THẦN HOÀNG ĐIỂU - ĐẾ VƯƠNG ĐOẠT. ... Mọi người trận nghi hoặc, liền nghe trời vang lên tiếng ưng lảnh lót. bốn món Ngụy Linh Vật Tiên Thiên vẫn theo phía sau. ngờ bỏ qua mọi người, giống như chim én về tổ lao về phía ngọn núi lửa kia. ầm... tiếng nổ lớn phía xa truyền đến. mặt đất dưới chân mọi người bỗng nhiên chấn động. Ào ào... Cây cối, cỏ dại lắc lư theo chấn động của mặt đất. giống như cuồng phong thổi qua. Bốn món Ngụy Linh Vật Tiên Thiên bay đến núi lửa. khói đen cuồn cuộn, theo tiếng nổ ầm ù. dần dần phát ra mấy tia hỏa quang. Bốn món Ngụy Linh Vật Tiên Thiên quay xung quanh khói đen hỏa quang ngừng bay lượn. Tiếng ưng lảnh lót. tiếng hổ gầm hùng rống hùng hậu dứt. Sắc mặt mọi người đều trở nên khó coi, Cốc Mục Thanh bỗng nhiên : - đúng, vì sao lại có khí tức của Mạc tiền bối... Lời nàng còn chưa dứt. liền nghe tiếng nổ rung trời, giữa núi lửa kia phun ra cột lửa màu đỏ sẫm nối thẳng trời xanh, trong nháy mắt đất rung núi chuyển, vô số nham thạch cực lớn bị thiêu đốt phun ra ngoài mười dặm. điểm quang mang bạch sắc từ trong cột lửa chạy trốn ra. tốc độ cùng lúc càng nhanh. thể tích càng ngày càng lớn, ngờ là pháp bảo động thiên Vân Thượng Ngọc Cung của Mạc Thiên Ngôn! Mạc Thiên Ngôn nhìn qua chật vật chịu nổi, mọi người thất kinh, thực lực của Mạc Thiên Ngôn trong lòng bọn họ biết ràng, ngay cả cũng phải chạy trốn, rốt cuộc là gặp phải địch nhân đáng sợ tới mức nào? Hổ Mãnh có chút khó có thể tin : - Vì sao dường như là Mạc tiền bối bị trấn áp, vất vả mới thoát ra! Mộc Dịch Trạc hoảng sợ : - Là dạng tồn tại gì, ngờ có thể trấn áp Mạc tiền bối? Chẳng lẽ là Thận Long tự mình xuất thủ? Cốc Mục Thanh. Thác Bạt Thao Thiên, và Kiều Hổ hẹn mà cùng nhìn về phía Vũ La. Vũ La sắc mặt cực kỳ ngưng trọng, lắc đầu : - phải, nếu như Thận Long tự mình xuất thủ, Mạc tiền bối căn bản có chút cơ hội phản kháng nào cả... Mộc Dịch Trạc bị Vũ La phản bác, hiển nhiên rất hài lòng, hừ lạnh tiếng : - Ta biết Thận Long rất hùng mạnh, thế nhưng ngươi cũng nên bị dọa vỡ mật chứ? Chúng ta phải còn sống hay sao? Vũ La lạnh lùng nhìn cái, lúc này đối với Mộc Dịch Trạc chỉ có thương hại và chán ghét. Mộc Dịch Trạc hiển nhiên còn ràng mình rốt cuộc ở trong hoàn cảnh nguy hiểm gì, cho nên còn ôm tia ảo tưởng. Vân Thượng Ngọc Cung của Mạc Thiên Ngôn chỉ là pháp bảo động thiên, hơn nữa tốc độ phi độn cực nhanh, trong nháy mắt đến đỉnh đầu mọi người, nhìn thấy mấy người Vũ La phía dưới, Mạc Thiên Ngôn vô cùng bất ngờ, lăng chụp tới, bàn tay lớn chụp lấy mọi người mang lên Vân Thượng Ngọc Cung. - Các ngươi việc gì? tốt quá, mau, thứ kia rất nhanh đuổi kịp tới. Ai tu luyện qua độn pháp? Nhanh giúp ta tay, thứ kia tốc độ cực nhanh, chỉ dựa vào Vân Thượng Ngọc Cung của ta, chưa chắc có thể thoát được... Mạc Thiên Ngôn cũng để ý nhiều đến thể diện của Đại Năng, ngại mở miệng xin đám vãn bối trợ giúp, hiển nhiên thứ đuổi theo phía sau làm cho nếm mùi đau khổ. Mộc Dịch Trạc và Cốc Mục Thanh đều tự tiến lên: - Ta tu luyện qua. Mạc Thiên Ngôn đại hỉ. vội vã an bày hai người gia trì Vân Thượng Ngọc Cung, Mộc Dịch Trạc vừa đánh ra pháp quyết vừa hỏi: - Mạc tiền bối, Thận Long tự mình xuất thủ bức ngài đến bước này sao? vừa vừa cố ý liếc mắt nhìn Vũ La. Từ khi gặp gỡ Mạc Thiên Ngôn tới nay, Mộc Dịch Trạc vẫn muốn tìm cơ hội lôi kéo quan hệ với vị Đại Năng thực lực cường hoành này, thế nhưng Mạc Thiên Ngôn lại càng xem trọng Vũ La hơn. đối với mực lạnh nóng. Lần này, Mộc Dịch Trạc cảm giác mình cuối cùng vượt qua Vũ La bậc, trong lòng liền có chút đắc ý, còn muốn phản bác câu vừa rồi của Vũ La lấy lại thể diện. Đại Năng ở trong mắt tu sĩ là sinh mệnh tồn tại đứng đầu. cho dù là di chủng Hồng Hoang như Thận Long, ở trong cảm nhận của Mộc Dịch Trạc cũng hùng mạnh hơn Đại Năng bao nhiêu, cho nên nhận định, kẻ vừa xuất thủ nhất định là Thận Long. Hơn nữa Ngụy Linh Vật Tiên Thiên trong thế giới động thiên này, trước đó cũng được biết qua. quả thực đối với đẳng cấp như bọn họ mà đúng là có khả năng chiến thắng, thế nhưng đối với Mạc Thiên Ngôn mà cũng thể cấu thành uy hiếp gì. như vậy, ngoại trừ Thận Long ra. còn có thứ gì trấn áp được Mạc Thiên Ngôn? Mộc Dịch Trạc nghĩ Vũ La trong nhiệm vụ này quá sức may mắn. nhiều lần lập công, cho nên trở nên có chút biết trời cao đất rộng, ngờ ngay cả lời mình cũng dám phản bác, lời nhìn qua như vấn đề đơn giản, thực tế là mượn đây nhắc nhở Vũ La. đừng quên mình ở trong Nhược Lô Ngục có thân phận gì: ngươi chỉ là ngục tốt nho , lại dám mạo phạm Phó Giám Ngục! Thế nhưng ngờ rằng. Mạc Thiên Ngôn cười khổ tiếng : - Nếu như Thận Long tự mình xuất thủ. ta căn bản có chút cơ hội phản kháng nào, còn có thể thoát ra được sao? có sai biệt với phán đoán của Vũ La. mặt Mộc Dịch Trạc nóng rát. giống như bị người tát cái bạt tai. - Còn phải Thận Long? Mọi người cũng là thất kinh. Cốc Mục Thanh khó có thể tin : - Lấy thực lực của ngài, còn có thể có thứ... Câu hỏi của nàng còn chưa ra khỏi miệng, đáp án cũng tự mình xuất . ầm! Trong núi lửa phía sau lại vang lên tiếng nổ, cột lửa vốn trăm trượng nhất thời bành trướng gấp đôi, độ cao tăng gấp ba! Vô số hỏa long lao ra. ngừng bay lượn quay xung quanh cột lửa. tiếng phượng hót lảnh lót vang tận mây xanh, tứ đại Ngụy Linh Vật Tiên Thiên phía trước đều tránh lui, phủ phục mặt đất ngừng lễ bái. Trung ương cột lửa cực lớn kia. mở ra cánh cửa hỏa diễm từ màu hồng biến thành đen. từng đạo hỏa diễm hóa thành tia lửa phun ra. quay xung quanh cánh cửa hình vòm kia. vô số hỏa diễm liên hoa lớn bay lượn xung quanh cánh cửa. con phượng hoàng toàn thân phun ra hỏa diễm kim sắc từ trong cánh cửa lao ra, kiêu ngạo ngửa mặt lên trời kêu tiếng dài, toàn bộ thế giới động thiên đều chấn động! - Chính là nó. Mạc Thiên Ngôn cười khổ . Ngoại trừ Vũ La. cho dù là Mạc Thiên Ngôn cũng biết, đây là món Ngụy Linh Vật Tiên Thiên đầu tiên hình thành trong thế giới động thiên của Thận Long, thực lực vượt xa những thứ sau này, tỷ dụ như bốn món phủ phục mặt đất lễ bái kia. Vừa rồi cột lửa lần thứ hai bạo phát lại phun ra vô số nham thạch cháy bừng bừng to bằng cối xay, Vũ La trong lúc vô ý nhìn thấy, trong những nham thạch tứ tán kia xen lẫn ít mảnh vụn lóe sáng, lấy làm kinh hãi, nhìn về phía Mạc Thiên Ngôn. Mạc Thiên Ngôn bất đắc dĩ khoát khoát tay: - ngươi đoán sai, đêm qua vừa tế luyện hoàn thành món pháp bảo kia, vừa rồi vì chạy trối chết cũng hủy rồi, bằng , ta đúng là chạy thoát. biết Vũ La bất phàm, nếu như Vũ La nhìn ra rồi, cũng có gì cần giấu diếm. - Đáng tiếc, khổ công mấy chục năm. thoáng cái tan thành tro bụi. Mộc Dịch Trạc mãi đến lúc này mới hiểu được mình rốt cuộc lâm vào hoàn cảnh nguy hiểm đến thế nào, tay đánh ra pháp quyết có chút bất ổn. Cử chỉ này lọt vào trong mắt Mạc Thiên Ngôn, nếu mang so sánh với trấn định tự nhiên của Vũ La. trong lòng Mạc Thiên Ngôn lại càng thích Mộc Dịch Trạc. Con Thần Hỏa Phượng Hoàng phía sau vỗ hai cánh, lưu lại đạo hỏa ảnh màu đỏ sẫm giữa trung, đuổi tới phía sau Vân Thượng Ngọc Cung. Mọi người lại càng hoảng sợ, ngờ tới món Ngụy Linh Vật Tiên Thiên này lại có tốc độ kinh người như vậy. Trong hỏa diễm kim sắc bao trùm món Ngụy Linh Vật Tiên Thiên, chính là thanh đoản kiếm xinh xắn chuôi, lưỡi đoàn kiếm sắc bén chính là mỏ phượng hoàng, đuôi đoàn kiếm mang vòng tròn, sau vòng tròn nối với bảy khoen sắt, đó là cái đuôi mỹ lệ của Thần Hỏa Phượng Hoàng. Tiên Tuyệt - Chương #74
THẦN HOÀNG ĐIỂU - ĐẾ VƯƠNG ĐOẠT. ... Trong hai mắt của Thần Hỏa Phượng Hoàng hỏa quang hừng hực, hai cánh vỗ nổi lên hai đạo hỏa diễm long quyển phong cao mấy trăm trượng, há mồm tiếng phượng hót lảnh lót. đoàn nguyên khí màu đỏ sẫm. nhanh như đạn pháo lao về phía Vân Thượng Ngọc Cung. Mạc Thiên Ngôn sắc mặt đại biến, hiển nhiên lúc trước ăn qua quả đắng của nguyên khí này, lúc này càng dám chậm trễ, dưới chân bước ra bước, lăng bay lên vững vàng rơi đài cao ở trung ương Vân Thượng Ngọc Cung. nhàng nhún chân, bắt đầu chỉ về phía tòa cung điện, hét lớn tiếng: - Sơn Hà Ấn! Cửa chính của cung điện hùng vĩ mở ra. đại điện trong cung điện chính lộ ra chiếc đại ấn. Quang ảnh chợt lóe, đại ấn bay ra ngoài, đón gió bành trướng, hóa thành lớn như ngọn núi, đập xuống phía dưới. Dưới đại ấn kia khắc đồ văn sơn hà. trông rất sống động. Luồng nguyên khí màu đỏ sẫm này tuy có vẻ ngoài đáng sợ, nhưng lại vô cùng hung hãn. uy thế Sơn Hà Ấn này chỉ va chạm nhàng với nó, nguyên khí liền nổ tung tiếng, sóng khí màu đỏ sẫm phun lên ngàn trượng, hình thành luồng khí màu đỏ sẫm giống như hoa cúc ở giữa trung, lực lượng hùng mạnh hất Sơn Hà Ấn ra ngoài hơn mười dặm. Thần Hỏa Phượng Hoàng hót vang tiếng. Kim Điêu vốn phủ phục mặt đất lập tức tung cánh bay lên , tiếng ưng hót. thân hình lớn lên mấy trăm lần. lao tới cuốn lấy Sơn Hà Ấn. Mạc Thiên Ngôn biết lúc này chính là thời khắc mấu chốt, khi bị con thần điểu này quấn lấy, mấy người mình đừng nghĩ tới chuyện còn sống ra ngoài. cũng phải liều mạng già. đứng đài cao, dưới chân đạp loại vũ bộ cổ xưa. hai tay chỉ liên tục, ngừng chỉ về phía các loại kiến trúc trong Vân Thượng Ngọc Cung, giống như đế vương điểm tướng. Mỗi lần chỉ. pháp bảo ôn dưỡng ở trong kiến trúc đó liền bay ra giết địch. Thần Hỏa Phượng Hoàng cũng kêu liên tục, bốn món Ngụy Linh Vật Tiên Thiên đều lao tới, mỗi món cuốn lấy món pháp bảo. Mạc Thiên Ngôn mình khống chế bốn món pháp bảo cảm thấy cật lực, dù sao Ngụy Linh Vật Tiên Thiên ở trong thế giới động thiên này có uy lực tương đương với Linh Vật Tiên Thiên chân chính. Hơn nữa. bên còn có con Thần Hỏa Phượng Hoàng khó đối phó nhất đứng bất động, làm cho như có mũi nhọn chỉ sau lưng, vô cùng khổ sở. Bốn món Ngụy Linh Vật Tiên Thiên và bốn món pháp bảo của Mạc Thiên Ngôn đánh đến thiên địa biến sắc, kinh lôi, diễm hỏa. bạo phong, các loại công kích cường hãn ngừng bạo phát, bạo tạc liên miên dứt làm cho thế giới trong vòng mấy trăm dặm nổ thành đống hỗn độn. tiếng phượng hót lảnh lót. Thần Hỏa Phượng Hoàng phóng lên cao, hai cánh chỉ vỗ chút, liền bay lên cao vạn trượng, hai cánh mở ra. cái đuôi mỹ lệ mà đáng sợ xếp ở sau người, tia hỏa quang thuận theo lông đuôi chảy xuống. Nó từ cao nhìn xuống, lông chim hỏa diễm bao trùm cái cổ to người ôm. Thần Hỏa Phượng Hoàng há mồm phun cái, đoàn nguyên khí màu đỏ sẫm bao bọc lấy hỏa chúng kim sắc lớn bằng mắt rồng hướng Vân Thượng Ngọc Cung đập tới. Mạc Thiên Ngôn thất kinh, nhấc chân đạp mạnh bước: - Đế Vương Đoạt, tại ra, còn đợi bao giờ! Đài cao mà đứng bỗng nhiên sống lại, đột ngột hất Mạc Thiên Ngôn ra ngoài, đài cao cực lớn hóa thành luồng tinh quang vọt lên thiên , biến hóa thành món pháp bảo như thứ (châm, kim) như tiên (roi), lăng đập tới nguyên khí hỏa chúng kia. Ầm! gian trung tâm vụ nổ sụp đổ vào phía trong, dừng lại khoảng chừng nhịp hô hấp, ngay sau đó vô số đạo điện xà hắc sắc điên cuồng hướng bốn phía phun ra, bạo tạc cường liệt toát ra từng tầng sóng xung kích màu tro nhạt. Vân Thượng Ngọc Cung khổng lồ giống như món đồ chơi trong tay trẻ con, bị cuốn ra ngoài mấy chục dặm. Thần Hỏa Phượng Hoàng cũng lùi mà tiến tới, hai cánh cụp lại, lăng lao xuống. Dưới hai cánh của nó, mỗi lần vỗ đều dâng lên cỗ hỏa diễm long quyển phong cao trăm trượng, hai cánh tia hỏa diễm màu vàng nhạt chảy vào trong hỏa diễm long quyển phong, mấy chục cỗ hỏa diễm long quyển phong từng cỗ đánh về phía Vân Thượng Ngọc Cung. Mạc Thiên Ngôn cả người run nhè , lần va chạm vừa rồi làm bị nội thương , trong lúc nhất thời còn kịp phản ứng lại. Cốc Mục Thanh hét to tiếng, Thiên La Địa Võng phát động, phù trận Lục Đạo Kiếp thành hình, chỉ vừa vung lên thu vào chín đạo hỏa diễm long quyển. chỉ là nàng cảnh giới cao, làm được chuyện này là cực hạn rồi, vẫn còn có hai mươi đạo hỏa diễm long quyển cuộn trào mãnh liệt mà tới. Mấy người Hổ Mãnh hét to, pháp bảo các màu bắn ra Vân Thượng Ngọc Cung, đến lúc này, tất cả mọi người đều liều mạng! ở đây ngoại trừ Vũ La. chỉ có Cốc Mục Thanh và Thác Bạt Thao Thiên có Thiên Mệnh Thần Phù. cho dù là Mạc Thiên Ngôn cũng chỉ có pháp bảo, mà có Thiên Mệnh Thần Phù. Thiên Mệnh Thần Phù cũng là Linh Vật trời sinh, muốn đạt được phải dựa vào cơ duyên mà phải nhờ thực lực. Mạc Thiên Ngôn trong hàng ngũ Đại Năng cũng được coi là cao thủ. nhưng có cơ duyên đó, cho nên đạt được Thiên Mệnh Thần Phù. cho dù là đạo có cấp bậc thấp nhất. Mộc Dịch Trạc cũng có cơ duyên đó, bởi vậy càng hiểu được tầm quan trọng của Thiên Mệnh Thần Phù. Cũng chính bởi vì vậy, sau khi biết nơi hạ lạc của Thiên Phủ Chi Quốc, tiếc mạo hiểm bị tổ chức phạt nặng, hy sinh ba mươi chín tên thuộc hạ muốn đoạt Thiên Phủ Chi Quốc về tay. Đáng tiếc là. con của Mộc Dịch Binh Lang cũng có cơ duyên đó, cuối cùng vẫn là làm mướn công, tiện nghi cho Vũ La. Hổ Mãnh và Cốc Mục Thanh hơn kém nhiều về cảnh giới, thế nhưng pháp bảo của cùng xuất cũng chỉ ngăn cản được ba đạo hỏa diễm long quyển phong. Cốc Mục Thanh thao túng phù trận Lục Đạo Kiếp lại có thể vây khốn chín đạo hỏa diễm long quyển. Lại nhìn Thác Bạt Thao Thiên, cảnh giới của thấp hơn vài tầng so với Hổ Mãnh, thế nhưng bởi vì có Tê Thần Lực, mặc dù chỉ là Thiên Mệnh Thần Phù thất phẩm hạ. thế nhưng Thác Bạt Thao Thiên cũng mạnh mẽ ngăn cản được hai đạo hỏa diễm long quyển phong, so với Hổ Mãnh cũng chỉ kém hơn đạo mà thôi. Mộc Dịch Trạc liều mạng, cùng Kiều Hổ liên thủ mới chặn được hai đạo hỏa diễm long quyển, còn lại mười ba đạo hỏa diễm long quyển cuộn trào mãnh liệt mà đến. đốt bầu trời thành mảnh màu đỏ sẫm. nhiệt độ tăng lên đột ngột. Mộc Dịch Trạc nhìn thấy Vũ La đến lúc này ngờ vẫn là bộ dáng bất động có chút suy nghL nhất thời sôi máu. nổi giận mắng: - Thằng ngốc, tên ngu ngốc này, còn ngây ngẩn làm gì. ngươi phải tự cho mình là siêu phàm sao, như vậy mà cũng ngăn được. Vũ La nghi hoặc nhìn con Thần Hỏa Phượng Hoàng hùng mạnh đến kinh khủng bầu trời, vừa rồi nó cuốn lên mấy chục đạo hỏa diễm long quyển, thần hỏa hai cánh ngừng rót vào trong hỏa diễm long quyển, tạm thời hỏa diễm bản thể yếu bớt ít. Vũ La kinh ngạc phát , trong vòng tròn bản thể của Thần Hỏa Phượng Hoàng, ngờ có khắc phù văn Quang Mang Thái Dương mà trước đây từng gặp qua hai lần! Hoặc phải , chiếc vòng kia chính là phiên bản thực thể của phù văn kỳ lạ kia. Mà ngay sau khi Thần Hỏa Phượng Hoàng ngừng tiếp cận, Vũ La cảm giác được sợi xích của mình xao động ngớt, Vũ La lúc này tóc đen vũ động, lại phải bởi vì hỏa phong kịch liệt xung quanh, mà là sợi xích bị ràng buộc nữa. Vũ La căn bản có tâm tư đáp lời Mộc Dịch Trạc, mơ hồ cảm giác được, mình dường như nắm được tia yếu quyết mơ hồ, đây rất có thể là sinh cơ duy nhất của đám người mình! Còn lại mười ba đạo hỏa diễm long quyển cách Vân Thượng Ngọc Cung chỉ có mấy trăm trượng, hỏa diễm nóng cháy đốt quần áo mọi người đều có mùi khét. Mạc Thiên Ngôn hít sâu hơi, nuốt liền chín viên linh đan. mạnh mẽ trấn áp thương thế của mình xuống, muốn ngự sử Đế Vương Đoạt bị thương lần nữa nghênh chiến, lại thấy Vũ La đột nhiên lăng bước ra bước, tới bên ngoài Vân Thượng Ngọc Cung, thân mình, chút phòng bị nghênh đón mười ba đạo hỏa diễm long quyển kia.
THẦN HOÀNG ĐIỂU - ĐẾ VƯƠNG ĐOẠT. ... Mạc Thiên Ngôn lại càng hoảng sợ, vội vã hét lớn: - Vũ La. ngươi làm gì vậy, tên tiểu tử ngu ngốc ngươi mau trở lại! Mộc Dịch Trạc mặc dù nhìn có chút hả hê, thế nhưng cũng vui mừng nổi, nhiều lắm mình cũng chỉ sống lâu hơn Vũ La chút mà thôi, Thần Hỏa Phượng Hoàng này quá hùng mạnh, mọi người ở dưới tay của nó giống như hài đồng đối mặt với vũ phu. có chút lực hoàn thủ nào. Vũ La ngẩng đầu nhìn Thần Hỏa Phượng Hoàng từ trời lao xuống, tâm thần khẽ động, sợi xích thô to gây ra tiếng loảng xoảng từ phía sau lung bay lên. sợi xích, phù văn linh quang lưu chuyển ngừng. xa xa nhìn lại giống như ngân hà đổi chiều! Sợi xích dễ dàng xuyên qua mười ba đạo hỏa diễm long quyển, chuẩn xác bắn trúng Thần Hỏa Phượng Hoàng. vẫn chưa dừng lại, ngờ nó tiếp tục bay thẳng, bắn trúng bản thể Thần Hỏa Phượng Hoàng, keng tiếng đánh lên chiếc vòng kia. Lập tức, sợi xích bay nhanh tới co rút. móc ở chiếc vòng, trở thành đạo hỏa diễm hoàng vĩ thứ tám của Thần Hỏa Phượng Hoàng! Vũ La cũng biết mình làm như vậy rốt cuộc là đúng hay sai, hoàn toàn là hành động dựa vào trực giác, chỉ là trước mắt là tử cục, còn có thể xảy ra chuyện gì khác? Cho nên Vũ La phóng tay liều lần! cũng biết phù văn Quang Mang Thái Dương kỳ lạ kia rốt cuộc có ý nghĩa gì, chỉ có thể bằng ấn tượng mơ hồ của mình, nhớ lại những phù văn xung quanh phù văn Quang Mang Thái Dương ở sâu trong Ly Nhân Uyên. May nhờ nguyên hồn của Vũ La vô cùng hùng mạnh, dù phải là nhìn qua quên nhưng cũng kém quá nhiều, liên tục nhớ lại mười hai đạo phù văn liên quan, tay phải của vừa nhấc, vận công chấn phá huyết quản đầu ngón tay, rất nhiều tiên huyết vẩy ra, Vũ La lấy tinh huyết của mình làm dung môi, nhanh chóng vẽ ra mười hai đạo phù văn. Sợi xích dung nhập bản thể của Thần Hỏa Phượng Hoàng, thế nhưng lại có liên hệ kỳ diệu với Vũ La. Mười hai đạo phù văn này vừa thành liền theo mối liên hệ kỳ diệu này nhanh chóng chui vào bản thể của Thần Hỏa Phượng Hoàng, dưới hỏa diễm hừng hực bao vây, quay xung quanh chiếc vòng kia ngừng bay lượn. Thần Hỏa Phượng Hoàng vô cùng thống khổ, kêu lớn tiếng thê lương, mười ba đạo hỏa diễm long quyển đồng thời vỡ nát. Nó bỗng nhiên ngẩng đầu xông lên trời, tầng mây vạn trượng bởi vì Thần Hỏa Phượng Hoàng va phải, trong nháy mắt hóa khí vô tung vô ảnh. Mười hai đạo phù văn kia giống như giòi trong xương, bất kể Thần Hỏa Phượng Hoàng bay cao cỡ nào nhanh thế nào cũng thoát được. tiếng kêu thảm thiết, bầu trời ngừng phun ra hỏa diễm dài đến mấy vạn trượng, trong Vân Thượng Ngọc Cung mọi người đều mắt chữ a mồm chữ 0 nhìn tất cả. Vũ La lại có thể cảm giác được, lực lượng của Thần Hỏa Phượng Hoàng dường như càng lớn mạnh hơn. phù văn của mình khó có thể áp chế nổi nó! giơ ngón tay lên chút do dự đâm vào ngực, tinh huyết trong tim vô cùng trân quý phun ra. Vũ La lần thứ hai lấy tinh huyết làm dung môi, vẽ ra mười hai đạo phù văn. chỉ khẽ điểm cái, mười hai đạo phù văn kia theo liên hệ giữa và sợi xích cuốn lấy bản thể của Thần Hỏa Phượng Hoàng. Thần Hỏa Phượng Hoàng vốn chiếm thượng phong, lại ngờ lần thứ hai bị mười hai phù văn cuốn lấy, lần này, tinh huyết trong tim vô cùng trân quý có lực lượng còn lớn hơn nữa. Thần Hỏa Phượng Hoàng ở chín tầng trời cuồng bạo tàn sát bữa bãi chừng ăn xong bữa cơm. nhưng chỉ tốn công vô ích. Nó lại kêu to tiếng, bỗng nhiên uốn lượn thân thể hung hãn nhắm bản thể của mình lao xuống! Mục tiêu chính là sợi xích. Vũ La gần như cần suy nghĩ. lần thứ hai dùng tinh huyết trong tim vẽ ra mười hai đạo phù văn. truyền tống qua. Thần Hỏa Phượng Hoàng lại kêu thảm tiếng, bị thương . Chẳng qua lúc này nó dường như đột nhiên phát kẻ đầu sỏ gây nên chuyện này, đột nhiên lao xuống, từ cao vạn trượng lao thẳng về phía Vũ La. ở ngoài mấy ngàn trượng, Thần Hỏa Phượng Hoàng liền cao to tiếng, bụng phồng lên ngừng, liên tiếp phun ra chín đạo nguyên khí hỏa chủng! Nguyên khí hỏa chủng hùng mạnh, ngay cả Sơn Hà Ấn cũng khó thể kháng cự. Vũ La híp mắt lại, thầm lặng lẽ triệu hồi ra Kỳ Lân Tý, cánh tay trái giấu trong ống tay nhất thời trở nên trong suốt. Chín đạo nguyên khí hỏa chủng lao tới, Vũ La thể tránh, chỉ có thể liều mạng! cũng tránh, quyền lăng đánh ra. đạo hư ảnh màu đỏ sẫm từ đầu quyền của Vũ La lao ra, ở ngoài ba mươi trượng hóa thành con Nộ Hỏa Kỳ Lân. nghênh đón chín đạo nguyên khí hỏa chủng từ trời giáng xuống, nuốt chửng tất cả vào. Kỳ Lân cũng là Thần Thú hệ Hỏa, luận đẳng cấp cũng kém hơn chút nào so với thần điêu Phượng Hoàng. Nguyên khí hỏa chủng này đối với Kỳ Lân Tý tuyệt đối là vật đại bổ. chỉ là Kỳ Lân Tý dù sao cũng quá yếu, tia huyết mạch Kỳ Lân chứa trong đó biến thành Nộ Hỏa Kỳ Lân. nuốt vào ba đạo nguyên khí hỏa chủng coi như là ăn no, nuốt vào sáu đạo có chút ăn tiêu, nuốt cả chín đạo, cả cánh tay trái của Vũ La là mảnh nóng bỏng, quần áo nhất thời hóa thành tro bụi! Nộ Hỏa Kỳ Lân gào thét tiếng tránh lui về cánh tay của Vũ La điều dưỡng, chín đạo nguyên khí hỏa chủng làm nó có thu hoạch lớn. Thế nhưng ăn lần quá nhiều, hậu quả chính là trước khi tiêu hóa hết chín đạo nguyên khí hỏa chủng, Nộ Hỏa Kỳ Lân thể ra nữa. Mạc Thiên Ngôn nhìn giật mình ngớt, trừng mắt líu lưỡi, hồi lâu mới ngậm miệng lại, líu lưỡi ước ao : - Xem ra là tấm Thiên Mệnh Thần Phù. ôi, quả nhiên Trường Giang sóng sau đè sóng trước, lão Mạc ta có phúc duyên bậc này... Sau chín đạo nguyên khí hỏa chủng, Thần Hỏa Phượng Hoàng vọt tới trước mắt, cái mỏ sắc bén phun ra hỏa diễm kim sắc ngừng, mổ cái về phía Vũ La. Mọi người phía sau cả kinh kêu to: - Vũ La. mau tránh ra! Mạc Thiên Ngôn để ý bản thân trọng thương, ngón tay điểm ra, Đế Vương Đoạt đằng bay lên đập về phía Thần Hỏa Phượng Hoàng. Vũ La dường như nghe thấy, hai mắt lấp lánh hữu thần, nhìn thẳng Thần Hỏa Phượng Hoàng, nhiệt lực hùng mạnh làm cho hai mắt vô cùng đau nhức, nước mắt chảy ra như nước suối, lại nhanh chóng bị bốc hơi. nhìn ràng tất cả, nhắm chuẩn thời cơ, đột nhiên đánh ra quyền. Lực lượng lớn nhất của Kỳ Lân Tý bạo phát, cánh tay trái trong suốt chuẩn xác nện ở mỏ của Thần Hỏa Phượng Hoàng. Binh... Vũ La hét thảm tiếng, cả cánh tay trái khớp xương nổ nát bấy! Cùng lúc đó, cánh tay phải của Vũ La nhanh chóng giơ lên. đánh ra vật. Vật kia theo liên hệ giữa Vũ La và sợi xích, nhanh chóng tới chiếc vòng của bản thể Thần Hỏa Phượng Hoàng, năng lượng hùng mạnh mà quỷ dị tràn ra. vô số tổ hợp mười hai phù văn bay lượn, hoàn toàn bao vây Thần Hỏa Phượng Hoàng lại. Mười hai phù văn hết tổ này tới tổ khác ấn vào bản thể Thần Hỏa Phượng Hoàng, món Ngụy Linh Vật Tiên Thiên này cuối cùng cũng còn lực đối kháng nữa. gào thét tiếng, hỏa diễm người nhanh chóng tắt ngóm, ảm đạm vô quang rơi vào trong tay Vũ La. Trận đại chiến này kinh tâm động phách, hồi hộp vô cùng, mọi người xem đến mắt chữ a mồm chữ 0, hồi lâu mới thở hổn hển hơi, như thoát khỏi gánh nặng trong lòng, biết ít nhất tạm thời an toàn. Cốc Mục Thanh nhanh chóng bay ra ngoài, lăng đón lấy Vũ La thoát lực rơi xuống. Vũ La đêm qua đem linh năng Thập Phương Quỷ Độn mà cắn nuốt trước kia. dùng pháp quyết Thực Phù luyện thành tấm linh phù. Mặc dù bởi vì tổng lượng linh năng có chút đủ, tấm linh phù này có vẻ có chút đơn bạc yếu ớt, thế nhưng đây dù sao cũng là đoạt từ linh năng kỳ lạ của Thiên Mệnh Thần Phù. lực lượng mạnh mẽ chứa trong đó tuyệt đối phải linh phù Thủy Ngọc Đạo trước đây có thể so sánh. Trong đại chiến vừa rồi, Vũ La cấp tốc đem mười hai phù văn đánh vào trong tấm linh phù này, đến phút cuối cùng lợi dụng tấm linh phù này khống chế được Thần Hỏa Phượng Hoàng. Tiên Tuyệt - Chương #76
BA XÀ ĐẤU THẬN LONG. ( ... Vũ La hôm nay vô cùng thê thảm, cánh tay trái gần như phế, cả người nóng bỏng, linh nguyên trong cơ thể tiêu hao còn. có thể chế trụ món Ngụy Linh Vật Tiên Thiên này vẫn là dựa vào liên hệ thể phỏng đoán với phù văn thần bí kia. Mặc dù thắng thảm, thế nhưng mọi người vẫn còn ở trong bụng Thận Long như trước, Vũ La vẫn có chút vui mừng nào cả. Mạc Thiên Ngôn khoát tay, cỗ linh lực bao phủ toàn thân Vũ La. giống như trời hạn gặp mưa rào trút xuống. Vũ La lập tức cảm thấy mát lạnh, thương thế hồi phục rất nhiều. Dường như có chút luyến tiếc, thế nhưng Mạc Thiên Ngôn cuối cùng vẫn cắn răng, vươn tay ra. Đế Vương Đoạt vẫn bay xung quanh bảo vệ mọi người bay trở về. Mạc Thiên Ngôn giơ tay lên. Đế Vương Đoạt hóa thành chiếc vòng tay kim sắc đeo ở cổ tay . Mạc Thiên Ngôn tháo vòng tay xuống, liên tục vẽ ra mấy chục đạo phù chú đánh vào trong chiếc vòng, chiếc vòng kia bỗng nhiên đinh tiếng ra cái khe. Mạc Thiên Ngôn theo cái khe mở chiếc vòng ra. lấy bên trong ra hai viên linh đan lớn bằng hạt đậu xanh. Linh đan nhìn qua mộc mạc tự nhiên, mùi hương cũng linh quang, thế nhưng Vũ La biết, nó cũng giống như sợi xích, đạt tới trình độ thần hoa nội liễm, phải cao cấp hơn rất nhiều so với những linh đan sinh ra hương thơm đầy phòng kia. Hơn nữa. Đế Vương Đoạt ràng là bản mệnh pháp bảo của Mạc Thiên Ngôn, linh đan nuôi dưỡng trong món pháp bảo giống như vậy nhất định phải chuyện đùa. chỉ sợ là thứ Mạc Thiên Ngôn dùng để cứu mạng. quả nhiên. Mạc Thiên Ngôn có chút luyến tiếc : - Hai viên linh đan này chính là Mạc mỗ năm đó đoạt được cùng lúc lấy Tiên Nhân thượng cổ truyền thừa, từ khi Mạc mỗ tấn thăng Đại Năng đến nay vẫn mực nuôi dưỡng trong Đế Vương Đoạt, đây chính là thủ đoạn bảo mệnh cuối cùng của ta. tự mình nuốt viên, đưa viên kia cho Vũ La. Vũ La há mồm định cự tuyệt, Mạc Thiên Ngôn lại chút khách khí mạnh mẽ nhét vào mồm . tức giận : - Ta lấy ra rồi, còn có thể thu lại sao? ngươi cứu ta mạng, ta cũng muốn nợ nhân tình tên vãn bối. Mạc Thiên Ngôn hóa vòng tay trở lại thành Đế Vương Đoạt, đáp xuống Vân Thượng Ngọc Cung, lại lần nữa ngồi đài cao trung ương. Mấy người Cốc Mục Thanh hộ pháp ở xung quanh. Vũ La và Mạc Thiên Ngôn đả tọa chữa thương. Bốn món Ngụy Linh Vật Tiên Thiên lúc trước, sau khi con Thần Hỏa Phượng Hoàng kia bị Vũ La thu liền lập tức giải tán, cũng dám tới nữa. Linh đan của Mạc Thiên Ngôn quả thực bất phàm. Vũ La bị thương nặng như vậy, sau khi uống vào, chẳng qua chỉ ăn xong bữa cơm có chuyển biến tốt đẹp. Cánh tay trái bị thương nhanh chóng khôi phục với tốc độ có thể thấy được, khoảng chừng qua canh giờ, Vũ La cơ bản hồi phục như cũ. thế nhưng dược hiệu của linh đan còn hao hết. lại chuyển hóa thành linh khí tẩm bổ bản nguyên của Vũ La. Vũ La mặc dù tấn thăng cảnh giới tu sĩ Cửu Cung, thế nhưng dù sao thời gian quá ngắn. có chút hư phù bất ổn. dược hiệu còn dư của linh đan này biến thành linh lực, vừa hay trợ giúp Vũ La cũng cố cảnh giới. Lại qua canh giờ, Vũ La và Mạc Thiên Ngôn đều tỉnh lại từ trong nhập định, hai người vừa khôi phục, cho dù gặp phải nguy hiểm gì mọi người cũng có lực liều mạng trận, trong lòng cũng có chút kiên định. Mộc Dịch Trạc sớm chờ mất kiên nhẫn, thấy hai người tỉnh lại, vội vã hỏi: - Mạc tiền bối, chúng ta kế tiếp phải làm sao? Mạc Thiên Ngôn cũng có biện pháp gì tốt. đừng . ngay cả Vũ La cũng là lần đầu tiên bị nhốt ở trong bụng Thận Long, hơn nữa trong bụng con Thận Long này còn diễn biến thành tòa thế giới động thiên hoàn chỉnh. Lời Mộc Dịch Trạc vừa hỏi lại làm cho Mạc Thiên Ngôn xấu hổ, là Đại Năng lúc này lại có biện pháp gì. cũng biết vì sao, Mạc Thiên Ngôn ngờ nhìn sang Vũ La cách vô ý thức, dường như Vũ La mới là người đáng tin cậy nhất của đội ngũ này. những người khác cũng giống như Mạc Thiên Ngôn, ánh mắt đầy chờ mong nhìn Vũ La. Mộc Dịch Trạc chú ý tới biến hóa vi diệu của mọi người lúc này, nhất thời vô cùng đố kỵ, chỉ là thừa nhận cũng được. Nhiệm vụ lần này, Vũ La nhiều lần làm cho bọn họ nhìn với ánh mắt khác xưa. nếu như tại có ai có thể nghĩ ra biện pháp thoát khốn. người đó hơn nửa là Vũ La. Mộc Dịch Trạc tạm thời nhẫn gì thêm, nhưng thầm hạ quyết tâm. sau khi trở về nhất định phải làm cho Vũ La mất mặt. Vũ La suy nghĩ chút, thở dài tiếng : - Đành phải liều phen vậy, các ngươi có nhìn thấy ngọn núi kia ? Vũ La chỉ chính là ngọn núi cao nhất của thế giới này, ngọn núi vừa mới bị Thận Long nuốt vào nằm ngang ở trong thế giới này. Mọi người gật đầu. Vũ La tiếp tục : - Con đại gia hỏa này khẳng định là đói rồi mới ăn ngọn núi kia vào, mọi người đều có pháp bảo trữ vật. nếu như chúng ta thu ngọn núi kia vào, đại gia hỏa này lại đói, phải há mồm nuốt thứ gì đó, chừng chúng ta có đường hi vọng. Cho dù là Mạc Thiên Ngôn cũng có món pháp bảo có thể thu được ngọn núi kia. chỉ có đánh nát ra mọi người chia nhau thu lại, thế nhưng công trình này vô cùng lớn. chỉ riêng đánh nát ngọn núi cũng là chuyện dễ dàng, nhưng mọi người cũng có biện pháp khác, thể làm gì khác hơn là cùng gật đầu. Mạc Thiên Ngôn vươn tay chỉ. Vân Thượng Ngọc Cung đưa mọi người bay đến ngọn núi kia. Mọi người cùng quát tiếng, mạnh ai nấy phóng ra thủ đoạn đắc ý của mình đánh xuống ngọn núi phía dưới, nhất thời tiếng nổ mạnh vang lên mảnh, từng luồng bảo quang lóe lên ngọn núi, mấy trăm khối đá lớn bay ra bốn phía. Toàn bộ thế giới động thiên đều theo đó lay động hồi. Vũ La đột nhiên biến sắc: - Xảy ra chuyện gì? Mộc Dịch Trạc vốn nghĩ đây là biện pháp ngu dốt. lúc này tức giận : - Xảy ra chuyện gì. nhiều người như vậy cùng động thủ. có thể có chút rung động sao? Vũ La dụng tâm cảm thụ thứ gì đó, có tâm tư so đo với Mộc Dịch Trạc. Mạc Thiên Ngôn lại rất mất hứng, trừng mắt nhìn Mộc Dịch Trạc quát: - Mộc Dịch Trạc, nơi này phải là Nhược Lô Ngục của các ngươi, muốn vênh mặt hất hàm sai khiến, trước tiên phải qua cửa của lão già ta! Nếu như ngươi còn như vậy, ta chỉ có thể mời ngươi xuống dưới! Mộc Dịch Trạc trong lòng đại nộ, cũng dám trở mặt với Mạc Thiên Ngôn, cười hắc hắc : - Tiền bối nên nổi giận, vãn bối biết sai rồi, dám nữa. dám nữa... nhưng vào lúc này, toàn bộ thế giới động thiên lần thứ hai lay động chút. Lần này tất cả mọi người đều bất ngờ, vừa rồi mọi người cũng có xuất thủ. Vũ La ngưng trọng : - Mọi người cẩn thận chút... còn chưa xong, toàn bộ thế giới động thiên bỗng nhiên rung động kịch liệt, đạo ánh sáng cường liệt từ đỉnh đầu mọi người chiếu thẳng xuống, xung quanh quang mang, chừng mười món Ngụy Linh Vật Tiên Thiên vờn quanh ngừng bay lượn, mấy thứ Lôi Hùng. Kim Điêu lúc trước đám người Vũ La gặp phải đều ở trong đó, ngoài ra còn có ba món Ngụy Linh Vật Tiên Thiên cùng cấp bậc với con Thần Hỏa Phượng Hoàng mà Vũ La thu lấy. đợi mọi người hiểu được chuyện gì xảy ra. có cỗ lực lượng hùng mạnh thể kháng cự lăng hút bọn họ và những Ngụy Linh Vật Tiên Thiên này , quăng vào trong quang trụ cường liệt kia. Mọi người kinh hô mảnh. Mạc Thiên Ngôn thủ chặt Vân Thượng Ngọc Cung, hóa pháp bảo động thiên này lại bằng hạt gạo, bảo vệ mọi người bên trong. Trong quang mang linh năng giống như cơn lốc, Vân Thượng Ngọc Cung theo cơn lốc cấp tốc xoay tròn, cũng biết xoay tròn bao nhiêu vòng, sau đó là mảnh ánh sáng chói chang, trước mắt mọi người mảnh trắng xóa nhìn thấy gì. Qua thời gian chén trà , trong tai mọi người bỗng nhiên nghe được tiếng nổ giống như tiếng sấm chấn động cả người, hai mắt dần dần lại có thị giác. - Chúng ta ra rồi. mảnh núi sông rộng lớn. đỉnh đầu ánh nắng chói trang, mọi người hoan hô tiếng, nhảy nhót vô cùng vui mừng. Tiên Tuyệt - Chương #77
BA XÀ ĐẤU THẬN LONG. ( TRUNG ... Bỗng nhiên tiếng sấm rền truyền đến. phía dưới Vân Thượng Ngọc Cung, cỗ sóng khí khổng lồ kéo tới, đường đường Vân Thượng Ngọc Cung ngờ bị cỗ sóng khí ném ra ngoài. Mọi người lại kinh hô trận, trong khi Vân Thượng Ngọc Cung bị cuốn mọi người cúi đầu nhìn xuống, thấy tình hình phía dưới: con Thận Long khổng lồ thua kém ngọn núi, dài đến hơn trăm dặm. quanh thân lóe ra bức màng sáng tinh mịn. ngừng biến hóa ra các loại ảo cảnh, xuyên qua màng sáng này thỉnh thoảng vẫn có thể nhìn thấy được, vảy của Thận Long kia trông giống như gỗ khô, dường như nó trải qua năm tháng vô tận. Mà đối diện với con Thận Long kia. ngờ còn có con vật khổng lồ thua kém Thận Long chút nào, cùng giằng co với nó. Đối thủ thân đen kịt. người mọc đầy các loại thực vật. giống như vài thập niên chưa từng cử động, loại cây ở người nó đều nảy mầm mọc rễ, trưởng thành đại thụ che trời. Nó chỉ cần khẽ động, có hơn ngàn đại thụ ầm ầm đổ xuống. Hai con vật khổng lồ ngừng liều mạng chiến đấu với nhau trong mảnh rừng núi này, từng ngọn núi dễ dàng bị xóa , từng con sông bị chặn ngang chặt đứt. mặt đất mảnh hỗn độn. những Ngụy Linh Vật Tiên Thiên được thế giới động thiên trong cơ thể Thận Long diễn hóa ra cũng được nó phun ra. quay xung quanh đầu đối thủ. hiển nhiên là muốn tìm cơ hội móc mắt đối thủ. Mấy người Vũ La chính là bị Thận Long phun ra theo những Ngụy Linh Vật Tiên Thiên kia. Thế nhưng đối thủ của nó cũng vô cùng giảo hoạt, hai mắt nhắm nghiền. đóa hỏa diễm giống như lưỡi rắn phun ra ngừng. ra xa mấy trăm trượng, dễ dàng đánh món Ngụy Linh Vật Tiên Thiên nát bấy! Mạc Thiên Ngôn hít hơi khí lạnh : - Ba Xà! Ba Xà có thể nuốt cả voi, ba năm sau mới chịu nhả xương. Ngay cả phàm phu tục tử đều nghe qua truyền thuyết này, thế nhưng những kẻ phàm phu tục tử biết. Ba Xà có thể nuốt voi vẫn chỉ là Ba Xà còn . Ba Xà trưởng thành chân chính, tuyệt đối là dị thú hùng mạnh có thể cắn nuốt thiên địa. giống như con ở phía dưới này, biết thời đại nào ở Hồng Hoang lưu lại, tiềm tàng ở cấm địa Yên Sơn sống đến tại, ngờ ngay cả Thận Long cũng dám đấu trận, hơn nữa dường như còn rơi xuống hạ phong, làm cho Thận Long cũng phải dùng tới cả Ngụy Linh Vật Tiên Thiên trong thế giới động thiên trong cơ thể. Hơn mười món Ngụy Linh Vật Tiên Thiên bay lượn xung quanh cái đầu cực lớn của Ba Xà. lưỡi của Ba Xà mặc dù lợi hại, thế nhưng dù sao cũng linh hoạt bằng những Ngụy Linh Vật Tiên Thiên này, hơn nữa đối phương số lượng đông đảo, quấy nhiễu làm Ba Xà vô cùng buồn bực. Cuối cùng. Ba Xà ngửa mặt lên trời rít tiếng phẫn nộ, trong miệng phun ra đoàn hỏa diễm ánh vàng rực rỡ, viên bảo châu màu vàng nhạt từ trong hỏa diễm bay lên trời, vô cùng linh xảo, chỉ lóe lên liên tiếp đánh nát ba món Ngụy Linh Vật Tiên Thiên. những dị chủng Hồng Hoang này thực lực khủng bố làm cho những người trong Vân Thượng Ngọc Cung nhìn đến líu lưỡi. những Ngụy Linh Vật Tiên Thiên này, mấy người Vũ La lúc trước hao hết khí lực cũng thể phá hủy món. chỉ là thu phục món. vẫn là nhờ có mối liên hệ thần bí cùng sợi xích của Vũ La. Thế nhưng ở trước mặt Ba Xà mấy thứ này chịu nổi đòn. tiện tay là có thể đánh vỡ. Thế nhưng ai khiếp sợ sánh được với Vũ La. ràng nhìn thấy, ở trong bảo châu bạch kim của Ba Xà phun ra. bay nhanh lóe lên từng đạo phù văn. tất cả đều là phù văn Quang Mang Thái Dương quen thuộc! Đạo phù văn này, rốt cuộc là có ý tứ gì? những hung thú trong cấm địa Yên Sơn này, từ Xà Vương. Huyết Vĩ Chu Vương, đến Thận Long. Ba Xà từ thời kỳ Hồng Hoang còn sống mảnh đại địa này đều có muôn vàn liên hệ cùng tấm phù văn này! Mạc Thiên Ngôn cũng khiếp sợ có chút thất thố, qua hồi lâu mới hồi phục, cuống quít giữ vững Vân Thượng Ngọc Cung quay cuồng, phiêu phiêu đàng đàng bay lên mấy vạn trượng, ở xa xa quan sát đại chiến phía dưới. ở trước mặt dạng dị chủng Hồng Hoang này, mọi người cảm thấy bản thân bé, trong lúc nhất thời đều ngơ ngác gì. trong lòng khó tránh khỏi có chút cay đắng: mình tu luyện nữa. có thể so được với hai con quái vật khổng lồ phía dưới sao? Thiên tư gì. nỗ lực gì. hết thảy dường như đều là công dã tràng. Mạc Thiên Ngôn dù sao cũng là Đại Năng. đạo tâm vững chắc hơn xa những người khác là người đầu tiên thoát khỏi loại trạng thái hoài nghi này, nhìn xung quanh, vẻ mặt của tất cả mọi người đều là mờ mịt. chỉ có Vũ La hai hàng lông mày nhíu chặt, dường như có khúc mắc gì khó có thể cởi ra. Vũ La ở trong thế giới động thiên của Thận Long cứu mọi người, hơn nữa Mạc Thiên Ngôn vốn rất coi trọng . biết nếu làm cho Vũ La vướng phải khúc mắc vì chuyện này, có bất lợi rất lớn đối với tu luyện ngày sau. cố tình kết thiện duyên này với Vũ La. liền lặng lẽ xuất ở phía sau Vũ La. thản nhiên : - những dị chủng Hồng Hoang này sống đến tại biết bao nhiêu năm rồi. Nếu như ta có thể sống lâu như vậy, nhất định yếu hơn so với bọn chúng. Điều này rất đơn giản, thế nhưng khi người ta chui vào vỏ ốc, nếu được ai khuyên bảo rất khó thoát ra. Mạc Thiên Ngôn có lòng hỗ trợ, tự nhiên muốn câu điểm tỉnh Vũ La. Lại ngờ rằng Vũ La chỉ nhíu mày nhìn hai con cự thú phía dưới, hồi lâu mới ung dung hỏi: - Bọn chúng có năng lực hủy thiên diệt địa như vậy, còn lưu luyến ở thế giới này, là vì sao? Mạc Thiên Ngôn nghe xong sửng sốt. trong lòng cũng là mảnh mê man mờ mịt. vốn là muốn giúp Vũ La giải khai khúc mắc, lại nghĩ đến Vũ La căn bản phải là rơi vào khúc mắc gì. mà là suy tư chuyện có ý nghĩa cao xa hơn nhiều. Tu Chân Giới biết bao nhiêu năm có ai phi thăng rồi, thậm chí còn làm cho số người hoài nghi, cái gọi là phi thăng, cái gọi là Tiên Nhân chỉ là truyền thuyết, đáng để tin tưởng. biết bao nhiêu năm trước, Tu Chân Giới dùng Đại Năng để thay thế Tiên Nhân, cho là tồn tại đứng đầu trong tu sĩ. Vũ La hỏi câu đơn giản, lại làm dấy lên suy tư của Mạc Thiên Ngôn đối với bí lớn nhất này của Tu Chân Giới. Đúng vậy, vô luận là Thận Long hay là Ba Xà đều hùng mạnh đến trình độ “ thể chiến thắng”. Thế nhưng dù vậy, bọn chúng vẫn lưu lại ở thế giới này, cũng thấy Thiên kiếp giáng xuống, chúng nó cũng chủ động tìm kiếm phương pháp rời khỏi thế giới này, rốt cuộc là vì lưu luyến cái gì? Nếu lưu luyến, dường như cũng chính xác, nhìn Thận Long có cái gì có thể ăn rồi, sinh vật lớn hơn nữa đối với nó mà , đều là đủ nhét kẽ răng, chỉ có thể ăn núi cao, dựa vào thế giới động thiên trong cơ thể mình hóa thành linh khí tinh thuần cung cấp cho bản thân. Nhìn sang Ba Xà. loại cây ở người nó lớn thành đại thụ che trời, có thể thấy được nó biết bao nhiêu năm rồi có động đậy. Đối với chúng nó mà , cuộc sống như vậy còn có lạc thú gì? Đây là cảm giác tịch mịch tới mức nào? Vũ La khẽ lắc đầu. thở dài gì nữa. Mạc Thiên Ngôn tự nhiên nghĩ ra đáp án cho vấn đề này, chỉ có chút dị dạng nhìn Vũ La: hài tử này vẫn chỉ là tu sĩ cảnh giới Cửu Cung có kiến thức, ánh mắt bậc này, tương lai chỉ sợ là nhân vật cấp bậc Thánh Nhân! Vô luận là đối với Vũ La hay là người khác, Mạc Thiên Ngôn luôn có loại tư thái cao cao tại thượng, điều này cũng phải là bản tính như vậy, mà hoàn toàn là thói quen, bởi vì là Đại Năng. xem trọng Vũ La. vốn là có tâm tư “Dìu dắt”, đó là muốn kết đoạn thiện duyên, cũng là kiểu suy nghĩ “Bố thí”. Thế nhưng tại, Mạc Thiên Ngôn hoàn toàn dám có ý nghĩ này nữa. dường như có thể nhìn thấy, ở tương lai xa. Vũ La chắc chắn đứng ở đỉnh cao nhất của toàn bộ Tu Chân Giới. Đến lúc đó, mình bởi vì từng có đoạn giao tình cùng hoạn nạn với Vũ La mà được tôn sùng, địa vị ở trong Tu Chân Giới nhờ nước lên thuyền lên. Tiên Tuyệt - Chương #78