho cậu tiền taxi cái hôm cậu đưa về nhà.

      Cái chị Quách này ...... Rạch ròi đấy ....

      Có tiền trong tay rồi, liền thấy vững tâm ngay. Hôm nay cậu vào giấc ngủ mà tâm trạng rất tốt. Đến nửa đêm nhận được cuộc điện thoại, là người đại diện kêu cậu ngày mai làm.

      Người đại diện này của cậu rất đáng tin cậy, thường xuyên để cậu chạy show bất thình lình, lại có khi ban đầu xong đâu đó rồi lại đột nhiên bảo cậu cần nữa. Cậu thầm suy đoán, tám chín phần là người đại diện xem cậu làm đội viên dự bị, để người ta bù lại những lúc bị sót hay gì gì đó. giờ cậu cũng dám trông cậy toàn bộ vào người đại diện này, có số hoạt động , là bạn bè quen biết giới thiệu cho. Mọi người đều phiêu dạt phương Bắc, bắt tay hỗ trợ nhau, cũng là thường có. Mặt khác, cậu cũng cố gắng liên lạc với các biên tập và nhiếp ảnh gia các kiểu. Nhưng làm chung với những người bạn cùng tuổi cùng nghề vẫn ổn, chứ giao tiếp với những kia, cậu có hơi e ngại.

      lần, nhiếp ảnh gia đối xử với cậu vô cùng thân thiết, giống như trai lớn vậy đó. Cậu cũng nghi ngờ gì ta cả, chỉ thấy ánh mắt người khác nhìn hai người họ có chút quái quái, có người dường như muốn lại thôi. Cậu dễ dàng tin tưởng nhiếp ảnh gia kia, cùng ta uống rượu, còn bị say rượu nữa , rồi được ta mang về nhà.

      Nhiếp ảnh gia kia đè lên người cậu sờ mó lung tung, còn tụt cả quần của cậu. Cậu mới biết được ta là gay, ta muốn chịchcậu !

      Cậu có thể chấp nhận ngủ với phụ nữ, ngay cả đó là Lưu Thiền Nguyệt. Bởi vì trong ý thức truyền thống của người Trung Quốc, luôn nghĩ rằng loại chuyện này nam giới có gì là thiệt thòi cả, vẫn xem như chiếm được món hời. Alex cũng nghĩ như vậy.

      Nhưng nếu ngủ với đàn ông, hi sinh phía sau của mình, là cả người cậu đều hoảng sợ.

      Nhiếp ảnh gia kia hứa hẹn với cậu rất nhiều, về sau đưa cậu lên dự án này nọ. Nhưng Alex vẫn thể chấp nhận được, dù sao cậu cũng là thẳng nam. Mặc dù say rượu, nhưng dựa vào sức mạnh tuổi trẻ, cho tên đó đấm, rồi cậu bỏ chạy.

      Cậu nhớ tới những người nhìn mình và ta bằng ánh mắt kỳ lạ cùng những người muốn lại thôi......Tất cả họ đều biết, nhưng ai cảnh báo cậu. Cậu nghĩ rằng vài người trong số đó xem như là bạn bè của cậu.

      Hóa ra phải.

      Họ thà rằng nhìn cậu rơi vào cạm bẫy của người ta, cũng muốn đắc tội với nhiếp ảnh gia.

      Khi đó, trong tay cậu vẫn có tiền, vẫn thuê chung với người ta căn hộ ba phòng, vẫn có phòng riêng cho mình. Cậu tự nhốt mình trong phòng, khóc hù hụ.

      Vô cùng, vô cùng muốn về nhà.

      Vào ngày sinh nhật, cậu tự mua miếng bánh ngọt ở tiệm bánh, lấy cây nến, tự mình châm nến cho mình, tự mình trải qua sinh nhật của mình.

      Chàng trai tuấn vừa rơi lệ vừa ăn bánh ngọt . Mấy làm thêm trong tiệm bánh ngọt nhìn mà trái tim cũng vỡ vụn, các cùng nhau hát tặng cậu bài hát chúc mừng sinh nhật, còn tặng trà sữa miễn phí cho cậu.

      Có đôi khi, người xa lạ đối xử với bạn, còn tốt hơn cả người thân quen.

      Nhưng dù vậy, vào lúc thế này, cậu vẫn muốn trở về nhà. Vì thế cậu liền mua vé xe về nhà.

      Cậu biết tay mà trở về, thể vào cửa. Cậu mua rất nhiều thứ ở Đế Đô, xách túi lớn túi về. Trong thâm tâm, vẫn xem như ấp ủ ý nghĩ " Áo gấm về làng"

      Quả nhiên họ để cậu vào nhà, còn lộ ra vẻ tươi cười hiếm hoi với cậu. Tuy rằng cậu ở nhà cũng chỉ là ngủ cái giường gấp để ở phòng khách, nhưng ngày đó cậu ngủ ngon vô cùng.

      Ngày hôm sau, người nhà của cậu liền lộ ra vẻ mặt tham lam. Họ kéo cậu trung tâm thương mại, muốn cậu mua rất nhiều thứ. Alex cắn răng mua hết.

      Bằng cách này, chí ít họ đuổi cậu .

      Thực ra, trong nhưng thứ cậu mua từ Đế Đô kia, có số là cậu mang cho bạn học của cậu và cha mẹ của cậu ấy. Nhưng khi cậu , người đàn bà kia bảo :" Đồ tốt như vậy mà cho người ngoài lãng phí quá ! Mày mua đại chút gì đó cho họ là được rồi ."

      Alex hết cách, đành phải mua lấy mấy thứ ở địa phương, rồi đến thăm người hồi trước giúp đỡ cậu. Hồi đó họ giúp đỡ cậu, chỉ cho cậu con đường kiếm ăn ở Đế Đô, trước khi lên đường còn nhét cho cậu năm trăm đồng. Năm trăm đồng đó, cậu chuyển khoản lại cho bạn học từ lâu, nhưng phần tình cảm này, cậu quên.

      Cả nhà bạn học nhiệt tình tiếp đãi cậu, còn trách cậu nên mua nhiều thứ như vậy.

      chân thành của họ khiến Alex vô cùng hổ thẹn, cậu hổ thẹn vì thể lấy những thứ được mua ở thủ đô từ tay người đàn bà kia, mà chỉ có thể dùng những thứ này mà qua loa với chú dì.

      Cậu còn đến thăm mẹ cậu. Mẹ cậu giờ là bà nội trợ, có khả năng độc lập tài chính, có địa vị trong gia đình đó, cũng chẳng có tiền trong tay.

      Cậu cho mẹ cậu năm ngàn đồng. Mẹ cậu bụm miệng khóc.

      Cậu nhìn mà trong lòng khó chịu, nhưng cũng ôm bà ấy, cũng nhàng vỗ lưng cho bà ấy. Giữa cậu và bà ấy, chia cách quá sớm, khoảng cách quá xa và hố ngăn cách cũng quá sâu. Hành động thân mật, cậu làm được.

      Trước kia, đối với bà ấy trong lòng cậu có oán hận. Dùng ánh mắt trẻ thơ nhìn bà ấy, cậu cho rằng bà ấy là người lớn, mà người lớn như bà ấy, thương cậu, cũng bảo vệ cậu luôn. Cậu vì oán trách này mà sinh ra oán hận.

      Nhưng giờ cậu cũng là người lớn. Dùng ánh mắt của người trưởng thành nhìn người trưởng thành khác, và hiểu rằng thực tế bà ấy chỉ là người phụ nữ bất lực trong việc kiểm soát vận mệnh của mình.

      Oán hận của cậu dần tiêu tan, bắt đầu thương hại bà ấy. Cậu cũng nghĩ, nếu sau này cậu mạnh mẽ ngược lại có thể bảo vệ lại bà ấy.

      Nhưng mà, chính cậu giờ vẫn còn là kẻ yếu, cố lắm mới có thể bảo vệ chính mình, đấu tranh sinh tồn.

      Khi cậu ý thức được điểm yếu của mình, cậu cảm thấy chán nản, vô lực. Trong thành phố vô cùng to lớn Đế Đô kia, cậu cảm thấy mình chỉ như con kiến.

      thực tế, cậu muốn quay về Đế Đô. Nhưng cậu biết, nếu quay về kiếm tiền, nơi này cũng chẳng có chỗ cho cậu dung thân. Nếu cậu có tiền, chắc chắn lại bị cái gia đình kia đuổi ra khỏi nhà.

      Cậu chỉ có thể lần nữa tiến về Đế Đô phương Bắc, đấu tranh, sinh tồn.

      Về sau, cậu lại quay về thêm lần.

      Có được ngọt ngào của lần trước, lòng tham của cả nhà cha cậu hệt như bị kích thích ra toàn bộ. Họ nghĩ đủ các cách để moi tiền trong tay cậu. Nội tâm Alex yếu đuối, vô lực kháng cự.

      Thời điểm lần thứ hai cậu quay trở lại Đế Đô, gánh nổi tiền thuê chung căn hộ ba phòng nữa, rơi vào tình trạng tới sống cùng với Đại Vĩ trong căn trọ tầng hầm.

      Cũng may, giờ trong tay lại có chút tiền, Alex nhủ thầm. Cậu tính toán còn mấy món tiền chưa được thanh toán, liền cảm thấy vững lòng hơn.

      Hôm sau thức dậy khá sớm, chạy tới studio có hạng mục của nhà K. Nghe hôm nay Quách Trí cũng ở phòng chụp, thời gian nghỉ ngơi, cậu liền muốn qua chào hỏi.

      Đúng lúc gặp Quách Trí và mỹ nữ chuyện ở cửa, cậu vốn định chờ hai ấy chuyện xong mới qua, vậy mà lại nghe được hai nhắc tới dự án Thánh Nguyên

      Thánh Nguyên ? Là Thánh Nguyên kia sao ? Đó chính là thương hiệu lớn.

      Vừa rồi Quách Trí hỏi mỹ nữ kia, dự toán có bao nhiêu. Mỹ nữ kia đưa lưng về phía cậu khoa tay mô phỏng, cậu nhìn được. Nhưng thấy dáng vẻ phấn khích của Quách Trí cũng có thể đoán ra, chắc chắn là dự án lớn.

      Lập tức trong lòng Alex gióng lên chút tâm tư .

      ***

      "Chị Quách." Thấy bên phía chụp được kha khá rồi, nghỉ ngơi giữa giờ, Alex mới dám gọi .

      Quách Trí nghe tiếng gọi quay đầu lại, trông thấy Alex, mỉm cười :" lâu gặp. Tiền của Tam Tần thanh toán chưa ?"

      Trong mắt Quách Trí, Alex là đứa trẻ, ngoan ngoãn, làm việc nghiêm túc, rất khôn khéo. Trong lúc làm việc cũng quá nể mặt cậu, huống chi giờ cậu ở trong hạng mục của . Còn chưa đến cậu đẹp như vậy ! Hơn thế nữa cậu còn có cơ bụng tám múi !

      Với giai đẹp như này, chị đại Quách luôn rất chi là vô cùng .... hiền hậu.

      " thanh toán rồi ạ." Alex nhu thuận gật đầu, lời cảm ơn," Cảm ơn chị(*), thanh toán nhiều hơn so với báo giá ."

      (*) Ở đây Alex dùng kính ngữ

      " Nên mà ." Quách Trí tủm tỉm cười, vô cùng thân thiết, hoàn toàn giống biên tập Quách lạnh lùng và nghiêm khắc trong công việc," Nội dung công việc thay đổi, đương nhiên thù lao cũng phải thay đổi."

      Alex có ý định chuyện với Quách Trí, thế nhưng lại biết nên gì. Thực ra, cậu rất am hiểu về cái này. Cậu liền gãi gãi đầu, bằng giọng ngây ngốc :" Dạ, dù sao phải cảm ơn chị ( kính ngữ )"

      " cần, cần ." Quách Trí vậy, ánh mắt phiêu lãng đầu ngón tay kia.....

      về cái này, ngày đó tỉnh rượu rồi thực cũng chẳng nhớ được gì nhiều. cho cùng lúc đó Alex cũng về rồi, lại đau đầu do di chứng say rượu.

      Lúc này, giai rất đẹp với chiều cao mét tám bảy ở ngay trước mặt .... Quách Trí liền bắt đầu nghĩ .... Ôi đệch ....... Ngày đó, cậu làm thế nào mà đưa về nhà nhỉ ?

      say như vậy mà, tự mình là thể được rồi ? Vậy là phải bế sao ? Mà bế thế nào chứ ? Tóm lại là thể bế kiểu bế trẻ con kia đâu ? vậy .... Bế kiểu công chúa ?

      Ôi !Ôi ! Ôi

      nghĩ có chuyện, mà vừa nghĩ tới ....

      Alex cứ đực mặt nhìn ánh mắt Quách Trí bắt đầu phiêu lãng. chỉ có ánh mắt phiêu lãng, mà cậu còn phát vành tai của hơi đỏ lên.

      Alex: "............"

      Nếu là trước kia, cậu mà nhìn thấy như này, cũng dám đoán mò. cho cùng, Quách Trí này, quá nghiêm khắc trong công việc, khiến người ta e sợ. Người ta dám tùy tiện càn rỡ với .

      Nhưng ai bảo sau khi uống rượu Quách Trí thốt ra lời chứ !Alex biết được, trong lòng Quách Trí có ý tưởng với cậu, và rồi cậu thấy ánh mắt có chút phiêu lãng và vành tai đỏ lên ......

      Còn gì nữa mà hiểu đây ....

      Cho dù cậu tuổi, cũng là đàn ông !
      Hale205, 1900, nhoxbina6 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :