1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

TIỂU KIỀU THÊ - Nghê Đa Hỉ

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Mengotinh_Ranluoi

      Mengotinh_Ranluoi Well-Known Member

      Bài viết:
      1,281
      Được thích:
      1,052
      Chủ Top ới ơi, sao ko thấy có chương mới cho chị em vậy?
      1900 thích bài này.

    2. 1900

      1900 Well-Known Member

      Bài viết:
      251
      Được thích:
      1,532
      Chương 13: giường


      Edit: 1900


      Tống Lăng thấy Lương Chinh dường như hiểu lầm, liền muốn chứng tỏ mình ghen, liền giải thích nghiêm túc, “Vương gia, lúc nãy ta khóc là vì nhớ nhà.”

      Lương Chinh đến thư án, thuận thế ngồi xuống. Nghe nàng vậy, ngước mắt nhìn, “Phải ?”

      Tống Lăng thành gật đầu, “Cũng sắp tới tết, nghĩ tới năm nay thể ăn tết ở nhà liền có chút thương cảm.”

      Năm nào Lương Chinh cũng đều ở biên quan, sao lại hiểu nỗi khổ xa rời quê hương của nàng, “Ngươi nhớ nhà như vậy, chờ qua đêm giao thừa, liền có thể trở về chuyến.”

      “Nhưng…Có thể sao?” Tống Lăng kinh hỉ mở to hai mắt, kích động chạy tới trước mặt , “ có thể trở về sao Vương gia?”

      Đôi mắt nàng tròn xoe, thể tin được nhìn .

      Các nương trong thôn của nàng, sau khi gả đều là nhiều năm về, cho dù chỉ là cách cái thôn cũng được tùy ý về nhà mẹ đẻ. giờ, nàng gả nơi kinh thành xa xôi như này, vẫn biết thế nào, đột nhiên được có thể, liền chính nàng cũng nghĩ mình nghe nhầm đâu.

      Lương Chinh nhìn bộ dáng kích động của nàng, trong mắt lên tia ý cười, “Có thể.”

      Tống Lăng kích động cầm tay Lương Chinh, “Cảm ơn Vương gia!”

      “Bổn vương bồi ngươi.”

      “………..” Tống Lăng kích động, Lương Chinh đột nhiên câu như vậy, tựa như đổ chậu nước lạnh xuống đầu ngày đông, nàng ngơ ngẩn cả người, “Ngươi…ngươi cũng phải sao?”

      Lương Chinh hơi nhăn nhăn mi, “Như thế nào? Bổn vương thể sao?”

      Tống Lăng lắc đầu, “, phải….nhưng, đương nhiên có thể, chính là, ta lo lắng làm ngươi bị phiền toái đâu.”

      Lương Chinh : “Như thế nào lại phiền toái, nếu có cách xa quá, sau khi thành hôn ba ngày, bổn vương nên mang ngươi hồi môn, phải sao?”

      Tống Lăng: “………….”

      “Cũng là thời điểm ta nên gặp nhạc phụ nhạc mẫu.” Lương Chinh giọng trầm thấp, khóe miệng gợn ý cười , “Ngươi đúng , nương tử?”

      Tống Lăng cười gượng, “Vâng, Vương gia hiểu biết.”

      Lương Chinh vừa cho nàng về quê, nàng chỉ nghĩ tới đoàn viên cùng phụ thân và đệ đệ, càng ngờ lại muốn theo, cùng, tự nhiên hai người chỉ có thể ở Tạ gia, dưới mí mắt Lương Chinh, nàng có biện pháp trở về tìm phụ thân và đệ đệ.

      Tống Lăng phiền lòng, buổi tối lăn lộn qua lại trong chăn sao ngủ được.

      Lương Chinh vốn dĩ sắp ngủ, thấy nàng xoay sở qua lại, tức khắc liền tỉnh.

      Vừa mở mắt ra, liền thấy Tống Lăng thân mình cuộn tròn, ở trong chăn như con nhộng tằm, miệng lại thầm câu gì đó.

      Thanh hàm hồ, Lương Chinh nghe .

      Tống Lăng khuôn mặt hướng về phía , dù trong phòng thắp đèn, nhưng theo ánh trăng vẫn thấy ràng vẻ mặt nàng.

      Toàn bộ thân mình đều nằm gọn trong chăn, chỉ lộ duy nhất khuôn mặt ra.

      Có vẻ nàng cao hứng, mắt nhắm, miệng lại chu chu ra, bộ dáng thở phì phì.

      Lương Chinh chống nửa thân mình, tay phải đặt sau gáy, nhìn khuôn mặt nhở tức giận kia, trong mắt giấu được vài phần ý cười.

      Tống Lăng tuy rằng nhắm mắt, nhưng cũng ngủ, cảm giác có người nhìn mình, liền mở to đôi mắt, theo bản năng nhìn về phía , liền bắt gặp Lương Chinh nhìn mình.

      Lương Chinh thấy vậy, ý cười vẫn giảm, đơn giản liền nhìn lại nàng.

      Tống Lăng ngốc ngốc, ấp úng mở miệng, “Vương gia, ngươi còn chưa ngủ sao?”

      Lương Chinh cười , : “Có người lăn qua lăn lại, cả phòng đều bị địa chấn, kêu bổn vương ngủ như thế nào?”

      Tống Lăng ngẩn người, tức khắc xấu hổ, khuôn mặt đỏ hồng, giọng : “Ta động, ngươi mau ngủ .”

      Vừa dứt lời, Lương Chinh đột nhiên xuống giường.

      Tống Lăng ngửa đầu nhìn , đôi mắt chớp cái, dường như muốn hỏi muốn làm cái gì, nào biết miệng còn chưa mở, Lương Chinh cúi người, ôm cả người lẫn chăn lên.

      Tống Lăng kinh ngạc, đôi mắt mở to ngỡ ngàng, “Ngươi muốn làm sao?”

      Lương Chinh cúi đầu xem nàng, cười cái, sau đó ôm nàng lên giường.

      Tống Lăng đột nhiên bị bế lên giường, theo bản năng bọc chăn càng kín, cảnh giác nhìn , “Ngươi, ngươi muốn làm sao a?”

      Lương Chinh nhìn đôi mắt đẹp của nàng, nàng cảnh giác nhìn , liền buồn cười, nhịn được trêu trêu.

      Nửa quỳ giường, đầu hơi cúi, tay trái nắm cằm Tống Lăng, trong mắt thêm vài phần ý cười, “Hai ta là phu thê, phân giường ngủ quá thỏa đáng.”

      Tống Lăng nghe vậy, vẻ mặt hoảng sợ, vội vàng lắc đầu ngừng, “Thỏa đáng! Thỏa đáng! Ta từ liền thích ngủ mặt đất, mát mẻ!”

      xong, vội chui ra khỏi chăn, muốn bò xuống giường, nào biết còn chưa xuống, cả người lại bị túm chặt, thân hình nhoáng cái tiến vào trong ngực .

      “A!” Nàng hét tiếng, tay phải theo bản năng muốn cầm cái gì đó để ổn định thân thể.

      Nào hiểu được, trong lúc hoảng loạn, lại đụng vào người Lương Chinh, cái đồ vật kỳ quái, giữa hai chân nam nhân đâu.

      Tống Lăng sửng sốt lát, trong đầu ngốc, theo bản năng cúi đầu, tay cũng có buông ra.

      Nàng còn kịp phản ứng, thanh Lương Chinh nhiễm vài phần ý cười truyền đến, “Xem ra, nương tử so với bổn vương càng sốt ruột hơn a?”

      Tống Lăng ngẩn ra, ngẩng đầu, nhìn .

      Hai người dựa gần, tư thế mờ ám, Tống Lăng cơ hồ có thể cảm giác được hơi thở Lương Chinh.

      Nàng nhìn , tim đập tự giác nhanh hơn, tiếng thều, “Ngươi…ngươi cái gì nha?”

      Lương Chinh rũ mắt, dừng tay Tống Lăng, lại giương mắt nhìn chăm chú vào mắt Tống Lăng, ánh mắt nguy hiểm, giọng trầm khàn, “Tay ấn ở nơi nào?”

      Tay?

      Tống Lăng vẫn mờ mịt, nghe , mới kịp phản ứng, tay phải nàng còn ở giữa hai chân đâu.

      Cách quần trụng, cảm giác nóng phỏng tay.

      Tống Lăng ngơ ngác, nghiêng đầu, tò mò đánh giá trong chốc lát, ngẩng đầu, thực quan tâm hỏi Lương Chinh, “Vương gia, ngươi có phải hay nóng?”

      Lương Chinh: “…….”

      người ngươi nóng.” Tống Lăng cảm thấy kỳ quái, nghĩ thầm, ngủ giường quả nhiên tương đối thoải mái, nàng nằm sàn nhà, đều ngủ đến đông chết, Lương Chinh giống như cái bếp lò vậy.

      Nàng thu hồi tay giữa hai chân , ngay sau đó muốn xuống khỏi người , nào hiểu được, mông còn chưa dịch được ra, bị chế trụ eo thon.

      Sức lực của rất lớn, cả người Tống Lăng đều bị giam trong ngực , nàng giãy giũa hai cái mà được, nóng lòng sốt ruột, “Ngươi mau thả ta xuống nha.”

      Tống Lăng chưa từng cùng nam nhân nào thân mật như vậy, có thói quen.

      Tống Lăng nhìn nàng gắt gao, tiếng khô khốc,”Chiếm tiện nghi của bổn vương, liền đơn giản trốn như vậy?”

      “A?” Tống Lăng ngẩng đầu, vẻ mặt kinh ngạc, trừng mắt lườm .

      Chiếm tiện nghi?

      ràng là chiếm tiện nghi của nàng ? Hơn nửa đêm đều hiểu ôm nàng lên giường tới..

      Lương Chinh nhìn vẻ mặt giật mình của Tống Lăng, giống như nàng hiểu nàng vừa làm việc gì vậy, nhất thời tức giận lại buồn cười.

      Tiểu vương phi của , tại sao lại đơn thuần như vậy? Trước khi lấy chồng, ai giáo nàng hay sao?

      Tống Lăng thấy nhìn nàng chằm chằm, câu nào, cũng buông tay.

      Đôi mắt thâm thúy, nhìn ra nghĩ cái gì.

      Ban đêm, trong phòng an an tĩnh tĩnh, trừ bỏ hô hấp của nhau, vẫn thấy thanh gì khác.

      Đêm khuya vắng vẻ, Tống Lăng ngồi đùi Lương Chinh, càng thấy tư thế ái muội, tổng cảm thấy kế tiếp muốn phát sinh chuyện gì.

      Tuy rằng trước kia sớm làm chuẩn bị, nhưng tại, nàng vẫn khắc chế được hoảng sợ, theo bản năng mốn trốn thoát.

      Nàng tự giác dịch dịch mông, muốn xuống.

      Bởi vì ngồi đùi , mông dịch dịch lại cẩn thận cọ tới địa phương mẫn cảm của ai kia, ánh mắt tối sầm, yết hầu lăn lộn, phen giữ chặt eo thon, thanh tự giác cao hơn, tiếng lại khàn càng lợi hại, “Lộn xộn cái gì?”

      Lương Chinh lạnh giọng, làm Tống Lăng sợ tới thân thể cứng đồ, lại dám động. Chính là ngồi người như vậy, lại cảm giác cả người hoảng hốt, vì vậy ngẩng đầu, đôi mắt ngập nước đáng thương vô cùng, “’Vương…. Vương gia, ta buồn ngủ quá.”

      Lương Chinh: “Cho nên?”

      “Ta có thể hay ngủ?” Tống Lăng sợ hãi, tình kế tiếp, biết phát sinh điều gì, nàng liền giả bộ, che miệng, ngáp cái.

      Lương Chinh: “……….”

      Tống Lăng đánh cái ngáp to xong, liền nhìn Lương Chinh, thanh mềm mại hỏi: “Vương gia, ngươi buồn ngủ sao?”

      “………….”

      Lương Chinh quả thực có biện pháp đối với tiểu vương phi của mình, vẻ mặt nàng vô tội chiếm tiện nghi của , bây giờ lại nghiêm trang làm bộ muốn ngủ.

      cũng muốn vạch trần nàng, bộ dáng ngáp của nàng, quá giả tạo, đáy lòng nghẹn hơi, vẫn buông lỏng.

      cũng chỉ muốn trêu nàng, muốn làm nàng.

      Lương Chinh buông tay, Tống Lăng cuối cùng tìm được đường sống trong chỗ chết, hoảng hốt bò xuống dưới, cong thân mình xuống giường.

      Nào biết còn chưa xuống, vạt áo liền bị kéo lại, Tống Lăng ‘a’ tiếng, quay đầu lại thấy cười nhìn nàng chằm chằm, “Ngươi làm cái gì?”

      Tống Lăng nhấp miệng, “Ta ngủ nha.”

      Nàng đem tay cầm vạt áo, muốn lấy ra khỏi bàn tay .

      Nào hiểu được, tay lại túm nàng trở về, hơi dùng chút lực, toàn bộ người nàng đều ngã giường.

      Nàng lập tức muốn bò dậy, nào hiểu được đột nhiên cúi người, hai tay chống xuống hai bên eo, bao phủ toàn bộ thân hình xinh.

      Khuôn mặt tuấn của nam nhân phóng đại trước mắt, đôi môi chỉ cách khoảng nắm tay mà thôi.

      Trái tim Tống Lăng run rẩy, tầm mắt dừng môi , trái tim phanh phanh mà đập, theo bản năng che lại ngực, môi run run, thanh cũng phát run, “Ngươi…ngươi muốn làm gì?”

      Lương Chinh nhìn động tác của nàng, vẻ mặt khẩn trương nhìn . Thân thể đều gắt gao cứng lại, khuôn mặt đỏ bừng, giống như trái đào chín mọng, đôi mắt tròn xoe mở lớn, muốn đáng bao nhiêu có bấy nhiêu đáng .

      Nhịn được cười ra tiếng, tầm mắt rớt xuống ngực nàng, thấp giọng cười, “Tậ phu nhân có phải cho ngươi ăn no?”

      Lương Chinh thình lình câu như vậy, Tống Lăng ngây ngẩn cả người, “Có ý tứ gì?”

      Lương Chinh cười càng thêm đậm, nhìn nàng chằm chằm, cuối cùng cười, lại gì, thẳng người dậy, thuận thế nằm nghiêng bên cạnh Tống Lăng.

      Tống Lăng thấy Lương Chinh đột nhiên nằm bên cạnh mình, liền kinh hoảng, trố mắt hồi lâu mới hồn hồn, muốn xuống giường, trở lại cái sàn nhà của mình.

      Nào hiểu được, vừa muốn bò xuống. Lương Chinh duỗi cánh tay lại đây, đè bả vai nàng xuống, ấn nàng nằm lại.

      nằm bên ngoài, nhắm mắt lại, lười biếng, “Lại lăn lộn cái gì, mau ngủ.”

      Tống Lăng nghe lời này, tức khắc minh bạch, muốn nàng ngủ giường sao?

    3. Mengotinh_Ranluoi

      Mengotinh_Ranluoi Well-Known Member

      Bài viết:
      1,281
      Được thích:
      1,052
      Á, vẫn chưa có động phòng hả trời, hồi hộp quá mà
      1900 thích bài này.

    4. 1900

      1900 Well-Known Member

      Bài viết:
      251
      Được thích:
      1,532
      Ta edit chương kế rồi, mà mt hư nên bị mất hết, phải gõ lại ý. Huhu
      Hằng Lê, seattleMengotinh_Ranluoi thích bài này.

    5. Mengotinh_Ranluoi

      Mengotinh_Ranluoi Well-Known Member

      Bài viết:
      1,281
      Được thích:
      1,052
      Trời, tội nghiệp edit vậy. Hix hix
      1900 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :