1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

TIỂU THÔN CÔ ĐEM THEO BÁNH BAO TUNG HOÀNH THIÊN HẠ - THƯỢNG QUAN NINH (198 CHƯƠNG + 1PN)

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 10: Học May Vá (2)



      Sáng sớm hôm sau, Nhược Vi rời giường sớm, cho hai tiểu bao tử đắp kín mền, trong tay chăn tuyệt dầy, hoàn hảo, mùa đông qua, nhìn dáng dấp trong nhà còn có rất nhiều đồ cần đặt mua !


      Trong khoảng thời gian này trong nhà ngày ngày uống suối nước, gương mặt của hai tiểu bao tử dần dần có chút huyết sắc rồi. tại, rốt cuộc cần lo lắng vấn đề ăn đủ no nữa, Nhược Vi nghĩ thầm nhất định phải đem hai tiểu bao tử chính là bạch bạch bàn bàn.


      Lặng lẽ rời phòng, đóng cửa phòng. khiến cho bọn họ ngủ đến khi tự tỉnh lại , cơ hội như vậy nhưng khó được đâu rồi, trước mặt cuộc sống rất khổ, nhưng là hi vọng trong cuộc sống này, bọn họ đều là hạnh phúc.


      Cầm chậu nước rửa mặt múc nước, để cho nước lạnh tới mãnh liệt hơn nữa chút !


      Buổi sáng dùng nước lạnh rửa mặt có thể nâng nâng thần, rửa mặt xong, cất kỹ đồ vật, cổ thân thể này quá yếu, cần rèn luyện chút, căn cứ vào khoảng thời gian này Nhược Vi nghiên cứu, tại thời gian vẫn còn rất sớm, mới qua giờ Mẹo lâu, cho nên trước hết ở trong sân chạy mấy vòng ! Hai ngày nữa khiến Đào Đào cùng Thụy ca cũng theo chính mình là tập thể dục.


      Bóng dáng nho ở trong sân vòng vòng chạy, kiên trì chạy chừng mười vòng, chịu nổi, đứng nghỉ lát chân, mới vừa chạy xong là thể ngồi xuống nghỉ ngơi , từ từ động, xoa xoa bắp đùi, đấm bóp bả vai, mặc dù có chút mệt mỏi, nhưng cuộc sống như thế lại làm cho người ta cảm thấy rất thực tế.


      Nghỉ tốt lắm phải chuẩn bị bữa ăn sáng. Buổi sáng, Nhược Vi có thói quen húp cháo, cho nên tại có gạo cơm để ăn, hơn nữa còn có rất nhiều gạo, lấy ra người ta cũng biết, cũng cần phải uất ức chính mình.


      Sáng sớm hôm nay liền đem thịt heo xào hôm qua ra ăn, lưu phần cho nhà Lưu thẩm. Tối ngày hôm qua còn giữ lại rất nhiều heo xuống nước ở tủ cơm bên trong, cũng có thể đưa cho Lưu thẩm bọn họ chút, rồi nấu cá súp nấm là được, đem canh xương tối hôm qua thêm vào ít, nhất định vô cùng mỹ vị.


      Nhóm lửa cháy tốt rồi, tắm xong, vẫn như cũ lấy nước gạo giữ lại. Tối ngày hôm qua, ta lấy gạo nước rửa chén, hiệu quả đặc biệt tốt, chút mỡ đông tay cũng có, chén cũng đặc biệt bóng loáng sạch . Đem nấu cơm nồi gác ở lò đất lên, nhặt có chút lớn khổ người bó củi tăng thêm vào, cứ yên tâm đến cắt thịt heo. Nhà nông lò phía sau đều có hai ra lửa địa phương, khối xương cốt canh nồi đặt ở mặt, liền tiết kiệm ôn canh xương bó củi rồi.


      Đem thịt heo tế tế cắt gọn, cũng là lớn thịt béo, cắt nữa chút thịt nạc phiến. , Nhược Vi ăn thịt mỡ , chỉ ăn thịt nạc, cho nên lần này vừa mua thịt nạc cũng mua thịt béo, thịt béo Nhược Vi ăn, Đào Đào bọn họ muốn ăn , mà ở cái thời đại này thịt nạc so thịt béo còn phải tiện nghi, ai! đại, thịt nạc muốn đắt rất nhiều.


      Cắt chút gừng , lạt tiêu, hành lá, đem tất cả rửa sạch, đây là còn dư lại mang trấn , nhiều lắm, đủ làm vài bữa cơm, hai ngày nữa nữa hái chút trở lại bắt được quán rượu bán rồi, chọn thêm điểm, lưu lại chút phơi khô, thu, mùa đông ăn cũng được, bán cũng được.


      Làm xong những thứ này, cơm cũng chín, đem nấu cơm nồi đặt ở lò đất phía sau người khác ra Tiểu Hỏa động phía , kệ nấu ăn nồi, nấu ăn nồi tối qua ăn cơm xong cũng tắm xong , tại chỉ để ý nấu ăn là tốt rồi.


      Lại thêm mang củi, rửa tay, chuẩn bị nấu ăn, công tác chuẩn bị cũng làm xong, cho nên Nhược Vi tuyệt sốt ruột, tâm tình vui vẻ ngâm nga bài hát làm món ăn, thịt béo làm thành thịt kho, phân hai tô giả bộ , mình chén, Lưu thẩm nhà đợi lát nữa cũng đưa qua. Thuận tiện học chút thêu thùa, trong nhà tổng cộng cũng liền mười mấy chén bộ, nhìn dáng dấp cái này cũng phải mua, thịt béo bên trong chịu đựng ra rất nhiều dầu, Nhược Vi cầm bình cũng giả bộ , dự sẵn dùng, thịt nạc món xào rồi, thả ra gia vị, tăng thêm chút xíu dấm, mùi thơm bốn phía, lan ra đầy phòng. Tăng thêm canh xương súp nấm cũng hầm cách thủy tốt lắm, nóng heo ruột già. Làm xong mà Đào Đào cùng Thụy ca còn chưa dậy , là hai con sâu lười.


      Thức ăn cũng làm xong, phải đem hai con sâu lười gọi dậy giường, bằng đồ ăn nguội rồi tốt. Mở cửa phòng vào gọi hai con sâu lười rời giường, hai tiểu bao tử vẫn còn ngủ. Nhược Vi tà ác đem bàn tay chọt chọt hai người bọn họ. Xem các ngươi tỉnh hay , hắc hắc…..


      “A, tỷ tỷ hư.” Đào Đào xoa xoa cặp mắt nhìn Nhược Vi, Thụy ca cũng mơ mơ màng màng nhìn Nhược Vi.


      “Hai con sâu lười , nếu còn rời giường, tỷ tỷ ăn hết thịt luôn!” Vừa nghe đến ăn, Thụy ca nhanh chóng rời giường mặc quần áo tử tế.


      “Tỷ tỷ, Đào Đào cũng mặc xong quần áo rồi nè. Đào Đào cũng muốn ăn cơm, ăn thịt.”


      Buổi sáng vẫn là mỗi người uống hết rất nhiều canh, ăn nhiều cơm cùng món ăn, ai kêu Nhược Vi làm món ăn ăn ngon như vậy ! Hắc hắc……càng ăn canh xương càng thấy ngon, hai tiểu bao tử ăn đến căng cả bụng. Nhược Vi chính mình cũng là, trong bụng rất lâu có có này sao thực tế qua, gia đình như vậy, có thịt, có gạo cơm mà ngày trước căn bản dám nghĩ, tại Nhược Vi cũng làm cho nó thực , hơn nữa mình bảo đảm cuộc sống sau này chỉ biết so tại trôi qua tốt hơn.


      Ăn cơm xong, nghỉ ngơi, đem mọi việc trong nhà làm xong, rồi cấp cho Lưu thẩm bọn họ số món ăn gồm chén thịt kho, chén heo ruột già, mang theo thiêu thùa may vá gì đó, khóa chặt cửa nhà, hướng nhà Lưu thẩm tới. Cho tới bây giờ, Nhược Vi còn chưa có qua nhà Lưu thẩm, chỉ là nguyên chủ phải qua thôi.

      Chương 11: Học May Vá (3)



      vào trong sân nhà của Lưu thẩm, Lý Tam thúc chẻ củi, “Lý Tam thúc, Lưu thẩm có ở nhà , con tới tìm Lưu thẩm học may vá.”


      “Nhược Vi các con tới rồi à, Lưu thẩm con nấu cơm, con ngồi chờ tí nha! Lưu thẩm con nấu rất nhanh, con ăn cơm chưa?”


      “Ăn rồi ạ ! sao, Lý Tam thúc, con vội!” Chào hỏi Lý Tam thúc xong, bảo Thuỵ Ca bọn họ ở bên ngoài chơi, sau đó thẳng vào phòng bếp tìm Lưu thẩm.


      Nhà bếp của Lưu thẩm khác mấy so với nhà bếp của mình, chính là bên trong bày nhiều đồ. “Lưu thẩm, con tới rồi đây”, “Nhược Vi tới rồi à, Đào Đào và Thuỵ Ca đâu rồi, ăn cơm chưa vậy?”


      “Ăn rồi ạ! Dạ, Lưu Thẩm”, đem giỏ thức ăn đưa cho Lưu thẩm.


      Đây là ngày hôm qua mua thịt làm món thịt kho mang đến cho thẩm, cũng nhiều, hai người giúp con nhiều như vậy, con cũng biết lấy gì báo đáp.


      Lưu thẩm nhận lấy giỏ thức ăn, lấy chén bên trong ra vừa nhìn, gương mặt khiếp sợ, bản thân mình ngờ bọn chúng đem thịt đến ình! Còn rất nhiều, mặc dù ngoài miệng nhiều, hắc hắc, , ,


      Nha đầu này, thứ này đắt tiền như vậy làm sao lại cho chúng ta nhiều như vậy, vẫn nên tiết kiệm chút!


      Cha mẹ con lúc còn sống cũng giúp nhà ta rất nhiều, đừng báo đáp hay báo đáp, ta cũng vậy khách khí với con, đưa đến nhận, Lý Tam thúc con bọn họ rất lâu có ăn thịt, về sau nếu có việc tìm chúng ta là được, cũng đừng khách khí với chúng ta.


      Đây phải là lâu chưa ăn thịt, Đào Đào và Thuỵ Ca rất lâu được ăn ngon, đương nhiên phải mua chút đồ ăn ngon làm cho bọn họ ăn, sao..., kiếm tiền mà tiêu kiếm làm chi.


      “Hơn nữa con cũng cần khách khí với Lưu thẩm người, khách khí sớm sinh ra xa lạ thôi! ra hôm nay đến tìm Lưu thẩm là có việc cần người giúp! Hôm nay tới tìm Lưu thẩm muốn người dạy con thêu thùa, Lưu thẩm cũng nên giấu nha!”


      “Minh Triết và Minh Trạch ca ca đâu rồi, đâu rồi, có ở nhà sao!” ( Minh Triết là trưởng tử nhà Lưu thẩm, Minh Trạch là con thứ hai, hai tên này là do thư sinh đường thi ngang qua đặt cho).


      “Bọn họ làm ruộng rồi, còn chưa có về.”


      “Nhược Vi muốn học thiêu thùa may vá à! Cũng được, tại nhà con trừ mình con học ra cũng còn người có thể giúp con rồi, vẫn là tự mình học thôi. Dù sao mấy ngày nay ta cũng có việc gì gấp cần làm, thôi ở trong nhà dạy con vậy.”


      Nhược Vi, con làm món thịt kho! Sao mà thấy giống với thịt kho mà ta làm vậy! Món thịt kho này thoạt nhìn cũng thấy ngon hơn bình thường!


      “Lưu thẩm, món này của con có mùi hỏng, hai người hâm lại là có thể ăn, làm ngon đừng chê nha!”


      “Nhìn qua là thấy rất ngon rồi, như vậy ra khiến ta hôm nay lại muốn làm ít vài món, món đắt tiền như thế cũng thể lập tức ăn xong.”


      Lưu thẩm thầm mình.


      “Đào Đào, Thụy Ca, các đệ tới rồi à, tỷ tỷ các đệ đâu?” Bên ngoài giọng vọng vào chính là hai huynh đệ Minh Triết và Minh Trạch vừa làm việc trở về.


      “Chào Minh Triết ca ca, Minh Trạch ca ca, tỷ tỷ và Lưu thẩm ở phòng bếp chuyện ! Chúng ta mang thịt kho đến ọi người ăn, Đào Đào hưng phấn cho hai huynh đệ Minh Triết.”


      Hai huynh đệ Minh Triết nghe vậy, hai mắt đều sáng lên, bọn họ lâu cũng chưa từng ăn thịt, nhà Thuỵ Ca phải có tiền sao? Sao lại có thể có tiền mua thịt ăn, nghĩ tới trong lòng lại có chút bất an.


      Nhưng lại muốn ăn thịt, trong lòng rối rắm!


      Hai đứa này, thịt cũng mang tới rồi, đâu đến phiên bọn mình lúc này bận tâm!


      Trong phòng bếp, Lưu thẩm làm thức ăn xong, Nhược Vi mang món ăn của Lưu thẩm tự dùng bát chia ra làm hai phần, Nhược Vi cầm bát trống nhà mình, hẳn biết là nhà Nhược Vi cũng có bát gì.


      Nhược Vi thấy Lưu thẩm bọn họ sắp ăn cơm, liền đứng dậy ra ngoài tìm Đào Đào và Thuỵ Ca chơi đùa, “Lưu thẩm, con ra ngoài trước, người bận rội, hết bận dạy con, vội.”


      “Có muốn hay ăn thêm chút nữa, mặc dù có món gì, khoai lang vẫn còn.”


      “Ở nhà con ăn no rồi.”


      Mở cửa ra ngoài, vừa lúc đụng phải hai huynh đệ muốn vào nhìn lén có thịt hay .


      Ặc, Nhược Vi, ngươi ở đây ! Hai huynh đệ nhất thời lúng túng.


      “Ừ, làm về rồi à, các ngươi muốn ăn cơm à, vậy rửa tay sạch , ta ra ngoài trước.”


      Hai huynh đệ nghe được ăn cơm, kích động vô cùng, mặc dù tính tình chất phác, nhưng tính tình chất phác thà nữa cũng ngăn cản được nhiệt tình bọn họ muốn ăn thịt, giữa hai người này cũng mâu thuẫn.


      “Nương, Đào Đào và Thuỵ Ca mang thịt đến, có phải vậy hay !”


      Hai huynh đệ vội vàng hỏi Lưu thẩm. Bình thường hai huynh đệ này mỗi ngày đều rất trầm ổn, chén thịt của Nhược Vi quả là làm cho người ta nóng vội.


      “Đúng vậy, Nhược Vi đứa này đối với chúng ta rất tốt, có chút thức ăn ngon cũng quên đưa đến đây cho chúng ta, về sau cần phải giúp đỡ nhà nó nhiều, nghe chưa!”


      “Dạ biết, chúng ta phải cũng thường giúp bọn họ này nọ sao! cần mẹ chúng con cũng giúp đỡ .”


      “Tốt lắm, rửa tay , gọi cha ngươi vào ăn cơm.”


      “Được rồi, để con gọi”, Minh Triết chạy ra ngoài nhà, hai huynh đệ sớm rửa tay xong mới vào nhà .


      Minh Triết chạy ra bên ngoài nhà, “cha, vào ăn cơm, mau vào ”, sau đó liền vội vội vàng vàng chạy về phòng bếp.


      “Lý Tam thúc hôm nay cảm thấy kỳ lạ, sao hai đứa này hôm nay lại thích vào ở phòng bếp vậy?”


      “Nhược Vi, các con có muốn ăn thêm chút nữa hay ?” Hướng ra bên ngoài kêu bọn Nhược Vi chơi.


      “Chúng ta đói bụng, Lý Tam thúc ăn ạ!” Hướng về phía Lý Tam thúc khoát tay .


      Lý Tam thúc rửa tay sạch tới phòng bếp, nghe được hai đứa con trai thúc giục thê tử mình mau mau gì đó, càng thêm nghi ngờ, bọn họ rất đó bụng sao, mỗi ngày đều ăn những thứ đồ này, chỉ lấp đầy bụng mà thôi, cũng ăn ra vị gì , gấp cái gì chứ! là kỳ quái! ! !

    2. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 12: Học May Vá (4)



      vào nhà, nhìn thấy hai đứa con trai sớm ngồi ghế đằng kia, đây là tình huống gì vậy!


      “Hôm nay ăn cái gì mà hai người các ngươi gấp đến thế, thiệt là.”


      Nhìn mình cha tiến vào, hai huynh đệ ngồi nghiêm chỉnh.


      “Cha, hôm nay có thịt ăn đấy, là Nhược Vi bọn họ đưa tới, mẹ để cho chúng con về sau phải giúp đỡ Nhược Vi nhà làm việc!”


      “Đó là đương nhiên, người ta cho ngươi thịt ăn ngươi giúp đỡ à?” Sắc mặt Lý Tam thúc nghiêm nghị mà .


      “Nào dám, cha, cho dù các người , chúng ta cũng giúp tay mà! Bình thường phải đều giúp đỡ sao?”


      Hai huynh đệ ở bên , dám phản bác cha họ.


      nhà Lưu thẩm vừa ăn cơm vừa đàm luận về tỷ đệ Nhược Vi họ, nhất trí cho rằng về sau nhất định phải giúp đỡ bọn Nhược Vi nhiều hơn, toàn bộ phiếu thông qua.


      thực tế cũng là quyết định tại của bọn hạ là phải giúp cho cuộc sống về sau của gia đình Nhược Vi ngày càng tốt lên.


      nhà Lưu thẩm vui vẻ ăn cơm xong, nên làm cái gì làm cái đó, Lưu thẩm sau khi cho heo ăn xong bắt đầu dạy Nhược Vi thiêu thùa may vá, Đào Đào và Thuỵ Ca ở trong sân chơi đùa.


      Bởi vì Nhược Vi có chút bản lĩnh, cho nên tiếp thu rất nhanh, hơn nữa Nhược Vi là đối với việc cần làm nhất định phải làm cho, cho nên kết quả thường cũng biến thành chỉ cần nàng cố gắng học, làm, đạt tới mục tiêu của mình.


      Vài ngày trôi qua, tại tài may vá của Nhược Vi có thể suy ra ba rồi, Lưu thẩm đánh giá là nàng còn gì có thể dạy Nhược Vi rồi, chủ yếu là Nhược Vi dùng ánh mắt tinh tường của người đại làm đồ, khẳng định là rất đẹp mắt, huống chi ánh mắt Nhược Vi cũng là đứng đầu.


      Trong lúc bởi vì lần trước Nhược Vi mang món thịt kho đến ăn rất ngon nên Lưu thẩm còn đặc biệt bảo Nhược Vi bớt thời gian dạy bà làm, cái này lại tiện nghi, có thể làm ra được mùi vị ngon như vậy, ai mà nguyện ý, tại nhà Lưu thẩm cũng thích món thịt kho này.


      tại Nhược Vi là triệt triệt để để thích thêu thùa này, việc làm giày mỗi ngày tâm tình đều vô cùng vui vẻ.


      Làm cho Đào Đào và Thuỵ Ca từ trong ra ngoài bộ quần áo vớ đầy đủ, chính mình cũng vậy, đều có chút đồ vật đại, vừa đẹp mắt lại tiện lợi.


      Ngược lại Lưu thẩm cũng theo ta học làm vài món, rêu rao đầu ta trưởng thành như thế nào sao mà thông minh như vậy.


      Tất nhiên, cũng nhìn xem ta là ai sao! ! !


      tại, may vá biết làm, cho nên về sau rốt cuộc cần lo lắng y phục rách có người nào khâu vá lại, y phục cũ có người nào làm ình bộ đồ mới, giầy rách lạnh chân, bây giờ có chút tiền lẻ, còn có kỹ năng bên thân, phải sợ nữa!


      Mua vài cuộn vải vóc đều là vải bông, phải những thứ đẹp mắt cũng vải vóc thực dụng, do ở nông thôn đều là dân lao động, mặc đẹp cũng có chỗ dùng, lúc lo đến quần áo bị bẩn, lúc lại sợ may làm rách y phục sao, vừa cảm thấy phiền toái lại thoải mái, cần gì mình tốn tiền tự mình chịu đây?


      Cho nên quan điểm của Nhược Vi là mình cảm thấy được thoải mái là tốt rồi, đẹp mắt có ích gì, có thể làm cơm ăn , thể, này nơi nào mau lạnh nơi đó đợi .


      Đây coi như là hoàn thành nhiệm vụ lớn, dù sao cũng có quan hệ mật thiết đến cuộc sống sau này.


      Kế tiếp phải lên núi hái ít nấm mang đến quán rượu bán, phải gấp rút làm ra tiền xây nhà, bằng năm nay mùa đông dễ chịu lắm.


      Làm xong những việc này còn phải tính đến việc đưa Thuỵ Ca đến trường học, giờ trước hết phải mua chút đồ dùng học tập đồ trở về để mình dạy trước!


      Còn có mấy thứ trong đất vẫn chưa trồng, bây giờ có thể trồng, Nhược Vi đem hạt giống ngày đó mua trấn dùng nước suối trong gian gieo xuống, biết có thể tốt hơn so với bình thường , Nhược Vi giữ lại ít bình thường, giữ lại và ngâm qua nước suối qua để so sánh.


      Có cải trắng, cây ớt, rau cải trắng, dưa chuột, đến lúc mùa đông mình xây nhà ấm lớn bằng lều để trồng rau, mùa đông cũng thiếu rau ăn, còn có thể đem bán giá cao, công đôi việc.


      Hơn nữa, Nhược Vi nghĩ thầm chỉ cần có nước suối trong gian, những thứ này có thể trồng được hết, Nhược Vi suy nghĩ nước suối trong gian này có thể chữa bệnh hay , nếu có mình phát tài rồi, ít nhất có gian này sợ chút bệnh ..., cộng thêm giờ mình mỗi sáng sớm đều ở đây rèn luyện thân thể, Đào Đào và Thuỵ Ca cũng dậy theo mình, cho nên dưới tình huống gì mình và chúng nó cũng có cơ hội ngã bệnh .


      Cái gọi là thân thể là tiền vốn của cách mạng! Chỉ có thân thể khỏe mạnh mới có thể làm tiếp những việc khác.


      Cho nên bản thân mình dốc sức nuôi cả nhà khoẻ mạnh trắng trẻo mập mạp. Tiếp nữa là Nhược Vi cũng có nghĩ xa vời, bởi vì kế hoạch vĩnh viễn theo kịp biến hóa, cho nên Nhược Vi nghĩ chỉ cần có thể sống tốt qua mỗi ngày là được rồi, chăm sóc tốt cho hai bánh bao này, để cho bọn chúng sống vui vẻ qua ngày, chính là điều mà mình hy vọng nhất rồi, cũng là bọn chúng ình ấm áp của người nhà, cho nên bất cứ chuyện gì đều thể ngăn tình thương của Nhược Vi đối với bọn chúng.

      Chương 13: Phát Cây Kim Ngân



      Học xong may vá xong, mỗi ngày Nhược Vi mang theo hai đệ đệ ra ngoài tìm nấm, trong đó đáng nhắc tới chính là từng gặp bụi cây kim ngân rất lớn, cây này kiếp trước Nhược Vi thấy qua ở chợ, cây này chính là bảo vật, Nhớ có thời gian giá của cây kim ngân tăng cao cực kỳ, nhà ai đều tiếc nuối nếu trong nhà có thể có chút cây kim ngân có thể phát tài rồi, cây này dùng điều chế dược công dụng rất lớn mà cũng mang lại lợi nhuận rất lớn.


      Nhược Vi đào cây mang tiền lên đem về, chung quanh cây sinh ra ít cây non, Nhược Vi cũng đào lên, cắm vào mảnh đất trong gian mảnh dùng để trồng dược liệu, cây kim ngân nó sử dụng rộng rãi, tại trong lòng Nhược Vi có ý tưởng, chỉ là trước mắt mình cũng thực được, tạm thời đề cập tới, thực tế cuối cùng vật này dưới dẫn đường của Nhược Vi bày biện ra khuynh hướng thể ngăn trở.


      Nhược Vi nhớ kiếp trước ở TV phỏng vấn có phỏng vấn vị giáo sư giới thiệu về cây kim ngân như thế này: Cây kim ngân là cây thuốc thanh nhiệt giải độc rất tốt, nó có vị ngọt nhạt tính mát, ngọt nhạt mát thanh nhiệt mà thương tổn dạ dày, hương thơm xuyên suốt lại có thể trừ tà. Vừa có thể hạ nhiệt, còn giải độc, dùng cho các loại bệnh lây qua đường sinh dục, như nóng trong người, nổi da gà, phát ban, nổi mụn nhọt, cổ họng sưng đau, đều có hiệu quả rệt.


      Cây kim ngân này là loài tính thích ứng rất mạnh, ưa ánh nắng, chịu bóng râm, chịu được khí lạnh, cũng chịu được khô hạn và ẩm ướt, đối với thổ nhưỡng cầu nghiêm, vốn dĩ ẩm ướt, đất cát màu mỡ thích hợp sinh trưởng tốt nhất, hàng năm xuân hạ nở hai lần. Bộ rễ rậm rạp phát triển, sinh chồi mạnh mẽ, thân cây dây leo chạm đất tiếp xúc có thể mọc rễ. Ưa ánh mặt trời và ấm áp, hoàn cảnh ẩm ướt, sức sống mãnh liệt, tính thích ứng rộng, chịu rét, chịu khô.


      Ở lúc mới mọc cành nở nụ hoa. Đối với thổ nhưỡng cầu nghiêm, tính acid, đất bị nhiễm mặn đều có thể sinh trưởng. Bộ rễ phát triển, bắt rễ mạnh mẽ, là loại thực vật có thể chống xói mòn đất, đồi, đê các chỗ cũng có thể trồng trọt. Ngạn ngữ nghề nông : "Hoa màu chết do ngập lụt cỏ cây chết do hạn hán, cây lựu chết cóng vì lạnh dưa hư do phơi nắng, ảnh hưởng cây kim ngân" . Ở nơi che phủ sinh trưởng tốt.


      Cây này tháng Tư mới gieo giống, hơn mười ngày là nảy mầm, tháng bảy tháng tám lịch hàng năm là thời điểm thu hoạch, dễ trồng, lại dễ sinh trưởng, bình thường còn có thể dùng để pha trà uống..., mùi thơm xông vào mũi, là bảo vật!


      Mấy ngày nay hái dưới cũng được 100 cân nấm, Nhược Vi phơi nửa, nửa kia ngày mai đem đến tửu lâu trấn, vừa đúng ngày mai trấn là ngày họp chợ, Nhược Vi muốn là lần trước bán cho bọn họ cái món ăn phương thuốc, tình huống còn có thể lời, Nhược Vi hy vọng có thể lại được hai cái, tự mình nghĩ xây nhà sớm chút.


      Ngày mai nữa mang ít nấm khô lần trước phơi , xem chút như thế nào, những thứ khác sau!


      biết còn có thể hay gặp mặt Tiểu Đông nhà kia lần trước nữa hay ?


      Người kia chuyện làm việc vẫn còn tương đối sảng khoái, còn là tiểu mỹ nam, người có nhàn nhạt hương trúc, trước mắt phảng phất thổi qua bóng dáng của , ai nha! Làm sao lại nhớ tới .


      Vỗ hai gò má, mặt bỗng nóng lên, mình sao vậy trời. ( tác giả có lời, Nhược Vi tiểu nương ở kiếp trước sống nhiều năm như vậy nhưng phương diện đời sống tình cảm vẫn rất đơn giản tinh khiết, cho nên tại nàng chắc chắn ý thức được mình trong lòng gieo mầm móng tình , lặng lẽ dưới đất chui lên rồi, mà cũng có thể hay nở hoa kết trái, xác định đến tiếp sau phát triển sao! )


      Đem cây kim ngân mang về nhà, tìm chỗ trống trong sân đem cây kim ngân trồng vào trong sân, vật này nếu phát thời điểm là mọc hoang, cũng chứng tỏ là thời đại này con người vẫn chưa phát tác dụng của nó, cho nên ta cần phải trước bước, sử dụng tốt tài nguyên này.


      “Tỷ tỷ, cái cây này dùng để làm gì vậy, trong sân phải dùng để trồng rau sao?” Thụy ca ngưỡng mặt lên hỏi Nhược Vi.


      “Đào Đào, Thụy ca, cây này gọi là cây kim ngân, tác dụng của nó rất lớn, nở hoa có thể dùng pha trà uống..., còn có thể dùng chữa bệnh, cho nên các đệ ngàn vạn lần thể cho người khác biết, đây là bí mật của ba người chúng ta được hay ?”


      “Dạ, Đào Đào ( Thụy Ca ) cho người khác.”


      “Ừhm, Đào Đào và Thuỵ Ca đúng là đứa bé ngoan, tối hôm nay muốn ăn cái gì tỷ tỷ làm cho các đệ ăn, nhưng phải trong nhà có đấy!”


      Mấy ngày nay, mấy tỉ đệ dưỡng thành thói quen, nếu là Đào Đào và Thuỵ Ca biểu tốt, Nhược Vi có phần thưởng, đây cũng là loại niềm vui thú, mỗi lần thấy gương mặt cầu xin tưởng thưởng của Đào Đào và Thuỵ Ca, trong lòng cảm thấy vui vẻ hẳn lên.


      “Đào Đào muốn ăn canh nấm do tỷ tỷ làm, nhưng tỷ tỷ phải thêm xương vào trong canh!” Đào Đào chạy đến bên cạnh Nhược Vi .


      “Thụy Ca cũng muốn ăn canh nấm tỷ tỷ làm, như vậy mới có thể mau cao lớn.”


      Nhìn dáng dấp, kể từ khi Nhược Vi cho Đào Đào và Thuỵ Ca biết uống canh xương có thể cao lớn, hai huynh đệ này ngày ngày cũng mong mình cao lớn!


      “Được, tỷ tỷ làm canh nấm cho Đào Đào và Thuỵ Ca uống..., lại hầm rất nhiều xương nữa, làm cho Đào Đào và Thuỵ Ca mau lớn, dáng cao hơn so với tỷ tỷ.”


      thôi, chuẩn bị làm đồ ăn ngon cho hai đứa bé ngoan nghe lời nhất là Đào Đào và Thuỵ Ca!”


      “Tối nay phải ngủ sớm, ngày mai cùng tỷ tỷ lên trấn họp chợ nào.”


      sao, tỷ tỷ còn dẫn chúng ta lên trấn, vậy ngày mai Đào Đào còn phải ăn kẹo hồ lô, tỷ tỷ mua thêm choa Đào Đào nha”, Đào Đào quấn ta hỏi.


      “Được, mua cho hai người các đệ”, đối với Đào Đào và Thuỵ Ca, Nhược Vi cho tới bây giờ đều nặng bên này bên kia .


      nhà ấm áp chuẩn bị bữa ăn tối, Đào Đào và Thuỵ Ca ở bên vừa chuyện vừa thảo luận chuyện lên trấn, thỉnh thoảng hỏi Nhược Vi mấy vấn đề.

    3. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 14: Lại Lên Trấn



      Sáng sớm hôm sau, sau khi luyện tập thể dục rồi dùng xong điểm tâm ăn, Nhược Vi mang theo Đào Đào cùng Thụy Ca liền chuẩn bị chút đồ trấn .


      Trong khoảng thời gian gần đây, mỗi ngày đều dùng gạo nấu cơm ăn, mỗi bữa cơm cũng có thể có canh xương để uống..., hơn nữa lại dùng nước suối bên trong gian, tại thân thể tỷ đệ mấy người cũng còn tệ như trước nữa, còn là Nhược Vi như lúc vừa mới đến đây nữa, lúc đó thoạt nhìn liền biết là dinh dưỡng đầy đủ, bây giờ mặt mỗi người đều có chút huyết sắc, da cũng hồng hào hơn chút, gương mặt cũng gầy dơ xương nữa.


      Sau khi đem nhưng thứ đồ muốn đưa lên trấn chuẩn bị xong, liền khóa cửa lại, cũng phải là đặc biệt lo lắng cái gì, nhà bọn họ đơn độc ở tại dưới chân núi, đoán chừng tại người trong thôn cũng còn cho là chúng ta vẫn còn phải đào rau dại mà ăn !


      Dù sao trong nhà người lớn cũng có, mà trước đây lúc cha mẹ Nhược Vi vẫn còn, cũng phải là có cuộc sống dư dả gì nhiều, thế nên có làm thế nào mọi người cũng nghĩ đến cuộc sống bây giờ của bọn họ so với tất cả mọi người trong thôn tốt hơn rất nhiều rồi, ai mà biết được cái thân thể này lại đổi cái linh hồn khác chứ!


      Hôm nay chỉ có mấy tỷ đệ đơn độc trấn , bên nhà Lưu thẩm bọn họ có chuyện nên , còn nhờ Nhược Vi giúp tay mua ít thứ trở về.


      Nhược Vi cõng cái sọt giỏ, Đào Đào cùng Thụy Ca nắm tay nàng hướng trấn tới. tại mỗi ngày Nhược Vi đều dậy rất sớm, cho nên đường cũng có nhiều người, mà người trong thôn đoán chừng là muốn chờ xe trâu nên cũng muốn vội, cho nên dọc theo đường cũng đụng phải người nào.


      Mấy tỷ đệ đường vẫn tương đối nhàn nhã, gần nửa canh giờ mới đến được trấn .


      Vào trong trấn liền thẳng tới quán rượu, mới vừa tới cửa lớn, liền nghe thấy có người gọi mình.


      ”Liễu nương, cuối cùng cũng chờ được nương đến rồi, ta chờ nương lâu, lại biết nhà nương ở nơi nào, làm ta vội muốn chết. Lần này có thể phải đem địa chỉ của nương lưu lại thôi, tránh cho thời điểm muốn tìm nương lại tìm được”.


      Quay đầu nhìn lại, hóa ra là chưởng quỹ quán rượu ở phía sau chuyện với mình.


      Nghe lời này của chưởng quỹ ý tứ chẳng lẽ là bọn họ có chuyện gấp muốn tìm mình giúp đỡ, còn là cái chuyện phương thức nấu ăn lần trước nữa.


      ”Chào chưởng quỹ, ta đây phải tới rồi sao, nhà ta ở Liễu gia thôn phía dưới chân núi, nơi đó chỉ có mình gia đình ta ở thôi, rất dễ tìm, chưởng quỹ có chuyện cần tìm cứ tới đó là được ”.


      biết chưởng quỹ tìm ta có chuyện gì gấp đây?”


      ”Chúng ta lên lầu rồi ”. Lại sai tiểu nhị đem giỏ nấm khá nặng, do Nhược Vi mang tới, mang , đem Đào Đào cùng Thụy Ca dẫn lên cùng căn phòng mà lần trước bọn họ được mang tới kia, chưởng quỹ lại phân phó đưa điểm tâm cùng nước trà.


      Nhược Vi căn dặn Đào Đào cùng Thụy Ca ở đó ngoan ngoãn đợi nàng, rồi lại theo chưởng quỹ đến căn phòng lần trước chuyện.


      Vào phòng mới phát Hiên Viên Hạo cũng ở bên trong, chẳng lẽ rất rỗi rãnh sao? ( Đáng thương Hiên Viên Hạo cứ như vậy mà vinh quang bị tiểu nương Nhược Vi của chúng ta hiểu lầm )


      “Tiếp kiến Hiên Viên công tử”. Mặc dù biết làm sao cũng ở đây, nhưng vẫn là nên chào hỏi tốt hơn.


      thực tế người vội vã tìm Nhược Vi chính là Hiên Viên Hạo, mà phải là Bao chưởng quỹ ( Chưởng quỹ họ Bao, sau này liền xưng Bao chưởng quỹ), lần trước Nhược Vi bán cho quán rượu mấy tờ phương thức nấu món ăn kia, phản hồi của thực khách ở quán rượu cực kỳ tốt, mà lần đó Nhược Vi cũng nàng còn biết rất nhiều phương thức nấu món ăn khác nữa, cho nên liền muốn mua lại thêm chút nữa từ trong tay Nhược Vi.


      Hiên Viên gia là Đại Gia Tộc, Hiên Viên gia chỉ có quán rượu, các loại hành nghề khác cũng đều có dính đến, triều đại thể nào chỉ có độc nhất Đại Gia Tộc, như vậy cũng khiến người thống trị yên tâm, cho nên tổng cộng vốn có bốn Đại Thế Gia, vì là bốn Đại Gia Tộc, người nào cũng đều muốn làm đệ nhất thế gia, bởi vậy thường thường cũng chút những động tác cạnh tranh lẫn nhau.


      Trước mắt, thực lực bốn gia tộc căn bản là thăng bằng, mỗi gia tộc đều có ưu thế của mình, đây cũng là ý nguyện mà người thống trị muốn thấy.


      Hiên Viên Hạo là người kế nhiệm tiếp theo của gia tộc này, tại rất nhiều việc trong gia tộc giao cho Hiên Viên Hạo xử lý rồi, bắt đầu từ năm 7 tuổi Hiên Viên Hạo phải học được cách làm như thế nào để giải quyết những chuyện này.


      Lần này mua được nhưng phương pháp nấu ăn từ trong tay Nhược Vi là chuyện ngoài dự đoán, mà khi đưa ra hiệu quả cực tốt lại càng là chuyện ngoài dự đoán hơn nữa, dùng qua, biết quả tệ, nhưng cũng có nghĩ đến lại được hoan nghênh như vậy, lúc mua phương thức nấu món ăn này cũng chỉ suy nghĩ nhiều nhất là để cho quán rượu có mấy đồ ăn ngon được bán ra mà cần phải phân biệt cao thấp mới được ăn, chứng minh, lần này kiếm được lợi lớn, gần đây chuyện buôn bán của quán rượu đặc biệt tốt, buôn bán bên Tụ Long trai so với quán rượu của mình kém xa ( Tụ Long trai là quán rượu của Phương gia Đại Gia Tộc Đông khác )


      Cho nên nghĩ tới cái tiểu nương kia từng qua trong tay nàng còn có những phương thức nấu món ăn khác nữa, liền muốn lại mua từ trong tay nàng, có thể mua bao nhiêu liền mua bấy nhiêu, lần này giá tiền nhất định nâng cao hơn nhiều, dù sao trong tương lai lợi nhuận nhận được cũng là rất lớn.


      Mấy ngày nay thấy Tụ Long trai buôn bán thảm đạm, Túy Tiên lâu là tiền tài như nước tiến vào, mỗi người trong Túy Tiên lâu ngày ngày cũng vui vẻ thôi, ngày ngày khuôn mặt tươi cười đón khách, đưa tới mọi người tới quán rượu ăn cơm cũng cảm thấy Túy Tiên lâu đặc biệt thân thiết, đây càng là chuyện ngoài dự đoán.


      “Liễu nương mời ngồi, ra là tại hạ tìm nương, nếu như có gì đường đột xin nương lượng thứ”. Hôm nay Hiên Viên Hạo thân áo dài màu xanh nhạt, đầu đội ngọc kim quan màu tím, đứng sững ở giữa phòng.


      biết công tử tìm ta có chuyện gì?”


      biết trong tay nương còn có bao nhiêu phương thức nấu ăn, ta muốn mua thêm nữa, biết nương có nguyện ý bán hay , dĩ nhiên giá tiền được bàn bạc lại”.


      “Phương thức nấu ăn là có, chẳng qua ta bán hết cho duy nhất mình quý tửu lâu, chỉ bán trước sáu phương thuốc cho công tử ! Dĩ nhiên ta cũng bán cùng những món này cho những quán rượu khác”.


      “Có thể, hi vọng về sau nếu có lúc nào nương lại muốn bán phương thức nấu ăn có thể lại bán cho chúng ta lần nữa”.


      “Yên tâm, ta chỉ biết bán cho các ngươi, chỉ là biết công tử có thể tìm chút loại giống hiếm cho ta được hay ?”


      “Có thể” Đây đối với có gì khó cả.


      “Vậy là tốt rồi, trước hết xin cám tạ công tử”.


      Nhược Vi đem sáu phương thức nấu món ăn viết xuống, Bao chưởng quỹ cùng Hiên Viên Hạo có được phương thức nấu món ăn xong, lại để ý nét chữ xinh đẹp mặt, trong lòng khiếp sợ cách nào biểu đạt được, bởi vì cái này tuyệt giống như tiểu nương còn tròn mười tuổi có thể viết ra được, hơn nữa hai người cũng nhớ qua là Nhược Vi có biết chữ, dù sao người làng quê biết chữ rất ít, mà nữ hài tử có thể biết chữ còn ít hơn, cũng khó trách người ta kinh ngạc á!


      Trong lòng Hiên Viên Hạo suy nghĩ là hạng người gì lại ở trong nhà nuôi ra khuê nữ như vậy, trong lòng như có cảm giác muốn biết tất cả về nàng ta, ý nghĩ như vậy lại càng làm cho chính thêm khiếp sợ, bởi vì người có xuất thân giống như từ bé đều tương đối rất trầm ôn, làm sao lại có thể tâm thần đại động như vậy được chứ, đây là chuyện được phép xảy ra, sơ ý chút là trở thành nhược điểm của mình.


      Mà Hiên Viên Hạo là người tương đối lạnh lùng, luôn luôn quá chú ý người khác, nhưng chính vì tiểu nương này mà mấy lần đánh vỡ nguyên tắc của mình rồi.


      Đây là lần đầu tiên muốn tìm hiểu về tiểu nương, thể tưởng tượng nổi!


      muốn đè nén cái ý tưởng buồn cười đó, nhưng lại có chút cảm giác sợ hãi mình mất cái gì đó, có chút mờ mịt luống cuống.


      Mà Nhược Vi cảm thấy cũng cùng người ta hợp tác nhiều lần như vậy rồi, hai người vẫn cứ luôn gọi lẫn nhau là nương nương, công tử công tử gọi tới gọi lui, là phiền phức! thể thoải mái chút sao! Nhược Vi ghét nhất những thứ lễ nghi phiền phức kia!


      nương ngươi ( công tử ngươi ), , ,”


      “Công tử sau này cứ gọi ta là Nhược Vi ! Cứ gọi ta nương nương, da đầu ta cũng muốn tê dại, nếu sau này vẫn còn thường xuyên hợp tác, vậy cũng cần phải quan tâm những thứ lễ nghĩa kia, ta ghét nhất những cái này.” Nhược Vi bỉu môi kháng nghị.


      “Nếu như vậy ta gọi nương là Nhược Vi , về sau nương cũng cần gọi ta công tử công tử nữa, hãy gọi ta là Hạo ca ca ! Dù sao ta cũng lớn hơn nương phải sao?”


      “Hạo ca ca ngại Nhược Vi, Nhược Vi liền khách khí.”


      Bao chưởng quỹ ở bên mắt cũng mau trợn lồi ra, đây là vị công tử lạnh lùng nhà mình đó sao? Bao chưởng quỹ thể tin nổi.


      Nhược Vi cùng Hiên Viên Hạo ở bên thảo luận chuyện giá tiền, cũng có ai chú ý tới Bao chưởng quỹ đứng bên.

    4. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 15: Xây Nhà (1)



      Sáu phương pháp nấu ăn lần này giá tiền mỗi cái là trăm lượng, cộng thêm với nấm mang tới giá 180 văn, bây giờ tính ra ở Liễu gia thôn nàng cũng được coi như là người có tiền, người ở dưới quê, thu vào năm cũng chỉ là ba bốn lượng bạc, thậm chí còn ít hơn, nàng coi như là Tiểu Tài Chủ rồi!


      Cáo biệt Hiên Viên Hạo, mang theo Đào Đào cùng Thụy Ca ra khỏi quán rượu, mua những đồ vật cần thiết cùng với những thứ Lưu thẩm nhờ mua, tới sạp mì ăn chút, rồi mấy tỷ đệ mới trở về.


      Về đến nhà, trước đưa cho Lưu thẩm những thứ mà bọn họ nhờ mua, mới về nhà nghỉ ngơi, ngồi ở băng ghế , ngẩng đầu nhìn nóc nhà bao trùm cỏ tranh, nghĩ đến chuyện bất cứ lúc nào trời mưa cũng bị mưa dột, lại còn thường xuyên bị gió lùa vào, Nhược Vi trong lòng liền run cầm cập, có cảm giác an toàn, mà tại tiền trong tay đủ để mình xây nhà, mua đất rồi.


      Nghĩ thầm rất muốn xây lại nhà cửa phòng ốc, cái khác tất cả đều để sang bên.


      “Tỷ tỷ, tỷ nghĩ gì vậy ?” Bộ mặt Đào Đào tò mò nhìn Nhược Vi.


      “Tỷ tỷ suy nghĩ nhà chúng ta cũng nên xây mới lại rồi, Đào Đào với Thụy Ca có vui mừng ?”


      “Tỷ tỷ, nhà chúng ta được xây mới sao? Nhưng mà, tỷ tỷ à nhà chúng ta có nhiều tiền như vậy”. Thụy Ca do dự nhìn Nhược Vi.


      “Yên tâm, tỷ tỷ bán phương pháp nấu ăn tiền kiếm được có thể đủ cho chúng ta xây cái nhà mới để ở rồi, cho nên Đào Đào cùng Thụy Ca cũng cần lo lắng, tất cả đều có tỷ tỷ ở đây, chỉ là Đào Đào cùng Thụy Ca thể cho người khác biết tiền kia là do tỷ tỷ bán phương thức nấy ăn mà có được nha! Bằng đại thẩm nương đến cướp tiền của chúng ta, Đào Đào cùng Thụy Ca phải nhớ kỹ lời của tỷ tỷ đó!”


      “Dạ, Đào Đào ( Thụy Ca ) cho người khác biết” .


      “Vậy các đệ cho tỷ tỷ biết các đệ muốn xây phòng ốc như thế nào nào, chút cho tỷ tỷ biết”.


      “Tỷ tỷ, Đào Đào muốn cái giường to, có chăn bông dầy để đắp, phòng bị mưa dột, bị gió lùa vào nữa”.


      “Vậy còn Thụy Ca đâu rồi, muốn phòng hình dạng như thế nào?”


      “Thụy Ca hi vọng xây phòng ở mới, có thể mỗi người có phòng riêng mới, có thể là có phòng của riêng mình, rồi có giường của riêng mình, có chăn chỉ có mình mình đắp, như vậy Thụy Ca rất vui vẻ rồi”.


      “Uh, nguyện vọng của Đào Đào cùng Thụy Ca cũng biến thành , xây phòng mới bị mưa dột, cũng bị gió lùa, còn có rất nhiều phòng mới, Đào Đào cùng Thụy Ca muốn ở phòng nào ở phòng đó, còn có chăn bông dầy, Đào Đào cùng Thụy Ca về sau cũng bị lạnh cóng nữa. Tỷ tỷ cũng để cho người khác đem đồ của chúng ta cướp , chỉ cần về sau Đào Đào cùng Thụy Ca nghe lời của tỷ tỷ là tốt rồi”.


      “Dạ, tỷ tỷ tốt”. Đào Đào cùng Thụy Ca ôm cánh tay Nhược Vi, bộ mặt khát vọng nhìn Nhược Vi.


      “Vậy tốt, ngày mai chúng ta bắt đầu chuẩn bị chuyện xây nhà, sáng sớm ngày mai chúng ta tới nhà Lưu thẩm, xây nhà còn phải tìm bên nhà Lưu thẩm giúp tay!”


      Mấy tỷ đệ, Thụy Ca cùng Đào Đào đứng ở bên cạnh bếp lò nhìn lửa, Nhược Vi chuẩn bị cơm tối, thỉnh thoảng thảo luận chuyện phòng ở mới, kích động thôi, có lẽ Nhược Vi còn đỡ hơn chút, dù sao nàng cũng phải người sinh trưởng từ tại cổ đại, thế nào cuộc sống trước đây cũng so với Đào Đào cùng Thụy Ca trôi qua tốt hơn nhiều, mặc dù là nhi.


      Ở trong quan niệm của Đào Đào cùng Thụy Ca, ít nhất trước mắt mà , có thể mỗi ngày ăn no, có phòng ốc tốt chút để ở, chuyện rất khó khăn rồi, cảm thấy tỷ tỷ có thể xây được nhà ở mới, còn mỗi ngày có thể cho bọn họ ăn rất no, mua đồ ăn vặt cho bọn ăn, thường xuyên có thịt ăn, cái này so với tất cả mọi người trong thôn là quá tốt rồi.


      Bọn họ cảm thấy tỷ tỷ là rất giỏi, Nhược Vi trong lúc vô tình cũng sắp bị hai huynh đệ này Thần Hóa mất rồi.


      Ăn cơm xong, mấy tỷ đệ nằm giường lăn qua lộn lại ngủ được, nghĩ đến sắp có nhà mới để ở, tâm tình quá kích động, ngược lại cũng sắp mất ngủ, giằng co hồi lâu mới ngủ được.


      Sau khi Đào Đào cùng Thụy Ca ngủ rồi, Nhược Vi lắc mình vào bên trong gian, gần đây mỗi ngày đều là chỉ sau khi Đào Đào cùng Thụy Ca ngủ Nhược Vi mới vào bên trong gian, xử lý gian.


      tại bên trong gian của Nhược Vi mấy loại lúa nước thu rất nhiều quý rồi, cất trữ được rất nhiều lương thực, bây giờ cơm ăn trong nhà đều là gạo trong gian, bình thường Đào Đào cùng Thụy Ca cũng quan tâm những thứ này từ đâu tới.


      Hơn nữa bình thường khi lên trấn nàng cũng mua vài món đồ, cho nên tất cả đều vô cùng thuận lợi, huống chi ngay cả nơi ở này của mấy tỷ đệ Nhược Vi, cũng rất an toàn.


      Lần trước vài cọng cây kim ngân cắm vào bên trong gian cây cũng trưởng thành, cành lá tươi tốt, kết nụ rồi, có vài nụ thấy mấy nhị hoa nhú ra, nụ hoa chớm nở.


      Thời gian sống ở trong gian rất dài, nàng phát ra rằng thời gian bên trong gian cùng phía ngoài đối lập là 100 so với , cách khác, bên trong trăm ngày bên ngoài mới có ngày, cho nên cây kim ngân mới có thể lớn lên đến nổi sắp có thể thu hoạch được như vậy.


      Bên trong gian còn có ao cá, Nhược Vi thả cá bột vào đó, bây giờ có thể ăn, mỗi ngày đoán chừng trọng lượng tăng lên khoảng năm cân, khẳng định những con cá này so với những con cá bán bên ngoài kia ăn ngon hơn rất nhiều, đợi hai ngày nữa lúc xây nhà tìm cơ hội lấy ra ngoài nếm thử chút.


      tại bên trong gian Nhược Vi trồng rất nhiều thứ, cây ăn trái, rau dưa ... Đều có, hơn nữa cũng có thể ăn được rồi, cho nên cuộc sống về sau phải buồn lo nữa, chỉ cần lặng lẽ đem những thứ này cầm ra là được rồi, những thứ mà nơi này sản xuất chừng còn có thể kéo dài tuổi thọ.

    5. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 16: Xây Nhà (2)



      Sáng sớm hôm sau, Nhược Vi dậy rất sớm, buổi tối ở trong gian nghỉ ngơi lâu, nghĩ đến chuyện sắp có thể có phòng mới để ở nên tâm tình vô cùng vui vẻ, nhưng còn phải chờ khoảng thời gian, được rồi, là mình quá kích động, thói thương của con người!


      Cùng như thường ngày, Nhược Vi tập luyện xong sau đó mới bắt đầu chuẩn bị điểm tâm, sáng sớm hôm nay có gọi Đào Đào cùng Thụy Ca rời giường theo tự rèn luyện, bọn họ tối hôm qua ngủ quá muộn.


      Nàng tại liền có điểm kịp chờ đợi muốn đến nhà Lưu thẩm, trong khoảng thời gian này, tới nay Nhược Vi mỗi ngày đều kiên trì rèn luyện thân thể, căn bản tệ, hơn nữa nước trong nhà ăn vào đều là suối nước bên trong gian, khuôn mặt bé vàng vọt cũng có huyết sắc, vóc người cũng dài cao hơn chút.


      Nhược Vi nhanh chóng chuẩn bị xong điểm tâm, sau đó kêu Đào Đào cùng Thụy Ca rời giường ăn điểm tâm.


      Đem trong nhà cũng thu thập xong, sau đó liền dẫn Đào Đào cùng Thụy Ca đến nhà Lưu thẩm.


      “Lưu thẩm, có ở nhà ?” tới ngoài sân nhà Lưu thẩm, thấy người nào, biết có phải hay là ở trong phòng.


      “Ở đây, vào , ta ở bên trong nhà ! Là Nhược Vi !”


      Lưu thẩm lúc này trong phòng thiêu thùa may vá ! Lớn tiếng đáp cùng Nhược Vi.


      vào gian phòng, Lưu thẩm khâu đáy giày. Lưu thẩm làm giầy! Lưu thẩm được, Đào Đào cùng Thụy Ca ở bên mềm dẻo cùng Lưu thẩm tiếp đón.


      “Ai! Đào Đào cùng Thụy Ca là ngoan, hôm nay thế nào có rãnh rỗi cùng tỷ tỷ đến nhà Lưu thẩm chơi?


      Lưu thẩm vừa đùa giỡn vừa chuyện, bởi vì Nhược Vi bình thường chỉ cần có việc gì đều ra cửa, đều ở nhà trêu ghẹo này trêu ghẹo kia mãi, thường ra cửa.


      Lưu thẩm luôn là cười Nhược Vi quá lười, tiểu nương thường ra cửa là cái đạo lý gì.


      Nhược Vi giọng cùng Đào Đào bọn họ, nếu muốn chơi chơi, nhưng thể chạy xa, nếu là bình thường, bọn họ có thể sớm rời , thế nhưng hai đứa trẻ nghĩ đến tỷ tỷ hôm nay chuyện xây phòng ở mới, cũng có chút muốn rời , đưa đến băng ghế, chăm chú ngồi ở bên cạnh Nhược Vi, khiến Nhược Vi dở khóc dở cười, nhìn dáng dấp, mọi người đối với chuyện xây nhà này cũng rất ham thích.


      “Lưu thẩm, gần đây Tam thúc bọn họ cũng thong thả, có chút việc muốn tìm Tam thúc giúp tay!”


      “Gần đây công việc ruộng đất cũng sai biệt lắm, có những chuyện gì khác phải làm, hẳn là có rảnh đến nhà ngươi, chuyện gì phải gọi Tam thúc của ngươi, ngươi cho ta, đến lúc đó ta cho ông ấy biết.”


      “Cũng có đại gì, chính là phòng ốc quá cũ, nghĩ muốn xây lại, lại biết nơi nào tìm người giúp tay, chỉ là phiền phức Tam thúc rồi.”


      “Xây lại nhà, Nhược Vi, ngươi ở đâu ra nhiều tiền như vậy, chớ làm cái việc gì ngốc !”


      “Lưu thẩm yên tâm, tiền này là lần trước bán đồ cho quán rượu.”


      “Đây là tiền bán mấy món ăn bổ dưỡng, ta nghĩ để tiền ở người cũng quá an toàn, dù sao phòng ốc trong nhà cũng rất tồi, liền muốn xây lại lần nữa.”


      “Như vậy a, vậy được, xây nhà nhiều vấn đề, vậy ngươi hãy tự mình Tam thúc ngươi , ta cũng vậy hiểu lắm.”


      “Được, chờ Tam thúc trở lại .”


      Nhược Vi ở nhà Lưu thẩm nhìn Lưu thẩm may vá, Lý Tam thúc cõng bó củi trở lại.


      “Lý Tam thúc, ngươi trở lại rồi, ta tìm ngươi có chuyện chút, bây giờ còn bận rộn nữa ?”


      “Nhược Vi tới a, sao, tìm ta có chuyện gì a, là cần giúp việc trong ruộng sao, ta để bọn huynh đệ Minh Triết giúp ngươi.”


      phải ! Lý Tam thúc, là chuyện khác, ngươi trước nghỉ lát, chúng ta từ từ .”


      “Được, ta rửa cái tay tới.”


      , tìm ta có chuyện gì, Nhược Vi nha đầu?” Lý Tam thúc mang cái ghế ngồi ở cửa phòng.


      “Cũng có việc gì lớn, chính là cần đem phòng ốc trong nhà xây lại, tìm được người giúp tay, liền muốn Lý Tam thúc có thể hay giúp tay tìm người để làm, ta đều cho tiền công, chính là người còn thành hơn chút.”


      “Còn có chính là ta thiết kế, biết những người thợ xây kia có thể xây được ?” Nhược Vi lo lắng nhất chính là việc này rồi.


      “Nhược Vi, vậy ngươi có đủ tiền hay , nếu là đủ ta cũng xây, Lý Tam thúc giúp ngươi tu sửa nhà tu, kiếm đủ tiền hãy xây.”


      Nhược Vi lại đem mấy lời vừa cho Lưu thẩm lần nữa lại cho Lý Tam thúc nghe, mới để cho Lý Tam thúc đồng ý.


      “Người xây nhà lại có biết, cũng có rất nhiều liên hệ, người cũng tệ, phải là người có ham món lợi tiện nghi, giúp rất nhiều gia đình giàu có xây nhà, tay nghề tệ, Tam thúc ngày mai giúp ngươi hỏi chút.”


      “Vậy phiền toái Lý Tam thúc rồi.”


      “Về phần mời người cũng cần quá nhiều, Tam thúc biết người này, dưới tay là có người làm, chính là chỉ sợ ngươi phải hao phí tiền bạc nhiều chút thôi.”


      có chuyện gì, Lý Tam thúc, chỉ cần nhà xây tốt, những tiền kia Nhược Vi còn trả nổi, về sau tiết kiệm là được.”


      Vợ chồng Lý Tam thúc suy nghĩ chút cũng thấy có lý, cũng cái gì nữa rồi.


      Nhược Vi chưa mình có phần bao nhiêu tiền, nàng tình sơ qua, lên giá bao nhiêu tiền, theo như cái giá đó lại thêm chút lên, phải rất nhiều, Lưu thẩm bọn họ phải cảm thấy đây là phần lớn gia sản của mình, như vậy cũng tốt vô cùng, coi như Lưu thẩm bọn họ phải người tham tiền, nhưng gánh nổi người ta nghĩ như thế nào, phòng ngừa tốt rắc rối có thể xuất , dù sao nàng còn có bảo toàn thực lực của mình.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :