Tiên Tuyệt - Thạch Tam (862 chương)

Thảo luận trong 'Tiên Hiệp'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Min Cancel

      Min Cancel Well-Known Member

      Bài viết:
      786
      Được thích:
      1,872
      ĐỒ ĐẰNG THẦN THÚ, BÁN MỘC THẦN ...


      Nhưng sau khi Kỳ Nguyên giở chiếc chiếu ra, chỉ thấy trong mâm bày đầy đủ các loại thảo dược trân quý.

      Hà Thủ ô thành hình, Cửu Phiến Tử Diệp Linh Chi Thảo, Họng Mã Não Chụ Quả. Lão Sâm to bằng cánh tay trẻ con... Những dược liệu trân quý này, bất cứ loại nào xuất ở Trung Châu cũng khiến cho cao thủ Đại Năng ra tay. Nhưng ở nơi này lại được bày ít chiếc mâm gỗ như vậy.

      Kỳ Nguyên tỏ ra có chút ngượng ngùng:

      - Đây là ít dược liệu dự trữ của ta, trong lúc vội vàng kiếm ra thứ gì đáp tạ Vũ huynh, xin Vũ huynh trăm ngàn lần đừng chê bai...

      Vũ La còn chưa kịp lên tiếng , Dịch Long nuốt nước bọt đánh ực, chút do dự tiến lên nhận lấy.

      Kỳ Nguyên nhìn y, trong lòng cảm thấy tốt hơn rất nhiều:

      - Ta quấy rầy Vũ huynh, chờ đến lúc Đại Tế Ti thiết yến vào buổi trưa khoản đãi Vũ huynh, có người tới đây mời các vị, ta xin phép cáo từ trước, Vũ huynh cứ việc

      nghỉ ngơi.

      Kỳ Nguyên vừa , Vũ La đóng cửa lại, Dịch Long dằn nổi nữa lên tiếng ngay:

      - Ta cảm thấy nên ở lại tòa Mộc Thần Trủng này thêm thời gian, nhân đó tìm hiểu tình hình các Thần Trủng của Đông Thổ chút cũng là chuyện tốt.

      Chu Nghiên lạnh lùng nhìn Dịch Long, y vừa thu được những thứ trân quý mâm gỗ, ngừng nghịch ngợm tay.

      - Bởi vì người ta tỏ ra hào phóng như vậy, ngươi mới chịu ở lại ư?

      Chu Nghiên hỏi thẳng chút khách sáo.

      Dịch Long cười gượng tiếng, lại :

      - Vừa rồi nàng cũng nghe, người ta mang tới những thứ trân quý này vẫn còn cảm thấy áy náy. Nếu chúng ta ở thêm thời gian nữa, đê y có thời gian chuân bị, chừng có bảo bối tốt hơn. từng nghe Đông Thổ tài nguyên phong phú, nhưng lần này kiến thức, chà chà. quả phải phong phú bình thường.

      Chu Nghiên để ý tới Dịch Long thấy tiền tài là sáng mắt, quay sang hỏi Vũ La:

      - Ngươi thấy thế nào?

      Vũ La :

      - Ta vốn định lưu lại, thân phận của chúng ta sơ hở rất nhiều, nếu loạn bên ngoài rất dễ dàng bị phát . Chi bằng ở lại chỗ này, tốt nhất là gia nhập Mộc Thần Trủng, sau đó lấy thân phận Mộc Thần Trủng ra ngoài thăm dò thích hợp hơn.

      Lần đầu tiên Dịch Long ủng hộ Vũ La:

      - Có lý.

      tộc quen ăn ngày hai bữa, trưa bữa, chiều bữa.

      Yến tiệc mà Đại Tế Ti chiêu đãi bọn Vũ La vô cùng phong phú, chỉ là tộc giỏi nấu nướng, nguyên liệu tốt nhất vào tay bọn họ, bọn họ chỉ biết nấu lên hoặc nướng, nêm chút muối là xong.

      Thức ăn như vậy, đương nhiên thể làm cho Vũ La ăn hết mình được, nhưng dù ăn hết mình, sức ăn của Vũ La vẫn hết sức kinh người.

      tộc thích dũng sĩ. ăn uống hào sàng cũng là tiêu chuẩn của dũng sĩ. Cho nên khí trong tiệc hết sức hòa hợp, chỉ có mình Kỳ Thắng nâng cốc uống tì tì, sắc mặt hết sức trầm.

      Vũ La bung cốc lên chạm cùng Kỳ Nguyên, bỗng nhiên thanh ù ù của tiếng tù và nổi lên bầu trời Mộc Thần Trủng. ba hùng hậu chấn động khiến cho rượu trong cốc của Vũ La và Kỳ Nguyên sóng sánh liên hồi.

      Sắc mặt Kỳ Nguyên chợt biến, vứt cốc rượu sang bên, hai chân giậm cái, giống như đạn pháo vọt lên hàng chục trượng.

      Vũ La hiểu chuyện gì, liếc mắt nhìn quanh, chỉ thấy chiến sĩ tộc xung quanh tỏ ra hết sức khẩn trương, nhanh chóng chạy về phía trước. Kỳ Thắng thầm lặng lẽ lẩn trong đám đông cùng ra ngoài.

      Trong số ba vị Tế Ti, cũng chỉ có Kỳ Hằng sắc mặt đổi, vị Đại Tế Ti sâu lường được kia giống như có việc gì, nhàn nhã bung chén rượu lên uống ngụm.

      Kỳ Hằng khẽ thi lễ với Đại Tế Ti, Đại Tế Ti bình thản khoát tay cái, Kỳ Hằng lại quay sang cười với Vũ La:

      - , chúng ta cũng xem náo nhiệt.

      Vũ La tự nhiên chối từ, Chu Nghiên cùng Dịch Long lập tức theo sau.

      Ngoài cửa Mộc Thần Trủng, đám chiến sĩ tộc nghiêm trận sẵn sàng đón đợi quân địch. Kỳ Nguyên đứng ở phía trước mọi người.

      Nơi này chính là cửa vào Mộc Thần Trủng, tất cả cỏ cây trong vòng mấy trăm dặm đều là ‘bằng hữu’. Chiến lực Kỳ Nguyên tăng vọt, vô số ngọn cỏ ngừng run run. giống như những thanh đao sắc bén.

      Mấy trăm gốc đại thụ xung quanh cũng ngừng uốn éo thân hình, thị uy với kẻ xâm nhập.

      Kẻ xâm nhập chỉ có người, y từng bước từ xa tới, mặc cho cỏ hoang sắc bén xung quanh cất đứt y phục, lưu lại những vết thương tuôn máu ròng ròng thân thể.

      Có người nhận ra người tới, kinh hô thất thanh:

      - Là Cung Thập Nhị!

      Vũ La cũng thấy ràng, chính là Cung Thập Nhị từng gặp qua lần.

      Hổ Báo chiến sĩ của Dạ Vũ Thần Trủng lại có thể đơn thân độc mã tiến đến Mộc Thần Trủng, lại mang theo người giúp đỡ, đây phải muốn chết sao? Hơn nữa nhìn dáng vẻ của y, tựa như có ý hoàn thủ.

      Toàn thân Cung Thập Nhị đầy thương tích, mãi đến khi tiến tới cách rừng đá của Mộc Thần Trủng chừng ba mươi trượng mới dừng lại.

      Kỳ Nguyên hừ lạnh tiếng, khống chế cỏ hoang xung quanh, tạo ra vòng tròn bao vây Cung Thập Nhị. Y nhìn đối phương quát:

      - Cung Thập Nhị, ngươi tới làm gì, chẳng lẽ có chuyện gì luẩn quẩn trong lòng, muốn tới chịu chết hay sao?

      Cung Thập Nhị có trả lời, ánh mắt y quan sát đám chiến sĩ tộc của Mộc Thần Trủng như muốn tìm người, lúc thấy được Vũ La. Cung Thập Nhị tỏ ra mừng như điên dại:

      - Quả nhiên ngươi ở nơi này.

      Vũ La có thể đoán được Cung Thập Nhị tới tìm mình làm gì, chi thản nhiên gật đầu :

      - Ngươi có chuyện gì?

      Kế tiếp Cung Thập Nhị làm chuyện khiến cho tất cả chiến sĩ tộc của Mộc Thần Trủng trợn mắt há mồm, y quỳ sụp xuống trước mặt Vũ La.

      - Ta van xin ngươi, hãy cứu A Hắc ...

      Cung Thập Nhị gục mặt đất, bật khóc nức nở.

      Vũ La liệu rằng Cung Thập Nhị tìm đến mình là muốn nhờ mình giải độc cho con quạ đen khổng lồ của y, nhưng ngờ rằng y lại quỳ xuống khẩn cầu. Bất quá Vũ La suy nghĩ chút, nếu Động Động cũng bị đe dọa tính mệnh giống như con quạ đen kia, e rằng mình cũng làm ra ít hành động đáng kinh ngạc như vậy.

      Động Động ở chung với Vũ La vẫn chưa lâu, Vũ La có cảm tình như vậy, huống chỉ là Cung Thập Nhị?

      Kỳ Nguyên có chút khó hiểu nhìn Vũ La:

      - Ân công, đây là chuyện gì vậy? ngờ đòn của ngài lợi hại tới mức này, ngay cả con quạ kia cũng chịu nổi...

      Bọn Vũ La biết lai lịch của con quạ đen kia, nhưng Kỳ Nguyên biết rất ràng. về thực lực, quạ đen A Hắc hẳn là ngang tài ngang sức với Mãng Tượng của y. Nhưng Mãng Tượng vốn là hung thú sỡ trường về lực lượng, mà quạ đen A Hắc còn có thể phi hành, cho nên nếu đánh nhau , quạ đen A Hắc còn có thể thắng Mãng Tượng của mình.

      con quái vật khổng lồ thân dài trăm trượng như vậy, cho dù là bất động tại chỗ mặc cho người ta đánh, hết chín mươi chín trong trăm tộc thể gây thương tổn cho nó mày may nào.

      Nhưng Vũ La chi giáng đòn đánh cho tính mệnh quạ đen A Hắc nguy trong sớm tối. Vốn Kỳ Nguyên cho rằng mình đánh giá Vũ La quá cao, ngờ thực lực của Vũ La còn cao hơn dự liệu của mình.

      Vũ La khoát tay, khiêm tốn :

      - Cũng lợi hại như vậy, trong đòn của ta có chứa kịch độc.

      Kỳ Thắng trước nay vẫn ở bên cạnh nửa lời, rốt cục chộp được cơ hội, cười khây :

      - Hừ. ra là dùng độc, còn tường ngươi có thể vận dụng Bán Mộc Thần Lực...

      tộc sinh ra thân cận với tự nhiên, trời sinh có sẵn năng lực hóa giải độc tố. Trừ phi là độc tố cực kỳ cường hẳn. bằng thể sinh ra ảnh hưởng gì với tộc. Mà sủng thú giống như quạ đen A Hắc, sức chống cự độc tố lại càng mạnh mẽ.

      Dùng độc cũng là thủ đoạn. tộc cũng có ràng buộc gì nhiều về đạo đức, chỉ cần có thể thắng được địch nhân là đủ, tự nhiên độc tố cũng là phần trong chiến lực. Kỳ Thắng kháy như vậy, ai ủng hộ y, nhưng lại khiến cho Kỳ Nguyên càng tôn kính Vũ La hơn trước.



      [​IMG]
      Tiên Tuyệt - Chương #300

    2. Min Cancel

      Min Cancel Well-Known Member

      Bài viết:
      786
      Được thích:
      1,872
      ĐỒ ĐẰNG THẦN THÚ, BÁN MỘC THẦN ...


      Cung Thập Nhị quỳ dưới đất ngừng dập đầu, khóc lóc nước mất chảy dài:

      - Ta van ngươi, van xin ngươi, hãy cứu A Hắc , van xin ngươi...

      Tuy rằng Kỳ Nguyên đánh nhau với Cung Thập Nhị tới mức mất còn, nhưng là đánh nhau chết sống bằng đao thương . Thấy bộ dạng Cung Thập Nhị như vậy, y cũng cảm thấy mềm lòng, nhưng y tiện nhúng tay vào chuyện của Vũ La. lý trí cũng cho y biết thể cứu quạ đen A Hắc.

      Nếu quạ đen A Hắc chết , tuy rằng Cung Thập Nhị lãnh ngộ Ba Lôi Sát đạn cũng phải là đối thủ của mình. Dạ Vũ Thần Trủng hoàn toàn bị chèn ép.

      Lúc này Kỳ Hằng khoanh tay đứng bên cạnh chợt chậm rãi lên tiếng :

      - Vốn lúc Cung Thập Nhị còn là nhi, phụ mẫu tử trận từ sớm, người chiếu cố, chính là quạ đen A Hắc nuôi lớn . có tình cảm sâu đậm với quạ đen A Hắc, tộc bình thường khó lòng tưởng tượng...

      Vũ La kinh ngạc liếc nhìn Kỳ Hằng cái, vị Tế Ti của Mộc Thần Trủng này khẽ mỉm cười:

      - Vũ tiên sinh, nếu như ngại, hay là để ta giúp ngươi xử lý chuyện này?

      Vũ La biết lão muốn làm gì, gật đầu :

      - Vậy phiền Đại nhân.

      Kỳ Hằng gật gật đầu, tiến lên bước với Cung Thập Nhị:

      - Nếu chúng ta cứu quạ đen A Hắc, ngươi lại mang nó tới tấn công chúng ta, chẳng phải là chúng ta tự ném đá vào chân mình sao?

      Cung Thập Nhị sửng sốt, y cũng là kẻ thông minh, lập tức đứng dậy hỏi:

      - Các ngươi chịu cứu A Hắc sao?

      Kỳ Hằng bất động thanh sắc đáp:

      - Vậy phải xem ngươi trả lời ta thế nào.

      Cung Thập Nhị cúi đầu, nện mạnh hai đấm lún sâu xuống đất. lúc lâu sau, thình lình y nhảy dựng lên, đầu quyền đẫm máu tươi, nghiến răng nghiến lợi rít lên từng tiếng:

      - Chỉ cần các ngươi chịu cứu A Hắc, ta phản Dạ Vũ Thần Trủng, sẵn sàng góp sức với Mộc Thần Trủng các ngươi. Bất quá ta có điều kiện, ta theo các ngươi tấn công Dạ Vũ Thần Trung.

      Kỳ Hằng mỉm cười:

      - Nếu ngươi câu cuối cùng, bất kể thế nào ta cũng dám xin Vũ tiên sinh giúp cho kẻ phản phúc như ngươi.

      Cung Thập Nhị mừng rỡ:

      - Vậy chúng ta mau động thân thôi, nếu chậm e rằng còn kịp nữa.

      Trong đám cỏ hoang có ngọn núi màu đen. núi toát ra khí tức tử vong tanh tưới, từng tiếng gào thét thê lương lãng đãng xung quanh núi.

      Mọi người tới gần mới nhìn ra, ngọn núi này chính là quạ đen A Hắc khổng lồ.

      A Hắc chính là Thần Thú của Dạ Vũ Thần Trủng, sống hàng ngàn năm. hiểu vì sao nó rất có cảm tình với đứa trẻ mồ côi Cung Thập Nhị. Cung Thập Nhị dẫn người tới, nhìn thấy tình trạng của quạ đen A Hắc như vậy trong lòng chua xót. nhịn được lại rơi nước mất.

      Quạ đen A Hắc vừa nhìn thấy Vũ La. lập tức trừng mắt lên ra vẻ cảnh giác. Đáng tiếc tại nó bị độc tố xâm nhập thân thể, thể động đậy, chỉ có thể đảo mất ra hiệu cho Cung Thập Nhị chạy mau.

      Chỗ quạ đen A Hắc còn cách rất xa Dạ Vũ Thần Trủng. Sau khi bị thương, nó còn gắng gượng đưa Cung Thập Nhị ra xa khỏi chiến trường. Nhưng độc tố của Bích Ngọc Đằng vô cùng bá đạo, nó chưa bay về tới Dạ Vũ Thần Trủng phát tác. Nó phi hành phen, càng làm tăng tốc độ khuếch tán của độc tố trong cơ thê. Cung Thập Nhị bảo những người khác về trước, mình ở lại cùng A Hắc. Mắt thấy tại có cách nào, y đành phải nhịn nhục cầu xin Vũ La.

      Lần đầu tiên Vũ La gặp Cung Thập Nhị, cảm thấy thích y, vì y tỏ ra cuồng vọng tự đại. Nhưng y vì sủng thú mà mạo hiếm sinh mạng, đơn thân độc mã tới Thần Trủng đối địch quỳ xin cứu mạng sủng thú, Vũ La lại thấy y quả tệ.

      Vũ La nhìn nhìn A Hắc, thần sắc tỏ ra ngưng trọng hẳn lên.

      Cung Thập Nhị nhất thời khẩn trương:

      - Tiên sinh. A Hắc thế nào, còn cứu được chăng?

      Vũ La trả lời, mà nhìn thoáng qua xung quanh:

      - E rằng phải phí chút công phu. đám đồng bạn của ngươi trở về, phỏng chừng mất bao lâu nữa dẫn người tới đây?

      A Hắc mắt thấy được, ngay cả Cung Thập Nhị cũng biết A Hắc chống được loại độc này, những người trong Dạ Vũ Thần Trủng càng có biện pháp giải độc, cho nên mới buộc tìm Vũ La.

      - Phỏng chừng ngày mai đến đây, nếu mau có lẽ tối nay tới.

      Kỳ Thắng bên cạnh tỏ ra khẩn trương, với Tế Ti Kỳ Hằng:

      - Tế Ti, chúng ta thể mạo hiểm như vậy, ta hộ tống ngài trở về. Lực lượng mà Dạ Vũ Thần Trủng phái tới đây chắc chắn là hết sức hùng mạnh, ta lo rằng...

      Vũ La lại gật gật đầu :

      - Hẳn là có vấn đề, ta có thể giải độc trước khi bọn họ tới đây.

      Muốn giải độc của Bích Ngọc Đằng ra cũng rất đơn giản, bản thân Bích Ngọc Đằng chính là thánh vật giải độc, chẳng qua bị ô nhiễm thi độc mới trở thành vật kịch độc. Cho nên chỉ cần dùng Bích Ngọc Đằng hút độc tố ra ngoài là được.

      Bích Ngọc Đằng của Vũ La chính là vật sống, có thể dễ dàng làm được chuyện này. Chăng qua quạ đen A Hắc trúng độc quá sâu, cần phải phí chút công phu mới được

      Kỳ Thắng lại tỏ ra tin:

      - tại thái dương gần xuống núi, từ đây cho tới lúc người của Dạ Vũ Thần Trủng chạy tới, tối đa cũng chỉ còn vài canh giờ. Con quạ đen này trúng độc quá sâu, phải dễ dàng giải như vậy. Hơn nữa hình thể nó quá mức khổng lồ, càng tăng thêm độ khó. Ta đoán chừng cho dù là thánh thủ giải độc xuất sắc nhất của Đông Thổ, cũng phải mất thời gian ngày đêm mới có thể cứu sống con súc sinh này.

      Cung Thập Nhị nghe Kỳ Thắng gọi A Hắc là súc sinh, nhất thời trừng mắt định phát tác, lại bị Vũ La ngăn cản.

      Lần này số người đồng ý với Kỳ Thắng ít. Quạ đen A Hắc này toát ra khí tức tử vong, tộc vốn thân cận với tự nhiên cực kỳ nhạy cảm về phương diện này, đều cảm thấy muốn cứu sống A Hắc phải là chuyện dễ dàng gì. Kỳ Thắng ngày đêm mà phải là Đại sư giải độc cao minh nhất Đông Thổ, còn Vũ La... Đám tộc gì, chỉ lo khuyên bảo Kỳ Hằng.

      Địa vị Tế Ti trong Thần Trủng vô cùng cao quý, tất cả chiến sĩ cũng muốn Kỳ Hằng gặp chuyện may.

      Nhưng Kỳ Hằng lại để ý tới những người này, mà là mình tới bụng quạ đen A Hắc, cẩn thận quan sát miệng vết thương của nó.

      Kỳ Hằng cũng là loại người thâm tàng bất lộ như Đại Tế Ti, sắc mặt lão hết sức bình tĩnh. Sau khi xem xong vết thương, tất cả mọi người đều biết trong lòng Kỳ Hằng nghĩ gì.

      Kỳ Hằng quay lại thản nhiên :

      - Vũ tiên sinh, mời động thủ.

      Kỳ Thắng tỏ ra nóng nảy:

      - Tế Ti, hay là chúng ta về trước, để Kỳ Nguyên ở lại bảo vệ là đủ.

      Kỳ Hằng khoát tay ngăn lại, mỉm cười :

      - Ngươi hãy bình tĩnh, chớ nên nóng nảy, chờ xem .

      Kỳ Thắng lại thấy trước mắt có cơ hội lập công. Nếu mình cứu được vị Tế Ti, nghi ngờ gì giúp ích rất nhiều cho chuyện gia tăng uy vọng của mình bên trong Mộc Thần Trủng, về phần tranh đoạt địa vị Hổ Báo chiến sĩ, cũng gia tăng lợi thế ít.

      - Tế Ti Đại nhân, ta van ngài, chúng ta hãy trở về, nếu chúng ta chậm kịp nữa...

      Mắt thấy thái dương gần xuống núi, nếu tại , rất có khả năng bị người của Dạ Vũ Thần Trủng đuổi kịp trước khi về tới Mộc Thần Trủng.

      Kỳ Hằng vẫn bất động, dứt khoát ngồi phệt xuống đất, chi thốt ra bốn chữ:

      - Yên tâm chớ nóng.

      Quả Kỳ Thắng nóng nảy, tuy rằng y tự cho mình hùng mạnh, nhưng lần này ra ngoài mang theo người nhiều, y cũng tin rằng mình có thể đối phó được với hàng chục tên chiến sĩ Dạ Vũ Thần Trủng:

      - Tế Ti Đại nhân, chẳng lẽ ngài tin rằng tên ngoại nhân kia có thể cứu sống A Hắc trước khi người của Dạ Vũ Thần Trủng tới? Chuyện này cơ hồ có khả năng, hơn nữa tên ngoại nhân này có thể vận dụng Bán Mộc Thần Lực được sao? Ta rất nghi ngờ điểm này, an toàn của ngài vô cùng quan trọng, hay là chúng ta về mau ...



      [​IMG]
      Tiên Tuyệt - Chương #301

    3. Min Cancel

      Min Cancel Well-Known Member

      Bài viết:
      786
      Được thích:
      1,872
      ĐỒ ĐẰNG THẦN THÚ, BÁN MỘC THẦN ...


      Vũ La nhìn thoáng qua Kỳ Thắng. Nếu muốn gia nhập Mộc Thần Trủng, dù sao cũng phải xuất ra chút chân tài thực học mới được.

      cũng thích khoe khoang trước mặt người khác, nhưng lúc này cũng thể làm như vậy.

      Vũ La gia trì lực lượng Thiên Phủ Chi Quốc, mượn linh lực của Bích Ngọc Đằng rót vào cơ thể của quạ đen A Hắc. Linh nguyên vừa chuyển, lập tức phân bố kinh mạch cơ thể quạ đen A Hắc ràng. tìm mấy huyệt đạo mấu chốt rót linh khí của Bích Ngọc Đằng vào những huyệt đạo này, tốc độ hấp thu độc tố lập tức gia tăng gấp mấy lần.

      Đây là chỗ dựa của Vũ La. cảm thấy có thể cứu được quạ đen A Hắc trong vòng mấy canh giờ chính là nghĩ tới điểm này. Phương pháp giải độc của Vũ La khác với người thường, bọn Kỳ Thắng thể nào ngờ được, đương nhiên tin Vũ La có thể cứu sống quạ đen A Hắc trong thời gian ngắn như vậy.

      Đám chiến sĩ xung quanh cũng khuyên bảo Kỳ Hằng rời , xung quanh vô cùng ồn ào huyên náo. Bỗng nhiên Cung Thập Nhị cảm giác được chuyện gì, nối giận gầm lên tiếng:

      - Tất cả đừng ồn nữa.

      Y nhìn chằm chằm quạ đen A Hắc, lặng lẽ cảm nhận.

      tộc cũng rất nhạy cảm với khí tức sinh mệnh, độc tố trong cơ thể quạ đen A Hắc bị hấp thu từng chút . khí tức sinh mệnh của nó dần dần trở nên mạnh mẽ hơn. đám tộc xung quanh đều có thể cảm nhận được.

      biết là ai ngạc nhiên câu:

      - ủa, tốc độ khôi phục nhanh, cứ theo tốc độ như vậy, chừng có thể giải hết độc trong vài canh giờ...

      Đám tộc vô cùng hưng phấn:

      - thần kỳ, biết y làm thế nào...

      Kỳ Hằng cũng chỉ cười mỉm. nửa lời.

      Kỳ Thắng đứng bên cạnh, sắc mặt tái xanh vì tức tối.

      - như vậy, chẳng phải là Vũ tiên sinh còn lợi hại hơn cả thánh thủ giải độc xuất sắc nhất của Đông Thổ hay sao?

      Kỳ Thắng hừ lạnh tiếng:

      - vẫn chưa giải độc xong, chưa đến cuối cùng, ai biết thế nào?

      Đám tộc mờ to hai mắt nhìn chăm chú. khí tức tử vong người quạ đen A Hắc dần dần tiêu tan. Đám lông người nó vốn vì trúng độc trở nên ảm đạm ánh sáng, cũng dần dần sáng lên tầng hào quang mờ mờ.

      Cung Thập Nhị nhìn quạ đen A Hắc chằm chằm, đôi đồng tử vốn đầy tử khí mờ đục, sau khi độc tố xám xịt chậm rãi tan , lần nữa toát ra hào quang sáng chói. Cung Thập Nhị hết sức vui mừng, khóe mắt nhịn được ứa nước mất ra, miệng thào lẩm bẩm:

      - A Hắc... A Hắc, ngươi sống lại rồi... tốt quá... là tốt quá...

      Chu Nghiên và Dịch Long vẫn theo bên cạnh dám lời nào, tại có chút kinh hãi, ngờ Vũ La lại có thủ đoạn bậc này.

      Bất cứ là Chu Nghiên hay Dịch Long, trước khi lên đường đều điều tra tỉ mỉ về Vũ La. tự nhận mình hiểu Vũ La ràng. Nhưng ai biết Vũ La có thể dùng độc.

      Chuyện Vũ La luyện chế linh phù giải độc ở Đương Dương thành, ra hai người cũng biết. tại bọn họ mới hiểu ra, chẳng trách lúc ấy Vũ La như có thần trợ giúp, chỉ trong thời gian ngắn có thể luyện chế linh phù giải độc, ra bản thân là cao thủ dùng độc.

      Trong khoảng thời gian như vậy có thể hạ độc quái vật khổng lồ như quạ đen A Hắc, lại có thể giải độc cho nó nhanh như vậy, đây cũng phải là chuyện mà cao thủ dùng độc thông thường có thể làm được. Theo Chu Nghiên biết, đừng là Trung Châu, cho dù là ở Nam Hoang, có thể làm được như vậy cũng chỉ có quá năm người.

      Vốn Chu Nghiên cảm thấy Vũ La xứng với muội muội mình, cho nên có thái độ hữu hào với .

      tại nhớ lại chút, nàng mới cảm thấy thúc phụ Chu Thanh Giang của mình quả là đa mưu túc trí, lung lạc lôi kéo tới Chu gia trước khi người khác biết được chỗ bất phàm của .

      Dường như chỉ có người này mới xứng với muội muội mình.

      bao lâu sau, mặt trời lận, chợt nghe tiếng quạ kêu đinh tai nhức óc, đám tộc Mộc Thần Trủng lập tức lui về phía sau, thân quạ đen A Hắc khẽ động, gắng gượng đứng lên.

      quái vật lớn như vậy động đậy, thanh thế quả khiến cho người ta sợ hãi. Tuy rằng còn yếu vì mới vừa giải độc, nhưng phải tộc bình thường có thể ngăn cản, đám tộc Mộc Thần Trủng lui lại là chuyện đương nhiên.

      - canh giờ rưỡi!

      tộc nhớ thời gian Vũ La giải độc.

      Mọi người đều biết Vũ La có thể giải độc trong thời gian dự định, nhưng ngờ lại sớm như vậy, chỉ mất canh giờ rưỡi cứu tinh quạ đen A Hắc.

      Cung Thập Nhị hai lời, quỳ sụp xuống dập đầu với Vũ La ba cái bình bịch, sau đó đứng dậy nhảy vọt tới bên cạnh A Hắc, vọt lên đầu nó. người quạ dùng đầu cọ cọ với nhau vô cùng thân thiết, chỉ là độ lớn hai bên chênh lệch quá xa.

      - Tốc độ như vậy phải chăng là đệ nhất Đông Thổ?

      - Chắc chắn là đệ nhất Đông Thổ, thành vấn đề.

      Đám tộc xung quanh nhìn Vũ La với vẻ sùng bái, chỉ có sắc mặt Kỳ Thắng hết sức trầm.

      Lúc xung quanh còn bàn tán, Kỳ Nguyên hừ lạnh tiếng, răn dạy thủ hạ:

      - Đám ngu xuẩn các ngươi có nhìn ra chưa. Vũ La tiên sinh vận dụng lực của Thiên Niên Lão Đằng, chính là Bán Mộc Thần Lực chân chính.

      Đám tộc xung quanh nghe vậy chấn động, ngoại trừ đám tộc lúc trước theo Kỳ Nguyên, tận mất nhìn thấy Vũ La ra tay đà thương quạ đen A Hắc này ra, đám tộc còn lại đều kinh ngạc vô cùng. Đám tộc này từ lúc sinh ra cho tới bây giờ vẫn chưa được nhìn thấy Bán Mộc Thần Lực, nhờ có Kỳ Nguyên nhắc nhở, lúc này mới có phản ứng.

      - Bán Mộc Thần Lực, ôi, là Bán Mộc Thần Lực sao? Tổ tiên linh thiêng, Bán Mộc Thần Lực lại xuất đại địa Đông Thổ!

      Đám tộc vô cùng kích động, Kỳ Nguyên lạnh lùng liếc nhìn Kỳ Thắng cái, sắc mặt của Kỳ Thắng càng thêm khó coi, nhưng vẫn mạnh miệng :

      - Bán Mộc Thần Lực sao, vì sao ta thấy gì cả?

      Vũ La vận dụng linh lực của Bích Ngọc Đằng, nhưng làm cho bản thể Bích Ngọc Đằng xuất .

      Kỳ Thắng như vậy, có số tộc cũng bắt đầu nghi ngờ, Dù sao mọi người cũng chưa từng thấy qua Bán Mộc Thần Lực, ai biết nó thế nào. hề vận dụng bản thể dây leo, bụi rậm lại có thể ứng phó với địch, chuyện này có vẻ .

      Kỳ Thắng hừ lạnh tiếng, xoay người với Kỳ Hằng:

      - Tế Ti Đại nhân, chúng ta có thể về chưa?

      - Phập!

      chiếc lông chim màu đen giống như mũi tên nhọn thình lình bắn tới, cắm phập xuống đất. Nơi lông chim qua để lại luồng khió trắng, lướt qua thân thể hai tên tộc, khiến cho máu tươi phun ra như suối. Hai tộc này kịp kêu lên tiếng nào, ngã lăn ra đất.

      Mọi người biến sắc, nhưng Kỳ Nguyên tỏ ra mừng rỡ, quát to tiếng điên cuồng:

      - Bọn nhãi nhép Dạ Vũ Thần Trủng kia, hãy nếm thử Thảo Thần Lực của Kỳ Nguyên gia gia. giết!

      Trong vài dặm thảo nguyên, cỏ cây dựng đứng lên như trường đao.

      cỗ ba kỳ quái mà nặng nề bắt đầu khuếch tán. Lần này sắc mặt của Kỳ Hằng và Cung Thập Nhị chợt biến, cả hai đồng thanh kêu lên:

      - Cốt địch của Cung Động!

      Cung Thập Nhị biết người này, bởi vì y vốn là người của Dạ Vũ Thần Trủng, cho nên hiểu . Kỳ Hằng sống rất lâu, cũng biết ít chuyện bí mật.

      - Cung Động là ai?

      Kỳ Thắng ngơ ngác hỏi, chợt Kỳ Nguyên đứng cách y xa sắc mặt bừng đỏ lên như say rượu. Mà thanh quỳ dị trầm thấp kia đột nhiên vút cao lên, trở nên vô cùng sắc nhọn.

      Tất cả chiến sĩ Mộc Thần Trủng ôm tai ngã xuống, cỏ cây trong phạm vi vài dặm bị khống chế lập tức nổ tan tành, bay là tả đầy trời. Thanh cốt địch kia bỗng nhiên lại trở nên trầm thấp, trung tràn ngập luồng khí nóng, những mảnh cỏ cây vụn tung bay hoàn toàn bị thiêu thành tro tàn.

      Sâu trong bóng tối của hoang nguyên chậm rãi xuất tên trung niên tộc dáng người tầm thước, hai mắt nhắm nghiền, thân khoác áo đen. miệng ngậm thanh cốt địch dài khoảng sang tay.



      [​IMG]
      Tiên Tuyệt - Chương #302

    4. Min Cancel

      Min Cancel Well-Known Member

      Bài viết:
      786
      Được thích:
      1,872
      ÁP CHẾ KẺ ĐỊCH (THƯỢNG)


      Người này vừa xuất , đám chiến sĩ Mộc Thần Trủng nằm rên la mặt đất càng cảm thấy tuyệt vọng, kinh hô thất thanh:

      - Trời oi, y lại luyện chế ra dị bảo!

      Tiếp xúc với tộc trong thời gian qua, Vũ La cũng hiểu ràng, phải là tộc thể sử dụng pháp bảo, nhưng vì tộc tu luyện bản mệnh thần thông, cho nên pháp bảo của tộc phải tương hợp với bản mệnh thần thông của mình.

      Tài liệu có thể thỏa mãn cầu này nhiều lắm. Cho nên thông thường tộc luyện chế pháp bảo đều dùng phần thân thể của mình làm nguyên liệu.

      Tỷ như Dạ Vũ Thần Trủng, bọn chúng giống như loài chim, lưng có cánh. Cung Động mới bè đoạn xương cánh của mình, luyện chế thành dị bảo cốt địch.

      ở Đông Thổ, tộc có được dị bảo chắc chắn thua gì Đại Năng của Nhân tộc.

      Tên Cung Động này chính là thiên tài của tộc, vốn có tồn tại của y, Dạ Vũ Thần Trủng rất có khả năng tiêu diệt Mộc Thần Trủng, độc bá Lạc Nhật hoang nguyên. Đáng tiếc biết vì lý do gì, Cung Động đột nhiên hóa điên, bị Dạ Vũ Thần Trủng giam giữ lại, nhờ vậy Mộc Thần Trủng mới tránh được kiếp, ngờ tối nay y lại khôi phục thần trí. xuất tại nơi này.

      Đối mặt với kẻ địch hùng mạnh như vậy, ngay cả Kỳ Hằng cũng cảm thấy da đầu hơi

      tê dại.

      Cung Động hai mắt nhắm nghiền đứng trước mặt mọi người cách chừng vài chục trượng, cốt địch trong miệng thổi lên ngừng. Nếu so sánh Ba Lôi Sát đạn của Cung Thập Nhị với dị bảo cốt địch này, quả trời vực.

      Vũ La nhìn Cung Động, linh cơ thoáng động, mở Thiên Phủ Chi Quốc ra, từng dây Bích Ngọc Đằng kéo dài ra giống như những con rắn lục múa tít xung quanh.

      - Bán Mộc Thần Lực!

      Bích Ngọc Đằng vừa xuất , lập tức dùng linh lực bao phủ xung quanh, làm giảm thương tổn ba công kích của cốt địch kia với chiến sĩ Mộc Thần Trủng, dần dần các chiến sĩ Mộc Thần Trủng cũng khôi phục lại.

      Lần này bọn họ tận mắt thấy Vũ La sử dụng dây leo Bán Mộc, quả thể nghi ngờ là Bán Mộc Thần Lực. Những lời của Kỳ Thắng trước đây trở thành những lời ghen ghét. xấu Vũ La.

      Các chiến sĩ Mộc Thần Trủng vô cùng hưng phấn, cho dù đối mặt với đối thủ vừa thần bí vừa hùng mạnh, nhưng có vị cao thủ có thể sử Bán Mộc Thần Lực bên phe mình, hy vọng thắng quả lớn vô cùng.

      Bích Ngọc Đằng xuất khiến cho chủ nhân cốt địch có hơi bất ngờ, tiếng cốt địch hơi ngừng chút, nhưng sau đó vẫn thổi tiếp rất nhanh.

      Hiển nhiên chi Bán Mộc Thần Lực vẫn làm cho Cung Động e ngại.

      Các chiến sĩ tộc xung quanh lo lắng hẳn lên, địch nhân quá sức hùng mạnh, dường như cũng bị cao thủ Bán Mộc Thần Lực dọa lui.

      Chu Nghiên và Dịch Long cũng hơi lo lắng, chừng hôm nay phải bại lộ thân phận. Cũng may bọn họ có thể xác thực Đông Thổ dồi dào tài nguyên, hơn nữa có hiểu biết đại khái về thế giới Đông Thổ, chuyến này phải là có thu hoạch.

      Vũ La mỉm cười, khí độc Bích Ngọc Đằng tràn ngập, dần dần khuếch tán. Nhìn qua như chậm rãi, nhưng chỉ trong khoảng thời gian uống cạn chén trà khuếch trương tới trước người Cung Động.

      Hiển nhiên Cung Động có chút cam lòng, ra sức thôi thúc cốt địch, tia ba đâm vào trong khí độc.

      Xèo... làn khói trắng bốc lên, ba bị khí độc ăn mòn. Cung Động cũng khẽ cau mày, thể lui về phía sau mười trượng.

      Các chiến sĩ Mộc Thần Trủng nhất thời cất tiếng hoan hô, vung quyền trợ uy.

      Sắc mặt Kỳ Thắng trở nên hết sức khó coi, Vũ La vận dụng Bán Mộc Thần Lực quét sạch khí thế của y hơn phân nửa.

      Vốn y cho rằng bằng vào thực lực của mình, lại thêm thân phận cháu Đại Tế Ti, sớm muộn gì cũng có thể đoạt được vị trí Hổ Báo chiến sĩ của Kỳ Nguyên. Nhưng tại vị cao thủ thân mang Bán Mộc Thần Lực xuất , đập cho giấc mộng của y tan thành mây khói.

      tại hiển nhiên Vũ La được chiến sĩ Mộc Thần Trủng ủng hộ, y muốn cướp lấy vị trí Hổ Báo chiến sĩ lại càng khó khăn hơn.

      Cung Động lui về phía sau mười trượng, nhưng có ý dừng tay như vậy. vốn y đứng yên bất động, bỗng nhiên thổi mạnh cốt địch cái, nhất thời cỗ ba có thể thấy được bằng mắt thường từ trong cốt địch bay ra, quay xung quanh thân thể y, dần dần khuếch tán. hình thành vòng ba bảo vệ.

      Khí độc của Bích Ngọc Đằng tới trước người y đều bị vòng ba này chắn ở bên ngoài.

      Y tính toán là khéo léo, nếu đứng ở chỗ cũ, cho dù có vòng ba bảo vệ cũng bị ăn mòn. Nhưng lui về phía sau mười trượng, khí độc khuếch tán tới, nồng độ giảm sút rất nhiều, đủ để xuyên qua vòng ba bảo vệ của y.

      Các chiến sĩ Mộc Thần Trủng lại phập phồng lo lắng, vài người thấp giọng bàn tán:

      - Đáng chết , Dạ Vũ Thần Trủng có chiến sĩ hùng mạnh như vậy từ khi nào, chiến sĩ hùng mạnh nhất của bọn chúng phải là Cung Thập Nhị hay sao?

      - Xin tổ tiên linh phù hộ, giúp cho chúng ta có thể tránh được kiếp này..

      Vũ La nhìn Cung Động xa xa, mắt y thủy chung vẫn nhắm chặt. Nếu y mở mắt, Vũ La khẳng định phải là đôi mắt chim giống như Cung Thập Nhị.

      hừ lạnh tiếng, cất cao giọng :

      - Mỡ mất ra .

      Các chiến sĩ Mộc Thần Trủng xung quanh hiểu Vũ La như vậy là có ý gì, Kỳ Nguyên giải thích:

      - Xem ra vị chiến sĩ này chỉ có lúc mở mắt mới phát huy chiến lực của mình tới mức tối đa, Vũ tiên sinh khiêu chiến với y.

      Cung Động vẫn bất động, tiếng địch trong miệng vẫn vang lên ngừng. Bỗng nhiên chuỗi ba tràn đến. bắn xuống mặt đất sau đó phản xạ, từ nhiều góc độ vô cùng xảo quyệt bắn về phía Bích Ngọc Đằng của Vũ La.

      Lúc này rất nhiều Bích Ngọc Đằng từ trong Thiên Phủ Chi Quốc của Vũ La chui ra, vây quanh bảo vệ mọi người vô cùng nghiêm ngặt. Những nơi Bích Ngọc Đằng bị ba đột phá. lúc này cũng được phong tỏa chặt chẽ.

      Cung Động xuất ra đòn có kết quả, lúc này mới kinh ngạc kêu lên tiếng. Bất quá thanh cũng y cũng phát xuất từ yết hầu, mà là phát xuất từ bụng:

      - Quả nhiên có chút bản lãnh, bất quá muốn cho ta mở mắt, chi bằng vào Bán Mộc Thần Lực là đủ.

      Thanh trầm thấp, hơn nữa lọt vào tai có chút cảm giác cổ quái.

      Vũ La chợt mỉm cười:

      - Nếu là như vậy...

      đầu thình lình xuất mảng rừng Bồng Kinh Thần Mộc, từng tia ngân quang từ rừng cây rơi xuống. Vũ La giơ tay đón lấy, lực lượng Thần Mộc nằm bàn tay cách chừng nửa tấc, dần dần ngưng kết lại thành quả cầu màu bạc to bằng đầu người.

      Lực lượng quả cầu màu bạc ngừng ngưng kết. xa xa Cung Động biến sắc, mí mắt khẽ động mấy lần. rốt cục cũng mở mắt ra.

      Ằm... ngọn lửa màu đỏ vô cùng mạnh mẽ từ trong hai mắt y phun ra. xung quanh thân thể Cung Động ba trượng lập tức chìm trong biển lửa. Biển lửa rừng rực cháy, ngừng nổ mạnh, toát ra những ngọn lửa giống như kiếm bén. quét ra bốn phía.

      Cung Động ngửa mặt lên trời rít lên tiếng chói tai, sau đó nhắm cốt địch thổi mạnh cái.

      Tiếng địch sắc nhọn thôi thúc biển lửa xung quanh, tầng tầng cuộn về phía Vũ La.

      Vũ La vung tay đầy mạnh, quả cầu màu bạc bắn nhanh ra.

      Mọi người chi nhìn thấy ngân quang chợt lóe, hai mắt coi như tạm thời nhìn thấy gì. Bên tay chỉ nghe tiếng nổ đinh tai nhức óc, cảm thấy mặt đất dưới chân run lên kịch liệt, lúc lâu sau mới bình ổn trở lại.

      Lúc này Vũ La thu hồi Bích Ngọc Đằng cùng rừng Bồng Kinh Thần Mộc, đứng yên tại chỗ khí định thần nhàn.

      Cung Động nửa quỳ dưới đất, trong hai mắt ra từng giọt máu tươi. Xung quanh y trở thành cái hố to, cốt địch vẫn còn trong tay, nhưng lúc này phủ đầy vết nứt.

      - Mộc Thần Lực, Mộc Thần Lực cao cấp, giỏi, giỏi lắm...

      Y vừa dứt lời, hai mắt màu đỏ nhìn Vũ La cái sâu, sau đó xoay người do dự rời .

      Đám chiến sĩ Mộc Thần Trủng sửng sốt lúc, bỗng nhiên ai đó hô hoán, xông tới nâng Vũ La lên. miệng đếm nhịp tung lên .



      [​IMG]
      Tiên Tuyệt - Chương #303

    5. Min Cancel

      Min Cancel Well-Known Member

      Bài viết:
      786
      Được thích:
      1,872
      ÁP CHẾ KẺ ĐỊCH (TRUNG)


      Kỳ Nguyên cũng lẩn trong đám đông, lòng vui sướng thầm nghĩ. quả nhiên mình có nhìn lầm Vũ La. Vũ La chẳng những có thể vận dụng Bán Mộc Thần Lực, còn có thể sử dụng Mộc Thần Lực , Mộc Thần Trủng có hy vọng.

      Kỳ Hằng mỉm cười ngồi cỏ, nhìn mọi người vô cùng hưng phấn, nhịn được khẽ sờ cằm. Lão quay sang, chỉ thấy sắc mặt Kỳ Thắng hết sức trầm đứng bên, cũng chỉ có thể buông tiếng than dài.

      Chu Nghiên cùng Dịch Long cũng là nhân vật đơn giản, hai người nhìn ra Bồng Kinh Thần Mộc bất phàm, nhưng biết lai lịch của loại Thần Mộc trân quý này.

      Dịch Long ôm bụng nghi vấn, quyết định sau khi trở về hỏi sư tôn Đại nhân xem thử. ra loại cây này là cây gì, sau khi ngưng tụ năng lượng lại có thể đánh bại tên tộc kém gì Đại Năng.

      ra bản thân Vũ La cũng hết sức bất ngờ. Ban đầu lấy được Thiên Phủ Chi Quốc cũng từng sử dụng thủ đoạn chiến đấu này, dùng Thiên Phủ Chi Quốc gia trì cho bản thân, mượn lực lượng rừng Bồng Kinh Thần Mộc đối địch, lúc ấy có nhiều thủ đoạn đối phó với địch.

      Nhưng sau có được Bách Vạn Nhân Đồ cùng thần kiếm Thiên Tinh, có được nhiều thủ đoạn hơn. cho nên cũng vận dụng Thiên Phủ Chi Quốc trong chiến đấu.

      Bất kể là rừng Bồng Kinh Thần Mộc hay rừng ngọc trúc, hoặc Bích Ngọc Đằng, chỉ cần tổn thương thứ, Vũ La cũng hết sức đau lòng. Bởi vậy cho nên có được thủ đoạn khác, tự nhiên sử dụng Thiên Phủ Chi Quốc chiến đấu nữa.

      Nhưng ngờ rừng Bồng Kinh Thần Mộc này chứa lực lượng hùng mạnh tới mức này, có thể đánh bại cao thủ Đại Năng.

      Trong lúc mọi người còn reo mừng, Cung Thập Nhị có vẻ hơi xấu hổ, tới bên cạnh Kỳ Hằng hỏi:

      - Các người chuẩn bị an bài ta thế nào?

      Kỳ Hằng nhìn y cái, trả lời thẳng:

      - Ta phải trở về bẩm báo Đại Tế Ti.

      Mọi người ầm ầm trận, rốt cục Kỳ Hằng thể cao giọng kêu gọi:

      - Được rồi, mọi việc xong, chúng ta phải trở về.

      Lúc này mọi người mới buông Vũ La xuống, cung kính thi lễ:

      - Đa tạ ân cứu mạng của tiên sinh.

      Đám chiến sĩ tộc vây Kỳ Hằng và Vũ La vào giữa, trở về Mộc Thần Trủng. Kỳ Nguyên trước mờ đường, Kỳ Thắng cuối cùng đoạn hậu.

      Cung Thập Nhị tới bên cạnh A Hắc, con quạ đen này nhìn thấy người Mộc Thần Trủng rồi bèn kêu lên vài tiếng, ra ý bảo Cung Thập Nhị cũng nên trở về. Đôi mắt Cung Thập

      Nhị lại ươn ướt. thân thiết vuốt ve bộ lông cứng như sất của A Hắc, trong lòng đau khổ vô cùng:

      - A Hắc, ta trước với bọn họ, phải theo bọn họ trở về...

      A Hắc thông linh, kinh ngạc nhìn Cung Thập Nhị, bỗng nhiên giận dữ vung cánh loạn xạ, trong miệng ngừng kêu lên oa oa, dường như trách cứ Cung Thập Nhị vì sao lại phản bội tín ngưỡng của mình.

      Cung Thập Nhị lòng đau như cất, nước mất chảy dài:

      - Nhưng nếu ta đáp ứng, bọn họ cứu ngươi...

      A Hắc tức tối kêu lên tiếng kỳ quái, thình lình quét cánh khiến cho Cung Thập Nhị ngã lăn ra, bay lên tức giận vô cùng, quay đầu lại bay về phía Dạ Vũ Thần Trủng.

      Cung Thập Nhị nhìn theo bóng nó dần khuất giữa trời đêm, rốt cuộc nhịn được khóc thành tiếng.

      Kỳ Thắng tiến lên bẩm báo với Kỳ Hằng:

      - Tế Ti Đại nhân, để cho súc sinh kia bay trở về vô cùng bất lợi cho Mộc Thần Trủng chúng ta. Chi bằng thừa cơ nó vừa giải độc, còn suy yếu...

      Kỳ Hằng tỏ ra hết sức ung dung tự tại:

      - cần.

      - Đại nhân...

      Kỳ Thắng còn muốn , Kỳ Hằng giơ ngón tay ra đếm:

      - . hai, ba, bốn...

      Kỳ Hằng còn chưa đếm tới năm. chợt nghe trời có tiếng xé gió rất lớn, A Hắc lại quay trở về. Cung Thập Nhị vui mừng quá đỗi, lau nước mất xông lên ôm chầm lấy nó, kêu lên luôn miệng:

      - A Hắc, A Hắc, ta biết ngươi bỏ ta lại mình...

      Kỳ Thắng gì nữa, chi im lặng nhìn Kỳ Hằng. Tế Ti Đại nhân hề có ý khoe khoang, chi vung tay lên:

      -.

      Lúc trở lại Mộc Thần Trủng, trời sáng , Kỳ Hằng dẫn theo Cung Thập Nhị gặp Đại Tế Ti. tại thân phận Vũ La vẫn là người ngoài, tiện can thiệp vào việc này, cho nên với Kỳ Hằng rằng mình phải về nghỉ ngơi, Kỳ Hằng mỉm cười, tiễn bước .

      Đến chỗ ở của ba người, Chu Nghiên trở về phòng mình, mà theo Vũ La vào phòng . Vừa vào cửa, Chu Nghiên thẳng vào vấn đề hỏi:

      - Rốt cục ngươi còn chuyện gì giấu ta?

      Vũ La khẽ cau mày, chị vợ hỏi muội phu câu này, có cảm giác hơi kỳ quái.

      Chu Nghiên cũng phải là kẻ ngốc, vừa thấy sắc mặt Vũ La khẽ biến lập tức hiểu ra, gương mặt lạnh lùng của nàng cũng hơi đỏ:

      - Ngoại trừ Thiên Niên Lão Đằng cùng rừng cây kia ra, ngươi còn có thủ đoạn gì có thể sử dụng ở Đông Thổ? Ta phải biết ngươi có còn con bài tẩy nào , vạn nhất tình huống khán cấp mới dễ dàng quyết định có nên động thủ hay .

      Vũ La nghĩ nghĩ chút, sau đó mới :

      - Còn có chiêu, bất quá có lẽ uy lực kém rừng cây.

      Chu Nghiên gật gật đầu. nam quả nữ ở chung phòng quả bất tiện, nàng cảm thấy được tự nhiên, đợi Vũ La lên tiếng đuổi tự động xoay người rời .

      Vũ La còn chiêu so ra uy lực kém rừng cây, trong lòng Chu Nghiên cảm thấy dễ chịu hơn nhiều. Nếu còn chiêu còn hùng mạnh hơn cả rừng cây có thể đánh bại Đại Năng, Chu Nghiên cảm thấy mình khổ tu bao nhiêu năm qua mới đạt tới mức này, hẳn nên đâm đầu vào tường chết cho rành.

      Kỳ Hằng dẫn Cung Thập Nhị gặp Đại Tế Ti, ràng vẫn chưa hoàn toàn tin tưởng Cung Thập Nhị, Kỳ Nguyên và Kỳ Thắng trái phải kề sát phía sau y. Cung Thập Nhị cũng tỏ ra ngoan ngoãn. cũng hiểu người ta tin mình như vậy là chuyện bình thường, có gì đáng trách.

      Đại Tế Ti chi hỏi hai câu đơn giản, sau đó lập tức sắp xếp cho Cung Thập Nhị ở thạch động yên tĩnh bên ngoài.

      Sau khi đuổi Kỳ Thắng và Kỳ Nguyên cùng Cung Thập Nhị , Đại Tế Ti mới hỏi Kỳ Hằng:

      - Thế nào rồi?

      Mãi tới lúc này, Kỳ Hằng mới thu lại nụ cười vĩnh cửu môi lão, hít sâu hơi khí lạnh, nghiêm nghị :

      - hùng mạnh!

      -ủa?

      Đại Tế Ti liền cảm thấy hứng thú:

      - mau .

      Kỳ Hằng kể lại mọi chuyện xảy ra lượt, sau đó mới :

      - Ban đầu ta còn tự cho là mình cao minh, từ thương thế A Hắc mà phán đoán, chắc chắn Vũ La chỉ đạt tới cảnh giới Bán Mộc Thần Lực mà thôi, e rằng đạt tới bước đầu

      cảnh giới Mộc Thần Lực. ngờ người ta có thể vận dụng cảnh giới Mộc Thần Lực cao cấp, ngay cả tên khốn Cung Động cũng phải là đối thủ của .

      Đại Tế Ti cũng biến sắc:

      - lợi hại vậy ư?

      Kỳ Hằng hưng phấn gật đầu:

      - Nếu như có . sắp sửa bắt đầu tỷ võ cổ Địa Liệp Long, chúng ta cũng có thể tranh lần.

      Trong mắt Đại Tế Ti sáng rực tinh quang:

      - Có thể đạt tới trình độ này sao?

      - Ngài tin ánh mắt của ta ư?

      Kỳ Hằng hỏi lại.

      Đại Tế Ti có hơi nghi hoặc:

      - Đương nhiên ta nghi ngờ, nhưng ngươi người này có thể tham gia tỷ võ cổ Địa Liệp Long, chuyện này khỏi hơi khoa trương.

      Kỳ Hằng khoát tay:

      - Vừa rồi ta chưa ràng, Vũ La vận dụng Thảo Mộc Thần Lực toàn là tự thân xuất phát.

      Đại Tế Ti lại biến sắc:

      - Tự thân xuất phát ư? có mượn dùng lực lượng bên ngoài sao?

      - sai, cho nên ta đoán rằng đạt tới cảnh giới dung nạp cây cỏ vào trong cơ thể.

      Tinh thông thảo mộc, tuy rằng khống chế thần lực hết sức hùng mạnh, nhưng xét về cảnh giới cũng cao. Bởi vì bạn có khả năng vĩnh viễn đứng ở thảo nguyên hoặc là trong rừng cây, nếu bạn gặp phải địch nhân sa mạc sao?

      Cho nên tộc Thảo Mộc nhất mạch cũng có ít pháp môn giải quyết chuyện này, cho hạt giống vào trong cơ thể chính là trong số đó. Thân thể hòa hợp của thiên địa thành thể, hạt giống sinh trưởng trong cơ thể mình.

      Mà theo biểu trước mắt của Vũ La. tối thiểu có thể dung nạp Thiên Niên Lão Đằng và rừng cây vào trong cơ thể.



      [​IMG]
      Tiên Tuyệt - Chương #304

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :