1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

TIỂU THÔN CÔ ĐEM THEO BÁNH BAO TUNG HOÀNH THIÊN HẠ - THƯỢNG QUAN NINH (198 CHƯƠNG + 1PN)

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 61: Mở Tiệm (Hai)



      Nhược Vi đến phòng bếp gặp Liễu thẩm (Liễu Lý thị đổi xưng hô thành Liễu thẩm) mọi chuyện chuẩn bị xong, nàng lấy cái ghế dựa ngồi xuống.


      Làm bánh trung thu chỉ có mấy bước: bước 1: làm vỏ bánh. Bước 2: làm nhân. Bước 3: Lấy vỏ bánh bao nhân lại. Bước 4: tạo hình. Bước 5: trang trí mặt bánh. Bước 6: nướng…


      Bánh trung thu cổ đại khẳng định là đa dạng như bánh trung thu đại, biết hương vị bánh trung thu trong cung ra sao? Chắc là dở. Nhưng bánh trung thu của dân thường ngon được như vậy. Nhược Vi nghĩ tới hình ảnh bạc bay đầy trước mặt...


      Liễu thẩm cùng làm bánh với Nhược Vi mấy ngày hôm nay nên kỹ thuật làm bánh cũng nắm chắc được mấy phần, hơn nữa nàng còn sửa chỗ sai cho thẩm ấy…


      lâu sau, mấy người Liễu Vượng chuyển đồ tới. Mấy cái khuôn này là Nhược Vi tỉ mỉ vẽ ra, có hình bông hoa, hình trái cây…


      Nhược Vi thấy mấy cái khuôn giống y như bức hình nàng vẽ nghĩ: tay nghề của mấy người này cũng quá tốt…


      Đám Liễu Vượng mang đồ ra nhà sau, sau đó hỏi Nhược Vi muốn làm gì nữa ? Nàng suy nghĩ chút rồi họ chặt ít cây trúc về đây…


      Nhược Vi tính dạy bọn họ dùng trúc làm hộp bánh thủ công… đến lúc đó bánh trung thu nhất định bán rất chạy…


      Mấy ngày sau đó, Nhược Vi và Liễu thẩm nghiên cứu làm sao có thể làm bánh trung thu vừa ngon vừa đẹp mắt, vừa nhìn muốn ăn rồi…


      Đào Đào thấy tỷ tỷ bận rộn cũng làm phiền, cậu bé kéo tiểu mộc chơi…


      Buổi trưa, Thụy Ca trở về. Lúc ăn cơm, cậu bé mấy ngày nữa Lưu thẩm lên trấn mua bánh trung thu.


      Lúc trước Lưu thẩm là hàng xóm nhà Nhược Vi, hai nhà thường xuyên qua lại với nhau. Nhưng sau này nhà Nhược Vi càng ngày càng khá họ cũng tránh xa hơn. Sau này Nhược Vi mới biết, ra bà ấy sợ người ta bàn tán là bà nịnh nọt nhà nàng…


      Nhược Vi đặc biệt cho Lưu thẩm biết là nên để ý lời ra tiếng vào, những người kia là ghen tỵ với quan hệ của bọn họ nên mới thế. Lúc Nhược Vi còn nghèo túng Lưu thẩm bỏ rơi nàng tại sao lại vì mấy lời khích bác này mà rời xa nàng chứ...


      Lại Lưu thẩm giúp nàng nhiều như vậy, làm sao có thể vong ơn phụ nghĩa chứ… hết, nàng kết luận câu là thể cắt đứt quan hệ.


      Lưu thẩm bị lời của Nhược Vi làm cảm động nên hứa từ nay về sau để ý đến lời gièm pha nữa… lúc này Nhược Vi mới yên tâm.


      thực tế, lúc đầu nhà Lưu thẩm vẫn còn e dè nhưng về sau thân thiết như xưa


      Bây giờ là ngày nào Lưu thẩm cũng ghé sang nhà Nhược Vi, có đồ gì ngon cũng đem sang cho nàng, cho dù là đồ bằng người ta nhưng cũng xem là phần tâm ý của Lưu thẩm.


      Nhược Vi suy nghĩ chút, mấy ngày qua quên cho Lưu thẩm biết là nhà bọn họ cần mua bánh Trung thu, nhìn bộ dạng như muốn mua tới nơi của bọn họ mới chợt nhớ ra


      Sau khi ăn cơm trưa xong, Nhược Vi với Liễu thẩm sang nhà Lưu thẩm với bọn họ là cần mua bánh trung thu, đến lúc đó nàng đưa ấy cái là được.


      Liễu thẩm mang theo tiểu Mộc đến nhà Lưu thẩm, bây giờ quan hệ của hai người khá tốt, thường xuyên chuyện phiếm thêu thùa với nhau. Nhà Lưu thẩm cũng thường đến nhà nàng chơi nên bây giờ nhà nàng rất náo nhiệt.


      Nhược Vi nghĩ nếu lúc đó tiệm xoay sở kịp xin Lưu thẩm giúp tay, bọn họ cũng kiếm được chút đỉnh để trang trải cuộc sống.


      Liễu thẩm đem lời của Nhược Vi truyền lại cho Lưu thẩm nghe. Mọi người trong nhà Lưu thẩm cho là mình quá lợi dụng nên muốn nhận.


      Nhưng Liễu thẩm : “tiểu thư muốn đưa nhất định đưa tới, nếu như các ngươi nhận lúc đó tiểu thư cảm thấy các ngươi xem thường đồ tiểu thư cho. Sau này các ngươi có cho tiểu thu thứ gì nàng cũng nhận… Tiểu thư là hạng người gì chẳng lẽ Lưu tẩu biết sao.”

    2. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 62: Mở Tiệm (Ba)



      Lưu thẩm nghe những lời này của Liễu thẩm, lai suy nghĩ thấy quả đúng là vậy. Tính khí của nha đầu Nhược Vi này phải như vậy, như thế nào mà mình lại có những suy nghĩ nên này.


      Nghĩ vậy nên Lưu thẩm đón nhận tâm ý của Nhược Vi. Suy nghĩ chút cũng hiểu được Nhược Vi đối với bọn họ rất tốt, nhưng lại cứ lo lắng Nhược Vi xem thường bọn họ, như vậy quá nên rồi.


      Liễu thẩm ngồi ở nhà Lưu thẩm hồi kéo Tiểu Mộc trở về. đường về, Liễu thẩm nghĩ cuộc sống như thế hạnh phúc.


      Sắp đến Trung thu nên khá là bận rộn. Các dụng cụ làm bánh Trung thu sớm được dọn lên trấn , nên việc chuẩn bị đồ cũng xong. Mà hôm nay, cả nhà Lưu thẩm cũng đến giúp đỡ.


      Mấy ngày nay, dưới chỉ huy của Nhược Vi, mọi người phải làm rất nhiều công tác chuẩn bị. Hiên Viên Hạo cũng thường theo bên tham gia náo nhiệt, nhìn Nhược Vi dụng tâm chuẩn bị mở tiệm như vậy, Hiên Viên Hạo có chút ghen tị, vì trong khoảng thời gian này Nhược Vi đặt hết tâm tư vào cái công việc kia rồi.


      Những cây trúc mà lúc trước chặt đem về giờ được làm thành các loại đồ vật đẹp mắt. Nhược Vi chỉ ra những điều mình nghĩ, những ý kiến mà nàng đưa ra có thể vượt ra khỏi hiểu biết về các đồ vật có ở thời đại này, điều này làm mấy người họ cao hứng nổi. Nhưng nghĩ tới tay nghề của Liễu Phong ở phương diện này lại khá như vậy. Thấy dáng vẻ hài lòng của Nhược Vi, cuối cùng họ cũng cảm thấy được cống hiến của mình.


      Bánh Trung thu mà Nhược Vi làm ra có rất nhiều loại, trong đó vị trái cây và lòng đỏ trứng là sản phẩm chính.


      Cửa hàng cũng thu thập xong mấy ngày nay. Dưới giúp đỡ của Hiên Viên Hạo, mọi thứ đều được chuẩn bị tốt. Có câu tiểu quỷ khó dây dưa, vì muốn về sau có thể buôn bán thuận buồm xuôi gió dù phải chịu cực trong việc tìm địa điểm hay khâu chuẩn bị cũng là xứng đáng.


      Về tên tiệm, Nhược Vi kết hợp ý của mọi người rồi quyết định lấy tên là Vi các. Bảng hiệu Nhược Vi nhờ Quái lão đầu làm giúp, bởi nội lực của hùng hậu, mà bảng hiệu chính là dùng nội lực viết ra. Phía dưới góc phải của bảng hiệu có dấu hiệu, là đóa hoa Tử Vi kết hợp với chữ cái wg ở đại tạo thành. Đây chính là ý thức về bản quyền. Về sau, những cửa hàng có dấu hiệu này được mở rộng khắp đại giang nam bắc.


      Ngày mười lăm tháng tám, tất cả mọi người đều rời giường sớm. Họ ăn qua loa chút điểm tâm rồi chạy tới cửa hàng, thời điểm đến trấn vẫn chưa có người qua lại.


      Tối hôm qua Liễu Phong cùng Liễu Vũ ở lại trông chừng cửa hàng. Dù sao cũng là làm ăn, tính an toàn là quan trọng nhất, vì vậy vẫn nên có người coi chừng.


      Sau khi mọi người đến cửa hàng liền theo như Nhược Vi phân công mà làm việc. Nhược Vi là người chỉ đạo toàn cục.


      Đào Đào cùng Thụy Ca cũng ở bên tham gia náo nhiệt. Hai đệ đệ cũng lần lượt phụ đem đồ vật vào, hai tiểu bao tử này cũng bận rộn đến vui vẻ. Nhược Vi thấy như vậy cũng tùy theo bọn chúng, Tiểu Mộc cũng theo giúp Thụy Ca tay. Nhìn mấy đứa trẻ cười hì hì, ai cũng thấy vui.


      Mọi người, người ở phòng bếp nhóm lửa, người ở bên ngoài quét dọn vệ sinh, người sắp xếp dụng cụ. Tất cả tạo nên mảnh tường hòa.


      tại Liễu thẩm hoàn toàn nắm giữ phương pháp làm bánh Trung thu. Lưu thẩm cũng ở bên giúp tay. Nhược Vi thỉnh thoảng chỉ điểm chút. Tất cả đều tiến hành cách tuần tự.


      Mặc dù cửa hàng có sửa chữa, nhưng Nhược Vi cho người làm cái kệ hàng mới theo phong cách đại. Kiểu dáng là tầng tầng, có thể để cho người tiêu thụ nhìn cái sót gì, cũng sai biệt mấy so với cái kệ hàng trong siêu thị đại, nhưng vẫn giữ phong cách cổ đại, chạm trổ hoa văn, vừa nhìn liền thấy thoải mái.


      Rất nhiều chuyện ngày hôm qua làm xong. Mấy ngày nay chủ yếu là làm bánh Trung thu. Giờ Thìn, tất cả đều được chuẩn bị sai biệt lắm.


      Nhược Vi kêu Liễu Lôi mở cửa tiệm. Bên ngoài, ở cao là tấm biển được bao bọc bởi tấm vải bố đỏ thẫm, nhìn cũng thấy vui mừng. Nhược Vi nhìn thấy người đường phố ít, liền kêu Liễu Lôi đem pháo mà trước đó chuẩn bị lấy ra đợi lát nữa đốt.


      Hôm nay tất cả mọi người đều mặc đồng phục mà Nhược Vi chuẩn bị, tất cả đều thống nhất màu sắc. Nhược Vi tự xem cũng cảm thấy rất thu hút tầm mắt. Mấy đứa trẻ đều mặc trang phục màu đỏ, là đáng .


      Vừa đúng lúc đó, Hiên Viên Hạo mang theo A Phúc tới, Nhược Vi chuẩn bị kêu Liễu Vượng đốt pháo.


      Thấy Hiên Viên Hạo tới sớm như vậy, Nhược Vi trong lòng cũng vui mừng.


      Đôm đốp đôm đốp…Liễu Vượng đốt pháo làm tiếng vang mảnh, người đường bị thanh náo nhiệt này hấp dẫn. Ở nơi này cũng có gì để giải trí, bình thường khi xuất tiếng pháo, tất cả mọi người tham gia náo nhiệt.


      Nhược Vi thấy mọi người tụ tập, liền phân phó Liễu Vượng làm người phát ngôn ình, cho thay mình với những người bên ngoài.


      Liễu vượng đứng trước cửa, hắng giọng cái, lớn tiếng : “Hôm nay khai trương, bán đại hạ giá, tất cả bánh Trung thu bớt tám phần trăm.”


      Người ham món lợi ở thời đại nào cũng có. Nghe Liễu Vượng tỉ mỉ giải thích, tất cả mọi người hiểu bớt tám phần trăm là có ý gì.


      Nghe có chút mới mẻ, lại nghe được chút tin tức là cửa hàng này cùng Đông gia của Túy Tiên lâu có quan hệ, nên cũng phái gã sai vặt đến xem tình huống, cũng vào trong cửa hàng xem thử.


      Chương 63: Mở Tiệm (Tứ)



      Theo phong trào, người người cũng nối đuôi vào. Có người thứ nhất ăn con cua (làm liều mà được lợi) phía sau cũng thiếu được.


      Mọi người vào cửa hàng thấy phong cách bên trong cùng với cái mà họ từng nhìn thấy giống nhau, thoạt nhìn rất mới mẻ.


      giá hàng là bánh Trung thu mới vừa làm, cả phòng là mùi thơm của bánh, làm cho người ta thèm dãi.


      tay cầm cây quạt, Ca công tử đến gần giá hàng, thấy bánh Trung thu này hình dạng rất mới lạ, vội kéo người cùng sang đây xem.


      Hai người đều là bộ dáng đầy hứng thú, lại nghe bánh rất thơm ngon, nên đều có ý muốn mua về. Mua bánh này về đưa cho người nhà cũng là việc rất có mặt mũi.


      Nhược Vi thấy dáng vẻ hứng thú của hai người, vội tới bên cạnh bọn họ hỏi thăm.


      “Hai vị công tử muốn mua bánh này?” - Nhược Vi giọng hỏi. Hai người này thấy tiểu nương ra hỏi biết nên phản ứng ra sao.


      Nhược Vi thấy phản ứng của bọn họ cũng hiểu được, nàng là nữ hài tử lại tiếp đón người ta như vậy là tốt, nhưng để những người khác làm nàng lại yên lòng. Đây chính là điều đầu tiên trong việc buôn bán.


      “Hai vị công tử, tiệm này là của nhà ta, hai vị nếu có vấn đề gì có thể cùng ta ”. Ý ở ngoài lời chính là có phiền toái gì.


      Hai vị công tử cũng là người biết chuyện, vừa nghe Nhược Vi như thế trong nháy mắt cũng hiểu, liền rối rít hỏi Nhược Vi.


      nương, xin hỏi bánh này bán thế nào, cùng bánh bình thường mà chúng ta mua có cái gì khác?” - vị công tử trong đó hỏi.


      Nhược Vi thầm nghĩ vị công tử này đúng là hỏi thẳng vào điểm chính.


      “Hai vị công tử, đầu tiên chắc hẳn hai vị đều nhìn ra là bánh Trung thu nhà ta bề ngoài giống như mấy cái bánh khác, có nhiều loại hình dáng, nhìn cũng rất đẹp mắt.Hơn nữa, vị của bánh Trung thu nhà ta so với những loại bánh khác là đồng dạng.Trong đó vị hoa quả cùng lòng đỏ trứng là chính. Hôm nay các vị muốn mua bánh Trung thu, ta có thể để cho các vị nếm thử miễn phí cái.


      Hai vị công tử tạm thời chờ ta chút.”


      Nhược Vi vào phòng bếp cầm cái đĩa cùng cây thăm bằng trúc và con dao tới. Những thứ này Nhược Vi sớm chuẩn bị sẵn sàng, chính là vì xử lý tình huống như thế. Điều này Nhược Vi cũng biết trước rồi. Trong tiệm, những người đứng ngắm nhìn kia thấy thái độ của thấy Nhược Vi giống như có thể làm chủ, nên tầm mắt cũng di chuyển theo nàng.


      Nhược Vi lấy các loại bánh Trung thu ở kệ hàng cắt thành khối, đặt ở trong đĩa, cầm cây thăm bằng trúc đưa cho hai vị công tử kia.


      “Hai vị công tử xin nếm thử” - Nhược Vi rất có thành ý muốn mời.


      Hai vị công tử thấy dáng vẻ rất có thành ý của Nhược Vi nên cũng từ chối. Vừa đúng bọn họ muốn nếm, lúc nghe mùi thơm này có chút nhịn được. Hai người vẫn là lần đầu tiên có cái cảm giác này.


      Hai người lịch đem bánh Trung thu đưa vào trong miệng. Tất cả mọi người đều tập trung tinh thần nhìn phản ứng của hai vị này công tử này.


      Khi vừa nếm thử, trong nháy mắt bọn họ cảm giác được mùi thơm tan ở trong miệng. Bánh mà bọn họ mới vừa nếm chính là loại bánh Trung thu nhân trái cây, có mùi thơm nhàn nhạt.


      Hai người chưa từng ăn loại bánh Trung thu ngon như vậy, nghĩ thầm nhất định phải mua nhiều để mang về. Bánh ăn ngon như vậy, nhất định phải mua về nhà đưa cho trưởng bối để bọn họ cũng nếm thử chút.


      Người vây xem thấy bộ dáng hài lòng của hai vị công tử này trong lòng cũng nóng nảy


      Nhược Vi thấy sai biệt lắm, hỏi: “Hai vị công tử cảm thấy thế nào?”


      Hai người vội : “Trong đời chúng ta, đây là bánh Trung thu ngon nhất mà chúng ta từng ăn”. Lời đánh giá này tầm thường rồi, Nhược Vi cũng ngờ tới.


      Thấy như vậy, Nhược Vi đem bánh Trung thu còn dư lại trong đĩa đưa cho người vây xem thưởng thức. Hai vị công tử muốn mua bánh Trung thu mang , hỏi Nhược Vi bán như thế nào.


      Trước đó Nhược Vi đem chi phí tính toán, tiền nhân công cũng tính vào, cuối cùng cho ra kết luận, bánh này định giá là 18 văn tiền cân, so với thịt còn mắc hơn.


      Nhược Vi giá tiền cho bọn họ biết. Hai vị công tử cũng có cò kè mặc cả, ngược lại rất là sảng khoái đáp ứng.


      Hai người chia ra mua mười cân, các loại mùi vị đều muốn, Nhược Vi tặng bọn họ những đồ vật làm bằng trúc, khiến cho hai người rất cao hứng.


      Có đợt buôn bán thứ nhất phía sau cũng đơn giản hơn. Những người nếm qua bánh Trung thu cũng muốn mua mang . Tuy tặng khá nhiều những vật kiện , nhưng tất cả mọi người đều vui mừng, hôm nay thành công.


      Nhiều người sau nghe nên cũng đến mua bánh Trung thu mang . Hôm nay buôn bán rất tốt, có thể là khai trương đại cát.

    3. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 64: Thành Công



      Buổi tối hôm đó khi về đến nhà, tất cả mọi người đều mệt mỏi, nhưng lại rất vui vẻ.


      Điều này cho thấy nghiệp của Nhược Vi rất thành công. Nhiều năm về sau, cửa tiệm này chính là cột mốc, là trung tâm, nhờ đó mà mở thêm nhiều chi nhánh khắp nơi cả nước.


      Cơm tối hôm đó làm rất đơn giản, cũng bởi vì hôm nay mọi người quá mệt mỏi. Nhược Vi quyết định chờ dịp bận rôn này qua bồi thường lại mọi người.


      Sau bữa cơm tối, mọi người chỉ tắm sơ rồi nghỉ ngơi. Còn Nhược Vi đem tiền hôm nay kiếm được về gian phòng của mình.


      Nhược Vi vào phòng, đóng kín cửa, rồi vào gian. Đoạn thời gian gần đây Nhược Vi đến gian. Trong nhà mới tới thêm mấy người, cẩn thận chút vẫn hơn.


      Lúc trước do bận chuyện chuẩn bị ùa trung thu rồi chuyện làm bánh trung thu nên cũng có nhiều thời gian, buổi tối phải nghỉ ngơi sớm. Tóm lại Nhược Vi rất là bận rộn.


      Cũng như mọi khi, vừa bước vào gian, nàng xem tình hình phát triển của ruộng lúa, rồi nhìn vườn dược liệu. Sau khi dò xét xong lần mới vào trong căn phòng .


      Nhược Vi cảm thấy bên trong gian giống như có chút biến hóa , linh khí hình như càng thêm nồng. Nhược Vi thấy đây là tượng tốt nên cũng có chú ý quá nhiều.


      Vào phòng , đem hộp gỗ đựng tiền đặt ở bàn trong phòng ngủ. Nhược Vi thể chờ tới khi mở nắp hộp, lúc nàng ôm cái hộp cảm thấy bên trong có ít tiền, rất có sức nặng.


      Vừa mở hộp ra nhìn, hai mắt Nhược Vi nhất thời trừng to…Oa… xem ra so với nàng nghĩ còn nhiều hơn chút.


      Sau đó đem toàn bộ tiền trong hộp đổ xuống giường, Nhược Vi đếm từng chút từng chút, loại cảm giác này là thích nhất rồi. Vốn là nàng có chút buồn ngủ , ngay lúc này liền hoàn toàn còn, mà lại cảm thấy tinh thần phấn chấn.


      Nhược Vi đem bạc vụn, tiền đồng chia ra để mỗi bên đống. Nàng đếm đủ ngàn văn tiền đồng xâu thành chuỗi.


      lúc lâu sau, giường bày vài đống đồ, Nhược Vi nhìn đến hai mắt sáng lên.


      Tổng cộng có 50 xâu ngàn văn, bạc vụn có chừng hai mươi lượng, hai mươi thỏi bạc. Trong ngực nàng còn ngân phiếu ba trăm lượng do các gia đình giàu có cho. Vậy hôm nay kiếm được….


      Nhược Vi tính toán chút, trừ tiền vốn còn lại hơn ba trăm lượng bạc. Nhược Vi ôm bạc ngủ đêm, trong mộng đều là núi vàng núi bạc.


      Sáng ngày thứ hai, vào thời điểm rời giường, Nhược Vi cảm thấy luyện võ cũng có mệt thảm, toàn thân cũng đau nhức như ngày hôm qua.


      Bởi vì hôm nay phải trấn nên tất cả mọi người đều dậy rất sớm. Đào Đào cũng rời giường, Thụy Ca vì muốn đến trường nên cũng dậy rất sớm. Nhược Vi cảm thấy bội phục những người cổ nhân cần cù này.


      Nàng nhớ ở kiếp trước, biết phải rèn luyện bao lâu mới có cái kết quả như tại này. Còn Thụy Ca, chỉ là đứa trẻ, mà mỗi ngày rời giường đều rất đúng giờ, y như cái đồng hồ báo thức, khiến Nhược Vi ước ao ghen tị á.


      Nhược Vi lên kế hoạch bán bánh Trung thu trong ba ngày. Sau đó đem cửa hàng đổi mới, nàng và Liễu thẩm ở nhà thử làm ít điểm tâm, đồ ngọt.


      Mặc dù tiết Trung thu chỉ có mùa, nhưng bán được.


      Đổi mới tốt dù có mở lại cũng giống như nhau. Ngược lại còn có thể đưa tới lòng hiếu kỳ cùa khách hàng. Đến lúc khai trương, chỉ cần trong tiệm có được sản phẩm tốt là được.


      Mấy ngày nay, Vĩnh An trấn nổi lên chủ đề: ai, huynh đệ, ngươi ăn bánh Trung thu của Vi các chưa, ngày hôm qua lão bà ta mua cân về ăn, ai u, bánh đó ăn ngon lắm…


      Tình huống của Vi các hai ngày sau cũng rất tốt. Điều này làm Nhược Vi vui mừng.


      Những vật kiện làm bằng trúc, mấy ngày nay cũng đưa xong rồi, rất được phái nữ hoan nghênh.


      Trong thoáng chốc, Vi các trở thành chủ đề trung tâm của trấn . Các cửa hàng bên cạnh Vi các cũng buôn bán khá hơn. Bình thường việc buôn bán ở con đường này so với đường phố chính lúc nào cũng kém hơn chút.


      Nhưng mấy ngày nay, nhờ có Vi các mà việc buôn bán so với phố chính còn tốt hơn. Vô hình chung, Vi các biến con đường này thành con đường buôn bán. Cũng vì Vi các đem đến cho họ chuyện tốt đẹp như vậy, nên các lão bản ở con đường này đều rất cảm kích lão bản giấu mặt của Vi các. Đối với bên ngoài, Nhược Vi chưa mình là lão bản, bởi tại thời cơ còn chưa tới.

      Chương 65: Cuộc Sống (Hai)



      Thời gian ba ngày trôi qua rất nhanh, mấy ngày nay Nhược Vi có thể là buôn bán lời làm cho đầy bốn cái bồn... mệt nhọc qua còn dư lại chỉ có vui vẻ.


      Thời gian ba ngày, Vi các ở Vĩnh An trấn tiếng tăm lan xa, khi Vi các tuyên bố tạm ngừng buôn bán, muốn sửa sang lại tất cả mọi người hết sức biết... thậm chí có người tồn chút tâm tư chế giễu, cho là Vi các đừng nghĩ dựa vào tình huống mấy ngày nay tạm ngừng buôn bán, sau còn nghĩ chỗ đứng ở trấn .


      Xế chiều hôm Vi các khai trương, Huyện lệnh phái người tặng lễ tới đây, khi đó vốn có người đỏ mắt Vi các khai trương, tình huống so mình tốt hơn nên muốn quấy rối, nhìn thấy Vi các cùng Huyện lệnh quan hệ tốt, lập tức thu hồi tâm tư quấy nhiễu.


      Cuối cùng còn nịnh hót và mua chút bánh Trung thu trở về.


      Chỉ là thế giới vĩnh viễn chỉ có người tốt, có người xấu, người ta rệt dám quấy rối, trong lòng nguyền rủa ngươi chút ngươi thấy được .


      Vì vậy tin tức Vi các tạm ngừng buôn bán vừa ra trong nháy mắt cả trấn người đều biết, ngầm nguyền rủa ít... người có chút thích bánh Trung thu ở Vi các ngược lại có chút tiếc nuối đoạn thời gian tới thể mua bánh Trung thu rồi.


      Tạm ngừng buôn bán ngày thứ nhất, Nhược Vi khó được ngủ nướng, buổi sáng đồng hồ sinh học rất đúng giờ, nhưng Nhược Vi đột nhiên rất muốn đổ thừa cái giường, vì vậy mặc dù tỉnh cũng có rời giường, tối ngày hôm qua thời điểm Nhược Vi liền tuyên bố hôm nay tất cả mọi người có thể chậm chút rời giường, coi như là phần thưởng mấy ngày nay bận rộn.


      Lười biếng nằm ở giường, Nhược Vi cảm thấy cảm giác như thế tệ, chỉ là nghĩ tới mục tiêu còn chưa có đạt tới, cuộc sống như thế còn phải cần thiết.


      Nghĩ tới những thứ này, cho dù cảm giác cũng biến mất hầu như còn rồi, Nhược Vi dứt khoát đứng dậy xuống giường.


      Rời giường, nghĩ tới chút chuyện phải làm, Nhược Vi nhiệt tình lại tới, Nhược Vi ở trong lòng khích lệ mình, tại mệt mỏi chút, về sau mới có thể trôi qua càng thêm tốt hơn.


      Múc nước lạnh rửa mặt, nhất thời tinh thần tốt lên gấp trăm lần, sau đó tập võ.


      Liễu Vi tập võ trở lại, Liễu thẩm làm tốt điểm tâm, Đào Đào cùng Thụy Ca cũng đều rời giường, Quái lão đầu cũng từ bên ngoài bộ trở lại.


      Trong đầu Nhược Vi, nhớ lại màn lướt qua cùng bọn họ chung sống, cảm thấy cuộc sống như thế rất tốt.`


      Hưởng thụ qua bữa điểm tâm, Nhược Vi lại trở về phòng vội chuyện lớn của mình , Thụy Ca đến trường, Đào Đào lôi kéo tiểu Thụ chơi cùng , nghe trong sân tiếng cười vui vẻ của Đào Đào, Nhược Vi nghĩ cũng nên dạy Đào Đào biết chữ rồi.


      Tiếp đó liền cúi đầu sửa đổi bản thiết kế trong tay hoàn mỹ rồi.


      “Tiểu thư, có thể ăn cơm trưa.” Ngoài cửa truyền đến thanh của Liễu thẩm.


      Nhược Vi nghe đến thời gian ăn cơm trưa, ngẩng đầu lên, cổ có chút đau nhức, chuyện qua tay của mình xoa xoa.


      “Biết, ngươi trước dọn bát đúa xong .” Nhược Vi hướng Liễu thẩm ngoài phòng .


      Cầm lên nhìn bản thảo thiết kế vừa xong, ừh, có thể, ngày mai có thể bắt đầu xây dựng tân trang lại cửa hàng, nghĩ tới lâu về sau mà có thể thấy bản thiết kế giấy vẽ biến thành vật ... là vui vẻ nha.


      Đem đồ cẩn thận xếp gọn bỏ vào gian, chậm rãi ra khỏi phòng... ngoài phòng chính là mặt trời gay gắt chiếu .


      Người nhà ấm áp dùng qua cơm trưa, Nhược Vi suy nghĩ chút, mấy ngày nay quá bận rộn, vẫn có thấy Hiên Viên Hạo, ừm, tại dạo qua nhà .


      Cùng Liễu thẩm tiếng, tránh cho đến lúc đó trong nhà có việc tìm nàng lại tìm được... sau đó người chậm rãi ra cửa.


      Ra cửa, nhìn đường đầy hoa dại biết tên tung bay theo gió, ở bên trong ruộng đồng, trái cây còn xanh treo đầy cành, trái cây chín muồi tản mát ra mùi thơm mê người.


      Nhược Vi đường chậm rãi tới, thỉnh thoảng gió nâng lên góc váy màu vàng nhạt, sợi tóc giương , bức mỹ cảnh đẹp.


      Nhược Vi bước chậm ở dưới bong cây, đường thỉnh thoảng gặp phải mấy người quen, còn có vài đứa trẻ cười đùa, Nhược Vi cảm giác mình bây giờ hoàn toàn dung nhập vào cái thế giới này rồi.


      có miễn cưỡng như lúc mới tới, cam lòng, tại chỉ có hạnh phúc nhàn nhạt quanh quẩn ở trong trái tim mình.


      chậm nữa, tòa nhà của Hiên Viên Hạo cách nhà Nhược Vi cự ly cũng thay đổi, Nhược Vi gõ cửa, chỉ nghe bên trong ứng tiếng mà cũng vang đến tiếng bước chân.


      Cửa két tiếng mở ra, gã sai vặt bên trong thấy là người mà thiếu gia nhà mình tâm tâm niệm niệm, vội vàng cung kính đón vào... có gì bất ngờ xảy ra đây chính là chủ mẩu tương lai... chút tâm tư cũng dám có.

    4. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 66: Ở Chung



      Nhược Vi ở dưới ánh mắt cung kính chậm rãi vào viện, sân nhà Hiên Viên Hạo cùng nhà Nhược Vi cũng na ná như nhau, Nhược Vi hồi tưởng lại kinh ngạc của mình và hai Bánh bao khi lần đầu tiên tới nhà của Hiên Viên Hạo.


      Ban đầu, thời điểm Nhược Vi cùng hai Bánh Bao bước vào sân còn tưởng rằng là đến nhà mình rối... bố cục tương tự... phòng ốc cấu tạo tương tự... cảnh sắc tương tự... hoàn toàn chính là mô phỏng lại nhà của Nhược Vi.


      Phía sau lục tục đến mấy lần, tại Nhược Vi thấy nhưng thể trách rồi.


      Bất đồng duy nhất chính là sân lớn hơn so nhà mình, gian phòng nhiều hơn chút, nhưng mà ngay cả đồ dung bên trong phòng cũng trắng trợn sao chép ở nhà Nhược Vi.


      Nhược Vi nghĩ tới những thứ này cảm thấy có chút buồn cười, nghĩ Hiên Viên Hạo bình thường xem ra người lạnh lùng, ngờ cũng làm loại chuyện này.


      “Liễu tiểu thư, thiếu gia lúc này ở thư phòng, Liễu tiểu thư phải thư phòng xem chút thiếu gia hãy để cho tiểu nhân dẫn ngài phòng khách nghỉ chân chút?” Gã sai vặt ân cần cho Nhược Vi, Hiên Viên Hạo ở đâu.


      Nhược Vi suy nghĩ chút cảm thấy còn là trực tiếp thư phòng tốt hơn, liền để gã sai vặt dẫn đường thư phòng. ra thư phòng ở đâu Nhược Vi cũng biết, nhưng mình cũng thể tự , đến lúc đó truyền ra lời xấu nào hay.


      Mặc dù Nhược Vi cùng Hiên Viên Hạo lòng dạ cả hai đều biết , nhưng cũng muốn đề phòng có tiểu nhân quấy phá.


      Kể từ sau ngày đó, ở xe ngựa Nhược Vi hiểu tình cảm của mình đối với Hiên Viên Hạo, thời điểm hai người ở chung càng ngày càng ngọt ngào. Nhược Vi phải là ở cái thời đại này, cũng phải là loại người cổ hủ, càng chịu những ảnh hưỡng nữ giới cũ kỹ đó, nam đại nữ phòng. (còi: ta hiểu câu này lắm)


      Khi có người ngoài, hai người ở chung giống như đôi vợ chồng hỏ mới tân hôn. Hiên Viên Hạo dịu dàng, Nhược Vi thỉnh thoảng đáng , thỉnh thoảng mang chút hoạt bát.


      Thư phòng của Hiên Viên Hạo bố trí ở phía tây, rất nhanh là tới, gã sai vặt tiến lên gõ cửa, ngoài cửa có ai coi chừng, Nhược Vi nhớ mấy lần trước tới ngoài cửa đều có người ở.


      “Đông đông đông... thiếu gia, Liễu nương tới.”


      Bên trong thư phòng, Hiên Viên Hạo vốn nhíu lại chân mày nghe được Nhược Vi tới đây, trong nháy mắt bằng phẳng lại, mặt mày mang theo dịu dàng vô tận, đứng dậy tự mình mở cửa.


      Gã sai vặt thấy thiếu gia tự mình đến mở cửa, thức thời khom người lui xuống.


      “Nhược Vi, nàng đến rồi.” Hiên Viên Hạo thấy người trước mắt nhi cực kỳ ràng đứng ở trước mặt mình, tâm tình càng tốt lên, Nhược Vi có chuyện bình thường rất ít đến nhà mình, bình thường đều là sau khi hết bận đến nhà Nhược Vi.


      tại Nhược Vi chủ động sang đây gặp , tâm tình có thể nào tốt.


      “Vâng, Hạo ca ca hai ngày nay rất bận a.” Nhược Vi mỉm cười nhìn .


      “Là có bận chút, nhưng cũng nhanh xong rồi, nghe a Phúc , Nhược Vi bán bánh Trung thu rất tốt, Nhược Vi tài giỏi.”


      Nét mặt Hiên Viên Hạo cùng có nét tươi vui, Nhược Vi bây giờ là nhìn Hiên Viên Hạo thấy thế nào cũng đáng .


      “Còn có thể, cũng chỉ là mọi người thích đồ mới mẻ mà thôi.” Nhược Vi rất khiêm tốn đáp.


      Hiên Viên Hạo cũng rối rắm với cái vấn đề này, Nhược Vi khó được chủ động đến tìm lần.


      “Nhược Vi, ta rất lâu có ăn cơm nàng làm, nàng hôm nay phải làm cho ta vài món thức ăn.” Hiên Viên Hạo bá đạo cầu, thế nhưng loại bá đạo này cũng chỉ có Nhược Vi mới có thể có được.


      Nhược Vi nghĩ thầm, ràng ba ngày trước mới tại nhà mình ăn cơm, nhưng trong lòng vẫn bởi vì câu ngọt ngào này.


      người đàn ông mỗi ngày muốn ăn cơm mình làm, cũng là chuyện làm cho người ta cảm thấy hạnh phúc.


      “Được, hôm nay làm cho ngươi món ngươi thích.” Nhược Vi dịu dàng .


      Thấy Nhược Vi đồng ý cầu của mình, Hiên Viên Hạo vui mừng, hôm nay cuối cùng có những người khác cùng mình giành thức ăn Nhược Vi làm rồi.


      Cả buổi chiều Nhược Vi đều ở thư phòng cùng với Hiên Viên Hạo, có quá nhiều lời trao đổi, nhưng chỉ trao đổi cái ánh mắt cũng là ăn ý như vậy.


      khí hòa hài làm cho người ta muốn ghen tỵ. Hiên Viên hạo chỉ có Nhược Vi ở bên người, công việc phiền não cũng cảm thấy biến thành chuyện thích rồi.


      Cơm tối là ăn ở trong nhà Hiên Viên Hạo, trong nhà Liễu thẩm quản lý, đây là lần đầu tiên Nhược Vi cùng Hiên Viên Hạo đơn độc dùng chung với nhau bữa cơm.


      Hiên Viên hạo dĩ nhiên là vui mừng vô cùng, màn này ở trong lòng sớm ảo tưởng qua vô số lần, nhưng có nghĩ đến đột nhiên thực như vậy, nhưng ngăn cản được tâm tình tốt của .


      Chương 67: Mập Mờ (Canh Hai)



      Hai người vui vẻ dùng qua bữa ăn tối. Sau bữa ăn tối lại chút chuyện, đến gần khi trời tối Hiên Viên Hạo đưa Nhược Vi về nhà.


      Giống như lúc cùng tới với Nhược Vi, hai người đều vô cùng chậm, rất nhàn nhã. cây có mấy con côn trùng biết tên thi nhau cất tiếng kêu, vì vậy mà đoạn đường yên lặng này tăng thêm chút náo nhiệt.


      Khi đến nhà Nhược Vi Hiên Viên Hạo tay ôm lấy Nhược Vi kéo tới trong lòng ngực của mình, nghĩ là để Nhược Vi trở về nhanh như thế, mặc dù lúc nào cũng có thể gặp mặt, nhưng tại chỉ muốn đem Nhược Vi ôm lấy chặt trong ngực.


      Trước kia nếu ai với về sau nhớ nhung như vậy, nhất định tin, nhưng bây giờ thế nhưng lại vô cùng nhớ nhung nữ tử trong ngực này.


      Nhược Vi bị Hiên Viên Hạo dùng sức kéo vào trong ngực, cằm cúi vào ngực xương Hiên Viên Hạo, đụng làm đau.


      Đột nhiên bị Hiên Viên Hạo lôi kéo như vậy, Nhược Vi cảm thấy Hiên Viên Hạo đối đãi với mình có phần thô lỗ, để cho hả giận nên cắn cái vào ngực Hiên Viên Hạo.


      Hiên Viên Hạo rên lên tiếng, Nhược Vi nghe thanh này khuôn mặt trắng trẻo bỗng đỏ lên.


      thanh này là rất dễ làm cho người ta suy nghĩ nhiều, tay mà Hiên Viên Hạo ôm Nhược Vi càng thêm buộc chặt.


      Hiên Viên Hạo giờ phút này cảm giác trong lòng có dòng nhiệt hỏa dần dần dâng lên, cúi đầu thấy gương mặt Nhược Vi đỏ hồng, ánh mắt xấu hổ, hô hấp càng thêm dồn dập.


      Nhược Vi cũng cảm thấy khác thường, muốn đẩy tay Hiên Viên Hạo ôm mình ra.


      Hiên Viên Hạo vì cái hành động này của Nhược Vi mà cây dây cung kiềm chế cuối cùng cũng đứt, vừa nhanh chóng vừa chuẩn xác tìm được đôi môi Nhược Vi mà hôn lên. Nhược Vi kinh hãi mà hơi há miệng ra. Hiên Viên Hạo liền bá đạo công thành chiếm đất.


      bá đạo này khiến Nhược Vi chỗ lẫn tránh, chỉ có thể mặc cho ta cần ta cứ lấy, tay bé vô lực vịn bả vai Hiên Viên Hạo.


      Hồi lâu, Nhược Vi toàn thân vô lực ôm lấy người Hiên Viên Hạo, đôi môi sưng đỏ, người có chút kinh nghiệm đều biết đây là chuyện gì xảy ra.


      Hiên Viên Hạo khẽ vuốt sau lưng của Nhược Vi. Ổn định lại tâm tình kích động của mình mới vừa rồi. Nếu như phải là Nhược Vi tuổi còn quá , thiếu chút nữa đem Nhược Vi nuốt luôn vào bụng rồi.


      “Đưa ta trở về Hạo ca ca.” Sau khi bình tĩnh lại, Nhược Vi vô lực tựa vào trong ngực Hiên Viên Hạo .


      may là bây giờ trời tối, chỗ này rất vắng lặng, bằng bị người khác thấy được mình mất mặt vô cùng.


      Tại cái thời đại này nếu như bị người ta nhìn thấy chưa định hôn cùng nam tử lén lút ở chung chỗ về sau ai thèm lấy nữa, huống chi là việc làm mới vừa rồi của hai người.


      Với lại Nhược Vi cũng thích vào loại thời điểm cùng tình huống này mà bị người ta nắm được nhược điểm gì, ngộ nhỡ trở thành trở ngại đối với cuộc sống của hai người về sau tốt.


      Nhược Vi mặc dù có hỏi gia thế của Hiên Viên Hạo, nhưng cũng nhìn ra được tuyệt đối đơn giản, cho nên nàng mới tự bản thân mình định ra cái mục tiêu như vậy, chính là hi vọng mình có đủ thực lực có đủ tư cách có thể đứng sánh vai cùng .


      Cũng hi vọng sau này mình có thể bảo vệ hai người đệ đệ tốt.


      Nên nàng mới nỗ lực mà chuẩn bị vì tương lai của mình cùng với hai người đệ đệ.


      Hiên Viên Hạo hít sâu hơi, mặc dù muốn nhưng vẫn phải buông Nhược Vi trong ngực ra, kéo tay Nhược Vi hướng tòa nhà cách đó xa tới.


      Nhược Vi cảm nhận được ấm áp từ lòng bàn tay, trong lòng cũng trở nên ấm áp, trong trời đêm tịch lại có người như vậy ở bên cạnh mình là tốt.


      Mặc dù hai người rất chậm, nhưng vẫn đến. “Hạo ca ca, đến rồi.” Nhược Vi giọng .


      “Uh.” Người nào đó trầm thấp trả lời, trong giọng còn bao hàm chút ý tình nguyện.


      “Hạo ca ca, ta muốn vào nhà, huynh ngày mai có thời gian ?” Nhược Vi ngẩng đầu nhìn về phía người nào đó trầm mặc xuống hỏi.


      “Có.” Thấy Nhược Vi nhìn mình, cũng dám trả lời.


      “Uh. Vậy ngày mai Hạo ca ca có thời gian tới đây chơi, Nhược Vi làm món ăn ngon cho huynh.”


      Nghe được câu này sắc mặt của người nào đó mới tốt lên được chút, hóa ra là người nào đó còn chưa nghe được lời muốn nghe, bây giờ nghe được rồi nên rất cao hứng.


      “Được, ngày mai nhất định qua đây, ta muốn nhìn thấy nàng vào.” Buông tay nắm chặt Nhược Vi ra.


      “Được, ta vào trước đây, Hạo ca ca cũng về sớm chút nghỉ ngơi.” Bởi vì biết Hiên Viên Hạo cũng biết võ công, cho nên Nhược Vi cũng lo lắng an toàn của , huống chi ở nơi này tỷ lệ gặp phải chuyện tốt cũng là rất .


      Nhìn Nhược Vi vào viện đóng cửa lại Hiên Viên Hạo mới xoay người trở về.

    5. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 68: Trang Hoàng Thiết Bị



      Sáng sớm hôm sau, so với thường ngày Nhược Vi còn phải sớm hơn chút, bởi vì hôm nay Nhược Vi tính toán muốn trấn xem qua chút tình trạng trang hoàng thiết bị cho cửa hàng.


      Chờ cửa hàng sau khi trùng tu xong, chuyện về sau cũng đến lúc nên triển khai rồi.


      Chờ sau khi cửa hàng lần nữa khai trương được ổn định, dạy người làm trong nhà thay phiên học viết chữ, tính sổ sách, Nhược Vi hy vọng người trong tay mình là những người vô dụng.


      Chỉ cần bọn họ đối với nhà mình tuyệt đối trung thành, Nhược Vi cũng khắt khe với bọn họ, đến lúc đó dạy bọn họ luyện chút công phu phòng thân, như vậy bọn họ có thể cơ thân thể kiện khang, mình cũng yên tâm đem chút chuyện giao cho bọn họ xử lý.


      Bất kỳ gia tộc có thực lực nào sau lưng cũng đều thầm nuôi dưỡng ám vệ, nhà mình cũng cần có chỗ dựa như vậy, mà những thứ này đều cần có tiền tài để xây dựng.


      Những chuyện này bây giờ có thể từ từ chuẩn bị, tốt nhất là nên tìm những nhi cha mẹ, như vậy đối với hai bên đều tốt, Nhược Vi có thể cho bọn họ mái nhà gia đình, có thể ăn no mặc ấm, mà cái gia đình này cần bọn họ đến giữ gìn, Nhược Vi chính là Đại Gia Trưởng đối với bọn họ, Nhược Vi cần bọn họ tuyệt đối phục tùng.


      Nàng giống những thứ Đại Thế Gia kia dạng, đem mạng của kẻ dưới coi như cỏ rác, cái nàng cần phải tử sĩ máu lạnh, mà là những hộ vệ có tình cảm, cái này đối với những nhóm người bé yếu ớt kia mà là đường ra tốt nhất.


      Cho nên phải mau chóng kiếm được nhiều tiền, những tính toán này mới có thể thực được. Miễn là tìm được người để về bồi dưỡng là tốt thôi, Nhược Vi tự tin mình làm được.


      Chuyện tìm người đến lúc đó liền toàn quyền giao cho Quái lão đầu, chuyện này lúc Quái lão đầu muốn lưu lại Nhược Vi cũng nghĩ tới.


      Việc trang hoàng thiết bị cho cửa hàng ngay từ khi cửa hàng tạm ngừng buôn bán liền bắt đầu, hi vọng sau khi khai trương lại có thể đến đạt được mục tiêu mà mình dự định.


      Khoản thời gian trước Nhược Vi cùng Liễu thẩm thử làm ra rất nhiều điểm tâm ăn rất ngon, nước làm điểm tâm lại là lấy từ Linh Tuyền Thủy bên trong gian, khiến mùi vị càng đặc biệt ngon.


      Trước kia thủ nghệ của Liễu thẩm cũng tệ, dưới chỉ đạo của Nhược Vi thủ nghệ càng tốt hơn nữa, lúc có Nhược Vi thẩm ấy liền ở mình trong phòng bếp rất lâu để tự mình tập nấu.


      Nhược Vi thấy Liễu thẩm như vậy tâm tình rất tốt, bên cạnh có người chăm chỉ tìm tòi học hỏi, mình cũng bớt được nhiều việc.


      Nếu như trong nhà mỗi người làm đều có thể có được tính cách này, về sau Nhược Vi được thoải mái rất nhiều, nhưng trung thành vẫn là trọng yếu nhất, nàng cũng hy vọng ngày nào đó mình cần phải dùng tới thủ đoạn lãnh huyết để mà tới xử lý người theo bên cạnh mình.


      Mặc dù sớm biết cái thời đại này đối đãi mạng người lãnh huyết đến cỡ nào, nhưng Nhược Vi hy vọng ngày bản thân mình cũng trở thành người như vậy.


      Cho nên chỉ cần bọn họ tuyệt đối trung thành, Nhược Vi cũng phải là người thích đánh chửi người làm, cuộc sống của bọn họ so với rất nhiều người tốt hơn rất nhiều. Người trung thành với nhà mình nàng đều bảo vệ, mọi người là bảo vệ lẫn nhau.


      Sau khi ăn qua điểm tâm, cùng Hiên Viên Hạo cùng nhau ngồi xe ngựa lên cửa hàng ở trấn .


      Nhược Vi cảm thấy xe ngựa nhà mình cũng có thể mua, bằng đúng là tiện lắm.


      Vào trong trấn, lần này Nhược Vi cùng Hiên Viên Hạo tách ra làm việc của mình, có lúc xa cách cũng làm cho tình cảm thêm sâu sắc hơn.


      Hôm nay theo Nhược Vi tới trấn là Liễu Lôi, trải qua khoảng thời gian chung đụng này, Nhược Vi thấy trong mấy người Liễu Lôi thà trung thực lại còn có chút khôn khéo, đầu óc cũng có thể phản ứng rất nhanh.


      Cho nên tại Nhược Vi mang theo Liễu Lôi ra ngoài, cũng là có chút ý tứ muốn bồi dưỡng .


      Mấy người trong nhà Nhược Vi hiểu sai biệt lắm, Liễu Vượng biết chữ, đủ trung thành, năng lực cũng có, Nhược Vi tính toán về sau lúc gia nghiệp lớn hơn để cho làm quản gia quản lý trong nhà, tại vẫn cứ từ từ theo dõi thêm chút.


      Liễu Vũ, Liễu Phong, Liễu Lôi, ba người tuổi lớn lắm, muốn hảo hảo bồi dưỡng, về sau có thể đảm nhiệm được các việc lớn khác.


      Đến Vi Các, bên trong khí bề bộn ngất trời. Liễu Phong cùng Liễu Vũ mấy ngày nay vẫn ở lại Vi các, Nhược Vi để cho bọn họ theo dõi tất cả các công việc lắp ráp. Kinh nghiệm đều là rèn luyện mà có, thấy nhiều, tầm mắt cũng sâu rộng hơn.


      Vào Vi Các, Liễu Phong mắt tinh, nhìn thấy chủ tử nhà mình tới, vội tới đây chào hỏi.


      Nhược Vi thấy công việc còn nhiều, để cho làm việc, mình tới nơi xem chút, lại phân phó Liễu Lôi hỗ trợ.


      Ba người Liễu Lôi tình cảm vốn rất được, hai ngày nay Liễu Phong, Liễu Vũ có về nhà, rất quen, Nhược Vi để cho hỗ trợ, rất vui mừng.


      Chương 69: Hoàn Công



      Edit: Linhnhadau


      Nửa tháng, với những ánh mắt mong đợi, cuối cùng Nhược Vi cũng lắp xong các thiết bị cho cửa hàng.


      tại, tiệm này so với nửa tháng trước có khác biệt, tràn đầy phong cách đại, Nhược Vi trong căn phòng mình thiết kế, cảm nhận được cảm giác thân thiết rất lâu rồi có cảm nhận được loại cảm giác này.


      Nhược Vi làm xong rất vui vẻ, điều này mình cách mục tiêu gần hơn từng bước, mặc dù bước này rất .


      Cả cửa hàng ở Nhược Vi thiết kế xuống cá chuyển biến lớn, cửa hàng ở vốn có cơ sở trở nên lớn chút, xem ra càng rộng rãi hơn rồi.


      Toàn bộ vách tường lần nữa quét vôi màu trắng, đồ án lộn xộn mà khả ái, làm cho người ta có loại thân ở trong bụi hoa cảm giác, gọn gàng sạch .


      tại trong tiệm cho người cảm giác tổng kết câu đầu tiên là làm cho người ta cảm thấy rất ngọt rất Thư Tâm.


      Nhìn cửa hàng bày biện ra đến mình muốn cảm giác, Nhược Vi lần nữa cảm thán những thứ kia làm những chuyện này người.


      Suy nghĩ chút, Nhược Vi cảm thấy vui vẻ, chuyện án của mình mong đợi phát triển có thể nào vui.


      Thấy ràng còn có những cần bố trí lại , Nhược Vi liền về nhà, phải trở về chuẩn bị chút, người trong nhà sớm làm xong chuẩn bị khai trương.


      Lần này nhưng là phải làm lâu dài , tất cả phải chuẩn bị xong.


      Kế hoạch sơ định là như vậy, Nhược Vi tính toán trước mắt lấy bánh ngọt để Vi các chủ đánh giá sản phẩm, mặc dù bánh ngọt cũng phải mỗi hộ người ta cũng mua nổi , nhưng là Vĩnh An trấn Phú Hộ cũng ít, Nhược Vi cần chính là bánh ngọt có thể cho Vi các mang tới chỗ tốt.


      Cho dù nhất định người người cũng ăn rồi Vi các bánh ngọt, nhưng là Nhược Vi hi vọng có ngày người người cũng biết bánh ngọt, biết là do Vi các làm, cho dù về sau có đồng loại sản phẩm,Nhược Vi cũng là sợ, lấy mình ở đại mấy chục năm mò mẫm lăn lộn điểm kinh nghiệm này vẫn phải có.


      Đây chính là Nhược Vi hi vọng bánh ngọt có thể cho Vi các mang tới nhãn hiệu, về sau muốn ăn điểm tâm nhỏlà có thể nhớ tới Vi các.


      Nhược Vi hi vọng nguyện vọng này quá xa xôi, mà thực tế cũng quá xa, có ngày Vi các nổi tiếng.


      Nhược Vi về đến nhà kể ọi người biết kế hoạch của mình.


      Mọi người bao gồm Đào Đào cùng Thụy ca biết cũng rất vui vẻ, Thụy ca bởi vì học tư thục, mặc dù trước mắt giúp đỡ được cái gì, nhưng là vẫn giúp làm chút chuyện đủ khả năng, đồng thời cũng thay tỷ tỷ mà vui vẻ, Thụy ca nhìn ra được tỷ tỷ rất quan tâm chuyện này.


      Đào Đào rất vui vẻ, nguyên nhân có lẽ là vì chính rất thích ăn thứ này, nghe được về sau trong nhà có những thứ đồ này, Đào Đào liền suy nghĩ có phải hay về sau tự mình nghĩ ăn bao nhiêu là có thể ăn bao nhiêu rồi.


      Cây cũng rất vui vẻ, bởi vì tại mỗi ngày đều tham ăn khin khít , mặc ấm áp, bao giờ ăn đói mặc rách nữa rồi.


      Liễu vượng hai vợ chồng cùng Phong Tam người còn lại cũng là phát ra từ nội tâm thay Nhược Vi vui vẻ, mấy người bọn đều nhìn cho ra tiểu thư nhà mình chuyện này ném vào bao nhiêu tâm lực, vì vậy, khi nhìn thấy nguyện vọng của tiểu thư từng bước thực cũng thay Nhược Vi vui vẻ.


      Mấy người bọn họ kể từ bị Nhược Vi mua về sau, ngày trôi qua quá tốt, mấy người thường có chủng tại cảm giác nằm mộng, thể tin được, cho nên mỗi lần cũng cố gắng làm việc để chứng minh đây tất cả đều là .


      Chủ tử hiền hòa, quy củ nhiều lắm, việc ăn mặc đối với bọn họ càng thêm hào phóng, cũng hà khắc, như vậy chủ tử vạn người trung cũng khó tìm ra , vì vậy bọn họ là từ trong lòng muốn theo Nhược Vi mãi mãi.


      Điều này cũng giúp Nhược Vi tiết kiệm được số việc trong tương lai.


      Quái lão đầu thấy Nhược Vi có thể là như vậy, trong lòng cũng rất là vui vẻ, ở trong nhà này cảm nhận được tình cảm người thân, hưởng thụ cuộc sống như thế, về sau quá đúng muốn rời .


      Vì vậy, sau Nhược Vi lại giao phó chuyện cho , đều ngoan ngoãn hoàn thành rất tốt.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :