1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

TIỂU THÔN CÔ ĐEM THEO BÁNH BAO TUNG HOÀNH THIÊN HẠ - THƯỢNG QUAN NINH (198 CHƯƠNG + 1PN)

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 57: Dàn Xếp



      Ngày đó, Nhược Vi mua nhiều người như vậy nên A Phúc giúp nàng mướn xe ngựa đưa đám người kia về. Còn Nhược Vi và Hiên Viên Hạo về trước.


      Dù sao mua nhiều người như vậy phải về nhà thu xếp chút. Và mấy người này cũng quá ốm yếu cần phải được bồi dưỡng chút. Trong nhà đột nhiên có thêm rất nhiều người, Nhược Vi bỗng thấy có chút quen.


      Nhược Vi và Hiên Viên Hạo ngồi xe chút là về đến nhà.


      A Phúc vẫn còn chưa về tới, Nhược Vi nghĩ là mấy người kia còn mang theo chút đồ đạc nên có thể chậm chút… trong nhà có dư quần áo và chăn bông ấy người đó dùng, cần phải mua thêm mới được.


      Nhược Vi xuống xe ngựa vội vàng vào trong nhà, trong lòng suy nghĩ đến rất nhiều chuyện phải làm.


      Hiên Viên Hạo thấy bộ dạng hấp tấp của Nhược Vi nở nụ cười cưng chiều. Hôm nay vừa mới hôn nàng nên bây giờ lòng vẫn còn như lửa đốt


      Nhược Vi dọn dẹp nhà cửa xong lại nghĩ mình có cần nấu nước nóng , chờ A Phúc mang mọi người về vừa kịp lúc. Những người mà Nhược Vi chọn là những người có vẻ ngoài sạch hơn mấy người khác chút.


      Nhược Vi nghĩ là làm, nàng liền đến nhà bếp nấu nước nóng. Còn Hiên Viên Hạo biết là Nhược Vi có thời gian chiêu đãi , với lại vừa xảy ra chuyện vừa rồi… nên nghĩ có lẽ ngày mai lại đến tốt hơn.


      Sau khi Nhược Vi nấu nước nóng xong nàng liền nghe tiếng A Phúc gọi mình. Nàng biết mọi chuyện xong xuôi.


      Nhược Vi vội vàng buông đồ vật trong tay xuống rồi ra ngoài. Khi ra khỏi cửa nàng thấy có sáu người đứng trước xe ngựa, nàng vội vàng kêu mọi người vào nhà.


      Nàng dẫn người vào nhà, kêu họ đặt đồ xuống trước. Nàng thấy bộ dạng của họ nhếch nhác cảm thấy nên để cho họ tắm rửa trước, còn chuyện gì đó tính sau.


      Nhược Vi kêu mọi người tắm rửa, còn xuống bếp nấu chút mì sợi, chờ bọn họ tắm xong có cái để ăn. Nàng thấy bộ dạng của bọn họ toàn là ăn uống thiếu dinh dưỡng


      Mấy người đó tắm xong thấy chủ nhân chuẩn bị thức ăn ình. Bọn họ cảm động thôi. Đầu năm nay tìm chủ nhân khó, chi là họ tự thân nấu cho đầy tớ ăn. Mọi người đều tự với mình là sau này phải cố gắng làm việc, báo đáp chủ nhân.


      Nhược Vi thấy mọi người ăn vui vẻ, còn thay trang phục sạch tươm tất cảm thấy rất vui.


      Mấy người này đều bị người ta mua qua bán lại, nhất định là ngay cả lương khô cũng có để ăn. Hôm nay lại được ăn bữa ngon như vậy, mắt ai cũng ửng đỏ cả lên.


      Nhược Vi thấy mọi người ăn sạch bóng tô mì, ngay cả giọt nước canh cũng chừa hiếu kỳ nhìn chằm chằm. Bọn họ thấy Nhược Vi nhìn có chút ngượng ngùng còn nàng ảo não vì mình biết giữ ý.


      Nhược Vi biết là vị bọn họ quá đói nên cũng trách họ. Nàng cũng phải là Vampire hoặc nhà tư bản, chỉ cần bọn họ trung thành với nàng nàng nhất định càng đối xử tốt với họ.


      Mấy người đó thấy chủ nhân có vẻ mặt vui mới yên tâm lại. Dù sao sau này cũng phải nhìn mặt chủ nhân sống qua ngày, chủ nhân đối xử tốt là phúc của họ còn chỉ biết cam chịu.


      Nhược Vi thấy bộ dạng sợ sệt của mấy người này có chút thương cảm.


      Chỉ cần bọn họ trung thành với nàng nàng bạc đãi bọn họ. Nhiều năm về sau, khi mấy người này là tâm phúc của Nhược Vi, khi nhớ lại ngày được nàng mua về khỏi cảm thấy nao lòng. Những gì họ có được đều là nàng ban cho… nghĩ tới đây bọn họ đều giáo dục con cháu mình là phải trung thành với chủ nhân.

    2. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 57: Dàn Xếp



      Ngày đó, Nhược Vi mua nhiều người như vậy nên A Phúc giúp nàng mướn xe ngựa đưa đám người kia về. Còn Nhược Vi và Hiên Viên Hạo về trước.


      Dù sao mua nhiều người như vậy phải về nhà thu xếp chút. Và mấy người này cũng quá ốm yếu cần phải được bồi dưỡng chút. Trong nhà đột nhiên có thêm rất nhiều người, Nhược Vi bỗng thấy có chút quen.


      Nhược Vi và Hiên Viên Hạo ngồi xe chút là về đến nhà.


      A Phúc vẫn còn chưa về tới, Nhược Vi nghĩ là mấy người kia còn mang theo chút đồ đạc nên có thể chậm chút… trong nhà có dư quần áo và chăn bông ấy người đó dùng, cần phải mua thêm mới được.


      Nhược Vi xuống xe ngựa vội vàng vào trong nhà, trong lòng suy nghĩ đến rất nhiều chuyện phải làm.


      Hiên Viên Hạo thấy bộ dạng hấp tấp của Nhược Vi nở nụ cười cưng chiều. Hôm nay vừa mới hôn nàng nên bây giờ lòng vẫn còn như lửa đốt


      Nhược Vi dọn dẹp nhà cửa xong lại nghĩ mình có cần nấu nước nóng , chờ A Phúc mang mọi người về vừa kịp lúc. Những người mà Nhược Vi chọn là những người có vẻ ngoài sạch hơn mấy người khác chút.


      Nhược Vi nghĩ là làm, nàng liền đến nhà bếp nấu nước nóng. Còn Hiên Viên Hạo biết là Nhược Vi có thời gian chiêu đãi , với lại vừa xảy ra chuyện vừa rồi… nên nghĩ có lẽ ngày mai lại đến tốt hơn.


      Sau khi Nhược Vi nấu nước nóng xong nàng liền nghe tiếng A Phúc gọi mình. Nàng biết mọi chuyện xong xuôi.


      Nhược Vi vội vàng buông đồ vật trong tay xuống rồi ra ngoài. Khi ra khỏi cửa nàng thấy có sáu người đứng trước xe ngựa, nàng vội vàng kêu mọi người vào nhà.


      Nàng dẫn người vào nhà, kêu họ đặt đồ xuống trước. Nàng thấy bộ dạng của họ nhếch nhác cảm thấy nên để cho họ tắm rửa trước, còn chuyện gì đó tính sau.


      Nhược Vi kêu mọi người tắm rửa, còn xuống bếp nấu chút mì sợi, chờ bọn họ tắm xong có cái để ăn. Nàng thấy bộ dạng của bọn họ toàn là ăn uống thiếu dinh dưỡng


      Mấy người đó tắm xong thấy chủ nhân chuẩn bị thức ăn ình. Bọn họ cảm động thôi. Đầu năm nay tìm chủ nhân khó, chi là họ tự thân nấu cho đầy tớ ăn. Mọi người đều tự với mình là sau này phải cố gắng làm việc, báo đáp chủ nhân.


      Nhược Vi thấy mọi người ăn vui vẻ, còn thay trang phục sạch tươm tất cảm thấy rất vui.


      Mấy người này đều bị người ta mua qua bán lại, nhất định là ngay cả lương khô cũng có để ăn. Hôm nay lại được ăn bữa ngon như vậy, mắt ai cũng ửng đỏ cả lên.


      Nhược Vi thấy mọi người ăn sạch bóng tô mì, ngay cả giọt nước canh cũng chừa hiếu kỳ nhìn chằm chằm. Bọn họ thấy Nhược Vi nhìn có chút ngượng ngùng còn nàng ảo não vì mình biết giữ ý.


      Nhược Vi biết là vị bọn họ quá đói nên cũng trách họ. Nàng cũng phải là Vampire hoặc nhà tư bản, chỉ cần bọn họ trung thành với nàng nàng nhất định càng đối xử tốt với họ.


      Mấy người đó thấy chủ nhân có vẻ mặt vui mới yên tâm lại. Dù sao sau này cũng phải nhìn mặt chủ nhân sống qua ngày, chủ nhân đối xử tốt là phúc của họ còn chỉ biết cam chịu.


      Nhược Vi thấy bộ dạng sợ sệt của mấy người này có chút thương cảm.


      Chỉ cần bọn họ trung thành với nàng nàng bạc đãi bọn họ. Nhiều năm về sau, khi mấy người này là tâm phúc của Nhược Vi, khi nhớ lại ngày được nàng mua về khỏi cảm thấy nao lòng. Những gì họ có được đều là nàng ban cho… nghĩ tới đây bọn họ đều giáo dục con cháu mình là phải trung thành với chủ nhân.

    3. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 58: Người Làm ()



      Sau khi Nhược Vi sắp xếp ấy người kia trời còn sớm. Thụy Ca, Đào Đào và Quái lão đầu cũng về đến nhà. Nhược Vi bận rộn nên còn chưa nấu cơm tối, nàng chạy nhanh vào nhà bếp…


      Mấy người được mua về thấy chủ nhân là người hiền lành thầm nghĩ sau này chỉ cần mình làm tốt có cuộc sống tốt hơn.


      Nhược Vi nghĩ để hôm sau hãy hỏi chuyện của bọn họ. Nàng cũng tính toán muốn bắt đầu làm bánh trung thu.


      Sáng hôm sau, Nhược Vi dậy sớm làm điểm tâm. Vì hôm qua nàng quá bận rộn nên thể tập võ, buổi tối cũng hề học bù nên Quái lão đầu đứng ở bên bất mãn hừ hừ.


      Mấy người kia dậy sớm còn hơn Nhược Vi. Lúc nàng rời giường mấy người đó dọn đẹp hậu viên sạch và vẫn còn tìm chuyện để làm. Nhược Vi thấy bọn họ chịu khó rất vui, điều này cũng chứng minh là mua lầm người.


      Mấy người đó thấy chủ nhân bước ra vội vàng lại chào hỏi.Nhược Vi quen nhưng cũng gì, nàng nghĩ nên an bài cho họ làm việc gì.


      Nhược Vi nghĩ nên hiểu tình của bọn họ rồi mới giao việc sau.


      Nàng gọi mấy nữ nhân cùng vào bếp giúp tay.


      Ở nhiều mặt Nhược Vi và Hiên Viên Hạo đúng là người nhà, hai người này đều thích chuyện với người lạ, tính tình lại có chút lạnh lùng.


      Ở phòng bếp, mấy nữ nhân thấy Nhược Vi chuyện cũng dám mở miệng, cho nên phòng bếp rất yên tĩnh.


      Nhược Vi vừa nấu cơm vừa hồi tưởng lại chuyện tối hôm qua. Tối qua Thụy Ca, Đào Đào và Quái lão đầu lúc trở về thấy có rất nhiều người có chút giật mình.


      Vì quá bận rộn nên nàng cũng giải thích với bọn họ, nàng thấy bộ dạng ngạc nhiên của bọn họ có chút buồn cười.


      Buổi tối Thụy Ca và Đào Đào chạy tới phòng nàng quen có nhiều người trong nhà, bộ dạng rất là đáng .


      Sau khi ăn điểm tâm, Nhược Vi tập họp mọi người ở ngoài sân, sau đó lấy cái ghế ra ngồi xuống.


      Thụy Ca và Đào Đào cũng đứng sau lưng nàng tham gia náo nhiệt. Nàng nghĩ để hai đứa học hỏi chút cũng tốt nên cho hai đứa ngồi ở bên.


      Nhược Vi lên tiếng: “Trước tiên các ngươi giới thiệu về bản thân, rồi mình muốn làm gì, trước kia từng làm việc gì, trong nhà có những ai, và tên tuổi của các ngươi…”


      Sau đó nàng chỉ đôi phu thê và : “Bắt đầu từ các ngươi .”


      Đôi phu thê đó liếc mắt nhìn nhau rồi người chồng bắt đầu trước.


      “Tiểu nhân là Lưu Vượng, biết được mấy mặt chữ, trước kia từng làm nông, và sống ở Vọng Thành Lưu gia thôn”


      “Tiểu phụ là Lý Lưu thị, đến từ nơi với phu quân, biết làm cơm, công việc nhà.” Hai phu thê xong quỳ xuống dập đầu trước mặt Nhược Vi, cảm ta nàng hôm qua cho đại phu xem bệnh cho hài tử của bọn họ.


      Hôm qua Nhược Vi thấy mấy đứa bé sợ hết hồn, cả người chỉ có da bọc xương, khuôn mặt nhắn tái nhợt, chút huyết sắc cũng có. Nàng vội vàng mời đạu phu đến xem, may là đại phu là do đường mệt nhọc lại ăn uống đủ nên mới gầy yếu như vậy. Đứa bé của bọn họ tên là Lưu Tiểu Mộc, nghỉ ngơi ở phòng trong.


      “Tiểu nhân là Đại Ngưu, thường làm việc đồng ruộng, rất khỏe mạnh…”


      “Tiểu nhân là Nhị Hổ Tử, việc gì cũng làm được…”


      “Tiểu nhân là Tiểu Thạch, biết khắc gỗ, việc gì cũng có thể làm được.”


      Nhược Vi nghe mấy người lắp ba lắp bắp tự giới thiệu về mình xong cảm thấy tương đối hài lòng.


      Nàng nghe Lưu Vương biết được mấy mặt chữ càng hài lòng, nàng cần những thủ hạ như vậy. Bây giờ trong nhà có người biết nấu cơm, biết làm ruộng vậy nàng thảnh thơi hơn nhiều.

    4. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 59: Người Làm (Hai)



      Bọn họ giới thiệu xong, thấy chủ nhân gì cũng dám lộn xộn, thận trọng đứng ở đó.


      “Các ngươi đều ký văn tự bán thân, chắc hẳn các ngươi đều biết, nếu ký văn tự bán thân tên cũ thể dùng được nữa, các ngươi có ý kiến gì chứ.” Nhược Vi uy nghiêm nhìn bọn họ.


      Mấy người bị Nhược Vi mua về, trước đây chỉ lo sinh tồn vấn đề lớn làm gì có chuyện so đo tên tuổi chứ. Chủ nhân ban tên cho họ vinh hạnh nào ai dám từ chối chứ.


      Nhược Vi thấy vậy liền sửa tên cho bọn họ, mấy người này cả đời đều ở nhà nàng, vậy đổi theo họ Liễu .


      Lưu Vượng chỉ đổi họ, về sau gọi là Liễu Vượng, vợ về sau gọi là Liễu Lý thị, con đổi thành Liễu tiểu mộc. Trong mấy người này Đại Ngưu lớn tuổi nhất, tiểu Thạch tuổi nhất. Vì vậy Nhược Vi đổi tên từ lớn tới theo thứ tự là Liễu Phong, Liễu Vũ, Liễu Lôi.


      Bọn họ cảm ơn Nhược Vi rối rít, Liễu Vượng thấy chủ nhân chỉ đổi họ ình cảm kích thôi. Liễu Phong thấy chủ nhân đổi ình cái tên rất hay nên cũng vui mừng.


      Nhược Vi thấy mọi người vui vẻ tâm tình cũng tốt lên.


      Nàng tiếp: “Mặc dù nhà ta phải là nhà giàu sang như mấy nhà trong thành nhưng cũng có quy tắc. Ở nhà này chỉ cần vi phạm có cơm ăn, năm bốn quý có quần áo mới.


      Nhưng ai vi phạm đừng trách ta loạn đánh trước rồi đuổi ra ngoài sau.”


      Bọn họ thấy chủ nhân nghiêm túc như vậy cũng cẩn thận ghi nhớ. Bọn họ cũng muốn mình bị bán lần nữa, chỉ muốn sống yên ổn qua ngày. Với lại chỉ cần làm theo quy tắc họ có thể ở lại đây.


      “Ở nhà ta chỉ cần làm theo quy tắc ta bạc đãi các ngươi. Thứ nhất, phải biết kiểm soát cái lưỡi, kín miệng chút, chuyện trong nhà thể ra ngoài, bất kể là chuyện to hay .


      Thứ hai, phải biết kiểm soát cái tay của mình, đồ trong nhà thể cầm loạn. Ta cũng phải là chủ nhân hẹp hòi nhưng nếu để ta phát tay ai sạch bị tống ra ngoài.


      Thứ ba, lúc làm việc phải nghiêm túc quan sát, phát có vấn đề gì phải lập tức báo với ta, có công có thưởng. ra ngoài cũng được nhiều chuyện, được mang phiền phức cho nhà này. Nếu ai gây họa đồng nghĩa với việc muốn bị bán .


      Mấy điều này các ngươi nhớ hết chưa?” Nhược Vi hỏi.


      “Dạ nhớ” mọi người thành gật đầu. Trong lòng đều nghĩ, ra chủ nhân cũng nghiêm khắc lắm, chỉ cần ít làm nhiều, thứ nên xem đừng xem, điều nên đừng là được rồi. Nhà này tốt hơn nhiều so với các nhà khác.


      Có chủ nhân như vậy còn muốn gì nữa chứ. Bọn họ thầm nghĩ sau này nhất định phải làm việc tốt.


      Sau đó Nhược Vi giới thiệu mọi người trong nhà, Thụy Ca và Đào Đào biến thành Đại Thiếu Gia và Nhị Thiếu Gia, Nhược Vi là Đại Tiểu Thư.


      Về phần Quái lão đầu, Nhược Vi giới thiệu là sư phụ của bọn họ, Quái lão đầu vô cùng hài lòng về điều đó.


      Nhược Vi sắp xếp công chuyện ọi người. Liễu Lý Thị theo Nhược Vi làm việc vặt. Liễu Vượng và mấy người còn lại làm công việc đồng án.


      Thụy Ca, Đào Đào và Quái lão đầu vẫn như thường ngày, Hiên Viên Hạo cứ tới nhà Nhược Vi ăn chực như thường ngày.


      Tết Trung Thu sắp đến rồi, Nhược Vi và Liễu Lý thị vội vàng làm thử bánh Trung thu. Mấy nam nhân khác lo việc đồng án, thỉnh thoảng Nhược Vi cũng kéo Quái lão đầu làm nông nên làm lão ta oán hận bụng.

    5. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 60: Mở Tiệm ()



      Hôm nay là mùng chín tháng tám rồi, trong khoảng thời gian này Nhược Vi và Liễu lý thị làm rất nhiều bánh Trung thu, cửa hàng nhờ Hiên Viên Hạo tìm người sửa sang. Nàng muốn trang trí cửa hàng theo phong cách đại chút.


      Sau mấy ngày chung đụng, Liễu Lý thị phát Nhược Vi là chủ nhân rất tốt. Chỉ cần làm việc tốt nàng có cuộc sống yên ổn. Mỗi ngày ăn no mặc ấm, chủ nhân lại đánh người.


      Mấy người Liễu Phong cũng tự nhiên phát ra điểm này, vì vậy càng ra sức làm việc hơn nữa.


      Mấy ngày nay Liễu Vượng gieo hạt giống xong rồi, đợi mấy tháng sau là cây cải mọc lên.


      “Tỷ tỷ, tỷ tỷ.” Đào Đào chạy từ bên ngoài vào, luôn miệng gọi Nhược Vi.


      “Đệ gấp cái gì, xem người toàn mồ hôi kìa.” Nhược Vi thương lau mồ hôi trán Đào Đào.


      Mặc dù bây giờ tỷ đệ họ học võ, sức lực cũng tốt hơn nhiều so với người bình thường nhưng trong lòng Nhược Vi, Thụy Ca và Đào Đào mãi mãi cần nàng bảo vệ.


      Đào Đào dựa vào ngực Nhược Vi, cảm giác dựa vào người tỷ tỷ là thích. Bàn tay bé của Đào Đào vòng lấy cánh tay Nhược Vi, muốn nàng ôm lấy. Nhược Vi nhìn dáng vẻ đáng suy nghĩ chút, hình như lâu rồi nàng có gần gũi hai đệ đệ của mình cho nên liền dang rộng tay ôm Đào Đào vào lòng.


      Đào Đào vui vẻ dựa vào trong ngực tỷ tỷ làm nũng… khí ấm áp tràn ngập khắp căn phòng.


      “Tiểu thư, tiểu thư.” Nhược Vi nghe tiếng Liễu Vượng gọi mình nên ôm Đào Đào ra ngoài.


      Bây giờ Liễu Vượng tốt hơn trước rất nhiều, gương mặt còn nhợt nhạt như xưa.


      Mấy người kia cũng giống vậy, thân thể cũng tốt hơn trước nhiều. Tiểu Mộc cũng khỏe hơn làm phu thê Liễu Vượng mừng vui xiết. Họ còn đặc biệt đưa đứa bé đến dập đầu trước mặt Nhược Vi.


      Cuộc sống tốt thế mà thân thể tốt lên mới là lạ chứ.


      Mấy người Liễu Phong vốn là người thà, ở đây có cơm ăn chỗ ngủ, chủ nhân là hiền lạnh nên mỗi ngày đều làm tốt việc Nhược Vi giao cho. Mấy người trong thôn có theo chân họ moi móc họ cũng hé nửa lời.


      Nhược Vi quan sát mấy nay thấy mọi người đều giữ đúng quy tắc, ai phạm quy rất vui mừng. Điều này chứng tỏ nàng có nhìn lầm người.


      Liễu Vượng thấy tiểu thư nhà mình tới, trong ngực còn ôm tiểu thiếu gia khỏi nghĩ đến con trai của mình.


      “Liễu vượng, có chuyện gì mà vội vã vậy?” Nhược Vi lên tiếng đánh thức Liễu Vượng.


      Liễu Vượng phục hồi tinh thần phát mình ngẩn ra trước mặt tiểu thư nên xấu hổ thôi. Nhược Vi cũng phải là nhìn ra nhưng nàng cũng phải là người biết đạo lý. Người ta thất thần mà mình cũng cấm đúng là có tính người. Bình thường nếu hạ nhân thất thố như thế bị phạt hèo nhưng Nhược Vi làm thế, nàng tin là có lần thứ hai


      Liễu Vượng thấy tiểu thư nhà mình càng thêm xấu hổ. Nếu có tiểu thư biết bây giờ bọn họ như thế nào. Nếu phải tiểu thư quá thiện lương mình bị đánh cho nhừ tử.


      Nên Liễu Vượng ghi nhớ công ơn này, cứ như vậy mà cả đời trung thành với Liễu gia. còn bồi dưỡng cho con cháu cũng phải trung thành với người của Liễu gia.


      “Tiểu thư, khuôn đúc xong rồi, bọn Liễu Phong để ở ngoài. Tiểu thư, bây giờ nên để chúng ở đâu đây?”


      “Đem vào nhà bếp .” Nhược Vi phân phó.


      “Dạ, tiểu thư.” Liễu Vượng chạy giúp khuân đồ, Nhược Vi thấy Liễu Vượng như vậy khẽ nhếch miệng cười.


      Nhược Vi ôm Đào Đào vào nhà bếp, Liễu Lý thị và tiểu Mộc cũng ở trong đó.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :