1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

TIỂU THÔN CÔ ĐEM THEO BÁNH BAO TUNG HOÀNH THIÊN HẠ - THƯỢNG QUAN NINH (198 CHƯƠNG + 1PN)

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 187



      Ngoài phòng chờ sanh, thỉnh thoảng mọi người nghe được trong phòng sanh truyền tới tiếng kinh hô, những tiếng này dọa sợ mọi người làm sắc mặt ai cũng thay đổi, ai cũng cho rằng Nhược Vi xảy ra chuyện gì.


      Hốc mắt của Thụy Ca cùng Đào Đào cũng ửng hồng rồi, hai huynh đệ chỉ có Nhược Vi là người thân, mấy năm này ba tỷ đệ vẫn sống nương tựa lẫn nhau, tình cảm thâm hậu, dĩ nhiên đối với tình huống tại là vô cùng lo lắng cho Nhược Vi.


      Lão thái thái cứ lẩm bẩm cầu xin ông trời phù hộ cháu dâu bình an sinh hạ tằng tôn tử, sắc mặt của những người khác cũng tốt gì hơn, dù sao ở ngoài phòng đợi nhiều canh giờ như vậy, cơm ăn ngon, còn khí lực lại lo lắng, nên ai cũng mệt lả.


      Chờ đến lúc cửa phòng sanh mở ra là điều dễ dàng. lát sau, tiểu nha đầu từ phòng sanh ra, bưng chậu nước rửa mặt nhiễm đỏ, sắc mặt vui mừng.


      Nhìn thấy sắc mặt lo lắng của mọi người vội : "Thiếu phu nhân sinh, sinh hai tiểu tử mập mạp, chúc mừng mấy vị chủ tử." Tiểu nha đầu sắc mặt vui mừng .


      "Sinh hai, đó phải là sanh đôi sao?" Lão thái thái nghe xong vui mừng đến nỗi lời có chút mạch lạc.


      "Thiếu phu nhân như thế nào?" Hiên Viên Hạo nghe Nhược Vi sinh, mấy cái khác cũng quản, trực tiếp hỏi Nhược Vi thế nào, Nhược Vi đến tận xương.


      "Thiếu phu nhân rất tốt, chỉ là có chút mệt mỏi, lúc này đoán chừng ngủ rồi." Tiểu nha đầu cung kính hồi đáp.


      Hiên Viên Hạo nghe xong liền phất phất tay, ý bảo tiểu nha đầu lui ra. Nha đầu bên người lão thái thái cũng rất tinh ý, liền đưa hà bao cho tiểu nha đầu kia, nha đầu kia vui rạo rực cầm hà bao lui xuống.


      "Ta có tằng tôn tử rồi, còn có hai đứa, về sau mấy lão xú đầu tử kia khẳng định hâm mộ ta chết luôn." Lão thái gia vui mừng , câu đầu tiên chính là muốn chọc giận mấy lão nhân thích cãi vả cùng lão.


      Thụy Ca cùng Đào Đào nghe xong cũng cực kỳ cao hứng, sau này họ có cháu, đứa bé của tỷ tỷ cũng là người thân của hai huynh đệ bọn họ, dĩ nhiên trong lòng hai huynh đệ cũng vui thể tả.


      Phu thê Hiên Viên Kiệt cũng vui mừng vô cùng, hai vợ chồng trông mong tôn tử nhiều năm rồi, tại rốt cuộc được như nguyện, hơn nữa lần còn là hai đứa, mỗi người ôm đứa, chỉ tưởng tượng thôi hai vợ chồng cũng cảm thấy sung sướng.


      Hiên Viên Hạo cái gì cũng muốn nghĩ, chỉ muốn Nhược Vi an ổn sanh con ra được là tốt rồi, bây giờ nghe đứa bé sanh ra được rồi, cả người cũng buông lỏng hơn, có xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn nên trong lòng rất vui mừng, muốn vào phòng sanh nhìn Nhược Vi cái, lại cảm thấy mình cất bước nổi, giống như bị cái gì định trụ lại.


      vất vả mới bước tới phòng sanh, mở cửa phòng sanh ra, mùi máu tươi xông vào mũi, làm trong lòng Hiên Viên Hạo nhất thời luống cuống, mùi máu tươi nồng như vậy nghĩa là mất rất nhiều máu, làm trong lòng lo lắng thôi.


      Đám người Xuân Phân trong tay cầm đồ, thấy Hiên Viên Hạo vào phòng nhất thời cũng biết nên làm sao. Hiên Viên Hạo cũng quản những người này như thế nào, vội bước nhanh tới trước giường Nhược Vi, nhìn khuôn mặt Nhược Vi mệt mỏi trong lòng vạn phần thương tiếc.


      Sau khi Nhược Vi kêu bà đỡ đưa đứa bé tới cho nàng nhìn xong chịu được mà ngủ thiếp , lúc Hiên Viên Hạo vào nàng ngủ say!


      "Thiếu gia, có muốn nhìn hai vị tiểu thiếu gia chút hay ?" Xuân Phân thấy Hiên Viên Hạo ngồi ở bên giường coi chừng Nhược Vi nên hỏi.


      "Trước cần, ôm đứa bé cho lão thái thái xem chút !" Hiên Viên Hạo phân phó , tại chỉ muốn coi chừng Nhược Vi. Mặc dù có đứa bé trong lòng cũng rất vui mừng, nhưng mà ở trong lòng Nhược Vi mới là quan trọng nhất.


      Xuân Phân cùng Hạ Chí ôm hai đứa bé ra ngoài, lão thái thái cùng lão thái gia ở đó chờ nhìn tằng tôn rồi.


      Thấy trong tay Xuân Phân cùng Hạ Chí ôm hai đứa bé từ trong phòng sanh ra ngoài, nhất thời hai mắt của lão thái thái cùng lão thái gia tỏa sáng, nhìn chằm chằm hai đứa bé trong tay hai người.


      Phu thê Hiên Viên Kiệt kích động nhìn Xuân Phân cùng Hạ Chí ôm hai đứa bé tới. Xuân Phân cùng Hạ Chí ôm hai đứa bé tới trước mặt lão thái thái cùng lão thái gia, : "Lão thái thái, Lão thái gia, thiếu gia kêu nô tỳ ôm tiểu thiếu gia tới đây cho ngài nhìn."


      Đôi tay của lão thái thái cùng lão thái gia run rẩy nhận lấy, nhìn hai tiểu bao tử quấn tả lót ngủ say, trong lòng lão thái thái cùng lão thái gia xúc động lâu.


      Phu thê Hiên Viên Kiệt cũng đứng lên tới chỗ lão thái thái cùng lão thái gia, mong chờ nhìn tiểu tôn tử.


      Cố Thanh Liên hỏi "Bé nào là ca ca bé nào là đệ đệ, dáng dấp hai đứa giống nhau như đúc, về sau làm sao có thể phân biệt." Cố Thanh Liên nghĩ, về sau dáng dấp của đại tôn tử cùng tiểu tôn tử giống nhau như đúc, ngộ nhỡ nhận ra làm sao.


      "Phu nhân, đại thiếu gia là bé được lão thái thái ôm trong tay, tiểu thiếu gia do lão thái gia ôm. Bàn chân đại thiếu gia có nốt ruồi lớn, còn bên hông tiểu thiếu gia cái bớt, cũng rất dễ phân biệt." Xuân Phân quỳ gối thi lễ đáp.


      "Vậy sao, vậy tốt." Cố Thanh Liên vui vẻ nhìn đại tôn tử trong ngực lão thái thái, cảm thấy bộ dạng của cháu trai này giống con trai của mình, trong lòng đắc ý thôi.


      Lão thái gia cũng rất vui vẻ ôm tiểu tằng tôn, nhìn tiểu oa nhi ngoan ngoãn nằm ở ngực mình, trong lòng lão thái gia rất vui, lại suy nghĩ ngày sau có tiểu oa nhi ôm bắp đùi của mình gọi mình là tằng tổ phụ.


      Hiên Viên Kiệt nhìn đứa bé trong ngực lão thái gia, làn da mềm mại, khóe miệng còn thỉnh thoảng phun bong bóng, làm Hiên Viên Kiệt nhìn đến vô cùng vui vẻ.


      Đứa bé nhà bình thường vào thời điểm vừa sinh ra da nhăn nhíu, khó coi, phải nuôi đoạn thời gian mới có thể đẹp mắt, nhưng khi Nhược Vi sinh khác, da hai đứa bé đều vô cùng mịn màng, giống như quả trứng luộc vừa lột vỏ, trắng trẻo nõn nà, làm cho người ta vừa nhìn liền muốn cắn cái.


      Lão thái thái cùng lão thái gia thích thôi, phu thê Hiên Viên Kiệt đứng ở bên, dù rất muốn ôm lấy hai tôn tử mập mạp nhưng lại dám tranh giành cùng lão thái thái và lão thái gia, trong lòng bực tức thôi, chỉ có thể ở bên nhìn cho đỡ nghiện.


      Bên trong phòng sanh, Hiên Viên Hạo nhàng nắm bàn tay bé của Nhược Vi, thương tiếc hôn vào trán Nhược Vi cái, tỉ mỉ thay Nhược Vi đắp chăn lại, ngồi ở đầu giường nhìn Nhược Vi, ánh mắt thâm tình này có thể làm người chết đuối.


      Lão thái thái cùng lão thái gia ôm đứa bé nhìn qua nhìn lại, nhìn thế nào cũng thấy thích, nếu phải là hai đứa bé đói bụng, lão thái thái cùng lão thái gia cũng muốn buông tay để Xuân Phân cùng Hạ Chí ôm hai bé , phu thê Hiên Viên Kiệt u oán nhìn Xuân Phân cùng Hạ Chí ôm hai tôn tử mập mạp tìm bà vú.


      Xuân Phân cùng Hạ Chí ôm đứa bé cho bà vú để bà vú cho bé bú sữa, thế nhưng hai tiểu tổ tông trực tiếp kháng cự, muốn bú sữa của bà vú.


      Làm Xuân Phân cùng Hạ Chí gấp thôi, bà vú trong đó số đứa bé chỉ ăn sữa mẹ. Xuân Phân cùng Hạ Chí cũng bất đắc dĩ, thể làm gì khác hơn là ôm hai tiểu tổ tông đến phòng sanh tìm Nhược Vi.


      Khi Xuân Phân cùng Hạ Chí ôm hai tiểu tổ tông ôm đến phòng sanh Nhược Vi còn ngủ, vẫn chưa tỉnh lại, Hiên Viên Hạo vẫn canh giữ ở trước giường Nhược Vi, thấy Xuân Phân cùng Hạ Chí tiến vào có chút vui, nhưng khi thấy Xuân Phân cùng Hạ Chí ôm hai đứa bé vào mới thu hồi thần sắc đó.


      Xuân Phân cùng Hạ Chí dĩ nhiên cũng nhìn thấy vẻ mặt bất mãn của Hiên Viên Hạo, nhưng hai người cũng còn cách nào khác, bọn họ cũng biết Hiên Viên Hạo mất hứng là vì sợ hai người bọn họ quấy rầy Nhược Vi nghỉ ngơi.


      Trong lòng hai người những có mất hứng, mà trong lòng còn thay Nhược Vi cảm thấy vui mừng! Có phu quân toàn tâm toàn ý đối với mình như vậy là chuyện đáng cao hứng.


      "Thiếu gia, hai vị tiểu thiếu gia đói bụng, nhưng lại chịu ăn sữa của hai bà vú, nô tỳ ôm tiểu thiếu gia tới để cho thiếu phu nhân uy" Xuân Phân quỳ gối với Hiên Viên Hạo, giải thích lý do tại sao mình và Hạ Chí ôm đứa bé vào phòng.


      Hiên Viên Hạo nghe Xuân Phân xong đành phải đánh thức Nhược Vi, hết cách rồi, nhi tử đói bụng, mình cũng thể mặc kệ! Hơn nữa, Hiên Viên Hạo nhớ Nhược Vi từng về sau muốn chính mình nuôi nấng đứa bé, là đứa bé ăn sữa của mình tốt hơn. Hiên Viên Hạo còn nhớ Nhược Vi từng chuyện này.


      Nhược Vi mơ mơ màng màng bị Hiên Viên Hạo kêu tỉnh, nghe Hiên Viên Hạo nhi tử đói bụng, Nhược Vi lập tức phản ứng lại, bây giờ mình là mẹ, hơn nữa còn là mẹ của hai đứa bé.


      Xuân Phân cùng Hạ Chí đem hai đứa bé ôm đến trước mặt Nhược Vi. Nhược Vi cẩn thận đánh giá hai đứa bé, da trắng, cái miệng nhắn chu lên, trông đặc biệt đáng . Trong nháy mắt lòng của nàng cảm thấy mềm mại.


      Hiên Viên Hạo cũng mới nhìn thấy hai đứa con trai của mình, mới vừa rồi vẫn luôn coi chừng Nhược Vi, cũng nhớ đến việc nhìn hai đứa bé chút, bây giờ nhìn thấy hai đứa con trai trong lòng cũng rối tinh rối mù.


      Nhìn nhi tử trắng trẻo mập mạp, thỉnh thoảng còn phun bong bóng, trong lòng đắc ý thôi. Hiên Viên Hạo dịu dàng nhìn Nhược Vi nằm ở giường, trong lòng cảm thấy ngọt ngào , hai cái đứa bé này là kết tinh tình của mình cùng Nhược Vi, nghĩ tới những thứ này, Hiên Viên Hạo liền cảm thấy trong lòng ấm áp.


      "Oa!" Hiên Viên Hạo còn suy nghĩ chuyện đứa , đột nhiên hai đứa bé khóc lên. Bây giờ mới phản ứng kịp, vừa rồi Xuân Phân qua hai đứa bé đói bụng, ôm tới để Nhược Vi cho bú sữa .


      Nhược Vi vội kêu Xuân Phân đặt hai đứa bé lên giường, vén áo lên trước ngực mình, đôi tiểu bạch thỏ đầy mê người trong nháy mắt liền xuất .


      Nhược Vi ôm đứa bé đến trước ngực, để cho đứa bé có thể mút sữa. Đứa trẻ ngửi được mùi quen thuộc dùng sức hướng về trước ngực Nhược Vi, cực kỳ tinh chuẩn tìm được đầu mút.


      Vừa mới bắt đầu chưa có sữa, đứa bé hút lát, phát ăn được, lại khóc nữa. Sau đó bà vú cho biện pháp, dùng khăn lông nóng ở trước ngực xoa nắn, được lát Nhược Vi cảm giác trước ngực căng căng, lúc đó mới uy tiếp cho hai tiểu tử kia bú sữa mẹ.


      Sau khi hai đứa ăn uống no đủ cũng ngủ, Nhược Vi đặt bé nằm ở phía bên trong giường của mình. Nhìn hai đứa bé giống nhau như đúc, Nhược Vi hoảng hồn, nghĩ thầm mình là mẹ của hai đứa, nhưng nếu về sau mà phân biệt được đứa nào là đại nhi tử, đứa nào là tiểu nhi tử mất mặt rồi.


      Sau khi Nhược Vi ăn chút xong nghỉ ngơi tiếp. Hôm nay Nhược Vi mất quá nhiều sức lực, giờ cần phải hảo hảo nuôi dưỡng mới có thể khôi phục như cũ, chứ nhất thời thể khôi phục lại như trước được.

    2. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 188



      Thời điểm Nhược Vi sanh con ra là buổi tối, khi đó Thụy Ca cùng Đào Đào bị Hiên Viên Hạo kêu trở về ngủ. Còn Quái lão đầu mực chờ đợi, cho đến khi biết Nhược Vi an toàn đem con sanh ra mới về nghỉ.


      Cho nên Thụy ca cùng Đào Đào còn biết Nhược Vi sanh được đứa bé. Bất quá Thụy Ca cùng Đào Đào tin tưởng Nhược Vi có thể an toàn sanh con ra, bằng mặc kệ như thế nào cũng báo tin cho hai huynh đệ bọn họ.


      Lão thái thái cùng lão thái gia thấy hai đứa bé bị ôm bú sữa mẹ cũng về nghỉ ngơi. Lão nhân gia có thể chống đỡ thời gian dài như vậy để chờ ở đây cũng dễ dàng, huống chi việc lão thái thái cùng lão thái gia chờ thời gian lâu như vậy nghĩa là rất coi trọng Nhược Vi.


      Phu thê Hiên Viên Kiệt tiếc nuối vì được cháu trai, bây giờ cũng trở về viện của mình nghỉ ngơi. Tối nay hai vợ chồng nhất định ngủ ngon rồi.


      Hiên Viên Hạo ở phòng sanh cùng với Nhược Vi, kêu người mang giường đặt ở phòng sanh, buổi tối nằm ngủ ở đó.


      Hôm sau, Hiên Viên Hạo tỉnh lại rất sớm, nhìn mấy mẹ con ngủ giường, trong lòng cũng thấy ấm áp.


      Rón rén mặc quần áo tử tế, đến trước giường nhìn chằm chằm hai tiểu bao tử lát, lại hôn mẹ của hai đứa bé, rồi mới ra khỏi phòng.


      Nhược Vi bị hai tiểu bao tử đánh thức, mà hai tiểu bao tử là vì đói mà tỉnh. Nhược Vi mới vừa làm mẹ, nên khi mới bắt đầu còn biết là chuyện gì xảy ra, chờ đứa bé khóc hồi lâu nàng mới phản ứng được.


      Cũng may Xuân Phân bên ngoài nghe được tiếng đứa bé khóc nên vào nhìn, cho Nhược Vi biết có thể là đứa bé đói bụng, lúc này Nhược Vi mới nghĩ tới chuyện này.


      Vén áo lên, ôm đứa bé đến trước ngực, tiểu bao tử ngửi thấy mùi quen thuộc, như quen cửa quen nẻo, đem đầu đẩy lên trước, thanh bú sữa rất vang… Nhược Vi dịu dàng nhìn hai tiểu bao tử khả ái, trong lòng ngọt ngào .


      Sau khi thay phiên cho hai tiểu bao tử ăn no, Nhược Vi mới có thời gian tỉ mỉ quan sát hai tiểu bảo bối của mình. Có thể có hai đứa bé là điều mà Nhược Vi nghĩ tới, cái ý niệm này từng chợt lóe lên trong đầu, nhưng Nhược Vi có để ở trong lòng, bởi ở Hiên Viên gia có tình huống như thế, mà Liễu gia cũng chưa có nghe qua, cho nên Nhược Vi cũng đặt nhiều tâm tư ở phương diện này.


      Mặc dù có dự liệu tới tình huống này, mặc dù việc hai tiểu bảo bối đến có chút đột ngột, nhưng lại mang ọi người rất nhiều kinh hỉ và sung sướng, từ nội tâm mọi người đều hoan nghênh việc ra đời của hai tiểu bảo bối.


      Nhược Vi nhàng chạm vào khuôn mặt bé của tiểu bao tử cái, cảm giác tay đặc biệt thoải mái, trơn mượt, mềm mại, còn có mùi sữa thơm, khiến tình thương của mẹ trong lòng Nhược Vi trong nháy mắt bùng phát.


      Nhược Vi cũng từ trong miệng Xuân Phân mà biết được bàn chân của tiểu bao tử ca ca có nốt ruồi, còn bên hông của đệ đệ cái bớt. Nhìn hai khuôn mặt nhắn giống nhau như đúc, Nhược Vi cười dịu dàng, cả người tản ra hào quang của người mẹ.


      Thứ đầu tiên mà Hiên Viên Hạo nhìn thấy khi bước vào gian phòng chính là ánh mắt dịu dàng của Nhược Vi khi nhìn hai tiểu bảo bảo, quanh thân tỏa ra hơi thở hài hòa, làm cho người ta nhịn được mà muốn thân cận.


      Nhược Vi nghe được tiếng động, ngẩng đầu nhìn lên thấy Hiên Viên Hạo ngơ ngác đứng ở trước cửa phòng nhìn mình, trong mắt đầy tràn thâm tình. Gương mặt trắng sáng của Nhược Vi trong nháy mắt liền nhuộm đỏ, thẹn thùng vô cùng, trong lòng thầm mắng tiếng đồ ngốc.


      "Chàng đứng ngốc ở nơi đó làm gì?" Nhược Vi hờn dỗi nhìn Hiên Viên Hạo cái. Xuân Phân cực kỳ thức thời mà lui ra ngoài, thấy tình cảm của hai vợ chồng chủ tử tốt như vậy, trong lòng cũng thầm cao hứng thay cho chủ tử.


      " có, có gì… Nhược Vi có đói bụng hay ?" Hiên Viên Hạo phục hồi tinh thần lại, quan tâm nhìn Nhược Vi cái.


      "Uh, thấy gì, chàng vừa thiếp cảm thấy có chút đói bụng." Nhược Vi sờ sờ cái bụng xẹp lép của mình .


      "Uh, nương cho người hầm dược thiện, nấu con gà mái lớn, muốn cho nàng bồi bổ thân thể, Nhược Vi, vất vả cho nàng rồi." Hiên Viên Hạo nhanh đến trước giường Nhược Vi, lôi kéo tay Nhược Vi .


      " ngốc, đây là chuyện mà mỗi người nữ nhân phải trải qua, bất quá về sau chàng cũng thể thương thiếp, bằng thiếp mang theo đứa bé rời nhà trốn ." Nhược Vi giả vờ uy hiếp , cười dịu dàng.


      Kể từ sau khi Nhược Vi mang thai, hơi thở người càng ngày càng nhu hòa, làm cho người ta nhịn được muốn thân cận. Bây giờ là mẫu thân nên người ít nhiều cũng có chút biến hóa, người tản ra hào quang của người mẹ, bất quá phải tất cả nữ nhân đều như thế.


      "Uh, ta đúng, nương tử của mình mà đối tốt còn đối tốt với ai, nương tử ngàn vạn lần thể bỏ lại vi phu rời nhà trốn a!" Hiên Viên Hạo cũng đùa giỡn cùng Nhược Vi , trong lòng thầm nghĩ đến ngày hôm qua Nhược Vi sanh con mất nhiều máu như vậy, sau này nhất định phải đối tốt với Nhược Vi gấp bội.


      "Vậy về sau chàng phải đối với thiếp tốt, chưa." Mặt Nhược Vi tràn đầy dịu dàng, làm Hiên Viên Hạo nhìn đến trong lòng rung động thôi.


      "Uh, biết, nương tử, vi phu về sau nhất định đối tốt với nương tử gấp bội." Hiên Viên Hạo thành nhìn Nhược Vi .


      Vẻ mặt thành của Hiên Viên Hạo làm Nhược Vi sợ hết hồn, còn tưởng rằng xảy ra chuyện gì, nhưng suy nghĩ chút cũng hiểu ý nghĩ của Hiên Viên Hạo, nàng biết đây là cách đối phương đảm bảo về sau đối tốt với mình.


      "Uh, thiếp tin tưởng chàng." Nhược Vi trong lòng ngọt ngào, bây giờ trong nhà điều kiện tốt, phu gia cũng tốt, mặc dù là đại thế gia, nhưng hề chèn ép mình, phu quân đối với mình tốt đến còn gì để , tại lại có hai đứa bé đáng như vậy, hai người đệ đệ cũng vẫn ở bên cạnh, Nhược Vi cảm thấy được sống lại kiếp này đáng giá.


      Xuân Phân từ phòng bếp bưng thức ăn tới, Hiên Viên Hạo ân cần uy Nhược Vi ăn, hai người ở trong phòng buồn chán hồi.


      bao lâu sau, Thụy Ca cùng Đào Đào từ trong nhà tới, có lẽ vừa nghe được tin tức vội vàng sang đây, mặc kệ như thế nào, biết hai người đệ đệ vội vã sang đây xem mình, trong lòng Nhược Vi cảm thấy ấm áp, cũng đặc biệt vui mừng.


      Vốn theo lý mà Thụy Ca cùng Đào Đào thể vào phòng sanh của Nhược Vi, mà đáng lẽ ngay cả Hiên Viên Hạo cũng nên vào phòng sanh, nhưng nếu cho Hiên Viên Hạo vào nhất định vui, bản thân Nhược Vi cũng muốn như vậy.


      Thụy Ca cùng Đào Đào coi như là ngoại nam, hơn nữa nam tử nên tiến vào phòng sanh, tuy ở quê hương, quy củ này có nghiêm như vậy, nhưng ở tại gia đình giàu có, nếu là nam tử được phép vào phòng sanh, dù là người trong nhà cũng được vào, ra cho vào là vì muốn phòng sanh bị lây nhiễm những vật ô uế.


      Khi Hiên Viên Hạo vào phòng sanh, lão thái thái cũng thầm mấy tiếng, nhưng mà vẫn cưỡng lại được tôn tử, đành phải theo ý của Hiên Viên Hạo. Phu thê Hiên Viên Kiệt ngược lại, cũng gì, bởi hai vợ chồng cũng là người từng trải, nên hiểu được tình cảm hai vợ chồng này.


      Về phần Thụy Ca cùng Đào Đào, người ngoài vốn là thể xen vào, chỉ cần hai vợ chồng Nhược Vi ngại là được. Hiên Viên Hạo cũng dẫn đầu vào phòng sanh rồi, cũng thể ngăn hai tiểu cửu tử vốn có tình cảm cực tốt với thê tử của mình mà cho họ vào, vì vậy Thụy Ca cùng Đào Đào đạt được ước muốn gặp được tỷ tỷ của mình cùng hai tiểu cháu ngoại.


      Lúc này, Thụy Ca cùng Đào Đào nhìn chằm chằm hai tiểu bao tử nằm ở đầu giường. Đào Đào thỉnh thoảng điểm điểm gương mặt của hai tiểu bao tử, Thụy Ca dịu dàng nhìn hai tiểu cháu ngoại của mình, trong mắt tràn đầy nụ cười.


      "Tỷ tỷ, tỷ lợi hại, lần sinh cho đệ hai tiểu cháu ngoại." Đào Đào vui vẻ nhìn hai tiểu bao tử , gương mặt vui mừng.


      "Khụ" Nhược Vi nghe Đào Đào vậy sặc cái, lúng túng liếc mắt nhìn Hiên Viên Hạo, lời này nàng đúng là dám nhận, chẳng lẽ nàng có thể , đây phải là tỷ tỷ lợi hại, mà là do tỷ phu đệ lợi hại.


      "Tỷ, tỷ làm sao vậy, có sao chứ?" Thụy Ca thấy Nhược Vi ho tiếng, lo lắng nhìn Nhược Vi. Nhược Vi nhìn Thụy Ca cười cười: "Đừng lo lắng, có việc gì."


      "Đúng rồi, ngày hôm qua chắc tỷ hù sợ hai đệ rồi. Có phải hay tối ngày hôm qua ngủ ngon, nếu để cho tỷ phu mang hai đệ nghỉ ngơi ." Nhược Vi lo lắng nhìn Thụy Ca và Đào Đào.


      "Tỷ, hai chúng đệ có việc gì. Ngày hôm qua quả có chút bị hù sợ, chỉ là tỷ phu so với bọn đệ nghiêm trọng hơn, tỷ kêu tỷ phu nghỉ ngơi ! Đệ cùng đệ đệ ở nơi này bồi tỷ lát." Thụy Ca ngượng ngùng , nhưng nghĩ đến cảnh tượng ngày hôm qua, trong lòng vẫn còn cảm giác sợ hãi, Đào Đào cũng ở bên gật đầu.


      "Tiểu tử thúi, còn trêu ghẹo cả tỷ phu của đệ à." Nhược Vi buồn cười gõ gõ đầu Thụy Ca.


      "Hắc hắc, nào có." Thụy Ca xin lỗi hướng Nhược Vi cười cười, cũng cái gì nữa, chỉ cùng Đào Đào nhìn chằm chằm hai tiểu bao tử.


      Nhược Vi nghe Thụy Ca xong quay đầu lại nhìn Hiên Viên Hạo chút. Quả nhiên như Thụy Ca , sắc mặt có chút mệt mỏi, trong đôi mắt còn chứa tia máu.


      "Ta sao, đừng lo lắng." Hiên Viên Hạo thấy Nhược Vi lo lắng dịu dàng . Ngày hôm qua quả là bị Nhược Vi hù sợ, Nhược Vi vào phòng sanh nhiều canh giờ như vậy mới sanh được đứa bé ra, Hiên Viên Hạo bởi vì lo lắng cho nên tinh thần vẫn trong trạng thái cực kỳ khẩn trương, tại thoạt nhìn tinh thần tệ, nhưng sợ là cũng chống đỡ được bao lâu.


      "Uh, đợi chút nữa chàng nghỉ ngơi , phải dưỡng tinh thần tốt mới có thể chăm sóc cho thiếp cùng nhi tử." Nhược Vi ôn nhu .


      "Uh, tất cả nghe theo nàng." Hiên Viên Hạo vui vẻ đồng ý . Thụy Ca cùng Đào Đào ở bên nhìn cũng thấy vui mừng, tình cảm của tỷ tỷ và tỷ phu tốt như vậy, hai huynh đệ dĩ nhiên là vui mừng.


      "Tỷ, bé nào là đại cháu ngoại, bé nào là tiểu cháu ngoại a! Dáng dấp cùng dạng, đệ phân biệt được." Đào Đào vẻ mặt rối rắm nhìn Nhược Vi, Thụy Ca cũng tò mò nhìn Nhược Vi. .


      " ra tỷ cũng chưa nhận ra được, chỉ là đại cháu ngoại của đệ ở bàn chân có nốt ruồi, còn tiểu cháu ngoại bên hông có cái bớt, về sau trưởng thành phân biệt được thôi, ra dáng dấp giống nhau như đúc cũng rất thú vị." Nhược Vi vui vẻ nhìn hai tiểu bao tử, trong lòng cũng vui mừng vô cùng.


      "Vậy tốt, đệ chỉ sợ về sau, trong hai tiểu cháu ngoại của mình đệ lại biết ai là ca ca, ai là đệ đệ!" Đào Đào vui mừng .


      Thụy Ca và Đào Đào cùng với Nhược Vi chuyện hồi lại trêu chọc hai tiểu bao tử vẫn còn ngủ say, thấy Nhược Vi dần dần lộ vẻ buồn ngủ mới trở về Liễu gia trang. Trước khi trở về còn câu, là Quái lão đầu làm việc giúp mình, Quái lão đầu chuyện kia là do Nhược Vi tự mình giao phó.

    3. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 189



      Nhược Vi suy nghĩ chút mới phản ứng được câu kia của Quái lão đầu là có ý gì, đây là tự với mình vào trong sơn cốc huấn luyện , Nhược Vi mới nhớ lại, hôm nay đúng là ngày Quái lão đầu nên vào trong sơn cốc.


      Nhược Vi sau khi hiểu ràng liền nằm xuống ngủ, ngày hôm qua là giày vò mệt mỏi, mới vừa rồi có thể chống đỡ Thụy Ca cùng Đào Đào lâu như vậy rất hiếm thấy.


      Hiên Viên Hạo cũng bị Nhược Vi đuổi nghỉ ngơi chút, trước khi ngủ Nhược Vi còn suy nghĩ, tại sao có nhìn thấy bà bà cùng lão thái thái sang đây xem đứa bé đâu!


      thực tế lão thái thái cùng Cố Thanh Liên lúc này quả rất muốn sang đây xem hai đứa , chỉ là lão thái thái cùng Cố Thanh Liên cũng biết Nhược Vi lúc này còn cần nghỉ ngơi nhiều, sợ tới đây quấy rầy Nhược Vi nghỉ ngơi, chuẩn bị buổi trưa tới đây nhìn hai đứa !


      Người làm ở Nhược Thủy Sơn Trang sau khi biết đương gia chủ mẫu sinh con, mặt từng người cũng là vẻ vui sướng, trong nhà có việc mừng, người làm nhất định là có phúc lợi, làm hạ nhân khẳng định là vui mừng, huống chi cũng có người làm lòng vui mừng thay chủ tử.


      Gia đình Liễu gia cùng Hiên Viên gia có lui tới, cũng rối rít tặng lễ tới cửa bày tỏ chúc mừng, Liễu gia thôn có hâm mộ ghen tỵ hoặc là cả hai đều có, bất qúa tâm tình những người này Nhược Vi nhìn thấy cũng chen vào được.


      Nhược Vi sinh sanh đôi, ở Hiên Viên gia đứng vững gót chân rồi, cũng sợ về sau có người đem chuyện con cháu ra để , dù sao Nhược Vi lần đầu mang thai liền sinh sanh đôi, hơn nữa đều là bé trai.


      Sau buổi cơm trưa bao lâu, lão thái thái cùng Cố Thanh Liên hai người liền vui vẻ tới rồi, người trong tay ôm đứa , mặt cười rực rỡ.


      Lão thái thái ôm đứa mặt cười thỏa mãn, thỉnh thoảng em bé có động tác , lão thái thái cũng có thể vui mừng lâu, Cố Thanh Liên ôm cháu trai mập mạp, nhịn được hôn rồi lại hôn, lão thái thái để cho, là về sau em bé bị chảy nước miếng tốt.


      Nhược Vi nhìn dáng vẻ vui mừng của lão thái thái cùng bà bà, cũng ở đây bên nhìn vui vẻ.


      Nhược Vi mặc dù sinh sanh đôi, nhưng là hai em bé khỏe mạnh cường tráng, cái đầu cũng , đại phu còn thân thể hai bé rất tốt, so với bình thường thai chỉ có đứa bé, thân thể còn tốt hơn chút, nuôi ở trong cơ thể mẹ rất tốt.


      Lão thái thái cùng Cố Thanh Liên nghe dĩ nhiên là vui mừng vô cùng, cả ngày lẫn đêm nghĩ tới cấp cho hai đứa lễ tắm ba ngày cùng đầy tháng tổ chức long trọng, Nhược Vi ở bên nghe chỉ có bất đắc dĩ phần.


      ở cữ thể tắm gội đầu, khiến Nhược Vi là người có hơi thích sạch có chút chịu nổi, cũng may bây giờ còn là tháng Ba, phải rất nóng, bằng Nhược Vi cũng có thể phát điên rồi, cả người dính nhơn nhớt, vô cùng thoải mái, Hiên Viên Hạo mặc dù hiểu cảm nhận của Nhược Vi, nhưng là vì tốt cho Nhược Vi cũng thể đồng ý để Nhược Vi gội đầu tắm cái gì.


      Nhược Vi nghĩ bớt chút thời gian len lén vào trong gian tắm cũng tìm được cơ hội, buổi tối Hiên Viên Hạo đều là ngủ ở phòng sanh, Nhược Vi dám len lén vào gian, sợ ngộ nhỡ bị phát .


      Đối với chuyện gian, Nhược Vi biết nên hay nên cùng Hiên Viên Hạo thẳng thắn, hai người biết nhiều năm như vậy, Nhược Vi đối với phu quân của mình cũng coi là hiểu , nhưng Nhược Vi cũng dám đánh cuộc, dù sao chuyện này cũng thể tưởng tượng nổi, cho nên vẫn kéo, kéo dài tới tại cũng có đem chuyện gian ra.


      Nhưng là có lúc Nhược Vi thường loại ý tưởng muốn đem tất cả thẳng ra, bất quá thường thường đến lúc mấu chốt lại giải quyết được gì.


      Nhược Vi đối với việc này khiếp đảm, thường thường ở bất cứ tình gì cũng khiến Nhược Vi sợ, sợ kết quả cuối cùng mình đảm đương nổi, ra đây cũng là chuyện thường tình.


      So với tình cảm vợ chồng, Nhược Vi muốn đem chuyện này thẳng ra, cảm thấy giữa vợ chồng nên thẳng thắn đối đãi, nên đem chuyện gạt đối phương, nhưng Nhược Vi vẫn là sợ hãi nhìn thấy đối phương dùng ánh mắt khác thường quan sát mình, vẫn dám chuyện này ra ngoài, ra điều này cũng gián tiếp Nhược Vi rất thích Hiên Viên Hạo.


      Nghĩ tới nghĩ lui, Nhược Vi thể làm gì khác hơn là cuối cùng cảm thấy vẫn là thuận theo tự nhiên tốt, giữa vợ chồng mình có chút bí mật cũng là quan trọng, xuất phát từ thiện ý đó là bí mật , Nhược Vi tin tưởng Hiên Viên Hạo cho dù về sau biết cũng tự trách mình.


      Trong lúc ở cữ, Nhược Vi cái gì cũng làm được, chỉ có thể ngoan ngoãn đợi tại gian phòng nghỉ ngơi, Nhược Vi cũng biết phụ nữ ở cữ là chuyện rất quan trọng, cho nên cho dù cảm thấy rất khó chịu cũng vẫn nhẫn nại.


      Hai đứa khi vừa mới sinh ra trắng trẻo nõn nà, rất đẹp mắt, xem qua người đều hiếm lạ được, dù sao đứa trẻ vừa mới sinh ra đều là nhăn nhăn nhúm nhúm.


      Chuyện đặt tên cho hai đứa , ba người đàn ông trong nhà đều muốn đứa được đặt theo tên của mình nghĩ ra, Nhược Vi trước mặc kệ hai đứa đại danh là gì, trước tiên đem nhũ danh của hai bé đặt ra.


      Nhược Vi nghĩ tới nhủ danh em bé chỉ cần có ý tứ là được, chỉ là Nhược Vi cũng cho đứa bé lấy tên cái gì là Nhị Cẩu Tử ..., mặc dù ở nông thôn có tên càng hèn hạ càng nuôi sống tốt, nhưng Nhược Vi chỉ mới nghĩ loại tên tuổi này liền cả người nổi da gà.


      Nhược Vi ở trong lòng suy nghĩ rất nhiều nhủ danh, có "Tiểu Nê Thu", "Đôn béo", "Tiểu hạt dẻ", "Tiểu Hoàng đậu" cái gì, cuối cùng Nhược Vi đem nhủ danh của hai đứa bé nhất định là "Đậu Đậu" cùng "Cầu Cầu" .


      trai là Đậu Đậu, em trai là Cầu Cầu, đại danh của Đậu Đậu cùng Cầu Cầu cuối cùng là Lão Thái Gia lấy, đại danh của Đậu Đậu là Hiên Viên Vũ Hiên, đại danh của Cầu Cầu là Hiên Viên Cẩn Du.


      Hai cái tên này là Lão Thái Gia lật rất nhiều sách lại tìm mấy nhà thông thái ở thư viện thảo luận qua mới quyết định, làm con trai Hiên Viên Kiệt cùng cháu trai Hiên Viên Hạo thấy Lão Thái Gia mất nhiều tâm tư như vậy cũng dám cùng Lão Thái Gia cướp việc đặt tên cho Đậu Đậu cùng Cầu Cầu.


      Huống chi Lão Thái Gia lấy hai cái tên này lấy rất đẹp, hai cha con Hiên Viên Hạo cũng thể cái gì nữa rồi, Nhược Vi làm mẹ cũng rất hài lòng.


      Thụy Ca cùng Đào Đào kể từ khi biết mình làm cậu , mỗi ngày hướng viện Nhược Vi chạy tới, mỗi lần thời điểm Đậu Đậu cùng Cầu Cầu tỉnh dậy, chính là lúc hai huynh đệ vui mừng nhất.


      Đậu Đậu cùng Cầu Cầu biết điều, thích ồn ào, bình thường đều là khi đói bụng hoặc là muốn tiểu tính khí mới có thể ầm ĩ lên, bằng Đậu Đậu cùng Cầu Cầu có thể vẫn ngoan ngoãn nằm ở giường, tuyệt ồn ào.


      Lúc ban đầu, mọi người còn tưởng rằng Đậu Đậu cùng Cầu Cầu có cái tật xấu gì, khiến mọi người còn lo lắng được lúc, sau đó chứng minh Đậu Đậu cùng Cầu Cầu trời sanh cũng thích ầm ĩ, người trong nhà mới yên lòng.


      Khi Đậu Đậu cùng Cầu Cầu phun bong bong là đáng nhất, Hiên Viên Hạo làm cha thường thường chống đỡ được, Nhược Vi ở bên nhìn vui mừng được.


      Đậu Đậu cùng Cầu Cầu tắm ba ngày, lão thái thái hết sức cầu muốn tổ chức long trọng, Nhược Vi cũng tiện ngăn trở, lão thái thái trong lòng vui mừng, chỉ có thể theo tâm ý lão thái thái.


      Chuyện tắm ba ngày là mẹ chồng của Nhược Vi tay xử lý, Nhược Vi ngồi trong tháng cũng cần biết cái gì, tắm ba ngày ngày ấy, Nhược Thủy Sơn Trang rất là náo nhiệt phen.


      Tắm ba ngày, thời tiết rất tốt, trời xanh mây trắng, mùa này lại chính là thời điểm trăm hoa đua nở, Nhược Thủy Sơn Trang có vườn hoa , trong bụi hoa có bươm buớm nhàng bay múa, dưới ánh mặt trời rực rỡ, bươm buớm bay múa, cảnh tượng như vậy rất động lòng người.


      Nhược Vi trong phòng sinh nghe bên ngoài tiếng người huyên náo, cũng có tới phòng nhìn Đậu Đậu cùng Cầu Cầu, chỉ là bình thường đều là người muốn mượn cơ hội leo lên quan hệ Hiên Viên gia hoặc là Liễu gia, Nhược Vi quá nghĩ tới những người này, chỉ là từ chối hết.


      Xuân Phân cùng Hạ Chí đem Đậu Đậu cùng Cầu Cầu ôm ra , Nhược Vi vẫn hồi hộp, cho đến Đậu Đậu cùng Cầu Cầu khóc bị ôm vào mới lo lắng hỏi Xuân Phân cùng Hạ Chí bên ngoài xảy ra chuyện gì, thế nào Đậu Đậu cùng Cầu Cầu khóc thành ra như vậy.


      Xuân Phân cùng Hạ Chí thể làm gì khác hơn là đem mới vừa rồi ở bên ngoài thấy, thuật lại lần cho Nhược Vi nghe, Xuân Phân cùng Hạ Chí đem Đậu Đậu cùng Cầu Cầu ôm ra , đem Đậu Đậu cùng Cầu Cầu giao cho nha đầu ở bên cạnh lão thái thái ôm.


      Bình thường tắm ba ngày người đều là bà đỡ đỡ đẻ tới chủ trì, phong tục bình thường bà đỡ đỡ để, bà đỡ đốt qua hương, lão thái thái dẫn đầu hướng trong chậu thêm ít nước trong suốt, lại thả ít tiền bạc cùng hai cái khóa vàng, bà đỡ ở bên nhìn vui vẻ ra mặt, tiền bạc trong cái bồn này cuối cùng đều là của bà ta.


      Sau chính là ít phu nhân đến xem lễ hướng trong chậu thêm rất nhiều thứ, có quả nhãn, quả táo cái gì, đồ rất nhiều, trong chậu trang sức tràn đầy.


      Thêm xong bồn, bà đỡ liền cấm lấy chày gỗ trong tay hướng trong chậu quấy đảo, : "Quấy đảo hai đảo liền ba đảo, ca ca dẫn đệ đệ chạy, 70 , 80 , lệch ra Mao nhi, bướng bỉnh, ít thấy cũng tới rồi!" Tiếp mới bắt đầu cho Đậu Đậu cùng Cầu Cầu tắm.


      Đậu Đậu cùng Cầu Cầu bị lạnh cả kinh liền bắt đầu khóc, ở cổ đại, khi đứa bé khóc ở bên chậu chẳng những phạm huý kiêng kị, ngược lại bị cho rằng là cát tường....


      Bà đỡ vừa cho Đậu Đậu cùng Cầu Cầu tắm vừa thầm lời khấn, cái gì "Trước gội đầu, làm vương hầu; sau tắm eo, đồng lứa lại so với đồng lứa cao; tắm cái trứng, làm Tri Huyện; tắm cái cống, làm Tri châu."


      Sau đó, dùng cay ngải viên tròn, lấy gừng phiến đựng, đặt ở gáy Đậu Đậu cùng Cầu Cầu, tượng trưng tính chích chích, tiếp cho thêm Đậu Đậu cùng Cầu Cầu chải đầu ăn mặc hạ xuống, gì "Ba lược, hai lược bí, lớn lên mang cá hồng đồ trang trí nóc; trái vẽ lông mày, bên phải đánh tấn, tìm nàng dâu chính xác tứ thôn; đánh răng, súc miệng, cùng người chuyện miễn bêu xấu."


      Sau đó đem trứng gà ở mặt Đậu Đậu cùng Cầu Cầu lăn qua lăn lại, gì "Trứng gà cuồn cuộn mặt, da mặt tựa như trứng gà, Liễu Hồng tựa như trăng, chân chính là người ." Dứt lời, đem Đậu Đậu cùng Cầu Cầu trói lại, dùng củ hành tây hướng người nhàng đánh ba cái, : " chục thông minh, hai đánh lanh lợi." (ta chẳng hiểu gì hết, ai biết giúp ta với nhé @.@)


      Sau đó để cho người đem thông ném ở nóc phòng, cầm lên quả cân khoa tay múa chân mấy cái, : "Quả cân tuy áp ngàn cân." Cầm lên ổ khóa ba khoa tay múa chân, : "Lớn lên á..., đầu chặt, chân chặt, keo kiệt."


      Sau lại đem Đậu Đậu cùng Cầu Cầu nâng ở trong mâm trà, dùng người trong tộc trước đó chuẩn bị xong tiền bạc, hướng người Đậu Đậu cùng Cầu Cầu nhét vào, : "Trái nhét vào vàng, bên phải nhét vào bạc, hao phí, thưởng người làm."


      Cuối cùng dùng cái gương hướng cái mông của Đậu Đậu cùng Cầu Cầu chiếu lên, : "Dùng Bảo Kính, soi soi đít, ban ngày thải đêm đen sạch."

    4. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 190



      Thú vị nhất chính là, cuối cùng bà đỡ còn đem mấy đóa hoa giống hoa lựu làm bằng giấy hướng cái nôi cho trẻ con vẩy vẩy mấy cái vừa vẩy vừa : "Hoa sơn chi*, hoa lài, hoa đào, hoa hạnh, hoa hồng, vãn hương ngọc ( hoa huệ), hoa ban đậu hãy sua giảm nốt đỏ cho các bé." Phù hộ Đậu Đậu cùng Cầu Cầu bệnh tật tai ương kiện kiện khang khang lớn lên.


      Sau khi Nhược Vi nghe nội dung tắm ba ngày xong rất đau lòng, Đậu Đậu cùng Cầu Cầu chỉ mới hơi lớn chút mà lại phải bị chịu tội với những thứ như vậy, Nhược Vi nghĩ thầm nếu về sau lại sinh thêm đứa nữa nhất định để cho làm chuyện tắm ba ngày này nữa, chỉ làm cho đứa phải chịu tội.


      Đậu Đậu cùng Cầu Cầu về lại bên cạnh Nhược Vi mới chậm rãi ngừng tiếng khóc, Nhược Vi nhìn Đậu Đậu cùng Cầu Cầu giọng nức nở vô cùng đau lòng, trong lòng đem mấy người vẫn vui mừng vì chuyện tắm ba ngày này mắng mấy trăm lần mới thư thái chút.


      Hôm tắm ba ngày đó dưới các loại bất mãn trúng trùng điệp điệp của Nhược Vi mà qua , ngày thứ hai thấy Đậu Đậu cùng Cầu Cầu khôi phục, có vẻ gì vì chuyện ngày hôm qua mà để lại ám ảnh, lúc này Nhược Vi mới thoáng yên lòng.


      Đêm hôm tắm ba ngày đó lúc Hiên Viên Hạo trở về phòng cũng bị Nhược Vi dạy dỗ trận, đau lòng các con, Hiên Viên Hạo vô cùng vô tội, hoàn toàn biết tắm ba ngày làm những chuyện gì à.


      Cuối cùng Hiên Viên Hạo phải cầu xin tha thứ nửa ngày Nhược Vi mới tức giận nữa, ra Nhược Vi cũng biết kiện này thể trách Hiên Viên Hạo được, chỉ là thời điểm tâm trạng nàng được tốt chỉ có thể hướng người thân cận nhất của mình phát giận mà thôi, sau đó ra Nhược Vi cũng cảm thấy hành động của mình rất tốt, nhưng chủ yếu là đến cái thời điểm đó, tính khí tự nhiên bộc phát lên, cái gì Nhược Vi cũng quan tâm nữa.


      Dĩ nhiên Hiên Viên Hạo nghe Nhược Vi thời điểm tắm ba ngày Đậu Đậu cùng Cầu Cầu bị đối đãi như thế nào, trong lòng cũng rất đau, khi Nhược Vi về sau nếu sinh thêm đứa nữa cũng nhất quyết để cho làm chuyện tắm ba ngày này, bằng ít nhất lúc làm cũng chỉ được làm phần mang tính chất tượng trưng thôi, Hiên Viên Hạo cái khác lại nhớ được, chỉ nhớ Nhược Vi muốn sinh thêm đứa bé, sợ hãi ôm cổ Nhược Vi, , về sau bao giờ sinh nữa, xong thân thể còn run rẩy.


      Nhược Vi biết lần này mình sanh con làm Hiên Viên Hạo bị hù sợ, nghe Hiên Viên Hạo tình nguyện về sau để nàng sinh, cũng muốn nàng an an toàn toàn, Nhược Vi cảm thấy rất vui vẻ, điều này mình ở trong lòng đối phương vĩnh viễn là trọng yếu nhất, nghĩ tới những điều này trong lòng Nhược Vi vô cùng ngọt ngào.


      Ngoài miệng Nhược Vi cam kết đều nghe theo ý đối phương, nhưng ra trong lòng vẫn suy nghĩ chờ lúc Đậu Đậu cùng Cầu Cầu lớn hơn chút nữa, mình lại sinh tiếp, các bảo bảo đáng như vậy Nhược Vi vô cùng thích, nhất định là phải sinh nhiều thêm mấy đứa nữa.


      Chuyện tắm ba ngày qua, cuộc sống của Nhược Vi lại trở về như bình thường, cùng hai cậu bé cùng nhau ăn rồi lại ngủ, ngủ rồi lại ăn, Nhược Vi cảm giác hông của mình cũng sắp phát phì lên rồi, ảo não vô cùng.


      Hai cậu bé cũng càng ngày càng đáng , đối với lão thái thái cùng mẹ chồng của Nhược Vi niềm vui thú lớn nhất mỗi ngày của hai người chính là chạy đến trong sân Nhược Vi xem Đậu Đậu cùng Cầu Cầu phun bong bóng.


      thể thời điểm Đậu Đậu cùng Cầu Cầu phun bong bóng quả rất đáng , ai nhìn cũng vô cùng thích, thân là mẫu thân của Đậu Đậu cùng Cầu Cầu, Nhược Vi cũng rất đắc ý, hai đứa bé đáng như vậy lại là do nàng sanh ra nha!


      Khi chuyện tắm ba ngày qua chuyện quan trọng nhất chính là chuyện đầy tháng của hai cậu bé, đây là cơ hội mà lão thái thái cùng mẹ chồng của Nhược Vi thể nào bỏ qua được, sau khi tắm ba ngày xong mẹ chồng nàng dâu hai người liền bắt đầu nghĩ tới chuyện đầy tháng rồi.


      Những chuyện này Nhược Vi đều tính tham dự, lão thái thái cùng mẹ chồng Nhược Vi cả ngày lẫn đêm đều có chuyện gì khác để làm, có thể làm cho các nàng vì chuyện này mà dời lực chú ý cũng là chuyện vô cùng tốt, như vậy có người nào đến giành chuyện ôm Đậu Đậu cùng Cầu Cầu rồi.


      Nghĩ tới đây Nhược Vi thấy rất vui vẻ a, trong lòng lại thầm cầu mong tổ mẫu cùng mẹ chồng ngàn vạn đừng trách mình mọn a! là mấy ngày nay lão thái thái cùng mẹ chồng Nhược Vi thường bá đạo chiếm lấy Đậu Đậu cùng Cầu Cầu, khiến Nhược Vi rất ủy khuất.


      Ngày cứ như vậy từng ngày từng ngày trôi qua, Nhược Vi mỗi ngày nhẫn nhịn chịu đựng cảm giác dính giáp nhơn nhớt người, chờ đợi ngày đầy tháng đến, chỉ có ngày đó đến, Nhược Vi mới có thể tùy ý hành động mà tắm rửa gội đầu.


      người Nhược Vi thời điểm vừa ra mồ hôi liền hướng Hiên Viên Hạo bộc phát tiểu tính tình, Hiên Viên Hạo mỗi lần như vậy đều rất kiên nhẫn dụ dỗ Nhược Vi, bởi vì Hiên Viên Hạo biết Nhược Vi là người rất thích sạch .


      Đậu Đậu cùng Cầu Cầu cũng mỗi ngày dạng, đến thời điểm đầy tháng, Đậu Đậu cùng Cầu Cầu nặng hơn hai cân so với lúc vừa mới sinh ra, khiến lão thái thái cùng mẹ chồng Nhược Vi bất ngờ cùng thương vô cùng.


      Hai cậu bé mập mạp phấn nộn, thỉnh thoảng lại phun ra mấy cái bong bóng , lại náo loạn, đặc biệt ngoan ngoãn, người cả nhà đều rất thích Đậu Đậu cùng Cầu Cầu.


      Thụy Ca cùng Đào Đào đối với Đậu Đậu cùng Cầu Cầu cũng đặc biệt thương , nếu có thời gian liền tới chơi với Đậu Đậu cùng Cầu Cầu, trêu chọc Đậu Đậu cùng Cầu Cầu, hai huynh đệ đối với hai người cháu Đậu Đậu cùng Cầu Cầu này đặc biệt kiên nhẫn.


      Cũng có chút tâm tư ai cả đường lối về ở bên trong, bởi vì Đậu Đậu cùng Cầu Cầu là đứa bé của chị mình, cho nên đối với Đậu Đậu cùng Cầu Cầu rất tốt, nhưng quan trọng nhất chính là bản thân Đậu Đậu cùng Cầu Cầu cũng rất đáng , Thụy Ca cùng Đào Đào cũng tâm thích hai đứa cháu của mình.


      Đậu Đậu cùng Cầu Cầu sinh ra, đối với Hiên Viên gia mà là chuyện đại hỉ , số gia đình gia thế tốt có giao tình cùng Hiên Viên gia ở kinh thành, lúc biết tin tức này, liền phái người đưa lễ vật tới cửa.


      Có thể là Nhược Vi thu lễ thu đến mỏi tay, nhưng Nhược Vi suy nghĩ chút thu lễ nhiều như vậy trả lễ khẳng định cũng ít, tới tới lui lui như vậy đúng là phiền toái, nhưng Nhược Vi biết những chuyện này nhất định phải làm, vì vốn là người sống trong tầng lớp, thể nào có ý định hướng lên cao quan hệ.


      Dĩ nhiên thân thích của Hiên Viên gia ở Kinh Thành cũng tặng lễ tới, còn có nhưng gia đình có quan hệ làm ăn bên ngoài với Hiên Viên Hạo cũng tặng đống lớn đồ tới đây.


      Lão thái thái với Nhược Vi chờ tới lúc đầy tháng Đậu Đậu cùng Cầu Cầu, Hiên Viên gia ở Kinh Thành đưa người đến chúc mừng, Cố Gia cũng phái người đến, dù sao Đậu Đậu cùng Cầu Cầu cũng đều là con trai trưởng của gia chủ đương thời Hiên Viên Hạo.


      đến Gia chủ, sau khi Hiên Viên Hạo cùng Nhược Vi thành thân bao lâu Hiên Viên Kiệt liền đem vị trí gia chủ giao cho Hiên Viên Hạo, vừa mới đầu Hiên Viên Hạo còn cực kỳ vui, nhưng cuối cùng cũng hết cách, ép được cái người cha Hiên Viên Kiệt này làm, thể làm gì khác hơn là phải tiếp nhận vị trí gia chủ.


      Chuyện này nếu là tại gia đình khác, vị trí gia chủ nhất định là người người tranh cướp giành giật muốn có được, nhưng đến tình huống của Hiên Viên gia liền ngược lại hoàn toàn, cũng ai muốn làm đương gia gia chủ, chủ yếu là vì hai cha con ngại chuyện phải làm quá nhiều, có thời gian bồi thê tử.


      Hiên Viên Kiệt đối với chuyện trong nhà ngay sau khi Hiên Viên Hạo có năng lực xử lý liền đem phần lớn giao cho Hiên Viên Hạo quản, bản thân Hiên Viên Kiệt là người thích thi từ ca phú, thích những chuyện quản lý nhà cửa này, lúc ấy do Hiên Viên Hạo còn mới gắng gượng quản lý, chờ Hiên Viên Hạo có thể gánh vác được liền chút do dự đem trọng trách ném lên người của Hiên Viên Hạo.


      Cho nên Hiên Viên Hạo cũng tiếp nhận vị trí gia chủ được khoản thời gian rồi, ra Nhược Vi cùng Hiên Viên Hạo cũng có thể như là song kiếm hợp bích, Nhược Vi quản chuyện của Liễu gia, Hiên Viên Hạo quản chuyện Hiên Viên gia, hai vợ chồng đều là người có năng lực.


      Hiên Viên Hạo có năng lực cũng quyết đoán, có thể bao dung tất cả cho Nhược Vi, Nhược Vi có năng lực, lại có sáng ý, làm việc chững chạc, vợ chồng son hỗ trợ lẫn nhau, trong rất nhiều chuyện giống như bằng hữu, thỉnh thoảng lại tựa như người nhà .


      Tựa như người nhà tựa như bằng hữu rồi lại là người tình, tình cảm như vậy cùng bọn họ hạnh phúc hết cả đời này.


      Ngày đầy tháng, so với cái ngày tắm ba ngày lúc trước Nhược Thủy Sơn Trang còn náo nhiệt hơn mấy phần, người tới so với ngày tắm ba ngày còn muốn đông hơn gấp đôi, ngày này rốt cuộc Nhược Vi cũng có thể ra khỏi phòng hít thở khí mới mẻ rồi.


      Ngày đầy tháng này, Nhược Vi rời giường từ rất sớm, phân phó Xuân Phân đổ nước đầy vào trong bồn tắm, trong bồn tắm Xuân Phân rãi thêm cánh hoa, còn đổ thêm sữa tươi vào trong nước tắm, bởi vì Nhược Vi từng tắm bằng sữa tươi có công dụng giúp làm đẹp.


      Ở trong phòng tắm Nhược Vi tắm nửa canh giờ mới ra ngoài, còn thiếu điều đem da người chà xát xuống tầng, toàn thân bị Nhược Vi chà xát hồng hồng đỏ đỏ, những giợt nước long lanh vẫn còn vướn da Nhược Vi làm nó trở nên hồng hào non mịn, cực kỳ mê người.


      Mái tóc ướt nhẹp vướn vai sợi gò má của Nhược Vi, áo khoác bị mở ra, ngực hơi lộ ra ngoài, xương quai xanh tinh sảo bại lộ trong khí, Nhược Vi lười biếng ngồi băng ghế để Thu Phân giúp mình lau tóc.


      Sau khi Nhược Vi trang điểm ăn mặc hoàn hảo, bà vú mà Đậu Đậu cùng Cầu Cầu lại đói khóc, trước tiên Nhược Vi vội vàng cho hai cậu bé ăn no, bằng hai bao bối thế nhưng rất biết cách giày vò người khác.


      Ngay khi vừa ra đời Đậu Đậu cùng Cầu Cầu chỉ thích dính Nhược Vi, chỉ chịu bú sữa của mình Nhược Vi, thời điểm Nhược Vi đủ sữa, Đậu Đậu cùng Cầu Cầu tình nguyện uống sữa bò, cũng nguyện ý bú sữa của bà vú.


      Về điểm này trong lòng Nhược Vi đương nhiên là rất vui mừng, con trai lại chỉ thích nhất người làm mẹ là mình đây, Nhược Vi làm sao có thể mất hứng, trong lòng rất vui sướng hài lòng .


      Sau khi cho Đậu Đậu cùng Cầu Cầu ăn no, Nhược Vi sai Đông Chí đem y phục thời điểm mình mang thai làm cho Đậu Đậu cùng Cầu Cầu lấy tới, khi đó Nhược Vi cũng nghĩ đến chuyện mình sanh đôi, nhưng thời điểm Nhược Vi làm quần áo vẫn theo bản năng mà làm hai kiện y phục giống nhau như đúc, nhìn tình huống khi đó có khi mình có dự cảm rồi, Nhược Vi vui vẻ nghĩ đến.


      Nhược Vi rón rén cho Đậu Đậu cùng Cầu Cầu thay y phục do mình làm, sau khi thay xong nhìn hai đứa bé đáng giống nhau như đúc nằm giường trong lòng Nhược Vi cảm thấy vô cùng hạnh phúc, hai đứa bé đáng như vậy lại là con của mình.


      Đậu Đậu cùng Cầu Cầu nằm ở giường nhìn bộ dáng vui vẻ của mẫu thân mình cũng cười khanh khách lên, Nhược Vi nghe tiếng cười của Đậu Đậu cùng Cầu Cầu, cười mặt rực rỡ, cái bộ dáng này của Đậu Đậu cùng Cầu Cầu là rất đáng , Nhược Vi có chút kiềm được mà muốn mang Đậu Đậu cùng Cầu Cầu ôm ra ọi người nhìn thấy.


      Hiên Viên Hạo từ ngoài phòng bước vào nhìn thấy chính là cảnh tượng thê tử cùng các con cười đùa vui vẻ, khí đặc biệt ấm áp, sau khi Nhược Vi ở cữ xong, có mấy bộ phận càng thêm đầy đặn hơn, cũng có thêm chút phong vị thành thục của nữ nhân, trong xinh đẹp còn mang theo chút quyến rũ, làm ánh mắt Hiên Viên Hạo càng thêm mềm mại hơn, ngây ngốc đứng ở cửa nhìn mấy mẹ con cười đùa.


      Nhược Vi vui vẻ chơi cùng Đậu Đậu cùng Cầu Cầu, Đậu Đậu cùng Cầu Cầu nghe thấy được mùi hương quen thuộc người Nhược Vi, rất an tâm nằm ở giường , tùy ý mẫu thân vô lương của mình dùng sức gãi ngứa, bởi vì phản kháng cũng có hiệu quả.


      "Thiếu phu nhân, thiếu gia tới." Thu Phân ở bên nhàng lôi kéo ống tay áo Nhược Vi .


      "Ối, Hạo ca ca chàng đến rồi, sao tiến vào, mau tới đây, Đậu Đậu cùng Cầu Cầu đáng ." Nhược Vi hưng phấn hướng Hiên Viên Hạo , thời điểm đến Đậu Đậu cùng Cầu Cầu hai mắt liền toát lên ánh sáng.

    5. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 191



      "Ừhm, ở đây ." Vẻ mặt Hiên Viên Hạo dịu dàng đến bên cạnh Nhược Vi, trong mắt chứa đều là nụ cười, người có mắt đều có thể nhìn ra được Hiên Viên Hạo thê tử mình nhiều như thế nào.


      Đôi mắt tròn của Đậu Đậu và Cầu Cầu mở to nhìn nam nhân đứng bên cạnh mẫu thân mình, gương mặt nghi hoặc, khỏi phải bộ dáng kia đáng biết bao nhiêu, Nhược Vi trực tiếp ôm lấy Đậu Đậu và Cầu Cầu mỗi người hôn cái, nhìn Hiên Viên Hạo trong lòng chua xót.


      Đậu Đậu và Cầu Cầu cho là Nhược Vi đây là lại muốn cùng bọn họ chơi, cười khanh khách lên, đây là Hiên Viên Hạo lần đầu tiên nghe Đậu Đậu và Cầu Cầu bật cười, mặt hứng thú nhìn Đậu Đậu và Cầu Cầu, Nhược Vi ở bên nhìn buồn cười, nghĩ thầm mấy phụ tử này đúng là chơi khá.


      Nhược Vi lại cùng Đậu Đậu và Cầu Cầu chơi đùa lát, thấy Đậu Đậu và Cầu Cầu hơi mệt liền bảo Đậu Đậu và Cầu Cầu nằm ở giường nghỉ ngơi, Nhược Vi ở bên canh chừng, bao lâu, Đậu Đậu và Cầu Cầu liền ngủ mất.


      Hiên Viên Hạo vẫn là lần đầu tiên thấy Nhược Vi và hai đứa bé chơi đùa như vậy, trong lòng có cảm giác rất thỏa mãn.


      Sau khi dỗ Đậu Đậu và Cầu Cầu ngủ, Nhược Vi và Hiên Viên Hạo rón rén ra khỏi gian phòng, Nhược Vi vẫn chưa có dùng điểm tâm, Xuân Phân thấy Nhược Vi từ phòng ra rất có ánh mắt bảo tiểu nha đầu từ phòng bếp bưng điểm tâm tới.


      Hiên Viên Hạo sau khi rời giường bị lão thái thái gọi dạy bảo trận vẫn chưa dùng điểm tâm, lão thái thái vốn là bảo Hiên Viên Hạo cùng nhau dùng điểm tâm, nhưng Hiên Viên Hạo muốn trở về viện tử của mình và Nhược Vi cùng nhau dùng cơm, cho nên liền chạy nhanh về.


      Nhược Vi và Hiên Viên Hạo hai người vừa vừa cười dùng qua điểm tâm, dùng xong điểm tâm, hai người mang gương mặt hài lòng, dù sao đây chính là sau khi Nhược Vi sanh xong đứa bé hai vợ chồng lần đầu tiên ngồi đối diện nhau dùng điểm tâm, vợ chồng son cũng cực kỳ quý trọng thời gian ở chung cùng nhau.


      Sau khi ăn cơm xong Nhược Vi tự mình từ trong tủ quần áo lấy ra y phục lúc mình mang thai làm cho Hiên Viên Hạo, hầu hạ Hiên Viên Hạo thay quần áo mới, nhìn y phục mình tự tay may mặc ở người Hiên Viên Hạo, trong lòng cảm giác vô cùng hài lòng.


      Vóc dáng thon dài, rắn rỏi, sóng mũi cao, bờ môi dày mỏng vừa phải, gương mặt tuấn mỹ, ánh mắt câu người, lông mày đen đậm, Nhược Vi kìm lòng được xoa gương mặt Hiên Viên Hạo, đầu ngón tay lưu luyến vuốt ve gương mặt tuấn mỹ của Hiên Viên Hạo. 『 *******************』


      Hiên Viên Hạo nhìn trước mắt tiểu nữ nhân này trầm mê trong "Sắc đẹp" của mình dở khóc dở cười, nhưng trong lòng lại cảm thấy rất hưởng thụ.


      Nhược Vi tự chủ liếm cánh môi, vội vàng kịp chuẩn bị chiếc lưỡi thơm bị Hiên Viên Hạo lấy thế lôi đình cuốn vào trong miệng, liều chết triền miên, ngươi truy ta đuổi, nước bọt giao hòa nhau.


      lúc lâu, Nhược Vi thở dốc nằm trong ngực Hiên Viên Hạo, bực mình đấm vào bờ ngực rắn chắc của Hiên Viên Hạo, là mỗi lần mình hôn môi đều mệt gần chết, còn đối với chút chuyện vừa mới cũng đủ.


      Hai cái đầu tách ra, khóe miệng hai người còn lộ chỉ bạc, trong lúc lơ đãng Nhược Vi lười biếng liếm miệng cái, Hiên Viên Hạo lại thiếu chút nữa khắc chế được mình, mới vừa rồi nếu phải là nghĩ tới lát nữa phải ra ngoài mời khách, hai người sớm lăn đến giường.


      Qua lúc lâu, hai người mới từ trong kích tình bình phục lại, đôi môi Nhược Vi nhìn có chút sưng đỏ, người sáng suốt vừa nhìn là có thể biết vừa mới xảy ra chuyện gì.


      Nhược Vi xấu hổ bảo Xuân Phân lấy nước đá chườm lên, môi sưng đỏ mới dần giảm bớt, tỉ mỉ kiểm tra lần rồi trang điểm lại mình, phát có gì đúng mới dám ra cửa.


      Kinh thành Hiên Viên gia tới đây có mấy người cùng vai vế với Hiên Viên Hạo, trưởng bối cũng có, chỉ là cũng xê xích gì nhiều, chỉ là nếu ở kinh thành làm đầy tháng bà con Hiên Viên gia khẳng định cũng tới, bởi vì Liễu gia thôn tiện lắm, cho nên có thể tới nhiều tiểu bối như vậy cũng tệ, dù sao Nhược Vi cũng hài lòng.


      Lão thái thái giống như có chút hài lòng về việc trưởng bối của Hiên Viên gia ở Kinh thành có xuất , ra chuyện này Nhược Vi cảm thấy có gì ghê gớm lắm, chỉ là nhìn bộ dáng lão thái thái rất quan tâm chuyện này, Nhược Vi cũng dám ra cho lão thái thái nghe.


      Lão thái thái cảm thấy vất vả dễ gì chờ mong khi có được hai đứa cháu, hận thể cho người trong cả thiên hạ biết, vì vậy khi mà những trưởng bối trong gia tộc Hiên Viên tới đây tham gia tiệc đầy tháng của cháu chắt mình lão thái thái cảm thấy hài lòng, ra cũng coi như là đụng vào vết thương lòng lão thái thái. 『 *******************』


      Quan trọng nhất là Cố Gia tới mấy vị trưởng bối, khiến lão thái thái cảm thấy mất thể diện, nhà ngoại người ta trưởng bối đều tới, trong khi đó nhà mình trưởng bối chẳng lẽ cũng tới được, cho nên lão thái thái hai ngày nay ở trong trạng thái vừa vui mừng nhưng lại vừa cảm thấy mất hứng.


      Vui mừng là vì hai đứa cháu chắt đầy tháng, thân thể luôn khỏe mạnh cứng cáp, càng ngày càng đáng , mất hứng chính là người trong gia tộc Hiên Viên ở kinh thành khiến lão thái thái cảm thấy mất thể diện.


      Nhưng trái với cảm xúc cũng ngăn cản được lão thái thái tâm tình vui mừng vì hai đứa cháu chắt. Vào ngày đầy tháng này, sáng sớm lão thái thái rời giường, lão thái gia ngủ bị lão thái thái đánh thức, thấy dáng vẻ lão thái thái hưng phấn, lão thái gia vô cùng bất đắc dĩ, dù sao lão thái thái trông mong cháu chắt mong nhiều năm rồi.


      Phu thê Hiên Viên Kiệt cũng dậy rất sớm, bởi vì hôm nay hai vợ chồng còn phải đãi khách, Nhược Vi làm vai trò là nàng dâu ngoan ngoãn theo mẹ chồng.


      Tiệc đầy tháng Liễu gia thôn cùng những thôn dân có quan hệ tốt với Liễu gia cũng nhận được thiệp mời, mặc dù có thể phần lớn người nhìn hiểu thiệp mời viết cái gì, nhưng mà điều này cũng biểu thị Liễu gia đối với người dân Liễu gia thôn thôn bình đẳng như nhau, cũng bởi vì thôn dân nhìn hiểu hay dùng thái độ tùy ý mời thôn dân tới tham gia tiệc đầy tháng.


      Các vị tiên sinh ở thư viện Nhược Thủy cũng nằm trong danh sách mời, tiệc đầy tháng xem như là Liễu gia và Hiên Viên gia cùng nhau làm chung với Liễu gia ở Liễu gia thôn, Nhược Vi sinh đứa bé nên làm lần, mà mấy vị chủ tử trong gia tộc Hiên Viên trong khoảng thời gian này cũng ở Nhược Thủy Sơn Trang, lão thái thái thể nào cho cháu chắt mình làm tiệc đầy tháng, cho nên, cuối cùng thương nghị kết quả chính là hai nhà đặt chung chỗ làm, dù sao cũng là vì muốn náo nhiệt.


      Vì vậy, hôm nay Thụy Ca và Đào Đào mặc quần áo mới theo tỷ phu là Hiên Viên Hạo đứng ở cửa ra vào đón khách, lúc mở tiệc còn phải theo Hiên Viên Hạo khắp nơi mời rượu, kết quả hai huynh đệ ngày chạy lên xuống, dĩ nhiên là mệt vô cùng.


      Gần trưa, khách đến nhà sai biệt lắm, nam tử có Hiên Viên Hạo mang theo Thụy Ca và Đào Đào chiêu đãi, lão thái gia cùng Quái lão đầu và các vị tiên sinh trong thư viện Nhược Thủy ở chỗ chuyện phiếm với nhau.


      Hiên Viên Kiệt giúp đỡ Hiên Viên Hạo chiêu đãi khách, khách nữ có Cố Thanh Liên chiêu đãi, mấy vị mợ ở Cố Gia tới cùng chuyện phiếm với lão thái thái, Nhược Vi luôn ở trong viện (nhà ở có tường thấp bao quanh) của mình chờ, Cố Thanh Liên dặn dò bảo nàng gặp gỡ khách mà ở trong viện mình coi chừng Đậu Đậu và Cầu Cầu cho tốt.


      Đến giờ ăn trưa, Nhược Vi mới mang Đậu Đậu và Cầu Cầu gặp khách, lúc đến bên trong nhà mọi người trò chuyện vui vẻ, lúc Nhược Vi vào nhà nghe lão thái thái khen Đậu Đậu và Cầu Cầu, "Bà đây có được hai đứa cháu chắt đúng là có phúc, lúc mới sinh ra đời da dẻ trắng trẻo mềm mại, lại tính cách thông minh, bình thường cũng ầm ĩ cháu dâu ta, về sau nhất định là đứa nghe lời, ăn ngon ngủ ngon, ngày nào cũng vậy, bà đây chính là thích vô cùng." Lão thái thái kiêu ngạo . Nhược Vi nghe được lời của lão thái thái vừa vui mừng vừa lúng túng, chân mới vừa bước vào cửa tiến cũng được mà lui cũng xong.


      "Ơ, mới nhắc tào tháo, tào tháo liền đến, đây phải là cháu dâu và cháu chắt mà lão thái thái ngài luôn nghĩ tới tới rồi đây." Mợ lớn đôi mắt sắt và sáng nhìn thấy Nhược Vi ôm Đậu Đậu ở cửa vui mừng .


      "Nhược Vi xin chào các vị trưởng bối," Nhược Vi ôm Đậu Đậu khẽ chào cái, vì người trong nhà quá nhiều, hồi cũng gọi tới, Nhược Vi dứt khoát chào câu các vị trưởng bối, cũng còn ai có thể lựa ra để ý .


      "Ôi! Cũng đừng đa lễ, mau đưa đứa bé ôm tới ợ lớn nhìn chút, nghe lão thái thái ta chính là kịp đợi muốn nhìn chút hai cái đứa bé này rồi." Mợ lớn Trương thị vui vẻ .


      Nhược Vi theo lời ôm Đậu Đậu tới trước mặt mợ lớn Trương thị, cầm Đậu Đậu trong tay dịu dàng đưa ợ lớn Trương thị ôm, Xuân Phân ôm Cầu Cầu theo sát phía sau.


      Mợ lớn Trương thị nhàng từ trong tay Nhược Vi nhận lấy Đậu Đậu, dịu dàng sờ vào Đậu Đậu còn ngủ, thấy Đậu Đậu ngủ say, cũng bế chút rồi trả Đậu Đậu lại cho Nhược Vi.


      Cầu Cầu rơi vào trong tay mợ hai Lý thị, mợ hai Lý thị vẻ mặt dịu dàng nhìn Cầu Cầu ngủ say, cảm khái khen câu, là đứa đáng !


      thích đến độ muốn buông tay, hôn rồi lại hôn, mới để cho Hạ Chí đem Cầu Cầu ôm cho lão thái thái, Đậu Đậu bị mẹ chồng Nhược Vi ôm, lão thái thái ôm tiểu tâm can Cầu Cầu, gương mặt thích vô cùng.


      Bên trong nhà còn có mấy vị phu nhân gia đình giàu có ngồi, thấy bộ dạng lão thái thái vui mừng, rối rít đáp lời : "Lão thái thái, vừa nhìn biết ngài chính là người có phúc, người ta trông mong tôn tử mấy năm trời có lẽ còn chưa có trông được, chính là lão thái thái lần đầu tiên trông liền trông được đến hai đứa chúa chắt, có thể thấy được là người có phúc khí lớn đến thế nào rồi." Những phụ nhân khác cũng rối rít phụ họa .


      Mặc dù lão thái thái biết những người này cũng tâm những lời này, nhưng những lời này đối với lão thái thái hứng thú, lão thái thái nghe xong cười tươi, có thể thấy được lời này đúng là đúng trong lòng lão thái thái.


      nhóm người thấy lão thái thái chỉ cần nghe cùng hai đứa bé có liên quan liền vui mừng, suy nghĩ hồi liền hiểu lão thái thái đối với Nhược Vi đứa cháu dâu này rất xem trọng, cho dù phải, ít nhất đối với Nhược Vi sanh hai cái đứa bé này cũng rất xem trọng, những trong lòng những phụ nhân này cũng bắt đầu tính toán.


      Tiệc đầy tháng chu toàn cùng mọi người cũng qua , dĩ nhiên đồng thời Nhược Vi cũng nhận được đống lớn ánh mắt ước ao ghen tị, chỉ là Nhược Vi quan tâm đến, dù sao người ta ước ao ghen tị bất kế là người hay là vật của mình, Nhược Vi biết mình có cái gì tốt để quan tâm, ăn no có chuyện làm mới có thể quan tâm những thứ này.


      Dĩ nhiên cũng nhận được rất nhiều lễ vật, lễ vật quý trọng nhất nhiều nhất chính là do mấy vị mợ Cố Gia đưa và ở Nhược Thủy Sơn Trang thời gian mới hồi kinh.


      Trong khoảng thời gian này Nhược Vi và mấy vị mợ chung sống rất tốt, tình cảm tồi, lúc chia tay Nhược Vi rất đành, mẹ chồng Nhược Vi còn thú vị bảo Nhược Vi dứt khoát theo hồi kinh làm Nhược Vi thẹn thùng thôi.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :