1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

TIỂU THÔN CÔ ĐEM THEO BÁNH BAO TUNG HOÀNH THIÊN HẠ - THƯỢNG QUAN NINH (198 CHƯƠNG + 1PN)

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 161



      "Vậy sao! Nếu như thực là xứng đôi với Hạo nhi của chúng ta như thế, điều tra tình hình cũng là như thế, nhìn dáng dấp, ánh mắt Hạo nhi sai được." Lão thái thái vui mừng .


      "A, đúng rồi, chuyện để cho hai vợ chồng các ngươi làm như thế nào rồi, có làm xong ?" Lão thái thái vội vàng hỏi.


      "Mẹ, ngài đừng nóng vội, con dâu từ từ cùng ngài , làm xong, chuyện là như vầy... " Cố Thanh Liên lại bắt đầu hưng phấn cùng lão thái thái về chuyện Nhược Vi cùng Hiên Viên Hạo đính hôn, lão thái thái cùng Lão Thái Gia cũng nghe say sưa ngon lành.


      "Còn nữa, mẹ, Nhược Vi nhưng chuẩn bị đống lớn quà tặng cho các ngài mang về, còn tự mình vẽ thiết kế lại tự mình ra tay làm bộ y phục giày vớ đưa cho cha cùng mẹ !" Cố Thanh Liên cùng có vui mừng , chính mình có nàng dâu là tốt hết lời để .


      "Mẹ, ngài biết đứa bé cũng quá thực lòng chút, vẫn là hai ngày trước khi con cùng phu quân quay về mới bắt đầu làm, nhưng nhanh đuổi chậm đuổi mới đem y phục làm xong, cũng tốn rất nhiều tâm huyết." Cố Thanh Liên lại mặt thương .


      "Đứa này là tốt a! Hạo nhi quả tìm nàng dâu tốt, Lão Bà Tử vui mừng a!" Lão thái thái rất vui mừng .


      “Vâng, chuyện là như vậy, Hạo nhi lúc này, ánh mắt quả rất được, nhưng mấy cái lão già sắp chết người nhà cháu dâu cũng so bằng." Lão Thái Gia nghe mẹ chồng nàng dâu hai người đối thoại vui mừng , Lão Thái Gia có mấy bạn tột thường ở chung chỗ cãi vả nhưng là tình cảm lại rất tốt, nhà cháu dâu mỗi người đều là thế gia đại tiểu thư, cũng tự mình ra tay làm y phục giày vớ gì ấy lão già đó, sau này mình lại có thể làm ấy cái lão bất tử kia tức chết rồi.


      Cố Thanh Liên biết Lão Thái Gia nghĩ tới mấy cái lão bạn tốt của mình, thấy lão thái thái cùng Lão Thái Gia còn chưa có cùng Nhược Vi gặp mặt, hai lão già nhà mình cũng có ấn tượng rất tốt đối với Nhược Vi, Cố Thanh Liên phát ra từ nội tâm vì Nhược Vi cảm thấy vui mừng.


      Mặc dù Cố Thanh Liên cùng Hiên Viên Kiệt rất ưa thích nàng dâu Nhược Vi này, nhưng mà ở tại trong nhà này, cũng phải Nhược Vi chỉ cần đạt được thích của mẹ chồng cùng cha chồng là có thể làm được, thái độ của lão thái thái cùng Lão Thái Gia cũng phải quan trọng, tại Cố Thanh Liên thấy Nhị lão hiển nhiên đối với Nhược Vi có ấn tượng tệ, trong lòng vì nàng dâu Nhược Vi này cảm thấy vui mừng.


      "Mặc khác, nha đầu Nhược Vi này còn để con dâu cho cha cùng mẹ mang theo mật ong trở về ngâm nước uống..., nha đầu này , mật ong mỗi ngày ngâm nước uống đối với thân thể người già rất tốt, giúp tiêu hóa, có thể nhanh chóng khôi phục mệt nhọc, tăng cường chịu đựng, trì hoạn già yếu, kéo dài tuổi thọ, nước mật ong này con dâu ở xe uống rồi, hiệu quả quả tệ, còn có thể làm đẹp rồi, mẹ, có thời gian con dâu giúp ngài dùng mật ong làm mặt nạ bảo dưỡng da mặt."


      "Mẹ cũng nhiều tuổi như vậy, còn làm cái gì mặt nạ, đều thánh lão quái rồi." Lão thái thái cùng con dâu dụ dỗ .


      "Mẹ, ngài đâu là lão quái gì, cùng con dâu đứng ở chỗ đông người, biết còn tưởng rằng hai ta là tỷ muội đấy." Cố Thanh Liên thân mật tiến lên lôi kéo lão thái thái .


      "Ôi, nhìn cái miệng con dâu ta như mới quét mật này, còn trêu ghẹo lão thái ta đây này." Lão thái thái tâm tình tốt, cùng con dâu hai người cười cười.


      "Mẹ, con dâu này có thể đều là lời , nào dám trêu ghẹo ngài a! Con dâu cũng dám." Cố Thanh Liên cũng cùng với lão thái thái múa mép khua môi.


      Hiên Viên Kiệt cùng Lão Thái Gia hai người tại bên giọng thảo luận chuyện xảy ra ở Kinh thành trong hoảng thời gian hai vợ chồng Hiên Viên Kiệt vắng.


      Trong khoảng thời gian hai vợ chồng Hiên Viên Kiệt trở lại kinh thành này, Nhược Vi mặc dù bỏ, nhưng mà ở tại Hiên Viên Hạo tỉ mỉ khuyên giải, cũng khôi phục lại bộ dạng trong ngày thường cố gắng kiếm tiền.


      Ngày này, Nhược Vi ngẫm nghĩ chính mình mấy năm cũng phát triển những sản nghiệp gì, có những gì mình còn chưa có phát triển, đem tất cả sản nghiệpcủa mình sang lọc qua lần, Nhược Vi phát sản nghiệp nhà mình căn bản ăn, mặc, ở, cũng đều dính dáng đến, Vi các là tên tất cả sản nghiệp đại biểu Liễu gia.


      Xuân Hạ Thu Đông bốn mùa, Vi các cũng đều tương đối nhằm vào mỗi mùa đẩy ra sản phẩm hợp với từng mùa, chỉ là thời điểm mùa đông ở phương diện thức ăn có thể thiếu ít chủng lọa, dù sao mùa đông, dưa và trái cây rau dưa ra sản lượng cũng là quá là ít ỏi.


      Đúng rồi, chính là chỗ này, mùa đông, dưa và trái cây rau dưa quá ít, có thể mua được mẻ rau tươi của người khác chỉ sợ có bao nhiêu, nếu mình có thể vào mùa đông bán ra rau dưa tươi, nhất định có thể kiếm lớn phen.


      Nhược Vi nghĩ ở thế kỷ hai mươi mốt, trong trời đông ăn được rau dưa tươi là chuyện rất bình thường, mình xuyên đến cổ đại, có thể là bởi vì vừa mới bắt đầu thời điểm trong nhà nghèo quá, mình lại cố kiếm tiền, quên mất chuyện mùa đông cũng có thể ăn rau dưa tươi, sau lại ở cái thế giới này đợi lâu rồi, cũng thoải mái cho là mùa đông rau dưa ít, quên ở đại đây là vấn đề giải quyết rất dễ dàng.


      Nhược Vi nghĩ tới những thứ này nhất thời tràn đầy nhiệt tình, nhiệt huyết sôi trào, mình có thể xây nhà ấm lớn, thời điểm ở đại, Nhược Vi ở TV nghe qua muốn làm sao làm được nhà ấm lớn, phải chú ý vấn đề gì, hơn nữa Nhược Vi cũng sợ người khác ăn trộm, bên trong còn có mấy hạng kĩ thuật quan trọng, Nhược Vi chắc là cho người khác biết, muốn bàn than nắm giữ trong tay, lời như vậy, cho dù năm sau cũng có người theo phong trào xây nhà ấm lớn, nhưng biết kỹ thuật mấu chốt, tuyệt đối có kết quả tốt gì, ngược lại thua thiệt.


      Nhược Vi cầm bút lên, đem những nguyên liệu muốn xây nhà ấm lớn cần dùng đến cũng viết xuống, có chút nguyên liệu cái thế giới này có, chỉ có thể dung những vật phần gần giống thay thế.


      Sau khi đem những nguyên liệu cần phải mua trở về cũng viết xuống, Nhược Vi nghĩ bây giờ còn biết xây nhà ấm lớn muốn dùng bao nhiêu nguyên liệu! Còn phải trước tiên đem địa điểm muốn xây nhà ấm lớn tìm kĩ, để cho người ta đem bao nhiêu nguyên liệu cần dùng tính ra tới mới được.


      "Xuân Phân, mời Liễu quản gia tới, ta có việc muốn hỏi ông ta." Nhược Vi hướng Xuân Phân dọn dẹp thư phòng .


      "Dạ, tiểu thư, nô tỳ phải ngay."


      Xuân Phân rất nhanh đem Liễu Vượng mời tới đây, "Tiểu thư, Liễu quản gia đến." Xuân Phân đối với Nhươc Vi trong thư phòng .


      "Xin Liễu thúc vào ! Xuân Phân canh giữ ở cửa, đừng để cho người vào." Nhược Vi cũng ngẩng đầu lên phân phó .


      "Dạ, tiểu thư." Xuân Phân lên tiếng.


      Liễu Vượng vào thư phòng, thấy Nhược Vi viết những gì, liền an tĩnh đứng ở bên chờ.


      Nhược Vi viết chữ vẽ tranh, hoàn toàn tập trung tinh thần của mình vào trong thế giới kia , thời điểm Liễu Vượng vào phòng, Nhược Vi biết đến, vốn là chỉ tính toán chờ chút liền dừng bút cùng Liễu Vượng chuyện nhà ấm lớn, ai biết trong đầu nguyên liệu về nhà ấm lớn càng ngày càng nhiều, khiến Nhược Vi dừng được bút .


      lúc lâu, Nhược Vi mới đem những nguyên liệu trong đầu ra ghi lại, thấy Liễu Vượng còn đứng ở bên chờ đợi mình, xin lỗi hướng Liễu Vượng cười cười, "Liễu thúc, đứng mệt ! là xin lỗi, bận bịu chút nên cái gì cũng quên được, nhanh ngồi, uống trà." Nhược Vi dừng lại bút, tự mình đến rót trà cho Liễu Vượng, nghĩ thầm tính tình của mình quá vượt trội rồi, luôn là bận bịu chút nên cái gì đều nhớ được, sửa lại nhiều lần còn chưa có từ bỏ.


      "Tạ tiểu thư quan tâm, nô tài mệt, mỗi ngày đều theo mấy tiểu tử Liễu Phong, cùng nhau rèn luyện thân thể, công phu tại cũng học tệ, nô tài bây giờ thân thể rất tốt, cũng có thể lấy địch ba rồi, còn phải đa tạ tiểu thư để nô tài cũng từng tuổi này còn có cơ hội học chút công phu, có năng lực tự bảo vệ mình." Liễu Vượng cung kính nhận lấy nước trà Nhược Vi đưa tới .


      "Được rồi, Liễu thúc ông cũng đừng cảm tạ tới cảm tạ , gọi ông tới suy nghĩ hỏi ông số chuyện, Liễu thúc nên biết, thời điểm mùa đông, rau dưa và trái cây tươi, nhà người bình thường rất khó ăn được, cho dù là gia đình giàu có cũng chỉ là khi đãi khách thêm vào bàn liền rất có mặt mũi, trừ những thứ nhà Công Hầu kia có thể thỉnh thoảng ăn hai bàn, nhà bách tính bình thường đến mùa đông chính là củ cải cùng dưa muối, nếu chúng ta có thể vào mùa đông bán ra rau dưa tươi, nhất định có thể có số lợi nhuận rất lớn."


      "Nhưng tiểu thư, mùa đông lạnh như thế, sao có thể có rau dưa tươi a!" Liễu Vượng lo lắng , chỉ là mặc dù lo lắng nhưng vẫn là hi vọng chuyện này có thể thành, Liễu Vượng đối với tiểu thư nhà mình lại vô cùng sùng bái, ở trong mắt Liễu Vượng, chỉ cần chuyện tiểu thư nhà mình muốn làm, cũng chưa có chuyện tiểu thư nhà mình làm được.


      "Ta có thể là có thể, Liễu thúc, năm nay mùa đông ta nhất định trồng ra rau dưa tươi, Liễu thúc, tờ giấy trong tay ta có số đồ bên trong, chờ sau khi tính ra cần bao nhiêu ngân lượng, liền làm phiền ông mua những thứ đồ này về." Nhược Vi tự tin .


      "Dạ, nô tài đến lúc đó nhất định xử lý tốt việc này."


      "Còn nữa, Liễu thúc, chuyện này tạm thời trước tận lực giữ bí mật, chờ thời cơ , đến thời điểm ta cho Liễu thúc ."


      "Biết, tiểu thư."


      "Liễu thúc đợi lát nữa cùng với ta xem đất, trước tiên đem chỗ muốn dung đánh dấu ra, Liễu thúc sớm chút thanh toán phát sinh gì đó."


      "Dạ, tiểu thư, nô tài phải chuẩn bị ngay."


      Tốn thời gian buổi chiều, Nhược Vi nhìn kỹ khu đất muốn dùng xây nhà ấm lớn, nhìn trúng mảnh đất kia chỉ có diện tích khá lớn, đất đai cũng rất phì nhiêu, hơn nữa địa điểm vị trí đất cũng tệ, cách Liễu gia trang lại gần.


      Mảnh đất kia là Liễu gia mua mấy năm này, cho nên chỉ cần đem nguyên liệu muốn dùng mua về mà có thể bắt đầu làm việc xây nhà ấm lớn rồi.


      Nhược Vi tìm người đem mảnh đất trước mặt kia đo tính lại, mình lại ở trong thư phòng tính lâu, đem nguyên liệu cần bao nhiêu cũng tính ra ngoài, Nhược Vi cho Liễu Vượng khi mua những nguyên liệu kia có thể mua nhiều phần, dùng để làmđồ dự bị.


      Bởi vì bây giờ là trung tuần tháng mười rồi, Nhược Vi muốn mùa đông năm nay có tiền lời trồng ra rau dưa tươi, cần tăng nhanh bước chân rồi.


      Ở thời điểm Liễu Vượng khắp nơi tìm những nguyên liệu kia, Nhược Vi tự mình dẫn mấy đầy tớ trong nhà ký văn tự bán đứt mảnh đất xây nhà ấm lớn làm khung sườn.


      Nhược Vi để những đứa đầy tớ kia từ núi chặt rất nhiều cây Trúc tử cùng cây cối trở về làm khung sườn cho nhà ấm lớn, lại để cho Liễu Phong cầm thiết kế của mình đồ đến thợ rèn định chế số đồ, bởi vì Nhược Vi cùng lò rèn đó cũng phải là lần đầu tiên hợp tác, thợ rèn rất nhanh đem đồ Nhược Vi làm xong, phái người đưa đến Liễu gia trang.


      Chờ thời điểm Liễu Vượng đem nguyên liệu giấy mua hết, mô hình cơ bản của nhà ấm lớn làm xong, mẫu nhà ấm lớn đúng là nhiệt độ bình thường thực vật sinh trưởng, để cho ở mùa đông giá rét cũng có thể sinh trưởng bình thường, vì vậy điểm quan trọng nhất nhà ấm lớn cần phải làm chính là giữ ấm tốt hơn.


      Sau khi Liễu Vượng đem nguyên liệu muốn dùng đến mua về, Nhược Vi khí thế ngất trời chỉ huy mọi người ở trụ cột phía trước tiếp tục xây dựng, vẫn bận chừng mấy ngày, mới đem nhà ấm lớn xây dựng tốt.

    2. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 162



      Sau khi hoàn thành chuyện xây dựng nhà ấm lớn, Nhược Vi liền nhanh chóng cho người cày sới vun đắp mảnh đất bên trong nhà ấm lớn, cách làm đặc biệt tỉ mỉ, bên cũng hối thúc Liễu Vượng tìm trở về hạt giống của các loại rau dưa cùng số cây ăn quả dễ trồng gieo xuống, đồng thời nhân cơ hội này Nhược Vi cũng lấy ra các loại giống cây được cất giữ bên trong gian Linh Tuyền Thủy lâu cũng đem ra sử dụng, Nhược Vi tin tưởng các mầm móng này tỉ lệ sống sót nhất định rất cao.


      Hạt giống được gieo xuống sau, Nhược Vi nếu có thời gian chạy nhà ấm lớn xem chút, bởi vì nhà ấm lớn cần người tỉ mỉ chăm sóc, ở bên cạnh nhà ấm lớn Nhược Vi cũng cho người xây dãy phòng, an bài mấy người làm giỏi về việc đồng áng qua đó ở, mặt khác còn an bài hai tổ hộ vệ vào buổi tối thay phiên nhau tuần tra, Nhược Vi biết có thể có người đến phá hư nhà ấm lớn hay , nhưng mình nhất định vẫn phải chuẩn bị tốt để phòng ngừa ngộ nhỡ có chuyện sảy ra, có đôi khi chuyện thường thường xảy ra vào lúc người ta ít đề phòng nhất.


      Nếu như có người có ý đồ xấu là tốt nhất, nhưng khi có người có những loại tâm tư nên có, Nhược Vi tuyệt đối cũng nương tay.


      Mấy năm này Liễu gia phát triển rất nhanh, căn bản lượng lợi nhuận mà Liễu gia làm ra, cũng khiến ột vài người trong thôn đỏ mắt, có vài người khi bị lợi ích làm ê muội, đến lúc đó chuyện gì cũng có thể làm được.


      Sau khi Hiên Viên Hạo biết chuyện khu nhà giữ ấm này cũng đặc biệt cảm thấy hứng thú, ngay khi có thời gian liền cùng Nhược Vi ở trong nhà ấm lớn mà ngây ngô.


      Nhược Vi cũng lo lắng Hiên Viên Hạo phản bội mình, Nhược Vi tin tưởng mình lầm người, nếu như Hiên Viên Hạo có thể chỉ vì chút ích lợi như vậy mà phản bội mình, lúc đó Nhược Vi liền thừa nhận mắt mình mù mà lầm người thôi.


      Nhưng mà Nhược Vi tin tưởng Hiên Viên Hạo nhất định phản bội mình, cũng giống như mình vĩnh viễn bao giờ phản bội vậy.


      Rốt cuộc trong lúc mọi người mỏi ánh mắt mong chờ diễn biến bên trong, từng cây từng cây những mầm non dưới đất dần chui lên, sau khi Nhược Vi biết tin tức, liền lôi kéo Hiên Viên Hạo hướng nhà ấm lớn chạy đến.


      Đến nhà ấm lớn, trong mặt đất lấm tấm nhưng mầm cây xanh mơn nhắn thiếu chút nữa khiến Nhược Vi vui mừng mà phát khóc, phải biết là Nhược Vi tốn rất lớn tâm huyết vào công trình nhà ấm lớn này.


      Bây giờ nhìn thấy được hi vọng thành công rồi, làm sao có thể kích động cho được, "Hạo ca ca, tốt quá, có hi vọng rồi, ta biết ngay có thể làm mà." Lời của Nhược Vi có chút được mạch lạc mà lôi kéo tay Hiên Viên Hạo .


      "Uh, Nhược Vi thông minh như vậy, khẳng định làm được." Hiên Viên Hạo thấy dáng vẻ kích động của Nhược Vi dịu dàng trấn an , Hiên Viên Hạo biết Nhược Vi vì cái nhà ấm lớn này mà tốn bao nhiêu tâm huyết, bây giờ nhìn đến mảnh vườn toàn những mầm non kia từ nội tâm Hiên Viên Hạo cũng phát ra cảm giác vui mừng thay cho Nhược Vi.


      "Năm nay mùa đông rau dưa cam đoan đủ, đến lúc đó Hạo ca ca muốn ăn cái gì Nhược Vi tất cả đều cho ngươi làm, đúng rồi, chờ thời điểm rau dưa có thể ăn được rồi, còn phải cho người đưa đến cho cha mẹ nữa, để cha mẹ trong mùa đông cũng có thể ăn được chút rau dưa để đổi vị." Nhược Vi hưng phấn , Nhược Vi bây giờ rất tự nhiên mà gọi hai vợ chồng Hiên Viên Kiệt cùng Cố Thanh Liên là cha mẹ rồi.


      "Được, Nhược Vi muốn gì đều được." Hiên Viên Hạo thấy Nhược Vi tại có cái gì cũng nghĩ đến cha mẹ ở kinh thành, thỏa mãn than tiếng, có được thê tử như thế chồng còn đòi hỏi gì hơn nữa.


      "Uh, mấy ngày nay cho người làm cho cha mẹ cùng tổ phụ tổ mẫu mấy bộ y phục, chừng nào mà huynh cho người tặng đồ đến Kinh Thành bảo họ cùng mang trở về chung luôn nha, còn có chút mật ong, lần trước mấy cái mà cha mẹ mang về có thể dùng hết rồi, lần này cũng cùng mang ít trở về luôn nha, còn có mấy thứ đồ khác nữa, sắp xếp lại chắc cũng được xe ngựa rồi đó!" Nhược Vi nhớ lại những thứ cần mang đến kinh thành.


      "Ha ha, Nhược Vi, đồ mà muội chuẩn bị ra so với ta còn nhiều hơn, nương này làm người vợ so với người làm nhi tử như ta đây còn muốn hiếu thuận hơn rồi." Hiên Viên Hạo trêu ghẹo .


      "Tất nhiên, ta chính là nàng dâu hiếu thuận nhất đời này." Nhược Vi cũng mắc cỡ nhìn Hiên Viên Hạo .


      tháng sau, bên trong nhà ấm lớn có biến hóa nghiêng trời lệch đất, bên trong lều lớn mảnh sắc xuân dào dạt, bừng bừng sống, tháng trước rau dưa vẫn chỉ còn là những mầm non , trải qua thời gian tháng lớn lên, dáng dấp bây giờ so với rau dưa bình thường cũng cao bằng rồi.


      Hơn nữa mỗi gốc cây rau dưa đều phát triển lớn hơn các loại rau dưa bình thường, lại hề xuất tình trạng cao thấp đều, quan trọng nhất là phía tất cả các luốn rau cũng có dấu vết bị côn trùng cắn qua, hơn nữa mỗi gốc rau đều xanh non mơn mỡn, cực kỳ mê người.


      Mặc dù là trước mắt mới chỉ có cải trắng rau hẹ đều thuộc loại rau có thời kì sinh trưởng ngắn là có thể ăn, nhưng vào thời điểm thời tiết của tháng mười loại này mà vẫn có thể ăn được các loại rau xanh tươi như vậy là chuyện đáng giá làm cho người ta vui mừng rồi.


      Nước dùng để tưới rau là nước mà Nhược Vi thêm vào chút nước Linh Tuyền Thủy ở bên trong gian, cho nên rau dưa mới có thể có dáng dấp đặc biệt xanh tươi như vậy, hơn nữa mỗi gốc rau dưa đều phát triển xê xích bao nhiêu, có luốn rau nào nhìn đẹp mặt cả, và cũng chính vì vẻ bề ngoài như vậy mà những luốn rau này tăng thêm ít phần thèm thuôn của mọi người.


      Chờ thêm vài ngày nữa, Nhược Vi dự định cho các cửa hàng dưới danh hiệu Vi các bắt đầu bán các loại rau dưa bên trong nhà ấm lớn, nhưng mỗi ngày đều phải hạn chế, phải rau dưa số lượng đủ, nhưng phải giữ vững cái nguyên tắc vật hiếm có mới là quý này.


      xe rau dưa sắp được thêm roi thúc ngựa đưa kinh thành, Nhược Vi đưa cho hộ vệ và phu xe bầu Linh Tuyền Thủy, dặn dò hộ vệ mỗi ngày tưới ít nước lên mặt rau, như vậy thời điểm khi rau dưa được đưa đến kinh thành vẫn còn tươi ngon giống như mới vừa hái vậy.


      Thời điểm hộ vệ đem rau dưa đưa đến Hiên Viên phủ, vừa vặn hai ngày nữa Hiên Viên phủ phải mời khách, Nhược Vi đưa xe ngựa chất đầy rau dưa vừa vặn giúp họ cái đại ân.


      Thời điểm hộ vệ đem rau dưa đưa đến kinh thành, Vi các còn chưa bắt đầu bán rau dưa, cho nên rau dưa xanh tươi do Hiên Viên phủ dùng để mời khách đều là độc nhất vô nhị trước khi Vi các bán ra các loại rau này, chính vì vậy khiến địa vị của Hiên Viên phủ trong thời điểm đó ở kinh thành vô tình lại được nâng lên tầng.


      Hiên Viên phủ tại Kinh Thành, trong lúc này tại Vinh Thọ đường hai phu thê Hiên Viên Kiệt cùng lão thái thái lão thái gia thương lượng chuyện yến tiệc hai ngày tới, sau khi phu thê Hiên Viên Kiệt trở về từ Liễu gia thôn vẫn luôn ở nhà đóng cửa ra, các loại tiệc tùng khác hai vợ chồng đều cũng nhau vắng mặt.


      ở thời điểm mọi người tại Kinh Thành đều chiềm trong nghi ngờ, Hiên Viên phủ lại cho thiếp mời đưa tới tất cả các phủ đệ mời mọi người đến Hiên Viên phủ tham dự cuộc vui.


      Dĩ nhiên xem cuộc vui là chuyện , quan trọng là kể từ sau khi Hiên Viên phủ truyền ra tin tức Hiên Viên Hạo cùng nương ở nông thôn đính hôn liền đóng cửa từ chối tiếp khách đến bây giờ, tất cả phủ đệ ở Kinh Thành đều đoán có phải cuộc đính hôn của Hiên Viên Hạo cùng Nhược Vi là có tình khác bên trong hay , cũng cảm thấy người của Hiên Viên phủ đóng cửa từ chối tiếp khách lâu như vậy cũng là bởi vì muốn thấy nàng dâu Nhược Vi xuất thân thấp kém này, tại rốt cuộc quyết định muốn đối mặt thực tế rồi, mọi người vẫn còn lén lút đánh cuộc Hiên Viên phủ có thể từ hôn hay .


      Nhược Vi nếu là biết mọi người ở Kinh Thành bởi vì chuyện mình cùng Hiên Viên Hạo đính hôn mà sinh ra nhiều lời đồn như vậy, nhất định câu. Xem ! Mấy chuyện như vậy cũng chỉ có mấy người có tiền ăn no rững mỡ có chuyện làm mới làm được thôi. Sau khi hộ vệ chạy xe ngựa đến cửa đại môn của Hiên Viên phủ dừng lại, cho người gác cổng mình là từ Liễu gia thôn thuộc Vĩnh An trấn chạy tới tặng đồ, dĩ nhiên, người gác cổng nhanh chóng đem tin tức đưa vào.


      Hộ vệ rất nhanh vào Hiên Viên phủ, quản gia trước tiên chiêu đãi, dù sao hộ vệ này cũng là người đại diện cho Nhược Vi, hơn nữa quản gia biết nương này còn là thiếu nãi nãi chưa qua môn mà sau khi mấy vị chủ tử đến Liễu gia thôn thích rất nhiều, cho nên chuyện tiếp đón hộ vệ chút cũng hề chậm trể cũng tỏ vẻ kỳ thị gì.


      Mấy người ở Vinh Thọ đường cách đó xa cũng biết chuyện Nhược Vi phái người tặng lễ tới, sau khi mấy người biết tin tức hiển nhiên cũng rất cao hứng.


      Quản gia gọi vị hộ vệ tặng lễ tới, cầm tấm danh mục quà tặng mà hộ vệ đưa cho, kích động trở lại Vinh Thọ đường.


      "Thỉnh an các vị chủ nhân, nô tài an bài vị tiểu ca tới tặng lễ kia nghỉ ngơi rồi ạ, đây là danh mục quà tặng mà vị tiểu ca đó mang đến, xin chủ tử xem qua."


      Mấy người thấy quản gia trong ngày thường rất chững chạc lúc này cầm tấm danh mục quà tặng này lại có chút kích động, biết chuyện gì khiến vị quản gia chững chạc này lại kích động thành bộ dáng như vậy.


      Cố Thanh Liên nhận lấy danh mục quà tặng trong tay quản gia vừa nhìn, cũng là trong nháy mắt trợn to cặp mắt, há hốc mồm ra, hồi lâu cũng đóng lại, làm mấy người khác cũng hiếu kỳ thôi, thoạt nhìn danh mục quà tặng rất bình thường mà lại khiến nàng dâu ( thê tử ) luôn luôn có kiến thức rộng rãi kinh ngạc thành bộ dáng như vậy.


      Lão thái thái thấy bộ dáng kinh ngạc của Cố Thanh Liên, cũng tò mò thôi đem danh mục quà tặng lấy tới vừa nhìn, quả nhiên, lão thái thái nét mặt cũng trở thành như vậy, hai người bên cạnh thấy mẹ chồng cùng nàng dâu cả hai người đều như vậy, cũng ngừng tò mò đem danh mục quà tặng cầm qua vừa nhìn, nhất thời, hai người nét mặt giống nhau như đúc, cũng kinh ngạc thôi.


      danh mục quà tặng đến tột cùng viết cái gì có thể khiến mấy vị chủ tử kinh ngạc như vậy ! Những người làm đứng ở bên phục vụ trong lòng nghi ngờ suy nghĩ.


      "Mẹ, nha đầu Nhược Vi này cũng quá thông minh rồi, mùa đông thế nhưng nàng vẫn có thể trồng ra các loại rau xanh này, nhưng mà vật này cũng đưa đến đúng lúc, ngày mai vừa đúng dịp cần dùng tới, bây giờ có thể thêm mấy món rau dưa tươi xanh vào thực đơn rồi mà còn có thể tạo thành chuyện rất đổi hành diện nữa chứ." Cố Thanh Liên lúc sau cảm khái .


      "Đúng vậy a, cũng may là nha đầu này nghĩ tới chúng ta, tất cả vật dụng cần dùng trong nhà đều tặng nhiều hơn chút, phải vì mình làm y phục, cũng chính là đồ ăn tốt, nha đầu này là đứa bé rất hiếu thuận." Lão thái thái cười vui vẻ , có cháu dâu hiếu thuận như vậy tâm tình lão thái thái đương nhiên tốt rồi.


      Nhược Vi từng tặng cho lão thái thái vài bộ quần áo, khiến trong lòng lão thái thái cảm thấy Nhược Vi là người rất thân thiết, có cái gì cũng nhớ tới lão nhân như bà đây, tuy còn chưa có gặp mặt nhưng Nhược Vi cứ như vậy mà đem lòng của lão thái thái cùng lão thái gia thu phục mất rồi, có thể là làm uổng phí.


      "Nha đầu Nhược Vi đưa loại mật ong gì đó ta cùng lão già uống, thấy thân thể quả thay đổi tốt hơn rất nhiều, cũng thua thiệt cho nha đầu này phải nhớ đến hai vị lão gia già khọm như chúng ta đây!" Lão thái thái vui mừng .


      "Mẹ, tối hôm nay sai phòng bếp làm mấy loại rau dưa mà nha đầu Nhược Vi đưa tới, để cha cùng mẹ nếm thử chút hiếu tâm của cháu dâu ạ".


      "Được, con phân phó !" Lão thái thái hớn hở đồng ý, mặc dù Hiên Viên gia cũng coi là rất có tiền, nhưng là muốn ăn rau dưa tươi xanh còn là rất khó.


      Lão thái thái vốn chính là người có sở thích ăn uống thanh đạm, vừa đến mùa đông, lão thái thái thường là khẩu vị đặc biệt tốt, mùa đông phần lớn là chỉ có cá cùng thịt heo, rau dưa ít đến thương cảm, khiến lão thái thái rất là phiền não, tại Nhược Vi trong mùa đông vẫn trồng ra được rau dưa, lão thái thái có lộc ăn.


      Đầu bếp phòng bếp chứng kiến rau dưa xanh tươi mơn mỡn được đưa đến đây cằm thiếu chút nữa rơi xuống đất, vẫn là bị người khác đẩy bả vai vài cái mới phục hồi tinh thần lại mạ chuẩn bị nấu ăn.


      Tất cả mọi người ở phòng bếp bị chuyện rau dưa tươi xanh này làm cho chấn động vô cùng, dù sao đây cũng là lần đầu tiên trong mùa đông bọn họ thấy được rau dưa tươi xanh đến như vậy.


      Lúc ăn cơm tối lão thái thái cùng lão thái gia so với bình thường ăn hơn chén, phu thê Hiên Viên Kiệt cũng ăn ít, mấy đĩa rau dưa cũng bị càn quét sạch , mấy chủ tử cũng đều ăn rất hài lòng.


      Lão thái thái lâu rồi mới ăn được bữa ăn hài lòng đến như vậy, nghĩ đến có thể mấy ngày nữa rau dưa lại còn nữa rồi, tâm tình lại trở nên xong, Cố Thanh Liên để Nhược Vi lại đưa tới thêm nữa liền được rồi, Nhược Vi hiếu thuận như vậy, cần bọn họ khẳng định cũng đưa tới, lão thái thái mới vui vẻ nghỉ ngơi.

    3. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 163



      Chờ đến lúc những rau dưa trong nhà ấm lớn sinh trưởng sai biệt lắm, Nhược Vi bảo vài hộ hạ nhân ở bên cạnh lần lượt thu rau dưa trong lều, đặc biệt có người quản lý ở bên ngoài nhà ấm chờ khi rau dưa được đưa ra ngoài.


      Những hạ nhân này chỉ cần phụ trách thu hoạch rau dưa cho tốt, những quản lý kia phần lớn đều là được huấn luyện từ trong tay Nhược Vi mà thành, đối với Nhược Vi đều rất trung thành, lại có Liễu Phong ở bên nhìn, cũng xảy ra cái gì ngoài ý muốn, cũng còn có người dám làm giả.


      Hơn nữa rau dưa được vận chuyển đến những cửa hàng của Liễu gia, trong cửa hàng chưởng quỹ đều là người của Nhược Vi, cũng có cái gì phải lo lắng.


      Ngày đầu tiên rau dưa đưa ra thị trườn liền bán hết sạch, có nhiều người có mua được đến hỏi chưởng quỹ ngày thứ hai còn có bán hay , chưởng quỹ sau này mỗi ngày đều có, chỉ là mỗi người mua đều hạn chế , thể mua quá nhiều.


      Những người đó nghe được chưởng quỹ sau này mỗi ngày đều có bán, mới trở về phủ, tính ngày thứ hai đến sớm chút ra, kết quả ngày thứ hai tâm tư cảu tất cả mọi người đều giống nhau, rau dưa còn chưa kịp đưa tới có nhiều người đợi trước cửa hàng.


      Chưởng quỹ dán tờ giấy ở trước cửa, đó viết có thẻ hội viên có thể ưu tiên mua, còn có thể giảm giá, quan trọng nhất là còn có thể mua số lượng gấp đôi so với việc có thẻ hội viên.


      Hành động lần này làm cho những người có thẻ hội viên phổ biển khắp, mỗi ngày rau dưa đều cung đủ cầu, nhưng là bạc cũng là ào ào chảy vào túi Nhược Vi.


      Dĩ nhiên chuyện Vi Các mùa đông có rau dưa bán cũng làm cho địa vị Vi Các cao hơn, danh tiếng càng lớn.


      tại Nhược Vi sợ Vi Các chơi trội, nhiều năm như vậy, uy tín Vi Các tích lũy ở đây, quan trọng nhất là bây giờ Nhược Vi có đầy đủ năng lực giữ được tất cả moi thứ của mình.


      Danh tiếng Vi Các bởi vì mùa đông có mẻ rau dưa bán cũng lan truyền đến Kinh Thành, mà lúc này các chi nhánh của Vi Các ở Kinh thànhVi còn chưa có bắt đầu bán rau dưa ra.


      Chỉ là bao lâu Vi Các ở kinh thànhcũng bắt đầu có rau dưa bán, nhưng số lượng lại nhiều, bởi vì từ thôn Liễu gia vận chuyển đến Kinh thànhcũng dễ dàng.


      tại chủng loại ra dưa trong nhà ấm lớn trưởng thành càng ngày càng nhiều, những thứ rau dưa như trái dưa chuột đậu -ve cũng có thể ăn, Nhược Vi sai người gieo ít dâu tây, giờ cũng trưởng thành, Nhược Vi thấy dâu tây có thể gieo thành công, tính toán lần sau gieo dâu tây nhiều xuống đất chút.


      Dĩ nhiên trừ Liễu gia trang có thể trước tiên ăn được những thứ mẻ rau dưa và trái cây mới này, nơi khác chính là Hiên Viên gia ở Kinh Thành.


      Thời điểm dâu tây chín, Nhược Vi sai hộ vệ ra roi thúc ngựa đưa hai giỏ đến kinh thành, bởi vì dâu tây trồng có nhiều, có thể chia đều ra hai giỏ đưa đến Kinh thànhđã dễ dàng.


      Nhược Vi phát mỗi lần sai hộ vệ tặng đồ đến Kinh thành bằng việc ra roi thúc ngựa tiện, nếu có thể nghĩ được cách giải quyết tốt biết mấy.


      Trừ phi Nhược Vi có thể di chuyển tức thời, nhưng việc này thực tế quá, gian Nhược Vi cũng phải là vạn linh , nếu như Nhược Vi dùng khinh công chạy tới kinh thànhthì có thể giảm bớt thời gian, nhưng việc này giới hạn cho riêng các nhân lên đường mà thôi.


      Nếu như tốc độ xe ngựa có thể so với khinh công của mình nhanh, như vậy kinh thànhtốc độ cũng nhanh.


      Chỉ là Nhược Vi nghĩ đến ngựa nhà mình uống qua chút linh tuyền thủy bên trong gian liền thay đổi vô cùng có linh tính rồi, hơn nữa tốc độ cũng nhanh kém.


      như vậy có phải hay là nếu như cho những con ngựa vào trong gian nuôi dưỡng thời gian, tốc độ của những con ngựa này có thể trở nên nhanh hơn chút!


      Nhược Vi nghĩ đến điểm này liềm sai người tìm tới chừng mười con ngựa tốt bỏ vào bên trong gian, nuôi hai tháng sau, tốc độ quả nhanh hơn ít, mặc dù mình có khinh công nhanh, nhưng những con ngữa bên trong gian đổi cái có thể tiếp tục , so với việc dùng khinh công dùng ít sức lực hơn nhiều.


      Nhà ấm lớn thành công khiến cho lễ mừng năm mới trước tháng Nhược Vi mỗi ngày lời đấu vàng, mỗi ngày các loại ra dưa của Vi Các đều bán hết sớm, bởi vì thẻ hội viên có thể ưu tiên mua các loại rau dưa tạo thành xu hướng cho những người có tiền tiếp bước muốn làm thẻ hội viên của Vi Các.


      Hơn nữa thẻ hội viên Vi Các có nhiều loại, có loại đáp ứng đủ tiêu chuẩn, đạt tới có đủ điều kiện làm thẻ hội viên Vi Các, mặc kệ ngươi có nhiều tiền Vi Các cũng cấp cho ngươi thẻ, dĩ nhiên nếu như ngươi là người vạn người, Vi Các khẳng định miễn phí đưa cho thẻ hội viên tôn quý nhất cho ngươi.


      Ở Vi Các mỗi ngày mỗi ngày lời đấu vàng, cũng có ít người mở to mắt đánh chủ ý vào nhà ấm lớn, nhưng đều bị Nhược Vi tìm cơ hội thu thập.


      Phải biết sau lưng Nhược Vi còn có thân phận khác là các chủ Tinh Nguyệt Các, nếu như ngay cả chút bản lãnh này cũng có, sau này thế nào đặt chân giang hồ.


      Chẳng mấy chốc sắp bước sang năm mới rồi, còn mười ngày nữa Hiên Viên Hạo trở về Kinh thànhmừng năm mới, Nhược Vi chuẩn bị vài vài thứ và xe ngựa cho Hiên Viên Hạo mang về.


      Hiên Viên Hạo thấy Nhược Vi chuẩn bị những thứ đồ này, khóe miệng ức chế được kéo ra, kể từ Hiên Viên Hạo cùng Nhược Vi đính hôn, Nhược Vi đưa đến Kinh thành gì biết có bao nhiêu thứ rồi, mỗi lần đều là mấy xe ngựa đưa , thỉnh thoảng có mẻ rau dưa mới có thể ăn, còn phái người ra roi thúc ngựa đưa đến Kinh Thành, Hiên Viên Hạo cảm giác được bản thân mình sao có chút cảm giác là "Con bất hiếu".


      Chỉ là kinh thành đưa tới đáp lễ cũng nhiều, sau khi Cố Thanh Liên còn đặc biệt đưa đến cho Nhược Vi số món đồ trang sức, lúc Cố Thanh Liên ở Liễu gia thôn cảm thấy Nhược Vi còn tuổi ăn mặc mộc mạc, vừa hay mình có nữ nhi, vất vả có nàng dâu vừa ý mình thích, đương nhiên là muốn nàng dâu ăn mặc xinh đẹp, đáng tiếc Nhược Vi đem trang sức nàng đưa đến Liễu gia thôn đều cất giữ kỹ.


      ra ở Liễu gia thôn làm sao dùng những món đồ trang sức tốt như vậy, về sau kinh thành lấy ra dùng muộn, hơn nữa đồ trang sức của Vi Các đều do Nhược Vi khi có thời gian tự mình thiết kế, vì vậy đồ trang sức của Vi Các luôn là những món mới mẻ độc đáo nhất đẹp mắt nhất , rất được những tiểu thư quan gia phu nhân thích, lần này Cố Thanh Liên đưa tới cho Nhược Vi đồ trang sức cũng có chút ít là mua từ trong tiệm của Nhược Vi.


      Mặc dù Hiên Viên Hạo trở về kinh thành mừng năm mới, Nhược Vi có chút đành, nhưng nghĩ tới có hai đệ đệ dễ thương còn có Quái lão đầu gia gia đối với mình tốt cùng mừng năm mới với mình, năm nay lại thêm gia đình Nhạc tiên sinh vẫn là làm ình cao hứng.


      Liễu gia trang sớm liền bắt đầu chuẩn bị đồ tết rồi, năm nay món ăn lễ mừng năm mới bàn lại có thêm món mới, mẻ rau dưa mới, Nhược Vi rất rộng rãi sai người làm mỗi bàn đều đặt đĩa rau, khiến hạ nhân cảm kích dứt, dù sao bây giờ rau dưa ở Vi các phải vài lượng bạc mới có mua được cân.


      Nhược Vi chịu cho người làm trong nhà ăn thứ ra dưa này so thịt mắc gấp mấy lần đúng là rất rộng rãi.


      Có lẽ sang năm lúc này Nhược Vi là người có chồng rồi, nghĩ đến chuyện này Nhược Vi cũng có chút bất đắc dĩ, nam nhân cổ đại chẳng lẽ cũng thích những tuổi.


      Chỉ là cũng may cần ở nơi có nhiều quy củ vô số kể là kinh thành, chỗ đó đường cái tùy tiện người cũng có thể là quan, cẩn thận đắc tội hoàng thân quốc thích gì đó, làm cái gì cũng thể tùy ý, là làm cho người ta có cảm giác đè nén, Nhược Vi thích khí như vậy.


      Vẫn là chính mình là tay gầy dựng Liễu gia trang để cho người thư thái, có ai có thể hạn chế tự do của mình.


      Hôm nay là đêm ba mươi, dưới Liễu gia trang ai cũng mang theo khí vui mừng, dán câu đối, dán giấy dán tường, toàn bộ phủ dưới bận rộn vui vẻ làm cho người ta cảm thấy ấm áp.


      Người người thay ình bộ y phục đẹp nhất đón tiếp năm mới, năm nay, tất cả mọi người bởi vì có chủ tử tốt mà cuộc sống vô cùng phong phú.


      Phòng bếp chuẩn bị cơm tất niên mùi thức ăn ngừng tỏa ra ngoài, làm cho hạ nhân ngang qua nước miếng cũng chảy tới khóe miệng, cũng nghĩ thầm, là thơm, cơm tất niên hàng năm tiểu thư bảo hạ nhân phòng bếp chuẩn bị rất nhiều món ngon, so với nhiều gia đình giàu có cũng kém, nhà ai có thể đối với người làm được như vậy, cũng chỉ có Liễu gia mới có thể như thế, đối với người làm tốt như vậy, tiền tháng cũng cao hơn nhiều so với nhà khác, chủ tử là người vừa hiền hòa lại công chính , quan trọng nhất là còn là người có năng lực, vì vậy dưới Liễu gia trang mới có thể lòng, Liễu gia trang mới có thể năm so năm càng lớn mạnh.


      Hai ngày trước lễ mừng năm mới Liễu gia trang dọn dẹp sạch , bởi vì Nhược Vi có chút thích giữ sạch , cho nên việc tổng vệ sinh ở Liễu gia trang cho lễ mừng năm mới rất dễ dàng là có thể làm xong, bởi vì trong ngày thường dưới Liễu gia trang cũng sạch rồi, lễ mừng năm mới tổng vệ sinh cùng ngày thường quét dọn cũng sai biệt lắm.


      Bởi vì có rau dưa tươi sống, Liễu gia trang năm nay nhất định có thể sống tốt hơn so với năm trước, hơn nữa năm nay Liễu gia trang còn có hai chuyện vui, đại thiếu gia trúng cử và c đại tiểu thư đính hôn đều là đại hỷ của Liễu gia trang.


      Nhiệt độ ấm áp. Lễ vật Nhược Vi mang đến kinh thành được hộ vệ ra roi thúc ngựa đưa rồi, tin rằng mấy xe ngựa chở rau dưa tươi còn có chút dâu tây mới hái, Nhược Vi tin rằng mấy vị trưởng bối ở kinh thành nhất định thích phần lễ mừng này.


      Những thứ đồ khác Nhược Vi có đưa nhiều, lần trước Hiên Viên Hạo hồi kinh Nhược Vi bảo Hiên Viên Hạo mang theo rất nhiều thứ trở về, niên lễ cũng cần phải đưa những thứ đó, đều là tâm ý của mình, đưa sớm hay đưa trễ cũng vậy thôi, khác gì nhau, Nhược Vi tin trưởng bối trách của mình.


      thực tế mấy vị ở kinh thành quả có trách Nhược Vi, ngược lại cảm thấy đồ Nhược Vi đưa quá nhiều, hơn nữa lúc Hiên Viên Hạo trở lại kinh thành mang về những thứ đó, khiến mấy vị trưởng bối lại vui mừng biết làm thế nào, Nhược Vi mỗi lần sai người ta tặng đồ đều là lấy xe ngựa trở lên làm đơn vị .


      Cố Thanh Liên biết Nhược Vi là tâm đưa những thứ này, bởi vì nàng hiểu Nhược Vi phải loại người thích ra vẻ.


      đứa con dâu hiếu thuận như vậy khiến lòng Cố Thanh Liên vừa vui mừng lại khổ não, vui mừng là tương lai nàng dâu hiếu thuận, khổ não là nàng dâu quá hiếu thuận, cảm giác mình luôn bị tiểu bối lo nghĩ, khiến Cố Thanh Liên có chút thẹn đỏ mặt.


      Nhưng mà cảm giác này tốt!


      Kinh thành Hiên Viên phủ bởi vì Hiên Viên Hạo trở về năm nay cũng trở nên ấm áp hẳn, năm nay Hiên Viên Hạo so năm trước ôn hòa hơn nhiều.


      Mấy vị trưởng bối trong nhà cũng cảm thấy Hiên Viên Hạo lần này trở về hàn ý người có nặng như trước kia, cũng so trước kia có kiên nhẫn hơn chút, đây tất cả đều là bởi vì Nhược Vi, Hiên Viên Hạo mới thay đổi như thế.


      Năm nay Hiên Viên phủ bởi vì Nhược Vi tồn tại, năm này trôi qua khác hơn, sang năm lúc này có lẽ Nhược Vi ở gia đình này bước sang mừng năm mới rồi.


      Mấy năm nay cơm tất niên ở Liễu gia trang này thịnh soạn nhất, cũng là náo nhiệt nhất, Xuân Phân còn mượn cơ hội kính Nhược Vi vài ly rượu, khiến Nhược Vi rất bất đắc dĩ, những nha đầu này biết nhược điểm ở đâu mình, có lúc là làm cho Nhược Vi dở khóc dở cười.

    4. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 164



      Trong khoản thời gian năm sau khi Nhược Vi cùng Hiên Viên Hạo đính hôn, theo thời gian tích lũy, tình cảm giữa Nhược Vi cùng với người của Hiên Viên gia cũng càng ngày càng thâm hậu.


      Hiên Viên Hạo ở nhà mình trải qua kỳ tết lại trở về Vĩnh An trấn cùng với Nhược Vi, thời điểm đầu xuân tháng ba, Cố Thanh Liên lại mình mang theo hộ vệ lần nữa tới Liễu gia thôn, mà lần này Cố Thanh Liên tới là để thương lượng chuyện ngày thành hôn của Nhược Vi và Hiên Viên Hạo, giữa tháng ba năm nay Nhược Vi cũng tới tuổi có thể cập kê, cũng đến tuổi có thể thành thân, lão thái thái và lão thái gia ở Hiên Viên phủ sớm mong đợi được ôm tằng tôn rồi.


      Tại thời điểm mình cùng Hiên Viên Hạo đính hôn Nhược Vi cũng nghĩ đến cái kết quả này, dù sao Hiên Viên Hạo cũng là con trai trưởng duy nhất trong nhà, theo lý mà ở cái tuổi này Hiên Viên Hạo cũng nên sớm thành gia lập thất cùng con cháu đầy đàn rồi, Hiên Viên Hạo cũng vì chờ đợi Nhược Vi, mà cũng chịu rất nhiều áp lực mới có thể chờ Nhược Vi lớn lên để có thể gả cho .


      Nhược Vi cũng phải là người có tâm, có thể cảm nhận được Hiên Viên Hạo vì mình mà bỏ ra rất nhiều thứ, nếu Hiên Viên Hạo vì mình bỏ ra nhiều như vậy, mình chỉ là sớm chút gả cho mà thôi, cũng có cái gì khó khăn, hơn nữa cần cùng hai người đệ đệ tách ra, đây đối với Nhược Vi mà là trạng huống tốt nhất.


      ra là tới thương lượng chuyện sắp xếp ngày thành thân, nhưng căn bản quyết định vẫn là ở Hiên Viên gia, Hiên Viên gia chọn ra mấy ngày hoàng đạo, rồi để bên Liễu gia trong mấy ngày đó chọn ra ngày thích hợp mà thôi.


      Nhược Vi sao cả, sau khi thành thân mình vẫn tiếp tục quản lý chuyện trong nhà, chỉ là chỗ ở phải thay đổi chút mà thôi, nhưng ngay khi Quái lão đầu và Cố Thanh Liên xác định ngày thành thân là vào mùng sáu tháng mười sắp tới, Hiên Viên Hạo liền mua ngay mảnh đất kế bên Liễu gia trang, là muốn xây nhà mới để hai người thành thân, đến lúc đó bức tường giữa Liễu gia trang với nhà mới mở cái cửa là được, Nhược Vi giống như là bị gả .


      Có thể Hiên Viên Hạo đối với Nhược Vi đúng là ngậm sợ tan thương đến tận tâm can mà, Hiên Viên Hạo đem toàn bộ đất tiếp giáp với Liễu gia trang mua hết, vừa vặn cùng tòa nhà của Hiên Viên phủ có thể liền thành khối, Hiên Viên Hạo dứt khoát cho người đem phòng ốc cũ đạp xuống, toàn bộ xây mới lại lần nữa.


      Bởi vì Hiên Viên Hạo biết Liễu gia trang là Nhược Vi thiết kế, Hiên Viên Hạo cũng để cho Nhược Vi thiết kế nhà mới bọn họ ở sau này, Nhược Vi thích như thế nào liền xây thành như vậy, cũng sắp đem Nhược Vi cưng chiều đển tận trời rồi.


      Nhược Vi cũng từ chối, dù sao Nhược Vi biết Hiên Viên Hạo nếu để ình làm chuyện này cũng mất hứng, hớn hở đón nhận nhiệm vụ mà Hiên Viên Hạo an bài ình.


      Nhược Vi nghĩ tới ngôi nhà này sau này là nơi ở của mình và Hiên Viên Hạo, Nhược Vi hy vọng có thể làm được tận thiện tận mỹ, thể để lại bất cứ tiếc nuối gì, vì vậy Nhược Vi bỏ ra rất nhiều công sức để thiết kế ngôi nhà mới của mình cùng Hiên Viên Hạo.


      Sau này khi các công tượng theo bản thiết kế của Nhược Vi mà xây dựng hoàn thành ngôi nhà mới, các công tượng này đều cảm thấy cuộc đời này có thể xây ra được ngôi nhà như vậy cũng đủ rồi!


      Tòa nhà mới cùng với Liễu gia trang cũng đều giống nhau về vẻ bề ngoài thấy được gì bên trong, nhưng nội bộ bên trong là muốn bao nhiêu tinh tế đều có thể tinh tế bấy nhiêu, trong mấy năm sau này khi Nhược Vi cùng Hiên Viên Hạo thành hôn, phu thê Hiên Viên Kiệt thường thường nếu có cơ hội liền ở tại Liễu gia thôn chịu , chủ yếu là ở nơi này quá thư tâm rồi, sau đó lão thái thái cùng lão thái gia cũng thường ở tại Liễu gia thôn, muốn trở về Kinh Thành.


      Nhà mới chiếm diện tích rất lớn, so với Hiên Viên phủ ở Kinh Thành còn muốn lớn hơn chút, ở cái địa phương như kinh thành đó, Tấc Đất Tấc Vàng, có thể mua được mảnh đất để xây tòa nhà như vậy cũng dể dàng rồi.


      Hơn nữa ở nơi như kinh thành cũng phải có tiền là có thể giải quyết được tất cả vấn đề, có lúc càng có tiền lại càng ngại ánh mắt của những người khác, cho nên Nhược Vi là vô cùng muốn cái loại địa phương như Kinh Thành mà sinh sống.


      Sau khi Cố Thanh Liên cùng Quái lão đầu xác định được ngày thành thân của Nhược Vi cùng Hiên Viên Hạo, lại ở Liễu gia thôn chơi nửa tháng mới trở lại kinh thành, dĩ nhiên, cũng như các lần khác, lại từ Liễu gia thôn mang về vài xe ngựa quà tặng.


      Mặc dù cuối cùng lấy được cho phép của bề là sau khi thành thân Hiên Viên Hạo cùng Nhược Vi có thể ở lại Liễu gia thôn, nhưng cái ngày thành thân kia vẫn phải tổ chức ở kinh thành , dù sao thân bằng hảo hữu của Hiên Viên gia đều ở tại Kinh Thành.


      Đối với chuyện này Nhược Vi có ý kiến, ở kinh thành bái đường thành thân là phải, Nhược Vi biết thể luôn khiến Hiên Viên Hạo nhân nhượng mình, mình cũng cần vì Hiên Viên Hạo làm ra chút nhượng bộ.


      Hai người bọn họ cùng nhau ở chung chỗ qua hết cả đời, thể luôn chỉ bên bỏ ra, bằng cho dù Hiên Viên Hạo có Nhược Vi hơn nữa, ngày nào đó khi Hiên Viên Hạo gặp được người khác cùng Nhược Vi phân cao thấp nhưng lại như Nhược Vi luôn là khiến Hiên Viên Hạo phải bỏ ra rất nhiều nhất định Hiên Viên Hạo thay đổi lòng mình.


      Thời điểm Cố Thanh Liên từ Liễu gia trang trở lại kinh thành là giữa tháng tư rồi, tham gia lễ cập kê của Nhược Vi xong mới chuẩn bị trở về kinh thành.


      Lễ cập kê của Nhược Vi chuẩn bị cũng phải rất long trọng, Nhược Vi cảm thấy cần thiết mời nhiều người mình thích đến tham dự lễ cập kê của mình, nhưng những ai cùng mình có giao hảo chân chính Nhược Vi vẫn mời tới đây.


      Ở lễ cập kê Cố Thanh Liên đưa ra quà tặng mà bà và lão thái thái chuẩn bị, ngày nay qua, ở thời đại này Nhược Vi cũng chính thức bước vào hàng ngũ những người trưởng thành.


      Nhược Vi cập kê người vui vẻ nhất dĩ nhiên phải tính đến đó chính là Hiên Viên Hạo rồi, Nhược Vi cập kê Hiên Viên Hạo cách thới điểm mình có thể ôm mỹ nhân về lại tiến gần bước, Hiên Viên Hạo sao lại có thể vui !


      Cố Thanh Liên sau khi trở lại kinh thành, liền ở nhà bắt tay vào chuẩn bị hôn của Hiên Viên Hạo, mặc dù ngày thành thân của Hiên Viên Hạo cùng Nhược Vi là vào tháng Mười, nhưng Hiên Viên gia cũng chỉ có Hiên Viên Hạo là con trai và là trưởng tử, tại tốt rồi dễ dàng Hiên Viên Hạo mới muốn thành thân, mấy vị trưởng bối trong nhà dùng hết toàn lực chuẩn bị cho chuyện Thành hôn của Hiên Viên Hạo là thể nào .


      Có tới vài tháng dùng để chuẩn bị chuyện Hiên Viên Hạo thành hôn, nhưng chừng mẹ chồng nàng dâu hai người còn ngại thời gian quá ngắn !


      Sau khi Nhược Vi cập kê, ở nhà bắt đầu chuẩn bị đồ cưới ình, hơn nữa còn muốn thêu giá y cho bản thân, chuẩn bị lễ ra mắt sau khi thành thân, chuyện Nhược Vi cần làm còn có rất nhiều !


      Thụy Ca trúng cử, nếu như bản thân Thụy Ca nguyện ý muốn làm quan, tại với những gì đặt được nghiệp học hành Thụy Ca có thể buông lỏng chút rồi, Nhược Vi tìm Thụy Ca qua cái vấn đề này, Thụy Ca mình khảo thí đạt được Cử nhân là được rồi, mình là lão đại trong nhà, về sau là muốn trấn giữ ở nhà.


      Nhược Vi cho rằng Thụy Ca đây là bởi vì tự bản thân so với Đào Đào lớn hơn, cho nên tự đem toàn bộ trách nhiệm đều chồng chất lên người mình, mới muốn làm quan, khuyên Thụy Ca nếu như thích cái gì hãy làm cái đó, chuyện trong nhà cần lo lắng, Thụy Ca biết Nhược Vi nghĩ sai rồi, với Nhược Vi, mình có miễn cưỡng, là tâm muốn làm quan, mới để cho Nhược Vi thở phào nhõm.


      ra Nhược Vi cũng hi vọng Thụy Ca làm quan, quan trường quá hắc ám, thích hợp với tính tình của Thụy Ca, ra tính tình Thụy Ca có đôi khi cũng tương đối bướng bỉnh, quan trường đôi lúc rất thua thiệt.


      Thụy Ca với Nhược Vi muốn về sau cũng giống như Cố Khải, đọc sách dạy dỗ học trò, Nhược Vi cảm thấy cái này cũng rất thích hợp với Thụy Ca, Thụy Ca thích đọc sách, nhưng lại thích hợp quan trường.


      Nhược Vi cảm thấy vì sau này của Thụy Ca mà có ý tưởng muốn làm tòa thư viện, đem thư viện làm ở Liễu gia thôn, như vậy Thụy Ca vẫn ở trong tầm mắt mình rồi, hơn nữa Thụy Ca cũng có thể làm chuyện mà mình thích, đến lúc đó cũng mời Cố Khải tới thư viện dạy học, còn có Nhạc tiên sinh, sau đó lại mời vài người có học thức nhân phẩm tốt tới thư viện, như vậy Thụy Ca nhất định vui lòng.


      Ở Liễu gia thôn xây tòa thư viện cũng xem như là vì hậu thế Liễu gia thôn mà tạo phúc rồi, tin tưởng Thụy Ca nhất định vui với việc làm này.


      Thụy Ca tâm tính cũng rất thích hợp làm tiên sinh, đến lúc đó đem thư viện giao cho Thụy Ca quản lý, bảo đảm Thụy Ca mỗi ngày vui đến quên cả trời đất .


      Thụy Ca biểu lộ sau này làm quan, cũng coi như là giúp Nhược Vi buông xuống nửa trái tim lơ lửng vì hai người đệ đệ, những năm gần đây Nhược Vi luôn rất lo lắng hai người đệ đệ tương lai lại muốn vào quan đồ, Nhược Vi mặc dù để cho người khác phát ra lo lắng của mình, nhưng vẫn an tâm, tại Thụy Ca có thể cần lo lắng, nhưng còn có Đào Đào! Nhược Vi còn phải lo lắng mấy năm nữa!


      Bởi vì chuyện năm nay Nhược Vi muốn thành thân, Liễu gia còn mở rộng phát triển giống như mấy năm trước nữa, mà chỉ cũng cố những cơ sở được gây dựng từ mấy năm trước mà thôi, chuyện này ra cũng là có lợi đối với Liễu gia, phát triển quá nhanh cũng phải là tốt, bên trong nội bộ nhất định cất dấu rất nhiều khuyết điểm tạm thời còn có hiển ra, nhưng khoản thời gian về sau, những sai lầm kia tích lũy càng nhiều nhất định bộc phát ra ngoài.


      dùng thời gian năm này để tìm ra nhưng vướng mắc đó mà đem ra giải quyết cho xong, năm nghỉ ngơi lấy lại sức, năm sau, lại giương bản lĩnh lớn hơn nữa, cũng chưa hẳn là thể.


      Hơn nữa tại sản nghiệp Liễu gia cũng , dùng năm này để gia cố lại nền móng cho vững chắc cũng tốt, con đường sau này mới có thể dài hơn xa hơn, mới có thể tốt hơn vững vàng hơn.


      Thời điểm mùa đông nhà ấm lớn khiến Liễu gia kiếm lời khoản rất lớn, tiền lời từ nhà ấm lớn chiếm hơn phần năm so với tiền thu vào từ các sản nghiệp khác trong nhà, điều này làm cho Nhược Vi rất kinh ngạc, mặc dù Nhược Vi biết cái này kiếm được rất nhiều tiền, nhưng cũng kinh người chút à! Hơn nữa bởi vì mới bắt đầu, nhà ấm lớn cũng chưa có đạt tới quy mô lớn nhất mà kiếm được nhiều tiền như vậy, nếu năm nay gia tăng kích thước, lợi nhuận kia lại càng cao hơn nữa.


      Hơn nữa Vi các thu vào rất tốt, ngờ lời nhuận từ nhà ấm lớn lại lớn hơn nữa, khiến Nhược Vi có loại ý tưởng muốn đem nhà ấm lều lớn làm lớn hơn nữa, nhưng Nhược Vi biết trước mắt mà vẫn thể vội vã hấp tấp như vậy, thể làm gì khác hơn là để xuống ý định này.


      ra mấy năm này Nhược Vi còn có nơi cũng thu vào rất nhiều tiền, sau khi Nhược Vi đem cây kim ngân ra trồng, số lượng hàng năm trồng trọt từ từ gia tăng, tại cây kim ngân trồng được kích thước rất lớn rồi.


      Nhược Vi biết chỗ tốt của cây kim ngân, dùng cái tên khác ở các nơi mở ra tiệm thuốc, tại những tiệm thuốc mà Nhược Vi vụng trộm mở kia có được chút danh tiếng, nhưng tiệm thuốc kia nguyên liệu chủ chốt chính là lấy cây kim ngân dùng để chế thành vài loại thuốc viên, có rất nhiều công hiệu, có rất nhiều người giang hồ cũng biết danh tiếng mà đến mua.


      Phương thuốc ở trong tay Nhược Vi, dĩ nhiên phương thuốc này là Nhược Vi tìm được bên trong sách ở trong gian.


      Mấy năm này Nhược Vi tốn rất nhiều tâm huyết để gây dựng nghiệp cho gia đình này, bản thân mình cũng có thời gian nghỉ ngơi tốt qua, năm nay mượn chuyện thành thân cũng có thể ít vận động đầu óc chút, ít hao tổn tinh thần chút.


      Nguyên nhân Nhược Vi vội vàng phát triển Liễu gia có phần cũng là bởi vì thân phận của Hiên Viên Hạo, mặc dù Hiên Viên Hạo có thể thèm để ý, nhưng luôn luôn vẫn có người bới móc, cho nên Nhược Vi chỉ có cố gắng để cho thực lực của mình trở nên mạnh hơn, mới có thể cùng Hiên Viên Hạo kề vai sát cánh.


      Hiên Viên gia là gia tộc lớn, Nhược Vi gả cho Hiên Viên Hạo là phải đối mặt với cả gia tộc, sau này còn có thể phải nhận lãnh trọng trách của đương gia chủ mẫu.


      Cho nên sau khi Nhược Vi xác định được tâm ý của mình đối với Hiên Viên Hạo xong liền cho bản thân mình có cơ hội lùi bước nữa, vì tương lai hai người, cắn răng hướng vị trí mạnh hơn cao hơn mà tới.


      Vì Hiên Viên Hạo vì tương lai của hai người mà nỗ lực.

    5. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 165



      Vì sau khi kết hôn, phần lớn thời gian Hiên Viên Hạo và Nhược Vi đều ở Liễu gia thôn nên đồ cười của Nhược Vi cũng cần đem đến kinh thành làm gì. Chỉ cần gửi bảng kê lên đó là được, khỏi mắc công phiền toái.


      Gía y của Nhược Vi đều do nàng thiết kế và tự tay may.


      Lễ phục của Hiên Viên Hạo cũng do Nhược Vi thiết kế và may. Trang phục của hai người là trang phục “tình nhân” nên sau lễ cưới của Nhược Vi, kiểu trang phục này gây nên làn sóng làm Nhược Vi kiếm được rất nhiều tiền.


      Bây giờ Thụy Ca vẫn còn , trước tiên cứ theo học hỏi mấy lão sư dạy học, chờ sau này đủ năng lực có thể đứng ra giảng dạy.


      Mặc dù hôn lễ của hai người là vào tháng mười, nhưng Nhược Vi muốn tự mình chuẩn bị đồ cưới, tự mình may y phục, còn muốn bồi dưỡng tình cảm với hai đệ đệ nên nàng rất bận.


      Mà Hiên Viên Hạo cũng trải qua cuộc sống bận rộn như Nhược Vi.


      Nhược Vi oán trách Quái lão đầu mang theo cả đám người đến kinh thành để dự lễ cưới.


      Đến Kinh Thành, đoàn người Nhược Vi ở trong biệt viện mới mua, đám người Xuân Phân vẫn theo Nhược Vi, Thụy Ca và Đào Đào vẫn sống chung với Nhược Vi sau khi nàng thành thân.


      Sau khi Liễu gia sắp xếp xong mọi chuyện người của Hiên Viên gia lập tức tới thỉnh an. Vì sắp tới hôn lễ rồi, hai vợ chồng Cố Thanh Liên rất xem trọng chuyện này, lão thái thái cũng phái người tìm Nhược Vi, điều này chứng tỏ Nhược Vi rất được mọi người xem trọng.


      Người làm của Hiên Viên gia cũng dám xem thường Tôn thiếu nãi nãi sắp vào cửa. Dù sao sau lưng Nhược Vi cũng có hai ngọn núi lớn che chở .


      Lúc đoàn người Nhược Vi đến kinh thành chỉ còn cách ngày thành hôn ba ngày. Nhược Vi nằm trong căn phòng mới, nhìn trần nhà xa lạ có chút quen.


      Chưa tới ba ngày nữa nàng làm vợ người ta rồi, Nhược Vi biết mình có thể thích ứng với thân phận mới này nhưng nàng hết sức làm tròn bổn phận của mình. Nguyên tắc làm người của Nhược Vi là bao giờ chèn ép kẻ khác.


      Nhưng khi có người chạm đến ranh giới cuối cùng của nàng, mặc kệ là ai, nàng cũng xuống tay chút lưu tình.


      Ba ngày trôi qua rất nhanh, vào ngày mùng sáu tháng mười, Toàn Phúc phu nhân – người được mời đến chải tóc cho tân nương là người do Hiên Viên gia mời tới. Toàn Phúc phu nhân này là Kinh Thành nhị phẩm phu nhân – vợ của Phương tướng quân.


      Toàn Phúc phu nhân này quả đúng là Toàn Phúc phu nhân. Phương tướng quân chỉ có mình bà là vợ, bà lại sinh được cho nhà chồng ba trai, hai . Phu quân của mẹ chồng Nhược Vi mặc dù chỉ có mình bà nhưng bà chỉ sinh được người con là Hiên Viên Hạo.


      Trước tiên, Phương phu nhân se long mặt cho Nhược Vi xe lông mặt, bà lấy hai sợi chỉ hồng xoắn lại với nhau, miệng lời chúc mừng rồi dùng dây tờ hồng chà lên mặt Nhược Vi nhiều lần, đến mức sợi tóc gáy cũng còn.


      Nhược Vi chịu đựng nỗi đau mặt, vất vả xoắn xong. Nhược Vi cảm thấy trán nàng toát cả mồ hôi hột. Sau đó Phương phu nhân vội trang điểm cho nàng mà trét lên mặt nàng lớp quỳnh cào thơm phức. Đợi quỳnh cao thẩm thấu vào da, mặt Nhược Vi càng trở nên trơn bóng hơn.


      Bọn Xuân Phân phục vụ Nhược Vi thay giá y đỏ thẩm. Mọi người nhìn Nhược Vi mà hai mắt sáng rực lên, Nhược Vi xinh đẹp cứ như là tiên nữ giáng trần.


      Phương phu nhân biết phải trang điểm cho Nhược Vi như thế nào vì nàng quá đẹp. Có tô thêm son phấn cũng có tác dụng gì.


      Nhưng là ngày đại hỉ mà trang điểm là điềm xấu nên Phương phu nhân trang điểm cho Nhược Vi.


      Sauk hi trang điểm xong tới phần chải tóc. Phương phu nhân cầm cây lược cười tủm tỉm đứng sau lưng Nhược Vi. Bà : “ chải chải tới già, hai chải răng long đầu bạc, ba chải con cháu đầy đàn…”


      Chải tóc xong, Hạ Chí đội mũ phượng cho Nhược Vi, chỉ thấy trong nháy mắt cả phòng im văng vắt. Mũ phượng càng làm cho Nhược Vi trở nên kiều diễm.


      Phương phu nhân lấy lại tinh thần trước tiên, bà than tán thưởng câu, Nhược Vi còn chưa trả lời có người đập cửa, nha hoàn ngoài cửa : "Tiểu thư, gia đến lớn cửa rồi!".


      Phương phu nhân nghe lời nha hoàn cười bảo: "Tên tiểu tử A Hạo này đợi được nữa.”


      Nhược Vi nghe Phương phu nhân vậy mặt ra nụ cười hạnh phúc. Lúc này Hiên Viên Hạo mặc lễ phục đỏ chót đứng trước cửa, gương mặt lạnh lùng thường ngày cũng nở nụ cười ấm áp. Tiếng pháo nổ đùng đùng đinh tai nhức óa, người hầu của Hiên Viên gia theo phía sau ngừng phát bao lì xì ọi người.


      Nhưng khi Hiên Viên Hạo thấy cửa lớn đóng chặt lại mặt cứng ngắt. nhìn thấy Nhạc lão sư và Quái lão đầu cười cười nhìn , còn có hai cậu em vợ nữa chứ. Hiên Viên Hạo bất đắc dĩ tiến lên cung kính : "Xin chào Quái Lão gia, Nhạc tiên sinh và hai vị Tiểu Cữu Tử."


      Mọi người nghe Hiên Viên Hạo gọi như vậy gật đầu cái, ngay sau đó Quái lão đầu hướng về phía Hiên Viên Hạo : "Hiên Viên Hạo, mặc dù Hiên Viên gia rất có thế lực nhưng ngươi là cháu rể ta thể đối xử tốt với cháu ta. Nếu ta biết ngươi dám làm tổn thương Nhược Vi cho dù là nguyên nhân gì ta cũng tha cho ngươi.”


      Hiên Viên Hạo nghe Quái lão đầu uy hiếp chỉ cười : “Con xin cam đoan tuyệt đối tam thê tứ thiếp làm Nhược Vi đau lòng."


      Mấy trong chính điện nghe Hiên Viên Hạo thế hâm mộ thôi, ba kiếp cũng tìm được người chồng nào như vậy.


      Quái lão đầu hài lòng, né sang bên cho Hiên Viên Hạo . Hiên Viên Hạo nghĩ là Thụy Ca đột nhiên đứng chắn đường, cậu bé : "Tỷ phu, đệ nghe người từng đậu Cử nhân, biết người có thể làm bài thơ ? Còn nếu làm được đệ nhường đường."


      Hiên Viên Hạo ngờ mới qua ải lại đụng phải cửa, khóe miệng giật giật, suy nghĩ chút, bật thốt lên: "Họa Mi kiều diễm tình đưa tình, ngữ ấm áp tính nồng đậm, đẹp đôi Thiên Thành duyên Diệu Diệu, người gặp chuyện tốt má lúm đồng tiền Hồng Hồng."


      Mọi người kinh ngạc nghe Hiên Viên Hạo , sau đó tiếng trầm trồ khen ngợi vang lên dứt. Thụy Ca nghiêng đầu nhìn Quái lão đầu, cậu bé thấy ông cười gật đầu cái mới cam lòng, chu mỏ đứng sang bên.


      Hiên Viên Hạo vội vàng mở cửa lớn, sợ lại có người đứng ra ngăn cản.


      Khi gần tới phòng Nhược Vi, Hiên Viên Hạo kích động, tay nắm thành quả đấm bước nhanh tới trước.


      Khi thấy Nhược Vi đầu đội khăn voan đỏ bắt đầu cười, mấy nam nhân theo phía sau thấy bộ dạng ngốc ngếch của Hiên Viên Hạo đẩy cái, sau đó buồn cười : "Còn mau ôm tân nương lên, đừng làm trễ giờ lành.”


      Hiên Viên Hạo nghe vậy lập tức lấy lại tin thần, tiến lên, tay run rẩy ôm lấy Nhược Vi, thân thể Nhược Vi hơi cương cứng chút vì động tác này.


      chỉ là Nhược Vi, mà tất cả mọi người ở đó cũng ngây ra. Ở nước này tân lang bao giờ ôm tân nương từ nhà mẹ đẻ, hành động này của Hiên Viên Hạo quả là làm người ta khiếp sợ.


      Mà Quái lão đầu nhìn thấy hành động của Hiên Viên Hạo cũng là bất đắc dĩ bĩu môi. Ông muốn lên tiếng Hiên Viên Hạo câu: "Giờ lành sắp tới!" xong, sải bước lướt qua Quái lão đầu ra phía ngoài. Nếu hôm nay phải là Ngày Đại Hỉ Quái lão đầu đánh với Hiên Viên Hạo trận.


      Mọi người thấy tân lang ôm tân nương bước ra ngoài trợn tròn cả mắt. Nhược Vi tức giận nhéo hai cái mới lộn xộn nữa.



      Chương 166



      Hiên Viên Hạo đem Nhược Vi nhàng đặt lên đại kiệu tám người khiêng, sau đó mặt đầy hớn hở cởi ngựa của . Cả đám người đón dâu cũng xoay người lên ngựa, chuẩn bị đưa dâu đến Hiên Viên phủ.


      Đội ngũ rước dâu dài khiến ánh mắt của dân chúng ở kinh thành, những người xem náo nhiệt cũng sinh ra sợ hãi. Các chưa cưới nhìn nam tử tuấn mỹ, cao lớn ở lưng ngựa mà cõi lòng tan nát, bởi vì giờ phút này, mặt của nam tử là nụ cười đầy ôn nhu, làm chúng nữ tử trong lòng sinh ra hâm mộ, cách nào dùng ngôn ngữ để diễn tả.


      Hai khắc sau, cỗ kiệu dừng ở trước đại môn Hiên Viên phủ, tiếng pháo nổ lên, Nhược Vi ngồi chờ ở trong kiệu hoa, cảm thấy cỗ kiệu bị đá cái, sau đó bàn tay thon dài từ cửa kiệu duỗi vào, đưa đến trước mặt Nhược Vi.


      Bàn tay này là bàn tay cực kỳ xinh đẹp, có ai có thể nghĩ tới đây là bàn tay từng cùng Nhược Vi làm vườn, tự thân động thủ giết gà, nhưng từ vết chai ở những ngón cũng có thể nhìn ra được Hiên Viên Hạo cũng phải là văn nhược thư sinh, tay trói gà chặt.


      Khóe miệng Nhược Vi mỉm cười, chậm rãi đặt bàn tay bé của mình vào lòng bàn tay của Hiên Viên Hạo, đầu ngón tay truyền đến cảm giác ấm áp, khiến Nhược Vi bỗng hơi run sợ.


      Nhận được tay Nhược Vi, Hiên Viên Hạo lập tức nắm chặt, đem nàng dắt ra cửa kiệu hoa. Khi lễ tán đem lụa hoa đỏ thẫm đưa cho Hiên Viên Hạo chân mày cau lại, trợn mắt nhìn lễ tán cái, rồi tự dắt tay Nhược Vi vào cửa chính của Hiên Viên phủ.


      Hiên Viên Hạo đường dắt tay Nhược Vi vào phòng khách. Dọc theo đường , khi tân khách thấy hành động của Hiên Viên Hạo cùng Nhược Vi bị hành động này của hai người hù sợ.


      Lễ tán đem lụa đỏ đưa cho hai người, Nhược Vi cùng Hiên Viên Hạo mỗi người nắm bên của lụa đỏ chuẩn bị bái đường. Ngay sau đó, thanh của lễ tán vang lên: "Nhất Bái Thiên Địa, Nhị Bái Cao Đường, Phu Thê Đối Bái."


      Sau khi hoàn thành lần cúi đầu cuối cùng lễ tán lớn tiếng : "Kết thúc buổi lễ, đưa vào động phòng."


      Tại chỗ, tân khách lập tức hoan hô lên, đám người vô cùng náo nhiệt ôm lấy Nhược Vi cùng Hiên Viên Hạo đưa vào động phòng…


      Hiên Viên Hạo dẫn Nhược Vi tới động phòng. Xuyên qua khăn voan đỏ, Nhược Vi có thể nhìn ra được trong phòng là mảnh hồng đến rực rỡ.


      Hiên Viên Hạo mang theo Nhược Vi tới bên giường, để cho nàng ngồi lên chăn gấm màu đỏ ở giường. còn chưa kịp nhấc khăn voan đỏ lên đám người lúc nãy theo bọn họ tiến vào để náo động phòng, lập tức ồn ào : "Vén khăn voan, chúng ta muốn nhìn chút bộ dáng của tân nương tử"


      Hiên Viên Hạo bất đắc dĩ cầm lấy cây gậy từ trong tay hỉ nương từ từ đẩy khăn voan ra. Mọi người nhìn thấy dung nhan của Nhược Vi dưới khăn voan đều hít vào hơi.


      Mắt Hiên Viên Hạo thẳng tắp nhìn Nhược Vi ngồi ở giường, trong lòng trong mắt lúc này đều là người trước mắt. Mình chờ đợi nhiều năm như vậy, rốt cuộc mộng đẹp trở thành , rốt cuộc hôm nay được ôm được mỹ nhân về.


      Người trước mắt cho dù chỉ là hơi xoa phấn cũng cực đẹp, cộng thêm thân mũ phượng khăn quàng vai ( phần trong lễ phục phụ nữ quý tộc Trung Quốc thời xưa), để lộ ra khí chất thanh hoa cao quý, lông mi dài giống như cây quạt, vì rung động mà run lên, như ở trong lòng Hiên Viên Hạo nhàng thổi, làm cho tim đập nhanh, cộng thêm bởi vì xấu hổ mà gương mặt ửng đỏ, cái bộ dáng này tựa như lạc thần mỹ lệ.


      Thấy bộ dạng Nhược Vi xinh đẹp như vậy bị người ngoài dòm ngó đến, Hiên Viên Hạo hận thể đem Nhược Vi giấu , giấu ở nơi mà chỉ có mình và Nhược Vi, để cho người ngoài thấy được vẻ đẹp của Nhược Vi. Ánh mắt Hiên Viên Hạo quét vòng, nhìn những nam nhân nhìn chằm chằm Nhược Vi, vui ho mấy tiếng.


      Nghe tiếng ho của Hiên Viên Hạo, thần trí mọi người mới trở về, chợt thấy ánh mắt Hiên Viên Hạo lạnh lẽo mà vui, người ở chỗ này lúng túng, lập tức cười khan mấy tiếng. Hiên Viên Phong trêu ghẹo : "A Hạo là có phúc lớn, cưới được thê tử hiền lành lại xinh đẹp như hoa…Chúng ta ra ngoài uống rượu ăn mừng thôi. A Hạo, chúng ta ở bên ngoài chờ đệ, đệ cũng đừng ngẩn ngơ mà trực tiếp động phòng luôn đó!" xong, lập tức nháy mắt với đám người sau lưng, mấy nam nhân lập tức cười chờ ở bên ngoài, chờ mời rượu rồi rối rít ra khỏi phòng.


      Đợi đến khi cảm thấy trong phòng còn người ngoài nữa, Nhược Vi mới an tâm thở phào nhõm. Nàng ngẩng đầu lên, khi thấy Hiên Viên Hạo thẳng tắp nhìn mình Nhược Vi nhịn được đỏ bừng cả mặt.


      Nhược Vi nũng nịu, trừng mắt nhìn Hiên Viên Hạo cái, cười : "Có cái gì đẹp mà nhìn, giống như kẻ ngây ngô vậy."


      " là đẹp, Nhược Vi của ta là đẹp nhất, dễ nhìn nhất!" Hiên Viên Hạo tiếp lời của Nhược Vi, vẻ mặt thành .


      Nhược Vi nghe được câu này của Hiên Viên Hạo hì hì tiếng bật cười. Nụ cười sáng rỡ này rơi vào trong mắt của Hiên Viên Hạo, càng làm cho tâm thần đều động, si mê nhìn Nhược Vi xinh đẹp mà quyến rũ.


      Ở lại bên trong phòng, mấy người Xuân Phân nhìn thấy gia thường ngày chững chạc thành thục, bây giờ lại giống như ngốc tử, cùng nhau cúi đầu buồn cười. Nghe được mấy nha hoàn hồi môn mà mình mang tới cũng khẽ cười Hiên Viên Hạo, Nhược Vi dùng ánh mắt cảnh cáo nhìn mấy người Xuân Phân, vỗ cái vào cánh tay Hiên Viên Hạo, ý bảo phục hồi tinh thần lại, sau đó : "Chàng nhanh ra bên ngoài mời rượu , lại làm cho khách phía ngoài sốt ruột chờ."


      Nghe Nhược Vi , Hiên Viên Hạo cực kỳ bất đắc dĩ. tại chỉ muốn đơn độc ở cùng Nhược Vi, muốn ra đối mặt với những người chờ mình rót rượu kia. Tuy muốn ở lại trong phòng, nhưng vẫn phải ra bên ngoài, vì còn có tân khách đợi mình, Hiên Viên hạo thể làm gì khác hơn là bất đắc dĩ đứng dậy, giao phó : "Nhược Vi, ta có thể trở lại trễ, đói bụng ăn trước ít đồ để lấp bao tử, nếu mệt nhọc nàng cứ ngủ trước, biết ?"


      Nhược Vi nghe lời gật đầu cái, khoát khoát tay, thúc giục nhanh lên chút rời . Thấy hành động của Nhược Vi, Hiên Viên Hạo bất đắc dĩ lắc đầu cái, tiểu nha đầu này, thế nhưng lại đuổi phu quân , còn gì nữa, về sau còn đến đầu sao, thôi, đợi buổi tối trở lại mới hảo hảo thu thập tiểu nha đầu này.


      Đợi đến khi Hiên Viên Hạo ra ngoài, trong phòng mấy nha hoàn lần nữa nở nụ cười, Xuân Phân nhìn Nhược Vi, cười : "Tiểu thư, ngài nhìn gia như vậy, hận được trực tiếp động phòng rồi, đến khách bên ngoài cũng để ý."


      Nghe được lời trêu chọc của Xuân Phân, mấy nha hoàn đều nở nụ cười, Nhược Vi nhìn bọn nha hoàn cười ngừng, bất đắc dĩ lắc đầu cái, bên Hạ Chí nhìn Nhược Vi đầu đội mũ phượng nặng nề, lập tức tiến lên, hướng về phía Nhược Vi : "Tiểu thư, trước đem mũ phượng tháo xuống, đổi thân xiêm áo thoải mái chút."


      Nhược Vi gật đầu cái, cái mũ phượng nặng nề này muốn đem đầu của nàng ép vỡ mà.


      Thấy động tác của Nhược Vi, mấy nha hoàn lập tức tiến lên hầu hạ.


      "Tiểu thư, muốn tắm rửa chờ gia trở lại, hay là trước ăn chút gì lót bụng" Hạ Chí dò hỏi.


      Nhược Vi nhìn sắc trời bên ngoài, nghĩ rồi : "Ăn trước , vội, còn nữa, tại nên gọi ta là phu nhân rồi.”


      "Dạ, phu nhân!" Nghe được Nhược Vi phân phó, người ở chỗ này lập tức đổi lời .


      ánh trăng đầu cành, Hiên Viên Hạo mang theo thân mùi rượu trở lại phòng. Nhược Vi nhìn vẻ mặt đỏ bừng của Hiên Viên hạo, bộ mà ngả đông ngả tây, Nhược Vi lập tức đứng dậy, tiến lên dìu lấy , ngửi được mùi rượu nồng nặc người Hiên Viên Hạo, Nhược Vi cau mày : "Thế nào lại uống nhiều rượu như vậy, chàng biết uống nhiều quá hại thân thể sao?" Nhược Vi bất mãn nhìn Hiên Viên hạo, nam nhân này làm sao lại chú ý thân thể mình như vậy.


      Hiên Viên Hạo cẩu thả khoát khoát tay, đầu lưỡi có chút thắt : "Bọn người kia vậy mà nghĩ trút rượu ta để cho ta xấu mặt. Hừ! Ta mới có ngu như vậy!" xong, Hiên Viên Hạo duỗi đầu, dựa vào người Nhược Vi, hít hương thơm người Nhược Vi, cười hì hì : "Nhược Vi, người nàng là thơm!"


      Lúc này Nhược Vi tắm rửa xong, cũng đổi thân xiêm áo chờ đợi Hiên Viên Hạo, nghe những lời này của Hiên Viên Hạo, Nhược Vi có chút dở khóc dở cười : "Đúng vậy a, người ta rất thơm, người của chàng toàn là mùi rượu, thúi chết!"


      Nghe được lời ghét bỏ của Nhược Vi, Hiên Viên Hạo hít thử xiêm áo người mình, cau mày, hướng mấy người Xuân Phân : "Mau mau chuẩn bị nước, bản thiếu gia muốn tắm rửa!"


      Nghe được lời của Hiên Viên Hạo, mấy người Xuân Phân lập tức xuống chuẩn bị, còn Hiên Viên Hạo kéo tay Nhược Vi, đáng thương : "Nhược Vi, nàng tới hầu hạ ta tắm rửa . Ta mới cần những nữ nhân khác chạm vào thân thể của ta, có được hay ?"


      Nhược Vi nghe như thế, mặt tránh được xấu hổ , giúp nam nhân tắm rửa, chuyện này cho tới bây giờ nàng đều chưa từng làm. Nhìn Hiên Viên Hạo mang theo mùi rượu với cặp mắt mông lung tội nghiệp nhìn mình, Nhược Vi cứng rắn gật đầu cái.


      Thấy động tác của Nhược Vi, Hiên Viên Hạo vui mừng đến khóe miệng cũng mau toét ra rồi.


      Vào phòng tắm, Nhược Vi ấy người Xuân Phân biết. Sau khi bọn họ ra ngoài, nàng nhìn Hiên Viên Hạo lười biếng nằm ở giường êm, bất đắc dĩ : "Nếu muốn ta giúp chàng tắm rửa, còn nhanh tự mình cởi quần áo!"


      Hiên Viên Hạo nghe được lời của Nhược Vi, cười hì hì giang hai tay, hướng về phía nàng : "Nhược Vi, nàng giúp ta cởi."


      Nghe được lời của Hiên Viên Hạo, Nhược Vi bất đắc dĩ vuốt vuốt cái trán của mình, thôi, nàng cũng phải là lần đầu tiên cởi xiêm áo của người này, tiến lên, nhanh chóng đem bộ đồ đỏ thẫm của chú rễ lột ra, thời điểm còn lại cái quần, Nhược Vi có chút thẹn thùng, xoay người, hướng về phía : "Quần chàng tự cởi.”


      Hiên Viên hạo nhìn người xấu hổ kia, mỉm cười đứng lên, động tác nhanh chóng, tuyệt giống như say rượu, rất nhanh đem chính mình cởi đến bộ y phục cũng còn dư lại, sải bước lướt qua bên người Nhược Vi, nhảy vào trong thùng tắm to lớn.


      Nhược Vi trơ mắt nhìn Hiên Viên Hạo trước mắt, cả người trong nháy mắt đờ đẫn, trong lúc nhất thời chút phản ứng cũng có, cho đến khi Hiên Viên Hạo lên tiếng gọi nàng đến lau lưng, nàng mới sững sờ tới, đem khăn long được để sẵng bên thấm nước, ánh mắt thẳng tắp nhìn Hiên Viên Hạo, da của so với nữ nhân còn muốn tốt hơn, cầm khăn lông dùng sức ở tren lưng Hiên Viên Hạo chà xát mấy cái.


      Nằm ở bên trong thùng tắm, Hiên Viên Hạo biết được Nhược Vi dùng sức, nhưng động tác này của Nhược Vi lại khiến Hiên Viên Hạo cảm thấy như sợi lông vũ gãi trong lòng , đem hỏa khí trong lòng xuất ra ngoài. đợi nổi nữa rồi, đêm động phòng hoa chúc… khắc giá trị ngàn vàng, tại sao có thể làm trễ nãi bằng cái loại chuyện tắm nhàm chán này đây.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :