KIM QUAN - LÃO QUY! (THƯỢNG) Thập Phương Quỷ Độn tới rồi! Nó thầm nhìn trộm. Vũ La dám chậm trễ, sau khi hoạt động gân cốt, rất tự nhiên về phía độc chướng bảy màu - Thập Phương Quỷ Độn thầm nhìn trộm, hơn nữa đây là ban ngày, nếu Vũ La muốn làm cho Thập Phương Quỷ Độn hoài nghi, vấn đề giải quyết hàng đầu chính là tới cấm địa Yên Sơn làm gì. thoải mái qua khí độc, nhất thời vẻ mặt xám như tro tàn - khí độc này cũng phải giờ có thể chống đỡ, cả người cứng ngắc, tay chân nghe sai khiến. mặt điều động linh nguyên đối kháng độc tố, mặt gian ngn lấy ra Độc Long Đan ngậm ở trong miệng. Trong Độc Long Đan tia linh khí mát lạnh tiến vào hàm của , chảy khắp toàn thân, cuối cùng giải trừ độc tố từng chút . Vũ La kỳ thực vẫn là muốn dẫn dụ Thập Phương Quỷ Độn đến, Độc chướng bảy màu tuyệt đối có thể cắt đứt tra xét của Thập Phương Quỷ Độn, mình tránh ở bên trong, lẽ nào Thập Phương Quỷ Độn lại hiếu kỳ? Bích Ngọc Đằng bị nhổ , mặt đất lưu lại hố to, Vũ La ngược lại cũng có chuyện gì, tới bên cạnh hố nhìn xuống, vừa nhìn nhất thời lại càng hoảng sợ, trong hố khắp nơi đều là hài cốt! Trong hài cốt ngược lại có con người, nơi này chính là cấm địa Yên Sơn, hơn nữa khí độc bảy màu vừa nhìn là biết dễ trêu chọc, cho dù có người tới đây cũng ngu ngốc tìm cái chết. Vô số xương sọ của hung thú chen chúc hướng lên , miệng thú lớn lớn mở ra, răng nanh lành lạnh. Hiển nhiên những hung thú này khi bị Bích Ngọc Đằng giết chết chôn xuống làm phân cũng ra sức phản kháng. Số lượng hài cốt cực kỳ khổng lồ, hơn nữa ngoại trừ loài cầm điểu, con mồi của Bích Ngọc Đằng phần lớn đều là quái vật khổng lồ. Trong hài cốt còn kèm theo ít nội đan, bị tiêu hóa nửa, linh quang yếu ớt lóe lên, hung hãn của Bích Ngọc Đằng có thể thấy được - nếu như phải Phù Cổ của Vũ La vừa hay khắc chế vật hệ thực vật, kết cục của Vũ La tốt hơn bao nhiêu so với những hài cốt phía dưới. Trong đống hài cốt kia có mấy con rất khổng lồ, chỉ sợ đẳng cấp của chúng dưới Huyết Vĩ Chu Vương và Huyết Nhãn Độc Mãng Xà Vương- điều này ngược lại cũng có thể hiểu được, với thực lực của Bích Ngọc Đằng, cho dù Huyết Nhãn Độc Mãng và Huyết Vĩ Chu Vương cùng đánh tới, cũng có thể dễ dàng giết làm phân bón. Vũ La thầm nghĩ, thảo nào xung quanh nơi này chưa từng có hung thú lớn nào, ra đều ở phía dưới này. Khí sát phạt của cương thi cực nặng, cương thi trong kim quan kia càng cần phải , chỉ là sát khí tán dật ra có thể làm Phù Cổ bị thương, Bích Ngọc Đằng bị thi độc của bộ cương thi như vậy làm ô nhiễm, trở nên tàn nhẫn hiếu sát mới là lạ. Vũ La suy nghĩ chút, lại đem Phù Cổ phóng xuống dưới. Ngày hôm qua dùng Phù Cổ điều tra, lực chú ý đều tập trung vào Bích Ngọc Đằng, cũng có chú ý đất đai xung quanh, cho nên cũng có phát đống hài cốt này. Phù Cổ rơi xuống phía dưới, liền linh hoạt xuyên qua trong hài cốt, Vũ La dụng tâm đếm thứ, những nội đan tàn khuyết kia có mười viên, đáng tiếc phần lớn bị thi độc ô nhiễm, càng là tàn khuyết trọn vẹn, thứ này rơi vào tay tu sĩ luyện đan, chế khí có chỗ hữu dụng lớn, nhưng cho tu sĩ bình thường lại có giá trị gì. Nếu như Vũ La tu luyện Thực Phù đến chỗ tinh thâm, chừng có thể nuốt những nội đan tàn khuyết này vào bụng, ngưng luyện ra tấm linh phù cực độc, nhưng tại cũng chỉ có thể giương mắt nhìn. Chẳng qua Vũ La dùng được, lại có nghĩa là Phù Cổ dùng được. Dược hiệu của Độc Long Đan quá mạnh mẽ, Phù Cổ tại thừa nhận nổi. Tinh hoa trong những nội đan tàn khuyết này phần lớn đều bị rễ của Bích Ngọc Đằng hấp thu, lực lượng tàn lưu còn nhiều lắm, càng bị thi độc ô nhiễm - có độc tố, lượng linh nguyên cũng thích hợp, Vũ La chút khách khí thu những tàn đan này lại. Phù Cổ tiếp tục xuống dưới, Vũ La mới hiểu được Bích Ngọc Đằng này rốt cuộc tàn sát bao nhiêu sinh linh. Từ cái kén rễ cây kia xuống phía dưới, trong phạm vi sâu ba trăm trượng, đường kính ngàn trượng, toàn bộ đều là hài cốt của hung thú Yên Sơn. Cho dù Bích Ngọc Đằng thể hoạt động, mấy vạn năm qua, hung thú xông vào đây cũng là con số cực kỳ kinh người. Hiển nhiên, Bích Ngọc Đằng tuyệt đối bỏ qua cho bất luận thức ăn gì đưa đến tận miệng. Thế nhưng chỉ có thể dựa vào phần rễ của Bích Ngọc Đằng trong hài cốt mới có vị tiêu hóa hết tàn đan, khoảng cách càng xa, hài cốt niên đại càng lâu, sau khi tất cả chất dinh dưỡng đều hấp thu hoàn toàn, rễ cây tự động đẩy . Vơ vét hơn nửa đống hài cốt lại tìm được ba viên tàn đan, tàn đan trong tay Vũ La có mười bốn viên. Phù Cổ tiếp tục xuống, cuối cùng tới đáy đống hài cốt, đất đai phía dưới vẫn bị thi độc xâm nhiễm thành màu đen như trước, những đất đai này chỉ cần muôi cũng đủ độc chết con hung thú lục phẩm. Vũ La thu hồi tâm thần từ Phù Cổ lại, quan sát xung quanh, Thập Phương Quỷ Độn ngờ vẫn nhẫn nại chưa có tiến vào, Vũ La cũng trông cậy vào lần đầu tiên khiêu khích Thập Phương Quỷ Độn kìm nén nổi, để ý tất cả lao lên. ngươi tiến đến, vậy ta chơi đùa với ngươi hồi. Vũ La đem tâm thần lần nữa chìm vào trong Phù Cổ, giống như thăm dò, lần nữa chui qua chui lại ở dưới mặt đất. Đại La Tráo chính là pháp bảo nhất phẩm hạ, bao phủ mảnh thiên địa này. Phía thẳng đến hư vô hạn, nối liền khí quyển cương phong; phía dưới thâm nhập đại địa vạn trượng, phong tỏa Cửu U hoàng tuyền. Cho nên cho dù Thập Phương Quỷ Độn dùng thổ độn, Diệp Trọng Lạc cũng lập tức cảm giác được. Vũ La khống chế Phù Cổ lại tiếp xuống, lại ngờ đến đầu va vào thứ gì đó, thứ này có chút cứng rắn, đánh cho Vũ La trước mắt đầy sao. Chờ tỉnh lại, vòng qua thứ kia vòng, mới phát ngờ là con cự quy lớn như lâu thuyền. Đầu lão ô quy, bốn chân và đuôi tất cả thu vào trong mai, toàn thân chút khí tức, biết chết bao nhiêu năm rồi. Thần kỳ là Phù Cổ trời sinh độn thuật, thứ gì cũng đều có thể xuyên qua chút phí sức, mà lại va chạm vào mai rùa này, làm cho tiền kiếp Nam Hoang Đế Quân của Vũ La chỉ thấy trước mắt đầy sao. Phù Cổ phục hồi lại, dạo qua vòng quanh lão quy này, khỏi than thở đáng tiếc, Lão quy này nghĩ đến cũng là linh loại, có thể có được quy giáp (mai rùa) bậc này chắc chắn bất phàm, Cho dù thân huyết nhục cũng cứng rắn hơn tinh cương, chỉ sợ ít pháp bảo đẳng cấp thấp đều chém được nó. Thế nhưng con linh quy như vậy, lại bị thi độc kia chậm rãi xâm nhiễm cuối cùng chết . Quy là loại Linh Vật trời sinh thọ mệnh rất dài, đến cấp bậc như lão quy này, nếu có gì ngoài ý muốn có thể sống mấy chục vạn năm, ngồi xem thế giới sinh diệt, trải qua mấy nguyên hội cũng thành vấn đề. con linh quy như vậy, vì sao lại chết ? Phán đoán lúc trước của Vũ La, lão quy này bị thi độc chậm rãi độc chết, thế nhưng lúc này nghĩ lại, chỉ sợ cũng phải đơn giản như vậy. Lão quy này ở trong đống hài cốt kia, thân huyết nhục cho dù chết cũng cứng hơn tinh cương, Bích Ngọc Đằng cũng tiêu hóa được, sợ rằng đối thủ của lão quy này phải là Bích Ngọc Đằng, mà là cương thi trong kim quan thực lực biết ra sao kia. Da thịt của lão quy pháp bảo tầm thường cũng làm gì được, thế nhưng Phù Cổ lại có thể tiến vào. Đương nhiên, tiến vào cũng có chút lao lực, hơn nữa trong khi xuyên hành có chút chậm rãi. Vũ La vốn có phù văn Quang Mang Thái Dương nghi hoặc chưa giải, tại càng , cấm địa Yên Sơn rốt cuộc là địa phương gì, chẳng lẽ là thánh địa Thú tộc thiên hạ, ngờ tụ tập nhiều Thần Thú thượng cổ đáng sợ như vậy! Tiên Tuyệt - Chương #99
KIM QUAN - LÃO QUY! (TRUNG) Thận Long, Ba Xà, cương thi kim quan kia, còn có lão quy này. những Thần Thú này vì sao lại chỉ co rút ở trong cấm địa Yên Sơn, nếu như xung phong liều chết ra, chỉ sợ thiên hạ này chính là của Thú tộc rồi, để Nhân tộc hoành hành như vậy. Trong khi tâm tư tính toán, Phù Cổ chui vào đầu lão quy, viên châu minh hoàng sắc lớn bằng trứng chim câu tản ra linh quang nhàn nhạt. Vũ La trong lòng vui vẻ, thao túng Phù Cổ lấy viên nội đan của lão quy ra, cầm trong tay cẩn thận nhìn xem, Vũ La lại ngây người, trong nội đan minh hoàng sắc, tia vụ khí màu đen giống như ác long, xoay quanh dữ tợn, ngừng biến hóa. Đây ngờ cũng là viên Độc Long Đan, hơn nữa phẩm chất cao hơn biết bao nhiêu lần so với viên của Huyết Vĩ Chu Vương kia! Độc tố trong đó sơ thành hình rồng. Bản thân lão quy có độc tính, thế nhưng tiếp xúc lâu ngày với thi độc kia, thi độc này phải chuyện đùa, phẩm chất độc tố hơn xa Huyết Vĩ Chu Vương và Huyết Nhàn Độc Màng, ngờ dần dần ăn mòn, làm cho nội đan của lão quy cũng hóa thành Độc Long Đan! Hơn nữa độc tố sơ thành hình rồng, được xem là Độc Long đan chân chính rồi. Có viên Độc Long Đan này, ai còn cần viên của Huyết Vĩ Chu Vương kia? Vũ La vốn dự định là, trong khi dụ bắt Thập Phương Quỷ Độn cố ý lộ ra tồn tại của Độc Đằng vạn năm, thầm chỉ điểm Mạc Thiên Ngôn, để bản thân tìm Nguyên Tâm của Độc Đằng vạn năm, mượn việc này chấm dứt đoạn nhân quả với Cửu Huyền Môn. Kết quả Bích Ngọc Đằng trân quý vô cùng, phía dưới lại nối liền với cỗ kim quan, Vũ La đương nhiên có khả năng giao Nguyên Tâm của Bích Ngọc Đằng cho Mạc Thiên Ngôn, còn khó xử vì chuyện này. tại khỏe rồi, viên Độc Long Đan thứ hai đưa tới cửa, hơn nữa phẩm chất càng cao, Vũ La chút do dự chuẩn bị đem Độc Long Đan của Huyết Vĩ Chu Vương lúc trước tìm cơ hội ném vào phòng của Mộc Dịch Trạc, lại để người khác “vô ý” phát . vô cùng vui mừng thu viên Độc Long Đan của lão quy này lại, trong lòng thầm cảm tạ Thập Phương Quỷ Độn. Nếu phải ban ngày lén lút tới, mình chưa chắc tiến vào kiểm tra cái hố này, cũng gặp bảo bối này. thu Độc Long Đan của lão quy, Vũ La cũng dừng tay, bản thân lão quy kia cũng là món chí bảo, ngay cả Phù Cổ đều thể xuyên qua mai rùa, từ điểm này có thể nhìn ra, cho dù là Đại La Tráo cũng phải thua kém. Lão quy vô cùng to lớn, Phù Cổ là được, Vũ La chỉ có thể tự mình nhảy xuống bắt đầu móc ra. Đây chính là việc khổ sai, phía dưới đống hài cốt là mảnh tanh tười, còn phải đề phòng bị độc tố tiêm nhiễm, Vũ La miệng ngậm Độc Long Đan, tùy tiện chọn món pháp bảo, dưới ngự sứ bắt đầu cẩn thận đào móc di hài lão quy. Đào móc gần nửa canh giờ mới thanh lý sạch bùn đất xung quanh lão quy, ôm lấy di hài lão quy, hét lớn tiếng nhấc lên. ngờ rằng lão quy này hết sức nặng nề, tại Vũ La tốt xấu gì cũng là tu sĩ cảnh giới Cửu Cung, song chưởng cũng có ít nhất vạn cân lực lượng, nhưng lão quy kia chút nào suy suyển. nhịn được vỗ vỗ đầu mình, Đúng rồi, ngay cả huyết nhục lão quy cũng bằng thép ròng cứng rắn, chắc chắn là hết sức nặng nề. Vũ La phì cười, quả là mình mãi lo xa xôi mà quên chuyện trước mắt. mở Thiên Phủ Chi Quốc ra, thu lão quy vào trong hết sức dễ dàng. Sau đó điều khiển Phù Cổ tra xét phen bên dưới lòng đất, sau khi xác định có bảo bối gì nữa, lúc này Vũ La mới lên, tìm chỗ ngồi xuống, cẩn thận quan sát thi thể lão quy bên trong Thiên Phủ Chi Quốc. Tuy rằng trong Thiên Phủ Chi Quốc vẫn chưa sinh ra nhật nguyệt tinh thần, nhưng vẫn đầy trời thần quang, sáng ngời mảng. ít bộ phận nho thi thể lão quy cũng lộ ra ngoài. Mai rùa có tổng cộng ba mươi sáu phiến, toát ra ánh sáng màu vàng nhạt thần bí. Tuy rằng tứ chi rụt vào trong mai, nhưng móng vuốt lộ ra bên ngoài sắc bén vô cùng, Vũ La tin rằng cho dù là khối bàn thạch, bị trảo của nó chộp cái cũng vỡ nát, Lúc trước nghĩ rằng lão quy là bị độc chết, nhưng sau khi Phù Cổ tiến vào thân thể lão quy điều tra lại phủ định phỏng đoán này. Trong cơ thể lão quy, ngoài nội đan chứa độc tố ra, những địa phương khác tìm thấy dấu hiệu trúng độc. về chuyện lão quy chết như thế nào, cho đến bây giờ cũng biết . Ngay cả Nam Hoang Đế Quân mà còn biết, có thể thấy chuyện này quái dị tới mức nào. mai rùa có dấu vết kỳ lạ, tựa như hao mòn do sống lâu năm. Phát này hoàn toàn ra ngoài dự liệu của Vũ La, mai rùa vô cùng cứng rắn, thứ gì có thể mài mòn để lại dấu vết như vậy? lại quan sát tiếp tục, nhất thời can mày. Dấu mòn mai rùa dài bốn trượng, rộng ba trượng, vừa bằng cỗ kim quan nằm bên trong kén. Chẳng lẽ là dấu vết này là do cỗ kim quan lưu lại, lão quy cõng kim quan lưng, kim quan giống như tấm bia đá đứng lưng lão quy hay sao? Vũ La cảm thấy rất có khả năng, chỉ là chuyện này càng ngày càng có vẻ quái dị. Rốt cục bên trong kim quan là sinh vật gì, ngay cả lão quy hùng mạnh như vậy cũng phải cam tâm tình nguyện cõng nó. Thậm chí là bảo vệ sát sao, rời bỏ, cho đến khi tính mạng kết liễu. Nếu đây là lão quy cõng kim quan, kim quan nằm lưng nó giống như tấm bia, như vậy hẳn là đạo phù văn Quang Mang Thái Dương phải nằm ở chỗ dễ nhìn thấy nhất... Trong bảy ngày liên tục, bọn Diệp Trọng Lạc vẫn nhúc nhích. Ban ngày Vũ La tiến vào độc chướng bảy màu, giả vờ như đào bới. Ban đêm ra ngoài ngồi xuống điều tức, tu luyện Cửu Long Thôn Nhật. Khí tức người như có như , vẫn duy trì ở mức vừa phải, tránh cho Thập Phương Quỷ Độn nhìn ra sơ hở. Tiềm phục vào ban ngày như vậy, đối với bọn Thác Bạt Thao Thiên quả chính là dày vò cực khổ, nhưng Vũ La vẫn bình tâm tĩnh khí, thậm chí hề có ý dùng Phù Cổ điều tra tình hình xung quanh. Công phu hàm dưỡng tới bậc này, ngay cả Diệp Trọng Lạc và Mạc Thiên Ngôn cũng nhịn được, gật gật đầu liên tục. Tới đêm thứ tám, bầu trời cấm địa Yên sơn mây phủ dày đặc, xòe bàn tay thấy ngón. Vài tia chớp thô to gào thét xé rách trời đêm, sấm chớp lóe lên như điên cuồng, mưa to trút xuống như tầm tã, tới canh giờ, bên trong sơn cốc hình thành hồng thủy, cuồn cuộn như rồng, cuốn đá tảng, bẻ gãy đại thụ xung quanh, thế mạnh tới nỗi thể nào ngăn cản. Bọn Diệp Trọng Lạc phải là phân tán ra bao vây xung quanh Đại La Tráo. thực tế, Diệp Trọng Lạc hết sức tin tưởng Đại La Tráo cùng ba mươi sáu cọc trận, chỉ cần Thập Phương Quỷ Độn lọt vào đó, chắc chắn thể thoát được, cho nên tất cả mọi người tụ tập lại với nhau, mai phục trong cái hố nông núi. Hồng thủy vừa phát, nhanh chóng tràn qua hố, mọi người lập tức bị nước bao phủ, Hồng thủy này đục ngầu, trong đó có đủ khúc gỗ, cành cây, xác động vật, thỉnh thoảng va vào mọi người. Mọi người cũng dám khởi động vòng linh khí bảo vệ hay pháp thuật phong ấn, chỉ có thể trân mình chịu trận, khổ sở vô cùng. Mưa to như vậy, phải pháp thuật của tu sĩ bình thường có thể làm được, lúc này mới có thể nhìn ra uy lực của thiên nhiên. Hai canh giờ sau, hồng thủy trong sơn cốc tràn đến dưới thân Vũ La chừng mười trượng. Cũng may Đại La Tráo có thể dung nhập vào trong thiên địa, bị thời tiết thay đổi ảnh hưởng, trong chỗ tối, Thập Phương Quỷ Độn thể nhìn ra. Dù là như vậy, Thập Phương Quỷ Độn giảo hoạt vẫn chịu chui ra. Mưa to suốt đêm, ngoại trừ đám hung thú hết sức hùng mạnh có thể coi thường hồng thủy ra, hung thú tứ phẩm trở xuống chỉ có thể chạy trốn lên núi cao hơn. Trong lúc nhất thời, đỉnh núi trở thành bảo địa được vô số hung thú tranh đoạt. Bọn chúng gào thét chém giết nhau giữa mưa to, máu tươi bắn tung tóe, chỉ vì tranh đoạt vị trí đỉnh núi, thỉnh thoảng lại có thể nhìn thấy từng con quái vật bị kẻ hùng mạnh hơn mình đánh cho rơi từ cao xuống, lọt vào giữa dòng hồng thủy cuồn cuộn, lập tức bị nước cuốn . Tiên Tuyệt - Chương #100
KIM QUAN - LÃO QUY! (HẠ) Bọn Diệp Trọng Lạc là tu sĩ phe Chính đạo, có thể rằng rất thích sạch , thường ngày chưa bao giờ gặp qua nỗi khổ như vậy, Hồng thủy dơ bẩn vô cùng, toát ra mùi lá cây hôi thối cực kỳ khó ngửi. Bạch Thắng Kiếp can mày, Mạc Thiên Ngôn và Diệp Trọng Lạc tỏ vẻ được tự nhiên. Ra ngoài dự liệu của mọi người, vẻ mặt Cốc Mục Thanh vẫn vô cùng cương nghị, mặt cho hồng thủy dơ bẩn cuốn theo rác rưởi thối tha lướt qua mặt mình, vẫn động mảy may, tựa như pho tượng nữ thần bị người đời quên lãng. Diệp Trọng Lạc cảm thấy hết sức hài lòng về cháu của mình, trong lòng lại hết sức khó chịu, tiểu tử kia là có phúc. Lúc trước lão cũng từng do dự, biết có nên tính toán vận số nửa đời sau này của Vũ La , nhưng ý niệm này chỉ chợt lóe lên trong đầu rồi biến mất, lão từng suy tính vận số tương lai của con rể mình, kết quả trong đó giấu lần đại kiếp nạn, Diệp Trọng Lạc phỏng đoán có tám phần con rể mình thể vượt qua. Vì vậy, lão mới phản đối con và con rể chung sống, kết quả đuổi cả con mình , cha con mấy chục năm qua chưa từng gặp lại. Nếu lần này lão suy tính ra Vũ La có kiếp nạn gì, vậy lão có nên ngăn cản Cốc Mục Thanh ? nghĩ đến chuyện này, Diệp Trọng Lạc chỉ có thể thở dài trong lòng, lão già này quyết định làm rùa rút cổ, coi như hay biết. Vũ La ngồi bên ngoài độc chướng bảy màu, mưa ào ào trút xuống, tới cách đầu ba thước gặp phải lực cản vô hình, tự động tách sang hai bên. Bởi vì mưa quá lớn, cho nên trông Vũ La giống như ở bên trong bong bóng nước trong suốt. Mắt thấy trời sắp sáng, mưa trút xuống càng ngày càng lớn, đột nhiên Vũ La cảm giác có điểm nào đó khác thường, khỏi đứng lên nhìn ra xung quanh. Mây đen dầy đặc, mưa to như trút, ngoài ba trượng nhìn thấy được gì. Rầm... tia sét lóe lên giữa trời đêm, điện quang màu lam từ trời giáng xuống cơn hồng thủy, tạo thành hố to, Bọt nước bắn văng tung tóe mang theo điện quang màu lam, trông có vẻ xinh đẹp dị thường. Dưới ánh điện quang chiếu rọi, Vũ La nhìn thấy giữa cơn hồng thủy dường như có thứ gì đó ngừng dâng lên, khuấy động tạo ra từng cơn sóng lớn. Thế nhưng ánh điện quang chỉ lóe lên rồi biến mất, thể nhìn thấy đó là thứ gì. Theo như độ lớn của con sóng, thứ này hẳn là , trong lòng Vũ La dâng lên linh cảm lành. điểm ra chỉ, Thần Điểu Đồng Hoàn vang lên tiếng keng, hóa thành con Thần Hỏa Phượng Hoàng bay lên , hai cánh giang rộng, hào quang chói sáng, tám chiếc đuôi phượng toát ra ánh sáng đủ màu. Nhờ có ánh sáng, chỉ thấy bên trong hồng thủy mênh mông quả nhiên có hung vật biết tên gì dưới nước, thỉnh thoảng nó uốn éo thân hình, nhìn như chẳng có gì, nhưng lại có thể làm dấy lên sóng lớn ngập trời cao hàng chục trượng. Từng đạo lôi quang đánh xuống, đánh cho hung vật biết tên kia điện quang loạn xạ, bọt nước văng khắp nơi. Hung vật nọ thèm để ý, nương theo hồng thủy phóng nhanh về phía bọn Diệp Trọng Lạc mai phục. Cảnh báo của Vũ La phát sinh tác dụng, bọn Diệp Trọng Lạc cũng nhận ra có điều ổn. Hung vật biết tên kia nháy mắt tới trước mặt bọn Diệp Trọng Lạc, cự trảo to như cối xay của nó hung hăng chộp xuống. Ầm tiếng nổ rung trời vang lên, cự trảo đánh xuống, nước văng tung tóe, bay thẳng lên trời cao mấy chục trượng. Bọn Diệp Trọng Lạc cũng thể nào nấp được nữa, ai nấy quát lớn xông ra, Mạc Thiên Ngôn triển khai Vân Thượng Ngọc Cung, đón mọi người lên. Sau đó y điểm ra chỉ, Đế Vương Đoạt mang theo đạo kim quang đâm vào cự trảo của hung vật. Keng... Đế Vương Đoạt hùng mạnh chạm vào cự trảo làm bắn ra hoa lửa, nhưng cự trảo cơ hồ bị thương. Mọi người thấy vậy giật mình kinh hãi, Hổ Mãnh nhịn được kinh hô thất thanh: - Đây là quái vật gì vậy? Vũ La lại cảm thấy đúng, vì sao hung vật biết tên kia tìm được chỗ bọn Diệp Trọng Lạc nấp chính xác như vậy? Cho dù hung vật này hết sức hùng mạnh, cũng nhảy xuống mạo hiểm trong hồng thủy vô duyên vô cớ. Chẳng lẽ là... Trong lòng Vũ La cảm thấy nghi ngờ, hai mắt nhanh như điện, ngừng quan sát trong hồng thủy, hy vọng có thể tìm được dấu vết gì đó. Thình lình tiếng nổ vang, đạo thủy pháo giữa làn nước phóng vút lên cao, chứa lực lượng mạnh mẽ vô cùng, Lực lượng này húc trúng vào Vân Thượng Ngọc Cung hóa thành cung điện rất to bay sang bên. Mọi người Vân Thượng Ngọc Cung nhất thời té ngã lộn xộn, ai rảnh quan tâm tới Vũ La. giữa cơn hồng thủy, chợt vang lên tiếng rống giận chấn động, mặt nước trong phạm vi ngàn trượng kêu lên rào tiếng, bọt nước tung bay đầy trời. Mặt nước thình lình hạ thấp xuống, hình thành xoáy nước. Ngay sau đó, con quái vật khổng lồ từ trong xoáy nước đứng lên, nó chỉ lộ ra non nửa thân mình, cũng cao chừng ba mươi trượng. Mãi tới lúc này mọi người mới nhìn quái vật kia rốt cục là gì. Quái vật khổng lồ này có bề ngoài giống như cá sấu, thân vảy giáp đen bóng, giống như thép ròng. Hai mắt nó đỏ ngầu, đầu mọc ra cái sừng trong suốt, dài đến ba trượng, cong như lưỡi liềm. Nửa thân cự thú lộ ra khỏi mặt nước, hai bên sườn nó có ba đôi cự trảo cường tráng, đôi cùng là nhất, cũng to như cối xay, đôi dưới cùng lớn nhất, to bằng ngôi nhà. Hung vật tuyệt thế này vừa xuất , lập tức toát ra khí thế hung tàn ngập trời ngưng tụ thành thực chất tầng tầng ập tới. Khí thế đè ép tới mức hồng thủy xung quanh nó trong lúc nhất thời cũng thể chảy cách thuận lợi, mặt nước xuất từng vòng gợn sóng. Diệp Trọng Lạc thấy vậy hoảng sợ kêu lên: - Là Thương Cổ Long Ngạc! Loại hung thú thượng cổ hùng mạnh này, cũng chỉ có thể gặp được bên trong cấm địa Yên sơn. Lời đồn rằng tính tình của nó hung hăng tàn bạo, chỉ cần xúc phạm đến nó, chắc chắn nó bôn ba vạn dặm đuổi giết, xé xác kẻ địch thành từng mảnh quyết bỏ qua. Mọi người thể nào ngờ hung thú thượng cổ hùng mạnh như vậy lại trêu chọc bọn họ, quả nhiên là bất lợi vô cùng. Cốc Mục Thanh tỏ ra hết sức lo lắng: - Làm sao bây giờ, Vũ La còn ở dưới... Mạc Thiên Ngôn nghiến răng cái, hai tay vỗ vào giữa Vân Thượng Ngọc Cung liên hồi, trận pháp huyền ảo nổi lên tầng tầng hào quang màu vàng nhạt. Trong Vân Thượng Ngọc Cung, tất cả pháp bảo đều run lên bẩn bật. Mạc Thiên Ngôn với mọi người: - Giúp ta tay. Mọi người theo chỉ thị của y, kể cả Diệp Trọng Lạc, tất cả cùng nhau khoanh chân ngồi xuống, rót hết linh nguyên toàn thân vào trong Vân Thượng Ngọc Cung giữ lại chút nào. Mạc Thiên Ngôn được mọi người giúp sức, hét lớn tiếng, thình lình đánh ra chưởng cách . tiếng bộp rất lớn vang lên giống như tiếng mõ sớm chuông chiều, tất cả pháp bảo trong Vân Thượng Ngọc Cung bay ra ngoài, ngừng bay vòng quanh Vân Thượng Ngọc Cung, dần dần tạo thành vòng sáng khép kín, bao quanh Vân Thượng Ngọc Cung. Lúc này Mạc Thiên Ngôn mới thúc giục Vân Thượng Ngọc Cung bay về phía Vũ La. Thương Cổ Long Ngạc nọ như cảm giác được uy nghiêm của mình bị mạo phạm, rống to tiếng, sáu cự trảo lộ ra mặt nước nhất tề vỗ mạnh, giữa tiếng nổ ầm vang, hồng thủy bắn tung ra bốn phía, nó cúi đầu thấp xuống, hung hăng đẩy tới phía trước. Chiếc sừng trong suốt của nó chợt bắn ra đạo điện quang màu trắng quanh co uốn khúc. Điện quang ngưng tụ mà tiêu tan, nhìn như chiếc roi điện. Thương Cổ Long Ngạc vung mạnh đầu, roi điện kia quật mạnh vào Vân Thượng Ngọc Cung. Dù mọi người liên thủ lại, nhưng vẫn phải là đối thủ của cự thú Hồng Hoang này. Trong Vân Thượng Ngọc Cung, mọi người thét lên tiếng kinh hãi, mang theo pháp bảo này cùng bay ra xa, nháy mắt bay vài chục dặm. Vũ La thình lình trợn mắt há mồm, giữa chiếc sừng trong suốt của Thương Cổ Long Ngạc lóe lên đạo phù văn kỳ dị. Nhờ có đạo phù văn này ràng buộc roi điện, khiến cho nó có được điện lực sinh sôi ngừng, mà rời khỏi sừng bay . Vũ La thấy rất ràng, là phù văn Quang Mang Thái Dương. Tiên Tuyệt - Chương #101
THƯƠNG CỔ LONG NGẠC! (THƯỢNG) Cự thú thượng cổ hung hãn vô cùng, rống lên ngớt, sáu cự trảo vỗ liên hồi vào ngực, khí thế ngập trời, ai cản nổi. Nơi bọn Diệp Trọng Lạc mai phục cách Vũ La bất quá năm dặm. Phần thân thể lộ ra khỏi mặt nước của quái vật này có chừng ba mươi trượng, phần chìm dưới nước hiển nhiên càng lớn hơn, toàn thân nó e rằng cũng phải to chừng trăm trượng. Khoảng cách năm dặm đối với nó chỉ cần vọt tới là có thể vượt qua. Lúc Vũ La vừa nhìn thấy cự thú hung hãn này, cảm thấy Đại La Tráo này có thể bảo vệ được cho mình. Lúc này, nếu Vũ La khẩn trương là dối, cho dù tiền kiếp có được thực lực của Nam Hoang Đế Quân, đối mặt với hung thú như vậy cũng dám khinh thường, huống chi là tại. Cũng may hung thú này dường như nhắm vào bọn Diệp Trọng Lạc, dường như có hứng thú đối với Vũ La nho phía sau cách đó xa, Sáu cự trảo của nó đập xuống mặt nước, gào thét tiếng. Phía sau đuôi nó ngừng đập nước ầm ầm, thân hình lên khỏi mặt nước chừng năm, sáu mươi trượng. Cứ như vậy, phần thân thể của nó lộ ra khỏi mặt nước cũng có gần chín mươi trượng. Ngay sau đó, tiếng bốp vang lên, hai cái cánh thịt xếp sát lưng nó thình lình mở ra, giang rộng có độ dài chừng ba trăm trượng, Lúc cánh nó xếp lưng, cơ hồ thể nhìn ra, lúc này mở toang ra, có cảm giác như che cả bầu trời. Hai cánh khổng lồ của nó đập mạnh vài cái, phát ra sức gió hùng mạnh thổi cho hồng thủy bên dưới dậy sóng hết đợt này tới đợt khác, Thương Cổ Long Ngạc khổng lồ bay lên, dần dần rời khỏi mặt nước. Thân thể quái vật này dài chừng trăm trượng, có cái đuôi dài sáu mươi trượng ở phía sau, duy trì thân thể cân bằng trong khi phi hành. Ba đôi trảo trước hết sức cường tráng, tại thân sau của nó rời khỏi mặt nước để lộ thêm ba đôi trảo nữa. Mà đôi trảo sau yếu nhất còn to lớn đáng sợ hơn cả đôi trảo trước mạnh nhất. lưng quái vật, loạt gai nhọn lởm chởm đáng sợ nằm xương sống kéo dài đến chót đuôi, chỉ cần đong đưa nhè , chắc chắn rằng ngọn núi cũng bị san bằng. Thương Cổ Long Ngạc này cường tráng mạnh mẽ thể nào tưởng tượng được, vỗ mạnh cánh thịt, tốc độ nhanh vô kể, đuổi theo Vân Thượng Ngọc Cung. Cho dù là tiền kiếp Nam Hoang Đế Quân của Vũ La kiến văn quảng bác, cũng chưa từng nghe qua Thương Cổ Long Ngạc bá chủ dưới nước lại có thể tiến hóa ra đôi cánh thịt, xưng bá cả như vậy. trợn mắt há mồm nhìn quái vật khổng lồ này ung dung bay , lúc lâu sau mới khỏi phục tinh thần lại, nhịn được cất tiếng thóa mạ: - Con bà nó, rốt cục cấm địa Yên sơn này là nơi nào, Thận Long, Ba Xà, còn có Phi Long Ngạc... Thương Cổ Long Ngạc vừa bay lên, lượng hồng thủy bị nó ngăn lại tự nãy giờ rốt cục còn gì ngăn cản, ầm ầm vọt tới. Sóng nước vỗ mạnh, suýt nữa cuốn phăng cả Vũ La. nhưng vào lúc này, thình lình trong lòng Vũ La linh cơ thoáng động, gần như suy nghĩ, vô thức đánh ra quyền dưới nước, Mặt nước đột ngột trở nên đen ngòm mảng, quyền của Vũ La đánh trúng vật gì, chỉ nghe nó phát ra tiếng kêu thê lương thảm thiết, chạy quanh dưới nước vòng, sau đó nhịn được xông lên mặt nước. Đó là con ác quỷ dài chừng mười trượng, vung vẩy vô số xúc tua màu đen li ti, khuấy động điên cuồng giữa cơn hồng thủy. Nó cất tiếng rống to, thình lình quay đầu lại, bên trong quỷ nhãn dấy lên hai đốm lửa màu đỏ nổi giận đùng đùng, xông nhanh về phía Vũ La. Vũ La khẽ bĩu môi, thầm nhủ quả là như vậy. Quái vật hùng mạnh như Thương Cổ Long Ngạc, tính tình hung hãn nóng nảy sai, nhưng chắc chắn thể vô duyên cớ trêu chọc bọn người yếu. Chuyện này cũng giống như con voi thể nào vì quá rảnh rỗi mà giẫm con kiến để chơi đùa. Ngay từ đầu Vũ La nghi ngờ có chuyện gì đó khiến cho Thương Cổ Long Ngạc tức giận. tại nhìn thấy Thập Phương Quỷ Độn ôm quả trứng thú màu trắng to bằng đầu người, hết thảy mọi chuyện . Thập Phương Quỷ Độn xảo trá vô cùng, hiển nhiên nhìn thấu mưu kế của mọi người, nhưng vẫn nhẫn phát động, phải nó chờ trận mưa đêm nay, mà chờ khoảnh khắc sơ suất của Thương Cổ Long Ngạc. Thừa dịp này, Thập Phương Quỷ Độn đánh cắp quả trứng của Thương Cổ Long Ngạc, sau đó biết dùng thủ đoạn gì giá họa cho bọn Diệp Trọng Lạc. Mất con, Thương Cổ Long Ngạc nổi trận lôi đình, phân trắng đen xông tới đánh giết. Sau khi Thương Cổ Long Ngạc đuổi truy binh , Thập Phương Quỷ Độn mới xuất , tới giết Vũ La. Lúc này, Diệp Trọng Lạc bên trong Vân Thượng Ngọc Cung cảm ứng được có thứ gì đó tiến vào Đại La Tráo, bèn bấm pháp quyết cái, Đại La Tráo đột nhiên run lên nhè , sau đó thắt chặt lại rất nhanh. Hàng vạn cân nước mưa kêu ầm tiếng nổ vang, bị Đại La Tráo bao phủ vào trong, Ba mươi sáu cọc trận lóe ra từng vòng linh quang rơi xuống, cắm sâu vững vàng trong nước. Cốc Mục Thanh tỏ vẻ lo lắng: - Nó tới rồi, biết Vũ La ra sao, chúng ta phải mau mau chạy về... Diệp Trọng Lạc cười khổ: - Ta cũng muốn chạy nhanh trở về, nhưng cháu hãy nhìn xem... Lão giơ tay chỉ, xa xa Thương Cổ Long Ngạc vỗ mạnh đôi cánh, toàn thân lóe lên điện quang màu trắng, giống như Ma Thần giữa trời đêm hùng hổ truy sát. Ngay cả mọi người cũng khó bảo vệ cho bản thân mình. Cốc Mục Thanh vô cùng lo lắng: Vậy phải làm sao bây giờ, tất cả cũng tại gia gia, đưa ra chủ ý dùng Vũ La làm mồi, khiến cho tại Vũ La gặp phải phiền phức... Diệp Trọng Lạc cũng chỉ là bất đắc dĩ, ai ngờ hung vật kia đột nhiên xuất , phân trắng đen truy sát mọi người như vậy? Sắc mặt Hổ Mãnh cũng trở nên hết sức khó coi: - sở dĩ lần trước Vũ La có thể dọa cho Thập Phương Quỷ Độn e sợ thối lui, quá nửa là nhờ may mắn. Chắc chắn lần này Thập Phương Quỷ Độn cẩn thận hơn nhiều, với thực lực tại của Vũ La, chắc chắn phải là đối thủ của nó. Hay là để ta xuống, chạy trở về giúp ? Cốc Mục Thanh gật gật đầu, muốn : -Để ta cho. Mạc Thiên Ngôn lắc lắc đầu bất đắc dĩ: - Bỏ ý nghĩ này , nàng hãy nhìn con khốn kia, ai trong chúng ta có thể nghĩ tới chuyện chạy trốn, nó nhắm kỹ chúng ta rồi... Thương Cổ Long Ngạc đến rất gần, bên trong đôi mắt đỏ ngầu như máu của nó, vô số tia điện quang li ti màu bạc giăng mắc, nhìn chằm chằm tất cả mọi người Vân Thượng Ngọc Cung. Cốc Mục Thanh cảm thấy vô cùng tuyệt vọng: - Làm sao bây giờ, chẳng lẽ Vũ La chết chắc rồi sao? còn Diệp Trọng Lạc chủ trì, Diệp Trọng Lạc cũng chỉ có thể miễn cưỡng thắt lại, vây khốn Thập Phương Quỷ Độn ở bên trong, có bao nhiêu tác dụng áp chế Thập Phương Quỷ Độn, nhưng ra ba mươi sáu cọc trận bắt đầu chậm rãi vận chuyển, phát ra từng cỗ linh lực, sinh ra được ít tác dụng áp chế Thập Phương Quỷ Độn. Trong miệng Thập Phương Quỷ Độn ngừng phun ra từng đạo hắc khí, trong đó pha lẫn hồng thủy dơ bẩn, Đôi quỷ nhãn của nó nhìn chằm chằm Vũ La, giống như con độc xà dõi theo con mồi bất lực. Miệng quỷ của nó mở ra, nở nụ cười tàn nhẫn. Vô số xúc tua màu đen li ti từ bốn phương tám hướng đâm về phía Vũ La, Vũ La khẽ nhướng mày, xuất ra Thiên Mệnh Thần Phù Thiên Phủ Chi Quốc treo cao đỉnh đầu, chậm rãi xoay tròn, cỗ lực lượng tinh thuần rót vào thân thể Vũ La. Mượn lực lượng bên trong Thiên Phủ Chi Quốc, sức lực Vũ La tăng mạnh, thèm nhìn, quyền bay ra rất nhanh, gạt phăng tất cả xúc tua màu đen li ti đâm tới gần mình. Tuy rằng nhìn qua Vũ La hết sức hung hăng, nhưng Thập Phương Quỷ Độn cũng trồi lên khỏi mặt nước, từng bước ép sát, những xúc tua của nó có khe hở nào, thậm chí chui cả xuống dưới đâm vào chân Vũ La, Vũ La ngừng lui về phía sau, cũng chỉ có thể miễn cưỡng tự bảo vệ mình mà thôi. Thập Phương Quỷ Độn lại nở nụ cười đắc ý, khiến cho gương mặt quỷ của nó trở nên kinh khủng vô cùng. Tiên Tuyệt - Chương #102
THƯƠNG CỔ LONG NGẠC! (HẠ) Thình lình Vũ La cũng nở nụ cười, vung tay lên cái. rơi xuống ba mươi sáu đạo hào quang nhọn hoắt, hóa thành nhà giam, vây khốn chặt chẽ Thập Phương Quỷ Độn vào trong. Vũ La cũng biết đôi chút về trận pháp, chờ ba mươi sáu cọc trận chuẩn bị xong, lập tức dẫn lực lượng trận pháp vây khốn Thập Phương Quỷ Độn. Thập Phương Quỷ Độn gầm lên giận dữ, ra sức húc vào vách nhà giam hào quang, nhưng làm gì được. Vũ La ở bên ngoài nhà giam nở nụ cười thắng lợi. nhưng vào lúc này, bóng dáng Thập Phương Quỷ Độn chợt trở nên mơ hồ. Hơn nữa nó ra sức giãy dụa khiến cho linh lực của ba mươi sáu cọc trận trói buộc dưới chân trở nên suy yếu, chỉ nghe tiếng nổ ầm vang, Thập Phương Quỷ Độn thình lình biến mất. Vũ La biến sắc, giật mình kinh hãi, đây mới là bản lãnh giữ mạng của nó, Quỷ Độn chân chính. Hai mắt Vũ La sáng như điện, khẩn trương nhìn chằm chằm chung quanh, cố gắng phát tung tích của Thập Phương Quỷ Độn. Phía trước xa, mặt nước chợt sôi lên trận bọt khí, sau đó nổ ầm tiếng, hồng thủy bắn tung lên cao mấy trượng. Vô số xúc tua màu đen li ti vọt lên khỏi mặt nước, đan xen thành chiếc lưới dày đặc chụp xuống đầu Vũ La. giữa chiếc lưới này có thể thấy được gương mặt quỷ dữ tợn, há to miệng, tựa như chuẩn bị nuốt chửng Vũ La. Vũ La vội vàng lui về phía sau, Kỳ Lân Tý thình lình xuất động, đấm quyền vào gương mặt quỷ nọ. Lửa bốc lên ngùn ngụt, con Nộ Hỏa Kỳ Lân nhảy ra, cắn vào mặt quỷ. Ánh lửa bùng lên cao, đẩy vô số xúc tua màu đen tách ra, Thập Phương Quỷ Độn hú lên tiếng quái dị rơi xuống mặt đất, giống như giọt nước xuống mặt cát, thấm sâu xuống dưới. Hầu như ngay sau đó, những xúc tua màu đen li ti giống như cỏ dại nẩy mầm, từ dưới đất mọc lên bao trùm lấy Vũ La, Vũ La gầm lên giận dữ, quyền trái hung hăng đánh xuống mặt đất. Bùng... Sóng gợn hỏa diễm bạo phát xung quanh Vũ La, đẩy lui tất cả xúc tua màu đen, nhưng những chiếc xúc tua màu đen cũng nhượng bộ, ngược lại tạo thành cái kén lớn, bao vây chặt chẽ Vũ La vào trong. Lực lượng hỏa diễm và xúc tua ngừng giao tranh, ngươi tiến ta lui, ngươi lui ta tiến, vô cùng căng thẳng. Ngoài mấy chục dặm, Thương Cổ Long Ngạc cuồng nộ ngừng phun ra lôi điện, mưa đá, cuồng phong, đánh cho Vân Thượng Ngọc Cung chật vật như thuyền nan giữa biển, khiến cho bọn Diệp Trọng Lạc đó khổ sở vô cùng. Cốc Mục Thanh ra sức phóng xuất linh nguyên của mình, nhưng vẫn lo lắng cho Vũ La: - biết thế nào, mình ứng phó Thập Phương Quỷ Độn có gì nguy hiểm hay ... ai rảnh rỗi trả lời câu hỏi này, tất cả mọi người đều thầm nhủ trong lòng, chắc chắn là có nguy hiểm, với thực lực của Vũ La, có khả năng thắng được Thập Phương Quỷ Độn. Cho dù có Đại La Tráo cùng ba mươi sáu cọc trận, nhưng ai chủ trì, tối đa cũng chỉ có thể giúp Vũ La chống đỡ thêm lúc. Diệp Trọng Lạc thầm thở dài, nhiệm vụ lần này xem như hoàn toàn thất bại, còn liên lụy tới Vũ La. E rằng lần này Vũ La khó lòng trốn thoát, trong lòng lão cũng cảm thấy đau buồn. Chuyện giữa mình và con phiền phức như vậy, lần này Vũ La chết , e rằng đứa cháu ngoại duy nhất của lão cũng thèm chuyện với lão nữa, ôi... những chiếc xúc tua màu đen càng ngày càng trở nên mạnh hơn, vốn ban đầu xúc tua chỉ to cỡ ngón tay, dần dần phát triển to bằng cánh tay. Lực lượng hỏa diễm Kỳ Lân Tý của Vũ La, trong đêm mưa to như vậy bị áp chế tới mức thấp nhất, làm sao là đối thủ của xúc tua màu đen ngừng tăng trưởng như vậy? Mắt thấy chiếc kén đen kịt thu lại càng ngày càng . Trong kén ảo hóa ra gương mặt quỷ, nở nụ cười nanh ác với Vũ La. Lúc này Vũ La đầu đầy mồ hôi, hỏa diễm loạn xạ người, khó lòng ngăn cản xúc tua màu đen ngừng ép sát. Từng tia quỷ khí toát ra xung quanh mình, áp chế hỏa diễm người Vũ La, dần dần thấm vào thân thể , mặt cũng dần bị lớp khí đen bao phủ. Gương mặt quỷ dữ tợn kia gào lên tiếng, nhắm vào đầu Vũ La cắn xuống. Đột nhiên Vũ La nở nụ cười: -ngươi bị lừa rồi. người thình lình toát ra vô số hỏa diễm, trong nháy mắt đẩy lùi tất cả quỷ khí xâm nhập vào cơ thể mình. chỉ có như vậy, con Thần Hỏa Phượng Hoàng phóng vút lên cao, mỏ chim hung hăng mổ vào miệng quỷ. Nhất thời thần hỏa bạo phát, Thập Phương Quỷ Độn thét lên tiếng đau đớn, chuẩn bị đào tẩu. Sợi xích đuôi phượng kêu xoảng tiếng mở ra, tám khoen sắt, từng đạo phù văn lóe lên ngừng, xuyên qua ánh lửa bừng bừng trói chặt Thập Phương Quỷ Độn. Thập Phương Quỷ Độn chuẩn bị thi triển kỹ năng Quỷ Độn, từng đạo phù văn chui vào cơ thể nó. Mỗi đạo phù văn trông giống như những chiếc gai thân nhím, đâm cho Thập Phương Quỷ Độn đau đớn rống giận, thể thi triển kỹ năng được. Lấy chiến lực tại của Vũ La, muốn đánh bại Thập Phương Quỷ Độn là hết sức dễ dàng. Có điều Thập Phương Quỷ Độn mười phần giảo hoạt, vì muốn để cho nó đào tâu lần nữa, Vũ La mới mạo hiểm lấy thân mình làm mồi, quả nhiên thành công. Vũ La chút khách sáo, lực lượng Thiên Phủ Chi Quốc ào ào dung nhập vào thân thể, Kỳ Lân Tý hỏa diễm ngập trời, Nộ Hỏa Kỳ Lân gào thét giận dữ, hóa thành luồng lửa màu đỏ sẫm bao phủ nắm tay Vũ La, Vũ La vung quyền lên, đấm cho Thập Phương Quỷ Độn cái. Lực lượng hỏa diễm của Thần Thú Kỳ Lân trời sinh khắc chế Thập Phương Quỷ Độn, lực lượng hỏa diễm này thấm sâu vào thân thể, Thập Phương Quỷ Độn đau đớn vô cùng. Lửa nóng đốt kêu lên xèo xèo, khiến cho Thập Phương Quỷ Độn ngã lăn ra đất, hóa thành lá Thiên Mệnh Thần Phù. Lúc này Vũ La mới hài lòng, vung tay cái, sợi xích đuôi phượng bay trở về cổ tay mình. tới bờ nước, đưa tay ra chộp, quả nhiên trứng của Thương Cổ Long Ngạc nằm ở chỗ này. Vũ La lau chùi bề ngoài dơ bẩn của quả trứng, sau đó giơ lên cao. Ngoài xa mấy chục dặm, Thương Cổ Long Ngạc nổi giận đùng đùng đánh đuổi nãy giờ, ra mục đích của nó chỉ là muốn ép mọi người ngoan ngoãn trả lại trứng của nó. nhưng bọn Diệp Trọng Lạc hoàn toàn hiểu ý nó, Thương Cổ Long Ngạc gào thét giận dữ, còn kiêng kỵ chuyện gì, đôi cánh khổng lồ giương cao, giống như đạo phong ấn bao phủ Vân Thượng Ngọc Cung vào trong, Nó vươn cái đầu đáng sợ của mình ra, há miệng phun mạnh. luồng lửa trắng hồng bay ra, trong đó pha lẫn điện quang màu bạc, bắn thẳng vào Vân Thượng Ngọc Cung. Linh lực bảo vệ xung quanh Vân Thượng Ngọc Cung lập tức tan chảy như nước thép. Mạc Thiên Ngôn thét lớn tiếng đau đớn, thất khiếu chảy máu. Đây là thực lực của cổ thú Hồng Hoang, nếu như nó ra tay , cho dù là Đại Năng ở trước mặt nó cũng chịu nổi đòn. Diệp Trọng Lạc toát mồ hôi hột toàn thân, cho dù lão mưu kế đầy người, đối mặt với lực lượng tuyệt đối cũng nghĩ ra được biện pháp gì. Hổ Mãnh quát to tiếng: - Con bà nó, xong rồi, ngờ lão Hổ ta lại phải bỏ mạng tại nơi này... Tất cả mọi người có thể nhìn ra, ai có thể tránh được kiếp nạn này. Bỗng nhiên quái vật nọ dường như cảm giác được chuyện gì, thình lình ngậm miệng lại, lắc lắc đầu, bỏ qua Vân Thượng Ngọc Cung. Hai cánh nó rung mạnh, bay lên cao vài ngàn trượng, lượn vòng , gào thét ra vẻ vui sướng, sau đó bổ nhào về phía. Mọi người sống sót sau tai nạn, còn chưa phục hồi tinh thần lại, Cốc Mục Thanh biến sắc kêu lên: - Đó phải là phía Vũ La sao? Tất cả mọi người giật mình kinh hãi, Cốc Mục Thanh nhịn được thúc giục Mạc Thiên Ngôn: -Mau qua đó... Mạc Thiên Ngôn điểm ra cái, Vân Thượng Ngọc Cung vừa mới trọng thương lảo đảo bay tới. Vũ La đứng ở bờ nước đục ngầu, điểm lên chỉ. cỗ linh lực hóa thành hình phễu từ trời cao lấy nguồn vô căn thủy rút xuống, cọ rửa cho quả trứng thú. Thương Cổ Long Ngạc lập tức ngừng lại, mười phần kiêng kỵ nhìn quả trứng trong tay Vũ La. Hiển nhiên với trí tuệ của nó, có thể đoán ra ắt Vũ La dùng quả trứng để uy hiếp mình. Tiên Tuyệt - Chương #103