KỲ LÂN TÝ - MỸ NHÂN TÂM. ... tiếng nổ ầm vang lên. kinh mạch toàn thân Vũ La vô cùng đau đớn. linh nguyên khổng lồ bắt đầu điên cuồng vận chuyển, cửa ải cuối cùng trước mặt linh nguyên hùng mạnh như vậy chịu nổi nữa. chỉ nghe Vũ La ngửa mặt lên trời thét dài tiếng, phá quan thuận lợi. Linh nguyên hùng mạnh theo kinh mạch xông thẳng lên Mi Tâm. trong hai tai Vũ La tiếng nước ngập trời. Hai mắt phun ra đạo linh quang dài chừng trượng, bên trong đồng tử phù văn chuyển động. Mi Tâm đau nhói như kim đâm. Kéo dài như vậy trong thời gian uống cạn chén trà. bỗng nhiên tất cả dị tượng đồng thời biến mất. Vũ La nhìn lại, bên trong Mi Tâm của mình mở ra gian hẹp, mà Phong Thần Bảng thầm lặng lẽ chiếm vị trí trung ương. Bên ngoài thân thể Vũ La. chín con quang long, chín con hỏa Kỳ Lân. chín con hoàng điểu, chín con bạch hổ thình lình xuất , quay xung quanh Vũ La. cúi đầu hành lễ. nhưng chỉ trong nháy mắt. tất cả dị tượng này đều biến mất. Vũ La cũng thấy được dị tượng này. chỉ có bọn Cốc Mục Thanh sớm bị thiên địa nguyên khí vận chuyển làm cho bừng tỉnh, trợn mắt há mồm nhìn. So ra kiến thức của bọn họ còn kém xa Vũ La cùng Mạc Thiên Ngôn, hiểu con số Ngũ Cửu (năm loại chín con) này có ý nghĩa gì. nhưng cũng có thể biết được chắc chắn dị tượng này bất phàm. Càng là dị tượng hùng mạnh, thời gian kéo dài càng ít. Sau khi tất cả dị tượng biến mất. mới thấy Mộc Dịch Trạc ra khỏi pháp bảo động thiên của mình. bởi vì bị phòng ngự động thiên ngăn trở, cho nên y cảm ứng thiên địa nguyên khí biến hóa chậm hơn mọi người rất nhiều. Tuy rằng Vũ La cảm thấy quá trình đột phá rất dài, thực tế lại rất ngắn ngủi. Đương nhiên Mạc Thiên Ngôn cũng cảm giác được biến hóa ở bên ngoài, nhưng y đạo tâm kiên định, bản thân mình luyện khí tới thời khắc mấu chốt. Vũ La vẫn rung chuông, chứng tỏ có gì nguy hiểm. mặc cho bên ngoài long trời lở đất. y vẫn giữ vững đỉnh lô của mình. Mộc Dịch Trạc ra nhìn Vũ La. giọng đầy bất mãn: - phải chỉ là đột phá cảnh giới thôi sao, ở đây có ai tu vi lại tinh thâm hơn ngươi, cần gì làm cho thiên địa nguyên khí đại động như vậy, để cho mọi người biết ngươi đột phá? Tuổi ngươi còn trẻ, cầu hư vinh như vậy để làm gì? Y chủ quan cho rằng Vũ La cố ý quấy phá thiên địa nguyên khí. khiến cho người ta biết đột phá cảnh giới. - Thời gian ngươi canh gác còn chưa hết. đừng nhân cơ hội này lười biếng, hãy chăm chỉ canh gác cho chúng ta! Mộc Dịch Trạc mắng Vũ La thêm vài câu. sau đó trở vào pháp bảo động thiên của mình, tiếp tục điều tức nghỉ ngơi. Vũ La cũng ngờ sau khi mình triệu hồi Kỳ Lân Tý lại có hiệu quả như vậy. Pháp trận lúc trước bố trí vẫn còn đó, nhưng đối với chuyện thiên địa nguyên khí dao động, trận pháp này có cách nào ngăn cản. cho nên đánh thức tất cả mọi người. Vũ La nhìn bọn Cốc Mục Thanh, ngượng ngùng cười xin lỗi: - là có lỗi, quấy rầy mọi người... Thác Bạt Thao Thiên vung tay lên. mỉm cười, tiếp tục tu luyện giống như có chuyện gì. Hổ Mãnh cùng Kiều Hổ vẫn còn kinh sợ trong chốc lát mới ngồi yên trở lại. Dị tượng xảy ra lúc Vũ La đột phá vẫn còn rành rành trong đầu họ, người có thể có được dị tượng như vậy, tương lai thành tựu kinh người tới mức nào? Hai người vô cùng kinh sợ, trong lúc nhất thời cũng biết nên cái gì. chậm chạp tiếp tục tu luyện như trước. Cốc Mục Thanh nhìn Vũ La cái sâu. trong lòng bỗng nhiên mềm nhũn, chỉ có nàng có thể biết được ràng, tuy rằng nhìn qua tại Vũ La đột phá hết sức oai phong, nhưng nếu so với tiền kiếp lại thê lương khôn xiết. Nếu phải bị người ám toán, tại vẫn đường đường là Nam Hoang Đế Quân, đâu cần lặn hụp ở cảnh giới Cửu Cung như vậy? Nàng dịu dàng mỉm cười với Vũ La. vẻ dịu dàng hiếm có này khiến cho Vũ La sửng sốt lúc lâu mới khôi phục tinh thần lại. Lúc này Cốc Mục Thanh ngồi trở lại vào thạch động của mình, ngũ tâm hướng thiên, nhắm mắt tu luyện. Vũ La nở nụ cười khổ, lắc lắc đầu. mình đứng trước cửa động. Đợi qua lức, Vũ La mới lặng lẽ vén ống tay áo lên xem. tại đột phá cảnh giới Bảo Sơn. thân thể được tôi luyện hẹn mà ngầm hợp ý Thiên Đạo, giống như bức tượng được điêu khắc tinh xảo, toàn thân có vết sẹo nào, lực lượng cơ thể hết sức hùng mạnh, vượt qua người thường gấp trăm lần. Cơ bắp hết sức dẻo dai, cho dù bị đao kiếm chém vào cũng để lại chút dấu vết. Vẻ hoàn mỹ của thân thể được thể qua cánh tay: hình dáng cánh tay vô cùng cân đối, nhưng vẫn mất lực lượng. Thế nhưng cánh tay trái Vũ La lại đặc dị vô cùng, tất cả cơ bắp hóa trong suốt như thủy tinh, có thể nhìn thấy ràng mạch máu. xương gân bên trong. Trong cơ bắp trong suốt này, luồng hỏa khí chậm rãi lưu chuyển. thỉnh thoảng luồng hỏa khí này lại khuếch trương, hóa thành hình dáng con Thần Thú Kỳ Lân. Kỳ Lân Tý, Thiên Mệnh Thần Phù lục phẩm thượng, theo như trước mắt có được hai công dụng chủ yếu. Công dụng thứ nhất là hình dáng cánh tay như Vũ La tại, cánh tay này có được lực lượng của Thần Thú Kỳ Lân. công dụng nữa được gọi là Nhất Tý Chi Lực, bất cứ người nào, bất cứ cảnh giới nào lấy được Kỳ Lân Tý này, đạo Thiên Mệnh Thần Phù này giúp người đó tay thăng tiến cảnh giới. Hiệu quả của công dụng này cũng thay đổi theo cảnh giới của tu sĩ. Thứ quyết định hiệu quả là mức độ tương thích giữa tư chất của Thiên Mệnh Thần Phù và tính cách của tu sĩ. Kỳ Lân Tý là đạo Thiên Mệnh Thần Phù vô cùng độc đáo. Thiên Mệnh Thần Phù thông thường đều lấy bản thân mình làm chủ, tạo ra phù trận mới có thể phát huy ra uy lực lớn nhất. nhưng Kỳ Lân Tý lại phải lấy chủ nhân mình làm chủ, phối hợp với chủ nhân mới có được uy lực hùng mạnh. Đạo Thiên Mệnh Thần Phù này tạm thời vẫn chưa thể tạo thành phù trận. Vũ La cũng từng biết qua rất nhiều Thiên Mệnh Thần Phù kỳ lạ, mà kỳ lạ nhất vẫn chưa phải Kỳ Lân Tý này, mà là đạo Phù cổ của . Lúc này Phù cổ tiêu hóa gần hết tinh huyết của Huyết Vĩ Chu Vương, đạt tới chừng sáu mươi năm hỏa hậu. đồng thời cũng có được ít kỹ năng của Huyết Vĩ Chu Vương. Vũ La nghiên cứu Kỳ Lân Tý chút, uy lực của đạo Thiên Mệnh Thần Phù kỳ lạ này tương quan chặt chẽ với tu vi của chủ nhân nó. Tu vi cảnh giới chủ nhân càng cao, uy lực của Kỳ Lân Tý càng lớn. Chuyện khiến cho Vũ La cảm thấy vui sướng chính là, Kỳ Lân Tý này có thể thăng cấp cùng chủ nhân mình. Thiên Mệnh Thần Phù bình thường, trời sinh ra thế nào cũng vẫn giữ nguyên như vậy, dù có tu luyện Hậu Thiên cũng có tác dụng gì, bao giờ có thể thăng cấp, nhưng Kỳ Lân Tý lại khác. tại cánh tay trái của Vũ La có được Thiên Mệnh Thần Phù Kỳ Lân Tý, trong đó chỉ có lực lượng của con Kỳ Lân. nhưng theo Vũ La tu luyện, sau này chừng có được lực lượng của hai, ba con, tối đa có thể đạt tới lực lượng của chín con Kỳ Lân. Nếu có được lực lượng của chín con Thần Thú Kỳ Lân. như vậy Kỳ Lân Tý có thể chống lại Hạn Bạt Huyết Phần, cũng được xếp vào hàng thiên hạ đệ nhất. Vừa rồi thiên địa nguyên khí dao động trong phạm vi lớn, hiển nhiên quấy nhiễu đám hung thú ngủ say xung quanh vùng núi này. Vũ La vẫn còn chưa tỉnh lại từ trong trạng thái hưng phấn vì được Kỳ Lân Tý, cảm giác được trong từng ngọn sơn phong, sơn cốc xung quanh, có bảy đạo khí thế hùng mạnh ép tới. Đám hung thú này con nào cũng có được thực lực Đại Năng, hề kém bọn Xà Vương cùng Huyết Vĩ Chu Vương. Chính là đám hung thú nhất phẩm này khiến cho Mạc Thiên Ngôn phải giật mình kinh hãi, lập tức bế quan luyện khí. tranh thủ thêm phần thực lực để bảo vệ mình. Đám hung thú nhất phẩm này đều đạt tới đẳng cấp Thú Vương, uy nghiêm bất khả xâm phạm. Thế nhưng tại có người ở gần lãnh địa của chúng quấy nhiễu thiên địa linh khí. làm ra động tĩnh lớn như vậy, đây là chuyện mà chúng tuyệt đối thể nào tha thứ. Tiên Tuyệt - Chương #69
KỲ LÂN TÝ - MỸ NHÂN TÂM. ... bởi vậy cho nên tất cả Thú Vương gần đó đều phóng xuất khí tức của mình, dạy cho kẻ xâm phạm bài học. Vũ La trấn thủ Nam Hoang chín mươi năm. hiểu rất ràng bất kể là người hay hung thú đều có điểm chung: hiếp yếu sợ mạnh. Cho dù đẳng cấp Thú Vương cũng là như vậy. Nếu như tại Vũ La lui nhường, e rằng lập tức có Thú Vương lăng bay tới, nuốt chửng . nhân tiện càn quét sơn động phía sau. Cho nên Vũ La tuyệt lùi bước. Trước đó có cách nào đối kháng lại đám Thú Vương này, thế nhưng tại có Kỳ Lân Tý. Vũ La chút do dự, giơ cao cánh tay trái trong suốt như thủy tinh của mình lên, tay chống trời. Luồng hỏa khí của ngưng tụ thành hình dáng Thần Thú Kỳ Lân. cỗ khí tức của Thần Thú Hồng Hoang viễn cổ chậm rãi lan tràn ra. Kỳ Lân Tý chính là Thiên Mệnh Thần Phù lục phẩm thượng, nhưng theo uy lực mà , cũng đủ để chấn nhiếp bất cứ hung thú nhất phẩm nào. Thế nhưng chính như Vũ La lý giải, cho dù là Thú Vương cũng hiếp yếu sợ mạnh, khí tức Thần Thú làm cho những hung thú này đặc biệt kiêng kỵ. Trong đêm tối, vùng núi trong chu vi trăm dặm lặng ngắt như tờ, ngay cả những con côn trùng thích huyên náo vào ban đêm cũng thành thành ngủ dưới lớp đất xốp, chút cử động cũng dám. Bảy con Thú Vương, con Thần Thú. dưới khí tức áp chế của chúng đủ để làm cho toàn bộ thế giới trở thành mảnh tĩnh mịch. Thời gian giằng co như vậy kéo dài chừng chén trà , Vũ La chút thoái nhượng, khí tức của Thần Thú Kỳ Lân làm cho các Thú Vương cũng biết thực ra chỉ là người, mà cho rằng là con Thần Thú mới sinh. Cuối cùng, con Thú Vương đầu tiên lùi bước, những Thú Vương khác cũng theo đó lần lượt đánh trống lui quân. Vũ La mỉm cười, cũng chậm rãi thu hồi khí tức Thần Thú. hoàn thành đối kháng lần này, Vũ La buông lỏng toàn thân, lập tức mồ hôi đầy người, đặt mông ngồi xuống đất. toàn thân còn chút sức lực. Bảy con Thú Vương, bất cứ con nào cũng có thể dễ dàng giết chết con Thần Thú Kỳ Lân vừa mới sinh, thế nhưng chúng nó cũng dám mạo hiểm, ai biết phía sau con Thần Thú Kỳ Lân này có thể có hai con Thần Thú thành niên hay ? Uy lực của Thần Thú. tuyệt đối phải hung thú có thể chống lại được. Huống chi, khí tức của Thần Thú trời sinh áp chế hung thú. làm cho bảy con Thú Vương này đều rất khó sinh ra tâm tư tự thân đối kháng, chỉ bằng vào khí thế, Kỳ Lân Tý có thể bức lui bảy con Thú Vương. Thu Kỳ Lân Tý vào Phong Thần Bảng, cánh tay trái của Vũ La khôi phục trạng thái bình thường, vừa rồi chỉ trong thời gian chén trà làm hư thoát, quả nhiên Thú Vương phải dễ đối kháng như vậy, cho dù là mình có khí tức Thần Thú. Trong toàn bộ quá trình, bởi vì tác dụng của trận pháp được Vũ La bày ở động khẩu, cho nên mọi người trong sơn động bị kinh động. Mà Vũ La cũng đoán chắc Mạc Thiên Ngôn trong thời gian ngắn như vậy có khả năng hoàn thành việc luyện khí. cho nên căn bản cần lo lắng vị Đại Năng này phát điều gì. Làm những Thú Vương này kinh sợ thối lui, Vũ La liền an tâm ngồi xuống trong động khâu, tiện thể triệt hồi trận pháp của mình bố trí. xem ra đêm nay hẳn là có con hung thú đui mù nào trở lại quấy rối nữa. lấy sợi xích ra. cầm tay thưởng thức, sau khi cắn nuốt con Huyết Vĩ Chu Vương, sợi xích cho tới bây giờ mới tiêu hóa xong linh khí. khoen sắt. kim quang của phù văn nội liễm toàn bộ vào trong phù văn. nhìn qua khoen sắt này chỉ là vòng sắt bình thường, mặt khắc ít văn tự kim sắc mà thôi, bắt mắt chút nào. nhưng Vũ La rất ràng. Phù Bảo khác với pháp bảo, trạng thái này của sợi xích chính là đạt tới trạng thái cực hạn. gần đột phá đẳng cấp. cắn nuốt pháp bảo ngũ phẩm trung Kim ngư Kiếm của Lý Kình Vũ. sợi xích tấn thăng đến cảnh giới lục phẩm trung, lần này, sợi xích đạt tới tiêu chuẩn lục phẩm thượng, tiếp theo món Phù Bảo này có thể đạt tới tiêu chuẩn ngũ phẩm. Vũ La hôm nay cảnh giới đề thăng, sợi xích cũng đề thăng theo, vừa vặn thích hợp. tiện tay để sợi xích vào trong tóc, theo tóc bay phấp phới trong gió đêm. ai nhìn ra bên trong cất giấu món trọng bảo. Lại lát sau. Cốc Mục Thanh từ trong nhập định tỉnh lại, sau Vũ La liền đến phiên nàng trực đêm. Bầu trời cấm địa Yên Sơn rất sáng, tinh quang đầy trời chiếu xuống. Cả vùng rừng núi vốn tối om lạnh lẽo, trong khoảnh khắc thân thể uyển chuyển dịu dàng của Cốc Mục Thanh tới, trở nên dáng vẻ tình thơ ý họa chẳng khác nào bức tranh thủy mặc. Cốc Mục Thanh dáng người cao gầy, ở trước mặt Vũ La luôn luôn biểu hào sảng giống như nam tử. giống như tại ôn nhu như nước là hiếm thấy, Vũ La trong lúc nhất thời nhìn tới nỗi có chút ngây dại. Mãi đến khi Cốc Mục Thanh đến trước mặt. nhịn được bật cười, Vũ La xấu hổ phục hồi tinh thần lại, dùng cành cây vẽ mục đích mặt đất che giấu quẫn bách của mình. Cốc Mục Thanh ngồi xuống bên cạnh . khoảng cách xa cũng gần. cặp chân dài kinh người co lại, hai tay ôm đầu gối, ngẩng đầu nhìn bầu trời đêm. Vũ La cũng gì. giữa hai người tựa hồ có cảm giác ăn ý nào đó. Cốc Mục Thanh hỏi thân phận của . Vũ La cũng hỏi nàng có biết hay . Thác Bạt Thao Thiên tu luyện bỗng nhiên thở phì ra giống như con liệt mã tỉnh lại, xa xa nhìn thấy Cốc Mục Thanh và Vũ La nhếch miệng cười, nhắm mắt lại lần nữa nhập định. - trở về , người ngươi còn bị thương. câu nhàn nhạt là cực hạn mà Cốc Mục Thanh có thể làm lúc này, nàng cũng phải loại nữ tử ôn nhu động lòng người. Nếu như Vũ La muốn trùng kiến bá nghiệp của Nam Hoang Đế Quân, đề đao của Cốc Mục Thanh có thể theo trùng sát, ngay cả thiên quân vạn mã cũng có thể giết qua giết lại mà y phục dính máu. Thứ mà nàng có, chính là lưỡi dao sắc bén nhiễm huyết, lãnh diễm hàn quang chiếu thẳng vào mặt, mà tuyệt đối phải giống như con chim nép vào trong lòng nam nhân hỏi han ân cần, ngày đông thêm áo, ngày hè quạt mát. Vũ La gật đầu. đứng dậy vỗ vỗ mông, tùy tiện, hồn nhiên có ý tứ chú ý hình ảnh của mình trước mặt Cốc Mục Thanh. Cốc Mục Thanh cũng thèm để ý, nhìn theo rời , lần nữa đưa ánh mắt vào trong tinh rộng lớn. Trong khi đoàn người qua sơn lâm, Mạc Thiên Ngôn đầu tiên thu lại pháp bảo động thiên của mình, chỉ dựa vào linh nguyên bản thân, hai tay chắp sau lưng đạp mà , cách mặt đất chừng ba trượng, bị địa hình trở ngại, có thể nhìn thấy tiêu ký mặt đất. Gió núi lành lạnh thổi ống tay áo của bay phấp phới. ở phía sau . đám người Cốc Mục Thanh và Vũ La sau nửa trượng để biểu thị tôn kính. Bỗng nhiên Mạc Thiên Ngôn phía trước ngừng lại: - Các ngươi nghe xem... mặt mọi người lên mảnh nghi hoặc, Mạc Thiên Ngôn lời vung tay áo trước. Mọi người theo sát phía sau. qua mấy ngọn núi, bỗng nhiên trận khí thủy linh ôn nhuận thổi đến. con sông lớn trùng trùng điệp điệp, giống như con quái mãng cực lớn chảy cuồn cuộn ở trong núi non trùng điệp. Mọi người trong cấm địa Yên Sơn nửa ngày, mặc dù đều là người tu chân nhưng mồ hôi toát ra đầy người. Thác Bạt Thao Thiên cười lớn. đem Vẫn Thiết Trọng Kiếm cắm ra phía sau chuẩn bị tới vốc nước rửa mặt. Mạc Thiên Ngôn ở trung, thoáng quan sát chút, tựa hồ có nguy hiểm gì. cho nên cũng ngăn cản. Cốc Mục Thanh và Hổ Mãnh lão luyện thành thục đều nhìn . Mạc Thiên Ngôn mỉm cười vung tay lên. mọi người hỉ hả tiến lên. nhưng bỗng nhiên có thanh kêu to: - Rắn! con rắn lớn! Mọi người sửng sốt. Mạc Thiên Ngôn kịp nghĩ nhiều, lăng trảo, đạo chưởng ảnh hư ảo kéo Thác Bạt Thao Thiên trở lại: - Chậm ! Tiên Tuyệt - Chương #70
THƯỢNG CỔ THẬN LONG, LINH VẬT TIÊN ... Mọi người quay đầu lại, chỉ thấy Vũ La vẻ mặt kinh hãi chỉ vào giữa dòng sông, thế nhưng mọi người nhìn theo hướng ngón tay của chỉ lại nhìn thấy cái gì. trong dòng sông nước chảy cuồn cuộn, sóng nước mặc dù hung mãnh, thế nhưng cũng có quái vật gì. Mộc Dịch Trạc tức giận : - ngươi lại phát thần kinh gì đó? Ngay cả Mạc tiền bối cũng có việc gì. ngươi đột nhiên cả kinh cố ý dọa người, có đúng ? Vũ La để ý tới . chỉ xấu hổ nhìn mọi người cười cười: - Hắc hắc, có thể là ta hoa mắt... Ngoại trừ Mộc Dịch Trạc, những người khác cũng để ý, cười cười lại chuẩn bị tới. Mạc Thiên Ngôn lại trong lòng khẽ động, nhịn được liếc mắt nhìn Vũ La. với mọi người: - Khoan đừng qua. đợi ta xem lại . Mộc Dịch Trạc càng cãm tức, thể phát tác với Mạc Thiên Ngôn, chỉ có thể tàn bạo trừng mắt nhìn Vũ La. Mạc Thiên Ngôn cẩn thận quan sát dòng sông kia, dần dần mày cau lại. lại thận trọng bay lên cao, quan sát toàn bộ địa thế xung quanh chút, vừa nhìn nhất thời làm toát mồ hôi lạnh, thu huyền công lại, nhanh chóng đáp xuống, vội vàng : - Mau lui, mau lui! Mọi người cùng Mạc Thiên Ngôn, đường vẫn trấn tĩnh tự nhiên, Đại Năng tự cao tận hiển chút nghi ngờ. Thế nhưng lúc này, Mạc Thiên Ngôn lại hốt hoảng như vậy, tất cả mọi người đều hiểu được nơi đây nhất định hung hiểm vô cùng, hai lời bay nhanh lui về phía sau. Sau khi mực lui tới ngọn núi, Mạc Thiên Ngôn cuối cùng thoáng thở phào nhõm. Mộc Dịch Trạc nhịn được hỏi: - Tiền bối, rốt cuộc là xảy ra chuyện gì? Mạc Thiên Ngôn có chút kinh hồn bất định nhìn dòng sông chảy cuồn cuộn phía xa, : - nghĩ đến, đời này ngờ còn có dị thú bậc này tồn tại, suýt nữa ngay cả ta cũng bị lừa. lại nhìn Vũ La chút cười : - Hào tiểu tử. quả nhiên là phúc tinh chiếu mạng. Nếu có ngươi hoa mắt, lần này chúng ta rất có thê chôn xác ở đây. Mộc Dịch Trạc thấy Mạc Thiên Ngôn lại khen ngợi Vũ La liền quay mặt , trong mắt lộ vẻ ghen tỵ. Mạc Thiên Ngôn với mọi người: - Đây là con dị thú thượng cổ Thận Long, thuật huyễn hóa của nó đệ nhất thiên hạ. ngay cả ta cũng bị lừa. cuối cùng còn bay lên trời kiểm tra địa thế xung quanh mới nhìn ra chút manh mối. - Thận Long! Mọi người hít sâu hơi khí lạnh, tất cả mọi người từng nghe rất nhiều truyền thuyết về Thận Long nên quen thuộc vô cùng. Có người Thận Long có hai loại năng lực thiên hạ vô song, thứ nhất đó là thuật huyễn hóa. cho dù những tồn tại hùng mạnh tung hoành Hồng Hoang nhất thời sơ ý, cũng rất dễ chút đề phòng xông vào ảo cảnh của nó. Thứ hai đó là năng lực tiêu hóa vô cùng hùng mạnh của Thận Long. ảo cảnh của nó nối thẳng với cái miệng khổng lồ của nó, có người Thận Long có thể nuốt chửng ngọn núi cao, tại xem ra lời đồn đãi là chứ giả. Bất kể nó ăn cái gì vào, cho dù là pháp bảo, thậm chí là Thiên Mệnh Thần Phù. cuối cùng cũng có thể bị nó tiêu hóa hoàn toàn. Mọi người ngờ rằng mình suýt chút nữa dâng vào trong miệng của Thận Long. mà Thận Long sớm tuyệt tích, ngờ ở nơi này còn con ngủ đông, thảo nào ngay cả Mạc Thiên Ngôn cũng phải sợ hãi đến nỗi vội vã lui về phía sau. Mọi người nhìn lại dòng sông kia. liền có cảm giác cực kỳ sợ hãi. Lúc này “dòng sông” kia đột nhiên cuốn thân thể cái, hoành quét qua ngọn núi. tiếng nổ long trời lở đất. ngọn núi nguy nga cứ như vậy bị xóa khỏi mặt đất! Con Thận Long kia dường như đặc biệt khoái ý, tiếng rống thẳng tận trời cao, lập tức cột nước ngàn trượng phun lên. bọt nước đầy trời rơi xuống, xung quanh nhất thời trắng xóa mảnh sương mù. Thanh thế hùng mạnh như vậy... mọi người liếc mắt nhìn nhau, lại càng sợ hãi. Cốc Mục Thanh lại ở sau đó, hỏi câu rất hợp thời: - Thế nhưng... theo như ám ký đường. Diệp đại nhân và Bạch thần bộ đuổi theo Thập Phương Quỷ Độn tiến vào, chúng ta tiếp theo phải làm sao? Sắc mặt mọi người đều rất khó coi, Mạc Thiên Ngôn cũng do dự hồi, chạy vào chính là tự tìm tử lộ, thế nhưng lại thể lo cho Bạch Thắng và Diệp Niệm Am. lựa chọn giữa sinh tồn và đạo nghĩa quá gian nan. Trong lúc nhất thời mọi người yên lặng . Vũ La cũng có chút cười nhạo, thực tế đổi lại là bất luận người nào, đều có thể lý giải. Hy sinh vì nghĩa dễ dàng, chân chính để cho ngươi tìm chết vì người khác, dựa vào cái gì? Tất cả mọi người đều là người bình thường mà thôi, ở đâu có tình cảm sâu đậm vĩ đại như vậy? Vũ La đánh giá mọi người, tựa hồ lơ đãng câu: - Nếu là Thận Long, khả năng dọc đường chúng ta truy tung sai rồi, ám ký mà chúng ta nhìn thấy, chẳng qua là Thận Long muốn cho chúng ta nhìn thấy mà thôi. lời đánh thức người trong mộng, trong mắt Mạc Thiên Ngôn lóe lên tinh quang: - Đúng! Rất có khả năng ám ký chúng ta nhìn thấy căn bản phải là ám ký mà Diệp đại nhân lưu lại, mà là con Thận Long này huyễn hóa ra. con Thận Long nếu như đói bụng, rất có thể cuốn ngọn núi nuốt chửng vào bụng, với dạ dày của nó sớm muộn gì cũng có thể tiêu hóa sạch . Hoàn toàn cần phải mê hoặc đoàn người Vũ La chịu chết, thực là đủ nhét kẽ răng. Chẳng qua đến cấp bậc như Thận Long này, thần thông tới cấp bậc Tiên Thiên, cần tận lực phát ra, chỉ cần tới gần bên người nó tự nhiên bị ảnh hưởng như vậy, càng làm cho người ta khó có thể phát . Mạc Thiên Ngôn thâm ý sâu sắc nhìn Vũ La. đến lúc này, nếu như Mạc Thiên Ngôn còn chưa nhìn ra Vũ La bất phàm, vậy thực có lỗi với danh hiệu Đại Năng của mình rồi. Mà Vũ La cũng thể gì, cho dù Mạc Thiên Ngôn hoài nghi cái gì, tối đa cũng chỉ là hoài nghi, có chứng cứ chứng minh được gì. mặt khác, Vũ La cũng có thể đoán được, Mạc Thiên Ngôn đối đãi với mình, tối đa cũng chỉ là trở thành “Thiên tài” cấp thấp, dạng thiên tài như Vũ La xuất đối với phe Chính đạo có ích lợi lớn, Mạc Thiên Ngôn tuyệt đối bởi vì chút hoài nghi mà có hành động bất lợi gì với . - Ý của Mạc tiền bối là. chúng ta có thể vòng qua... Mạc Thiên Ngôn lắc đầu : - phải vòng qua. chúng ta lui về trước . dọc đường tất cả mọi người phải cẩn thận, bởi vì chúng ta cũng chưa ràng lắm. rốt cuộc chúng ta bị ảo cảnh của Thận Long mê hoặc bắt đầu từ chỗ nào, cho nên phải trở về lần nữa tìm được đúng ám ký của Diệp đại nhân. Mọi người gật đầu. lại nhìn thoáng qua cột nước ngàn trượng còn phun ra. cẩn thận dựa theo đường cũ trở lại. Vũ La gì thêm, kiến nghị mà vừa quả thực rất có khả năng, nhưng cũng còn có loại khả năng chính là bọn họ cũng có truy sai. Thế nhưng tại căn bản có biện pháp xác định, vẫn là tạm thời nên tìm Thận Long chịu chết là hơn. Đoàn người theo đường cũ lui về, vòng qua vài ngọn núi, mọi người có cảm giác sống sót sau tai nạn. ngữ khí trong lúc chuyện trở nên thoải mái ít. Thế nhưng biết vì sao, trong lòng Vũ La cỗ bất an cũng càng ngày càng nổi lên nghiêm trọng. Tiếng nước phía sau nghe thấy nữa. Vũ La vô ý thức nhìn về phía Cốc Mục Thanh. Cốc Mục Thanh dường như cũng ý thức được cái gì. quay sang cười thản nhiên với Vũ La. giống như hoa xuân rực rỡ mọc đầy núi... Vũ La cũng mỉm cười, trong lòng cũng run lên chút. bất động thanh sắc phóng ra Phù Cổ, tiểu gia hỏa kia ràng chìm vào mặt đất dưới chân Vũ La. thế nhưng Vũ La lại cảm giác được cái gì. ảo cảnh! biết từ lúc nào Vũ La tiến vào trong ảo cảnh, những người khác đoán chừng cũng là như vậy. Ngay khi Vũ La ý thức được mình bị ảo cảnh vây khốn, sơn cốc trống trải, ánh nắng dương quang, trời xanh cao cao bỗng nhiên toàn bộ biến mất thấy, hắc ám vô tận kéo đến. xung quanh trong nháy mắt chỉ thấy mảnh tĩnh mịch. Tiên Tuyệt - Chương #71
THƯỢNG CỔ THẬN LONG, LINH VẬT TIÊN ... Dưới chân Vũ La trống rỗng, từ hư vô tận rơi xuống! Thận Long, cho dù là thời kỳ thượng cổ cũng là tồn tại cấp bậc bá chủ. cho dù là Nam Hoang Đế Quân kiếp trước của Vũ La gặp phải cũng chỉ có thể đường vòng. chỉ dựa vào kinh nghiệm của Vũ La kiếp này, thậm chí cũng hề biết được mình bị ảo cảnh mê hoặc từ khi nào. Chính là bởi vì cảm thấy thái độ của Cốc Mục Thanh đối với mình có chút thích hợp, mới làm cho nghi ngờ trong lòng, dưới tra xét của Phù Cổ cuối cùng cũng phát ra ảo giác. Thế nhưng, nhìn ra làm sao? Thận Long hùng mạnh cỡ nào? cắn nuốt núi cao cũng chỉ là bữa cơm thường, tại vào trong bụng Thận Long, còn có thể chạy ra ngoài được sao? Cho dù là Vũ La cũng khỏi hốt hoảng trận, cũng biết rơi bao lâu. Vũ La ngã vật gì đó. thứ này cũng cứng rắn. giảm xóc chút, cho dù là như vậy, Vũ La vẫn ngã thất điên bát đảo, trước mắt đầy sao. Nếu phải tu luyện hoàn thành cảnh giới Bảo Sơn. thân thể vô cùng kiên cường dẻo dai, cú ngã này phải chấn thương nội phủ. thất khiếu chảy máu rồi. Phù Cổ vẫn trung thành bám theo xung quanh Vũ La. Vũ La hít sâu hơi, trấn tĩnh nội tâm có chút hoảng loạn bởi vì rơi vào tuyệt cảnh. Cốc Mục Thanh! Thác Bạt Thao Thiên! Bọn họ thế nào rồi? Vũ La vô cùng lo lắng, mình còn bị nhốt, bọn họ lần đầu tiên gặp phải Thận Long, kết cục như thế nào cần phải . Càng là thời khắc nguy hiểm càng phải trấn định. Vũ La ngừng nhắc nhở mình được hoảng, được loạn, ý niệm trong đầu xoay chuyển nhanh chóng, đồng thời phóng xuất nguyên hồn của mình ra. bắt đầu thăm dò trong bóng tối đen như mực. Đây chính là lần đầu tiên Vũ La sử dụng nguyên hồn sau khi trùng sinh, bốn phía mặc dù hắc ám. thế nhưng ở dưới nguyên hồn tất cả có thể nhìn thấy ràng. Địa phương Vũ La đứng giống như sơn động, chẳng qua “vách đá” cũng phải tảng đá , mà là thân thể Thận Long. Tiền kiếp của Vũ La. nguyên hồn vừa phóng, toàn bộ Quỷ Cửu Sơn đều bị bao phủ. mỗi đóa hoa cây cối, mỗi con côn trùng con thú đều nằm trong lòng bàn tay. Phóng mắt nhìn khắp thiên hạ. mạnh mẽ của nguyên hồn Vũ La chí ít có thể tiến vào năm người đứng đầu. Hạn Bạt là hung vật thượng cổ, Hạn Bạt Huyết Phần hấp thu thân tinh huyết của hung thú Hạn Bạt. càng là lệ khí ngập trời. Nếu có nguyên hồn hùng mạnh. Vũ La chỉ cần vừa sử dụng Hạn Bạt Huyết Phần, lập tức bị tà ma xâm nhập, biến thành người điên có ý thức. Nguyên hồn hùng mạnh áp chế lệ khí của Hạn Bạt Huyết Phần, ngược lại lệ khí lại tôi luyện nguyên hồn. cho nên Vũ La mới còn có thể bảo trụ tia nguyên hồn cuối cùng bất diệt trong trận đại chiến thảm liệt như vậy Kiếp này vẫn là lần đầu tiên Vũ La phóng xuất nguyên hồn ra bên ngoài cơ thể, tự nhiên thể so sánh với thực lực kiếp trước, nguyên hồn chỉ có thể tra xét khoảng cách trăm trượng xung quanh người. Năm xưa nếu như phóng ra. nguyên hồn của còn có thể bao trùm ngàn trượng, chỉ là như vậy tổn hao quá lớn. kiên trì được bao lâu. Kiếp trước Vũ La gặp phải Thận Long hai lần. lần né tránh vòng kinh động Thần Thú Hồng Hoang này, lần khác bị bức bất đắc dĩ giao thủ cùng Thận Long, cũng là kích viễn độn. Mặc dù có chút kinh nghiệm. nhưng đối với loại Thần Thú thượng cổ Thận Long này, Vũ La vẫn hiểu nhiều lắm. Nguyên hồn phóng ra. phát giác hai bên đều có thông đạo, Vũ La cũng biết nên quyết định thế nào, chỉ có thể tùy tiện chọn phương hướng tới. Điều duy nhất khiến Vũ La vui mừng chính là. phát phán đoán trước đây của mình sai, Thận Long ăn nhiều như vậy có khả năng chuyên môn thiết kế dụ dỗ đám người như bọn họ, bọn họ hẳn là bị thần thông phóng ra ngoài cơ thể Thận Long quét trúng, toàn bộ bị nuốt vào. xác định được điểm này, ít nhất đám người Cốc Mục Thanh trong khoảng thời gian ngắn có nguy hiểm gì. chỉ sợ bọn họ lúc này còn chìm đắm ở trong ảo cảnh, cho rằng mình thuận lợi “Rút lui” rồi. Vũ La lúc này đặc biệt cảnh giác, bởi vì xem thấu ảo cảnh, mới chính là nguy hiểm nhất. Thận Long, có thể danh liệt Thần Thú thượng cổ, chỉ dựa vào ảo cảnh. đường về phía trước, xung quanh mảnh tĩnh mịch, có chút nguy hiểm nào. Đây vốn là tình hẳn là làm cho người ta cảm thấy may mắn. thế nhưng Vũ La trong lòng dần dần trầm xuống. Dần dần phía trước xuất tia sáng, càng về hướng kia. tia sáng càng mãnh liệt, tựa hồ sắp sửa ra ngoài. nhưng Vũ La lại có chút vui mừng, ngược lại trong lòng càng thấp thỏm. Nếu như thoát ra. đám người Cốc Mục Thanh còn ở trong bụng Thận Long, có gì vui vẻ, nếu như thoát... tia sáng phía trước kia lên Vũ La đoán sai, vậy càng vui nổi. Cuối cùng Vũ La đứng trước quang mang kia. cuối cùng bước ra bước xuyên qua đạo quang mang kia. trước mắt rộng mở trong sáng. Đây là mảnh sông núi, cây cối hoa chim cá trùng cái gì cũng có, trời mây trắng lơ lửng, ánh dương quang chiếu khắp, trăm chim bay lượn, mặt đất thú chạy khắp nơi, côn trùng kêu vui. Thế nhưng thế giới này lại có chỗ kỳ lạ. đó chính là từng ngọn núi đều vô cùng thấp bé, chỉ có ngọn núi gần Vũ La đặc biệt hùng vĩ. thế nhưng ngọn núi này lại rất kỳ quái, cũng phải đứng thẳng mà là nằm ngang. Vũ La trong lòng thoáng cái trầm xuống, chửi câu “ xong”, muốn bứt lui về phía sau. nhưng bỗng nhiên nhìn thấy phía xa con Kim Điêu bay cao, hót to tiếng, lăng lao xuống, hai lợi trảo mang theo đạo cương phong, ầm ầm tiếng chụp nát bấy tảng nham thạch lớn bằng gian phòng. tiếng hét giận dữ. thanh Vẫn Thiết Trọng Kiếm từ trong đá vụn bay lên. hung hăng va chạm với song trảo của con Kim Điêu kia. “Leng keng” tiếng vang lớn. hai cánh Kim Điêu rung lên. dễ dàng bay lên. Vẫn Thiết Trọng Kiếm kia lại mất khống chế, nặng nề rơi mặt đất. đập ra hố to. Vũ La lại thầm mắng tiếng, lại được rồi, lặng lẽ hướng về phía Thác Bạt Thao Thiên lẻn tới. Ngọn núi nằm ngang kia ràng là ngọn núi lúc trước Thận Long đói quá thuận miệng nuốt vào. Điều này càng chứng minh Vũ La suy đoán sai: con Thận Long này hùng mạnh hơn so với hai con Thận Long mà Vũ La gặp phải kiếp trước, trong cơ thể diễn sinh ra thế giới động thiên đầy đủ. ở trong thế giới động thiên này, tất cả pháp tắc đều là tùy tâm sở dục (muốn gì được nấy), đương nhiên là tùy tâm Thận Long, chứ phải tùy tâm kẻ xấu số Vũ La. chỉ nhìn Thận Long có thể dễ dàng ngụm nuốt vào ngọn núi liền biết nó khổng lồ tới mức nào. Thân thể khổng lồ như thế, trong cơ thể nó hẳn là có lẫn linh thú. thanh lý ít tình lộn xộn cho nó. Những linh thú này thể tích lớn, phần lớn là bộ tộc linh điểu, linh trùng, khi gặp phải vật còn sống xâm nhập vào trong cơ thể Thận Long, cần phân phó cũng vây quanh diệt sát. Thế nhưng Vũ La đường tới lại căn bản gặp phải những linh thú này, vậy cũng chỉ có loại khả năng, con Thận Long này hùng mạnh đến mức cần những linh thú này rồi. Với tính lười biếng và tham ăn của Thận Long, nếu như cần tự nhiên tiêu hóa chúng nó toàn bộ. về phần vì sao cần, chính là bởi vì Thận Long có thứ thay thế tốt hơn. tất cả những điều này còn phải từ thế giới động thiên hoàn mỹ trong cơ thể. Thế giới động thiên diễn hóa đến cảnh giới cao nhất, tiếp cận vô hạn với thế giới chân thực của chúng ta, thế giới chân thực có những gì, nơi này cũng đều có khả năng diễn hóa ra. Giống như Thiên Phủ Chi Quốc của Vũ La. đó là đạo Thiên Mệnh Thần Phù thế giới động thiên. nhưng bản thân đạo Thiên Mệnh Thần Phù này phẩm cấp quá thấp, vô luận thế nào cũng diễn hóa được giống y như thế giới chân thực. Thế nhưng Thiên Phủ Chi Quốc có chỗ tốt của mình, gia trì sinh trưởng đối với thực vật, động vật. Tiên Tuyệt - Chương #72
THƯỢNG CỔ THẬN LONG, LINH VẬT TIÊN ... Thận Long khác với Thiên Phủ Chi Quốc, nó ngừng nuốt vào rất nhiều đồ vật, thế giới động thiên trong cơ thể ngừng đạt được bổ sung, cuối cùng biến hóa thành thế giới hoàn mỹ, giống như thế giới chân thực. Đến lúc này, nó cần linh thú gì ở trong cơ thể nữa, bởi vì đây gần như là thế giới chân thực, có tất cả mọi thứ của thế giới chân thực. Ví dụ như... Linh Vật Tiên Thiên. Linh Vật Tiên Thiên ở trong thế giới chân thực cực kỳ hiếm thấy, chính là bảo vật hùng mạnh nhất người tu chân biết được cho tới nay, trình độ trân quý thua gì Thiên Mệnh Thần Phù thiên hạ đệ nhất. Thế giới động thiên trong cơ thể Thận Long, cũng sinh ra Linh Vật Tiên Thiên dưới tận lực bồi dưỡng của Thận Long, nhưng chỉ có thể được coi là Ngụy Linh Vật Tiên Thiên, chẳng qua chí ít ở trong cơ thể Thận Long, những Ngụy Linh Vật Tiên Thiên này có uy lực thua gì Linh Vật Tiên Thiên chân chính. Những Ngụy Linh Vật Tiên Thiên này có thể tự hành vận chuyển, uy lực cực lớn, vượt xa những linh thú kia. Vũ La yên lặng tới gần Thác Bạt Thao Thiên, con Kim Điêu cũng có thể nhìn thấy rồi, quả nhiên phải là Kim Điêu chân thực gì, mà là cái bóng hư ảo, chẳng qua kim quang bắn ra bốn phía, diễn hóa vô cùng chân . ở trong hư ảnh Kim Điêu, chính là thanh đoàn thứ tản ra linh quang sắc bén. Dáng dấp của nó có chút giống chủy thủ, chuôi có vảy sần sùi, có chút giống ưng trào, cuối chuôi có viên gì đó tròn tròn, hơi giống hạt châu mắt ưng. Kim Điêu kia dễ dàng đánh bại Thác Bạt Thao Thiên. Ngụy Linh Vật Tiên Thiên uy lực cũng tầm thường, tuyệt đối phải Thác Bạt Thao Thiên có thể chống đỡ. Mắt thấy con Kim Điêu kia hót vang tiếng, lại lao xuống. Thác Bạt Thao Thiên gầm lên giận dữ. Tê Thần Lực gia trì bản thân, giận dữ quất sợi xích lên trung, lực lượng hùng mạnh áp bách khí xung quanh nổ vang, nơi sợi xích qua. thanh nổ đùng đùng như pháo. Thế lao xuống của Kim Điêu kia cực kỳ sắc bén. ngờ chút úy kỵ sợi xích huyết quang của Thác Bạt Thao Thiên, ưng trảo vô cùng linh xảo bắt được đầu sợi xích. Thác Bạt Thao Thiên khi nào bị áp chế như vậy, vô cùng phẫn nộ, lớn tiếng rít gào đem sợi xích rung lên. Kim Điêu lại động chút nào. Đột nhiên sợi xích cực lớn khác kêu loảng xoảng tiếng đằng bay lên. chuẩn xác điểm vào khớp ưng trảo. Kim Điêu kêu lên tiếng, dứt bỏ sợi xích huyết quang, đôi ưng nhãn trừng hung ác, lao thẳng về phía Vũ La đánh tới. Thác Bạt Thao Thiên đại hỉ: - Vũ La. ngươi còn sống! Vũ La cười ha ha: - Đương nhiên còn sống, yên tâm! - Súc sinh này là pháp bảo gì vậy, rất lợi hại... Thác Bạt Thao Thiên còn chưa từng kinh ngạc như ngày hôm nay, thân khí lực thi triển được, bị người áp chế khắp nơi. Vũ La cũng đáp lời, chỉ đem sợi xích rung lên. lăng cuộn thành vòng quấn tới. Kim Điêu kia lăng kêu to, nhất thời trong khí ba động trận, từng đạo sóng gợn kim sắc cấp tốc lan ra. va chạm nhàng với sợi xích của Vũ La. sợi xích chấn động với tần suất cực cao suýt chút nữa thoát ly khống chế của Vũ La. Hai cánh Kim Điêu rung lên. xuyên qua phong tỏa của sợi xích lao về phía Vũ La. Vũ La cười ha ha: - Bị lừa rồi! Tay trái điểm cái, giọt máu bắn ra. tỏa thành mảnh mưa máu giữa trung, phù văn kỳ lạ nhanh chóng thành hình trong mưa máu. Kim Điêu kia đối với phù văn dùng máu tươi vẽ lên cực kỳ kiêng kỵ, kêu lên tiếng bay lên. dám tùy tiện đến gần Vũ La nữa. Vũ La cũng là bất đắc dĩ. những Ngụy Linh Vật Tiên Thiên này, ở trong bụng Thận Long gần như là vô địch, cho dù là cũng làm gì được. chỉ là những Ngụy Linh Vật Tiên Thiên này chung quy cũng phải là Linh Vật Tiên Thiên chân chính, đạt tới trình độ bưu hãn tà ma bất xâm. phù văn Vũ La vừa vẽ chính là trong Nam Quân Linh Văn. kiếp trước tham khảo cách làm mấy chục phù văn trớ chú thần bí của Ma tộc Nam Hoang, có cái ngay cả bản thân Vũ La cũng biết được hiệu quả. Kim Điêu kia hiển nhiên sợ bản thể của mình bị phù văn này ô nhiễm, cho nên dám tùy tiện mạo hiểm. chỉ là nó mặc dù dám đến gần. nhưng vẫn bay quanh ở bầu trời, giám thị hai người, cũng rút . Vũ La cũng có biện pháp, ở nơi này người ta có Thận Long làm chỗ dựa. mình căn bản có biện pháp đánh thắng, tại thầm nghĩ nhanh chóng cứu mọi người ra. chỉ là trong lòng Vũ La cũng biết, cho dù là tìm được mọi người rồi, phải làm sao để thoát ra. Thác Bạt Thao Thiên vẫn ruột để ngoài da như trước, vừa chịu thiệt thòi lớn , lúc này lập tức quên sạch còn nhớ gì. vẫn lạc quan như vậy, ra sức vỗ vai Vũ La: - ngươi có biện pháp khắc chế những đồ chơi khốn kiếp này là tốt rồi. Sau khi tìm được những người khác, chúng ta nhanh chóng ra ngoài. chạy tới cầm Vẫn Thiết Trọng Kiếm của mình trở về, ánh mắt nhìn Vũ La tin tưởng mười phần. Vũ La cười khổ trong lòng, mặt lại thể làm ra thần sắc chần chừ gì. Từ bản chất mà , Vũ La vẫn là Nam Hoang Đế Quân kiếp trước, mặc dù bởi vì hoàn cảnh xung quanh, rất nhiều phương diện Vũ La cũng hiển sơn lộ thủy, thế nhưng biết lúc này, người khác gởi gắm hy vọng người mình, cho dù trong lòng mình biết cũng thể để lộ ra. lúc này sĩ khí là rất quan trọng. Thế giới động thiên này vô cùng rộng lớn. hai người đường tìm kiếm, mấy người Kiều Hổ, Cốc Mục Thanh. Hổ Mãnh. Mộc Dịch Trạc đều bị Ngụy Linh Vật Tiên Thiên vây khốn. Vũ La thực ra rất muốn làm như thấy Mộc Dịch Trạc, nhưng Mộc Dịch Trạc ở cùng với Cốc Mục Thanh, hai người bị thanh đại chuy sắc xanh hóa thành Lôi Hùng vây khốn. Vũ La cũng dùng linh văn trớ chú dọa chạy Lôi Hùng, mọi người ngoại trừ Mạc Thiên Ngôn đều tề tựu. thế nhưng tổng cộng có bốn món Ngụy Linh Vật Tiên Thiên theo phía sau bọn họ, hóa thành Kim Điêu. Ưng Dực Xích Hổ, Kim Hoàn Đại Xà và Lôi Hùng theo phía sau mọi người. Bất cứ món Ngụy Linh Vật Tiên Thiên nào cũng có thể dễ dàng vây khốn mọi người, bốn thứ này hợp lại, tựa hồ dũng khí tăng rất nhiều. Vũ La phải cách đoạn thời gian lại dùng máu tươi của mình làm dung môi, phóng ra linh văn trớ chú uy hiếp chúng nó. Linh văn trớ chú vừa xuất , những Ngụy Linh Vật Tiên Thiên này liền giống như chim sợ cành cong bò chạy xa xa. khi biến mất chúng liền lập tức xông tới. Hổ Mãnh nhãn thần lóe lên. hơi có chút hiếu kỳ nhìn Vũ La. trầm ngâm chút, hỏi: - Vũ La. pháp thuật này rất kỳ quái, ngươi học được ở trong Nhược Lô Ngục ư? hỏi uyển chuyển, nhưng Vũ La làm sao có thể hàm nghĩa trong đó? Tiện tay lại bắn ra đạo linh văn trớ chú bay lên . Vũ La thản nhiên : - Hổ thần bộ, ta biết ngươi rất hiếu kỳ, hơn nữa ngươi là thần bộ, muốn cho ngươi hỏi là có khả năng, chẳng qua mỗi người đều có bí mật của mình, thứ lỗi ta thể cho biết, xin chớ trách tội. Vũ La , đây là bí mật của ta. ta thể cho ngươi biết. Hổ Mãnh sửng sốt. thầm : “ngươi thực là thẳng thắn...” nhưng cũng hỏi nữa. Hổ Mãnh cũng phải người vong ân phụ nghĩa. Vũ La cứu bọn họ hai lần. hỏi câu chẳng qua là thói quen nghề nghiệp, bản thân cũng nhịn được tát vào mồm. hơn nữa rất ràng, tu sĩ người nào có vài thủ đoạn giấu dưới đáy hòm? Hổ Mãnh truy cứu. lại có nghĩa là người khác cũng quan tâm. Mộc Dịch Trạc ở trong đội ngũ này vẫn tự do bên ngoài, cách mỗi người khoảng xa. vẫn thờ ơ lạnh nhạt nhìn Vũ La phóng ra từng đạo phù văn. mặt đổi sắc. tới tới, Cốc Mục Thanh bỗng nhiên chỉ phía trước hỏi: - Các ngươi xem kìa... chỉ thấy ngoài mấy ngọn núi , đỉnh của ngọn núi giống như bị cắt bỏ, trong ngọn núi còn cuồn cuộn khói đen. - Núi lửa? Tiên Tuyệt - Chương #73