Tiên Tuyệt - Thạch Tam (862 chương)

Thảo luận trong 'Tiên Hiệp'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Min Cancel

      Min Cancel Well-Known Member

      Bài viết:
      786
      Được thích:
      1,872
      TRỞ LẠI ĐÔNG THỔ


      Chu Nghiên là người đầu tiên cầm đũa. trong suy nghĩ của nữ nhân này, đói ăn thôi, đâu cần quy củ. Huống hồ cho dù nàng hiểu quy củ, cũng cảm thấy Dịch Long là nhân vật cao siêu khó lường gì, cần phải chờ y động đũa trước.

      Nhưng nàng vừa cầm đũa, Vũ La tuy rằng động đũa sau mà tới trước, lướt qua tám đĩa thức ăn bàn lượt, động tác nhanh như gió cuốn mây trôi.

      Sau đó tám đĩa thức ăn chỉ còn lại ít nước.

      Lần này, gương mặt như nước đứng của Chu Nghiên mới khẽ động lần.

      Chu Hoành giơ đũa lên nửa chừng, lại có cách nào hạ xuống. Chu Nghiên cũng sượng sùng như Chu Hoành, đôi đũa gỗ đàn hương đen nhánh, đôi đũa bạc cứ giơ cao như vậy, rốt cục mới chịu ủ rũ hạ xuống.

      Vũ La chép miệng ra vẻ ngon lành:

      - Đa tạ nhường!

      Chu Hoành buông đũa vỗ bàn cười rộ, tới mức gần như đau bụng. Mật Chu Nghiên hơi ửng hồng, có vẻ hơi giận trừng mắt liếc Vũ La cái. Vừa rồi Vũ La bị nàng tát cho tát tai quả là oan Thị Kính, lần này có cảm giác khoái chí như vừa báo được đại cừu, thấy nàng trừng mắt nhìn mình lập tức nở nụ cười tươi tấn, khiến cho Chu Nghiên tức giận cau mặt. nhìn tới nữa.

      Dịch Long bị bỏ rơi bên cạnh lại muốn thể tồn tại của mình, dằn đũa xuống bàn mạnh, sắc mặt sa sầm:

      - ra thể thống gì cả, Vũ La. tại ngươi cũng phải ở Nhược Lô Ngục, quả bọn thô bi. sửa được thói xấu.

      Chu Hoành cười lạnh tiếng:

      - Dịch Long huynh như vậy là có ý gì? Vũ La là con rể của Chu gia chúng ta, nơi này cũng là Nộ Lân sơn trang của Chu gia chúng ta, Chu gia chúng ta thích tính của rể mình như vậy, Dịch Long huynh thích hay sao? thích cũng cần ra, chờ khi nào ngươi gà muội muội mình cho kẻ khác, lúc ấy ngươi muốn răn dạy thế nào tùy thích.

      Chu Hoành vài câu mềm cứng, khiến cho tuy Dịch Long tức tối trong lòng, nhưng cũng biết Chu Hoành thân phận bất phàm, tại tiện xung đột chính diện, cho nên khỏi hừ lạnh tiếng, bung chén rượu lên nốc hơi.

      cần Chu Hoành dặn dò, người hầu phía dưới mang thức ăn lên, lần này chính là mười tám dĩa. Chu Hoành nghiến răng vung đũa lên như phi kiếm, tranh đoạt cùng Vũ La. Dù sao Chu Nghiên cũng là nữ nhân, hơn nữa phải là Diệp Thanh Quả. có khả năng tranh ăn cùng hai nam nhân như vậy, cho nên chi hơi tỏ ra thục nữ chút, thức ăn bàn sạch còn.

      Dịch Long tự thị thân phận, huống hồ vừa rồi vừa dạy dỗ Vũ La phen, đương nhiên thể tranh kịp với Vũ La. Lần này y tức tối dằn đũa mạnh, đứng dậy rời bàn:

      - Hoang đường!

      Dịch Long vừa , Chu Hoành cười ha hả:

      - Rốt cục kẻ đáng ghét cũng rồi. Muội phu, yến tiệc tiễn đưa ngươi chính thức bắt đầu. chúng ta có thể ăn uống thoải mái.

      chân Dịch Long còn đặt trong đại sành. Chu Hoành lại kêu lớn như vậy, dường như sợ y nghe thấy. Khiến cho Dịch Long tức tới nỗi lào đảo cái, suýt chút nữa cắm đầu xuống đất.

      Dịch Long mặt mày tái xanh phất áo bỏ , Chu Hoành cùng Vũ La bắt đầu ăn như lốc cuốn. Chu Nghiên cũng chỉ rụt rè trong chốc lát lại phát ra nếu còn rụt rè như vậy, bữa tiệc này nàng đói meo. Vì vậy ngân quang chợt lóe, Chu Nghiên cướp dĩa về chỗ của mình, trước ánh mắt kinh ngạc của hai nam nhân, tay che chở cho ai động vào dĩa của mình, sau đó bắt đầu ung dung mà ăn.

      Dịch Long trở lại tiểu viện mà Chu Hoành an bài cho y, tức tối vỗ bàn:

      - Ngông cuồng, quả hết sức ngông cuồng!

      Dịch Long uất ức ở sơn môn hơn hai trăm năm. lúc này rốt cuộc được trọng dụng, khí

      thế chợt bành trướng, khỏi có chút tâm tính thất thường.

      thực tế mặc dù Dịch Long được coi trọng ở Thái sơn, nhưng y lại thầm coi thường đám sư huynh đệ của mình. Theo như thấy, đám sư huynh đệ kia bất quá chỉ là có chút thông minh, thế nhưng mình chỉ cần liếc mắt cái là có thể nhìn thấu. Chỉ có mình mới là trí già chân chính, đại trí giả ngu.

      Lần trước những lời của Trịnh Tinh Hồn cũng là nhằm vào suy nghĩ này của Dịch Long mới ra, cho nên sau khi Dịch Long nghe xong cảm động vô cùng.

      Theo Dịch Long thấy, Vũ La cùng Chu Hoành chỉ là hai tên công tử bột nên thân. Lần này Vũ La làm người chỉ huy nhiệm vụ, Dịch Long cảm thấy rất lo lắng, nhưng lại cảm thấy vui mừng, may là có mình.

      tới tâm trạng của Dịch Long nữa, bên kia Vũ La cùng Chu Hoành ăn như gió cuốn mây bay phen. Sau khi tiệc tan, Vũ La trở lại phòng, vừa tiến vào cửa, thân hình nóng hổi ôm chầm lấy . Vũ La sờ chút biết là ai, thân hình cứng lại:

      - phải là đường tỷ đó chứ?

      Chu Cẩn tức tối phát cho lão Nhị cái:

      - Đừng tưởng bở!

      Vũ La bế xốc nàng lên, hưng phấn bừng bừng chui vào màn.

      Sáng sớm hôm sau, Chu Thanh Giang cũng đến tiễn đưa. Thân phận của Dịch Long chưa đảm đương nổi Chu Thanh Giang đưa tiễn, dĩ nhiên lão tới là vì Vũ La cùng Chu Nghiên.

      - Lần này phải vô cùng cẩn thận, có thể thăm dò được ít tin tức là tốt nhất. Dù là thu hoạch được gì, chỉ cần trở về an toàn là được.

      Chu Thanh Giang nhìn cháu cùng rể quý của mình, gật gật đầu mạnh.

      Chu Cẩn đứng ở phía sau, khóe mắt ửng hồng nhìn Vũ La. Tuy rằng nàng muốn cho vị hôn phu mạo hiểm, nhưng cũng biết rằng mọi người ở trong Tu Chân Giới thân bất do kỷ.

      Chu Thanh Giang lại khách sáo câu cùng Dịch Long:

      - Niên kỷ tu đạo của ngươi so ra lâu hơn hai người bọn chúng, dọc đường phải nhờ ngươi chiếu cố chúng nhiều hơn.

      Dịch Long lại cho lời này là , ôm quyền ngạo nghễ :

      - Chu Đại nhân yên tâm, Dịch mồ chắc chắn hộ vệ mọi người chu toàn.

      Chu Thanh Giang cười mà như , ôm quyền cáo từ, trong lòng thầm thóa mạ: “Lão tạp mao Trịnh Tinh Hồn này, phái tên đồ đệ nên thân tới đây. Bằng vào bản lãnh mèo quào của y, hộ vệ chu toàn cái rắm. Đến lúc đó có chuyện gì, ất phải nhờ rể của lão tử aánh vác, hừ, chuyện này lão Chu ta đê yên cho ngươi!”

      Ba người Vũ La ra khỏi Nộ Lân sơn trang, Dịch Long phóng xuất pháp bảo phi hành của mình, chính là con thoi dệt cửi bằng ngọc thon dài. Y đánh ra đạo pháp quyết, lập tức linh quang tràn ngập, thoi ngọc bành trướng to chừng trượng hai. thoi ngọc này, từng tầng trận pháp màu xanh nhạt ngừng biến ảo, lúc lúc .

      Chu Nghiên cũng phóng xuất chiếc lông chim màu xanh ngọc, hóa thành đạo băng phách hàn quang đưa mình bay lên .

      Duy chỉ có Vũ La xấu hổ lấy ra thuyền ba lá.

      Bất kể là tốc độ hay dáng vẻ, phẩm chất quả thua xa pháp bảo của người ta. Dịch Long chỉ liếc mắt nhìn quua nhận ra pháp bảo của Vũ La chỉ là rác rưởi, khỏi nhướng mày:

      - Đây là pháp bảo phi hành của ngươi sao?

      Da mặt Vũ La sớm được tôi luyện rất dày, bèn hỏi:

      - Có chuyện gì ?

      Dịch Long khỏi lắc đầu, lòng thầm nghĩ Chu Thanh Giang cũng quá hẹp hòi mọn. Sư tôn Đại nhân chuẩn bị vô số linh đan. Ngọc Tủy cho mình vì nhiệm vụ lần này, còn đặc biệt tìm chiếc tiên giáp, món pháp bảo nhất phẩm trung. Chu Thanh Giang lão giàu nứt đố đổ vách, cũng chịu cho con rể mình vài món bảo bối giữ mạng. Xem ra tên Vũ La này chỉ là dẫn đường, mọi chuyện khác đều thể trông cậy gì vào .

      Bởi vì bị Vũ La liên lụy, tốc độ của ba người chậm chạp vô cùng, mất hết mười ngày mới tới Tháp Sơn đảo. Lúc vào trong thông đạo chút phiền phức, Vũ La lên tiếng :

      - Thông đạo này dường như có linh tính, chi cho phép người nào giữ nhẫn tiến vào, cho nên hai người các ngươi phải nắm lấy tay ta.

      Dịch Long đương nhiên sao cả, Chu Nghiên có chút được tự nhiên.

      Vũ La đeo nhẫn vào tay, giơ tay trái ra, Dịch Long nắm chặt cổ tay . Chu Nghiên thầm cân nhắc chút, có lẽ cảm thấy nắm tay Vũ La còn hơn nắm tay Dịch Long, cho nên hung hăng nắm chặt lấy tay phải Vũ La.



      [​IMG]
      Tiên Tuyệt - Chương #290
      Nữ Lâm thích bài này.

    2. Min Cancel

      Min Cancel Well-Known Member

      Bài viết:
      786
      Được thích:
      1,872
      TỪNG BƯỚC KINH TÂM (THƯỢNG)


      Vũ La đau tới nỗi phải cau mày, giương mất nhìn lại, lại đón nhận ánh mắt lạnh như băng của Chu Nghiên.

      Vũ La thầm mắng xui xẻo, bị chị vợ nghĩ rằng mình cố ý chiếm tiện nghi của nàng.

      Trận pháp nhẫn được khởi động, vách đá phẳng như mật sương thình lình phóng xuất linh quang, cuốn Vũ La vào. Vũ La lại kéo hai người kia, cả ba cùng nhau chìm vào vách đá.

      Địa điểm mà ba người xuất cũng là mảng hoang sơn giống như Vũ La lần trước. Dựa theo lộ tuyến lần trước, Vũ La dẫn hai người tiến vào lăng mộ lớn nọ. Quy mô của lăng mộ này khiến cho Dịch Long cùng Chu Nghiên cũng phải giật mình kinh hãi.

      Vũ La tình huống cho hai người: nếu muốn kinh động Thần Thú bảo vệ bốn phía xuất , con đường an toàn nhất chính là theo đường của tiểu đội chín người tộc lần trước.

      Dịch Long cùng Chu Nghiên đều biết Vũ La có lý, nên phản đối để cho dẫn đường.

      Bọn họ ra khỏi di tích thần điện lớn, về phía Đông Bắc. Nhưng lại cảm thấy có chút khó khăn, bên trong núi rừng có dấu vết gì lưu lại.

      tộc trời sinh gần gũi tự nhiên, khi dung nhập tự nhiên rất khó tìm được bóng dáng bọn họ. Trung Châu cùng Đông Thổ ngăn cách mấy vạn năm. việc này ngay cả Vũ La cũng biết, đừng Dịch Long cùng Chu Nghiên.

      Vũ La đối mặt cánh rừng hoang tỏ vẻ há hốc mồm, Dịch Long lại hừ lạnh tiếng:

      - Chuyện tới trước mắt chẳng lẽ còn lui bước hay sao? Có đường cứ , đường vậy chúng ta mở ra cái.

      Dứt lời y bèn tiến nhanh lên, Vũ La lòng thầm cảnh giác, lớn tiếng ngăn lại:

      - Đừng...

      Dịch Long vừa bước vào trong rừng hoang bước, lập tức có luồng thanh quang rực rỡ từ sâu trong rừng thình lình bạo phát. Thanh quang lúc đầu to bằng quả trứng, sau dần dần bành trướng, hình thành trụ sáng đường kính mười trượng phóng vút lên cao. Thình lình cự trảo từ trong trụ sáng thò ra, đón gió hóa lớn mấy chục trượng, chộp ra trào về phía Dịch Long.

      Cự trảo thanh quang nọ xé rách hư , nháy mắt tới trước người Dịch Long. cỗ khí tức Hồng Hoang hết sức tinh thuần bao phủ khắp cả rừng hoang, lực lượng hùng mạnh hình thành cơn trốt xoáy. Dọc đường cự trảo thanh quang nọ đánh tới, gốc đại thụ bị cơn trốt xoáy kia đánh gãy làm đôi.

      Dịch Long cũng biết đây là khoảnh khắc nguy hiểm nhất từ khi mình tu đạo tới nay, lập tức quát to tiếng, chấn động cây cối xung quanh rung lên. Từ Mi Tâm y toát ra tia lửa màu đỏ sẫm, chỉ trong thoáng chốc bao phủ toàn thân. Lập tức tiếng nổ đinh tai nhức óc vang lên, toàn thân Dịch Long như bùng cháy.

      Ngay cả Chu Nghiên từ trước tới giờ vẫn lạnh như băng cũng nhịn được, cất tiếng khen ngợi:

      - Đạo Cảnh Đan Đằng.

      Cảnh giới Đạo Cảnh chia làm Dưỡng Nguyên, Đan Thai, Đan Thành. Đan Đằng.

      Vượt qua cảnh giới Đan Đằng, chính thức trở thành Đại Năng được vạn người kính ngường Tu Chân Giới.

      cách khác, Dịch Long chỉ còn cách bước là đạt tới Đại Năng.

      Hiển nhiên Dịch Long cũng có tư cách để coi thường sư huynh đệ của mình. Trong tất cả sư huynh đệ, y là người đầu tiên bước vào cảnh giới Đan Đằng, cho nên có lòng tin vững vàng rằng sau này mình rất có khả năng đột phá cảnh giới Đan Đằng, trở thành tu sĩ Đại Năng đầu tiên trong số các đệ tử của Trịnh Tinh Hồn.

      Dịch Long thúc giục bản thân đạt tới trạng thái mạnh nhất, trước người y sáng rực mảng hồng quang. quả trứng kiếm to bằng trứng gà xoay tít. nhanh chóng hấp thu ngọn lửa xung quanh hóa thành thanh phi kiếm. thân kiếm có khắc con Thần Long lung mọc hai cánh, trợn mắt dữ tợn, trông rất sống động.

      Dịch Long chém ra kiếm, nghênh đón cự trảo thanh quang kia.

      Phi kiếm của y phát ra tiếng bốp lạ thường, khiến cho người ta thể phán đoán phi kiếm chém trúng vào thứ gì.

      Cự trảo thanh quang nọ ung dung thu về, hóa thành quả cầu sáng màu xanh nằm im bất động giữa trung. Mà vào lúc này, Dịch Long cả người lẫn kiếm bay ngược ra sau mấy trăm trượng, ngã xuống đất cày đường dài mấy chục trượng, để lại rãnh sâu.

      Dịch Long lào đảo ngồi dậy, móc ra viên linh đan nuốt vào, lúc này mới thở dốc, chậm rãi đứng dậy. Toàn thân y đầy bùn đất, trông vô cùng chật vật.

      Thanh phi kiếm màu đỏ lửa kia hóa thành trứng kiếm trở lại, run rầy kịch liệt đầu y, phát ra tiếng gào thét.

      Chu Nghiên gật đầu:

      - Cảnh giới Đan Đằng có được thân thủ như vậy, quả bất phàm.

      Đây là câu dài nhất của Chu Nghiên từ khi ba người hội hợp tới nay. vốn Dịch Long cảm thấy hơi mất mặt nghe vậy nhất thời thăng lung ưỡn ngực. nhìn về phía Vũ La với ánh mắt thị uy.

      Vũ La cảm thấy nực cười, ngươi tu đạo mấy trăm năm. vì sao vẫn còn tranh cường háo thắng như vậy, nữ nhân mới khen câu, ngươi cảm thấy tự cao rồi sao?

      Trong rừng hoang, trụ sáng màu xanh nọ phóng vút lên cao, quả cầu màu xanh do cự trảo hóa thành nhảy nhót nhàng giữa trung, thình lình chợt lóe, bay ra khỏi rừng về phía Dịch Long.

      Dọc đường , quả cầu chợt run lên, hóa thành thanh phi kiếm màu xanh, thân kiếm có con dị thú thân rắn long trào thoắt thoắt .

      Vũ La nhìn thấy lập tức hiểu ra, Dị Thú này chính là con Thanh Long chưa thành hình, cũng biết được thân phận của Dị Thú trong rừng hoang.

      Xung quanh di tích thần điện này, phía Nam có Thần Điểu Phượng Hoàng, phía Tây có Dị Thú lưỡi dài, phía Đông có Thanh Long chưa thành hình, ràng là Thần Thú Tứ Tượng chia ra trấn thủ. Lai lịch của thần điện năm xưa quả là lớn vô cùng.

      Chưa biết phi kiếm do quả cầu màu xanh hóa thành này có phẩm chất thế nào, nhưng kiếm thuật quả hết sức cao cường. Chỉ nhoáng lên cái có mười chín kiếm đâm ra, nháy mắt hào quang lóe lên, hoàn toàn bao phủ lấy thân hình Dịch Long.

      Trứng kiếm của Dịch Long trọng thương, dám đánh bữa cùng đối phương, chỉ có thể thi triển kiếm pháp gắng gượng chống đỡ.

      Thế nhưng tuy y tu đạo hơn hai trăm năm. vẫn phải là đối thủ của Dị Thú Hồng Hoang như Thanh Long.

      Phi kiếm do thanh quang hóa thành kia lại chớp lên cái, kiếm quang tuôn ra liên miên bất tuyệt như thác đổ, nháy mắt nhấn chìm Dịch Long trong đó. Y gầm lên giận dữ, rút lui liên tục về phía sau, y phục người rách toi tả như bướm lượn, thân thể toàn là miệng vết thương màu trắng. Dịch Long rời khỏi phạm vi kiếm quang mười trượng, miệng vết thương mới bắt đầu đổ máu. nhất thời trở thành người máu.

      Chu Nghiên tiếng, vung tay điểm ra, đạo tường băng từ trời giáng xuống, bên trong tường băng phong ấn quyển thiết thư.

      Kiếm quang màu xanh đâu là vào được lập tức nghiền nát tường băng, thiết thư phong ấn bên trong toát ra cỗ sát khí nồng đậm, hung hăng đánh vào kiếm quang.

      tiếng keng trong trèo vang lên, thiết thư kia tìm được chính xác bản thể của phi kiếm, giáng cho cái, kiếm quang đầy trời lập tức tiêu tan.

      Kiếm quang màu xanh thu về, hóa thành quả cầu sáng xanh trở lại, treo bên cạnh rừng hoang. Còn Chu Nghiên tỏ ra như lâm đại địch, thiết thư lơ lửng đầu, từng tia hàn khí màu trắng xám phiêu phường xung quanh thiết thư.

      Dịch Long ho lên hai tiếng, liên tiếp phun ra hai ngụm máu. Thân thể y toàn là vết thương, nhìn như sâu nhưng kiếm khí chấn thương nội phủ, bị thương .

      - Cẩn thận, con khốn này kiếm thuật rất cao, vừa rồi vẫn còn lưu thủ với ta.

      Dịch Long nhắc nhở câu.

      Chu Nghiên có chút tức giận trừng mắt liếc nhìn Vũ La cái:

      - Lại đây!

      Vũ La cố tình nghe, khoanh tay đứng bàng quan bên. Nàng là chị vợ ta sao, là thượng ty của ta làm gì được? Dám vênh mặt hất hàm sai khiến bàn Đế Quân ư, nàng còn chưa có tư cách này.

      Thái độ của Vũ La làm cho Chu Nghiên căm tức, Dịch Long cũng cả giận :

      - Vũ La. tại là thời khắc đồng sinh cộng tử, chẳng lẽ ngươi có tinh thần hợp tác hay sao?

      Vũ La chỉ vào mặt Dịch Long:

      - Ta trước với ngươi thể hành động thiếu suy nghĩ. trước khi ngươi tiến vào rừng hoang, ta còn nhắc nhở ngươi. Ngươi đừng quên lần hành động này chính là do ta làm chủ. hai người các ngươi tốt nhất phải phân chủ thứ ràng.



      [​IMG]
      Tiên Tuyệt - Chương #291
      Nữ Lâm thích bài này.

    3. Min Cancel

      Min Cancel Well-Known Member

      Bài viết:
      786
      Được thích:
      1,872
      TỪNG BƯỚC KINH TÂM (TRUNG)


      Dịch Long còn tức giận nghẹn lời, Vũ La bình thản tiếp:

      - Dịch Long, chính ngươi tùy ý làm bậy gây ra phiền toái, tự ngươi giải quyết, được liên lụy người khác. Chu Nghiên, ta biết nàng quen hoa tay múa chân đối với người khác, nhưng đối với ta, hừ, đừng mơ!

      Vũ La xoay người rời , Chu Nghiên tức gần nổ phổi nhưng cũng dám hành động thiếu suy nghĩ. Thiết thư đỉnh đầu nàng bị quả cầu sáng xanh kia kềm chế, chỉ cần nàng thoáng có cử động, bị quả cầu kia giáng cho đòn chí mạng.

      Dịch Long lại nuốt viên linh đan. đứng lên thúc giục trứng kiếm hóa thành thanh phi kiếm màu lửa đỏ, ngừng bay vòng xung quanh thiết thư.

      Bổn ý của y là muốn hỗ trợ bên cạnh, đáng tiếc nội đan của y là hệ Hỏa, Chu Nghiên tu luyện Bất Động Băng Vương quyết, cho nên trứng kiếm của y vừa tới gần, thiết thư của Chu Nghiên lập tức bốc lên bạch khí xèo xèo.

      Trong lúc hai người còn kinh ngạc, quả cầu sáng xanh kia thình lình vồ tới, hai người hề phòng bị, cuống quít rút lui về phía sau.

      Quả cầu sáng xanh lập tức đuổi theo trận, hai người chật vật chịu nổi lui ra ngoài mấy trăm trượng. Chu Nghiên thể lo nhiều như vậy, tung ra cước đá Dịch Long bay mấy chục trượng, hai món pháp bảo rời nhau, sau đó mới chấn chỉnh lại, sẵn sàng nghênh đón quả cầu sáng xanh.

      Vũ La ở phía sau nhìn xem bật cười ha hả. Dịch Long tỏ ra nóng nảy quát:

      - Vũ La. ngươi hỗ trợ ư?

      Chu Nghiên nghiến răng nghiến lợi, nửa lời, nhưng lòng thầm oán hận Vũ La. Vũ La dang rộng hai tay:

      - Ta tuyệt đối chùi mông cho lão khốn hơn hai trăm tuổi như ngươi.

      - Ngươi...

      Dịch Long nổi giận, thình lình quả cầu sáng xanh chợt động, Dịch Long sợ quá vội vàng đề phòng, dám phân thần.

      Vũ La thấy đùa giỡn đủ, lúc này mới cười vang, vỗ tay cái:

      - Được rồi, hai người các ngươi chậm rãi lui về phía sau, nhưng đừng nhanh quá.

      -Hả?

      Hai người hiểu.

      Vũ La bĩu môi dài thượt:

      - Quả cầu sáng xanh nọ vốn ở trong rừng hoang, nó có cách nào rời khỏi rừng hoang quá xa. biết hai người các ngươi làm thế nào tu được tới cảnh giới bây giờ, ngay cả điểm này cũng nhìn ra.

      - ư?

      Tuy rằng bị Vũ La châm chọc, nhưng trong lòng hai người lại dâng lên tia hy vọng. Phải biết rằng quả cầu sáng xanh nọ kềm chế hai người thể cừ động. Mà quả cầu sáng xanh nọ ràng chỉ là hửng thú chơi đùa. cũng có phát lực . Bằng chỉ cần lực lượng giống như trảo ban đầu. chi đơn thuần dựa vào lực lượng, hai người liên thủ cũng chịu nổi hai đòn.

      Áp lực này quả rất lớn. khiến cho trong thời gian ngắn hai người hao tổn hơn phân nửa linh nguyên. Nếu tiếp tục kéo dài như vậy, ai chịu nổi.

      Chu Nghiên từ từ lui về phía sau. quả cầu sáng xanh nọ tựa như có chút cam lòng, muốn xuất kích lại mười phần do dự. Dịch Long thấy vậy cũng bắt chước, nhanh chóng rút lui về phía sau.

      Hai người hết sức cẩn thận đề phòng, lúc này cách xa rừng hoang mấy trăm trượng. Quả cầu sáng xanh tỏ ra do dự hồi lâu. rốt cục quay đầu lại, bay vù vào trong rừng.

      Cột sáng màu xanh trong rừng cũng dần dần tắt. cả rừng hoang khôi phục lại yên tĩnh như trước.

      Chu Nghiên và Dịch Long cũng dám chậm trễ, mực thối lui đến bên cạnh di tích thần điện, lúc này mới dám thả lỏng toàn thân, đặt mông ngồi xuống. Cả hai người đều rơi vào tình trạng kiệt sức, Dịch Long còn có thương tích trong người, càng chịu nổi.

      Chu Nghiên liếc nhìn Vũ La với vẻ kỳ quái:

      - Làm sao ngươi biết quả cầu sáng xanh nọ thể rời khỏi rừng hoang?

      Vũ La hờ hững đáp:

      - Đoán.

      Chu Nghiên nhìn cái, thêm gì nữa.

      Ngoại trừ Nam Hoang Đế Quân ra, tu sĩ bình thường rất có thể cả đời mình cũng chưa aặp được con Thần Thú Hồng Hoang. Nếu về kinh nghiệm chiến đấu với Dị Thú Hồng Hoang, ai bì kịp Vũ La.

      Cũng giống như chuyện quả cầu sáng xanh nọ thể rời khỏi rừng, Vũ La chi nhìn qua biết. Nhưng Chu Nghiên và Dịch Long là tu sĩ chưa từng chiến đấu với Dị Thú Hồng Hoang, cho nên thể nào biết được.

      Ba người bất đắc dĩ. đành phải ở lại di tích thần điện nghỉ ngơi hồi phục ngày.

      Chuyện này đà kích Dịch Long . vốn y bừng bừng phấn khích tiến vào Đông Thổ, ào tường Vũ La sánh nổi trách nhiệm, lúc ấy mình động thân mà ra, cứu vãn nhiệm vụ này. Nhưng ngờ rằng biểu lần đầu tiên hoàn toàn thất bại, nếu nhờ Vũ La chi điểm, e rằng cả y lẫn Chu Nghiên bị quả cầu sáng xanh nọ giết chết.

      Nhưng Dịch Long hề cảm kích Vũ La. ngược lại mười phần oán hận: Ngươi

      sớm nhìn ra, vì sao thẳng cho ta biết, phải chăng muốn cho ta bêu xấu?

      Dịch Long mang tâm trạng này, suốt ngày sắc mặt sa sầm, gặp Vũ La cũng thèm chào hỏi.

      Dịch Long ghi hận Vũ La trong lòng, Chu Nghiên lại thích chuyện. Vũ La quan tâm tới chuyện này, vui mừng vì được yên tĩnh, bèn trốn sang bên nghiên cứu linh văn tộc.

      Động Động từ trong Thiên Phủ Chi Quốc chui ra, nhảy nhót xung quanh Vũ La. Tiểu gia hỏa này thân thể mềm dẻo vô cùng, thấy Vũ La nghiên cứu linh văn tộc bèn ở bên cạnh nghịch ngợm, thỉnh thoảng tạo hình đạo linh văn. chọc cho Vũ La bật cười ha hả.

      Động Động cũng có vẻ mười phần hưng phấn, sau khi tạo hình vài lần bỗng nhiên uốn éo thân mình, tạo hình cái, cũng là đạo linh văn tộc.

      Sắc mặt Vũ La lập tức đại biến, có thể khẳng định chắc chắn rằng, mình có dạy đạo linh văn tộc này cho Động Động.

      Có nghĩa là Động Động học mà tự thông.

      Vũ La vẫn đoán Động Động có liên hệ nào đó với tộc, tại càng thêm khẳng định. Mà sau khi Động Động bày ra tạo hình đạo linh văn kia, bỗng nhiên lại uốn éo, bày ra tạo hình đạo linh văn tộc thứ hai mà Vũ La cũng dạy nó.

      Sau đó Động Động giống như ma quỷ, thân thể uốn éo ngừng, hết sức tự nhiên thuận lợi bày ra tạo hình gần trăm đạo linh văn. tất cả toàn là linh văn tộc.

      Vũ La xem tới nỗi ngây dại cả người, nhưng cũng nhờ hành vi của Động Động giúp cho hiểu thêm bước về bộ linh văn tộc này: Dường như trong bộ linh văn này chứa bí mật nào đó.

      Sau khi tạo hình xong, Động Động có vẻ mói mệt chịu nổi, giơ trào túm lấy áo Vũ La. chui vào trong Thiên Phủ Chi Quốc, bắt đầu ngủ say.

      Vũ La nhớ lại gần trăm đạo linh văn vừa rồi Động Động thể , lộ vẻ suy tư.

      Sau khi nghỉ ngơi hồi phục ngày, Chu Nghiên hoàn toàn khôi phục. Bởi vì có linh đan của Trịnh Tinh Hồn. Dịch Long cũng gần như hồi phục. Nhưng kế tiếp lại có vấn đề xảy ra trước mặt ba người: rốt cục làm cách nào để rời khỏi nơi này.

      Bọn họ thử qua phía Đông, diện tích của cánh rừng hoang kia quá rộng, che hết cả mặt Đông của di tích thần điện.

      Dịch Long lại muốn cướp đoạt quyền chủ động, dùng nhánh cây vẽ sơ đồ phác thảo mặt đất. miệng :

      - Theo như lời Vũ La lúc trước, phía Nam chính là lãnh địa của Thần Điểu Phượng Hoàng, phía Tây có Dị Thú biết tên, hai phương hướng này bị phong kín. chúng ta cũng chỉ có thể thử thời vận ở phía Bắc.

      Chu Nghiên gật đầu cái.

      Dịch Long thấy Vũ La muốn lên tiếng , lập tức tranh trước:

      - Ta biết phía Bắc chắc chắn cũng có Dị Thú trấn thủ, bất quá chúng ta có thể cầu may. Ba phương hướng còn lại hoàn toàn thể đột phá. chúng ta chỉ có thể cầu cho phía Bắc có thể có cơ hội tốt.

      Vũ La chi thản nhiên câu:

      - Nếu là ta. ta lựa chọn phía Nam.

      Dịch Long nhìn về phía Chu Nghiên:

      - Chu nương, nàng thấy thế nào?

      Chu Nghiên do dự chút, sau đó chỉ về phía Bắc.

      Sau thời gian ngày nghỉ ngơi khôi phục, Chu Nghiên và Dịch Long cũng suy nghĩ cẩn thận. Lúc trước ra bằng phía Đông bị thanh quang kia ngăn cản, phi kiếm do thanh quang hóa thành kia, Dị Thú còn chưa thành hình. Liên tưởng tới chuyện thanh quang kia cơ hồ thể xa rừng hoang, hiển nhiên thực lực của Dị Thú phía Đông rất có thể là yếu nhất trong số ba Dị Thú biết.



      [​IMG]
      Tiên Tuyệt - Chương #292
      Nữ Lâm thích bài này.

    4. Min Cancel

      Min Cancel Well-Known Member

      Bài viết:
      786
      Được thích:
      1,872
      TỪNG BƯỚC KINH TÂM (HẠ)


      Chỉ còn phía Bắc biết, còn có thể thử thời vận, Thần Điểu Phượng Hoàng ở phía Nam ràng trưởng thành, bọn họ qua được phía Đông, phía Nam lại càng thể.

      Vũ La dang rộng hai tay, nửa lời.

      Nếu Dịch Long cùng Chu Nghiên chính là bộ hạ chân chính của Vũ La. tự nhiên thi triển chút thủ đoạn, khiến cho bọn họ ngoan ngoãn nghe lệnh. Nhưng hai người này phải, Vũ La cũng lười muốn làm gì, cứ đê cho bọn họ tự húc đầu vào tường, lúc ấy tự nhiên .

      Nhìn thấy Vũ La hề phản đối, Dịch Long cảm thấy rằng mình thắng trong trận giao phong lần này với Vũ La. cao hứng đứng dậy chỉ về phía Bắc:

      - Xuất phát!

      Lần này Dịch Long rút kinh nghiệm lần trước, vô cùng cẩn thận tiến tới.

      Vũ La có cảnh giới thấp nhất trong ba người, cho nên chi lẽo đẽo theo sau, Dịch Long cùng Chu Nghiên cũng phản đối. ra Dịch Long rất muốn bất Vũ La trước dò đường, đáng tiếc có Chu Nghiên ở bên cạnh, y có mặt mũi nào làm như vậy.

      Vũ La biết hướng Bắc tuyệt đối có khả năng. Trong số Thần Thú Tứ Tượng, Bắc Huyền Vũ nghi ngờ gì chính là con trầm ổn nhất. Trong Thần Thú Tứ Tượng, chiến lực của Huyền Vũ phải là mạnh nhất, nhưng nếu Huyền Vũ quyết định cho bọn họ qua, vậy bọn họ tuyệt có khả năng qua từ hướng này.

      tại chuyện mà Vũ La suy nghĩ trong lòng, chính là tiểu đội chín người tộc kia làm thế nào tiến vào từ địa bàn của Thanh Long?

      Phía Bắc chính là ngọn núi lớn, ba người vô cùng cẩn thận, cũng nóng lòng tiến tới, mất thời gian nửa ngày mới tới được đỉnh núi. Nhìn về phía Bắc, con sông lớn uốn lượn chảy dài, ngay dưới chân núi là hồ nước. Con sông kia chảy từ phía Tây đố vào hồ, cuồn cuộn chảy ra phía Đông, chảy mãi ngừng.

      Nhưng ra hồ nước đặc biệt yên tĩnh, gió thổi qua gây nên gợn sóng lăn tăn, phản chiếu ánh kim quang óng ánh.

      Cảnh sắc tuyệt đẹp, Chu Nghiên cũng khỏi thả lỏng thể xác và tinh thần, lòng ngực phập phồng hít sâu hơi.

      Dịch Long tỏ ra hết sức hài lòng:

      - Xem ra bước đầu tiến về phía Bắc thành công, chúng ta lên được đỉnh núi mà gặp trở ngại gì, có lẽ Dị Thú trấn thủ phía Bắc này còn nữa, vận may của chúng ta quả là tệ.

      Dịch Long chỉ tay xuống dưới, hạ lệnh:

      - Xuống núi.

      Dịch Long trước làm gương. Chu Nghiên theo ở phía sau. Vũ La tự nhiên dừng ở cuối cùng.

      Vũ La cũng lạc quan như Dịch Long. thực tế từ khi nhìn thấy dòng sông và hồ nước, Vũ La biết nơi này nhất định có con Thần Thú Huyền Vũ. về chuyện vì sao ba người lên tới đỉnh núi mà gặp trở ngại gì. chẳng lẽ bắt con Thần Thú Huyền Vũ lên núi đánh nhau với mình?

      Tuy rằng ngoài miệng Dịch Long rất thoải mái, nhưng tao ngộ ở rừng hoang giáng cho y đòn đau điếng. Cho nên lúc y xuống núi, đôi mắt đảo quanh liên tục, chỉ cần gió thổi cỏ lay cũng lập tức sinh lòng cảnh giác.

      Vũ La ở phía sau thấy vậy cười thầm.

      Sau khi xuống núi, ba người thẳng mạch tới bờ hồ, vẫn có động tĩnh gì. ra Vũ La rất hy vọng mình đoán sai, có thể thuận lợi rời khỏi địa vực thần bí này là hay nhất. Tuy rằng thấy phía Nam cũng có hy vọng, nhưng ra cũng có mười phần nắm chắc.

      Xung quanh hồ nước đầy cỏ hoang cao bằng đầu người, vừa tới nơi này, nguyên hồn Vũ La bắt đầu xao động bất an. nhìn về phía đám cỏ hoang, cảm thấy dường như có thứ gì đó trong cỏ theo dõi mọi người.

      Vũ La bèn đứng yên bất động, phía trước Dịch Long cùng Chu Nghiên quay đầu lại thúc giục:

      - mau. làm sao vậy?

      Vũ La nhìn chằm chằm đám cỏ hoang nọ, đám cỏ này bao quanh hồ nước vòng, nhìn thấy đâu là cuối. nhàng lắc đầu:

      - thể tiếp, ta phải lui về, xin hai người các ngươi cử tự nhiên.

      Vũ La hoàn toàn có hảo cảm với hai người này. Tuy rằng Chu Nghiên là chị vợ của minh, nhưng Vũ La cũng cảm thấy mình phải có trách nhiệm gì với nàng.

      dứt lời bèn xoay người rời . Nhắc nhờ câu là làm hết trách nhiệm, cần biết hai người có nghe hay .

      Cũng giống như Dịch Long cảm thấy Vũ La là gánh nặng. Vũ La cũng cảm thấy hai người kia là aánh nặng của mình.

      Vũ La xoay người bước , hoàn toàn chọc giận Dịch Long:

      - sắp sửa ra ngoài, có nguy hiểm gì. vì sao ngươi muốn quay về, chẳng lẽ trong đầu ngươi toàn là đậu hũ?

      Vốn Vũ La sải bước quay về, nhưng lúc này lại càng ngày càng cảm thấy bất an dường như sau lưng có vô số ánh mắt nhìn mình chằm chằm. Cảm giác như có dao nhọn kề lung này khiến cho cảm thấy thoải mái, Dịch Long vừa gọi, Vũ La lập tức cất bước chạy như điên, nhanh chóng xông lên giữa sườn núi.

      Chu Nghiên định gọi Vũ La lại, nhưng Dịch Long ngăn nàng lại, hung hăng :

      - Mặc kệ . để cho bị vây khốn chết ở nơi này càng tốt, chúng ta thôi.

      Hai người vừa quay người lại, liền ngây ngẩn cả người.

      Ven hồ vừa rồi đầy cỏ hoang, tại chỉ còn là mặt nước trống , có gì cả.

      Dịch Long cảm thấy ổn, mồ hôi lạnh chậm rãi từ thái dương rơi xuống, hạ giọng khẽ hỏi:

      - Đây... đây là chuyện gì vậy?

      Ánh mắt Chu Nghiên tỏ ra phức tạp vô cùng, rốt cục nhận thức hoàn toàn khác về vị muội phu tương lai mà mình vẫn khinh thường.

      Vốn Chu Nghiên rất thương Chu Cẩn, hơn nữa tính tình Chu Cẩn rất hợp với nàng. Thủy chung Chu Nghiên vẫn cảm thấy thế gian này có nam nhân nào có thể xứng với muội muội của mình.

      Hơn nữa bản thân nàng là lên từ cấp bậc thấp nhất của Ám Vệ. Cho nên đối với chuyện Vũ La vừa gia nhập Ám Vệ là Chính Vệ cấp Giáp, nàng cảm thấy bất mãn vô cùng. Nàng cho rằng tên tiêu tử này bất quá nhờ nịnh bợ nhạc phụ, mới có được ưu đãi như vậy.

      Cho nên nàng tới Nộ Lân sơn trang cũng lười muốn gặp Vũ La. gặp rồi cũng hề tỏ ra thân thiện. Cho đến lần trước, Vũ La ra bí mật của đạo thanh quang trong rừng hoang, nàng mới cảm thấy hơi kinh ngạc, ra tên tiểu từ này cũng phải hoàn toàn vô dụng, tối thiéu cũng có được nhãn quang lão luyện.

      Bất quá Chu Nghiên cũng rất bất màn. ràng ngươi nhìn ra từ sớm. vì sao ra sớm hơn?

      Đến sáng hôm nay lựa chọn phương hướng rời , Vũ La đề nghị phía Nam khiến cho Chu Nghiên vô cùng thất vọng, cảm thấy về phương diện quyết đoán đại . Vũ La vẫn còn khiếm khuyết vài phần hỏa hậu.

      Mãi đến lúc này, đến khi phiến cỏ hoang thình lình biến mất ngay trước mặt nàng cùng Dịch Long, nàng mới chợt cảm thấy có lẽ đề nghị của Vũ La mới là chính xác.

      Bằng vào tu vi của nàng và Dịch Long, đừng đám cỏ, cho dù là tu sĩ đẳng cấp cao cũng có khả năng biến mất lặng lẽ tiếng động trước mặt hai người như vậy.

      Chu Nghiên cắn răng :

      - Lui trở về trước .

      Dịch Long cũng có biện pháp nào hay, hai người yểm hộ lẫn nhau, chậm rãi thối lui về phía ngọn núi.

      Nhưng vào lúc này, mặt đất dưới chân hai người thình lình biến mất.

      Hai người bất ngờ kịp đề phòng, cổ chân sa xuống nước, ai nấy vội vàng khống chế pháp khí bay lên. Bọn họ còn chưa kịp định thần, thình lình xuất đám cây cỏ rậm rạp.

      Vô số loài cây cỏ hình dáng kỳ dị xuất xung quanh, từng sợi dây leo xuất , trói gô hai người lại giống như dây thừng.

      Dịch Long kinh ngạc vô cùng, quát to tiếng:

      - Thảo mộc thành tinh!

      Dù là ai cũng thể nào ngờ, ngay cả đám cỏ bên bờ hồ cũng thành tinh. Lúc trước Vũ La cảm thấy như có thứ gì đó trong đám cỏ nhìn trộm, thực tế chính là đám cỏ này nhìn trộm. Giờ phút này đám cây cỏ thành tinh thình lình xuất tấn công, khiến cho hai người chật vật chịu nổi. Mạnh ai nấy thi triển pháp bảo chém giết xung quanh, nhưng sinh mệnh lực của cỏ cây hết sức dẻo dai, cảnh lá bị chặt đứt đối với chúng cũng phải là thương tổn lớn lao gì, lập tức mọc ra trở lại từng sợi dây leo tiếp tục cuốn tới.



      [​IMG]
      Tiên Tuyệt - Chương #293
      Nữ Lâm thích bài này.

    5. Min Cancel

      Min Cancel Well-Known Member

      Bài viết:
      786
      Được thích:
      1,872
      TRẬN CHIẾN ĐẦU TIÊN VỚI TỘC ...


      Hồ nước lớn như vậy, xung quanh sinh trưởng bao nhiêu cỏ? Tuy rằng mỗi con quái như vậy lực lượng cũng hùng mạnh lắm, nhưng số lượng của chúng quá mức khổng lồ.

      Rất nhanh trôi qua canh giờ, dưới kiếm của hai người cũng giết chết được mấy trăm con quái. Nhưng xung quanh bọn họ vẫn thấy bao la vô tận thảo mộc tinh quái, hề giảm bớt chút nào.

      Trong lúc Chu Nghiên bận rộn chiến đấu, nhất thời liếc mắt nhìn xuống dưới, phân thần suýt chút nữa bị con quái đánh trúng nơi yếu hại.

      Dịch Long rống lên tiếng:

      - Nàng làm gì vậy?

      Chu Nghiên phóng xuất hàn khí quanh mình đóng băng vài con quái, hơi lắp bắp :

      -Ngươi... ngươi tự nhìn ...

      Dịch Long cúi đầu nhìn xuống, mặt đất dưới chân hai người vốn trước đây biến mất, tại xuất trở lại. Y quan sát kỹ hơn. chợt phát ra mặt đất phập phồng trôi nổi mặt hồ.

      Dịch Long lập tức hiểu ràng, kinh hô thất thanh:

      - Đây... đây là con Thần Thú Huyền Vũ!

      ra hồ nước nằm ngay dưới chân núi, vừa rồi ba người xuống núi còn thêm đoạn đường mới tới được ‘bờ hồ’, nhìn thấy đám cỏ hoang kia. thực tế bọn họ vừa xuống núi bước lên lung của Thần Thú Huyền Vũ.

      Lúc này Thần Thú Huyền Vũ hoạt động chút. Dịch Long mới nhìn , Thần Thú này to khoảng phần năm hồ.

      Dịch Long chỉ cảm thấy cả người rét run. cảm giác tuyệt vọng từ đáy lòng dâng lên. Đám thảo mộc tinh quái này hiển nhiên phục vụ cho Thần Thú Huyền Vũ, Huyền Vũ còn chưa ra tay, hai người mình thể nào ứng phó, lần này e rằng có đường sống...

      Vũ La đứng đỉnh núi, nhìn quái vật khổng lồ bên dưới, lại nhìn hai người ở giữa trung bị hàng trăm hàng ngàn thảo mộc tinh quái vây khốn, lắc lắc đầu bất đắc dĩ. Dịch Long chết cũng sao, nhưng dù sao Chu Nghiên cũng là chị vợ của mình, lại có cảm tình rất tốt với Chu Cẩn. Nếu mình thấy chết mà cứu. sau khi trở về làm sao có thể nhìn mật Chu Cẩn?

      Huống hồ nếu so với Dịch Long, Chu Nghiên tội đáng chết.

      Vũ La thở dài tiếng, lấy tay lăng chộp ra trào, thần kiếm Thiên Tinh xuất .

      Vũ La tay cầm thần kiếm, ngửa mặt lên trời thét dài tiếng, trụ khí màu trắng nhạt từ trong miệng phóng vút lên cao, từng vòng ba gợn sóng từ trụ khí này khuếch tán ra xung quanh, ra tới ngoài mười mấy dặm.

      Quái vật khổng lồ dưới hồ nước bất động, nhưng mặt nước chợt sôi trào. Giống như nồi nước lớn bị lửa đốt bừng bừng phía dưới, bốc lên bọt khí ùng ục.

      tiếng nổ đinh tai nhức óc vang lên. chiếc đầu thú to bằng quả núi từ dưới hồ ngóc lên. Thần Thú Huyền Vũ vươn cổ lên thấp hơn ngọn núi mà Vũ La đứng bao nhiêu.

      Đầu Huyền Vũ này bắt đầu hóa thành hình rồng, vảy rồng màu xanh đen lan tràn đến cổ. Dưới hàm của nó có chiếc vảy màu vàng xanh vô cùng nổi bật. chẳng những màu sắc khác hẳn lớp vảy xung quanh, cũng có kích thước lớn hơn gấp ba.

      Vũ La thấy chiếc vảy kia. nhất thời nhịn được phải lui về phía sau bước. Nghịch lân. là vảy ngược của rồng. Con Thần Thú Huyền Vũ này còn hùng mạnh hơn cả Thần Điểu Phượng Hoàng kia. chỉ còn kém bước tiến hóa thành Chân Long.

      Vũ La tức tối thóa mạ ầm ĩ. Tất cả cũng tại tên khốn Dịch Long đưa ra ý kiến này, muốn phía Bắc để thử thời vận. còn lần này may mắn. Thối lắm. may mắn cái rắm. phải là nguy hiểm ít đúng hơn.

      Thần thú Huyền Vũ vừa ra. toàn bộ khí thế nhất thời nghịch chuyển. Nếu Vũ La có được tu vi của tiền kiếp, tay cầm thần kiếm Thiên Tinh, đầu có được thiên hạ đệ nhất hung phù Hạn Bạt Huyết Phần, còn có thể ngang tài ngang sức với Thần Thú sắp sửa liệt vào hàng Chân Long này. Thế nhưng tại...

      Vũ La xoay tay cắm thần kiếm Thiên Tinh đỉnh núi, chút do dự mở Thiên Phủ Chi Quốc ra.

      Động Động chạy ào ra ngoài, gào thét trận với Thần Thú Huyền Vũ, đôi trào màu vàng nhạt của nó lăng chộp ra. Thần Thú Huyền Vũ nhìn thấy Động Động ràng

      sửng sốt chút, cũng thình lình phát ra tiếng gầm .

      Tiếng rống của nó khiến cho toàn bộ mật hồ, ngay cả ngọn núi Vũ La đứng cũng phải run lên chút. Động Động do dự chút, lại gào thét với Huyền Vũ trận, sau đó mới nắm lấy tay áo Vũ La kéo về phía sau.

      Vũ La ngạc nhiên, hiển nhiên Động Động làm cho thần thú Huyền Vũ mười phần kiêng

      kị, nhưng tại Động Động ràng thể uy hiếp được Huyền Vũ. Huyền Vũ cùng nó đạt thành hiệp nghị: Buông tha Vũ La.

      Nhưng Vũ La muốn cứu Chu Nghiên, cũng thể lui về phía sau như vậy được.

      Vũ La ở yên tại chỗ, Động Động nhảy nhót kêu la chí chóe, ngừng dùng trảo của mình hoa lên trước mặt Vũ La.

      Vũ La khẽ lắc lắc đầu. chuẩn bị vận chuyển Bách Vạn Nhân Đồ. muốn để lộ con bài tẩy này trước mặt Dịch Long, chỉ là bảo bối để có thể thị uy trước mặt Huyền Vũ có mấy.

      thể nào cứu Chu Nghiên.

      Bỗng nhiên Động Động nhảy vọt lên cao cái, sau đó rơi bịch xuống đất, mặt mày hớn hở vung trào rối rít. sau đó vù tiếng chui vào Thiên Phủ Chi Quốc.

      Vũ La chịu thối lui, làm cho thần thú Huyền Vũ cực kỳ phẫn nộ, đường đường thượng cổ Thần Thú, tôn nghiêm bị mạo phạm là chuyện cực kỳ nghiêm trọng.

      Hai mắt Huyền Vũ khẽ trừng lên, nước hồ xung quanh dâng lên từng đợt sóng khổng lồ, tiếng vang như sấm, bọt nước trắng xóa ầm ầm bốc lên. Nháy mắt biến ngọn núi Vũ La đứng trở thành hòn đảo lè loi độc giữa đại dương mênh mông.

      Động Động chợt mang theo tia khí tức từ trong Thiên Phủ Chi Quốc ra ngoài. Thần Thú Huyền Vũ cảm ứng được khí tức này, vốn vận lực chuẩn bị tấn công chợt ngưng phắt lại, trong mắt nó lộ ra vẻ dịu dàng.

      Vũ La xảy ra chuyện gì, nhưng nhìn ra được tình phát triển theo chiều hướng tốt. Sóng lớn vây quanh ngọn núi trở nên bình tĩnh lại, Vũ La phối hợp cùng Động Động hoàn toàn mở Thiên Phủ Chi Quốc ra.

      Ánh mắt Huyền Vũ thoáng động, cỗ lực lượng lập tức rót vào Thiên Phủ Chi Quốc. Vũ La do dự chút, quyết định đánh cược phen, cũng có ngăn cản Huyền Vũ.

      Luồng lực lượng chạy tới đâu, bùn đất cuồn cuộn lên tới đó, từng tầng vẹt ra hai bên, mãi cho đến trung tâm Thiên Phủ Chi Quốc, nơi có hai cỗ kim quan cùng hai lão quy lung đội kim quan.

      Huyền Vũ ngơ ngác nhìn hai cỗ thi thể lão quy, rất lâu sau rốt cục hai giọt nước mất rất lớn ứa ra từ trong khóe mắt của nó. cỗ lực lượng nọ ập xuống, chuẩn bị mang thi thể hai lão quy .

      Vũ La lập tức ngăn trở:

      - Đừng, nguyện vọng sinh tiền của chúng chính là làm bạn với chủ nhân!

      Huyền Vũ sửng sốt chút, chợt rụt cổ lại vào mặt hồ.

      Vũ La cũng hiểu có chuyện gì xảy ra, bất quá bao lâu sau, Thần Thú Huyền Vũ lại lần nữa chuyển động. Nó phun về phía Vũ La cái, cái ngọc bội hình tròn bay vào trong Thiên Phủ Chi Quốc. Ngọc bội nọ có hình Thái Cực đồ, nửa đen nửa trắng, trong có dương, trong dương có .

      Ngọc bội dương này thay thế hai cỗ kim quan, trở thành bàn nguyên dương trong Thiên Phủ Chi Quốc. Thần Thú Huyền Vũ thoáng động, hai cỗ thi thể lão quy cùng hai cỗ kim quan cùng nhau bay ra khỏi Thiên Phủ Chi Quốc, dừng lưng Thần Thú Huyền Vũ.

      Huyền Vũ xoay người bơi ra giữa hồ, đến giữa hồ chợt quay đầu nhìn Vũ La khẽ gật đầu, sau đó chậm rãi chìm vào hồ nước.

      trung, hàng trăm hàng ngàn thảo mộc tinh quái lập tức rút lui còn mống. Chu Nghiên và Dịch Long mệt mói tới kiệt sức, hoàn toàn dựa vào cỗ ý chí gắng gượng chống đỡ. Thảo mộc tinh quái vừa lui, hai người thả lỏng tâm thần, rơi thẳng xuống dưới.

      Vũ La rảnh lo cho hai người. Sau khi thay đổi bàn nguyên dương, trong Thiên Phủ Chi Quốc xảy ra biến hóa nghiêng trời lệch đất. Ngọc bội dương mà Thần Thú Huyền Vũ cho Vũ La càng thích hợp làm bàn nguyên dương hơn cả hai cỗ kim quan kia, ràng là phải vật phàm.



      [​IMG]
      Tiên Tuyệt - Chương #294
      Nữ Lâm thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :