1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

TIỂU THÔN CÔ ĐEM THEO BÁNH BAO TUNG HOÀNH THIÊN HẠ - THƯỢNG QUAN NINH (198 CHƯƠNG + 1PN)

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 172



      Sau khi Nhược Vi đến nhà Thượng Quan phu nhân xem kịch về Kinh Thành lại nổi lên tin đồn : Thiếu phu nhân của Hiên Viên gia dung mại như hoa nên mới được Hiên Viên Đại Thiếu Gia nhìn trúng.


      Quá đáng hơn là có người : Thiếu phu nhân Hiên Viên gia chỉ có bộ dạng là đẹp mắt chứ chữ bẻ đôi cũng biết, cầm kỳ thi họa cũng thông.


      Nhược Vi lòng cảm thấy người truyền mấy lời này ra quả là có sức tưởng tượng.


      Lúc mới nghe tin đồn nàng cũng rất tức giận. Tại sao lại có người muốn tổn hại đến thanh danh của nàng chứ. Nhưng mà nàng lại nghĩ tại sao lại phải tức giận vì chuyện đâu chứ.


      Nhược Vi lo lắng vì mấy tin đồn này, nàng chỉ lo mấy vị trưởng bối có cái nhìn tốt về nàng. Cũng may là từ khi tin đồn xuất , Lão thái thái và lão thái gia cũng đối xử với nàng như xưa.


      Chỉ cần người trong nhà quan tâm đến những lời đồn đãi bên ngoài nàng cũng cần phải lo lắng.


      Hiên Viên gia chưa từng tin vào những lời đồn nhảm, họ cũng nhàm chán đến độ chứng minh lời đồn. Người thông minh làm cái chuyện ngu xuẩn này. Hơn nửa tháng sau, mọi chuyện cũng trở lại bình thường. Kinh Thành lại có chuyện nóng hổi hơn để bàn tán. Nhược Vi cũng thở phào nhõm.


      Hiên Viên Hạo vẫn luôn an ủi Nhược Vi là nên quan tâm đến chuyện này. Người trong nhà vì những lời đồn nhảm mà ghét bỏ nàng.


      Bản thân Nhược Vi cũng quan tâm đến mấy lời này, nàng chỉ sợ người trong nhà vui. Nếu phu quân của mình vậy nàng cũng suy nghĩ lung tung nữa.


      Những ngày Nhược Vi sống ở đến Hiên Viên gia cũng trôi qua cách nhàng. Mỗi ngày nàng xuống bếp làm cơm ọi người.


      Lão thái thái và lão thái gia hoàn toàn bị tài nấu nướng của Nhược Vi chinh phục. Sau khi ăn thức ăn do nàng làm chuyện mỗi ngày họ mong đợi nhất chính là chuyện Nhược Vi có thời gian xuống bếp. Có như vậy họ mới thỏa mãn được cái miệng của mình chứ.


      Chung sống càng lâu tính nết trẻ con của hai trưởng bối lại càng lộ ra ngoài. Nhược Vi cảm thấy càng thêm thân thiết với họ, giống như là nàng sống chung với quái lão đầu vậy.


      Có lúc Nhược Vi thể xuống bếp hai người lại bóng gió, phải thức ăn do Nhược Vi làm ăn cơm. Nhược Vi cũng phải cúi đầu chào thua hai người này.


      Chỉ là nhờ vậy mà sức khỏe của hai người cũng càng ngày càng tốt hơn. Nếu Nhược Vi có thời gian nàng làm dược thiện tẩm bổ cho hai trưởng bối.


      Bởi vì lão thái thái và lão thái gia rất thích thức ăn của Nhược Vi nên nàng hỏi thử xem hai người có muốn cùng đến Liễu gia trang . Đương nhiên là hai người hớn hở đồng ý cái rụp.


      Sớm biết như vậy nàng suy nghĩ nát óc rồi, cứ lấy thức ăn ra dụ dỗ là xong.


      Dù sao nàng cũng rất vui, vì tài nấu nướng của mình được mọi người công nhận.


      Sau khi thành thân, mỗi ngày Nhược Vi bồi lão thái thái chuyện, xuống bếp làm đồ ăn ọi người, thỉnh thoảng giải quyết công việc của Liễu gia. Thỉnh thoảng mang theo hai tiểu bánh bao thăm Quái lão đầu.


      Chớp mắt cái sắp tới năm mới, tết năm nay có ý nghĩa đặc biệt với Hiên Viên gia.


      Rốt cuộc cháu đích tôn của Hiên Viên gia cũng thành thân, mấy vị trưởng bối rất vui vẻ. Hơn nữa còn có người năm nay Hiên Viên gia đại cát đại lợi.


      Giờ này năm ngoái Nhược Vi còn bận bụi lo chuyện ở Liễu gia thôn. Năm nay lại là vợ người ta rồi.


      Tết năm nay Liễu gia trang cũng vận chuyển rau dưa đến Hiên Viên gia. Nàng cam đoan nhà nào có thể thiếu chứ Hiên Viên gia thể nào thiếu được.


      Tết năm nay Nhược Vi đích thân xuống bếp nấu nướng.


      Nhược Vi dụng tâm lên thực đơn, căn cứ vào khẩu vị của mỗi người mà điều chỉnh.


      Ba ngày trôi qua nhanh, hôm nay là ba mươi rồi, Hiên Viên phủ dưới đều náo nhiệt, ai cũng mặc đồ mới, cười tươi như hoa.


      Nhược Vi cảm thấy rất vui, gặp ai nàng cũng cười tươi chào hỏi. Sau đó người làm trong Hiên Viên phủ đều thiếu phu nhân đối với người làm rất hòa thuận, cũng bắt bẻ người khác. Người làm trong phủ càng lúc càng thích Nhược Vi.


      Quái lão đầu thích khí gia tộc nhưng vì Nhược Vi nên ông cũng đến Hiên Viên phủ mấy lần. Vốn là Quái lão đầu cũng thích chỗ này nhưng sau khi trò chuyện với Lão Thái Gia hai người lại trở thành bạn tri kỷ. Số lần Quái lão đầu đến Hiên Viên phủ cũng nhiều hơn trước.


      Lễ mừng năm mới sắp tới, Nhược Vi nghĩ đến Quái lão đầu thể cùng nhau lễ mừng năm mới, tâm tình có chút trở nên u buồn, Hiên Viên hạo phát Nhược Vi là thích hợp hậu, hỏi thăm Nhược Vi thế nào vui.


      Hiên Viên Hạo biết Nhược Vi vì chuyện của quái Lão đầu mà buồn phiền muốn đánh cái vào cái mông của nàng. Nha đầu này có chuyện gì cũng giấu trong lòng.


      Hiên Viên Hạo bất đắc dĩ thở dài, chỉ cần với Lão Thái Gia tiếng với mối quan hệ giữa Lão Thái Gia và Quái lão đầu chuyện này nhất định thành công. Dù sao để quái lão đầu mình cũng ổn.


      Vốn là Nhạc tiên sinh tính đón năm mới với Quái lão đầu. Nhưng sau đó ông lại nhận được phong thư, ông là có chuyện quan trọng phải làm nên mang Nhạc phu nhân và Tiểu Tình rời . Ông nhắn lại là trực tiếp quay lại Liễu gia thôn nên có gì về đó lại tiếp. Nhược Vi với Hiên Viên Hạo là có thể với Lão Thái Gia đón Quái lão đầu về đây đón Tết .


      Nếu quái lão đầu có thể cùng đón năm mới với nàng còn gì bằng. Mấy năm qua, quái lão đầu luôn xuất trong cuộc sống của nàng. Nếu năm nay có ông nàng cảm thấy yên lòng.


      Cũng may là Hiên Viên Hạo an ủi Nhược Vi, sau đó lại cùng nàng chuyện với lão thái gia.


      Lão Thái Gia vừa nghe Nhược Vi liền vung tay đồng ý. Bây giờ quan hệ giữa hai người có thể là rất tốt.


      Sau khi Nhược Vi nhận được xác nhận của Lão Thái Gia liền cho người thông báo cho Quái lão đầu. Hôm sau Quái lão đầu đến báo danh tại Hiên Viên Phủ.


      Thụy Ca và Đào Đào nhìn thấy Quái lão đầu cũng rất vui mừng.

    2. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 173



      Đêm ba mươi, bởi vì điểm tâm do phòng bếp của Thẩm Trúc viên làm, mà chỉ có lúc ăn cơm tối người nhà mới tụ lại chỗ dùng cơm, nên hôm nay Nhược Vi chỉ cần trông nom bữa cơm tối kia là được.


      Buổi sáng, điểm tâm cùng với thường ngày sai biệt lắm, cũng nhiều lắm bởi vì hôm nay là đêm ba mươi, nên cũng bỏ bớt mấy thứ.


      Sau khi dùng qua điểm tâm, Nhược Vi dẫn Thụy Ca cùng Đào Đào Vinh Thọ đường thỉnh an, sau đó chính mình trở lại trong sân để khen thưởng ấy người làm trong viện của mình.


      Thẩm Trúc viên, tính cả Nhược Vi cùng Hiên Viên Hạo là hai chủ tử, tổng cộng cũng chừng hai mươi người. Bốn nha hoàn cận thân của Nhược Vi cũng nhận tiền tháng của nhất đẳng nha hoàn. Mặt khác, Thẩm Trúc viên còn có bốn nhị đẳng nha hoàn, tám tam đẳng nha hoàn, mấy ma ma làm việc vặt, trong phòng bếp còn có hai ma ma nấu cơm, hai người quản phòng bếp này là ma ma hầu hạ Hiên Viên Hạo từ , Nhược Vi cũng quan sát nhân phẩm của các nàng, cảm thấy còn có thể, mới phóng tâm đem phòng bếp giao cho hai người quản.


      Sau khi Nhược Vi xử lý chuyện tình của Thẩm Trúc viên ràng xong cũng đến lúc dùng cơm trưa. Nhược Vi cùng Hiên Viên Hạo dùng bữa cơm trưa tại viện của chính mình, rồi tách ra làm chuyện riêng của mình.


      Hiên Viên Hạo đến thư phòng của Hiên Viên Kiệt giúp tay. Nhược Vi cũng biết hai cha con này có chuyện gì phải làm, nghĩ nghĩ rồi mang theo mấy người Xuân Phân phòng bếp.


      Thời điểm đến phòng bếp, quản phòng bếp là Kim ma ma chờ Nhược Vi tại đó rồi, bởi vì Nhược Vi kêu Thu Phân tới trước cho phòng bếp biết. Hơn nữa, ở Hiên Viên gia, Nhược Vi là thiếu phu nhân rất được cưng chìu, cho nên người ở phòng bếp dám đối với Nhược Vi bất kính.


      Quan trọng hơn là tại cả Hiên Viên phủ đều biết thiếu phu nhân có tài nấu nướng rất tốt. Bây giờ, lão thái thái cùng lão thái gia ngày ăn thức ăn do cháu dâu làm cả người thoải mái. Bởi vậy người ở phòng bếp nịnh bợ Nhược Vi còn kịp, nào dám cùng vị thiếu phu nhân có núi dựa lớn này đối nghịch, đó phải là ngại sống lâu sao.


      Đây là lần đầu tiên Nhược Vi tới phòng bếp, trước kia đều là nàng làm thức ăn ở phòng bếp , rồi để cho Xuân Phân cùng Hạ Chí đưa đến Vinh Thọ đường.


      Hôm nay đến phòng bếp làm cũng bởi vì Nhược Vi cảm thấy diện tích bên trong phòng bếp lớn hơn chút, cũng tốt ình thi triển bản lĩnh, ở trong phòng bếp bếp lò quá ít, nhất thời làm xong những món ăn thực đơn .


      Nhược Vi vào phòng bếp, quét nhìn bốn phía cái, hơi gật đầu, thầm nghĩ vệ sinh cũng tệ lắm, cũng biết những thứ khác thế nào.


      Người làm ở phòng bếp thấy Nhược Vi vào phòng, có chút khẩn trương đứng ở đó, chỉ sợ Nhược Vi có cái gì hài lòng, đến lúc đó tốt…thiếu phu nhân mà tốt cái gì rất nhanh truyền tới Vinh Thọ đường, đến lúc đó những người ở phòng bếp này phải chịu phạt rồi.


      " sạch , tệ, phòng bếp quản là vị nào, đứng ra ta xem chút." Nhược Vi nhìn kỹ phòng bếp cái, phát có gì dễ gây bệnh, vẫn tính là có thể, khó có được mà khen ngợi câu.


      "Đa tạ thiếu phu nhân khích lệ, đây là việc nô tỳ nên làm, nô tỳ là Kim ma ma, chuyên quản lý tất cả các vụ của phòng bếp." Nhược Vi nghe xong câu này, cũng cảm thấy tệ, mà giọng này làm cho người ta có loại cảm giác từ địa ngục đột nhiên lên tới thiên đường, làm cả người thoải mái cực kỳ.


      "Làm tệ, cũng cần khiêm tốn, hôm nay làm cơm tất niên thể sơ suất, mọi người cần phải cẩn thận, đến lúc đó mấy vị trưởng bối hài lòng, ta dĩ nhiên kêu mẫu thân khen thưởng cho các ngươi nhiều chút." Nhược Vi ôn hòa , khiến cho người nghe như tẩm gió xuân .


      "Dạ, thiếu phu nhân, tụi nô tỳ nhất định làm việc tốt."


      Kế tiếp, Nhược Vi mặc tạp dề tự chế vào. căn bản, y phục được tạp dề che lại bên trong nên cũng cần lo lắng làm dơ y phục. Điều này khiến những nha hoàn, ma ma làm ở phòng bếp hâm mộ thôi, dù sao những người này cũng chỉ có thể hâm mộ cái mà thôi, bởi đây chính là đồ đặc biệt của Nhược Vi.


      Mặc dù Vi các cũng có bán tạp dề, nhưng những đồ Nhược Vi dùng đều là độc nhất vô nhị. Nhược Vi thích dùng đồ giống với người khác, đây coi như là loại thích sạch .


      Đây phải là lần đầu tiên mấy người Xuân Phân bồi Nhược Vi xuống bếp, nên việc ăn ý với nhau càng cần phải , chỉ cần cái ánh mắt của Nhược Vi, mấy nha đầu này liền biết Nhược Vi muốn làm gì.


      Người ở phòng bếp cũng giúp được Nhược Vi nhiều, chủ yếu là giúp việc vặt mà thôi, bởi phần lớn người trong phủ đều chuẩn bị cho bữa cơm tất niên. Năm nay Hiên Viên phủ bởi vì chuyện vui của Nhược Vi cùng Hiên Viên Hạo, nên lão thái thái đặc biệt dặn dò, những người làm trong phủ có thêm món ăn trong bữa cơm tất niên.


      Tin tức này khiến cho những người làm trong phủ sướng đến phát rồ. Hiên Viên phủ lâu có chuyện vui, lần này mọi người đều có thể dính được chút ánh sáng của vị thiếu phu nhân này rồi.


      Bữa cơm tất niên này, Nhược Vi làm đủ các loại, bay bầu trời, bơi trong nước, chạy đất, tất cả đều được đưa bàn, mọi thứ câu toàn, sắc hương vị đều có đủ. Có thể cơm tất niên năm nay phong phú cực kỳ.


      Nhược Vi lòng tràn đầy vui mừng ở phòng bếp chuẩn bị cơm tất niên. Còn trong thư phòng, Hiên Viên Hạo cùng Hiên Viên Kiệt, hai cha con ngồi đối diện nhau, nét mặt hai người đều rất nghiêm túc, bàn sách bày cái ngọc bội, ngọc bội kia vừa nhìn cũng biết chính là ngọc thượng hạng chế thành.


      "Phụ thân, tại giao quyền quản gia cho nhi tử, có phải là hơi sớm chút hay ?" Hiên Viên Hạo nhíu mày, nhìn phụ thân vô lương tâm ngồi đối diện mình, chưa từng thấy qua người làm cha nào mà lại lấn áp con trai mình như vậy. Trước kia đem tất cả sản nghiệp trong nhà đều giao ình xử lý, bây giờ người cha lười biếng này thậm chí ngay cả vị trí gia chủ cũng muốn giao ình, Hiên Viên Hạo bất đắc dĩ nhìn người cha “lòng dạ đen tối” này.


      Mình mới thành thân mà lại ông ta lại tính toán muốn bắt đầu "bóc lột" con trai rồi.


      "Còn sớm sao? Đều người thân rồi, cũng nữa, nên gánh vác trách nhiệm của con , về sau ta cùng mẫu thân con phải nhờ nhi tử như con nuôi rồi." Hiên Viên Kiệt rất tiêu sái nhìn Hiên Viên Hạo , thiếu chút nữa đem Hiên Viên Hạo tức chết.


      Hôm nay là đêm ba mươi có được hay , người cha vô lương như lại dám vào hôm nay mà tính toán mình, Hiên Viên Hạo cảm thấy mình cần phải tìm mẹ cáo trạng mới được.


      "Nhi tử xin hỏi phụ thân vĩ đại, ngài là bao nhiêu tuổi tiếp nhận vị trí gia chủ, nhi tử muốn hướng ngài học tập chút!" Hiên Viên Hạo khiêu khích nhìn Hiên Viên Kiệt. Hiên Viên Hạo biết tổ phụ mình có hư hỏng như cha mình, sớm như vậy đem vị trí gia chủ giao ra.


      "Ặc, tiểu tử thúi, ngươi còn dám cùng trưởng bối tranh luận." Hiên Viên Kiệt nhìn con trai nhanh mồm nhanh miệng có chút thẹn quá thành giận.


      "Phụ thân, phụ thân đại nhân, lão nhân gia, người lớn chấp nhặt lỗi lầm của người , tha thứ cho nhi tử !" Hiên Viên Hạo gọi phụ thân, giọng điệu là lạ.


      "Hừ, dù sao năm nay vị trí gia chủ cũng giao cho ngươi, ngươi có đồng ý hay kết quả cũng như vậy thôi." Hiên Viên Kiệt trợn mắt nhìn Hiên Viên Hạo cái .


      "Phụ thân, vậy vừa rồi người còn những lời vô nghĩa như vậy để làm gì, người tính đùa giỡn con trai của người à." Hiên Viên Hạo muốn liếc mắt xem thường, thiệt là lãng phí nước miếng của mình, thua thiệt.


      Nhược Vi ở phòng bếp bận rộn mấy canh giờ, cuối cùng cũng chuẩn bị xong bữa cơm tất niên. Trong phòng bếp, hương thức ăn lan tỏa khiến cho những người làm ở phòng bếp nhịn được muốn chảy nước miếng.


      Trong khoảng thời gian này, trong phủ truyền tin đồn thiếu phu nhân có tài nấu nướng tốt, nhưng phần lớn mọi người chỉ là nghe người khác , thuận miệng cùng nhau , làm thành nhiều chuyện tán gẫu, cũng ai tin là tài nấu nướng của Nhược Vi tốt.


      tại mọi người chính mắt thấy, đều cảm thấy tài nấu nướng của thiếu phu nhân đúng là tốt còn gì để , có lẽ so ngự trù cũng kém.


      Sau khi hết bận ở phòng bếp, Nhược trở về viện của mình. Ở phòng bếp như thế nào nữa cũng dính khói dầu, Nhược Vi tính toán về Thẩm Trúc viên trước để tắm thay quần áo khác, bằng rất khó chịu.


      Nhược Vi nhanh chóng tắm rồi thay quần áo mới, liếc nhìn đồng hồ cát ngăn tủ, Nhược Vi biết thời gian cũng còn sớm, vội vàng chạy tới Vinh Thọ đường, khiến trưởng bối chờ mình ăn cơm tốt.


      Thời điểm Nhược Vi đến Vinh Thọ đường, thấy Hiên Viên Hạo cùng cha chồng đều ở đây, nghĩ thầm đêm ba mươi còn có chuyện gì quan trọng mà phải bận rộn đến bây giờ.


      Thụy Ca, Đào Đào và mẹ chồng cùng lão thái thái chuyện phiếm. Hai người bị hai tiểu tử kia chọc đến mặt đều là nụ cười. Nhược Vi nhìn hai huynh đệ cái, biết lại cho lão thái thái cùng mẹ chồng chuyện gì buồn cười nữa rồi. Nhược Vi hoàn toàn biết Đào Đào từ đâu lại biết những chuyện xưa vừa thông tục dễ hiểu lại khôi hài, mỗi lần kể cho lão thái thái nghe liền làm cho lão thái thái cực kỳ vui vẻ.


      Nhược Vi có lúc biết tính tình của ba tỷ đệ tại sao lại khác nhiều như vậy. Tính tình của mình có chút làm người khác thích, người bình thường rất khó đến gần, Thụy Ca lại thành thục quá sớm, cả người rất lão thành, mà Đào Đào khỏi quá hoạt bát, khiến Nhược Vi có chút bất đắc dĩ.


      Cũng may tình cảm của ba tỷ đệ so với bất luận kẻ nào cũng tốt hơn, đối với điểm này Nhược Vi vẫn là rất hài lòng. Hai người đệ đệ là người thân mà cả đời Nhược Vi muốn bảo vệ, Nhược Vi cho phép bất luận kẻ nào khi dễ hai tiểu tử kia.


      Quái lão đầu cùng lão thái gia hai người còn đánh cờ. Nhược Vi tỏ ra rất bất đắc dĩ, thầm nghĩ hai người này đúng là vừa thấy mặt là liền cam tâm.


      Lão thái thái cùng Cố Thanh Liên thấy Nhược Vi tới rất vui mừng, biết còn tưởng rằng lão thái thái cùng mẹ chồng rất lâu thấy Nhược Vi, điều này làm Nhược Vi cảm thấy trong lòng ấm áp.


      Lão thái thái hướng Nhược Vi vẫy vẫy tay. Nhược Vi đem áo choàng người cởi xuống đưa cho Xuân Phân, tới trước mặt hai người. Lão thái thái thương tiếc sờ sờ tay Nhược Vi, thấy tay Nhược Vi có chút lạnh, vội đem lò sưởi trong tay mình đưa cho Nhược Vi, khiến tay Nhược Vi ấm áp hơn. Nhược Vi đối với động tác sờ tay mình của lão thái thái rất là cảm động.


      Bởi vì chỉ có lòng quan tâm người mới có thể làm ra động tác tự nhiên như thế. Giờ phút này trong lòng Nhược Vi so với ăn mật còn ngọt hơn.


      "Cám ơn tổ mẫu, Nhược Vi lạnh, mới từ Thẩm Trúc viên tới, còn có chút nóng!" Nhược Vi cảm tạ lão thái thái .


      Khi Nhược Vi cùng lão thái thái chuyện hai cha con Hiên Viên Hạo trước sau tới. Nhược Vi thấy sắc mặt của Hiên Viên Hạo có chút tốt, mà sắc mặt của cha chồng lại vô cùng nhõm, Nhược Vi nghĩ hai cha con này mới vừa rồi phải là gây gổ chứ!


      Mọi người đến đông đủ, sắc trời cũng sớm, đúng lúc ăn cơm tất niên rồi, Nhược Vi kêu người đem thức ăn lên. Bữa cơm tất niên này Nhược Vi tốn rất nhiều tâm huyết, đều là đồ tốt hơn, vừa nhìn liền biết ngon hay rồi.

    3. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 174



      Rất nhanh, bàn cơm bày đầy thức ăn ngon. Lão thái thái cùng lão thái gia nhìn thấy những thức ăn ngon này hai mắt sáng lên, có rất nhiều món ăn mà mình thích ăn, hai người đều cảm thấy cháu dâu Nhược Vi này hiểu chuyện, làm nhiều món ăn mình thích ăn như vậy.


      ra những người ngồi ở đây hai mắt đều sáng lên, dĩ nhiên trừ Nhược Vi là người động thủ ra, những người khác đều hận thể đem mâm thức ăn giấu cho người khác ăn.


      Nhìn bề ngoài cũng thấy được là rất ngon, hơn nữa mùi thức ăn nồng nặc, vô cùng mê người, dù là người có khẩu vị, cũng chỉ muốn phải ăn nhiều chút.


      Nhược Vi kêu Xuân Phân đem rượu mà mình ủ lên. Quái lão đầu vừa thấy nhất thời hai mắt lóe sáng, hận thể đem vò rượu giấu vào trong ngực.


      Nhược Vi nhìn mà buồn cười dứt. Quái lão đầu vẫn như thế, thích uống rượu mình ủ. Chỉ là ở kinh thành mấy ngày này quả làm khó Quái lão đầu rồi, người trời sanh tính câu nệ lại vì người phải cháu ruột của mìmh mà kìm nén ở phía cái địa phương chật hẹp này lâu như vậy.


      Sau này phải bồi thường cho Quái lão đầu vài hũ rượu ngon . Nhược Vi tin tưởng Quái lão đầu rất vui lòng tiếp nhận bồi thường của mình.


      Lão Thái Gia cũng nghe Quái lão đầu qua cháu dâu của mình ủ rượu uống rất ngon..., tại lại thấy Quái lão đầu bộ dáng bỏ được, nên càng tò mò với vò rượu mà Quái lão đầu ôm trong ngực.


      "Tổ phụ, thân thể của ngài thích hợp uống quá nhiều rượu, cháu dâu ủ loại rượu có nồng độ thấp, có thể dưỡng thân."Nhược Vi kêu Hạ Chí cầm vò rượu chuẩn bị cho lão thái gia lấy ra.


      "Ha ha, vẫn là cháu dâu hiếu thuận." Lão thái gia thấy cũng có phần của mình rất là vui mừng. Lão thái gia cũng biết thân thể mình thích hợp uống nhiều rượu, tại Nhược Vi tỉ mỉ chuẩn bị loại rượu có thể dưỡng sinh, lão thái gia vừa có thể nếm mùi rượu mà lại làm hư thân thể, dĩ nhiên là vui mừng.


      "Tổ phụ, tôn nhi hiếu thuận sao?" Hiên Viên Hạo ê ẩm hỏi câu, nghĩ thầm tại người trong phủ toàn bộ đều bị Nhược Vi thu mua. Nếu là ngày nào đó Nhược Vi cùng mình náo mâu thuẫn, chừng tất cả mọi người đứng về phía Nhược Vi, nhưng mà đối với việc thê tử của mình có thể cùng người nhà mình chung sống tốt như vậy, nội tâm Hiên Viên Hạo vẫn rất vui mừng, có thể lấy được thê tử tốt như Nhược Vi là phúc khí của .


      "Cũng hiếu thuận, cũng hiếu thuận" Lão thái gia vui vẻ , thấy tổn tử trước kia luôn lạnh lẽo nay lại biết nũng nịu, làm lão thái gia rất vui vẻ.


      "Cháu dâu a! Mẹ ngươi cũng thích uống rượu, cũng biết ở chỗ của ngươi có loại rượu thích hợp để mẹ ngươi uống hay ." Lão thái thái ràng là muốn uống rượu, lại kéo con dâu mình xuống nước. Cố Thanh Liên nghe lời của lão phu nhân xong khóe miệng giật giật.


      "Tổ mẫu, cháu dâu còn tưởng rằng người cũng thích uống rượu, cũng cũng chuẩn bị cho người! Xem ra là người thích...!!! Vậy cháu dâu đành đem cho phần của người đưa ẫu thân vậy." Nhược Vi theo lời của lão phu nhân .


      " sao? ra ta thấy mẫu thân ngươi cũng ưa thích nên…." Lão thái thái có chút lúng túng , nha đầu này còn định trêu ghẹo mình đây, xem ra về sau trước mặt nha đầu này mình đúng là có gì uy tín gì rồi.


      "A, hoá ra là như vậy a! Là cháu dâu ngu dốt, vậy đem cốc cho người cùng mẫu thân." Nhược Vi thấy chuyện biến tốt nên cũng k nữa, bởi nữa có thể tốt.


      "Uh, rượu mà Nhược Vi ủ cũng lâu con dâu có uống, mẫu thân đợi lát nữa phải nếm thử chút, tay nghề chưng cất rượu của Nhược Vi cũng kém." Cố Thanh Liên hoài niệm , lão thái thái nghe xong trong lòng ngứa ngáy hơn, chờ nha đầu đem cốc đưa lên.


      ra rượu Nhược Vi sớm chuẩn bị tốt, chỉ là làm cho người ta hâm nóng ở phòng bếp. Lão thái thái lớn tuổi nhưng cũng là nữ nhân, Nhược Vi đặc biệt cất cho lão thái thái uống loại rượu làm cho cơ thể ấm áp, mùa đông còn có thể khiến thân thể nóng lên chút, đối với tuổi của lão thái thái mà là tốt nhất .


      Rượu chuẩn bị cho Cố Thanh Liên cùng lão thái thái hiệu dụng cũng sai biệt lắm, chỉ là mùi rượu giống nhau mà thôi, đều là mùi vị của mình thích.


      Người ở phòng bếp rất nhanh đem rượu hâm nóng đưa tới. Thu Phân từ trong tay người ở phòng bếp nhận lấy rượu đưa cho Nhược Vi, Nhược Vi đứng dậy rót cho lão thái thái trước, sau đó rót ẹ chồng, rồi mới về vị trí của mình ngồi xuống.


      Lão thái thái uống rượu mà cháu dâu đặc biệt vì mình chuẩn bị, trong lòng cực kỳ ngọt ngào, suy nghĩ thấy cháu dâu này là hiếu thuận, so với cháu dâu nhà người ta còn tốt hơn.


      Thụy Ca cùng Đào Đào hôm nay cũng được cho phép uống vài ly rượu, chỉ là thể uống quá nhiều, tiểu hài tử uống rượu hại thân, Thụy Ca sao, Đào Đào cực kỳ thích uống rượu, là tiểu quỷ tửu. Thời điểm ở Liễu gia thôn, Đào Đào thường cùng Quái lão đầu hai người trộm rượu mà Nhược Vi đặt ở trong hầm rượu để uống.


      Nhược Vi đối mặt với hành động của hai người rất là bất đắc dĩ, bởi vì hai người sau khi bị phát đều là vẻ mặt đúng lý hợp tình, hơn nữa Nhược Vi biết rượu mình ủ dù có uống nhiều cũng tổn thương thân thể, mới thường đối với hành động của hai người mắt nhắm mắt mở.


      Dĩ nhiên Nhược Vi cũng chuẩn bị rượu ngon cho hai cha con Hiên Viên Hạo. Khẩu vị hai cha con cũng sai biệt lắm, Nhược Vi mỗi lần chuẩn bị thức ăn đồ uống đều là mỗi loại hai phần.


      Người nhà cười cười ăn bữa cơm đoàn viên, thỉnh thoảng Đào Đào ra mấy câu khôi hài, trêu chọc lão thái thái cười ha ha, Hiên Viên phủ năm nay trôi qua rất tốt.


      Ăn cơm tất niên xong, còn phải gác đêm, Nhược Vi sợ nhàm chán, nên sớm chuẩn bị mạt chược, tất cả mọi người đều tò mò nhìn đồ mà Nhược Vi lấy ra.


      Nhược Vi kiên nhẫn tỉ mỉ cách chơi mạt chược ọi người nghe, mọi người sau khi nghe xong, đều xoa tay muốn chơi thử.


      Bởi vì là bốn người cùng chơi, mà Nhược Vi chỉ chuẩn bị bộ mạt chược, cho nên tiểu bối thể làm gì khác hơn là nhường cho trưởng bối chơi trước, lão thái gia cùng Quái lão đầu đều rất tự giác tìm chỗ ngồi xuống.


      Lão thái thái cũng hào hứng bừng bừng ngồi xuống, dĩ nhiên, ái thê như Hiên Viên Kiệt chắc chắn cùng phu nhân tranh giành, những người khác mang cái băng ghế ngồi ở bên cạnh nhìn xem chơi như thế nào. Mặc dù Nhược Vi rất ràng, nhưng là dù sao trước đây cũng chưa từng chơi qua, nên nghe cũng vô dụng.


      Lúc chơi ván thứ nhất, tất cả mọi người tay chân có chút gò bó, quy củ lúc nhớ lúc quên, lão thái thái cùng lão thái gia thỉnh thoảng còn trêu chọc mấy câu.


      Sau mấy vòng chơi mấy người chơi cũng khí thế ngất trời, người ngồi ở bên quan sát cũng ồn ào theo, xem ai chơi tốt bên lo lắng, điển hình là hoàng đế chưa vội mà thái giám vội.


      Đợi mọi người chơi quen tay, Nhược Vi lại đề nghị nên chơi điểm thắng thua, thua cho bạc, Nhược Vi tin tưởng mọi người cũng vui lòng, như vậy chơi mới có sức lực.


      Bởi vì như vậy, năm mới trôi qua có tư vị, lão thái thái cùng lão thái gia cuối cùng cũng được hưởng thụ như người bình thường, hưởng thụ thiên luân chi nhạc rồi.


      Hết đêm, thắng tiền nhiều nhất là hai "nữ tướng". Lão thái thái vui mừng thể tả, làm lão thái gia tức đến trợn mắt thở phì phò, Quái lão đầu có thua bao nhiêu, lão thái gia thua nhiều nhất, Cố Thanh Liên dưới giúp đỡ của Hiên Viên Kiệt cũng thắng ít.


      Lão thái thái tâm tình tốt, đem bạc thắng được thưởng cho Thụy Ca cùng Đào Đào, Đào Đào vui mừng đống lời tốt, khiến lão thái thái cực kỳ vui vẻ.


      Hiên Viên phủ năm mới bởi vì có Nhược Vi ở đây mà nhiều tiếng tiếng cười, nụ cười mặt của lão thái thái cùng lão thái gia so với quá khứ ràng càng nhiều hơn.


      Bất tri bất giác, Nhược Vi gả vào Hiên Viên phủ mấy tháng. Mấy tháng này Nhược Vi trôi qua rất vui vẻ, đời trước là nhi như nàng, bây giờ lại có thể cảm nhận được người nhà ấm áp.


      Mấy vị trưởng bối đều rất cưng chiều nàng, đối với hai người đệ đệ cũng rất tốt. Nhược Vi biết đây là mấy vị trưởng bối lòng đem Thụy Ca cùng Đào Đào làm người nhà mới có thể đối xử như vậy.


      Đại niên mùng hai, Nhược Vi theo mẹ chồng đến nhà ngoại Cố Gia của Hiên Viên Hạo. Cố Gia môn đều là người đọc sách, là chân chánh thư hương thế gia, trong nhà tàng thư rất phong phú. Nhược Vi qua Tàng Thư Lâu, rất đại khí, cửa có người canh giữ. Nhược Vi lúc ấy nghĩ trong lầu này nhất định là có rất nhiều sách giá trị ngàn vàng, muốn đem hai quyển sách thu về.


      Cố gia nhân khẩu đơn giản, đều là đích hệ. Tổ tiên Cố Gia có quy củ là nam tử cho phép nạp thiếp, trừ phi nam tử kia vượt quá ba mươi lăm tuổi mà vẫn chưa có đời sau, mới cho phép nạp thiếp, nhưng chỉ có thể là đàng hoàng, mặt khác, Cố Gia còn có quy củ là nữ tử thể làm thiếp, hai điểm này người nào vi phạm bị đuổi ra khỏi Cố Gia.


      Sau khi Nhược Vi biết Cố Gia có quy củ này, hảo cảm đối với Cố gia phải chỉ là hai điểm, mà là vô cùng có cảm tình, Nhược Vi muốn nhận thức chút vị tổ tiên minh kia của Cố Gia.


      Khụ khụ, có lẽ thể gặp được vị tổ tiên đại nhân minh kia rồi, người ta cũng thiên đường du lịch rồi, Nhược Vi cũng dám tìm.


      Cố Gia là bốn đời đồng đường, ông ngoại bà ngoại của Hiên Viên Hạo cũng còn khoẻ mạnh, thân thể cũng tệ, đối với Nhược Vi, người Cố gia cũng tỏ thái độ hoan nghênh. Nhược Vi cảm thấy Cố Gia đúng là môn phong rất tốt, đáng giá người đời học tập.


      Bởi vì mọi người Cố gia là tâm hoan nghênh Nhược Vi, Nhược Vi cho là mình có thể phải đối mặt với hai người khi dễ thân phận mình, nhưng ngược lại, ngờ còn có người chủ động ra ngoài an ủi nàng, khiến Nhược Vi dở khóc dở cười.


      Vốn Nhược Vi là người thích suy nghĩ nhiều, thái độ người Cố gia như vậy khiến Nhược Vi cảm thấy có thể đem đối phương vạch đến phạm vi là người nhà, người có thể được Nhược Vi công nhận nhiều.


      Cố lão phu nhân còn tặng Nhược Vi món lễ lớn, mấy vị mợ khác cũng tặng Nhược Vi rất nhiều thứ, trả lễ lại, Nhược Vi cũng tặng Cố Gia rất nhiều thứ, trong đó có ít thứ phải có tiền là có thể mua được.


      Cố Gia còn có mấy vị tiểu biểu muội, so sánh với bộ dáng của Nhược Vi cũng hơn khoảng hai ba tuổi, có hai vị biểu tỷ xuất giá, thời điểm chúc tết Nhược Vi may mắn gặp được, mặc kệ là biểu tỷ hay biểu muội đều chung sống rất tốt.


      Mấy vị tiểu biểu muội cũng rất ưa thích cùng Nhược Vi ở chung chỗ. Khi Nhược Vi trở về Hiên Viên phủ, mấy vị tiểu biểu muội còn nỡ mà khóc lên.


      Nhược Vi tặng rất nhiều đồ ấy tiểu nương, lúc đó các nàng mới lưu luyến rời để Nhược Vi rời . Nhược Vi cảm khái, khi nào mình lại được mấy tiểu hài tử hoan nghênh rồi.


      Đại biểu tẩu còn có mấy tháng nữa phải sinh, Nhược Vi tặng đại biểu tẩu mấy phương thuốc an thai, đều là chút dược thiện, phải biết là thuốc có 3 phần độc, Nhược Vi cảm thấy có thể uống thuốc là tốt nhất.


      Để cho đại biểu tẩu mỗi ngày sau khi ăn xong ở trong sân mấy vòng, như vậy có lợi cho sinh sản, lại tặng gốc cây nhân sâm trăm năm cho đại biểu tẩu, đến lúc sinh sản có thể dùng tới. Lại về sau đúng là có công dụng, cứu Mạc Vân nhi (thê tử của Cố Tiêu, đại biểu tẩu của Hiên Viên Hạo) mạng.

    4. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 175



      Sau khi từ Cố Gia trở về, Nhược Vi lại lục tục theo bà bà đến rất nhiều nhà xem cuộc vui thưởng mai, đây đều là thủ đoạn xã giao tạo gắn bó.


      Nhược Vi cũng từ trong miệng Hiên Viên Hạo biết, cha chồng muốn đem vị trí gia chủ giao cho phu quân mình, cách khác về sau cái nhà này phải nhờ vào bọn họ chống lên rồi.


      Nhược Vi theo bà bà cùng nhau tham gia nhiều bữa tiệc như vậy, dĩ nhiên cũng là có thu hoạch của mình, ít nhất tại Kinh Thành còn có người dám truyền ra lời đồn đãi Hiên Viên phủ thiếu phu nhân biết chữ.


      Phải biết Nhược Vi tham gia từng bữa tiệc kia, đều hứng chịu tới các loại gây khó khăn, nhưng đều bị Nhược Vi dễ dàng hóa giải, phải biết Nhược Vi cũng phải là quả hồng mềm gì, đưa tới cửa để cho người ta bóp.


      Những thứ phu nhân tiểu thư kia thấy Nhược Vi phải dễ dàng như vậy bị người khi dễ, lá gan cũng lớn hơn trước, có vài người thấy Nhược Vi mặc dù là người làng quê, nhưng lại năng tầm thường, lại xinh đẹp, khiến rất nhiều ghen tỵ dứt, cho nên mới lần lượt khiêu khích gây khó khăn cho Nhược Vi.


      Cho nên lòng ghen tỵ của phụ nữ là rất đáng sợ, nên khinh dịch đắc tội phụ nữ, chỉ là cái loại đó cố tình gây , cũng thể phóng túng mặc kệ, đánh rắn muốn đánh bảy tấc.


      Nhưng phải tất cả mọi người đều là người xấu, Nhược Vi ở trong bữa tiệc cũng kết giao được mấy người bạn tốt, đều là nhưng sợ thế tục, cùng tuổi với Nhược Vi, hơn nữa còn là nhưng năm nay phải xuất giá. Cố Gia cửa miệng.


      Nhược Vi còn tặng họ mỗi người phần quà tặng, bởi vì khi các nàng thành than, thời gian đó Nhược Vi trở về Liễu gia thôn rồi, cho nên liền trước đưa quà tặng cho các nàng.


      Mấy người biết Nhược Vi lâu nữa phải trở về Liễu gia thôn, cũng chuẩn bị quà tặng đưa cho Nhược Vi, mấy người này cũng coi Nhược Vi là bằng hữu duy nhất ở thời đại này.


      Cùng Nhược Vi quan hệ than thiết tổng cộng có ba , là nhà Hàn Lâm Học sĩ, thứ nữ dòng chính Tư Đồ Lan, là tính tình rất hoạt bát lại ưa thích bênh vực kẻ yếu; người khác là nhà Thượng Thư, trưởng nữ Mộ Tử Huyên, tính tình mặc dù ôn hòa nhưng cũng là người có chủ kiến; còn có chính là Cố gia đại biểu muội Cố Nhã Lan, có tri thức hiểu lễ nghĩa, thích nhất những người thích ở sau lưng xấu người khác.


      Cố Nhã Lan cùng Mộ Tử Huyên vốn là bạn tốt, Cố Nhã Lan từ ca ca Cố Khải nơi đó nghe qua rất nhiều chuyện của Nhược Vi, cho nên đối với Nhược Vi tò mò, cũng cùng bạn tốt trong khuê phòng Mộ Tử Huyên đề cập tới chuyện Nhược Vi, hai người đối với Nhược Vi là có chút bội phục, sau khi gặp qua bản thân Nhược Vi, hai người càng thêm kính nể Nhược Vi phát ra từ nội tâm, nghe ai xấu Nhược Vi, so sánh với bản nhân còn sức sống, hận được đem miệng của những người xấu đoa vá lại.


      Mà Tư Đồ Lan là Nhược Vi ở đường có lần giúp nàng, Nhược Vi lúc ấy là có để ở trong lòng, nhưng Tư Đồ Lan lại vì vậy đối với Nhược Vi rất có cảm tình tốt, sau lại Tư Đồ Lan ở trong bữa tiệc đụng phải Nhược Vi, thời điểm biết Nhược Vi chính là Hiên Viên phủ thiếu phu nhân, ngược lại vẫn lôi kéo Nhược Vi chuyện, Nhược Vi vừa mới bắt đầu cũng còn thế nào để ý, sau lại thấy Tư Đồ Lan đối với mình ý định rất đơn thuần, cũng liền từ từ coi nàng như bằng hữu của mình.


      Nhược Vi bởi vì biết ba người bạn tốt này, ngày ngày trôi qua cũng còn đơn điệu nữa, thỉnh thoảng cũng có thể như bình thường ra đường mua đồ gì đó.


      Hiên Viên Hạo thấy mấy người này chia hết thời gian của nương tử dành ình, trong lòng cũng có chút vui, nhưng lại nghĩ đến Nhược Vi nhiều năm như vậy cũng có bạn bè gì, lại có chút đau lòng, thể làm gì khác hơn là người rối rắm .


      Thời gian trôi qua rất nhanh, Nhược Vi ở kinh thành cũng được mấy tháng, đến lúc Nhược Vi cùng Hiên Viên Hạo nên mang theo Thụy Ca cùng Đào Đào trở về Liễu gia thôn rồi.


      Lão thái thái cùng Lão Thái Gia đương nhiên là vô cùng muốn, kể từ sau khi Nhược Vi cùng Hiên Viên Hạo thành hôn, hai người rời mà qua phủ ở, đột nhiên hai người muốn rời khỏi hơn mấy tháng mới nhìn thấy, dĩ nhiên là rất chịu, hơn nữa, trong khoảng thời gian Nhược Vi ở Hiên Viên phủ này, làm cho Hiên Viên phủ mang đến nhiều tiếng tiếng cười như vậy, lão thái thái cùng Lão Thái Gia làm sao có thể chịu để hai người rời .


      Nhược Vi mặc dù cũng rất suy nghĩ nhiều cùng mấy vị trưởng bối, nhưng vẫn bỏ được chuyện ở Liễu gia thôn, hơn nữa, Nhược Vi rất muốn trở về cái địa phương non xanh nước biếc đó.


      tại, tân phòng ở Liễu gia thôn của Nhược Vi cùng Hiên Viên Hạo hai người sớm xây dựng xong, Nhược Vi kịp chờ đợi muốn trở về nhìn phòng ốc mình thiết kế, khi xây ra ngoài hiệu quả như thế nào, phải biết phòng này chỉ cần xảy ra bất trắc, về sau ở lại cả đời.


      Phòng này Nhược Vi tốn rất nhiều tâm huyết, mỗi chi tiết cũng suy tính đến, cho nên Nhược Vi rất muốn có thể rất nhanh nhìn thấy thành quả.


      Lão thái thái cùng Lão Thái Gia bỏ được tôn tử tôn tức rời lâu như vậy, Nhược Vi liền muốn dứt khoát đem lão thái thái cùng Lão Thái Gia lừa gạt đến Liễu gia thôn, đến Liễu gia thôn, Nhược Vi dám cam đoan thân thể lão thái thái cùng Lão Thái Gia nhất định thay đổi so tại tốt hơn rất nhiều.


      Nhược Vi cùng Hiên Viên hạo hai người trước khi , vừa có thời gian ở trước mặt lão thái thái cùng Lão Thái Gia qua Liễu gia thôn có cái gì chơi hay, có cái gì ăn ngon, mùa xuân có thể lên núi hái nấm, mùa hạ có thể bờ sông bắt cá, dĩ nhiên cá chỉ có trời sau khi mưa mới có bắt, mùa thu có thể làm gì, mùa đông có thể làm cái gì, lão thái thái cùng Lão Thái Gia động lòng dứt.


      Cuối cùng ở Nhược Vi cùng Hiên Viên hạo oanh tạc các loại viên đạn bọc đường, lão thái thái cùng Lão Thái Gia rốt cuộc buông tha trận địa, đầu nhập kẻ địch ôm trong ngực.


      Lão thái thái cùng Lão Thái Gia chịu nổi hai vợ chồng son này mê hoặc, thể làm gì khác hơn là nộp khí giới đầu hang, cùng theo lúc trở về Liễu gia thôn, huống chi hai vị lão nhân gia này cũng quả đối với Liễu gia thôn cảm thấy rất hứng thú, càng muốn chính mắt xem chút cháu dâu này của mình tự tay thiết kế phòng ốc rốt cuộc xây thành dạng gì, kết quả cuối cùng hai người "Có về" rồi.


      Sau khi Lão thái thái cùng Lão Thái Gia đồng ý, Nhược Vi lập tức dùng bồ câu đưa tin trở về Liễu gia trang, để Liễu Vượng chuẩn bị tốt chỗ ở cho lão thái thái cùng Lão Thái Gia, chờ đến khi mọi người trở về có thể vào ở được.


      Dĩ nhiên lão thái thái cùng Lão Thái Gia phải ở phòng là Nhược Vi chỉ định , bên trong phòng bài biện làm như thế nào Nhược Vi cũng viết giấy, để Liễu Vượng dựa theo làm là được.


      Lão thái thái cùng Lão Thái Gia đồng ý Liễu gia thôn rồi, hai vợ chồng khác qua Liễu gia thôn cũng có ý kiến, bọn họ cũng rất muốn , nhưng trong phủ chủ tử cũng có, lại lo lắng có số việc còn kịp xử lý nữa.


      Cho nên hai vợ chồng này rối rắm hồi, cuối cùng vẫn là Hiên Viên Hạo đối với hai vợ chồng rối rắm này câu: "Nuôi những thủ hạ kia là dùng để làm gì, biết kiềm chế lẫn nhau là chuyện gì xảy ra a!" Vì vậy hai vợ chồng này rốt cuộc bình tĩnh lại.


      Sau đó hai vợ chồng này rất tự giác thu lại hành lý muốn đem đến Liễu gia thôn, lão thái thái ít chuyện cười hai vợ chồng này, Nhược Vi cũng len lén cười đến mấy lần, ai bảo bố chồng cùng mẹ chồng của mình đáng như thế đấy.


      Nếu lần này người cùng nhau trở về Liễu gia thôn nhiều như vậy, lão thái thái cùng Lão Thái Gia lại lớn tuổi, Nhược Vi đương nhiên là muốn chuẩn bị chu đoa mới được, thể để cho lão thái thái cùng Lão Thái Gia ở đường ăn quá nhiều mệt nhọc.


      Nhược Vi bên trong gian lần trước nuôi ngựa có thể dùng, Nhược Vi len lén tìm cơ hội đem ngựa nuôi trong gian của mình từ Liễu gia thôn mang tới nuôi dưỡng ở Hiên Viên phủ đổi lại, tại nuôi dưỡng ở trong chuồng ngựa là những con ngựa ở bên trong gian có linh tính ngựa rồi.


      Lần này trở về Liễu gia thôn, đường rất dễ dàng, Nhược Vi mới đưa bản vẽ xe ngựa giao cho Vi các, để Vi các cho tên chuyên quản việc này đem người của mình mang đến đưa ra.


      Hai em Thụy ca cùng Đào Đào cũng mấy lần lặng lẽ cùng Nhược Vi qua muốn trở về nhà ở Liễu gia thôn, xem ra, điểm này, mấy chị em Nhược Vi ý tưởng đều là giống nhau .


      tại sắp về, Thụy Ca cùng Đào Đào cũng rất vui vẻ, biết lão thái thái cùng Lão Thái Gia còn có hai vợ chồng Hiên Viên Kiệt cũng cùng Liễu gia thôn, hai huynh đệ càng thêm vui vẻ, lão thái thái thấy dáng vẻ hai huynh đệ bởi vì bọn họ Liễu gia thôn mà rất vui vẻ, đối với Thụy Ca cùng Đào Đào hơn.


      Rất nhanh liền đến ngày Nhược Vi bọn họ trở về Liễu gia thôn, tháng ba mùa xuân, chính là ngày tốt để lên đường, để người làm đem hành lý mang Liễu gia thôn mang lên xe ngựa, chủ tử ngồi xe ngựa là Nhược Vi mới thiết kế, những người làm theo ngồi xe ngựa là từ Vi các điều tới, bề ngoài mặc dù nhìn tốt lắm, nhưng lại so với xe ngựa bình thường ngồi cũng thoải mái.


      Nhược Vi mới thiết kế xe ngựa phong cách giống như trong quá khứ, đều là bề ngoài xem ra phải tốt, nhưng bên trong lại có Càn Khôn khác, cũng rêu rao còn an toàn, trong xe ngựa lại thoải mái, diện tích lớn, cũng có thể nằm ngủ, theo nhà lên giường ngủ cảm giác sai biệt lắm.


      Lão thái thái cùng Lão Thái Gia hai người chiếc xe ngựa, vậy đối với bố chồng mẹ chồng hai người thích chơi chiếc xe ngựa, Thụy Ca cùng Đào Đào còn có Quái lão đầu ba người chiếc xe ngựa, Nhược Vi cùng Hiên Viên Hạo hai người chiếc xe ngựa.


      Quản gia Hiên Viên phủ, Tề thúc để ở nhà quản chuyện lớn , gặp phải chuyện giải quyết được truyền tin đến Liễu gia thôn , trong nhà có Tề thúc trấn thủ vẫn có thể làm được.


      Tề thúc là cả nhà ở Hiên Viên phủ, trong nhà nhiều thế hệ đều làm việc cho Hiên Viên gia, trong phủ giao thiệp rộng, đối với Hiên Viên gia lại trung thành, mấy vị chủ tử cũng yên tâm chơi, chuyện trong phủ để Tề thúc tạm thời quản, dù sao chuyện quan trọng nhất cũng trong tay chủ tử quản.


      Hơn nữa lần này theo Liễu gia thôn, người làm bên trong còn có cháu trai duy nhất của Tề thúc, cháu trai Tề thúc theo làm việc bên cạnh Hiên Viên Hạo, coi như là tâm phúc của Hiên Viên Hạo, cho nên nhà Tề thúc cũng có biện pháp trung thành với Hiên Viên gia, chỉ là nhà Tề thúc vốn cũng đối với Hiên Viên gia rất trung thành.


      Đoàn người ngồi lên xe ngựa Liễu gia thôn, lần này người làm theo nhiều lắm, Nhược Vi thích nơi riêng tư của mình có quá nhiều người ngoài xâm lấn.


      Nhược Vi lo lắng trở về đường yên ổn, ngoài sáng và trong tối an bài hai nhóm người hộ vệ, đều là hộ vệ trong cốc huấn luyện ra, Nhược Vi tin tưởng bọn họ để ình thất vọng.


      Lần trước bố chồng mẹ chồng trở lại kinh thành, gặp được người muốn làm cho bố chồng mẹ chồng về nhà, Nhược Vi an bài người bảo vệ biểu rất tốt, đem những tặc nhân kia dọn dẹp đời sau cũng muốn làm người rồi.


      Mặc kệ như thế nào, Nhược Vi còn hi vọng trở về Liễu gia thôn, dọc theo con đường này được bình yên, tốt nhất là có người nào có mắt ra ngoài tìm phiền toái ình, bằng nhất định làm cho người tới đời sau thấy nàng đều muốn vòng qua.


      Lão thái thái cùng Lão Thái Gia sau khi ngồi lên xe ngựa cũng phát chỗ độc đáo xe ngựa, Lão Thái Gia hiển nhiên so lão thái thái hưng phấn hơn chút, đây chính là chút khác biệt giữa đàn ông và phụ nữ.

    5. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 176



      Lão thái thái cùng Lão thái gia ở trong xe ngựa than thở dứt, cũng hơn nhiều năm rồi hai người chơi ra khỏi Kinh Thành, những năm này, thỉnh thoảng Lão thái gia cũng có thể cùng năm ba người bạn tốt dạo qua vài chỗ trong kinh thành xem chút, nhưng riêng lão thái thái trừ đến chỗ dâng hương chỗ nào khác, ngay cả những bữa tiệc cũng tham gia, vẫn luôn ở tại trong sân mình.


      Nếu Nhược Vi biết được nhất định phục lão thái thái sát đất, chỉ mãi ở chỗ như trong sân nhà mình lại có thể bình tĩnh qua nhiều năm như vậy, chắc chắn là Nhược Vi làm được, cho nên loại chuyện như vậy Nhược Vi cũng chỉ có cách bội phục người khác mười phần mà thôi.


      Sau khi phu thê Hiên Viên Kiệt ngồi vào xe ngựa, cũng phát ngồi xe ngựa lần này so với xe ngựa lần trước đưa bọn họ trở lại kinh thành còn muốn thoải mái hơn rất nhiều, đối với Nhược Vi hai vợ chồng càng thêm bội phục, nương tài giỏi như vậy mà tại lại còn là con dâu của bọn họ, hai vợ chồng nghĩ đến mà hả hê.


      Dọc theo đường , mặc dù thời gian ngồi xe ngựa có chút dài, nhưng vẫn thoải mái, Nhược Vi còn dự phòng sẵn mà chuẩn bị rất nhiều đồ ăn ngon ở xe ngựa, dọc theo đường cũng quá nhàm chán.


      Hơn nữa tốc độ trở về Liễu gia thôn lần này gần như nhanh gấp đôi, chỉ là nửa đường đúng là đụng phải vài người muốn tìm phiền toái, Nhược Vi cũng mềm lòng, bay thẳng ra khỏi xe ngựa, cùng Hiên Viên Hạo xông tới hai vợ chồng cùng nhau liên thủ, giải quyết xong những người tới với ý định ám sát kia chỉ là chuyện vụn vặt.


      Nhưng cái mà Nhược Vi ngờ tới chính là còn có người đặc biệt mua sát thủ tới giết mình, khiến Nhược Vi biết gì mất lúc, đây phải là nằm mà cũng trúng đạn sao? ra Nhược Vi cũng vô tội chút nào, người mua sát thủ tới giết Nhược Vi cho đúng chính là tình địch tại của Nhược Vi, đây cũng coi như là Nhược Vi "Bảo vệ" tình của mình.


      Người mua sát thủ ám sát Nhược Vi chính là Thượng Quan Tuyết dòng chính nữ của Thượng Quan gia, bởi vì ghen ghét "Tên nhà quê" nông thôn như Nhược Vi có thể gả cho người mình thích, cho nên vị đại tiểu thư vốn nhìn từ bề ngoài rất đơn thuần mua sát thủ giết người, ai! đúng là đơn thuần a!


      ra cũng có thể là người của Thượng Quan gia ngầm cho phép Thượng Quan Tuyết mua sát thủ, Thượng Quan Tuyết thân là tiểu thư khuê các luôn ở trong khuê phòng của mình, làm sao có thể có cách thức tìm được những tên sát thủ chỉ nhận tiền làm việc kia chứ, đương nhiên là chỉ có thể thông qua người của Thượng Quan gia cho phép, mới có thể thuận lợi tìm được người thay Thượng Quan tuyết làm việc như vậy.


      Bất quá người của Thượng Quan Gia chắc cũng nghĩ đến Nhược Vi những công phu của bản thân rất tốt, mà từng người làm trong Liễu gia trang ít nhiều cũng biết vài chiêu thức, rồi còn có nhóm hộ vệ ngoài sáng trong tối hộ tống đoàn người bọn họ trở về Liễu gia thôn vậy mà còn có thể gặp chuyện may mới là lạ đó!


      Huống chi xe ngựa còn có cao thủ võ lâm chân chính tọa trấn ở đây, trước mắt lâu chủ Tinh Nguyệt lâu này cũng phải là người mà ai cũng có khả năng động tới được.


      Lão thái thái cùng Lão thái gia thấy nửa đường còn gặp phải ám sát, biết chuyện đơn giản, nhưng sau khi thấy được công phu của đôi vợ chồng son Nhược Vi cùng Hiên Viên Hạo, lão thái thái cùng lão thái gia lại vui mừng vô cùng.


      Nhưng vốn đối với Nhược Vi rất hiếu kỳ này liền càng thêm hiếu kỳ hơn, thỉnh thoảng lão thái thái cùng lão thái gia cũng có loại cảm giác Hiên Viên gia có thể lấy được Nhược Vi làm cháu dâu là kiếm được món lợi lớn, cảm thấy giống như Nhược Vi có chút thua thiệt, thể lão thái thái cùng lão thái gia vẫn là rất biết tự nhìn nhận thực tế.


      Sau khi thu thập hết những sát thủ kia, Nhược Vi sai hộ vệ tìm kiếm người những sát thủ này xem có đầu mối gì khả nghi nào hay , có khi tìm được chứng cớ.


      Cuối cùng hộ vệ ở trong người sát thủ tìm được tấm bảng, Hiên Viên Kiệt vừa nhìn, nhất thời sắc mặt liền tối lại, Nhược Vi giọng hỏi Hiên Viên Hạo là chuyện gì xảy ra, Hiên Viên Hạo cho Nhược Vi đây là lệnh bài của Thượng Quan gia, xem tình hình này có lẽ người của Thượng Quan gia tìm người ám sát bọn họ.


      đường gặp phải sát thủ cũng phải chỉ có đợt này, còn có vài nhóm khác nữa, nhưng mà lại cũng bị Nhược Vi cùng Hiên Viên Hạo dọn dẹp rất thê thảm, dù tiếp theo có gặp sát thủ nữa mọi người cũng sợ chút nào, lão thái thái cùng lão thái gia còn cùng nhau đánh cuộc, đánh cuộc Nhược Vi cùng Hiên Viên Hạo người nào giết chết nhiều sát thủ nhất, mặc dù là lần đầu tiên Thụy Ca cùng Đào Đào có chút bị dọa sợ, nhưng mấy lần sau cũng tốt hơn, còn cùng nhau giúp giúp Nhược Vi đối phó những sát thủ kia, Nhược Vi nghĩ nên để cho hai tiểu tử kia học hỏi kinh nghiệm cũng tốt.


      Những sát thủ tới ám sát kia thiếu điều bị nhóm người này làm cho tức hộc máu, mặc dù máu có phun ra, bất quá sau đó cũng vinh quang mà hy sinh hết rồi.


      " chút náo loạn" như vậy dọc theo đường , khiến hành trình trở về Liễu gia thôn lúc này ngược lại lại trở nên "Muôn màu muôn vẻ" rồi.


      Nhược Vi phát có mấy nhóm sát thủ hình như là đặc biệt nhằm vào nàng mà tới, chủ lực ám sát cũng đều vây công mình nàng, lại nghĩ tới cái lệnh bài tìm ra người nhóm sát thủ đầu tiên kia, trong lòng Nhược Vi có chút hiểu , chuyện này chỉ sợ là có người muốn thay vị trí thiếu phu nhân này của nàng!


      Vì vậy Nhược Vi phái người truyền tin cho Tinh Nguyệt các, khiến Tứ Đại Hộ Pháp chuyên trông nom tình báo nhanh chóng đem tin tức có thể tra được về Thượng Quan gia tất cả đều tra ra hết, bằng tốc độ nhanh nhất đưa đến tay nàng.


      Nhược Vi vẫn luôn là người theo nguyên tắc ta phạm người người cũng đừng phạm ta, nếu người chọc ta ta cũng thể bỏ qua cho người, tại nước giếng phạm nước sông, bây giờ lại có người muốn cùng mình tranh giành cây cầu Độc Mộc này, Nhược Vi cũng tính nhịn xuống hết lần này đến lần khác như vậy, cũng thể phóng túng những thứ tiểu nhân hèn hạ vô sỉ này.


      Thời điểm đoàn người Nhược Vi trở lại Liễu gia thôn, tình báo từ Tinh Nguyệt các cũng vừa được đưa đến tay Nhược Vi, Nhược Vi nhìn kỹ, đối với thái độ làm người của Thượng Quan nhà xem thường đến cách nào dùng ngôn ngữ để diễn tả.


      mặt nổi Thượng Quan gia làm chuyện xấu gì, nhưng sau lưng lại lén lút thông đồng cùng Đông Phương gia, chỉ là ở ngoài sáng còn ở trong tối mà thôi, vì vậy Đông Phương gia bị người ta phỉ nhổ, còn danh tiếng của Thượng Quan Gia chút cũng bị tổn thất, bởi vì bọn họ làm chuyện xấu chỉ có tự mình biết.


      Ngồi xe ngựa mấy ngày, đoàn người Nhược Vi rốt cuộc cũng trở về Liễu gia thôn, mặc dù xe ngựa Nhược Vi chuẩn bị rất thoải mái, nhưng cho dù có thoải mái hơn nữa cũng thể so với việc được ở nhà phải sao! Cho nên khi đến Liễu gia thôn tất cả mọi người ai cũng đều vui mừng, rốt cuộc có thể thoải mái mà ngủ giường lớn rồi.


      Nhưng quan trọng nhất chính là rốt cuộc có thể ăn được các món ăn thơm ngon tươi mới rồi, lão thái thái cùng lão thái gia dọc đường đều về chuyện này.


      Dọc theo đường Nhược Vi cũng có bạc đãi hai vị lão nhân gia, nhưng bây giờ lão thái thái cùng lão thái gia rất thích ăn món ăn do Nhược Vi làm, bữa ăn liền thấy thoải mái, dọc theo đường đều ở quán rượu mà dùng bữa, nếu là trước kia khi lão thái thái cùng lão thái gia vẫn chưa thử qua tay nghề của Nhược Vi cũng cảm thấy có cái gì đúng, nhưng ràng là lão thái thái cùng lão thái gia hưởng qua tay nghề của Nhược Vi rồi.


      Cho nên những quán rượu kia có làm món ăn khá hơn nữa khẳng định so ra vẫn kém hơn thức ăn có thêm vào nước Linh Tuyền Thủy của Nhược Vi, phòng bếp trong tửu lâu của người ta cũng phải tùy tiện cho phép người lạ tiến vào, cho nên dọc theo đường Nhược Vi cũng có cơ hội nào tự mình xuống bếp nấu cơm.


      tại cuối cùng tới Liễu gia thôn, lão thái thái cùng lão thái gia đương nhiên là vô cùng vui mừng.


      Nhà mới có thể vào ở rồi, Nhược Vi định ngày hôm nay trở về là trực tiếp mang theo hành lý chuyển vào nhà mới, Liễu Vượng bên kia Nhược Vi cũng sớm chuẩn bị tốt rồi, hình dạng gian phòng này so với gian phòng trước kia mà Nhược Vi ở tại Liễu gia trang hế giống nhau, gian phòng chính trong nhà mới đương nhiên là cho hai vợ chồng Nhược Vi cùng Hiên Viên Hạo ở.


      Nơi này phải Kinh Thành, hơn nữa chủ nhân căn nhà mới này là hai vợ chồng Nhược Vi, cho nên phòng chính của căn nhà này đương nhiên là cho hai vợ chồng ở.


      Nhưng những phòng khác cũng hề kém, thời điểm Nhược Vi thiết kế phòng ốc sớm suy tính đến vấn đề này, cho nên dù danh nghĩa là Nhược Vi cùng Hiên Viên Hạo ở phòng chính, nhưng những phòng khác cũng kém bao nhiêu, chỉ là phong cách giống nhau mà thôi, đều là dựa theo ý thích của người ở mà thiết kế, Nhược Vi tin tưởng mấy vị trưởng bối thích chỗ ở mà mình an bài.


      Thụy Ca cùng Đào Đào cũng có thể ở cả hai bên, dĩ nhiên Liễu gia trang mới đúng là "Căn cứ địa" của Thụy Ca cùng Đào Đào, chỉ là Thụy Ca cùng Đào Đào lại thường xuyên đóng đô ở phòng mới bên này hơn.


      Thời điểm đoàn người Nhược Vi trở lại Liễu gia thôn là sau buổi trưa, tất cả mọi người đều có chút mệt, Liễu Vượng sớm chờ ở cửa lớn nghênh đón, sau khi Nhược Vi cùng Liễu Vượng hàn huyên mấy câu, lại để Liễu Vượng gặp qua lão thái thái cùng lão thái gia, sau đó Nhược Vi, Hiên Viên Hạo cùng với lão thái thái và lão thái gia để cho Liễu Vượng chuẩn bị chỗ ở.


      Vì lão thái thái cùng lão thái gia lớn tuổi, Nhược Vi liền sai Liễu Vượng chuẩn bị vị trí phòng ở của lão thái thái cùng lão thái gia tương đối gần ở khu trung tâm nhất, khu viện này khung cảnh đẹp, thích hợp dưỡng sinh.


      Sau đó cũng Liễu Vượng chuẩn bị chỗ ở cho bố chồng mẹ chồng tốt, còn lại là chuẩn bị chỗ ở cho Thụy Ca cùng Đào Đào và Lá Cây , chỗ ở của Quái lão đầu gần với Thụy Ca và Đào Đào, nên liền để ột mình Cây dẫn mấy người quá đó.


      Sau khi Nhược Vi cùng Hiên Viên Hạo dàn xếp tốt cho hai người lão thái thái cùng lão thái gia, mới trở về viện của mình, khi về lại sân , liền vào phòng tắm rót nước tắm rửa, rồi mới thấy thoải mái mà nằm dài giường hỏa mãn ngủ giấc.


      Khi tỉnh lại sau giấc ngủ Nhược Vi phát giường chỉ còn lại mình mình, nhìn chút sắc trời ngoài cửa sổ, còn sớm, Nhược Vi mới phục hồi tinh thần lại, nhanh chóng rời giường mặc quần áo.


      biết bố chồng mẹ chồng cùng lão thái thái lão thái gia rời giường hay chưa, nếu mình lại là người cuối cùng tỉnh dậy, vậy là mất thể diện. .


      "Thiếu phu nhân tỉnh chưa ạ?" Ở phòng ngoài Xuân Phân chờ Nhược Vi rời giường nghe được tiếng động bên trong phòng liền hỏi.


      "Uh, vào !" Nhược Vi lên tiếng .


      Xuân Phân cùng Hạ Chí vào trong phòng, Hạ Chí giúp Nhược Vi trang điểm ăn mặc, Xuân Phân dọn dẹp phòng "Thiếu gia rời giường lúc nào, tại làm gì, lão thái thái cùng lão thái gia dậy chưa, bố chồng mẹ chồng bên kia thế nào?" Nhược Vi nhịn được hỏi đống vấn đề.


      "Thiếu phu nhân, lúc mà ngài hỏi nhiều vấn đề như vậy, làm sao mà nô tỳ trả lời hết được a!" Hai người Xuân Phân cùng Hạ Chí có chút bất đắc dĩ nhìn chủ tử gần đây càng ngày càng ngây thơ.


      "Vậy từng cái từng cái từ từ mà , trước tiên là Xuân Phân , hết tới Hạ Chí bổ sung thêm là được." Nhược Vi có chút ngượng ngùng .


      "Thiếu phu nhân, thiếu gia rời giường nửa canh giờ rồi, lão thái thái cùng lão thái gia cũng đều tỉnh, tại phu nhân, lão gia còn có thiếu gia cũng đều ở bên chỗ lão thái thái cùng lão thái gia." Xuân Phân hồi đáp.


      "Ối, vậy chính là chỉ còn dư mình ta ngủ thẳng đến tại, sao các ngươi đều gọi ta dậy, bây giờ quá mất mặt à." Nhược Vi buồn bực .


      "Thiếu phu nhân, thiếu gia sai nô tỳ được gọi tỉnh ngài, mấy ngày nay ngài rất mệt mỏi, cần nghỉ ngơi tốt, còn tất cả mọi người được cười ngài! ! !" Hạ Chí cười đến nghẹn .


      "Hai người nha đầu các ngươi thế nhưng lại khiến chủ tử như ta xấu mặt như vậy, nhìn dáng dấp các ngươi gần đây có chút rỗi rãnh rồi đó, phải tìm cho các ngươi nhiều chuyện làm chút mới được." Nhược Vi rất dịu dàng xong, nhưng Xuân Phân cùng Hạ Chí lại cảm thấy toàn thân lạnh run, thiếu phu nhân thẹn quá thành giận rồi!

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :