1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

TIỂU THÔN CÔ ĐEM THEO BÁNH BAO TUNG HOÀNH THIÊN HẠ - THƯỢNG QUAN NINH (198 CHƯƠNG + 1PN)

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 91: Đồng Tâm Hiệp Lực (Ba)



      "Hạo ca ca, huynh cảm thấy như thế nào, có thể thực ?" - Nhược Vi chăm chú hỏi


      "Biện pháp này tốt" – Vẻ mặt Hiên Viên Hạo rất vui mừng, nghĩ thầm hổ là người mình thích, nàng thông minh. Tuyệt vì Nhược Vi so với mình lợi hại hơn mà vui.


      Sau đó, mọi người giữ vững tinh thần thảo luận chi tiết. Nhược Vi cũng làm hết khả năng, đưa ra các loại phương pháp buôn bán mà tửu lâu có thể thực .


      Mấy quản thấy Nhược Vi tâm ý vì thiếu gia nhà mình suy nghĩ, nên cũng thầm bội phục Nhược Vi.


      Ở trong mắt bọn họ, Nhược Vi những thông minh, mà còn tốt với thiếu gia của bọn họ, nàng hoàn toàn xứng với thiếu gia.


      Mấy người ở trong thư phòng cả ngày, hoàn toàn biết mệt. Vẫn là Nhược Vi thấy dáng vẻ mệt mỏi của Hiên Viên Hạo nên mới đề xuất mọi người nghỉ ngơi.


      Nhược Vi đỡ Hiên Viên Hạo trở về phòng, lại tìm cơ hội đưa vào Linh Tuyền Thủy. Lần trước bởi vì quá gấp nên Nhược Vi quên là có thể dùng ý niệm khống chế mà cần vào gian phiền phức như vậy.


      Dùng ý niệm khống chế Linh Tuyền Thủy… Sau khi biết, Nhược Vi ảo não thôi.


      Nếu bị người ta phát rất nguy hiểm. May mắn là lần trước có bị người khác phát .


      tại Nhược Vi cần mạo hiểm như vậy nữa, cẩn thận chút là tốt rồi, so với trước kia an toàn hơn nhiều.


      Nhược Vi thấy Hiên Viên Hạo uống Linh Tuyền Thủy tinh thần mới tốt hơn chút, nhưng vẫn cưỡng chế, bắt ngủ hồi. Mấy ngày nay khẳng định là có nghỉ ngơi tốt.


      Hiên Viên Hạo cũng có cách nào. Ở trước mặt Nhược Vi, Hiên Viên Hạo hoàn toàn dám phản kháng, thể làm gì khác hơn là ngoan ngoãn theo lời Nhược Vi nằm xuống nghỉ ngơi.


      Nhược Vi thấy Hiên Viên Hạo nghe lời nằm xuống ngủ, chờ Hiên Viên Hạo ngủ sâu mới hài lòng ra khỏi gian phòng.


      Sau khi ra ngoài gian phòng, Nhược Vi thẳng đến phòng bếp. Thấy mấy ngày nay Hiên Viên Hạo gầy rất nhiều, Nhược Vi nghĩ tới làm chút thức ăn mà thích ăn.


      vào phòng bếp, Nhược Vi quen thuộc chuẩn bị mọi thứ. Rất nhanh, hương thức ăn tỏa khắp nơi.


      Nhược Vi bưng thức ăn vào phòng của Hiên Viên Hạo. Theo tình huống này, Nhược Vi nghĩ khẳng định còn ngủ. Giờ nàng bưng thức ăn vào, gọi rời giường ăn cơm.


      Nhược Vi bưng thức ăn đến gian phòng, quả nhiên Hiên Viên Hạo còn chưa có tỉnh lại. Nhược Vi đem thức ăn đặt ở tháp , vào trong gọi Hiên Viên Hạo rời giường ăn cơm.


      Nhược Vi cẩn thận tới trước giường, nghịch ngợm dùng lọn tóc quét lên chóp mũi Hiên Viên Hạo.


      Hắt xì, Hiên Viên Hạo chịu được nên hắt hơi, Nhược Vi cười khẽ.


      định đứng dậy bị Hiên Viên Hạo dùng sức lôi kéo nằm lên giường. Nhược Vi giùng giằng muốn bò dậy, nhưng bị Hiên Viên Hạo dùng sức ôm vào trong ngực.


      Nhược Vi lộn xộn nữa, nghe mùi quen thuộc, cả trái tim cũng trở nên an định, đưa đôi tay ôm ngược lại.


      Hai người cứ như vậy lẳng lặng ôm nhau, nhúc nhích.


      Hiên Viên Hạo ôm chặt Nhược Vi, cảm giác thân thể mềm mại trong ngực mình vừa đúng phù hợp, vị trí này vĩnh viễn chỉ thuộc về Nhược Vi.


      Nhưng biết lúc nào tầm mắt hai người dây dưa chỗ, trong mắt đều là đối phương.


      Thoải mái, môi cùng môi triền miên ở chung chỗ, cảm thụ nhiệt tình của đối phương.


      Nhược Vi chỉ cảm thấy linh hồn của mình như bị hút ra, lòng cũng lơ lửng ở bầu trời.


      Hồi lâu, hai người mới thở dốc mà tách ra, Nhược Vi nằm ở trong ngực Hiên Viên Hạo ngừng thở.


      Đôi tay Hiên Viên Hạo khẽ vuốt lưng cho Nhược Vi, tâm tư ngừng nhảy nhót kia từ từ hồi phục lại.


      Hai người lẳng lặng ôm nhau ở chỗ, hình ảnh rất hòa hài, rất tốt đẹp.


      "Hạo ca ca, ăn cơm" Nhược Vi lôi kéo ống tay áo của Hiên Viên Hạo.


      “Ừ” Hiên Viên Hạo theo lời đứng dậy. Đây chính là Nhược Vi tân tân khổ khổ vì mình chuẩn bị, nhất định phải cổ động, huống chi mình rất ưa thích thức ăn do Nhược Vi làm.


      Nhược Vi thay Hiên Viên xới cơm rồi đưa cho . Hiên Viên Hạo hạnh phúc nhận lấy chén, Nhược Vi cũng tự mình xới cơm. Hai người, ngươi thay ta gắp thức ăn, ta thay ngươi gắp thức ăn, ấm áp dùng qua bữa ăn tối.

      Chương 92: Lễ Mừng Năm Mới ()



      Ngày trôi qua nhanh. Rất nhanh là đến lễ mừng năm mới.


      Nhờ phương pháp của Nhược Vi mà việc buôn bán của gia tộc Hiên Viên so trước kia còn tốt hơn, đem đối thủ chọc giận gần chết.


      tại, thương thế của Hiên Viên Hạo cũng tốt lắm. Hai ngày nay, tâm tình của Nhược Vi rất tốt, bởi vì những chuyện phiền lòng rốt cuộc cũng giải quyết hết.


      Hai ngày nay Nhược Vi đều bận rộn chuyện lễ mừng năm mới. Cũng năm trôi qua kể từ khi Nhược Vi ở cái thế giới này, nên nàng muốn chuẩn bị tốt. Kiếp trước nàng là nhi, lễ mừng năm mới luôn là nỗi đau trong lòng nàng, mà bây giờ , có nhà người cùng mừng năm mới với mình, Nhược Vi muốn tuổi này trôi qua vui vẻ.


      Năm nay, lễ mừng năm mới cần chuẩn bị rất nhiều đồ. Trong nhà, nhân khẩu cũng rất nhiều, núi lại còn có nhiều người như vậy. Mỗi ngày của Nhược Vi đều trôi qua rất phong phú, cảm giác toàn thân tràn đầy sức lực, tràn đầy hạnh phúc.


      Hơn nữa, năm nay Hiên Viên Hạo cũng cùng Nhược Vi mừng năm mới, Nhược Vi lại càng thêm dụng tâm chuẩn bị.


      Cả ngày lẫn đêm đều xoay quanh, nhưng mỗi ngày mặt nàng đều luôn nở nụ cười.


      Chuyện quan trọng hơn là các nguy cơ về sản nghiệp của gia tộc Hiên Viên đều vượt qua, tại phát triển theo hướng tốt. Những điểm quan trọng mà Nhược Vi đưa ra đều được trọng dụng.


      Chuyện này Nhược Vi có thể cần lo lắng nữa. Qua năm sau, Nhược Vi có thể chuyên tâm làm chuyện của mình, bởi vì lo lắng cho Hiên Viên Hạo, nên trong khoảng thời gian này Nhược Vi cũng thế nào quản lý chuyện của mình.


      Bởi vì Hiên Viên Hạo có trở lại kinh thành mừng năm mới, nên kinh thành phái người đem tới tặng xe đồ to. Ngày hôm qua, sau khi nhận đồ tặng, Hiên Viên Hạo mang theo người cùng xe kéo xuống nhà Nhược Vi.


      Nhược Vi bị Hiên Viên Hạo làm sợ hết hồn.


      Cứ như vậy, kinh thành đưa tới bao nhiêu đồ, chủ yếu đều để ở nhà Nhược Vi. Nhược Vi nghĩ dù sao Hiên Viên Hạo cũng cùng bọn họ mừng năm mới nên để đây cũng có quan hệ, tất cả mọi người có thể dùng.


      Nhược Vi cũng tiện từ chối nên toàn bộ đều đón nhận.


      Kể từ sau khi Vi các khai trương lần nữa, buôn bán vẫn luôn rất tốt. tại mỗi ngày lời đấu vàng cũng quá đáng. Thu nhập trong tay của Nhược Vi là khởi nguồn lớn.


      Nhược Vi tại cũng coi như là người có tiền, có đất lại có tiền.


      Vì lễ mừng năm mới, Nhược Vi kêu Liễu thẩm cùng Lưu thẩm làm ra điểm tâm chúc tết, có thể mang theo thăm người thân, có đắt tiền, cũng có bình dân, như vậy tiểu dân chúng cũng có thể mua được.


      tại, cả nhà Lưu thẩm đều ở đây làm việc cho Nhược Vi, ngày ngày trôi qua rất có tư vị, so với cuộc sống trước kia tốt hơn nhiều, phòng ốc cũng đổi mới rồi. nhà Lưu thẩm cũng rất cảm kích Nhược Vi.


      Trong thôn cũng rất nhiều người hâm mộ nhà Lưu thẩm, cũng thầm hối hận sao thời điểm nhà Nhược Vi nghèo túng lại giúp tay, bằng tại mình cũng có thể làm việc ở nhà Nhược Vi.


      Tất cả mọi người hối hận năm đó giúp tay, bằng tại liền có thể trôi qua rất tốt, nhưng bây giờ hối hận khó tránh khỏi có chút quá trễ rồi.


      Vào buổi sáng của lễ mừng năm mới, cả nhà ai cũng dậy rất sớm, Đào Đào cùng Thụy Ca đều tự giác rời giường, chỉ là Nhược Vi để cho hai tiểu đệ đệ tự thay quần áo mới. Lễ mừng năm mới năm nay là thời điểm Nhược Vi vui vẻ nhất trong năm, bên cạnh vừa có người nhà vừa có người mình thích.


      Đào Đào cùng Thụy Ca cũng rất vui vẻ, lễmừng năm mới năm nay cần hâm mộ nhà người ta có đồ ăn ngon, cũng cần hâm mộ mấy bạn khác có quần áo mới.


      Năm nay những thứ này bọn họ toàn bộ đều có, hơn nữa còn tốt hơn so với những người khác. Đào Đào trong lòng rất vui mừng, Thụy Ca cũng vậy, chỉ là có biểu ràng như Đào Đào thôi.


      Thụy Ca trong lòng luôn nghĩ, kể từ sau khi tỷ tỷ ngã bệnh, liền thay đổi vô cùng thông minh. Trong nhà từ từ có thể ăn cơm no, mặc quần áo mới, từ từ lại có phòng ở mới.


      Năm nay đối với mấy tỷ đệ Nhược Vi mà là đặc biệt nhất trong năm, trong nhà từ ăn đủ no mặc đủ ấm, biến thành như bây giờ, khác nhau rất lớn.


      Đều là Nhược Vi từng bước từng bước tạo ra, bên trong cũng chưa từng đầu cơ trục lợi qua


      Năm nay, nhà Nhược Vi trôi qua rất có ý nghĩa, rất hạnh phúc.

    2. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 93: Lễ Mừng Năm Mới (Hai)



      Buổi sang, mọi người sau khi rời giường, mặt mỗi người cũng cười tươi như hoa, đám người Liễu Vượng còn đặc biệt thỉnh an mấy chị em Nhược Vi, cảm tạ Nhược Vi ban đầu mua bọn họ.


      Bọn họ hoàn toàn bởi vì biến thành người làm mà sa sút tinh thần, dù sao ở thời đại này, có lúc có thể sống tốt hơn nữa mới là quan trọng nhất, hơn nữa Nhược Vi cũng phải là cái loại người xem thường người làm, bây giờ trong nhà tất cả mọi người rất sùng bái Nhược Vi.


      Mặc kệ là 20 mấy người núi hay là những người trong nhà này, biết bắt đầu từ lúc nào, mỗi người cũng thay đổi rất sùng bái Nhược Vi rồi, ngay cả Thụy Ca cùng Đào Đào cũng như thế, có lúc khiến Nhược Vi có chút dở khóc dở cười.


      Mọi người đều là vẻ mặt coi Nhược Vi là vạn năng.


      Sau khi rời giường, tất cả mọi người theo như phân công ngày hôm qua, ai bận việc nấy, Nhược Vi liền đến nơi xem chút.


      Ăn sáng xong bao lâu, Hiên Viên Hạo cũng mang theo tất cả người làm trong nhà tới, hôm nay lễ mừng năm mới nhất định vô cùng náo nhiệt, nhiều người như vậy náo nhiệt mới là kì quái.


      Vì vậy Hiên Viên Hạo mang người tới cũng bắt đầu hỗ trợ làm việc.


      Hiên Viên Hạo lôi kéo Nhược Vi chuyện, hai người Đào Đào cùng Thụy Ca lôi kéo Tiểu Thụ chơi trò chơi.


      Bây giờ, mọi người trong nhà có thói quen thấy Hiên Viên Hạo đầu tiên đến nhà dính lấy Nhược Vi, đối với việc này tập mãi thành thói quen rồi.


      còn cảm giác khó chịu cùng kì lạ, khi vừa mới bắt đầu tất cả mọi người bị màn này hù dọa.


      tại tất cả mọi người thành thói quen nhìn màn này, mỗi lần Hiên Viên Hạo dính lấy Nhược Vi, tất cả mọi người tự giác tránh ra, bằng bị mắt lạnh của Hiên Viên Hạo công kích, mọi người bình thường có thể chạy bao xa chạy.


      Hai người Nhược Vi cùng Hiên Viên Hạo vào phòng khách, ngồi ở ghế sofa Nhược Vi thiết kế, Nhược Vi ôm vào mình gối , lười biếng nằm ghế sofa.


      Cảm giác rất nhàn nhã, Hiên Viên Hạo dựa vào Nhược Vi ngồi chung chỗ, hai người dính lấy nhau đứng đắn vô cùng.


      Nhược Vi tựa vào người Hiên Viên Hạo, miễn cưỡng nghĩ tới vấn đề, Hiên Viên Hạo mặt dịu dàng nhìn Nhược Vi.


      "Hạo ca ca, chuyện giải quyết thế nào?" Nhược Vi đột nhiên hỏi Hiên Viên Hạo vấn đề đó.


      Hiên Viên Hạo sửng sốt chút: "A, sai biệt lắm, chuyện này còn may mà Nhược Vi có biện pháp tốt, bằng tại sợ là thể bước sang năm mới tốt đẹp rồi." Mặt Hiên Viên Hạo cùng có nét tươi vui .


      Nhược Vi thấy gần đây Hiên Viên Hạo mỗi lần đến chuyện này đều là cái nét mặt này, có chút ngượng ngùng.


      Nhưng trong long lúc nào cũng là ngọt như mật, Nhược Vi hé miệng cười Mễ Mễ, vẻ mặt vô cùng dễ thương.


      Hiên Viên Hạo thấy vẻ mặt đáng của Nhược Vi, trong lòng cực kỳ, nghĩ tới về sau vẫn có thể Nhược Vi là người của mình, trong lòng Hiên Viên Hạo cũng có chút hài long.


      Hai người ở bên trong phòng khách ấm áp trò chuyện, bất tri bất giác thời gian đến gần buổi trưa, có thể đến giờ ăn cơm trưa.


      Mãi cho đến khi Hạ Chí tới gọi hai người dùng cơm trưa trước, Nhược Vi cùng Hiên Viên Hạo hai người vẫn còn lảm nhảm chuyện, Nhược Vi rất ưa thích loại cảm giác như bây giờ, nằm ở trong long, trong ngực nghe thanh dịu dàng của người mình thích.


      Nhược Vi cảm thấy đây là việc làm cho người ta cảm thấy rất hạnh phúc, ngày này, hai người cả ngày hạnh phúc cũng ngọt ngọt ngào ngào đợi tại chút.


      Người nhà ấm áp dùng qua bữa cơm trưa, Nhược Vi đem Thụy Ca cùng Đào Đào kêu lên, Hiên Viên Hạo như thường ở chung chỗ, mấy người bị Nhược Vi mang phòng bếp tự mình động thủ làm hoành thánh ăn.


      Nhược Vi cảm giác tự mình làm thành quả mới là để cho người hưởng thụ.


      Hiên Viên hạo cùng hai bánh bao rất có cảm giác hứng thú theo Nhược Vi đến phòng bếp.


      Đến phòng bếp, mấy người dưới chỉ đạo tỉ mỉ của Nhược Vi, chân tay vụng về bao lấy sủi cảo, nhưng mặt mỗi người cũng tràn đầy vui vẻ mà nụ cười cũng rất thỏa mãn.


      Hiên Viên Hạo thỉnh thoảng nhìn lén cái Nhược Vi nghiêm túc bao lấy sủi cảo, trong lòng chỉ cảm thấy Nhược Vi để ình thích vô cùng.


      Năm nay có thể cùng Nhược Vi ở chung chỗ làm lễ mừng năm mới là chuyện Hiên Viên Hạo dám nghĩ, kể từ khi sản nghiệp gia tộc xảy ra chuyện, Hiên Viên Hạo lần lo lắng năm nay thể cùng Nhược Vi cùng nhau bước sang năm mới rồi.


      Kết quả, cuối cùng người có công lớn nhất chính là Nhược Vi, chuyện này khiến Hiên Viên Hạo kiêu ngạo lâu, đây chính là của mình.


      Chuyện bây giờ giải quyết sai biệt lắm, Hiên Viên Hạo cảm thấy tự mình rốt cuộc có thể bồi Nhược Vi đoạn thời gian, sau khi chuyện này xảy ra, Nhược Vi vẫn luôn theo ở bên cạnh Hiên Viên Hạo, bây giờ có thể do cùng với Nhược Vi rồi.


      Buổi sang, mọi người sau khi rời giường, mặt mỗi người cũng cười tươi như hoa, đám người Liễu Vượng còn đặc biệt thỉnh an mấy chị em Nhược Vi, cảm tạ Nhược Vi ban đầu mua bọn họ.


      Bọn họ hoàn toàn bởi vì biến thành người làm mà sa sút tinh thần, dù sao ở thời đại này, có lúc có thể sống tốt hơn nữa mới là quan trọng nhất, hơn nữa Nhược Vi cũng phải là cái loại người xem thường người làm, bây giờ trong nhà tất cả mọi người rất sùng bái Nhược Vi.


      Mặc kệ là 20 mấy người núi hay là những người trong nhà này, biết bắt đầu từ lúc nào, mỗi người cũng thay đổi rất sùng bái Nhược Vi rồi, ngay cả Thụy Ca cùng Đào Đào cũng như thế, có lúc khiến Nhược Vi có chút dở khóc dở cười.


      Mọi người đều là vẻ mặt coi Nhược Vi là vạn năng.


      Sau khi rời giường, tất cả mọi người theo như phân công ngày hôm qua, ai bận việc nấy, Nhược Vi liền đến nơi xem chút.


      Ăn sáng xong bao lâu, Hiên Viên Hạo cũng mang theo tất cả người làm trong nhà tới, hôm nay lễ mừng năm mới nhất định vô cùng náo nhiệt, nhiều người như vậy náo nhiệt mới là kì quái.


      Vì vậy Hiên Viên Hạo mang người tới cũng bắt đầu hỗ trợ làm việc.


      Hiên Viên Hạo lôi kéo Nhược Vi chuyện, hai người Đào Đào cùng Thụy Ca lôi kéo Tiểu Thụ chơi trò chơi.


      Bây giờ, mọi người trong nhà có thói quen thấy Hiên Viên Hạo đầu tiên đến nhà dính lấy Nhược Vi, đối với việc này tập mãi thành thói quen rồi.


      còn cảm giác khó chịu cùng kì lạ, khi vừa mới bắt đầu tất cả mọi người bị màn này hù dọa.


      tại tất cả mọi người thành thói quen nhìn màn này, mỗi lần Hiên Viên Hạo dính lấy Nhược Vi, tất cả mọi người tự giác tránh ra, bằng bị mắt lạnh của Hiên Viên Hạo công kích, mọi người bình thường có thể chạy bao xa chạy.


      Hai người Nhược Vi cùng Hiên Viên Hạo vào phòng khách, ngồi ở ghế sofa Nhược Vi thiết kế, Nhược Vi ôm vào mình gối , lười biếng nằm ghế sofa.


      Cảm giác rất nhàn nhã, Hiên Viên Hạo dựa vào Nhược Vi ngồi chung chỗ, hai người dính lấy nhau đứng đắn vô cùng.


      Nhược Vi tựa vào người Hiên Viên Hạo, miễn cưỡng nghĩ tới vấn đề, Hiên Viên Hạo mặt dịu dàng nhìn Nhược Vi.


      "Hạo ca ca, chuyện giải quyết thế nào?" Nhược Vi đột nhiên hỏi Hiên Viên Hạo vấn đề đó.


      Hiên Viên Hạo sửng sốt chút: "A, sai biệt lắm, chuyện này còn may mà Nhược Vi có biện pháp tốt, bằng tại sợ là thể bước sang năm mới tốt đẹp rồi." Mặt Hiên Viên Hạo cùng có nét tươi vui .


      Nhược Vi thấy gần đây Hiên Viên Hạo mỗi lần đến chuyện này đều là cái nét mặt này, có chút ngượng ngùng.


      Nhưng trong long lúc nào cũng là ngọt như mật, Nhược Vi hé miệng cười Mễ Mễ, vẻ mặt vô cùng dễ thương.


      Hiên Viên Hạo thấy vẻ mặt đáng của Nhược Vi, trong lòng cực kỳ, nghĩ tới về sau vẫn có thể Nhược Vi là người của mình, trong lòng Hiên Viên Hạo cũng có chút hài long.


      Hai người ở bên trong phòng khách ấm áp trò chuyện, bất tri bất giác thời gian đến gần buổi trưa, có thể đến giờ ăn cơm trưa.


      Mãi cho đến khi Hạ Chí tới gọi hai người dùng cơm trưa trước, Nhược Vi cùng Hiên Viên Hạo hai người vẫn còn lảm nhảm chuyện, Nhược Vi rất ưa thích loại cảm giác như bây giờ, nằm ở trong long, trong ngực nghe thanh dịu dàng của người mình thích.


      Nhược Vi cảm thấy đây là việc làm cho người ta cảm thấy rất hạnh phúc, ngày này, hai người cả ngày hạnh phúc cũng ngọt ngọt ngào ngào đợi tại chút.


      Người nhà ấm áp dùng qua bữa cơm trưa, Nhược Vi đem Thụy Ca cùng Đào Đào kêu lên, Hiên Viên Hạo như thường ở chung chỗ, mấy người bị Nhược Vi mang phòng bếp tự mình động thủ làm hoành thánh ăn.


      Nhược Vi cảm giác tự mình làm thành quả mới là để cho người hưởng thụ.


      Hiên Viên hạo cùng hai bánh bao rất có cảm giác hứng thú theo Nhược Vi đến phòng bếp.


      Đến phòng bếp, mấy người dưới chỉ đạo tỉ mỉ của Nhược Vi, chân tay vụng về bao lấy sủi cảo, nhưng mặt mỗi người cũng tràn đầy vui vẻ mà nụ cười cũng rất thỏa mãn.


      Hiên Viên Hạo thỉnh thoảng nhìn lén cái Nhược Vi nghiêm túc bao lấy sủi cảo, trong lòng chỉ cảm thấy Nhược Vi để ình thích vô cùng.


      Năm nay có thể cùng Nhược Vi ở chung chỗ làm lễ mừng năm mới là chuyện Hiên Viên Hạo dám nghĩ, kể từ khi sản nghiệp gia tộc xảy ra chuyện, Hiên Viên Hạo lần lo lắng năm nay thể cùng Nhược Vi cùng nhau bước sang năm mới rồi.


      Kết quả, cuối cùng người có công lớn nhất chính là Nhược Vi, chuyện này khiến Hiên Viên Hạo kiêu ngạo lâu, đây chính là của mình.


      Chuyện bây giờ giải quyết sai biệt lắm, Hiên Viên Hạo cảm thấy tự mình rốt cuộc có thể bồi Nhược Vi đoạn thời gian, sau khi chuyện này xảy ra, Nhược Vi vẫn luôn theo ở bên cạnh Hiên Viên Hạo, bây giờ có thể do cùng với Nhược Vi rồi.


      Chương 94: Lễ Mừng Năm Mới (Ba)



      Nhược Vi mang theo ba người làm sủi cảo đủ cho rất nhiều người ăn, lại bắt đầu chuẩn bị những thứ đồ khác, Đào Đào cùng Thụy Ca, Nhược Vi để cho hai đứa chơi.


      tại phòng bếp chỉ còn sót lại hai người Nhược Vi cùng Hiên Viên Hạo.


      Nhược Vi hồi chỉ huy Hiên Viên Hạo làm việc này, hồi chỉ huy Hiên Viên Hạo làm cái kia, Hiên Viên Hạo cũng vui vẻ làm, hai người phối hợp tựa như vợ chồng trẻ mới cưới.


      Trong phòng bếp khác, Liễu thẩm dẫn Xuân Phân bốn người cũng ở đây chuẩn bị cơm tất niên tối hôm nay, mặt mấy người cũng đều rất vui sướng.


      Mọi người vừa làm, vừa chuyện thời tiết, khí rất là hòa hợp.


      Trong sân truyền đến tiếng cười của Đào Đào cùng Thụy Ca, Nhược Vi nghe được, khẽ nhếch khóe miệng, trong lòng tràn đầy đều là hạnh phúc.


      Cảm xúc trong lòng Hiên Viên Hạo cũng rất lớn, đây là lần đầu Hiên Viên Hạo tự mình ra tay làm đồ ăn, nhưng lại có cảm thấy ghét bỏ, trước kia hoàn toàn có thể vào phòng bếp ngày, nhưng bây giờ mình lại tiến vào cực kỳ vui, chỉ vì bên cạnh có này.


      Thấy nàng vui mừng mình cũng vui mừng, thấy nàng vui mình cũng vui, Hiên Viên Hạo hoàn toàn dám nghĩ mình cũng ngày này, thế nhưng ngày quả chân chính lại tới, chính cũng vui vẻ vào trong đó, hoàn toàn muốn trốn tránh, muốn phản kháng.


      Chỉ cảm thấy chuyện này có thể làm ình cảm thấy rất hạnh phúc, cho dù trước kia mình ở nhà, được cưng chiều cũng có qua loại cảm giác này, Hiên Viên Hạo lần đầu tiên bài xích vào phòng bếp, cũng muốn là lần cuối cùng vào phòng bếp.


      Trước kia Hiên Viên Hạo thầm nghĩ luôn là kiếm tiền thế nào, hơn nữa lại ghét phái nữ, cả người bên ngoài lạnh lẽo, người bình thường dám đến gần, mà bây giờ ở trong phòng bếp, người đàn ông loay hoay xoay quanh này, khóe mắt đuôi mày tràn đầy tràn đầy hạnh phúc.


      Hiên Viên Hạo lần đầu tiên cảm thấy đàn ông vào phòng bếp có gì là thể, hơn nữa từ hồi đẻ ra, lần đầu tiên cảm thấy phòng bếp là nơi rất tốt, để ình cùng Nhược Vi trở nên thân mật hơn.


      "Hạo ca ca, ngươi ngẩn người nghĩ gì thế?" Hiên Viên Hạo nghĩ tới những chuyện này quên chuyện muốn làm.


      Thấy Nhược Vi phát , lại hấp ta hấp tấp làm, làm chuyện Nhược Vi lúc này tâm tình cũng cực kỳ vui vẻ, đây là Nhược Vi lần đầu tiên có người cùng đón lễ mừng năm mới, hơn nữa còn là nhiều người như vậy ở chung chỗ.


      Nhược Vi cảm giác mình bây giờ hoàn toàn sáp nhập vào cái thời đại này, mặc dù nơi này có phương tiện giao thong nhanh chóng, có tin tức giải trí, Internet, có điện thoại tùy thời có thể giữ liên lạc, Nhược Vi còn cái chỗ này, nơi này hoàn toàn có thể thuộc về nàng.


      Nhược Vi cảm thấy cuộc sống bây giờ mới là cuộc sống mình muốn trôi qua, tại chính mình phát cuộc sống có mục tiêu muốn phấn đấu, còn là đơn thuần vì sống mà sống, nàng bây giờ vì người nhà mà cố gắng, mỗi ngày đều trôi qua rất phong phú, Nhược Vi đối với cuộc sống như thế rất thỏa mãn.


      Rất nhanh, thời gian buổi chiều cũng nhanh trôi qua, đồ ăn cơm tất niên cũng đều chuẩn bị xong, mọi người bận rộn đem các món ăn lên bàn, mùi thức ăn đầy phòng, làm cho trong miệng mọi người đầy nước miếng.


      Nên đến thời gian ăn cơm tất niên, mọi người theo thứ tự đến bàn ngồi xuống.


      nhà Nhược Vi cùng Hiên Viên Hạo ngồi chung chỗ, bốn người ngồi bàn, những người khác phân biệt ngồi ở bàn kế bên.


      Đám người Liễu Vượng mời Nhược Vi trước khi ăn cơm chút gì, Nhược Vi cũng từ chối, đứng dậy, hắng giọng, thanh dễ nghe liền từ trong miệng truyền ra.


      "Mọi người năm nay biểu cũng tệ, quy củ người làm sai, làm việc cũng rất cố gắng, trong nhà mọi người cũng xử lý vô cùng tốt, việc nên làm ở bên ngoài, chuyện nên tất cả mọi người có làm, chưa , tất cả mọi người vì cái nhà này bỏ ra cố gắng, hôm nay lễ mừng năm mới, mọi người ăn nhiều chút, về sau chỉ cần mọi người giống như năm nay, bạc đãi mọi người."


      Mấy người Liễu Vượng cảm động đôi mắt đẫm lệ đầy mắt, kể từ sau khi bọn họ bị mua, đoạn thời gian rất dài đều lo lắng sợ ở bên trong, may mắn là bọn tốt số gặp được Nhược Vi, chủ tử tốt như vậy, đánh mắng, còn có thể ăn no mặc ấm, có quần áo mới, giày mới, đây là điều bọn dám nghĩ, nhưng đều là , chủ tử đối đãi người lại hiền lành, tất cả mọi người ở trong lòng thề, phải bảo vệ nhà chủ tử cho tốt.


      Cứ như vậy mọi người trải qua đêm ấm áp và cảm động.

    3. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 95: Năm Mới Bắt Đầu



      Ngày mồng đầu năm, Nhược Vi vẫn theo lẽ thường mà dậy từ sớm, bởi vì tối hôm qua Quái lão đầu phải ở núi đón lễ mừng năm mới, nên Nhược Vi muốn qua đó xem chút.


      Nhược Vi rất cảm tạ Quái lão đầu giúp đỡ mình nhiều như vậy, vì vậy cũng muốn lên núi chúc tết ông ấy sớm chút.


      Kể từ sau khi Quái lão đầu tìm người trở về để huấn luyện, thời gian ở tại sơn cốc lại nhiều hơn ở nhà, Nhược Vi cũng thường lên núi, bởi vì Nhược Vi tập võ ở trong sơn cốc mới đạt hiệu quả cao nhất. Hơn nữa Quái lão đầu còn muốn dạy Nhược Vi rất nhiều thứ khác.


      Trong khoảng thời gian học võ này, từ chỗ Quái lão đầu Nhược Vi học được rất nhiều thứ mà từ trước tới giờ chưa bao giờ biết đến, Nhược Vi lòng rất cảm tạ Quái lão đầu tận tâm tận lực trợ giúp mình như vậy.


      may là đầu óc Nhược Vi đủ linh hoạt, mới theo kịp được tốc độ dạy của Quái lão đầu, và có thể hiểu những thứ này.


      Quái lão đầu cũng cảm thấy Nhược Vi quả rất thông minh, năm đó chính lão cũng học được nhanh như vậy. Trong lòng cũng rất vui vẻ chuyện mình có thể dạy ra người đệ tử tâm đắt như vậy.


      Sau khi Nhược Vi dặn dò tiếng, liền hướng núi mà , hôm nay thời tiết bên ngoài rất lạnh, tuyết đọng lại từ cơn bão tuyết mấy ngày trước vẫn còn chưa tan hết, Nhược Vi khoác áo choàng dầy.


      Mặc dù với nội lực tại Nhược Vi cảm thấy lạnh, nhưng Nhược Vi chỉ vừa nhìn thấy những độn tuyết trắng tinh kia thôi, trong lòng cảm thấy rất lạnh mà nắm chặt lại áo choàng người.


      Bây giờ người trong nhà cũng có thói quen thấy Nhược Vi cứ mình ra ngoài làm việc, cũng quen chuyện Quái lão đầu cứ thường xuyên có ở nhà, nhưng tất cả mọi người cũng rất hiểu biết mà nghe hỏi.


      Nhược Vi đối với điểm này của mọi người rất hài lòng. Nhưng người thích tọc mạch nhiều chuyện Nhược Vi rất thích.


      Nhược Vi ra khỏi cửa sau khi đến chỗ bị người khác để ý, vận dụng khinh công hướng sơn cốc bay tới.


      Quen thuộc đường nước bước mà vào sơn cốc, nơi này hoàn toàn là thế giới khác, ngược lại hoàn toàn với thế giới bên ngoài, bên trong sơn cốc rất ấm áp, hoàn toàn có hơi thở của mùa đông.


      Vừa vào sơn cốc dãy nhà gỗ rất đặc sắc liền đập vào trong mắt, còn có thanh huấn luyện từ xa xa truyền vào trong tai. Nhược Vi cũng biết bọn họ khẳng định vẫn còn huấn luyện.


      vào phòng bếp, Nhược Vi tính toán xuống bếp làm mấy món ăn mà Quái lão đầu thích ăn nhất, Nhược Vi mang đến rất nhiều nguyên liệu nấu ăn cùng nước từ bên trong gian.


      Đến phòng bếp diện tích tuy nhưng lại đầy đủ mọi thứ, Nhược Vi đem nguyên liệu từ bên trong gian mang đến để nấu ăn lấy ra đặt tất cả ở bên trong quầy tủ.


      Sau đó lại lựa ra những thứ nào muốn dùng đặt ở bàn , Nhược Vi liền bắt đầu động thủ chuẩn bị nấu cơm.


      Quái lão đầu thích ăn nhất những thức ăn do Nhược Vi làm, đây cũng là chuyện duy nhất trước mắt Nhược Vi có thể làm cho Quái lão đầu.


      Tâm tình Nhược Vi rất tốt mình ở phòng bếp chuẩn bị thức ăn, bên kia Quái lão đầu khi biết Nhược Vi tới, trong lòng cũng ngứa ngấy chút, bởi vì Quái lão đầu biết đầu tiên Nhược Vi nhất định làm món ăn ngon cho lão, mặc dù huấn luyện nhưng nước miếng của Quái lão đầu cũng kiềm được mà chảy ra.


      vất vả mới huấn luyện xong, Quái lão đầu chạy nhanh về phía phòng bếp, xa xa có thể nghe thấy được mùi thơm của thức ăn.


      Quái lão đầu như trận gió lao vào phòng bếp, tay cũng rữa, thấy món ăn làm xong bày bàn, trực tiếp sử dụng tay bốc lấy liền ăn.


      Nhược Vi ở bên nhìn thấy buồn cười thôi. Quái lão đầu vĩnh viễn vẫn là cái bộ dáng này.


      Nhược Vi giơ cao chiếc đũa cằm trong tay thuận tay gõ lên, Quái lão đầu vốn ăn ngon miệng, bị Nhược Vi gõ cái, bị sợ đến nỗi thịt nắm trong tay thiếu chút nữa rớt xuống.


      Quái lão đầu mặt buồn khổ nhìn Nhược Vi, Nhược Vi hé miệng cười trộm.


      Cái bộ dáng này của Quái lão đầu là rất buồn cười mà. Nhược Vi cảm giác mình cười đến nỗi bụng cũng sắp rút gân rồi.


      Sau đó, Nhược Vi tập trung đem thức ăn làm cho xong, rồi lại bảo mấy người Xuân Phân vào giúp tay bưng đồ ăn đến phòng chuyên dùng để ăn cơm.


      Sau đó Nhược Vi theo, vào phòng, tất cả mọi người ngồi xong, thấy Nhược Vi vào, từng người cũng đứng dậy chúc tết Nhược Vi.


      Thời gian dài chung đụng như vậy tới đây, hai mươi bốn người này rất sùng bái Nhược Vi, cũng rất cảm tạ Nhược Vi, ở trong mắt bọn họ, có Nhược Vi cũng thể có bọn họ bây giờ.


      Cũng thể có được cuộc sống giống như người bình thường, lại càng thể học được nhiều thứ như vậy.


      Kể từ sau khi mọi người đến nơi này, mặc dù huấn luyện cực khổ chút, nhưng ngày tháng trôi qua so với trước kia tốt hơn rất nhiều, bao giờ phải nghe những lời mà người khác dùng để nhục mạ bọn họ nữa.


      Bọn họ cũng có thể dựa vào chính mình mà sống tốt nữa, tất cả những thứ này đều là do Các chủ cho. Hai mươi bốn người đều phát ra sùng bái Nhược Vi từ nội tâm mình, lòng nguyện ý dùng tánh mạng của mình để bảo vệ Nhược Vi.

      Chương 96: Chúc Tết



      Cả ngày hôm đó Nhược Vi đều ở núi, sau khi cùng bọn họ ăn qua bữa cơm, lại đến thời gian học tập cùng Quái lão đầu.


      Ngồi ở trong nhà gỗ , Quái lão đầu bắt đầu dạy này nọ cho Nhược Vi, Nhược Vi hết sức chăm chú nhìn, bắt kịp theo tốc độ của Quái lão đầu. khi Nhược Vi bắt đầu làm bất cứ chuyện gì dốc toàn lực làm.


      Sau khi học xong, Quái lão đầu lại chỉ điểm chút công phu cho Nhược Vi, tại Nhược Vi càng ngày càng mạnh, tại mỗi lần Nhược Vi lên núi cũng cùng Quái lão đầu huấn luyện đánh nhau, sau lần lại lần huấn luyện, lúc Nhược Vi cùng Quái lão đầu đánh nhau thời gian tiêu tốn cũng càng ngày càng dài.


      Điều này cũng cho thấy công phu của Nhược Vi càng ngày càng tốt.


      Đây cũng là điều mà Nhược Vi hi vọng thấy được, chỉ có thực lực mới có thể bảo đảm tất cả, nếu như mình đủ mạnh, cũng thể bảo vệ được người mà mình muốn bảo vệ.


      Huống chi chỉ có bây giờ nỗ lực, cuộc sống sau này mới có gì để phải hối hận.


      Tiềm lực của con người là vô hạn, Nhược Vi vẫn tin chắc điều này, nhân lúc mình tuổi còn trẻ, phải dốc hết sức làm nhưng chuyện mà mình muốn làm. Sống như thế mới gọi là sống.


      Suốt cả ngày hôm đó Nhược Vi cùng Quái lão đầu thảo luận rất nhiều chuyện, rồi còn huấn luyện rất lâu mà trôi qua.


      Hôm sau, mồng hai lịch, sau khi Nhược Vi tập võ xong, dùng qua điểm tâm sáng, rồi cùng với Thụy Ca luyện chữ, tại Thụy Ca nhận biết được rất nhiều chữ, lúc học tập cũng rất cố gắng, rất nghiêm túc, Nhược Vi đối với thái độ học tập của Thụy Ca cảm thấy rất vui mừng.


      Nhược Vi nhìn Thụy Ca viết chữ từng nét từng nét , phát hình như lâu rồi mình có chăm sóc tốt cho hai đứa em Thụy Ca cùng Đào Đào này rồi.


      Nhưng hai cậu bé cũng rất hiểu chuyện có dây dưa mình, Nhược Vi suy nghĩ chút lại có chút chua xót, tại sao mình có thể coi thường hiểu chuyện của hai người đệ đệ này như vậy chứ.


      Trong khoảng thời gian này bởi vì chuyện Hiên Viên Hạo bị thương, Nhược Vi đem toàn bộ tinh lực đều đặt ở trong chuyện này, bỏ quên hai đệ đệ quý, trước kia mỗi ngày Nhược Vi đều giành thời gian ở bên cạnh hai đệ đệ tán dóc lúc, hoặc là chơi chút, nhưng trong khoảng thời gian này Nhược Vi lại có thời gian để ở bên hai người đệ đệ của mình.


      Nhược Vi cảm giác người tỷ tỷ như mình đây hoàn thành trách nhiệm của mình.


      Nhược Vi trong lòng hạ quyết định, về sau mặc kệ có bận rộn bao nhiêu, cũng thể để tình huống tương tự xảy ra nữa, Đào Đào cùng Thụy Ca là người thân quan trọng nhất của mình, dù cho có bất cứ chuyện gì cũng thể trở thành lý do đem hai đệ đệ dấu xếp hạng phía sau.


      Nhìn Thụy Ca tập viết hết sức chăm chú, Nhược Vi cảm thấy trong lúc vô tình nào đó hai đệ để tự mình trưởng thành mà nàng lại biết.


      Bởi vì cảm thấy áy náy, Nhược Vi quyết định hôm nay chuyện gì cũng làm, mà chỉ ở bên cạnh hai đệ đệ thôi.


      Sau khi Thụy Ca tập viết chữ xong, tỷ đệ ba người liền ở chung chỗ chơi lát, khi trưa đến, mấy đứa trẻ con của người trong thôn tới nhà bái niên, đều là những đứa bé bình thường cùng Đào Đào chơi chung với nhau, Đào Đào vui mừng mình cũng muốn theo đám bọn họ mấy nhà trong thôn chúc tết.


      Nhược Vi thấy lúc Thụy Ca nghe được Đào Đào lời này cũng có chút rục rịch ngóc đầu dậy, cặp mắt sáng trong suốt nhìn mình, Nhược Vi nghĩ thầm xem ra dù bình thường đứa bé có trưởng thành sớm thế nào nữa khi gặp gỡ những chuyện này tính trẻ con cũng trở về.


      lâu chưa từng thấy lại bộ dáng này của Thụy Ca rồi, vì vậy Nhược Vi hào phóng phê chuẩn cho hai đệ đệ có thể ra ngoài dạo, nhưng là phải mang theo Cây cùng nhau, cây so hai Tiểu Bao Tử lớn tuổi chút, mang theo Cây cùng ra ngoài Nhược Vi mới có thể yên tâm chút.


      Đem hai để đệ thả ra, Nhược Vi phát mình biết nên làm cái gì bây giờ. Vì vậy liền nằm ghế dài ngẩn người.


      Trong đầu lần nữa hồi tưởng lại từng chút từng chút chuyện kể từ khi xuyên qua đến đây rồi sống trong gia đình này, lúc mới tới nhà chỉ có bốn bức tường, phòng ở xiêu vẹo chỉ chực sụp xuống, ngày đó mấy tỷ đệ ăn đủ no mặc đủ ấm.


      Từng bước từng bước nỗ lực tới cuộc sống như hôm nay, có thể mỗi bước Nhược Vi cũng phải bỏ ra rất nhiều mồ hôi công sức mới có thể tới tại.


      Từng hình ảnh Nhược Vi đều nhớ rất ràng, bởi vì đối với Nhược Vi mà những thứ này đều vô cùng trân quý.


      có bất kỳ vật gì có thể thay thế được, tất cả những chuyện mà Nhược Vi làm cũng đều là bởi vì có cái ký ức trân quý này mà có thể tạo nên động lực cho nàng phấn đấu vì cuộc sống tốt đẹp của tương lai.

    4. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 97: Kế Hoạch



      Sau mùng hai Tết, Nhược Vi lại bắt đầu chuẩn bị những chuyện khác chính là cũng chẳng nhàn rỗi được nữa.


      Thời gian đó Nhược Vi cũng đến nhà Lưu Thẩm chúc tết, được cả nhà Lưu Thẩm nhiệt tình tiếp đãi, nhiệt tình đó làm cho Nhược Vi cũn có chút chống đỡ được.


      nhà Lưu Thẩm bởi vì làm theo Nhược Vi, cho nên cuộc sống ngày ngày hạnh phúc trôi qua, Nhược Vi vui mừng vì mình có thể giúp đỡ cả nhà Lưu Thẩm, bởi vì khi đó cũng chỉ có cả nhà Lưu Thẩm lòng trợ giúp mình.


      Ân tình này Nhược Vi vĩnh viễn cũng quên, chỉ cần cả nhà Lưu Thẩm làm ra chuyện khiến Nhược Vi thất vọng đau khổ, nhà Lưu Thẩm càng trở nên tốt hơn.


      Mặc dù người đời đều lòng người dễ đổi, nhưng Nhược Vi nghĩ phẩm chất nhà Lưu Thẩm vẫn là đáng giá mình tin tưởng, chỉ có chính mình đối xử lòng trước người ta mới có thể lòng đối xử tốt lại với mình.


      Nhược Vi luôn tin tưởng vững chắc điểm này, mọi người đều mến nhau, Nhược Vi nguyện ý giao ra tin tưởng trước của bản thân mình.


      năm mới bắt đầu, hành trình mới lại bắt đầu, năm ngoái cố gắng thay đổi mùa thu hoạch lớn, tình hình Vi Các năm ngoái rất tốt, thu vào cũng rất lớn.


      Nhược Vi tính toán năm nay mở thêm mấy chi nhánh Vi Các ở những nơi khác, bây giờ cửa hiệu trấn có thể thỏa mãn khách hàng, lại mở ở trấn chính là giành việc làm ăn của mình.


      Nhược Vi nghĩ liền dựa vào nguyên tắc cơ bản gần đây là được, trước tiên bắt đầu từ hàng xóm, sau từ từ mở rộng ra bên ngoài, cuối cùng tạo thành mạng lưới.


      Hơn nữa Nhược Vi còn tính toán là năm nay mở thêm những cửa hiệu khác nữa, suy nghĩ đến Túy Tiên Lâu là của gia tộc Hiên Viên, Nhược Vi cố gắng tránh cướp nguồn buôn bán kinh doanh của Túy Tiên Lâu.


      Nhược Vi lo lắng cũng phải, dù sao kiến thức Nhược Vi so những cổ nhân cũng nhiều, có thể chủ ý tuỳ tiện, điểm quan trọng cũng cướp rất nhiều khách.


      Kế hoạch của Nhược Vi là trước tiên mở cửa hiệu giống như siêu thị ở đại, bán đủ các loại sản phẩm, như vậy cũng ảnh hưởng đến việc buôn bán của Túy Tiên Lâu, dù sao hoàn toàn loại hình.


      Hơn nữa nếu như có thể đạt được những gì Nhược Vi mong đợi , buôn bán nhất định rất hot.


      như vậy Nhược Vi có năng lực bước kế tiếp.


      Sau khi hiểu , Nhược Vi quyết định liền mở cửa hiệu như vậy, tên vẫn gọi là gọi Vi Các, như vậy cũng có thể để lại ấn tượng sâu của khách hàng đối với Vi Các hơn.


      Vì vậy Nhược Vi lại bắt đầu nghĩ cần chuẩn bị những thứ gì, phải chuẩn bị làm những thứ gì, còn có cửa hàng vẫn chưa mua, vừa nghĩ như thế còn có rất nhiều công việc cần chuẩn bị làm.


      Mua cửa hàng bên trong còn cần lắp đặt thiết bị, còn có mặt khác phải có nguồn bán hàng hoá, những thứ này đều cần phải chuẩn bị.


      Nhược Vi viết những chuyện cần phải làm vào giấy, sau khi liệt kê xong, phát chuyện cần làm còn rất nhiều.


      Sau khi suy nghĩ tỉ mỉ xong Nhược Vi quyết định hay là trước mua cửa hàng rồi sau, có cửa hàng chuyện về sau cũng phát triển được.


      Vì vậy, Nhược Vi gọi Liễu Vượng tới, lần toàn bộ cầu cho Liễu Vượng sai dựa theo cầu này tìm trước, tìm được trở về với mình, đến lúc đó chính mình tự nhìn chút nếu được mua.


      Mặt khác Nhược Vi nghĩ nguồn hàng hoá nên giải quyết như thế nào, lần này mặt hàng cần chuẩn bị quá nhiều, nếu phải chuẩn bị cho tốt, xem ra cần phải bàn bạc kỹ hơn nữa.


      Sau bữa cơm chiều, Nhược Vi gọi mọi người trong nhà tới đại khái kế hoạch của mình chút, hỏi mọi người đối với nguồn gốc thương phẩm có đề nghị gì.


      Mọi người thấy Nhược Vi hỏi ý kiến bọn họ, nên ra tất cả những gì họ nghĩ tới, chỉ là Nhược Vi cảm thấy cũng khả thi mấy.


      Cuối cùng, Nhược Vi nghĩ bằng mình tự sản xuất, nguồn cung cấp nắm giữ ở trong tay của mình mới là vương đạo.


      Những thứ khác đều là phiêu lưu mao hiểm, ngộ nhỡ ngày nào đó bị người chặt đứt nguồn cung cấp vậy phiền toái, vừa nghĩ như thế, Nhược Vi càng thêm kiên định muốn chính mình nắm nguồn cung cấp, thể liều lĩnh để bị người khác uy hiếp.


      Càng nghĩ Nhược Vi lại càng thấy ý nghĩ này có thể thực được, vì vậy lại bắt đầu kế hoạch chính mình sản xuất, vị trí địa lý của Liễu gia thôn cũng tệ lắm, Nhược Vi nghĩ ở trong thôn mở xưởng chắc tệ.


      Cũng có thể làm cho người trong thôn tăng thêm thu nhập, dù sao nước phù sa chảy ruộng người ngoài.


      Chương 98: Xây Xưởng



      Sau khi Nhược Vi ra quyết định xong liền bắt đầu việc chuẩn bị mở xưởng, Nhược Vi tìm đến Lưu Thẩm, hi vọng Lưu Thẩm đến lúc đó quản lý những người thợ mời tới xưởng.


      Lưu Thẩm sau khi nghe lo lắng ình làm được, Nhược Vi chỉ tin tưởng Lưu Thẩm, Lưu thẩm lập tức đồng ý, Nhược Vi phát chiêu này còn rất hữu dụng.


      Vì vậy trong nhà tất cả mọi người vì chuyện mở xưởng hùng hổ bắt tay vào việc, nhất là Nhược Vi cả ngày lẫn đêm đều nghĩ đến chuyện này.


      Liễu Vượng theo giao phó của Nhược Vi ở trấn cũng tìm được mấy cửa hiệu có lợi thế, chỉ chờ Nhược Vi đến kiểm tra lại.


      Trong thôn việc tuyển thợ Nhược Vi cầu rồi giao toàn quyền cho nhà Lưu Thẩm, giao phó nhà Lưu Thẩm quan trọng nhất là phải tìm loại người có phẩm chất tương đối tốt, dùng những loại người trộm cắp.


      Những người đó đến làm công cùng bọn họ ký hiệp nghị, đồng ý đừng đến làm.


      Nhược Vi cảm thấy nếu như ngươi phép tắc, vậy đừng tới, loại người như vậy đến lập tức khai trừ.


      Nhưng người làm việc tốt, cũng căn cứ tình huống thực tế mà ban phần thưởng nhất định.


      Ân uy tịnh thi (ân huệ cùng uy nghiêm đồng thời áp dụng), Nhược Vi từng bước như thế nào đều dự đoán tốt.


      Sau khi khẳng định ý muốn làm xưởng, Nhược Vi mang theo Hạ Chí chuyến đến nhà thôn trưởng, chuyện này, mặc kệ như thế nào, Nhược Vi đối với vị thôn trưởng từng giúp đỡ mình cũng là cảm thấy chán ghét.


      Mình muốn ở trong thôn xây xưởng vẫn nên lên tiếng chào hỏi tốt hơn, đến lúc đó hai bên cũng có trở ngại.


      Thôn trưởng biết ý định của Nhược Vi miệng đầy khen ngợi, dù sao Nhược Vi xây xưởng ở Liễu gia thôn, được lợi chính là người trong thôn, làm thôn chi trưởng tại sao có thể vui.


      Hơn nữa chừng trưởng thôn cũng như người khác muốn xưởng làm việc cũng chừng đấy chứ.


      Sau chuyến đến nhà trưởng thôn Nhược Vi sai Liễu Phong chuyến báo cho Lưu Thẩm, cho bọn họ biết có thể đem chuyện mình xây xưởng muốn nhận người trong thôn ra ngoài.


      Thuận tiện cũng cầu ra để mọi người cũng chuẩn bị tâm tư tốt.


      Sau khi Nhược Vi tra xét chung quanh xong, cuối cùng nhất quyết định bản vẽ xây xưởng ở nơi tương đối trung tâm trong thôn, mảnh đất kia là vô chủ, Nhược Vi sai người nha môn làm xong khế đất.


      Chọn nền tốt xong, Nhược Vi tìm người bắt đầu động công xây xưởng, thiết kế xưởng làm theo thiết kế của Nhược Vi.


      Những thợ người xin làm chính là những người trước kia xay nhà cho Nhược Vi.


      Cả nhà Lưu Thẩm sau khi được Liễu Phong thông truyền bắt đầu ở trong thôn với mọi người chuyện Nhược VI muốn xây xưởng và làm công tác tuyển chọn người vào làm.


      Mọi người nghe tin tức như thế phản ứng đầu tiên đều là hỏi Lưu Thẩm chuyện này có phải hay , cũng có chút thể tin được.


      Người trong thôn thấy gia đình Lưu Thẩm bởi vì trước kia cùng gia đình Nhược Vi có quan hệ tốt, tại cuộc sống trôi qua ngày càng tốt, mọi người đều ước ao ghen tị.


      tại đột nhiên toát ra tin bọn họ cũng có thể làm việc cho Nhược Vi, lại dám tin, khi ảo tưởng của chính mình trở thành lúc đó cũng dám tin.


      Tin tức truyền ra chừng mấy ngày sau tất cả mọi người vẫn còn nghi thần nghi quỷ, lại dám đến nhà Nhược Vi xác nhận.


      Cho đến ngày kia Nhược Vi mời người đến bắt đầu xây xưởng người , mọi người mới tin tưởng đây là thực, sau đó lại bắt đầu nghĩ tới phải như thế nào mới có thể đến xưởng làm việc.


      Bởi vì bọn họ cũng biết Nhược Vi phải ai cũng tuyển.


      Thậm chí có vài người bắt đầu đến nhà Lưu Thẩm tặng quà, nịnh bợ nâng bốc nhà Lưu Thẩm


      Dĩ nhiên gia đình Lưu thẩm thể nào làm chuyện như vậy, bằng cũng xứng với tin tưởng của Nhược Vi.


      Cũng có người to gan tới cửa hỏi như thế nào mới có thể làm công, Nhược Vi cho bọn biết, bọn họ trước tiên có thể để lại tên, mình căn cứ vào tình huống xác định người nào có thể vào xưởng.


      Người kia sau khi trở về đemtin tức mình nghe được từ nhà Nhược Vi ra ngoài, vì vậy nhà Nhược Vi hai ngày nay lục tục tới rất nhiều người báo danh, Nhược Vi bảo Liễu Vượng ghi chép từng cái.


      Mọi người thấy Nhược Vi ghi lại tên mình, biết Nhược Vi có lừa bọn họ, chỉ là biết điều kiện tuyển chọn của Nhược Vi là cái gì.

    5. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 99: Nhân Công



      Hôm đó, Nhược Vi sai Liễu Vượng phải điều tra kỹ thân thế của những người kia, biết làm gì, là người như thế nào. Nếu sau này có xảy ra chuyện nàng cũng tránh được phiền phức.


      Hơn nữa chừng kết quả điều tra lần này, ngày sau còn có chỗ dùng tới.


      Nhược Vi giao công chuyện cho Liễu Vượng xong kêu Liễu Phong cùng . Mấy người này được nàng huấn luyện cũng mạnh dạn hơn trước rất nhiều.


      Dưới cầu của Nhược Vi, mấy người thợ đều làm thêm giờ, bây giờ xưởng cũng sắp xong rồi.


      Mọi chuyện đều diễn biến theo Nhược Vi dự liệu.


      Mọi chuyện đều diễn biến theo chiều hướng tốt, điều này làm Nhược Vi vô cùng vui vẻ.


      Nhược Vi suy tính kỹ, trước hết phải nghĩ xem xưởng xây xong sản xuất thứ gì trước tiên, còn những thứ khác cứ từ từ tiến hành.


      Nhược Vi quyết định làm đồ dùng nữ nhân thích trước, nàng thiết kế, kết hợp phong cách đại và cổ đại lại với nhau. Nhờ ý tưởng đó mà nàng thiết kế ra được rất nhiều thứ.


      Hạ Chí theo bên cạnh Nhược Vi nhìn thấy những thứ này rất thích thú. Ngày nào cũng dùng hai mắt sáng rỡ sùng bái nhìn Nhược Vi, Nhược Vi tới đâu, liền có cái đuôi theo tới đó.


      Hai ngày trước, Nhược Vi mang theo Liễu Vượng xem mấy cửa hàng trấn, nàng cảm thấy rất vừa ý.


      Vì ông chủ có ở đây nên nàng Liễu Vượng chuyển lời hỏi là ông chủ muốn bán cửa hàng này với giá bao nhiêu. Nếu như có thể chấp nhận được nàng mua ngay.


      Sau đó, Liễu Vượng mang tin tức tốt về, ông chủ kia ra giá cao lắm, chỉ là cái giá đó còn thấp hơn giá Nhuợ Vi nghĩ.


      Vì vậy Nhược Vi liền đưa bạc cho Liễu Vượng để mua lại cửa hàng kia.


      Nhược Vi muốn mua cửa hàng này chủ yếu là vì cửa hàng đó lớn. Nếu nàng muốn bán các loại đồ vật lớn mà diện tích đủ nàng vừa ý. Vì vậy cửa hàng này đủ đáp ứng điều kiện của nàng.


      Sau khi mua cửa hàng, Nhược Vi dựa vào trí nhớ của mình, bắt đầu vẽ bản thiết kế nhà.


      Cửa hàng này có hai tầng, trước kia bán ngọc, xây dựng cũng khá chắc, nếu muốn chứa mấy vật nặng cũng cần tu sửa gì nhiều.


      Nàng tính lầu dưới cho nữ nhân và nam nhân có thể vào mua đồ chung, nhưng lầu chỉ có nữ nhân mới được lên. Như vậy tạo được điểm nhấn cho cửa hàng.


      Sau khi vẽ xong, nàng giao cho Liễu Vượng xử lý chuyện tiếp theo.


      Bây giờ xưởng sắp xây xong rồi, nhân công cũng đủ cả. Nhược Vi nhìn sấp giấy trong tay, đó ghi lại thông tin chi tiết của các nhân công.


      căn bản thứ gì có thể tìm hiểu được đều được ghi này.


      Nhược Vi cẩn thận xem xét, lại hỏi thăm ý kiến của Lưu thẩm và mọi người trong nhà, sau đó mới chọn ra nhóm người.


      Mà điều kiện hàng đầu để Nhược Vi lựa chọn nhân công chính là nhân phẩm, người này là người như thế nào, có nguy hiểm ?


      Nhược Vi suy nghĩ cẩn thận mọi thứ rồi mới đưa ra quyết định.


      Cân nhắc qua nhân phẩm, Nhược Vi lại suy tính đến gia đình của họ. Cho dù người có tốt thế nào mà người nhà của người đó lại tốt cũng thể đảm bảo, họ gây nguy hiểm cho cửa hàng của nàng.


      Nhược Vi quyết định đem danh sách của nhân công dán lên trước cửa nhà mình.


      Mặc dù trong thôn có nhiều người biết chữ, nhưng chắc chắn là có người biết.


      Bây giờ trong thôn có kẻ khóc người cười, người được chọn buồn khổ, biết tại sao mình được chọn, nhưng cũng dám hỏi nguyên nhân.


      Chương 100: Bắt Đầu Làm Việc ()



      Cuối cùng xưởng cũng xây xong, Nhược Vi vui mừng ra mặt, ai cũng có thể cảm nhận được niềm vui của nàng.


      có xưởng bắt đầu sản xuất thôi. Nhược Vi sai người mấy tiệm vải lớn mua vải lẻ về.


      Mấy thứ này về sau chắc chắn có chỗ dùng được. Nhược Vi mong là có thể bắt đầu công việc nhanh chút.


      Đồng thời nàng còn mua rất nhiều bông vải, nữ nhân tháng nào cũng có nguyệt , nếu nàng mở rộng về lĩnh vực này nhất định bán rất chạy.


      Sau khi xong xuôi mọi chuyện, Nhược Vi Liễu thẩm dẫn vài người mua thức ăn làm ấy nhân công bữa cơm.


      Trong khoảng thời gian này vì Nhược Vi muốn mau chóng xây xong xưởng nên mất nhân công này rất vất vả. Nàng muốn làm bữa cơm ngon để cảm tạ họ.


      Hơn nữa nàng còn tăng tiền công thêm chút. Mặc dù bọn họ làm việc rất mệt nhưng kiếm được chút bạc có còn hơn .


      Nhược Vi cũng bạc đãi bọn họ, vì vậy mặc dù rất mệt nhưng bọn họ vẫn rất thích làm việc cho Nhược Vi.


      Hôm sau, Nhược Vi kêu mọi người mang vải vóc và bông vải đến xưởng, sau đó nàng lại mua thêm nhiều thứ khác.


      Cứ như vậy hai ngày sau, xưởng bố trí xong, có thể gọi công nhân vào làm việc rồi. Nhược Vi Lưu thẩm truyền tin.


      Hôm sau, qua giờ Thìn, Nhược Vi mang theo Hạ Chí đến xưởng. Lúc nàng đến nơi mọi người tập hợp đầy đủ, ai cũng rối rít tươi cười chào hỏi nàng.


      Nhược Vi cũng nhiệt tình chào hỏi họ. Mọi người thấy nàng thân thiện như thế cũng bớt lo lắng.


      Nhược Vi kêu Hạ Chí mở cửa chính ra, dẫn mọi người vào. Vì hôm nay là ngày đầu làm việc nên nàng tập hợp mọi người ở trong sân. Còn mình đứng bục cao chuẩn bị quy định của xưởng.


      Mọi người thấy Nhược Vi đứng ở cao liền im lặng. Mặc dù nàng còn nhưng khí thế đó đủ để làm mọi người ngưỡng mộ.


      Nhược Vi thấy mọi người im lặng hắng giọng cái, mở miệng : "Các vị, hôm nay là ngày làm việc đầu tiên, Nhược Vi muốn quy định trong xưởng trước để sau này phải tranh chấp.”


      "Ở xưởng, điều thứ nhất, được cho bên ngoài biết trong xưởng làm gì, người nhà cũng được. Mặc kệ là cố ý hay vô tình, ta cũng đưa lên quan.”


      "Thứ hai, thể đem đồ của xưởng ra ngoài, khi bị phát , cũng đưa lên quan.”


      "Dĩ nhiên, vi phạm quy định, cần cù làm việc được thưởng.”


      "Nếu như có ai cảm thấy làm được bây giờ có thể rời , người làm việc ở đây ai cũng phải ký khế ước, chuyện này chắc mọi người cũng nghe rồi.”


      Nhược Vi quét mắt đám người cái, thấy mọi người vẫn châu đầu vào nhau.


      Qua lúc, cũng có ai rời . Nhược Vi thấy vậy liền cho họ ký khế ước. Nhược Vi dẫn nữ nhân tới nơi khác, Liễu Vượng dẫn nam nhân vào phòng khác kí khế ước.


      Mọi người vào phòng thấy cách bài trí rất lạ mắt rối rít hẳn lên.


      Nhược Vi trang trí xưởng theo phong cách đại, làm vậy tăng nhanh năng suất lên chút.


      Nhược Vi giao công việc và vị trí ọi người xong liền cho họ làm việc.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :