1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

TIỂU THỊT TƯƠI CỦA NỮ VƯƠNG - TỤ TRẮC(96(3)/133)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,164
      Được thích:
      12,954
      [​IMG]
      Chương 40
      Edit : Michellevn

      "Giờ tôi coi nữa rồi. Ai giới thiệu tôi cũng chẳng coi nữa." ta ," Sau này tôi nghĩ kỹ rồi, đàn ông mà phải lâm vào cảnh coi mắt, có nghĩa là bản thân trở thành Loser ( kẻ thua cuộc) rồi."

      " Chửi em chứ gì ?" Quách Trí trợn mắt.

      Lâm Bác mỉm cười :" Nữ giới khác. Đàn ông ấy mà, ba lăm bốn mươi tuổi tôi kết hôn vẫn chưa muộn. Em tin , dù có bốn mươi tuổi tôi kết hôn vẫn có thể tìm được hai mươi tuổi đấy? Nhưng phụ nữ khác, có lẽ là tuổi xuân ngắn hơn nam giới nhỉ ? Qua độ tuổi đó rồi, dễ tìm cho lắm."

      Đạo lý này đương nhiên Quách Trí hiểu, sầu nhất chính là cái này.

      " công bằng." bảo," Rất công bằng. Em nghĩ kiểu gì cũng thấy công bằng. Dựa vào cái gì chứ !"

      " Chẳng dựa vào cái gì cả, chính là vậy đó." Lâm Bác cười bảo.

      Quách Trí liền ỉu xìu, ngửa người ra dựa vào lưng ghế và chửi thề :" Fuck!"

      Dáng vẻ tức giận, thực ra vẫn rất xinh đẹp. Lâm Bác nhìn sườn mặt , sống mũi hếch cao, cái cằm đẹp đẽ, còn có cần cổ thon dài trắng như tuyết ......

      "Quách Trí." Yên lặng giây lát, ta khẽ kêu tên .

      " Hử?" Quách Trí quay qua nhìn ta.

      Cặp mắt đen láy sáng ngời lúng liếng, thần thái lúc nào cũng như vậy ..... Lâm Bác dướn hẳn người qua hôn .

      Quách Trí có chút bất ngờ, nhưng cũng phản kháng. nhắm mắt lại, đón nhận nụ hôn này. Đối với cách hôn của ta thực rất quen thuộc, sao cũng quen biết nhiều năm.

      Nhưng Quách Trí vẫn có thể cảm giác được, dường như tối nay nhiệt tình của Lâm Bác dành cho có phần khác biệt.

      Cuối cùng khi ta buông ra, mở mắt ra và cách lạ lùng :" Này là sao hả ? Đột nhiên động dục gì à ?"

      " phải động dục ...." Chóp mũi Lâm Bác gần như chạm chóp mũi , ta nhìn vào mắt , bằng giọng hết sức nghiêm túc :" Quách Trí, cho cơ hội nữa ...."

      " ..........Ha?" Quách Trí phản ứng lại kịp. phải đần, mà là căn bản cảm thấy và Lâm Bác còn có ngày bắt đầu lại từ đầu.

      " theo đuổi em lần nữa, em cho cơ hội. hai chúng ta .... vẫn ở bên nhau nhé ....." Lâm Bác nhìn .

      Trong xe có khoảng lặng yên tĩnh, và rồi tiếng cười của Quách Trí vang lên.

      " sao chứ !" Hai ngón tay Quách Trí đè lên trán Lâm Bác, đẩy ta ra xa, cắn răng cười bảo:" Em thấy đầu bị cửa kẹp rồi !"

      "Em mới bị cửa kẹp !" Lâm Bác nắm lấy ngón tay ghì lại." nghiêm túc. đùa em đâu."

      Quách Trí nhìn ta chăm chú, xác định ta tiến hành cuộc trò chuyện nghiêm túc, và cuối cùng cũng nghiêm túc lại.

      " nghĩ gì thế hà ?" ," Em hiểu luôn....."

      " Rất đơn giản," Lâm Bác bình tĩnh, " Chính là nhìn tới nhìn lui, vẫn là hai chúng ta phù hợp nhất."

      Quách Trí "Shhh" tiếng, cảm thấy ê răng." là ..... khắp đó đây, mới cảm thấy em tốt đúng ?"

      Lâm Bác dù có khôn ngoan, nghe thấy lời này, cũng cảm giác mặt sường sượng.

      " Em mà như vậy ..... cũng xem như đúng ........." ta biện bạch," Nhưng điều này cũng chứng tỏ, lần này phải nhất thời bốc đồng, cũng giống như trước kia ......... Ờm, tuổi trẻ như vậy mà, Quách Trí, giờ với em, thực là quyết định sau khi suy nghĩ nghiêm túc. Quyết định phải là bốc đồng, độ tuổi này của và em, đều thể bốc đồng được nữa."

      " Chỉ có mới được bốc đồng nữa thôi." Quách Trí lườm ta, " Em hơn mấy tuổi lận cơ đó, em muốn bốc đồng bốc đồng nhá ."

      "OK OK Ok ! Em trẻ trung !" Lâm Bác đầu hàng." Đừng quậy, nghiêm túc chút mà."

      Quách Trí trừng ta, rút tay mình lại. Ngửa ra sau tựa người lên lưng ghế, phóng tầm mắt xuyên qua tấm kính chắn gió, rơi xuống con đường bên ngoài.

      Lâm Bác cũng quấy rầy suy nghĩ của , cứ lẳng lặng mà nhìn .

      Qua lúc, Quách Trí mới lên tiếng :" Nếu hai chúng ta thích hợp, chúng ta bị tách ra ngay từ đầu rồi. Hai ta có vấn đề gì, biết mà."

      "." Lâm Bác rủ mắt ," Hồi đó, là quá non trẻ, trách . Thực ra những chuyện đó, hoàn toàn có thể được giải quyết theo những cách khác....."

      " Em biết Chương Tốn ? Em từng gặp vợ ta chưa ?" ta cho Quách Trí cơ hội mở miệng, tự mình ," Vợ ta cũng là người phụ nữ kiểu nghiệp, như em vậy đó. giờ con của họ cũng hai tuổi rồi. Trong nhà có hai bảo mẫu, làm việc nhà, người chỉ chuyên chăm sóc đứa . ai trì hoãn ai cả. thấy cũng rất tốt. Nghĩ về điều này, cảm thấy hai ta chia tay.....Thực là rất ngu ngốc ........" ta , thực ra, kẻ ngu ngốc là ta.

      Quách Trí nhìn ta chòng chọc, lát sau, chợt cười cười lành lạnh.

      Lòng Lâm Bác có hơi trầm xuống.

      "Lâm Bác....." Quách Trí nhìn chằm chằm ta," mấy cái vô dụng đó .... Vấn đề thực của và em, căn bản phải có bảo mẫu hay bảo mẫu...... Trong lòng hiểu ."

      Tính cách Quách Trí ngay thẳng, nhưng ngu ngốc. những ngu ngốc mà còn là người phụ nữ vô cùng thông minh.

      Tuy là người lời chia tay trước, nhưng trong lòng rất , trong mối quan hệ của hai người họ, người từ bỏ trước chính là ..... ta.

      Đúng vậy, vấn đề thực ở bảo mẫu hay bảo mẫu, theo thu nhập của hai người, ngay cả tại thời điểm đó, vẫn có khả năng có được bảo mẫu, đây cũng phải vấn đề trước giờ. Vấn đề thực chính là .....

      " chỉ hy vọng, em có thể xoay chuyển quanh . Vì mà từ bỏ công việc, vì mà rửa tay nấu canh. chỉ hy vọng, em có thể xem là cả thế giới ..... Đúng , Lâm Bác?"

      " Những nàng kia có thể vì làm những việc này..... Nhưng lại xem thường họ. cho rằng họ là bình hoa, đầu óc rỗng tuếch, hiểu được ..... Đúng , Lâm Bác?" Quách Trí hề nể nang. nghĩ đến bước này rồi, bằng dứt khoát thẳng luôn.

      " Nhưng cũng biết, chắc chắn là em làm được, vì thế quyết định chia tay...... Đúng , Lâm Bác?"

      Lâm Bác, quay đầu cách chật vật.

      Lúc này, Lâm Bác thực hối hận vì hồi đó buông tha cho Quách Trí.

      Sở dĩ ta cho rằng Quách Trí là của ta, chính là vì ta và chỉ hiểu và hỗ trợ lẫn nhau trong công việc và nghiệp, mà còn có hiểu biết thấu đáo sâu sắc về con người của nhau.

      Cho nên, thông qua ngôn ngữ, hành vi và thái độ, ta có thể ám chỉ để Quách Trí lời chia tay trước.

      Mà Quách Trí, cũng nhìn thấu ta từ lâu.

      thẳng, vạch trần, chẳng qua chỉ là hai người đều quá hiểu cái đạo lý " Làm người lưu đường"(*) mà thôi. Nếu còn có thể gặp nhau, còn có thể qua lại, cớ gì phải xé rách những đẹp đẽ bên đó, cớ gì cứ nhất định phải thẳng đến phần tối tăm núp chứ ?

      (*)Nằm trong câu :做人留一线, 日后好相见: Làm người lưu đường, ngày sau dễ chuyện.

      cần thiết.

      Dáng vẻ chật vật này của Lâm Bác, phải là .... hiếm thấy.

      Quách Trí cũng có chút mềm lòng.

      " Thực ra ...... Lâm Bác ....." thở dài," Em tức giận vì cái này. Nếu em tức giận, hồi đó chia tay cách hòa bình với đâu."

      Quả thực, Quách Trí bình tĩnh và độ lượng như , nhớ lại những ngày mình khổ sở dày vò khi chia tay và sau khi chia tay, trong lòng Quách Trí vẫn có phần chua xót. giờ, cho dù trôi qua, buông bỏ, thể phủ nhận chính là ..... Lúc ấy là lòng !

      Cho nên, cũng đau khổ.

      hít vào hơi, làm dịu cảm xúc dao động đột ngột rồi từ tốn :" Nhưng em cũng thực biết ơn . đó ...... thế nào nhỉ .............Xem như rất có phong độ đó. Chí ít cũng để em chia tay trước......"

      cách chậm rãi, dần dần làm mạch suy nghĩ.

      " Còn có, .........Chính là, hồi đó làm rất đúng. Vì ra, em quả làm được những gì mà mong muốn. Em biết hiểu điểm này, cho nên cũng rất dứt khoát, cũng từ bỏ thẳng thắn luôn. Rất tốt ạ. May là với em những cầu linh tinh kiểu như là kêu em bỏ việc dốc sức hỗ trợ gây dựng nghiệp ..... Nếu dám đối với em như vậy, giờ có lẽ hai ta liền cả đời qua lại ...."

      " Chứng tỏ, chí ít gì biết em, hiểu em .... Thế nên, về sau em luôn nghĩ rằng, lần đương với cũng là đáng giá ."

      Lâm Bác vẫn luôn mím môi nghe . Khi nghe " đáng giá", trong đôi mắt ta lên nét bối rối.

      "Lâm Bác, em nghĩ là hai ta làm bạn bè, thực rất tốt." Quách Trí nhìn ta và cách nghiêm túc," Bạn bè của em có nhiều, nhưng đều là hàng đẳng cấp. Em muốn mất bất kỳ ai trong số họ, kể cả . Vì thế ....."

      lừ mắt nhìn :" ..... Đừng có mà ra vẻ nữa (*)!Chân mà làm bạn bè , nhá ?

      (*)Nguyên văn :就别扯犊子了! Trong đó 扯犊子 có nghĩa là những gì bạn làm hoặc thực tế..

      Lâm Bác quay mặt qua hướng khác gì.

      " với đó," Quách Trí thụi đấm lên vai ta," Nghe hả?"

      Đau mới điên.

      Lâm Bác kìm nén nửa ngày, quay qua ấn Quách Trí lên lưng ghế rồi hôn cách hung hăng.

      Quách Trí tránh trái tránh phải đều được. Sức lực của phụ nữ cho cùng thể so sánh với đàn ông. Bình thường ta đánh lại bạn, chắc chắn chỉ là nhường bạn mà thôi, đừng có xem là .

      Quách Trí cảm thấy nụ hôn này của Lâm Bác là trút hết cảm xúc, cũng vùng vẫy nữa, nhắm mắt lại để mặc ta.

      Nụ hôn này cực kỳ mãnh liệt, rất khác với nụ hôn lưu luyến người vừa nãy, vậy thời gian còn dài nữa. Cuối cùng Quách Trí bị hôn đến thở hổn hển, mới buông ra.

      " , có nghe đấy ?" Quách Trí hỏi trong tiếng thở gấp gáp.

      "Nghe rồi." Lâm Bác đáp trong oán hận.

      " Nghe rồi mà còn lợi dụng dê em ?" Quách Trí trừng ta.

      " Có lợi dùng là thằng ngu !" Lâm Bác ," Thế nên, lúc ở cùng đàn ông lúc nào cũng được mất cảnh giác! Nghe chưa hả ? Quách Tiểu Trí."

      " Ah." Quách Trí cười khẩy," Em có thể bị người ta lợi dụng sao ?"

      ôm lấy đầu Lâm Bác đè lại, gặm mạnh hồi, gặm đến Lâm Bác cũng thở hổn hển mới buông ra, cười khẩy:" Trước giờ chỉ có bà đây lợi dụng đàn ông thôi !"

      Lâm Bác bị khiêu khích đến có phải ứng luôn,

      " Được, em trâu bò !" Hơi thở ta bất ổn, giọng có chút khàn khàn, túm lấy cổ tay Quách Trí và :" lên với em....."

      xong, lại cảm thấy Quách Trí hơi hơi cứng người lại

      " được." từ chối hề do dự.

      " Lo đốt lo dập, em chơi đẹp, Quách Trí!" Lâm Bác cắn răng.

      " phải đốt trước à ? Đáng đời !" Quách Trí xỉ vả ta, dừng lại chút rồi :" Trong nhà có người ...."

      Lâm Bác hiểu ngay.

      Hừ tiếng oán hận !

      " Ok Ok. .......... cứ về nhà mà tự thẩm nhá ." Quách Trí mở cửa xuống xe, cúi người qua cửa sổ và ," gọi điện cho mấy người mẫu của kêu họ giải quyết cho ."

      " Phẩm hạnh của em đâu rồi hả ?" Lâm Bác trừng ," Ông đây trước giờ chạm vào người của công ty mình, em đừng có mà chụp mũ cho !"

      "Phẩm hạnh ? Có lẽ là chó ăn mất rồi. Vậy nên giải quyết thế nào giải quyết , dù sao em cũng phải về nhà ngủ đây, bai bai ~~~~" Quách Trí vẫy tay cười hí hí.

      Nhìn Lâm Bác bị làm cho sắp tức chết, phá ra cười ha ha, vui sướng khi người gặp họa rồi tiến vào tòa nhà.

      Lâm Bác tức điên lên hừ hừ. Nghiến răng nghiến lợi cả nửa ngày, cơ thể mới bình tĩnh lại.

      Ngồi xe hút điếu thuốc, ngẫm nghĩ, còn để thằng nhóc kia vào ở trong nhà nữa sao ?

      Ông đây cũng chưa bao người mẫu , em nhà vàng giấu tiểu thịt tươi trước rồi!

      Em trâu bò, Quách Trí !
      Tôm Thỏ, Chris_Luu, A fang2 others thích bài này.

    2. levuong

      levuong Well-Known Member Staff Member Super Moderator VIP

      Bài viết:
      1,235
      Được thích:
      4,727
      Haha. Chị Quách là oách!
      michellevnA fang thích bài này.

    3. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,164
      Được thích:
      12,954
      [​IMG]
      Chương 41
      Edit : Michellevn

      Quách Trí vặn mở cửa, vừa xoay người để túi, Alex nghe tiếng động liền bước tới.

      " Về rồi à ." Cậu .

      "Chưa ngủ sao ?" Quách Trí cúi đầu đổi giày.

      "Chờ chị đó." Alex ," Sợ chị uống rượu, em làm lê chưng cho chị rồi, vẫn còn ấm, uống vừa lắm ạ."

      " Hèn chi tôi thấy sao có mùi mà." Quách Trí kinh hỉ ngước lên, vui vẻ ," Vậy mà còn có lê chưng uống nha."

      môi có dấu vết son môi, nhưng chỉ là dấu vết. Cạnh của đường viền môi cũng bị mờ. Cánh môi vốn hơi mỏng có phần sưng lên, còn mang theo ánh nước lấp lánh.

      Alex đột nhiên sững người ra.

      Tình trạng này cậu thấy nhiều lần, sau mỗi lần họ hôn nhau thỏa thích, môi của trông như thế. Vô cùng quyến rũ.

      "Chắc là có hơi nguội rồi, em hâm lại cho chị . Chị rửa tay trước ." Lời của cậu câu sau đá câu trước hết sức mâu thuẫn, xong xoay người trốn chạy cách chật vật.

      Quách Trí hoàn toàn nhận ra, còn hô lên với cậu :" Vậy tôi tắm qua cái."

      thực tế lê chưng vẫn còn ấm, thực ở trạng thái có thể uống ngay. Nhưng Alex vẫn bật bếp lửa liu riu đun chút. Trong đó cậu bỏ nấm trắng, tạo thành chất lỏng sền sệt màu hổ phách, dùng thìa khuấy lên, đường phèn trắng ngà tỏa ra mùi thơm hấp dẫn.

      Cậu chỉ hâm hai phút liền tắt bếp. Sau đó, đứng ngẩn người trước bệ bếp. Cảm thấy trong lòng có thứ gì đó chặn lại, ân khó chịu.

      Nhưng cậu biết, cậu có tư cách cũng thể gì hoặc làm gì được cả.

      Cậu thở dài, múc chén lê chưng bưng ra bàn ăn, rồi vào phòng ngủ gọi Quách Trí.

      "Biết rồi ! Xong ngay đây!" đáp lời từ trong gian phòng tắm. Giọng của nghe ......... dường như tâm tình rất tốt.

      Alex quay người lại, thấy bàn trang điểm có cái hộp lạ mắt . Bên cạnh là chiếc vòng tay bằng da màu đen, được tháo nút và tùy tiện đặt bên cạnh.

      Cậu chắc chắn tin rằng trước khi cậu thu dọn bàn trang điểm chưa từng nhìn thấy cái vòng tay này. Nhìn mức độ mới tinh của chiếc hộp đẹp đẽ đó .... Đoán ra được hôm nay mới có đồ mới.

      Cậu hơi dừng lại, rồi bước tới cầm chiếc vòng tay lên quan sát. Thiết kế đầu rắn kép, với màu đen biết da gì, trông rất ngầu, vô cùng thích hợp với khí chất của Quách Trí.

      Cậu nhìn logo bên sườn, của Bvlgari. Tuy rằng chưa từng mua bất kỳ sản phẩm xa xỉ nào, nhưng người mẫu thuộc giới thời trang, Alex xem rất nhiều tạp chí thời trang, vẫn có chút khái niệm về thương hiệu này.

      Quách Trí vừa lau tóc ra khỏi phòng tắm, thấy cậu cầm chiếc vòng tay, mỉm cười và hỏi :" Đẹp chứ ?"

      "Ừm." Alex gật đầu, thừa nhận," Rất tuyệt và cả ngầu nữa, thích hợp với khí chất của chị. Mới mua hả ?"

      Quách Trí đắc ý khi nghe cậu thích hợp với :" Bạn tặng. Gu của ta được lắm." thể khen ngợi lb.

      Alex " Ò" tiếng, để vòng tay xuống:" Uống lê chưng , đừng để nguội nữa."

      Quách Trí uống lê chưng, cảm thấy chất lượng cuộc sống của giờ quá cao!

      Sáng ra Alex hỏi buổi tối chừng nào về, cậu là chưa biết chắc, có thể uống rượu ..... Cậu liền chuẩn bị lê chưng cho .

      uống bia lạnh, rồi uống nước lạnh, lúc về nhà qủa thực có chút thoải mái. Lê chưng sền sệt nong nóng xuống bụng, liền cảm thấy tốt hơn nhiều.

      Sao mà Alex có thể đức hạnh như vậy chứ ! suy nghĩ cách đố kỵ, biết ai có cơ hội lấy cậu trong tương lai..........À , gả cho cậu. Chắc chắn là ngày nào cũng được sống thoải mái !

      " Có vừa vặn ?" hỏi.

      vừa về là chú ý rồi, Alex mặc quần áo ở nhà mua cho cậu. Áo thun bó chất liệu lycra màu trắng cổ tròn tay ngắn, quần ngủ sọc màu xám. Trông thoải mái. Áo bó sát vào cơ thể, làm các đường cơ bắp được phác họa ràng, nhưng chất liệu lycra của nhãn hiệu này tính co giãn đặc biệt tốt, dù cho bó sát người như vậy cũng vô cùng thoải mái.

      Alex ở nhà hay mặc quần jean rách gối, tuy gợi cảm quyến rũ, nhưng Quách Trí vẫn cho rằng, ở nhà cậu trai mặc quần áo thoải mái trông dễ chịu hơn.

      "Ừm ! Thoải mái lắm ạ ." Alex gật đầu.

      "Đồ của thương hiệu này vô cùng dễ chịu, giờ tôi cũng thích mặc đồ lót của thương hiệu khác nữa." Quách Trí , rồi lại hỏi :" Quần lót chứ ?"

      " Vừa ạ."

      " Vậy được rồi." Quách Trí híp mắt cười.

      Alex gì, cúi đầu cùng uống nước lê.

      Quách Trí chỉ mua cho cậu hai bộ quần áo mặc nhà, mà còn mua cho cậu mấy cái quần lót.

      người mẫu, lăn lộn kiếm sống ở Đế Đô hai năm nay, gu ăn mặc của Alex cũng dần được rèn dũa. Nhưng đó cũng chỉ là quần áo bên ngoài. Cậu hề để ý đến đồ lót nhặt .

      Từ , cha thương, mẹ lo, thỉnh thoảng mụ đàn bà kia mua quần áo cho cậu, cũng chẳng qua là nhằm bịt miệng bà nội Sử cùng khu, để bà ấy đừng có luôn miệng cằn nhằn với hàng xóm rằng " Xem thằng bé được mẹ ghẻ nuôi kìa, áo quần đều ngắn cũn hết rồi, là đáng thương" linh tinh các kiểu.

      Mụ ta mua cho cậu cũng chỉ là áo ngoài. Đồ lót hay gì đó, hồi cũng mua được mấy món lung tung, về sau rằng cậu lớn rồi quan tâm nữa. Bản thân cậu vẫn chưa hiểu, cầm chút tiền họ cho cũng chỉ là mua bừa. Thời điểm ở ký túc xá, bạn cùng phòng cười nhạo cậu mặc quần lót có lỗ thủng.

      Những cái nhặt, thân thiết này, trước giờ, ai lo cho cậu.

      Ngoại trừ Quách Trí.

      Hốc mắt Alex hơi chua xót.

      Giây phút trước, cảm giác khó chịu như cái gì đó tắc nghẽn trong lòng trở nên âu sầu, ép trái tim cậu chìm xuống nặng nề.

      Tắt đèn lên giường, Alex liền dán lại.

      Quách Trí quen được ôm ngủ, nhưng tình huống hôm nay khác.

      " Đừng quậy nữa, ngủ ." vỗ vỗ cậu và .

      Bị từ chối ..... tắc nghẽn trong lòng Alex, cảm giác nặng nề lại càng thêm khó chịu. Cậu rất cam lòng.

      Vừa hôn viền tai , vừa đốt lửa bốn phía.....

      Quách Trí bị cậu khơi gợi, cổ cũng nhột, trong lòng cũng ngứa ngáy. Nhưng hôm nay.....

      như trấn an mà ôm lấy cậu, giọng dịu dàng :" phải ngày mai vẫn có việc à? Ngủ sớm chút , đừng làm rộn nữa."

      Nhưng Alex vẫn xoay người đè lên .

      Cơ thể cậu cường tráng, làm người ra chịu nổi, nhưng trước giờ đối với Quách Trí vẫn luôn cực kỳ dịu dàng. Ngẫu nhiên cứng rắn thế này, nhất thời giống như nhóm lên ngọn lửa trong thân thể Quách Trí.

      Lâm Bác đúng, có lợi mà chiếm đúng là đồ ngu.

      Quách Trí ôm cổ Alex, ghì lấy gáy cậu, hôn cậu....

      Trái tim Alex thả lỏng, hôn Quách Trí cách hết sức dịu dàng và nồng nhiệt . Sau đó ....... Cậu liền gặp phải .......

      Thân thích của !

      Quách Trí cuối cùng nhịn được nữa, phá ra tràng cười " Phụt ha hahahhahhha "!

      "Chị Quách ..........." Alex chán nản nằm sụp người Quách Trí,căm giận mà ," Chị xấu quá đấy !"

      Quách Trí cười đến thở nổi :" Trách tôi á ? Tôi bảo cậu đừng quậy mà, cậu cứ bướng bỉnh!"

      Alex nổi cáu khẽ cắn lên cổ .

      " Ei, ei, chút..... Đừng có để dấu lại ...." Quách Trí cười trốn, rồi bảo," phải cậu vẫn tính toán kỳ sinh lý của tôi hay sao, tôi tưởng cậu biết chứ, chính là hai ngày này đó."

      Alex biết, thế nên nghe có thể uống rượu, còn có lòng làm lê chưng cho uống.

      Kết quả .... Vì ......tắc nghẽn trong lòng, cậu quên mất, bị chị Quách nhà cậu cọ quẹt trận. Chị Quách hư quá rồi !

      Có điều, ra từ chối cậu, là vì kỳ sinh lý .....Tuy biết hôm nay chắc chắn Quách Trí có hành vi thân mật cùng đàn ông khác, nhưng biết từ chối cậu phải vì người đàn ông tặng vòng tay bvlgari kia, trái tim vốn nặng nề và buồn bã của Alex bỗng dưng nhẽ nhõm rất nhiều.

      " Hư lắm !" Cậu ôm , siết chặt.

      Quách Trí vẫn cười chưa dừng lại được, uốn éo qua lại, chợt bị cậu thúc phải.

      "Í iiiii!?" ngước cổ lên nhìn cậu trai chăm chú," Vẫn còn tinh thần như vậy sao ?"

      Quách Trí quan sát cách hứng thú dạt dào, lại còn ......

      Alex cạn lời.

      "Đừng quậy nữa, chị Quách ." Lần này đến phiên cậu như vậy.

      Nhưng Quách Trí lại hăng hái.

      "Alex!" nằm bò bên tai cậu, gặm gặm tai cậu," Cậu ..... Ổn ?"

      Alex đỡ trán, trả lời thẳng tuột :" ổn !"

      " Đừng ngại ngùng mà !Tới ! Tới !" Quách Trí thà thào bên tai cậu, còn dùng môi khẽ nhay nhay vành tai cậu.

      Alex cảm thấy cơ thể giống như mất hết sức lực.

      Giữa cậu và Quách Trí, lúc ở giường luôn là cậu làm nũng đáng . Bởi vì cậu biết Quách Trí thích, chỉ cần cậu lời mềm mại, Quách Trí khó mà cưỡng lại cậu.

      Nhưng cậu ngờ loại chuyện này lại trở thành hai chiều. Cậu nghĩ tới Quách Trí cũng có thể làm nũng cơ đấy ! Cậu càng nghĩ tới, Quách Trí làm nũng với cậu, phản ứng của cậu té ra lại là thế này ---- Hoàn toàn thể cưỡng lại.

      " Tới ! mà ! Chỉ lần !" Quách Trí vẫn nỗ lực, hôn lên tai Alex cách hư hỏng.

      " Chị Quách ..... được....." Alex khó khăn đấu tranh trong vô lực. " được ............Em ..........."

      Giọng có phần khàn .

      " mà ..........." Quách Trí thổi hơi nóng vào tai cậu.

      Cuối cùng Alex vẫn thể cưỡng lại chị Quách của cậu. Chỉ là ánh mắt nhìn , đáng thương vô cùng.

      Quách Trí suýt nữa moe hóa luôn, cuối cùng vẫn giúp cậu.

      Lúc rửa tay xong ra nằm xuống, Alex liền lăn lại ôm lấy .

      " Xấu hết cỡ rồi ! " Cậu ủ rũ , rúc vào hõm cổ cọ cọ.

      Y hệt thú cưng hình người.

      Tâm tình Quách Trí tốt hết sức luôn, ôm cậu hôn rồi lại hôn.

      "Chị Quách, chị dâm quá rồi đấy !" Alex lên án bằng lời lẽ chính nghĩa.

      " Chậc !" Quách Trí cắn cậu, " Vẫn luôn dùng sắc dụ tôi là cậu, có tư cách vậy nữa hả ?"

      Alex mỉm cười, cụng đầu , thào :" May là chị dâm ......"

      Quách Trí lại dạt dào hứng thú nhìn cậu, khẽ bảo :" Alex, tôi nghĩ rằng giờ thế này, tốt hơn trước kia."

      Tiếng " Hửm " của Alex có phần hơi giương cao lên, tỏ vẻ hiểu, nhưng Quách Trí lại giải thích.

      cảm thấy tâm tính của Alex giờ tốt hơn trước kia.

      Đối với Alex vẫn luôn rất dịu dàng, thậm chí phải rằng, quá dịu dàng. Ở giường, lo nghĩ của cậu đều là có sung sướng hay , thích hay thích. Mọi thứ đều thuận theo .

      Lúc ấy, mặc dù dễ chịu, nhưng sau đó nghĩ lại, kìm được mà thở dài.

      Loại chuyện ân ái này, Quách Trí vẫn luôn cho rằng, phải là chuyện của hai người. Mãnh liệt cũng tốt, vui sướng cũng tốt, đều phải là cho nhau.

      nên bên phục vụ, và lấy lòng bên kia.

      Nhưng lời này, dễ ra. Đặc biệt, lại là bên hưởng thụ .

      Nhưng trong mấy ngày gần đây, cảm nhận Alex có chút thay đổi. Trong ân ái, cậu bắt đầu có cái tôi của chính mình.

      thích cậu như vậy.

      hy vọng cậu có thể buông bỏ những suy nghĩ lấy lòng , và thực có thể đạt được vui sướng trong ân ái giữa và cậu.

      vỗ nhè lên cánh tay cậu ôm .

      Thực ra cũng hiểu cậu " May mà chị dâm .... " nghĩa là thế nào .

      Đương nhiên Alex cũng giải thích.

      Cậu chỉ may mắn, , may mắn là chị Quách háo sắc.

      ****

      Đoạn kịch 1 :

      Quách Trí : Hôm nay ăn cơm chiều đâu .

      Alex:???

      Quách Trí: Gần đây béo rồi.

      Alex: Làm gì có.

      Quách Trí: xem, xem nè, tăng hai kg rồi !

      Alex:........... Nhất định là cân hư rồi.

      ***

      Đoạn kịch 2:

      Quách Trí : Hôm nay cũng ăn cơm chiều đâu .

      Alex: Cũng gầy rồi mà.

      Quách Trí: Làm gì có.

      Alex: Cân thử xem

      Quách Trí: nè ! Giảm hai kg rồi ! Ăn cơm ăn cơm thôi !≧? ≦

      Alex:︿( ̄︶ ̄)︿【 Len lén giấu thùng dụng cụ . 】

      Đoạn kịch 3:

      Alex: Về rồi à . Mua gì thế ?

      Quách Trí: Cân điện tử. Cứ cảm thấy cái cân kia hình như chính xác.

      Alex: ...........▼_▼

      Hai phút sau

      Quách Trí: Ahhhh! E!!!!!! 【Tiếng thét vô cùng bi thảm】

      Alex: .......Giờ giả chết còn kịp ? 【Suy nghĩ nghiêm túc】

    4. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,164
      Được thích:
      12,954
      [​IMG]
      Chương 42
      Edit : Michellevn

      Thứ sáu Alex cũng có việc, thậm chí cuối tuần này cũng kín lịch. Kiểu thay đổi theo mùa này, rất nhiều shop online đều chụp poster cho sản phẩm mới mùa sau, cho nên họ cũng chẳng thèm để ý cuối tuần hay cuối tuần như các công ty lớn. về cái này Alex cũng chỉ là cái đuôi chạy theo cho kịp mà thôi, thời gian mà việc nhiều nhất bận nhất thực trôi qua.

      Nếu phải là Quách Trí lo cho, ngay cả mảnh cậu cũng chẳng kiếm ra. Đối với người đại diện cùi bắp nhà mình, thực ra Alex cũng hiểu được sơ sơ rồi.

      Chỉ là trước đây chính cậu cũng chẳng lo gì. Tiền kiếm được tính ra nhiều lắm, vẫn đủ xài, nên cậu mấy quan tâm.

      Cậu cũng có mấy người bạn vô cùng chăm chỉ. Lúc cậu thảnh thơi chơi bóng rổ, họ chạy show. Vừa catwalk ở chỗ này xong, liền vội vã chạy đến studio ở chỗ khác.

      Đến cả Đại Vĩ , cũng siêng năng hơn cậu rất nhiều. Đại Vĩ bất lợi về vẻ đẹp đủ, mặc dù chạy show nhiều, giá trị bản thân vẫn lên được.

      Cho nên lúc gần , Đại Vĩ mới căm hận mà " Mày đẹp trai như này, phải làm sao thành đại minh tinh cho ông đây".

      Bỗng dưng Alex hết sức xấu hổ. Đây thực ra chính là "Thái độ" thường hay gắn miệng của Quách Trí. Thái độ làm việc, thái độ sống.

      Quách Trí vẫn luôn thái độ làm việc của cậu " tệ", " Rất nghiêm túc", thực tế chỉ là hiểu lầm đẹp đẽ mà thôi. Chỉ là cậu quen với việc bị người ta chỉ huy, quen với việc nghe lời và phục tùng. Biểu thái độ như vậy, có vẻ như nghiêm túc, thực tế so với nghiêm túc còn cách xa vạn dặm.

      May là chị Quách phát ra, cậu may mắn. So với , cậu thua kém nhiều như thế, thể để coi thường nữa.

      Cùng lúc, sắp xếp kín kẽ của mấy ngày này cũng cho cậu cái cớ tốt.

      " E rằng phải cuối tuần mới có thời gian xem phòng."

      " sao, cậu từ từ kiếm rồi mà ." Quách Trí lúc húp cháo trắng mềm dẻo mà cậu hầm từ sáng sớm.

      Gấp gì chứ, nghĩ, tốt nhất là ở thêm tháng, tháng rưỡi nữa . Thời điểm cậu bận rộn vẫn có thể bảo đảm có canh uống hàng ngày, cuộc sống tốt như này, vẫn chưa nếm trải đủ nha.

      Nhưng trong lòng vẫn biết, sớm muộn gì Alex cũng rời khỏi nhà mình. Nghĩ tới điều này, liền có chút tiu nghỉu và đành lòng.

      "Hôm nay đâu ?" hỏi.

      " Studio Mỹ Ảnh." Cậu .

      "Ể?" Quách Trí mở to đôi mắt tròn xoe," Tôi cũng thế. Vậy chút ngồi xe tôi cùng luôn ."

      Alex vui vẻ :" Vâng ạ."

      Nhưng cậu vui vẻ được bao lâu, kế tiếp bị Quách Trí tạt cho chậu nước lạnh.

      "Tới đó tôi để cậu xuống trước. Hai ta nên vào cùng nhau." Quách Trí vừa húp cháo vừa , hề ngước mắt lên.

      Tâm trạng của Alex lập tức xuống, cậu cố gắng biểu ra, nhằm tránh cho Quách Trí lại nghĩ rằng cậu chưa trưởng thành.

      Khẽ " Ò" tiếng rồi giọng đáp :" Vâng."

      Từ đầu đến cuối Quách Trí cũng ngước mắt lên.

      Sao có thể nhận ra những cảm xúc kia của Alex chứ.

      cố ý.

      nghĩ, phải để thằng nhóc này trưởng thành.

      Có điều lăn lộn giường nhiều lần rồi, thái độ của cậu dành cho gần như là chim non bám mẹ.

      Khó mà làm được.

      Quách Trí chạy xe tới studio, đánh vòng ra con đường phía sau để Alex xuống, rồi mới đánh vòng trở lại vào bãi đỗ xe.

      Alex nhìn theo bóng xe , thở dài, nhưng cũng nhụt chí.

      Lúc này phải chỉ là mới bắt đầu sao ? Khi cậu hiểu được bản thân mình muốn gì, cũng biết mục tiêu rất xa vời. Nỗ lực của cậu cũng chẳng qua mới bắt đầu mà thôi.

      Cố lên ! Liêu Viễn !

      ngày nào đó, quang vinh chính đại đứng bên cạnh !

      Giải lao, bên chỗ phòng rửa tay còn gặp và đồng nghiệp của . Alex liền vô cùng lễ phép chào hỏi cách ngoan ngoãn :" Chị Quách, chị Chương ."

      Hai người đều gật gật đầu với cậu.

      Lúc cậu rồi, chị Chương còn bảo :" Nhóc đó từng làm Thánh Nguyên hả ?"

      " Tam Tần cũng là cậu ấy."

      " Tên gì vậy ?"

      " Alex. Alex Liêu, Liêu Viễn."

      " Dáng dấp ngon lành đấy." Chị Chương khen ngợi lòng.

      Quách Trí thản nhiên "ừm" tiếng, khóe miệng kìm được cong lên, hiểu tại sao còn có chút kiêu ngạo.

      Tự mình cũng cảm thấy buồn cười, người khác khen dáng dấp cậu đẹp, kiêu ngạo gì nhỉ !

      Thế nhưng nghĩ đến tối qua, nhóc đẹp giai này dưới cái nhìn chăm chú của ....... liền dắc ý chịu được !

      Khổ cái là đắc ý này lại thể chia sẻ với ai ! Kìm nén mãi trong lòng, ngứa ngáy chết được !

      Tối đến, tắt đèn. Lại đè Alex ra hôn hít. Khen ngợi :" Biểu hôm nay rất tốt ! Sau này cứ như thế, chầm chậm có thể khôn ngoan ra."

      " Vậy ..........." Đôi mắt Alex lóe lên," Có khen thưởng ?"

      Quách Trí thích Alex làm nũng đáng với như này, nghe vậy cười bảo :" Muốn gì hả ?"

      Alex liền kề sát tai , khe khẽ .

      Quách Trí bật cười ha ha.

      " Còn tôi dâm ! Lúc nào cũng tôi dâm !" chọc lồng ngực cậu," mình , mỗi ngày ! Hàng ngày !"

      từ chối !

      Lòng Alex giống như ăn viên đường . Cậu hôn , đầu lưỡi xâm nhập cách linh hoạt, liếm qua từng chỗ trong khoang miệng .

      Ngày nào cũng luyện tập chiến đấu thực tế, kỹ thuật hôn của cậu có thể là bước nhảy vọt, hôn đến Quách Trí có phần thất thần.

      Nhìn đôi mắt mê ly của Quách Trí, ánh mắt của Alex lóe sáng.

      Vì Quách Trí, gần đây cậu hỏi Độ Nương(*) rất nhiều vấn đề. Độ Nương thực nàng tốt, chỉ dạy cậu rất nhiều điều. Theo những gì Độ Nương , cậu phân tích ra, Quách Trí là người táo bạo trong chuyện nam nữ, người phụ nữ theo đuổi mới lạ và kích thích.

      (*) Độ Nương 度娘 = bách độ [百度] ,baidu --> giống Google

      Cậu mạnh dạn phán đoán, thích dirtytalk( chuyện tục tĩu.)

      Cậu thử kề sát tai , mang theo hơi thở nóng bỏng, bằng chất giọng khàn khàn đặc biệt trong chuyện đó, ra những lời mà lúc trước cậu nghĩ rằng nên với con . Quả nhiên, trông thấy vành tai của Quách Trí, từ màu trắng biến thành màu hồng, tựa như hoa đào nở rộ ngày xuân.

      Quả nhiên tức giận, hơi thở còn có phần hỗn loạn, cắn cậu miếng và ," Càng ngày càng trở nên hư hỏng !"

      Lòng Alex hết sức chắc chắn, cười đến vành mắt cong cong :" Chị dạy mà ."

      Quách Trí vậy mà thể chối cãi, chỉ có thể oán hận cắn cậu cái nữa. Đáy lòng lại kìm được đắc ý, và cả ..... thỏa mãn cách kỳ lạ.

      "Chị Quách ........" Cậu trai nài nỉ .

      Thanh mềm mềm đó, làm cho cả người mướt mát. đồng ý khen thưởng cậu, dĩ nhiên nuốt lời.

      Tay của liền trượt xuống dưới....

      Tiếng thở hổn hển của cậu trai, chỉ nghe thôi cũng làm cơ thể người ta nóng lên.

      Thời điểm Quách Trí rảnh rỗi, cũng có lướt mấy bản nhạc gợi tình, cũng từng lên kênh live stream YY. biết trong những người có chất giọng tốt, thanh này có cái tên đặc biệt.

      Gọi là thở gấp.

      Hờ, thích !

      Trước lúc ngủ, xoay xoay cổ tay nhức mỏi, ngáp cái rồi :" Ngày mai tôi về nhà đó, cậu làm việc cho tốt nhé."

      " Vâng !" Thể xác và tinh thần của chàng trai đều sung sướng mà ôm lấy , cọ cọ đồng ý," Chủ nhật về ăn cơm tối ?"

      " Được." Quách Trí đáp ứng, rồi ngủ thiếp .

      Lúc này Alex mới an tâm mà ngủ.

      Đúng như Quách Trí dự liệu, cuối tuần này, quả nhiên là mẹ truy hỏi về tên ki bo.

      " được mà ..... " Nét mặt của Quách Trí đau thương vô hạn," Quả thực là con chuyện đàng hoàng với ta rồi, nhưng chính ta cảm thấy tìm được tiếng chung với con."

      " Người ta muốn tìm kiểu này nè ..... " còn khoa tay múa chân, tạo ra ngôn ngữ cơ thể giống như thể cảm xúc khi ngâm thơ," Ah, rất dịu dàng, ah, nàng hết sức là phụ nữ. Mẹ thấy con giống ?"

      Sau hồi thất vọng, mẹ Quách lại nổi sùng lên

      "Đều do mày cả thôi !" bà điên tiết," Đến cả cái váy cũng chịu mặc! Mày mày có chỗ nào giống con người ta hả ?Mày thể nghiêm túc đàng hoàng chút được hả ? Đây là tật xấu gì của mày chứ!"

      " phải tật xấu, chỉ là con thích."

      Trông thấy mẹ già hầm hừ, Quách Trí vội vàng nháy mắt với ba . Ba Quách bắt được tín hiệu cầu cứu của con cưng, nhanh chóng tới dàn xếp.

      " Từ Tiểu Trí thích mặc váy, cũng đâu phải mới ngày ngày hai đâu, trước đây phải bà vẫn cảm thấy rất tốt sao." Ba Quách bằng giọng nhàn nhạt.

      Bởi vậy , đời vỏ quít dày có móng tay nhọn, mẹ già nhiều bao nhiêu ông ba lại ít bấy nhiêu, thế nhưng chỉ cần ông ba vừa mở miệng là kiểu gì mẹ già cũng á khẩu cạn lời.

      Mẹ Quách quả nhiên nghẹn họng.

      " phải, tôi ........" bà được nửa chừng tiếp nữa.

      Ngày trước, lúc chưa sinh Quách Hằng, bà cứ lo lắng sau này cưng bị người ta bắt nạt, liền nuôi nấng con cưng theo hướng tomboy và dạy dỗ như thằng con trai. Về sau có Quách Hằng rồi, cưng của bà có em trai, cuối cùng cũng xem như có chỗ dựa dẫm, liền nuôi Quách Trí giống như con trai nữa.

      Nhưng người xưa , ba tuổi thấy già(*). Trước ba tuổi, tính cách con người được đặt nền móng. Quách Trí ở nhà trẻ, khả năng đánh nhau cả lớp chả có ai là đối thủ cả. Về sau lớn dần lên lại càng phi điên cuồng con đường trở thành nữ hán tử.

      (*)Ý chỉ mọi người có thể thấy trước tương lai của bạn theo tính cách của bạn khi bạn chỉ mới ba tuổi.

      Hồi đầu cho rằng có Quách Hằng rồi, có thể cho Quách Trí chỗ dựa dẫm. giờ xem ra, khó để liệu Quách Trí có cần dựa vào Quách Hằng hay . Ngược lại tám mười là Quách Hằng có thể dựa vào chị của cậu!

      Nhưng đến cái này, chẳng lẽ là ..... tại bà sao ?

      Thấy mẹ già trở nên u sầu, ăn cơm cũng ngon miệng nữa. Ba Quách liền nháy nháy mắt với Quách Trí.

      Quách Trí vội vàng gắp miếng thịt gà ngon để vào trong bát mẹ , an ủi bà :" Mẹ đừng có sốt ruột, con mẹ nè, chuyện này ấy mà, duyên phận chưa tới, sốt ruột cũng vô ích. Lúc duyên đến rồi, mẹ có muốn giữ con lại cũng giữ nổi đâu."

      Mẹ Quách thở dài :" Vậy duyên phận của con, chừng nào mới đến hả, Trương Nguyệt Hàm cũng sắp làm mẹ rồi kìa ...."

      Nhưng trước giờ mẹ Quách phải kiểu người xuân đau thu buồn, miếng gà kho tàu xuống bụng vạch máu liền tràn đầy sống lại.

      " sao, con đừng nản lòng. Cũng đừng nóng vội. Chúng ta cứ để tâm tình thoải mái." Bà với Quách Trí, " Hôm trước dì Diệp con còn hỏi con có đối tượng chưa đó, mẹ ngẫm nghĩ biết bên con thế nào, nên vẫn chưa trả lời dì ấy. Chỗ dì ấy có thằng, năm nay ba hai tuổi rồi ..... "

      " Con ............. ..........nóng ............vội .........mà....." Miếng cơm trong miệng Quách Trí nghẹn lại, giọng rít ra từ kẽ răng.

      " Ngày mai mẹ với dì Diệp, để cuối tuần dì ấy giúp con liên hệ gặp mặt thằng bé này!"

      Nhìn dáng vẻ vô cùng hăm hở của gấu mẹ nhà mình, khóe miệng Quách Trí co rút, hết sức hối hận nên cho bà miếng thịt gà bổ sung năng lượng kia !

      bàn cơm, chỉ có Quách Hằng là vẫn luôn im lặng. ăn cơm mà nhìn Quách Trí chăm chú, dường như có chút đăm chiêu.

      Sau khi ăn xong, lén lút gõ cửa rồi vào phòng Quách Trí.

      "Chị, chị với em .... " Rất chi là thần bí .

      " Hả ?" Quách Trí hiểu gì hết.

      Quách Hằng dán sát vào mờ ám, hạ thấp giọng và hỏi :" Chị có phải les ?"

      Quách Trí lẳng lặng nhìn .

      " Em tuyệt đối cho mẹ đâu ! Chị cứ yên tâm với em !" Thằng em đần độn hề nhận ra nguy hiểm cận kề, trong đôi mắt vẫn lóe lên tia sáng của phấn khích bỉ ổi.

      " Cho nên, người phụ nữ kết hôn, ấy chính là les. Nếu cũng chẳng có lời giải thích nào hợp lý cả, đúng ?" Chị bắt đầu bẻ cổ tay, " Tại tao ........"

      " Tao chỉ biết mày là trai tơ già vạn năm, mà biết mày còn là thằng hoang tưởng(*). sao, bây giờ tao bắt đầu dạy lại mày từ đầu, cũng vẫn còn kịp, dù sao cuộc đời hẵng còn dài mà ...... "

      (*)nguyên văn:直男癌, là từ hay dùng mạng bên Trung, đại khái là chỉ những người đàn ông luôn thấy vừa mắt với những ý kiến, quan điểm, thẩm mỹ của người khác, luôn ảo tưởng cách nghĩ, thẩm mỹ của mình tốt, tóm lại là “hoang tưởng”)

      Thằng em ý thức được ổn muốn chạy trốn còn kịp nữa rồi .

      Nửa phút sau ........

      " Mẹ ------! Mẹ ơi ---------! Cứu mạng !"

    5. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,164
      Được thích:
      12,954
      [​IMG]
      Chương 43
      Edit : Michellevn

      Alex bắt kịp được giai đoạn của thay đổi mùa Hạ Thu. đợt việc này của cậu, cũng chỉ có tuần này là dày đặc. Ngày ngày cậu chạy show sáng chiều.Từ lúc đến Đế Đô tới giờ, ngoại trừ đợt đầu tiên đó, diễn theo nhóm kiếm được chẳng bao nhiêu, đây vẫn là lần đầu tiên bận rộn như vậy.

      Nhưng cậu cảm thấy mệt mỏi chút nào. Vốn chỉ là thằng nhóc chưa đến hai mươi tuổi, lúc nào cũng tràn đầy tinh lực. Cậu lại càng biết nhàm chán, ngược lại chạy show tới lui thế này, làm việc, thanh toán tiền, quen biết người mới, lưu lại số điện thoại mới, được người ta vỗ vai rằng" tệ, lần sau có việc lại tìm cậu nữa"...... Alex liền cảm thấy vô cùng mãn nguyện.

      Mỗi ngày về nhà, vội vàng rửa tay thay quần áo trước, sau đó lao vào bận rộn trong phòng bếp. Trong bận rộn này, tâm tình của cậu vừa nhàng vừa bay bổng. Đối với nhiều người mà , việc nhà và nấu cơm rất rườm rà, với cậu lại là kiểu tận hưởng. So với Quách Trí cậu còn quen thuộc phòng bếp của hơn, biết đồ nào đặt ở góc nào.

      Mỗi lần như vậy, cậu có cảm giác như mình bén rễ trong ngôi nhà này.

      Cảm giác này rất tốt, vô cùng tốt.

      Cậu đeo tai nghe, ngân nga theo bài hát, lật lật sườn chiên trong chảo. Mùi thơm tràn ngập cả căn phòng. Cậu hít hít mũi, hết sức hài lòng. Đậy cái nắp lên, thò người ra phòng khách nhìn đồng hồ treo tường.

      Sắp về rồi nhỉ ?

      nghĩ ngợi trong túi rung lên, tiếng nhạc bị gián đoạn.

      Vội móc điện thoại ra xem, Quách Trí gọi.

      "Chị Quách ?"

      " Hôm nay xong rồi." Quách Trí ," Cậu tự ăn nha. Chạy tiến độ rồi, hôm nay chắc phải rất muộn."

      "Ở Mỹ Ảnh ạ?"

      " Ờ. với cậu nữa, chỗ tôi bận rồi !" Quách Trí nhanh chóng cúp máy.

      Alex nhìn di động, thở dài, tháo tai nghe, nhét điện thoại vào túi quần, tiện tay tắt bếp luôn.

      Vốn định xào thêm loại rau, Quách Trí lại về, cậu liền tự mình ăn hai chén cơm với xương sườn.

      Ăn cơm mình, ràng là chuyện quen thuộc từ lâu. Nhưng nhìn căn phòng trống trơn, hiểu sao Alex lại mất luôn thèm ăn. Bình thường cậu trai có thể ăn ba chén cơm uống hai chén canh, hôm nay lại chỉ ăn hai chén cơm, uống chén canh. Chẳng qua chỉ là đĩa chén, thêm đôi đũa, tiện tay liền rửa luôn.

      có việc gì bèn lượn lờ vào thư phòng của Quách Trí. giá sách phần lớn là sách chuyên ngành, cậu lật lật, nửa hiểu nửa . Ngoài ra còn có số sách về mặt địa lý, có số địa phương nào đó còn được đặc biệt gấp góc lại. Alex suy đoán, đó có thể là nơi Quách Trí muốn .

      Ví dụ như Tây Ban Nha. Có quyển sách về du lịch, đoạn liên quan đến Tây Ban Nha, có mấy đoạn đều được gấp góc hết. Nhưng sách này nhìn cũng có vẻ hơi cũ, biết sau này chị Quách từng hay chưa.

      Lại lật lật thêm số nữa ..... 《 Vợ của tổng tài bá đạo》? Quỷ gì thế này ? 《 Tổng tài cưng vợ》? Quái gì thế nhỉ ?

      Tiện tay lật lật, Alex :".............."

      dám tin chị Quách cũng có thể đọc tiểu thuyết ngôn tình thế này. Alex cảm thấy như đây là loại mà mấy bạn nữ lớp cấp ba của cậu xem phải? Nghĩ đến hình tượng và khí thế trước sau như của Quách Trí ............. là vi diệu !

      Nhưng cậu đặt xuống, vẫn lật lật, xem được nửa cuốn, ước chừng là hiểu được mánh khóe của loại tiểu thuyết ngôn tình này.

      Tổng tài luôn bá đạo mạnh mẽ, có tiền có thế, hô mưa gọi gió. Cho dù trước đó ngược nhau tơi bời với nữ chính thế nào, chỉ cần khi hiểu được tâm ý của chính mình bắt đầu sủng sủng sủng! Các loại khoe giàu, các loại bao che khuyết điểm, các loại giữ thể diện. Tóm lại cứ là cái nữ chính muốn, tổng tài có hết, cho hết.

      Thế nên, cho dù chị Quách là người phụ nữ độc lập như vậy cũng vẫn khao khát người đàn ông như thế sao ?

      Alex nhét cuốn sách trở lại, trong lòng có chút nặng nề.

      Ở đất nước này, xã hội này, quan niệm giá trị phổ biến nhất vẫn cho rằng giữa nam nữ phải là nam mạnh nữ yếu, hoặc cũng có thể là cả hai cùng mạnh, nhưng chí ít nam vẫn phải mạnh hơn chút, vâng, dù chỉ chút, cũng khiến người ta cảm thấy trong lòng dễ chịu.

      Tựa như nếu là vậy cân bằng giữa nam và nữ thể duy trì.

      thực tế, quan niệm giá trị của Alex cũng giống thế. Cho nên, đối với cái "yếu" của mình, cậu mới cảm thấy rất uể oải.

      Xác thực, so với chị Quách, cậu quả quá yếu . Yếu này chỉ thể ở khả năng kinh tế, mà còn ở tính khí. Quách Trí thực cứng rắn và kiên cường hơn cậu rất nhiều.

      Thế này được à, Liêu Viễn ! Mày phải cố lên !

      Nhưng phải cố lên thế nào đây ? Vừa nghĩ sâu xa lại càng thêm uể oải.

      Cho dù giờ cậu cố gắng chạy show, thế nào ? Chẳng qua cũng chỉ kiếm được tiền nhanh chút. Ngành công nghiệp người mẫu này, kiếm ăn được chính là thanh xuân. Cậu thực thấy quá nhiều người làm hoàn lên, cuối cùng lớn tuổi, chỉ đành phải chán nản bỏ . Đại Vĩ chính là trong số đó.

      Xác thực là dáng vẻ của cậu tốt hơn Đại Vĩ. Vậy sao chứ ? Trong cái giới này trước nay chưa bao giờ thiếu trai xinh đẹp. Trước kia lúc cậu diễn trong nhóm, ngày kiếm được năm mươi đồng. Trong nhóm diễn cùng cậu đóng vai người chết nằm mặt đất, trai đẹp cũng cả đống lớn. Nhưng họ cũng vẫn chưa nổi tiếng .

      nổi tiếng, kiếm được tiền.

      Đối với mục tiêu cậu muốn theo đuổi mà , kiếm tiền, là chuyện đầu tiên phải thực .

      Alex ngồi ghế sofa, xoa xoa mặt. Với bộ não của cậu, nhất thời cũng thể nghĩ ra được hướng nào tốt.

      Vẫn nên chờ chị Quách về chuyện cẩn thận thôi, thử coi chị Quách có thể chỉ điểm cho cậu chút nào hay . Chỉ cần có thể chỉ cho cậu con đường, vất vả bao nhiêu cậu cũng sợ.

      Cậu nằm ra sofa, móc dộng ra lướt QQ. Hàn huyên với bạn học lát, rồi chuyển qua lướt wechat trong vòng bạn bè.

      Chợt trông thấy Quách Trí đăng status .

      tấm selfi.

      Quách Trí làm ra vẻ mặt cá chết, còn phối trong bức ảnh là trường lộn xộn, kèm theo dòng tus : 【Mẹ nó ! Lại chạy tiến độ ! Hôm nay biết đến mấy giờ. Nghỉ ngơi mười phút hít thở . Cảm giác dạ dày muốn tạo phản rồi !】

      Thời gian là ba phút trước.

      Cảm giác dạ dày muốn tạo phản rồi ?

      Alex ngẩn người. Ý gì nhỉ ?

      Cậu comment ở dưới : 【Chị Quách, dạ dày bị làm sao ạ?】

      Hiển nhiên là Quách Trí nghỉ ngơi, trả lời trong vòng giây : 【Cơm chiều ăn ngon, bệnh bao tử tái phát rồi.】

      Alex nhớ lại, trước kia Quách Trí từng , ngày trước hay thức đêm tăng ca, vì ăn uống đúng giờ, khiến bao tử chịu hư luôn.

      Bây giờ tốt nhất chính là hớp chút chào nóng, . Kiểu hầm mềm nhừ ấy, uống vào rồi dạ dày có thể dễ chịu rất nhiều.

      Nhưng cháo bán bên ngoài đều bỏ thêm baking soda mới hầm được nhừ như vậy, phải dùng lửa hầm thực , uống nhiều cũng tốt cho sức khỏe, oán giận.

      Alex ngẩng đầu nhìn đồng hồ treo tường. Hầm cháo, là phải cần thời gian. Trình độ để hầm nồi cháo đến độ mềm nhừ, phải cần thêm cả độ lửa.

      Có điều sao cả ! Ngoài việc thêm banking soda thực ra còn có lối tắt khác.

      Alex lật người bật ra khỏi ghế sofa đứng lên, quen thuộc mà lục lọi trong tủ phòng bếp lấy ra cái nồi áp suất.

      Vâng, nồi áp suất.

      Liên quan đến chuyện Quách Trí hề thuần thục việc bếp núc mà sao có thể có nồi áp suất này, Alex mang theo tò mò hỏi Quách Trí.

      " À, đó hả, là lần trước mẹ tôi tới mua đó !"

      Quả nhiên, sao có khả năng Quách Trí tự mua chứ . Hơn nữa, lúc Alex phát ra nồi này, mặt tích lớp bụi dày. Có vẻ " Lần trước " mẹ Quách đến Đến Đô, là chuyện xa xưa trước kia rồi, mà sau này, ràng là cái nồi này cũng chưa từng được sử dụng lại.

      Về sau Alex cọ rửa cái nồi sạch , dùng qua hai lần. Xem, lần này, phải lại phát huy công dụng sao .

      Tạ ơn mẹ Quách !

      Dùng nồi áp suất rất nhanh cho ra nồi cháo trắng mềm dẻo. Alex tìm ra cái cặp lồng giữ ấm--- Theo lời Quách Trí, đây là phần thưởng trong hoạt động rút thăm trúng thưởng của công ty, trước đó mới toanh, còn chưa đập hộp nữa. Sau khi Alex phát ra liền lanh trí cọ rửa qua lần. Đó, lúc này phải cũng phát huy công dụng sao .

      Vậy nên, người nhất định phải siêng năng! Siêng năng chắc chắn phải chuyện xấu !

      Khoảng tám giờ bốn mươi phút, Alex ôm cặp lồng cháo ra cửa. Bắt taxi đến studio của Mỹ Ảnh.

      Đây cũng là studio lớn có tiếng ở Đế Đô, giống như công ty lớn kiểu nhà K, nếu có chuyện ngoài ý muốn đều thuê chỗ này.

      Alex thực muốn vào thẳng bên trong luôn, tận tay đưa cháo cho Quách Trí, tận mắt nhìn ăn. Nhưng cậu biết chuyện đó là thể. Quách Trí tuyệt đối thích quan hệ của và cậu bị các đồng nghiệp biết tới.

      Ý thức này khiến trong lòng cậu có chút mất mát, càng để cậu biết cậu phải cố gắng hơn. Nếu thể trở thành người xứng đáng với , để cậu quang minh chính đại mà đứng bên cạnh .

      Đúng, đúng là như vậy.

      Cậu đứng bên ngoài studio gọi điện thoại cho Quách Trí.

      trùng hợp, Quách Trí vừa hô lên " Nghỉ ngơi mười phút", điện thoại của Alex gọi đến . cau mày, tay xoa vùng bụng ân đau, tay nhận cuộc gọi :" Alo?" hết sức chú ý kêu ta tên của Alex.

      "Chị Quách, em bên ngoài tòa nhà, lúc nào chị tiện ra chút được ạ ?" Giọng cậu trai mang theo dè dặt cẩn thận.

      " ........Tôi ra liền đây, cậu chờ chút ." Mặc dù biết cậu tới có chuyện gì, nhưng nghĩ vẫn ra xem thế nào . Alex phải đứa trẻ hiểu chuyện, tùy tiện quấy rầy làm việc, chắc chắn là có chuyện gì đó.

      Vội vã sải bước ra ngoài tòa nhà, ấy thế mà chẳng thấy bóng Alex đâu cả, Quách Trí ngó quanh quất, chợt nghe thấy giọng cậu trai vang lên :" Chị Quách ."

      Lúc này mới trông thấy, trong bóng đêm, cậu trai rất cẩn thận giấu mình trong góc tối. Chỗ đó, dù là có người qua, nếu cố ý nhìn cũng rất khó mà phát còn có người sống to đùng ở đó.

      " Sao vậy ? Có chuyện gì ?" Quách Trí bước nhanh qua, nhíu mày hỏi .

      " Đây ạ ...... " Chàng trai lại đưa cặp lồng giữ nhiệt qua, khẽ ," Em hầm cháo, chị tranh thủ uống chút, dạ dày dễ chịu hơn ."

      Cặp lồng đưa qua, theo bản năng Quách Trí đón lấy, nhưng nhất thời lại nên lời.

      " Em nha chị Quách. Chị nhớ phải tranh thủ uống đấy. Uống lúc còn nóng dạ dày dễ chịu hơn." Alex vẫn nhớ mà dặn ," Đừng quên mang cặp lồng về nha."

      Cậu biết Quách Trí bận, cũng biết trong lúc làm việc thích bị làm phiền, thậm chí biết thích người khác phát ra mối quan hệ của cậu và . Cậu hề thêm câu dư thừa nào nữa, chào Quách Trí xong chạy chậm ra khỏi chỗ này, đến bên lề đường bắt xe taxi.

      Quách Trí chỉ kịp " Ừm" tiếng, chưa được gì thấy bóng dáng Alex đâu nữa.

      Lúc đến lặng lẽ như cái bóng, khi gọn gàng lưu loát như cơn gió.

      Chỉ để lại Quách Trí ôm cặp lồng giữ nhiệt đứng đó ngơ ngẩn.

      Thời điểm quay trở lại studio, vẫn chưa hết thời gian nghỉ ngơi.

      Quách Trí tìm góc, mở cặp lồng giữ nhiệt, trút cháo ra. Cháo nóng ấm, mềm dẻo, thêm gì cả, chỉ là thuần gạo trắng, Là thức uống ưa thích nhất của Quách Trí khi bị đau dạ dày.

      Cảm giác ấm áp trượt qua cổ họng và trôi xuống dạ dày.

      Nghĩ đến cậu trai lẳng lặng giấu mình trong góc tối..... Quách Trí cắn cái muỗng, trong lúc nhất thời cảm xúc chất chồng .

      ra được là cảm giác gì .

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :