1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

TIỂU THÔN CÔ ĐEM THEO BÁNH BAO TUNG HOÀNH THIÊN HẠ - THƯỢNG QUAN NINH (198 CHƯƠNG + 1PN)

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 23: Mời Người Trong Thôn Ăn Cơm (3)



      tại người trong thôn cũng tới gần đủ rồi, tất cả mọi người tụ chung chỗ chuyện phiếm, nhìn nhà nhìn phòng ốc.


      Nhược Vi lau sạch bàn ghế mượn đến đãi cơm, bày biện xong, tính toán thời gian sai biệt lắm có thể chuẩn bị nấu cơm, nhận vài đồ vật tới phòng bếp.


      tới cửa phòng bếp, những người bên trong thảo luận cách khí thế ngất trời về nhà mới của Nhược Vi! Từ trong miệng những người này nghe được phần lớn là ghen tỵ, ra lời chua xót, lại dám trắng trợn ra, bây giờ Nhược Vi xưa đâu bằng nay, cũng dễ dàng bị người ta khi dễ như vậy.


      “Các thím vất vả rồi”, Nhược Vi vào phòng bếp chào hỏi với mọi người. Những người đó thấy Nhược Vi đến, sợ hết hồn, thấy nhân vật chính của buổi tám chuyện xuất , cũng có chút cảm giác có tật giật mình.


      Nhược Vi muốn muốn cùng những người này so đo, loại chuyện thích tám này ăn sâu bén rễ, nàng cũng có ý định đếm xỉa đến, chỉ cần quá mức nàng đều có thể nhịn được, nếu vượt qua ranh giới cuối cùng của nàng nàng cũng khách khí.


      Lưu thẩm thái rau, nhìn những người hâm mộ cùng ghen tị, Lưu thẩm cũng tiện các nàng cái gì, luôn đứng bên chịu đựng, thấy Nhược Vi tới, gương mặt vui mừng.


      “Nhược Vi con bên ngoài cũng giúp xong rồi sao?”


      “Dạ, làm xong, thời gian còn sớm, bây giờ có thể bắt đầu chuẩn bị nấu cơm rồi”, thím. Nàng tới bên cạnh Lưu Thẩm .


      sai biệt lắm ! Vậy giờ bắt đầu chuẩn bị thôi.”


      Cùng Lưu thẩm chuyện nấu cơm, tiểu tức phụ tuổi còn trẻ dáng dấp rất thanh tú cắt đứt cuộc chuyện của chúng ta, thoạt nhìn cũng tệ lắm.


      “Nhược Vi, phòng bếp nhà con là đẹp, còn dễ dùng, nước này câu như thế nào, tiện lợi! Còn có thể tiếp được vào trong phòng bếp , cần chúng ta ra ngoài múc nước.”


      “Đúng đó, nhà con Nhược Vi xây tệ, chẳng những đẹp mắt còn dễ dùng”, những người đó ở bên phụ họa.


      Nhược Vi ngượng ngùng cười cười, biết nên làm sao trả lời các nàng, nếu ra chừng người ta này nọ! phải muốn ! Nhưng là như thế, mình rất khó , các vị, Haiz! Mọi người hiểu mình!


      Lúc này Lưu thẩm gọi Nhược Vi qua giúp bà, đúng là mưa đúng lúc!


      “Lưu thẩm, gọi con có việc gì”. “Con có thể chuẩn bị thức ăn con muốn làm, những thứ khác con cũng đừng trông nom, chúng ta tới, con làm , con làm tốt chúng ta làm tiếp những món ăn khác.”


      “Được, vậy con trước hết làm vài món thức ăn, những thứ khác phiền người làm rồi.”


      “Đứa này, phiền toái cái gì chứ, nhanh làm việc của con !”


      Nhược Vi lấy nguyên liệu về những món ăn hôm nay mình phải làm ra, những nguyên liệu nấu ăn này ngày hôm qua mua về cũng rửa sạch qua rồi, tại rửa lại chút là được.


      Rửa nguyên liệu xong, cắt bổ, gia vị chuẩn bị xong, bởi vì đều có chuẩn bị trước nên những thứ này làm chút là xong.


      Những người đó nhìn điệu bộ của Nhược Vi ngờ nàng còn biết nấu ăn!


      Bắc chảo lên rất nhanh, xào qua xào lại, bỏ gia vị, lửa vừa, vài món thức ăn cũng tốn bao nhiêu thời gian.


      Làm cá chua ngọt, thịt heo kho vài món mặn, người nơi này, đối với nấu ăn đúng là dám khen tặng, cho nên mấy món ăn này vẫn nên để chính mình làm tốt hơn.


      Nhược Vi làm xong món ăn sau đó ra bên ngoài xem chuẩn bị như thế nào rồi, còn dư lại món ăn để cho những người đó làm tiếp, tại Lưu thẩm cũng theo Nhược Vi học được rất nhiều phương pháp nấu ăn, so trong thôn những người kia giỏi hơn rất nhiều .


      Khoảng canh giờ, chuẩn bị sai biệt lắm, có thể chuẩn bị ăn cơm.


      Cùng mọi người cùng nhau cầm chén đũa lên, món ăn bưng lên bàn, thôn trưởng theo sắp xếp ngồi vào vị trí bắt đầu ăn bữa cơm này, người trong thôn cũng cầm chút trứng gà, món ăn thôn quê ... , Nhược Vi cũng để ý, dù sao kinh tế ở nông thôn khả năng vẫn là đủ, hơn nữa những người này cũng phải hào phóng như vậy .


      Mỗi người tới dùng cơm đều khen bàn tiệc hôm nay, món ăn vừa ăn, cá tanh, thịt heo kho cũng rất ngon, tất cả mọi người cảm thấy bữa cơm này so lễ mừng năm mới nhà ăn ngon hơn nhiều.


      Trong lúc người khác nhạc đệm, người của Túy Tiên Lâu tới tặng phần quà, người trong thôn đều hâm mộ nhìn, cũng biết bọn họ làm sao biết, sau khi Nhược Vi mở hộp ra nhìn, còn có Hiên Viên Hạo viết ình phong thơ, Nhược Vi thấy những thứ này, gương mặt đỏ rực, bản thân mình cũng biết là tại sao.


      Những thứ này tạm thời đề cập tới, lại Nhược Vi đến bàn của thôn trưởng và mấy tộc lão rất cung kính kính rượu, tất cả đều vui vẻ, những lão nhân gia kia cũng cảm thấy Nhược Vi hiểu chuyện, mà Nhược Vi cần chính là kết quả như vậy, việc này có lợi cho nàng rất nhiều chuyện, có câu là tiểu quỷ khó dây dưa.


      Bữa cơm này tất cả mọi người ăn vui vẻ, chỉ có những người nọ trong gia đình tức giận.


      “Con tiện nha đầu đó, biết từ đâu mà nó có tiền, còn xây nhà mới”, người mắng chính là đại thẩm thân thích của Nhược Vi.


      “Người của toàn thôn được mời đến dùng cơm, chúng ta là bà con, lại dám gọi chúng ta ăn cơm, là quá đáng”, cha đứa ông coi, bên cạnh người đàn ông mặt xanh mét ngồi ở đó.


      Tôi có thể làm gì, số tiền kia cũng phải là của chúng ta, lần trước bà bị thôn trưởng mắng qua, chẳng lẽ còn muốn bị trong thôn xử trí sao?


      Nhưng tôi chính là nuốt trôi cục tức này, tại sao bọn họ ở nhà tốt như vậy, nơi đó hẳn là của chúng ta, về sau nhi tử muốn cưới vợ, có phòng tốt sao được?


      “Nếu , cha đứa , chúng ta cứ như thế này được ”, , , nam nhân nghĩ đến chuyện sau này của nhi tử, cũng thỏa hiệp, trong đêm yên tĩnh, đôi vợ chồng này ở bên thương lượng chiếm đoạt tài sản người ta như thế nào...

    2. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 24: Gây Chuyện



      Ngày này Nhược Vi dậy rất sớm, bởi vì cũng lâu rồi có rèn luyện thân thể, bắt đầu từ hôm nay cần phải kiên trì hơn, đối với Đào Đào cùng Thụy Ca vẫn cứ để cho bọn họ nghỉ ngơi buổi sáng nữa ! Dù sao vẫn còn là trẻ con, gần đây quá bận rộn, chắc cũng dễ chịu được.


      Rèn luyện thân thể xong, còn phải thu thập tàn cuộc ngày hôm qua chút, mặc dù mọi người trước khi cũng giúp tay thu thập đại khái rồi, nhưng vẫn rất hỗn độn, bản nhân có chút thích sạch .


      Phòng bếp còn có chút đồ ăn thừa, theo lý mà vốn là nên còn rất nhiều, nhưng ai bảo thức ăn nhà Nhược Vi ăn quá ngon, mọi người cũng ăn đến no căn bụng mới về nhà.


      Những thứ đồ này để lâu cũng được, còn dư lại cũng đưa chút cho bên nhà Lưu thẩm, bên nhà Hắc Tử cũng chia ít, lấy suy nghĩ của người đại mà xem xét, Nhược Vi cũng thấy có vấn đề gì với chuyện ăn đồ ăn thừa cả.


      Cho nên tốt nhất là đem những đồ ăn này phân ọi người, Nhược Vi cũng phải là người hẹp hòi, ai lòng đối tốt với mình cũng có thể nhìn ra được.


      Những thức ăn này đều là những món ăn mặn, chia cho bọn họ, bọn họ cũng có thể được ăn nhiều món mặn chút, đối với trẻ con mà cũng rất tốt, thực tế ngày hôm qua Nhược Vi cũng chuẩn bị nhiều rau cải lắm, mà cũng ăn hết sạch, bởi vì món ăn mặn chuẩn bị rất nhiều, cho nên vẫn còn dư lại chút.


      Những thứ đồ ăn này mặc dù đối với Nhược Vi mà quá quan trọng như thế, nhưng người ở nơi này cũng phải giống như Nhược Vi cũng hào phóng như vậy .


      Chuẩn bị xong điểm tâm, mấy tỷ đệ mới vừa ăn cơm xong, liền nghe phía ngoài hò hét ầm ỉ, biết lại xảy ra chuyện gì, nghe phía bên ngoài tiếng mắng chửi, Nhược Vi có loại dự cảm xấu.


      Thu thập phòng bếp xong, sắp xếp xong xuôi chuyện trong nhà, mới đến cửa lớn rồi mở cửa từ trong sân nhìn tình huống bên ngoài, tại tường rào nhà Nhược Vi cao như vậy, lại có cửa lớn, bên trong đóng lại bên ngoài vào được.


      Mở ra cửa từ trong sân nhìn, quả nhiên người gây chuyện là hướng về phía mình mà tới, người ngồi dưới đất la lối om sòm phải là người ngày hôm qua được mời tới ăn cơm đại thẩm mẹ đó sao!


      Nhìn tình huống, hình như là do mình xây nhà mới, có vài người lại muốn bắt đầu an phận rồi.


      Như vậy cũng nên lần đem chuyện này giải quyết cho xong luôn , tránh cho những người kia lại tự cho rằng mấy tỷ đệ bọn họ là người dễ bị bắt nạt rồi lại thường xuyên tới đây gây chuyện.


      “Đại thẩm mẹ, thẩm ở đây ngoài cửa nhà tôi náo như vậy là có ý gì, khóc lóc ôm xồm, thẩm như vậy trông quá khó coi.”


      Hà Thúy Hoa cũng chính là đại thẩm mẹ của Nhược Vi vừa thấy Nhược Vi ra, nghe được nàng mình như vậy, giống như bị đánh thuốc kích thích vậy, ngồi dưới đất khóc càng lớn tiếng hơn.


      Chung quanh cũng vây quanh ít thôn dân muốn xem náo nhiệt, còn có vài người là tối hôm qua ở nhà Nhược Vi ăn cơm, vậy mà hôm nay lại vẫn thích tới đây xem chuyện nhiều chuyện, giờ phút này Nhược Vi là muốn chửi bậy.


      Thấy được rằng muốn giao thiệp với ai cũng cần phải lựa chọn kỹ càng, giờ phút này, những người ở nơi này xem náo nhiệt cũng bị Nhược Vi đưa vào danh sách đen, liệt vào các hộ cự tuyệt lui tới.


      Nếu những người đó biết được những điều này, chắc chắn làm như thế, bởi vì về sau nhà Nhược Vi với bọn họ phải là người của cùng thế giới nữa, thân phận địa vị của nhà Nhược Vi phải là người mà bọn họ có thể với cao được rồi, vì vậy trong cuộc sống rất lâu về sau rất nhiều chuyện bọn họ đều vì vậy mà hối hận thôi.


      Thấy cái bộ mặt trương lớn ở đó làm bộ kêu gào, trong lòng Nhược Vi gần như rất muốn giết người.


      “Ai nha, lão đầu tử nhà ta tại sao mệnh lại khổ như vậy a, tiện chân có lương tâm, lấy tiền nhà ta dùng hết rồi, tại lại nhận người thân nữa, nhà chúng ta làm sao lại mệnh khổ như vậy a, tân tân khổ khổ kiếm được đồng tiền mồ hôi nước mắt, liền bị người có lương tâm này cầm xài hết”.


      “Bây giờ cuộc sống của người ta trôi qua rất tốt, nên nhận người rồi, đồ có lương tâm!”


      Nếu phải cái người bị chửi tại đó là mình, Nhược Vi đúng là muốn cười lớn, vì cái lời này khiến người ta phải vỗ tay tán thưởng, cái tuồng kịch cẩu huyết như vậy mà mình cũng may mắn đụng phải lần.


      Những lời này đúng là kinh điển, tài năng diễn xuất nhiều khi cũng ngang ngữa với mấy minh tinh điện ảnh quốc tế nữa đó chứ, diễn thực tệ, chỉ là giờ phút này đáy mắt chợt lóe lên lạnh lùng chỉ là cái này cũng có ai nhìn thấy mà thôi.


      Những người này cho rằng mình là kẻ ngu sao, vẫn cảm thấy mình dễ bị bắt nạt lắm à, thế nhưng lại dám trắng trợn đến trước cửa mà khi dễ mình nữa chứ, khi nào mình lại dễ chuyện như vậy chứ?


      phải là do đỏ mắt mình có tiền xây nhà, ghen tỵ sao, nhìn qua cũng thấy được đại bá ở trong bóng tối tuy ra gây chuyện những cũng là tán thành, như vậy tốt hơn, dù sao Nhược Vi đối với mấy người thân này ra bản thân cũng có tình cảm gì.


      Như vậy rất đúng ý của Nhược Vi, có số việc sớm hay muộn cũng phải làm , vậy làm bây giờ luôn ! Ngay từ lúc Nhược Vi biết được bản chất của những người thân này, nàng sớm vì ngày xảy ra tình huống như vầy mà tính toán tốt rồi.


      tại chỉ là khiến có số việc diễn ra nhanh hơn mà thôi, nàng cũng vốn muốn làm cho những người này đau lòng, nhưng mà ngờ trình độ vô sỉ của những người này lợi hại như vậy.


      Càng thể ngờ được rằng coi như những người đó cũng chỉ là đại bá danh nghĩa và thích mấy tỷ đệ bọn họ như thế nào nữa, cũng nhanh như vậy muốn đem đồ trong tay mấy đứa trẻ như bọn họ cướp , xem bộ dáng hình như là mình để cho người kia có cơ hội để mà mơ mộng hão huyền rồi, như vậy cũng tốt, ngược lại mình áy náy.

    3. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 25: Đoạn Tuyệt Quan Hệ



      “Đại thẩm mẹ, bà lời như vậykhông sợ bị thiên lôi đánh sao? Lời vô sỉ như vậy cũng chỉ có bà mới có thể ra được, tuổi cao rồi, còn biết xấu hổ sao mà còn láo, có thấy thất đức hay à!”


      Nhược Vi hoàn toàn nổi giận, , Nhược Vi tới nơi này lâu như vậy, còn chưa có lần nào tức giận như vậy!


      “Tiện nha đầu ngươi, ngươi lại dám mắng trưởng bối, cái này chính là bất hiếu, ta với lão già cũng là đáng thương a, làm sao lại nuôi racái người có lòng dạ lang sói này a!”


      “Ta nhổ vào, bà đúng là biết xấu hổ a, ngay cảnhững câu biết xấu hổ như vậy mà bà cũng có thể ra cửa được!”


      phải là dobà đỏ mắt tham lam muốn lấy đồ của nhà ta sao, bà đừng có mơ, có ta ở đây cái gì bà cũng đừng nghĩ lấy được!”


      “Ngươi lung tung, người nào đỏ mắt với cái gì trong nhà ngươi chứ, nếu phải là nhờ ta và đại bángươi, mấy người có lương tâm các ngươi có thể sống đến tại ư! Có tiền liền xem thường những thân thíchnghèo nàn như chúng ta đây”.


      “Đại thẩm mẹ, bà còn biết xấu hổ hay , chúng ta bị bà ép chết cũng tệ rồi, trước kia tất cả đồ của nhà ta là người nào đoạt , đừng phải là bà, vậy chứ chẳng lẽta lại trộm đồ của chính nhà mình sao, bà cần mặt mũi nhưng mấy đứa trẻ như bọn ta còn muốn giữ mặt mũi à!”


      “Trời ơi,tại sao ta lại mệnh khổnhư vậy a”


      , bà ở bên ngoài này ồn ào ầm ĩ là muốn thế nào, ta có thời gian tranh cãi cùng bà đâu”.


      Nghe thấy thế, người nãy giờ vẫn ngồi đất gây liền lập tức bò dậy, ngó bộ những lời này lực ảnh hưởng đối bà ta cũng phải là lớnbình thường a!


      “Nhược Vi a”.Tốc độ thay đổi sắc mặtnày đúng là nhanh, cũng vượt trình độ chuyên nghiệp rồi.


      “Ngươi thấy đó các ngươi chỉ có ba người, ngươi lại còn là nữ hài tử, ở cái nhà lớn như vậy an toàn, nếu ta và đại bángươi chuyển vào ở với các ngươi, như vậy các ngươi ở nhà cũng cần phải sợ hãi gì nữa phải sao?”


      “Đại bá của ngươi lại là nam nhân, bình thườngngười xấu cũng dám vào, còn có mấy ca ca cùng đệ đệcủa ngươi nữa cũng có thể cùng chơi với các ngươi, rất nhiều cái tốt nha.”


      ra là đỏ mắt nhà mới của mình, Nhược Vi nhậnthấy rằng những thứ người như thế này làm sao có thể có lương tâm được chứ. “Bà tự vấn lương tâm của mình chútxem, khi dễ mấy đứa trẻ cha mẹ như vậy, xem xem về sau bà có thể gặp báo ứnghay .”


      Nghe Nhược Vi như vậy, mới vừa nảy vẫn còn giả bộ làm người tốtsắc mặt Hà Thúy Hoa lập tức biến đổi. “Ta lòng khuyên bảo ngươi mà ngươi chịu nghe, vậy sau này nếu xảy ra chuyện gì cũng đừng trách chúng ta”.


      “A, xảy ra chuyện gì chứ! phải là muốn mưu tài đoạt mệnh ! Nhưng mà nhớ bà hôm nay náo loạn như vậy, về sau chỉ cần mấy người chúng ta xảy ra chút chuyện tất cả mọi người đều biết, đến lúc đó cả nhà các người phải ngồi tù.”


      Nghe như thếvẻ mặttrên mặt Hà Thúy Hoa liền biến đổi, nhìn dáng vẻ bọn họ cũng thấy là có loại ý niệm này, người xem náo nhiệtbên cạnh cũng nhìn ra, trong lòng hồi run run.


      Đại bávẫn núp trong bóng tối thấy tình huống phát triển đến mức thể dàng xếp được nữa, bước nhanh tới, lôi kéo Hà Thúy Hoa muốn rời , lúc sắp còn hướng về phía mọi người chuyệnnày chỉ là hiểu lầm, trở về dạy dỗ Hà Thúy Hoa tốt, nhìn người thândối tránhư vậy, Nhược Vi vẫn còn cảm thấy đau lòng, nhưng đối với bọn họbây giờ cũng chỉ là chết lặng, sau này chút nàomềm lòngđối với bọn họ nữa.


      Chuyện ngày hôm nay người sáng suốt cũng có thể nhìn ra chuyện này đại bá cũng biết, nhìn dáng vẻ sợ rằng có thể bọn họ cùng nhau thương lượng trước kết quả hết rồi!


      “Từ nay về sau, nàng Liễu Nhược Vi người thân chỉ có Đào Đào cùng Thụy Ca, cũng để cho bọn họ bị chút xíu tổn thương nào”.


      “Đại bá, từ nay về sau đừng nghĩ muốn dựa dẫm vào ta mà lấy được bất kỳ vật gì, cũng đừng nghĩ tới chuyện cướp những thứ thuộc về nhà ta, từ đây ân đoạn nghĩa tuyệt, về sau mặc kệ các ngươi biến thành cái dạng gì đều cùng chúng ta có liên quan.”


      “Nhược Vi a, ta biếthôm nay là đại thẩm mẹ của ngươi đúng, ngươi cũng cần làm như vậy chứ! Chúng ta dù sao cũng là người thân của ngươi”.


      “Người thân, có người thânnhưông vậy sao, núp ở bên nhìn thê tửmình bắt nạt người thân của mình, đừng có ông phải biết tất cả chuyện này, ông là ca ca của cha ta sao, nhìn dáng vẻ nàychỉ sợ là phải, cha ta là người có lương tâm, nghĩ đến chuyện cướp đoạt cái gì trong tay ngườibất cứ ai, ông ấy cũng có người thânnhư ông vậy”. Nhược Vi nghiêm nghị nhìn ông ta.


      “Tốt, tốt” liên tục hai chữ tốt, mặt đỏ lên, biết làm sao phản bác những lời này, dù sao Nhược Vi cũng trúng tâm tư của ông ta, cũng đến chút thân tình còn sót lại trong lòng ông ta.


      mặt mũi đứng đây tiếp nữa rồi, nên lôi kéo Hà Thúy Hoa trở về.


      Mọi người đừng tưởng rằng như vậy liền kết thúc, Nhược Vi xem qua chút luật phápnơi này, biết rằng nếu muốn cùng người thân đoạn tuyệt quan hệ, còn phải để người của toàn thôn chứng kiến mới được.


      Buổi tối hôm đó Nhược Vi vì chuyện này mà điđến chuyện cùng thôn trưởng, thôn trưởng thấy trong khoảng thời gian này Nhược Vi thường tặng lễ còn ở cửa hàng của con trai mình cũng rất biết mặt mũi màđặt làm rất nhiều đồ, lập tức làm.


      Sau khi chuyện giải quyết tốt rồi, Nhược Vi cũng đưa cho những trưởng lão trước kia có mời ăn cơm ít lễ vật, tất cả mọi người liền giúp đỡ Nhược Vi chuyện, hơn nữa mọi người cũng mặt nhìn Nhược Vi giống như có quan hệcùng Túy Tiên lâu.


      Ngày đó người củaTúy Tiên lâu tới tặng lễ mọi người đều có thể thấy được, Túy Tiên lâu mọi người đều biết, có bối cảnh rất cường đại, tóm lại trong chuyện này Nhược Vi rất may mắn.


      Mà ngườinhà bên kiachỉ biết mặt xám mày tro, ngờ tình huống lại thiên về bên! Cái này kêu là trộm gà được còn mất cả nắm gạo.


      Chuyện giải quyết xong, trong lòngNhược Vi cũng buông xuống tảng đá lớn, ít nhất từ đó về sau tất cả những gì mình có cùng những người đó có chút dây dưanào, đây là chuyện làm cho người ta vui vẻ nhất.


      Thụy Ca cùng Đào Đào cũng là tuyệt đau lòng, tình cảmcủa bọn họ đối với những người này sớm mất khi bọn lần lượt đánh đập cùng chửi mắng bon họ rồi, bây giờ có thể hận bọn họ cũng tệ rồi.


      Đây là kết quả mà Nhược Vi muốn thấy, mà thực tế Nhược Vi sớm nghĩ tới có hôm nay, tình huống tại cũng chỉ là sớm muộn mà thôi.


      tại tất cả đều được giải quyết, trong lòng mới yên tâm, về sau làm việc tin rằng càng thêm thuận lợi, mà bây giờ cần sớm đưa Thụy Ca nhập học trường tư thục.


      Nghĩ tới những chuyện này Nhược Vi liền kiềm được vui vẻ.


      Sau bao nhiêu cố gắng như thế, bây giờ Nhược Vi mới có thể bất chấp tất cả mà về phía trước, có ai có thể ngáng chânnàng nữa, cuộc sống như thế mới là cái Nhược Vi cần.

    4. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 26: Hiên Viên Hạo Tới Chơi ()



      tại rốt cuộc có thể nghỉ ngơi, còn có người khác tìm đến phiền toái lung tung, này đúng là chuyện đáng để ăn mừng.


      Tốn thời gian hai ngày mới đem trong nhà thu thập xong, tại nên ngồi xuống suy nghĩ chút phía sau muốn làm gì.


      Vốn là ngày hôm qua muốn đưa Thụy Ca đến trường tư thục, nhưng ai biết người dậy học lại là tú tài lên kinh dự thi, trường đóng cửa rồi.


      Thụy Ca cho đến bây giờ vẫn buồn buồn vui ! Đây chính là chuyện chờ đợi lâu, những đứa trẻ trong thôn cũng đều ai dạy, nhìn dáng dấp tất cả mọi người đều thất vọng.


      Mà lúc này chiếc xe ngựa sang trọng hướng nhà Nhược Vi chạy tới, người trong xe ngựa chính là Bao chưởng quỹ Túy Tiên lâu cùng Đông gia Hiên Viên Hạo.


      “Chưởng quỹ sắp tới sao? Ngươi phải là rất gần sao? Thế nào còn chưa tới?”


      Bao chưởng quỹ rất bất đắc dĩ, thầm trong lòng, đây rất nhanh rồi có được hay ! Nhưng chỉ dám ở trong lòng chút.


      Ở bên ngoài chơi, Đào Đào cùng Thụy Ca nhìn thấy chiếc xe ngựa rất đẹp mắt hướng nhà mình mà đến, hưng phấn nhìn.


      Quả nhiên xe ngựa dừng lại ở trước nhà mình, đầu tiên ra ngoài là Bao chưởng quỹ, hai Bánh bao thấy là người mình quen biết càng thêm vui mừng.


      Sau đó Hiên Viên Hạo cũng ra khỏi xe ngựa, thấy hai mắt Bánh bao sáng trong suốt nhìn mình, người ghét trẻ em như Hiên Viên Hạo nhất thời cảm thấy đứa trẻ cũng phải là chán ghét như vậy, ra chỉ là ai cả đường thôi, còn những đứa bé khác vẫn ghét.


      Thụy Ca tiến lên bước, ngẩng đầu hỏi Hiên Viên Hạo: “Ca ca, ngươi là đến nhà chúng ta sao?”


      Hiên Viên Hạo cũng lần đầu tiên rất có kiên nhẫn trả lời đứa bé, hơn nữa còn là vẻ mặt ôn hòa, Bao chưởng quỹ bên đứng nhìn, trái tim run lên cái.


      “Đúng a! Tới tìm tỷ tỷ ngươi có chuyện, tỷ tỷ của ngươi có ở nhà ?”


      “Tỷ tỷ ở nhà, Đào Đào cho tỷ tỷ, ca ca ở quán rượu tìm đến tỷ tỷ.”


      bên Đào Đào thấy ca ca an bài nhiệm vụ ình, hấp ta hấp tấp chạy nhắn tin rồi.


      Trong phòng Nhược Vi miên mang suy nghĩ Đào Đào ở bên ngoài lớn tiếng kêu lên, đứng dậy ra phía ngoài.


      “Tỷ tỷ, tỷ mau ra đây, ca ca lần trước đó tới.” Nhược Vi nghi ngờ, lần trước là ca ca nào a! Lộn xộn lung tung....


      tới cửa vừa nhìn, vừa đúng cùng Hiên Viên Hạo bốn mắt nhìn nhau....


      Trong long hai người đều là chấn động, tại sao có thể có loại cảm giác thấy sâu trong linh hồn, ánh mắt dây dưa, giống như thời gian dừng lại...


      “Tỷ tỷ, tỷ tỷ, tỷ ra, ca ca tới tìm tỷ có chuyện.”


      Ánh mắt hai người dây dưa thanh Thụy Ca làm nhanh chóng trở lại thực tế, gương mặt Nhược Vi lên hai đóa Hồng Vân, bộ dáng kia rất là đáng , cảm giác giống như .


      Hiên Viên Hạo cũng nhìn thấy Nhược Vi xấu hổ, nhưng trong lòng rất vui vẻ, nghĩ thầm nàng đối với mình cũng là có cảm giác !


      Trong khoảng thời gian này, trong đầu Hiên Viên Hạo trong đầu thường xuyên ra bộ dạng tiểu đại nhân của Nhược Vi, biết là vì cái gì, trong lòng là phiền não.


      Đây là lần đầu tiên như vậy nêm biết làm sao, tìm được ngọn nguồn của phiền não, mỗi ngày làm việc đều là vẻ mặt hốt hoảng, nhìn theo bên người lo lắng thôi.


      Trong khoảng thời gian này, mặc kệ làm chuyện gì, cũng nhớ tới Nhược Vi, cho nên cho ám vệ bên cạnh điều tra tin tức của Nhược Vi, khi nắm được tin ám vệ điều tra tới, vừa nhìn thương tiếc Nhược Vi thêm vào mấy phần, nhìn như vậy, thân thể gầy yếu lại muốn chống đỡ cuộc sống của mấy chị em, trong lòng cực kỳ muốn, hận được lập tức liền gặp được nàng.


      Nhưng cũng biết lấy thân phận của mình cùng bối cảnh thể làm như vậy, đem tất cả đều để ở trong lòng, cũng biết tại sao lại đối với mới thấy qua vài lần lại nhớ như vậy, trong lòng cảm thấy quái dị dứt, nhưng lại bỏ được, thể làm gì khác hơn là thuận theo tự nhiên, dù thế nào nữa việc muốn làm vẫn chưa có người nào có thể ngăn cản được.


      Cho nên mới có ngày hôm nay, Hiên Viên Hạo tới nhà của Nhược Vi, chỉ là muốn sớm chút thấy nàng, Nhược Vi trong khoảng thời gian này cũng còn trấn rồi, ở quán rượu chờ lâu cũng thấy nàng đến, cảm thấy núi tới mình liền qua, lập tức gọi Bao chưởng quỹ chuẩn bị xe ngựa chạy đến nhà Nhược Vi.


      Thấy Nhược Vi đứng ở cửa lớn nhìn mình, trong lòng tựa như quét qua mật ngọt, khóe miệng nâng lên, che giấu được tâm tình tốt.


      “Nhược Vi, có báo trước tiếng tới rồi, quấy rầy đến các ngươi !” mặt xin lỗi nhìn Nhược Vi, bộ dáng kia thấy thể nào đều cảm thấy là vô tội.


      “Hạo ca ca, Bao chưởng quỹ!” Theo chân bọn họ chào hỏi. “Hai vị đều là quý nhân, làm sao quấy rầy rồi, mời vào.”


      Dẫn bọn họ vào phòng, Hiên Viên Hạo cùng Bao chưởng quỹ vào sân, phát cái nhà này ngược lại rất là rất khác biệt. Bố cục cũng rất tốt, trong lòng Hiên Viên Hạo rất hả hê, cho là người trong long mình chính là tệ.


      Ai, đứa này, mê muội rồi, bây giờ người ta cùng còn có quan hệ gì.


      Mà trong lòng Nhược Vi lúc này lại bất ổn, nàng hiểu tại sao mình mỗi lần cũng chú ý Hiên Viên hạo như vậy, nhìn đến , trong lòng vui mừng, ai, người chưa từng đương qua a.

    5. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 27: Hiên Viên Hạo Tới Chơi (Hai)



      Mời hai người vào phòng khách ngồi xuống, rót Hoa Trà tự chế, Nhược Vi thích khác, chính là thích điều phối tại nhà chính mình, trà này mặc dù so sánh lại hơn các loại Đại Hồng Bào, nhưng coi như là mỗi người mỗi vẻ rồi.


      Bao chưởng quỹ cùng Hiên Viên Hạo thầm quan sát cái phòng khách này, cảm thấy cùng phòng khách bình thường nhìn thấy giống nhau, cảm giác rất ấm áp còn tầm thường, làm cho người ta cảm thấy hết sức thoải mái.


      Đây đều là Nhược Vi chậm rãi bày biện, vẫn còn tính là hoàn thành, về sau cũng trang trí từ từ, tại cũng gấp được, có chút đồ thủ công đặt mua còn chưa có làm xong, chủ yếu là Nhược Vi muốn cầu cái gì cũng là phần độc nhất, làm người thợ người cũng muốn thử đến, gấp được, dục tốc bất đạt (ý nóng vội hỏng việc).


      Cũng rốt thêm ình Hoa Trà, ngồi ở chỗ đó, Đào Đào cùng Thụy Ca cũng có cảm giác rất hứng thú ngồi ở bên cạnh Nhược Vi, cầm ly trà đưa lên miệng uống.


      Hiên Viên Hạo cùng Bao chưởng quỹ cầm ly trà nho nhấp miệng, vốn là cũng chỉ là ý tứ uống hớp, dù sao người ta chủ nhân rót nước trà cho ngươi, ngươi uống cũng tiện.


      Ai ngờ Hoa Trà vào miệng, thế nhưng cũng kém, có mùi hoa nhàn nhạt, mùi thơm ngát xông vào mũi, lại có vị ngán, bình thường, cơm nước xong uống chút còn phân giải chút dầu mở, có thể rất nhiều chỗ tốt.


      Trong long Hiên Viên Hạo tất nhiên rất vui mừng, cảm thấy nàng tựa như quyển sách vĩnh viễn cũng biết kết cục, mỗi khi mở ra tờ cũng có thể làm cho người có cùng vui mừng.


      Uống trà, Nhược Vi nhanh chóng ở trong đầu nhớ nguyên nhân tới nhà, chỉ là nghĩ như thế nào cũng có chút hiểu, dù sao trong nhà mình đúng là có gì có thể để cho bọn họ lo nghĩ.


      Mặc dù mình bây giờ ở trong thôn xem như sai, nhưng cùng bọn họ so sánh, người ta căn bản cũng thèm, cho nên đúng là nghĩ ra chuyện này.


      Hiên Viên Hạo nhìn khuôn mặt nhắn của nàng lóe lên các loại vẻ mặt, tâm tình rất là vui vẻ, hồi ảo não, hồi rối rắm, hồi mờ mịt, tóm lại vẻ mặt rất phong phú.


      Khụ, uống trà, Hiên Viên Hạo ho khan tiếng, ám hiệu Bao chưởng quỹ.


      Bao chưởng quỹ thấy hình dáng này của lão bàn mình, trong lòng đoán chừng hận được biết, thế nào thấy nhà người ta tại đây có bộ dáng này, hề có chút phong thái bình thường nào.


      “Nhược Vi nương, hôm nay mạo muội tới cửa quấy rầy, là xin lỗi.”


      Bao chưởng quỹ mở lời .


      “Cái gì quấy rầy hay , ghét bỏ đây là nông thôn là được rồi.”


      “Đâu có đâu có, nơi này ngược lại phong vô cùng tốt, về sau già rồi ta còn muốn tới đây dưỡng lão nữa, đến lúc đó cùng nương làm hàng xóm, nương chớ ghét bỏ lão già là tốt.”


      “Bao chưởng quỹ cũng chớ như thế, nào dám ghét bỏ ngài, ngược lại ngài ngại chúng ta là tốt.”


      “Hôm nay biết hai vị tới đây là có chuyện quan trọng gì muốn làm ư, có cái gì Nhược Vi có thể giúp được cứ việc , nếu giúp được ra chủ ý cũng tốt.”


      Hiên Viên Hạo ở bên nhìn Nhược Vi cùng Bao chưởng quỹ chuyện với nhau, nhìn Nhược Vi cho dù là đối mặt Bao chưởng quỹ, đối với loại người từng trả mà , tuyệt luống cuống, trong lòng liền đặc biệt kiêu ngạo, luôn cảm giác ánh mắt của mình là tốt.


      ra cũng có đại gì, chính là công tử chúng ta muốn ở Liễu gia thôn mua đất xây nhà, thuận tiện tới xem nương chút, ra chính là người khác muốn gần quan được ban lộc mà thôi.”


      “Ồ! Mua đất xây nhà?” Ngẩng đầu nghi ngờ nhìn về phía Hiên Viên Hạo, vừa đúng chống lại ánh mắt nóng rực của Hiên Viên Hạo.


      “Hạo ca ca tại sao lại muốn mua đất xây nhà ở cái chỗ này, các ngươi ở trong thành phải dễ dàng hơn sao?”


      có gì, cái chỗ này ta ngược lại ra thích, hoàn cảnh tốt, nhìn thoải mái, cũng phải là về sau vẫn ở tại nơi này, về sau tới nghỉ hè hay là gì cũng có thể.”


      Hiên Viên Hạo nhìn chằm chằm Nhược Vi, Bao chưởng quỹ nhìn cũng thấy chủ tử mình mất mặt, Nhược Vi cũng bị nhìn cũng ngượng ngùng, hai gò má dính vào đỏ ửng, gương mặt non mềm, là mê người.


      “Vậy Hạo ca ca muốn mua đất, tìm được rồi sao?”


      “Cách nhà ngươi xa, về sau chúng ta trở thành hàng xóm rồi, Nhược Vi muội muội phải chăm sóc nhiều hơn a!”


      “Ta chăm sóc, ta chăm sóc.” Đào Đào ở bên cũng muốn tham gia vào, mọi người đều bị Đào Đào đáng chọc cười.


      đúng là khoác lác vô sỉ, đứa trẻ , biết người nào chăm sóc ai đó, chỉ là Nhược Vi nghĩ tới cứ nếu như người nhà bọn cũng tới cái địa phương này ở vài ngày .


      “Chăm sóc dám nhận, có cái gì giúp được cứ việc .”


      “Vậy được, về sau vừa có cơ hội tới phiền toái Nhược Vi muội muội.” Hiên Viên Hạo khó được đùa giỡn xong, gương mặt có ý tốt, trong lòng suy nghĩ về sau muốn như thế nào mới có thể ngày ngày tới phiền toái người ta !

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :