1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

TIỂU THÔN CÔ ĐEM THEO BÁNH BAO TUNG HOÀNH THIÊN HẠ - THƯỢNG QUAN NINH (198 CHƯƠNG + 1PN)

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 5: Hàng Xóm Tốt



      " thôi, tất cả mọi người trở về nhà , túm tụm ở đây còn ra cái dạng gì chứ, từng người từng người đều ngứa da hết rồi hả! Chỉ biết xem chuyện cho vui, biết giúp phen a! Lần sau ta lại nhìn thấy ai như vậy, cẩn thận chút cho ta!"


      ", , , , đều trở về làm việc , đại thẩm nương của Nhược Vi cũng nhanh về , đừng để ta phải lập lại lần nữa, bằng ngươi cũng đừng trách ta lại trông nom quá nhiều."


      Người chung quanh đều bị thôn trường đuổi lục tục về, đúng là dù ở bất cứ chỗ nào cũng đều thiếu những người thích chuyện Bát Quái, uy hiếp bọn họ cũng chẳng được lợi gì?


      Ai! Tâm tình tốt cũng bị mụ la sát kia phá hủy hết rồi, đáng ghét, về sau nhìn thấy bà ta ta liền kiếm đường vòng mà !


      "Tỷ tỷ, tỷ tỷ, tỷ sao chứ!"


      Chuyện náo loạn này thế nhưng lại làm nàng quên mất chuyện Đào Đào cùng Thụy Ca vẫn còn ở trong phòng.


      "Tỷ tỷ có việc gì, các đệ bị dọa đó chứ!" " đâu, tỷ tỷ vừa rồi là lợi hại nha!" Hai mắt Đào Đào tỏa ánh sáng nhìn nàng, ánh nhìn của Thụy Ca cũng y như vậy, tuy rằng ràng như Đào Đào.


      Trời, chẳng lẽ mới vừa rồi Đào Đào cùng Thụy Ca đều thấy hết được hành vi điên cuồng kia của mình sao, dọa đến bọn họ chứ? Hẳn là có rồi, mới vừa rồi còn ta lợi hại mà, những thế còn có chút hương vị sùng bái ở bên trong nữa!


      Ta là nữ sinh a, làm sao có thể nhìn giống mấy người hung bạo kia chứ? Được rồi, Nhược Vi thừa nhận bản thân mình có chút thô lỗ.


      Chuyển hai cái băng ghế ra, "Đến, Đào Đào, Thụy Ca, tỷ tỷ cho các đệ biết, tỷ tỷ mới nảy đem cái mụ la sát kia đánh cho rất thảm rồi, a, là, là đại thẩm nương."


      "Tỷ tỷ, kỳ thực Thụy Ca cảm thấy kêu là mụ la sát cũng tốt lắm!" Thụy Ca mặt ngượng ngùng nhìn Nhược Vi, giống như , tỷ tỷ, Thụy Ca phải là đứa trẻ hư đâu nga!


      " Được rồi, kỳ thực tỷ tỷ cũng cảm thấy cách gọi mụ la sát này quả danh xứng với thực , về sau chúng ta kêu bà ta là mụ la sát ! Bất quá chỉ có thể ở trong nhà mới kêu như vậy nga! Bằng nếu bà ta nghe được lại chạy qua đòi đánh chúng ta nữa! Biết ?"


      "Còn có, hôm nay tỷ tỷ muốn cho các đệ đạo lý, đó là, nếu như gặp phải chuyện giống hôm nay chúng ta nên làm thế nào, kỳ thực tuy rằng tỷ tỷ hôm nay đấu với bà mụ la sát kia chút, nhưng chuyện này lại phải là lỗi của chúng ta, chỉ cần chúng ta cảm thấy mình làm chuyện đúng tính hợp lý, vậy sợ người khác cái gì, người phạm ta ta phạm người, người nếu phạm ta ta tất phải phạm người, chính là muốn lý lẽ này, nếu bị người khác đến tận cửa khi dễ mình, mà mình còn để khi dễ lời nữa, đó chính là ngu ngốc, có hiểu ?"


      "Nhất thời hiểu được cũng sao, chỉ cần về sau hai người các đệ gặp phải tình như vậy nên cẩn thận suy nghĩ rồi làm tốt rồi, tại nếu nhiều quá các đệ cũng hiểu hết được! Chỉ cần đem lời tỷ tỷ với các đệ hôm này nhớ kỹ tốt là được rồi."


      "Tỷ tỷ, Thụy Ca nhớ kỹ, Đào Đào nhớ kỹ lời tỷ tỷ !" Đào Đào bộ dáng người lớn , tay bé chống khuôn mặt nhắn, bộ mặt nghiêm cẩn nhìn Nhược Vi!


      "Tỷ tỷ, có phải chỉ cần chúng ta làm việc gì sai trái cần phải lo sợ người khác khi dễ chúng ta, nếu chúng ta làm sai có người nào có thể khi dễ được chúng ta phải , tỷ tỷ là như vậy sao?" Thụy Ca cũng là bộ mặt nghiêm cẩn như vậy mà hỏi Nhược Vi.


      "Chính là như vậy, Thụy Ca rất thông minh, tỷ tỷ rất thích." Hôn khuôn mặt nhắn của Thụy Ca cái.


      "Tỷ tỷ, Đào Đào cũng thông minh, hôn ta, ta cũng muốn tỷ tỷ thích à!"


      "Tỷ tỷ cũng rất thích Đào Đào."


      "Chụt " Cũng hôn Đào Đào cái, "Đúng vậy, Đào Đào cũng rất thông minh, tỷ tỷ đều thích, đều là đệ đệ tốt của tỷ tỷ."


      Đào Đào thích nhất Nhược Vi thân cận cùng , mỗi lần hôn , đều cười tít mắt, mà Thụy Ca lại có chút thẹn thùng, nhưng cũng thấy được là Thụy Ca cũng rất thích thân cận với mình, tuy rằng mỗi lần thoạt nhìn đều có chút xấu hổ, nhưng vẫn nở nụ cười, phỏng chừng là quen ! Vậy phải tập cho thành thói quen , hắc hắc.


      "Nhược Vi, có nhà ? Nhược Vi, Đào Đào, Thụy Ca."


      "Giống như nghe được có người gọi chúng ta phải?" Nhược Vi .


      Đứng lên, nhìn đến hình dáng bên ngoài giống như làm phụ nhân, "Thụy Ca, đệ xem đó là ai tới nhà chúng ta."


      "Tỷ tỷ, hình như là Lưu thẩm nhà Lý Tam thúc đó!"


      " Lưu thẩm!" Ân, nhà bọn họ đối với nhà mình rất tốt.


      "Là Lưu thẩm sao? Chúng con ở trong nhà đây" Vội ra tiếp đón Lưu thẩm.


      "Nhược Vi a, bọn Đào Đào cùng Thụy Ca đâu, ở nhà sao, ta đem qua cho các ngươi chút điểm tâm này, là ngày hôm qua thăm người thân mang về, liền mang qua cho các ngươi ít."


      "Lưu thẩm, có chuyện gì sao, lâu rồi cũng gặp mọi người, Đào Đào cùng Thụy Ca ở nhà! Cũng cần phải mang điểm tâm đến đâu, để lại cho thẩm ăn là được rồi, lại còn phải cực khổ mang qua cho nhà chúng con nữa, biết làm sao để cảm tạ nhà thẩm đây!"


      "Nhược Vi a, vừa rồi ở đường ta nghe thấy ngươi cùng đại thẩm nương của ngươi cãi nhau, có việc gì chứ, lần này bà ta đánh ngươi chứ! Mau để cho Lưu thẩm nhìn xem xem, có bị thương đó chứ? Đào Đào cùng Thụy Ca vừa mới rồi có bị dọa sợ hay , cái người thẩm kia của ngươi cũng là, suốt ngày cũng biết tìm chút chính mà làm, chỉ biết cãi nhau ."


      "Đúng vậy ạ, mới vừa rồi con cùng đại thẩm nương có đánh chút" Nhược Vi mặt ngượng ngùng nhìn phụ nhân trước mắt.


      "Uh! Đem đại thẩm nương ngươi ra đánh chút, đánh rất tốt."


      Đột nhiên phản ứng lại, thấy bản thân quá mức kích động, sau đó liền mặt xấu hổ nhìn Nhược Vi.


      "Nhưng đánh đến nổi tìm đến các ngươi đòi tiền thuốc men gì đó chứ, cái nhà mẹ đẻ của đại thẩm ngươi kia cũng dễ chọc a, Nhược Vi tỷ đệ các ngươi bình thường phải cẩn thận chút đó." Lưu thẩm mặt dè dặt cẩn trọng qua.


      " có việc gì, nếu hôm nay cùng bà ta ầm ĩ lần, bà lại cũng như thường mà tới tìm chúng ta gây phiền toái à, như vậy còn bằng tại đánh bà ta chút hả giận, hôm nay thôn trường cũng , về sau có việc gì cứ tìm ông ấy, Lưu thẩm, thôn trường là người tốt! Con nghĩ về sau bà ta cũng dám làm quá mức nữa đâu! Dù sao nếu làm vậy chính là coi trọng lời của thôn trường rồi. Có số người, mình càng nhường nhịn, người ta lại càng thấy mình dễ bị ức hiếp."


      "Cũng đúng, về sau cẩn thận chút là được, có việc gì tìm đến Lưu thẩm cùng Lý Tam thúc của ngươi."


      "Đào Đào, Thụy Ca, hôm nay chắc bị dọa sợ phải , về sau thường xuyên đến chỗ Lưu thẩm gia chơi !"


      "Dạ Lưu thẩm, Thụy Ca cùng đệ đệ cũng bị dọa sợ, tỷ tỷ Thụy Ca cùng đệ đệ tránh ở trong phòng rồi." Còn chuyện ở phía sau vụng trộm nhìn nhìn cũng ra, đó là bí mật.


      "Uh, bị dọa sợ là tốt rồi, Nhược Vi, nhà bên Lưu thẩm cũng có gì hay này nọ, chỉ đem qua cho được các ngươi ít khoai lang, nhớ năm đó nếu nhờ nhà ngươi giúp đỡ ta cùng tam thúc ngươi như vậy, hôm nay cũng có ta cùng tam thúc ngươi, nhưng ta cùng tam thúc ngươi tại cũng giúp được các ngươi cái gì nhiều lắm, Lưu thẩm vô dụng a!"


      " Lưu thẩm, thẩm đừng vậy, thẩm cùng Lý Tam thúc đối với chúng con rất tốt, chúng con đều biết, cũng đừng vậy nữa, các ngươi mỗi lần qua đây là đưa này đưa kia cho chúng con, còn muốn như thế nào nữa mới tính là tốt đối với chúng con chứ, cũng cần như vậy nữa, bằng chúng con ăn mấy cái gì đó mà thẩm cho lại thấy trong lòng bất an, ngày sau con cùng hai cái đệ đệ chừng còn phải lại phiền toái hai người đó, hai người cũng giống như thân nhân của chúng con vậy, cũng đừng làm cho xa lạ, chúng con cũng muốn khách khí với Lưu thẩm người, người cũng đừng đem chính mình nhìn xem quá thấp, người giúp chúng con nhiều như vậy, ngày sau con cùng hai cái đệ đệ còn muốn hiếu thuận người cùng Lý Tam thúc nữa! Nên cũng đừng lại vậy."


      "Ai, Nhược Vi con vừa như vậy, này trong lòng ta thấy thoải mái rồi. Tốt, về sau có việc cứ đến tìm Lưu thẩm cùng Lý Tam thúc ngươi, cần khách khí với chúng ta."


      "Ai, Lưu thẩm, nhà thẩm có dư thừa rau cải gì ? Chúng con tại vẫn chưa trồng!"


      "Rau cải a, có có, bất quá vẫn chưa lớn, chờ lớn rồi, Lưu thẩm lại cho ngươi, ngươi trước tiên cũng sửa soạn trồng chút , nếu bận làm nổi, gọi bọn tam thúc ngươi qua đây giúp ngươi, năm rồi thời điểm cha mẹ ngươi còn sống, cũng đâu cần các ngươi vài đứa làm việc này chứ, haizz!"


      "Được, đến lúc đó muốn bận làm nổi con cũng khách khí với Lưu thẩm rồi."


      "Haizz! Như vậy là tốt rồi, có việc gì cứ tìm Lưu thẩm, đại Lưu thẩm thể giúp, loại chuyện cần dùng sức lực thân thể này, nhà của ta cũng có vài cái đâu dùng được, vài người trong nhà đều làm được, đến lúc đó đều gọi tới giúp ngươi."


      " Dạ, con đây trước hết cám ơn Lưu thẩm rồi."


      Cứ như vậy cùng Lưu thẩm bàn đông bàn tây chuyện việc nhà, ngày cũng qua như vậy, kế hoạch Nhược Vi tính toán xem xét tình thế ruộng đất cũng thực được, bất quá để ngày mai cũng sao.


      Cơm chiều đem khoai lang của Lưu thẩm lấy ra nấu ăn, sau khi ăn xong còn ăn chút điểm tâm do Lưu thẩm mang đến, thể là ăn rất ngon, bất quá đối với những người ở tại đến cơm cũng ăn đủ no mình giống như cũng có tư cách gì đánh giá chuyện này , haizz! Xem ra càng cần phải nỗ lực kiếm tiền mới được!


      Điểm tâm thừa lại liền để lại cho Đào Đào cùng Thụy Ca ngày mai ăn, bọn họ rất ít có cơ hội được ăn cái này, bất quá Nhược Vi tin rằng giác mộng này lâu sau thực được, bản thân làm cho nó biến thành , nhìn bộ dáng hai đứa cẩn thận ăn điểm tâm, liền cảm thấy xót xa.


      Tuy rằng tại có gian, nhưng những thứ gì đó bên trong cũng phải tìm cơ hội thích hợp mới lấy ra được, có ăn cũng thể lấy ra, là phiền toái, hai đệ đệ được ăn, bản thân cũng thể ăn, trong lòng thực rất khó chịu vì chuyện này, cho nên chỉ có thể nhanh tìm cơ hội kiếm tiền thôi.

    2. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 6: Chuẩn Bị Đào Cổ Đại Món Tiền Đầu Tiên



      Mấy ngày nay bận rộn, cuối cùng đem chuyện đất đai căn bản giải quyết tốt, trong lúc cả nhà Lưu thẩm bọn họ cũng tới đây hỗ trợ, bằng cũng sửa lại những đất phía đầu lại nhanh như vậy.


      Phía đầu mảnh đất toàn bộ là các loại rau xanh, rau cải là Lưu thẩm bọn họ giúp mình khắp nơi hỏi tới, còn giữ lại mấy mảnh phía đầu có trồng thứ gì, đây là Nhược Vi giữ lại dự phòng, cứ có cảm giác nên giữ lại có thể dùng tới, giác quan thứ sáu của mình luôn luôn lỉnh nghiệm.


      Rau cải vẫn là nhà Lưu thẩm lấy ra nhiều nhất, bọn họ nhìn ta đem toàn bộ đất đều trồng rau, lương thực cái gì gì cũng trồng, Nhược Vi cho bọn biết rau xanh này là dùng để bán lấy tiền lời, trồng lương thực tự mình người cũng bận rộn qua nổi, dù sao Nhược Vi cũng hoạch định xong, để cho bọn họ cần lo lắng.


      Nhưng bọn họ nghĩ chung quy vẫn là đứa bé a, có kinh nghiệm, đất phía đầu trồng lương thực làm sao có được ngày tháng tốt! Nghĩ tới về sau ngộ nhỡ qua nổi nữa, nhà mình giúp việc, cũng phải cho đứa bé thấy ràng tình huống, bằng cũng tiện khuyên bảo! Nhược Vi nhìn ra được ý tứ trong con mắt của bọn họ, trong đầu hết sức cảm động, có lúc dưới tình huống này dù là thân cha mẹ cũng thấy tùy mình "hồ đồ", bọn họ lại có thể như thế, về sau nhất định phải báo đáp cả nhà Lưu thẩm bọn họ tốt.


      Mấy ngày nay trong khi ở chung, nhìn ra được cả nhà Lưu thẩm bọn họ đều là người đàng hoàng thà, có gì là loại người dối trá giảo hoạt, về sau có thể yên tâm kết giao cùng với gia đình này, làm việc đều là người chịu ra sức lớn, trong nhà có đồ gì mời cả nhà bọn họ ăn cơm, ngược lại bọn họ giúp chút tính còn thỉnh thoảng cầm ít thứ đưa tới, người nhà thực đều là người tốt, coi như về sau có tiền cũng quyết định quên người nhà này.


      Sửa lại chuyện đất phía đầu, rốt cuộc có thể ổn định tâm thần lại để chuẩn bị kế hoạch kiếm tiền lâu dài của mình rồi.


      tại phát trong tay mình còn có tiền vốn, cho nên phải làm cái gì mới có thể vốn bốn lời đây? Dù sao bây giờ khả năng mở tiệm gì, tính nghĩ thong suốt cũng có tiền, hơn nữa người có bối cảnh gì dưới tình trạng cái loại quan lại bao che cho nhau này, vẫn là cần làm chuyện gì thu hút chú ý của người khác là tốt nhất.


      Nhược Vi ở đại chính là người theo chủ nghĩa thích ăn ngon, chính mình muốn ăn gì đó đều là tự mình ra tay, sở dĩ phải làm rất nhiều món ăn, cái gì món cay Tứ Xuyên, món Hồ Nam cũng tinh thông, cho nên ta nghĩ muốn vẫn là tự tay làm tốt hơn.


      vật liệu muốn ăn, mà bây giờ nhà mình có thể nghèo hai trắng, cái gì cũng đều có, cho nên khởi bước cũng gian nan. Chỉ là có gì có thể ngăn trở mình nhiệt tình kiếm tiền, lâu biết vị thịt rồi, cần tiền cách cấp bách, Nhược Vi muốn ăn thịt.........


      “Tỷ tỷ, tỷ tỷ, ta cùng ca ca vừa mới thấy nơi có nhiều nấm, tỷ tỷ mau ra đây nhìn, đột nhiên trong đầu giống như có cái gì đó chợt lóe lên, tỷ tỷ....”


      Đúng, nấm, chính là nấm, Nhược Vi nhớ từng có người đầu bếp dùng nấm làm món ăn mà lấy được giải thưởng lớn, phải nhớ tốt mới được.


      Trong sân, Đào Đào cùng Thụy Ca trở về lấy nấm đặt ở bên trong giỏ trúc, rất to lại tươi mới, thoạt nhìn có vẻ cũng rất ngon.


      “Tỷ tỷ, ta cùng ca ca mới còn thấy ở nơi đó có nhiều nấm, tỷ tỷ, chúng ta cùng hái nấm về ! Tỷ tỷ ngày hôm qua làm súp nấm uống ngon , hôm nay làm tiếp cho Đào Đào ăn, có được hay ?”


      Uh, Đào Đào cùng Thụy Ca có khả năng, mấy ngày nay bình thường Đào Đào cùng Thụy Ca cũng vùng phụ cận tìm chút rau dại, nấm ... trở về, Nhược Vi có lúc cũng cùng , Nhược Vi phần lớn nhặt củi, Đào Đào cùng Thụy Ca bình thường theo Nhược Vi cùng .


      cho bọn họ giúp tay, dù sao vẫn là những đứa trẻ còn , đành long để bọn họ cả ngày lẫn đêm đều ở đây làm việc, cho bọn họ chơi, chỉ là hai huynh đệ cũng chịu , vẻ muốn theo phía sau Nhược Vi, Nhược Vi cũng còn biện pháp, liền thỉnh thoảng giúp Nhược Vi nhặt chút ít củi, cùng Nhược Vi trò chuyện ..., mỗi ngày đều rất vui vẻ, so sánh với thời điểm Vi vừa tới ngày càng tốt hơn hơn nhiều, hai huynh đệ cũng sáng sủa rất nhiều, nhất là Thụy Ca, cũng có thể thỉnh thoảng cùng Nhược Vi ầm ĩ hồi, cuộc sống như thế rất có hi vọng !


      Cầm lên sọt trúc trong nhà, hướng nơi bọn Thụy Ca hái được nấm tới, tỷ đệ mấy người đường đường trò chuyện, mảnh ấm áp, làm cho người ta đành lòng đánh vỡ.


      ra rất nhanh đám người Thụy Ca mới tới được nơi vừa rồi hái nấm, ai u, đúng là rất nhiều!


      Nấm ở trong hoàn cảnh ẩm thấp tương đối nhiều, nơi này là cái mương , bên trong có chút cây cối rửa nát, đúng lúc là hoàn cảnh nấm thích.


      Trong lòng suy nghĩ sau khi hái nấm trở về, ít để phơi khô, phơi thành nấm khô, đến lúc đó vừa có món ăn ngon, tại trong đầu óc Nhược Vi tư liệu về nấm có thể nấu ăn càng ngày càng nhiều, lòng tin nhất thời thỏa mãn.


      Nghĩ tới có rất nhiều tiên bay vào trong túi của mình, tâm tình vô cùng tốt.


      Ngày mai chính là ngày trấn họp chợ, ngày mai trở ra tìm chút nấm tươi ngon, ngày mai đem đến Đại Tửu Lâu bán, sau đó bán vài bài thuốc trong thức ăn cho quán rượu, cải thiện chút cuộc sống trong nhà, tới nơi này lâu như vậy ta còn qua trấn đấy.


      Nhanh chóng hái nấm về nhà, đem gốc rễ nấm xử lý xong, bỏ đất , thừa dịp thời gian vẫn còn sớm đem nấm thu thập xong rửa sạch rồi phơi tốt.


      “Thụy ca, ngươi mang theo Đào Đào đến nhà Lưu thẩm hỏi bọn họ chút ngày mai có trấn họp chợ , đem nấm còn dư lại trong giỏ trúc mang đến nhà Lưu thẩm , nhanh về nhanh nhé!”


      “Vâng, tỷ tỷ, chúng đệ rất nhanh trở về.”


      “Ừm, đường cẩn thận.”


      Thụy Ca lôi kéo Đào Đào mang theo đồ đến nhà Lưu thẩm.


      Nhược Vi tính toán đem rau trong mấy mảnh đất trong nhà đêm ra, ngày mai trấn mua chút hạt giống trở về, gây giống vườn rau, muốn tìm hạt giống hiếm lạ đem về, muốn loại người khác cũng trồng ra, dù sao như vậy vật hiếm có mới là quý.


      Mà mình có phần gian trợ giúp, chỉ cần có hạt giống, mình cũng có thể trồng ra, nước uống bên trong gian có thể khiến tinh thần người ta tốt hơn, hơn nữa Nhược Vi phát nước này lấy bao giờ hết dùng cạn, cho nên Nhược Vi cần lo lắng ngày nào đó có nước có thể dùng, còn có thể lặng lẽ dùng nước này tới trồng rau, nhất định so người khác tốt hơn, cũng so người khác ăn tốt hơn, như vậy Nhược Vi cũng lo lắng ta trồng rau bán ra được.


      Bây giờ trong nhà nấu cơm cùng với nước uống bình thường đều là Nhược Vi từ trong gian lấy ra, như vậy cho dù tại dinh dưỡng còn theo kịp, cũng trở thành quá khó coi.


      Cầm xẻng dọn dẹp trong sân mấy mảnh đất lâu ai chăm sóc, cỏ tranh đống lớn, rễ cỏ rậm rạp đầy đất, nhiệm vụ gian nan a, ta là ai, làm sao có thể bị việc nho như vậy gây khó khăn đánh bại rồi, vừa an ủi mình, vừa làm việc.


      lâu, bọn Thụy Ca trở lại, cách rất xa liền nghe đến thanh của bọn rồi.


      “Tỷ tỷ, tỷ tỷ, chúng đệ trở lại.”


      “Ưm, mệt mỏi ư, trước nghỉ ngơi chút” Thụy Ca cõng giỏ trúc trống vừa vừa nhún nhảy, Đào Đào phía sau.


      mệt.” Thụy Ca nhanh chậm vào trong sân, Đào Đào sớm mang cái nghế ngồi ngồi xuống, cũng đưa cho Thụy Ca cái, ca ca ngồi, mặc dù mệt, nhưng vẫn rất hiểu chuyện, như vậy đệ đệ để ình lòng nghĩ thương đến trong lòng , có hai đệ đệ hiểu chuyện như vậy ở bên người, mỗi ngày cuộc sống đều là hạnh phúc.


      “Tỷ tỷ, Lưu thẩm bọn họ ngày mai trấn rồi, để cho chúng ta đến lúc đó chờ bọn họ, bọn họ tới gọi chúng ta, mọi người cùng nhau .” Thụy Ca ngồi băng ghế hướng về phía Nhược Vi .


      “Tỷ tỷ, Đào Đào cũng muốn , tỷ tỷ mang Đào Đào có được hay ?”


      Nhìn khuôn mặt khát vọng của Đào Đào nhìn mình, Nhược Vi đúng là có ý định đem hai đứa để ở nhà, bọn ở nhà mình yên lòng, vẫn là khổ cực mang theo bên người tốt hơn.


      “Uh, mang Đào Đào .”


      “Nha, tỷ tỷ tốt.”


      Nhìn trong mắt Thụy Ca chán nản, Thụy Ca sợ là mình muốn để lại trong nhà, ai, đứa này chính là quá hiểu chuyện.


      “Thụy ca cũng .” Nhược Vi vừa , đáy mắt chán nản của Thụy Ca biến mất trong nháy mắt còn bóng dáng, làm hại Nhược Vi cho là mình hoa mắt, hai ánh mắt sáng lấp lánh.


      “Đào Đào cùng Thụy Ca phải nghe lời của tỷ tỷ a, bằng , tỷ tỷ cũng mang bọn em .”


      “Vâng, Đào Đào ( Thụy Ca ) nghe lời.”


      Trong long Nhược Vi thầm nghĩ, ra ta sớm cũng biết các ngươi nghe lời.


      Thời gian ba chị em nhiệt liệt thảo luận từ từ trôi qua, chẳng mấy chốc phải trấn rồi.

    3. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 7: Trấn



      Hôm nay rốt cuộc có thể trấn rồi, kích động đó là gạt người, đối với chuyến hôm nay chính là mình mong đợi lâu.


      Buổi sáng sớm, những gì cần mang sớm chuẩn bị xong, tùy tiện ăn chút gì, đem Đào Đào cùng Thụy Ca gọi rời giường, mặc vào y phục tốt còn sót lại trong nhà, cho bọn mang theo mấy củ khoai lang còn nóng, mang ăn ở đường, hai huynh đệ cũng là lần đầu tiên trấn , đặc biệt kích động, hai con mắt cũng tỏa sáng lấp lánh.


      Đem mấy nấm hái mấy ngày nay cũng hành trang chuẩn bị mang theo, nấm mới phơi còn chưa có khô hẳn, cho nên có ý định mang , nếu như lần này có thể tìm tới quán rượu có thể hợp tác cũng lo bán thế nào rồi.


      Mấy chị em vừa thu dọn nhà trong chờ bọn Lưu thẩm tới gọi, lại ngừng được tâm tình cực kỳ kích động.


      Dọn dẹp xong trong nhà, đợi thêm tới nửa khắc đồng hồ, nhà Lưu thẩm tới rồi.


      “Nhược Vi, các ngươi dậy sao!”


      Chỉ nghe được Lưu thẩm ở bên ngoài kêu cửa.


      “Lưu thẩm, mấy người chúng ta sớm rời giường thu thập xong, chờ các ngươi đến đây, mau vào.”


      Mở cửa phòng vừa nhìn, Lý Tam thúc cũng ở đây, nhìn dáng dấp hôm nay hai vợ chồng Lưu thẩm cũng trấn !


      “Lưu thẩm, Lý Tam thúc.” Đào Đào cùng Thụy Ca cũng vội vàng chạy tới gọi người.


      “Ai, Nhược Vi, mấy ngày đó Đào Đào cùng Thụy Ca nếu đưa đến nhà ta , dù sao nhà ta có người, đừng để bọn ở nhà mình.”


      “Lưu thẩm, ta để Đào Đào cùng Thụy Ca ở nhà đâu, ta đem bọn cũng mang , để ở nhà yên lòng !


      “Cũng mang a! Vậy có thể được ? Đào Đào còn như vậy, có được hay đây?”


      được, đến lúc đó ta cõng Đào Đào.” Lý Tam thúc ở bên .


      “Đào Đào có thể tự mình , cần Lý Tam thúc cõng, tỷ tỷ Đào Đào rất giỏi giang.” Đào Đào ở bên kiêu ngạo mà , làm cho người buồn cười.


      “Được, được, được, Đào Đào rất tài giỏi.” Lưu thẩm cũng nhịn được cười.


      Sau khi chuẩn bị thỏa đáng, đóng cửa khóa kỹ lại, mặc dù trong nhà có thứ gì đáng giá, nhưng cũng làm mình yên tâm, ngộ nhỡ có người đầu óc bình thường cũng chừng! Hay vẫn là dùng lấy phòng ngừa vạn nhất tốt hơn.


      Mấy ngày nay có hái nhiều nấm, Nhược Vi đem nửa phơi thành nấm khô, còn dư lại nửa tính toán hôm nay cầm bán bớt.


      Còn dư lại ít nấm còn tươi mới để đầy hai giỏ trúc, vốn là Nhược Vi còn suy nghĩ thế nào đem , Lý Tam thúc cầm giúp mình, nếu như có Lưu thẩm trợ giúp bọn đúng là phiền toái đâu rồi, người nhà Lưu thẩm tốt, về sau có cơ hội kiếm tiền nhất định phải mang theo cả nhà bọn họ.


      lưng giỏ trúc, mang theo hai người đệ đệ cùng Lưu thẩm bọn họ đường lên trấn , Nhược Vi còn chưa có qua, nhận ra đường rồi, phải nhớ tốt, chỉ là đường tới, vẫn là con đường, có đường giao phân nhánh gì, cho nên rất dễ nhớ, lần sau muốn trấn cũng nhất định phải cùng người , chính mình tự cũng là có thể, cẩn thận chút là được.


      Dọc theo đường , Đào Đào cùng Thụy Ca lặng lẽ trò chuyện, thỉnh thoảng hỏi ngươi mấy vấn đề, thỉnh thoảng cũng đụng phải mấy người đường, có Lưu thẩm bọn họ biết, cũng có biết, biết gật đầu , lên tiếng chào hỏi, nhận biết ai đường nấy.


      “Lưu thẩm, các ngươi hôm nay trấn làm chuyện gì a! Lúc nào trở lại, chúng ta đồng thời trở về thôi!”


      trấn mua chút gia vị, đương nhiên là muốn chờ các ngươi cùng nhau về, ta muốn đem người vứt bỏ.”


      “Được, vậy Lưu thẩm đến lúc đó chúng ta hẹn địa phương ở đó chờ chứ, vào trong trấn liền tách ra làm chuyện của mình, cần lo lắng cho bọn ta, ban ngày ban mặt, chị em chúng ta cẩn thận chút xảy ra chuyện gì.”


      “Vậy cũng được, mang theo đệ đệ phải cẩn thận chút, chớ chọc những người có tiền kia, trấn quán trà, đến lúc đó ta và Tam thúc ngươi ở đó chờ các ngươi, các ngươi cũng phải vội, nếu như các ngươi sớm làm xong chuyện cũng ở đây chờ chúng ta là tốt, chúng ta thường ngày cũng ở đây nghỉ chân chút, ngươi phải uống trà, lão bản cũng đuổi các ngươi, ông chủ quán trà này tốt vô cùng.”


      “Vậy tốt, như vậy ta cần phải gấp gáp rồi.”


      đại khái nhiều hơn canh giờ chút, vốn nếu là chính bọn Lưu thẩm , nhất định cần canh giờ .


      Lần đầu tiên xa nhà, sức của đôi bàn chân tốt, mà Đào Đào quả nhiên cho người ta cõng, đường đều vô cùng cao hứng, Thụy Ca xem ra cũng rất có tinh thần, làm cho ta muốn khóc, mình với đứa trẻ ba tuổi cũng sánh bằng, khóc ra nước mắt a!


      Vào trong trấn cùng bọn Lưu thẩm liền mỗi người ngả, các việc có liên quan, đến lúc đó cùng nhau trở về được rồi. Mà Nhược Vi cũng bắt đầu kế hoạch kiếm tiền lâu dài của mình rồi.


      Hỏi người khắp nơi, cho ra kết luận như vậy, trấn có mấy quán rượu, có hai quán rượu có thể cùng so sánh, theo thứ tự là Túy Tiên lâu cùng Tụ Long trai.


      Có câu đồng hành là oan gia, hai quán rượu cũng đồng dạng là như vậy, mà mình đâu rồi, nhất định tìm quán rượu lớn nhất làm đối tượng hợp tác, cho nên ở dưới cùng điều kiện, dĩ nhiên phải làm việc ngay thẳng, đối nhân xử thế cũng là quán rượu ngon nhất sao!


      Hỏi thăm được Túy Tiên lâu khắp mọi mặt cũng so Tụ Long trai tốt hơn chút, chuyện quan trọng nhất nghe Tụ Long trai có lúc ỷ thế khi dễ dân chúng, mà Túy Tiên lâu thường xuyên đem cơm và món ăn còn sót lại đưa cho ăn xin, Tụ Long trai là tình nguyện cho chó ăn hết cũng nguyện ý cho những tên ăn xin kia, cho nên danh tiếng tốt lắm.


      Nếu mục tiêu xác định, mang theo hai Tiểu Bao Tử hướng Túy Tiên lâu tới.


      Chẳng mấy chốc liền tìm, bởi vì ở trong trấn này, căn bản ai biết Túy Tiên lâu ở đâu, cho nên vừa hỏi biết.


      Xem từ bên ngoài thoạt nhìn Túy Tiên lâu xây vẫn còn khí thế lớn, tuyệt tầm thường, nhìn dáng dấp Túy Tiên lâu này, Ông Trùm giấu mặt còn rất có phẩm vị .


      đường người đến người , lục tục có người ra vào Túy Tiên lâu, tinh thần thư thái rồi, lấy dũng khí mang theo hai Tiểu Bao Tử vào Túy Tiên lâu.


      Tiểu nhị nhìn thấy người tới có gì tiền, nhưng vẫn hoàn thành trách nhiệm tiến lên đây chào hỏi.


      “Khách quan, cần gì ?”


      “Ta phải tới dùng cơm, là tìm trưởng quầy các ngươi làm ăn, có thể hay làm phiền ngươi giúp ta hỏi chút.” Thấy quầy ai ở đây, thể làm gì khác hơn là tìm tiểu nhị hỗ trợ.


      “Vậy...” Tiểu nhị chần chờ chút, nhớ tới chưởng quầy bình thường dạy mấy cái kia, đối người tới hòa khí nha, nên nhìn người mặc tốt cũng cho vào đợi chút, hơn nữa tiểu nương này xem ra tuổi còn , nhưng lại cùng mấy thôn bình thường thấy quá giống, đến ngược lại có khí chất như đại gia tiểu thư, cũng gây khó dễ, cho nên nghĩ hay là hỏi chút, ngộ nhỡ gây phiền toái gì tốt.


      “Vậy cũng tốt, khách quan trước tìm vị trí ngồi chút, ta tìm chưởng quầy.”


      “Cái kia liền gây phiền toái Tiểu nhị ca rồi”.


      Lôi kéo hai Tiểu Bao Tử tìm chỗ vắng vẻ ngồi xuống nghỉ ngơi chút, ai biết chưởng quầy kia lúc nào mới đến.


      Nghe trong đại sảnh thỉnh thoảng truyền tới mùi vị của thức ăn, hai Tiểu Bao Tử nuốt nước miếng, bọn họ còn chưa có ăn qua đồ ăn ngon như vậy, nhưng cũng hỏi Nhược Vi muốn ăn thứ gì đó, quá hiểu chuyện, cũng ngồi đàng hoàng ở đó.


      “Đợi lát nữa tỷ tỷ kiếm tiền cho Đào Đào cùng Thụy Ca mua ăn, tại chúng ta hãy đợi lát nữa có được hay .”


      “Vâng, chúng đệ nghe tỷ tỷ.” Hai huynh đệ hiểu chuyện ngồi ở đó.


      đợi bao lâu, tiểu nhị tới rồi, đúng là khiến người ngoài ý.


      “Khách quan, chưởng quầy xin ngài lên lầu hai, mời theo ta.”


      Lấy được đồ mang theo hai người đệ đệ, theo tiểu nhị lên lầu hai. nghĩ tới chưởng quầy này lại nhanh như vậy gặp mặt mình, Nhược Vi càng có nghĩ tới chính là gặp mặt nàng là Ông Trùm giấu mặt của quán rượu Hiên Viên Hạo, hôm nay vừa vặn Ông Trùm giấu mặt Hiên Viên Hạo tới tra xét quán rượu, vừa đúng tiểu nhị chạy cùng chưởng quầy , có tiểu nương mang theo hai người đệ đệ muốn cùng chưởng quầy làm ăn, Hiên Viên hạo cảm giác có được thú vị, để cho tiểu nhị đem họ mời lên.

    4. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 8: Chuyện Làm Ăn



      tới trước cái cửa phòng, cốc cốc cốc, tiểu nhị gõ cửa phòng cái: “Chưởng quầy, tiểu nhân dẫn người tới rồi.”


      “Vào .”


      ra đáng thương tiểu nhị mới tới bao lâu, biết bên trong ngồi người khác là chủ nhân chân chính, tiếc rồi.


      Mở cửa vào, nhìn thấy bên trong có hai người, người trung niên, và người thiếu niên khoảng mười bốn tuổi, chẳng lẽ vận số tốt như vậy, gặp gỡ ông chủ chân chính !


      Cùng lúc Nhược Vi quan sát bọn họ, đối phương cũng ở đây quan sát mấy người các nàng, thấy Nhược Vi bọn họ mặc dù mặc chưa ra hình dáng gì, nhưng xem ra cũng tự ti, lúc này chưởng quỹ cùng Hiên Viên Hạo ngược lại đối với này càng cảm thấy hứng thú hơn.


      “Tiểu nương, là muốn cùng quán rượu chúng ta làm ăn, muốn hỏi tiểu nương muốn cùng chúng ta buôn bán cái gì đây?” Chưởng quầy nhanh chậm mở miệng, thiếu niên mặc áo trắng kia ở bên im lặng lên tiếng.


      “Ta có mấy vị thuốc muốn bán cho các ngươi, ngoài ra ta muốn bán mấy món ăn của mình cho quán rượu các ngươi.”


      “A, rau vị thuốc, biết là rau vị thuốc gì, nương muốn giá cả như thế nào?”


      “Giá tiền bao nhiêu trước hết , cái này ta cao các ngươi chỉ sợ cũng muốn, quá thấp ta cũng muốn vậy, cho nên ta muốn chưởng quầy có thể hay mượn phòng bếp dùng chút, ta có thể làm thức ăn ra ngoài cho các ngươi nếm thử chút, nguyên liệu nấu ăn ta cũng mang đến, chỉ cần dùng chút gia vị của các ngươi là được, như vậy tất cả mọi người thiệt thòi phải sao?”


      Chưởng quầy lặng lẽ liếc nhìn thiếu niên ngồi, chỉ thấy gật đầu cái.


      “Vậy được, liền đem phòng bếp cho nương mượn dùng chút.”


      “Vậy làm phiền chưởng quầy tìm chỗ đem hai người đệ đệ của ta dàn xếp chút, ta rất nhanh.”


      “Việc rất , nương làm món ăn là tốt rồi.”


      “Thiếu gia, ngài cảm thấy kia có thể làm ra những đồ ăn như vật được sao? Nếu như có thể làm ra thức ăn ngon đẳng cấp, như vậy Túy Tiên lâu chúng ta lại có món ăn có thể phát triển, còn có thể áp Tụ Long trai đầu.”


      “Ta xem tiểu nương này cũng rất có lòng tin, chúng ta chờ ! chừng đâu!”


      “Để người ta đưa đệ đệ của kia chút điểm tâm !”


      Vưad theo tiểu nhị xuống phòng bếp lầu , đầu bếp bên trong thấy mặc rách rưới vào phòng bếp cũng vui, nhưng nghe đến là chưởng quầy sai đưa tới cũng tiện gì, ở bên mất hứng nhìn.


      Mang tới nấm xử lý tốt, những đầu bếp kia vừa nhìn là nấm, lập tức cũng khinh bỉ nhìn trước mắt này biết trời cao đất rộng, nấm có thể làm ra nổi món ăn gì, bình thường mọi người làm đến làm đều làm ra mấy thứ, nấu nước canh gì, này có thể làm so với mình cũng tốt, thể nào, mình cũng là người làm món ăn mấy chục năm, làm sao có thể bị này làm hạ thấp , đều ở bên đây chờ chế giễu.


      Nhược Vi cũng để ý tới những người nhàm chán kia, nhanh chậm làm chuyện của mình, nàng tính toán làm rau hẹ thịt băm xào nấm, rau hẹ trong quán rượu nhất định là có, thịt cũng phải có, làm tiếp canh nấm trứng, cái này làm rất đơn giản, nhưng uống rất ngon, đối với thân thể người cũng có chỗ tốt, làm tiếp canh nấm xào Gà phiến, trước cứ như vậy, cách làm rất nhiều, nhưng sợ tìm được nguyên liệu, cho nên trước hết làm ba món này, mặt khác cũng chầm chận đến, bản thân mình cũng tìm kiếm hợp tác lâu dài.


      Những đám đầu bếp kia thấy bọn họ muốn nhìn chuyện cười ở đều đâu vào đấy nhóm lửa nấu ăn, rất nhanh, ba món ăn bọn họ chưa từng thấy qua vừa ra đời, mầu sắc hương vị đều đủ, thoạt nhìn làm cho người ta thèm dãi. Ai! Đáng tiếc bọn họ đều nhìn lầm, cũng từ từ hối hận .


      “Tiểu nhị đem món ăn sắp xếp tốt cùng Nhược Vi đưa đến lầu .” Tiểu nhị ở trong lòng thầm, này cũng quá co khả năng rồi.


      Gõ cửa vào, chưởng quầy thấy món ăn cũng làm xong, xin nếm thử chút, thấy Hiên Viên Hạo bên: “Vị công tử này có muốn hay nếm thử chút?”


      Hiên Viên Hạo thấy Nhược Vi thế nhưng chủ động chuyện với , thế nhưng cảm thấy rất có ý tứ, lần đầu tiên có cái loại cảm giác này!


      “Tốt, vậy phiền toái nương rồi.”


      Chưởng quầy cũng nếm nếm ba món ăn, nếm mỗi món ăn mắt cũng cầm được tỏa sáng, nghĩ thầm hôm nay vận khí tốt, quán rượu sợ là đào được bảo vật, đợi phải vì này vài lời hữu ích cùng thiếu gia.


      Thấy bộ dáng chưởng quầy, Nhược Vi cũng biết mình thành công, Hiên Viên Hạo cũng tương tự thấy được dáng vẻ chưởng quầy, trong lòng biết sợ là thức ăn của này làm tệ, cầm lên chiếc đũa của mình nếm món xào Gà phiến, thịt gà thơm mát, nấm nhàng khoan khoái mà quá nhũn, lần nữa nếm thử chút hai món ăn khác, mỗi món ăn cũng so với nấm làm món ăn trước kia ăn ngon hơn, đây quả là có thể làm món ăn mới đưa ra quán rượu.


      nương thức ăn này đúng là làm tệ, biết thức ăn này của nương có tên gọi.”


      “Có tên đồ ăn, món ăn thứ nhất là rau hẹ thịt băm xào nấm, món ăn thứ hai là canh nấm nấu trứng, món thứ ba là nấm xào Gà phiến, biết chưởng quầy cảm thấy chỉ bằng những thức ăn này có thể hay cùng quán rượu hợp tác.”


      Nhược Vi chăm chú nhìn chưởng quầy, cho dù trong lòng cảm thấy người thiếu niên kia mới phải Ông Trùm giấu mặt, nhưng người ta ra mình cũng tự mình đa tình phải sao!


      Hiên Viên Hạo đứng lên: “ nương, ra quán rượu này là nhà ta mở, tại hạ Hiên Viên Hạo.”


      “Gặp qua Hiên Viên công tử, ta họ Liễu.” Nhược Vi cũng còn nhiều thiết tha trả lời.


      “A, nếu là như vậy, biết đối với mấy món ăn này, Hiên Viên công tử có ý kiến gì!”


      Thấy Nhược Vi đối với tin tức Hiên Viên hạo là Ông Trùm giấu mặt của quán rượu tuyệt kinh ngạc, nghĩ thầm này chẳng lẽ sớm đoán được, vậy là rất thông minh.


      “Liễu nương làm món ăn tất nhiên tốt, biết Liễu nương muốn giá thế nào.”


      ! Cái này ta đúng là có kinh nghiệm, công tử nhìn thích hợp cho là được, ta cũng làm rất nhiều món ăn, nếu là hợp tác vui vẻ, chừng lần sau còn có cơ hội hợp tác lâu dài.” Đây coi như là uy hiếp ! ( ngươi phải là để cho ta mất hứng, ta lần sau tìm nhà khác ).


      Gương mặt tuấn tú của Hiên Viên Hạo dở khóc dở cười, ngươi lại , còn phải uy hiếp người, là thú vị.


      “Vậy ta xem cứ như vậy , món ăn phương thuốc năm mươi lượng, tổng cộng cho nương 150 lượng, được ? Chỉ là về sau nương muốn bán rau vị thuốc phải bán cho quán rượu chúng ta, mặt khác nương hôm nay mang tới nấm tổng cộng 30 cân, chúng ta mỗi cân cho ngươi bốn đồng tiền, cái giá này là cho nương giá cao nhất, tổng cộng 120 đồng.”


      Nhược Vi tính toán chút, cái giá này tệ, về phần về sau món ăn phương thuốc phải bán cho quán rượu bọn họ, đây là mình sớm tính toán tốt, cũng mất mát gì.


      “Được, chỉ là về sau rau trong nhà của ta quán rượu các ngươi phải mua, chỉ là các ngươi yên tâm, để cho các ngươi thua thiệt, ta trồng rau bảo đảm so nhà người ta tốt hơn.” Nhược Vi đọc miệng, chưởng quầy cầm bút ký hạ thực đơn.


      Hiên Viên hạo nghĩ thầm này đúng là tự tin, dù sao quán rượu cũng cần mua thức ăn, nhận lấy cũng có quan hệ gì, còn có thể thường liên lạc, tồi.


      “Có thể, nương bán rau, chúng ta cũng tiếp nhận.”


      “Vậy được, xin chưởng quầy đem cho ta tiền bạc tất cả đều đổi thành bạc vụn cho ta, năm mươi lượng bạc vụn, trăm lượng cho ta thỏi bạc, phiền toái chưởng quầy rồi.”


      Chưởng quỹ cùng Hiên Viên Hạo thấy này nghĩ chu đáo như vậy, cũng cảm thấy này rất có ý tứ.


      lát, chưởng quầy chuẩn bị bạc cũng lấy ra rồi, Nhược Vi đem bạc cất xong chuẩn bị đường mua đồ: “Chưởng quầy, xin hỏi đệ đệ ta, bọn họ ở chỗ nào, ta liền cáo từ trước!”


      “Lệnh đệ ở trong căn phòng khác, ta để cho người ta dẫn ngươi tìm, Liễu nương thong thả.”


      Cùng tiểu nhị đón Đào Đào cùng Thụy Ca, tâm tình vô cùng tốt, tại rốt cuộc cần lo lắng có tiền có thể dung. “ nương, lệnh đệ ở bên trong, ta liền gấp trước, nương từ từ .”


      “Được, cám ơn Tiểu nhị ca.”


      Mở cửa phòng, thấy Đào Đào cùng Thụy Ca ăn điểm tâm.


      Đào Đào cùng Thụy Ca thấy tỷ tỷ tới, rất vui mừng đứng lên: “Tỷ tỷ, nơi này điểm tâm ăn ngon a, Đào Đào cùng ca giữ lại điểm tâm cho tỷ, tỷ tỷ mau tới ăn!”


      Nhược Vi cầm điểm tâm ăn, là khá, nghĩ thầm hai người kia còn rất biết điều, biết lấy chút điểm tâm đưa tới, nếu là Hiên Viên Hạo bọn họ biết sợ là lại muốn dở khóc dở cười. Thuận tiện đem trăm lượng lặng lẽ bỏ vào bên trong gian, như vậy để ai cũng thể trộm được, bạc vụn cũng thu phần vào, cái gọi là tiền tài để ra ngoài.


      “Đào Đào, Thụy Ca, chúng ta bên ngoài mua đồ , tỷ tỷ mua cho các ngươi, , cầm giỏ trúc, ra khỏi quán rượu.”


      tại tâm tình mảnh tốt, cảm giác có tiền tệ.


      “Đào Đào, Thụy Ca, muốn mua cái gì, cho tỷ tỷ, hôm nay tỷ tỷ tất cả đều mua cho các ngươi.”


      “Tỷ tỷ, tỷ tỷ, Đào Đào muốn ăn kẹo hồ lô, tỷ tỷ tốt mua kẹo hồ lô cho Đào Đào, Thụy Ca cũng ăn, , mang bọn ngươi mua kẹo hồ lô .”


      Dọc theo đường , tỷ đệ ba người cũng vui mừng, sau khi mua mứt quả, ngẫm lại muốn mua những thứ này nọ, phải nhanh lên chút, để Lưu thẩm bọn họ đợi quá lâu cũng hay.


      cửa hàng mua chút gia vị, trong nhà những thứ đồ này căn bản cũng có, nhìn quần áo mình cùng hai Tiểu Bao Tử mặc người, quần áo cũng phải mua, hiệu may người mua hai bộ quần áo mới, mua vài thớt vải vóc nữa, Đào Đào cùng Thụy Ca nhìn tỷ tỷ mua ình quần áo mới, vui vẻ cực kỳ, rốt cuộc có quần áo mới mặc rồi.


      Lục tục mua chút những gì trong nhà thiếu, bên trong giỏ trúc cũng chứa nổi, trong tay mỗi người cũng cầm đồ, nghĩ thầm sợ rằng hôm nay trở về phải mệt mỏi gần chết rồi, vốn là có thể đáp xe bò trở về được, nhưng Nhược Vi nghĩ, nếu là những người nhiều chuyện kia nhìn đến ta hôm nay mua nhiều đồ như vậy, lại được được, vẫn là bộ tốt hơn.


      Đem đồ vật cần thiết cũng mua xong rồi, lương thực cũng mua chút, còn mua lòng heo, xương đầu heo, những thứ này đều tốt tiện nghi ở chỗ này, mua chút thịt, quá lâu chưa từng ăn thịt.


      Mua xong đồ vật cần thiết, nhanh quán trà tìm Lưu thẩm bọn họ, đến đó quả nhiên Lưu thẩm cùng Lý Tam thúc ở đó chờ chúng ta rồi.


      Lưu thẩm mắt tinh, rất nhanh thấy được chúng ta: “A, Nhược Vi, ngươi hôm nay mua rất nhiều thứ, còn mua vải, đem tiền cũng xài hết ?”


      “Lưu thẩm, ta đem nấm bán cho Đại Tửu Lâu rồi, lại bán cá món ăn phương thuốc cho bọn , cho nên kiếm ít tiền, cho nên còn gì nữa , trong nhà thứ gì cũng có, mua được a!”


      Lưu thẩm suy nghĩ chút cũng thấy có lý: “Vậy ngươi phải cẩn thận chút, đừng làm cho bọn đại bá của ngươi biết, bằng lại được gây phiền phức cho các ngươi rồi.”


      “Vâng, ta hiểu biết Lưu thẩm, là quá làm phiền các ngươi rồi.”


      lời gì đâu rồi, đứa này.” Nhược Vi biết cảm ơn, hai vợ chồng Lưu thẩm trong lòng chung quy vẫn là vui vẻ, nếu là ai giúp ngươi ngươi mỗi lần cũng bộ dáng vẻ, về sau ai còn biết giúp ngươi, cho nên miệng ngọt chút chút cũng sai.


      “Vậy chúng ta cũng sớm về ! Đào Đào còn có thể , có muốn cõng hay ?”


      Đào Đào lập tức liền đứng ra mà : “Đào Đào có thể được, Lưu thẩm.”


      Thấy dáng vẻ nghiêm túc này của Đào Đào, liền tùy rồi, ngộ nhỡ đến lúc được lại , trong tay Thụy Ca cũng cầm ít đồ, để cho cầm vẫn cứ muốn cầm, đây là lo lắng ình vác nổi rồi, là thân thiết.


      Mấy người đường trò chuyện, sai biệt lắm canh giờ, so buổi sáng chậm hơn, nhưng mà đây chỉ là hướng trở về cũng gấp.


      Đến lối rẽ, liền cùng Lưu thẩm bọn họ tách ra , bọn họ ở bên kia, nhà Nhược Vi ở tại dưới chân núi, tách ra nha.


      Về đến nhà, Đào Đào đường đều là tự mình về tới, Nhược Vi cũng mau muốn sùng bái , rất có thể , Thụy Ca cũng kém, còn bản thân mình... mất mặt...

    5. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 9: Học May Vá



      Vừa về đến nhà nghỉ ngơi, Tiểu Đào cùng Thụy ca chân chạy loạn, thân lảo đảo. Tiểu Đào chạy nhanh đến đĩa thịt, hai mắt tỏa sáng “Tỷ tỷ, tiểu Đào muốn ăn thịt. Tối nay, tỷ tỷ là thịt kho nha.” chỉ Tiểu Đào, mà ngay cả Thụy ca cũng đem khát vọng lên mặt nhìn về Nhược Vi. dễ thương a.


      “Ừ, buổi tối, tỷ tỷ làm thịt kho cho Tiểu Đào cùng Thụy ca ăn.”


      “Tỷ tỷ cũng ăn nữa,phải ?” Đào Đào chạy lại ôm cánh tay của Nhược Vi mà lắc lắc.


      “Ân, tỷ tỷ cũng ăn.” Thụy ca ca cũng thêm vào, vẻ mặt rất nghiêm túc.


      Nhược Vi sắp bị hôn mê rồi, làm sao có thể ăn đây! Nhưng phần tâm ý này của các đệ đệ, làm cho Nhược Hi rất cảm động, mũi có chút cay cay.


      “Tiểu Đào và Thụy ca đừng ra ngoài chơi nữa nha. Hôm nay cũng mệt rồi, ở nhà nghỉ ngơi . À, cùng tỷ tỷ bồi chuyện chút được ?”


      “Ân, Đào Đào . Đào Đào bồi tỷ tỷ.”


      “Thụy ca giúp tỷ tỷ thổi lửa nấu cơm.” Thụy ca hiểu chuyện .


      “Ân, Thụy ca và tiểu Đào ngoan. Tỷ tỷ hai đệ, đây, lại đây tỷ tỷ hôn cái nào.” xong, Nhược Vi cúi xuống hôn hai hảo đệ đệ của mình “, mang đồ xuống bếp thôi. Chúng ta hãy cùng làm cơm tối nào, tỷ tỷ làm đồ ăn ngon cho tiểu Đào và Thụy ca ăn. Sau đó tắm nước nóng, mai chúng ta mặc đồ mới.”


      Vừa nghe ngày mai có thể mặc đồ mới, cả tiểu đào và thụy ca vô cùng hưng phấn mang sọt đồ ăn trước mặt .


      Đem tất cả đồ ăn trong sọt ra, rồi phân số thứ chưa dùng vào tủ để tránh bị chuột ăn lén. Để thêm an toàn, Nhược Hi muốn đem số con gà trong nhà đem bán, mua lại chú chó để giữ nhà, như vậy nàng mới có thể an tâm.


      Sau khi đem mấy gia vị nấu bếp dọn vào trong phòng bếp, Nhược Vi đem thịt heo bỏ vào nước, xương đầu heo để bàn. Toàn bộ đồ tốt trong đây đều bị những người bà con kia lấy hết, bây giờ chỉ còn lại mỗi cái bàn cùng vài cái nồi cũ mà thôi.


      Còn phải mình từ từ mua đồ, chờ kiếm lại ít tiền liền xây cá phòng ở mới, cái nhà này thoạt nhìn là an toàn, đến lúc đó mình vẽ bản thiết kế, đem phòng ốc thành lập xong được, làm chút gia cụ, như vậy có cảm giác gia đình rồi, có phòng ốc của mình mới có lòng trung thành, đến lúc đó mua nữa vài mẫu , từ từ dựng gia nghiệp, cho hai người đệ đệ hảo lộ.


      Đem xương heo đầu cầm rửa sạch được, Nhược Vi nghĩ thầm trước tiên đem xương heo nấu, hơn nữa bên trong gian suối nước, đến lúc đó có canh xương ngon ngọt có thể uống. Ở đại, ta đây thích nhất xương heo hầm cách thủy, hơn nữa canh xương còn đối với thân thể rất tốt, về sau có cơ hội muốn ngày ngày hầm cách thủy canh xương uống..., canh xương bên trong giàu có phong phú giao nguyên lòng trắng trứng, còn có thể xúc tiến xương cốt của thanh thiếu niên phát triển, bổ sung nhiều canxi. Ông lão uống còn có thể chậm lão hóa. Ở thời đại này, con người ngốc, có thứ tốt như vậy mà biết hưởng thụ, tiện nghi ình a.


      tại, Đào Đào và Thụy ca ở tuổi phát triển, cho nên uống canh xương là tốt nhất. À, còn quên mình cũng ở giai đoạn phát triển thân thể. Haiz, ai biểu mình là linh hồn ba mươi tuổi, mà quên tuổi của thân thể này.


      Đem xương rửa sạch lên thớt gỗ, những khối xương còn dính chút thịt được Nhược Vi chặt ra từng khúc bỏ vào nồi, sau đó thêm chút nước. Bên cạnh, Thụy ca chuẩn bị thổi lửa.


      “Thụy ca, đợi tỷ tỷ nhóm lửa lên, ngươi liền cùng đệ đệ nhìn lửa là tốt, tỷ tỷ phải rửa thịt đây.”


      cần, tỷ tỷ, Thụy ca nhóm được mà. Tỷ tỷ rửa thịt ! Mà món heo xuống nước rất khó ăn nga, sao tỷ tỷ lại làm?”(Linh: ‘heo xuống nước’ là món canh xương hầm á, ở thời đại này có ai ăn nên >.<)


      đâu, tỷ tỷ làm heo xuống nước ăn rất ngon đấy, đến lúc đó bảo đảm ngươi ăn còn muốn ăn thêm.” Ta hả hê cười, ta làm heo xuống nước khẳng định ăn ngon rồi, chủ yếu là những thứ kia làm khó ăn là do người của ở đây biết xử lý nha, này cũng nên trách ta à! Hắc hắc…..


      Trong phòng bếp truyền đến tiếng cười đuà của Đào Đào và Thụy Ca. Cuộc sống như vậy tốt, dù có khổ cũng chả sao. Chỉ cần người nhà ở cùng chỗ có gì đáng sợ. Khóe miệng giương , Nhược Vi dùng tốc độ nhanh nhất xử lý chỗ thịt heo, rồi thêm chút gia vị vào, lại tăng thêm chút dấm và muối cùng nhau xoa lên khúc ruột già, làm nó thay đổi chút màu sắc, như vậy ruột già còn hôi nữa.


      Rửa xong ruột heo già, Nhược Vi cầm vào bếp, canh xương tỏa ra mùi hương, khiến cho nàng nghĩ mà nhịn được, còn Đào Đào và Thụy Ca nuốt nước miếng ừng ực. Xì, thể nào nhịn được cười được, hình ảnh này khá lâu rồi mới thấy lại, khiến cho lòng khó chịu, ta quyết định, chỉ cần ta còn là Nhược Vi ngày, ta để hai đứa em mình chịu đói chịu lạnh được.


      “Tỷ tỷ.” Đào Đào nhìn ta cười, cho là ta cười bọn , còn cùng ta tố lên, thanh mềm nhũng, khiến ta thể chịu nổi a! Thụy ca gương mặt cũng hồng đồng đồng.


      “Tốt lắm, đợi thêm mà có thể ăn canh rồi, nhưng là còn phải lại chờ chút a, Đào Đào cùng Thụy ca ngoan nhất!”


      “Ân.” Mặc dù rất muốn uống..., nhưng là Thụy ca cùng Đào Đào vẫn là ngoan ngoãn nghe lời, làm khó, chỉ biết cá mắt ba nhìn chằm chằm chiếc nồi kia, Nhược Vi là dở khóc dở cười, bây giờ hai đứa bé này là càng ngày càng đáng .


      Đem heo ruột già cắt thành đoạn ngắn đoạn ngắn , đem gừng mua được cắt thành miếng , cắt thêm ít thông, ớt khô các loại , đợi lát nữa tốt mở nồi, dùng tay vội chân loạn.


      Làm xong những thứ này công tác chuẩn bị sau, liếc nhìn còn bày bàn thịt heo, cái này tối hôm nay trước hết ăn, giữ lại phía sau ăn, ta còn muốn cho Lưu thẩm bọn họ đưa chút đâu rồi, nhà bọn họ cũng có rất dư dả, nên rất ít ăn thịt , trong nhà còn có hai đứa trẻ ! Cầm cái chén trước trang hảo, đặt ở trong giếng băng .


      Nhìn sắc trời bên ngoài phải quá sớm, có thể làm cơm tối ăn. Vo gạo xong, đem lấy gạo nước ở lại trong chậu, nhớ cái chỗ nước này rất lớn , có thể rửa sạch bát đũa, loại trừ mùi là lạ, còn có thể giặt quần áo, chỉ trừ thứ mùi ‘thơm’, mà còn có thể tẩy nấm mốc, giữ cho quần áo sáng trơn bóng, có thể có trợ giúp rửa sạch heo xuống nước, cái này nặng, có thể trừ gỉ, trừ mùi tanh, trừ độc, còn có thể bón phân các loại , chỗ dùng là nhiều chút có, cho nên đây chính là bảo vật !


      Đối với phái nữ mà nước gạo này rất quan trọng, cũng biết cái thời đại này người của có biết hay rồi, lấy nước gạo là có thể làm trắng đẹp da và dưỡng nhan, còn có thể dùng tới rửa mặt, rửa tay, Nhược Vi muốn tắm cũng là có thể, chính là nước đủ, có thể trắng đẹp da, làm dịu da, là việc ta thích nhất, lại bảo vệ môi trường.


      Nấu xong cơm, kế tiếp chỉ cần đem heo ruột già làm xong mà có thể ăn cơm, đây chính là lâu như vậy tới nay ta mong đợi nhất chuyện, Đào Đào cùng Thụy ca hai con mắt cũng là lóe sáng lóe sáng .


      Rửa xong nồi, Thụy ca nhóm lửa, Đào Đào ở bên mong đợi, chờ trong nước trong nồi sôi, đem heo ruột già rót vào trong nồi, xào lăn, cho đến ra khỏi rất nhiều dầu, ra xào heo ruột già nếu là có dưa chua lời càng ăn ngon rồi, nghĩ tới đều có chút nhịn được chảy nước miếng, xào lăn sau đem cắt gọn gia vị đổ vào, từng trận mùi thơm xông vào mũi, chỉ muốn nhanh lên chút xào kỹ, cầm món ăn muỗng qua lại lật xào, lát sau, cầm cái mâm trang hảo, o o, rốt cuộc có thể ăn cơm, chờ vất vả a! ! !


      “Cũng, rốt cuộc có thể ăn cơm, tỷ tỷ, nhanh lên chút.” dậy sóng ở bên lo lắng thúc giục Nhược Vi.


      Đào Đào cùng Thụy ca trước cái bàn “Chúng ta phải uống canh trước, ăn canh mới có thể trường cao cao ồ! Ăn canh xong rồi ăn cơm, canh xương uống rất ngon.”


      Ba người, người múc chén canh, nho nhấp miếng, uống ngon “Tỷ tỷ, canh rất uống ngon a, Đào Đào còn chưa có uống qua tốt như vậy uống canh đâu rồi.” Đào Đào hai mắt sùng bái nhìn ta, Thụy ca cũng thế.


      Có thể dùng bữa với tỷ tỷ, Thụy ca nhịn được liền hỏi Nhược Vi nhiều thứ, dĩ nhiên có thể a, đứa này quá thành thực rồi !


      Chỉ thấy Thụy ca cầm chiếc đũa gắp khối heo ruột già bỏ vào trong miệng, nhai nhai.


      “Như thế nào, ăn ngon chứ!”


      “Ân, tỷ tỷ làm heo xuống nước ăn ngon !” Thụy ca hưng phấn mà , cảm thấy tỷ tỷ là lợi hại a, có thể đem khó ăn như vậy heo xuống nước làm ăn ngon như vậy, là rất có thể làm !


      Đào Đào do còn nên chỉ có thể cầm muỗng gỗ ăn cơm, cầm đũa gắp ngừng, bình thường trong nhà cũng có cái gì có thể ăn, cho nên cái nhược điểm này có thể ra, tại, bộ mặt bộ mắt Đào Đào nhanh chóng u oán nhìn Nhược Vi, tỷ tỷ, lại dùng nhuyễn nhuyễn nhu nhu thanh gọi ta, được rồi, ta nộp khí giới đầu hàng, chấp nhận gắp rau uy Đào Đào ăn.


      “Cám ơn tỷ tỷ, tỷ tỷ tốt. Đào Đào thích tỷ tỷ nhất!”


      Nhìn dáng dấp này, về sau khi ăn cơm ta lại thêm cái nhiệm vụ rồi, đó chính là đúc Đào Đào ăn cơm, , ta sống lâu như vậy, đúng là có uy qua người nào ăn cơm, Đào Đào đúng là vận khí tốt a!


      Mỗi người uống hết hai chén canh, ăn hai chén lớn cơm, chỉ là có Đào Đào ăn chén cơm, hay là ta đút chút, chính dùng muôi gỗ chỉ ăn hơi điểm, ngược lại ăn nhiều món ăn, bụng cũng tăng to, ngồi liệt ở ghế, có chút nào suy nghĩ muốn động.


      Cuộc sống như thế hạnh phúc, mỗi ngày tham ăn no bụng mặc ấm chính là tốt nhất sinh sống, ít nhất mình là nghĩ như vậy. Thụy ca muốn thượng tư thục ô?


      “Tỷ tỷ, Thụy ca muốn học biết chữ, như vậy chờ Thụy ca trưởng thành mà có thể bảo vệ tỷ tỷ và đệ đệ.” Thụy ca bộ mặt nghiêm túc trả lời Nhược Vi.


      Câu trả lời này đúng là làm người ta cảm động, như vậy hình người cũng biết phải bảo vệ gia nhân.


      “Ân, đợi qua thời gian ngắn tỷ tỷ đưa Thụy ca lên tư thục.”


      “Tỷ tỷ, Đào Đào cũng muốn biết chữ, cũng muốn bảo vệ ca ca cùng tỷ tỷ.” Đào Đào xoa bụng hướng về phía ta .


      “Ân, chờ Đào Đào lớn như ca ca. Tỷ để cho Đào Đào tư thục, tại trước tiên ở trong nhà bồi tỷ tỷ, bằng tỷ tỷ ở nhà mình rất sợ nha !”


      “Ân, vậy Đào Đào ở trong nhà bồi tỷ tỷ.”


      Nhược Vi nghĩ thầm, ngày mai phải tìm Lưu thẩm học cách làm y phục. Nhược Vi nhớ lại, lúc mình ở đại cũng thường tự thuê chút đồ lặt vặt, cũng biết chút may vá, nhưng làm bộ đồ bó tay, cho nên phải tìm Lưu thẩm họ chút. Đến lúc đó, muốn làm cái gì cũng cần phiền ai, làm giày, làm y phục cũng ok….Nếu có thuê thùa càng tốt.


      Ở thời đại này, nữ nhân cũng thêu thùa , về phần những thứ kia như thiên kim tiểu thư, người ta có người làm sẵn, cũng liên quan ta rồi, ta cảm thấy được nhìn mình người thân mặc mình tự mình làm y phục là chuyện vui với ta, cho nên đối với học giỏi thêu thùa, ta tuyệt bài xích, thậm chí là mong đợi.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :