1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

TIỂU THÔN CÔ ĐEM THEO BÁNH BAO TUNG HOÀNH THIÊN HẠ - THƯỢNG QUAN NINH (198 CHƯƠNG + 1PN)

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 192



      Sau tiệc đầy tháng, cuộc sống của Nhược Thủy Sơn Trang lại trở về như bình thường. Mỗi ngày Nhược Vi chăm sóc cho Đậu Đậu và Cầu Cầu nên thể làm được nhiều việc cho nên nàng dứt khoát giao sản nghiệp cho Thụy Ca và Đào Đào.


      Nhược Vi nghĩ: dù sao sau này cũng phải giao cho hai đệ ấy, bây giờ coi như là rèn luyện chút.


      Vì vậy mà Thụy Ca và Đào Đào bước lên con đường “ có lối về”. Ngày nào hai huynh đệ cũng thức khuya dậy sớm nên gầy rất nhanh, Nhược Vi bị hù sợ, nàng ngờ mọi chuyện biến thành thế này.


      Sau đó thời gian dài, Nhược Vi dám giao quá nhiều việc cho Thụy Ca và Đào Đào. Nhưng mà cũng nhờ vậy mà hai huynh đệ học được ít kinh nghiệm.


      Sau tiệc đầy tháng vừa vặn là sắp tới kì thi. Lần này Nhược Thủy thư viện cũng cử học trò thi.


      Mặc dù Nhược Thủy thư viện mới được thành lập nhưng danh tiếng lại . Trong phạm vi vài trăm dặm, ai là biết đến.


      Lần này thi, học trò của Nhược Thủy thư viện cũng chỉ muốn thử sức mình. Nhược Thủy thư viện thành lập cũng được nửa năm nên học trò học được cũng ít thứ.


      Học trò của Nhược Thủy thư viện luôn có tâm trạng thoải mái, đời, phải là loại người giả thanh cao hay cổ hủ.


      Nhược Thủy thư viện luôn liền chú trọng bồi dưỡng tính cách cho học trò. Bởi vì người nếu thể vượt qua được cám dỗ rất dễ sa ngã.


      Hơn nửa năm, học trò ở đây đối với mọi chuyện luôn có phản ứng mạnh hơn người bình thường chút.


      Lần này thi, Nhược Thủy thư viện cũng hi vọng là đậu, chủ yếu là họ muốn rèn luyện cho học trò.


      Dĩ nhiên nếu học trò có thể trúng cử quá tốt, chỉ là đó phải là mục tiêu quan trọng nhất. Sau khi Nhược Vi mang thai, có rất nhiều trong Nhược Thủy thư viện đều nghe theo Thụy Ca và Nhạc lão sư nhưng họ đều có với Nhược Vi. Hơn nữa chuyện quan trọng đều thông qua Nhược Vi mới được thực .


      Kì thi này tốn bao nhiêu tiền đều là do Nhược Thủy thư viện chi trả. Nhưng mà chỉ có học trò tốt mới được hưởng đãi ngộ này.


      Bình thường học trò nghèo cố gắng học hành hơn, vì họ rất quý trọng cơ hội này.


      Nhược Vi cũng nghĩ phải gia cảnh quyết định tất cả. Nếu có học trò vì hoàn cảnh của mình mà buông bỏ bản thân nàng nhìn đến.


      Lần này thi tổng cộng 16 người. Trong đó 11 người có gia cảnh bình thường. Mấy người này có thể trước khi tới thư viện có chút tự ti nhưng sau này tuyệt đối có, chỉ có thể tự tin vào chính mình.


      5 học trò khác có hoàn cảnh khá hơn. Nhưng cũng phải là người dựa vào hoàn cảnh của mình mà ức hiếp người khác.


      Lần này thi cho dù kết quả như thế nào, thư viện cũng đối xử với họ như bình thường.


      vì trúng cử mà đối xử tốt hơn cũng vì rớt mà đối xử tệ . Học trò của Nhược Thủy thư viện vĩnh viễn ngang hàng với nhau.


      Nếu 16 người này có thể đậu hết thư viện có thêm 16 Tiểu Tú Tài rồi.


      Nhược Thủy thư viện phái người thu xếp mọi thứ, học trò chỉ cần lo ôn thi là được. Có thể học trò của Nhược Thủy thư viện quả rất may mắn.


      Thi viện là ba năm mới thi lần, vừa vặn năm nay lại có kì thi. là may mắn.


      Sau khi xem qua thông tin của học trò thi, Nhược Vi cũng chú ý nhiều. Ngày nào nàng cũng chời đùa với Đậu Đậu và Cầu Cầu. Lão thái thái và mẹ chồng vừa có thời gian là chạy tới đây chơi.


      Tình cảnh này làm cho Nhược Vi vô cùng hạnh phúc. Sau khi ở cữ xong, cuộc sống của Nhược Vi lại trở về như cũ. Lão Thái Gia và lão thái thái cũng rất nhớ mấy món ăn của Nhược Vi.


      Nhược Vi mình cũng rất nhớ nhà bếp, vừa có thời gian là nàng lại xuống bếp làm bữa cơm ngon. Ngày ngày lão thái thái và Lão Thái Gia đều khen ngợi Nhược Vi hiếu thuận.


      Bất tri bất giác, thời gian thi cử qua. Nhược Vi thân là người sáng lập ra Nhược Thủy thư viện, nếu có chút ngóng trông là thể nào.


      Kết quả được định trước, cho dù có lo lắng cũng vô dụng.


      16 học trò thi quay về, Nhược Vi kêu Thụy Ca xem họ như thế nào. Thụy Ca tâm trạng của họ cũng tệ.


      Mặc dù Thụy Ca còn , nhưng là trúng Cử nhân. thể Thụy Ca ở phương diện này rất có thiên phú, đệ ấy lại chịu khó, rất cố gắng học tập cho nên trúng cử cũng là chuyện đương nhiên.


      Nhược Vi muốn Thụy Ca tiếp xúc nhiều hơn với học trò. Dù sao sau này đệ ấy cũng là người kế thừa thư viện.


      Thụy Ca cái gì cũng tốt, chỉ có quá già dặn. Cho nên nàng thể gây quá nhiều áp lực cho đệ đệ.


      Cho đến khi Đậu Đậu và Cầu Cầu được sanh ra tính tình của Thụy Ca mới hiền hòa đôi chút.


      Vốn là Nhược Vi còn lo lắng Thụy Ca và Đào Đào có thể vì nàng sinh con mà xa lánh nàng. Nhưng lại như vậy, Nhược Vi cảm thấy rất vui mừng.


      Trước kia Nhược Vi chỉ có Thụy Ca và Đào Đào nàng rất thương hai đệ đệ này. Bây giờ lại sinh thêm hai người con, mọi người khẳng định Nhược Vi thương hai đệ đệ nữa.


      Mặc dù Nhược Vi biết mình nhất định làm vậy nhưng nàng lại sợ hai đệ đệ lại nghĩ lung tung rồi xa lánh nàng. Nhưng hai đệ đệ lại đối xử với nàng như bình thường, điều này làm nàng rất vui.


      Trong hai huynh đệ, Nhược Vi lo lắng cho Thụy Ca hơn. Vì khi còn nghèo khó Đào Đào vẫn còn , còn Thụy Ca lại hơi lớn rồi, nên có thể hiểu được mọi chuyện.


      Mọi chuyện trong nhà Thụy Ca đều nhớ rất nên đệ ấy trưởng thành rất sớm. Đây là điều Nhược Vi lo lắng.


      Nhược Vi cũng chuyện với Thụy Ca nhiều lần, chỉ là hiệu quả rệt lắm. Tính tình làm sao có thể thay đổi trong ngày ngày hai được chứ.


      Nhưng mà sau khi Đậu Đậu và Cầu Cầu ra đời, Thụy Ca dần dần vui vẻ hơn. Nhược Vi hết sức vui mừng.


      Bây giờ nhiều chuyện trong thư viện Nhược Vi đều làm theo ý Thụy Ca. Có chuyện gì xảy ra, nàng cũng hỏi ý kiến Thụy Ca rồi mới ra ý kiến của mình. Cách xử lý chuyện của Thụy Ca càng ngày càng chững chạc.


      Mặc dù Thụy Ca có chút chững chạc nhưng ở trước mặt Nhược Vi lại khác Đào Đào là mấy.


      Sau kì thi bao lâu có kết quả, Nhược Thủy thư viện đặc biệt phái người đến Châu Phủ chờ xem thông báo. Học trò thi bắt đầu quay lại học tập, tâm trạng mọi người đều rất tốt, có nóng nảy vì chưa có tin tức.


      Chờ Châu Phủ ra thông báo người được cử đến đó vội vàng chạy về thông báo kết quả cho Nhược Vi.


      Nhược Vi nhìn kết quả, 16 học trò đều đậu hết. Bây giờ có thân phận đồng sinh (thời Minh Thanh gọi học trò chưa thi tú tài hoặc chưa đậu kỳ thi tú tài). Nhược Vi mím môi cười tiếng, kết quả này ngoài dự đoán của mọi người.


      Sau khi Nhược Vi biết kết quả, nàng cũng thông báo ngay. Nàng muốn xem thái độ của mấy học trò như thế nào.


      Đợi đến Châu Phủ đem tin tức tới Nhược Vi cho người quan sát thái độ của 16 học trò. Ai ai thần thái nhõm, cử chỉ đúng mực.


      Nhược Vi nghe trong lòng rất hài lòng, kết quả này làm nàng rất vui. uổng công nàng bỏ công dạy dỗ họ.


      Nhược Vi cảm thấy tất cả những việc mình làm đáng giá. Nàng biết là bây giờ nên khóc hay nên cười, dù sao Nhược Thủy thư viện cũng tốn hao rất nhiều tâm huyết của nàng, nếu có kết quả gì có ý nghĩa gì.

    2. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 193



      Bây giờ có thể đạt được kết quả như vậy, Nhược Vi rất thỏa mãn. Điều này phen, công sức nàng bỏ ra hề uổng phí.


      Sau khi thư viện nhận được tin tức toàn thể học trò đều vui mừng. Điều này học trò của Nhược Thủy thư viện đều có thể tỏa sáng.


      Từ đó, dang tiếng của Nhược Thủy thư viện lại càng vang dội. Người tới xin học càng ngày càng nhiều, nhưng thư viện vẫn luôn giữ vững nguyên tắc của mình. Họ tùy tiện nhận học trò, phải biết là bất kỳ học trò nào đều được Nhược Vi lựa chọn rất kĩ.


      16 học trò đều có thân phận đồng sinh, cho nên họ phải chuẩn bị cho kì thi kế tiếp.


      Sau khi biết mình đậu, 16 học trò này cũng vì vậy mà kiêu ngạo. Thư viện cũng vì vậy mà đối xử khác biệt với họ.


      Điều này càng làm cho học trò trong thư viện tin tưởng. Cho dù họ có thân phận như thế nào thư viện vĩnh viễn đối xử với họ ngang bằng nhau.


      Nhưng mà phần thưởng vẫn phải có. Dù sao có phạt phải có thường, như vậy mới khích lệ tinh thần cầu tiến của mọi người.


      16 học trò này lớn có có. Lớn nhất mười mấy tưởi, mất bảy tám tuổi. Mấy người lớn tuổi là vì gia đình thiếu tiền nên học trễ.


      Thời đại này thi cử có hạn chế tuổi tác, chỉ là chỉ có nam tử mới được thi. Còn con được, thời đại này rất hà khắc với nữ giới.


      Nhược Vi có thể sống như vậy phải là chuyện dễ dàng. Nhược Vi có đầy đủ thực lực, có núi dựa to lớn. Có rất nhiều người bàn tán ra vào với cách làm việc của nàng, nhất là ở kinh thành.


      Nhưng người ở Liễu gia thôn rất thuần phát, quan trọng nhất là Nhược Vi là người ở đây nên họ cũng dễ dàng chấp nhận hơn.


      Bãi nước bọt ở kinh thành có thể dìm chết người. Tác phong làm việc của Nhược Vi luôn bị người ở đấy đem ra bàn tán. Dĩ nhiên là do họ ghen tỵ với nàng.


      May mắn là trưởng bói trong nhà hề có tư tưởng cổ hủ, ngược lại còn y5eu thương Nhược Vi nhiều hơn trước.


      Đối với việc Nhược Vi làm, trưởng bối trong nhà đều ủng hộ nàng.


      Nhược Vi nghĩ tới lúc trước nàng còn lo lắng khi gặp mẹ chồng cảm thấy buồn cười. Mẹ chồng là người tốt như vậy, nàng cần gì phải suy nghĩ nhiều chứ.


      Bây giờ Nhược Vi hoàn toàn hòa nhập vào cuộc sống ở Hiên Viên gia. Kiếp này nàng định là cùng chỗ với nơi đây.


      Lại sắp tới kì thi rồi, đồng sinh học trò lại phải khổ công học tập.


      tháng sau chính là kì thi viện, địa điểm vẫn là Châu Phủ. Tất cả đồng sinh học trò đều tập trung vào học hành, thỉnh thoảng họ luyện võ.


      Quy tắc cảu thư viện là học trò nào cũng phải học võ, ít nhất là để rèn luyện thân thể để bị bệnh tật.


      Sau thời gian, học trò trong thư viện đều tự giác đến Luyện Vũ Tràng để huấn luyện, vì vậy học trò của Nhược Thủy thư viện sau khi ra ngoài thân thể đều cường tráng.


      Kể từ khi nhập học đến nay chưa có học trò nào ngã bệnh.


      Bình thường thư viện còn tổ chức cho học trò dã ngoại, rèn luyện năng lực sống bên ngoài.


      Mọi thứ học được trong Nhược Thủy thư viện tuyệt đối có thể xài được cả đời.


      Nhược Thủy thư viện là nơi sợ cường quyền, là nơi phân phải trái, là nơi rèn luyện nhân tài, là nơi ấm áp.


      Thời gian trôi qua nhanh, 16 đồng sinh học trò kia cũng do thư viện cho trả chi phí thi.


      Mấy vị lão sư trong thư viện cũng rất nhàn hạ, so với trước kia, cuộc sống của họ vui vẻ hơn nhiều.


      Mấy vị lão sư dần dần thích Nhược Thủy thư viện, vừa vặn đúng với tâm ý của Nhược Vi.


      Nhược Thủy thư viện trừ mấy vị lão sư lão làng, mấy lão sư còn lại cũng là người học thức uyên bác. Trong đó có nhiều người vì ngưỡng mộ mấy đại tiên sinh mà tới. Đương nhiên là Nhược Vi rất chào mừng, chỉ cần có người làm cho nàng chắc chắn có chổ dùng được.


      Ai ai cũng càng lúc càng thích Nhược Thủy thư viện, ở đây vừa có thể trao đồi với lão sư mình thích vừa có việc để làm, hơn nữa hoàn cảnh ở đây lại rất tốt.


      Vì vậy cho tới bây giờ, người nào cũng lòng dốc sức vì Nhược Thủy thư viện, học trò nào muốn rời khỏi đây, trừ phi là kẻ ngu.


      Giờ học ở Nhược Thủy thư viện khô khan, lão sư giảng giải cũng rất cặn kẽ. Có lúc dùng sách, có lúc dùng hình mẫu đế chứng minh, thỉnh thoảng còn để học trò tự suy nghĩ.


      Tất cả học trò đều rất thích thú với cách học này.


      Cho tới sau này Nhược Thủy thư viện càng ngày càng nổi danh, có rất nhiều người có tiền muốn đưa con mình vào đây học. Nhưng Nhược Thủy thư viện vẫn luôn giữ vững nguyên tắc của mình, trừ phi là người thông qua cửa ải của Nhược Thủy thư viện bằng tuyệt đối được vào học.


      Thi viện kết thúc rất nhanh, đồng sinh học trò nghỉ ngơi đêm rồi lại quay về thư viện.


      Học trò của Nhược Thủy thư viện đối diện với mọi thứ vẫn luôn bình tĩnh, kiêu ngạo nóng nảy, dựa dẫm vào người có quyền thế.


      bao lâu có kết quả, dĩ nhiên Nhược Vi vẫn là người biết đầu tiên. Lần này nàng vẫn giấu kết quả để rèn luyện cho học trò của mình.


      Nếu như có người nào kiên nhẫn Nhược Vi rất thất vọng. Vì bây giờ mới chỉ là kì thi nhoi mà lại khống chế được bản thân sau này làm được chuyện lớn.


      Sau hai ngày kết quả được đưa đến Nhược Thủy thư viện, 16 đồng sinh học trò đều đậu hết, trong đó có học trò mười tuổi đứng đầu kì thi.


      Nhược Thủy thư viện cũng vì vậy mà nổi tiếng, càng ngày càng có nhiều học trò biết đến tồn tại của Nhược Thủy thư viện. Học trò cũng dần dần hướng tới đây để xin học. Lần đầu tiên học sinh của Nhược Thủy thư viện thi lại đậu hết, đây quả là thành công cực lớn.


      Quan trọng nhất là hạng nhất cũng bị Nhược Thủy thư viện nắm được, điều này Nhược Thủy thư viện rất có thực lực, hơn nữa là thực lực rất lớn.


      Vốn là Nhược Thủy thư viện chỉ có mấy trấn gần đây biết nhưng bây giờ Nhược Thủy thư viện lại như ngôi sao sáng. ai là mưu tính kế để vào đây học.


      Nhược Vi nghe thấy điều này rất vui mừng.


      Mấy học trò kia bây giờ là tú tài rồi, theo lý có thể rời khỏi đây. Nhưng quy tắc của thư viện là khi thư viện chưa cho phép họ được rời . Nếu rời vĩnh viễn được quay lại.


      Nếu Nhược Thủy thư viện cảm thấy người học trò này đủ học thức nhất định cho ra ngoài.


      Thư viện tuyệt đối ngăn cản tiền đề của học trò đó. Đương nhiền điều kiện đầu tiên là họ phải tin tưởng thư viện hại họ, chỉ có giúp họ mà thôi.


      Tất cả lão sư đều cảm thấy 16 tú tài này nên ở lại thư viện, cũng may họ đều đồng ý với quyết định này.

    3. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 194



      Hai năm sau, ở Nhược Thủy Sơn Trang, bước chân hai tiểu bao tử vững chạy loạn khắp nơi. Bà vú theo sau lưng hai tiểu tổ tông này sợ đến nỗi tim muốn nhảy ra ngoài, chỉ sợ hai tiểu tổ tông cẩn thận mà có mệnh hệ gì toàn gia bọn họ coi như xong.


      Hai tiểu bao tử nghịch ngợm này đương nhiên là Đậu Đậu cùng Cầu Cầu rồi. Hai năm trước, thời điểm Đậu Đậu cùng Cầu Cầu vừa sinh ra vẫn cực kỳ nhu thuận, hai năm sau, Đậu Đậu cùng Cầu Cầu cũng biết tự nên tránh khỏi có chút nghịch ngợm, nhưng bình thường Đậu Đậu cùng Cầu Cầu vẫn rất nhu thuận.


      Hai huynh đệ Đậu Đậu và Cầu Cầu thích nhất là chơi trốn tìm. Mặc dù chỉ là đứa bé hai tuổi, rất nhiều chuyện cũng hiểu, nhưng biết vì sao Đậu Đậu cùng Cầu Cầu lại thích chơi cái trò chơi này. .


      Người mẹ như Nhược Vi thường vì điều thích này của Đậu Đậu cùng Cầu Cầu mà bị hành hạ thôi, hai tiểu bánh bao hiểu gì cứ chạy tới chạy lui, Nhược Vi phải tiêu hao rất nhiều tinh lực mới có thể kiểm soát bọn chúng trong tầm tay.


      Đậu Đậu cùng Cầu Cầu chạy hồi cảm thấy mệt mỏi, kêu bà vú ôm tìm Nhược Vi. Vừa đến viện của Nhược Vi, Đậu Đậu cùng Cầu Cầu non nớt kêu lên: "Mẫu thân, Đậu Đậu (Cầu Cầu) tới thăm người."


      Nhược Vi ngồi ở trong phòng xem sổ sách, nghe được thanh Đậu Đậu cùng Cầu Cầu mím môi cười tiếng, hai tên tiểu gia hỏa này lại tới, nhìn dáng dấp này nàng cũng biết hôm nay cái gì cũng làm được rồi.


      Lúc tới cửa, Đậu Đậu cùng Cầu Cầu kêu bà vú đặt mình xuống, dùng đôi chân của mình chạy vào phòng, thấy Nhược Vi dịu dàng nhìn bọn họ, Đậu Đậu cùng Cầu Cầu vui mừng chạy tới trong ngực Nhược Vi, ôn nhu kêu, "Mẫu thân, người ở đây làm gì, sao chơi cùng Đậu Đậu và Cầu Cầu?" chuyện chính là ca ca Đậu Đậu.


      "Đúng, đúng, Đậu Đậu rất đúng." Cầu Cầu ở bên phụ họa .


      Nhược Vi nghe lời của Đậu Đậu cùng Cầu Cầu dở khóc dở cười. Hai tên gia hỏa này khi có việc gì cứ thích quấn mình, bình thường hai huynh đệ đều tự mình chơi, lát sau lại kêu bà vú ôm tìm đến nàng.


      "Được, đều là lỗi của mẫu thân, có được hay , vậy mẫu thân phải bồi tội cùng Đậu Đậu và Cầu Cầu rồi, Đậu Đậu cùng Cầu Cầu cũng thể để ý tới mẫu thân nha!" Nhược Vi phối hợp với Đậu Đậu cùng Cầu Cầu mà nhận tội .


      "Vậy được. Lần sau mẫu thân cũng thể chơi cùng Đậu Đậu và Cầu Cầu nha, bằng Đậu Đậu cùng Cầu Cầu rất mất hứng, có phải hay , Cầu Cầu." Đậu Đậu kiêu ngạo ưỡn ngực , xong còn còn có hướng Cầu Cầu hỏi ý kiến.


      "Uh, đúng đó, Đậu Đậu rất đúng, mẫu thân thể như vậy nữa, bằng Cầu Cầu cùng Đậu Đậu về sau để ý mẫu thân." Cầu Cầu kiêu ngạo .


      "Ha ha, được, về sau mẫu thân bồi Đậu Đậu cùng Cầu Cầu chơi, bất quá lúc mẫu thân có chuyện cần làm Đậu Đậu cùng Cầu Cầu nhất định phải ngoan ngoãn mà nghe lời, được làm khó, có được hay , Đậu Đậu cùng Cầu Cầu của mẫu thân là những đứa bé ngoan nhất." Nhược Vi vui vẻ . Đậu Đậu cùng Cầu Cầu thích nhất là khi nghe Nhược Vi khen bọn họ là đứa bé ngoan nhất, mỗi lần Nhược Vi Đậu Đậu cùng Cầu Cầu ngoan nhất cả hai liền vui vẻ quên trời đất, Nhược Vi gì, Đậu Đậu cùng Cầu Cầu đều vui tươi hớn hở đồng ý, chỉ là sau đó lại quên.


      "Uh, Đậu Đậu (Cầu Cầu) là đứa bé ngoan nhất của mẫu thân, nhất định ngoan ngoãn nghe lời mẫu thân ." Đậu Đậu cùng Cầu Cầu quả nhiên vẫn trả lời giống nhau như trước. Nhược Vi thấy Đậu Đậu cùng Cầu Cầu vẫn đáng như thế trong lòng cũng vụng trộm vui mừng.


      "Uh, mẫu thân cũng biết Đậu Đậu cùng Cầu Cầu là ngoan nhất, Đậu Đậu cùng Cầu Cầu ngoan như vậy, mẫu thân nên thưởng cái gì cho Đậu Đậu cùng Cầu Cầu mới phải." Nhược Vi cười nhìn Đậu Đậu cùng Cầu Cầu.


      "Mẫu thân, Đậu Đậu muốn ăn sữa hai lớp do mẫu thân làm." Đậu Đậu hôn Nhược Vi cái rồi , "Mẫu thân, Cầu Cầu muốn ăn khoai tây chiên do mẫu thân làm." Cầu Cầu cũng ngoan ngoãn hôn Nhược Vi cái, làm lòng của Nhược Vi trong nháy mắt trở nên mềm mại, trong lòng như ăn mật, vô cùng ngọt ngào .


      "Uh, Đậu Đậu cùng Cầu Cầu ngoan như vậy, mẫu thân liền chịu cực làm món ăn ngon cho Đậu Đậu cùng Cầu Cầu." Nhược Vi ôm Đậu Đậu cùng Cầu Cầu, hôn mỗi người cái.


      "Uh, mẫu thân là tốt nhất, Đậu Đậu (Cầu Cầu) thích mẫu thân nhất." Đậu Đậu cùng Cầu Cầu đạt được ước muốn, liền ra những lời ngọt cần suy nghĩ.


      "Uh, được rồi, đừng vuốt mông ngựa nữa." Nhược Vi nhàng xoa đầu của Đậu Đậu cùng Cầu Cầu.


      "Mẫu thân, vuốt mông ngựa, nơi này có ngựa a, chẳng lẽ trong phòng mẫu thân cất giấu ngựa." Đậu Đậu nghi hoặc nhìn Nhược Vi hỏi.


      Nhược Vi nhìn Đậu Đậu dở khóc dở cười, Đậu Đậu lại bắt đầu rồi, Nhược Vi ảo não vỗ vỗ trán của mình, biết ràng hai tên tiểu gia hỏa này thích nhất là hỏi vấn đề, thế mà mình còn ngây ngốc đưa lên cửa.


      " phải ngựa , Đậu Đậu bây giờ còn , hiểu lời của mẫu thân có ý gì đâu, chờ Đậu Đậu trưởng thành biết." Nhược Vi bất đắc dĩ hồi đáp.


      "Vậy mẫu thân cho Đậu Đậu, Đậu Đậu liền biết." Đậu Đậu chớp chớp mắt nhìn Nhược Vi, khiến trong lòng Nhược Vi mềm nhũn, nhưng nghĩ đến điệu bộ thường này khi Đậu Đậu hỏi vấn đề, Nhược Vi cảm thấy có chút chống đỡ được.


      "Khụ, Đậu Đậu muốn ăn bao nhiêu sữa hai lớp? Muốn ăn vị gì? Đậu Đậu ngoan như vậy, có nguyện ý chia ẫu thân ăn hay ?" Nhược Vi có cách nào, thể làm gì khác hơn là sang chuyện khác.


      "Uh, Đậu Đậu cần phải cẩn thận suy nghĩ mới được, sao mẫu thân ăn khoai tây chiên của Cầu Cầu, lại muốn ăn Đậu Đậu, mẫu thân thiên vị." Đậu Đậu bĩu môi tố cáo .


      "Mẫu thân mới có thiên vị, chỉ là còn chưa kịp hỏi Cầu Cầu. Cầu Cầu ngoan nhất, khẳng định nguyện ý chia khoai tây chiên ẫu thân ăn, có đúng hay , Cầu Cầu ngoan." Nhược Vi hôn vào trán của Cầu Cầu.


      "Uh, Cầu Cầu ngoan nhất, ẫu thân ăn khoai tây chiên đó." Cầu Cầu nghe Nhược Vi khích lệ vui mừng , thanh ngọt ngào này như vào trong tâm khảm của Nhược Vi.


      "Đậu Đậu cũng ngoan, mẫu thân, Đậu Đậu cũng ẫu thân ăn sữa hai lớp của Đậu Đậu." Đậu Đậu thấy Nhược Vi hôn Cầu Cầu nũng nịu , đôi mắt vụt sáng, đặc biệt đáng .


      "Uh, Đậu Đậu cùng Cầu Cầu đều là con trai ngoan nhất của mẫu thân." Nhược Vi lại hôn Đậu Đậu cái .


      Mấy mẹ con chuyện hồi, Nhược Vi mới để cho bà vú trông Đậu Đậu cùng Cầu Cầu, còn chính mình phòng bếp để làm đồ ăn ngon cho Đậu Đậu cùng Cầu Cầu.


      Đến phòng bếp, Nhược Vi quen thuộc chọn lựa nguyên liệu nấu ăn, kêu ma ma phòng bếp đem khoai tây mà mình chọn rửa sạch, lại lựa ra chút trái cây tươi, vì Đậu Đậu làm sữa hai lớp.


      Khử mùi tanh của sữa tươi, rồi bỏ trứng gà vào đánh lên, ấy muỗng đường trắng vào rồi khuấy đều đặn, chờ bề mặt sữa tươi đông lại kết xuất váng sữa dùng chiếc đũa đâm thủng lớp váng sữa đó, chậm rãi đem sữa trong bát đổ ra, lưu lại chút ít sữa để phòng ngừa váng sữa dính đáy.


      Lại đem trứng đổ vào sữa, khuấy đều đặn, dùng loại lưới lọc tự chế để loại bỏ bọt bên ngoài cùng bọt khí, dọc theo mép bát từ từ đổ vào trong bát lúc đầu.


      Váng sữa từ từ lên, sau đó bỏ vào nồi hấp, dùng lửa chưng khoảng khắc, tắt lửa, để nguội lát, rồi bỏ vào hầm băng khoảng hai khắc, lấy ra, dựa theo vi muốn ăn mà thêm trái cây vào là có thể ăn rồi.


      Dĩ nhiên, để vào hầm băng cũng vẫn có thể ăn, chỉ là mùi vị được ngon lắm, nhưng cũng kém.


      Tại nhà Nhược Vi làm sữa hai lớp rất nhiều lần rồi, người ở phòng bếp cũng biết nên làm sao để phối hợp với Nhược Vi, nên bao lâu sữa hai lớp cũng gần xong, chỉ cần bỏ vào trong hầm băng lần nữa là được rồi.


      Trái cây cũng rửa xong, chờ sữa hai lớp từ trong hầm băng lấy ra là có thể ăn. Ma ma cũng rửa khoai tây xong, đặt ở thớt gỗ, chờ Nhược Vi làm.


      Nhược Vi đem khoai tây cắt thành hình dạng cây que rồi dùng thanh thủy lọc qua, bỏ vào trong nồi nước đun sôi, luộc khoảng nửa khắc đồng hồ đem khoai tây vớt lên để cho ráo nước, chờ khoai tây hoàn toàn ráo bỏ vào hầm băng.


      Khi khoai tây đạt đến độ chuẩn bắt đầu đổ dầu vào trong chảo nóng, chuẩn bị chiên khoai tây, chờ khoai tây chín vàng có thể vớt ra.


      Nhược Vi chiên khoai tây rất ngon, từ trong chảo vớt ra ngoài rồi đặt ở trong mâm lạnh. Bây giờ sữa hai lớp để trong hầm băng có thể lấy ra để ăn, Nhược Vi kêu tiểu nha đầu bưng sữa hai lớp ra.


      Nhược Vi cắt loại trái cây mà Đậu Đậu thích ăn rồi bỏ vào bên trong sữa hai lớp. Nhược Vi làm sữa hai lớp với số lượng nhiều, đủ cho rất nhiều người ăn.


      Lão thái thái cùng lão thái gia lớn tuổi, thích hợp ăn quá nhiều đồ lạnh, nhưng mà bây giờ là mùa nóng, lão thái thái cùng lão thái gia chỉ ăn ít cũng sao.


      Sau khi Nhược Vi đem trái cây cắt bỏ vào trong sữa hai lớp khoai tây chiên cũng nguội rồi. Nhược Vi đem sữa hai lớp chia làm vài phần, lão thái thái cùng lão thái gia lớn tuổi, nên sau khi lấy sữa hai lớp từ hầm băng ra, Nhược Vi lại chờ sữa hai lớp khôi phục lại nhiệt độ bình thường mới bỏ thêm trái cây mà lão thái thái cùng lão thái gia thích ăn vào, rồi kêu người đem đưa cho lão thái thái cùng lão thái gia.


      Cha mẹ chồng của Nhược Vi ở kinh thành cũng chưa có trở về Liễu gia thôn, bởi vì Cố lão thái thái bị bệnh, mẹ chồng của Nhược Vi ở lại kinh thành chăm sóc, cha chồng cũng cùng với thê tử ở lại kinh thành.


      Hai năm qua, phần lớn thời gian của mấy vị chủ tử Hiên Viên gia đều trải qua ở Liễu gia thôn, bình thường, chỉ cần phải trở lại kinh thành xử lý chuyện, mấy vị chủ tử Hiên Viên gia cũng nguyện ý trở lại kinh thành .


      Nhược Vi kêu người làm vẫn đặt phần sữa hai lớp mà nàng để lại cho Hiên Viên Hạo ở trong hầm băng, đợi Hiên Viên Hạo từ bên ngoài trở lại từ mới lấy ra, thời tiết như vậy, ăn thứ này vào cũng có thể giải nhiệt được phần nào.


      Sau khi an bài xong mọi chuyện, Nhược Vi mới trở về phòng của mình, tay còn bưng đồ vừa mới làm cho Đậu Đậu cùng Cầu Cầu. Những thứ này Nhược Vi đều làm trong phòng bếp , cho nên chỉ cần chút là tới.


      Khi Nhược Vi bưng sữa hai lớp cùng khoai tây chiên tới ngoài phòng, nghe được tiếng cười đùa của Đậu Đậu cùng Cầu Cầu bên trong nhà, Nhược Vi nghe cười thư thái.


      Tiểu nha đầu canh giữ ngoài phòng, thấy Nhược Vi vội vàng tiến lên thỉnh an. Nhược Vi phất tay cái ý bảo tiểu nha đầu này lui ra, cỏn mình lặng lẽ vào phòng, thấy Đậu Đậu cùng Cầu Cầu hoàn toàn có phát , Nhược Vi cười tựa như hồ ly.


      Nhược Vi cẩn thận nghe, nghe lời của Đậu Đậu cùng Cầu Cầu xong dở khóc dở cười. Rồi lại chỉ nghe Đậu Đậu : "Cầu Cầu, ta là ca ca, đợi lát nữa mẫu thân làm khoai tây chiên xong, đệ cũng phải chia ca ca chút, biết ?" xong còn vỗ vỗ vào tiểu bả vai của Cầu Cầu.

    4. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 195



      Ngay sau đó, Nhược Vi liền nghe được Cầu Cầu hồi đáp: "Đậu Đậu, ngươi chỉ so với ta lớn chút, Cầu Cầu mới cần kêu ngươi là ca ca, ta muốn ẫu thân biết, Đậu Đậu khi dễ ta." Cầu Cầu non nớt .


      " được, mẫu thân qua Đậu Đậu là ca ca của Cầu Cầu, cho nên Cầu Cầu thể tìm mẫu thân kiện Đậu Đậu, mẫu thân là muốn Đậu Đậu cùng Cầu Cầu hảo hảo chung sống, nếu Cầu Cầu kiện Đậu Đậu, vậy sau này mẫu thân nhất định thưởng cho chúng ta thức ăn ngon nữa." Đậu Đậu giải thích.


      "Vậy Đậu Đậu phải chia sữa hai lớp cho Cầu Cầu ăn, Cầu Cầu mới tìm mẫu thân kiện Đậu Đậu." Cầu Cầu mặt giảo hoạt , tuy dáng vẻ Cầu Cầu nhu thuận nhưng lại đặc biệt phúc hắc, Đậu Đậu làm ca ca nhưng biết thua ở trong tay Cầu Cầu bao nhiêu lần rồi.


      "Uh, vậy cũng tốt, nhưng Cầu Cầu thể ăn quá nhiều a, bằng Đậu Đậu đủ ăn." Đậu Đậu mặt buồn bực nhìn Cầu Cầu.


      "Khụ, Đậu Đậu cùng Cầu Cầu làm gì đó?" Nhược Vi ho tiếng, kìm nén cười hỏi, nhìn dáng vẻ Đậu Đậu cùng Cầu Cầu có tật giật mình, Nhược Vi liền muốn cười.


      " có, có a, mẫu thân, Đậu Đậu cùng Cầu Cầu đợi mẫu thân làm thức ăn ngon đây này!" Đậu Đậu lắp bắp, Cầu Cầu dùng vẻ mặt vô tội nhìn mẫu thân mình.


      "Nhưng mẫu thân giống như vừa nghe được Đậu Đậu cùng Cầu Cầu cái gì tố cáo, Đậu Đậu cùng Cầu Cầu ai muốn tố cáo vậy. ẫu thân biết, để mẫu thân nghe chút là chuyện gì xảy ra." Nhược Vi mặt nghiêm chỉnh nhìn Đậu Đậu cùng Cầu Cầu.


      "Mẫu thân, Cầu Cầu đợi người làm khoai tây chiên. Cầu Cầu đợi mẫu thân lâu, mẫu thân thế nào giờ mới đến a!" Cầu Cầu nhào tới trong ngực Nhược Vi hỏi.


      Nhược Vi biết tên tiểu tử Cầu Cầu này lại bắt đầu chuyển đổi đề tài. Cầu Cầu làm như vậy cũng phải là lần lần hai, Nhược Vi sớm quen thuộc cách này của Cầu Cầu, nhưng vẫn theo ý tứ của Cầu Cầu mà đổi đề tài, bằng tiểu gia hỏa này nhất định thẹn quá hóa giận, Nhược Vi dám trêu tiểu tổ tông này a!


      Nhược Vi cũng biết Cầu Cầu như như nào, ràng tới ba tuổi nhưng lại thông minh như vậy, Đậu Đậu mặc dù so sánh với bạn cùng lứa tuổi thông minh hơn chút, nhưng cũng có giống như Cầu Cầu, thỉnh thoảng Nhược Vi cũng hoài nghi Cầu Cầu có phải hay cũng xuyên qua mà đến.


      Nhưng khi Nhược Vi thử thăm dò Cầu Cầu tiểu bao tử này luôn dùng khuôn mặt ngây thơ nhìn Nhược Vi, khiến Nhược Vi có cảm giác mình suy nghĩ quá nhiều. thực tế đúng là Nhược Vi suy nghĩ nhiều quá, nếu là có nhiều người xuyên qua như vậy, thế giới này còn rối loạn sao.


      "Uh, khoai tây chiên làm xong, sao vậy, Cầu Cầu nghĩ muốn ăn khoai tây chiên à." Nhược Vi nhàng xoa đầu Cầu Cầu.


      "Uh, mẫu thân, Cầu Cầu muốn ăn khoai tây chiên, Đậu Đậu cũng muốn ăn." Cầu Cầu tự mình muốn ăn nhưng vẫn quên lôi kéo Đậu Đậu xuống nước. Nhược Vi nhìn bộ dáng vui mừng của Đậu Đậu, nghĩ thầm Cầu Cầu là quá phúc hắc rồi.


      "Mẫu thân, Đậu Đậu muốn ăn sữa hai lớp rồi, mẫu thân cũng cùng ăn ." Đậu Đậu nghe Cầu Cầu xong , suy nghĩ chút lại tiếp: "Cho Cầu Cầu ăn nè."


      "Uh, Đậu Đậu cùng Cầu Cầu là huynh đệ, cho dù mình thích ăn cũng phải nhớ là cùng nhau ăn, bằng mẫu thân cũng thích, biết ?" Nhược Vi dịu dàng sờ đầu của Đậu Đậu cùng Cầu Cầu.


      "Uh, mẫu thân, Đậu Đậu (Cầu Cầu) nghe mẫu thân, Đậu Đậu (Cầu Cầu) cùng nhau ăn." Đậu Đậu cùng Cầu Cầu miệng đồng thanh , Nhược Vi nghe vui vẻ gật đầu.


      "Đậu Đậu cùng Cầu Cầu đều là bé ngoan của mẫu thân, tốt lắm, sữa hai lớp cùng khoai tây chiên mẫu thân cũng lấy ra rồi, bàn, ăn !" Nhược Vi dịu dàng .


      "Cám ơn mẫu thân, mẫu thân cực khổ." Đậu Đậu cùng Cầu Cầu xong mỗi người hôn Nhược Vi cái, liền nhảy nhót chạy đến bên bàn ngồi xuống, chờ đợi thức ăn mà Nhược Vi đặc biệt làm cho Đậu Đậu cùng Cầu Cầu, kêu tiểu nha đầu đem sữa hai lớp dọn lên, hai huynh đệ liền bắt đầu ăn.


      Thời điểm hai huynh đệ ăn giống như hai con chuột , đặc biệt đáng . Nhược Vi ngồi ở bên nhìn cảm thấy vui vẻ, Đậu Đậu cùng Cầu Cầu mới hơn hai tuổi chút, nhưng vóc dáng so với mấy bạn cùng lứa cao hơn chút.


      Đậu Đậu cùng Cầu Cầu từ lúc sinh ra tới giờ, thân thể vẫn luôn khỏe mạnh cường tráng, dù là những bệnh nhặt cũng có gặp qua. Nhược Vi biết là bởi vì Linh Tuyền Thủy, thời điểm Nhược Vi mang thai Đậu Đậu cùng Cầu Cầu, ăn cái gì cũng thêm qua Linh Tuyền Thủy, lúc tắm rửa Nhược Vi cũng tăng thêm Linh Tuyền Thủy, vì vậy Đậu Đậu cùng Cầu Cầu khi vừa sinh ra làn da liền trắng nõn nà, cùng với những đứa bé bình thường giống nhau.


      Thân thể Đậu Đậu cùng Cầu Cầu cũng vì vậy mà có sức chống cự mạnh hơn chút, chẳng phải dễ dàng ngã bệnh. Hơn nữa Đậu Đậu cùng Cầu Cầu sau khi sanh, khi tắm rửa đều dùng nước Linh Tuyền Thủy. Mà Nhược Vi cũng vẫn dùng Linh Tuyền Thủy, nên khi Đậu Đậu cùng Cầu Cầu bú sữa của Nhược Vi có nhiều dinh dưỡng hơn so với sữa mẹ bình thường.


      Thân thể Đậu Đậu cùng Cầu Cầu bởi vì nguyên nhân này, chỉ cần xảy ra cái gì ngoài ý muốn, cả đời này có thể khỏe mạnh cường tráng.


      Đậu Đậu cùng Cầu Cầu ăn xong Nhược Vi liền dỗ Đậu Đậu cùng Cầu Cầu ngủ. Đậu Đậu cùng Cầu Cầu có thói quen ngủ trưa, lúc này cũng tới giờ rồi.


      Sau khi Đậu Đậu cùng Cầu Cầu ngủ thiếp , Nhược Vi vuốt vuốt trán của mình, bây giờ phải làm tiếp những chuyện chưa làm xong.


      Bận rộn hơn nửa buổi chiều Nhược Vi mới đem trong tay sổ sách xem xong. Lúc này Đậu Đậu tỉnh rồi, trợn tròn mắt đánh giá chung quanh.


      Nhược Vi vuốt vuốt eo có chút đau nhức, thấy Đậu Đậu vụng trộm nhìn xem mình, Nhược Vi làm bộ có phát , tùy Đậu Đậu vụng trộm nhìn, biết Đậu Đậu làm vậy là vì cái gì.


      Nhược Vi đứng tại chỗ xoa hông của mình, phát Đậu Đậu vẫn vụng trộm mà nhìn xem mình, cũng có động tác gì, Nhược Vi trong lòng kinh ngạc cực kỳ, tên tiểu tử này trong lòng suy nghĩ gì, Nhược Vi đúng là đoán ra.


      Nhược Vi dứt khoát giả bộ, cũng xoay người lại nhìn Đậu Đậu. Đậu Đậu thấy bị Nhược Vi phát , xấu hổ đem tay bé che khuôn mặt nhắn của mình.


      Nhược Vi thấy bộ dáng này của Đậu Đậu dở khóc dở cười, tên tiểu tử này còn xấu hổ, biết Đậu Đậu xấu hổ cái gì, Nhược Vi trong lòng cũng rất tò mò.


      "Đậu Đậu, sao vậy, thấy mẫu thân sao lại xấu hổ, có phải hay làm chuyện gì xấu a!" Nhược Vi nhàng hỏi, để tránh đánh thức Cầu Cầu vẫn còn ngủ say.


      " có, có." Đậu Đậu nghe Nhược Vi hỏi ngược lại chui vào trong mền, đem đầu giấu ở phía dưới chăn, thân thể nhún nhún, tựa như bộ dạng của con sâu róm, đặc biệt đáng .


      "Đậu Đậu, nếu , mẫu thân thích Đậu Đậu, chỉ thích Cầu Cầu thôi nha." Nhược Vi lôi kéo chăn mỏng đắp người Đậu Đậu .


      " cần, mẫu thân cần, Đậu Đậu ngoan." Đậu Đậu nghẹn ngào , nước mắt cũng ngưng đến lông mi, Nhược Vi nhìn Đậu Đậu bị chính mình trêu chọc mà khóc có chút ngượng ngùng.


      "Vậy Đậu Đậu ẫu thân biết là có chuyện gì, có được hay , như vậy mẫu thân liền thích nhất Đậu Đậu rồi." Nhược Vi nhàng lau giọt nước mắt mặt Đậu Đậu.


      "Mẫu thân, Đậu Đậu đái dầm rồi, mẫu thân thể thích Đậu Đậu, bằng Đậu Đậu khóc." Đậu Đậu nghẹn ngào , làm bộ đáng thương nhìn Nhược Vi. .


      Nhược Vi nghe được Đậu Đậu đái dầm rồi, còn xấu hổ dám tự với mình, trong lòng vui lên, nhưng dám biểu ra, bằng Đậu Đậu khẳng định khóc à xem.


      Nghĩ đến mình làm sữa hai lớp kia, Nhược Vi cũng biết là chuyện gì xảy ra, tên tiểu tử này, như vậy cũng biết xấu hổ.


      "Uh, Đậu Đậu khóc a, mẫu thân trách Đậu Đậu, Đậu Đậu bây giờ còn , trưởng thành cũng đái dầm nữa, mẫu thân thích nhất Đậu Đậu, Đậu Đậu phải ngoan ngoãn , thể khóc nha!" Nhược Vi dịu dàng .


      nhàng vén cái chăn đắp người Đậu Đậu, ôm Đậu Đậu lên để nhìn, quả nhiên có mảng ướt, Đậu Đậu nhăn nhó giấu ở trong ngực Nhược Vi, xấu hổ dám nhìn.


      " có việc gì, Đậu Đậu đừng thẹn thùng, mẫu thân cười Đậu Đậu đâu. Đậu Đậu là tiểu nam tử hán, cũng thể như vậy xấu hổ, biết ?" Nhược Vi vỗ vỗ sau lưng Đậu Đậu nhu hòa .


      "Mẫu thân cười Đậu Đậu sao?" Đậu Đậu chớp cặp mắt nhu thuận nhìn Nhược Vi, mặt làm bộ đáng thương, nhìn đến Nhược Vi trong lòng mềm nhũn, suy nghĩ chút Đậu Đậu rốt cuộc còn , xấu hổ cũng là bình thường.


      "Uh, cười, mẫu thân cười, Đậu Đậu ngoan nhất, nhưng lần sau Đậu Đậu cũng thể ăn nhiều sữa hai lớp như vậy, bằng lần sau lại đái dầm nữa đó, Đậu Đậu biết ?" Nhược Vi sờ đầu của Đậu Đậu .


      "Uh, Đậu Đậu ngoan, nghe lời mẫu thân ." xong lại hôn Nhược Vi cái.


      Nhược Vi ôm Đậu Đậu, tìm y phục sạch cho Đậu Đậu, lại lau thân thể cho Đậu Đậu, giúp Đậu Đậu thay y phục, sau đó Nhược Vi mang Đậu Đậu ra ngoài chơi lát Cầu Cầu mới tỉnh lại.


      Cầu Cầu tỉnh sau, Nhược Vi kêu bà vú trông chừng Đậu Đậu cùng Cầu Cầu, chính mình đổi ga giường, rồi phòng bếp chuẩn bị nấu cơm. Trong hai năm qua, chỉ cần có thời gian Nhược Vi đều tự mình xuống bếp nấu cơm.


      Xuân Phân, Hạ Chí, Thu Phân, còn có Đông Chí, bốn người tại cũng thành thân rồi, nhưng vẫn theo làm việc bên cạnh Nhược Vi, làm quản , những nha đầu thân cận bên cạnh Nhược Vi đổi thành những nữ ám vệ từng được huấn luyện trong sơn cốc.


      Đậu Đậu cùng Cầu Cầu bên cạnh đều được an bài ám vệ coi chừng, chỉ là dưới tình huống bình thường xuất , bên cạnh Nhược Vi cần phải cũng có ám vệ, bất quá lấy bản lĩnh của Nhược Vi, giang hồ người bình thường cũng thể gây thương tổn cho nàng.


      Trong bốn người Xuân Phân Hạ Chí, Thu Phân cùng Đông Chí gả cho Liễu Phong, Liễu Vũ cùng Liễu Lôi, Xuân Phân gả cho A Phúc, Xuân Phân cùng A Phúc cũng coi là vui mừng oan gia rồi.


      Sau khi bốn người Xuân Phân lập gia đình, trừ có cận thân phục vụ Nhược Vi, những cái khác cũng có khác biệt quá lớn, mà mấy người họ gả cho những người trung thành của Nhược Vi, Nhược Vi rất yên tâm, cũng hi vọng mấy người Xuân Phân được hạnh phúc.


      Cũng may bốn đôi này tất cả đều là vừa mắt nhau mới ở cùng chỗ, khiến Nhược Vi chẳng phải lo lắng, với lại đều ở dưới mắt mình, Nhược Vi nghĩ mầy người Xuân Phân cũng bị khi dễ.


      tại bốn nha đầu cận thân phục vụ Nhược Vi, cũng cùng dạng với mấy người Xuân Phân, đều là nhi cha mẹ, theo bên cạnh phục vụ Nhược Vi cũng tận tâm hết sức, bản lĩnh cũng đều tệ.


      Tuổi đều là mười bốn mười lăm, so sánh với Nhược Vi hơn chút, Nhược Vi nhìn họ nhớ tới mấy người Xuân Phân khi vừa tới hầu hạ mình, lúc đó bọn họ cũng có bộ mặt nghiêm trang như vậy, bộ dáng cùng mấy người hầu hạ mình bây giờ giống hệt nhau.

    5. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 196



      Nhược Vi sau khi làm xong bữa cơm chiều, Hiên Viên Hạo mới từ trấn trở lại, bây giờ Vĩnh An trấn xưa đâu bằng nay, so hai năm trước muốn phồn hoa hơn nhiều, dĩ nhiên Vĩnh An trấn có thể có quang cảnh hôm nay, như vậy cũng thua thiệt Liễu gia cùng Hiên Viên gia.


      Hai năm trước, Vĩnh An trấn cùng loại trấn khác nhau gì cả, cùng Vĩnh An trấn hôm nay so sánh là cái trời, cái dưới đất, ngày xưa, Vĩnh An trấn lui tới nhiều nhất cũng chính là người mấy thôn lân cận, có rất ít lữ khách bên ngoài có cơ hội ngang qua Vĩnh An trấn.


      Bây giờ Vĩnh An trấn lữ khách các nơi tụ tập, Vĩnh An trấn cũng so hai năm trước phồn hoa hơn nhiều, chỉ từ nhà ở trấn cũng có thể thấy được điểm này.


      tại trấn , nhà ở chỉ có trở nên nhiều hơn, hơn nữa tòa nhà cũng lớn hơn, càng tinh xảo hơn rồi, tới Vĩnh An trấn trú lại, thương nhân càng ngày càng nhiều, trấn cửa hàng cũng càng mở càng nhiều, đây tất cả đều là bởi vì Liễu gia cùng Hiên Viên gia tồn tại.


      Liễu gia cũng cần , là người sinh trưởng ở địa phương, phát tích cũng là từ Vĩnh An trấn cái chỗ này bắt đầu, mà Hiên Viên gia có lẽ là vì nguyên nhân Liễu gia mới có thể ở nơi này hai năm, để càng ngày càng nhiều tinh lực ở Vĩnh An trấn.


      Bây giờ lực ảnh hưởng của Liễu gia ở Vĩnh An trấn cũng phải là lớn bình thường, Liễu gia luôn luôn làm việc khiêm tốn, bằng chính là hòa thuận chút danh môn đại hộ cũng là so được, chớ chi là thực lực sau lưng Liễu gia giấu .


      Hơn nữa Vĩnh An trấn phát triển nhanh như vậy còn có nguyên nhân chính là tồn tại Nhược Thủy thư viện, hai năm qua, danh tiếng Nhược Thủy thư viện vang dội Đại Giang Nam Bắc rồi.


      Biết Nhược Vi là người thành lập Nhược Thủy thư viện, tìm được cơ hội liền muốn cùng Nhược Vi làm quen, hi vọng Nhược Vi có thể mở miệng đồng ý để đứa bé nhà mình tiến vào Nhược Thủy thư viện.


      Dĩ nhiên kết quả nhất định là phủ định, Nhược Vi tính nguyên tắc rất mạnh, bởi vì người ta mấy câu ngọt mà đồng ý người khác cầu gì, bằng Liễu gia cũng phát triển trở thành như bây giờ rồi.


      Hai năm qua càng ngày càng nhiều học sinh muốn vào Nhược Thủy thư viện, nhưng nguyên tắc ở Nhược Thủy thư viện còn chưa từng vì bất luận kẻ nào mà đánh vỡ qua, cũng vì vậy danh tiếng Nhược Thủy thư viện mới có thể càng ngày càng vang.


      Rất nhiều con em Quan Gia cũng vì vậy muốn vào Nhược Thủy thư viện, chỉ là Nhược Thủy thư viện cũng có vì vậy sợ hãi quyền thế, có thỏa hiệp, cũng bị thu mua, cũng làm việc như ngày bình thường. Nhưng là mặt trời và trời.


      Hai năm trước Nhược Thủy thư viện có 16 học sinh tham gia thi cử, chỉ có tất cả đều trúng, thành tú tài, hơn nữa thi viện án thủ cũng là Nhược Thủy thư viện lấy .


      Thời điểm năm thứ hai thi hội, học sinh Nhược Thủy thư viện tham khảo tất cả đều nổi danh bảng, thời điểm thi đình, mặc dù có bắt được Trạng Nguyên, nhưng Bảng nhãn cùng Thám Hoa đều là học sinh Nhược Thủy thư viện.


      Những học sinh khác, tất cả đều là Tiến Sĩ hạng nhất, thiên tử ban thưởng xuất thân Tiến Sĩ, ở triều đình đại danh Nhược Thủy thư viện lại lần nữa được lan truyền.


      Hai năm qua, Thụy Ca theo Nhạc tiên sinh cùng mấy vị đại nho vừa học được rất nhiều kiến thức, ở thư viện lưu lại hai năm, tính tình càng ngày càng nhu hòa, cũng có dày dạn kinh nghiệm hơn hai năm trước vậy.


      Thụy Ca cũng nghĩ tới thi Tiến Sĩ, như vậy khi mình ở thư viện dạy học sinh danh chính ngôn thuận chút, Thụy Ca nghĩ ra cùng Đào Đào sai biệt lắm, liền dựa vào bộ dạng thi Tiến Sĩ nhị đẳng bậc trung chút, như vậy cũng làm người khác chú ý, đến lúc đó ở thư viện thanh thản ổn định dạy học sinh.


      Thụy Ca cũng luyện vũ mấy năm thời gian rồi, bản lĩnh tệ, chỉ là sánh bằng Nhược Vi được, Nhược Vi ở phương diện này đúng là rất có thiên phú, Thụy Ca cùng Đào Đào dù thế nào đuổi cũng đuổi kịp.


      Thân phận tại của Đào Đào cũng là Cử nhân rồi, hơn nữa còn tính toán tiến bước thi tiến sĩ, chỉ là ý tưởng của Đào Đào là thi Tiến Sĩ nhị đẳng còn kém nhiều lắm, dù sao cũng muốn làm quan, chính là muốn cho tỷ tỷ tranh giọng điệu, Trạng Nguyên Thám Hoa cái gì, Đào Đào cũng tranh, ngộ nhỡ trúng, Đào Đào còn muốn cùng những tham quan kia thông đồng làm bậy !


      Lần sau thử thi thời gian ở năm sau, Thụy Ca cùng Đào Đào còn có đầy đủ thời gian mà chuẩn bị, tại Liễu gia có hai Cử nhân rồi, nhà đều là cần thu thuế, gia sản Liễu gia cũng là càng ngày càng nhiều.


      Thụy Ca cùng Đào Đào đều cùng Nhược Vi thương lượng qua chuyện này, Nhược Vi cảm thấy cứ như vậy cũng được, có phản đối, hơn nữa Nhược Vi tin tưởng Thụy Ca cùng Đào Đào mấy năm này tôi luyện đạt thành nguyện vọng còn rất dễ dàng.


      Thụy Ca cùng Đào Đào tại cũng có thể chia sẻ rất nhiều chuyện cùng Nhược Vi rồi, mặc dù Nhược Vi còn lo lắng Thụy Ca cùng Đào Đào, nhưng cũng có lo lắng như trước, dù sao tuổi Thụy Ca cùng Đào Đào tại cũng phải là rất rồi.


      Thụy Ca cùng Đào Đào với Nhược Vi là chị em ruột, dĩ nhiên bộ dạng cũng kém, mỗi người đều có phong thái, Thụy Ca thuộc về kiểu văn nhã tuấn tú, Đào Đào còn lại là bé trai như ánh mặt trời sáng sủa.


      Thụy Ca người hơi thở nho sinh cũng càng ngày càng nồng hậu rồi, Thụy Ca mười bốn tuổi, cùng cao hơn nam tử trưởng thành bình thường, thân hình thon dài, xem ra cao gầy, thực tế vóc người Thụy Ca vẫn rất tốt.


      Hai huynh đệ lúc ra cửa, cũng có tiểu nương to gan hướng Thụy Ca cùng Đào Đào bỏ khăn tay hay hà bao gì người, sợ Thụy Ca cùng Đào Đào cũng dám tùy tiện ra cửa, thỉnh thoảng lúc ra cửa cùng như làm trộm, khiến Nhược Vi nhìn vui mừng được.


      Thụy Ca bây giờ mười bốn tuổi rồi, Đào Đào cũng mười hai tuổi rồi, cũng có thể đến tuổi đính hôn rồi, chỉ là Nhược Vi cảm thấy bé trai vẫn nên thành thân muộn, ít nhất cũng mười bảy mười tám lại , bằng rất nhiều chuyện ở cái tuổi này vẫn hiểu.


      Nhược Vi cũng chuyên quyền độc đoán cho Thụy Ca cùng Đào Đào đính hôn, phải có là Thụy Ca cùng Đào Đào vui lòng mới được, chỉ là Nhược Vi cảm thấy nếu như mình hỏi, Thụy Ca cùng Đào Đào nhất định tỷ tỷ quyết định là tốt rồi.


      Nhược Vi hi vọng Thụy Ca cùng Đào Đào, bạn đời sau này là người mình thích, như vậy mới có thể hòa thuận mỹ mãn sống hết đời, thành thân là liên quan đến đại cả đời, Nhược Vi hy vọng Thụy Ca cùng Đào Đào tương lai hối hận, cho nên Nhược Vi vẫn là từ từ, nhất định phải tìm được Thụy Ca cùng Đào Đào thích.


      Sau khi Hiên Viên Hạo từ trấn về đến nhà, cùng với mấy mẹ con Nhược Vi dùng qua cơm, liền cùng Nhược Vi mang theo Đậu Đậu cùng Cầu Cầu xem lão thái thái cùng Lão Thái Gia, hai năm qua đều là như vậy, thỉnh thoảng lão thái thái cùng Lão Thái Gia cũng ở đây, bọn họ cùng dùng cơm ở viện của Nhược Vi.


      Chỉ là khi Nhược Vi xuống bếp cũng làm thức ăn cho lão thái thái cùng Lão Thái Gia, đều là lão thái thái cùng Lão Thái Gia thích ăn, bằng chính là tốt cho thân thể đối với lão thái thái cùng Lão Thái Gia.


      Nhược Vi còn thường nhín chút thời gian tới đặc biệt cho lão thái thái cùng Lão Thái Gia làm dược thiện, lão thái thái cùng Lão Thái Gia hai năm qua mặc dù tuổi lại lớn chút, chỉ là thân thể nhưng càng ngày càng cường tráng rồi.


      Khi vào đến sân lão thái thái cùng Lão Thái Gia ở, Đậu Đậu cùng Cầu Cầu từ trong ngực Nhược Vi cùng Hiên Viên Hạo trượt xuống, trong miệng nhu nhu kêu: "Thái Gia Gia, thái nãi nãi, Đậu Đậu ( Cầu Cầu ) tới thăm các người rồi."


      "Đậu Đậu cùng Cầu Cầu tới, mau vào, để thái nãi nãi xem chút Đậu Đậu cùng Cầu Cầu cao hơn ." Lão thái thái ở bên trong phòng nghe được thanh Đậu Đậu cùng Cầu Cầu, vui mừng hướng ra ngoài kêu.


      "Thái nãi nãi, Cầu Cầu cũng ăn nhiều cơm, so Đậu Đậu ăn nhiều, thái nãi nãi, dáng dấp Cầu Cầu có phải hay có thể so với Đậu Đậu cao hơn." Cầu Cầu sau đó chạy vào trong ngực lão thái thái, nháy nháy đôi mắt nhìn lão thái thái.


      "Đều phát triển cao, so với phụ thân ngươi cao hơn, Đậu Đậu cùng Cầu Cầu là làm thái nãi nãi vui vẻ, ha ha!" Lão thái thái vui vẻ tay trái ôm cả Đậu Đậu, tay phải ôm cả Cầu Cầu.


      "Tốt lắm, Đậu Đậu cùng Cầu Cầu cần nương nhờ người Thái Gia Gia, hai người các ngươi nặng như vậy, Thái Gia Gia ôm rất vất vả." Nhược Vi thấy Đậu Đậu cùng Cầu Cầu toàn thân nằm ở người của Lão Thái Gia, lo lắng Đậu Đậu cùng Cầu Cầu quá nặng, làm Lão Thái Gia chịu nổi.


      " có việc gì, Đậu Đậu cùng Cầu Cầu nặng, Thái Gia Gia ôm được." Lão Thái Gia bộ dạng thoạt nhìn là có quá cố hết sức, chỉ là Nhược Vi vẫn có chút lo lắng.


      "Mẫu thân, Thái Gia Gia Đậu Đậu cùng Cầu Cầu nặng, ôm thôi." Đậu Đậu vui vẻ quấn ở người Lão Thái Gia, lại nhào tới hôn Lão Thái Gia cái, mặt mày Lão Thái Gia lập tức hớn hở .


      "Đậu Đậu thích Thái Gia Gia, Thái Gia Gia tốt nhất." Đậu Đậu nghe Lão Thái Gia lời lại vui vẻ chạy đến trong ngực Lão Thái Gia, còn bôi nước miếng đầy mặt Lão Thái Gia.


      "Cầu Cầu cũng thích Thái Gia Gia, Thái Gia Gia tốt." Cầu Cầu cũng hấp ta hấp tấp chạy vội tới trong ngực Lão Thái Gia, cùng Đậu Đậu dạng, bôi đầy nước miếng mặt Lão Thái Gia, Lão Thái Gia mặt cười rực rỡ."Thái nãi nãi, Đậu Đậu ăn xong nhiều cơm, mẫu thân ăn nhiều cơm là tốt rồi cao cao." Đậu Đậu dẫn đầu chạy vào trong ngực lão thái thái mềm dẻo .


      "Đậu Đậu cùng Cầu Cầu thích Thái Gia Gia rồi sao? Cũng chưa tới Thái Gia Gia tới nơi đây." Lão Thái Gia mặt u oán nhìn Đậu Đậu cùng Cầu Cầu, Nhược Vi cùng Hiên Viên hạo ở bên nhìn dở khóc dở cười, nghĩ thầm Lão Thái Gia lại tới chiêu này rồi.


      "Đậu Đậu cùng Cầu Cầu thích nhất Thái Gia Gia, thích thái nãi nãi, thái nãi nãi đau lòng." Lão thái thái thấy Lão Thái Gia mặt bộ dáng hả hê, bất mãn trợn mắt nhìn Lão Thái Gia cái.


      " có, Đậu Đậu thích Thái Gia Gia, còn thích thái nãi nãi, còn thích mẫu thân, rất ưa thích phụ thân, còn thích hai tổ tổ, còn thích rất nhiều là nhiều." Đậu Đậu đếm đếm liền đếm ra đống lớn mình thích.


      "Cầu Cầu cũng thích rất nhiều rất nhiều." Cầu Cầu thấy Đậu Đậu xong cũng gấp gáp phát biểu ý kiến của mình.


      "Được rồi, Đậu Đậu cùng Cầu Cầu thể lộn xộn, bằng Thái Gia Gia thoải mái, biết ?" Nhược Vi có chút bất đắc dĩ , cùng Lão Thái Gia thông, lão thái thái cùng Lão Thái Gia đối với Đậu Đậu cùng Cầu Cầu cơ hồ là xin gì được nấy, Nhược Vi đối mặt tình huống như thế cũng có biện pháp, luôn có khả năng để lão thái thái cùng Lão Thái Gia cần như vậy cưng chiều Đậu Đậu cùng Cầu Cầu rồi, Hiên Viên Hạo qua lần thứ nhất, bị lão thái thái cùng Lão Thái Gia mắng nửa ngày, chuyện đối với Đậu Đậu cùng Cầu Cầu, lão thái thái cùng Lão Thái Gia lại cưng chiều có nguyên tắc, Nhược Vi cũng dám ngoài miệng nhổ long cọp.


      "Mẫu thân, Đậu Đậu ( Cầu Cầu ) biết, nghe mẫu thân , Đậu Đậu ( Cầu Cầu ) ngoan." Đậu Đậu cùng Cầu Cầu nhu nhu hồi đáp.


      Sau, bởi vì có Đậu Đậu cùng Cầu Cầu ở đây, cả phòng tiếng tiếng cười, Đậu Đậu cùng Cầu Cầu hai huynh đệ chuyện luôn có thể để cho lão thái thái cùng Lão Thái Gia vui vẻ cười to, Nhược Vi cùng Hiên Viên Hạo, hai vợ chồng ngồi ở bên nhìn, thỉnh thoảng nhìn nhau cười tiếng, thỉnh thoảng chút.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :