1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

TIỂU THỊT TƯƠI CỦA NỮ VƯƠNG - TỤ TRẮC(96(3)/133)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,165
      Được thích:
      12,955
      Chương 55
      Edit : Michellevn

      Alex thân cao chân dài, bước chân lớn rất nhanh. Dương Na phải chạy mới đuổi kịp cậu.

      gái xinh đẹp thanh xuân tươi trẻ, vì chạy đuổi theo mà hơi thở có phần gấp gáp, hai má ửng hồng như cánh hoa. Một đám con trai vừa ngang qua đều ngoái lại nhìn ta.

      Chỉ có Alex là có động tĩnh gì. Cậu dừng bước chân, xoay người lại, khuôn mặt vô cảm nhìn ta :" Có chuyện gì ?"

      Đối với cậu mà nói, Dương Na gần như là một người xa lạ. Vốn dĩ cậu đã thờ ơ với ta, tâm trạng hiện giờ lại bất ổn, nên ngay cả sự nhã nhặn ngày thường cũng có luôn.

      Lời Dương Na làm ra vẻ quen thân ̣nh nói ra liền bị chặn ngang họng lại. Ý thức được gái xinh đẹp có thể được hưởng thụ đặc quyền chiều trước nhiều chàng trai, nhưng lại vô dụng trước một chàng trai có ngoại hình siêu phàm như Alex, ta chỉ có thể dùng giọng điệu khách sáo lễ phép, mà hỏi một cách dè dặt :" Hôm nay, ...... có phải tâm trạng tốt hay ?"

      Nét mặt Liêu Viễn hề thay đổi nhìn ta :" liên quan đến ." Rồi xoay người bước .

      Dương Na bị nghẹn nhẹ, có phần khó chịu khi có người con trai lại nói chuyện với ta như vậy. Người nói chuyện với ta như vậy, chính là người ta thích. Là ta thích người ta mà người ta lại thích ta .

      Có khó chịu cũng thể tỏ rõ !

      Cắn cắn môi, gái nản lòng mà đuổi theo, tìm chuyện để nói với Alex. Alex vẫn phớt lờ ta, chỉ im lặng về phía trước.

      Vừa qua ̉ng sắt của sân bóng rổ, chợt nghe Dương Na hỏi :" Sao chị tới ?"

      Bước chân Alex thoáng dừng lại.

      Suy cho cùng là con gái, ngay lập tức Dương Na nhận ra sự khác lạ của cậu. Sự hoài nghi chôn giấu trong lòng từ lần trước liền bật ra, kìm được mà hỏi :" Chị ấy là chị ruột của hả ? Lần trước thấy hai người.... nắm tay nhau ...... được tự nhiên ..... "

      Alex dừng lại, quay đầu nhìn Dương Na.

      nàng này tỏ tình với cậu, nói ra thì chuyện cũng đã được nửa năm rồi. Nửa năm nghe dài, nhưng Alex biết, thời gian nửa năm cũng đủ để nhiều người bắt đầu một mối quan hệ khác, cũng đủ để kết thúc nó.

      Rõ ràng là cậu đã từ chối nàng này, thái độ đối với ta cũng rất lạnh nhạt. Như vừa rồi, thái độ của cậu đối với ta có thể nói là rất cho ta mặt mũi. Thế nhưng ta vẫn đuổi theo cậu, hề nhụt chí.

      Liêu Viễn à ....... Mày còn bằng một gái đấy !

      Dương Na nhìn đôi mày vốn cau có của Liêu Viễn dần dần giãn ra, ánh mắt cậu cũng trở nên dịu dàng rất nhiều.

      ta đột nhiên trở nên căng thẳng, mang theo chút mong đợi, trái tim đập rộn ràng.

      Nhưng Alex lại mở miệng nói :" , ấy phải."

      " ấy phải chị của tôi." Cậu nói," Chào."

      Nói xong, cậu bước , rẽ vào khúc quẹo ở ngã tư rồi biến mất sau những rặng dương rậm rạp.

      Từ Đan cúi đầu nghịch điện thoại di động, bỗng nhiên trước mắt tối sầm lại. Ngẩng đầu lên, Dương Na đã ngồi xuống bên cạnh ấy.

      " Này, thế nào rồi ?" ấy hóng hớt hỏi han.

      Dương Na lắc đầu, nói gì.

      Từ Đan thất vọng. Dương Na bị Alex cự tuyệt cũng phải lần một lần hai, nên ấy cũng xem đó là chuyện gì lớn cả, an ủi hai câu rồi tiếp tục nghịch điện thoại di động.

      Dương Na cũng lấy điện thoại ra.

      Mở Alexbum ảnh, lướt về trước, bỏ qua rất nhiều ảnh selfie, lướt đến một bức ảnh mờ ảo. Nó được chụp hơi xa, nhưng vẫn có thể thấy bóng dáng hai người nắm tay nhau.

      Nói rằng phải chị của ấy ....

      Lúc ấy nhìn đã thấy kỳ kỳ, chỉ là vỏ bên ngoài che mắt. Hiện giờ nhìn lại, cách nắm tay nhau kiểu đó, chẳng phải là sự thân mật mà các cặp nhau mới có hay sao ?

      Người phụ nữ này ..... Là người nào vậy ? Đã bao nhiêu tuổi rồi chứ ? Già đầu thế còn gì ? Chắc chắn là lớn tuổi hơn Liêu Viễn rất nhiều !

      biết xấu hổ !

      Đồ hư hỏng biết xấu hổ !

      Đáng ghét !

      ***

      Cuối tuần này, Quách Hằng trải qua có chút kinh hồn bạt vía .

      Bất kể làm gì, chỉ cần sau lưng đột nhiên ớn lạnh ...... vừa quay đầu lại, y như rằng chị gái của đứng đó nhìn mà . Cũng nói gì, cứ như vậy mà nhìn , nếu có thì cũng chỉ là nét mặt mang theo chút đăm chiêu.

      Phắc ! Cảm giác như nghẹn muốn hỏng luôn !

      Gần đây ..... hình như có làm mích lòng chị ấy mà ? Đến cả chuyện chị ấy coi mắt cũng chưa hỏi, đều là mẹ già của đề cập. Tuy nghe chị ấy nói gì mà " Đến cả cơm hai người còn chưa ăn được, nên thực sự chẳng biết nói gì cả", trong lòng rõ mười mươi là lừa gạt mẹ già nhà , nhưng cũng hề xen mồm câu nào, phá đám chị gái nha !

      Quá ngoan ngoãn rồi chứ ! Mà sao bà chị vẫn cứ nhìn chằm chằm thế nhỉ ? Giống như rắn nhìn ếch vậy !

      Hai chị em mỗi người chiếm cứ một đầu ghế sopha, một người ôm ipad, Quách Hằng dịch mông sang trái, dịch mông sang phải. Cho đến khi chị gái dời mắt khỏi ipad, lần nữa nhìn đăm chiêu, rốt cuộc chống đỡ nổi nữa, run rẩy hỏi :" Chị, chị ăn trái cây gì ?"

      Quách Trí nhàn nhạt ra lệnh :" Táo ."

      Quách Hằng nhấc mông cần mẫn vào phòng bếp, trong chốc lát bưng ra một cái ̃a. Táo gọt vỏ, còn cắt thành nhiều miếng, xếp thành hình bông hoa.

      " Tiến bộ rồi nha ." Hiếm khi Quách gia mở lời khen thằng em ngốc nhà mình.

      Quách Hằng đau trứng tiếp nhận.

      Quách Trí cắn táo rộp rộp, nhìn thằng em ngốc nhà mình. Từ hôm qua về nhà, đã thấy ngứa mắt thằng ôn này rồi.

      Hai mươi bốn rồi cơ đấy, lớn hơn Liêu Viễn bốn tuổi lận ! Sao suốt ngày cứ vui vẻ ngốc nghếch, lo nghĩ gì thế nhỉ ?

      Ngày nào trở về cũng thấy nó cắm mặt vào máy tính chơi game. hề để cái gì vào trong mắt cả. Đổ rác phòng bếp, cũng là mẹ già nhà họ hò hét ba bận, mới miễn cưỡng nhấc mông ra khỏi trước máy tính.

      Lại nhớ tới Liêu Viễn ..... siêng năng suốt cả ngày.

      Haizz, trước kia cứ cho rằng Liêu Viễn chưa trưởng thành, đó đều là so sánh với những người cùng làm việc. Giờ đem về nhà so sánh với cái đồ ngốc trong nhà này....... Liêu Viễn ấy à ..... thực ra đã có phần trưởng thành và trầm ổn hơn hẳn so với độ tuổi . Vậy rốt cuộc tuổi tác của cậu ấy xếp ở đâu nhỉ.

      Nhớ lại hồi sáng hôm qua lúc , cậu vẫn cúi gằm đầu ...... Quách Trí liền có hơi đau lòng.

      Ai mà trải qua thời tuổi trẻ chứ .

      Ai mà chưa từng thích người khác chứ.

      Cậu làm vậy là đúng, nhưng thành thật mà nghĩ lại, chẳng qua chỉ là sự ghen tuông ngây ngô của một chàng thanh niên mà thôi. Sự thực cũng phải là thể hiểu được.

      Nhưng vấn đề là, cậu cho rằng cậu thích , mà lại cảm thấy vậy.

      Bản thân đã phân tích từ lâu, cậu trai này trải qua tuổi thơ tồi tệ, nói trắng ra là bóng ma thời thơ ấu, có thể nhìn ra trong tính cách. Lặng lẽ ít nói, gặp sao hay vậy, có mục tiêu cuộc đời rõ ràng, sa sút. Còn thiếu tình thương, tình mẫu tử, thiếu sự quan tâm chăm sóc của gia ̀nh.

      Mà trùng hợp, là một người có mục tiêu cuộc đời rõ ràng, tính cách lại mạnh mẽ. Gặp cậu như vậy, liền quen thuộc mà chỉ bảo cậu, lại quan tâm chăm sóc cậu một cách tự nhiên. Những cái này hoàn toàn là những gì mà cậu thiếu.

      Tựa như chim non gặp được chim mẹ.

      Cậu nghĩ rằng cậu thích , nhưng Quách Trí cảm thấy đó chẳng qua chỉ là chim non bám mẹ mà thôi.

      Ngẫm nghĩ liền làm người ta đau trứng.

      Nhất ̣nh phải để cậu tách ra !

      Mới nghĩ đến đó, điện thoại di động liền vang lên. Quách Trí quơ lên xem, Liêu Viễn.

      Alex: 【Chị Quách, tối về ăn cơm chứ ?】

      Tối chủ nhật về ăn cơm Alex làm, dường như đã trở thành thói quen. Quách Trí mím miệng, do dự trong chốc lát.

      Lại thêm một tin nữa : 【Buổi tối ̣nh làm thịt bò nạm kho tàu 】

      Quách Trí:"......" Hừ ! Đây là ́ ý để thèm ăn mà !

      khỏi nghiến răng nghiến lợi.

      Trong lúc vô tình, tên này cũng học được cách dây dưa dỗ người, lại còn biết nắm bắt điểm yếu của . Hừ ! Tuy rằng thịt bò nạm cậu kho thật sự rất ngon ...... Hừ !

      Quách Trí ráng kìm lại, nhắn trả lời : 【Hôm nay cơm nước xong mới về, giúp mẹ tôi.】

      Nhắn xong, lại nhớ thương món thịt bò nạm kho tàu của Alex hồi lâu, thèm chịu nổi, gân ̉ lên hét :" Mẹ -----! Tối nay con ăn cơm ở nhà! Có thịt bò hả ? Nấu thịt bò !"

      Từ trong phòng truyền ra câu trả lời chậm rãi của mẹ già :" ----- có ------, muốn ăn, thì siêu thị mà mua, tao nấu cho mày."

      "Vâng ạ!" Quách Trí đáp. Tức thì đạp Quách Hằng:" Nhanh lên, nghe thấy ! mua !"

      Nhìn bầu trời nắng choi chang ngoài khung cửa, dưới dâm uy của bà chị ác bá cường hào, Quách Hằng bấm bụng chịu đựng mà bỏ ipad xuống.

      Nghe thấy bà chị hét lên từ đằng sau:" Động tác nhanh nhẹn chút ! nhanh về nhanh! Đừng để muộn bữa trưa ! "

      Chị gái tốt thật đấy, quan tâm săn sóc em trai quá cơ !

      ***

      Quách Trí về ăn cơm, Alex thở dài. Nghĩ nghĩ rồi gọi điện thoại cho người đại diện :" .... Tối nay ăn bữa cơm chứ ?"

      Cũng một thời gian rồi gặp người đại diện, toàn là thông qua điện thoại, cũng nên liên lạc một chút tình cảm.

      Người đại diện là một tên gâu độc thân chừng ba mươi tuổi, gọi cái ra liền.

      Ăn bữa cơm mà sồn sột sồn sột, nhìn cũng có chút lôi thôi lếch thếch. Khiến Alex cũng cảm thấy đau cả trứng.

      Hồi cậu mới vừa đến Đế Đô, vẫn là một thằng nhóc ngây ngô biết gì, người ta giới thiệu người đại diện cho cậu, cậu vẫn rất cảm kích. Bởi vì bản thân có nhiều mục tiêu theo đuổi, chết vì đói là được, theo người đại diện này kiếm ăn, cũng cảm thấy sao cả.

      Đến sau này theo Quách Trí, Quách Trí ngừng tỏ thái độ coi thường đối với người đại diện phế thải của cậu.

      Quách Trí quen biết ít người đại diện, trong đó có mấy người đại diện kim bài rất trâu bò. có gì ngạc nhiên khi chướng mắt người đại diện này của cậu.

      Đến cả cậu, lúc này tỉ mỉ đánh giá người đại diện của mình, cũng cảm thấy nhức cả trứng. Cậu chính là một người rất suy sụp, đối với chính bản thân mình vẫn nhận thức một cách rõ ràng, giờ đây nhìn lại người đại diện này, mới phát hiện cũng là một gã bạc nhược.

      Năng lực bình thường, thực sự chẳng ra làm sao khi lăn lộn trong nghề đại diện .

      Vốn dĩ cậu muốn liên lạc với ta chút tình cảm, để ta suy nghĩ nhiều về công việc cho cậu một chút. Kết quả thấy dáng vẻ này của ta, mới phát hiện ra dường như ta cũng khẳng khá hơn mình là bao. khỏi cảm thấy mất hứng thú.

      Người đại diện lại phát hiện ra cảm xúc biến hóa của cậu, ta ăn đến là vui vẻ. Nghĩ rằng nhóc Alex này xem như có lương tâm. Cuối tuần còn nhớ đến tên đàn ông độc thân như ta.

      Nghĩ tới một vài kẻ vô ơn phụ nghĩa, ta dẫn dắt họ ra mắt lần đầu tiên, kết quả có được cơ hội rồi thì mấy kẻ đó liền vỗ cánh bay cao, ném ta sang một bên. Thật mẹ nó bạc bẽo !

      Nghe người đại diện oán giận, Alex nói gì, im lặng rót đầy rượu cho ta.

      Cảm thấy các tiền bối làm rất đúng, cũng làm tấm gương cho cậu.

      Tốt rồi. Trở về nói chuyện với chị Quách một chút thôi, đường nước bước của chị Quách rộng lớn, nhờ chị Quách giúp cậu đổi người đại diện thôi.

      Cậu biết cậu đưa ra cầu này, chị Quách nhất ̣nh sẽ giúp đỡ.

      Chị ấy thích cậu vươn lên, thích cậu để tâm vào công việc.

      Chị ấy thích cậu làm những việc này, thực tế cá nhân nhận được lợi ích nào, tất cả đều là muốn tốt cho cậu.

      Chị Quách chính là như vậy.

      Alex thở dài, lấy chìa khóa ra và vặn mở cánh cửa.

      Có hơi muộn, phòng khách tối om.

      Nhưng huyền quan lại sáng đèn, ánh sáng êm dịu chiếu xuống ̉nh đầu, bao trùm người đứng trong đó.

      Như thể nói lên, về rồi à, về rồi à .

      Alex biết, Quách Trí đã trở lại .

      Cậu đứng trong ánh sáng đó, biết ở nhà, trong lòng ..............

      Căng đầy .
      Tôm Thỏ, levuongChris_Luu thích bài này.

    2. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,165
      Được thích:
      12,955
      Chương 56
      Edit : Michellevn

      Alex vọt vào tắm rồi leo lên giường nhẹ nhàng ôm lấy Quách Trí, liền biết ngay giả vờ ngủ.

      Thật kỳ lạ, có bằng chứng, chỉ là biết thôi.

      Chị ấy ..... vẫn còn giận sao ? Alex dụi dụi vào gáy , ôm chặt vào lòng. Một lát sau, rì rầm gọi :" Quách Trí....."

      Quách Trí vẫn nhúc nhích.

      " Xin lỗi ..... " Cậu thấp giọng nỉ non.

      Cơ thể Quách Trí cứng đờ trong giây lát, cuối cùng cũng mềm lại, làm bộ được nữa.

      " Bỏ , sao đâu." xoay người nằm thẳng, nhìn trần nhà, cảnh cáo bằng giọng nhàn nhạt :" có lần sau ."

      "Vâng." Cậu đáp. Mềm mỏng, ngoan ngoãn, còn bám người. Ôm siết lấy càng chặt.

      Quách Trí thở dài.

      "Alex......" quay sang nhìn cậu, gương mặt khôi ngô của cậu kề sát gương mặt , bảo :" Cậu thể như vậy. Cậu phải ....."

      Sau khi cân nhắc từ ngữ, nói:" Cậu phải hiểu rõ, giữa hai chúng là tình huống gì ....."

      Chẳng qua chỉ là nam nữ qua lại theo nhu cầu mà thôi. nghĩ vậy, cảm thấy hơi thẫn thờ.

      Alex lại lật người, nằm sấp xuống nhìn . Trong bóng tối đôi mắt cậu vẫn trong suốt sáng ngời, trong đáy mắt là sự kiên ̣nh thuần khiết.

      " Em rất rõ ràng mà ...." Cậu nói. Chợt cúi đầu mổ nhẹ lên môi , dán sát lên môi , thì thầm :" Chính là em thích chị, chị thích em ....."

      Quách Trí bất ngờ phòng bị, được bày tỏ ngay mặt.

      Mà cũng chỉ là một cái chớp mắt mơ hồ.

      Giống như có thời gian nửa giây như thế, đầu nóng ran lên. May là chỉ là nửa giây, lý trí đã quay trở về .

      khỏi thở dài :" Cậu đó ..... Cậu đó ....."

      " Cậu chính là còn quá nhỏ tuổi, chưa gặp được nhiều người....." nhìn trần nhà chăm chú,"Mới gặp được người đối xử với mình tốt một chút, thì cậu cảm thấy thích...... thích này , phải kiểu thích như cậu nghĩ đâu ....."

      Alex ngắt lời , nói một cách nghiêm túc :" Em chính là thích chị."

      Quách Trí nghẹn họng, rối rắm cắn môi hồi lâu, nghĩ xem nên nói với cậu thế nào để cậu hiểu được. Cái chuyện thích này ấy mà ..... Nhất ̣nh phải nói rõ hàm ý ...... Chính là tăng từ cấp độ tình cảm đến cấp độ triết học.....

      Phiền ! Quách Trí nghĩ mà bực cả mình.

      " nói rõ với cậu được !" xoay người đưa lưng về phía cậu, có chút dỗi hờn.

      Alex ôm lấy . Hôn hôn vành tai , hôn hôn gáy , lại hôn hôn đầu vai ....

      "Ngủ !" nhắm chặt mắt lại và quát lên.

      Cơ thể căng lên, kháng cự. biết từ khi nào Alex đã có thể hiểu được phản ứng cơ thể của Quách Trí. Cảm nhận được sự phản kháng của , cậu dừng lại và chỉ nhẹ nhàng ôm lấy từ phía sau.

      "Chị Quách ...." Cậu nói, " Em muốn đổi một người đại diện tốt hơn."

      Quách Trí"Hừ" một tiếng, vẫn nhắm mắt :" Nên đổi từ lâu rồi. Cậu đừng gấp, đừng tự mình tìm vớ vẩn, để tôi tìm hiểu cho cậu một người. Bên trong nghề này, nước sâu."

      Alex nghiêm túc đáp ứng, sau đó lại gọi :" Chị Quách ..."

      " Hử ?"

      " Em thích chị . Ngủ ngon."

      "............" Quách Trí giơ chân đạp ngược lại phía cậu.

      Alex hứng chịu, siết chặt vào lòng, cọ cọ ̉nh đầu , yên lặng nhắm mắt lại, lên tiếng nữa.

      Đương nhiên cậu muốn độc chiếm. Nhưng cậu còn chưa từng có được, thậm chí còn chưa từng được cầm, thì nói gì đến độc chiếm?

      Mày phải ́ lên, Liêu Viễn !

      ***

      Sau buổi họp sáng thứ hai, buổi chiều Quách Trí vội vàng đến studio, trong lịch làm việc bận rộn, vẫn nhớ tranh thủ gọi điện cho Lâm Bác:" Có thời gian ? Ăn một bữa , có việc cần tìm ."

      "Vùng khác rồi, cuối tuần mới về. Chuyện gì ?" Lâm Bác hỏi.

      " Ò ! Vậy đợi về rồi nói sau, gấp. Khi về nhớ tìm em nhé ."

      " ..... Ok." Cúp máy.

      Quách Trí quen biết ít người đại diện, có mấy người rất trâu bò. Nhưng trước sau Quách Trí vẫn cảm thấy, Lâm Bác là siêu nhất.

      Trong giới này giống như những gì Quách Trí đã nói với Alex, rất thâm sâu. Kiểu vẫn còn vô danh như Alex hiện giờ, thực ra chỉ mới loanh quanh ở vòng ngoài mà thôi. Càng nổi tiếng, thì mới có khả năng tiếp cận với trung tâm. Càng đến gần trung tâm, thì càng biết được độ thâm sâu của nó.

      Quách Trí cảm thấy, Alex làm tốt, thì sớm muộn gì cũng nổi tiếng.

      Nhưng thằng nhóc này có phần đơn giản quá, lại có chút thành thật ngốc nghếch, để cậu ra ngoài như này, yên tâm. Nhất ̣nh phải có người đáng tin cậy như Lâm Bác dõi theo và bao bọc cậu thì mới thực sự yên tâm .

      Nói chuyện này qua điện thoại có vẻ hời hợt quá, thôi cứ chờ Lâm Bác trở về nói chuyện trực tiếp .

      Xét thấy trước đó nói rõ được chủ đề thích hay thích với Alex, nên Quách Trí ́ ý phải lạnh nhạt cậu, để cậu chán nản một chút. Đến buổi tối liền cự tuyệt lúc cậu đòi

      Alex dám ép buộc. Nhưng cậu dịu dàng vỗ về chơi đùa , hôn . Xém chút là Quách Trí chống đỡ được, may mà cậu dừng tay.

      khỏi thở phào, lại thầm nghiến răng.

      Tối thứ ba, Alex vẫn ngừng kiên trì. Sau khi cảm thấy cơ thể trở nên mềm mại, thì trong lòng chàng thanh niên trẻ cũng khẽ động, liền tăng thêm sức lực.

      Quách Trí hơi hơi giãy dụa và chống cự, nhưng cũng lên tiếng.

      lên tiếng quát cậu ngừng lại, Alex liền sáng suốt từ bỏ. Cuối cùng làm cho càng ngày càng nóng, càng lúc càng mềm, rồi biến thành một vũng nước xuân.

      Thành công chiếm lấy thành trì !

      Cảm nhận được sự mềm mại và nóng bỏng của cơ thể ......... Cuối cùng thì Alex cũng thấy nhẹ lòng.

      Cậu thích nhìn ánh mắt mê ly của , lúc này trong đôi mắt ấy chỉ có mỗi mình cậu. Cậu thích vuốt ve gương mặt cậu một cách mê đắm, đặt lên bờ môi cậu nụ hôn mà khó có người đàn ông nào từ bỏ được. Cậu thích mềm dẻo như dây leo quấn siết lấy cậu, hòa vào cậu làm một.

      mê luyến gương mặt và cơ thể cậu như thế !Tiếng rên rỉ của tựa như vui sướng, tựa như đau đớn.

      Điều này khiến cậu sung sướng gì sánh được, cảm nhận được rõ ràng sức hấp dẫn của dục vọng.

      Sau khi gặp được Quách Trí, sự lạnh nhạt đối với dục vọng của cậu bỗng trở nên mãnh liệt như sóng gió ập vào bờ.

      Muốn sở hữu.

      Muốn chiếm hữu.

      Cuối cùng, liền muốn độc chiếm.

      Quách Trí căm giận bản thân mình chết luôn. Mỗi lần chữ sắc đầu, là trụ nổi.

      Xong việc, tức giận đến mức muốn đập giường.

      Nhưng Alex dịu dàng vỗ về, bàn tay cậu ấp áp như có ma lực, từ từ xoa dịu cơn bực bội cáu kính của .

      Quách Trí thân bất do kỷ, cứ thế chìm vào giấc ngủ ngọt ngào trong vòng tay cậu .....

      Điều này thực sự ...... toang quá rồi, Quách Trí nghĩ.

      Vừa suy nghĩ, vừa vô thức xoay xoay cây bút ký giữa các ngón tay...... Xoay xoay xoay xoay, đầu đã bị cú một cái.

      " Làm gì thế ?" khom người nhặt bút lên, oán giận.

      " Lại dám câu giờ !" Boss Từ nói," Coi tôi là người chết à ?"

      "Em tìm ý tưởng nhá, trong đầu hình thành thứ gì cả, em phải suy nghĩ nhiều mà ." Quách Trí ngụy biện.

      " Xem tôi là kẻ ngốc hử ?" Hehe. Ý tưởng về một kế hoạch có thể giống câu giờ đến ngốc sao ?

      " Ok ok ok, chính là câu giờ một lát đấy, được chưa. Ngài mau về , trọng tải lớn như vậy cản trở tầm mắt em, ảnh hưởng đến lối suy nghĩ của em !" Quách Trí nói bằng giọng ghét bỏ.

      " Thế mà kỳ thị tôi !" Boss Từ bi phẫn," Mau làm việc ! Làm việc! được câu giờ !Buổi tối tăng ca! Suốt đêm!"

      Quách Trí nằm bò ra bàn :" Lại áp bức em, hôm nay em còn muốn về sớm đấy !"

      Còn muốn ra cây bài lớn đấy, chậc ! là hổ tướng dưới trướng Boss Từ, xưa giờ được sủng ái. Boss Từ nghe vậy, cũng chỉ biết véo mũi chịu đựng :" Rồi, cho câu giờ một lát. Câu xong thì nhanh chóng viết kế hoạch đấy. Ngày nào thì bàn bạc ? Nhất ̣nh phải nói rõ với tôi !"

      Càm ràm một trận xong, đỡ cái bụng lớn của mình lắc lư quay về phòng tổng giám của chính mình.

      Quách Trí liếc mắt xem thường, lắc lắc đầu, ngồi xuống lại bắt đầu tiến vào trạng thái công việc. mở lịch làm việc ra xác nhận lại thời gian sắp xếp một chút, đột nhiên nhớ ra .... đã tháng chín rồi nhỉ .....

      ngay sau khi tan tầm mà gọi điện cho một người bạn :" Có phải đổi mùa thu đông lại sắp bắt đầu rồi hay ? Đã bắt đầu rồi à ? Nhanh thật đấy ...."

      Đổi mùa hè thu, Alex nắm bắt được phần nhỏ nhặt sau cùng. Thương gia và thương gia cũng giống nhau, động tác có phần nhanh chóng, lúc này đã bắt đầu chụp ảnh cho đổi mùa thu đông rồi. Lần này thể để Alex bở lỡ nữa.

      Quách Trí gọi điện thoại một vòng. Đây đã là lần thứ hai vì Alex mà nhờ vả những người bạn này. Lần này, giống như Lâm Bác, đã có hơn ba người đặt câu hỏi " Thằng nhóc này là ai vậy hả " .

      Quách Trí cười ha ha lấy lệ cho qua.

      Người sống theo bầy, người có thể làm bạn với Quách Trí, tất nhiên là ở phương diện nào đó cũng có tính cách thích hợp với Quách Trí.

      Bạn bè của đều rất năng suất, kế tiếp đó lần lượt để lọt một số dự án cho Alex. Đây mới chỉ là khởi đầu, cho nên Alex vẫn có thể kiếm được nhiều tiền trong mùa này.

      Mọi chuyện nên nói sớm, trước tiên cứ kiếm được tiền một cách chân thực đã.

      Quách Trí suy nghĩ rất lạc quan, cũng nghĩ rằng mình đã nói chuyện rất rõ ràng với Alex rồi. muốn giúp cậu tìm lấy một số hạng mục, quen biết nhiều người hơn, quan hệ giao tiếp nhiều hơn, giúp cậu kiếm được nhiều tiền hơn một chút, sau đó chờ Lâm Bác quay trở về thì đẩy cậu đến chỗ Lâm Bác.

      Quách Trí , sẽ để cậu uổng công gọi tiếng chị nhiều như thế.

      Đối với cậu, đã tận tình tận nghĩa rồi.

      Cuối cùng, khi nhận ra có điều gì đó ổn thì một tuần đã trôi qua. Vào tối thứ tư, Quách Trí cảm thấy phải nói chuyện với Alex một lần nữa.

      " Gần đây cậu có xem phòng ?" hỏi.

      vẫn luôn chờ cậu chủ động dọn , nhưng cậu ...... hề có biểu hiện muốn dọn .....

      Alex im lặng một lúc, rồi trả lời thành thật :" ạ."

      " Cậu ..... "

      " Chị Quách ." Cậu ngắt lời , nhìn vào mắt và nói," Nếu chị đuổi em , thì giờ em sẽ thu dọn đồ và ngay."

      Quách Trí suýt chút nữa thì tức chết. muốn nói cậu , nhưng nhìn bóng hình phản chiếu trong đôi mắt trong suốt của cậu, hiểu sao, lời nói đuổi cậu nói ra được.

      tức đến nửa ngày nói được, phất tay một cái liền trở vào phòng ngủ !

      Một lát sau, Alex cũng lên giường .

      Cậu ôm lấy , giãy ra khỏi người cậu. Cậu hôn , cuộn mình lại, lạnh lùng đáp lại cậu.

      thực sự rất tức giận.

      để ý tới cậu, Alex vẫn ôm chặt vào lòng.

      Cậu biết tức giận.

      Cậu cũng biết, chị Quách là một người có tính cách thất thường. Tính tình của có thể nói là nóng nảy, mọi người đều có hơi sợ . Cậu cũng được nếm mùi tính cách của qua công việc.

      Thế nhưng, trong căn phòng này, chưa lần nào phát giận với cậu.

      Chưa từng có.

      Cậu ngoan cố ỷ lại vào như vậy, ràng cũng tức giận như thế, vậy mà vẫn lời khó nghe với cậu.

      Chị Quách bề ngoài cứng rắn, nhưng bên trong lại .... rất đỗi dịu dàng.

      Alex vô cùng hy vọng, có ai khác có thể nhìn thấy dịu dàng này của nữa.

      dịu dàng như vậy, nếu mở miệng đuổi cậu , cậu nhất định thu dọn đồ và rời ngay lập tức.

      Bởi vì điều đó có nghĩa là thực ghét cậu.

      Cậu muốn bị ghét.

      Nhưng trước khi điều đó xảy ra, nếu cậu có thể ỷ lại được ngày nào cậu ỷ lại ngày đó.

      Cảm thấy bản thân mình hình như có chút .... điên cuồng.

      Thứ năm, Quách Trí nhận được điện thoại của Lâm Bác. ta trở về được mấy ngày, nhưng vẫn luôn bận rộn, rút ra được lúc nào rảnh rỗi.

      " Tối nay tôi có cái tiệc quan trọng, sau đó rảnh. Có điều khá muộn. Sáng mai lại phải bay tiếp. Chuyện của em có gấp ? Nếu đợi tôi trở lại." ta .

      " Gấp !" Quách Trí dứt khoát ," Tối nay luôn ! Em đợi ."

      Tốc chiến tốc thắng, tranh thủ giải quyết chuyện của Alex !

      Sau đó kêu cậu dọn ! Nhanh gọn !

      Quách Trí cũng thể , rốt cuộc vì sao trong lòng mình lại hoảng loạn.

    3. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,165
      Được thích:
      12,955
      [​IMG]
      Chương 57
      Edit : Michellevn

      Lâm Bác nhìn chằm chằm vào bức ảnh chụp.

      Nâng ly rượu lên, quay đầu sang chỗ khác, ngửa đầu uống hơi cạn sạch nửa ly rượu whisky, sau đó mới thở ra hơi.

      Quách Tiểu Trí điên cuồng tìm ta, còn chịu qua điện thoại, ta cho rằng gặp chuyện gì đó khó khăn . Kết quả .....

      Kết quả làm ta đau trứng .

      " Uống chậm chút , bữa tiệc vừa rồi uống cũng ít hả ?Như vậy rất hại sức khỏe đó. đừng uống nữa, uống Diet Coke là được rồi. Gần đây cũng mập rồi đấy." Quách Trí vẫn chưa phát giác ra, còn nhắc nhở Lâm Bác.
      [​IMG]
      (*)Diet Coke (hay là Coca cola light tại nhiều quốc gia ngoài Hoa Kỳ) là loại thức uống có ga có đường, cho người ăn kiêng của hãng Coca Cola ra đời năm 1985.

      Lâm Bác thừa nhận là tiệc tùng quá nhiều, vận động quá ít, gần đây quả thực có chút tăng cân. Trước kia ta từng có cơ bụng, sao cũng thể so sánh với Alex được, nhưng vẫn có thể đếm ra tám khối, giờ biết có còn nữa hay . Nếu còn đáng tiếc.

      Quách Trí háo sắc, còn cuồng cơ bắp nữa.

      ta mập chỗ nào chứ ? ta mập ở đâu hả ? ta mập chỗ nào hả ?

      Lâm Bác tức đến suýt thì bốc khói lên đầu.

      ta dù cho công tác vùng ngoài thì cũng mang theo đồ tập thể hình và quần bơi. Khách sạn có phòng tập thể dục và hồ bơi, dù mấy năm đầu ta thường xuyên rèn luyện cho lắm, nhưng cũng gác lại, vẫn luôn chú ý giữ gìn vóc dáng cơ thể.

      Thế éo nào tới miệng Quách Tiểu Trí lại trở thành " Gần đây cũng mập rồi ?"

      ta ào ào lật giở tài liệu trong tay. Thông tin được làm rất chi tiết, từng tham gia những hạng mục nào, phong cách cá nhân vân vân, vừa nhìn đã biết là của Quách Tiểu Trí.

      Phía sau ́nh kèm một số hình ảnh.

      Lâm Bác giở đến một tấm, thằng nhóc này chỉ mặc mỗi chiếc quần jean, để trần thân ngồi bên cửa sổ, ngâm mình trong ánh nắng mặt trời. Bả vai rộng lớn, bắp tay chắc khỏe, đường nét rõ ràng, cơ bụng thì lại càng khỏi phải bàn, làm nổi bật vòng eo săn chắc vô cùng hấp dẫn. người có chút mỡ thừa nào, hormone quả thực là muốn bùng nổ.

      Dùng ánh mắt chuyên môn đánh giá, Lâm Bác khen ngợi vẻ đẹp và vóc dáng cùng khả năng hút fan của thằng nhóc này.

      Còn xem bằng góc độ cá nhân, thì Lâm Bác nhìn thế nào cũng thấy khó chịu. Đúng là đã tìm ra được nguyên nhân Quách Tiểu Trí chê ta mập rồi !

      Nói thế nào thì ta cũng đã qua tuổi nhi lập( ba mươi), gìn giữ đến đâu nữa, vóc dáng có thể so sánh với loại người mẫu tiểu thịt tươi này được sao?

      Đồ Quách Tiểu Trí này có mới nới cũ, quả thực làm người ta hận đến nghiến răng.

      Càng khó chịu hơn nữa là ta nhận ra khung cửa sổ trong tấm ảnh !

      Căn hộ của Quách Tiểu Trí là phòng view phong cảnh, một bên phòng ngủ chính hướng ra phong cảnh bên ngoài là cửa sổ sát đất. Bên cạnh là cửa sổ có bệ ngồi. Thằng nhóc kia ngồi bệ cửa sổ đó.
      [​IMG]
      Tuy tấm ảnh đã được phần mềm xử lý, nhưng Lâm Bác đoán có thể nó được Quách Trí chụp bằng điện thoại di động. Điểm chết người chính là, góc chụp này ..... chắc chắn là được chụp khi nằm giường.

      Lại nhìn thằng nhóc này, người chỉ mặc độc cái quần jean .....

      Tám chín phần mười là ...... sau đó Quách Trí tiện tay chụp.

      Chắc là chụp ra có chút cảm giác, nên chỉnh sửa một chút rồi nhét vào lý lịch này.

      Khó chịu !

      Quả thực là thể bực bội hơn được nữa !

      " Thế nào? tệ hả ? Em cảm thấy cậu ấy rất có tiềm năng." Quách Trí vẫn hề nhận ra, cứ thao thao bất tuyệt, dồn hết sức mà đề cử(*) cho Lâm Bác." Độ cảm ống kính vô cùng tốt. Em nói biết nhé, hạng mục lần trước của chúng em, lão Tiêu khen cậu ấy đấy. Em nói nè, thật sự là cậu ấy vừa đứng trước ống kính là tỏa sáng lấp lánh ngay!"

      *Gốc là An Lợi (安利) ghi và đọc giống Amway, tập đoàn có trụ sở chính tại bang Michigan (Mỹ), sử dụng hình thức marketing trực tiếp để bán nhiều loại hàng khác nhau. Ngoài ra “An lợi” được cư dân mạng dùng với nghĩa là “đề cử”.(bachhoacac.wordpress.com).

      Nó là bóng điện à ? Tỏa sáng lấp lánh.

      Lâm Bác nghiến răng trèo trẹo, khép lại tư liệu:" Tôi vẫn phải nhìn người thật một chút rồi mới nói tiếp được. Nếu thật sự là hạt giống tốt, tôi sẽ nhận luôn."

      " Chắc chắn là ̉ phiếu tiềm năng. Bảo đảm sẽ hối tiếc." Quách Trí đưa ra lời thề son sắt.

      Vì thằng nhóc này, thực gắng sức nhỉ .....

      Lâm Bác nghiến răng, lại nghiến răng .....

      " Em sống chung với cậu ta hả ?" ta nói thẳng luôn.

      Quách Trí đề cử Alex đến sùi bọt mép, lúc này cái miệng vẫn chưa khép lại được, bị lời nói của Lâm Bác làm cho đứng hình.

      Lâm Bác nhìn miệng thì há hốc, nhưng con mắt lại bắt đầu láo liên, liền nổi sùng lên bảo :" Đừng nghĩ tới chuyện bịa đặt. Đó phải là cửa sổ nhà em sao !" Tập tài liệu trong tay ta run lên.

      Toang rồi !

      Quách Trí ngờ Lâm Bác lại nhìn kỹ vậy, rõ ràng là đã xử lý ảnh rồi mà.

      " Em sao hả ? Còn trâu gìa gặm cỏ non ?" Lâm Bác lại lật ra phía trước," Bao nhiêu tuổi nào ? Ò.... Năm nay mười chín ? Hai mươi ?"

      " Hai mươi rồi. Sắp hai mươi rồi!" Mặt mo của Quách Trí hơi hơi nóng.

      Lâm Bác gật đầu :" Em ngon." Tiến bộ rồi

      "Chậc !" Quách Trí phục, nói :" Đừng nói với em là chưa từng ngủ với mấy con bé mười tám mưới chín nhé !" Nói sao thì cũng tin đâu.

      " Mười tám.Nhỏ nhất mười tám." Lâm Bác cũng thẳng thắn," Tôi đụng tới trẻ vị thành niên."

      " Vậy sao còn nói em !" Dựa vào cái gì chứ .

      " Đàn ông có thể giống phụ nữ sao ?" Lâm Bác lườm .

      Quách Trí chính là phiền cái giọng điệu này. Gân ̉ lên cãi :" Tại sao giống? Dựa vào cái gì mà có thể khác nhau? Dựa vào cái gì mà có thể ngủ với mấy con bé mười tám tuổi, mà em thì lại thể ngủ với thằng nhóc hai mươi tuổi hả ?"

      Lâm Bác châm điếu thuốc, rít một hơi, thong thả phun ra làn khói trắng, hỏi :" Tôi dám nói cho mẹ tôi biết là tôi đã ngủ với gái mười tám tuổi. Em có dám nói với mẹ em ?"

      Nói xong, mỉm cười nhìn Quách Trí.

      Quách Trí nghẹn họng ...... Đầu bốc khói !

      Lâm Bác nhìn tức đến trợn mắt há mồm, kìm được bật cười ha ha. Cảm giác khó chịu này mới xem như lui phần nào.

      " cứ nói được hay được ?" Quách Trí hỏi mà thở phì phì, uống Diet coca của . Hôm nay lái xe, thể uống rượu.

      " Được hay cũng phải chờ tôi về mới nói tiếp. Sáng mai tôi bay rồi." Lâm Bác nói.

      Quách Trí nhớ ra hỏi :" Sao thế, chuyện công ty à."

      Lâm Bác là một người có nhiều tham vọng, khi công việc kinh doanh của công ty ổn định và mở rộng, ta dần lấn sân sang lĩnh vực điện ảnh và truyền hình.

      Nhắc đến sự nghiệp của mình, khuôn mặt của Lâm Bác liền nổi lên sự tự tin tính toán kỹ càng:" Cho tôi thời gian một hai năm nữa, thay đổi hoàn toàn !"

      Quách Trí chính là thích dáng vẻ tự tin và tràn đầy năng lượng này của ta.

      Cho dù đàn ông hay phụ nữ, đều thích kiểu người tự tin, có năng lực và tham vọng. Hầu hết những người bạn qua lại thân thiết với đều là người như vậy. Mà Lâm Bác, Cố Thanh Hạ là đại diện tiêu biểu.

      Họ trò chuyện rất lâu, rồi mới bước ra khỏi quán bar.

      " Lái xe phải ? Đưa tôi về ." Lâm Bác hề khách sáo với Quách Trí.

      " Tài xế của đâu?" Quách Trí hỏi. Rõ ràng lúc đến là tài xế đưa ta tới mà.

      " Vốn cũng rất muộn rồi, tôi lại biết rốt cuộc em là chuyện gì, tính nói đến khi nào. Nên kêu cậu ta về rồi . , đưa tôi về."

      Khi xe đến dưới lầu nhà của Lâm Bác, Quách Trí cài số P ( Parking - Đỗ xe) rồi đẩy Lâm Bác.

      " Dậy, dậy, này, tới rồi !"

      Lâm Bác tỉnh dậy dụi dụi mắt, dường như vẫn có hơi mơ hồ.

      Quách Trí nằm sấp lên tay lái nhìn ta :" Uống nhiều ha ....."

      " Bữa tiệc hồi tối uống nhiều .... Hôm nay gặp chính là lão tổng của Điện ảnh Thành Thành ...." Lâm Bác xoa xoa mặt .

      " Được rồi, nhanh , nghỉ ngơi sớm chút, mai còn bay đó, vẫn nhớ dậy sớm chứ ?" Quách Trí xua ta xuống xe.

      Lâm Bác "Ờ " tiếng, nhưng mở cửa xuống xe ngay.

      "Quách Trí...." ta mượn men say mà cầm lấy tay Quách Trí đặt ở phía ," Hôm nay ở đây ....."

      Quách Trí do dự.

      Quả thực do dự. Lời mời của Lâm Bác, với , cũng phải là thể.

      Sau khi lên giường với Triệu Thiên Trác, tự mình cảm thấy, tính chất biệt lập(*) nảy sinh về mặt nam nữ do Alex bị phá vỡ rồi. cảm thấy mình lấy lại được con người trước kia của mình, bị ai kìm hãm.

      (*)Thuộc tính mà thứ cho phép thứ khác cùng tồn tại trong cùng phạm vi với chính nó.(hQuách Tiểu Tríps://vtudien.com)

      Cũng lâu lắm rồi ở cùng Lâm Bác. Hôm nay thiên thời địa lợi nhân hòa, thực phải là thể.

      Chỉ là .......

      Chỉ là .......

      khỏi nhớ tới tuần trước, tối thứ sáu về, thứ bảy mới về, dáng vẻ Alex đứng ở cửa nhìn .

      Đôi mắt đỏ rực, dưới cằm lên lớp râu màu xanh, cảm giác tiều tụy thể tả nổi.

      À mà lúc đó cậu còn gọi tên , hình như muốn với điều gì đó. Nhưng bị chặn lại.

      Lúc ấy cậu muốn gì với nhỉ ?

      Chẳng lẽ là tỏ tình sao ?

      Thằng nhóc này .....Tỏ tình mà cũng làm người ta bất ngờ kịp phòng bị. Nằm sấp bên cạnh , nhìn bằng con mắt đen thăm thẳm.

      ' Em biết, chính là em thích chị, chị thích em' Cậu vậy.

      Lời thoại này, y như trong bộ phim thần tượng học đường. Cậu cũng giống ngôi sao thần tượng trong phim học đường, đẹp trai và trẻ trung.

      Ấy vậy mà khiến cho lái xe già đây, trong nháy mắt hồi sinh tâm hồn thiếu nữ.

      "Quách Trí?" Lâm Bác vẫn đợi trả lời.

      Quách Trí thoát khỏi dòng suy nghĩ miên man ngắn ngủi của mình, nhìn Lâm Bác ....

      , phải biệt lập ...... Ảnh hưởng mà Alex mang đến cho bị loại bỏ..........

      Chỉ là ......

      Chỉ là Alex còn quá , lần trước với Triệu Thiên Trác, làm cậu sốc lắm rồi. Cậu còn cho rằng cậu thích . Đối với cậu bé si tình này, loại sốc này ...... tỉ mỉ nghĩ lại, ra khá tàn nhẫn.....

      , nghĩ như vậy .....nhớ tời ngày đó cậu muốn dùng sức mạnh với , những chỗ cậu gặm cắn , đều là những nơi để lại dấu vết người .....

      Aizzz, nhớ tới cái này ....... sao lại cảm thấy .........đau lòng quá vậy ?

      lại liếc nhìn Lâm Bác.

      , , , thực phải vì Alex mà nảy sinh tính chất biệt lập với người khác. Chỉ là mềm lòng mà thôi. Cảm giác sốc đó, trải qua lần là đủ rồi.

      Nếu thêm nữa, e là cậu nhóc như Alex thể chịu nổi.

      Đúng, chỉ là mềm lòng mà thôi.

      lương thiện nhé ! Đúng !

      " thôi !" Quách Trí làm ra vẻ ghét bỏ, ," Muộn lắm rồi đấy, ngày mai dậy được đấy, đừng có để lỡ chuyến bay đó."

      Lâm Bác gì, nhìn Quách Trí cách sâu xa.

      Quách Trí bị ta nhìn có chút nổi da gà, lại có chút chột dạ.

      "Quách Trí....." Lâm Bác mở miệng xa xôi," Kiểu nhóc con đó ...... đùa giỡn là được rồi, em đừng có mà nghiêm túc."

      " gì thế ?" Quách Trí cười gượng.

      " Cậu ta mới hai mươi. Cậu ta có thể chơi với em được bao nhiêu năm? Nếu cậu ta lăn lộn ra hình dáng gì, có phải vẫn phải được em bao nuôi hay ? Nếu cậu ta kiếm được, còn đồng ý ở bên em hay sao?" Lời của Lâm Bác sắc bén, hề thương tiếc," Em đừng để mình dây dưa."

      Quách Trí cười nổi nữa. Trong xe rơi vào trầm mặc.

      Mãi lâu sau, Quách Trí :" Mau , đừng có để ngày mai dậy được."

      Lâm Bác thở dài, mở cửa xuống xe, khom người xuống nhìn Quách Trí và :" Nhớ kỹ lời của tôi. Đợi tôi về chuyện với em tiếp."

      xong, mới "rầm " cái đóng cửa xe lại.

      Trong bữa tiệc ta uống ít, vừa rồi lắc lư xe suốt quãng đường, men rượu bốc lên.Lồng ngực ta khó chịu, có chút buồn nôn. đợi Quách Trí nổ máy xe lái , ta tiến vào tòa nhà trước.

      Sau khi Lâm Bác rồi, Quách Trí cũng sang số chạy xe ngay.

      ngồi trong xe, dựa vào lưng ghế, ngả đầu vào gối cổ, tầm mắt xuyên qua cửa kính xe, có chút mờ mịt.

      Đến cả Lâm Bác, cũng cho rằng và Alex mà ở bên nhau căn bản là chẳng có tương lai gì cả, chỉ là tự dây dưa sao ?

      lúc sau, nhắm mắt lại, day day khóe mắt.

      Thực ra, cần phải tới ai cho rằng hay cho rằng, bởi vì đây ...... vốn là .
      Tôm Thỏ, A fang, levuong2 others thích bài này.

    4. levuong

      levuong Well-Known Member Staff Member Super Moderator VIP

      Bài viết:
      1,235
      Được thích:
      4,727
      Haizz.hết cả hồn. May mà quách gia k ở lại với lâm bác....
      Công nhận chàng lâm bác này cũng soi kĩ ghê.haha
      michellevn thích bài này.

    5. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,165
      Được thích:
      12,955
      [​IMG]
      Chương 58
      Edit : Michellevn

      Quách Trí có việc về ăn cơm chiều, Alex liền ra ngoài chơi với bạn. Dẫu sao thứ năm rồi, cảnh đêm cũng bắt đầu trở nên sôi động.

      Có điều cậu cũng chơi quá muộn, tầm mười giờ về đến nhà. Vì thứ sáu vẫn là ngày làm việc, cậu sợ về quá muộn, gây ảnh hưởng đến giấc ngủ của Quách Trí.

      Kết quả về đến nhà, trong phòng tối om. Đèn huyền quan bật, điều đó có nghĩa là Quách Trí vẫn chưa về.

      Alex trầm lặng đứng ở cửa lúc rồi bật điện ở huyền quan lên.

      Cậu tắm, thay bộ quần áo ở nhà, bước ra phòng khách với mái tóc khô được nửa, liếc nhìn đồng hồ treo tường.

      Quách Trí vẫn chưa về ....

      Cậu cũng bật điện lên, chỉ bật ngọn đèn ở huyền quan, ánh sáng chiếu đến phòng khách rất yếu ớt.Cậu ngồi trong phòng khách mờ tối, trầm lặng hút thuốc.

      chưa hôm nay về, cậu nghĩ, có lẽ chỉ là mải buôn chuyện với bạn bè mà thôi.

      Cậu cố gắng tự an ủi mình bằng cách này. Nhưng nghĩ đến ngày hôm đó, cũng đến rất muộn, mới nhắn tin buổi tối về. Alex liền cảm thấy hơi khó thở.

      Cậu ngồi ghế sofa gục đầu hút thuốc cách trầm lặng, cánh tay để đầu gối, cái đầu gục xuống gần như sát với đầu gối.

      Thời gian trôi qua từng chút , cậu hút thuốc hết diếu này đến điếu khác.

      biết điếu thứ mấy, thuốc lá cháy hết, bỏng tới đầu ngón tay. Alex bị đau, buông lỏng ngón tay ra, tàn thuốc rơi xuống sàn.

      Cậu nghiền tắt tàn thuốc, cúi người gục đầu vào giữa hai đầu gối. Ra sức chà sát khuôn mặt.

      Quách Trí...... Đừng hành hạ tôi !

      Xin em đó !

      sao Alex cũng là người đàn ông.

      Quách Trí ở bên người khác, cậu thể ngăn cản nhưng phải là để tâm.

      Với người đàn ông , loại chuyện này quả thực là dày vò tra tấn.

      Trong bóng đêm, bỗng nhiên vang lên tiếng động rất .

      Chìa khóa cắm vào ổ khóa, xoay vặn, cọ xát kim loại, cót két, rắc rắc. Giống như thanh tự nhiên.

      Alex đứng bật dậy. Có thể là trong lòng tràn đầy vui sướng và ngạc nhiên.

      Quách Trí thấy cậu đứng ở trước ghế sofa hơi giật mình. Thay giày xong bước tới:" Về sớm vậy à ? Sao chưa ngủ ?"

      Hồi tối Alex chơi cũng nhắn tin cho , cứ tưởng cậu về muộn lắm. ngờ, mình mới là người về muộn.

      " Về rồi ....." Alex kìm nén niềm vui trong lòng, cố gắng bằng giọng bình tĩnh," Đợi chị đó."

      Quách Trí cũng chẳng thể nào nhận ra được tâm trạng lên xuống của cậu, " Ừm" tiếng hơi lãnh đạm. Đưa tay xoa xoa cái cổ cứng ngắc của mình, bước vào trong.

      Ánh mắt đảo qua bàn trà, bước chân chợt dừng lại.

      Trong gạt tàn, tàn thuốc chất thành đống.

      Vừa rồi cậu ...... Chưa ngủ là vì, đợi .....

      Quả là hôm nay trở về ..... có hơi muộn.....

      Quách Trí ngước mắt lên, cứng đờ chuyển ánh mắt từ bàn trà xuống thẳng sàn nhà, khẽ :" Ngủ sớm chút , tôi mệt rồi."

      Nếu mệt, đồng nghĩa với việc muốn làm tình. Nhưng sau khi tắt đèn, Alex vẫn cảm thấy hôm nay Quách Trí đối với cậu đặc biệt lãnh đạm. Thể phản kháng gay gắt đối với thân mật của cậu lúc giường.

      Hôm nay gặp ai ? chuyện gì? Tại sao tâm trạng lại sa sút? Tại sao lại phiền muộn ? Tại sao lại lạnh nhạt với cậu ?

      Cậu thể hỏi. Quách Trí vừa ý khi cậu can thiệp vào cuộc sống riêng tư của . Mà cho dù cậu có hỏi, cũng cho cậu biết.

      Alex chỉ có thể suy nghĩ trong đầu, đêm cứ thế trôi qua .

      Thứ sáu, tâm tình Quách Trí giảm sút. Các đồng nghiệp phát ra, chính là do trong công việc luôn nghiêm khắc với bản thân, để những cảm xúc bên ngoài ảnh hưởng đến công việc mà thôi.

      Trùng hợp là có người cũng có tâm trạng được tốt lắm.

      " Cùng nhau ăn cơm tối chứ ?" ́ Thanh Hạ gọi điện thoại qua.

      " Ăn cơm có chút xa, hơi kéo tiến độ rồi, chắc khoảng tám giờ tớ mới làm xong . Tớ có cơm hộp xong xuôi rồi." Quách Trí ở studio.

      "Vậy đợi cậu xong việc gặp cái." ́ Thanh Hạ ," Chán."

      "Ok." Quách Trí ." cũng chán.

      Sau đó gửi tin nhắn cho Alex : 【Tối nay ăn cơm nhà. Có lẽ về muộn, uống rượu với Thanh Hạ. Cậu ra ngoài chơi , cần đợi tôi.】

      Hôm qua về muộn, cậu đợi , hút đầy cả gạt tàn thuốc. Cả một tháng này cậu hút thuốc , thấy cũng nhiều bằng tối qua.

      Cậu nghĩ gì, chỉ nghĩ sơ sơ cái đoán ra.

      Cậu sợ đêm về ! Giống như ngày hôm đó .

      Bây giờ Quách Trí cũng thèm điếu thuốc. Nhưng trong studio cấm hút thuốc, đành phải nhịn. Thôi vậy, chờ tối , phải uống trận đời với Thanh Hạ.

      ........

      "Sao lại đến đây ?" Quách Trí xong việc, đến chỗ hẹn, hỏi bằng giọng đau trứng.

      cởi giày bước vào trong phòng, ngồi xuống tấm chiếu tatami.

      Nơi này có tên là "Thiền trà nhất vị", đúng như tên gọi, hiển nhiên là nơi uống trà. Mà với mong đợi của Quách Trí là chị em hai người chén thù chén tạc ...... cách xa vạn dặm. Mặc dù cũng là chén này chén nọ. Nhưng thứ mà Quách Trí muốn uống là rượu ! Là rượu cơ!
      [​IMG]
      cần người pha trà, bản thân ́ Thanh Hạ chính là cao thủ trà đạo. hãm ấm trà ngon, đậy nắp sứ lại, lát sau nhấc lên, hương trà tản ra bốn phía.

      " Ngày mai tớ có việc, hôm nay thể say rượu." ấy bằng giọng bất lực.

      phải ấy muốn uống rượu mà là được uống. Tâm trạng giờ của ấy, uống cái e là ngừng được.Huống chi bạn rượu lại là Quách Gia, đây cũng là hạng người uống rồi là ngừng được.

      " Sao vậy ? Chán gì ?" Quách Trí hỏi.

      ́ Thanh Hạ trầm mặc hồi lâu, :" Ngày mai tính gặp cha mẹ của Lý Thịnh."

      Quách Trí xém chút bị phỏng nước trà, hít hà mấy hơi, bằng giọng kinh ngạc :" Hai người đến bước này rồi cơ à ! "

      Năm đó, cũng suýt đưa Lâm Bác gặp cha mẹ. May là trước đó, cả hai phát ra vấn đề, sau đó chia tay trong hòa bình.

      Đó cũng là chuyện của nhiều năm về trước. Giờ hai mươi tám tuổi rồi, Thanh Hạ, cùng tuổi với .

      Mà Lý Thịnh, ba mươi ba tuổi, cùng tuổi với Lâm Bác.

      Ở độ tuổi này, gặp cha mẹ cũng phải chuyện tùy tiện qua loa, đây có nghĩa là mối quan hệ của hai người bước tiến lớn, có thể rằng vượt qua ngưỡng.

      " Tớ nghĩ tớ nên lời chúc mừng mới phải đấy." Quách Trí .

      ́ Thanh Hạ lườm trắng mắt.

      " Thế nhưng nhìn cậu thế này ....." Quách Trí tiếp," Xem ra muốn cho tớ chúc mừng ?"

      "Đây phải là ý nguyện của tớ." ́ Thanh Hạ có chút phiền muộn," Là tớ khiến Lý Thịnh tức nước vỡ bờ."

      " ́ Thanh Hạ, sao cậu cứ có phúc mà biết hưởng vậy ?" Quách Trí đau lòng nhức óc," Lý, người ta tốt biết bao ! Rốt cuộc là cậu hài lòng ở đâu hả ?"

      Quách Trí nghĩ ra. Nếu về Lý Thịnh, quả chê vào đâu được. Đó thực là người muốn tài năng có tài năng, muốn diện mạo có diện mạo, muốn xuất thân có xuất thân. Con người Lý Thịnh ấy mà, tầm nhìn cao, đầu óc chín chắn, khiến người ta hận thể dập đầu, gọi tiếng " Đại ca" .

      và Triệu Thiên Trác cũng từng chuyện về Lý Thịnh. Triệu Thiên Trác dù ở đâu cũng là quý công tử mắt cao hơn đầu, thế nhưng cứ ở trước mặt Lý Thịnh độ phục tùng cứ phải gọi là level max .

      Xác thực khả năng trước kia có phần phong lưu, nhưng đó phải là trước kia sao? giờ Lý Thịnh dính lấy ́ Thanh Hạ đến mức nào chứ, dưới buôn chuyện mệt mỏi của nhóm em quầy lễ tân, cả công ty đều biết hết. Cái đó quả thực là hận thể tự mình ngày ngày đưa đón.

      Nếu bây giờ cho Quách Trí người đàn ông như vậy, muốn kết hôn với , Quách Trí hề do dự mà lập tức lĩnh chứng ngay.

      ́ Thanh Hạ bị những lời này của Quách Trí làm cho á khẩu. Quả , đến cả người phụ nữ kiêu ngạo như đây, cũng cảm thấy có gì có thể bới móc được Lý Thịnh. Thế nên, rốt cuộc hài lòng Lý Thịnh ở đâu, vấn đề này, thực thể trả lời được.

      ấy rủ đôi mắt, nét mặt thay đổi.

      Thấy ấy như vậy, Quách Trí biết chắc mình chạm vào điều gì đó mà ấy muốn .

      Mỗi người đều có phạm vi chỉ thuộc về mình. Cho dù là bạn tốt đến đâu chăng nữa, quả thực phải chuyện gì cũng có thể ra. Có số chuyện, số lời, đôi khi thể cho ai được.

      Thanh Hạ là người có tính tình cực kỳ cao ngạo và lạnh lùng, dễ nghe chút gọi là nhiễm bụi trần, khó nghe chính là coi ai ra gì . Còn có được người bạn như đây, là hiếm rồi.

      Quách Trí thấy ấy muốn tiếp, dừng lại và chuyển chủ đề.

      "Tớ và Triệu Thiên Trác ..... gặp nhau hai lần ." ấp úng

      ́ Thanh Hạ sửng sốt, nhìn nét mặt Quách Trí, nhận định sắc bén :" Ngủ rồi à?."

      "Ngủ rồi." Quách Trí thừa nhận.

      "Vậy hai người ..... " ́ Thanh Hạ hỏi," Thế nào ?"

      " thế nào cả. tình tôi nguyện, lên giường lần. Ai mà thèm coi trọng, còn thế nào chứ ?" Quách Trí xem thường.

      Sau đấy Triệu Thiên Trác lại gọi điện thoại cho hai lần nữa, có vẻ như lúc này vẫn còn rất nhiệt tình với . thực tế, Quách Trí có nhiều suy nghĩ về ra, nếm được rồi chẳng còn mới mẻ nữa. Vì chuyện này mà Alex sốc nặng, tâm tình sa sút khiến có hơi đau lòng. cũng phải Triệu Thiên Trác là thể, nên cuộc điện thoại lại của ta từ chối. Lần gọi thứ hai ngụ ý ràng là muốn tiếp tục qua lại nữa.

      ́ Thanh Hạ nghe Quách Trí như vậy, quan sát thái độ của , thấy kiểu đằng nghĩ nẻo, liền yên tâm.

      Sau này, ấy nhắc chuyện này với Lý Thịnh. Lý Thịnh :" Loại chuyện nam nữ trưởng thành này, lẽ nào còn cần và em quan tâm sao."

      Chính xác, loại chuyện này dễ can thiệp lung tung. ấy cũng chỉ có thể quan sát mà thôi.

      Lên giường cũng có gì to tát cả, chỉ cần Quách Trí tự hiểu, rung động với loại phong lưu đa tình đó sao.

      ấy giễu cợt hỏi :" ta thế nào ?"

      Quách Trí hít hơi "shhi", nhớ lại :" Dáng người bình thường, kỹ thuật tệ."

      Kỹ thuật thực tệ , chắc chắn là cao thủ tình trường, chơi đùa đẳng cấp.

      Nhưng dáng người cũng thể làm hài lòng.

      ́ Thanh Hạ cũng thoáng nhớ lại vóc dáng của Triệu Thiên Trác, cao bằng Lý Thịnh, nhưng cũng thấp, dáng người ..... Theo tiêu chuẩn của người bình thường hoàn toàn ổn.

      ấy khỏi cau mày.

      " Tớ cậu ...... Đừng cố gắng lấy tiểu thịt tươi làm tiêu chuẩn chọn bạn đời cao lắm đấy ." Muốn tìm người đàn ông theo tiêu chuẩn hình thể của người mẫu chỉ có thể tìm người mẫu.

      Quách Trí cười " xùy " tiếng, sau đó lại rơi vào trầm mặc.

      ́ Thanh Hạ hơi hơi nghiêng đầu hỏi :" Sao ?"

      Quách Trí trầm mặc chốc lát mới nói :" Alex."

      "Cái đêm tớ về đó." cắn cắn môi, quay sang hướng khác," Alex ..... cậu ấy khóc..... "

      Chàng trai đó nằm vùi trong hõm cổ , nghẹn ngào.Xin đừng cần cậu. ..... mềm lòng được.

      ́ Thanh Hạ há hốc miệng cả nửa ngày, mới giương giọng lên tiếng "Hả ?" . có gì lạ khi ấy thể phản ứng lại, là .... Mặc dù đàn ông theo đuổi ấy rất nhiều, nhưng đều là những người đàn ông trưởng thành, có nghiệp thành công và bề dày gia thế. Loại hình tiểu thịt tươi như này, ấy thực chưa từng tiếp xúc. Trong mắt ấy, giống như đứa trẻ .

      Quách Trí cắn môi xong lại cắn móng tay, có vẻ phiền muộn.

      "Chính là tớ ..... đột nhiên cảm thấy ..... " ấp a ấp úng," Giống như hơi có lỗi với cậu ấy."

      Chính cũng cảm thấy quái lạ, nhưng lúc Alex ôm nghẹn ngào, quả có loại cảm giác kỳ lạ này. Y như là ngoại tình vậy.

      Cuối cùng ́ Thanh Hạ cũng hoàn hồn, nghe vậy mỉm cười:" Cậu có lỗi với cậu ta à ? Cậu ta ăn của cậu, ở của cậu, lấy thân báo đáp mà thôi. Cậu ta là gì của cậu hả ? Cậu ngủ với người đàn ông là có lỗi với cậu ta sao ?"

      Quách Trí vò vò tóc, ngả người ra sau, chống lên chiếu tatami, nhìn trần nhà, bằng giọng tự giễu:" Cũng đúng. Cậu ấy là gì của tớ chứ ?"

      ́ Thanh Hạ thực nghĩ rằng Quách Trí sắp hỏng rồi, ấy lạnh lùng gọi tên :" Quách Trí."

      Quách Trí đáp lại ấy. kéo chiếc túi xách qua, lục lọi lấy ra bao thuốc lá dành cho nữ. Đưa điếu cho ́ Thanh Hạ, mình cũng ngậm điếu. Lại lục tiếp, moi ra cái bật lửa, hai người châu đầu vào nhau châm thuốc.

      Cả hai đều nghiện thuốc lá và hầu như hút thuốc lá trước mặt người ngoài, tránh bị ép buộc phải đưa thuốc. Chỉ khi áp lực công việc quá lớn hoặc tâm trạng vô cùng phiền muộn mới thỉnh thoảng hút chút.

      Trong phòng trà nhất thời yên tĩnh, chỉ có làn khói tráng lượn lờ trong trung.

      Lúc này, hai người đều tâm tình phiền muộn.

      " , Thanh Hạ....." Quách Trí mở miệng ," Cậu và Lý Thịnh, rốt cuộc xảy ra chuyện gì ? nghiêm túc nhé, điều kiện của Lý Thịnh, cho cùng là cậu còn có gì là hài lòng ?"

      ́ Thanh Hạ rít hai hơi, rủ mắt :" Điều kiện của ấy ...... Cậu cũng biết, ai có thể bới móc ra cái gì hài lòng chứ ?"

      "Vậy cậu ..... có chuyện gì hả ? Sao tớ cứ cảm thấy cậu cam tâm tình nguyện vậy ?" Quách Trí cũng đau trứng thay cho Lý Thịnh .

      ́ Thanh Hạ trầm mặc giây lát rồi :" Tớ chỉ đơn giản là muốn kết hôn. Lý Thịnh... bức ép tớ quá chặt."

      Quách Trí nhìn ấy chăm chú:" Tớ bảo cậu tiếc phúc mà. muốn kết hôn ? Cậu tới làm con của mẹ tớ thử coi."

      Ánh mắt ́ Thanh Hạ ảm đạm. ấy gõ gõ tàn thuốc, hỏi ngược lại :" Dì có biết Alex ?"

      dao trúng phóc !

      Lợi hại !

      Nét mặt Quách Trí đau khổ :" Cậu gì chứ ? Nếu để bà ấy biết trong nhà tớ nuôi tên đàn ông, nhất định bà ấy phải giết tớ."

      thực tế cũng thể là nuôi. Alex chưa bao giờ tiêu tiền của . Chi dùng ở nhà đặt trong ngăn kéo tủ giày, quả lúc đầu Alex có dùng ít. Sau đó cậu trả lại. Mua rau mua thịt, cậu đều tự bỏ ra, dùng đến tiền trong ngăn kéo tủ giày nữa.

      Giống như ngày ngày Quách Trí mới là người thực ăn của cậu .

      Nhưng cậu sống trong nhà của Quách Trí, cũng xem như bù trừ cho nhau, Quách Trí cũng sẽ phải nói qua nói lại với cậu về chuyện tiền bạc này.

      Tự trong lòng biết mối quan hệ tài chính giữa hai người vẫn xem như rất rõ ràng, ai nuôi ai, và cũng ai tiêu tiền của ai.

      Nhưng cũng biết, trong mắt người khác thì chuyện phải như vậy !

      Hai người ở chung, người có nhà, có xe là Quách Trí. Người có công việc ổn ̣nh, thu nhập khá là Quách Trí.

      Quách Trí lại còn hơn Alex tám tuổi.

      Ai nhìn thì cũng đều cho rằng Quách Trí nuôi Tiểu bạch kiểm (*) !

      (*) Tiểu bạch kiểm : Trai bao, bồ nhí, vịt .....

      Ổn đấy !

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :