Tiên Tuyệt - Thạch Tam (862 chương)

Thảo luận trong 'Tiên Hiệp'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Min Cancel

      Min Cancel Well-Known Member

      Bài viết:
      786
      Được thích:
      1,872
      DI BẢO CỦA TỘC (TRUNG)
      Đáng tiếc cấp của Tri huyện lão gia cũng có quan hệ gì. dù có lòng vùng vẫy nhưng tìm thấy cửa ra.

      Trong lúc này vừa may Lăng Dương Quận chúa quyền thế ngập trời du ngoạn qua Sơn Dương huyện. Cơ hội ôm chân tốt như vậy, Tri huyện lão gia lẽ nào lại bỏ qua.

      Lập tức lão theo làm tùy tùng hầu hạ. bất chấp cả thể diện già nua. chỉ cần có thể thăng quan là được.

      ngờ trong Bách Hoa sơn xảy ra chuyện, khiến cho giấc mộng của lão tan thành mây khói. Sau khi trở về, Lăng Dương Quận chúa hé răng nửa lời về chuyện xảy ra ở Bách Hoa sơn. lập tức rời khỏi Sơn Dương huyện.

      Tri huyện lão gia tốn ít bạc mới hỏi thăm được lai lịch của chiếc ngọc bài kia. Nhất thời lão như bị giội chậu nước lạnh xuống đầu. bao nhiêu hy vọng hoàn toàn tan biến. E rằng bản thân Lăng Dương Quận chúa khó mà giữ được, chừng mình còn bị nàng liên lụy.

      Mấy hôm nay, Tri huyện lão gia thầm mắng ‘đàng phụ’ Lăng Dương Quận chúa biết bao nhiêu lần. Tối nằm mộng lại thấy thảm cảnh mình bị nàng liên lụy, bị bãi quan hạ ngục, thể sống yên ổn.

      Hôm nay lão ôm thị thiếp than ngắn thở dài, tên nha dịch đui mù kia chợt xông vào bầm báo:

      - Lão gia. lão gia. bên ngoài có người, tự xung là người ở Bách Hoa sơn muốn gặp ngài.

      Tri huyện lão gia run lên bần bật. mặt xám như tro tàn. chén trà trong tay rơi bộp xuống đất vỡ nát.

      Thị thiếp thấy Tri huyện lão gia có dấu hiệu trúng phong, vô cùng hoảng sợ, vội vàng vuốtngực cho lão:

      - Lão gia. lão gia. ngài làm sao vậy, ngài cũng thể chết...

      Tri huyện lão gia phục hồi tinh thần tại, tát cho thị thiếp của mình cái xây xẩm mặt mày:

      - Tiện nhân này nhăng càn gì vậy, nếu lão từ chết cũng là do cái miệng quạ đen của ngươi...

      Tri huyện lão gia còn tường rằng người ta tới hỏi tội lão, kinh hoảng vô cùng, sải bước qua lại trong phòng, lúc lâu sau mới phục hồi tinh thần lại, cất tiếng thở dài:

      - Đại họa lâm đầu. lần này sợ là trốn thoát...

      Thị thiếp quỳ dưới đất. khóc lóc thê thảm.

      Tri huyện lão gia cảm thấy trong lòng mềm nhũn, xua tay :

      - Nàng xuống , hãy cùng bọn tỷ muội ra hậu viện thu thập ít đồ tế nhuyễn, thứ gì có thể mang theo được mang. ra bằng cửa sau đừng để ai thấy, sau này... tìm người nào thành mà sống...

      Thị thiếp hoảng sợ, xông tới chộp lấy vạt áo lão:

      - Lão gia. làm sao vậy, rốt cục là chuyện gì?

      Tri huyện lão gia muốn nhiều, thầm nghĩ tốt xấu gì mình cũng là người đọc sách, sinh tiền luồn cúi đánh mất hết thảy khí tiết. tại sắp chết, tốt xấu gì cũng phải tìm lại chút khí tiết.

      Lão quay sang vung tay lệnh cho tên nha dịch:

      - Đến nha. hầu hạ lão gia ta thay y phục.

      Dáng vẻ của lão tại ràng là khẳng khái chịu chết.

      Vũ La chờ ở cửa huyện nha có chút kiên nhẫn, mãi mới thấy Tri huyện Đại nhân thân quan bảo thất phẩm màu xanh đen. đầu đội mũ cánh chuồn, ngẩng đầu ưỡn ngực tiến tới.

      Nhìn thấy chỉ có mình Vũ La. Tri huyện lão gia sửng sốt. Đại quân tới bắt ta đâu. sai dịch đâu. thể nào chỉ có người như vậy...

      Tuy rằng lão ‘ôm lòng quyết tử’ nhưng nếu có hy vọng sống, ai lại muốn chết bao giờ...

      Trong lòng lão nhất thời dâng lên tia hy vọng, vội vàng bước nhanh tới vài bước, vái dài sát đất:

      - Học sinh Sơn Dương Tri huyện Hồ Phù Hoa. cung nghênh Đại nhân!

      Lúc này lão cũng thiết khí tiết gì nữa.

      Vũ La cảm thấy hơi kỳ quái, vì sao lão lại mặc thân quan bảo như vậy, nhưng đoán ra được lão nhân này ‘ôm lòng quyết tử’ chỉ tùy tiện khoát tay:

      - Ta tìm lão có số việc, vào trong hãy .

      Hồ Phù Hoa vội vàng chạy lên phía trước dẫn đường:

      - Đại nhân. mời.

      thể Hồ Phù Hoa có khứu giác chính trị vô cùng nhạy bén. Lão thấy Vũ La mình tới đây, lập tức mơ hồ linh cảm lần này rất có thể mình nhân họa đắc phúc. Cho nên lão tự xung mình là hạ quan, mà bất chấp thể diện già nua tự xung học sinh, chính là đưa mình vào hàng đệ từ của Vũ La.

      Người ta là người có thể đại biểu cho Nữ Hoàng tương lai, đừng tự xung đệ tử. tự xung tôn từ lão cũng vui lòng.

      Đáng tiếc tiến vào nha môn. hậu viện truyền đến tiếng khóc của tám phòng thê thiếp cùng nguyên phối phu nhân, quả có chút hợp với tình cảnh tại.

      Tri huyện lão gia tím mặt. lệnh cho nha dịch bên cạnh:

      - Ra phía sau xem có chuyện gì. bảo các nàng chớ có lên tiếng!

      Tiền đồ sáng lạn kim quang trước mắt. Hồ Phù Hoa bất chấp tất cả.

      Hậu viện rối loạn như vậy, tự nhiên tiền viện có thị nữ hầu hạ.

      Hồ Phù Hoa mời Vũ La ngồi vào ghế , lúc lâu sau cũng thấy thị nữ mang trà. Tri huyện lão gia bất đắc dĩ. đành phải tự tay pha trà cho Vũ La.

      Vũ La khoát tay ngăn lại:

      - cần phiền phức, ta tới đây là muốn hỏi lão vài chuyện.

      Đêm qua Vũ La đột nhiên hiểu ra. sao trời dù là hàng chục vạn năm cũng thay đổi, nhưng mặt đất lại khác. Nếu là danh lam thắng cảnh thông thường , Bách Hoa sơn này chỉ là núi đất. dù là mang từ nơi khác tới cũng phải là có khả năng.

      Cho nên mới định tìm dân bản xử hỏi chút, để xem phải chăng dung mạo Bách Hoa sơn có từng biến hóa hay .

      Hồ Phù Hoa nghe vậy hớn hở trong lòng:

      - Xin lão nhân gia cứ dạy.

      Lão tỏ ra khách sáo, nếu tính tuổi của Vũ La. làm ông cố của lão cũng có thừa, cho nên cũng cảm thấy có gì là ổn.

      Chẳng qua phần lớn thời gian tu sĩ bế quan tu luyện, những thời gian này tương đương trốn khỏi thọ mệnh. Cho nên tu sĩ tu luyện mấy trăm năm. thực tế nhìn bề ngoài cũng chi như người sáu. bảy mươi tuổi, chỉ là trí tuệ và kinh nghiệm hơn xa người thế tục bình thường.

      - Bách Hoa sơn này dưới quyền cai trị của lão, vậy lão có biết Bách Hoa sơn này có từng xảy ra biến cố gì ?

      - Biến cố ư?

      Hồ Phù Hoa biết rằng đây chính là cơ hội duy nhất của mình, chỉ cần có thể lấy lòng vị Đại nhân này, vinh hoa phú quý của mình sau này nhất định thành vấn đề. Lão cố sức vắt óc suy nghĩ. nhưng nhớ ra có biến cố lớn lao gì:

      - Bách Hoa sơn này hề nổi danh, cũng nghe có biến cố gì ở đó.

      - Có bất cứ truyền thuyết gì cũng được, xảy ra từ lâu cũng được...

      Vũ La vẫn chưa hết hy vọng.

      Hồ Phù Hoa lại ra sức ngẫm nghĩ. lão cố gắng nhớ ra chuyện nào đó, chi đáng tiếc Bách Hoa sơn hết sức bình phàm, ngay cả truyền thuyết cổ xưa cũng có chút gì:

      - có.

      Vũ La cảm thấy thất vọng, bèn đứng dậy :

      - Bỏ , cáo từ.

      Hồ Phù Hoa vội vàng giữ lại:

      - Đại nhân, học sinh chuẩn bị chút rượu nhạt...

      Vũ La xua tay ngắt lời lão:

      - cần. ta còn có chuyện quan trọng.

      Hồ Phù Hoa thấy hồi phú quý chuẩn bị từ biệt mà , lòng như rỉ máu. Lão thất thểu theo sau Vũ La:

      - Vậy học sinh tiễn ngài.

      Vũ La thấy Hồ Phù Hoa có ý đưa mình tới cửa nha môn. bèn ngăn lão lại:

      - Được rồi, lão trở về , ta tự được.

      Hồ Phù Hoa cảm thấy cam lòng, nhưng cũng chỉ đành vái dài sát đất. trở mắt nhìn Vũ La rời .

      Vũ La được vài chục bước, đột nhiên Hồ Phù Hoa vỗ trán nhớ ra:

      - Đại nhân. Đại nhân... học sinh nhớ ra rồi...

      Tội nghiệp cho lão già lại phải chạy theo, giống như phản lão hoàn đồng, cố sức đuổi theo Vũ La.

      - Đại nhân, học sinh nhớ tới chuyện, biết có giúp được gì cho Đại nhân ...

      Lão thở hồng hộc, hồi mới tròn câu.

      Vũ La lòng nóng như lửa đốt:

      - Chuyện gì. mau!

      phải Vũ La là người biết thông cảm. nhưng vẻ mặt tên Hồ Phù Hoa này quả khiến cho người ta sinh lòng chán ghét.

      - Đại nhân, xin ngài chậm rãi nghe ta .

      Sắc mặt Vũ La chợt biến. Hồ Phù Hoa vội vàng :

      - Ta mau. vốn huyện thành bản huyện trước kia phải ở đây, mà ở bên bờ Lưu Hoa hà dưới chân Bách Hoa sơn. Nhưng năm nào Lưu Hoa hà cũng xảy ra thủy tai, có cách nào, cho nên mới di chuyển huyện thành tới nơi này. Đây là chuyện của sáu mươi năm trước, vừa rồi Đại nhân hỏi quá đột ngột, học sinh nhất thời thể nhớ ra.



      [​IMG]
      Tiên Tuyệt - Chương #280
      Nữ Lâm thích bài này.

    2. Min Cancel

      Min Cancel Well-Known Member

      Bài viết:
      786
      Được thích:
      1,872
      DI BẢO CỦA TỘC (HẠ)
      Vũ La cau mày:

      - Chuyện này có liên quan gì tới Bách Hoa sơn?

      Hồ Phù Hoa vội đáp:

      - Vốn phần mộ tổ tiên của dân chúng trong huyện thành đều ở trong Bách Hoa sơn. sau bởi vì khoảng cách khá xa. cúng bái thuận tiện, cho nên mới mời đạo sĩ làm lễ, dời phần mộ tổ tiên về đây. Đây là biến hóa lớn nhất của Bách Hoa sơn.

      Vũ La cảm thấy trong lòng dâng lên tia hy vọng:

      - Vậy lão có biết phần mộ trước kia ở đâu , dẫn ta xem.

      Hồ Phù Hoa tỏ ra lúng túng:

      - Học sinh là người ngoài được điều tới đây, phải là dân bản địa. Xin Đại nhân về huyện nha chờ cho lúc, đệ từ phái người tìm bô lão bản địa. ắt hẳn có người còn nhớ địa phương ấy.

      Hồ Phù Hoa vô cùng lưu ý chuyện của Vũ La. lập tức chiêu mộ tất cả lão nhân ngoài bảy mươi tuổi trong huyện thành, cuối cùng chọn ra mười người, lệnh cho bọn họ dẫn đường tới Bách Hoa sơn.

      Vũ La cảm thấy nờ, nhưng Hồ Phù Hoa cũng có lý. Thời gian trôi qua lâu. hơn nữa những lão nhân này tuổi tác cao, chỉ sợ cũng nhớ ràng lắm. nhiều chút để xác minh đối chiếu với nhau, tránh sai sót.

      Vũ La bèn lệnh cho người của lão chuẩn bị cáng, khiêng mười vị lão nhân này vào Bách Hoa sơn.

      Bởi vì có mười vị lão nhân, lúc vào núi cũng là buổi chiều. Mãi tới khi trời tối vẫn chưa tới khu vực phần mộ cũ.

      Cũng may Hồ Phù Hoa sớm có chuẩn bị, mang theo tất cả chu toàn, lệnh cho bọn nha dịch dựng lều trại, đốt lửa lên. Sau khi ăn uống chút, có đám nha dịch gác đêm. Tri huyện lão gia. Vũ La cùng mười vị lão nhân có thể yên lòng ngủ say giấc.

      đêm có chuyện gì. sáng sớm hôm sau tiếp tục xuất phát.

      ra trong lúc ấy sai đường tới hai lần. rốt cục tới giữa trưa mới tìm tới đúng chỗ.

      Sau khi phần mộ được chuyển , các hố để lại được san bằng. Trải qua hơn sáu mươi năm. cây cỏ mọc đầy, còn nhìn ra dấu vết gì của ngày trước.

      Vũ La nhìn mảnh đất nọ, biết rằng mình tới đúng nơi, cảm giác quen thuộc càng ngày càng mãnh liệt.

      Hồ Phù Hoa thấy sắc mặt Vũ La. biết rằng chuyện này thành. Lão cảm thấy trong lòng mừng rỡ, cẩn thận tiến lên bước:

      - Đại nhân, phải chăng nơi này là địa phương ngài muốn tìm?

      Vũ La nhiều lời, chi nhàng khoát tay chặn lại:

      - Lão dẫn bọn họ về trước, ta còn có việc.

      cũng gì nhiều. Hồ Phù Hoa cũng ngu tới mức đòi thăng quan ngay tại chỗ, lập tức ngoan ngoãn hành lễ, cáo từ rời .

      Lúc này là giữa trưa, vốn hẳn là thời gian ăn cơm trưa. Nhưng Vũ La còn lòng dạ nào nghĩ tới chuyện này. Hồ Phù Hoa thấy Vũ La nóng lòng muốn mọi người rời khỏi, bèn lấy mắt ra hiệu cho đám nha dịch, tất cả mọi người rời .

      Vũ La phóng xuất nguyên hồn đảo qua xung quanh vòng, quả bọn Hồ Phù Hoa xa. liệu bọn chúng cũng dám thầm nhìn trộm.

      về phần Quách Tổ Hoành. Vũ La biết mình cũng ngăn được y. Huống hồ cho dù y

      thấy được chuyện này cũng thể làm gì được mình.

      thực tế Quách Tổ Hoành cũng có theo dõi Vũ La. y bận rộn nghiên cửu trận pháp truyền tống nọ. Hơn nữa Vũ La rời khỏi, nếu y cũng theo, để Nam Vân nhìn thấy chuyện này, thừa sức biết rằng y theo dõi Vũ La.

      Quách Tổ Hoành thủ giữ trận pháp truyền tống, cần biết Vũ La muốn làm gì. cuối cùng chắc chắn cũng phải trở về. Nếu là như vậy, Quách Tổ Hoành cần gì phải sốt ruột?

      Vùng phần mộ cũ này cách xa trận pháp truyền tống kia chừng mười mấy dặm. Cảm giác khiến cho Vũ La cảm thấy quen thuộc phát ra từ nơi này, có thể khuếch tán ra xa mười mấy dặm như vậy, làm cho người ta có hơi kinh ngạc.

      Vũ La vòng xung quanh mộ địa. tuy rằng khẳng định nơi đây nhất định có manh mối nào đó. Nhưng cũng giống như ở Bách Hoa sơn. Vũ La cơ hồ phát được điểm nào khác thường ở nơi này.

      Lúc này Vũ La vô tình tới bên cạnh ngọn sơn phong, ngẩng đầu nhìn lên lập tức nghi hoặc, ngọn sơn phong này có vẻ quen quen...

      Núi cũng là núi đất. nhưng đỉnh ngọn sơn phong này lại là nham thạch.

      Chính chi tiết này làm cho Vũ La cảm thấy hết sức tò mò, bèn quan sát kỹ. Bỗng nhiên linh quang chợt lóe trong đầu. hình ảnh dường như ra ngay trước mắt:

      vị Vương đội trời đạp đất sừng sừng, các ngọn núi xung quanh chỉ cao tới đầu gối y. Trong miệng Vương toát ra luồng kim quang sáng chói giống như thái dương, chiếu rọi khắp mặt đất. Từng đạo hào quang giống như những mũi tên nhọn bắn xuống bốn phía. Có đạo lọt vào dòng sông, có đạo rơi đỉnh núi, có đạo chui xuống vực sâu. có đạo rơi trong rừng sâu hoang vắng.

      Trong lăng mộ lớn ở Đông Thổ, dưới đáy quan tài pha lê có khắc bức họa này.

      Mà trong bức họa ấy, hào quang dừng ngọn núi có vẻ đặc biệt, chính là hình dáng của ngọn núi trước mặt Vũ La tại.

      Lần này xâu chuỗi tất cả manh mối lại, Vũ La lập tức hiểu ràng. Chẳng trách tộc lại chọn nơi này, e rằng tất cả những địa điểm khác mà bọn chúng lựa chọn cũng hề đơn giản.

      Vũ La dứt khoát phóng xuất nguyên hồn của mình ra. chậm rãi xâm nhập vào lòng đất.

      Tìm kiếm điểm đáng ngờ trong khắp cả núi đồi quả dễ, nhưng phạm vi thu hẹp lại chỉ còn xung quanh ngọn núi này, như vậy đơn giản hơn nhiều.

      Nguyên hồn Vũ La vốn hùng mạnh sẵn. chỉ là điều khiển khó khăn chút mà thôi. nghiến răng kiên trì trong khoảng thời gian ăn xong bữa cơm. cũng tra xét ràng: Ngay dưới phần mộ cũ kia. cấu tạo và tính chất của đất đai có chút đặc biệt.

      Nguyên hồn truyền về trong đầu Vũ La hình ảnh khá ràng. Dưới ngọn sơn phong kia. bên trong sơn cốc vốn là hố to như hố thiên thạch, nhưng biết vì sao sau đó bị đất đai vùi lấp. lớp đất này chính là phần mộ tổ tiên của dân chúng Sơn Dương huyện.

      Vũ La thu nguyên hồn lại, thả Kỳ Lân Tý ra. đánh quyền xuống mặt đất.

      Đảo xuống dưới chừng vài trượng mới tới ranh giới của hố thiên thạch kia. Vũ La dựa theo nguyên hồn chi dẫn. cẩn thận đảo lên tầng bùn đen. dưới đó là khối đá to cứng rắn. Vũ La cạy khối đá lên. dưới đó là cái động sâu. toát ra hàn khí nhè .

      Sau khi cạy phiến đá lên. cảm giác quen thuộc lại ập vào mặt Vũ La. quả nhiên manh mối kia nằm bên dưới.

      Vũ La đưa cả hai tay vào động, moi lên chiếc bình đất có hình dáng cổ xưa.

      Cũng biết trải qua bao nhiêu năm tháng, nhưng bình đất này vẫn còn mới hoàn toàn. Nếu như bọn trộm mộ đảo được thử này, nhất định vứt sang bên. nhận định đây là hàng giả. Nhưng Vũ La lại có thể cảm giác được trong bình có luồng linh lực toát ra cực kỳ mỏng manh nhưng vô cùng kiên cố, che chờ cho cả chiếc bình đất.

      Bình này bất quá to bằng đầu người, nếu so với cả ngọn núi cơ hồ có gì đáng để nhắc tới. Hơn nữa ở ngoài trượng cảm thấy chút dao động năng lượng nào cả.

      Cho dù là tiền kiếp Vũ La tới đây dùng nguyên hồn tìm kiếm, cũng chưa chắc tìm được bình này. Tối đa cũng chỉ có thể cảm ứng được tảng đá bỏ vùi sâu trong bùn đất. Chẳng trách thủ hạ của vị trưởng lão kia tìm rất nhiều lần nhưng có thu hoạch.

      tình kế tiếp cần cẩn thận hơn. Vũ La quyết định phóng xuất cung điện tráp gỗ, ôm theo bình đất chui vào trong.

      Bên trong cung điện tráp gỗ có thể cẩn thận quan sát bình đất này. Miệng bình được đậy bằng cái nút to bằng ngón cái, xung quanh dùng bùn đất đen kịt phong lại.

      miệng bình có khắc vòng phù văn dày đặc. Trong khoảng thời gian này, thỉnh thoảng Vũ La cũng quan sát bộ linh văn tộc mà thu thập được bên trong lăng tẩm Vương Đông Thổ, chẳng qua vẫn chưa thể phá giải hoàn toàn.

      Vòng phù văn này giống hệt như linh văn tộc, hiển nhiên là có liên hệ với nhau.

      Vũ La cười lạnh tiếng, thầm nghĩ chỉ sợ Đông Thổ tộc cũng chỉ muốn truyền tống trận mỗi lần chỉ truyền tống được hai người.

      [​IMG]
      Tiên Tuyệt - Chương #281
      Nữ Lâm thích bài này.

    3. Min Cancel

      Min Cancel Well-Known Member

      Bài viết:
      786
      Được thích:
      1,872
      THƯỢNG CỔ THẦN THÚ CỬU VĨ BẠCH ...
      Vị trưởng lão kia tự phụ thông minh, cũng có thể coi như cẩn thận. Nhưng những thứ mà thượng cổ lưu lai luôn ra ngoài dư liêu của moi người.

      Vũ La cẩn thận bóc lớp bùn đất phong ấn miệng bình. còn chưa kịp mở nút ra. cỗ lực lượng mênh mông cuồn cuộn như biển cả khuếch tán mà ra.

      Vũ La run lên. thình lình bình đất trong tay bay lên , thoát khỏi tầm khống chế của .

      Ngoại trừ bình đất ra. Vũ La cũng cảm thấy thân thể mình cũng hơi chịu khống chế nữa. ít bàn ghế bằng ngọc bên trong cung điện bắt đầu bay lên chậm rãi xoay xung quanh bình đất với quỹ tích ảo diệu.

      chỉ là mấy thứ này, ngay cả bản thân bình đất cũng bắt đầu xoay tròn.

      Nút bình chậm rãi mở ra. đạo hào quang màu xanh tràn trề sinh cơ phóng ra ngoài. Đạo hào quang này chỉ bay ra theo miệng bình, thậm chí còn xuyên thấu thân bình, chiếu sáng tới mức có thể thấy được ràng hoa văn bên bình.

      Trung tâm của luồng hào quang này chính là hạt châu chỉ to bằng hạt gạo. Hạt châu như vậy lại có thể sinh ra phản ứng năng lượng hùng mạnh, khiến cho Vũ La cảm thấy hoảng sợ trong lòng. Tiền kiếp mình gần như vô địch thiên hạ. tìm được đối thủ. nhưng nếu so sánh với vị Vương kia. e rằng vẫn còn kém xa.

      Vũ La cũng chán nản. vị Vương kia ràng là nhân vật vào thời thượng cổ. Vào thời ấy, khắp nơi đều có Tiên Thiên trân bảo, tu luyện rất dễ thành, chính là thời kỳ mà cường giả như mây.

      Tất cả phản ứng năng lượng kỳ dị xung quanh cho Vũ La biết, thử chân chính có thể hạn chế hạt châu này chính là vòng linh văn phong ấn xung quanh miệng bình.

      Vũ La giải khai phong ấn. cho nên năng lượng còn gì áp chế, ào ào tuôn ra.

      chỉ có thể để bình đất này cùng hạt châu màu xanh trong cung điện tráp gỗ, bởi vì nếu lấy ra lần nữa ắt bị Quách Tổ Hoành phát .

      Vũ La ra khỏi cung điện tráp gỗ, lập tức rời khỏi khu vực phần mộ này.

      tìm nơi bí khác, giống như lần trước, dùng linh văn Thần Thú phong ấn bốn phía, sau đó mới liên lạc với Chu Thanh Giang.

      Vũ La chọn lọc ít tình huống kể lại. Tạm thời nhắc tới thông đạo Tháp Sơn đảo, chỉ với Chu Thanh Giang là mình phát thử có thể là di vật của tộc trong Bách Hoa sơn. chứng minh tộc chọn lựa địa điểm này là có lòng dạ khó lường.

      Chu Thanh Giang trầm ngâm lúc, sau đó mới :

      - Tạm thời con cử kéo dài thời gian, để cho ta thong thả chút.

      Chuyện này liên lụy quá rộng, cũng phải mình Chu Thanh Giang có thể làm chũ.

      Chu Thanh Giang cần liên lạc với các thế lực, nhất là phía Thái sơn. cẩn thận vẫn hơn. tự nhiên hoàn toàn từ bỏ kế hoạch lần này, hũy diệt truyền tống trận kia là tốt nhất.

      Nhưng dùng lý do gì để thuyết phục Thái sơn?

      kế hoạch lớn như vậy đầu nhập vô số tài nguyên, buông bỏ để ý tới là có khả năng, huống chi Trịnh Tinh Hồn khó lòng bỏ được vô số tài nguyên nơi Đông Thổ.

      Chu Thanh Giang thể nào thẳng với Trịnh Tinh Hồn rằng phát được di vật của tộc, chắc chắn Trịnh Tinh Hồn đòi chia phần. Chu Thanh Giang cũng tốt tới mức như vậy, con rể ta tìm được bảo vật. phải chia cho ngươi nửa sao?

      Chu Thanh Giang cần lý do đủ trọng lượng thuyết phục, khiến cho mọi người ôn hòa từ bỏ kế hoạch này.

      Vũ La nhận được chi thị của Chu Thanh Giang, tạm thời án binh bất động, trực tiếp trở lại truyền tống trận.

      ra ngoài mất hai ngày, vừa trở về thấy Quách Tổ Hoành cười ha hả thúc giục:

      - Vũ Đại nhân, món pháp bảo nọ tích lũy năng lượng thế nào rồi, có thể sử dụng được chưa?

      Vũ La cười ha hả:

      - Sắp, sắp rồi...

      Sắc mặt Quách Tổ Hoành tỏ ra hề lo lắng, cũng thúc giục.

      Quách Tổ Hoành bằng vào tài nghệ trận pháp của minh, trong hai ngày qua tìm hiểu aần hết trận pháp truyền tống này. Trận pháp này là do tộc cung cấp, vị trưởng lão kia cũng tự cho mình là Đại hành gia về trận pháp, tự mình kiểm tra chút, phát ra chỗ nào khả nghi mới sai người bố trí.

      Nhưng trận pháp thiết lập ở nơi này, trong đó ít đường nét nhìn qua như dư thừa, nhưng kết hợp cùng cảnh vật xung quanh sinh ra ít biến hóa lường được.

      Nếu có Trịnh Tinh Hồn ở đây, chừng còn có thể tra ra được những biến hóa này rốt cục có thể mang lại hậu quả thế nào. Nhưng đạo hạnh của Quách Tổ Hoành kém Trịnh Tinh Hồn ít. cho nên cũng chỉ biết là vì vậy sinh ra ít biến hóa. chỉ có vậy mà thôi.

      Dù vậy, cũng có thể nhìn ra được tài nghệ phương diện trận pháp của Thái sơn quả bất phàm. Vị trưởng lão kia xuất thân bàng môn. tuy rằng tấn thăng Đại Năng. nhưng tài trận pháp vẫn theo kịp Quách Tổ Hoành.

      Vũ La bên này từ chối Quách Tổ Hoành, buổi tối tu luyện mình vẫn tỏ ra cẩn thận như trước, dùng linh văn Thần Thú che phủ tất cả động mình ở.

      Vũ La hành công tới nửa đêm. chợt phát ra có điểm gì đó thích hợp.

      bèn ngừng công pháp mở mắt ra xem. hơi cảm ứng chút lập tức phát ra. Bên trong Thiên Phủ Chi Quốc náo động ngừng. bèn lấy món pháp bảo liên lạc tộc kia ra.

      Vừa thoát ra ngoài phạm vi Thiên Phủ Chi Quốc, món pháp bảo hình con trai này dường như cảm nhận được trong khí có thứ gì đó triệu hồi, dần dần toát ra ánh sáng, mà hai bên vỏ trai cũng dần dần có ý muốn mở ra.

      Vũ La căng thẳng trong lòng, chút khách sáo khẽ run tay lên. lập tức đạo linh văn Thần Thú rơi xuống. Linh văn màu vàng nhạt giống như lá vàng bao vây lấy món pháp bảo nọ, cũng cắt đứt hoàn toàn liên hệ triệu hồi kia.

      Hiển nhiên Đông Thổ tộc chờ kiên nhẫn, bèn chũ động liên hệ với bên này.

      tại Vũ La vẫn chưa biết bên trong trận pháp này còn có khúc gì , thể tùy tiện liên hệ với bên kia.

      Sau khi phong ấn pháp bảo này, cất lại vào trong Thiên Phủ Chi Quốc, cũng suy nghĩ nhiều, ngay sau đó bắt đầu tu luyện.

      Trong vài ngày gần đây, bởi vì có Động Động giúp, tốc độ tu luyện của Vũ La được đấy nhanh hơn. luyện hóa hoàn toàn viên Thiên Sinh Thần Thạch kia. trong Minh Đường Cung hoàn toàn mở ra Long Hồ.

      Lúc này trong Minh Đường Cung của Vũ La. sóng nước khẽ gạn. thân thể thon dài của Linh Long vui vẻ bơi lội trong đó. Vũ La thầm phỏng đoán chút, uy lực của Cửu Long Thôn Nhật tăng thêm mấy bậc, nếu tại có thứ gì có thể hấp thu thiên địa linh khí. tốc độ chắc chắn nhanh hơn gấp đôi so với trước kia hấp thu linh khí bên trong Thiên Sinh Thần Thạch.

      Cho đến giờ phút này, Vũ La mới xem như chân chính đạt tới cảnh giới Cừu Cung Quảng

      Hạ.

      theo dõi Linh Long vui vẻ chơi đùa trong Long Hồ, bên ngoài sơn cốc lại xảy ra chút biến hóa.

      là sau nửa đêm. trăng trời càng ngày càng sáng. Những đường nét trận pháp mà Quách Tổ Hoành cho là thừa thãi, lúc này chậm rãi toát ra tầng linh quang mờ nhạt.

      Chẳng qua linh quang này hết sức mỏng manh, hơn nữa dường như vận chuyển nhanh. Bởi vì số lượng của Niếp Thủy Ngân đủ. cho nên ảnh hưởng đến toàn trận pháp vận chuyển.

      Bất quá ngay sau đó, trận pháp này dường như được lực lượng hùng mạnh nào đó trợ giúp, hào quang thình lình sáng rực lên. Trong hư lực lượng khác thường nổi lên. bắt đầu khởi động.

      Vầng trăng sáng cao phóng ra đạo ngân quang giống như luồng chi bạc, rót vào bên cạnh trận pháp, đúng vào Thiên Linh Cái pho tượng thần khổng lồ kia.

      Tất cả diễn ra trong thầm lặng lẽ.

      Quách Tổ Hoành vốn ngồi trong động của mình đột nhiên mở mắt ra. chạy nhanh ra khỏi động. Nhìn thấy biến hóa bên trong sơn cốc, sắc mặt Quách Tổ Hoành đại biến, nhất thời giậm chân kêu to:

      - Vũ La. Nam Vân. mau mau ra đây, đại bất ổn...

      Đợi đến khi Vũ La cùng Nam Vân lao tới, Niếp Thủy Ngân bên trong trận pháp bị đạo linh quang hấp thu sạch , hóa thành mảng sương mù màu bạc, ngừng vặn vẹo biến ảo ở trung tâm trận pháp.



      [​IMG]
      Tiên Tuyệt - Chương #282
      Nữ Lâm thích bài này.

    4. Min Cancel

      Min Cancel Well-Known Member

      Bài viết:
      786
      Được thích:
      1,872
      THƯỢNG CỔ THẦN THÚ CỬU VĨ BẠCH ...
      Luồng lực lượng kỳ dị càng ngày càng hùng mạnh ngừng giãy dụa. dường như muốn thoát khỏi trói buộc thoát .

      Vũ La quát to với Quách Tổ Hoành và Nam Vân ngây người ra đó:

      - Đừng thất thần nữa. mau làm gì ...

      Lúc này cũng phải là lúc giấu thực lực nữa. Vũ La vung tay lên. mảng linh văn Thần Thú màu vàng nhạt bắn vào đạo ngân quang giữa trung. Linh văn Thần Thú dùng phong ấn pháp bảo tộc vô cùng hiệu quả. cho nên Vũ La vừa ra tay sử dụng loại linh văn này.

      Hào quang màu vàng nhạt kia quay xung quanh đạo ngân quang, chậm rãi tiếp cận luồng sương mù bạc, chờ thời cơ chuẩn bị bao vây tiêu diệt.

      Quách Tổ Hoành và Nam Vân như vừa thức tỉnh từ trong mộng. Quách Tổ Hoành vội vàng vung tay lên. cây thước phá bay ra. chiếu sáng giữa trung. Lập tức có tầng tầng quang ảnh trận pháp bay ngang trời, vây lấy đạo ngân quang do vầng trăng chiếu xuống.

      Nhưng trận pháp của Quách Tổ Hoành còn chưa kịp áp sát. trong hư chợt xuất luồng ngân quang to bằng cái bát quét tới. Quang ảnh trận pháp của Quách Tổ Hoành nhất thời bị luồng ngân quang kia đánh cho tan tác.

      về phần Nam Vân lại càng chịu nổi, y liên tục đánh ra vài đạo pháp quyết, đều bị ngân quang thoải mái hóa giải.

      Trong ba người, thử duy nhất có hy vọng ngăn cản chính là linh văn Thần Thú của Vũ La.

      Nhưng lực lượng trong hư này sau khi phá tan trói buộc, lập tức chui vào trong Niếp Thủy Ngân hóa thành sương mù bạc.

      Vũ La quát to tiếng:

      - xong!

      Sau đó dốc hết toàn lực thúc giục linh văn Thần Thú bay nhanh về phía luồng sương mù bạc kia.

      Đáng tiếc còn kịp nữa. sau khi sương mù bạc nuốt lấy lực lượng kỳ dị kia. toát ra mảng bạch quang chói mắt. khiến cho người ta dám nhìn thăng. Nháy mắt chiếu sáng cả góc sơn cốc như ban ngày, hào quang vẫn còn tiếp tục bạo phát. Giống như trong sơn cốc vừa dâng lên mặt trời , hào quang mạnh mẽ chiếu sáng cả toàn Bách Hoa sơn. sau đó mới dần dần thu liễm.

      Sau khi tất cả hào quang thu lại vào trong sơn cốc, lập tức chia ra thành chín luồng xoay tròn. Khi hào quang ngưng đọng lại, hóa thành chín cái đuôi hồ trắng như tuyết.

      Chín đuôi hồ này vừa , con hồ ly trắng như tuyết cũng ra. đôi ngươi đỏ ngầu có chút cảm tình, từ cao nhìn xuống, lạnh lùng nhìn vào ba người bé bên dưới.

      Chỉ thấy cái đuôi hồ nhàng quét qua. ngân quang rót vào bên trong linh văn Thần Thú của Vũ La. linh văn Thần Thú vốn hùng mạnh vô cùng lập tức tan rã.

      -Cửu Vĩ Bạch Hồ!

      Quách Tổ Hoành kinh hô thất thanh. Đối mặt với Thần Thú trong truyền thuyết này, từ đáy lòng y nổi lên cảm giác bất lực, chỉ biết nuốt nước bọt liên tục, có hy vọng.

      Quách Tổ Hoành còn như thế, cần tới Nam Vân. hai mắt y đứng tròng, vẻ mặt đỡ đẫn.

      Trung Châu thái bình nhiều năm. Nam Vân chưa từng thấy qua thượng cổ Thần Thú. Đôi mắt đỏ ngầu đáng sợ kia vừa quét qua. Nam Vân chỉ cảm thấy hai chân mềm nhũn, suýt chứa nữa ngã ngồi xuống đất.

      Cửu Vĩ Bạch Hồ chính là thượng cổ Thần Thú. hiểu biết rất sâu về linh văn tộc, cho nên dễ dàng hóa giải linh văn phong ấn của Vũ La.

      - Đây phải là bản thể của Cửu Vĩ Bạch Hồ!

      Vũ La quát to:

      - Chỉ là sinh hồn của Cửu Vĩ Bạch Hồ qua trận pháp truyền tống tới đây.

      Trận pháp này là để truyền tống người sống, thế nhưng Niếp Thủy Ngân đủ. còn xa mới đạt tới tiêu chuân truyền tống được người sống. Bất quá tộc sử dụng lực lượng hùng mạnh cường ép vận chuyển truyền tống trận, có thể miễn cường truyền tống được sinh hồn của Thần Thú hùng mạnh.

      Đương nhiên cũng chỉ có sinh hồn của Thần Thú Hồng Hoang hùng mạnh gì sánh được như Cửu Vĩ Bạch Hồ mới có thể truyền tống được, sinh hồn của hung thú thông thường thể nào xuyên qua được gian loạn lưu.

      Vũ La vừa nhắc nhờ, Quách Tổ Hoành mới nhìn ra. lập tức quát to tiếng:

      - Nam Vân. tỉnh táo lại chút, chúng ta vẫn còn hy vọng!

      Nam Vân thầm mắng trong lòng, vừa rồi ngươi cũng hơn gì ta. phải chờ Vũ La nhắc nhờ, ngươi còn dạy ta ư?

      Vũ La giơ tay chộp ra trảo, dường như lấy từ trong hư ra thanh cự kiếm.

      Cho tới bây giờ, Vũ La vẫn chưa thể khống chế lực lượng của thần kiếm Thiên Tinh như ý muốn của mình. Lực lượng của cự kiếm cao ngạo này vẫn ngừng làm tổn thương thân thể . Lòng bàn tay Vũ La toát ra khói trắng xì xì. chỉ bất quá vận chuyển linh nguyên vào tay, là có thể khôi phục lại bình thường.

      Tay phải Vũ La nắm thần kiếm Thiên Tinh, tay trái vận chuyển Kỳ Lân Tý, luồng lửa cháy bừng bừng nổi lên.

      Vũ La biết Bách Vạn Nhân Đồ có uy lực lớn tới mức nào đối với sinh hồn của Cửu Vĩ Bạch Hồ. Cho nên ngoại trừ thầm chuẩn bị Bách Vạn Nhân Đồ ra. còn thăm dò cự tháp màu đỏ máu trong Thiên Phủ Chi Quốc.

      Đáng tiếc cự tháp hề lay động. Vũ La vô cùng thất vọng, nghĩ tới pháp bảo này nữa. dốc hết tinh thần ứng phó Thần Thú Cửu Vĩ Bạch Hồ.

      Nhìn đôi mắt đỏ ngầu có chút cảm tình của Cửu Vĩ Bạch Hồ, Vũ La nghi ngờ gì. nó giết chết ba người bọn họ chút lưu tình. Tuy rằng chỉ là đạo sinh hồn. thậm chí rất có thể phải là toàn bộ sinh hồn của Cửu Vĩ Bạch Hồ, nhưng vào tòi Hồng Hoang. Cửu Vĩ Bạch Hồ chính là Thần Thú ngang hàng với Thần Thú Tử Tượng, hùng mạnh vượt xa tưởng tượng của tu sĩ thời nay.

      Vũ La ngờ tộc còn có thể sai khiến được Thần Thú hùng mạnh bậc này.

      thực tế, Đông Thổ tộc có chí tiến thủ hơn Nhân tộc rất nhiều, chính là tính cách chũ yếu của tộc.

      Trung Châu và Nam Hoang cũng có hung địa giống như cấm địa Yên sơn. Xông vào trong đó ắt gặp phải các loại Thần Thú như Long Ngạc, Thận Long... đẳng cấp hề thua kém Cửu Vĩ Bạch Hồ. Nhưng Nhân tộc phong ấn cấm địa Yên sơn lại, chỉ cần đám hung thú này ra ngoài, tu sĩ Nhân tộc cũng cần xông vào trong đó chém giết.

      tộc lại khác, hàng năm đều tổ chức tu sĩ thành niên kết đội xông vào vài hung địa. để làm nghi thức trưởng thành cho chúng.

      Cao thủ tộc ngừng tiến nhập hung địa lùng bắt hung thú. sau mấy vạn năm tích lũy mới bắt được loại sủng thú như Cửu Vĩ Bạch Hồ.

      nguyên nhân khác đó là. tộc thể chất đặc thù. có liên hệ ít với hung thú. Thần Thú. rất dễ dàng kết nối cùng hung thú. cho nên cũng dễ dàng thu phục hung thú. Thần Thú.

      Sinh hồn của Cửu Vĩ Bạch Hồ này dung hợp rất nhiều Niếp Thủy Ngân, có thể mượn trận pháp dưới đất duy trì gian thông đạo hẹp, nhận lấy năng lượng của bản thể cuồn cuộn ngừng từ Đông Thổ truyền tống tới đây.

      Đôi mắt đỏ ngầu chút cảm tình của Cửu Vĩ Bạch Hồ liếc nhìn thần kiếm Thiên Tinh trong tay Vũ La vô cùng chăm chú. dường như vô cùng kiêng kỵ. Chín cái đuôi dài trắng như tuyết của nó khẽ chuyển, hai đạo hào quang trong mắt chiếu thẳng vào mắt pho tượng thần khổng lồ.

      Lúc này pho tượng tiếp nhận hào quang mặt trăng tầy rửa lâu. thân tượng vốn là đá đen dần dần phóng xuất ngân quang mờ nhạt.

      Tuy rằng ngoài thân bao phủ ngân quang, nhưng bản thể cũng vẫn là đá đen. khiến cho pho tượng tràn ngập mị lực quái dị.

      Hào quang trong mắt Cửu Vĩ Bạch Hồ rót vào mắt pho tượng, khiến cho nó như cánh quân tinh nhuệ sẵn sàng chờ lệnh, thình lình nhận được mệnh lệnh giết địch, toàn thân chấn động ầm ầm. giơ tay nắm lấy thạch kiếm gác ngang đùi, chậm rãi đứng dậy.

      Mỗi động tác của nó làm cho mặt đất chấn động, vách núi hai bên. đất đá rơi xuống rào rào ngớt.

      Pho tượng này bình thường cao tương đương với vách núi hai bên. tại đứng dậy càng cao to gì sánh kịp. Ba người Vũ La ở trước mặt nó, bằng cả con kiến.

      Nam Vân thầm mắng tiếng:

      - Con bà nó, còn mau chạy, đánh đấm gì nữa...

      Thế nhưng Vũ La và Quách Tổ Hoành cũng có ý lâm trận bỏ chạy, Nam Vân cũng phải kiên trì đứng sau lưng hai người. Y rất tự biết sức minh, xuất thân tán tu, công pháp có, chiến lực tầm thường. Dù y phóng xuất ra pháp bảo sờ trường của mình là Cân Đạo quyết cũng làm gì được quái vật khổng lồ này.

      [​IMG]
      Tiên Tuyệt - Chương #283
      Nữ Lâm thích bài này.

    5. Min Cancel

      Min Cancel Well-Known Member

      Bài viết:
      786
      Được thích:
      1,872
      THƯỢNG CỔ THẦN THÚ CỬU VĨ BẠCH ...
      Huống chi phía sau quái vật khổng lồ này còn có sinh hồn Cửu Vĩ Bạch Hồ sừng sừng, dòm ngó lom lom.

      Tượng đá con rối cao mấy trăm trượng sải bước tiến tới trung tâm trận pháp. Nham thạch trải mặt đất nhất thời vỡ tan tác, thế nhưng những đường nét vận chuyển vẫn hề ảnh hưởng gì tới trận pháp.

      Tượng đá con rối này bước nhanh như vậy khiến cho cả mặt đất chấn động ngừng. ba người Vũ La cơ hồ thể đứng vừng, thể làm gì khác hơn là bay lên giữa trung.

      Đối mặt quái vật khổng lồ cao mấy trăm trượng, ai có cách nào giữ được bình tĩnh. Cửu Vĩ Bạch Hồ vào thời kỳ thượng cổ chính là Thần Thú nổi danh giảo hoạt xảo trá. hiển nhiên hiểu rất ràng cách thức chấn nhiếp lòng người.

      Tượng đá con rối màu đen khổng lồ sừng sừng, thạch kiếm có thể chém vỡ núi cao cầm ngang trong tay. Sát khí toàn thân nó ngừng phóng xuất giống như muốn nổ tung. Nếu là người nhát gan. chỉ cần đứng ở trước mặt tượng đá con rối này, cũng bị dọa cho vỡ mật mà chết.

      Dù là ba người Vũ La cũng có thể cảm nhận được ràng, sát khí đáng sợ giống như đá tảng đè nặng lên đầu bọn họ.

      Sinh hồn Cửu Vĩ Bạch Hồ giống như cụm mây trắng phiêu phường đầu tượng đá con rối. ngao thi thiên ha.

      Thình lình cự kiếm vung lên. tạo ra trận cuồng phong kịch liệt. Nam Vân sợ hãi tới mức thối lui về phía sau. dù là Quách Tổ Hoành đường đường Thiên Môn Thập Kiệt, cũng bị trận cuồng phong này dọa cho lùi lại mấy bước.

      Tiền kiếp Vũ La cũng quen chiến đấu đơn độc, nhìn thấy hai người chịu được như vậy, nhịn được hừ lạnh tiếng:

      - Phế vật!

      Hiển nhiên Cửu Vĩ Bạch Hồ thi triển đòn tâm lý chiến, uy hiếp đòn. chỉ cần vung kiếm chấn lui Quách Tố Hoành và Nam Vân. chỉ còn lại Vũ La đứng yên tại chỗ.

      Người có thể trấn tĩnh trong lúc này, nhất định là cường giả mạnh nhất.

      tiếng trống làm tinh thần thêm hăng hái, tiếng thứ hai suy, tiếng thứ ba kiệt. Loại con rối giống như tượng đá con rối này vận sức chờ phát động hồi lâu. khi kích phát nhất định long trời lở đất. Cho nên nó mới sử dụng chiến thuật tuyệt vòi chấn lui ngựa dờ, bại lộ lương câu. sử dụng đòn mạnh nhất công kích, có thể tiếp tục hình thành uy hiếp với địch nhân.

      Thanh cự kiếm màu đen khổng lồ vung cao, hào quang chợt lóe. Bầu trời bị lực lượng của cự kiếm dẫn động khiến cho phong vân biến hóa. nổi lên cơn trốt xoáy cuồng phong, mây đen cuồn cuộn ngừng.

      Tượng đá chiến sĩ bước ra bước, khiến cho mặt đất xuất hố sâu chừng vài trượng, dường như quát to tiếng, thạch kiếm vung cao chém về phía Vũ La.

      Thần kiếm Thiên Tinh trong tay Vũ La cũng vang lên tiếng kiếm ngâm, chịu Vũ La khống chế hóa lớn. khôi phục lại bản thể.

      bầu trời xuất cảnh tượng vô cùng quỳ dị, người bé sử dụng thanh cự kiếm ngang trời, hung hăng chiến đấu mất còn với pho tượng con rối cao hơn núi.

      tiếng nổ đinh tai nhức óc vang lên. đất rung núi chuyển, vô số sóng xung kích màu trắng nhạt từ điểm va chạm của hai thanh công kích khuếch tán ra xung quanh, nháy mắt lột lớp đỉnh Bách Hoa sơn.

      Thạch kiếm trong tay pho tượng phải là đối thủ của thần kiếm Thiên Tinh, lập tức vỡ mảnh. Nhưng Vũ La lại bị lực phản chấn hùng hậu chấn cho thất khiếu đổ máu. da thịt nứt toát, trông như người máu.

      Vũ La hét lớn tiếng:

      - Ta chống đỡ nó, các ngươi mau mau phá trận pháp!

      Lúc này Quách Tổ Hoành cùng Nam Vân như ở trong mộng mới tinh, hai người lập tức vòng qua tượng đá con rối kia. chạy nhanh về phía trận pháp.

      Quách Tổ Hoành cắn răng cái, quăng thước của mình bay lên . Dưới ánh hào quang mãnh liệt, thước kia bắt đầu cháy bừng bừng, vô số trận pháp từ trong ánh lửa bay ra. cuối cùng ngưng tụ thành đạo sát trận trùng điệp hùng mạnh, mang theo ngọn lửa màu đỏ máu xông về phía Cửu Vĩ Bạch Hồ.

      Cửu Vĩ Bạch Hồ lại dùng cái đuôi quét qua. lập tức bao phủ trận pháp của Quách Tổ Hoành trong mảng bạch quang.

      Thân hình Quách Tổ Hoành xông về phía trước nhất thời khựng lại, phun ra ngụm máu tươi.

      Ba cái đuôi dài của Cửu Vĩ Bạch Hồ thoáng chuyển. Quách Tổ Hoành cùng Nam Vân sợ tới mức hồn phi phách tán. ai nấy xuất ra hết tất cả thủ đoạn giữ mạng của mình. Mấy chục đạo linh quang bay loạn xạ. nhưng vẫn thể ngăn cản ba cái đuôi dài đáng sợ kia. Hai người cũng biết làm sao, đành phải liều mạng lui về phía sau.

      phải là thực lực của Quách Tổ Hoành yếu kém. thực tế toàn Tu Chân Giới Trung Châu, thanh niên tu sĩ có thể hơn được y nhiều lắm. chiêu vừa rồi y thiêu đốt pháp bảo, sử dụng sát trận, chắc chắn có thể khiến cho chín thành rưỡi tu sĩ trẻ tuổi Trung Châu phải rơi gươm gãy giáo.

      Nhưng trước mặt Cửu Vĩ Bạch Hồ, y lại chịu nổi đòn. Thực lực giữa hai bên chênh lệch quá lớn. dưới dạng chênh lệch này, y cũng có gì khác với Nam Vân.

      Vũ La tức tới nỗi run rẳy toàn thân. liều mạng ngăn chặn tượng đá con rối chiến lực hùng mạnh nhất, nhưng hai đồng đội lại xông qua được cửa của Cửu Vĩ Bạch Hồ.

      bèn vung cao thần kiếm Thiên Tinh, liều mạng phun mấy ngụm máu tươi, bức cho tượng đá con rối phải thối lui mấy bước. Mỗi lần va chạm đều khiến cho phong vân biến hóa. đại địa run run.

      Sau đó Vũ La đấm ra quyền. Thiên Mệnh Thần Phù Kỳ Lân Tý hóa thành đạo hỏa diễm kỳ lân. gào thét tiếng bay lên . Mười bốn đạo linh phù sát khí theo sau mà ra. phù trận Sơn Hải Tọa phát động, ngôi bảo tọa trăm trượng hung hăng ép về phía Cửu Vĩ Bạch Hồ.

      Quách Tổ Hoành phía sau ghen tị đến phát cuồng. Thiên Mệnh Thần Phù... mười bốn đạo linh phù. phù trận...

      Lúc trước Vũ La lấy ra thần kiếm Thiên Tinh khiến cho Quách Tổ Hoành chảy nước dãi ròng ròng. ngờ Vũ La còn có đạo Thiên Mệnh Thần Phù. lại xa xi sử dụng mười bốn đạo linh phù sát khí phối hợp thành bộ phù trận.

      Ba món bảo bối này, bất cứ món nào cũng có thể khiến cho tu sĩ bình thường choáng váng vì gặp phải kỳ ngộ, tiểu từ Vũ La có tài đức gì mà lấy được tới ba món?

      Quách Tổ Hoành tự cho mình là siêu phàm, tuy rằng y tỏ ra khiêm tốn trước mặt người khác, nhưng sâu tận đáy lòng lại cao ngạo vô cùng. Y cảm thấy mình kém hơn người khác, nhưng gặp phải Vũ La. chuyện khác , chi riêng cơ duyên kém xa.

      Quách Tổ Hoành lộ ra vẻ oán độc trong ánh mắt. lòng thầm quyết định xông lên phía trước liều mạng nữa. Cử để cho Vũ La bị tượng đá con rối này giết chết, chừng mình có thể kiếm chác được chút gì. Lấy bảo bối của Vũ La để lại rời , chỉ cần chạy nhanh hơn tên phế vật Nam Vân là đủ.

      Sơn Hải Tọa khổng lồ ép xuống, vô số sát khí bùng lên bên ngoài bảo tọa. thanh thế làm cho người ta sợ hãi.

      Ba cái đuôi dài của Cửu Vĩ Bạch Hồ quét mạnh, dễ dàng ngăn chặn Sơn Hải Tọa. tượng đá con rối xông tới.

      Vũ La vung kiếm ngăn cản. nhưng Cửu Vĩ Bạch Hồ lần này bàng quan nữa. lại dùng ba cái đuôi dài của nó quét về phía Vũ La.

      Phía sau Quách Tổ Hoành cùng Nam Vân cũng vẫn nhát san dám tiến lên. Vũ La trong lòng giận dữ. lúc này thể dốc hết toàn lực ứng chiến.

      - Đúng là phế vật!

      mắng to tiếng, vung kiếm đánh lui tượng đá con rối. Ba cái đuôi hồ quét tới, Vũ La thét lớn tiếng, vung thần kiếm Thiên Tinh ngăn chặn Cửu Vĩ Bạch Hồ.

      thần kiếm Thiên Tinh, dấu bàn tay nóng cháy đột nhiên toát ra ngọn lửa trong suốt. Chi đốt cái, lông đuôi hồ nhất thời bị thiêu hũy ít. ba chiếc đuôi hồ vội vàng rụt nhanh trở về.

      Chỉ là ba chiếc đuôi hồ còn lại lặng lẽ tiếng động từ phía dưới đánh tới, vù cái cuốn lấy Vũ La.

      Vũ La thu kiếm về chém, tượng đá con rối xông tới, mặc cho thần kiếm Thiên Tinh đâm xuyên thân thể, nó ôm chặt lấy thần kiếm.

      Ba chiếc đuôi hồ siết mạnh. Vũ La cảm thấy thân thể mình như sắp bị nghiền nát.

      Quách Tổ Hoành nở nụ cười hiểm, độc kế mượn đao giết người sắp thực được, về phần Vũ La chết , có ai ngăn cản Cửu Vĩ Bạch Hồ, trận pháp này có thể có biến hóa gì . Quách Tố Hoành thèm lo lắng. Trời sụp còn có người cao chống đỡ, Trung Châu có vô số Đại Năng. vấn đề gì giải quyết được ?

      [​IMG]
      Tiên Tuyệt - Chương #284
      Nữ Lâm thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :