1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

TIỂU KIỀU THÊ - Nghê Đa Hỉ

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Mengotinh_Ranluoi

      Mengotinh_Ranluoi Well-Known Member

      Bài viết:
      1,281
      Được thích:
      1,052
      Tưởng nàng có chương mới. Hix Hix. Cố lên nàng @1900 ơi
      1900 thích bài này.

    2. 1900

      1900 Well-Known Member

      Bài viết:
      251
      Được thích:
      1,532
      @Mengotinh_Ranluoi uh, đợt này ta up lại mỗi tuần 1c, mà bị bận việc đột xuất nên chưa ra được nàng ơi, nhớ ủng hộ ta nhé <3

    3. 1900

      1900 Well-Known Member

      Bài viết:
      251
      Được thích:
      1,532
      TIỂU KIỀU THÊ

      CHƯƠNG 38: PHU THÊ

      EDITOR: 1900



      Hơi dừng, lại : “Vốn dĩ muốn cho các ngươi nghỉ ngày.”

      Vừa dứt lời, ánh mắt khát khao của tất cả mọi người đều tụ hội lại.

      Lương Chinh hề nhìn lại, dứt lời liền xoay .

      Lúc này cả bọn mới nhìn nhau, dường như đạt chung nhận thức, hô to, “Vương gia, chúng ta mệt!”

      Khóe miệng Lương Chinh hơi cong cong, chờ chút mới nhả lời vàng, “Trở về nghỉ ngơi , chiều mai tập hợp.”

      Dứt lời, nghiêng người, bước vào doanh trướng.

      Lương Chinh vào, binh lính bên ngoài sung sướng phát ngốc rồi, đột nhiên có người hỏi, “Nương ta, phải ta nằm mơ chớ? Sáng Vương gia còn mặt mày nặng nề sao!.”

      “Quản , mau, chờ Vương gia đổi ý, muốn cũng được!”

      “Đúng đúng đúng! Lão tử phải về nhà xem tức phụ nhi!”

      Nam nhân tham gia quân ngũ hàng năm, vừa được nghỉ ngơi liền nóng lòng về nhà, chỉ chớp mắt thấy bóng dáng ai.

      Lương Tẫn Lục Phù vừa trở về, liền thấy cả đám xách tay nải hớt ha hớt hải ra ngoài.

      Tiện tay bắt lấy người hỏi han, “Đây là chạy lũ sao?”

      Binh lính kia kích động, “Bẩm Tứ gia, Vương gia cho nghỉ ngày.”

      Lương Tẫn ngạc nhiên trợn tròn, “A, mặt trời lặn hướng Đông?” rồi quay qua nhìn mặt trời, cũng ngơ luôn rồi.

      “Còn phải như vậy sao! Tứ gia, ta phải !” Vừa dứt lời, liền thấy người đâu cả.

      Hai người ăn ý liếc nhìn nhau, hẹn mà cười cười đầy thâm ý.

      Lúc tới cửa trướng, liền nhìn Lương Chinh nhàn nhã uống trà.

      Sách, nhàn hạ nhỉ? “Nhị tẩu trở lại rồi sao?”

      “Ừ” Khóe miệng ai kia còn cong cong vui vẻ nha.

      Lương Tẫn kéo ghế ngồi xuống, thuận tay đổ trà cho mình, hóng hớt, “Chưa gặp ngươi vui vẻ như vậy, người xưa rất đúng, hùng khó qua ải mỹ nhân.”

      Lương Chinh cười , “Đệ đệ của A Lăng tới kinh thành, buổi tối có yến tiệc, ngươi cũng lại đây .”

      Lương Tẫn hỏi vội, “Tẩu tử làm cơm sao?”

      cái liếc mắt sắc lẻm bắn lại, “Ngươi nằm mơ sao?”

      Lương Tẫn: “……”

      Lại còn khoe khoang, “Về sau, đồ ăn A Lăng làm, chỉ mình ta mới được ăn.”

      Lương Tẫn: “……”

      ______Phân cách tuyến ấu trĩ________

      ****

      Tại Ly viện.

      Từ Diên ngồi xổm trước chậu than hồng, dùng que chọc nhàng thêm than, bếp lò càng thêm cháy mạnh, cửa đóng, căn phòng thực ấm áp.

      Tống Lăng kéo tay Tống Khê, ngồi cạnh bếp lò, hai tỷ đệ cùng sưởi ấm.

      Dáng ngồi của Tống Khê mười phần đoan chính, dù bị bỡ ngỡ bởi căn phòng rộng cũng chỉ ngạc nhiên chút, “Tỷ, ngươi về nhà sao?”

      Tống Lăng còn chưa kịp trả lời, Tử Diên liền cười , “Ngươi ngốc a, tỷ ngươi chính là Vương phi, Vương gia còn thích nàng như vậy, đây là phúc khí mà bao người mong còn được a.”

      Tống Lăng kể tỉ mỉ mọi chuyện với đệ đệ, Tống Khê cũng hiểu, trời xui đất khiến tỷ tỷ lại gả được cho người mình thích, cũng vui vẻ thay tỷ tỷ.

      Chỉ là …

      Nhịn được nhìn xung quanh, cảm thấy mơ hồ.

      Tỷ tỷ , thế mà lại trở thành Vương phi, hơn nữa, tỷ phu còn là An Nam Vương gia có chiến công hiển hách uy danh truyền xa.

      Trước kia Tống Khê còn , chờ trở thành Trạng nguyên, nhất định phải tìm nam nhân tốt tốt cho tỷ tỷ.

      Xem ra, nam nhân có thể so sánh với Lương Chinh chỉ sợ càng ít.

      Vừa nãy, tỷ tỷ kể chuyện về tỷ phu, khuôn mặt luôn tươi cười, có thể thấy được nàng vô cùng vô vẻ cao hứng.

      Tỷ tỷ là nhất, chỉ cần tỷ vui vẻ thôi.

      Chỉ là... có chút lo lắng.

      Trước giờ, vương tôn công tử, đều có tiếng thê thiếp thành đàn, sợ sau này tỷ chịu ủy khuất.

      Nếu vậy, thà rằng để tỷ cưới nam nhân bình thường, chỉ có duy nhất tỷ tỷ thôi.

      Nghĩ nghĩ, nghiêm túc nhìn Tống Lăng, chậm chậm , “Tỷ, ta nghe , các vương gia, quý công tử nơi chốn kinh thành đều là tam thê tứ thiếp…”

      Trong mắt lộ lo lắng yên, muốn, lại được tiếp.

      Tống Lăng hiểu suy nghĩ của đệ đệ, “Vương gia như vậy, ngay cả nha hoàn bên người cũng có ai cả.”

      Tống Khê ngạc nhiên, “ ?”

      Tống Lăng gật đầu mạnh, “!”

      Tử Diên bên cạnh cười cười, “A Khê, ngươi nghĩ nhiều.”

      Tống Khê để ý, “Ta có tỷ tỷ là nàng, lo lắng cho nàng lo lắng cho ai.”

      Tống Lăng nghe vô cùng cảm động, ấm áp cả cõi lòng, nhịn xuống xúc động cười cười, sờ đầu , “A Khê của chúng ta trưởng thành rồi.”

      Chạng vạng tối, Lương Chinh hồi phủ mang theo Tứ vương gia.

      Vừa vào cửa, quản gia liền cười khanh khách đón chào, “Vương gia, tứ gia.”

      Lương Chinh: “Vương phi đâu?”

      “Bẩm Vương gia, Vương phi nương ở Ly viện.”

      “Vậy qua Ly viện ăn cơm .”

      Tài thúc vội đáp ứng. Vốn dĩ phòng bếp làm đồ ăn cũng gần xong cả rồi.

      Hai người về Ly viện, liền nghe thấy tiếng cười trong phòng truyền lại.

      *****

      Cửa vừa mở, Lương Tẫn cười hì hì, “Tẩu tử, hoan nghênh về nhà a.”

      Tống Lăng cười ngượng ngùng.

      Lương Chinh nhấc chân vào trong, theo bản năng, Tống Lăng kéo tay áo trượng phu, “Lạnh lắm, vào trong sưởi lát cho ấm .”

      Vừa vừa cởi áo ngoài xuống cho , Tử Diên cũng tiến lên tiếp nhận.

      Lương Chinh nắm tay, dắt nàng qua phía bếp lò.

      Tống Khê vẫn ngồi đó, ánh mắt nhìn ai kia cũng còn tia cảnh giác như trước, có chút ngượng ngùng, giọng hô, “Tỷ phu.”

      ‘Ừ’ tiếng, thuận thế liền ngồi đối diện vị cữu cữu thê tử nhà mình.

      Tầm mắt nhìn xuống mặt mày vẫn còn vết thương, hẳn là ngày đó bị đánh ở phố, còn chưa khỏi .

      tìm đại phu chữa sao?”

      Tống Khê bị nhìn chằm chằm, có chút ngượng ngùng, “Xoa rượu thuốc.”

      Lương Chinh quay đầu phân phó, “Ngươi Hồi Xuân đường, mời Trương đại phu tới.”

      Tử Diên vội vâng, “Vương gia, nô tỳ ngay.”

      bên sưởi ấm, cũng quên chuyện chính, “Ta bảo Tài thúc dọn dẹp Vu viện, sau này A Khê trụ ở đó.”

      Tống Khê sửng sốt, theo bản năng nhìn tỷ tỷ.

      Tống Lăng cảm động nhìn người thương, cảm kích tràn đầy, “Cảm ơn Vương gia.”

      Nàng là mong cho Tống Khê lưu lại, còn , lưu ở đây nàng cũng tiện trông nom.

      Lương Chinh cười cười, sờ đầu , “Cảm ơn cái gì, đệ đệ ngươi còn phải đệ đệ ta sao.”

      Nghĩ nghĩ, lại , “Có đọc sách sao?”

      Tống Khê gật đầu.

      Tống Lăng kiêu ngạo , “A Khê đọc sách rất tốt, tiên sinh đều khen a.”

      Tống Khê thẹn thùng, đỏ cả mặt mũi.

      Lương Chinh lại để ý vị đệ đệ này, trêu ghẹp thê tử, “Đệ đệ đọc sách tốt như vậy, ngươi làm tỷ tỷ, thế nào lại cái chữ to đều biết?”

      Tống Lăng dẩu miệng, “Ta thích đọc sách a.”

      Ý cười trong mắt càng sâu, giơ tay sờ đầu nàng, cũng trêu nữa, Lương Chinh quay đầu , “Trước nghỉ ngơi hai ngày, ta thu xếp để ngươi nhập học ở thư viện Nam Sơn.”

      Tống Khê nghe vậy, đột nhiên ngẩng đầu, “Thư viện Nam...Nam Sơn?”

      Dường như thể tin, có chút cà lăm hỏi lại.

      Khi còn ở trường tư thục, mọi người cũng từng tới, thư viện Nam Sơn chốn kinh thành là thư viện tốt nhất thiên hạ này, tiên sinh có tri thức uyên bác nhất, đều dạy học ở nơi này.

      Trường học chỉ dạy đọc sách, còn có lục nghệ, cầm kỳ thư họa, cưỡi ngựa bắn cung… Đây đều là chương trình bắt buộc!

      Nhưng nơi chỉ thu nhận con cháu quý nhân, dân chúng bình thường có cơ hội vào.

      Tống Khê khắc chế được kích động trong lòng là chuyện bình thường ! Tống Lăng lại tò mò, “Thư viện Nam Sơn?”

      chờ Lương Chinh trả lời, Tống Khê kích động, “Là thư viện tốt nhất thiên hạ!”

      Lại cảm kích nhìn nhìn tỷ phu, “Cảm ơn tỷ phu.”

      Lương Chinh hơi mỉm cười, vỗ bả vai , “Học cho tốt.”

      Tống Lăng vui mừng, đột nhiên hỏi, “Ta có thể học sao?”

    4. 1900

      1900 Well-Known Member

      Bài viết:
      251
      Được thích:
      1,532

      TIỂU KIỀU THÊ
      NGHÊ ĐA HỶ
      Chương 39: Đối xử tốt cả đời
      Editor: 1900


      Lương Chinh cười, nhịn được trêu ghẹo, “Thế nào? tại còn hứng thú đọc sách chứ?”

      Tống Lăng bĩu môi, hé răng.

      Lương Chinh bỗng nhiên cúi người, dán sát lỗ tai nàng thầm, “Nàng muốn học, ta dạy cho nàng, rốt cuộc tướng công nàng cái gì cũng đều lợi hại.”

      Tống Lăng ‘phốc’ cái, cười giòn tan, ngước mắt nhìn , giọng đáp trả, “Da mặt chàng dày.”

      Lương Chinh nhìn nàng chằm chằm, mắt đầy ý cười, “ a.”

      Hai người chàng chàng thiếp thiếp coi ai ra gì, Lương Tẫn ngồi bên chịu nổi, “Uy uy uy, hai người, hai người chú ý tới cảm nhận của người khác chút được ?”

      Người đơn là đây tâm trạng lắm được !!!

      Lương Chinh liếc cái, “Đây là phòng của chúng ta.”

      Lương Tẫn: “Ách...Cho nên?”

      “Ngươi có thể ra ngoài, tiễn.”

      Lương Tẫn: “???”

      ………

      Buổi tối Lương Chinh làm tiệc đón gió tẩy trần cho Tống Khê, cả bàn đều là mỹ vị, hương thơm nức mũi.

      Ngày thường Tống Khê lúc nào cũng bảo vệ Tống Lăng hết sức, giống như con báo giương hàm răng sắc nhọn, thế nhưng thực tế, cậu cũng chỉ là cậu trai 12 13 tuổi mà thôi.

      Lần đầu được thấy đồ ăn phong phú như này, bụng réo đôi mắt nhìn đĩa vịt nướng rời, miệng lặng lẽ nuốt ‘ực’ cái.

      Lương Chinh gắp cho cậu cái đùi, “Thân thể phát triển, ăn nhiều chút.”

      Tống Khê ngượng ngùng, vội vàng tiếp nhận, “Cảm ơn tỷ phu.”

      Tống Lăng thấy thế, cũng gắp miếng thịt cá cho Lương Chinh, “Vương gia, chàng cũng ăn .”

      Lương Chinh nhìn nàng, khóe mắt có tia cười vui vẻ.

      Dưới ánh mắt nóng rực của , Tống Lăng mặt đỏ ngượng ngùng, dám nhìn lại.

      Hai người coi ai ra gì, mắt đưa mày lại, Lương Tẫn bên nhìn, nhịn được ‘sách’ tiếng, nở nụ cười, “Nhị tẩu, may mắn tẩu về, còn về nữa, ta lại sợ nhị ca giận dữ hủy bỏ cả nóc nhà nữa.”

      Tống Lăng ngẩn người, tò mò nhìn chàng.

      Mấy ngày nàng ở đây, tức giận như vậy sao?

      Lương Chinh nhìn đôi mắt to tròn nhìn mình, có chút nhịn được, mặt đổi sắc đá Lưỡng Tẫn cái dưới bàn.

      Lương Tẫn cợt nhả nhìn ca ca mình, đổi lại là cái nhìn cảnh cáo sắc lẹm: Ngươi lời nào cũng ai chê ngươi câm!

      Lương Tẫn cười hì hì, lại như hiểu ánh mắt đó, tiếp tục tìm đường chết, “Ngày đó đệ và Lục Phù tìm được tẩu ở Trương gia liền tốc báo cho nhị ca, tiểu tử kia của Trương gia có ý với tẩu, nhị ca vội vàng ra roi thúc ngựa chạy tìm tẩu...Ai da!”

      Lương Tẫn còn chưa xong, đầu gối đau điếng, bị ai kia đá cước tới mức kêu oai oái.

      Tống Lăng bị dọa nhảy dựng, vôi hỏi: “Tứ đệ, ngươi sao chứ?”

      Lương Tẫn đau tới mức nhe răng trợn mắt, liếc mắt trừng nhị ca .

      Người này tàn nhẫn! Đầu gối của lão tử sợ là bị đá nát rồi!

      Người đau đớn sắc mặt vặn vẹo, ngươi khác lại uống rượu như có chuyện gì phát sinh.

      Tống Lăng ngốc, nhìn Lương Tẫn lại nhìn Lương Chinh, tròng mắt quay tròn, cuối cùng có vẻ đầu nàng cũng thông suốt.

      Lặng lẽ lại gần Lương Chinh, dùng lượng chỉ có hai người nghe thấy giọng, “Vương gia, ngươi đừng lo lắng, ta và Trương đại ca có gì cả.”

      Thanh nhàng, lại che dấu được vui sướng nơi đáy lòng.

      Lương Chinh lo lắng như vậy, sao nàng có thể vui vẻ chứ?

      Lương Chinh có điểm ngại ngùng, bên tai hồng hồng, mạnh miệng, “ lo lắng.”

      đường đường là Vương gia, tung hoành chiến trường nam bắc mười năm nay, nào uống dấm gì của cái tên thợ săn kia? Truyền ra ngoài, phải bị người cười chết?

      Tống Lăng vui vẻ che miệng cười trộm, dễ thương quá.

      Sĩ diện của vương gia chàng, nàng giữ gìn.

      bữa cơm kết thúc nhàng trong bầu khí vui vẻ.

      Ra khỏi nhà ăn là hoa viên, Lương Tẫn ăn uống no đủ liền nổi lên tâm chơi đùa, hỏi Lương Chinh, “Nhị ca, buổi tối có hoạt động gì ? Nếu có chúng ta tới Lê viên xem diễn ? Nhị tẩu còn chưa được xem diễn đâu.”

      Quả Tống Lăng chưa từng xem, nghe , đôi mắt sáng bừng lên, muốn đáp ứng, lại thấy Lương Chinh lạnh giọng đuổi khách, “Ngươi có thể rồi.”

      Lương Chinh mấy ngày gặp Tống Lăng, giờ phút này chỉ muốn thế giới phu thê hai người, cố tình có kẻ biết điều muốn làm bóng đèn sáng choang, cứ như vậy làm Lương Chinh tức giận.

      Thế nhưng suy nghĩ của Tống Lăng lại như chàng, ngày hôm nay nàng rất vui vẻ, vừa hòa hảo với vương gia, đệ đệ lại tới đây với nàng, cả nhà cùng ăn bữa no đủ, nếu có thể được xem diễn náo nhiệt lại càng tốt.

      Vì thế liền có màn diễn, chú thỏ đáng thương với đôi mắt trông mong kéo tay áo Lương Chinh, “Vương gia, ta muốn xem diễn, chúng ta cùng được ?”

      Lương Chinh: “.....”

      Nương tử vừa đơn thuần, vừa biết tình thú gì cả mà! Lương Chinh bất đắc dĩ lại buồn cười, nỡ mở miệng từ chối nàng, chỉ đành phải gật đầu, theo ý nàng.

      Tống Lăng cao hứng, kéo tay đệ đệ, “A Khê, mau, chúng ta xem diễn !”

      Trước giờ hai tỷ đệ đều chưa biết xem diễn là sao, đều hưng phấn, hai người nắm tay vui mừng chạy ra ngoài.

      Lương Chinh nhìn kiều thê nhí nhảnh, trong mắt tăng thêm vài phần sủng nịch, lại có chút đau đầu.

      Tiểu nha đầu này, giống như cái gì cũng hiểu, biết ra tay từ đâu đây =.=!

      Đoàn người náo nhiệt bước tới Lê viên.

      …….

      Lương Tẫn là khách quen nơi đây, gánh bầu Lê viên vốn dĩ tiếp đoàn khách khác, từ xa xa thấy Lương Tẫn bước tới, hoảng hốt lại gần, lại thấy bên người Lương Tẫn có nam nhân thân khí chất bất phàm dường như cầm đầu đoàn người này. Nghĩ tới, tứ gia và nhị gia có quan hệ thân cận nhất trong các vị gia, liền thấu hiểu, trước tiên cúc cung cái sâu với Lương Chinh, “Nhị gia đại giá quang lâm đây ư?”

      Lương Chinh nhướng mày, liếc cái, lại chưa ừ hứ gì cả.

      Lương Tẫn lại nhanh hơn, nở nụ cười, chụp bả vai ông bầu, “Triệu bầu chủ, đôi mắt này của ngươi cũng tồi.”

      Triệu bầu chủ cười híp đôi mắt, “Nhị gia, tứ gia, hai ngài đại giá quang lâm, là phúc khí của gánh hát chúng ta.”

      Khi chuyện, tầm mắt dừng người Tống Lắng, thấy Tống Lăng dựa bả vai xích gần Lương Chinh, nhớ tới nhị gia mới thành hôn gần đây, lại vội vàng cúi chào sâu, “Thảo dân thỉnh an Vương phi nương nương.”

      Tống Lăng vội : “, cần.”

      Lương Chinh nhìn lướt xung quanh, mở miệng, “Có phòng trống ?”

      “Có có có! Mời nhị gia tứ gia lên lầu.” Triệu bầu chủ vội cung kính nép sát cạnh cửa, nhường ra con đường, cong người, tay phải làm tư thái mời.

      Lương Chinh vươn tay trái dẫn nàng vào.

      Lần đầu tiên Tống Lăng được tới rạp hát, đối với mọi thứ xung quanh tràn ngập tò mò, vừa vừa chỉ đài đối diện, “Hát tuồng đó sao?”

      Lương Chinh ‘ừ’ tiếng, “Nếu nàng thích xem, về sau chúng ta có thể nuôi gánh hát trong phủ.”

      “Nuôi trong phủ? Vậy phí rất nhiều tiền rồi, vẫn là bỏ .”

      Lương Chinh nhịn được cười, “Đây là nàng tiết kiệm tiền giúp ta ư?”

      Tống Lăng gật đầu, nghiêm trang, “Đương nhiên, tuy rằng chàng có tiền, nhưng cũng cho lãng phí, kiếm tiền dễ dàng a.”

      Khi chuyện, mấy người tới phòng bao, bầu chủ vội đưa họ tới vị trí tốt nhất, được kéo sẵn ghế dựa, “Mời vương gia, vương phi ngồi.”

      Lương Chinh nắm tay nàng cùng ngồi xuống, ngước mắt nhìn ông chủ gánh hát, “Ngươi lui ra , mang lên bình trà, gọi cần vào.”

      “Vâng, vâng vâng, thảo dân xuống phân phó ngay đây.” Triệu bầu chủ bước lùi bước, phân biệt hành lễ cho hai vị vương gia, liền lui xuống ngay.

      Lương Chinh nghe nàng ‘kiếm tiền dễ dàng’ liền nhớ Tống Lăng quỳ trước mặt , khóc lóc giải thích với , vì bệnh tình phụ thân cấp bách mới bí quá hóa liều giả mạo gả qua cho , ánh mắt cũng sâu hơn, thấp giọng hỏi nàng, “Trước kia nàng vất vả lắm sao?”

      Vất vả sao?

      Tống Lăng nghĩ, mãi lúc lâu, câu trả lời lại là, “ vất vả.” Vừa vừa lắc lắc đầu.

      “Tỷ, tỷ dối.” Tống Lăng vừa dứt lời, Tống Khê liền chen vào sau.

      Tống Lăng cho đệ đệ cái nhìn, ý bảo đừng bậy.

      Tống Khê lại nghe, với tỷ phu , “Mẫu thân đệ mất sớm, phụ thân bị bệnh nằm giường hàng năm, đệ lại , trong nhà chỉ dựa vào tỷ tỷ chống đỡ. Tỷ tỷ 11 - 12 tuổi liền bắt đầu nuôi cả nhà. May vá thêu thùa biết ngày đêm để cầm vào phường thêu trong thành đổi chút tiền, ruộng đất cũng mình tỷ tỷ chăm, lên núi đốn củi, gánh nước cái gì tỷ cũng đều làm. Tỷ tỷ tuy biết chữ, đánh đàn làm thơ, nhưng trong lòng đệ, nàng so với bất kỳ ai cũng lợi hại hơn, tốt hơn bất cứ ai.”

      Tống Khê hơi dài, ánh mắt nghiêm túc chừng vượt qua độ tuổi của , nhìn thẳng Lương Chinh, giọng nặng nề, “Mong tỷ phu đối đãi với tỷ tỷ tốt, đừng khiến nàng chịu ủy khuất, nếu , đệ, ta liều mạng với ngươi.”

      Dứt lời, bên tai như im ắng, Tống Lăng nắm bàn tay đệ đệ, giọng, “A Khê, đệ, đệ đừng như vậy…”

      Đôi mắt Lương Chinh cũng nhìn Tống Khê chằm chằm.

      Tuy rằng Tống Khê mới mười hai tuổi, nhưng khí thế toát ra nơi đáy mắt mơ hồ để lộ cổ khí phách.

      Cũng ngại ngùng gì, vô cùng nghiêm túc đưa ra hứa hẹn, “Ta đối tốt với A Lăng cả đời, tuyệt làm nàng chịu bất cứ ủy khuất nào cả.”

      Tống Khê mân môi, “Đệ nhớ kỹ!.”

      Đoạn đối thoại này làm bầu khí khẩn trương lên, cũng may đài bắt đầu có người ra biểu diễn, đoàn ngươi liền thuận thế chuyển ánh mắt qua, bắt đầu xem diễn.

      Chỉ có Tống lăng, đôi mắt chớp nhìn chằm chằm Lương Chinh.

      Tầm mắt nóng rực rời khỏi mình, Lương Chinh làm ngơ được nữa, rốt cuộc nghiêng đầu nhìn nàng, cười tự nhiên, “ phải muốn tới coi tuồng sao? Nhìn ta làm cái gì?”

      Hai khuỷu tay Tống Lăng chống bàn, bàn tay xinh nâng đỡ gương mặt đẹp, cười tủm tỉm, “Chàng đẹp a.”

      Lương Chinh cạn lời, “Nàng….”

      muốn cái gì, lại biết đáp lại thế nào, cuối cùng cười cái, giơ tay điểm giữa trán nàng.

      Tống Lăng lại gần, ôm cánh tay chàng, dùng lượng , “Vương gia, thiếp cũng tốt với chàng cả đời.”

      Trong ánh mắt sáng lấp lánh ấy, che dấu được nét đẹp vui sướng.

      Lương Chinh nhìn nàng đắm đuối, cười , sờ đầu nàng, “Ta biết.”

      Xem tuồng xong, về tới vương phủ rất khuya.

      Lương Tẫn cúi chào huynh tẩu ở cửa vương phủ, mình đơn cất bước về phủ của mình.

      Lương Chinh nắm tay nàng vào viện, Tống Khê bên cạnh, cảm thấy mình cứ như bó đuốc cháy sáng bên cạnh, liền kéo tay áo tỷ tỷ, “Tỷ, buổi tối đệ ở đâu?”

      Tống Lăng chưa kịp mở miệng, Lương Chinh liền đáp, “ Ở Vu viện.” Dứt lời liền liền phân phó, “Tài thúc, ngươi dẫn thiếu gia về Vu viện .”

      “Vâng, thưa vương gia.” Tài thúc vội đáp, hơi khom người làm tư thế mời theo hướng ngoại viện. “Thiếu gia A Khê, thỉnh người theo nô tài.”

      “Ân.” Tống Khê nhìn Lương Chinh, lại nhìn tỷ tỷ, “Tỷ, đệ nhé.”


      1900: đến màn thịt thỏ chưa cả nhà (0+0)~~~~

    5. Mengotinh_Ranluoi

      Mengotinh_Ranluoi Well-Known Member

      Bài viết:
      1,281
      Được thích:
      1,052
      Thèm thịt thỏ lâu :))
      1900 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :