CHƯƠNG 361 Có thể trở thành Hồ Báo chiến sĩ, có lẽ chỉ cần vũ lực hùng mạnh là được. Nhưng muốn có thể trờ thành Đại Tế Ti, mưu trí hơn người là được. Bất kể Khoái Tông hay Nguyễn Xạ Nhật, toàn là những kẻ túc trí đa mưu. Niên Luân Mộ Địa có quan hệ với việc thú xung quanh bạo phát. Vũ La có thể nghĩ ra, người khác cũng có thể nghĩ ra. Chính là Nguyễn Xạ Nhật nhìn thấu điểm này, mới xung phong dẫn người chạy tới Niên Luân Mộ Địa. Lúc này Nguyễn Xạ Nhật dẫn người đóng ở phía Đông Niên Luân Mộ Địa, bọn Vũ La lập doanh hạ trại ở phía Tây. tới Niên Luân Mộ Địa, tất cả mọi người vì tồn tại của hung địa trứ danh này mà tỏ ra hết sức bình tĩnh. Dù là đám hung thú hùng mạnh cũng dám tới quấy rầy. Bọn Vũ La cũng nôn nóng tiến về phía trước. Sau khi lập doanh hạ trại xong, Hỏa Sư Đà bèn triệu tập các Hổ Báo chiến sĩ, sau đó mời Vũ La tới, mọi người cùng nhau thương nghị xem bước tiếp theo nên hành động thế nào. Các Hồ Báo chiến sĩ các Thần Trủng cũng có ý kiến gì hay. Vũ Uyên sơn này vốn là nơi khi ho cò gáy, cho dù tố chức cố Địa Liệp Long cũng hiếm khi lựa chọn nơi này. Mọi người gần như hiểu biết gì về Niên Luân Mộ Địa hết sức thần bí này, tự nhiên thể đưa ra ý kiến gì hay. Hỏa Sư Đà cũng bất đắc dĩ, thể làm gì khác hơn là nhìn về phía Vũ La với vẻ cầu Tuy rằng Hỏa Sư Đà có chút bản lãnh, nhung muốn dẫn dắt nhiều Thần Trủng như vậy, quả có chút đủ lực. Cũng may coi như Hỏa Sư Đà biết cách dùng người, quyết định sử dụng kẻ có năng lực, hoặc có thế là lười biếng, thảy hết tất cả chuyện quan trọng lại cho Vũ La. Vũ La trầm ngâm lúc, quyết định vào giữa trưa mai phái toán nhân mã nho nhò tiến vào Niên Luân Mộ Địa thăm dò phen xem tình hình thế nào, sau đó mới định đoạt Tất cả mọi người cũng gật đầu, xử lý như vậy là ổn thỏa. Sỡ dĩ chọn vào giữa trưa là là vì khi đó dương khí mạnh nhất, có thể áp chế lực lượng trong Niên Luân Mộ Địa. Đến tối, Hỏa Sư Đà vốn tin tường Bát Đại Thần Trủng, an bài lực lượng gác đêm ít. Vũ La mình ở trong trướng bồng bằng da thú, đả tọa tu luyện Cửu Long Thôn Nhật. Gần đây đạt tới cảnh giới Long Hồ đỉnh phong, chính là thời khấc mấu chốt. Tuy rằng chưa tìm được cơ hội đột phá, nhưng thịnh rất dễ suy, nếu cẩn thận giữ vững trạng thái hùng mạnh có, rất có thể giảm xuống, bỏ lỡ mất cơ hội đột phá. Lần này Vũ La vừa vận chuyền công pháp Cửu Long Thôn Nhật, Linh Long trong Long Hồ dài chừng bảy trượng, bơi trong hồ tung tăng hoạt bát như cá. Lúc này nếu có đối thù công lực tương đương, Vũ La chỉ cần thả Linh Long ra, cấn cái là có thế hấp thu sạch thân linh nguyên đối thù. Bất quá công lực tương đương đây chỉ là tu vi cảnh giới, chứ phải chiến lực. Cảnh giới Long Hồ của Vũ La tương đương với tu sĩ cảnh giới Cửu Cung Quàng Hạ. Đáng tiếc tại Vũ La đối mặt với toàn là cường giả như quái đằng vạn năm, Đại Tế Ti Nguyễn Xạ Nhật, cho dù Cửu Long Thôn Nhật bá đạo vô cùng, nhung trong lúc nhất thời cũng có đất dụng võ. Đến lúc trăng lên giữa trời, Vũ La ràng cảm giác được hàn khí xung quanh ngày càng tăng lên. Cửu Long Thôn Nhật nuốt lấy linh nguyên, thình lình trong từng đợt hàn khí xung quanh có rất nhiều tia năng lượng lạnh như băng li ti thừa cơ dung nhập vào trong cơ thể hấn. Vũ La giật mình kinh hãi, nhưng đợi kịp phàn ứng, những tia năng lượng lạnh như băng kia theo kinh mạch xâm nhập vào trong nguyên hồn Vũ La vô cùng nhanh chóng. Vũ La thầm kêu ổn, bất ngờ phát dưới tác dụng của luồng năng lượng lạnh lẽo này, nguyên hồn của lại được tăng cường. còn kinh ngạc, tia năng lượng kia lại xảy ra biến hóa, tách ra khỏi nguyên hồn, thuận lợi tiến vào Minh Đường Cung, sau đó tất cả dung nhập vào trong Linh Long. Vũ La chỉ cảm thấy trong đầu nổ ầm tiếng, cảnh vật trước mắt bỗng nhiên biến đồi, chỉ thấy sóng xanh ngập trời, quay cuồng ngớt, trong tai nghe thấy từng đợt tiếng nước chảy. Lúc này mới kịp phàn ứng, ra mình dùng thị giác của Linh Long để nhìn thế giới này. Trong lúc còn kinh ngạc, ý thức của lập tức tách khỏi thân thể Linh Long trở lại bản thế. Vũ La nhìn lại Linh Long, có chút cảm giác kỳ quái, thoáng động trong lòng, ý thức lại dung nhập vào trong cơ thể Linh Long lần nữa, chỉ thấy trước mắt sóng xanh vạn trượng. Vũ La nghi hoặc trong lòng, chẳng lẽ đây là Thần Ngoại Hóa Thần? Luồng năng lượng lạnh như băng rót vào cơ thể khi nãy phân hóa nguyên hồn của hấn, luyện thành đạo Thần Ngoại Hóa Thần, gởi thân thế Linh Long. cách khác, tại Linh Long là Thần Ngoại Hóa Thần của hấn. Pháp môn Thần Ngoại Hóa Thần cũng hiếm thấy, chỉ bất quá Tu Chân Giới vài ngàn năm qua cũng chú trọng sử dụng oan hồn, cho nên các loại pháp môn về oan hồn cũng dần dần mai , ai chú tâm tu luyện. Quan niệm phổ biến Tu Chân Giới chính là chỉ cần nguyên hồn hùng mạnh, những pháp môn khác chỉ là râu ria đáng kể. Dĩ nhiên, Thần Ngoại Hóa Thần khó khăn là so với tiền kiếp của Vũ La. từng muốn luyện thành Thần Ngoại Hóa Thần, tu luyện Hạn Bạt Huyết Phần thành đệ nhị nguyên hồn của mình, đáng tiếc thể thành công. Tới đời này của Vũ La, hầu như có năng lực tu luyện Thần Ngoại Hóa Thần. Nhưng ngờ rằng lần này thuận thế mà thành, có cảm giác như làm mà hưởng, khiến cho Vũ La cảm thấy hơi bỡ ngỡ. Bất quá rốt cục Thần Ngoại Hóa Thần này là tốt hay xấu, Vũ La cũng chưa biết được. Nhưng có điểm, Vũ La biết rất ràng, tại Linh Long cũng tương đương như mình, cách khác, chỉ cần Linh Long có đột phá, tỷ như phá nát bản thân, cải tạo hình thể... chắc chắn Vũ La cũng cảm nhận lây. khỏi cười khổ tiếng, còn suy nghĩ xem luồng năng lượng lạnh lẽo kia rốt cục là thứ gì, thình lình Linh Long thoáng động. Vũ La lập tức chuyển dời ý thức của mình vào cơ thể Linh Long. Lần này vừa chuyền dời xong, Vũ La chỉ cảm thấy giữa ngực và bụng mình có cảm giác lạnh thấu xương cuồn cuộn ngừng, khiến cho giật nảy mình, chẳng lẽ là luồng năng lượng Băng Hàn này tác quái? Chẳng qua là ý thức của Vũ La thân thể Linh Long chưa quen, trong lúc nhất thời, muốn vận dụng Thần Hỏa của Kỳ Lân Tý tới tiêu diệt cỗ hàn khí kia. Thình lình có cảm giác thoải mái, há miệng to, cất lên tiếng long ngâm rất lớn, khiến cho cả mặt Long Hồ bạo phát ba, chấn động nước cuộn rào rào, bắn ra tung tóe. đạo hào quang màu xanh đậm từ trong miệng Linh Long phun ra, bắn vào hồ nước, chỉ nghe tràng tiếng răng rắc đóng băng vang lên, mặt hồ xuất đầy sương lạnh. Nhưng ngay sau đó, ở vị trí đạo hào quang màu xanh đậm kia chậm rãi dâng lên ngọn núi băng, mơ hồ có dáng vóc của cung điện. Vũ La giật mình, nhưng ngay sau đó cảm giác được đạo hào quang màu xanh đậm kia có mối liên hệ kỳ diệu với Linh Long. Linh lực trong thân thể Linh Long ngừng trút vào, Vũ La thoáng động trong lòng, cung điện băng kia cũng xảy ra biến hóa, thay đổi hình dáng theo ý niệm của hấn. Mà lúc này, theo linh lực trút ra, thân thể Vũ La thu nhô lại. Dường như có vô số ngón tay ra sức bóp đầu hấn, đau đớn vô cùng. Cửu Long Thôn Nhật ngừng vận chuyển, hấp thu linh khí từ bên ngoài để bổ sung. Lúc này Vũ La cũng hiểu ra, trước mắt ràng chính là cơ duyên, cũng chẳng quan tâm luồng năng lượng Băng Hàn kia rốt cục có lai lịch thế nào, lập tức hấp thu nhanh chóng. Lần này, lực lượng Băng Hàn thẳng tiến vào Minh Đường Cung, chạy vòng trong thân thé Linh Long, sau đó dung nhập vào đạo hào quang màu xanh đậm kia. Hàn khí càng ngày càng nặng, rất nhanh đạo hào quang màu xanh đậm kia chiếu rọi khấp cả Long Hồ. tầng sương lạnh lướt qua, cả Long Hồ hóa thành ngọn núi băng rất lớn. Đỉnh núi theo ý của Vũ La ảo hóa ra cung điện băng tinh, tại cũng lớn lấm, chỉ có diện tích chừng ba mẫu. là cung điện khỏi có chút miễn cưỡng, với hình dáng tại chỉ có thể xem như trang viên nhô. Bất quá đây là năng lực cực hạn trước mắt của Vũ La. Vốn Linh Long có chiều dài bảy trượng, tại thu lại chỉ còn nửa trượng, thân thể cũng càng đọng hơn, nhưng tại cũng cần nghi ngơi phen. Đầu Vũ La đau như búa bổ, cố gắng bay lên, lảo đảo rơi vào trong Long Cung, thân thể gục xuống, lập tức cảm thấy mí mắt nặng trĩu, nhanh chóng ngũ say. Linh Long ngũ say, Vũ La thu ý thức trở lại thân thể mình, nhung cảm giác đau đớn khó chịu này cũng hề giảm bớt. có cách nào, đành cưỡng bức trẻ con lao động, ép Động Động tu luyện với mình. Bất kể thế nào, đột phá thành công cảnh giới Long Cung, so ra cũng tương đương tu sĩ cảnh giới Cửu Cung Hầu Môn, lực lượng của Cửu Long Thôn Nhật tăng lên ít. miếng Ngọc Tủy bất quá chỉ sau lần hô hấp, linh khí bị hấp thu sạch , hóa thành phấn vụn. Sau khi liên tiếp nuốt lấy linh khí của chín mươi chín miếng Ngọc Tùy, Vũ La mới có thể ổn định bước đầu cảnh giới Long Cung. Bất quá Linh Long trong Long Cung cũng có dấu hiệu lớn lên, vẫn còn say ngũ. Vũ La mỡ mắt, thở ra hơi dài, Động Động bất mãn chí chóe vài tiếng, đôi mắt to tròn long lanh nhìn Vũ La chằm chằm, vung trảo lên múa may mấy cái, tỏ ra tức giận vì bị ‘cưỡng bức lao động’, sau đó bay vù trở vào trong Thiên Phủ Chỉ Quốc. Vũ La rành lo tới tiểu gia hỏa, sau khi nuốt hai viên linh đan, cảm thấy có hiệu quả gì, bèn chọn ra hai món trong số dược liệu của tộc, bắt chước tộc ăn vào, thình lình cảm thấy có cỗ khí thế mờ nhạt phát tán. Đó là khí thế thuộc về cường giả, chỉ có cường giả mới cảm ứng được. Tuy rằng cảnh giới của Vũ La cao, nhưng nguyên hồn của là nguyên hồn Đế Quân chân chính, mới cảm ứng được cỗ khí thế này. Vũ La ngẩng đầu lên nhìn ra xa, quả nhiên thấy người ngồi ngọn đồi nhô nằm ở phía Bấc của thung lũng này. Vũ La đứng dậy, cất bước qua đó. Ngọn đồi này có vị trí vô cùng khéo léo, vừa ngay ở giữa hai hướng Đông Tây. Nguyễn Xạ Nhật ngồi xếp bằng đồi. So với ban ngày, y lộ vẻ tiêu sái hơn dưới ánh trăng, trường bào rộng thùng thình bay lất phất theo gió đêm, đuôi tóc buộc thả sau lưng cũng tung bay ngớt. Trước mặt y bày hai bình rượu. Khác với loại bình rượu có bụng rộng của Nhân tộc, tuy rằng bình rượu của tộc cũng có bụng rộng, nhung cổ và miệng bình rất , lại có thêm quai cầm. Nhân tộc thường sử dụng chén để uống rượu, ấy là hạng người hào sàng. Đa số tộc dùng bình mà uống, như vậy cho tới say mèm cũng có gì là lạ. Nguyễn Xạ Nhật nốc ngụm, đặt bình rượu xuống, nhìn Vũ La cười : - Ngồi. Y chính là đường đường Đại Tế Ti Bát Đại Thần Trủng, địa vị vô cùng hiền hách, cho dù có lòng muốn giao hảo với Vũ La, cũng hành động nông cạn như bọn Hỏa Sư Đà. Cho nên thái độ của y hề tỏ ra khép nép, mà là dùng tính tình chân của mình để đối xử với Vũ La, chính là thù đoạn đề tỏ lòng thân thiết. So với bọn Hỏa Sư Đà, thủ đoạn này hiển nhiên cao minh hơn rất nhiều. Vũ La cũng cười tiếng, bưng bình rượu còn lại lên uống ngụm. Nguyễn Xạ Nhật cười hỏi: - Thế nào? - Rượu ngon! Vũ La đặt bình rượu xuống, khen câu. Nguyễn Xạ Nhật hơi có vẻ tự hào: - Hống Tuyền Thần Trủng chúng ta ủ rượu, đương nhiên bất phàm. Hai người chạm bình rượu với nhau nghe cạch tiếng, sau đó mạnh ai nấy nâng bình lên nốc ừng ực hoi dài. Vũ La chùi mép, cười lớn: - ! rất lâu Vũ La chưa được uống rượu thích thú như vậy, cảm giác như tại chỉ có khi uống rượu cùng bọn Kiều Hồ, Mã Hồng ở Nhược Lô Ngục mà thôi. Nguyễn Xạ Nhật cười tiếng, đặt bình rượu xuống : - Vũ huynh đệ có từng nghe qua câu này hay chưa: “Hoàn hồn tiên đoạn hồn.” Vũ La lấc đầu: - Giải thích thế nào? Đương nhiên chưa nghe qua, đừng là Nhân tộc. dù là tộc sinh trường ở địa phương, cũng có mấy người nghe qua câu này. Nguyễn Xạ Nhật có biểu gì đắc ý, chỉ đơn giàn: - Những lời này ám chỉ Hoàn Hồn Thảo. Hoàn Hồn Thảo quả có thể cải tử hoàn sinh, nhưng muốn lấy được Hoàn Hồn Thảo, cơ hồ cũng tránh được cuộc chém giết. Trong lịch sử Đông Thố, mỗi lần Hoàn Hồn Thảo xuất , cũng có vô số cường giả chết theo. Vũ La thầm đồng ý với những lời này. Thiên Đạo tuần hoàn, nếu như muốn cải tử hoàn sinh, đương nhiên phải trả cái giá . Nguyễn Xạ Nhật nhìn cái, chỉ vào Niên Luân Mộ Địa bên dưới : - Ta có ít tin tức muốn chia với Vũ huynh đệ. Ta biết những tin này, Vũ huynh đệ lại biết, hai bên chúng ta cạnh tranh với nhau, đối với ngươi mà tự nhiên công bình. Nếu ta cho ngươi, dù là thắng trận này cũng là thắng mà bất võ. Vũ La ôm quyền: - Đại Tế Ti quang minh lỗi lạc, kính xin chỉ giáo. Đây phải là lúc tự cao, đối mặt với Niên Luân Mộ Địa quỷ dị này, Vũ La cũng khỏi tỏ ra cẩn thận. cũng phải là Kim Tiên bất tử, vạn nhất sa vào trong đó mà ra được, ắt trở thành phân bón cho Quỳ Mộc mà thôi. Biết thêm chút tin tức, tự nhiên nấm chắc hơn phần. - Niên Luân Mộ Địa vốn có mười tầng, nghe vào thời Hồng Hoang, vị cổ Tiên bị kẻ gian hãm hại mà chết, chết nhấm mắt, oán khí ngưng kết mà thành. - Cũng vì truyền thuyết này, đá có biết bao nhiêu cường giả xâm nhập vào trong đó, muốn tìm bảo khố của vị cố Tiên kia. Cho nên thực tế Niên Luân Mộ Địa này hề hèo lánh, chỉ bất quá những người tiến vào trong đó đều có tu vi tuyệt cao, tộc tầm thường biết. Vũ La gật đầu đồng ý, từng đứng ở đỉnh phong của thế gian này, hiểu rất ràng suy nghĩ của những cường giả siêu cấp tiến vào Niên Luân Mộ Địa. bao nhiêu năm qua, thế giới này chưa từng có ai phi thăng, những tu sĩ chưa tới đỉnh phong, ai nấy đều cố gắng vươn tới. Nhung sau khi đạt đỉnh phong rồi, bọn họ vẫn cảm thấy hoang mang mờ mịt. Cám giác như vậy có thế khiến cho con người điên cuồng, cho nên nghe có di tích của cố Tiên, cho dù là cơ hội cực kỳ bé tới mức có khả năng, bọn họ cũng bỏ qua. - Ngược lại những kẻ tu vi cao minh, sau khi tiến vào được ba tầng, biết thể tiến thêm được nữa, thức thời rời khỏi, từ đó mới lan truyền chuyện Niên Luân Mộ Địa ra ngoài. - Nghe trong đó có tất cả mười tầng, tầng ngoài cùng là nguy hiểm ít nhất, nhưng cũng dễ gì vào được. Nghe trong đó có mười vạn quỷ binh, mỗi gốc cây cổ thụ cũng là thành viên quỷ binh, mười vạn quỷ binh có ngàn Quỷ Tướng thông lỉnh, Quỷ Tướng có còn Quỷ Soái, Quỷ Vương nữa hay , vậy biết được. - Niên Luân Mộ Địa, ngàn năm mới có thể sinh ra vòng, vòng ngoài cùng chính là mới sinh ra trong ngàn năm trở lại đây. Càng vào trong, niên kỷ của những cây cổ thụ kia càng cao, nhưng vòng cuối cùng chỉ có vạn năm thọ mệnh, tin tức trong đó khó lòng biết được. - Vào trong tầng hai, nghe có mười vạn quỷ binh, vào tầng ba nghe có tám vạn quỷ binh. Nếu căn cứ theo như vậy mà phỏng đoán, càng vào trong, quỷ binh lại càng hùng mạnh, Quỷ Tướng lại càng cần tới. - Theo như những người trợ ra lại, trong đó có ít quỷ binh Quỷ Tướng đạt tới cảnh giới cường giả, có thế thao túng dị bảo và binh khí công sát, quả là khó lòng chống đỡ. - Nhưng chuyện kỳ quái chính là, khoảng đất trống giữa hai tầng với nhau lại hết sức an toàn, chưa từng có người nào bị công kích ở đó. - Tình huống đại khái chính là như vậy, Vũ huynh đệ trăm ngàn lần cẩn thận. Nguyễn Xạ Nhật xong, Vũ La cau chặt đôi mày, trầm ngâm lúc, sau đó nhìn Nguyễn Xạ Nhật chắp tay lời cảm tạ: - Đa tạ Đại Tế Ti chỉ điểm. Nguyễn Xạ Nhật chỉ cười: - cần khách sáo. Tiên Tuyệt - Chương #361
CHƯƠNG 362 Sáng sớm hôm sau, Hỏa Sư Đà bắt đầu bắt tay vào chọn lựa nhóm người đầu tiên tiến vào Niên Luân Mộ Địa điều tra. Có người hưng phấn vô cùng, cũng có người dè dặt cẩn thận. Tuy rằng hung danh của Niên Luân Mộ Địa sờ sờ ra đó, nhưng người giống như Vũ La chỉ cần liếc mắt qua là có thể nhìn ra chỗ bất phàm rất ít. Nhìn bề ngoài, Niên Luân Mộ Địa hết sức hiền hòa, giống như là hung địa. Bởi vậy có rất nhiều người dũng cảm báo danh, số dè dặt cẩn thận toàn là những kẻ lớn tuổi lão thành. Hỏa Sư Đà hiểu tâm tư của mọi người, ai cũng muốn xông vào trước, chắc chắn được ích lợi nhiều hơn. kẻ báo danh rất nhiều, nhung y vẫn nghiêm ngặt tuân theo lệnh Vũ La, chỉ chọn mười người. Mọi người lập tức phục, tranh cãi rất lâu mới đưa ra quyết định, mỗi Thần Trủng chọn ra người, còn thừa hai chỗ, những kẻ báo danh rút thăm. Chọn lựa ra mười người xong, tới chính Ngọ lập tức tiến vào Niên Luân Mộ Địa. Tuy rằng Niên Luân Mộ Địa vô cùng rộng lớn, nhưng đứng sườn núi cũng có thể nhìn thấy doanh của Bát Đại Thần Trủng ở bên kia. ra ngoài dự liệu, Nguyễn Xạ Nhật cũng phái toán nhân mã nho nhô tiến vào Niên Luân Mộ Địa vào chính Ngọ. Hỏa Sư Đà nhìn thấy vậy, bèn chạy xuống dặn dò mười người tiến vào: - Bát Đại Thần Trủng đối diện cũng phái người vào, cũng thể bại cho bọn họ. Các ngươi cẩn thận chút cho ta, nếu có thể lấy được Hoàn Hồn Thảo, các ngươi lập được đầu công. Mười người điên cuồng hét lên tiếng, quay đầu vọt vào Niên Luân Mộ Địa. Đứng cao nhìn xuống, tầng ngoài cùng cũng rộng lấm, chỉ khoảng chừng năm mươi trượng. Mười người này xông vào, với tốc độ của bọn họ, hẳn là có thể vượt qua rất nhanh mới đúng, nhung mà bọn họ lại như đá chìm đáy biến, có chút tiếng động nào Mọi người ở đây chỉ có mình Vũ La nhìn ra, sau khi mười người nọ vọt vào, ánh sáng trong rừng đột nhiên tối sầm lại. vốn có thể nhìn thấy được cự ly năm, sáu cây cổ thụ, tại lại chỉ có thể nhìn thấy khoảng cách hai, ba cây. Vũ La cau mày chặt. Qua nửa canh giờ vẫn có động tĩnh gì, tới lúc này, mọi người mới bắt đầu cảm thấy hoàng sợ. Vốn bọn họ cũng chỉ còn lại hơn bảy mươi người, mười người vào đó lần này cũng tương đương dốc hết phần bảy lực lượng, nhưng vẫn chưa thể đột phá được tầng thứ nhất. Đối diện chợt bay lên luồng khói màu vàng, Hỏa Sư Đà tức tối nện mạnh quyền xuống đất, khiến cho đất đá tung bay khấp nơi: - Xem ra người của Bát Đại Thần Trủng đột phá được tầng thứ nhất. Bên cạnh có người an ủi: - Người bọn họ phái ra nhiều hơn chúng ta. Nhưng đợi thêm nửa canh giờ, chẳng những người phe mình có hồi , đối phương đối diện cũng có tiếng động nào. Vũ La thầm than tiếng, trong lúc nhất thời cũng có chủ ý. Niên Luân Mộ Địa quá mức đáng sợ, mười tên chiến sĩ tộc vào trong đó, ngay cả tầng thứ nhất cũng thế đột phá. Hơn nữa những chiến sĩ tộc này toàn là chiến sĩ hùng mạnh chọn ra trong các Thần Trủng. Cả buổi chiều, đội ngũ đều đấm chìm trong bầu khí nặng nề, hầu như ai chuyện. Đêm xuống, Vũ La vẫn tu luyện Cửu Long Thôn Nhật như trước, trong Long Cung, Linh Long vẫn ngũ say. Vũ La mỡ bừng mắt, trầm tư lúc lâu. Sáng sớm hôm sau, Hỏa Sư Đà cùng các Hổ Báo chiến sĩ liền tìm đến hấn: - Vũ La Đại nhân, chúng ta nghĩ qua, nếu trở về như vậy, chúng ta cam lòng, làm sao cũng phải vào xem mới được. Vũ La liếc nhìn mọi người cái, chỉ hỏi: - Các ngươi sợ chết ư? - Sợ! Hỏa Sư Đà thản nhiên đáp: - Nhưng nếu lủi thủi trở về như vậy, chẳng những cam lòng, sau khi trở về còn bị người ta nhạo báng. Vũ La lập tức quyết định: - Cũng được, vậy mọi người cùng nhau vào, nhưng tới địa phương mà các ngươi đủ năng lực xâm nhập, vậy nên dừng lại. Ta nhất định phải lấy cho bằng được Hoàn Hồn Thảo, sau khi vào, có lẽ ta cũng còn dư lực chiếu cố các ngươi, ta cũng thể vì các ngươi mà từ bỏ Hoàn Hồn Thảo, các ngươi chưa? Bọn Hòa Sư Đà liếc nhìn nhau, sau đó đồng thời gật đầu: - Chúng ta , tuyệt dám liên lụy Đại nhân. Vũ La gật đầu cái: - Nếu là như vậy, chính Ngọ chúng ta xuất phát! Hôm nay may, sáng sớm trời còn có nấng, nhưng đến gần trưa, mây đen bắt đầu từ bốn phương tám hướng vọt tới. Đến khi chính ngọ, mây đen che kín cả bầu trời, khí dương cương vô cùng suy yếu. Bọn Hỏa Sư Đà có thể cảm giác được ràng, khí bên trong Niên Luân Mộ Địa tăng mạnh. - Đại nhân, có nên đợi ngày nữa hay ? Hỏa Sư Đà do dự hỏi. Trong lòng Vũ La cũng cảm thấy nặng nề, đây là ngẫu nhiên sao, e rằng chưa chắc... Nếu kẻ ấn trong Niên Luân Mộ Địa hùng mạnh tới mức độ có thế ảnh hướng tới biến hóa thời tiết, dù kéo dài tới ngày mai cũng chẳng khác gì. vung tay lên, giọng cương quyết như chém đỉnh chặt sắt: - Tiến vào! Nếu là trước kia, Vũ La tỏ ra cương quyết độc đoán như vậy, ắt có người phục, lên tiếng tranh cãi vài câu. Thế nhưng tại, những người còn sống sót tin tường Vũ La tới mức mù quáng. Vũ La vừa tiến vào, đám chiến sĩ tộc lập tức xông về phía rừng cây. Vừa tiến vào tầng thứ nhất, lập tức có cảm giác kỳ dị ập vào mặt, giống như lóp lụa mỏng phớt qua. Mọi người quay đầu lại, sau lung bọn họ là màng sương mù dày đặc, còn nhìn cảnh vật ngoài rừng. Theo bản năng, mọi người càng tiến nhanh hơn, Hỏa Sư Đà quát lớn: - Vây thành vòng tròn, đề phòng cẩn thận! Hơn sáu mươi người chia thành hai vòng tròn, Vũ La ở trung tâm. Vào rừng rồi, mọi người mới phát ra trong này hết sức trầm lạnh lẽo, chợt nghe Kim A Na thốt lên: - Vì sao những thân cổ thụ này lại trông giống mặt người như vậy... Mọi người nhìn kỹ, quả nhiên phát chẳng những những thân cổ thụ này to nhô đều nhau, hơn nữa thân cây có hình mặt người nhăn nhó dữ tợn, giống như người chịu đau đớn khổ sỡ. Tuy rằng mọi người đều là chiến sĩ tộc thân kinh bách chiến, nhưng ở trong rừng cây như vậy, cũng cảm thấy lạnh toát sống lưng. Tất cả mọi người vô cùng cẩn thận được lúc, ngờ tới được khoảng đất trống. Vũ La khoát tay, thản nhiên : - cần về phía trước nữa, nếu xông qua được, chúng ta tiến vào được khoảng đất trống này, nếu xông qua được, vậy chôn xác tại chỗ này. Mọi người nghe vậy giật mình kinh hãi, Vũ La chỉ vào gốc cổ thụ gần đó. Thân cây cổ thụ này cũng nhăn nhó kinh khủng, mới đầu mọi người vẫn chưa nhìn , sau đó chợt nghe Kim A Na kinh hô thất thanh: - Mặt người cây này vì sao lại giống Tả Viễn như vậy... Tả Viễn chính là trong mười chiến sĩ tộc tiến vào rừng hôm qua. Kim A Na vừa kêu lên như vậy, mọi người cẩn thận nhìn lại, quả nhiên phát tuy rằng gương mặt cây nhăn nhó vặn vẹo, nhưng nét mặt quả có vài phần giống Tả Viễn. Mọi người còn nhìn chằm chằm ‘Tả Viễn’, trong rừng cây sau lưng thình lình sáng lên hai điém hồng quang. Sau đó dường như lan truyền, trong cả rừng cây tâm tối sáng lên từng cặp điểm hồng quang như vậy. - Cẩn thận! Vũ La cao giọng kêu to. Dường như hướng ứng tiếng kêu của hấn, tất cả cổ thụ xung quanh đồng thời mỡ bừng hai mắt, toát ra hồng quang đõ rực như máu, mang theo vẻ oán độc lạnh lùng, nhìn mọi người chăm chú. Cuối cùng mới là cặp mắt của gương mặt Tả Viễn chậm rãi mỡ ra. Lúc mắt của những cây cổ thụ này còn nhấm, dường như phải chịu đựng tất cả đau khổ thế gian này. Nhưng sau khi chúng mỡ mắt ra, dường như chuyền dời tất cả những đau khổ này vào trong mắt. Bị vô số ánh mắt nhìn chằm chằm như vậy, bất kể là ai cũng cảm thấy dễ chịu Cây quỷ cố ý chừa ra khoảng đất trống này, để chừa địa điểm phục kích. Lá cây quỷ run lên kịch liệt, mặt đất sợn lên bùn đất cuồn cuộn. Từng cây quỷ bắt đầu di chuyển, cảnh cây to tướng hóa thành những xúc tua hung tợn, trong mắt đõ ngầu toát ra vẻ hung tàn bạo ngược, từng bước dần dần hình thành thế bao vây mọi người. Tiên Tuyệt - Chương #362
CHƯƠNG 363 tên chiến sĩ tộc chịu nổi áp lực tâm lý, hoàn toàn nổi điên thét lên chói tai, rời khỏi đội ngũ xông về phía trước. - Trở về... Hỏa Sư Đà còn chưa dứt lời, cây quỷ xung quanh hành động trước. Hàng chục cây quỷ thình lình há to miệng, miệng của chúng giống như lỗ đen, nhấm vào tên chiến sĩ tộc mất tinh thần hút mạnh, nhất thời tên chiến sĩ nọ bay vút lên . Bởi vì những cây quỷ ở nhiều hướng khác nhau cùng hút lúc, cho nên kéo thân hình tên chiến sĩ tộc bay bống lên . Thấy mồi ngon sắp sửa tới miệng, đám cây quỷ chịu nhượng bộ, cây nào cũng ra sức hút mạnh. Tên chiến sĩ tộc kia kêu lên thám thiết liên tục, thình lình giữa trung nổ ầm tiếng, thân thể y bị lực hút của mấy chục cây quỷ xé tan tác, máu thịt tung bay vương vãi đầy trời. đợi rơi xuống đất, rất nhiều cây quỷ xung quanh vội xông lên gào thét, từng đạo phong quét tới, hấp thu máu thịt của tên chiến sĩ kia, để rơi xuống đất chút nào. Thấy cảnh tượng tàn khốc trước mặt, ai nấy đều giật mình kinh hãi. Chiến sĩ tộc có thể còn sống tới bây giờ có thực lực yếu, lại thêm tộc trời sinh thân thể cường hãn, nhung đám cây quỷ này chỉ bằng vào hấp lực lại có thế xé tan tành thân thế tên chiến sĩ, cây quỷ này quả nhiên đáng sợ vô cùng. Vũ La thấy , lực hút của những cây quỷ này nghiền nát nguyên hồn của tên chiến sĩ tộc kia trước, thân thể y còn khống chế, tự nhiên dễ dàng bị xé nát. Đám chiến sĩ tộc thấy vậy kinh hãi, trở nên hết sức khẩn trương. Vòng vây của cây quỷ ngày càng khép lại, lúc này muốn lui thé được. - Vũ La Đại nhân, làm... làm sao bây giờ... Hỏa Sư Đà lại có chủ ý, mồ hôi lạnh ứa ra, lắp bắp hỏi Vũ La. Vài tên chiến sĩ tộc bắt đầu cảm thấy hối hận, lẽ ra nên tiến vào rừng. Rất lâu Hỏa Sư Đà vẫn nghe thấy tiếng Vũ La trả lời, y bèn quay đầu nhìn lại. Chỉ thấy hai mắt Vũ La khép hờ, dường như thân thể toàn lực đề phòng, nhìn chằm chằm vào cây quỷ có gương mặt Tả Viễn. Dường như đám cây quỷ xung quanh phải là vấn đề đối với hấn, chỉ có khuôn mặt này mới là uy hiếp chân chính. Thình lình tiếng thở dài u oán vang lên, dường như từ dưới lòng đất vọng lại, phát ra từ những oan hồn bị đè nén biết bao lâu. Trong mắt ‘Tả Viễn’ lộ ra vẻ mệt mỏi, đôi môi khô héo giật giật, làm rơi xuống những mành vỏ cây: - Lại có người sống vào đây ư, gần đây thức ăn tệ... Cây quỷ này vừa lên tiếng , Hỏa Sư Đà sợ tới mức dựng tóc gáy, hầu như là theo bản năng vung tay lên, dị bảo của y hóa thành đạo hàn quang đâm vào mắt ‘Tả Viễn’. ‘Tả Viễn’ chỉ khẽ ngẩng đầu lên, há miệng hút cái, dị bảo kia có sức phàn kháng, lập tức bị hút vào miệng như lỗ đen của ‘Tả Viễn’. Hỏa Sư Đà chỉ cảm thấy dường như có cái miệng vừa cấn vào cồ mình, đau tới nỗi thét lớn tiếng, phun ra ngụm máu tươi ngoài xa ba thước. DỊ bảo cũng giống như bản mệnh pháp bảo của tu sĩ, cây quỷ kia lại nuốt chửng cách dễ dàng. Sau khi vào bụng, cũng biết cây quỷ kia dùng thủ đoạn gì, nháy mắt dị bảo tan nát, Hỏa Sư Đà bị thương . Xung quanh vang lên tiếng xào xạc, tất cả cây quỷ cũng nhau ùa tới. Vũ La nhìn chằm chằm ‘Tả Viễn’, trong lòng chợt bừng tỉnh ngộ: - Quỷ Tướng! Quỷ Tướng nuốt chửng dị bảo của Hỏa Sư Đà, thể chiến lực hùng mạnh, nhung lại lộ vẻ chưa thèm, vẻ mặt đau khổ lẩm bẩm : - Huyết thực... chỉ có huyết thực mới có thể giảm bớt đau khổ của chúng ta, các huynh đệ, giết ! Nó vừa dứt lời, đám cây quỷ xông lên chợt trờ nên cuồng bạo, từ trong thân chúng ra bộ mộc giáp bảo vệ. Có số cây quỷ hóa cảnh thành thanh đao sắc bén bằng gỗ, điên cuồng hô giết xông lên. Từ cao nhìn xuống, xung quanh toàn là cây quỷ hùng mạnh, vô cùng vô tận. Mấy chục người bọn Vũ La bị vây ở giữa giống như thuyền nan giữa biến, bất cứ lúc nào cũng bị sóng biển bao phủ. Quỷ Tướng xông lên, khác với những cây quỷ khác, Quỷ Tướng có thể hóa thành hình người, tối thiểu cũng giống được tám phần. Cảnh hóa thành hai cánh tay, rễ hóa thành hai chân, thân khoác giáp gỗ, thậm chí còn có miếng hộ tâm kính màu vàng. Quỷ Tướng chộp ra trảo sau lưng, rút ra thanh mộc kiếm dài ba trượng. Tay trái nó vung lên, xuất tấm mộc thuần cao tới hai trượng, rộng chừng trượng. Mộc kiếm gõ vào mộc thuần vang lên những tiếng thình thịch đều nhịp, giống như tiếng trống của quân đội tác chiến. Thanh này vừa vang lên, đám cây quỷ xung quanh càng trở nên cuồng bạo, lập tức các chiến sĩ tộc lại có bảy, tám người bị cây quỷ lôi ra khỏi đội ngũ của mình. Sau đó đám cây quỷ ùa lên điên cuồng, chỉ nghe vài tiếng kêu thám thiết vang lên, lúc đám cây quỷ tản ra, mặt đất chỉ còn lại vũng máu. Quỷ Tướng vẫn gõ mộc thuẫn, thanh của nó gây ra áp lực nặng nề cho các chiến sĩ tộc. Nó tới từng bước , mỗi bước đều để lại dấu chân hết sức ràng, sâu chừng tấc. Mỗi lần bước tới bước, khí người Quỷ Tướng tăng lên phần, hồng quang cuồng bạo trong mắt nó cũng theo đó tăng vọt. Rốt cục đến trước trận các chiến sĩ tộc, hai chiến sĩ tộc đối mặt Quỷ Tướng bị ánh mắt của nó đảo qua, cỗ dao động tinh thần cuồng bạo nháy mắt đâm vào nguyên hồn hai người. Chỉ nghe hai người hét thám tiếng, trúng thương lui về phía sau. Trận hình lập tức xuất lỗ hồng, đám cây quỷ gào thét ùa tới, chuẩn bị xông vào theo lỗ hồng, tàn sát các chiến sĩ tộc. Quyền trái của Vũ La giáng xuống, thế mạnh ngàn cân, nhìn bề ngoài chậm nhung ra rất nhanh. Ầm tiếng vang lên, vòng lửa màu vàng nhạt khuếch tán ra mặt đất, đám cây quỷ bao vây xung quanh bị ngọn lửa đốt cháy bừng bừng, rất nhanh nồ tung thành từng mành nhô. Những cây quỷ xông lên trước càng bi thám hơn, bị nố tan tác, vụn gỗ tung bay đầy trời. Nương theo vụn gỗ tung bay che giấu, ánh mắt Quỷ Tướng đột nhiên trở nên sắc bén hẳn lên: - Ha ha, ngươi bị lừa rồi. Quỷ Tướng lách thân tiến vào, mộc thuần trong tay nó quét mạnh cái, đánh bay ba chiến sĩ tộc. Nhất thời lỗ hồng mỡ rộng ra, Quỷ Tướng xông vào vung kiếm chém Vũ La. Mộc kiếm lớn phát ra tiếng vù, mắt thấy tới còn cách Vũ La chưa đầy thước. Bên dưới mộc kiếm, khí lưu sắc bén mà cuồng bạo thổi quét đất đá bay tán loạn, rất nhiều nhánh cây như những mũi tên bay ra bốn phía. Vốn Quỷ Tướng và Vũ La cùng đề phòng lẫn nhau, nhung Vũ La vì chiến sĩ tộc xung quanh thế ra tay, cho nên bị Quỷ Tướng đoạt mất tiên cơ. Quỷ Tướng xuất ra kiếm mười phần nấm chắc, nhưng sắc mặt Vũ La cũng hề tỏ ra kinh hoàng, ngược lại còn nỡ nụ cười quỷ dị: - Kẻ bị lừa chính là ngươi! Lúc này Quỷ Tướng cảm thấy ổn, nhưng còn kịp nữa. Dưới chân nó thình lình bạo phát cỗ lực lượng, ầm tiếng nổ đỉnh tai nhức óc vang lên, đầy trời toàn là lửa màu vàng. Quỷ Tướng bị nố hất bay lên , chân tan tác, giữa trung thể mượn lực. Thân hình Vũ La chợt chớp lên, tới bên cạnh nó. quyền trái mang theo vệt lửa dài giống như sao băng, đánh mạnh vào ngực nó. Quỷ Tướng điên cuồng hét lên tiếng, mộc kiếm gác ngang đỡ lấy quyền của Vũ La. Bốp tiếng vang lên, ngọn lửa màu vàng đánh vỡ nát mộc kiếm, ánh lửa bùng lên, mộc kiếm tan tành, vụn gỗ bùng cháy đầy trời. Trong khoảnh khấc này, Vũ La chuyền Lực Bạt Sơn từ tay trái sang tay phải, giơ hữu chướng lên chộp mạnh vào đầu Quỷ Tướng. Trong vụ va chạm vừa rồi, nửa người của Quỷ Tướng trờ nên tê dại, lần này thể tránh né. Nó miễn cưỡng xoay người, cũng chỉ tránh được nửa đầu, nửa còn lại bị chụp vỡ nát, nhìn qua thê thám vô cùng. Vũ La dám sử dụng thần lực, sợ rừng Bồng Kinh Thần Mộc của mình bị khí làm ô nhiễm, chỉ sử dụng Thiên Mệnh Thần Phù. vốn Thần Hỏa bên trong Kỳ Lân Tý trời sinh khấc chế quỷ hồn. Nếu về khấc chế hồn, nghi ngờ gì Kim ô Thần Hỏa là tốt nhất, Kỳ Lân Thần Hỏa còn kém bậc. Dù là như vậy, Quỷ Tướng cũng chịu nổi, ngã lăn xuống đất. Nó vội vàng đạp chân mạnh, lập tức lấn khuất vào trong đám bộ hạ của mình. Vũ La nối sát tâm, còn lo nghĩ nhiều nữa, tay sử dụng Kỳ Lân Tý, tay sử dụng Lực Bạt Sơn xông vào giữa đám cây quỷ. Song chướng xuất ra liên tục, mỗi quyền đánh ra chắc chắn có cây quỷ chết . Nếu phải bị đốt thành tro bụi, cũng bị sức mạnh đánh cho tan tác thành gỗ vụn. Quỷ Tướng liều mạng chạy nhanh về phía sau, cảm thấy có thể ngừng lại thở dốc. Nhưng vừa dừng lại chợt nghe bộ hạ sau lưng kêu lên thám thiết liên hồi, Quỷ Tướng quay đầu nhìn lại, chỉ thấy Vũ La đuổi tới. qua nơi nào, nơi ấy hỗn loạn trận, đám cây quỷ có cây nào là kẻ địch hiệp, chỉ còn cách nó chừng ba, bốn bước. Quỷ Tướng sợ tới nỗi hồn phi phách tán, lúc này còn phong độ cao thủ như trước, co giò bỏ chạy. Đám cây quỷ phía sau nó cũng lập tức giải tán. Vũ La vung tay trái lên tạo ra ngọn roi lửa, quất mạnh tới vù cái, quấn vào thân Quỷ Tướng chạy. Vũ La kéo mạnh, Quỷ Tướng ngã sắp xuống đất, Vũ La bèn xông tới nhanh, hai tay hợp chướng vỗ mạnh vào thân Quỷ Tướng. Ầm tiếng vang lên, mặt đất khẽ rung động, thân hình Quỷ Tướng bị đập cho tan tác, vụn gỗ giống như ám khí tung bay tứ phía. luồng hồn đen kịt bay ra, trong đó có thể thấy được vô số mặt quỷ dữ tợn, gào thét giận dữ, mà gương mặt của Tả Viễn nằm ở cùng. ngọn lửa màu vàng chui vào trong luồng hồn này, đốt cho nó hóa thành cỗ khói trắng. Quỷ Tướng vừa chết, đám cây quỷ xung quanh lập tức giải tán. Có cây chạy chậm, bị các chiến sĩ tộc quấn lấy, bảy, tám người xúm lại đập cho tan tác. Bất quá chiến sĩ tộc có được bản lãnh như Vũ La, đa số cây quỷ đều chạy thoát. Đám cây quỷ thế tới rào rạt, rút cũng nhanh, đến khi tất cả cây quỷ rút lui, mọi người mới khó lòng tin được nhìn bãi chiến trường ngổn ngang. Niềm vui sống sót sau kiếp nạn bùng lên trong lòng, cũng biết là ai mỡ đầu, mọi người cùng nhau cất tiếng hoan hô. mặt đất rơi vãi ít mộc đao mộc kiếm mộc giáp, là của đám cây quỷ vứt lại. Hỏa Sư Đà cầm lên món, nhìn qua rồi đưa cho Vũ La, mặt đối sắc: - Bất quá chỉ là trang bị thông thường của cây quỷ, thể sánh được với dị bảo của ta. Lúc này y cảm thấy đau lòng, nếu Vũ La đánh tan tành Quỷ Tướng nọ, mộc kiếm và mộc thuần của nó còn giữ được, ắt hẳn là bảo bối bất phàm. Đương nhiên ý niệm này cũng chỉ là chợt lóe mà qua, ai nấy đều biết nếu nhờ quyền của Vũ La bức lui đám cây quỷ, trận hình của bọn họ sớm bị công phá. Nếu nhờ Vũ La giết chết Quỷ Tướng, ắt hẳn đám cây quỷ chịu rút . Ai nấy đều cảm thấy nhàng thoải mái, Vũ La lại cau mày quan sát xung quanh, sau đó xua tay: - Mau trang bị, còn có trận chiến kịch liệt. Mọi người là chim sợ cảnh cong, cuống quít tranh nhau giành giật trang bị. Tuy rằng trang bị ít, nhung cũng đủ cho mỗi người món. Ai cướp được coi như may mắn, cướp được cũng dám cãi nhau. Bới vì tại cho dù là bọn họ cũng cảm nhận được cỗ khí thế hùng hậu của địch. Cám giác này phải là tác dụng trực tiếp qua thân thể, mà là thông qua nguyên hồn, tác dụng lên tinh thần, khiến cho người ta có cảm giác vô lực chống cự. có vài chiến sĩ tộc hai chân run run, mồ hôi lạnh ứa ra, dường như bất cứ lúc nào cũng có thể sụp đồ. -Hừ! Vũ La quát to tiếng, cỗ ba có thể thấy được bằng mắt thường từ đầu lưỡi bay ra, ba màu trắng nhạt phá vỡ cỗ áp lực tinh thần kia, lúc này các chiến sĩ tộc mới cảm thấy nhõm. Xung quanh mọi người lúc này vẫn là màng sương mù u, đầu lại là mây đen cuồn cuộn. Dưới lòng đất, nơi mà bọn Vũ La nhìn thấy, những chiếc rễ của Quỳ Mộc vận chuyển từng cỗ khí. bầu trời, những nhánh Quỳ Mộc tụ tập từng luồng hắc khí từ bốn phương tám hướng. Bên trong hắc khí có thể nhìn thấy mơ hồ những gương mặt nhăn nhó đau đớn. Ở noi phía Tây rừng cây, con Quỷ Tướng đau đớn vận vẹo thân thể, từ bốn phương tám hướng có lực lượng của tối thiểu ba vạn gốc Quỳ Mộc vọt tới chui vào thân Quỷ Tướng này, khiến cho thân nó suýt chút nữa nổ tung. Vô số hồn hội tụ trong thân thể, những hồn này đều tranh đoạt quyền khống chế. Sau khi lực và hồn bay ra khỏi thân Quỳ Mộc, tất cả Quỳ Mộc giống như ngọn đèn tắt, lăng lặng đứng yên giữa rừng, thân cây còn gương mặt dữ tợn. Sau khi tất cả lực, hồn rót vào thân thể Quỷ Tướng nọ, nó ngửa mặt lên trời gầm lên giận dữ, nhưng lại phát ra thanh . Chỉ có cột sáng màu đen rất to từ cái miệng như lỗ đen của Quỷ Tướng phóng vút lên cao. Tuy rằng lặng lẽ tiếng động, nhung vô cùng quỷ dị. Rốt cục thân thể Quỷ Tướng này bắt đầu sụp đồ, vỡ vụn thành từng mành. Nhưng dường như trong rừng cây này có lực lượng thần bí nào đó, bất kể thân thể Quỷ Tướng tổn hại tới mức nào, cũng có thể chữa trị vô cùng nhanh chóng. Chỉ là lực lượng của ba vạn gốc Quỳ Mộc quá mức hùng mạnh, bất kể thế nào Quỷ Tướng này cũng chịu nối. Thân hình nó dần dần phát sinh biến hóa, sau khi nửa thân dưới vỡ nát lại tái sinh lần nữa, sinh ra tám chân giống như loài nhện. Đầu nó mọc ra hai sừng, tay trái trờ nên giống như càng bò cạp, cuối cùng sau lưng nổ đùng tiếng, mỡ ra đôi cánh khô quắt lớn, lúc này cả quá trình biến dị mới xem như hoàn thành. Mà vô số oan hồn tranh đoạt đến cuối cùng, rốt cuộc có oan hồn thành công, nấm được quyền khống chế thân thể trong tay. Gương mặt Quỷ Tướng biến hóa vài vạn lần, rốt cục mới trờ nên cố định. - Ha ha ha... Giọng cười của nó nghe như ác ma từ dưới địa ngục vọng lên, hết sức chói tai, khiến cho người ta nghe thấy tâm thần hoàng hốt. Bởi vì vòng rừng cây tầng thứ nhất này mới sinh ra lâu, vẫn chưa sinh ra Quỷ Vương. Quỷ Tướng thế ngăn càn đám người này xâm nhập, cỗ lực lượng trong vô minh khống chế Niên Luân Mộ Địa này thể nhúng tay vào, mới nặn ra con Quỷ Vương. Quỷ Vương vừa mới sinh ra cao to vô cùng, tiện tay thò ra sau lưng rút cái, thanh chiến phủ xuất . Toàn thân nó từ xuống dưới ngoại trừ đôi cánh khô ra, đều mặc giáp trụ hoàn mỹ, hoàn toàn là vì chém giết mà sinh. Bọn Vũ La bên trong sương mù cảnh giác quan sát bốn phía, chợt thấy cỗ khí tức cuồng bạo thị uy, hề che giấu quét tới. Bọn Hỏa Sư Đà giật mình kinh hãi: - Lực lượng là hùng mạnh. Cho dù là Hòa Sư Đà, cả đời này cũng chưa từng thấy qua lực lượng hùng mạnh như vậy. Cho dù là quái đằng vạn năm gập gỡ lần trước, nếu so với cỗ khí tức này cũng kém hơn rất nhiều. Y có chút lo lắng nhìn Vũ La cái, lòng tin có hơi dao động, biết Vũ La có thể ứng phó hay . Vũ La cũng thầm kêu khổ trong lòng, chỉ dựa vào lực lượng mà có thể vận dụng tại, quả rất khó ứng phó đại chiến sắp tới. Nhưng thể để bại lộ thân phận, vậy phải làm sao? Song chướng Vũ La chậm rãi giơ lên, Thiên Phủ Chỉ Quốc gia trì bản thân, phát tán lực lượng của rừng Bồng Kinh Thần Mộc, rừng ngọc trúc và Bích Ngọc Đằng. Ba loại thần lực này chồng lên nhau quả nhiên mãnh liệt mênh mông, hấp dẫn thành công cường giả sau làn sương mù chú ý tới hấn. Vũ La hơi nghiêng đầu với bọn Hỏa Sư Đà: - Các ngươi lập tức lui ra ngoài, ta chỉ có thể làm được bấy nhiêu, ai muốn lưu lại chịu chết, ta tuyệt chiếu cố kẻ đó. Hỏa Sư Đà nửa lời quay đầu bước . cỗ khí thế nọ quả phải sinh vật có khả năng có được, Hỏa Sư Đà hiếu Vũ La sai, ở lại chỉ có đường chết. Tiên Tuyệt - Chương #363
CHƯƠNG 364 Hỏa Sư Đà mang theo người hốt hoàng rời , tuy rằng xung quanh toàn là sương mù trắng xóa, nhưng lực lượng của đám cây quỷ bị rút hết, nhờ vậy bọn họ ra khỏi rừng cây cách thuận lợi. Cả bọn đứng ngoài bìa rừng, sau đó quay đầu nhìn lại. Bên trong rừng cây sương mù mênh mông, mây đen trời càng ngày càng đè xuống thấp, từng tia chớp màu tím đen chợt lóe trông như những thanh kiếm sắc dưới địa ngục. Kim Hà Hạo vẫn còn chưa trấn tĩnh lại, chợt hỏi: - Các ngươi thấy Vũ La Đại nhân có thể sống sót thoát khỏi hay ? Tuy rằng trước kia lòng tin của mọi người với Vũ La đạt tới mức mù quáng, nhung mà lần này, tất cả mọi người đều trầm ngâm, ai lên tiếng . kẻ địch nọ quá mức hùng mạnh, hùng mạnh thậm chí vượt qua tưởng tượng của bọn họ. Ngay cả câu hỏi của Kim Hà Hạo cũng phải là ‘Vũ La Đại nhân có thể giành thắng lợi hay ’, mà là ‘Vũ La Đại nhân có thế sống sót thoát khỏi hay ’. Cùng lúc này, ở phía đối diện của Niên Luân Mộ Địa, Nguyễn Xạ Nhật cũng khổ chiến. ràng rừng cây phía Đông phát giác địch nhân xâm nhập hùng mạnh hơn, cho nên ngưng tụ lực hồn của bốn vạn gốc Quỳ Mộc, nặn ra Quỷ Vương. Quỷ Vương này có thân thể của mãng xà, chân rết, còn có bốn chiếc lợi trảo lưỡi hái như càng bọ ngựa. Toàn thân nó từ xuống dưới toàn là vảy gỗ dày nặng. Dù là quyền của Nguyễn Xạ Nhật đánh ra, cũng chỉ có thể đánh vỡ được chiếc vảy, thể tạo thành tổn thương chân chính cho Quỷ Vương được. Ưu thế của Nguyễn Xạ Nhật chính là bên cạnh y có rất nhiều cao thủ của Bát Đại Thần Trủng cùng nhau quấn lấy Quỷ Vương này. Còn Nguyễn Xạ Nhật ngừng chạy ở vòng ngoài, tìm kiếm nhược điểm của Quỷ Vương. Trong lúc bận rộn này, ý niệm chợt ra trong đầu Nguyễn Xạ Nhật: Bọn Vũ La bên đối diện chỉ sợ chật vật hơn mình rất nhiều, có thể giành thắng lợi ? thể trách Nguyễn Xạ Nhật xem Vũ La, thân là Đại Tế Ti của Hống Tuyền Thần Trủng, trong máu Nguyễn Xạ Nhật vẫn có chút kiêu ngạo. Lúc vừa gập mặt Vũ La, Nguyễn Xạ Nhật quyết định lui bước tạo ra cục diện ngang tay, theo y nghĩ chính là tạo ra cho Vũ La món nợ nhân tĩnh, thủy chung y vẫn cho rằng chiến lực của mình nhất định cao hơn Vũ La. Hơn nữa bên cạnh Nguyễn Xạ Nhật còn có rất nhiều cao thủ giúp đỡ, bên cạnh Vũ La lại chỉ có đám ô hợp, chẳng những giúp được gì, chừng còn làm liên lụy Vũ La. Chỉ là tại Nguyễn Xạ Nhật còn giải quyết được phiền phức của mình. Tuy rằng y cảm thấy quá nửa Vũ La thất bại, nhung cũng có lực cứu viện, chỉ có thể bỏ qua cơ hội giao hảo này. Từ lúc vừa gập mặt, Nguyễn Xạ Nhật bắt đầu cân nhấc về thân phận của Vũ La. Theo như tình huống mà lần trước Nguyễn Thôn Hổ trở về kể lại, hiển nhiên Vũ La phải là người Thanh Khâu. Bất quá Nguyễn Xạ Nhật cũng biết, Đông Thổ này ngoại trừ Nhan lão là Đại Thánh như hạc giữa đàn gà, vẫn còn ít thị tộc cố xưa lánh đời xuất . Thực lực của những thị tộc này cũng chỉ hơi kém Đại Thánh chút, các Thần Trủng, bao gồm cả Bát Đại Thần Trủng thế nào với tới. Mà quan hệ giữa các gia tộc của Đại Thánh tộc với các thị tộc cồ xưa này rất tốt, thường xuyên kết thông gia với nhau. Cũng như Cửu Vĩ Bạch Hồ giao hảo cùng Thanh Nguyệt Thương Lang nhất tộc, hai bên kết thông gia. Thâm Uyên Huyết Ngạc nhất tộc giao hảo cùng Ngân Tuyến cồ Mãng nhất tộc. Nguyễn Xạ Nhật đoán rằng Vũ La đến từ những thị tộc cổ xưa này, bất quá y chưa nhìn ra rốt cục là thị tộc nào. Chiếc càng duy nhất của Quỷ Vương múa hai lượt theo quy tắc nào cả, tám cái chân nhện nhàng hoạt động như dạo. Đạo hồn đoạt được quyền khống chế thân thể này dường như được linh hoạt lấm, lấc lư cổ có vẻ cứng nhấc, phát ra tràng tiếng răng rắc chói tai, giọng cũng cứng nhấc: - Thức ngon... Trong mắt Quỷ Vương, Vũ La chính là món ăn ngon. Thân thể nó hội tụ lực lượng của ba vạn Quỳ Mộc, chỉ bằng vào lực lượng thuần túy, hầu như nó có thể giày xéo tất cả cao thủ Đông Thổ. Từng giọt nước dãi của nó xuống, chạm đất kêu lên xèo xèo, ăn mòn tạo thành những cái hố to. Chân nhện của Quỷ Vương thình lình thoáng động, sau đó biến mất như trận quỷ phong. Cùng lúc đó, Vũ La cảm thấy nách trái của mình tê rần, cỗ lực lượng hùng mạnh đánh bay về phía sau. Trước khi bay , Vũ La mới nhìn thấy càng của Quỷ Vương nọ. Vũ La thóa mạ, vừa ngã xuống đất cũng dừng lại, lập tức xoay người bay vọt lên . Ngay sau đó lưỡi chiến phủ lấy miếng da bụng hấn, sau đó cấm phập vào mặt đất chỗ vừa ngã xuống. Quả là nhanh như điện chóp. Trốn! Áo Vũ La rách toát, để lộ vết thương. Xung quanh miệng vết thương nhanh chóng ngã sang màu đen, cỗ tử khí màu xám nhạt nhanh chóng lan tràn. Vũ La điều động Thần Hỏa Kỳ Lân tới chỗ vết thương, giải trừ tử khí. vết thương dần dần bốc lên làn khói trắng, máu tươi cũng ngừng chảy. Quá nhanh, nhanh tới mức Vũ La kịp nhìn. Tuy rằng quá nửa là Quỷ Vương chiến đấu theo bản năng, nhung trời sinh nó có được lực lượng hùng mạnh, khiến cho tính uy hiếp của nó cao hơn Quỷ Tướng trước đó gấp mấy trăm Vũ La giết chết Quỷ Tướng cách dễ dàng. lại có sức trả đòn trước mặt Quỷ Vương. Quỷ Vương cất tiếng cười quái dị, thân hình lại biến mất, khi xuất là hư ảnh đầy trời, càng và chiến phủ của nó vung lên loạn xạ. Vũ La vô cùng bối rồi kịp né tránh, thình lình gầm lên giận dữ, phát động Bách Vạn Nhân Đồ. Sát khí ngập trời, khí thế hung hãn. Bách Vạn Nhân Đồ hóa thành tấm bia đá, nguy nga giáng xuống, va chạm mạnh, lập tức đánh bạt Quỷ Vương . Vũ La cũng thầm thở dài tiếng, tuy rằng cũng cùng là thiên hạ đệ nhất, nhưng sử dụng Bách Vạn Nhân Đồ thủy chung vẫn thuận tay bằng Hạn Bạt Huyết Phần. Bách Vạn Nhân Đồ đối phó với loài quỷ này, chỉ có thể bằng vào lực lượng cường hãn đánh mạnh đỡ thăng, nhưng Hạn Bạt Huyết Phần lại khác. Đám quỷ này đối với lửa của Hạn Bạt Huyết Phần chính là chất dẫn cháy rất tốt, nếu Vũ La có thể sử dụng Hạn Bạt Huyết Phần chính là làm ít ăn nhiều, thậm chí còn có hiệu quả hơn cả Kim ô Thần Hỏa. Sau khi thoáng nhớ nhung Hạn Bạt Huyết Phần, Vũ La giơ cao tay phải của mình lên, khống chế Bách Vạn Nhân Đồ vô cùng to lớn giữa trung. Tay trái nhờ có lực gia trì của ba đạo Thiên Mệnh Thần Phù là Thiên Phủ Chỉ Quốc, Kỳ Lân Tý và Lực Bạt Sơn, có ba đạo thần lực này duy trì, nấm chặt thần kiếm Thiên Tỉnh. Lửa cháy cuồn cuộn, thần kiếm toát ra hàn quang uy thế ngập trời, ngạo thị thiên hạ. - Giết! Vũ La vận dụng bốn đạo Thiên Mệnh Thần Phù cộng thêm thần kiếm Thiên Tỉnh, phải gánh chịu áp lực rất lớn. Nếu thể mau chóng chém giết Quỷ Vương, chính sụp đổ trước. Lực lượng của Bách Vạn Nhân Đồ quá mức hùng mạnh, lơ lừng giữa trung bao phù Quỷ Vương nọ trong màng huyết quang. Rốt cục tốc độ kinh người của Quỷ Vương bị hạn chế, nhung lực lượng kinh người của Quỷ Vương chịu nhiều ảnh hưởng. Chỉ nghe nó cười trận quái dị, vung chiếc càng độc nhất lên hai lượt, ra vẻ thị uy với Bách Vạn Nhân Đồ . Sau đó chiến phủ trong tay nó chỉ thẳng về phía Vũ La, há miệng phát ra tiếng gào phẫn nộ. Tám chiếc chân nhện của nó di chuyển rất nhanh, giống như tên trọng giáp thiết kỵ, khởi xướng xung phong về phía Vũ La. Vũ La vung kiếm, ra sức nấm chặt thần kiếm Thiên Tỉnh. Tuy rằng thanh Thần khí thượng cổ này tổn hại, nhưng vẫn hùng mạnh vô cùng. Thân kiếm chợt bành trướng gấp đôi, dài sáu trượng, rộng hai trượng, xuất ra kiếm chém vào chiến phủ của Quỷ Vương. tiếng choang rất lớn vang lên, chiến phủ của Quỷ Vương đứt làm hai đoạn, chiếc càng độc nhất của nó nện mạnh vào thần kiếm Thiên Tỉnh, lực lượng khổng lồ chấn cho Vũ La lảo đảo thối lui. Trong cơ thể Quỷ Vương, mặc dù lực lượng của ba vạn gốc Quỳ Mộc chỉ là chất chồng đơn giàn, nhưng cỗ lực lượng khổng lồ này vẫn thừa sức dời non lấp bể, há là tấm thân xương thịt của Vũ La có thế chống đỡ? Nếu phải thân mang Thiên Mệnh Thần Phù Lực Bạt Sơn, e rằng Vũ La bị chấn nát toàn thân ngay tại chỗ. Tiên Tuyệt - Chương #364
CHƯƠNG 365 Lần giao phong này miễn cưỡng xem như hai bên ngang nhau, Vũ La dốc hết hỏa lực của mình nhưng vẫn thể đánh bại Quỷ Vương, khơi dậy hung tính sâu trong lòng hấn. điên cuồng quát to tiếng, múa may thần kiếm xông lên, chỉ trong thoáng chốc xuất ra liên tục chín mươi chín kiếm. Quỷ Vương nọ cũng vô cùng hung hãn, chiến phủ bị chặt đứt, lại dùng khí trong cơ thế hóa thành món binh khí khác. Tuy rằng thần kiếm Thiên Tỉnh vô cùng sắc bén, chém đứt binh khí của Quỷ Vương hết sức nhanh chóng, nhưng nó lại lập tức ảo hóa ra món binh khí khác. Những tiếng leng keng vang lên liên tục, mặt đất ngổn ngang binh khí gãy vỡ. Vũ La điên cuồng tấn công trận, chỉ hơi ngưng trệ, Quỷ Vương nỡ nụ cười hiểm, xông lên nhanh như cơn lốc. Dù sao Vũ La cũng là tấm thân xương thịt, thể so sánh với thể của Quỷ Vương. Lực lượng của Quỷ Vương kéo dài liên miên bất tuyệt, hề đứt đoạn. Các loại binh khí ra ngớt, thỉnh thoảng cái càng độc nhất của nó lại xuất ra chiêu. Mỗi lần ra tay nhất định long trời lỡ đất, trầm trọng như núi. Vũ La liên tục ngăn cản, ngừng lui về phía sau, mặt đất bị hai người chiến đấu tạo thành hố sâu, giống như thiên thạch vừa rơi xuống. đôi cánh khô bỗng nhiên bao phủ Vũ La, sau đó quăng mạnh. Rốt cục Vũ La chống được, bị quăng ra xa vài chục trượng. Quỷ Vương xông lên, tám cái chân nhện dễ dàng đè chặt Vũ La xuống đất. Quỷ Vương lại rộ lên tràng cười quái dị, hóa ra thanh mộc kiếm, đâm mạnh vào tay phải Vũ La. Vũ La khẽ hự tiếng, nhung cũng nghiến răng nghiến lợi kêu la. Mồ hôi lạnh đầu cùng máu tươi cánh tay phải chảy ra như suối. Thanh mộc kiếm thứ hai đâm soạt vào tay trái Vũ La, sau đó là thanh thứ ba, thanh thứ tư ghim chặt hai chân Vũ La xuống đất. Bốn thanh mộc kiếm này mỗi thanh đều ngưng tụ vô số mặt quỷ, mỗi mặt quỷ to bằng hạt gạo thân kiếm. Chính lực lượng những hồn này áp chế thân lực lượng của Vũ La. Quỷ Vương nỡ nụ cười tàn khốc, há miệng to, ngửa mặt lên trời gào thét tiếng, để lộ răng nhọn lờm chởm, cái lưỡi phân nhánh ngừng khuấy động. Thình lình nó cấn vào thân thể Vũ La. Tuy rằng cực nhọc phen mới được món ngon này, nhưng kết quả cũng vô cùng xứng đáng. Chiến sĩ hùng mạnh như vậy, khí huyết dồi dào, chừng ăn xong mình có thế trờ thành Quỷ Vương chân chính. Vũ La tuyệt cam lòng nhận lấy cái chết như vậy, cho nên dù lực lượng toàn thân bị Quỷ Vương phong ấn, vẫn chịu khuất phục. Quỷ Vương vừa cấn tới, Vũ La thình lình ngẩng đầu lên, chẳng những có trốn tránh, ngược lại còn nghênh đón. Lần này hoàn toàn ra ngoài dự liệu của Quỷ Vương, Vũ La cắn phập cái mạnh vào cổ nó. Quỷ Vương thân áo giáp, cứng rắn vô cùng, nhưng Vũ La liều mạng, dùng hết sức lực của mình cấn mạnh, những tiếng răng rắc vang lên. Vài chiếc răng của Vũ La và áo giáp Quỷ Vương cùng nhau vỡ, răng vỡ càng thêm sắc bén, ngày càng cấn sâu vào cồ Quỷ Vương. Vũ La thoáng động trong lòng, dời ý thức của mình lên người Linh Long ngũ say trong Long Cung. cũng bất chấp Linh Long còn chưa khôi phục, thức tinh Linh Long, phát động Cửu Long Thôn Nhật. Từng đạo lực bị hút ra từ chỗ bị Vũ La cấn, Quỷ Vương ngừng gào thét, ra sức giãy dụa hòng tránh thoát. Nhưng sau khi Vũ La cấn nó khởi động Cửu Long Thôn Nhật, đường đường là Tiên quyết, Quỷ Vương chỉ là quỷ vật, cho nên thể nào giãy thoát được. Tuy rằng vận chuyền Cửu Long Thôn Nhật, nhung Vũ La cũng dám hút khí trực tiếp vào cơ thể Linh Long. quyết định vận chuyền pháp môn Thực Phù, ngưng tụ khí lại, dần dần ngưng đọng lại thành đạo linh phù khí. Mà năng lượng tinh thuần trong đó bị tách ra, lắng đọng trong cơ thể Linh Long. bao lâu sau, đạo linh phù khí hình thành, Vũ La thoáng động niệm, khấc đạo linh văn tộc lên đó. Cứ như vậy, Vũ La hoàn toàn để ý tới tình huống bên ngoài, chuyên tâm vận chuyển pháp môn Thực Phù hấp thu khí trong cơ thể Quỷ Vương, sau đó luyện chế linh phù khí. Linh văn tộc có chín ngàn chín trăm chín mươi chín đạo, Vũ La luyện chế hơi chín ngàn chín trăm chín mươi chín đạo linh phù khí. Quỷ Vương nọ quá mức hùng mạnh, ngưng tụ lực lượng của ba vạn cây quỷ, trong đó còn có lực lượng của ba trăm con Quỷ Tướng. khí của cây quỷ cũng đủ để luyện chế đạo linh phù khí cấp thấp nhất, chín ngàn chín trăm chín mươi chín đạo linh phù khí cũng làm tiêu hao khá nhiều lực lượng cây quỷ. Bên ngoài Quỷ Vương vẫn giãy dụa gào thét, cố gắng thoát khỏi Vũ La. Thân hình của Vũ La bị nó giày vò thành nhân dạng, may là lực lượng Quỷ Vương bị Cửu Long Thôn Nhật hạn chế phần lớn. Sau khi luyện chế xong bộ linh phù này, năng lượng tinh thuần ngưng đọng lại cũng hết sức khổng lồ, chẳng những củng cố xong xuôi nền tàng Long Cung, hơn nữa Linh Long lớn hơn chút, từ chiều dài nửa trượng trước đây, tại là trượng. Vũ La thoáng động trong lòng, sử dụng Linh Long nuốt chửng tất cả linh phù khí vào, sau đó bắt đầu vận chuyền pháp môn Cửu Chuyền Luyện Phù. Trong cùng lúc đó, Cửu Long Thôn Nhật vẫn ngừng hấp thu khí của Quỷ Vương, lần này cần trải qua pháp môn Thực Phù luyện chế, mà sử dụng pháp môn Cửu Chuyển Luyện Phù. Lấy Linh Long làm lò luyện, pháp môn Cửu Chuyền Luyện Phù khởi động, chín ngàn chín trăm chín mươi chín đạo linh phù khí vỡ nát. Chuyện khiến cho Vũ La kinh ngạc chính là, chỉ là Nhất Chuyền hết sức gian nan. Vũ La vận dụng Cửu Long Thôn Nhật ra sức hấp thu khí của Quỷ Vương, nhung thủy chung vẫn cảm thấy khí đủ, chỉ đành giảm tốc độ Cửu Chuyền Luyện Phù lại, chờ Cửu Long Thôn Nhật bố sung đầy đủ khí. Lần này Vũ La toàn tâm toàn ý vận chuyền Cửu Long Thôn Nhật, Quỷ Vương thê thám vô cùng, khí trong cơ thể ngừng hao hụt. hồn là nhờ khí duy tri mới có thể tồn tại được, khi khí tiêu tan, da còn lông bám vào đâu, hồn cũng theo đó mà biến mất. Trong cơ thề Quỷ Vương ngừng vang lên tiếng hồn kêu thám trước khi tiêu tan, khiến cho nó vô cùng đau đớn. Cũng biết qua bao lâu, rốt cục Vũ La cảm giác được khí cần cho Nhất Chuyền đủ, cho nên gia tăng tốc độ thôi thúc pháp môn Cửu Chuyến Luyện Phù, quả nhiên vừa vận chuyến thành công. Nhưng sau khi pháp môn Cửu Chuyền Luyện Phù thành công lại khiến cho Vũ La hết sức bất ngờ: chín ngàn chín trăm chín mươi chín đạo linh phù khí hợp thành đạo linh phù duy nhất. Đạo linh phù này hóa thành hình cầu nhiều mặt, có tới chín ngàn chín trăm chín mươi chín mặt. mỗi mặt như vậy đều có đạo linh văn tộc, nằm trong bụng Linh Long phát tán ra luồng kim quang sáng chói. Sau khi Linh Long trải qua lần luyện phù này, thân thể nó càng thêm đọng, vốn sau khi tiến vào cảnh giới Long Cung, Linh Long trải qua lần rèn luyện, lúc nãy nuốt lấy năng lượng của khí làm cho thân thể nó lớn lên trượng, tại trở lại chỉ còn nửa trượng, bất quá thân thể đọng hơn nhiều, thực lực tăng tiến bước dài. Linh Long há miệng phun ra, đạo linh phù khí nọ chậm rãi bay ra. Vũ La thấy đạo linh phù nọ vô cùng tinh xảo, từng đạo linh quang chớp lóe sáng ngời, các đạo linh văn xoay chuyển liên tục, xinh đẹp tuyệt trần, trong lòng hết sức mừng rỡ. Vũ La muốn rèn sắt khi còn nóng, điều khiển Linh Long nuốt đạo linh phù khí này lần nữa, bắt đầu Nhị Chuyển. Nhưng ngờ Vũ La vừa vận chuyền Cửu Long Thôn Nhật, mới phát ra thể hấp thu khí được nữa. Vũ La kinh hãi trong lòng, có chuyện gì vậy, chẳng lẽ bản thể của mình chết rồi sao? Nếu là như vậy, cho dù tại Vũ La có Thần Ngoại Hóa Thần, cũng giống như năm xưa trùng sinh, vì vận may quá kém cho nên tìm thấy thân thể phù hợp. Nếu thời gian ở bên ngoài quá dài, Thần Ngoại Hóa Thần cùng nguyên hồn tiêu tan. Tiên Tuyệt - Chương #365