Chương 76:
Trường hợp như vậy làm cho người ta rất ngạc nhiên. Lại xuất công tử giàu có, vóc dáng thon dài, gương mặt lạnh nhạt, trong mắt mang theo lạnh lùng xa cách, khóe môi lên tia châm biếm. Khi đặt tay lên tay Nguyệt Vô Phong, theo bản năng Nguyệt Vô Phong muốn hất tay của ra nhưng thể động đậy.
"Tiền Bạo?" Hoa Nhiễm hơi giật mình, ngay lập tức hiểu được làm trò. Bọn họ là nhóm người.
Tiền Bạo kéo Nguyệt Vô Phong lên khỏi hồ, biết từ nơi nào lấy khăn tay sạch từ từ lau nước mặt Nguyệt Vô Phong. Hoa Nhiễm nhìn nổi rồi, tay vỗ vào Tiền Bạo, đoạt lấy khăn tay, túm chặt trong tay, con ngươi chợt co lại.
Tiền Bạo hơi híp mắt lại, nhìn chằm chằm Nguyệt Vô Phong , "Thân ái, ra ngươi căn bản thích nữ nhân, tại sao đoạt lão bà của người ta, lại cự tuyệt tình ý của ta?"
Ngoài mặt Tiền Bạo như vậy nhưng trong lòng lại cảm thấy hết sức ghê tởm, lần đầu tiên lời như vậy, lại với tình địch của . . . . . .
Nhưng vì tạo ra cái gọi là áp lực dư luận, vẫn phải làm, điều này có trong trò chơi của . Chung quanh vô cùng im lặng, tin tức này liền bùng nổ trong đám người.
Hoa Nhiễm đem áo choàng người trả lại cho Nguyệt Vô Phong, bao lấy chặt, kéo , , "Vô Phong, chúng ta trở về."
Tiền bạo đưa tay chặn lại bọn họ, "Thân ái, lời còn chưa hết, hôm nay nếu ngươi cho ta công đạo, ta cho phép ngươi ."
Ánh mắt Hoa Nhiễm chợt lóe, mặt chút thay đổi, nàng lạnh nhạt từng chữ từng câu, "Tiền Bạo, Thập Dạ, các ngươi cần chơi đùa quá phận, nếu về sau ngay cả bằng hữu cũng làm được!"
Đây là cảnh cáo của nàng, vào giờ khắc này đột nhiên Tiền Bạo ngửi thấy nhàn nhạt khí, khỏi kinh hoảng, chắc hẳn Hoa Nhiễm bị kích động sắp phát tác, tay chắn ngang đột nhiên có chút vô lực, chậm rãi rũ xuống, "Ngươi , chúng ta còn nhiều thời gian."
Người trong cuộc cứ kết thúc như vậy, nhưng tất cả những người ở đây cũng nghĩ như vậy. Nguyệt Vô Phong, ở trong thành Tô Châu vang danh thịnh vinh, có bao nhiêu người mặc y phục trong cửa hàng của , có bao nhiêu người sử dụng y phục trong cửa hàng của , bọn họ hâm mộ giàu có, lây lan sang dung mạo và tài văn chương của mà biết đời sống tình cảm của phức tạp như thế. . . . . . chính là đồng tính trong truyền thuyết sao?
Chỉ trong thời gian ngắn, cái tên Nguyệt Vô Phong trong thành cực kỳ nổi cộm, lúc nhắc tới cái tên này tự nhiên nhắc tới hai người khác, là quốc sư Thập Dạ, người khác là Tiền Bạo, lão bản Tiền trang đệ nhất thiên hạ. Người là động vật bát quái nhất, lòng hiếu kỳ của bọn họ luôn đặc biệt tràn đầy, mong muốn thỏa mãn cũng đặc biệt mạnh mẽ. Bây giờ bọn họ đột nhiên sinh ra hứng thú đối nguyệt Vô Phong, cho nên tin tức có liên quan đến Nguyệt Vô Phong, bọn họ cố gắng điều tra, bọn họ có năng lực đen thành trắng, cũng có năng lực đem chuyện có thành có.
Mà chút tin đồn ngoại trừ người trong cuộc, Nguyệt Vô Phong và Hoa Nhiễm, tùy tiện ở trong thành Tô Châu tìm người cũng có thể ra được. có ai biết, lúc đương đầu với dư luận này cũng là thời khắc gian nan nhất của người trong cuộc.
Sau khi cùng Nguyệt Vô Phong trở về đến khách sạn, lời cử chỉ của Hoa Nhiễm cũng có vẻ quái dị. Nguyệt Vô Phong muốn thắp đèn, nàng cự tuyệt. Thậm chí nàng cự tuyệt Nguyệt Vô Phong đụng vào. Nguyệt Vô Phong thấy nàng kỳ quái như thế, dùng sức mạnh kéo nàng tới, vén mặt nàng. Hay tay Hoa Nhiễm che lại mặt mình, để cho nhìn thấy. Trong bóng tối, mặt Hoa Nhiễm có vẻ nhuận đỏ, Nguyệt Vô Phong hơi kinh ngạc, lấy ra tay của nàng, phát mặt Hoa Nhiễm nhô ra cục lớn, nhìn kỹ chính là đóa hoa hồng nở rộ trán.
"Hoa Nhiễm. . . . . . Ngươi. . . . . ." Nguyệt Vô Phong kịp thay y phục ướt sũng, sắc mặt khẩn trương.
Hoa Nhiễm cũng nhịn được khóc òa lên, bụm mặt, "Ngươi tránh ra, cần lo cho ta."
Nguyệt Vô Phong thấy bộ dáng nàng như thế, càng thêm đau lòng, ôm nàng vào trong ngực, giọng , "Hoa Nhiễm, ngươi làm sao vậy? cho ta biết."
"Ô ô, ta cũng biết. . . . . . Ta thành quái, ô ô. . . . . . Oa a. . . . . ." Hoa Nhiễm nức nở, giờ phút này càng thêm kích động khóc to.
"Đừng khóc, đừng khóc."
"Ta, bây giờ người ta có khí, hơn nữa trở nên rất xấu, ô ô. . . . . ." Hoa Nhiễm khóc lát, lại ý thức được chuyện gì, mở cửa đẩy Nguyệt Vô Phong ra ngoài, "Ngươi , càng xa càng tốt. cần để ý đến ta nữa."
Giờ phút này hơi sức của Hoa Nhiễm kinh người, vẻ mặt Nguyệt Vô Phong mê man lúc bị chặn ngoài cửa, cơn gió lạnh thổi tới, chỉ cảm thấy cả người lạnh lẽo, hắt hơi cái, người cũng tỉnh hơn phân nửa, vỗ cửa cao giọng hô, "Hoa Hoa, muốn gì cho ràng, chúng ta cùng nhau giải quyết. . . . . ."
Giọng Hoa Nhiễm chùng xuống, "Đây là chuyện của nữ nhân, liên quan đến ngươi. . . . . ."
Lúc này Nguyệt Vô Phong mới hiểu ra cớ , Hoa Nhiễm cảm thấy thoải mái vì những chuyện khác.
đứng ở cửa giọng dụ dỗ, xin lỗi Hoa Nhiễm, hôm nay, người làm trượng phu như coi rẻ thân mình, "Hoa hoa, ra ý của ta phải như vậy, ta chỉ muốn cho ngươi biết ta ngươi. . . . . ."
Nguyệt Vô Phong chỉ cảm thấy càng lúc càng lạnh, mà cũng còn kiên nhẫn dụ dỗ, nghĩ cách mở cửa, lúc này mới biết trong phòng nào có bóng dáng của Hoa Nhiễm, cửa sổ mở lớn, rèm cửa sổ cuồng loạn bay trong gió, Hoa Nhiễm chẳng biết đâu.
Chương 77:
Sau khi Nguyệt Vô Phong tìm vòng ở chung quanh nhưng phát được bóng dáng Hoa Nhiễm, trong lòng khỏi dâng lên hoảng hốt. nhớ tới thần đèn ở trong hành lý, liền đem Thần đèn ra ngoài, "Thần Đèn bá bá, tìm thấy Hoa Nhiễm, xảy ra chuyện gì?"
Thân thể mờ nhạt của Thần đèn lượn lờ trung lâu, giống như suy tư gì. Ngay sau đó lắc đầu cái , "Ta chỉ có thể thấy được nơi có ánh sáng, nhưng tất cả nơi có ánh sáng, có bóng dáng của Hoa Nhiễm."
"Nàng, mất tích? Có phải Thập Dạ và Tiền Bạo giở trò quỷ hay ?" Nguyệt Vô Phong vuốt trán nhíu mày, trái tim đau nhói.
" thể nào, bọn họ vẫn còn thưởng thức pháo hoa, ta nhìn thấy bọn họ. Hoa Nhiễm. . . . . . Aiz? Tại sao đột nhiên tuôn ra khí rồi, có phải bị kích thích hay ."
Nguyệt Vô Phong nhàng gật đầu, "Sợ rằng lần này nàng bị kích thích , tức giận rất sâu. Hi vọng nàng có chuyện gì."
Thần đèn , "Bây giờ ngươi nên gấp, ngày mai tìm thêm, nhìn cả người của ngươi cũng ướt đẫm rồi. . . . . ."
Nguyệt Vô Phong đổi bộ quần áo khác, nằm ở giường, làm thế nào cũng ngủ được, nghĩ tới nghĩ lui đều là Hoa Nhiễm, thói quen ôm nàng ngủ, đột nhiên nàng biến mất trong lòng khó chịu. đứng dậy ra ngoài, tìm từng nơi từng chỗ, tìm từ trong bóng tối ra ngoài sáng, cuối cùng tìm được, trong lòng càng lúc càng tuyệt vọng.
ở trong rừng kêu to, "Hoa Nhiễm, ngươi ở đâu?"
Tiếng gọi to vang lên trong rừng làm lũ chim chóc bị giật mình bay vọt lên, lượn quanh trung.
Hoa Nhiễm, Hoa Nhiễm, Nguyệt Vô Phong chỉ cảm thấy rất đau đầu. Gia tài vạn xâu cũng trân quý bằng nàng, tiền tài đối với mà cho tới bây giờ cũng đáng để ý, , thế gian này có thứ gì để cho cảm thấy quý trọng, nhưng Hoa Nhiễm khác, giờ phút này đột nhiên ý thức mình được cùng nàng trọn cuộc đời. Những lời thề non hẹn biển, có tác dụng gì? Có lẽ nàng trở lại nữa. Cảm giác nàng rời càng lúc càng mãnh liệt, càng cảm thấy bi thương.
điên cuồng chạy về phía trước, biết mặt trời lên cao tự bao giờ, bờ môi của khô khốc và tái nhợt, tỉnh táo và chấp nhất thường ngày sớm tan rã, chậm rãi ngã xuống, vô lực nhắm mắt lại.
chỉ quá mệt mỏi, quá buồn ngủ, bóng dáng Hoa Nhiễm vẫn lỡn vỡn trong đầu của , đột nhiên cảm thấy mình rất Hoa Nhiễm, biết nàng , lệ thuộc vào , cũng thích bộ dáng nàng như vậy, thích nàng dí dỏm đáng . cũng nàng, để ý nàng là nửa , sủng ái nàng, thân mật với nàng, chia sẻ vui buồn cùng . Thỉnh thoảng ghen tuông cũng chỉ là gia vị cuộc sống, nhưng đột nhiên phát hiểu nàng, chú ý đến suy nghĩ tận đáy trong lòng của nàng.
Có lẽ được ở bên nhau quá mức thuận lợi, đối với tình mỹ mãn, bọn họ cũng bỏ quên rất nhiều thứ.
khẽ thở dàu, Hoa Nhiễm, mau quay về .
Vào giờ khắc này, trong lòng Nguyệt Vô Phong như lửa đốt. Cùng lúc này, đám người trong thành Tô Châu tiếp tục bát quái, hôm nay cửa hàng Nguyệt gia đặc biệt bận rộn, người lui tới rất nhiều, nhưng người tới mua thương phẩm nhiều, phần lớn đều có tâm tư khác, luôn hỏi xoay quanh chuyện này, làm cho đám gia nhân cũng trả lời được.
Thập Dạ vô cùng cao hứng, náo loạn trận lớn như vậy, chỉ cần giữa hai người bọn họ bị ảnh hưởng, có cơ hội nhảy vào. Nhưng ngày, hai ngày, Hoa Nhiễm và Nguyệt Vô Phong cũng có ra ngoài giải thích, bắt đầu có chút lo lắng.
có ai biết được, giờ phút này là thời khắc Hoa Nhiễm khổ sở nhất, nàng rơi vào ranh giới hắc ám.
Last edited by a moderator: 2/1/15