1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

TIỂU THÔN CÔ ĐEM THEO BÁNH BAO TUNG HOÀNH THIÊN HẠ - THƯỢNG QUAN NINH (198 CHƯƠNG + 1PN)

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 52: Mua Cửa Hiệu (Ba)



      Ngày thứ hai, Nhược Vi cũng như thường ngày, sau khi tập võ xong làm điểm tâm cho cả nhà ăn. Sau đó lại thu thập chút rồi chuẩn bị cùng Hiên Viên Hạo trấn . tại thời gian vẫn còn tương đối sớm, Nhược Vi suy nghĩ chút lại thấy hôm nay mình còn có rất nhiều chuyện phải làm, động tác tay cũng nhanh hơn.


      Lúc này Nhược Vi ngồi xe ngựa lên trấn . Nhược Vi nhìn Hiên Viên Hạo ngồi kế bên, da trắng, lông mi xinh đẹp, thời điểm cúi đầu trầm tư rất có sức quyến rũ. biết tại sao Nhược Vi đột nhiên cảm thấy tim đập loạn, loại tâm trạng này có cảm giác như tim muốn nhảy ra ngoài.


      Hiên Viên Hạo cảm thấy tầm mắt của Nhược Vi giống lúc trước, ngẩng đầu nhìn thấy vẻ mặt khổ sở của nàng.


      “Nhược Vi, Nhược Vi, muội làm sao vậy, nơi nào thoải mái sao?”


      Cảm nhận được Hiên Viên Hạo vẫn trước sau như quan tâm mình, cảm giác của Nhược Vi lúc này cùng với quá khứ giống nhau.


      Cảm giác trong lòng ngọt ngào, cả trái tim cũng tràn đầy, làm tâm Nhược Vi có chút sợ. Đây là lần đầu tiên nàng có loại cảm giác thể nắm giữ được toàn cục.


      có, có việc gì”


      Lần đầu tiên Hiên Viên Hạo thấy Nhược Vi có vẻ mặt hốt hoảng như thế. Nhìn thấy bộ dáng này của Nhược Vi, Hiên Viên Hạo càng thêm lo lắng. Trong ấn tượng của Hiên Viên Hạo, Nhược Vi là xử rất chững chạc, chưa từng gặp qua vẻ mặt hốt hoảng này, vừa nhìn còn tưởng rằng xảy ra chuyện lớn gì.


      “Nhược Vi, có phải hay xảy ra chuyện gì, muội ra xem, có lẽ huynh có thể giúp được muội” - Hiên Viên Hạo vội vàng đề nghị.


      Nhược Vi thấy vẻ mặt vội vàng của Hiên Viên Hạo, ràng là rất lo lắng ình. Ở trong nháy mắt đó, Nhược Vi đột nhiên hiểu tâm tình này của mình.


      Biết nhau thời gian dài như vậy, tại sao mỗi lần nhìn thấy Hiên Viên Hạo loại cảm giác khác. Mà nàng cũng thấy mình rất buồn cười, nghĩ đến chính mình là người xuyên qua từ thế kỷ hai mươi mốt, nhưng vẫn chưa ăn thịt heo, cũng chưa thấy qua heo chạy. Cho đến bây giờ, nàng mới hiểu cảm giác trong lòng mình.


      Chính mình ngụy trang dưới lớp của đứa trẻ, lại thêm là cổ nhân, nhưng lại thích người cổ đại.


      Nhược Vi suy nghĩ chút về cái thế giới này, nam nhân tam thê tứ thiếp là chuyện bình thường. tại nếu biết bản thân mình thích Hiên Viên Hạo thể để cho có xu hướng phát triển ở phương diện này.


      Nhược Vi nghĩ mình có thể thích Hiên Viên Hạo, nhưng thể để thay đổi quan niệm của mình. Nàng phải tiếp nhận những chuyện lộn xộn này, nhưng mà trước mắt xem ra vẫn có thể từ từ bồi dưỡng Hiên Viên Hạo.


      Nghĩ như vậy, trong lòng Nhược Vi thấy dễ dàng hơn rất nhiều. Dù sao chính mình cũng là linh hồn của thế kỷ hai mươi mốt, muốn mình bị những thứ quy định cứng nhắc này trói lại, đó là thể nào.


      Hiên Viên Hạo ở bên nhìn vẻ mặt của Nhược Vi biến hóa ngừng, hồi thoạt nhìn rất rối rắm, hồi lại như nghĩ thông suốt.


      Trong lòng tuy có điểm lo lắng nhưng nhìn Nhược Vi như vậy lại thấy khả ái, nhìn thế nào cũng cảm thấy xem đủ.


      Sau khi nghĩ thông suốt, Nhược Vi ngẩng đầu nhìn thấy Hiên Viên Hạo chuyên chú nhìn mình, lúc này tâm tình Nhược Vi rất tốt. tại mình có người nhà đáng , giờ lại có người mình thích, cuộc sống như thế càng làm cho người ta cảm thấy hạnh phúc.


      Hiên Viên Hạo thấy Nhược Vi ngọt ngào cười với mình tâm tình liền thay đổi tốt hơn. Ngay cả việc bình thường thích ngồi xe ngựa, nay cũng cảm thấy thư thái hơn rất nhiều.


      Hai người bèn nhìn nhau cười, tâm ý tương thông. Hiên Viên Hạo cảm thấy thái độ Nhược Vi đối với mình giống với thường ngày, nhưng cảm thấy nhất định là có lợi ình.


      Bên trong xe ngựa tản mát ra loại khí khác, hai người đều muốn đánh vỡ, đến khi bên ngoài vang lên thanh của phu xe, nhắc nhở bọn họ là đến nơi rồi.


      Lúc đó hai người mới phục hồi tinh thần lại. Nhược Vi có chút lúng túng, dù sao nàng cũng chưa từng trải qua chuyện như vậy, nhưng lại cảm thấy thích loại cảm giác này.


      Nghe được phu xe đến rồi, Nhược Vi vội vàng nhanh tay nhanh chân xuống xe ngựa. Hiên Viên Hạo thấy bộ dáng khẩn trương của Nhược Vi, cộng thêm mới vừa rồi thái độ của Nhược Vi đối với mình có biến hóa, cũng biết rằng Nhược Vi rốt cuộc phát được cảm giác nàng đối với mình giống với người khác. Điều này làm Hiên Viên Hạo cảm giác mình có phí công.


      Hiên Viên Hạo tâm tình vui vẻ xuống xe ngựa. Nhược Vi nhìn thấy nụ cười ở khóe miệng Hiên Viên Hạo, cũng biết đối phương nhìn ra tâm tư của mình rồi, làm nàng có chút ngượng ngùng, vì vậy cúi đầu nhìn Hiên Viên Hạo.


      Hiên Viên Hạo nhìn dáng vẻ ngượng ngùng của Nhược Vi, tâm tình lại tốt hơn. Người phu xe thấy tâm tình chủ tử có vẻ rất tốt, trong lòng cũng thở phào nhõm, phải biết vị tổ tông này thường ngày rất khó phục vụ.

    2. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 53: Mua Cửa Hiệu (Tứ)



      Cả người làm của Túy Tiên lâu cũng cảm thấy Đông gia hôm nay tâm tình rất tốt. Ai bảo Hiên Viên hạo biểu ràng như vậy, vừa xuống xe ngựa mặt liền tươi cười, là kẻ đần cũng biết tâm tình của rất tốt.


      Vì vậy bọn tiểu nhị của Túy Tiên lâu cũng biết hôm nay Đông gia tâm tình tốt nên tâm tình của bọn cũng tốt hơn, cả ngày làm việc đều là vẻ mặt tươi cười. Mọi người đến Túy Tiên lâu ăn cơm đều cảm thấy khác thường, thấy ai cũng tươi cười, tuy thấy là lạ ở chỗ nào nhưng lại ra được.


      Tình huống như thế ngược lại khiến doanh thu hôm nay của Túy Tiên lâu tăng lên, chỉ có thể đây là hiệu ứng hồ điệp.


      Nhược Vi bồi Hiên Viên Hạo xử lý chuyện của Túy Tiên lâu trước. tại Túy Tiên lâu nghiễm nhiên trở thành công việc "Tổng bộ" của Hiên Viên Hạo. Bởi vì Hiên Viên Hạo muốn tra xét tình hình của các tiệm ở các địa phương khác, nên cho người đem những việc cần xử lý đến Túy Tiên lâu , , ,


      Vì xử lý chuyện tình là quan trọng nên phải phái người mình tin tưởng ra ngoài. tại Bao chưởng quỹ của Túy Tiên lâu được Hiên Viên Hạo bồi dưỡng thành thủ hạ đắc lực của mình.


      Bao chưởng quỹ thường bị Hiên Viên Hạo phái đến các địa phương để giải quyết vấn đề. Từ đó có thể thấy được Hiên Viên Hạo trời sinh là người lãnh đạo, bởi vì người lãnh đạo chân chính phải động não nhiều hơn so với động thủ.


      Thường thường, càng là người làm chuyện lớn lại càng thích chỉ huy, hơi thở tỏa ra cũng rất mãnh liệt. người lãnh đạo chân chính cần phải tự mình làm mọi chuyện. Hiên Viên Hạo hoàn toàn chính là loại người lãnh đạo đó, nhưng người này tính khí cũng tốt.


      Nhược Vi bồi Hiên Viên Hạo ở thư phòng xử lý chuyện, thấy Hiên Viên Hạo nghiêm túc làm việc, nên nàng tìm vài quyển sách ở giá vừa xem vừa chờ .


      Bởi vì muốn sớm chút hết bận chuyện để bồi Nhược Vi xem cửa hàng, nên Hiên Viên Hạo rất dụng tâm xử lý chuyện của mình, chỉ hy vọng có thể mau sớm hết bận.


      Nhược Vi thỉnh thoảng ngẩng đầu lên nhìn bộ dáng nghiêm túc làm việc của Hiên Viên Hạo, phát Hiên Viên Hạo rất có sức quyến rũ. Nảng đột nhiên cảm thấy Hiên Viên Hạo có thể thuộc về mình sao. Suy nghĩ này làm Nhược Vi có chút mê mang.


      Phi, Nhược Vi vội vàng cắt đứt ý niệm tự tin này, nghĩ thầm chính mình là người xuyên qua, tại sao có thể tự tin như vậy.


      Rốt cuộc xử lý tốt mọi chuyện, Hiên Viên Hạo vuốt vuốt cái cổ đau nhức. Ngẩng đầu nhìn thấy vẻ mặt ảo não của Nhược Vi, Hiên Viên Hạo phát hôm nay Nhược Vi có rất nhiều vẻ mặt, là phong phú.


      Hiên Viên Hạo biến sắc nhìn Nhược Vi.


      Đối mặt với ánh mắt nóng rực như thế, dù Nhược Vi có phản ứng chậm cũng cảm nhận được Hiên Viên Hạo nhìn mình. Nàng cảm giác hôm nay ở trước mặt Hiên Viên Hạo, bao nhiêu thể diện cũng mất hết rồi.


      Thấy Hiên Viên Hạo như thế, Nhược Vi cũng đành phải nhắm mắt đánh vỡ tình hình này


      “Hạo ca ca, xong?” - Nhược Vi lúng túng lên tiếng.


      Hiên Viên Hạo thấy Nhược Vi ngượng ngùng, vội vàng thu hồi ánh mắt của mình. cũng muốn Nhược Vi mới vừa có ý với mình, rồi trong nháy mắt lại còn.


      “Ân, xong” - Hiên Viên Hạo dịu dàng trả lời Nhược Vi. Nếu mấy lão nhân gia ở Kinh Thành nhìn thấy nét mặt dịu dàng của Hiên Viên Hạo, nhất định có ý kiến.


      “Ân” - Nhược Vi thấy vẻ mặt dịu dàng đó trong lòng cảm thấy ấm áp.


      Đông đông đông, ngoài cửa truyền đến tiếng gõ cửa, làm Nhược Vi sợ hết hồn


      “Người nào?” - Hiên Viên Hạo vui lên tiếng.


      “Đông gia, buổi sáng ngài có khi nào Lưu lão bản tới đến thông báo, tại ông ấy tới, muốn gặp mặt ngài”


      Hiên Viên Hạo nghe phía bên ngoài như vậy, mới nhớ là mình phân phó chuyện này. Lưu lão bản này chính là người mà Nhược Vi hôm nay muốn gặp.


      Ngoài cửa, người làm cũng yên tĩnh lại, Hiên Viên Hạo biết người ngoài cửa là chờ đáp án của mình, xem mình có muốn hay gặp Lưu lão bản kia.


      Hiên Viên Hạo suy nghĩ chút, cảm thấy để Nhược Vi tự mình quyết định tốt hơn. Nếu Nhược Vi muốn đợi lần sau gặp cũng được.


      Vì vậy Hiên Viên Hạo qua lần về thân phận của Lưu lão bản cho Nhược Vi nghe. Vừa nghe Hiên Viên Hạo sớm liên hệ ình, trong lòng nàng rất cảm động


      Cuối cùng, Nhược Vi quyết định gặp gỡ Lưu lão bản này, như vậy nàng cũng sớm có tính toán.


      Hiên Viên Hạo phân phó, kêu người làm dẫn người đến thư phòng.


      Người làm vội vàng xuống hồi .

    3. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 54: Mua Cửa Hiệu (Năm)



      “Cốc, cốc, cốc.” Tiếng gõ cửa vang lên lần nữa: “Thiếu gia, ông chủ Lưu tới rồi.” giọng của người làm vang lên.


      “Mời vào.” Hiên Viên Hạo . Bây giờ Nhược Vi ngồi bên cạnh .


      Người làm ở ngoài cửa nghe Hiên Viên Hạo trả lời mở cửa ra, nam nhân trung niên bước vào. Nhược Vi thấy vẻ mặt của nam nhân này mệt mỏi, hai mắt tràn đầy tia máu.


      Ông chủ Lưu vào thấy có hai người ở trong phòng. trong số đó là tiểu nương, biết đây là tình huống gì đây.


      “Ông chủ Lưu mời ngồi.” Hiên Viên Hạo khách khí kêu. Bởi vì hôm nay bàn công chuyện của Nhược Vi nên thái độ của rất tốt. Ông chủ Lưu vì nghe thấy là gặp mặt thiếu gia của Túy Tiên Lâu nên sớm chuẩn bị tinh thần. Tính tình của Hiên Viên Hạo được tốt lắm, có ai là biết. Ông chủ Lưu ngờ mình lại hên như vậy, đụng phải lúc Hiên Viên Hạo vui vẻ.


      “Đa tạ thiếu gia.” Ông chủ Lưu chắp tay cảm tạ rồi ngồi xuống. Nhược Vi thấy vẻ mặt nghiêm chỉnh của ông ta cảm thấy rất thú vị.


      Chiều hôm qua Nhược Vi với Hiên Viên Hạo là nàng muốn mua cửa hàng. Hiên Viên Hạo vừa nghe thấy thế liền tìm giúp nàng, sợ Nhược Vi mệt mỏi, còn sợ bị người ta lừa


      “Thiếu gia, nghe người làm trong tiệm là ngài có hứng thú với của hàng của tôi, nếu là thiếu gia để ý tới…”


      “Ông chủ Lưu, phải là tôi muốn mua cửa hàng, mà là vị nương bên cạnh này muốn mua. Ông hãy sơ qua tình hình cho vị nương này biết.”


      Ý là Nhược Vi mới là bà chủ, muốn gì hãy với nàng ấy.


      Ông chủ Lưu nghe Hiên Viên Hạo vậy cảm thấy có chút kinh ngạc, nhưng lại biểu mặt. Người làm ăn bình thường đều học được cách kiểm soát cảm xúc của bản thân.


      Mặc dù ông ta cảm thấy có chút kì quái, người đứng ra chuyện lại là tiểu nương nhưng ông cũng hết mọi thông tin về cửa tiệm. Huống chi ông biết thiếu gia lừa ông, bây giờ ông chỉ cần mau chóng bán cửa hàng này , nên giá tiền quá thấp là ông hài lòng.


      Cho nên ông ta vội vàng lý do muốn bán cửa hàng là vì phụ thân bệnh nặng, cần số tiền lớn nên ông còn cách nào khác là phải bán nó .


      Cửa hàng có người khác xem rồi nhưng người đó lại muốn chờ xem cửa hàng có làm ăn được rồi mới quyết định có nên mua hay .


      Lúc này ông mới phát là mình quá vội vàng nên tìm phải người mua tốt. Sáng hôm nay người của Túy Tiên Lâu là thiếu gia muốn nghe về chuyện mua bán của cửa hàng, ông còn tưởng rằng thiếu gia muốn mua chứ.


      Ai ngờ người muốn mua cửa hàng là vị tiểu nương này.


      Nhưng mà ông chủ Lưu cũng là người thông minh, ông chỉ cần bán cửa hàng này , còn việc người nào mua quan trọng. Vì vậy ông ta giới thiệu về cửa hàng cách tỉ mỉ.


      Ông chủ Lưu giới thiệu rất cặn kẽ, Nhược Vi nghe mà cứ như là được nhìn thấy trước mặt. Ông chủ Lưu này có tài ăn tốt.


      Nhược Vi nghe xong lại hỏi giá tiền, nàng cảm thấy hài lòng về mọi mặt nên tính chiều nay đến xem cửa hàng chút, nếu còn vấn đề gì làm thủ tục mua bán luôn.


      Ông chủ Lưu nhìn thấy vẻ mặt của Nhược Vi bớt căng thẳng được nửa.


      Buổi chiều, Hiên Viên Hạo đưa Nhược Vi xem cửa hàng. Cửa hàng rất lớn, quét dọn rất sạch , mặt tường cũng còn mới. Nhược Vi cảm thấy có thể mua lại cửa hàng này nên lặng lẽ suy nghĩ của mình cho Hiên Viên Hạo biết.


      Cuối cùng nàng mua cửa hàng với giá trăm lượng. Vải vóc còn tồn trong cửa hàng phần lớn đều được đưa cho Nhược Vi. Tổng cộng có 90 cây vải, ông chủ Lưu tặng nhiều như thế làm nàng ngượng ngùng, nên nàng quyết định trả thêm cho ông ta mười lượng bạc. Tất nhiên là ông chủ Lưu cảm động thôi.

    4. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 55: Nụ Hôn Đầu



      Ngày thứ hai, Nhược Vi lại cùng Hiên Viên Hạo trấn , ngày hôm qua Nhược Vi vội vã mua cửa hàng kia, lại quên chuyện bản thân mình còn muốn mua vài người về.


      Buổi tối về đến nhà mới nhớ tới chuyện này, cho nên hôm nay lại vội cùng Hiên Viên Hạo trấn .


      Nhược Vi mắt thấy khoảng thời gian Trung thu càng ngày càng gần, trong nhà lại vừa mua, nhân công nghiêm trọng đủ, cho nên quyết định nhất định phải sớm chút làm xong những chuyện này mới an tâm.


      Ngày hôm qua, Nhược Vi về đến nhà phát mình do vui quá nên quên chuyện quan trọng như vậy, nghĩ thầm ngày mai nhất định phải xử lý chuyện này tốt mới được.


      Hôm nay vẫn giống như hôm qua, đầu tiên Nhược Vi bồi Hiên Viên Hạo ở Túy Tiên Lâu xử lý chuyện, sau đó mua người làm.


      Hôm nay chuyện cần xử lý hơi nhiều, Hiên Viên Hạo bận đến giữa trưa mới xong, Nhược Vi và Hiên Viên Hạo cùng nhau ở Túy Tiên Lâu dùng cơm trưa. Nhược Vi nhìn món ăn bàn, trong đó phần lớn là những món rau vị thuốc mình bán cho Túy Tiên Lâu. Nhược Vi suy nghĩ chút mình cũng lâu rồi có bán rau vị thuốc cho Túy Tiên Lâu.


      Hiên Viên Hạo hết bận chuyện sau đó mang theo A Phúc bồi Nhược Vi trấn nơi môi giới bán người.


      Từ lúc từ Túy Tiên Lâu ra, Nhược Vi thấy đường phố người lui tới nhiều lắm, lúc này chính là lúc nóng nhất, chỉ là Nhược Vi nóng lòng muốn sớm chút xử lý mọi chuyện cho xong, cũng có suy nghĩ nhiều như vậy liền ra cửa. Lúc ra mới phát thời tiết bên ngoài vô cùng nóng bức.


      Nhược Vi nhìn tình hình này nghĩ chịu đựng chút là được, ngẩng mặt nhìn Hiên Viên Hạo bên cạnh, thấy vẫn mang khuôn mặt núi băng ngàn năm kia, làm như cảm nhận được ánh mắt của Nhược Vi, tầm mắt mang theo ý cười nhìn Nhược Vi, Nhược Vi chỉ cảm thấy nhịp tim của mình đập thình thịch, thình thịch. Nhưng trong lòng lại ngọt như mật , Hạo ca ca đối với mình dịu dàng như vậy.


      Xe ngựa ở ngoài cửa chờ, bản thân Nhược Vi ngược lại nghĩ nhiều như vậy, thấy Hiên Viên Hạo vì mình an bài cẩn thận như vậy, trong lòng lại cảm động.


      Lên xe ngựa, Nhược Vi và Hiên Viên Hạo ngồi ở trong xe ngựa, A Phúc và phu xe ngồi ở bên ngoài xe ngựa. Vào xe ngựa, Nhược Vi thấy diện tích bên trong xe ngựa rất lớn, thoạt nhìn rất tinh xảo, Hiên Viên Hạo ở thùng xe ấn xuống, Nhược Vi chỉ thấy đột nhiên bật ra bàn trà , Nhược Vi ngờ nhìn bề ngoài khác với xe ngựa bình thường, khi vào vừa nhìn cũng thấy là bên trong có càn khôn.


      Mặt khác còn có chút ô che dấu, Hiên Viên Hạo cho Nhược Vi từng cái ô chia ra để cái gì, Nhược Vi đối với mấy thứ đồ này cảm thấy rất hứng thú. Hỏi Hiên Viên Hạo rất nhiều chuyện về phương diện này.


      Nhược Vi thấy chiếc xe ngựa này nghĩ tới về sau gia nghiệp nếu lớn chút, mình cũng cần đặt mua những thứ đồ này.


      đường Nhược Vi chú tâm nghĩ tới chuyện sau này mãi cho đến nơi cũng còn đắm chìm trong suy nghĩ của mình.


      “Nhược Vi, đến, xuống xe”, Hiên Viên Hạo thấy Nhược Vi suy nghĩ chuyện gì nên lại gần gọi Nhược Vi xuống xe ngựa, ai ngờ Nhược Vi đột nhiên nghe có người gọi mình, vì vậy theo phản xạ ngẩng đầu lên, đôi môi vừa đúng dán lên đôi môi Hiên Viên Hạo.


      Ầm… Nhược Vi chỉ cảm thấy đầu óc của mình đột nhiên giống như bãi công, thời gian liền dừng lại trong khắc kia, , ,


      Hiên Viên Hạo cũng nghĩ đến Nhược Vi lại đột nhiên ngẩng đầu lên, chỉ cảm thấy môi đột nhiên truyền đến xúc cảm mềm nhũn, mùi thơm phái nữ truyền vào tim của mình.


      Nhược Vi sợ đến độ cái miệng mở to, Hiên Viên Hạo biết mình tại sao như vậy, thấy miệng nhắn của Nhược Vi khẽ nhếch, rất muốn ngụm nuốt vào, há miệng liền hôn lên môi Nhược Vi .


      A Phúc và phu xe giữ xe ngựa dừng lại chờ ở bên ngoài, thấy chủ tử xuống cũng dám quấy rầy, hai người bên trong xe ngựa môi lưỡi dây dưa, lúc Nhược Vi cảm giác mình sắp thể hô hấp được nữa Hiên Viên Hạo mới dừng lại, ôm chặt Nhược Vi vào ngực.


      Nhược Vi xấu hổ vùi đầu vào ngực Hiên Viên Hạo, nghe được tiếng tim đập của Hiên Viên Hạo, chóp mũi truyền đến hương thơm từ trúc y phục của Hiên Viên Hạo.


      Nhược Vi nghĩ đến nụ hôn đầu của mình bị mất như vậy, hơn nữa số tuổi của thân thể này ở đại vẫn là đứa bé, ở cổ đại lại. Nhược Vi nghĩ tới những thứ này mặt tầng đỏ lên.

    5. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 56: Mua Người



      Lúc này trong lòng Hiên Viên Hạo cũng có chút kích động, cảm nhận được nhiệt độ người trong ngực, trong lòng lại kích động trận.


      Theo lý mà , giống như gia tộc Hiên Viên Hạo vậy, nhà Công Tử Ca trong phòng sớm an bài nha đầu hiểu chuyện, bởi vì Hiên Viên Hạo thích những này, vì vậy trong phòng Hiên Viên Hạo cũng là có ai, đây là lần đầu tiên nếm trải tư vị nữ nhân, lại Nhược Vi vẫn còn là tiểu nha đầu.


      Hiên Viên Hạo ôm chặt lấy người trong ngực và cũng ổ định lại tâm trạng kích động của mình, nhưng trong lòng lại lần lần hoài niệm đến tư vị mới vừa rồi nếm.


      A Phúc thấy lâu rồi mà chủ tử vẫn chưa xuống, biết có chuyện gì xảy ra, nghe được chút tiếng động, trong lòng có chút bận tâm, nghĩ muốn lên tiếng lại sợ chủ tử trách mình vượt quy cũ.


      Vào lúc A Phúc đấu tranh tư tưởng bên trong xe ngựa Nhược Vi cảm thấy Hiên Viên Hạo ôm càng ngày càng chặc, hô hấp có chút khó khăn, dùng sức đẩy Hiên Viên Hạo cái, Hiên Viên Hạo thấy bộ dáng Nhược Vi khó chịu mới buông Nhược Vi trong ngực ra.


      Hiên Viên Hạo vừa buông tay, Nhược Vi lập tức thối lui khỏi ngực của , hai gò má hồng hồng, nhìn kỹ lại có chút quyến rũ của người con .


      Hiên Viên Hạo ôm ấp còn, cảm giác trong lòng có chút trống trải, rất muốn đem Nhược Vi bắt lại ngực của mình, nhưng bây giờ thể làm thế.


      Nhược Vi ổinh định tâm tình của mình, sờ lên gò má nóng lên của mình, xốc màn xe xuống xe, A Phúc thấy Nhược Vi nương ra, nhưng thái độ là lạ.


      Tiếp theo đó thiếu gia nhà mình cũng xuống xe ngựa, biểu mặt cũng rất là lạ, A Phúc cảm giác mình nhìn hiểu, chỉ là A Phúc vẫn là nhìn ra được thiếu gia nhà mình khẳng định là có mất hứng.


      Ở trong suy nghĩ của A Phúc, thiếu gia chính là tất cả của , chỉ có phục vụ thiếu gia tốt, mới là chuyện mình cần làm, đây cũng là nguyên nhân A Phúc có thể ở bên cạnh Hiên Viên Hạo lâu như vậy.


      A Phúc thấy Nhược Vi và Hiên Viên Hạo cũng xuống xe ngựa, ở trước mặt dẫn đường đến chỗ môi giới người nhìn người, chuyện trấn tự mình A Phúc tới Liễu gia thôn sau hiểu được tám chin mười phần.


      Môi giới người A Phúc cũng có qua mấy lần, tại tòa nhà ở Liễu gia thôn A Phúc tới sau lục tục thêm chút người làm, những thứ này đều là A Phúc làm, vì vậy tới môi giới người cũng là việc quen rồi.


      Mới vừa tới cửa chỗ môi giới người, người môi giới bên trong mắt tinh thấ bọn họ rất nhiệt tình đón bọn họ vào.


      Nhược Vi vẫn là lần đầu tiên tới nơi này, khỏi có chút ngạc nhiên, lập tức quên mất vẻ lúng túng mới vừa rồi ở xe ngựa, trợn to cặp mắt đánh giá chung quanh.


      bên Hiên Viên Hạo thấy vẻ mặt hiếu kỳ của Nhược Vi trong mắt tràn đầy cưng chiều.


      Dưới nhiệt tình chiêu đãi của bọn môi giới, bọn môi giới người rất nhanh tìm mấy chỗ cho bọn họ ngồi xuống, bởi vì A Phúc phải lần đầu tiên tới nơi này, rất là thuần thục cầu của Nhược Vi cho bọn môi giới người.


      Bọn môi giới người kinh doanh việc này đối với người trong tay mình đều là hiểu biết rất ràng, bình thường chỉ cần cố chủ nhắc tới cầu là có thể có những người trong tay mình phù hợp.


      Nhược Vi lúc tới tính mua mấy thanh niên cường tráng khoẻ mạnh về, trong nhà có những người như vậy, mà ký văn tự bán đứt người làm cũng dễ quản thúc, Nhược Vi cũng tín người người ngang hàng bình đẳng, thế kỷ hai mươi mốt đều thực được lý luận này. Ở trong mắt Nhược Vi thế giới này vốn chính là công bằng, mà chút công bằng là từ mỗi người từ lúc sanh ra mà có.


      Mua thêm ma ma về giúp làm chút chuyện nhà, mua tiểu nha đầu về làm nha đầu thân cận của mình, Thụy Ca và Đào Đào trước hết cần gã sai vặt theo, lớn chút mới tính đến.


      Hiên Viên Hạo cùng với Nhược Vi nhìn chút những người trong tay bọn môi giới người, cũng ra chút đề nghị cho Nhược Vi, cuối cùng Nhược Vi quyết định, tổng cộng mua sáu người về.


      Trong đó có ba người là gia đình, bởi vì trong nhà đứa trẻ ngã bệnh tiền tiêu hết cả nhà còn cách nào đành bán thân, cả gia đình này muốn bán ột chủ nhà, mấy ngày rồi cũng có người nguyện ý mua, chủ yếu là đứa bé kia bệnh còn chưa lành.


      tại Nhược Vi nguyện ý muốn gia đình này khiến bọn môi giới bán người vô cùng cao hứng, mặt khác ba người này xem ra đều là người thà, ánh mắt rất trong suốt, là ba tiểu tử mười sáu mười bảy tuổi cường tráng khoẻ mạnh.


      Sáu người Nhược Vi tổng cộng tốn 50 ngân lượng, bởi vì trong đó người vẫn là đứa lại còn sinh bệnh, cho nên so giá gốc là 55 lượng bớt năm lượng bạc.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :