KIM LONG CỔ (HẠ) Chủ quán cũng biết giá trị chân của chiếc nhẫn này, còn đắc chí nghĩ mình chiếc tiện nghi, cái nhẫn rách nát có tác dụng gì ngờ đổi được cây ngọc trúc, quá lời rồi. cũng biết linh văn chiếc nhẫn này trân quý như thế nào- cho dù là Vũ La. tại cũng hoàn toàn ràng, đợi tương lai hiểu được cũng cực kỳ chấn động. Nhìn Vũ La cầm chiếc nhẫn phong cách cổ xưa kia về, ba người nhất thời vô cùng kính nể, nhất là Hổ Mãnh, thẹn đỏ mật : - vẫn là Vũ huynh đệ lợi hại, ngờ rằng ta tự cho là có thuật giám bảo lại lật thuyền trong mương. Nếu có ngươi, sáu trăm miếng Ngọc Tủy này trôi theo dòng nước... Vũ La cười : - ra lần này ta còn phải cảm ơn ngươi. Hổ Mãnh sửng sốt, chợt hiểu ra, chi chiếc nhẫn : - Thứ này thực là bảo bối? - Ngươi vừa rồi cũng , bộ linh văn này nếu gặp được phù sư biết hàng, mấy ngàn miếng Ngọc Tủy cũng bán được. Vũ La cẩn thận thu chiếc nhẫn lại: - Ta chính là phù sư biết hàng, bộ linh văn này mặc dù bây giờ còn tìm ra ý tứ gì ràng, chẳng qua ta có loại dự cảm, hẳn là vô cùng hùng mạnh! Hổ Mãnh vốn có chút buồn bực vì nhìn nhầm, tại Vũ La vừa vậy, lại trở nên cao hứng: - Ha ha. như vậy ta còn có công lao! Hắc Thủy Tiên ở bên cạnh nhìn, khỏi tán thường: Vũ La chẳng những đoạt được bảo vật. hơn nữa rất cao tay, chỉ hai ba câu, Hổ Mãnh chẳng những cảm thấy xấu hố, ngược lại quan hệ với Vũ La càng tiến thêm bước, thiếu niên trẻ tuổi này làm sao có thể thành thục như vậy? Nàng cũng biết Vũ La kiếp trước chịu thiệt nhiều vì quá mức cao ngạo, chúng bạn xa lánh, ai úng hộ, kiếp này ở phương diện đối nhân xử thế tự nhiên trở nên khéo léo hơn rất nhiều. Giữa đường trì hoãn như vậy, sắc trời gần tối, khi bọn họ chạy tới hội đấu giá người đến ít. ngàn miếng Ngọc Tủy tiền thế chấp vào trong ngăn tuyệt đại bộ phận tu sĩ ở ngoài cửa. Vì duy trì trật tự, ngoài phòng đấu giá có mười tám tu sĩ đồ đen. đứng thành hình chữ bát ngay cửa. Mỗi tu sĩ đều có được tu vi cảnh giới Đạo Cảnh Đan Thai, chỉ mười tám người này chấn nhiếp những tiểu thương tiểu phiến kia dám tới gần phòng đấu giá. Lần bán đấu giá này chính là hội đấu giá lớn ba năm lần, thiếu hào khách nhận được thiệp mời đặc biệt, bởi vậy khi mấy người Vũ La vào, lập tức có thể thấy bầu trời mảnh bảo quang sáng lạn. hoặc là mảnh hỏa vân rộng lớn, các loại pháp bảo phi hành cỡ lớn thỉnh thoảng đáp xuống. Những pháp bảo này, hoặc là giày, hoặc là chiến xa, hoặc là hành cung, đủ các dạng bảo vật đáp xuống, chiếu rọi huy hoàng nửa đào Long Mãng. Pháp bảo đều được chủ nhân tiện tay thu lại, bên ngoài phòng đấu giá đậu đầy xe ngựa giống như trong giới thế tục. Chẳng qua quảng trường rộng lớn bên ngoài phòng đấu giá bị hơn trăm tên tiểu thương tiểu phiến chiếm cứ, bọn họ duy trì khoảng cách an toàn nhất định với mười tám tu sĩ đồ đen. sau đó bày sạp hàng lớn tiếng rao hàng. Đêm nay những người tới nơi này đều là người đại phú đại quý của Tu Chân Giới, khoa trương chút, chỉ cần lấy chút trong móng tay ra, đủ cho những tiểu thương tiểu phiến này ăn cả đời rồi. Chỉ cần dẫn tới chú ý của vị quý nhân, thương phẩm của mình rất có thể bán được giá cao. Bốn người Vũ La chen vào. Hổ Mãnh trước đó chuẩn bị tốt tất cả mọi thứ, sau đó cầm miếng thè ngọc trở về, tiếp đón mọi người vào. Mặt chính của thẻ ngọc là số hai mươi, mặt sau chính là mảnh kim văn. kim văn này cũng là loại trận pháp để phòng ngừa giả mạo. Con số mặt chính ứng với gian phòng, nơi này dù sao cũng là hắc thị, mọi người tới mua hàng chứ phải đến gây chuyện phiền toái, cho nên mỗi người mua đều muốn đối mặt nhau. Vừa vào đến. sau khi làm xong thủ tục, ai nấy dựa theo số tìm được phòng của mình, trong phòng có trận pháp đặc thù. có thể nhìn thấy vật phẩm đấu giá trong đại sảnh, hơn nữa có thể trực tiếp cạnh tranh giá cả. Bọn Vũ La cầm thẻ ngọc vào đại sảnh bán đấu giá. có thiếu nữ dung mạo thanh tú. thần thái nhu thuận tiến tới chào đón. tươi cười hỏi thăm tiếng, dẫn mọi người tới phòng số hai mươi của bọn họ. Dọc đường , trong đôi mắt của Hổ Mãnh thỉnh thoảng lên vòng linh quang, đánh giá chỗ ngồi xung quanh trong đại sảnh đấu giá này. Ba người Vũ La lại yên lặng theo phía sau. dám quấy rầy Hổ Mãnh. Thiếu nữ dẫn bốn người đến gian phòng số hai mươi, căn dặn qua loa vài lời liền khom người lui ra ngoài. Hắc Thủy Tiên lập tức đóng cửa: - Thế nào? Hổ Mãnh bất đắc dĩ lắc đầu: - Cả toàn đại sảnh này đều được loại trận pháp thâm ảo gia trì. Phán Quan Nhàn của ta cũng nhìn thấu trận pháp này. Chu Cẩn cũng gật đầu : - Thiếu nữ kia người mang theo loại pháp khí nào đó, có thể tránh được trận pháp quấy nhiễu. Nếu có nàng ta dẫn đường, chúng ta muốn ra ngoài chỉ sợ lập tức bị hãm vào bên trong trận thể thoát thân. Hắc Thủy Tiên hừ tiếng: - Cảnh giác cao! Chủ nhân nơi này chỉ sợ cũng phải là nhân vật quang mình chính đại gì, nếu làm như thế. Hổ Mãnh hỏi Vũ La: - Chúng ta tại làm gì đây? Vũ La : - Ta tự có biện pháp tìm được người chủ nơi này... tìm được như thế nào, mọi người cũng hỏi, có ít pháp môn là bí mật tối cao của tu sĩ. người ngoài tiện tùy tiện mở miệng truy hỏi. Hổ Mãnh : - Chúng ta thầm theo người đó, rời khỏi nơi này rồi bất hỏi. Bốn người cùng gật gật đầu. Tâm trí của Vũ La ở trong hội đấu giá, tự tìm góc ngồi xuống, lặng lẽ thà Phù Cổ ra. Thiên hạ ngũ phương, chưa chắc tìm được trận pháp có thể ngăn cản Phù cổ, thế nhưng ít nhất Lệ Thương Hải còn chưa có tìm được. Phù Cổ lẻn vào lòng đất, xuyên qua tầng tầng trận pháp, đường tra xét tất cả những người gặp được. Nơi này tổng cộng có bốn mươi chín phòng, hôm nay tất cả đều ngồi đầy người, trong đó có mấy vị Đại Năng. Vũ La mặc dù cực kỳ tin tưởng đối với Phù Cổ, nhưng gặp phải Đại Năng cũng vô cùng cẩn thận. Nhưng chủ hội đấu giá bên này chẳng những có gã Đại Năng, thậm chí ngay cả lực lượng phòng ngự đều lộ vẻ bạc nhược, cỗ lực lượng mạnh nhất chính là mười tám tu sĩ mặc đồ bên ngoài cửa. Người trong phòng đấu giá đều yếu hơn hai cấp bậc, hơn nữa trong toàn bộ phòng đấu giá, lực lượng bảo vệ của người chủ ra cũng nhiều. Điều này làm cho Vũ La có chút kỳ quặc: Chẳng lẽ người chủ lại có tin tưởng như vậy đối với trận pháp phòng ngự của phòng đấu giá? tìm vòng cũng có phát Lệ Thương Hải, thầm nghĩ lão già Hoang Hải Dạ Ma này cực kỳ giảo hoạt, có lẽ Cốc Mục Thanh đả thảo kinh xà, đến lúc hội đấu giá bắt đầu, chỉ sợ Lệ Thương Hải xuất . có ác cảm gì đối với Lệ Thương Hải, chẳng qua lão tạp mao này ngờ dám động thủ với Cốc Mục Thanh, vậy chủ định lão già này có khả năng tồn tại thế gian này. Vũ La áp chế lửa giận trong lòng, chờ hội đấu giá bắt đầu, chờ Lệ Thương Hải xuất . Hổ Mãnh cũng là trong Tứ Đại Thần Bộ, đừng nhìn có vẻ tục tằn, thực tế trong bông có kim. mặt tường của căn phòng này chính là dùng loại thủy tinh đặc thù điêu khắc mà thành, từ bên trong có thể nhìn thấy bên ngoài, bên ngoài lại nhìn thấy bên trong. Mặt ngoài bức tường này chính là đại sảnh đấu giá. trung ương là đài cao hình tròn, đàm bảo từ bốn phương tám hướng đều có thể nhìn thấy ràng vật phẩm bán đấu giá. vòng xung quanh vừa đúng bốn mươi gian phòng. chiếc bàn vuông ở giữa gian phòng có chiếc chuông ngọc, chỉ cần lay động nhàng có trận pháp kết nối với đại sảnh đấu giá bên ngoài, thanh báo giá có thể trực tiếp truyền đến bên ngoài. Tiên Tuyệt - Chương #260
THẤT HẢI KHÔI TINH HOA (THƯỢNG) Hổ Mãnh đứng ở phía sau bức tường thủy tinh cẩn thận đánh giá xung quanh: - Trong đại sảnh trận pháp cấm chế móng hơn rất nhiều, nếu xuất tình huống khẩn cấp, chúng ta từ nóc đại sảnh liều chết xông ra... chi đinh của đại sảnh. Chu Cẩn và Hắc Thủy Tiên ngẩng đầu nhìn theo, đỉnh đại sảnh chỉ là mấy cây cột chống đỡ mái vòm, nhìn qua cũng có trận pháp cơ quan gì, quả nhiên là địa điểm phá vây tốt. Vũ La bình tĩnh ngồi bên cạnh có chút kiên nhẫn, trấn tĩnh lúc trước gần như hết sạch, càng tiếp cận Lệ Thương Hải, càng cảm thấy bực bội. - Vì sao còn chưa bắt đầu... oán giận câu, bên ngoài vang lên tiếng khánh thanh thúy du dương, người chủ trì thân mặc hoàng bảo đăng tràng: - Các vị... Vũ La có tâm tư nghe cái gì, lập tức đem Phù cổ trầm xuống, nguyên hồn liên hệ với Phù cổ, tìm kiếm tung tích Lệ Thương Hải. Nhưng lần này lại làm cho thất vọng, trong cả phòng đấu giá thấy tung tích Lệ Thương Hải. đột nhiên mở mắt ra: - Kỳ quái, việc lớn như vậy, người chủ trì nơi này ngờ lại tới tọa trấn, rốt cuộc là có chuyện gì? Lúc này, trong đại sảnh đấu giá bán ra bảo vật thứ tư, mặc dù chỉ là vật làm nóng khí. còn xa mới đạt tới mức làm cho người ta điên cuồng tranh đoạt, thế nhưng giá thành giao nâng đến hai ngàn miếng Ngọc Tủy! Hổ Mãnh sửng sốt: - ngờ lão có ở nơi này, có đạo lý, hội đấu giá ba năm lần, sợ xảy ra chuyện gì sao? Đúng lúc này, đại sảnh đấu giá bên ngoài đưa lên vật phẩm đấu giá mới, món pháp bảo này nhìn qua giống như vầng trăng tròn, ôn nhuận mỹ lệ. Vũ La vô tình nhìn lướt qua vật đó, nhất thời cả người run lên, ngây ngẩn cả người. Người chủ trì tỏ ra kích động giải thích: - Món pháp bảo này trải qua giám định của chúng ta, là pháp bảo cực phẩm nhị phẩm thượng, Băng Ngọc Thiền Nguyệt Luân, mặc dù là nhị phẩm thượng, thế nhưng uy lực của nó còn mạnh hơn so với pháp bảo nhất phâm hạ... Vũ La nghe thấy gì, túm lấy Hổ Mãnh bên cạnh: - Hôm nay chính là đêm trăng tròn? Hổ Mãnh mờ mịt gật đầu: - Đúng, sao vậy? Vũ La hung hăng nện quyền lên bàn, rầm tiếng vang lên. Chiếc bàn vuông trước mặt mọi người bề ngoài sơn đỏ, ra được đúc bằng sất ròng vỡ tan đầy đất. - BỊ đồ chó này đùa giỡn rồi! Mọi người đều sửng sốt. Vũ La gì. Đêm trăng tròn... Vũ La lập tức nhớ tới khi mình tiến vào Tinh La Hải luôn cảm thấy có manh mối gì đó nghĩ sắp ra nhưng thủy chung nắm chắc được. Kiếp trước Vũ La tra được tin tình báo, Lệ Thương Hải sở dĩ khổ tâm kinh doanh Tinh La Hải, chính là bởi vì sáu mươi năm sau Tinh La Hải có thần vật biển sâu Thất Hải Khôi Tinh Hoa thế. Thất Hải Khôi Tinh Hoa bài danh thứ năm trong thần vật của đại dương, nghe sau khi nuốt vào có thể trực tiếp tịch diệt hư , đắc chứng Tiên đạo. Khi tìm hiểu được tin tức này Thôi Xán uy chấn Nam Hoang ba mươi năm. tính toán thời gian đến nay vừa hay chính là sáu mươi năm! Đêm trăng tròn chính là lúc Thất Hải Khôi Tinh Hoa thế! Lệ Thương Hải lần này đến Tinh La Hải chính là vì đóa Thất Hải Khôi Tinh Hoa này, mà hội đấu giá căn bản quan trọng gì so với Thất Hải Khôi Tinh Hoa, Lệ Thương Hải đem thân tín, tài tướng đắc lực bên người tất cả điều tìm kiếm Thất Hải Khôi Tinh Hoa, khó trách hội đấu giá này lại miệng hùm san sứa. phòng ngự trống . Hơn nữa, hội đấu giá này vừa hay lại có tác dụng ngụy trang, hấp dẫn chú ý của người bên ngoài, có ai phát kiện trọng đại Thất Hải Khôi Tinh Hoa thế. tình liên quan đến an nguy của Cốc Mục Thanh, hơn nữa tình huống khẩn cấp, Vũ La thể để ý quá nhiều, sắc mặt trầm xuống : - Có số việc ta biết, các ngươi đừng hỏi ta vì sao biết, ta chính là thành viên Ám Vệ! xong, tiện tay lật cái, bài Ám Vệ xuất ở trong tay. Hổ Mãnh và Hắc Thủy Tiên hoảng sợ, Chu Cẩn lại sớm phát cũng quá mức ngạc nhiên. Hổ Mãnh vốn còn cảm thấy, Vũ La mặc dù là Tổng Lãnh Ban Đầu của Nhược Lô Ngục, nhưng mình cũng là trong Tứ Đại Thần Bộ của Hình Bộ Đài, ít nhất chức vị hai người kẻ tám lạng người nửa cân, lại ngờ rằng Vũ La là thành viên Ám Vệ, hơn nữa từ bài xem ra chính là Giáp Đẳng Chính Vệ đẳng cấp cao nhất trong Ám Vệ, Ám Vệ trời sinh cao hơn người bậc, Hổ Mãnh nhất thời cảm thấy mình bằng thiếu niên mười bảy tuổi này. Lần đầu tiên khi Hổ Mãnh gặp Vũ La. còn là ngục tốt bình thường, ngờ rằng thời gian đến năm. Vũ La ngờ bước lên mây, chẳng những trở thành Tổng Lãnh Ban Đầu của Nhược Lô Ngục, hơn nữa còn là Giáp Đẳng Chính Vệ quyền bính cực trọng trong Ám Vệ. Tốc độ thăng quan bậc này, người khác có từng nghe qua hay biết, nhưng Hổ Mãnh từ trước đến nay chưa từng nghe qua. chép chép miệng: - Ngươi đúng là... Con bà nó, tuy gì, nhưng là đả kích tự tin của người khác. Vũ La : - Lệ Thương Hải chính là chủ nhân đào Long Mãng, thực tế thực lực của Lệ Thương Hải vượt xa tưởng tượng của các ngươi, nếu luận chiến lực, chỉ sợ cũng kém chút nào so với Sở Tam Tuyệt, Tinh La Hải này chính là hang ổ Lệ Thương Hải khổ tâm kinh doanh trăm năm! Hổ Mãnh sửng sốt. đột nhiên : - Ám Vệ các ngươi sớm biết việc này, vì cái gì thông báo tiếng cho Hình Bộ Đài chúng ta? Vũ La xua tay: - tại phải là lúc thào luận, các ngươi nghe ta trước . Lệ Thương Hải trăm năm trước bắt đầu kinh doanh Tinh La Hải, nơi chim thèm ia này, hung hiểm khắp nơi, vì sao lại lựa chọn nơi này? Chính là bởi vì Tinh La Hải trong vòng trăm năm có gốc Thất Hải Khôi Tinh Hoa xuất thế. Ba người ở đây hít hơi khí lạnh: - Thất Hải Khôi Tinh Hoa! Hắc Thủy Tiên băng tuyết thông minh, lập tức : - Truyền thuyết đêm trăng tròn Thất Hải Khôi Tinh Hoa xuất thế, chẳng lẽ chính là đêm nay? Cho nên Lệ Thương Hải tới hội đấu giá, chính là tìm Thất Hải Khôi Tinh Hoa ư? - Đúng vậy! Hổ Mãnh lập tức ra ngoài: - Vậy còn chờ cái gì. mau! Vũ La vội mà hoàng, giữ chặt : - Bên ngoài trận pháp dày đặc, nếu cứ như vậy xông loạn ra, nhất định làm cho người ta chú ý, nơi này toàn là người của Lệ Thương Hải, rất nhanh nhận được tin báo, đến lúc đó đả thảo kinh xà. muốn tìm được vậy dễ dàng rồi. Hổ Mãnh cũng biết làm sao: - Vậy làm sao bây giờ? Vũ La : - Mau chóng làm cho hội đấu giá này kết thúc. Ba người có chút : - Kết thúc? Làm sao kết thúc? Vũ La nhìn đại sảnh bên ngoài : - Đưa ra món ta lập tức mua món, lâu kết thúc. - Nhưng... đợi bọn họ hỏi lại, Vũ La từ bàn nhặt lên chiếc chuông ngọc kia, nhàng lay động: - Năm ngàn miếng Ngọc Tủy! Vật bán đấu giá nhiều lắm cũng chỉ có thể trị giá ba ngàn miếng Ngọc Tủy, Vũ La trực tiếp báo giá năm ngàn, lập tức dọa lui tất cả những người khác, rất nhanh thành giao. Kế tiếp, Vũ La cứ như vậy là chiến thuật này, ánh mắt của cực chuẩn, bất luận bán đấu giá vật phâm gì, vừa mang lên, Vũ La lập tức tăng thêm hai ngàn miếng Ngọc Tủy giá trị , dọa lui tất cả mọi người, lần báo giá thành công mua được. Mấy lần sau, khí trong phòng đấu giá liền trở nên quỷ dị, có người bắt đầu bất mãn. thầm cùng phân cao thấp, để ý giá trị của bảo vật tăng giá loạn lên. Vũ La cũng khách khí. hoàn toàn chút cố kỵ điên cuồng kêu giá, mấy người phục rất nhanh bị khí thế tăng giá từng vạn từng vạn của Vũ La dọa lui. Mười bốn món vật phẩm bàn đấu giá cuối cùng, ngờ tất cả đều bị Vũ La mua hết. Tiên Tuyệt - Chương #261
THẤT HẢI KHÔI TINH HOA (TRUNG) Lần này người cao hứng mà đến, mất hứng mà về, phần lớn người mua cực kỳ căm tức. Vũ La lập tức từ phòng ra, tới chỗ nhận hàng, ngoài cửa sớm có thiếu nữ lúc trước đứng chờ, Vũ La chính là đại tài chủ, tỳ nữ hầu hạ ai cũng mặt đầy hồng quang, cười ngọt ngào như mật. Tỳ nữ dẫn bốn người tới mặt sau, Vũ La đánh mắt với ba người Hổ Mãnh, ba người tự nhiên ràng, ai nấy thầm chuẩn bị. đến phòng làm việc trong đại sảnh, người chủ trì mặc đạo bảo hoàng hạnh trong phòng đấu giá kia tươi cười đầy mặt chào đón, chắp tay : - Chúc mừng chúc mừng... Vũ La sắc mặt biến đổi, khẽ quát tiếng: - tha tên nào cả! Kiếm quang lóe lên, Thần Kiếm Thiên Tinh phát ra tiếng long ngâm, hóa thành đạo hàn quang thổi quét khắp phòng. Thiên hạ đệ nhất sát phù Bách Vạn Nhân Đồ hoành xuất thế, huyết quang như núi! Chỉ là hai loại hung khí này thế, trong nháy mắt vung lên, toàn bộ trong đại sảnh thành màng bừa bãi, chút sinh cơ, ngay cả bàn giá sách đều bị quấn nát bấy. chết mười mấy người, nhưng có giọt máu tươi, tất cả đều bị Bách Vạn Nhân Đồ cắn nuốt. Nhiễu Lương Kim Đao của Chu Cẩn vừa mới hóa thành con kim long giương nanh múa vuốt lao tới, bị khí thế của Thần Kiếm Thiên Tinh dọa cho sợ hãi, vù tiếng lui về bên hông Chu Cẩn. sống chết chịu ra. Hổ Mãnh và Hắc Thủy Tiên còn kịp động thủ. Vũ La giải quyết chiến đấu. Hổ Mãnh ngẩn người, mắng câu: - Con bà nó, đây còn là cảnh giới Cửu Cung Quảng Hạ sao, nếu chờ đạt đến cấp bậc Đại Nãng. còn ai có thể ngăn cản kiếm của ! Lần đấu giá này, tổng cộng chuẩn bị hai mươi món vật phẩm bán đấu giá. bốn món làm nóng khí lúc trước thuận lợi thành giao, khi Vũ La và mấy người Hổ Mãnh toạc ra gốc gác của Lệ Thương Hải lại có hai món bị người khác mua , còn lại mười bốn món đều bày ở trong đại sảnh làm việc này. Sáu món lúc trước, giá cũng cao, sau bán đấu giá liền có người trực tiếp làm thủ tục bàn giao, bảo vật thành giao hoàn tất. đây cũng là vì tiết kiệm thời gian, dù sao người có thể tới nơi này đều là hạng người có thân phận, vô cùng bận rộn. Còn lại mười bốn vật phẩm đấu giá. kích liên thủ giữa Thần Kiếm Thiên Tinh và Bách Vạn Nhân Đồ vừa rồi của Vũ La hoàn toàn chém nát những bảo vật này. Ngay cả Nhiễu Lương Kim Đao đều bị dọa sợ tới mức dám ra. những bảo vật này trực diện bị hai đại hung khí sát phạt, làm sao còn có thể có được kết cục tốt? Mũi Thần Kiếm Thiên Tinh cực lớn đặt trán của đạo nhân hoàng bảo kia, bốn phía là mảnh vỡ nát, có sống, tất cả đều bị hủy diệt ở trong kích bá đạo kia. Đạo nhân hoàng bảo cả đời này cũng chưa từng thấy qua công kích khủng bố như vậy, những người mang theo bên người này, quả thực phải là tinh nhuệ của Lệ Thương Hải, nhưng là đội hình mạnh nhất có thể lấy ra sau khi điều động đám thuộc hạ đắc lực. tu sĩ cảnh giới Đạo Cảnh Dưỡng Nguyên, sáu tu sĩ cảnh giới Cửu Cung Cung Đình, mà thiếu niên cầm cự kiếm trong tay trước mắt, có thể nhìn ra, chỉ là tu sĩ cảnh giới Cửu Cung Quảng Hạ- làm sao làm được? kích này phải đơn giản dùng hai chữ “Kỳ tích” là có thể hình dung! Dưới mũi kiếm cực lớn, mồ hôi nhanh chóng từ trong quần áo thấm ra, từng giọt từng giọt từ thái dương chảy xuống, rơi mặt đất vang lên tí tách. Hổ Mãnh tiến lên bước: - Vũ huynh đệ, để ta lên, đời này còn có ai ta mở miệng được! Vũ La do dự chút. Hổ Mãnh còn thêm: - Ta biết thủ đoạn của Ám Vệ, chẳng qua ngươi khẳng định vừa mới tiến vào Ám Vệ lâu, rất nhiều thủ đoạn còn học được, ít nhất phương diện tra tấn khẳng định bằng ta... xong liền kéo đạo nhân đến phòng bên cạnh, cũng muốn để hai nữ nhân chứng kiến cảnh ghê tởm. Vũ La kịp gì. Hổ Mãnh đoạt người đem . thấy đạo nhân hoàng bảo kia sợ tới mức mồ hôi lạnh ứa ra. vậy phải là kẻ cứng đầu. cũng tranh với Hổ Mãnh. Trong phòng bên cạnh truyền ra tiếng kêu thê lương thảm thiết. Vũ La lại càng nghe càng cảm thấy bất an. Theo phỏng đoán, đạo nhân hoàng bảo kia chống đờ được bao lâu cung khai hành tung của Lệ Thương Hải, nhưng tiếng kêu thảm thiết kéo dài như vậy, hiển nhiên là còn chưa cung khai! Thời gian gần hết chén trà , nếu như là chuyện khác, Vũ La lo lắng thể diện của Hổ Mãnh nhúng tay vào, cho dù Hổ Mãnh chậm trễ ít thời gian cũng việc gì. Nhưng cứu người như cứu hỏa. hơn nữa còn là ý trung nhân của mình. Vũ La rốt cuộc chờ nổi nữa. đẳy cửu xông vào: - Hay là để ta thử xem! Hổ Mãnh có chút vui nhúng tay vào chuyện người khác xử lý như vậy, ít nhiều gì cũng hơi quá đáng. có chút nổi giận: - Để ngươi ư? Được, để ta xem ngươi có thể hỏi ra cái gì. Hổ Mãnh cũng có chút trông nhầm, ngờ rằng đạo nhân hoàng bảo này lại có thể kiên cường như vậy, Hổ Mãnh vì cầu mau, vừa vào sử dụng vài loại tra tấn tàn khốc nhất, ngờ rằng đạo nhân hoàng bảo kia mặc dù lớn tiếng kêu thê thảm, lại vẫn có thể chịu đựng được! thầm , ta tra tấn phạm nhân cũng có hai ba mươi năm kinh nghiệm. Ta còn được, ngươi vừa gia nhập Ám Vệ chỉ sợ chưa đến nửa năm, ngươi có thể làm được sao? Vũ La tới bên cạnh đạo nhân. Thủ đoạn của Hổ Mãnh quả thực hung ác, trong thời gian ngắn ngủi chén trà. đạo nhân cả người là máu. con mắt cũng bị nát bấy. Vũ La đánh giá , khóe miệng dần dần lộ ra tia cười lạnh. - Hải Huyệt Tàng Thú Dẫn? Đây là công pháp rất ít người để ý. Hải Huyệt Tàng Thú Dẫn xuất phát từ Vạn Thú Sơn Trang ở Nam Hoang, thế lực này vào lúc cực thịnh từng hiệu lệnh nửa Nam Hoang, chẳng qua khi Thôi Xán quật khởi, nó là mặt trời sắp lặn. căn bản có ngăn cản bước chân xung bá Nam Hoang của Thôi Xán. lại cứng rắn cậy mạnh, cuối cùng sụp đổ phân tán thành mười mấy thế lực, dựa vào Nam Hoang đại môn phái kéo dài chút hơi tàn. Vũ La ngờ rằng đạo nhân hoàng bảo này ngờ là dư nghiệt của Vạn Thú Sơn Trang, cười lạnh tiếng : - Ngươi tu luyện ra bảy hải huyệt, hẳn là cũng có thể bắt chước năng lực của hung thú. Để ta nhìn xem... có lân giáp Quy Ngạc, khó trách ngươi có thể chịu được khổ hình. Quy Ngạc chính là hung thú chịu đựng giỏi nhất. Hải Huyệt Tàng Thú Dẫn chính là pháp môn ngừng tu luyện, mô phỏng, thu được loại năng lực của hung thú. Ánh mắt của Vũ La nhíu lại: - Nếu ta đâm thủng hải huyệt của ngươi thế nào? sai, linh khí toàn thân của ngươi vặn xoắn như con rắn ở trong kinh mạch, trong huyết quản, chui tới chui lui dưới da. giống như vạn nghĩ phệ tâm (vạn kiến cắn tim), thống khổ vô cùng! Đạo nhân hoàng bảo kia lại cắn chặt răng, mặc dù cực kỳ sợ hãi, nhưng vẫn chưa thể đột phá phòng tuyến tâm lý cuối cùng của . Nhưng Vũ La là loại người nào, cười lạnh tiếng : - Hải Huyệt Tàng Thú Dẫn của ngươi chẳng những cứu được ngươi, ngược lại còn hại chết ngươi. Ngươi cũng phải chỉ tu luyện loại năng lực hung thú. ừm. còn có Cự Khâu Mô, loại hung thú này ngược lại rất hiếm thấy, nghe còn là di chủng của Thần Thú thượng cổ Thao Thiết, hơn nữa còn tham ăn giống như Thao Thiết. Nếu như ta dẫn lực lượng hải huyệt có giấu Cự Khẩu Mô kia tới não bộ của ngươi... Sắc mặt của đạo nhân hoàng bảo lập tức đại biến. - Cự Khẩu Mô theo bản năng diệt linh thức của ngươi, ngươi biến thành con hung thú chỉ biết ăn thịt người. Trước tiên, ngươi kéo lỗ tai của mình xuống ăn. sau đó là đùi ngươi, sau đó chính là các bộ vị của ngươi, ta phỏng chừng ngón tay hẳn là ăn cuối cùng, ta nghĩ ngươi khăng định thích mùi vị của ngón tay, cắn cái hẳn là rất giòn... Tiên Tuyệt - Chương #262
LÃO QUY THỦ THÁP (THƯỢNG) Lúc này, mặt trăng sắp lên đỉnh đầu, mùi thơm lạ dần dần tản ra. Chu Cẩn và Hắc Thủy Tiên còn mê say, Vũ La vươn tay nắm chặt ngọc thủ của Chu Cẩn, đối với Hắc Thủy Tiên lại khách khí như vậy, nhàng đẩy cái. Hai người bừng tỉnh lại, Vũ La lại lấy tay ra dấu chớ lên tiếng, nhìn về phía đào Tháp Sơn bĩu môi cái, chỉ thấy ánh trăng như bạc chiếu vào trong thạch động. đóa hoa màu cam toát ra linh quang xinh đẹp từ trong thạch động chậm rãi bay ra. Bốn người nhìn nhau, đều hiểu được đây chính là Thất Hải Khôi Tinh thần vật bài danh thứ năm của đại dương mênh mông! Cùng lúc đó, Vũ La phát tu sĩ đồ đen phía trước khẽ động, trong tay có thêm chiếc bình gốm, từng giọt dịch thể màu xanh đen từ trong bình rơi xuống mật biển. - Hạ độc ư? Hổ Mãnh nghi hoặc: - Nhằm vào Thất Hải Khôi Tinh Hoa, hạ độc để làm gì? Rất nhanh nghi hoặc của Hổ Mãnh được cởi bỏ, nước biển chậm rãi chấn động, kéo theo đóa hoa Thất Hải Khỏi Tinh thần bí kia cũng ngừng phập phồng, cuối cùng tiếng nổ vang lên, cơn sóng lớn giống như núi dâng lên, biển rộng nháy mắt rít gào, từng con sóng lớn cao hơn mười trượng ầm ầm cuốn lên. xung quanh Thất Hải Khôi Tinh Hoa hình thành lốc xoáy cực lớn đường kính trăm trượng, sâu hơn mười trượng, giống như cơn gió lốc. - Sao lại thế này? Hổ Mãnh chấn động. Tên tu sĩ đồ đen trước mặt. sau khi hạ độc lập tức bay lên. cùng bay lên trời như còn có gần trăm tên tu sĩ xung quanh đảo Tháp Sơn. Hiển nhiên những tu sĩ này đều là ần núp ở trong biển rộng, sau khi nhìn thấy Thất Hải Khôi Tinh Hoa xuất lập tức hạ độc, sau đó thoát khỏi mặt bién. chiếc lâu thuyền hắc ám cực lớn. giống như từ trong nguyệt cung lái ra. để lộ ra vầng trăng sáng, chậm rãi tới trung phía đảo Tháp Sơn. trăm tên tu sĩ này quay xung quanh chiếc thuyền lớn kia. bày ra trận pháp kỳ quái, từng đạo linh quang nổi lên trong trận pháp, theo loại liên hệ ảo diệu ngừng hội tụ đến người mỗi tu sĩ trong trận pháp. bầu trời giống như có hơn trăm con đom đóm. chẳng qua những con đom đóm này phát sáng càng ngày càng mãnh liệt, lực lượng chứa bên trong trận pháp cũng càng ngày càng lớn! Thế nhưng người chủ trì trong bóng tối hiển nhiên còn thỏa màn. rất nhanh lâu thuyền hắc ám kia mở ra đám cửa sổ bên sườn thuyền, đổ ào ào xuống dưới hơn ngàn cân Ngọc Tủy từ trong những cửa sổ này! Quá nhiều Ngọc Tủy lọt vào bên trong trận pháp, lập tức bị tầng linh quang quấn lấy, lập tức bắt đầu hòa tan. linh khí khổng lồ bên trong Ngọc Tủy điên cuồng rót vào bên trong trận pháp. Trong trận pháp mỗi tu sĩ bỗng nhiên cả người run lên. linh lực hùng mạnh gần như vượt qua cực hạn thừa nhận của bọn họ, cảnh giới của mỗi tu sĩ mạnh mẽ bị đề cao tầng. Bốp bốp bốp... Linh lực hùng mạnh chấn nát quần áo người đám tu sĩ đồ đen. lộ ra nhuyễn giáp ngân sắc mặc trong người. Đây cũng là loại tiên giáp, mà lúc này, mặt những tiên giáp ngân sắc này lóe ra hào quang kỳ dị, điên cuồng hấp thu lực lượng trận pháp truyền đến. toàn bộ đưa vào trong cơ thể tu sĩ dư thừa tia. Các tu sĩ động tác đều nhịp, lấy ra viên linh đan hắc sắc nuốt vào, mọi người vốn có chút chống đỡ nổi lập tức cùng nhau phát ra tiếng hổ gầm. mạnh mẽ dung nạp toàn bộ những linh khí này vào trong thân thể mình, lập tức cảnh giới lại lần nữa được tãng lên! Hiển nhiên Lệ Thương Hải sớm có chuẩn bị, những tu sĩ hắc y này được huấn luyện, hơn nữa khăng định trước đó tu luyện công pháp đặc thù. nếu chỉ dựa vào nghị lực cá nhân và linh đan. tuyệt đối thể làm cho bọn họ chịu được thống khổ trong thời gian ngắn thừa nhận linh lực nhập thé, thình lình tãng lên hai cảnh giới như vậy. Biển rộng dường như trở nên phẫn nộ, từng con sóng lớn dâng lên tiếng nước kinh thiên, bốn người Vũ La từ trong biển thoát ra, những độc tố này bắt đầu khuếch tán, lan tràn đến bên cạnh bốn người. - Các ngươi xem! Chu Cẩn bỗng nhiên chi tay về phía sóng lớn ngập trời kia, nương theo ánh trăng, mơ hồ có thể nhìn thấy ở trong sóng lớn kia, dưới Thất Hải Khôi Tinh Hoa có bóng đen mơ hồ cực lớn. Bóng đen hiển nhiên nổi giận, sóng lớn ngập trời này chính là biểu phẫn nộ của nó! Hổ Mãnh hiểu được: - Khó trách phải hạ độc, thiên địa linh vật giống như Thất Hải Khôi Tinh Hoa nhất định có linh thú thủ hộ. Lệ Thương Hải hiển nhiên vô cùng kiêng kị linh thú thủ hộ này, bởi vậy định ra độc kế, trước hết dùng rất nhiều chất độc làm ô nhiễm nước biển, quả nhiên linh thú này có lưu ý tới. Lâu thuyền hắc sắc cực lớn bỗng nhiên giải thể, lại có ba mươi tu sĩ kim giáp xuất , những người này lại nóng lòng giết xuống, mà lẳng lặng đứng trung, lạnh lùng nhìn biến cố mật biển. Linh thú kia hiển nhiên vô cùng thống khổ, ngừng lăn lộn, mật biển phạm vi hơn mười dặm đều bị nó khua khoắng thể bình an. Từng con sóng lớn cao mấy chục trượng giống như những bàn tay khổng lồ ngừng chụp đánh nước biển, tùy ý phát tiết cáu kinh của nó. Trận pháp của trăm tên tu sĩ ngân giáp kia hoàn toàn thành hình, mỗi người đều lấy ra trong lòng chiếc sương đồng lớn bằng bàn tay, tất cả mọi người hướng sương đồng về phía ánh trăng chiếu cái. Đại trận phát động, từng đạo ngân quang hội tụ, hào quang bao phủ sương đồng, lăng rơi xuống, phong tỏa toàn bộ mười dặm mật biển! Bóng đen kia phát ra tiếng rít phẫn nộ, bỗng nhiên hất đầu va nát ngân quang xung quanh, ở dưới ánh trăng, từ mặt biển lộ ra cái đầu cực lớn mà dữ tợn, hai khóe mắt chảy ra máu tươi, cừu hận trừng mắt nhìn những tu sĩ bầu trời. - Nó trúng độc rất nặng. Vũ La nhìn linh thú thủ hộ kia khóe mất chảy máu : - Chỉ sợ Lệ Thương Hải dự mưu từ lâu, độc tố này mỗi ngày đều đổ ở mặt biển xung quanh, liều lượng gia tăng từng chút . linh thú thủ hộ chậm rãi trúng độc, bản thân lại có phát giác. Hôm nay đột nhiên gia tăng lượng lớn, độc tố trong linh thú thủ hộ hoàn toàn bị dẫn phát ra. - Đồ thâm hiểm! Hổ Mãnh nguyền rùa tiếng. -Ồ... Hắc Thủy Tiên nhìn bầu trời, kêu lên tiếng kinh ngạc, lâu thuyền cực lớn lúc trước giải thể ngờ chậm rãi co rút. từng khối giáp bản co rút lại, hóa thành miếng lân giáp, lâu thuyền cực lớn dài đến năm trăm trượng ngờ cuối cùng biến thành chiếc tiên giáp đen kịt. dưới ánh mắt chăm chú của mọi người lên người tu sĩ cao lớn. Vượt ngoài dự liệu của Vũ La. ba người cùng nhau : - Lệ Thương Hải. Vũ La nhìn gương mặt người kia: Đúng là Hoang Hải Dạ Ma Lệ Thương Hải quen thuộc với Đế Quân Thôi Xán kiếp trước, tránh mà chiến. Hắc Thủy Tiên mày nhăn lại, hỏi Chu Cẩn: - người có món khải giáp này, Nhiễu Lương Kim Đao của ngươi có nắm chắc chém rách ? Tiên giáp do chiếc lâu thuyền dài năm trăm trượng co rút lại mà thành, chỉ sợ đạt tới cấp bậc pháp bảo nhất phẩm thượng, dùng bảo kiếm chém chiếc tiên giáp như vậy, chẳng khác nào chém chiếc lâu thuyền năm trăm trượng, vừa nghĩ đến đó làm cho người ta trong lòng nổi lên cảm giác vô lực. Thần sắc của Chu Cẩn cũng trở nên ngưng trọng: - Ta cũng có nắm chắc... Lệ Thương Hải mặc xong giáp trụ. ma thủ lăng trảo cái, bao tay khải giáp, mỗi khớp xương đều có chiếc gai nhọn dữ tợn. thanh trường kích hắc sắc xuất ở trong tay . tiện tay khẽ múa, trường kích phát ra tiếng kêu trầm trọng, kích ánh hắc sắc trùng trùng dẫn theo linh khí vô biên vô tận chèn ép khiến cho khí xung quanh minh Lệ Thương Hải cuồn cuộn, nhất thời cuồng phong gào thét! Lệ Thương Hải đột nhiên đâm trường kích trong tay xuống phía mẵt biển, trường kích đánh vỡ chưởng, phát ra tiếng nổ vang, toát ra luồng ba màu trắng, lấy trường kích làm trung tâm, khuếch tán ra từng vòng từng vòng. - Giết! Đoạt được Thất Hải Khôi Tinh Hoa, chủ tớ chúng ta cùng chứng vị tiên ban! Tiên Tuyệt - Chương #263
LÃO QUY THỦ THÁP (TRUNG+ HA) Các tu sĩ ngân giáp nhất tề hét lớn, linh khí trong tay liều mạng phát ra, trăm chiếc sương đồng kết thành trận pháp phong tỏa toàn bộ mật biển, mặc cho con cự thú kia ở dưới biển nổi giận lôi đình như thế nào, cũng bao giờ có thể dấy lên chút sóng gió nữa. Mà ba mươi tu sĩ kim giáp kia đều tự tế ra pháp bảo đắc ý nhất của mình, đánh về phía cự thú kia giống như cuồng phong bạo vũ. Trong lúc nhất thời các loại bảo quang nở rộ giống như khói lửa, các loại linh hỏa giống như u linh nổi phập phềnh mặt biển. Tiếng xé gió của pháp bảo, tiếng nổ của đạo quyết, liên tiếp dứt bên tai. mật biển mảnh hỗn loạn, con cự thú kia núp ở dưới mặt biển, cuồng bạo mà bất lực phát ra tiếng rống giận, thanh càng ngày càng yếu. Hổ Mãnh thở dài: - Con linh thú thủ hộ này xong rồi. Lệ Thương Hải chuẩn bị đầy đủ, bản thân còn chưa xuất thủ. Chỉ dựa vào những thủ hạ này có thể chém giết con linh thú thủ hộ này. Chiến lực của nó hẳn là rất hùng mạnh, chỉ sợ kém Đại Năng, đáng tiếc trúng độc quá nặng, vô lực xoay chuyển đất trời... Vũ La thầm nghĩ. đương nhiên chuẩn bị đầy đủ, trăm năm trước Lệ Thương Hải bắt đầu bày ra trận chiến ngày hôm nay. Theo những pháp bảo, đạo quyết đánh trúng con cự thú kia. các tu sĩ thủ hạ của Lệ Thương Hải lại phát ra từng tràng hoan hô, bọn họ biết, con cự thú này kiên trì được bao lâu nữa. bọn họ cách thắng lợi càng ngày càng gần. Phong tỏa mặt biển cũng bao gồm đảo Tháp Sơn kia. Cũng biết là ai bắn ra đạo bảo quang, sai trật khá xa. đánh lên đảo Tháp Sơn. tiếng nổ lớn. nham thạch dưới đáy đảo Tháp Sơn bị cắt rơi khối lớn. ngờ rằng cự thú vốn giãy giụa sắp chết, đột nhiên rít gào tiếng kinh thiên, tiếng rống giận này dường như dùng tới toàn bộ lực lượng của nó, vừa nghe vào trong tai làm cho người ta nhịn được đáy lòng mát lạnh. Ằm! Tiếng rống vang lên. ngân quang phong tỏa mặt biển triệt để vỡ nát. cự thú đột nhiên từ dưới mặt biển vọt ra. móng vuốt cực lớn bốn chân quạt nước biển, tiếng rống duy trì thời gian chừng chén trà , ngừng phá nát hoàn toàn ngân quang, hơn nữa ngay cả gương đồng trong tay trăm tên tu sĩ ngân giáp cũng đều bị tiếng rống khiến cho nổ thành bột phấn. Trăm tên tu sĩ ngân giáp đều hộc máu. rơi xuống như sao sa chui vào trong lòng biển. Con cự thú kia. đầu đính đóa hoa Thất Hải Khỏi Tinh thần bí. ngạo nghề đứng ở mặt biển, đổ máu chỉ hai mắt. cuồng nộ trừng mắt nhìn Lệ Thương Hải thân hắc giáp, trong tay cầm trường kích bầu trời, mờ mịt phát ra tiếng rống giận dữ khiêu khích. Ba mươi tên tu sĩ kim giáp cùng hét lớn, pháp bảo các màu thay nhau đánh về phía cự thú. Mãi đến lúc này, nó nhảy ra khỏi mật biển, bốn người Vũ La mới nhìn diện mục của con cự thú này, ngờ là con huyền quy dài hơn mười trượng, đầu huyền quy sơ hình rồng, lại bởi vì hai mắt đổ máu ngừng, nhìn qua cực kỳ dữ tợn. Vũ La lại cảm thấy con cự quy này nhìn qua có chút quen mắt, chỉ là trong lúc nhất thời lại nghĩ ra thấy qua ở nơi nào. Con cự quy này vô cùng to lớn, lực lớn vô cùng, thủ hộ đóa hoa Thất Hải Khôi Tinh này. Mỗi khi đến đêm trăng tròn, dùng đầu đội Thất Hải Khôi Tinh Hoa, từ bên trong thạch động dưới đáy đảo Tháp Sơn bơi ra, thu lấy tinh hoa trăng tròn. Vũ La nghi hoặc, thạch động dưới đáy đảo Tháp Sơn dường như chỉ rộng có ba trượng, mà con cự quy này cũng có chín trượng, làm sao nó có thể chui ra? Trong giây lát, Vũ La dường như hiểu được cái gì, đáng tiếc vừa mới mở miệng nhìn thấy lão quy kia gầm lên tiếng giận dữ, cả người ra linh quang, đột nhiên tụ tập lên đầu. vừa mở miệng, hạt châu màu đỏ đậm phun ra! Vũ La kịp nhiều lời, túm ba người bay nhanh lui về phía sau: - Mau lui lại! Hổ Mãnh vừa bay lui lại, vừa kinh ngạc nhìn hạt châu màu đỏ đậm kia: - Trời ạ, viên nội đan này hỏa hầu ít nhất cũng có hơn vạn năm... Viên nội đan màu đỏ đậm kia thế thể đỡ, ba mươi tên tu sĩ kim giáp ở trước mặt nó chịu nổi kích, quang mang màu đỏ đậm kia giống như Diêm Vương thiếp, chỉ cần tu sĩ bị nó thoáng chạm phải toàn thân nổ thành mảnh quang vụ kim sắc. Trong nháy mất, lão quy bằng viên nội đan khủng bố này liên tục giết mười tám tên tu sĩ kim giáp. Lệ Thương Hải sắc mặt đại biến, gầm lên giận dữ: - Tất cả lui ra! Để ta chiến với nó! vốn cao cao tại thượng, sau khi hét lớn tiếng, cũng quản thủ hạ có thể kịp thời lui lại hay , trường kích hắc sắc cực lớn trong tay lăng vung lên đập xuống. Trong đôi mắt chảy máu ngừng của lão quy lóe ra hào quang tuyệt đẹp. Nó lại ngửa mặt lên trời gầm lên giận dữ, tiếng rống to nhấc lên sóng lớn trăm trượng, ngừng vỗ lên đào Tháp Sơn. Từng con sóng lớn giống như sóng thần cuốn tới những hòn đào phụ cận. Trong phạm vi ba trăm dặm. tất cả hải thú sợ hãi chạy trốn xa, những con được tất cả đều rúc xuống bùn cát dưới mặt biển run rẩy. Nội đan màu đỏ đậm phát ra hào quang lóa mắt, ngay cả ánh trăng trời cũng bị hào quang của nó che lấp. Nội đan phá bay thẳng về phía Lệ Thương Hải. Ầm! Lệ Thương Hải cũng gầm tiếng giận dữ, linh nguyên nổ mạnh giống như bộc phát, trường kích trong tay lớn gấp ba, giống như cây thiết trụ cực lớn, hung hăng đâm về phía viên nội đan kia. tiếng nổ trầm đục, nội đan và trường kích mạnh mẽ va chạm với nhau, liên tục ba mươi ba đạo sóng xung kích màu xám điên cuồng đảo qua mặt biển, áp lực hùng mạnh ép nước biển ra xung quanh, xung quanh lão quy xuất xoáy nước sâu đến mấy trăm trượng, hình thành sóng thần! Hào quang của nội đan màu đỏ đậm nhanh chóng trở nên ảm đạm. bắt đầu từ điểm va chạm với trường kích của Lệ Thương Hải, vết nứt lan ra phủ kín mật ngoài nội đan. Lão quy hét thảm tiếng, làn da toàn thân đều chảy ra máu. Hổ Mãnh lắc đầu: - Thực lực của nó chỉ sợ cũng phát huy được ba thành, ài... Ba mươi ba đạo sóng xung kích nọ ngừng đánh lên đảo Tháp Sơn. nham thạch màu vàng nâu bị đánh vỡ tan. tung bay loạn xạ. Lão quy trọng thương sắp chết rít gào ngừng. bốn bộ móng vuốt điên cuồng quạt nước bién. đột nhiên nó quay đầu. dường như hạ quyết định trọng đại. Nội đan đầy vết rạn bỗng nhiên quay đầu nhằm phía đảo Tháp Sơn. Lệ Thương Hải cũng chịu nổi, kích phá phủ trầm chu (đập nồi dìm thuyền) của lão quy, nội đan va chạm với trường kích, mặc dù thắng, thế nhưng bản thân cũng bay ngược ra ngoài mấy trăm trượng, trường kích có chút vặn vẹo, nếu nhờ có tiên giáp lực phòng ngự khủng bố này chống đỡ, tại chỉ sợ cũng phải phun mấy ngụm máu. tuyệt đối nghĩ tới, lão quy thân trúng kịch độc ngờ còn có chiến lực hùng mạnh như vậy, dựa theo tính toán trước đây, lão quy có thể bộc phát ra ba phần thực lực tồi rồi. Hơn nữa vốn sắp đắc thủ. lúc trước lão quy cũng có chút buông tha chống cự. làm sao đột nhiên chiến ý hừng hực, liều mạng giống như nổi điên lên? ở trong trung loạng choạng muốn ngã. rất khó khăn mới ổn định được thân hình, chợt nhìn thấy viên nội đan kia hóa thành đạo hồng quang chui vào trong ngọn núi thẵng tắp đảo Tháp Sơn kia. Chu Cẩn có chút hiểu: - Lão quy kia làm cái gì? Vũ La nhớ đến nghi hoặc của mình lúc trước, ra đoán được tám chín phần mười: - Bên trong ngọn núi này chỉ sợ cất giấu món pháp bảo vô cùng lợi hại, hoặc là bản thân ngọn núi này chính là món pháp bảo lợi hại, chính là chỗ cư trú của lão quy. Nếu , động khẩu chỉ rộng ba trượng làm sao có thể vừa lão quy chín trượng chui ra chui vào? - Ngọn núi này? Pháp bảo? Hổ Mãnh và Hắc Thủy Tiên đều cảm thấy khó có thể tin, nếu đây là món pháp bảo, món pháp bảo này phải hùng mạnh như thế nào? Có thể hóa thành ngọn núi lớn! Hai người còn chưa xong, chỉ thấy bên trong ngọn núi kia đột nhiên bắn ra huyết quang chói mắt, ngay sau đó ngọn núi giống như nứt ra, từng đạo huyết quang từ trong vết nứt bắn ra. cỗ sát khí hung liệt chí cao vô thượng theo hồng quang này tràn ngập khắp thiên địa! - Đây là thứ gì? Ngay cả Lệ Thương Hải cũng nhịn được thét lên tiếng kinh hãi. Ba người Hổ Mãnh trợn mắt há mồm nhìn ngọn núi kia, hồng quang đầy trời, hoàn toàn che lấp ánh trăng bạc bầu trời. ngọn núi, tiếng nổ ầm ầm ngừng vang lên, thanh từng khối nham thạch cực lớn rời ra rơi xuống giống như sát thần thượng cổ, nổi vang trống trận! Ba người hoàn toàn bị dị biến đảo Tháp Sơn dọa ngây người, ai chú ý tới, trong nháy mắt khi Vũ La nhìn thấy hào quang huyết sắc này, sắc mặt bỗng nhiên đại biến. Khí tức này, rất quen thuộc, cương thi, Hạn Bạt! , mặc dù rất hùng mạnh, cũng có tia khí tức Hạn Bạt, thế nhưng cấp bậc so với Hạn Bạt Huyết Phần có vẻ thấp hơn rất nhiều. Vũ La có thể khẳng định, đây là huyết mạch Hạn Bạt. chẳng qua chỉ là cấp thấp. Cương thi, lão quy... hai thứ này liên hệ với nhau. Vũ La đột nhiên nhớ tới, lúc trước khi phát Bích Ngọc Đằng, đầu rễ sâu nhất của Bích Ngọc Đằng kết thành cái kén lớn. trong đó có lão quy, nâng chiếc kim quan cực lớn, bên trong kim quan kia, chính là cương thi! Uỳnh! Toàn bộ nham thạch ngọn núi nổ tung, nham thạch chuẩn xác đánh trúng mười hai tên tu sĩ kim giáp còn lại, những tu sĩ kim giáp vô cùng cường hãn này, cả đám lại kêu thảm rơi vào trong biển rộng. Giống như những tu sĩ ngân giáp lúc trước, rơi vào biển rộng chỉ có đường chết. Bất luận là lợi trảo của lão quy, hay là kịch độc bên trong nước biển đều có thể dễ dàng lấy mạng bọn họ. Nham thạch ngụy trang che giấu ở bên ngoài hoàn toàn biến mất, tòa Huyết sắc Cự Tháp cao vút xuất . Đúng như Vũ La đoán, bản thân ngọn núi này chính là món pháp bào: Huyết sắc Cự Tháp có hình sáu cạnh. Kích thước cự tháp sai biệt lắm so với ngọn núi lúc trước, lão quy gầm lên giận dữ, cự tháp run rẩy trận, đại địa rung động ù ù. Lệ Thương Hải sắc mặt đại biến, gần như chút nghĩ ngợi xoay người bó chạy. Lão quy lại buông tha như vậy, nó hướng về phía Huyết sắc Cự Tháp phát ra tiếng rống dài, cự tháp run rây càng thêm kịch liệt. Dường như lão quy tại cũng đủ lực lượng vận dụng tòa cự tháp này, nó dùng hết biện pháp, cự tháp lại thủy chung thể bay lên. Lệ Thương Hải chạy ra ngoài mấy chục dặm. mất thấy sắp thoát , lão quy nóng vội khó dằn nổi. Hổ Mãnh nghi hoặc khó hiểu: - Vì sao nó thủy chung vẫn đội đóa hoa Thất Hải Khỏi Tinh kia đầu? Nó chỉ cần cuốn đầu lưỡi cái, là có thể ăn thần vật thiên địa này. Vừa rồi thời khắc nguy cấp như vậy, tại thời khắc khẩn trương như thế, nó lại động tới Thất Hải Khỏi Tinh Hoa kia, vì cái gì? Lão quy phát ra tiếng gầm giận dữ bi phẫn nhất, da thịt toàn thân nứt ra, máu tươi phun ra như nước suối. Trong Huyết sắc Cự Tháp, hồng quang đại phóng, từ cửa sổ và cửa vòm thân tháp phun ra trường quang màu đỏ dài hàng trăm trượng. Lão quy được ăn cả ngã về , đập nát nội đan dày đặc vết rạn. linh lực mênh mông nhanh chóng bao vây Huyết sắc Cự Tháp lại, cự tháp cuối cùng nổ vang tiếng, chấn động toàn bộ mật biển, bạt đất mà lên. Chỉ thấy đạo huyết quang chiếu lên người Lệ Thương Hải, chiếc tiên giáp có lực phòng ngự khủng bố kia của . lại thể kiên trì ngay cả trong nháy mắt bị nghiền nát. - A... Hoang Hải Dạ Ma phát ra tiếng kêu thảm thiết cực độ cam lòng, cũng theo tiên giáp tan thành tro bụi. Đám người Hổ Mãnh khiếp sợ nhìn Huyết sắc Cự Tháp trung kích đánh chết gã Đại Năng, trong mắt tràn đầy sùng bái. Chỉ có Vũ La yên lặng nhìn hố sâu lưu lại sau khi Huyết sắc Cự Tháp rời . Bên trong hố sâu kia, ràng có cự quan kim sắc dài mười trượng, rộng năm trượng, cao bốn trượng. Cự quan vô luận là kiểu dáng hay là hoa văn mặt đều giống hệt như chiếc cự quan nằm trong Thiên Phủ Chi Quốc của Vũ La. giết Lệ Thương Hải, lão quy kia lại có chút vui mừng, căn bản cũng thèm nhìn Huyết sắc Cự Tháp trung, người đầy máu tươi, chậm chạp tới bên cạnh kim quan, giống như con chó phát ra từng trận rên rỉ, dùng hai má vô cùng thân thiết cọ vào kim quan, trong mắt lộ vẻ nỡ. Vũ La bỗng nhiên xuất , phía xa Chu cẩn nhìn thấy tùy tiện tới bên cạnh lão quy nguy hiểm, sợ tới mức hét lên kinh hãi: - Vũ La. đừng qua đó, mau trở lại, nó giết ngươi... Lão quy đột nhiên ngẩng đầu lên, hung ác nhìn chằm chằm Vũ La. trung huyết quang đại phóng, tòa Huyết sắc Cự Tháp kia phá mà đến. Vũ La vội vàng làm ra dấu hiệu khuyên lão quy bình tĩnh, sau đó chậm rãi mở Thiên Phủ Chi Quốc ra. Dưới Bích Ngọc Đằng, lão quy, kim quan, tất cả như cũ. Lão quy đảo kia lập tức ngây ngẩn cả người, ngơ ngác nhìn hồi lâu, dường như có chút thể tin được vào mắt mình. Hồi lâu sau, nó mới ngửa mặt lên trời rên rỉ, bên trong hai mắt huyết lệ cuồn cuộn. Nhưng Vũ La có thể nghe được, trong tiếng rên rỉ của lão quy mang theo tia vui mừng. Kim quan đảo, kén Bích Ngọc Đằng mở ra lỗ hổng chừng trượng, dường như cương thi nằm trong kim quan là giống đực. Lão quy dùng hết khí lực cả người chui xuống phía dưới kim quan, cõng kim quan lên lưng mình, từng bước từng bước về phía Thiên Phủ Chi Quốc. ở phía sau nó, lưu lại vết máu bắt mắt! Vũ La trong lòng đau xót. Thiên Phủ Chi Quốc thu lão quy vào, đặt song song cùng chỗ với lão quy kim quan lúc trước. Cái kén rễ Bích Ngọc Đằng mở ra, lần nữa đan lại, có gian lớn hơn dung nạp hai lão quy, hai chiếc kim quan vào. Sau đó con tới sau chịu được nữa, nó dùng cái ót gõ gõ lên kim quan lưng mình, dường như gì đó với chủ nhân trong kim quan, sau đó đầu lưỡi cuốn cái, hái đóa hoa Thất Hải Khỏi Tinh thần bí mà xinh đẹp đỉnh đầu xuống, lại phải tự mình nuốt vào, mà là an trí ở chiếc kim quan kia. Lão quy làm xong những việc này, nâng chiếc hùng quan đặt song song bên cạnh chiếc thư quan kia, quay đầu thâm tình nhìn lão quy dưới thư quan sớm chết nhiều năm. vươn đầu vô cùng thân thiết cọ hai cái, sau đó cả người buông lỏng, nằm sấp xuống bao giờ động nữa. Rễ của Bích Ngọc Đằng cuốn lại, bao vây hai chiếc kim quan, hai lão quy lại, cũng phong bế đoạn ái tình cố của dị tộc xuyên qua mấy vạn năm. Hai bộ cương thi huyết thống Hạn Bạt. hai lão quy, chuyện xưa của bọn họ rốt cuộc như thế nào, căn bản có ai biết... Huyết Sắc Cự Tháp gào thét mà đến, tiến vào Thiên Phủ Chi Quốc, từ bao phủ xuống. Bích Ngọc Đằng ở trong Thiên Phủ Chi Quốc sinh trưởng thành mảnh. Huyết sắc Cự Tháp lại vô cùng to lớn, hoàn toàn bao phủ nó lại, giống như có cảm ứng, Bích Ngọc Đằng nhanh chóng sinh trưởng, đám độc đằng lan tràn trong Huyết sắc Cự Tháp, tuy hai mà . Vũ La trong lòng cảm thương, lão quy càng trung thành hơn so với con người, Thất Hải Khỏi Tinh Hoa có thể cứu mạng nó, nhưng vì lời dặn dò của chủ nhân, đem Thất Hải Khỏi Tinh Hoa hiến cho nữ nhân của chủ nhân, thả chết ăn đóa hoa kia. Nếu như người của Lệ Thương Hải vô ý đánh nát nham thạch đảo Tháp Sơn. Lão quy lo lắng di thể chủ nhân bị thương, cũng liều chết phản kích, tất cả những điều này đều là bí mật, cuối cùng chôn giấu ở sâu dưới đảo Tháp Sơn. Chu Cẩn chậm rãi lên nắm tay Vũ La. gió biển gào thét, hồi đại chiến vừa rồi dẫn tới thiên địa biến sắc, lúc này mây đen cuồn cuộn, tia chớp cất qua bầu trời, mưa như trút xuống. - Vì sao ngay lúc đầu lão quy vận dụng Huyết sắc Cự Tháp kia? Nó vốn có thể giết dễ dàng Lệ Thương Hải, hoàn toàn nhất định đến mức bản thân kiệt lực mà chết... Hổ Mãnh vẫn có chút nghi hoặc. Tiên Tuyệt - Chương #264