1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Tiêu diệt hoa đào của Đế Vương - Chu Nữ - 52C + 3PN

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Lan Nguyệt Hy

      Lan Nguyệt Hy Well-Known Member

      Bài viết:
      229
      Được thích:
      1,058
      Chương 5b

      Lâm di nương tức giận nghiến răng nghiến lợi , bỗng nhiên lại cười ‘xùy’ tiếng: “Con có biết , phụ thân con sớm đem tin tức của đợt tuyển tú lần này cho Tam muội của con biết, nếu phải những năm này ta ở Hầu phủ thu thập ít tai mắt, chỉ sợ vẫn còn mơ hồ biết…Trong mắt phụ thân con chỉ có Tân Cửu, nào còn có vị trí của con? Bây giờ tin tức về việc tuyển tú cũng cho con biết, đơn giản là sợ con đoạt lấy thánh sủng trước mặt Tân Cửu mà thôi.”


      Bà hừ lạnh tiếng, trong mắt mang theo chút cam lòng: “Có điều…ta để cho ông ta được như ý sao? Sau khi biết được , ta lập tức sai người ở quê đưa ma ma từng sống trong cung nhiều năm tới đây để dạy quy củ cho con, nhất định có thể để con vượt qua được con tiểu tiện nhân kia. Mẫu thân nàng đè đầu ta, nhưng cũng có nghĩa con thua nàng!”


      Mặt mày Lâm di nương kỳ thực cũng rất xinh đẹp, chỉ là ở trong lòng có quá nhiều toan tính nên ngay cả gương mặt cũng mang theo vẻ trầm, tuy sinh cho Tĩnh Khang hầu đứa con nhưng vẫn được sủng ái.


      Tân Tú Dung hoảng sợ, nàng ngờ tới mẫu thân mình lại tính toán nhiều như vậy chính là muốn mình được tuyển chọn để tiến cung? Có điều…con người thường muốn lên chỗ cao, có thể được vào cung thân phận của người đó tất nhiên được tăng thêm bậc, ra trong lòng nàng cũng rất nguyện ý.


      Lấy lại bình tĩnh, Tân Tú Dung cung kính : “Nương, người yên tâm, con nhất định thua nàng.”


      “Con có thể nghĩ được như vậy tốt…” Lâm di nương thấy nàng tỏ thái độ, cũng cảm thấy yên lòng, nên ôn nhu : “Học cho giỏi quy củ với ma ma rồi để nàng dạy con làm thế nào để tránh khỏi nguy hiểm trong cung, tốt nhất là có thể đánh bại được Tân Cửu ngay trong buổi tuyển chọn, để nàng thể trở mình được nữa, nếu với danh phận đích nữ Hầu phủ, khi trúng tuyển với con, mọi người trong cung chỉ xem trọng nàng, còn con có cơ hội nào.”


      Lâm di nương thực hao tâm tổn huyết, đời này nàng có đứa con như vậy, tất nhiên là phải tận tâm tận lực, đợi đến lúc Tân Tú Dung tiến cung hai năm rồi được tăng phẩm vị, chừng nàng còn có thể chiếm được vị trí chính thất.


      …Thực nhất cử lưỡng tiện.


      Vậy mới , mộng tưởng lúc nào cũng tốt đẹp cả.


      “Con , bản thân Tân Cửu cũng có tài nghệ gì để thể , con chỉ cần chút mưu kế, đợi đến vòng tuyển thứ hai là có thể khiến cho nàng mất mặt mà bị loại.” Tân Tú Dung lạnh lùng cười. “Chẳng qua chỉ là nha đầu mười lăm tuổi thôi, khẳng khiêu ốm yếu như thế, lẽ Hoàng Thượng thích nàng sao? Con lớn hơn nàng hai tuổi, lại còn tinh thông tài nghệ, dù nàng có là đích nữ sao chứ…”


      đến đây, Tân Tú Dung cùng Lâm di nương nhìn nhau cười.


      ❀❀❀❀❀❀


      Mùng tám tháng năm, cỏ xanh phơi phới, nắng ấm chiếu rọi.


      Lễ bộ Thượng thư lại lần nữa bị truyền triệu đến Ngự Long điện, sau đó cùng với hàng ngũ thái giám công công xuất cung, nghênh ngang giương cằm, nâng thánh chỉ trong tay đến tất cả phủ đệ của quan viên lớn. Mặc dù chỉ là đợt tuyển tú trong phạm vi , nhưng lại là nhóm tú nữ đầu tiên trong cung, ngày sau dựa vào tư cách này cũng có thể tranh đến chức Chính Ngũ phẩm Dung Hoa trở lên.


      Ngụy Đức Hải cầm thánh chỉ dẫn đầu đội ngũ thị vệ đại nội đến các phủ đệ để truyền chỉ, sau đó hướng về phía cửa thành gần vùng ngoại ô dừng bước trước phủ Tĩnh Khang Hầu.


      “Hoàng Thượng có chỉ, Tĩnh Khang Hầu nhiều năm chinh chiến sa trường, bảo vệ quốc gia an khang, khiến lòng trẫm rất yên tâm…Nay chỉ định Nhị tiểu thư và Tam tiểu thư của Tĩnh Khang Hầu phủ vào mùng mười tháng năm nhập cung tham gia tuyển tú, khâm thử.” Ngụy công công vừa dứt lời liền dấy lên đợt xôn xao.


      Mọi người trong Hầu phủ đều đồng loạt quỳ mặt đất nghe nội dung thánh chỉ, chỉ có Tĩnh Khang Hầu cau mày và Tân Cửu mặt đổi, vì vậy nụ cười mặt Lâm di nương và Tân Tú Dung càng dễ khiến người khác chú ý.


      Ngụy Đức Hải nhàn nhạt quét mắt nhìn mọi người trong Hầu phủ, đến chỗ Tân Cửu ngừng chút, tinh quang trong mắt lóe lên, bỗng nhiên như nghĩ tới điều gì, biểu mặt cũng còn bình thản như lúc mới đến.


      “Thần tiếp chỉ, ngô hoàng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế.”


      Trong lòng Tân Trọng Lê khẽ thở dài, bất đắc dĩ tiếp nhận thánh chỉ.


      Quản gia trong phủ thấy thế liền vội vàng dâng túi bạc trong tay cho Ngụy công công rồi mới yên lặng lui người ra sau.


      “Hầu gia cần lo lắng, hai vị tiểu thư ngày sau chắc chắn được phúc báo.” Khi Ngụy Đức Hải lời này nhìn về phía Tân Cửu, Tân Cửu thấy nhìn qua cũng lễ phép im lặng mỉm cười.


      Người trong Hầu phủ đều đắm chìm trong suy nghĩ của chính mình nên ai nhìn thấy được cảnh này.


      [Đinh! Chúc mừng Kí Chủ kích hoạt thành công nhiệm vụ chính tuyến thứ hai: tiêu diệt Bạch Liên hoa của Đế Vương (nội dung kịch bản của nhiệm vụ chính tuyến lần này được mở ra vào lúc tuyển tú, xin đọc cẩn thận). Phần thưởng sau khi hoàn thành nhiệm vụ: biết.]

    2. Lan Nguyệt Hy

      Lan Nguyệt Hy Well-Known Member

      Bài viết:
      229
      Được thích:
      1,058
      Chương 6a

      Buổi sáng mùng mười tháng năm, ánh nắng ấm áp. Ngoại trừ vòng tuyển đầu loại hai người còn lại bốn mươi ba người. Là kỳ tuyển tú trong phạm vi nhưng với bốn mươi ba nữ nhân tham gia nhiều nhiều, ít ít.

      Tân Cửu dõi mắt về phía cửa cung, thở dài cái. Ban đầu có cảm giác gì, nhưng khi thực đến hoàng cung lại khó tránh khỏi có chút thoải mái trong lòng. đám nữ nhân vây quanh nam nhân ngựa đực vẫy chào với dung nhan được chăm chút kỹ lưỡng, nghĩ thế nào cũng cảm thấy chướng mắt, huống chi nàng vô cùng có khả năng trở thành… trong những người này.

      Nếu được lựa chọn, nàng nhất định bị cái hệ thống bỏ kia uy hiếp. Nhưng dù cho bây giờ bị uy hiếp, nàng cũng phải bảo vệ trinh tiết của chính mình.

      “Tân tỷ tỷ, biết Hoàng Thượng trông như thế nào nhỉ…” Bên cạnh, mặc y phục trắng vừa khẩn trương chờ đợi vừa quan sát về hướng Ngự Long điện, diễn tả tâm trạng vô cùng sinh động.

      Nhìn dáng vẻ xem chừng cũng cỡ mười bốn mười lăm tuổi thôi.

      Tân Cửu nghĩ thầm còn trẻ như vậy chỉ có hơn mười năm đầu được sống trong an nhàn sung sướng, nhưng sau đó lại phải đặt mình trong thâm cung vài chục năm, có chút đáng thương, vì vậy vỗ bờ vai của nàng ta, thành khẩn trấn an : “ giống chúng ta có lỗ mũi hai con mắt với cái miệng thôi, cũng là con người, phải là cái gì kỳ lạ quý hiếm cả.”

      này ‘phụt’ cái bật cười: “Tỷ tỷ chuyện thú vị.” xong lại cúi đầu xuống, ánh mắt mang vài phần ảm đạm: “Đúng vậy, Hoàng Thượng cũng là người, ta đương nhiên cần phải sợ hãi, chỉ là…khó tránh khỏi có chút khẩn trương, dù sao nghe Hoàng Thượng …” Những lời tiếp theo hạ thấp dần, dường như có điều gì nên lời.

      này cúi đầu hơi thấp, vẻ mặt muốn lại thôi, có chút điềm đạm đáng .

      Tân Cửu nhìn nàng ta bày ra vẻ mặt ủy khuất, năng lắp bắp, đột nhiên còn hứng thú chuyện. mặc đồ trắng này ra miệng ràng là vì chuyện Hoàng Đế giết cha trảm huynh, chỉ là Hoàng Đế cũng có cường đoạt dân nữ, mà người này lại bày ra dáng vẻ đáng thương là thế nào nhỉ? Diễn tốt như vậy chẳng qua là muốn nhắc nhở nàng Hoàng Thượng ra là kẻ khát máu, hay chỉ đơn thuần là muốn nàng mở miệng an ủi đây?

      Nàng thực muốn tốn đầu óc vào việc này.

      Tân Cửu xoay đầu sang bên, giọng thản nhiên: “Lời đồn sao có thể tin, có số việc cho dù là tận mắt nhìn thấy nhưng cũng chưa chắc . Tiền căn hậu quả chỉ có bản thân người trong cuộc mới hiểu , chứ liên quan đến việc người khác dựa vào điều gì để suy đoán bừa bãi.”

      Nàng bước theo dòng người phía trước, ống tay áo màu thủy lam buông thõng xuống tà váy, búi tóc cài cây trâm bạc đính hai hạt ngọc trai, làm nổi bật mái tóc đen mượt như lụa, lại thêm thân hình nhắn yểu điệu nhưng khó giấu được khí chất cao quý.

      mặc đồ trắng ngẩng đầu, dõi theo bóng lưng của Tân Cửu, vẻ mặt có chút phức tạp khó đoán.

      “Tỷ tỷ xinh đẹp này sao lại đứng đây thế? phải là nằm mơ giữa ban ngày đấy chứ.” nhóm lướt qua bên cạnh, người trong đó đầu cài cây trâm vàng hình cánh chim, khi quay đầu lại hô câu này các xung quanh cũng đều hỉ hả cười rộ lên.

      Ánh mắt của mặc đồ trắng hơi trầm xuống, nhưng ngay lập tức vẻ mặt liền trở nên vui vẻ: “ ra là thiên kim của Lại bộ Tả thị lang. Vài hôm trước phụ thân còn hỏi ta về muội, bảo muội là thục nữ hiếm có, hôm nay thấy muội muội trang điểm xinh đẹp thế này, ngay cả Liên tỷ tỷ cũng kềm được mà tán thưởng đây này.”

      cài trâm vàng hơi ngẩn người, được người khác tán dương dù sao cũng cảm thấy vui vẻ, vốn dĩ nàng muốn chế nhạo nàng ta chút, nghĩ tới nàng ta những để trong lòng, mà còn lấy ơn báo oán. cài trâm cảm thấy xấu hổ, khuôn mặt hơi ửng hồng, liền thi lễ cái: “Thái Phó đại nhân khen sai rồi, tỷ tỷ mới thực là người xinh đẹp, Tuệ Tương thực bằng tỷ.”

      mặc đồ trắng khẽ cười tiếng, vẻ mặt ôn hòa : “Các trưởng bối đều quen biết, chúng ta bằng cũng làm bạn với nhau nhé? Nếu đều được tuyển chọn, ngày sau ở trong cung cũng có người trò chuyện cùng.”

      “Tỷ tỷ rất đúng.”

      Đích nữ Cổ Uyển Uyển, con của thống lĩnh thị về đại nội, đại thần Cổ Quân Tắc, được vài quý nữ vây quanh ở bên trong, từ xa tới. Nàng mặc bộ y phục nhàng màu cam đỏ, eo thắt đai lưng mỏng rộng khoảng bốn lóng tay được khảm những viên đá lớn thành hình Khổng Tước, trông rất đẹp mắt, xem ra chính là vì chuẩn bị cho cuộc khảo nghiệm tài nghệ ở vòng thứ hai.

      Giờ phút này nàng khẽ đảo mắt phượng, liếc về phía mặc đồ trắng, miệng cười ‘xùy’ tiếng: “Có vài người ấy, có thói quen khéo diễn trò, ngay cả chúng ta…những người từng thấy qua nhiều việc đời cũng khỏi tiếng bội phục.”

      Ánh mắt của mặc đồ trắng lên vẻ ác độc, muốn chuyện, lại nghe đội ngũ phía trước truyền đến giọng the thé: “Tuyên ~ tất cả các vị tiểu thư nhập điện.”

      Cổ Uyển Uyển hơi hất cằm lên, nhìn các quý nữ vây xung quanh mình : “Xem ra đến nơi rồi, chúng ta cũng nhanh qua thôi.” Dứt lời, trực tiếp ép sát mặc đồ trắng để qua, hoàn toàn cho nàng ta chút thể diện nào.

      ❀❀❀❀❀❀

    3. Lan Nguyệt Hy

      Lan Nguyệt Hy Well-Known Member

      Bài viết:
      229
      Được thích:
      1,058
      Chương 6b

      Ngự Long điện so với Đại Hoa điện thiếu vài phần uy nghiêm, nhưng lại tinh xảo hơn và thêm chút cảm giác thần bí. Bốn vách tường khắc họa đồ án Chín Rồng*, mỗi con rồng đều giương nanh múa vuốt thậm chí như cưỡi mây bay lên . Tân Cửu theo chân các thiếu nữ với đủ loại trang điểm mùi hương người vào trong điện, phía nam nhân ngồi khoát tay lên tay vịn Long Ỷ, khóe miệng nở nụ cười vui vẻ như có như , mặc dù chỉ là ánh mắt nhàn nhạt, nhưng Tân Cửu lại cảm thấy sau lưng lạnh cả người.

      * Đồ án Chín Rồng: là đồ án được dùng làm hình ảnh riêng cho hoàng thất và các vật dụng mà vua chúa thường dùng như ngai vàng, triều phục của vua, bậc thang trước chính điện, ngọc tỷ, lăng mộ của vua, bình phong trong cung điện vua ở, tường cung điện, v.v.

      chin-rong-do-an

      Ngoại trừ lần trước nhìn thấy Vĩnh Hi Đế Đại Hoa điện, đây vẫn là lần đầu tiên nàng nhìn thấy khuôn mặt của . Người này có hai hàng lông mày rậm, từ đầu đến đuôi mày xếch dần, kéo dài đến tóc mai, khuôn mặt của tuấn tú nhưng lộ vẻ nữ tính, sắc môi như hoa nở lúc sớm, đôi mắt sắc như hồ nước lạnh lẽo mùa thu.

      Nàng yên lặng mà ‘giám định và thưởng thức’ tướng mạo của nam nhân ngựa đực này, khi liếc mắt lần nữa thấy đôi mắt Vĩnh Hi Đế biết từ lúc nào có chút hứng thú chuyển về phía nàng. Tân Cửu vừa nhận thấy, chân lưu loát dịch ra sau hai bước, vừa vặn đem thân mình giấu sau các thiếu nữ. Cái gọi là súng bắn chim đầu đàn*, cho dù có khả năng Vĩnh Hi Đế từng gặp nàng ở trong rừng đào, nhưng hai người lại có giao tình gì, nàng vẫn là đừng dễ dàng làm người khác chú ý tốt hơn.

      * Súng bắn chim đầu đàn: nguyên văn là thương đả xuất đầu điểu (枪打出头鸟) có nghĩa người nổi bật dễ bị chú ý tới. Tuy câu này dùng trong xã hội cổ đại có chút sai lệch vì ‘thương’ có nghĩa là ‘súng’ nhưng vì nữ chính Tân Cửu là người xuyên nên khá phù hợp hoàn cảnh. Có thể tìm hiểu thêm về thành ngữ này và các thành ngữ khác ở link. Câu này còn đồng nghĩa với thành ngữ ‘Cây to đón gió lớn’, ta tham khảo câu này bên trang của bạn Ánh bên Sweet Castle.

      “Hoàng Thượng…” Ngụy Đức Hải khom người, đè xuống kích động trong lòng, ở bên tai Hoàng Đế nhà mình : “Các vị tiểu thư được tuyển chọn đều nhập điện ạ.”

      Vinh Hi Đế miễn cưỡng nâng mí mắt lên, con ngươi sâu tối quét qua vòng: “Có thể bắt đầu.”

      “Vâng.”

      Ngụy Đức Hải đứng thẳng người, liếc mắt tiểu thái giám đứng phía dưới ra hiệu cái, người này liền hiểu ý, vội vàng sắp xếp trình tự tuyển tú.

      Đứng đầu trong điện chính là đích nữ của quan Tam phẩm Quang Lộc tự khanh, theo như ở đại quan Tam phẩm cũng là chức vị cán bộ cấp cao hoặc ít nhất là phó cán bộ, cũng được coi là quan lớn, chỉ có điều chức vị Quang Lộc tự khanh trong kinh thành lại là văn chức có thực quyền, theo hiểu biết ở Đại Khánh vương triều, bất luận là so với quan văn hay quan võ đều kém xa.

      Vì vậy vị đích nữ của Quang Lộc tự khanh so với các tiểu thư ở đây, xem như là có thân phận thấp nhất.

      “Thần nữ Quách Chương Di bái kiến Hoàng Thượng.”

      Quách Chương Di cúi đầu quỳ mặt đất, nền đá cẩm thạch nhẵn bóng soi gương mặt của nàng. Tân Cửu thấy tay phải của nàng đặt dưới người khẽ run, liền hiểu mặc dù sắc mặt nàng trấn tĩnh, nhưng vẫn cảm thấy thấp thỏm lo lắng thôi.

      “Quách tiểu thư có chuẩn bị tài nghệ gì?”

      Ngụy Đức Hải xem xét sắc mặt Vĩnh Hi Đế, thấy có gì biến hóa, mới đứng ở bên mở miệng hỏi.

      “Kỹ năng thêu của thần nữ khá tốt, có thể vì Hoàng Thượng thêu bức đồ quạt ngay tại chỗ.” Quách Chương Di lại cúi người xuống. Nàng vì lần thi tài nghệ này nên chuẩn bị rất nhiều bức thêu, chỉ mong có thể ở cuộc thi lần này khoe khéo kỹ năng thêu.

      Vẻ mặt Vĩnh Hi Đế trở nên lạnh lùng, đột nhiên mở miệng: “Loại.”

      Ngụy Đức Hải sững sờ, mặc dù nghi hoặc nhưng cũng dám làm trái ý Hoàng Thượng: “Vâng.”

      “Ôi…sao lại bị loại bài tử rồi…”

      Trong đại điện, các tú nữ đều cảm thấy nghi hoặc, Quách Chương Di cũng được coi là mỹ nhân có tướng mạo xinh đẹp, ràng tài nghệ còn chưa được biểu diễn lại bị loại bài tử, Hoàng Thượng sao lại…

      “Hay là bởi vì thêu thùa tốn nhiều thời gian? Hoàng Thượng…sợ là muốn đợi thôi…” nhìn người bên cạnh e sợ .

      Mọi người xung quanh đều cảm thấy sững sờ, rồi sau đó cũng cảm thấy đúng mà gật đầu, chắc hẳn là như vậy. Mà các vị tiểu thư tập luyện kỹ năng thêu ở nhà từ trước để biểu diễn khi nghe vậy sắc mặt ngay lập tức tái nhợt, trong lòng cứ mãi lo sợ yên. Nếu thể biểu diễn kỹ năng thêu, vậy chẳng phải so với người khác từ lúc bắt đầu thua cuộc rồi?

      Sau đó, những người muốn biểu diễn kỹ năng thêu đều bị loại. Trong mười tú nữ tham gia đầu tiên, chỉ có Cổ Uyển Uyển là vượt qua kiểm tra, nàng ta nhảy điệu múa của dân tộc thiểu số, Tân Cửu nhìn ra là điệu múa gì, chỉ thấy nàng ta mặc bộ y phục đỏ, trang điểm xinh đẹp, làn da trắng ngần, lúc nhảy múa như ngọn lửa, lúc múa nhàng trong điện, khi sáng khi tối.

      Tân Cửu khẽ ‘chậc’ tiếng, mấy tiểu mỹ nhân của Hoàng Thượng người nào người nấy đều là hoạt sắc sinh hương cả, aiz, nam nhân ngựa đực là có phúc.

      Tiếp theo, người được giữ lại là mặc đồ trắng ban nãy, nàng ta gảy bài nhạc, phối hợp với vẻ mềm mại yếu ớt là dung mạo xinh đẹp tuyệt trần, so với người khác càng dễ lộ ra khí chất ôn hòa, ngược lại cho bản thân thêm nhiều cơ hội. ràng, Hoàng Thượng luôn cho loại, sao giờ lại giữ lại bài tử? Ngụy Đức Hải rất được lòng vua đem bài tử đặt lên khay tiểu thái giám cầm ở sau lưng.

      “Thần nữ Tân Tú Dung bái kiến Hoàng Thượng.”

      Thấy Tân Cửu muốn cất bước tiến lên, Tân Tú Dung đứng bên cạnh đột nhiên nhanh hơn bước đến trước điện hành lễ. Tân Cửu giật mình, khỏi cảm thấy buồn cười, ngày thường ở nhà chỉ biết tranh giành cũng thôi , giờ đến hoàng cung tuyển tú còn muốn tranh ai trước ai sau? Vị thứ tỷ này đúng là thú vị.

      Ngụy Đức Hải làm tròn bổn phận theo lệ đặt câu hỏi: “Tân tiểu thư có chuẩn bị tài nghệ gì?”

      Tân Tú Dung hạ thấp người, chớp chớp mắt : “Từ trước tới nay, thần nữ cùng Tam muội quan hệ rất tốt, hôm nay thương lượng với Tam muội vì Hoàng Thượng cùng nhảy điệu múa, xin Hoàng Thượng đồng ý.”

      Tân Cửu khẽ nhíu mày, khi nào nàng với Tân Tú Dung thương lượng qua việc này? Có điều, cần nghĩ cũng biết, chắc chắn là Lâm di nương và Tân Tú Dung đều cho rằng nàng biết múa, vậy nên Tân Tú Dung mới trước bước để hạ thấp nàng, lại khiến nàng thể lên sân khấu biểu diễn, chung chẳng qua là muốn thấy nàng mất mặt điện mà thôi.

      Tân Cửu hiểu trong lòng, vẻ mặt liền khôi phục bình tĩnh, Tân Tú Dung luôn để hạ nhân trong phủ ngáng chân nàng, thủ đoạn dùng người ngược lại rất lưu loát.

      Vĩnh Hi Đế cười như cười liếc nhìn Tân Cửu trong đám người, dường như cảm thấy rất thú vị. khẽ xoay vòng ngọc ban chỉ tay phải, hồi lâu mới giương mắt lên : “Chuẩn.”

      Nhóm quý nữ xung quanh tự giác nhường ra lối , Tân Cửu thản nhiên vượt qua bọn họ.

      “Thần nữ Tân Cửu bái kiến Hoàng Thượng.” Nàng quỳ trong điện, giương môi khẽ cười, để ý đến sắc mặt quái dị của Tân Tú Dung, tự nhiên mở miệng : “Hai tỷ muội chúng thần mặc dù cùng nhau biểu diễn, nhưng lại phải múa cùng điệu, thần nữ xin Hoàng Thượng ban thưởng cái bình phong và bộ châm tuyến.”

      Lời vừa dứt, vẻ mặt mọi người ở đây lập tức sửng sốt.

      Bình phong và bộ châm tuyến hiển nhiên phải là kỹ năng múa, mà là kỹ năng thêu. Tân Tú Dung cười híp mắt, nàng gần như có thể xác định, sau khắc Vinh Hi Đế đáp trả Tân Cửu chữ ‘Loại’.

    4. Lan Nguyệt Hy

      Lan Nguyệt Hy Well-Known Member

      Bài viết:
      229
      Được thích:
      1,058
      Chương 7a

      Trong đại điện hoàn toàn yên tĩnh.


      Ngồi phía , Vĩnh Hi Đế vẫn chưa ra chữ ‘Loại’, ngược lại khẽ gật đầu với Ngụy Đức Hải. lâu sau, cái bình phong mành gấm và bộ châm tuyến được mang ra, mọi người trong điện cùng ghé mắt nhìn, khỏi xôn xao.


      Nhận được kết quả chính xác, Tân Cửu khẽ thở phào nhõm.


      Nàng đánh cược, nếu như Vĩnh Hi Đế loại bài tử của nàng, vậy từ nay về sau, mức độ hoàn thành của tất cả các nhiệm vụ mà nàng phải làm thể tăng lên, sau đó bị hệ thống trừng phạt. Nhưng nếu Vĩnh Hi Đế loại bài tử của nàng, vậy nàng nhất định có qua có lại, rồi cho màn kinh diễm.


      Nàng múa, nhưng phải là điệu múa đơn giản.


      Lúc này, Tân Tú Dung còn chưa biết mình lần này đánh bậy đánh bạ, lại thực đưa cho Tân Cửu nan đề khó giải.


      Hệ thống ban thưởng ‘tay áo Lưu Vân phi’ tất nhiên là về kỹ năng múa, chỉ có điều trong buổi tối hôm đại điển đăng cơ của Vĩnh Hi Đế nàng sử dụng qua lần, lúc ấy tất cả đại thần và quý nữ đều ở đó, cũng nhìn thấy qua. Nếu bây giờ nàng lại sử dụng lần nữa…chỉ sợ để lại nghi ngờ việc nàng và người múa chính đêm đó có liên quan, lợi bất cập hại.


      Cho nên nàng chỉ có thể lấy hai kỹ năng được ban thưởng dùng chung với nhau, lấy kỹ năng múa ‘tay áo Lưu Vân phi’ làm nền, còn kỹ năng thêu ‘Quỳ Hoa Bảo Điển’ làm chính.


      [Đinh! Kí Chủ kích hoạt kỹ năng múa ‘tay áo Lưu Vân phi’, kỹ năng thêu ‘Quỳ Hoa Bảo Điển, thời gian làm lạnh sau khi kích hoạt hai kỹ năng là: ngày.]


      Mành gấm của bình phong được kéo căng ở các góc, hoàn toàn trắng xóa, Tân Cửu tay cầm kim thêu, nhìn về phía Tân Tú Dung vẻ khiêu khích. Nếu Tân Tú Dung để ý đến huyết thống tình thân, nàng người đến từ dị giới càng quan tâm đến tình tỷ muội gì nữa, cho nên cũng cần giữ lại thể diện cho ai, tất cả cứ dựa vào chính mình thôi.


      Chẳng lẽ hệ thống để ý đến cả nhân phẩm sao!


      Trông thấy Tân Cửu nhìn mình khinh thường, đôi mắt Tân Tú Dung tóe lửa, sau đó càng thêm cố gắng thôi miên bản thân trong lòng: Tân Cửu nàng ta biết múa! Cho dù dùng mành gấm để thêu sao? Đây là múa chứ phải thêu hoa! Đợi đến lúc múa có nàng ở bên tạo đối lập, Tân Cửu nhất định hoàn toàn bại trận!


      Ngụy Đức Hải nheo mắt nhìn hai người trong điện, cất giọng the thé : “Bắt đầu .”


      “Vâng.”


      Tân Tú Dung lui về sau bước, dung nhan nàng ta vốn xinh đẹp, vẻ mặt hôm nay lại càng mềm mại, ngược lại so với hoa cỏ tháng tư càng thêm tinh mỹ, mũi chân nàng ta điểm , mượn lực lui người về phía sau năm bước, bỗng mu bàn chân chạm đất, tay áo màu đỏ bay lên. Tân Cửu thấy vậy cong mi cười, đầu ngón tay nàng hơi vểnh, ngón trỏ và ngón giữa kẹp lấy cây kim châm, bên khởi động tay áo Lưu Vân phi, bên nâng tay áo vung châm đâm xuyên qua mành gấm với tốc độ vô cùng chính xác.


      […Chậc, Đông Phương Bất Bại mới được sinh ra đời rồi.]


      “Cút!”


      Kim châm xuyên thấu mành gấm, rồi cùng góc độ xuyên kim trở lại, Tân Cửu xoay bước chân, trong khoảnh khắc đó trâm bạc song châu chiết xạ với ánh mặt trời ngoài phòng, chiếu vào trong mắt mọi người là vùng sáng, sau đó giữa năm ngón tay kẹp lấy bốn cây kim châm riêng biệt hạ xuống bốn phía bình phong, sợi chỉ màu xanh da trời như hồ điệp bay múa quanh thân nàng, tưởng chừng như muốn quấn nửa người nàng thành nhộng, vô cùng phong hoa tuyệt đại.


      Ở bên cạnh, các quý nữ khỏi kinh ngạc thốt lên, ngay cả người từ lúc bắt đầu tuyển tú đến nay có gì biến đổi mặt như Vĩnh Hi Đế cũng kềm được mà vẻ sửng sốt trong mắt. Phương pháp này rất khó luyện được, nếu là từ hiểu võ nghệ biểu diễn, vậy chỉ có thể là kỹ năng thêu thùa đạt đến trình độ cao nhất.


      Vĩnh Hi Đế thầm giật mình trong lòng, khỏi cảm thấy có chút buồn cười, vừa rồi còn cho rằng Tân Cửu diễn lại điệu múa trong bữa tiệc tối hôm đó, lại nghĩ tới kỹ năng thêu và múa của nàng đạt tới trình độ độc nhất vô nhị, đúng là xem thường nàng.


      đời này, chung quy có vài người trời sinh thông minh hơn người hoặc luôn nỗ lực cố gắng.


      Mà người như vậy có thể đạt được thành công đúng là thể chê cười.


      [Đinh! Độ hảo cảm của nhân vật mục tiêu +1]


      Giờ phút này ai cũng nhận ra, từ lúc Tân Cửu bắt đầu thêu về sau, trong điện chỉ thấy được nàng là người biểu diễn, lúc tĩnh lúc động, cho dù là xếp hạng hay kỹ năng múa đều vượt xa người thứ tỷ bên cạnh nàng chỉ vài phần.


      Ngụy Đức Hải thầm lắc đầu, vị Tân Nhị tiểu thư này coi như cũng múa tốt, nhưng lại cố chấp muốn lôi kéo Tân Tam tiểu thư cùng nhau trình diễn để thể đối lập của hai người, bây giờ ai tốt ai kém tất nhiên liếc mắt là có thể nhìn thấy được. Tân Nhị tiểu thư trộm gà được còn mất nắm gạo, đúng là tự đào mồ chôn mình, đáng tiếc.


      Tân Tú Dung vừa hạ tay áo xuống, ánh mắt lơ đãng liếc xem tình trạng của mành gấm, ngay lập tức sắc mặt trở nên trắng bệch.


      Phía trước bình phong, thân người như ngọc khẽ xoay eo , phía sau bình phong lại thướt tha như mây trôi trời xanh.


      “Làm sao có thể…?”


      Tân Cửu ràng chưa từng học múa, cũng biết thêu thùa, tại sao có thể biểu diễn được kỹ thuật múa thêu vô song như vậy? Tân Tú Dung dám suy đoán thêm, nàng ta cảm thấy kinh hoảng, hai chân run rẩy ngã xuống đất. Trâm cài đầu nàng ta rơi xuống mặt đá cẩm thạch vang lên tiếng lách cách, chuỗi hạt châu đứt rời lăn ra khắp nơi.


      “Loại bài tử.”


      “Vâng.”


      Sắc mặt Tân Tú Dung trắng bệch, nàng hiểu , trong lòng nàng bao giờ có thể ràng hơn lúc này.


      Lần tuyển tú này xem như xong rồi.


      Áp đảo người khác được, ngược lại chính mình bị loại trước.


      ❀❀❀❀❀❀

    5. Lan Nguyệt Hy

      Lan Nguyệt Hy Well-Known Member

      Bài viết:
      229
      Được thích:
      1,058
      Chương 7b

      Vĩnh Hi Đế chắp hai tay sau lưng chậm rãi xuống hai bậc thang bằng ngọc thạch. Tân Cửu hoàn tất mũi thêu cuối cùng, thu lại kim châm vào tay, nàng nhắm mắt hạnh, ngoái đầu ra sau khẽ cười, nhưng ngờ Vĩnh Hi Đế lẳng lặng đứng sau lưng nàng.


      “Hoàng Thượng.” Tân Cửu tuy thấy hoảng hốt nhưng vẫn quên thứ bậc lễ nghi, cúi người quỳ mặt đất.


      đôi giày đen khảm ngọc Hoa Điêu* lướt qua người nàng, đến trước bình phong dừng bước, đầu ngón tay khẽ sờ đường thêu mành gấm, xúc cảm đầu ngón tay vô cùng chân , trầm mặc hồi lâu, đột nhiên lên tiếng hỏi: “Đây là nơi nào?” Giọng của ràng mà lạnh lùng, chỉ là câu hỏi vừa thốt ra lại có chút ôn hòa, cũng giống với cảm giác mát lạnh thường gặp ở những nơi trong lành.


      Tuy nhiên, khi tìm hiểu sâu hơn về ngọc Hoa Điêu kết quả là cái tên ngọc Hoa Điêu còn là tên của rau cải xanh trong video hướng dẫn nấu ăn Youtube. Hoa Điêu còn là tên của loại rượu gạo dùng trong chế biến thực phẩm này. Nếu bạn nào có tìm hiểu khác về ngọc Hoa Điêu (花雕玉) cho mình thêm ý kiến.


      mặt mành gấm lớn, hồ nước xanh gợn sóng lăn tăn như hòa làm với bầu trời, đèn lồng đỏ rực rỡ được treo dài ở mấy dãy lầu các nằm hai bên bờ sông, từ xa nhìn lại, đúng là cảnh phú quý hưng thịnh, quốc thái dân an.


      “Đây là cảnh lúc lên đèn ở hai bên bờ sông Tần Hoài.” Tân Cửu cúi đầu.


      “Rất đẹp.”


      Tân Cửu khẽ giật mình, trong lòng nàng chợt tràn ngập cảm giác xót xa. Người này e là chưa bao giờ thấy được cảnh hưng thịnh của Kim Lăng phải? Thân là Đế Vương, công việc rất đáng thương rồi, hao hết tâm tư tranh giành ngôi vị hoàng đế, cuối cùng lại để chính mình bị giam cầm cả đời trong thâm cung, mỗi ngày thức sớm hơn gà, ngủ muộn hơn heo…


      Ngoại trừ có quyền làm chủ thiên hạ, còn lại có gì khác.


      Nghĩ lại bản thân mình so với còn may mắn hơn chút, ít nhất ở kiếp trước cũng từng qua Đại Giang Nam Bắc, cảnh đẹp các nơi đều vẫn nhớ ở trong lòng, cho dù giờ bị hệ thống quản chế, kiếp này sống cũng uổng phí.


      “Cảnh đẹp, người còn đẹp hơn.” vén ống tay áo màu đen lên, hơi ngồi xổm người xuống, tay khoát lên đùi phải gần đầu gối, tay kia lại khẽ nâng cằm của nàng, để nàng nhìn thẳng vào . “ cho trẫm, ngươi tên gì?”


      囧, đây là tình cảnh gì?! phải mới vừa rồi còn thương cảm sao!


      “Thần nữ tên là Tân Cửu.”


      Tân Cửu khẽ giương mắt, nhìn thấy đôi mắt thâm sâu như hồ nước u tối, thân người nàng vừa muốn lui về phía sau, cằm dưới lại bị siết chặt hơn.


      Vĩnh Hi Đế khẽ giọng cười, dường như cảm thấy phản ứng của nàng vô cùng thú vị. nữ nhân dám mạo hiểm tội khi quân phải có tính cách sợ trời sợ đất sao? Thế nào mà bây giờ lại như con mèo …ah, đúng rồi, hình như trước đó vài ngày móng vuốt của con mèo bị hòn đá quẹt bị thương rồi.


      “Hoàng Thượng, có cần lưu lại bài tử ạ?” Ngụy công công nâng khay tới.


      Vĩnh Hi Đế buông tay vươn người đứng dậy, tiện tay lấy ra bài tử có khắc tên Tân Cửu ném vào khay. “Lưu.”


      [Đinh! Thông qua kỳ tuyển tú, ban thưởng 100 kim tệ, đồng thời kích hoạt nhiệm vụ chính thứ hai: tiêu diệt Bạch Liên hoa của Đế Vương. (Kịch bản của nhiệm vụ chính lần này được mở, độ khó có chút gia tăng, xin Kí Chủ đọc cẩn thận và hoàn thành nhiệm vụ) Ban thưởng sau khi hoàn thành nhiệm vụ: biết.]


      Tân Cửu cảm thấy như được giải thoát, theo Lưu công công ra ngoài điện, vừa bước ra cửa cung liền vội vàng mở màn hình.


      [Tư liệu nhân vật]:


      1 – Điểm mị lực: 30


      2 – Độ hảo cảm của Đế Vương: 2 (nhân vật mục tiêu có nhiều hảo cảm với ngươi)


      3 – Mức độ hoàn thành nhiệm vụ: 1/10…(thành công tiêu diệt hoa đào số )


      4 – Kỹ năng:


      Điềm Đạm Đáng (hệ thống kèm theo kỹ năng, chưa sử dụng); Cao Qúy Lãnh Diễm (hệ thống kèm theo kỹ năng, chưa sử dụng); Tay áo Lưu Vân phi (hệ thống ban thưởng kỹ năng múa, sử dụng, thời gian làm lạnh là ngày); Quỳ Hoa Bảo Điển (hệ thống ban thưởng kỹ năng thêu, sử dụng, thời gian làm lạnh là ngày)…


      5 – Mức độ hoàn thành nhiệm vụ lần này: 0%


      6 – Mức độ hoàn thành tất cả nhiệm vụ: 1% (dựa theo trình độ khó dễ phân chia)


      7 – Kim tệ: 200


      Giới thiệt tóm tắt kịch bản:


      Nàng, là cung phi hiền lương Bạch Tiêu Liên. lần vô tình nghe được mưu đồ bí mật trong thâm cung, khi đêm xuống liền bị đuổi giết đến Ngự Long điện.


      Nàng, vốn là phi tần của , vì được cứu mà sinh ra cảm tình.


      , đời Đế Vương, Vĩnh Hi Đế Sở Dịch, kẻ lãnh huyết, ngay trong đêm khuya bất ngờ gặp nàng, sau đó, rốt cuộc là duyên phận hay là kiếp nạn? (lượng tin tức này hơi lớn, như hoa rực rỡ núi, xứng đáng được vỗ tay)


      Nhưng minh thương dễ tránh, ám tiễn khó phòng.


      mưu cung đình bởi vì lần gặp nhau mà dừng lại.


      Bạch Tiêu Liên, cái tên hào hoa phong nhã theo nàng rời khỏi thế gian.


      (Sử quan ghi lại: ngao ngao, tuy là truyện bi kịch…nhưng nên bị văn án bé lừa gạt nha! Kịch bản này có thịt, có rất nhiều thịt!! Tuyển tập nhiều thể loại ah ah ah ah ~ ~)





      ❀❀❀❀❀❀


      ra tên là Bạch Tiêu Liên, chẳng trách là ‘Bạch Liên hoa’…” xong, Tân Cửu trầm mặc hồi lâu, đến khi xem tới câu cuối cùng, nàng khẽ giật khóe miệng, đột nhiên ý thức được chi tiết vô cùng quan trọng: “Cái giới thiệu vắn tắt này có ý gì…Cuối cùng nàng chết sao?”


      […Ngẩng đầu.]


      “… phải ngươi muốn ta chết thay nàng đấy chứ?!”


      [Chẳng phải tăng độ khó sao, đầu của ngươi ở bên trong là não chứ đâu phải cơ bắp…Hơn nữa, nội dung kịch bản là ở đâu, nàng chết ngươi phải chết sao! (bực mình quá mất).]

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :