1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Tiêu Dao vương tuyệt sủng hãn phi - Mộng lí đào túy (88/125) (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 73: Tranh thủ tình cảm

      Editor: Diep Thu Khinh


      “ Chắc ngươi biết nên làm thế nào rồi, hãy ” Thương Lung Tình đáp lời của Đông Phương Dịch Hàn, trực tiếp để qua.

      “ Cùng .” Đông Phương Dịch Hàn lộ vẻ mặt mang ý cười nhạt, đưa tay kéo Thương Lung Tình, ôm nàng cùng xuống dưới, đến chỗ đặt bánh ngọt.

      Vốn Thương Lung Tình định hắt tay ra, bởi nàng muốn có dính líu gì với cả! Mặc dù nàng tặng lễ vật cho , nhưng có nghĩa là nàng đồng ý cùng tiến cùng lùi với . Lúc nàng đối diện với ánh mắt mang hàm ý cầu xin từ , nên đành phải mềm lòng rút lui, tỏ vẻ phối hợp cùng bước tới phía trước cái bánh ngọt.

      Dưới ánh mắt kinh ngạc của mọi người, Đông Phương Dịch Hàn giơ lên hai tay đan xéo vào nhau cầu nguyện, sau đó tới lúc cầm dao lên định cắt bánh ngọt đột nhiên xoay người kéo Thương Lung Tình vào trong ngực, tay cầm tay nàng, cùng nhau cắt bánh ngọt.

      Thương Lung Tình ngờ Đông Phương Dịch Hàn lại làm vậy, nhất thời chưa phản ứng kịp, kế tiếp thấy tay nắm lấy tay nàng, cùng cầm dao, định tiến tới cắt bánh ngọt, vốn nàng muốn rút tay về, nhưng phát tay nàng bị nắm rất chặt, thể động đậy, kê vào lỗ tai nàng, mập mờ : “ Lung nhi, có phải nàng nghĩ ta hôn nàng trước mặt mọi người ?”

      Khuôn mặt Thương Lung Tình đen sì, muốn nổi giận, lại nghe được giọng điệu làm nũng của : “ Lung nhi, nàng cũng muốn để ta đánh mất thể diện, đúng ? Hôm nay là ngày sinh nhật của ta đấy.”

      Bàn tay Thương Lung Tình cứng đờ, tạm dừng động tác, ánh mắt khó hiểu nhìn Đông Phương Dịch Hàn hồi, sau đó còn có động tác gì nữa. Đông Phương Dịch Hàn mừng rỡ kéo tay của nàng tiếp tục cắt bánh ngọt, lúc này tư thế của hai người cực kỳ mập mờ a!

      Người xung quanh cơ hồ đều hóa đá khi chứng kiến hành động của hai người trước mặt, biết là người nào, thậm chí đến cái ly tay rớt xuống đất khi nào cũng biết, vẻ mặt sững sờ nhìn phía trước. Tình huống này làm cho người ta tưởng tượng được a....

      Lý Mị Nhi lộ ra vẻ mặt phẫn hận và oán độc, đáy mắt chứa đầy bụi mù nhìn chằm chằm Thương Lung Tình , tại ả hận thể dùng tay xé nát hình dáng của nàng. Lập tức, trước mặt mọi người lại khôi phục tốt đẹp hình tượng hiền lương thục đức, đoan trang lễ độ.

      “ Chia cho mọi người nếm thử .” Giọng lạnh lùng của Đông Phương Dịch Hàn vang lên, sau khi cắt bánh xong, liền giao những công việc còn lại cho Mộng Vũ và quản gia, còn bản thân kéo tay Thương Lung Tình quay về ghế chủ vị, ngồi xuống.

      Mọi người vừa nghe, mặt liền xuất loại cảm giác mong đợi được nếm thử, dù sao bây giờ món điểm tâm ngọt này cũng mua được ở bất kỳ địa phương nào. tại chỉ có Tiêu Dao vương phi mới làm ra được, đến cả cách điều chế nàng cũng đưa cho bất luận kẻ nào. Vì vậy hiển nhiên món điểm tâm ngọt này trở nên quý hiếm rồi.

      Mọi người rối rít nhận lấy bánh ngọt cầm trong tay, dùng nĩa xiên phần bánh bỏ vào miệng, vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc, món điểm tâm này hương vị phong phú, bỏ vào miệng liền tan ngay, còn có vị hoa quả nhàn nhạt nữa. Chuyện này đối với những người trước kia chưa từng thấy qua thứ bánh này mà để lại dư vị cực kỳ sâu sắc.


      “ Tỷ tỷ, bánh này còn nữa ? Ăn rất ngon, ta còn muốn ăn nữa.” Âu Dương Thăng hai mắt sáng lên, khuôn mặt tuấn tú nho tràn đầy thần thái sáng láng, mang vẻ mặt như ăn chưa đủ.

      “ Còn, để Mộng Vũ lấy cho ngươi.” Thương Lung Tình cười khẽ vuốt cái đầu của nó, thản nhiên , giọng tràn đầy sủng ái....

      “ Lung nhi, ta cũng muốn, nàng thể thiên vị mình tiểu thí hài kia được.” Đông Phương Dịch Hàn nhìn vẻ mặt cưng chiều của Thương Lung Tình dành cho Âu Dương Thăng trong lòng khỏi sinh đố kỵ, chua xót .

      Thương Lung Tình khóe miệng rút gân, ngươi vẫn nó là tiểu thí hài, mà còn tới tranh giành cùng nó? Vậy ngươi được coi là cái gì? Im lặng nhìn trời, sau đó quét mắt nhìn cái, lâm vào trầm mặc...

      “ Hừ, ngươi nghĩ cũng đừng nghĩ, tỷ tỷ còn lâu mới để ý đến ngươi.” Âu Dương Thăng bày ra vẻ mặt xem thường nhìn Đông Phương Dịch Hàn, giọng trẻ con tràn đầy hả hê và giễu cợt.

      “ Tiểu thí hài, ngươi cái gì? Có phải muốn bị đá lần nữa hay ?” Cả người Đông Phương Dịch Hàn tỏa ra hơi thở lạnh lẽo, trong con ngươi thoáng qua ý trêu tức, giận giữ .

      “ Tỷ tỷ, người xem, lại muốn ăn hiếp ta kìa.” Lần này Âu Dương Thăng học được thông minh, hiểu được rằng trước tiên phải cáo trạng với Thương Lung Tình trước, cầu mong che chở.

      “ Tiểu thí hài, trừ bỏ tố cáo, người còn biết làm gì khác ?” Đông Phương Dịch Hàn mang vẻ mặt khinh bỉ nhìn Âu Dương Thăng, giọng điệu cổ quái khó dò .

      “ Vậy....Việc đó, ai bảo ngươi luôn lấy lớn hiếp .” Gò má Âu Dương Thăng xuất mảng đỏ hồng nhàn nhạt, ngượng ngùng .

      “ Đó là do ngươi biết tự lượng sức mình, có bản lãnh còn muốn cùng người ta giành.” Đông Phương Dịch Hàn tựa như vô ý , trong con ngươi thoáng qua thứ ánh sáng khiến người khác thể nắm bắt.

      “ Hừ, ta mới lười phải với ngươi, ta muốn ngồi cùng với tỷ tỷ.” Âu Dương Thăng thẹn quá hóa giận , con ngươi đẹp đẽ lấp lánh, lên chút cảm xúc tên.

      “ Tiểu thí hài, nơi này có vị trí của ngươi, cút nhanh mau lên, nếu ta ngại giúp ngươi thêm lần nữa đâu.” Đông Phương Dịch Hàn dùng giọng rét lạnh uy hiếp, toàn thân tỏa ra khí thế ngạo nghễ, để cho người khác cự tuyệt.

      “ Ta...Được rồi? Nể mặt hôm nay ngươi là người được chúc thọ.” Âu Dương Thăng cam lòng nhưng lại sợ hãi , khuôn mặt tuấn tú nho có dáng vẻ như bố thí vậy, khiến cho người ta dở khóc dở cười.

      Thương Lung Tình nhìn vẻ mặt lạnh lùng của Đông Phương Dịch Hàn và biểu tình buồn cười của Âu Dương Thăng, trong nháy mắt trán xẹt qua mấy cái vạch đen, hai người kia rốt cuộc sao lại thế này? Ở đâu đụng phải cũng có thể tranh cãi ngừng, chỉ chuyện đơn giản cũng có thể tranh cãi đến khi mặt đỏ bừng bừng, là bội phục...

      Mọi người trông thấy màn trước mắt này, như rơi vào cơn ảo giác, chỉ biết giương mắt nhìn. Cái này, đây là tình huống gì, đường đường là vương gia, lại cùng tiểu hài tử tranh giành tình cảm, hơn nữa còn là bộ dạng vui đến quên cả trời đất. là kỳ quái.... ....

      Trong nháy mắt, Lý Mị Nhi ngây dại ra, vẻ mặt rung động, bộ dáng của vương gia như vậy trước đây ả chưa từng thấy bao giờ, người này có phải giả mạo hay ? Trong lòng nghi ngờ ngày càng lớn...Ả biết rằng, bộ dáng của Đông Phương Dịch Hàn mà bọn họ gặp hằng ngày mới là giả mạo, còn Đông Phương Dịch Hàn chân chính chỉ xuất ở trước mặt Thương Lung Tình, lúc đó mới biểu lộ ra bộ dáng hoàn toàn khác!



      Chương 74: Thành lập Đế Quốc Kỳ Minh

      Editor: Diep Thu Khinh


      “ Tiểu thư, hôm nay muốn ra ngoài sao?” Mộng Vũ mang vẻ mặt tò mò nhìn bộ y phục kỳ quái người Thương Lung Tình, nhàng hỏi.

      “ Ừ, hôm nay đến sân huấn luyện, kỳ hạn tháng đến rồi, xem thử kết quả thế nào.” Thương Lung Tình toàn thân ăn mặc kín đáo, tương tự như y phục của nam nhân, nhưng hề thiếu vẻ dịu dàng nữ tính tượng trưng. Sở dĩ nàng ăn mặc như thế này, bởi lát nữa chỉ muốn dễ dàng tranh đấu với bọn họ mà thôi ( người tham gia huấn luyện ấy).

      Khi Thương Lung Tình vừa tới sân huấn luyện cũng là lúc bọn họ học hình thức đánh nhau ở đại, vừa thấy Thương Lung Tình tới, bọn họ liền tự giác ngừng lại, ngây ngẩn nhìn y phục kỳ quái và khí thế hồn nhiên trời sinh người nàng.

      “ Tiểu thư, người đến rồi.” Mục Tinh thấy những người ở đây đều dừng lại, quay đầu liền nhìn thấy Thương Lung Tình ở cách đó xa, vẻ mặt mừng rỡ bước tới chào hỏi.

      “ Ừ, việc huấn luyện thế nào rồi?” Thương Lung Tình gật đầu cái, lạnh nhạt hỏi.

      “ Có thể rồi, tiểu thư, người đến để kiểm tra thử sao?” Mục Vũ nhìn y phục kỳ quái người Thương Lung Tình, đoán rằng nàng phải hợp mặt ở sân huấn luyện, liền thuận miệng hỏi.

      “ Ừ, ta tới để kiểm tra bản lĩnh của bọn họ.” Thương Lung Tình thản nhiên quét ánh mắt nhìn tất cả mọi người ở sân huấn luyện, tựa như có điều suy nghĩ .

      “ Tổ nào muốn khiêu chiến bước lên trước, các ngươi cứ coi như ta là là kẻ địch, đem những gì các ngươi học được ra phát huy, như vậy ta mới có thể chỉ ra chỗ nào thiếu sót, trong quá trình đánh nhau, ngàn vạn lần đừng phân tâm hay thủ hạ lưu tình.” Thương Lung Tình bước tới chính giữa, nhìn từng hàng người ở trước mặt, giọng có lực vang lên.

      tại có thể bắt đầu rồi chứ? Tổ thứ nhất bắt đầu...” Thương Lung Tình nhìn lướt qua bọn họ, suy nghĩ hồi, lạnh nhạt .

      “ Dạ, tiểu thư.” Tổ thứ nhất gồm năm thành viên tiến lên bước, chuẩn bị ứng chiến.

      Động tác của Thương Lung Tình vô cùng linh hoạt, chỉ thấy nàng qua lại ngớt ở giữa năm người, động tác nhanh, hung ác, chính xác đáp trả công kích của bọn họ. Dù sao bọn họ còn chưa có kinh nghiệm, phối hợp lại đủ ăn ý, chưa đến vài phút, từng người bị đánh ngã mặt đất, thở phì phò.

      Mà bộ dạng của Thương Lung Tình lại giống như có chuyện gì xảy ra, từ tốn câu: “ Phối hợp tốt, tổ kế tiếp.”

      “ Thân thủ còn thiếu độ nhanh nhẹn, tổ tiếp theo.”

      “ Chưa nắm chắc được vị trí trí mạng, tổ kế tiếp.”

      đủ ăn ý, tổ tiếp theo.”

      ... ........

      Cứ như vậy, tổ lại tổ, đến cuối cùng vẫn có tổ nào có thể đánh bại được Thương Lung Tình, trái lại ở trong sân xuất ngày càng nhiều người ngồi ở dưới đất thở phì phò, bọn họ vừa nghỉ ngơi vừa tiếp tục quan sát trận chiến trước mắt, cho đến khi kết thúc.

      Thương Lung Tình thở hổn hển, thể lực có hơi tiêu hao , nhưng dù sao người phải đấu với nhiều tổ như vậy, có thể duy trì đến giờ phút này là chuyện dễ. Nàng lau mồ hôi, hài lòng gật đầu, với mọi người: “ Tổng thể cũng tệ lắm, có điều, cần phải huấn luyện nhiều hơn những chỗ thiếu sót vừa rồi, ta tin tưởng lâu nữa, các ngươi trở thành đoàn đội quan trọng thể thiếu.”

      “ Dạ, đa tạ tiểu thư chỉ dạy.” Mọi người tâm phục khẩu phục , biểu tình kích động nhìn Thương Lung Tình.


      “ Tốt lắm, kế tiếp ta muốn với các ngươi chuyện khác, là việc đặt tên cho đoàn đội này, ta nghĩ rất lâu, cảm thấy cái tên “ Đế Quốc Kỳ Minh” cũng tệ, biết mọi người có ý kiến nào tốt hơn ?” Thương Lung Tình mặt nở nụ cười, nhìn mọi người chuyện, giọng vô cùng nghiêm túc và khí thế ngạo nghễ, toàn thân tản ra khí thế bức người, dung mạo trời sinh, phong hoa tao nhã, khiến người ta dám nhìn.

      Bên dưới lâm vào yên tĩnh, bọn họ mang vẻ mặt chuyên chú tựa hồ tự hỏi, có người nào lên tiếng chuyện, chỉ là hai mặt nhìn nhau, kích động lắng nghe lời tiếp theo....

      “ Nếu mọi người có đề nghị gì, vậy về sau đoàn đội chúng ta dùng cái tên này chứ?” Giọng của Thương Lung Tình vang lên có lực, vẻ mặt tràn đầy tự tin và ngạo nghễ.

      “ Dạ, tiểu thư vạn tuế, Đế Quốc Kỳ Minh vạn tuế...”

      “ Tiểu thư vạn tuế, Đế Quốc Kỳ Minh vạn tuế....”

      “ Đế Quốc Kỳ Minh vạn tuế....”

      ngờ mọi người lại cao giọng hô to, giọng giữa buổi trưa vang vọng khắp sân huấn luyện vắng vẻ, lâu vẫn chưa dừng lại....

      “ Mục Tinh, từ ngày mai trở , đem tin tức truyền ra ngoài, Đế Quốc Kỳ Minh bắt đầu tiếp nhận nhiệm vụ....” Thương Lung Tình quét mắt vòng, như có điều suy nghĩ .

      “ Tiểu thư, nhanh như vậy sao? Có thể được ?” Mục Tinh có hơi lo lắng hỏi, vẻ mặt tựa hồ có hơi sầu lo.

      “ Thế nào, tín nhiệm sao?” Thương Lung Tình nhíu mày, lạnh nhạt .
      phải, chẳng qua chỉ cảm thấy bây giờ chúng ta chỉ mới vừa bắt đầu, có cần truyền ra tin tức lớn như vậy ?” Mục Tinh đem lo lắng trong lòng ra, biểu tình chăm chú chờ Thương Lung Tình cho đáp án.

      “ Đương nhiên muốn, nếu như truyền ra, người khác làm sao biết tới đội ngũ này? Yên tâm, bởi vì vừa mới bắt đầu, nên người ta chỉ báo vài vụ việc để thử chúng ta thôi, lập tức hoàn toàn tin tưởng chúng ta, cần phải từng bước .” Thương Lung Tình phân tích cho hiểu.

      “ Dạ, tiểu thư, vậy bên dưới chúng ta nên làm như thế nào?” Mục Tinh gật gật đầu, đúng là lo lắng hơi quá.

      “ Đoàn đội này của chúng ta cũng có nguyên tắc, giết lão ấu bệnh tàn ( cụ già bệnh tật), lạm sát kẻ vô tội, giết thê diệt tử, phàm là tất cả những nhiệm vụ giết người đều nhận, còn lại chỉ cần đối phương ra cái giá khiến chúng ta hài lòng cho dù có là nhiệm vụ sứ cũng có thể tiếp nhận! Toàn bộ do ngươi xử lý, nếu như có vấn đề xử lý được, tới tìm ta.” Thương Lung Tình trầm tư chút, lạnh nhạt phân phó, vẻ mặt vô cùng nghiêm túc.

      “ Dạ, tiểu thư, thuộc hạ hiểu.” Mục Tinh gật gật đầu, nghiêm túc . Biểu tình đối với tương lai tràn đầy chờ mong và hưng phấn.

      “ Ừ, mặc kệ về sau như thế nào, cũng cho phép người của chúng ta lấn áp đám người yếu, hiểu chưa?” Thương Lung Tình suy nghĩ chút, lại lần nữa căn dặn, nàng hy vọng mình tạo ra đội mà trong đó có ác bá lấn áp dân chúng.

      Chương 75: đường bị ám sát

      Editor: Diep Thu Khinh


      “ Dạ, tiểu thư, thuộc hạ căn dặn bọn họ kỹ lưỡng.” Mục Tinh gật đầu nghiêm túc, hứa hẹn . cũng muốn làm như tiểu thư vậy, bởi bất luận đoàn thể có mạnh đến bao nhiêu, thỉnh thoảng vẫn có sâu mọt, nên trước hết cứ ngăn ngừa trước vẫn hơn, miễn cho về sau xuất thiếu sót quá lớn.

      “ Ừ, tạm thời nếu có vấn đề gì, ta về trước đây, sau này có chuyện gì tới tìm ta bàn bạc.” khuôn mặt lạnh nhạt của Thương Lung Tình lộ ra nụ cười nhạt, như hoa lê đương nở rộ, cực kỳ mê người....

      “ Vâng, tiểu thư, đường cẩn thận.” Mục Tinh cung kính , lúc này vẻ mặt của còn có sùng bái và thần phục.

      xe ngựa, Thương Lung Tình lộ ra vẻ mặt mệt mỏi, nhắm mắt lại, tiến vào trạng thái nghỉ ngơi. Bất chợt, bên tai của nàng cảm giác gió thổi qua làm cỏ lay động có khác thường, liền mở mắt ra, cau mày trầm tư....

      “ Tiểu thư, phía trước hình như có điểm thích hợp lắm.” Mộng Vũ ngồi ở phía trước xe ngựa, lo âu .

      “ Ừ, ta biết rồi, đợi lát nữa cẩn thận chút.” Thương Lung Tình rất nhạy cảm, giống như sớm biết được mưu quỷ kế này rồi, lạnh nhạt .

      “ Giết.” Đột nhiên bốn phía xuất nhóm hắc y nhân che mặt, khí thế hung hăng hét to.
      Ánh mắt Thương Lung Tình lạnh lùng đảo qua, lập tức ánh mắt rét lạnh, hơi thở tựa như của nữ vương đứng đầu thiên hạ vậy, làm người ta rét run cả người. Nàng nghĩ ra những người này là ai, có thâm cừu đại hận gì với nàng, vì sao lại nhiều lần muốn diệt trừ nàng như thế?

      Những người này tựa hồ rất hiểu Thương Lung Tình, đều dám đứng gần nàng để công kích, chung quy còn đứng cách nàng khoảng mười thước, liền bắt đầu sử dụng nội lực tiến hành tấn công. Mà Thương Lung Tình đành hết cách rồi, chỉ có thể tận lực né tránh, để tránh cho những chỗ hiểm bị tổn thương. Dần dần người bắt đầu xuất vết thương, y phục cũng bị rách ít, cánh tay bắt đầu rớm máu.

      Mộng Vũ hai mắt đỏ lên, căn bản biết giúp Thương Lung Tình như thế nào, chỉ có thể đứng cách đó xa mà lo lắng suông, xung quanh những hắc y nhân hung tợn còn lại chuẩn bị tấn công về phía nàng.

      Những hắc y nhân đều xuất ra chiêu trí mệnh ( đoạt mạng), khuôn mặt nhắn của Thương Lung Tình dần dần trắng bệch, thể lực có hơi chống đỡ nổi, đôi mắt lạnh lùng nhìn tình hình trước mắt, hôm nay ở sân huấn luyện nàng tiêu hao ít tinh lực, tại lại ứng phó với những người này, có hơi quá sức.

      Đột nhiên hắc y nhân tay cầm thanh kiếm, đâm thẳng về phía Thương Lung Tình, nàng vừa phải lo ứng phó công kích với những người khác ở khoảng cách xa, lúc này mắt thấy người kia phi thân đến, vô lực chống đỡ. Trong khoảnh khắc ngàn cân treo sợi tóc, liền xoay người để tránh mũi kiếm tổn thương những nơi trí mạng, rốt cuộc mũi kiếm vẫn quét qua cánh tay nàng. Máu “phốc” thoáng cái phun ra, khiến người ta thấy mà kinh sợ.....



      Thương Lung Tình nhìn thoáng qua cánh tay cái, chẳng mảy may bận tâm vết thương đó thế nào, chỉ lo tập trung tinh thần ứng phó tình huống trước mắt. Lúc này, Dịch Thủy Hàn mang mặt nạ màu bạc từ xa phi thân tới, ôm lấy Thương Lung Tình, quay vòng, tránh thoát được tập kích của hắc y nhân, vững vàng rơi xuống đất.

      “ Tay của nàng thế nào rồi? Sao chảy nhiều máu như vậy?” Dịch Thủy Hàn híp mắt nhìn vết thương đầy máu cánh tay nàng, sắc mặt biến đổi, toàn thân tản ra khí thế lạnh lẽo như muốn giết người.

      có gì đáng ngại, chết được.” Thương Lung Tình lạnh lùng , từ trong ống tay áo lấy ra chai thuốc bột, sau đó rắc lên miệng vết thương, trong nháy mắt, máu từ từ đông lại, chỉ để lại cánh tay vết máu nhàn nhạt.

      “ Thế nào chịu xử lý vết thương trước, cứ coi như bị bọn giết chết, cũng chết vì máu chảy hết.” Dịch Thủy Hàn đau lòng, vội vàng , trong vẻ mặt lên ý muốn giết người.

      có thời gian...” Thương Lung Tình tỉnh táo , ánh mắt nhìn những hắc y nhân trước mặt, đôi mắt càng trở nên lạnh lùng sắc bén hơn.

      “ Hừ, hãy bớt sàm ngôn , chịu chết , mọi người lên.” Trong đó hắc y nhân lớn tiếng rống giận, tay liền cầm trường kiếm bay đến.

      “ Trước hết nàng cứ đứng môt bên , chớ để bị tổn thương.” Dịch Thủy Hàn nhàng đẩy nàng ra, ánh mắt lạnh lùng quét xuống, hai tay bắt đầu huy động nội lực, chưởng xuất ra, chỉ nghe “ vèo” tiếng, chưởng đó đánh tới hắc y nhân vừa tiến lên.
      Hắc y nhân nhận chưởng kia lập tức hộc máu ngã mặt đất, mọi người khỏi hai mắt nhìn nhau, ra sức điều chỉnh hơi thở bị rối loạn mà dồn dập. Bất tri bất giác, bọn mới phát người trước mặt mang mặt nạ màu bạc, chẳng lẽ là Kỳ Môn môn chủ trong lời đồn, Dịch Thủy Hàn?

      Lúc này mặt bọn đều xuất vẻ kinh hoảng, rất ngạc nhiên vì sao nữ nhân này lại có dính líu với Dịch Thủy Hàn? Chẳng lẽ giữa bọn họ có quan hệ mật thiết gì hay sao?

      “ Nghĩ muốn động đến người của ta, muốn tìm cái chết.” Dịch Thủy Hàn thèm để ý đến vẻ mặt kinh hoảng của bọn họ, giọng lạnh lùng vang lên, tay lần nữa huy động, chưởng tựa như gió lốc, đánh về phía những hắc y nhân còn sót lại.

      Lập tức, mọi người trúng chưởng hộc máu mà chết, có người chỉ còn sót lại hơi thở mỏng manh, khuôn mắt xám như tro tàn, toàn thân hơi sức giống như bị rút sạch, máu chảy lan tràn thảm cỏ, giống như đóa hóa Bỉ Ngạn màu đỏ đương nở rộ thảm cỏ, màu đỏ của máu kết hợp với màu xanh của cây cỏ, tạo nên bức tranh xinh đẹp vô cùng, nhưng cũng làm người ta sợ hãi vô cùng...

      Đúng lúc này, Tiểu Triệu cùng Tả Hữu hộ pháp từ đằng xa chạy đến, ánh mắt lo lắng nhìn về phía Dịch Thủy Hàn, lại mắt lạnh nhìn những hắc y nhân nằm mặt đất, cung kính : “ Vương gia, chúng ta tới chậm.”

      có việc gì, những chuyện còn lại các ngươi xử lý .” Dịch Thủy Hàn lạnh lùng , mặt xuất thoáng qua vẻ đau lòng khó có thể tha thứ.

      “ Dạ, Gia.” Tiểu Triệu gật đầu, xoay người xử lý những hắc y nhân kia.

      “ Lung nhi, nàng sao chứ?” Dịch Thủy Hàn chịu đựng khó chịu trong thân thể, khẩn trương hỏi thăm Thương Lung Tình.
      Last edited: 27/9/16

    2. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 76: Cổ độc phát tác

      Editor: Diep Thu Khinh


      có việc gì đâu.” Trong mắt Thương Lung Tình xuất tia kinh ngạc, nhàng đáp trả. Vẻ mặt mờ mịt nhìn , thêm gì nữa.

      Vậy Dịch Thủy Hàn này và Đông Phương Dịch Hàn chính là cùng người rồi, lúc nàng nhìn thấy Tiểu Triệu và Tả Hữu hộ pháp đều cùng lúc xuất , hết thảy liền sáng tỏ. Chỉ có điều nàng hiểu, vì sao lại lựa chọn bại lộ thân phận của mình vào lúc này?

      “ Gia, trước hết người nên trở về thôi, nơi này còn lại do chúng ta xử lý.” Tiểu Triệu sắc mặt lo âu nhìn Dịch Thủy Hàn, biết lần này Gia lại vận dụng nội lực, đoán chừng cổ độc rất nhanh phát tác, lần này nên làm gì đây? Gia có thể vì vương phi, đến nỗi sinh mệnh của bản thân cũng quên luôn?

      “ Ừ, Lung nhi, chúng ta trước.” Dịch Thủy Hàn gật đầu cái, đưa tay ôm vòng eo nhắn của Thương Lung Tình, giọng điệu mang hàm ý hỏi thăm với Thương Lung Tình.

      Vậy mà, mới vừa bước, đột nhiên sắc mặt chợt biến đổi, “ phốc” tiếng, máu từ trong miệng phun ra, cơ thể cũng dần dần mất ý thức, lập tức ngã xuống mặt đất. may là Thương Lung Tình phản ứng nhanh, liền đưa tay đỡ lấy .

      xảy ra chuyện gì?” Thương Lung Tình híp mắt, nhìn về phía Tiểu Triệu, ý bảo cho nàng lời giải thích.

      “ Nguy rồi, cổ độc trong người Gia phát tác rồi, nên mới ngất xỉu.” Tiểu Triệu sốt ruột vô cùng, biết nên làm gì cho phải đây?

      “ Cổ độc phát tác? trúng độc sao?” Thương Lung Tình bắt lấy tay của , cau mày bắt mạch, biểu tình mờ mịt.

      “ Nhanh lên, Tiểu Triệu, còn đứng ngây ra đó làm gì, vội vàng mang Gia về tìm Tiểu Thần .” số người vừa chạy tới đây, lớn tiếng rống giận, mặt lộ ra vẻ khẩn trương và lo lắng.

      “ A a, vương phi, để cho thuộc hạ đỡ vương gia .” Tiểu Triệu tiếp nhận Dịch Thủy Hàn từ tay Thương Lung Tình, phi thân về hướng Tiêu Dao vương phủ.

      Thương Lung Tình vẻ mặt thay đổi nhìn bóng lưng bọn họ vừa rời , trong lòng vô cùng kinh ngạc, cư nhiên người này lại bị trúng Chung Tình cổ, hơn nữa tại nếu như giải được cổ, tính mạng rất nguy hiểm. Có lẽ trúng loại cổ độc này trong thời gian dài rồi, hơn nữa còn kèm theo những nhân tố khác nữa.

      Bất tri bất giác bàn tay của Thương Lung Tình nắm lại thành quyền, trong lòng có loại tình cảm biết tên lan tràn, còn có nỗi lo lắng phiền não, lại để ý ngoại thương của bản thân, vẻ mặt quái dị liếc nhìn mấy tên hắc y nhân trước mặt, nàng có loại cảm xúc muốn đem bọn chặt thành trăm mảnh.


      xảy ra chuyện gì rồi, phải cho Gia sử dụng nội lực sao?” Thương Lung Tình mới vừa bước vào phòng của Thương Lung Tình liền nghe thấy tiếng rống giận của Tiểu Thần.

      “ Chuyện này, chúng ta cũng biết, thời điểm chúng ta tới, Gia động thủ rồi.” Tiểu Triệu vẻ mặt uất ức , cũng muốn Gia xảy ra chuyện gì, làm sao mà biết xảy ra tình huống như thế chứ!

      “ Được rồi, đừng nữa... Vội vàng nghĩ biện pháp cứu Gia .” Phó Môn Chủ nhìn vẻ mặt vội vàng của ba người bọn họ, liền đúng lúc cắt đứt đoạn đối thoại của bọn họ.

      “ Nghĩ cái rắm a, mấy ngày trước ta đặc biệt dặn dò, nếu có biện pháp, cần gì phải dặn dò cẩn thận như vậy chứ?” Tiểu Thần biểu tình tức giận, đến tột cùng Gia gặp chuyện quái quỷ gì? Thậm chí đến cả mạng cũng cần.

      “ Vậy bây giờ làm sao đây? Chẳng lẽ để cho Gia chờ chết sao?” Tiểu Triệu lo lắng hỏi, rốt cuộc nên làm gì đây? Lẽ nào Gia chỉ có thể chờ chết như vậy?

      “ Khụ khụ... Lung nhi đâu rồi? Nàng ấy có sao ? tại nàng ở đâu?” Dịch Thủy Hàn vừa tỉnh lại, liền vội vã muốn biết tình trạng của Thương Lung Tình, chút nào để ý đến tình trạng của bản thân.

      “ Gia, nàng ta có việc gì, người cảm thấy như thế nào rồi hả?” Dĩ nhiên Tiểu Triệu biết quan tâm nàng, lập tức trả lời ngay vấn đề của , vẻ mặt lo âu thăm hỏi Dịch Thủy Hàn.

      “ Khụ khụ... Khá tốt.” Dịch Thủy Hàn đỏ bừng cả khuôn mặt, da mặt nhăn nhó, màu da trở thành màu đỏ trong suốt, tựa như có thể thấy có cái gì đó giãy dụa trong cơ thể đó, làm cho người ta nhìn mà trong lòng lạnh giá.
      “ Cho dù có tốt hơn nữa, mạng ngươi cũng sắp mất rồi.” Thương Lung Tình vào, lạnh lùng .

      “ Lung nhi, nàng đến rồi, thương thế của nàng sao chứ?” Dịch Thủy Hàn vừa nhìn thấy Thương Lung Tình vào, ánh mắt sáng lên, quên quan tâm thương thế của nàng.

      có gì đáng ngại đâu.” Thương Lung Tình thản nhiên đáp trả, nhưng trong lòng lại ấm áp, nàng biết quan tâm tới nàng, lo lắng cho nàng.

      “ Vương phi, người có biện pháp cứu Gia sao?” Tiểu Thần nãy giờ luôn trầm mặc, đột nhiên cảm thấy vị vương phi này hề đơn giản, nàng vừa vào cửa cho dù có tốt hơn nữa, mạng cũng sắp mất, điều đó chứng minh nàng biết Gia trúng loại cổ độc gì, hỏi với vẻ mặt chờ mong.

      Vừa nghe xong câu đó, mọi người đều nhìn về phía Thương Lung Tình, vẻ mặt chờ mong. Bọn họ bó tay hết cách, trừ phi tìm nữ nhân kia, mà Gia có chết cũng chịu , tại chỉ có thể ký thác người Thương Lung Tình.

      “ Lung nhi, nàng biết ta trúng loại độc gì sao?” Dịch Thủy Hàn cũng mang vẻ mặt chờ mong, mặc dù bây giờ Chung Tình Cổ di chuyển trong cơ thể , nhưng vẫn tận lực chịu đựng, thể để cho người khác biết khổ sở biết nhường nào.

      biết, chỉ là, có thể thử xem.” Thương Lung Tình nhìn , lạnh nhạt . Nàng tới bên giường, nắm lấy tay của , bắt mạch, khẽ cau mày, trong ánh mắt lên thứ ánh sáng tên.

      “ Như thế nào, như thế nào.” Thương Lung Tình mới vừa buông tay xuống, Tiểu Triệu liền vội vã chạy tới hỏi.

      “ Nên gọi ngươi là Đông Phương Dịch Hàn hay là Dịch Thủy Hàn đây?” Thương Lung Tình trả lời vấn đề của Tiểu Triệu, ngược lại thản nhiên chất vấn Đông Phương Dịch Hàn.

      “ Đều có thể.... Lung nhi, ta cũng muốn lừa gạt nàng, về sau ta giải thích với nàng, được ?” Đông Phương Dịch Hàn sững sờ, bình tĩnh nhìn vẻ mặt của Thương Lung Tình, đột nhiên có cảm giác hơi sợ nàng, vội vàng .

      “ Cổ độc của có thể giải, có điều, cần phải có nữ nhân phối hợp, các ngươi tìm người đến đây ?” Thương Lung Tình liếc nhìn bọn , lạnh nhạt . Trong lòng đè nén cảm giác khác thường, nhưng nàng muốn truy cứu nó là gì.

      “ Ách, nữ nhân? Xin hỏi vương phi muốn kiểu nữ nhân như thế nào?” Tiểu Triệu mờ mịt hỏi, Gia muốn giải cổ độc phải tìm đến nữ nhân à? Có quan hệ gì sao?

      “ Ngươi nên hỏi mới phải, cần người như thế nào ngươi tìm người như thế đó đến.” Thương Lung Tình chỉ về phía Đông Phương Dịch Hàn, lạnh lùng , mắt cũng thèm nhìn lần nào nữa, tự mình rót ly trà uống.

      “ Có ý gì?” Đông Phương Dịch Hàn cũng mang vẻ mặt sững sờ, cũng biết tại sao muốn tìm nữ nhân thế nào phải hỏi ? Cái này có liên quan gì tới chứ?


      Chương 77: Sống chết tùy mệnh

      Editor: Diep Thu Khinh


      “ Ý của vương phi là cần nữ nhân này cùng vương gia giao hợp, có thể giải trừ hoàn toàn cổ độc sao?” Dù sao Tiểu Thần cũng là người học y, vừa nghe liền biết đại khái ý của Thương Lung Tình.

      “ Ừ, ta có cách dẫn Chung Tình cổ người ra ngoài, nhưng sau khi dẫn ra còn lưu lại chất độc tên là Chung Tình mị độc, lúc đó bắt buộc phải cùng nữ nhân giao hợp, chất độc mới hoàn toàn được giải trừ, hậu viện của phải có đống nữ nhân sao? Tùy tiện tìm nữ nhân đến là được rồi.” Thương Lung Tình gật đầu, như nghĩ tới cái gì đó liền .

      “ Ách, vậy ta nhanh chóng tìm...” Tiểu Triệu vừa nghe đến nữ nhân hậu viện, cảm thấy rất có đạo lý, đống nữ nhân ở nơi đó rốt cuộc cũng có chỗ dùng được rồi...

      “ Đứng lại, cho phép ...” Tiểu Triệu muốn ra ngoài tìm người, lại bị Đông Phương Dịch Hàn gọi trở lại.

      “ Gia, làm sao vậy?” Tiểu Triệu khó hiểu quay đầu lại nhìn Đông Phương Dịch Hàn, tưởng là Đông Phương Dịch Hàn có cầu tuyển chọn nữ nhân như thế nào, vẻ mặt tò mò hỏi.

      “ Lung nhi, nàng thèm quan tâm tới ta chút nào sao, cam lòng đẩy ta cho nữ nhân khác?” Toàn thân Đông Phương Dịch Hàn tản mát ra hơi thở rét lạnh, đau lòng chất vấn, vẻ mặt thoáng qua nỗi buồn bã và thất vọng...

      tại ngươi nghĩ lời này có ích sao? Vậy chắc ngươi có ý định giải cổ độc này rồi.” Thương Lung Tình đáp, lạnh nhạt . Vẻ mặt chút thay đổi, khiến cho bất luận ai cũng biết được nàng suy nghĩ gì.

      “ Nếu bắt ta cùng nữ nhân khác giao hợp, ta thà rằng bị cổ độc phát tác cho đến chết...” Đông Phương Dịch Hàn tức giận trả lời, sắc mắt biến đổi, khuôn mặt tuấn tú sa sầm, lệ khí trong con ngươi càng thêm dày đặc.

      “ Gia... Đây phải là chuyện có thể đùa giỡn, người đừng làm rộn có được ?” Hướng Tam vội vàng , vốn nghe Gia có thể được cứu, cảm thấy vui mừng, vậy mà Gia lại những lời này, rốt cuộc là tình huống gì đây?

      “ Ta nghiêm túc, Lung nhi, cho tới hôm nay, người ta muốn cũng chỉ có nàng...” Đông Phương Dịch Hàn kiên định , trong giọng tràn đầy nhàn nhạt ưu thương, phải làm như thế nào mới có được trái tim của Thương Lung Tình đây?

      Nếu như lần này đồng ý tìm nữ nhân khác, điều đó đồng nghĩa với việc về sau có bất kỳ dính líu gì tới Thương Lung Tình nữa, nhớ nàng từng rằng, nàng cần chính là suốt đời suốt kiếp chỉ đôi. Vì giải Chung Tình cổ mà phải cùng nữ nhân khác giao hợp, chỉ có thể đại biểu cho việc Thương Lung Tình vứt bỏ . , cần, dẫu có chết cũng cùng nữ nhân khác giao hợp, muốn Thương Lung Tình rời bỏ , bỏ được, nỡ...

      “ Tùy ngươi vậy, nếu giao hợp với nữ nhân, ngươi chỉ có thể chờ chết, ta cho ngươi thời hạn nửa canh giờ ( 1 tiếng) để suy nghĩ.” Thương Lung Tình lạnh nhạt , xoay người bước ra ngoài, vẻ mặt nàng có điều khác thường và đau lòng, người này là cố chấp....

      “ Chuyện này...Gia, ai.... Vậy phải làm sao bây giờ?” Tiểu Triệu gãi gãi tóc của mình, có cảm giác biết phải làm sao. Những người khác chỉ biết nhìn nhau, biết nên làm thế nào?

      “ Vương phi, người muốn cứu vương gia sao?” Tiểu Thần đuổi tới, gấp gáp hỏi Thương Lung Tình.

      phải là cứu, là do bản thân muốn, có thể trách ai đây?” Thương Lung Tình lạnh lùng nhìn Tiểu Thần, mặt đổi sắc . Kỳ trong lòng nàng cũng rất mâu thuẫn, nàng biết ý tứ của tên kia, nhưng nàng còn chưa nghĩ ra phải làm thế nào......

      “ Vương phi, Gia có tình ý với vời người, người có thể cảm nhận được, vì sao thể tiếp nhận...” Tiểu Triệu cũng đuổi theo, đồng thời nghe được lời của Thương Lung Tình, tức giận bất bình .

      có tình ý với ta, ta liền phải tiếp nhận sao? Cũng ai bắt ép ....”

      “ Nhưng.... tại chỉ có người mới có thể cứu Gia a, chẳng lẽ người thấy chết mà cứu.”

      “ Ta rồi, phải là ta cứu, mà do chịu phối hợp, ta cũng có biện pháp.”

      “ Nhưng người biết ràng, Gia thích người, chẳng lẽ người thể vì Gia cứu người lần mà cứu Gia sao? Van cầu người, cứu Gia ?”

      “ Nợ ân tình đại biểu cho việc ta phải trao đổi tình cảm của mình, cứu , cũng chỉ có biện pháp đó, hãy để suy nghĩ kỹ càng .”

      Tiểu Triệu nhìn Thương Lung Tình vẫn vô tình bước , tức mà có nơi phát tiết, “phanh” tiếng, dùng sức đánh vào chậu hoa bên cạnh. Sắc mặt sầu thảm đứng thẳng tắp nơi đó.

      “ Thế nào rồi, vương phi thế nào?” Lúc Tiểu Triệu và Tiểu Thần bước vào phòng, mọi người liền gấp gáp hỏi, vẻ mặt tràn đầy mong đợi.

      “ Nàng , muốn cứu Gia, chỉ có biện pháp đó, để cho Gia tự cân nhắc ràng.” Tiểu Triệu nhìn mọi người, bất đắc dĩ , ánh mắt quên nhìn về hướng Đông Phương Dịch Hàn, nếu Gia mà nghe, có phản ứng thế nào đây?

      “ Cái gì? Chuyện này...Gia, người xem...” Hướng Tam khó tin , ngờ vị vương phi này lại nhẫn tâm như vậy, chút nào để ý đến cảm nhận và tình cảm của Gia. Nhưng bọn cam lòng từ bỏ như vậy, bây giờ chỉ có thể hy vọng Gia suy nghĩ thông suốt, chấp nhận lời đề nghị này.

      “ Gia, nếu người cứ chấp nhận vậy , đem chất độc giải trước rồi sau.” Hướng Nhất cũng có hơi khó xử , nhưng vì là mệnh lệnh của Gia, chỉ có thể tuân theo, bọn họ đều biết Gia đối với vương phi có tình cảm giống bình thường, nhưng vương phi lại chịu tiếp nhận, biết làm sao đây?

      “ Thôi, các ngươi ra ngoài , sống chết tùy mệnh vậy...” Đông Phương Dịch Hàn thất vọng, mắt rũ xuống, lạnh nhạt . Vẻ mặt tràn đầy đau thương và thất vọng, trái tim càng thêm co rút đau đớn, cuối cùng vẫn có cách nào vào lòng nàng, để nàng cam tâm tình nguyện mà cứu ....

      “ Nhưng...Gia, người thể từ bỏ như vậy được...” Tiểu Triệu tức giận rống to, Gia có tiền đồ, lại vì nữ nhân mà buông tha tính mệnh của mình. Trong lòng mắng Thương Lung Tình độc ác, tim phổi, Gia mạo hiểm cứu nàng? tại nàng bình an, lại mặc kệ tính mạng của Gia....

      “ Cút... Để ta bình tĩnh chút...” Thân thể Đông Phương Dịch Hàn khó chịu, tức giận .

      “ Uhm..” Tim của co rút đau đớn, giống như trong nháy mắt hô hấp có thể dừng lại bất cứ lúc nào, người có loại cảm giác vạn tiễn xuyên tim, tựa hồ cổ độc di chuyển nhanh chóng, khiến cho người ta nhìn mà buồn nôn.....

      “ Gia, người sao rồi... Tiểu Thần, mau nghĩ biện pháp .” Hướng Nhị vội vàng chạy đến cạnh Đông Phương Dịch Hàn, hướng tới Tiểu Thần hét lớn.
      Last edited: 27/9/16

    3. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 78: Giải cổ (1)

      Editor: Diep Thu Khinh


      “ Mau đem thuốc áp chế này cho Gia ăn .” Tiểu Thần vội vàng chạy cầm loại thuốc mà gần đây mới nghiên cứu xong đem đến, cũng biết có thể áp chế hay , chỉ có thử xem sao.

      “ Nào, Gia, mau nuốt .” Tiểu Triệu vội vàng đỡ Đông Phương Dịch Hàn dậy, đem thuốc bỏ vào trong miệng .

      Thuốc vừa vào miệng liền tan ra, trong nháy mắt Đông Phương Dịch Hàn dễ chịu hơn rất nhiều, có điều, tiệc vui chóng tàn, chưa đầy khắc đồng hồ (15 phút) sau, cổ độc lại tái phát lần nữa, hơn nữa lần tái phát này còn nghiêm trọng hơn nhiều. Hình như so với vừa rồi, lúc này càng thêm khó chịu. Gân xanh mu bàn tay nổi lên, hai mắt trợn tròn, khuôn mặt vốn tuấn tú trở nên dữ tợn, lập tức cả người chật vật chịu nổi.

      “ Sao có thể như vậy?” Lúc này Tiểu Triệu thấy Đông Phương Dịch Hàn, liền sợ hết hồn, trong lòng càng thêm sốt ruột vô cùng.

      “ Gia, hay là người chấp nhận đề nghị của vương phi , mau đem cổ độc giải xong rồi mọi chuyện sau.” Hướng Tam vội vàng , Gia rốt cuộc kiên trì cái gì? Đem độc giải trước, chuyện khác giải quyết sau phải tốt hơn sao? Chỉ là nữ nhân thôi mà...

      “ Cút, tất cả đều cút ra ngoài cho ta...” Đông Phương Dịch Hàn chịu đựng khó chịu, tức giận rống to.

      “ Gia, người...” Tiểu Triệu bất đắc dĩ nhìn Đông Phương Dịch Hàn, chẳng biết nên gì mới tốt đây.


      Sau khi Thương Lung Tình ra từ phòng của Đông Phương Dịch Hàn, trực tiếp bước về phía hậu hoa viên, đứng cạnh hồ nước lâm vào trầm tư. ra trong lòng của nàng cũng rất mâu thuẫn, rốt cuộc có nên tin hay , có nên cho đôi bên cơ hội? Nghĩ tới mấy tháng nay, mặc kệ xuất với thân phận nào, cũng đều chăm sóc cho nàng có thừa, cưng chiều vô độ, nàng cũng chỉ là người bình thường, nàng có trái tim, phải là cảm nhận được.

      Chỉ là, nàng có thể tin tưởng sao? Lần phản bội của kiếp trước vẫn còn mồn trước mắt, bàn tay Thương Lung Tình siết chặt, mâu thuẫn trong lòng khó mà đưa ra quyết định được. Nhưng mà, nếu như chịu cùng nữ nhân khác giao hợp, sinh mạng rất nguy hiểm. Trong tim nàng có loại tình cảm dâng trào, nàng muốn gặp chuyện may. Vừa nghĩ tới đó, lòng liền phiền não lo lắng, khó chịu, tâm tình cực kỳ khó chịu....

      Mắt thấy thời hạn nửa canh giờ sắp đến, Thương Lung Tình nhắm mắt hít thở sâu mấy cái, chậm rãi mở mắt ra, nhìn về phía trước, tựa như đưa ra quyết định trọng đại, bất chợt, nàng xoay người về hướng phòng của Đông Phương Dịch Hàn...

      Lúc Thương Lung Tình đến phòng của , chỉ thấy Tiểu Triệu và mấy người bọn họ gấp gáp, xoay quanh trong phòng, trong miệng còn lẩm bẩm: “ Nên làm gì đây? Cứ để Gia chết như vậy à?”

      Thương Lung Tình vẻ mặt chút thay đổi bước vào, thản nhiên hỏi: “ Quyết định sao rồi? Nên biết, thời gian qua rồi, ai cũng cứu được nữa.”

      “ Chuyện này...Gia, người đồng ý chứ? Tính mạng vẫn quan trọng hơn mà?” Hướng Tam vội vàng nhìn về phía Đông Phương Dịch Hàn, cũng quản được nhiều như vậy, lớn tiếng hầm hừ.


      “ Lung nhi, nàng biết ta muốn gì mà? Nếu như nàng chịu chấp nhận ta, vậy tính mạng ta cứ để ông trời quyết định.” Đông Phương Dịch Hàn để ý những người khác, hướng về phía Thương Lung Tình lạnh nhạt , vẻ mặt thoáng qua thất vọng và nỗi đau đớn. có biện pháp vào tim nàng, rốt cuộc loại người nào mới được nàng và tin tưởng đây.

      khuôn mặt lạnh lùng của Thương Lung Tình lộ vẻ cảm động khó có thể thấy, nàng ngờ Đông Phương Dịch Hàn lại kiên quyết như vậy, đến cả mạng cũng có thể cần?

      “ Ngươi chắc chắn đây là do ngươi muốn sao? hối hận...” Thương Lung Tình tới bên giường của , thản nhiên nhìn , lạnh lùng hỏi.

      ai có thể thay đổi quyết định của ta, quyết hối hận..” Đông Phương Dịch Hàn chịu đựng dày vò trong cơ thể, khuôn mặt tràn đầy tình cảm nhìn Thương Lung Tình.

      luyến tiếc nàng, buông tay nàng được, cho dù tại mất mạng, cũng quyết làm chuyện có lỗi với nàng. biết nếu như vì giải độc mà đón nhận nữ nhân khác, như vậy tương đương với việc trực tiếp đẩy Thương Lung Tình ra xa, sau khi giải cổ độc xong, nàng càng thể nào có tình cảm gì với nữa. nên làm như vậy, buông nàng ra, bởi ít nhất bây giờ còn có thể cảm nhận chút tình ý của nàng dành cho , cho dù có chết , tâm cũng thỏa mãn rồi.
      Thương Lung Tình thêm gì nữa, trực tiếp cầm chủy thủ, rạch vết cánh tay, máu chậm rãi chảy ra, nàng ngồi ở mép giường, giơ tay đưa tới bên miệng của , nhìn : “ Đem máu hút vào .”

      Mọi người sững sờ, đầu đuôi như thế nào, trợn mắt há mồm nhìn Thương Lung Tình, chuyện gì xảy ra? Vì sao kêu Gia hút máu của nàng? Chẳng lẽ nàng muốn giúp Gia giải cổ độc?

      “ Còn thất thần làm gì, muốn giải cổ độc đúng ? Vậy thôi .” Thương Lung Tình nhìn vẻ mặt ngây dại của Đông Phương Dịch Hàn, giận dữ , nghĩ muốn rút tay về, ngay thời khắc mấu chốt người này còn thất thần cái gì? Máu của nàng rất đáng quý có biết , chảy nữa rất lãng phí, cộng thêm với việc bị thương, đoán chừng cần phải tẩm bổ thời gian rồi.

      “ Ách, muốn... Ta lập tức hút.” Đông Phương Dịch Hàn phản ứng kịp, ánh mắt sáng lên, vội vàng kéo cánh ta muốn rút về của nàng, miệng kề vào vết thương chảy máu, nhàng hút máu. Tay gắt gao ôm nàng, mặc dù làm vậy biết có tác dụng gì, nhưng tin tưởng nàng làm vậy nhất định có ích, trong con người còn có tia đau lòng....

      Thương Lung Tình liếc mắt nhìn sắc mặt của Đông Phương Dịch Hàn, tình trạng của thân thể, quay đầu với mấy người phía sau : “ Đợi lát nữa, các ngươi người nào có nội lực tốt? Tới đây vận công giúp chống lại, thời điểm cho dừng, được phép dừng lại; Tiểu Thần tới trợ giúp, thời điểm ta cắt, ngươi phải nhanh chóng rạch vết cổ tay , để máu đen chảy xuống, cho đến khi máu biến thành màu đỏ, mới cầm máu lại. Những người khác canh giữ bên ngoài, cho bất kỳ người nào vào quấy rầy...”
      Last edited: 27/9/16

    4. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 79: Giải cổ (2)

      Editor: Diep Thu Khinh

      Đám người của Tiểu Triệu vừa nghe xong, lập tức ánh mắt sáng lên, nháy mắt trở nên vui sướng, vị vương phi này rốt cuộc chịu ra tay cứu Gia rồi. Tiểu Triệu hưng phấn : “ Về phần người có nội lực tốt nhất, cứ để cho ta ? Còn mấy người các ngươi ra bên ngoài coi chừng....”

      “ Nên nhớ, lát nữa cho dù có xảy ra chuyện gì, cũng cho phép vào đây quấy rầy, nếu thần tiên cũng cứu nổi ...” Thời điểm bọn người kia chuẩn bị ra ngoài, Thương Lung Tình cẩn thận dặn dò lần nữa, phải biết quá trình này ngàn vạn lần cũng được có bất kỳ sai lầm nào, khi phạm phải sai lầm, cổ trùng quay trở lại cơ thể, vĩnh viễn cũng dẫn dụ ra được nữa.

      “ Dạ, bọn thuộc hạ nhất định cố gắng hết sức.” Bọn họ trăm miệng lời, .

      Thương Lung Tình gật đầu, nhìn sắc mặt của Đông Phương Dịch Hàn, bởi vì hút được máu mà trở nên bình thường, ánh mắt lại tiếp tục nhìn toàn thân của , lạnh nhạt : “ chút nữa ngươi phải cố chịu đựng, được dùng nội lực để nảy sinh đối kháng với Tiểu Triệu, nếu rất khó cho việc dụ cổ trùng di chuyển ra khỏi cánh tay.”

      “ Tốt, ta chịu đựng được.” Đông Phương Dịch Hàn gật đầu cam kết, cả người cũng trở nên uể oải.

      “ Có thể dừng việc hút máu rồi, ngươi ngồi xuống .” Thương Lung Tình nhận thấy do có tác dụng của máu, nên cổ trùng trở nên tròn trịa, bắt đầu di chuyển chậm lại rồi, liền lấy cánh tay của nàng ra, vẩy chút rồi cầm máu, lạnh nhạt .
      “ Tiểu Triệu, ngươi có thể bắt đầu rồi, thời điểm cho dừng, nhất định được dừng.” Thương Lung Tình nét mặt mang theo sắc lạnh, nghiêm túc .

      “ Dạ, thuộc hạ .” Tiểu Triệu gật đầu đáp lời, bắt đầu tiến hành vận công để giúp Đông Phương Dịch Hàn.....

      “ Tiểu Thần, bọn ngươi hãy chuẩn bị cho tốt, đợi lát nữa khi cổ trùng di chuyển tới cổ tay, khi ta kêu bắt đầu, ngươi nhất định phải hạ đao, hơn nữa được do dự, chờ tới khi máu trở thành màu đỏ mới thôi, sau đó cầm máu, hiểu chưa.” Thương Lung Tình quay đầu dặn dò Tiểu Thần với vẻ mặt nghiêm túc.

      “ Vâng, .” Dù sao Tiểu Thần cũng là người học y, Thương Lung Tình sơ qua liền hiểu, vẻ mặt khẩn trương, gật đầu cái rồi lên tiếng.

      “ Được, vậy chúng ta bắt đầu.” Thương Lung Tình gật đầu, khuôn mặt lạnh lùng cũng xuất vẻ khẩn trương dễ nhận thấy.

      “ Lung nhi, ta tin tưởng nàng, bắt đầu .” Tựa hồ Đông Phương Dịch Hàn cảm nhận được Thương Lung Tình run nhè , liền dùng giọng điệu êm ái với nàng.

      Thương Lung Tình nhìn Đông Phương Dịch Hàn, trong ánh mắt thể kinh ngạc, người này nhạy cảm đến mức có thể nhận thấy hơi thở của nàng bất thường sao? Nhưng mặt vẫn có biểu cảm gì: “ Tập trung tinh thần, cần suy nghĩ bất kỳ điều gì, cũng được nảy sinh nội lực chống đối với nội lực của Tiểu Triệu, bắt đầu .”

      “ Được...” Đông Phương Dịch Hàn gật đầu, cười dịu dàng nhìn Thương Lung Tình.

      Die~n Đa`n Le^ Qui Đo^n

      Ước chừng qua hơn nửa canh giờ ( khoảng 1 tiếng), Đông Phương Dịch Hàn bắt đầu lộ ra vẻ mặt khó chịu, trong miệng phát ra tiếng rên rỉ khó chịu, trong nháy mắt màu da trở nên đỏ bừng, giống như nó được lấy ra ngoài sau khi ngâm trong nước nóng vậy, càng tạo nên vẻ mê hoặc khó cưỡng, mĩ miều, khiến người ta sinh ra cảm giác sợ hãi....


      “ Vương phi, tại sao Gia trở nên như vậy?” Tiểu Thần khẩn trương, nhìn Thương Lung Tình , vẻ mặt lo âu nhìn Đông Phương Dịch Hàn, tay nắm chặt thành quyền, hận đến nỗi thể lập tức đem cổ trùng này chặt thành trăm mảnh.

      “ Bình tĩnh chút, thời cơ sắp đến rồi, ngươi phải nhìn kỹ chút, nó chỉ xuất trong phút chốc mà thôi, nếu ngươi xuống tay chậm, còn kịp nữa.” Thương Lung Tình tỉnh táo phân tích, mặc dù tình huống của Đông Phương Dịch Hàn có phát sinh chuyện ngoài ý muốn, nhưng vẫn giữ lý trí, nhắc nhở Tiểu Thần.

      “ Dạ, thuộc hạ biết.” Tiểu Thần xấu hổ , hình như quá nóng vội rồi, may thay có vương phi ở đây, nàng rất bình tĩnh....

      Lúc này Đông Phương Dịch Hàn chịu đựng khổ sở, miệng cắn răng nghiến lợi, tận lực sao cho để thanh thể khó chịu nào lọt ra ngoài. Sắc mặt càng ngày càng đỏ bừng, màu da vừa đỏ vừa đen, lát lại hồng, chung quy ngừng biến đổi. Có vẻ như cổ trùng trong thân thể di chuyển, nó giống như chú cá đùa giỡn, tới tới lui lui.

      Tiểu Thần cố tập trung tinh thần, chăm chú nhìn cánh tay của Đông Phương Dịch Hàn, tận lực để cho bản thân tỉnh táo mà ứng phó. Trong lòng khẩn trương đến nỗi nghe được tiếng tim đập thình thịch, tựa như lúc này đứng trước mặt Tâm Nghi nương vậy.

      Thương Lung Tình sắc mặt lạnh nhạt, nhưng trong lòng cũng hết sức khẩn trương, lúc này là thời điểm mấu chốt, hành động lần này quyết định thành công hay thất bại .Bỗng nhiên, tựa hồ cổ trùng trong thân thể Đông Phương Dịch Hàn chịu phải kích thích gì, lập tức di chuyển nhanh đến cổ tay, Thương Lung Tình kích động : “ Bắt đầu động thủ.”

      Tiểu Thần nghe vậy, nhanh chóng nắm lấy cánh tay của Đông Phương Dịch Hàn, rạch xuống cổ tay đường. Lập tức, mùi máu đen tanh tưởi xông lên, xuống trong chiếc chậu rửa mặt trong tay Thương Lung Tình. Máu chảy tựa như nước chảy, ào ào chảy thẳng xuống dưới, khiến người ta khỏi rùng mình cái, tộc độ máu chảy làm cho người ta kinh ngạc a...

      Thương Lung Tình nhìn màu máu khôi phục lại bình thường, trong lòng thở phào nhõm, đem chiếc chậu trong tay đặt qua bên, lạnh nhạt : “ Có thể cầm máu và ngừng vận công rồi.”

      “ Hô, là tốt, vương phi, tình hình của Gia thế nào rồi, giải được hoàn toàn cổ độc chưa?” Tiểu Triệu thở phào nhõm, lấy tay lau trán đầy mồ hôi, mong chờ hỏi.

      “ Tạm thời sao, chỉ còn thiếu bước cuối cùng.” Thương Lung Tình nhìn sắc mặt Đông Phương Dịch Hàn, tại tạm thời cổ độc trong cơ thể được xử lý, đoán chừng Chung Tình mị độc còn lưu lại rất nhanh phát tác.

      “ Vậy tốt rồi, vương phi, còn cổ trùng đâu? Nó nằm ở đâu vậy?” Tiểu Triệu tò mò nhìn Thương Lung Tình hỏi, sau đó quay chung quanh vòng, cũng thấy bóng dáng nó đâu, đến tột cùng nó trông như thế nào nhỉ?
      Last edited: 27/9/16

    5. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 80: Cổ trùng ở đâu rồi?

      Editor: Diep Thu Khinh


      Mặc dù Tiểu Thần hiểu biết về y, nhưng đối với cổ trùng biết nhiều lắm, về lời của Tiểu Triệu, cũng mang tâm lý tò mò giống như vậy, tuy là người rạch vết thương, nhưng mà cụ thể cổ trùng ở nơi nào biết, ánh mắt mong đợi nhìn Thương Lung Tình.

      “ Ở trong này...” Thương Lung Tình thản nhiên nhìn bọn họ, tay nàng chỉ vào chậu nước rửa mặt mới vừa buông xuống, lạnh lùng .

      “ À? phải ở nơi này chỉ có máu thôi sao? Vì sao nhìn thấy có thứ gì di chuyển trong đó hết vậy?” Tiểu Triệu nắm tóc, khó hiểu hỏi. Tiểu Thần cũng vô cùng nghi hoặc, nhìn Thương Lung Tình.


      “ Vừa ra khỏi cơ thể, nó liền dung hợp với máu, đợi lát nữa phải dùng thêm cái này để nổi lửa đốt, tránh cho nó tiếp xúc với thân thể con người, nếu sống lại.” Thương Lung Tình cầm chai thuốc bột ném cho Tiểu Thần đứng bên, lạnh nhạt giao phó. Dù sao cũng là người học y, đương nhiên về phương diện này cẩn thận hơn.

      “ Dạ, vương phi.” Tiểu Thần nhận lấy thuốc bột, gật đầu đáp lời, vẻ mặt giấu được kính nể, phục tùng. Vốn có hơi bất mãn về vị vương phi này, thế nhưng hôm nay điều đó tan theo gió rồi...

      “ Ưm...” Bỗng nhiên từ giường truyền đến giọng có vẻ rất khó chịu của Đông Phương Dịch Hàn, giờ phút này khuôn mặt đỏ bừng, ánh mắt mơ màng, trong con ngươi còn chứa cả ngọn lửa tình dục.
      “ Vương phi, Gia bị làm sao vậy?” Tiểu Triệu lo lắng nhìn Đông Phương Dịch Hàn, phải cổ trùng trong người Gia vừa được giải rồi sao? Vì sao vẫn bị như vậy, giống như rất khó chịu.

      , nơi này nên giao cho vương phi xử lý rồi.” Tiểu Thần hiểu ý, biết mị độc trong người Đông Phương Dịch Hàn phát tác, lập tức cầm chậu nước rửa mặt lên, lôi Tiểu Triệu ra khỏi phòng.

      “ À, ngươi ra ngoài xử lý cổ trùng, còn kéo theo ta làm gì chứ?” Tiểu Triệu khó hiểu kêu to, cam lòng hất tay Tiểu Thần ra.

      “ Ngu à, mị độc còn lưu lại trong người vương gia phát tác, chẳng lẽ ngươi muốn ở lại quan sát bọn họ giải độc như thế nào?” Tiểu Thần tức giận, vỗ ót Tiểu Triệu cái, hứng thú nhìn , hỏi.

      “ Ách, ra là vậy à, sao ngươi sớm...” Tiểu Triệu tỉnh ngộ hiểu ra, vỗ trán của mình, còn trợn mắt nhìn Tiểu Thần tỏ vẻ vui . giỡn sao, quan sát? đâu có muốn tìm cái chết....

      “ Lung nhi, ta khó chịu....” Đông Phương Dịch Hàn mở mắt ra, ánh mắt mê ly nhìn Thương Lung Tình, khuôn mặt đỏ bừng bừng, hơi thở trầm khàn, mang theo tia tình dục .

      Thương Lung Tình thản nhiên nhìn Đông Phương Dịch Hàn lúc, sau đó mới nhàng bước tới. Lúc nàng còn chưa bước tới bên giường, Đông Phương Dịch Hàn tựa như cơn gió, lập tức nhào đến trước mặt nàng, ôm eo nàng, chút suy nghĩ mà hôn môi nàng.

      Mặc dù Thương Lung Tình chuẩn bị tốt tâm lý là giúp giải mị độc, nhưng nàng vẫn bị những hành động gấp gáp của dọa sợ hết hồn, có lẽ do ảnh hưởng của mị độc, nên tăng nhanh dục vọng của , nhất thời chưa phản ứng kịp, ngây người bị hôn....

      “ Lung nhi, có thể ?” Hình như Đông Phương Dịch Hàn còn hơi tỉnh táo, nên mở miệng dò hỏi, vẻ mặt tràn đầy chờ mong.

      Thương Lung Tình nghe vậy, trong phút chốc cái trán xuất mấy cái vạch đen, người này chiếm được tiện nghi, còn ra vẻ sao? tại chỉ có hai người bọn họ, hơn nữa nàng còn bị hôn, mà còn hỏi vấn đề này? Chẳng lẽ nàng thể, dừng lại sao?

      Vừa nghĩ tới đó, lập tức nàng dùng sức cắn môi của , lạnh lùng : “ Ta thể, ngươi có thể dừng sao?”

      Đông Phương Dịch Hàn liếm chỗ môi mình vừa bị cắn, tay dùng lực ôm nàng chặt hơn, vẻ mặt mị hoặc : “ dừng được, bây giờ nàng muốn đổi ý cũng còn kịp rồi.”

      Vừa dứt lời, liền ôm lấy Thương Lung Tình tới bên giường, nằm xuống, trong phút chốc y phục xốc xếch bị ném ra ngoài, tiếng rên rỉ mập mờ của nữ nhân, kèm theo tiếng thở gấp của nam nhân, còn có cả tiếng gầm khàn khàn, tất cả đan xen vào nhau, tạo nên khúc hát tuyệt vời.

      Trong khoảng thời gian ngắn, trong phòng chứa đầy nhu mì kiều diễm, cảnh xuân đầy phòng, hình như tất cả đều dừng lại ở thời khắc đẹp đẽ này...

      “ Tiểu Thần, ngươi cổ trùng ở trong máu này à? Tại sao ta vẫn thấy được hình dáng của nó?” Tiểu Triệu tò mò, nhìn chằm chằm vào trong chậu rửa mặt chứa đầy máu đen, nhàng hỏi.

      biết, nhưng có phương pháp thử xem có nó ở trong đó hay ?” Tiểu Thần mang vẻ mặt đùa bỡn nhìn Tiểu Triệu, .

      “ À, vậy thử thế nào, ta nghe chút coi.” Tiểu Triệu hưng phấn nhìn Tiểu Thần , rất tò mò, muốn biết đến tột cùng cổ trùng này có hình dáng thế nào?

      “ Đưa bàn tay vào bên trong , lúc đó cổ trùng tiến vào cơ thể ngươi, ngươi biết ngay mà.” Tiểu Thần làm như vô tình, nhìn Tiểu Triệu , ánh mắt ý bảo, như thế nào, ngươi muốn thử sao?

      “ Ách, ngươi đùa với ta đúng ? Thế nào lại để ta dùng phương pháp này thử.” Tiểu Triệu khôi phục tinh thần, biết rằng bị Tiểu Thần đùa giỡn, tức giận rống to.


      Mọi người đứng bên cạnh, vẻ mặt vui sướng khi người gặp họa, nhìn Tiểu Triệu phát biểu, thậm chí còn chế nhạo : “ Tiểu Triệu, ngươi nên thử , dù sao nữ nhân trong hậu viện của Gia nhiều như vậy, ngươi có thể hưởng thụ chút.”

      “ Cái đầu các ngươi, ngại chán sống lắm rồi phải ? Có muốn ta tiễn các ngươi đoạn đường hay ?” Tiểu Triệu giận giữ nhìn mấy người bên cạnh rống to, trong lòng lại rằng, ai biểu bọn họ là bạn bè xấu xa của làm chi. Dĩ nhiên biết bọn họ chỉ đùa mà thôi.

      “ Tốt lắm, đừng tranh cãi nữa, nên mau mau xử lý vật này. Tránh xảy ra sai lầm gì.” Tiểu Thần thu lại nụ cười, nghiêm túc .

      “ Ừ, ngươi mau xử lý .” Hướng Nhất cũng nghiêm túc gật đầu, lần này tốt quá, rốt cuộc Gia cũng còn trói buột nào nữa, về sau cũng cần phải lo bị nữ nhân kia uy hiếp.
      Last edited: 27/9/16

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :