1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

TIỂU THỊT TƯƠI CỦA NỮ VƯƠNG - TỤ TRẮC(96(3)/133)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. levuong

      levuong Well-Known Member Staff Member Super Moderator VIP

      Bài viết:
      1,235
      Được thích:
      4,727
      Hehe. Alex cứ tấn công Quách gia mạnh mẽ vào, chúng sắc nữ luôn ủng hộ cậu.haha.
      michellevnsweet mandy thích bài này.

    2. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,165
      Được thích:
      12,955
      [​IMG]
      Chương 36
      Edit : Michellevn

      giờ Quách Trí hình thành thói quen mới, về đến nhà sau khi rửa tay thay quần áo, rảo bước đến cửa phòng bếp xem giai đẹp mang tạp dề xào rau nấu cơm.

      Và nhanh chóng phát ra đồ dùng mới trong phòng bếp.

      " Ể ? Gì zợ?" hỏi. Đối với thiết bị phòng bếp, Quách gia quen thuộc lắm.

      " Nồi nấu bằng điện. Để hầm canh." Alex trả lời.

      Quách gia hiểu :" Mua này làm gì á?"

      " Thời gian sau này khả năng là em bận rộn," Alex ,

      " Em thể ở nhà canh bếp được. Hầm canh mà thời gian ngắn được, ra vị. Dùng nồi điện hầm việc gì, sáng ra cài đặt thời gian, tối về là có canh uống liền rồi ."

      " ai coi có ổn ?" Quách Trí chưa từng đụng đến thứ này, có hơi lo lắng.

      " sao, an toàn lắm ạ. Thương hiệu này tốt lắm, yên tâm." Alex cười đến vành mắt cong cong.

      Cậu hiếm khi trông thấy nét mặt Quách Trí tỏ ra bối rối lo lắng như này, Quách Trí hiểu mọi thứ và làm được mọi chuyện. cũng có thể tự mình thay bóng đèn, thông cống thoát nước, chuyện duy nhất làm ra hồn chính là trong phòng bếp, cũng lạ đấy.

      Alex vô cùng vui mừng cái cành này phát sáng trong cây kỹ năng của Quách Trí, mới để cho cậu có được chút lợi thế mỏng manh này.

      Cậu giải thích với rất chi là nghiêm túc :" Chỗ em ở ngày trước, em tự làm cái nồi điện , cắm điện hầm canh cả ngày, tối uống. Nhà em ở đó quen uống canh. Ngày nào mà uống khó chịu lắm. Mà Đế Đô quá khô hanh, uống canh căn bản là chịu nổi."

      Khí hậu Đế Đô quả thực như vậy. Hơn nữa thời gian này Quách Trí uống canh mỗi ngày, chỉ đa dạng thay đổi hàng ngày mà còn rất ngon nữa. có chút nào thua kém canh của nhà hàng món Quảng mà và Thanh Hạ hay đến . uống thành nghiện luôn rồi, vừa nghĩ đến vì Alex bận rộn mà được uống nữa, là có chút ..... Luyến tiếc.

      May là Alex lanh trí, còn biết mua nồi hầm điện.

      Chị Quách hề keo kiệt ngôn từ mà khen ngợi cậu trai hết lời.

      Lúc ăn cơm, hỏi :" Liên hệ hết rồi chứ ? "

      " Ừm, liên hệ hết rồi. Cũng hẹn thời gian cả rồi." Alex ," Gấp đấy, lịch kín mít hết rồi. May là vẫn chung studio ."

      " Lúc đó cậu biết, thời gian này, toàn là mẫu ảnh. Trong studio đầy người quen. Biết đâu lúc đó hai chúng ta còn gặp nhau ấy chứ."

      Quách Trí đến đây, đột nhiên hơi dừng lại rồi bảo :" Alex, nếu gặp nhau ở studio..... Tự nhiên chút , đừng để người ta nhận ra tụi mình đúng. Biết ?"

      Alex rủ mắt, muốn che giấu mất mát trong mắt mình. "Vâng" tiếng, khẽ đáp lại :" Em hiểu, chị Quách, chị đừng lo."

      Cậu trả lời rất ngoan ngoãn rất vâng lời, nhưng Quách Trí sao có thể nhận ra cảm giác sa sút của cậu. Thằng nhóc này, căn bản vẫn chưa biết hai chữ " sắc sảo" viết như thế nào. Cảm xúc trong lòng đều ở hết mặt.

      Quách Trí liền giải thích có chút ngượng ngùng :" Là thế này...... Tôi với cậu nè, chuyện riêng tư đấy mà, tốt nhất, tốt nhất là nên kéo vào trong công việc."

      , nếu là chỗ bạn bè đứng đắn cũng sao. Giống như của cậu và thế này, thuần túy là quan hệ thể xác, chỉ kéo theo liên lụy thôi. Tốt nhất là bên ngoài nước sông phạm nước giếng (*). Phân trắng đen.

      (*)Kiều quy kiều, lộ quy lộ : 桥归桥, 路归路 : diễn tả chuyện 2 người thể chung 1 đường làm chung 1 chuyện mà phải nghiêm ngặt phân chia ra.(https://hanguyet2012.wordpress.com).

      Nhưng đây là thằng nhóc lớn rất dễ có cảm xúc, cậu ấy thể giống mà bình tĩnh xử lý loại quan hệ nam nữ này được. thân mật cơ thể tự nhiên ảnh hưởng đến tình cảm của cậu. Cảm xúc mang theo vẻ mất mát mà cậu trai này vừa mới bộc lộ, thậm chí còn có chút tủi thân, khiến Quách Trí cảm thấy khá đau đầu.

      Vào lúc này, liền nhớ nhung về trưởng thành chững chạc của Lâm Bác. Giữa ta, ánh mắt, câu ám chỉ liền ngầm hiểu lẫn nhau.

      Thi thoảng, có chút dao động trong lòng, ở tình huống khách quan trước mặt, cũng có thể tém tém lại được.

      Cho nên ......Vẫn là tuổi tác chên lệch quá nhiều mà .....Aizzz !

      Cảm xúc của Alex có phần sa sút. Buổi đêm tắt đèn rồi, đòi làm như mọi khi.

      Quách Trí cũng cảm thấy gì. Tuy nhu cầu sinh lý của có thể là dạt dào, nhưng đến nỗii ngày nào cũng phải làm. Thành , thời gian này quá dày đặc, còn hơi lo lắng liệu Alex có X tẫn nhân vong(*) đây.

      (*)Tinh tẫn nhân vong - 精尽人亡: thuật ngữ Trung Quốc, thường dùng cho phái nam bởi vì hoạt động tình dục quá nhiều mà dẫn đến tử vong.

      vẫn lặng lẽ quan sát, phát sắc mặt cậu ngày nào cũng hồng hào khỏe mạnh, mới yên lòng. Chỉ có thể tán thưởng, tuổi trẻ .... tốt !

      Nằm giường, nghe Alex bên cạnh xoay tới xoay lui, Quách Trí làm như biết. giả bộ ngủ .

      muốn dỗ cậu. nghĩ rằng loại chuyện này, cậu phải trưởng thành. Nếu làm được, chừng cậu trở thành rắc rối của .

      Alex trở mình mấy lần như chiên cá, cuối cùng vẫn lăn đến dán lên người Quách Trí, ôm vào trong lòng.

      Cậu ôm có hơi chặt, trong lòng Quách Trí biết sao lại mềm nhũn, giả bộ được nữa. liền thở dài. Lập tức Alex biết chưa ngủ, liền rúc vào trong gáy cọ cọ mấy cái rồi nằm yên.

      Y như chú chó hình người to lớn.

      Quách Trí thấy vừa giận, vừa buồn cười.

      Thằng ku này đôi khi vô cùng ngoan ngoãn hiểu chuyện, khiến người ta thấy được cậu trải qua thời thơ ấu hạnh phúc lắm, do vậy về mặt nào đó trưởng thành đặc biệt sớm. Nhưng mấy mặt khác vẫn còn giống như đứa bé. Đặc biệt là về mặt tình cảm.

      Đây rất có thể là vì có mẹ bên cạnh, người cha lại quan tâm đầy đủ, ai dạy dỗ. Quách Trí đoán vậy, biết rằng mình đoán được tám chín phần mười.

      Quách Trí rất thích Alex, hồi đầu cậu vào ở nhờ, còn tưởng rằng cậu phiền phức, kết quả phải.Thời gian cậu ở đây, cuộc sống của vừa dễ chịu vừa vui vẻ. Nhưng cậu ở lâu quá, có lẽ sắp tới cậu kéo hành lý của cậu rời . Quách Trí nghĩ thế, vậy mà có phần buồn bã .

      Bỏ , đừng ghim lấy cậu nữa, cứ xem cậu như đứa bé . nên đối đãi với cậu như vậy, cậu ở chỗ cũng lâu, bằng túm lấy thời gian này mà dạy bảo cậu tốt.

      Nghĩ thông suốt điểm này, Quách Trí khẽ thở ra.

      "Alex," gọi cậu.

      Alex "hửm" tiếng rầu rĩ, rúc trong cổ chịu ngẩng lên.

      Quách Trí buồn cười, đưa tay lên ôm cậu, xoa xoa mái tóc dày rậm của cậu:" Alex, tôi cậu nè...... Cậu đó, gặp rất nhiều người. Nhưng chắc chắn đa số đối với cậu chỉ là khách qua đường mà thôi. Với những người sớm muộn gì cũng phải xa cách, nếu nhất thiết phải vạch mặt, cố gắng kết thúc cách thân thiện, để lại con đường sống sau này còn gặp mặt."

      Nằm chuyện, giọng trầm thấp, mềm mại. Alex nghe vào tai, như tiếng vĩ cầm. Trong bóng tối, cậu mở to đôi mắt lặng lẽ nghe .

      " Chỉ cần là con người, đều có cảm xúc, nhưng đôi khi những cảm xúc này thể thay đổi phát triển của mọi thứ. Cậu nên bộc lộ cảm xúc ra ngoài, ngoài việc khiến người khác cảm thấy khó xử có tác dụng gì cả."

      " Điển hình nhất chính là chuyện nam nữ chia tay. Ngay cả lúc tốt, cãi nhau cũng làm mối quan hệ xấu , huống chi là lúc muốn chia tay ? Có ý nghĩa sao? Có thể khiến đối phương thay đổi thái độ sao? thể nào, chỉ có thể làm đối phương càng muốn chia tay hơn có.......Đúng ..... Bộc lộ cảm xúc kiểu này thực vô dụng. Để tôi á, là biểu của trưởng thành."

      " Thế nào mới là người trưởng thành chín chắn? Tôi nghĩ ha..........Điều quan trọng nhất là xem cách cậu xử lý mối quan hệ thế nào. Cậu chia tay người ra sao, cậu làm sao hòa hợp với đồng nghiệp, cậu để khách hàng đối đãi với cậu thế nào, cậu phối hợp với nhóm hợp tác ra sao ..... Tất cả những cái đó, người và người, cậu và người khác, tất cả những hòa hợp đó, xử lý những mối quan hệ này, có thể nhìn ra cuối cùng cậu có phải trưởng thành hay chưa."

      " Cãi nhau nè, oánh lộn nè, dù cho thắng, thực ra cũng là thua thôi. Từ giây phút cậu bắt đầu tranh cãi kia, cậu thua rồi. Bởi vì lúc đó cậu mất bình tĩnh. Cho dù là người chia tay thế nào chứ ? Nếu nhất định phải tách ra, cớ sao lại thể ôn hòa, có chuyện còn có thể quan tâm giúp đỡ lẫn nhau, chi mà phải ồn ào khó coi ? cần thiết."

      " Alex,cậu tôi nghe coi, giờ cậu .... Tâm tình này là sao đây ?" Quách Trí xoa xoa gáy Alex . Cảm thấy trong lòng tựa như là chú chó cưng cỡ lớn hình người.

      " có...." Alex rầu rĩ, vẫn chịu thừa nhận.

      Quách Trí buồn cười. Vạch trần cậu luôn :" Là bởi vì tôi để cậu lộ chân tướng ở bên ngoài, đúng ?"

      Alex có cách nào chống chế, đành phải rầu rĩ " Ừm " tiếng.

      "Cậu đó....." Alex bó tay," Cậu thấy mối quan hệ của hai chúng ta, thích hợp để với thiên hạ ?"

      Đương nhiên là thích hợp, trong lòng Alex dĩ nhiên hiểu . Giống như Quách Trí vừa , cậu tỏ ra như vậy căn bản là chẳng thay đổi được phát triển của việc, hoàn toàn là cảm xúc vô dụng. , đây là biểu của chưa trưởng thành.

      Hơn nữa, cảm xúc cậu như này, hoàn toàn là muốn thêm phiền phức cho . chê cậu phiền, còn với cậu nhiều nhiều như thế......

      Cuối cùng Alex cũng ngẩng đầu lên, nằm nghiêng lại, mặt đối mặt với Quách Trí.

      "Chị Quách..... Xin lỗi....." Cậu có phần hổ thẹn.

      Dáng vẻ làm sai rồi nhận sai này của cậu, đáng hết sức. Quách Trí sao nỡ nặng cậu nữa, chỉ bảo :" sao ........."

      "Tôi với cậu, có gì hiểu, , cậu đều có thể hỏi tôi.Alex........." Quách Trí nhìn cậu," Rất nhiều chuyện, có phải trước đây có ai chỉ cho cậu đúng ?"

      Alex dùng trầm lặng tỏ vẻ cam chịu. Quách Trí liền hiểu ngay, kìm được mà trong lòng có chút thương xót.

      " sao đâu." vỗ vỗ cậu, an ủi." Có nhiều việc, vốn dĩ phải tự cậu trải nghiệm và suy xét, mới có thể hiểu thực ."

      nằm thẳng, nhìn lên trần nhà trong bóng tối. Lặng yên hồi, rồi bằng giọng chậm rãi:"Trước kia, tôi có người bạn trai...."

      Lỗ tai của Alex lập tức dựng thẳng lên.

      Quách Trí kể cho cậu nghe chuyện giữa và Lâm Bác, rằng họ chia tay trong hòa bình thế nào, sau đó chung sống hòa thuận ra sao.

      "Cứ như vậy phải rất tốt hay sao. Nếu chắc chắn phải chia tay, cãi nhau có thể thay đổi được gì ? Chỉ có thể khiến mọi người sau này có cách nào gặp nhau nữa thôi, vậy có ý nghĩa gì chứ ?" .

      Alex ngập ngừng giây lát rồi hỏi :" Vậy, chị Quách..... Khi đó ......chị có khó chịu ?"

      Quách Trí lặng yên lúc mới đáp :" Sao có thể khó chịu. Lúc ấy thích ấy, nghĩ rằng hai người vô cùng phù hợp, tưởng chừng như nhất định. Chỉ là nghĩ tới lại thể ở bên nhau....

      " Có điều giờ như này cũng rất tốt, chúng tôi vẫn còn liên lạc, xem nhau như bạn bè. Vẫn giúp đỡ nhau ít." , " ấy cũng có liên quan trong ngành, biết đâu sau này hai người còn có thể gặp nhau đấy."

      nghiêng người qua, gối lên cánh tay mình, nhìn Alex và :" Alex, tôi với cậu nhiều như vậy, thực ra chỉ muốn cho cậu biết .... Chỉ cần là con người, khẳng định có đủ loại cảm xúc, bất luận là chuyện công hay tư. Điều này la bình thường. Đặc biệt là chuyện riêng tư, bởi vì cách tương đối chuyện riêng tư có phần nhiều cảm xúc hơn chuyện công việc. "

      "Nhưng nhìn người trưởng thành hay chưa, phải là xem họ có cảm xúc hay , mà là liệu họ có thể khống chế những cảm xúc đó được . giờ cậu chưa làm được, nhưng cậu cần phải học hỏi." ân cần chỉ dạy.

      Ý tốt của , Alex cảm nhận được vô cùng ràng.

      " Vâng !" Cậu gật đầu, "Em cố gắng ."

      Quách Trí thích nhất lá dáng vẻ cậu ngoan ngoãn vâng lời như thế này. Huống chi hai người nằm giường, chóp mũi cũng sắp chạm chóp mũi.

      Quách Trí liền mỉm cười, sờ sờ gương mặt cậu, dán sát lại hôn cậu.

      Trong lòng Alex khẽ rung động. Cậu cũng dán tới, hôn lại .

      Hôn trước cái, rồi lại cái.

      Sau đó, cậu nhìn . Trong bóng tối con mắt sâu thăm thẳm như hồ nước.

      Cậu hôn .

      dữ dội, nhưng vô cùng dịu dàng. Tỉ mỉ, triền miên, dường như thời gian trong phòng cũng giảm chậm lại .

      Quách Trí nhắm nghiền đôi mặt sâu thẳm như hồ nước, tận hưởng nụ hôn mềm mại này.

      Cậu trai hôn rất nghiêm túc.

      Đến khi nụ hôn kết thúc, cậu cũng làm gì cả. Chỉ ôm lấy , tay nắm tay, chân quấn chân.

      Quách Trí cũng muốn làm gì.

      Ánh trăng sáng lọt qua rèm cửa sổ chưa được kéo kín, khí trong phòng êm dịu và tĩnh lặng lạ thường.

      Thích hợp chầm chậm vào giấc ngủ, sau đó mơ giấc mộng đẹp.

    3. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,165
      Được thích:
      12,955
      [​IMG]
      Chương 37
      Edit : Michellevn

      Buổi sáng lúc Quách Trí thức dậy, bên cạnh còn người nữa.

      rửa mặt xong rồi thay quần áo ra phòng khách, Alex bày xong bánh rán , rưới lên nước sốt ngọt . Đặt bên trái trứng chần, rắc dúm rau trộn, xếp từng cái , cuốn lại, đẩy tới trước mặt Quách Trí.

      " Um~~~~~~" Quách Trí chỉ cắn miếng phát ra thanh hài lòng. Quá , vẫn cứ thích trứng lòng đào !
      [​IMG]
      Nhìn ăn ngon lành, khuôn mặt đẹp của Alex liền cười đến viền mắt cong cong.

      Nhân lúc Quách Trí ăn, cậu cân nhắc cẩn thận và :" Chị Quách."

      " Hử?" Quách Trí ngước mắt nhìn cậu. Má phồng phồng, con mắt lúng liếng, giống chú hamster .

      [​IMG]
      Và thế là cậu chàng Alex trong nháy mắt quên luôn những gì muốn . Dừng chút, mới cách dè dặt:" Hôm qua em lấy được tiền rồi. Tuần sau .... còn món nữa chắc là có thể thanh toán được."

      Lúc những lời này, mắt cậu nhìn Quách Trí hề chớp, muốn bỏ sót bất kỳ tia biểu cảm nào của .

      Cậu nháy bén túm được khoảnh khắc Quách Trí vốn dĩ nhai ngon lành đột nhiên dừng lại, trong mắt lóe lên tia buồn bã. Tuy tia cảm xúc đó biến mất cách nhanh chóng, nhưng lại khiến trái tim của Alex ngừng cuồng loạn.

      Cậu kìm nén vui mừng trong lòng, dùng giọng điệu bình tĩnh tự nhiên hết mức mà :" Em gọi điện cho chủ nhà cũ, ông ấy nếu có phòng trống nhớ báo em trước. Chủ nhà đấy rất tốt, ông ấy nhất định đáp ứng. "

      Tốt lắm đấy ? Tốt mà còn đuổi cậu ra ngoài?

      Quách Trí bực mình. Thằng nhóc ngố này !

      " Cậu là cái phòng tầng hầm kia ấy hả ?" nhanh chóng nuốt miếng thức ăn trong miệng xuống, uống ngụm sữa bò nóng và hỏi.

      " Vâng."

      "Có cửa sổ ?"

      ", ngầm hết mà. Lấy ánh sáng chỉ có thể dựa vào đèn điện, có điều cửa có lắp quạt gió, cũng khá thoáng khí." Alex bằng giọng rất bình tĩnh," Chỉ là có chút lạnh lẽo, còn ẩm ướt nữa, mùa hè nếu ngủ mà mặc quần áo đến vài ngày mình mẩy đau nhức."

      Nhóc ngốc có đơn giản hơn nữa, đối mặt với việc mình lòng mong muốn, cũng vắt hết óc, mở mang cái đầu. Alex được xem là đứa trẻ đặc biệt thông minh và lanh lợi, nhưng tính cách cậu có chút nhạy cảm và tinh tế trong cảm xúc. Trong thời gian sống chung với Quách Trí, cậu nhận ra mặc dù trong công việc Quách Trí lạnh lùng và nghiêm khắc, tình cảm. Thực ra, là người phụ nữ có trái tim mềm yếu.

      Đối với trái tim mềm yếu của , cậu tràn đầy cảm xúc. Vì vậy phô trương chút xíu mưu mô nho ở chỗ này.

      Đúng, cậu phô ra cái đáng thương.

      Quả nhiên Quách Trí vừa nghe thấy nhíu chặt mày lại.

      " Đừng nghĩ đến chỗ đó nữa. Ở lâu tốt cho sức khỏe." nhíu mày bảo," Cậu tìm chút nữa , có loại tòa nhà cũ, nếu có hợp đồng thuê giá cả cũng đắt lắm đâu. Chung quy cũng tốt hơn là ở tầng hầm. "

      Thực ra muốn hỏi cậu chút, là rốt cuộc thu nhập của cậu có thể được bao nhiêu.

      Nghề người mẫu này, quả thực là thu nhập cách biệt rất lớn, có năm kiếm được trăm vạn ngàn vạn, cũng có tháng chỉ thu được mấy ngàn. Kiểu giống như Alex, chẳng có gì nổi tiếng, người đại diện lại quá cùi bắp, Quách Trí nghĩ cũng biết, thu nhập của cậu chắc chắn là cực kỳ ổn định. chừng, tháng này có thể kiếm được hai ba vạn, tháng sáu lại chẳng kiếm được đồng nào .

      Nhưng vẫn cảm thấy với điều kiện ngoại hình của cậu, đến mức thảm tới trình độ sống ở tầng hầm. có hơi kỳ lạ.

      Nhưng thu nhập cá nhân, tình hình tài chính, theo ý kiến của Quách Trí đó là chuyện hết sức riêng tư. Mặc dù Quách Trí quan tâm Alex, cảm thấy việc hỏi tình trạng thu nhập của cậu, vẫn có chút quá giới hạn. Cuối cùng cũng mở miệng hỏi.

      chỉ bảo :" Cậu cần nôn nóng, từ từ tìm, trước khi tìm được cứ yên tâm ở chỗ này của tôi."

      Alex muốn nghe chính là câu này!

      " Vâng!" Cậu vội vàng gật đầu.

      Cậu muốn khống chế cảm xúc hết mức có thể, đừng nên biểu quá ràng. Thế nhưng khóe miệng cong lên cùng ánh mắt tỏa sáng lấp lánh, vẫn cho thấy tâm tình cậu nhảy nhót.

      Quách Trí cảm nhận được, có hơi kỳ lạ. Chẳng qua chỉ kêu cậu ráng tìm phòng ở phù hợp thôi mà, cậu làm gì mà vui vẻ thế nhỉ ?

      Có điều.....trông cậu vui vẻ khiến tâm tình buổi sáng của người ta tốt gì đâu nha !

      Cậu làm bánh ăn cũng siêu siêu ngon !

      Sáng ra mà như này a, nếu được mãi như vậy tốt biết bao.

      Quách Trí cười cười trong lòng, sao có khả năng đó chứ, Alex đâu thể ở chỗ suốt đời được.

      Nhưng sao, sống chung vui vẻ thoải mái như này, có thể được ngày nào hay ngày đó thôi.

      Hai người cùng nhau ra cửa.

      Trước khi , Alex cài đặt xong thời gian nồi hầm điện.

      " An toàn đây?" Quách Trí lo lắng hỏi.

      chưa từng dùng qua đồ này, nghĩ tới cả ngày trong nhà có người, nhiều ít gì cũng có chút lo lắng.

      " Yên tâm mà, chị Quách." Alex đẩy vai Quách Trí ra ngoài, cười bảo," An toàn mà.Em đặt chế độ tự động rồi, đun cả ngày cũng làm cháy nồi đâu. Rất dễ sử dụng."

      Dáng vẻ lo lắng bất an này của Quách Trí, đối với Alex mà , vừa mới lạ lại buồn cười.

      người , cậu thích nhìn thấy những gì mà bình thường thấy. Cậu rất muốn hiểu nhiều hơn nữa.

      Bởi vì chung hướng, Quách Trí lái xe đưa Alex đến ga tàu điện ngầm.

      " Lanh lợi chút nha ! Hỏi trước coi có thể thanh toán luôn được ." dặn dò cậu cách kỹ lưỡng," Hạng mục như này, đa số đều có thể thanh toán tại chỗ. Thanh toán được thanh toán luôn, cố gắng đừng để họ ngâm của cậu, ngâm cái là có chuyện đấy."

      Trong thâm tâm kìm được mà dạy bảo cậu như tân binh vừa tốt nghiệp mới vào công ty làm việc. quên mất Alex ở Đế Đô này tự lực cánh sinh lăn lộn cả hai năm rồi.

      Dĩ nhiên là Alex ngốc đến độ cậu biết những quy tắc đó rồi, cũng nếm trải hết rồi, từng được dạy bảo cả rồi. Mỗi lần Quách Trí chỉ dạy cậu, căn dặn và dẫn dắt cậu, cậu đều lắng nghe hết sức nghiêm túc, hứa ngoan ngoãn hết mức. Lúc làm việc, cũng làm theo lời .

      Hơn nữa cậu cũng phiền chán Quách Trí càm ràm cậu như vậy, cậu nhìn lo lắng giả tạo trong mắt , chẳng những phiền chán, mà còn cực kỳ thích.

      Từ đáy lòng thích Quách Trí quan tâm cậu như vậy, chỉ lo cậu thua thiệt.

      Mấy năm này, có ai, từng quan tâm lo lắng cho cậu như vậy ? Có ai từng nề hà mà dạy cậu làm người làm việc ? Có ai mà chuyện lớn chuyện đều muốn dặn dò cậu ràng từng cái mới yên tâm ?

      có.

      Chỉ có Quách Trí!

      Cậu chỉ có Quách Trí!

      Nhìn theo xe Quách Trí biến mất dần trong dòng xe cộ vào giờ cao điểm làm, Alex đứng bậc thang của lối vào ga tàu điện ngầm, trong lòng càng thêm quyết tâm.

      Xứng hay xứng, cậu phải vì chính mình mà ra sức tranh thủ !

      Có lần Quách Trí và cậu chuyện, khi đến thái độ làm việc, rằng, đời này, nếu người biết ra sức vì chính mình, mãi mãi có cơ hội thành công. Bởi vì có ai vì bạn mà ra sức.

      Cho dù mục tiêu cao tới đâu, quá trình khó thế nào, ra sức, chính là khởi đầu của thành công, vậy.

      rất đúng.

      Mà cậu, cũng nhất định nghe.

      Thời tiết hôm nay thực ra cũng tốt. Lại còn sương mù dày đặc, người lại đường phố, rất nhiều người mang khẩu trang. Tòa nhà phía xa xa kia, nhìn trông cũng thấy hơi mơ hồ.

      Nhưng Alex lại cảm thấy, kể từ sau khi tới Đế Đô, đây là ngày cậu cảm thấy suôn sẻ nhất.

      phải ngơ ngơ ngác ngác, mơ mơ hồ hồ, sống ngày nào hay ngày ấy. Chỉ cầu chết đói.

      Trong lòng cậu có mục tiêu, bộ não vốn có phần chậm chạp và tê liệt lại đột nhiên giống như vén ra màn sương mù, sáng trong lên.

      Cậu nhìn theo xe của Quách Trí biến mất dần dần, đeo tai nghe và bật nhạc lên, xoay người xuống trạm tàu điện ngầm.

      Tâm trạng của Quách Trí cũng rất tốt.

      Tất nhiên rồi, bất kỳ ai mà mới sáng ra được ăn sáng bằng món ăn ngon hợp khẩu vị, lại còn được ngắm nhìn gương mặt tươi cười của giai đẹp, tâm tình sao có thể tệ được chứ hả.

      Hơn nữa điểm mà thích Alex nhất chính là cậu ngoan ngoãn. với cậu cái gì, cậu cũng nghiêm túc lắng nghe rồi gật đầu "Vâng". Lúc , miệng cậu khép lại, nhưng ánh mắt lại cứ nhìn cách chăm chú, trong nét mặt luôn có căng thẳng, giống như sợ nghe thấy hoặc bỏ lỡ mất lời nào của .

      Y như giáo viên nghiêm khắc gặp được học sinh ngoan ngoãn. Cảm giác đó, tốt đến khỏi bàn luôn.

      Đấy là còn chưa đến giá trị nhan sắc của học sinh cao đến mức nào.

      Mà giáo viên đây còn là nàng háo sắc.

      Ăn chưa xong, vẫn chưa đến giờ làm việc buổi chiều, mua sắm bên khu đồ ngắn trong trung tâm thương mại. Ở đó có cửa hàng đồ lót thương hiệu rất tốt. Đồ lót và đồ mặc nhà của họ vô cùng dễ chịu. Quách Trí luôn thích nhãn hiệu này.

      muốn mua hai bộ đồ lót mới. tính mua chất liệu ren theo sở thích cũ của mình, nhưng lại trông thấy dòng sản phẩm mới. Theo đánh giá, biết dòng sản phẩm này nhắm vào trẻ, gợi cảm như hàng ren, nhưng hoa văn và màu sắc, thậm chí phong cách, đều tràn ngập cảm giác bay bổng của thanh xuân.

      Quách Trí nghĩ rằng, loại phong cách thiếu nữ như này còn phù hợp với nữa. tự nhận mình là phụ nữ trưởng thành, quen con đường ren rúa. Nhưng biết sao, đột nhiên nghĩ tới Alex.

      Chết tiệt ! Lúc tự mua đồ lót cho mình, vậy mà nhớ tới Alex! nhớ tới cậu trẻ trung cường tráng như vậy, thậm chí đôi khi làm chịu nổi.

      Càng chết tiệt hơn nữa, ma xui quỷ khiến thế nào mà mua luôn hai bộ đồ lót dòng trẻ trung. Lúc với nhân viên cửa hàng gói lại, lỗ tai của kìm được mà có hơi nóng lên. Cũng biết là người mình bị sao nữa .

      Lúc sắp trả tiền, chợt ánh mắt lướt qua khu đồ nam bên kia. Trong lòng khẽ động .........

      Vừa về đến văn phòng, điện thoại liền vang lên.

      nhét hai cái túi đồ mới mua xuống dưới gầm bàn, rồi mới móc điện thoại ra xem, là Lâm Bác.

      "Tối nay có kế hoạch gì ? Cùng ăn cơm ?" Lâm Bác , " Lâu gặp rồi, tâm chút."

      Giọng ta bình tĩnh, cũng gửi lời mời qua đêm.

      Trước giờ Quách Trí cũng rất thích trò chuyện với Lâm Bác về công việc và cuộc sống. Đặc biệt là kể từ khi ta phát triển nghiệp của mình trong hai năm này, càng ngày càng tiến bộ, cũng có nhiều trải nghiệm hơn mà kẻ làm công ăn lương như chưa cảm nhận được. Lúc lắng nghe, đều là kinh nghiệm quý báu.

      Thế nhưng đột nhiên Quách Trí nhớ đến nồi hầm bằng điện ở nhà.

      Đối với nấu cơm hầm canh thế này, cầu của Alex vô cùng cao.

      Cậu mua thịt hay xương để đông lạnh qua đêm, cậu luôn luôn ra khỏi giường sau khi kết thúc cuộc buổi sáng với , trong lúc ngủ tiếp mua xong nguyên liệu thức ăn tươi mới từ chợ buổi sáng trở về. Cậu làm cơm siêu khoái khẩu cũng liên quan rất lớn đến việc này.

      Hôm nay vẫn ngoại lệ, cậu vẫn dậy sớm , rồi chợ sớm, trước khi Quách Trí thức giấc, xử lý xong các loại nguyên liệu đó, rồi bỏ vào trong nồi hầm bằng điện kia.

      Cho dù cần ở nhà tự mình canh lửa, nồi canh kia, cậu vẫn rất để tâm.

      Quách Trí nỡ bỏ nồi canh đó. lại càng muốn thấy thất vọng mất mát của Alex vì lãng phí nồi canh này. Cậu là thằng nhóc nhạy cảm tinh tế, lại còn biết che giấu cảm cảm xúc. Khi cậu ở trong tâm trạng tiêu cực, cậu ồn ào cũng như cố ý biểu ra bên ngoài.

      Nhưng suy sụp bao trùm cả người cậu, trong mắt cậu dâng đầy mất mát...... Quách Trí từng thấy, aizz... Giống y như chú chó cắn ghế sofa bị chủ nhân la mắng ....

      khiến người ta sinh ra cảm giác đành lòng.

      "HÔm nay được ....." Quách Trí buột miệng , trong lòng cũng sửng sốt, mình vậy mà có thể vì nồi canh mà từ chối Lâm Bác. Lý trí của rung lên hồi chuông cảnh báo vang rền, được nửa câu, liền sửa lại :" ngày mai ? Ngày mai có thời gian ?"

      "Có." Lâm Bác .

      " Ok, vậy mai gặp." Quách Trí . Hai người xác định thời gian xong cúp điện thoại.

      day day mi tâm, nhìn nhìn điện thoại di động, có chút ngẩn ngơ. Đột nhiên tầm mắt lại nhìn nhìn cái túi đồ dưới gầm bàn....

      Yên lặng giây lát, thở dài .

      Sợ gì chứ, qua thời gian này cậu dọn thôi. Chẳng qua cũng chỉ là, tận hưởng tốt trước mặt mà thôi. Chẳng có gì là to tát cả.

      Alex, chỉ là người qua đường.

      Trong cuộc đời, người qua đường như này, rất nhiều.

      Lâm Bác cúp điện thoại di động. Quơ cái điện thoại bàn bàn làm việc, nhấn gọi nội bộ.

      " Lâm ạ ?"

      "Tối mai hẹn dùng bữa với Hạng tổng bên Tân Duyệt đúng ?"

      " Dạ đúng, thưa ."

      " ......Ngày mai tôi có việc, cậu họ đổi thời gian khác , đổi thành ngày mốt coi có được ." Lâm Bác .

    4. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,165
      Được thích:
      12,955
      [​IMG]
      Chương 38
      Edit : Michellevn

      Khi Quách Trí về đến nhà, như thường lệ, thức ăn ra khỏi nồi .Canh cũng để nguội được lát, còn nóng lắm, có thể uống ngay được.

      Quách Trí uống bát canh xuống bụng, liền cảm thấy từ chối Lâm Bác vì nồi canh này cũng chẳng có gì là to tát cả. Dù sao cũng hẹn ngày mai rồi, vẫn tốt hơn hôm nay phải lãng phí nồi canh.

      Alex bưng cái bát, ngồi kề bên . Nhìn uống canh đến là là khoái chí, ý cười lên gương mặt cậu. Ăn cơm với gương mặt bên cạnh như vậy, Quách Trí liền ăn thêm được chén, canh cũng uống thêm chén.

      Thế là cái bụng phình lên khó chịu, nằm thẳng cẳng lên sofa rên hừ hừ.

      Lúc Alex rửa chén thò đầu ra mấy lần, nhắc :" Chị đứng dậy lại chút ."

      Quách Trí nào có nghe, nằm đó hầm hừ, còn trách Alex hầm canh quá ngon.

      Alex cũng bó tay, đẩy nhanh tốc độ rửa chén, lau khô tay, bỏ tạp dề ra rồi tới sofa kéo Quách Trí :" nào, tắm rửa, vận động vận động."

      Trái tim Quách Trí đập thình thịch, nhưng sờ sờ bụng ..... ăn nhiều quá rồi, bụng dưới hình như hơi gồ lên..... Nghĩ về cơ thể gần như hoàn mỹ của Alex..... muốn bị cậu nhìn thấy cái bụng gồ lên đâu !

      " Cậu tắm trước, tôi khó chịu, nằm chút nữa ..... " giả chết.

      Alex sợ trướng bụng, cũng dám cứng rắn kéo , tự mình tắm trước.

      Quách Trí nằm hồi lâu, cảm giác trướng bụng mới từ từ lắng xuống. Nghĩ đến hồi nãy Alex còn muốn tắm cùng , có chút rục rịch. Sờ sờ bụng dưới của mình, sờ kiểu gì cũng thấy vẫn còn hơi gồ, thể nhụt chí. Chợt cảnh giác mà sờ sờ lên eo mình, hình như .... vẫn còn khá . Mặc dù như vậy, vẫn nghi ngờ mình được Alex vỗ béo trong khoảng thời gian này.

      Từ lúc Alex vào ở, ăn uống của được cải thiện rất nhiều, ngay cả lượng cơm cũng trở nên lớn hơn.

      Haizz, xem ra phải gia tăng sức vận động lên mới được.

      đần người suy nghĩ về vấn đề vóc dáng Alex quấn khăn tắm ra.

      Mái tóc vẫn còn ướt nước, dán xuống nửa cái trán. Quách Trí nhìn biết bao nhiêu lần như này rồi mà ánh mắt vẫn cứ dán chặt lấy. Thế quái nào.............. nhìn hoài ngán thế nhỉ . ............

      Chàng trai tuấn vừa mới tắm xong bước tới ẵm ngang Quách Trí lên trao cho cái ôm kiểu công chúa.

      "Hey !" Quách Trí tiếp tục giả chết," Tôi vẫn còn khó chịu, đợi chút nữa ....."

      " sao hết," Alex cười," Em tắm cho chị."

      Em tắm cho chị.

      Em tắm cho chị.

      Em tắm cho chị.

      ................

      Quả là Quách Trí thể ngờ cũng có ngày mình được hưởng loại đãi ngộ này. Bồn tắm lớn tràn đầy bọt bong bóng , ngồi thoải mái trong lòng Alex, để cậu chà lưng cho mình.

      Quách Trí vốc nắm bọt, xoay đầu lại, "phù" tiếng thổi ngay mặt Alex.

      " Đừng quậy nữa, chị Quách." Alex buồn cười. thể tưởng tượng được Quách Trí cũng có vẻ trẻ con như này. Cậu cầm bông tắm, chà lưng cho Quách Trí cách tỉ mẩn. tắm cho , là thực tắm cho .

      Quách Trí đùa giỡn vui vẻ.

      Lúc sửa sang căn hộ, phòng tắm phụ chỉ lắp đặt vòi hoa sen, nhưng phòng tắm chính trang bị cùng lúc cả vòi sen và bồn tắm.Hồi đầu nghĩ đến là hay ho, nghĩ rằng sau này ngày nào cũng được tắm bồn, sướng chết được. Dùng rồi mới thấy cọ bồn tắm cũng là chuyện đáng ghét. Dần dần, khi nhiệt tình trôi qua, bồn tắm cũng được dùng nhiều nữa. Chỉ có khi vào mùa đông trời lạnh giá mới ngâm chút cho dễ chịu.

      " Cậu mua muối tắm hả ? Tôi nhớ hộp muối kia của tôi dùng hết lâu rồi mà ."

      " Thấy rồi. Hộp trống cũng chẳng vứt , ẩm mốc hết trơn. Em vứt rồi." Alex bảo," Hồi tối thuận đường về ghé siêu thị mua."

      " Ể, mốc hả ?Tôi luôn nhớ là phải ném mà cư quên hoài!" Quách Trí đến đó bỗng dưng cười khích khích:" Đừng chạm chỗ đó !Nhột !"

      Tay Alex thoáng dừng lại, rồi lại cố ý động đến chỗ nhột của Quách Trí.

      " Thấy ghét !" Quách Trí cười khanh khách, quay người lại, ngồi đối mặt với cậu.

      Alex liền cúi người về phía trước, hôn .

      Dính dấp và ngọt ngào, như thể ngay cả nhiệt độ của bọt bong bóng cũng tăng lên.

      "Chị Quách.... " Alex ôm Quách Trí, gặm gặm vành tai và hỏi," Kỳ sinh lý của chị sắp tới rồi đúng ?"

      Quách Trí được cậu hôn đến mất khống chế, giọng cũng lười nhác:" Sao cậu biết ?"

      " Thấy chị đánh dấu lịch ....... chu kỳ ba mươi bốn ngày ........"

      "Tinh thế !Muốn gì hả ?" Quách Trí hỏi bằng giọng cảnh giác .

      " Em muốn ......." Alex dán vào tai rì rà rì rầm.

      Quách Trí cắn môi:" được........"

      Vậy mà Alex đoán ra cự quyệt của cũng chẳng có mấy vững vàng.

      "Chị Quách...." Alex ôm cắn nhè ," Chị Quách ....."

      giờ Quách Trí hình thành phản xạ có điều kiện, chỉ cần vừa nghe thấy Alex gọi " Chị Quách" là cả người mềm nhũn.

      "Chị Quách ......Xin chị đó .........." Alex khe khẽ nài nỉ bên tai .

      Cả người Quách Trí mướt mát.............Cắn môi tính tính. Sức khỏe của ngay từ rất khỏe mạnh, sau khi kết thúc tuổi dậy , chu kỳ sinh lý cứ theo ba mươi bốn ngày, chênh lệch tối đa là hai ngày. Tính ra, phải ngày mai là ngày mốt.

      Mặc dù trước bảy sau tám đều được gọi là kỳ an toàn, nhưng thực ra kỳ an toàn cũng phải là an toàn tuyệt đối. Hồi đại học Quách Trí có người bạn thân, chính là mang thai ở kỳ an toàn, điều kiện có hạn, đủ khả năng kết hôn, thể bỏ. Còn khóc lóc kể lể trận với Quách Trí. Quách Trí coi đó là lời cảnh báo sâu sắc, chưa bao giờ để đàn ông mang biện pháp an toàn. Kỳ an toàn cũng được!

      Nhưng giây phút này, Quách Trí bị Alex siết chặt như này, cắn nhè , hết sức khiêu khích. Cơ thể có thể cảm nhận được rệt hấp dẫn bốc lửa của cậu. Cậu trai lại còn ở bên tai nài nỉ bằng giọng thào mềm mại ngọt ngào.......

      Quách Trí muốn hừ tiếng kiêu ngạo, nhưng biết sao, tiếng hừ đó phát ra từ khoang mũi, lại trở nên kéo dài mềm mại, cuối còn mang theo nhấp nhô như gợn sóng. Nghe vào trong tai, chỉ làm người ta cảm thấy tê dại, như thể ỡm ờ, lại như thể rên rỉ quyến rũ.

      Trong lòng Alex hiểu . Cậu dán lên tai Quách Trí, bằng chất giọng có phần khàn khàn :" Em xem như chị đồng ý nhé ?"

      Quách Trí định bảo " Làm gì có", bị cậu trai dùng nụ hôn ngăn chặn lại.

      Trong bồn tắm lớn, mặt nước bắt đầu có dao động quy luật như thủy triều lên xuống.....

      So với việc thất thủ hoàn toàn của Quách Trí, thực ra Alex vẫn có chút tỉnh táo trong cơn kích tình.

      Hôm nay cậu cũng muốn cố tình thăm dò điểm mấu chốt của Quách Trí, muốn thử xem cuối cùng lực chống cự của Quách Trí đối với cậu mạnh mẽ thế nào. Kết quả cho thấy ........ Khiến cho tâm tình cậu thể tốt hơn được nữa.

      Hai tay cậu chống lên thành bồn tắm, dướn người lên hôn . Mà lại bị cuốn hút vào nụ hôn này.

      mê đắm của cho cậu cảm giác an toàn và tin tưởng. KHiến cho cậu nghĩ rằng, chuyện cậu muốn làm, phải là có cơ hội.

      Cậu nhìn , ra sức làm cho những gì mong muốn, cho mê đắm đó. Cuối cùng để mềm yếu ngả vào vai .

      Cậu ôm , cũng ôm lấy cậu. Cả hai ôm chặt lấy cơ thể của đối phương và cùng hôn lên má của người kia, lấp đầy những khoảng trống của nhau.

      có khoảng cách, trở thành tổng thể hoàn chỉnh ....

      Đến lúc tắt đèn ngủ, Quách Trí vẫn còn ảo não rằng mình cứ thấy sắc liền mờ mắt. Nhưng cơ thể lại nhàng, cảm giác sung sướng thả lỏng, lại khiến tức giận nổi. Chỉ có thể thầm khuyên mình có lần sau.

      Già thế rồi mà bị sắc dụ là thể được !

      Khi mơ màng sắp ngủ, mới chợt nhớ ra, trở tay vỗ Alex cái :" Ngày mai cậu ăn cơm mình, buổi tối tôi có tiệc...."

      Alex mơ hồ "vâng" tiếng, ôm chặt hơn nữa.

      *****

      Quách Trí phải thừa nhận, Lâm Bác trông trưởng thành và có sức quyến rũ hơn so với mấy năm trước.

      người háo sắc, đàn ông được thích và qua lại, chắc chắn thể khó coi. Tuy rằng có tướng mạo đẹp đẽ khiến người khác phải lé mắt như Alex, nhưng Lâm Bác cũng là người đàn khôi ngô tuấn.

      Vả lại trong mấy năm mài dũa này, xốc nổi chỉ vì cái trước mắt trong mấy năm đầu của ta lắng xuống, giữa cặp chân mày đều tỏa ra phong thái trầm ổn. Lâm Bác, hoàn toàn là người đàn ông trưởng thành thành đạt.

      Nhìn thấy Lâm Bác như này, Quách Trí chia tay với cũng hề nuối tiếc. Trái lại, có chút kiêu ngạo mình từng đương với người đàn ông này, hơn nữa giờ còn xem nhau như bạn bè. Điều này chứng tỏ người phụ nữ có mắt nhìn người.

      Sắc mặt hồng hào, làn da rạng rỡ. Trông tuyệt đến độ Lâm Bác cũng có chút bất ngờ.

      " Thẩm mỹ à ? Giống như trẻ hóa rồi ?" Lâm Bác nhìn chăm chú. hề khách khí mà nhéo mặt cái.

      " Đừng có mà đáng ghét !" Quách Trí đánh bay móng vuốt chó của ta .

      Lâm Bác cười :" Gần đây thế nào? Nhìn em sống dễ chịu đấy ?"

      " Chứ sao !" Quách Trí hếch cằm, vẻ đắc ý tràn gương mặt. Đúng kiểu đáng láo xược.

      Cằm của phải kiểu cằm nhọn hoắt có thể đâm chết người kia, nhưng hình dạng vô cùng đẹp.

      Lâm Bác nhớ , trước kia quấn chăn nằm sấp giường gảy tàn thuốc, ta gọi tên , quay đầu lại, ngón tay thon dài kẹp điếu thuốc, trông nam tính và quyến rũ.

      Khi đó, ta lấn người qua, nắm lấy cằm và hôn....

      Ánh mắt Lâm Bác tự chủ mà dừng lại bồ môi của Quách Trí.

      Đôi môi hơi mỏng, tô son môi màu hồng nhạt, làm cho làn da càng thêm trắng nõn và non mềm. Lâm Bác liền dằn được mà nhớ lại lúc nắm lấy cằm , cảm giác trơn mịn giữa các ngón tay.

      Giọng thanh thoát của Quách Trí kéo ta ra khỏi dòng ký ức:" Gần đây thế nào, hồi trước em thấy bận bịu lắm mà?"

      Trước đó nảy ra chút suy nghĩ, gọi điện cho Lâm Bác. Kết quả là thời gian giữa và Lâm Bác lại cùng nhịp. Đến khi Lâm Bác có thời gian, gọi lại cho , lại làm dự án tăng ca thức đêm mấy hôm liên tiếp liền, làm gì còn thoải mái nhàn hạ mà nghĩ đến mấy cái dung tục.

      " Rất tốt, vừa Thượng Hải chuyến, em có biết lần này gặp ai ...." Lâm Bác cười cười, cách từ tốn, thu hút chú ý của Quách Trí. Lúc ta chuyện, nghiêng người về phía trước, tay gác lên bàn.

      Quách Trí ngồi đối diện ta, hai người ngồi góc. Vị trí thân mật tùy tiện này, cũng là thói quen được hình thành từ mấy năm nay. Thế nên khi ta nghiêng người về phía trước, kề sát , Quách Trí cũng hề ý thức được gian của mình bị xâm chiếm.

      Trái lại, lắng nghe với thích thú.

      con đường nghiệp thênh thang này, so với , Lâm Bác sớm và xa hơn. Thế nhưng đối với ta bao giờ che giấu, những trải nghiệm của ta, bao gồm bài học và thậm chí cả yếu đuối và nôn nóng khi gặp khó khăn, ta đều hết với . Đối với , đây thực là kinh nghiệm vô cùng quý báu.

      chỉ có thể lắng nghe để hiểu, có thể lý giải, còn có thể nhạy bén phát vấn đề cũng như đưa ra câu hỏi, mà sau đó có thể suy xét, hỏi ta, vào hoàn cảnh như thế nếu làm lựa chọn khác thế nào.

      Kể từ khi ta quen biết nhau, đều rất hiểu nhau. Lúc này, tuy rằng ta được có hơi xa, vẫn có thể theo kịp và ngừng học hỏi.

      Lâm Bác nhìn cặp mắt sáng ngời sức sống của Quách Trí, nhớ rằng ta từng cho rằng là của ta.

      , khi đó, ta cảm thấy là người con ta tìm kiếm trong đời. chính là của ta !

      Khi đó hai người ở bên nhau, thực rất vui vẻ.

      Nhưng sau đó vì sao lại chia tay nhỉ ? Lâm Bác mở ra ký ức của mình .....

      Đúng rồi ............... là vì ........ .

      Nấu bát mì cũng có thể cháy nồi !
      Tôm Thỏ, Chris_Luu, A fang2 others thích bài này.

    5. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,165
      Được thích:
      12,955
      [​IMG]
      Chương 39
      Edit : Michellevn

      Người ta , cách tốt nhất để kiểm nghiệm mối quan hệ đương chính là sống chung.

      Mẹ nó, đúng là chân lý !

      Khi đó ta và Quách Trí cũng vẫn chưa mua nhà, đều ở nhà thuê. Lúc sống chung, là Quách Trí vào ở chỗ của ta.

      Cái gọi là biểu tượng của bạn đời tâm giao hoàn hảo tan thành mây khói trong những vụn vặt của cuộc sống đời thường.

      Trước khi sống chung, ta chỉ trông thấy ưu điểm của Quách Trí. Sau khi sống chung, ta bắt đầu nhận ra và xoi mói những khuyết điểm của Quách Trí.

      đủ dịu dàng, đủ đức hạnh, thể làm cho ngôi nhà trở nên ấm áp hơn.

      Và quan trọng nhất là ,...... Quách Trí, biết nấu ăn. Mà Lâm Bác lại hoàn toàn cho rằng, phụ nữ phải biết nấu ăn, còn phải nấu ngon nữa.

      cách thẳng thắn, Lâm Bác thực người đàn ông có cầu rất cao đối với phụ nữ. ta vui khi người phụ nữ của ta là người phụ nữ mạnh mẽ quan tâm đến gia đình, cũng vui khi người phụ nữ của ta là loại dây leo tầm gửi có khả năng tự nuôi sống mình. ta muốn, chỉ có năng lực và cứng cỏi của người phụ nữ mạnh mẽ, mà còn có cả dịu dàng và đức hạnh của người phụ nữ trong gia đình.

      Cái ta muốn, thực ra chính là hoàn mỹ.

      Để Lâm Bác giờ quay đầu nhìn lại, chính ta phải thừa nhận, ta của khi đó, vẫn còn quá non trẻ và khờ dại.

      Hết lòng theo đuổi hoàn mỹ, vốn chính là biểu của chưa trưởng thành.

      Bởi vì người trưởng thành hiểu được, thực, bao giờ hoàn mỹ.

      ta thích Quách Trí, nhưng vẫn lấy làm tiếc về hoàn mỹ của . ta vẫn nghĩ rằng, ta còn trẻ, còn có thể lên cao hơn nữa. ta nghĩ, ta có thể tìm được người hoàn mỹ hơn.

      Cho nên, dù lời chia tay phải do ta , nhưng xét cách kỹ càng xác thực là ta bỏ Quách Trí trước.

      ta và Quách Trí đều là người rất lý trí lý tính, về cơ bản là có cãi nhau gì cả. Bởi vì sau khi sống chung, Quách Trí cũng nhạy bén nhận ra được những vấn đề tồn tại giữa hai người. Sau thời gian trốn tránh, vẫn là Quách Trí với tính cách thẳng thắn lên tiếng chia tay trước.

      Đây hiển nhiên cũng là vì, Quách Trí get được xa cách mà ta thể ra ngoài.

      thực nàng vô cùng kiêu ngạo.

      diễn cảnh khóc hai quậy ba thắt cổ. chỉ hơi hơi hếch cái cằm xinh đẹp lên chút, với lý trí và kiêu ngạo của , bình tĩnh chia tay với ta. hề có chút nào dây dưa dài dòng.

      Đó chính là điều ta mong muốn.

      ta muốn chính là hai chữ chia tay để lại cho . Mặc dù ta muốn chia tay với , nhưng cũng muốn khiến cho sau này thể gặp nhau, cũng muốn làm tổn thương. Thực ra ta vẫn thích , thích lòng. Nhưng ta thích tự mình theo đuổi hơn, mà ta thực cảm thấy Quách Trí vẫn còn khoảng cách với theo đuổi của ta.

      Cũng là lần , ta nghĩ rằng, cuối cùng cũng có thể làm vì , chính là để lại lời chia tay cho , giờ nhớ lại, đó thực chuyện đúng đắn mà hồi đó ta làm.

      Bằng , với kiêu ngạo của Quách Trí, căn bản là giờ có khả năng tiếp tục làm bạn bè.

      Mỗi khi nhớ lại, Lâm Bác cảm thấy may mắn vì cách cư xử có chút phong độ lịch thiệp của mình hồi đó.

      Nhưng đồng thời, cũng hối hận về non trẻ và khờ dại của mình lúc đó.

      ta vô cùng tự tin vào bản thân mình, và quả đúng như ta tự tin vào chình mình, càng ngày càng thành công. Đặc biệt là hai năm này, cùng với nghiệp phát triển, kinh tế cũng tăng lên, cùng với đó, ta lăn lộn trong giới này, xinh thương nhung nhớ ta quả thực là cần nhiều lắm. ( Sao chỗ này cứ mâu thuẫn thế nào ấy nhỉ ???)

      ta thích các có khuôn mặt xinh đẹp và thân hình sexy, nhưng sau khi cao trào lui , ta và các ấy rất khó có tiếng chung . trong số các ấy chỉ xinh đẹp và gợi cảm, có lẽ còn có chút mưu tính, nhưng bộ não vẫn trống rỗng và nông cạn. số tốt hơn chút, có thể hiểu ta phần nào đó. Số ít có khả năng theo kịp ta, nhưng cũng rất khó tạo ra đồng cảm.

      Mấy năm này, ta mới dần dần nhận ra , có thể tìm được người phù hợp với tôn chỉ của mình, khó khăn đến mức nào.

      Loại hoàn mỹ mà ta mong muốn, tồn tại trong thực.

      Quay đầu nhìn lại Quách Trí, mới phát vẫn luôn tiến về phía trước và vẫn lên.

      ta tưởng rằng mình biết đủ về ưu tú của Quách Trí, sau này mới hiểu, ta vẫn đánh giá thấp .

      Quách Trí, thực rất tuyệt vời.

      Lâm Bác lại quay qua nhìn , và lần nữa ta lại có cảm giác rung động khi lần đầu tiên trông thấy .

      Đáng tiếc là ta có kịp quay đầu lại. ta luôn cho rằng, loại chuyện quay đầu này, giống như phải cúi đầu nhận thua gì gì đó . Trong lòng ta có chút mâu thuẫn thể hiểu nổi.

      ta và Quách Trí, vẫn có thể an ủi và giải tỏa cho nhau. Tuy rằng về sau cũng có người khác, nhưng đối tượng cũng chẳng phải người danh tiếng và nghiêm túc, thế nên cũng chưa từng từ chối ta.

      Mối quan hệ thể xác này mang đến cho ta ảo tưởng rằng ta vẫn còn có Quách Trí.

      Đúng vậy, chỉ là ảo tưởng.

      Khi ta phát giác được Quách Trí vì người đàn ông khác mà từ chối ta , ta mới bàng hoàng ...... ra, ta cũng có được .

      ra muốn . Bởi vì giữa ta và buông tha cho nhau từ lâu.

      ta thoải mái khi suy nghĩ tỉ mỉ về điểm này.

      Lần thứ nhất ta khờ dại ích kỷ mà đánh mất , và vì do dự trù trừ mà ta đánh mất lần thứ hai.

      giờ, Lâm Bác hoàn thoàn trưởng thành, muốn lần thứ ba lại đánh mất Quách Trí nữa.

      Trong suốt bữa ăn và trò chuyện với Quách Trí, ta vẫn luôn kiểm soát bầu khí trong hài hòa và thân mật. Như thể ta bị ảnh hưởng bởi từ chối của Quách Trí trước đó.

      Quách Trí căn bản là nhận ra điều gì khác thường. Trong suy nghĩ của , Lâm Bác là người đàn ông trưởng thành vô cùng điềm tĩnh. Vốn dĩ hai người ràng buộc lẫn nhau, huống chi cũng phải lần đầu tiên có đàn ông khác ngoài ta. Thậm chí nghĩ tới, biểu từ chối cách vô thức của có ảnh hưởng như thế nào đến Lâm Bác.

      Từ đầu đến cuối đều cho rằng họ luôn có thể làm bạn, cho dù có quan hệ thể xác hay , đều có thể.

      Sau bữa tối, họ đến quán bar quen thuộc. Đó là nơi họ thường hay đến lúc đương, bất luận là ghế lô hay quầy bar, đều có lưu lại phần nào hồi ức của họ.

      Nhưng đây cũng phải lần đầu tiên họ quay lại sau khi chia tay, tới rất nhiều lần rồi, những hồi ức đó làm cảm xúc của Quách Trí lay động nữa.

      Đây thực buổi tối thư giãn thoải mái. Quách Trí làm vài chai bia Budweiser . Hôm nay lái xe, Lâm Bác đón trực tiếp từ công ty. Bởi vì phải lái xe, Lâm Bác chỉ uống đồ uống cồn.

      Thời điểm ra khỏi quán bar, Quách Trí bắt đầu vẽ đường hình chữ S.

      lòng mà , uống rượu cùng người bạn tin tưởng quen thuộc thế này, uống đến say mèm, uống đến chân run, là trạng thái vô cùng thoải mái, vô cùng thả lỏng.

      Quách Trí thích điều này nhất. Bình thường áp lực công việc của quá lớn, cần kiểu thả lỏng thế này.

      Lâm Bác phía sau , nhìn vẽ đường chữ S ngân nga điệu dân gian, khỏi bật cười.

      hề thay đổi gì cả.

      Nhớ năm đó, lúc ta theo đuổi , lần đầu tiên đưa uống rượu, là hơi có ý xấu chuốc , rồi sau đó ở trong xe họ hôn nhau kịch liệt.

      nàng này khá là nhiệt tình. Trong tình cuồng nhiệt, nhiệt tình này giống như chất xúc tác.

      nhiệt tình của khiến Lâm Bác sinh ra hiểu lầm. ta cho rằng nàng có kinh nghiệm, sao thời gian bước vào xã hội cũng được , hai năm rồi .....

      Mãi cho đến thời gian sau, cuối cùng ta cũng thành công đưa được về chỗ của ta qua đêm.

      Kết quả .............

      Quách Trí, nhuộm đỏ drap giường.

      Vâng, Lâm Bác chính là người đàn ông đầu tiên của Quách Trí.

      Quách Trí và bạn trai thời đại học chưa bao giờ vượt quá giới hạn.

      Lâm Bác phải loại đàn ông quan tâm đến màng trinh, nhưng cho cùng ta vẫn là người đàn ông của đất nước này, có thể có được lần đầu tiên của người con mình thích, dù thế nào nữa, cũng khiến người ta vui sướng.

      Nhớ lại chuyện này, Lâm Bác có hơi buồn vô cớ.

      ta châm điếu thuốc, vội vã bước hai bước, túm lấy cổ Quách Trí vẫn vẽ đường chữ S, giật trở lại ." Sai hướng rồi ! Bên này !"

      "Ò !" Quách Trí cười hì hì. Dồn trọng lượng lên người Lâm Bác, cố ý hãm hại mà đẩy ta về phía cái cây.

      " Đừng giả bộ với !" Lâm Bác phả hơi thuốc vào mặt . " Mấy chai Budweiser mà thôi. Hát cũng bay hết rồi !"

      " Xời !" Quách Trí phất tay quạt gió, tém lại chút.

      Say rượu tỉnh táo ba phần, những ồn ào vô lý sau khi uống rượu, đa phần chỉ là mượn rượu phát điên mà thôi.

      Nhưng so với lúc bình thường, Quách Trí vẫn cười càn rỡ hơn chút, men say, ít nhiều gì cũng có chút chút.

      Lâm Bác thích kiểu cười càn rỡ thoải mái này của , cũng thích cả lạnh lùng và nghiêm khắc của trong công việc. Hai cái này, đều khiến ta rung động.

      ta nhét Quách Trí vào trong xe, lấy trong cốp xe chai nước khoáng đưa cho . Vẫn luôn được làm mát trong tủ lạnh của xe, nước lành lạnh. Quách Trí vặn ra uống hai ngụm, có hơi lạnh bụng, nhưng làm cho cảm giác say của thoáng lui .

      qua lập thu, mặc dù ban ngày trời vẫn nóng muốn chết, nhưng gió đêm hơi hơi man mát.

      Quách Trí hạ cửa sổ xuống, đón hơi lạnh của làn gió đêm, thích chịu được.

      " Phải chi ngày nào cũng thế này tốt quá ....." chống cửa sổ xe, nghiêng đầu với Lâm Bác.

      " Mơ cưng ." Lâm Bác vươn tay ra ngoài cửa sổ xe, gảy gảy tàn thuốc .

      Quách Trí để ý tới ta, nhắm mắt lại tựa sát cửa sổ, để mặc gió đêm thổi tóc rối tung lên, đón gió mỉm cười.

      Lâm Bác liếc cái, rồi đưa ánh mắt nhìn về con đường phía trước....

      đường đón cơn gió mát, lúc xe dừng lại dưới lầu nhà Quách Trí, cảm giác say của lui phân nửa.

      Dừng xe xong, Lâm Bác mở khóa ngay, mà nhấc khoang tay vịn giữa hai ghế, lấy ra hộp xinh đẹp đẽ.

      " Suýt nữa quên ." ta ," Nè."

      " Cái gì thế ?" Quách Trí vươn tay qua nhận lấy, mở ra." Íii! Đẹp !"

      Vòng đeo tay bằng da màu đen của Bvlgari với thiết kế đầu rắn kép.
      [​IMG]
      " Trông thấy lúc dạo trung tâm thương mại, nhớ là trước đây có màu đen, có lẽ là mới ra." Lâm Bác ," Hợp với em."

      Quách Trí rất thích, đeo lên luôn.

      Làn da trắng nõn, cổ tay mảnh dẻ. Những ngón tay thon dài, khớp xương ràng, trông rất khỏe mạnh. Kết hợp với vòng tay đầu rắn kép bằng da màu đen, nhìn vô cùng sang bảnh.

      " Cảm ơn nha !" Quách Trí nhìn trái, ngắm phải, hết sức vừa lòng.

      Xưa nay Lâm Bác thích tặng đồ trang sức cho phụ nữ, mà gu thẩm mỹ của ta khá tốt. Những thứ ta tặng, cơ bản đều có thể chạm đến điểm dễ thương của .

      Thế nhưng Quách Trí đánh giá hồi, bỗng nhiên có chút nản lòng.

      kìm được tiếng thở dài.

      " Sao vậy ?" Lâm Bác nhướng mày. Ánh mắt nhìn ta hài lòng là thế nào đây ?

      " Nhìn đó........Em mới nhớ ra." Quách Trí kiểu bất lực," đời này vẫn tồn tại người đàn ông bình thường ....."

      Lâm Bác lập tức mỉm cười, hỏi :" Lại coi mắt hả ?"

      Quách Trí nghiến răng :" dám cười nỗi đau của người khác thử coi ?"

      Lâm Bác ráng kìm trong chốc lát, thở hắt ra hơi, nghiêng người nhìn sang Quách Trí .

      "Quách Trí, đừng coi mắt nữa ." ta .
      Tôm Thỏ, Chris_Luu, A fang2 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :