1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Tiên sinh, cách xa tôi một chút - Nguyên Viện

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 7.2

      Edit : babynhox

      "Nhưng, nhưng mà... " Quan Hướng Lam vẫn chần chờ.

      "Sao hả?" Đan Tiểu Phù nhếch mày.

      "Nhưng, nhưng mà làm sao biết ta thích mình là đùa giỡn hay !" Cũng phải là chưa từng nếm qua xấu xa của tên kia?

      "Cái này sao... Phải nhờ vào cậu xác nhận." Đan Tiểu Phù đứng dậy, phủi mông cái."Lam Lam, cố gắng lên!"

      Vỗ vỗ vai Quan Hướng Lam, Đan Tiểu Phù phất phất tay, xoay người rời .

      Nhờ vào nàng xác nhận-- -. . . Phải xác nhận thế nào?

      Quan Hướng Lam cắn môi, chút đầu mối nào, thích Ngôn Tử Ngự sao? nhớ tới lúc còn trẻ, mỗi ngày ra cửa học ở cách vách cũng cùng ra theo. Đáng ghét, ràng có thể bỏ qua thời gian cùng ra cửa, nhưng chưa từng nghĩ tới muốn làm như vậy, còn cùng ra cửa lúc với .

      Sau khi , bước ra khỏi nhà nhìn sang cách vách thành thói quen, người đáng ghét này cũng xuất nửa, lòng của cũng cảm thấy mất mác.

      Dù sao có thói quen ra cửa nhìn sang cách vách, mà có thói quen nhà cửa trống rỗng, cũng có thói quen có bóng dáng của .

      Cho dù rời khỏi trấn ra bên ngoài, nhưng vẫn luôn nhớ đến , cho là mình quên, nhưng vẫn nhớ ...

      từng thích thầm , nhưng tự với mình, chỉ có thích chút mà thôi... Nhưng chỉ có chút thôi sao?

      Nếu là như thế, vậy vì sao mười năm nay quên được? Vì sao sau khi gặp lai được mấy ngày, lòng của lại rung động vì ? Quan Hướng Lam ngẩng đầu lên, trong lúc vô tình trở về nhà họ Ngôn, nhìn chằm chằm vào cửa lớn nhà họ Ngôn, lòng của hốt hoảng dứt. thích ... Là hay giả? phải hỏi ?

      Chần chừ ở lúc lâu, vẫn nén được kích động ở trong lòng, từ trước đến nay chính là kích động, suy nghĩ thích hợp với .

      Quyết định, Quan Hướng Lam lập tức đẩy cửa nhà họ Ngôn ra vọt vào.

      "Ngôn Tử Ngự, tôi hỏi -- -. . . " Lời dừng lại.

      ngạc nhiên hoảng sợ nhìn nhìn về phía trước, giờ phút này trong ngực người đàn ông vừa thích ôm lấy xinh đẹp gợi cảm, hơn nữa hai người ôm hôn mãnh liệt.

      "Tiểu, Tiểu lam" Thấy , Ngôn Tử Ngự sửng sốt, nhanh chóng đẩy người đẹp bên cạnh ra.

      Quan Hướng Lam nheo mắt đẹp, nhanh chóng tới gần .

      Cảm nhận được lửa giận của , Ngôn Tử Ngự hoảng sợ."Tiểu Lam, em hãy nghe ..."

      còn kịp rồi! Đột nhiên bắt lấy tay của , bước chân lên, eo cong cái, khe khẽ ném cái qua vai.

      "A!" Căn bản là Ngôn Tử Ngự phản ứng kịp, bịch tiếng, chật vật bị ném ở sàn nhà gỗ thô .

      "A! Ngự, có sao ?" Người đẹp gợi cảm hét lên, vội vàng xông lên.

      "Ngôn Tử Ngự, tôi muốn chia tay với !" Quan Hướng Lam tức giận hổn hển rống to với , tức tối lao ra cửa nhà họ Ngôn.

      Căn bản là Ngôn Tử Ngự đau đến ra lời. Chia tay? Bọn họ có từng qua lại sao?

      Quả bom kia cứ nổ tung như vậy, căn bản cũng cho cơ hội giải thích, người liền rời .

      " đáng chết này... Cũng quá độc ác rồi? Lại dám ném mình!" Ngôn Tử Ngự nằm ở ghế sa lon, đau đớn xoa eo.

      Ông trời! Bị ném như vậy, phải ít nhất mấy ngày có thể cử động.

      "Cái dã man đó! Chia tay? Chia cái rắm! Chúng ta qua lại từ lúc nào?" mắng, biết, chỉ cần đụng phải Quan Hướng Lam có chuyện tốt. tỏ tình với còn bị đá bị mắng bị chế giễu, mắng xong phủi mông cái liền . Đây là sao! Đột nhiên tới nhà , ngay cả cơ hội mở miệng cũng có, liền tàn nhẫn ném qua vai. Xin nhờ! có biết thịt người té xuống sàn gỗ có bao nhiêu đau hay ?

      "A... " Mới cử động chút, lưng của liền truyền đến đau đớn co rút, khiến thể động đậy.

      "Ngự, có sao ?" Cầm đá lạnh trong tay, Lina Hạ ra từ phòng bếp.

      " chết được." Nhận lấy nước đá, Ngôn Tử Ngự tức giận trả lời. cho cùng, đầu sỏ gây họa chính là trước mắt này. bất đắc dĩ nhìn Lina Hạ."Lina, sao đột nhiên em lại trở về Đài Loan?"

      Lina Hạ là Hoa kiều, cũng là bạn lúc học đại học, mặc dù chia tay rất lâu, nhưng vẫn duy trì quan hệ bạn bè.

      "Tới tìm !" Lina Hạ nháy mắt to."Ngự, người ta nhớ !" ta làm nũng, bộ dáng mềm mại người đàn ông nào có thể kháng cự.

      Nhưng Ngôn Tử Ngự ngoại lệ, mới để mình bị xoay vòng vòng."Lina, rồi, thể nào tái hợp lại với em." nhấn mạnh lần nửa. quay đầu lại là nguyên tắc của , hơn nữa hai người cũng chia tay lâu như vậy, mặc dù trong miệng Lina Hạ la hét muốn tái hợp, nhưng tình sử cũng huy hoàng như vậy.

      "Tại sao? Ngự, người ta còn rất mà!" Mặc dù qua lại với rất nhiều đàn ông, nhưng Ngôn Tử Ngự vẫn khiến cho ta nhớ mãi quên.

      Ngôn Tử Ngự thở dài, cảm thấy rất đau đầu."Lina, rồi... A!" cẩn thận động đến eo, lập tức mắng ra miệng: "Đáng chết, dã man!"

      Nghe được mắng thô lỗ, Lina Hạ ngạc nhiên trợn mắt."Ngự, mắng tục!" Ánh mắt của ta như nhìn thấy người ngoài hành tinh.

      "Cái gì?" Ngôn Tử Ngự kiên nhẫn, vào giờ phút này tâm trạng của rất tồi tệ, hoàn toàn có tâm trạng duy trì bộ dáng nhã nhặn.

      Nhìn thấy bộ dáng kia của , Lina Hạ vừa sợ vừa ngạc nhiên."Ngự, thay đổi!" ta biết từ trước đến nay Ngôn Tử Ngự đều tĩnh táo, như người tao nhã lễ độ. chưa bao giờ tức giận, cũng tục, luôn tĩnh táo nhã nhặn, như người đàn ông hoàn mỹ; nhưng vào giờ phút này Ngôn Tử Ngự giống như ta biết."Là vì vừa nảy sao?" ta suy nghĩ sâu xa, nhìn ." kia phải là em hàng xóm làm nhớ mãi quên chứ?"

      "Nhớ mãi quên?" Ngôn Tử Ngự nhếch mày." có đối với ấy nhớ mãi quên sao?"

      "Đương nhiên là có."Lina Hạ nhếch cái miệng nhắn lên."Em trước kia có tấm cũ hình để trong bóp da của , là hàng xóm cách vách nhà , khi đó em hỏi đứng ở bên cạnh là ai, là em nhà bên, hừ! Khi đó, ánh mắt của cực kỳ dịu dàng."

      Khi đó thấy ánh mắt kia của , ta ghen tỵ muốn chết.

      "Dịu dàng?" Ngôn Tử Ngự sửng sốt, có sao?

      " sai." Lina Hạ dùng sức gật đầu."Khi đó em luôn muốn đổi hình trong bóp da, làm thế nào cũng chịu, em cáu kỉnh , cũng bỏ ra; hỏi chuyện về em nhà bên cũng có thể ra đống chuyện cũ, vẻ mặt rất sôi nổi."

      Ngôn Tử Ngự nghe giật mình nhưng có phải ? có như vậy ?

      " nghĩ tới em nhà bên có thể chọc tức giận, còn làm cho mắng tục, lần đầu em cảm thấy giống như người bình thường, mà phải hoàn mỹ có khuyết điểm."Lina Hạ nhếch môi lên, cúi đầu nhanh chóng hôn môi Ngôn Tử Ngự.

      "Lina!" Ngôn Tử Ngự cau mày."Đừng động chút là hôn , như vậy làm người khác hiểu lầm." Giống như vừa rồi, Lina Hạ vừa nhìn thấy liền nhào tới hôn, đúng lúc Quan Hướng lam tới, oan uổng!

      " sợ em nhà bên hiểu lầm sao?" Lina Hạ cười quyến rũ, nhìn rất hả hê."Nhưng còn kịp rồi, ấy hiểu lầm."

      "Còn phải là do em ban thưởng sao!" Ngôn Tử Ngự tức giận .

      Nhìn khuôn mặt tuấn tú kiên nhẫn, Lina Hạ nhếch cánh môi gợi cảm lên, "Ngự, thấy mặt khác của , em phát em thích hơn." như vậy, ngược lại khiến người ta động lòng hơn.

      "Em nhất định có được !"

      Hừ! ta cũng tin Lina Hạ ta thua em nhà kia.

      "Lina... " Ngôn Tử Ngự cảm thấy rất đau đầu, nhưng biết, cho dù thế nào, Lina Hạ cũng bỏ ý định. khỏi cảm thấy rất mệt mỏi, hơn nửa, sao làm cho quả bom kia tắt lửa đây? Nghĩ đến cái này, Ngôn Tử Ngự càng đau đầu.

    2. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 8.1:

      Edit : babynhox

      Người lạ chớ tới gần!

      mặt Quan Hướng Lam viết mấy chữ này, toàn bộ trạng thái nằm trong vùng nóng nảy, vẻ mặt ngoài thối ra, cũng chỉ có thể dùng từ thối để miêu tả, người bên cạnh cũng rất thức thời, thấy vẻ mặt này của , cũng biết phải cách xa chút.

      Nhưng vô dụng, cho dù ai hỏi xảy ra chuyện gì, nhưng vẫn nghe được người trong , hơn nửa tất cả đều có liên quan đến Ngôn Tử Ngự và người phụ nữ kia!

      Từ người dân trong trấn, biết được người đẹp kia tên là Lina Hạ, là Hoa kiều ở Ý, đến trấn mấy ngày nay đều ở trong nhà Ngôn Tử Ngự, hơn nữa hai người như keo như sơn, ta rất dịu dàng chăm sóc Ngôn Tử Ngự bị thương, giống như người vợ hiền thục.

      Về phần tại sao Ngôn Tử Ngự lại bị thương? Ánh mắt của người trong trấn đều nhìn tiểu thư nhà họ Quan, bình thường làm Ngôn Tử Ngự bị thương cũng chỉ có người hợp với , Quan Hướng Lam. Cha mẹ cũng vì chuyện này mà truy hỏi, cũng phủ nhận, đúng rồi, chính là giết người đấy! Lần này cũng oan uổng chút nào, hung thủ chính là đấy!

      Vì chuyện này, bị cha mẹ mắng thối đầu, còn bắt xin lỗi Ngôn Tử Ngự. xin lỗi? !

      cố chấp, hai người già nhà họ Quan làm gì được chỉ có thể lắc đầu, mà ra cửa tất cả người trong trấn đều nhìn bằng ánh mắt lên án.

      Là như thế nào? có lỗi sao? sai rồi sao?

      ràng chính là Ngôn Tử Ngự sai, phút trước thích , phút sau lại ôm hôn người phụ nữ khác, trêu cợt vui như vậy sao?

      cho rằng chuyện thích này là có thể giỡn sao? biết nghĩ đúng ?

      Hơn mấy ngày nay này người trong trấn đều chuyện về và Lina Hạ, toàn bộ người trong trấn sắp có chuyện vui, còn cái gì mà trai tài sắc, hai người rất xứng đôi. D.Đ.L.Q.Đ Xứng cái đầu mấy người! Mắt đẹp buồn bực, hoàn toàn khống chế sức đá chân phía trước ."A!" người đàn ông liền bị đá bay.

      " chết !" Quan Hướng Lam rống giận, vừa ra quyền bên phải lại đánh ngã người đàn ông khác, hạ chõ phải xuống người đàn ông cũng ngã xuống theo.

      Trong nháy mắt, tới mấy phút, xác chết chất đầy sàn đệm, mấy tên cao lớn khỏe mạnh ôm thân thể nằm mặt đất rên rỉ.

      "Kêu la cái gì? Tất cả đứng lên cho tôi!" Trừng mấy người mặt đất đàn ông chịu được kia, Quan Hướng Lam điều chỉnh đốt ngón tay rống giận.

      Khớp xương phát ra tiếng vang rốp rốp khiến cho trong lòng đám đàn ông run sợ.

      "Sư tỷ, xin chị, chúng em chịu được giày xéo của chị nửa rồi!" gã cao lớn giống như con gấu cũng chịu được nữa, khuôn mặt đau khổ cầu xin tha thứ.

      "Đúng vậy! Sư tỷ, xin chị tha cho chúng em !" Mấy người đàn ông còn lại cũng cầu xin tha thứ, còn bị đánh tiếp, bọn họ chết!

      "Vô dụng!" Quan Hướng Lam nhìn chằm chằm vào bọn họ."Như vậy được, làm sao sau này đai diện nhà họ Đồ tham gia thi đấu được?"

      Xin nhờ, tham gia thi đấu là tranh tài, phần lớn đến giờ là dừng, nhưng phải! Căn bản là phải mài giũa, mà là trút giận, tìm bọn họ trút giận đấy!

      Vẻ mặt mọi người đều đau khổ gào thét trong lòng, ai có gan mở miệng, bọn họ biết Quan Hướng Lam dũng mãnh hơn bất cứ ai!

      "Được rồi, Lam Lam, cậu đừng khi dễ bọn họ nửa." Tiểu thư nhà họ Đồ vẫn ngồi ở bên nhìn nổi rồi.

      Nghe được giọng giải cứu, mọi người cùng ném ánh mắt cảm kích tới, ô... tốt quá, cuối cùng đại tiểu thư cũng lên tiếng.

      "Hừ!" Quan Hướng :am hừ lạnh tiếng, lôi kéo quần áo học võ người, mắt đẹp tức giận liếc tiểu thư nhà họ Đồ cái.

      "Trấn trưởng đại nhân, hôm nay cậu rất rãnh rỗi, làm việc lại nhàn nhã ở đây uống trà sao!"

      Đồ tiểu thư cười ngọt ngào, khuôn mặt nhắn xinh đẹp vì nụ cười mà càng mê người."Bận cũng phải nghỉ ngơi chút chứ!" Giọng của ấy mềm mại đáng , làm cho đầu người khác châm chích, vừa lấy ánh mắt ý bảo người nằm đất mau ra. Thấy ánh mắt của đại tiểu thư, mọi người vội vàng leo ra ngoài, phòng tập chỉ còn có hai vị đại tiểu thư.

      "Lam Lam, gần đây lửa giận của cậu rất lớn!" Nháy mắt to màu tím xinh đẹp, Đồ tiểu thư tò mò nhìn ."Có muốn uống ly trà hoa để thư giãn lửa giận ?"

      " muốn!" Bây giờ chỉ muốn tìm người khác luyện quyền giải trừ lửa giận.

      Đáng ghét! Ngôn Tử Ngự đáng ghét! Cho nên có tới tìm để giải thích, hừ, xem ra người đẹp gợi cảm kia làm cho vui đến quên cả trời đất!

      Thấy lửa giận của Quan Hướng Lam rất lớn, Đồ tiểu thư cũng thèm để ý, ngón tay thon dài câu quai tách, ưu nhã uống trà hoa.

      "Đúng rồi, cậu có nghe người trong trấn tuyên truyền chuyện lá cải mới nhất ?" vờ như chuyện phiếm mà mở miệng.

      "Nghe, hình như Ngôn Tử Ngự muốn kết hôn với người đẹp nước Ý đó."

      "Kết, kết hôn?" Quan Hướng Lam trợn to mắt, kích động hầm hừ.

      "Đúng vậy!" Đồ tiểu thư gật đầu, nheo mắt đẹp lại."A! là lãng mạn, kết hợp nam tuấn tú nữ xinh đẹp, ngưỡng mộ!"

      "Ngưỡng mộ cái đầu cậu!" Quan Hướng Lam thở phì phò, cắn môi."Kết hôn? Họ muốn kết hôn? ! Tên đáng chết kia muốn chịu trách nhiệm -. . . "

      "Hả? chịu trách nhiệm gì?" Nghe được hớ, Đồ tiểu thư nhàng nháy mắt, nghi ngờ nhìn ."Lam Lam, dường như cậu rất sốt ruột?"

      "Mình . . . " Quan Hướng Lam ngẩng đầu nhìn ấy, lại thấy có người đứng ở cửa, vừa nhìn thấy người nọ, lập tức cau mày."Ngôn Tử Ngự, tới đây làm gì?"

      "Tới tìm em." Ngôn Tử Ngự nhìn , thấy gương mặt vẫn tích tụ lửa giận là biết cơn giận của quả bom này còn chưa tan.

      "A! Nam chính xuất ." Thấy Ngôn Tử Ngự, Đồ tiểu thư cười đến vui sướng.

      " lâu gặp." Ngôn Tử Ngự gật đầu mỉm cười với Đồ tiểu thư, vừa liếc Quan Hướng Lam cái, " ngại quá, có thể để cho tôi và tiểu Lam chuyện riêng được ?"

      "? chuyện gì? Tôi với có gì để !" Quan Hướng Lam hung ác với . Ngôn Tử Ngự cười tiếng với , tròng mắt đen chợt lóe hung ác rồi biến mất."Dĩ nhiên cần chuyện, tiểu Lam, nhờ phúc của em, nằm giường rất nhiều ngày đấy!" Cho tới hôm nay vết thương của mới khỏi.

      "Hừ, mình mềm yếu cũng đừng trách người khác!" Quan Hướng Lam hừ lạnh, mới sợ uy hiếp của ."Nếu ngại đủ, tôi có thể làm cho nằm lâu hơn."

      Đồ tiểu thư liếc hai người cái, nhạy cảm phát khác thường giữa hai người, ấy rất thức thời địa bưng trà hoa đứng dậy."Vậy các người từ từ , tôi quấy rầy các người." xong, ấy ra khỏi phòng tập, còn rất tốt bụng đóng cửa lại.

      À! ra là chuyện lá cải kia còn có nữ phụ bất ngờ!

    3. tart_trung

      tart_trung Well-Known Member Staff Member Editor

      Bài viết:
      1,117
      Được thích:
      11,974
      Chương 8.2

      Edit : babynhox
      Beta: diep diep

      "Này!" Thấy đại tiểu thư nhà họ Đồ , còn kéo cửa lại, Quan Hướng Lam khỏi giậm chân, tức giận trừng mắt nhìn Ngôn Tử Ngự.

      "Họ Ngôn, tôi với có gì để ." xong, vòng qua liền muốn rời khỏi.

      "Tiểu Lam." Ngôn Tử Ngự kéo .

      "Buông tay!" Quan Hướng Lam lập tức bắt lấy tay của , chân trái lui về phía sau, eo dùng sức, muốn ném lần nữa.

      Ngôn Tử Ngự đoán được, trước động tác của , gấp chân lại, nhanh chóng đá xuống, phá giải tấn công của .

      "Oa!" ngờ tới đánh lại, Quan Hướng Lam trợt chân, cả người cũng ngã xuống mà thuận thế áp xuống người ."Chết tiệt, buông tôi ra!"

      Bị đè ở phía dưới, Quan Hướng Lam dùng sức giãy giụa, chân vừa nhấc muốn đá ngay chỗ kín của Ngôn Tử Ngự.

      "Này!" Ngôn Tử Ngự trợn to mắt, vội vàng ngăn chặn chân của , bắt lấy cái tay của giơ cao khỏi đầu, khuôn mặt tuấn tú cũng tích tụ lửa giận.

      "Quan Hướng Lam, em ngang tàn bạo ngược đủ chưa?" dã man này còn muốn đá chỗ đó của , nếu bị đá, đời này cũng phải là đàn ông chân chính nữa.

      "Tên lường gạt lại dám tôi ngang tàn bạo ngược?"Quan Hướng Lam trợn tròn mắt, tức giận hơn."Vậy tôi liền ngang tàn bạo ngược cho xem!" xong, dồn sức giãy giụa, thậm chí há mồm muốn cắn .

      "A!" cẩn thận bị đá trúng, Ngôn Tử Ngự kêu rên, hoàn toàn tức giận, thấy há mồm muốn cắn , dứt khoát cúi đầu dùng sức chặn cái miệng nhắn lại.

      "Ưm!"Mặt cương thi này còn dám hôn ? Quan Hướng Lam tức giận muốn tách khỏi, lại trốn ra môi của , giận, dứt khoát dùng sức cắn .

      lúc muốn cắn xuống lông mày Ngôn Tử Ngự nhíu lại, nhìn ra ý đồ của , răng mở ra cắn môi mềm dưới trước.

      "A!" Quan Hướng Lam rên rỉ, cánh môi lập tức bị buông ra."... Ngôn Tử Ngự, lại dám cắn tôi!" thể tin trừng .

      " chỉ hành động trước em mà thôi." Ngôn Tử Ngự cười đến rất xấu xa, "Hơn nữa so với cú ném qua vai của em cái này đáng kể !"Hừ! Cắn chỉ là trả thù nho , ra muốn nằm ở giường thể động đậy.

      " -- -. . . " Tên khốn kiếp này! Quan Hướng Lam giận đến nên lời, lại tránh né kiềm chế của , nhịn được cắn răng rống giận."Họ Ngôn, rốt cuộc muốn làm gì nữa hả? Đừng quên, chúng ta chia tay, cách xa tôi chút, đừng dây dưa với tôi nữa!"

      "Chia tay?"Ngôn Tử Ngự nhếch mày, khuôn mặt tuấn tú lên đùa cợt."Tiểu Lam, chúng ta từng qua lại lúc nào? Sao biết?"

      "Tôi... " Đúng vậy! Bọn họ qua lại lúc nào? Sao lại dùng cái từ này?

      Quan Hướng Lam sửng sốt, thấy ánh mắt đùa cợt của , cái loại cảm giác bị chọc thủng khí cầu làm cho giận hơn.

      "... cút ! tìm vợ chưa cưới của , đừng dây dưa với tôi nữa!"

      "Vợ chưa cuới?"Ngôn Tử Ngự khẽ cau mày."Vợ chưa cưới nào?"

      "Hừ! Giả ngu cái gì! phải là và người ta hôn đến khó chia lìa sao? Lúc này lại thừa nhận?" Người đàn ông này, hèn hạ!

      "Lina phải là vợ chưa cưới của ." Ngôn Tử Ngự than thở, nhàng giải thích." và Lina chỉ là bạn bè, em đừng tin mấy chuyện lá cải trong trấn."

      "Ha!" Quan Hướng Lam mới tin lời của , giọng mang theo ghen tuông rất nồng."Bạn bè? Bạn bè gặp nhau phải nóng bỏng như vậy sao?" nghĩ ngu ngốc sao?

      Nghe ra ghen tuông trong lời của , ánh mắt Ngôn Tử Ngự kỳ lạ, rất hứng thú mà nhìn ."Tiểu Lam, sao lại nghe ra được vị chua rất nồng?"

      vểnh môi mỏng, cười đến tà tứ, khuôn mặt tuấn tú gần sát vào , hơi thở nóng bỏng nhàng phất vào khuôn mặt nhắn."Em ăn giấm phải ?"

      "Ăn... Ăn giấm?" Hình như bị trúng tim đen, giọng Quan Hướng Lam luống cuống hơn." giỡn! Tôi có ăn giấm sao?"

      " sao?"Nhìn ánh mắt của bay loạn, Ngôn Tử Ngự cũng biết đằng nghĩ nẻo, này này căn bản cũng biết láo.

      " ràng là em ăn giấm và Lina." buông tha , ép hỏi.

      "Tôi, tôi có!" Quan Hướng Lam hốt hoảng rống to: "Tôi ăn giấm của tên lừa gạt ! cái gì mà thích tôi? Tôi cũng biết đùa giỡn tôi, D.Đ.L.Q.Đ là tên khốn!" càng càng tức, lại giãy dụa.

      "Tiểu Lam . . . "

      " tránh ra!" rống giận, tròng mắt tổn thương nhìn chằm chằm, " tên khốn này, bình thường đùa giỡn tôi thôi, tôi chấp nhận, nhưng có biết chuyện tình cảm thể tùy tiện đùa giỡn hay ? có biết tôi nghĩ đó là hay ?"

      vất vả mới thừa nhận thích , trong lòng thấp thỏm, biết có phải cũng giống , sợ thích chẳng qua là đùa giỡn thôi.

      lấy can đảm hỏi trước, lại thấy ôm hôn người phụ nữ khác, phút kia, cảm thấy mình đơn giản là cái người ngớ ngẩn!

      Sao có thể tin tưởng lời của ? ngu ngốc!

      " tên khốn kiếp này! Mặt cương thi xấu xa, thế mà lại đùa giỡn tôi loại chuyện này, quá đáng!"Cắn môi, vành mắt Quan Hướng Lam ửng hồng.

      Thấy sắp khóc, Ngôn Tử Ngự cũng gấp gáp." có lừa em, thích là ... Đáng chết!"Thấy nước mắt rơi xuống, khỏi nguyền rủa .

      Từ trước đến bây giờ chưa từng thấy khóc, lần đầu tiên nhìn thấy nước mắt của , khiến cho lòng khỏi hoảng loạn, biết làm sao.

      "Em đừng khóc. . ." gấp đến độ đưa tay lau nước mắt của .

      "Tránh ra!" Quan Hướng Lam đẩy , xoay người đưa lưng về phía , dùng sức gạt nước mắt trong mắt." cút ! Cách xa tôi chút!"

      "Em hãy nghe ... " vươn tay ôm lấy từ phía sau, để ý giãy dụa, ôm chặt. "Lina là bạn thời đại học của , ấy chia tay rất lâu rồi, bây giờ chỉ là bạn."

      Biết tin, Ngôn Tử Ngự khẽ thở dài.

      Ngôn Tử Ngự mềm giọng giải thích, nhưng Quan Hướng Lam nhìn , cũng chuyện, tin chuyện hoang đường của !

      Bạn trước? Đúng rồi, bạn trước ở giường!

      "Nụ hôn kia... Là đột nhiên Lina tới tìm , ấy rất nhiệt tình, đột nhiên nhào tới, căn bản là kịp đề phòng, lại đúng lúc em vào, ngay cả cơ hội giải thích em cũng cho, ném qua vai, nằm ở giường chừng mấy ngày, căn bản là có cách nào tới tìm em để giải thích."

      Quan Hướng Lam lên tiếng, nhưng ngừng động tác giãy giụa lại.Thấy chịu nghe, Ngôn Tử Ngự khỏi thở phào nhỏm, khuôn mặt tuấn tú tràn đầy bất đắc dĩ."Về phần thích em... Quan tiểu thư, em cảm thấy lấy loại chuyện kinh khủng này đùa giỡn hay sao?" Cũng phải là bị điên!

      Lời này của có ý gì?Quan Hướng Lam cau mày.

      "Quan tiểu thư, cũng phải là em biết từ hai chúng ta hợp, em phải là món ăn của , cũng phải là món ăn của em, lấy chuyện như vậy tới giỡn làm cái gì? Tự gây nghiệt sao?" Miễn ! Biết chính là tội nghiệt của đời rồi.

      "Này!"Quan Hướng Lam quay đầu trừng ."Họ Ngôn, lời này của là có ý gì?"

      Ngôn Tử Ngự nâng chặt gương mặt của , nặng nề hôn miệng của ."Ý là ― thích em, rất thích rất thích."

      Đúng, thừa nhận, em nhà bên làm cho vừa mắt này, dã man này chưa bao giờ là tiêu chuẩn của , lại khiến cho .

      Có lẽ, ngay từ lúc rất lâu trước kia, trong lòng của , chẳng qua là chậm chạp phát , cho đến hôm nay của mười năm sau, cũng trốn được nữa. Nghe tỏ tình, môi Quan Hướng Lam nhấp , con ngươi do dự, muốn tin tưởng lời của nhưng lại sợ.

      Nhìn ra sợ hãi trong mắt , Ngôn Tử Ngự khẽ thở dài, "Lời của làm cho em thể tin tưởng như vậy sao?"Đối với , tệ như vậy sao?

      Quan Hướng Lam nhìn , mũi thon nhàng hừ tiếng."Ai bảo tính tình tệ như vậy, đối với tôi xấu xa như vậy, bảo tôi làm sao mà dễ dàng tin tưởng ?"

      Lòng của vẫn sợ, nếu như theo lời , từ trước đến nay bọn họ hợp, từ trước cho tới bây giờ phải là người phụ nữ mà muốn. Có thể có ngày hối hận hay , với từ trước tới giờ cũng chưa từng thích , đây chẳng qua là ảo giác của ?

      Nghĩ đến có thể với những lời này, Quan Hướng Lam cảm thấy tim truyền đến từng đợt co rút đau đớn.

      kỳ lạ, cũng phải là chưa từng chia tay đàn ông, hợp tan thôi mà! cũng thấy thế rất tốt, sao lại cách nào tiếp nhận với những lời này? thích như vậy sao? Biết lòng của vẫn có nghi ngờ, giữ khuôn mặt nhắn, Ngôn Tử Ngự nhìn sâu.

      " sao, để cho thời gian chứng minh." xong, hôn lên cái miệng nhắn.

      "Thời gian xóa nghi ngờ trong lòng em, chứng minh thích em là , phải là đùa giỡn, là lòng."Mỗi câu , liền hôn lên môi của .

      Nụ hôn êm ái làm cho lòng của run , Quan Hướng Lam nhắm mắt lại, tay nhàng nắm lấy quần áo của , ánh mắt chậm rãi nhắm lại. Lời của làm cho mềm lòng, từ từ buông phòng bị xuống, mặc dù trong lòng vẫn còn chần chờ, vẫn còn lo lắng.

      Nhưng mà... muốn thích , bởi vì, thích rất lâu rất lâu...

    4. tart_trung

      tart_trung Well-Known Member Staff Member Editor

      Bài viết:
      1,117
      Được thích:
      11,974
      Chương 9.1

      Edit: Babynhox
      Beta: diep diep
      Trong phòng tắm, hơi nước bốc lên, nhưng lại ngăn được tiếng rên rỉ bé."Ừ -- -. . . Ngôn Tử Ngự -- . . . đừng A -- -. . . " Quan Hướng Lam trần truồng bị đè ở tường, vòi hoa sen nước nóng thấm ướt dáng người mềm mại xinh đẹp, cũng làm cho da thịt lộ vẻ hồng hào hơn.

      Chân trái của bị nâng lên đặt ở bồn tắm, ngón tay dài càn rỡ ra vào vườn hoa bí mật, ngón cái cũng đưa lên vuốt ve nhụy hoa đỏ tươi, mà hai bên ngực mềm bị lưỡi nóng liếm láp qua lại, vui sướng tê dại ngừng xông lên thân thể.

      " thích sao? Hả?" Ngôn Tử Ngự nhàng liếm lấy nụ hoa màu hồng, đầu lưỡi khuấy đảo nụ hoa, ngón tay ở trong nhụy hoa hơi cong, khuấy đảo trúng vách tường hoa nhạy cảm.

      Quan Hướng Lam rên lên tiếng, bụng hưng phấn dùng sức, vách tường hoa cũng co rút nhanh dần, hút chặt ngón tay thon dài.

      "Chặt như vậy. . . Như vậy thích ?" Cảm giác rất chặt. cười đến đắc ý, răng cắn nụ hoa.

      "Đừng..." Quan Hướng Lam thở khẽ, khuôn mặt nhắn bị tình dục nhuộm đỏ cầu xin nhìn ."Em, em... Còn phải trở về..." Nếu bị nghi ngờ!

      Từ sau ngày ở phòng tập, và Ngôn Tử Ngự bắt đầu lén lút qua lại, phải là công khai, chẳng qua là ai cũng biết chuyện ghét Ngôn Tử Ngự, trong lúc bất chợt thân thiết ở chung chỗ, nhất định bị người trong trấn cười chế nhạo.

      muốn! Vì vậy, cầu Ngôn Tử Ngự đừng gần gũi với quá, ở ngoài mặt hai người vẫn duy trì dấu hiệu hợp, chẳng qua là bí mật chuyện, qua lại.

      Hôm nay bị mẹ dặn dò tới gọi Ngôn Tử Ngự qua nhà ăn cơm, D.Đ.L.Q.Đ kết quả đến nhà đúng lúc tắm, vốn là muốn truyền lời xong liền , ai biết lại đột ngột kéo vào phòng tắm, muốn tắm với .

      giỡn, nếu ở lại quá lâu bị nghi ngờ!

      Nhưng căn bản là làm lại hơi sức của , bị hôn đến choáng váng, chỉ chốc lát sau liền đắm chìm trong tình dục, mặc cho đòi lấy tùy tiện.

      "Hút ngón tay chặt như vậy --. . . muốn trở về sao? Hả?" Ngôn Tử Ngự thăm dò vào ngón tay nữa, kéo căng vách tường hoa ra, ngón cái cũng dùng sức xoa lấy nhụy hoa màu hồng.

      tay dùng sức vuốt ve ngực trái, há mồm ngậm nụ hoa nhọn, lưỡi nóng dùng sức mút, ngón tay cũng chịu yếu thế mà chơi đùa nước trong nhụy hoa.

      "Ưm a... Đừng... " Miệng nhụy hoa bị tách ra, ngón tay thon dài xỏ xuyên dịch trơn trong nhụy hoa, mang đến cho Quan Hướng Lam vui sướng mất hồn nên lời.

      Mặc dù vì lửa nóng dục vọng mà choáng váng, nhưng vẫn suy nghĩ đến quan hệ của hai người. định như thế này với sao? công khai quan hệ, coi là ở bên nhau sao?

      Mặc dù là mở miệng cầu trước, nhưng gần tháng, cũng có bất kỳ thái độ nào, lại lén lén lút lút như vậy với .

      Mà người trong trấn còn tuyên truyền và Lina Hạ, mặc dù ngừng bảo đảm và Lina Hạ có bất cứ quan hệ gì, nhưng mà vẫn rất yên lòng. công khai quan hệ, mà cũng có bất cứ hành động muốn công khai nào, đoán được suy nghĩ của , mình lo được lo mất.

      ... thích sao? Ghét! Cái loại tự mình lo lắng, khiến cho quen chút nào.

      "Em chuyên tâm." Nhận ra phân tâm, Ngôn Tử Ngự bất mãn nhếch mày, vào lúc này còn có thể phân tâm đó chính là do còn chưa đủ cố gắng.

      nhanh chóng rút ngón tay dài ra, nâng hai chân thon dài lên, eo dùng sức cái, vật nam tính nóng bỏng đỏ tươi, đẩy vào nhụy hoa mềm mại, điên cuồng mạnh mẽ tiến vào sâu bên trong.

      Nóng bỏng tiến vào làm cho thân thể quyến rũ run , vui sướng tê dại từ miệng hoa vọt lên, cũng làm cho đầu Quan Hướng Lam trống rỗng.

      Bàn tay để sẵn ở mép cánh hoa, năm ngón tay nắm chặt mông thịt trắng noãn, eo bỗng trùng xuống, mạnh mẽ ra vào nhụy hoa chặt chẽ đầy nước.

      Ra vào vừa sâu vừa mạnh mẽ khiến cho cái miệng nhắn bật ra tiếng rên tình dục, lưỡi nóng che ở cái miệng nhắn, đầu lưỡi quấn quýt cái luỡi thơm mát. Hai tay bám víu vai khỏe mạnh, lưỡi mềm cuốn lưỡi của , hai người hôn mãnh liệt, nước miếng chảy ướt hàm dưới, mà mông uốn éo dữ dội, lúc vật nam tính ra vào cọ sát lẫn nhau, gia tăng vui sướng, hai chân thon dài kẹp chặt eo hẹp, để cho rời .

      Nước nóng từ bên chảy xuống, hai thân thể nóng rực kề sát nhau, sương mù lượn lờ, hai người thở dốc lay động ở trong phòng tắm vắng vẻ, tăng thêm khí tình dục.

      Nước nóng trơn trợt làm cho da thịt càng trơn mềm hơn, da thịt trắng noãn ra màu đỏ, người có mùi hương tự nhiên thoang thoảng giống như thuốc kích thích dục vọng của Ngôn Tử Ngự .

      Bàn tay để ở mông tròn dùng sức vuốt ve mông trắng noãn, vật nam tính nóng bỏng ra sức xuyên qua nhụy hoa, thậm chí dùng các loại góc độ khuấy đảo trong nhụy hoa, đụng chạm các nơi non mềm.

      "A... chút... " Quan Hướng Lam rên rỉ, ra vào điên cuồng ngừng ma sát hai mảnh cánh hoa đỏ bừng, cũng làm cho cảm giác như bị lửa thiêu đốt.

      Hơi đau , hơi tê dại... Hai loại cảm giác khác nhau làm cho bay bổng, vì kích thích mà vách tường hoa bắt đầu co rút nhanh hơn. Cảm giác được thịt hoa rung động liên tục, dịch ngọt ngào ngừng bị vật nam tính ra vào đẩy ra, này tràn ngập hương ngọt làm cho ý loạn tình mê. Ngôn Tử Ngự chuyển động eo hẹo, dùng tốc độ nhanh hơn, sức lực cũng càng mãnh liệt hơn, lần lại lần chống đẩy thân thể quyến rũ lên.

      Cho đến phút cuối cùng, vách tường hoa co rút kịch liệt, mới cam lòng vùi vật nam tính vào sâu trong nhụy hoa mà bộc phát...

      Tiếng thở dốc và tiếng rên quyến rũ vẫn ngừng, gần như là truyền tới ngoài cửa.

      Lina Hạ đứng ở bên ngoài cửa phòng tắm, nghe bên trong truyền ra tiếng rên rỉ, lông mày xinh đẹp nhếch , con ngươi thoáng qua chút xấu xa.

      ta nhìn ra hai người qua lại từ lâu rồi, nhưng cũng toạc ra, dĩ nhiên, ta cũng nhanh nhẹn nhìn lo lắng mặt Quan Hướng Lam, ta cười xấu xa.

      Trong quan hệ nam nữ, chỉ cần có chút tin tưởng, đó chính là cơ hội tan rã rất tốt.

      Quan hệ lén lén lút lút duy trì hơn nửa tháng, mặc dù Quan Hướng Lam muốn mở miệng hỏi Ngôn Tử Ngự có muốn công khai hay , nhưng lời đến khóe miệng lại nuốt trở về.

      Như vậy rất mất mặt!

      Vừa bắt đầu người muốn giấu kín chính là , sau đó lại muốn công khai... Như vậy phải có vẻ là rất để ý sao?

      Vậy sao? Chẳng lẽ để ý sao?

      Nếu để ý , với tính tình của sao lại đồng ý tiếp tục làm người tình công khai với như vậy? Với kiêu ngạo của Ngôn Tử Ngự thể nào.

      Vậy... công khai, là thể thèm để ý sao?

      A! phiền!

      Quan Hướng Lam cau mày, nhìn chằm chằm cửa lớn nhà họ Ngôn, gần đây đầu óc của luôn nghĩ những chuyện này, nghĩ đến phiền chết .

      Ngay lúc buồn phiền, họ Ngôn lại chơi đùa khắp nơi, dường như chỉ có để ý, mà căn bản là thờ ơ.

      Tên kia thích sao? Quan Hướng Lam càng nghĩ càng phiền, đẩy cửa lớn nhà họ Ngôn ra, lặng lẽ vào.

      "Ngôn ----" bước vào phòng khách, theo thói quen phải gọi người, nhưng vừa nhìn thấy ngồi ở ghế sa lon, lập tức im lặng.

    5. tart_trung

      tart_trung Well-Known Member Staff Member Editor

      Bài viết:
      1,117
      Được thích:
      11,974
      Chương 9.2

      Edit: babynhox
      Beta: diep diep

      Lina Hạ xem tạp chí cũng ngẩng đầu lên, thấy Quan Hướng Lam, khuôn mặt xinh đẹp lập tức lên nụ cười.

      " tới tìm Ngự sao? ấy dẫn Tâm Tâm ra ngoài mua đồ rồi."

      "À!" Quan Hướng Lam đáp tiếng, ánh mắt nhìn thẳng.

      Nếu nguyên nhân làm lo lắng là gì, chính là trước mắt này.

      thể thừa nhận Lina Hạ rất đẹp, vóc người cao gầy, đầu tóc dài như gợn sóng, con ngươi sáng , chính là báu vật gợi cảm.

      Mặc dù vóc người của cũng rất tốt, nhưng so với Lina Hạ, đúng là gặp sư phụ, chứ đừng đến khuôn mặt. tự biết , mặt của chỉ có thể là thanh tú, hoàn toàn chưa đến xinh đẹp, hơn nữa Lina Hạ này chỉ vóc người đẹp, người ta còn tốt nghiệp cao học, là nhà thiết kế thời trang có danh tiếng quốc tế...

      hoàn toàn kém Lina Hạ? Chắc chắn tự ti! Từ trước đến nay Quan Hướng Lam liền hiểu được tự ti là cái gì.

      Chẳng qua là so với Lina Hạ, người đàn ông bình thường cũng chọn ta mà chọn ? Vậy Ngôn Tử Ngự có chút tình cảm nào với Lina Hạ sao?

      phải là mọn, mà là trời sanh phụ nữ có tính là đa nghi, hơn nữa nắm chắc Ngôn Tử Ngự chút nào, vì vậy lòng nghi ngờ càng nặng hơn...

      Ai! đến cùng, chính là tự tin!

      " muốn đợi Ngự sao? Vậy ngồi xuống trước , tôi rót nước, muốn uống gì? Nước lọc hay nước trái cây?" Lina Hạ cười, thái độ thản nhiên giống như là nữ chủ nhân nhà họ Ngôn.

      Quan Hướng Lam nhịn được cau mày, thích giọng điệu của Lina Hạ. Mấp máy môi, nhàn nhạt đáp lời." cần, tôi về trước." qua liền xoay người chuẩn bị rời .

      " cảm thấy Ngự thích sao?" Đột nhiên Lina Hạ mở miệng.

      Quan Hướng Lam dừng bước, ngạc nhiên nhìn ta."... " Làm sao ta biết quan hệ của và Ngôn Tử Ngự?

      "A!" Lina che môi cười khẽ, hai chân ưu nhã chéo lại, tự nhiên toát ra tư thế mê người."Tôi và Ngự ở chung, sao tôi lại biết hành vi của ấy ?"

      " muốn cái gì?" Biết Lina Hạ có ý tốt, Quan Hướng Lam cũng khách sáo trực tiếp hỏi, người ta cũng ra thư khiêu chiến, sao lại nghênh chiến chứ?

      "Tôi rất thích Ngự, tôi cũng biết rất ấy thích loại phụ nữ như thế nào, ấy thích là phụ nữ tỉnh táo khôn khéo giống như tôi, mà ... "

      Lina Hạ dừng chút, khẽ mỉm cười."Tôi nghĩ cũng hiểu có nằm trong tiêu chuẩn của Ngự ."

      Quan Hướng Lam híp mắt, kiêu ngạo nâng khuôn mặt nhắn lên."Nhưng bây giờ là bạn trước của ấy, mà tôi là bạn tại."

      "Hả? Bạn tại công khai sao?" Lina Hạ giọng cười. Vẻ mặt Quan Hướng Lam cứng đờ.

      "Nếu Ngự thích , tại sao công khai quan hệ của các người?" Biết mình đâm tới chỗ quan trọng, Lina Hạ cười đến càng đẹp đẽ hơn.

      "Đó là bởi vì tôi cầu... "

      "Hả? cầu?" Lina Hạ nhếch mày."Nhưng chỉ cần là đàn ông, phải muốn công khai quan hệ với người mình sao?"

      Nghi ngờ ở trong lòng bị ra, thoáng chốc Quan Hướng Lam nên lời.

      "Bây giờ Ngự ở cùng , nhưng ấy ở cùng với bao lâu? ấy thích bao lâu? có từng muốn kết hôn với sao?"

      Quan Hướng Lam ngẩn ra, trả lời: "Tôi cũng muốn gả -. . . "

      " muốn gả? Có ?" Lina Hạ cắt đứt lời của , tiếp tục khích bác."Vậy cảm thấy Ngự muốn cưới sao? Tâm Tâm còn tuổi, cũng cần người mẹ thương, ấy nhất định cưới người khác, nhưng người đó sao? Nếu như muốn kết hôn, vậy tại sao ấy lại qua lại với ? A, đúng, căn bản là quan hệ của các người có công khai!"

      " -. . . " Thấy Lina Hạ đắc ý, Quan Hướng Lam khỏi cắn môi, "Tôi muốn với , đây là chuyện của tôi và Ngôn Tử Ngự, mượn xen vào!" xong, xoay người ra cửa.

      "Quan tiểu thư, dám đánh cuộc với tôi ?"

      muốn để ý ta, bước chân Quan Hướng Lam ngừng.

      " có muốn biết Ngự có thích hay ?"

      Quan Hướng Lam dừng bước lại.

      Lina Hạ cười. "Tôi giúp dò xét thử, như thế nào? Muốn đánh cuộc với tôi ?"

      ". . . " Quan Hướng Lam quay đầu nhìn Lina Hạ, biết người phụ nữ trước mắt này có ý tốt, nhưng tim của lại phập phồng...

      Lời Lina Hạ lúc nảy hoàn toàn có cách phản bác, làm cho lo lắng nóng nảy. nhìn chằm chằm vào Lina Hạ, lòng lại bắt đầu do dự, bởi vì đó cũng là nghi ngờ, là chỗ chết trong lòng .

      Dỗ con ngủ xong, Ngôn Tử Ngự xuống lầu, lông mày tuấn tú hơi nhếch . Hôm nay tiểu Lam lại có tới tìm , khỏi cảm thấy kỳ lạ, mỗi ngày cũng mượn cớ đến tìm , nhưng hôm nay lại thấy bóng dáng.

      Là thế nào?

      "Ngự, Tâm Tâm ngủ rồi sao!" Thấy xuống lầu, Lina Hạ nũng nịu hỏi.

      "Ừ!" Ngôn Tử Ngự gật đầu trả lời, trong lòng lại suy nghĩ có nên gọi điện thoại cho Quan Hướng Lam hay , nhìn cũng nhìn tới Lina Hạ, thuận miệng : "Em cũng ngủ sớm chút ." xong, vào phòng sách, chuẩn bị gọi điện thoại tìm người.

      "Ngự! , " thấy lạnh nhạt như vậy, Lina Hạ khỏi cong cái miệng nhắn hồng hào lên."Em rất nhàm chán, chuyện với em chút được !"

      Ngôn Tử Ngự dừng bước lại, lông mày tuấn tú giương , giọng lạnh nhạt."Em có thể trở về Ý, vậy em nhàm chán."

      " ghét em như vậy, muốn đuổi em như vậy?" Lina Hạ bất mãn trừng .

      "Lina, rồi... "

      " thích em nhà bên như vậy?" Lina Hạ cắt đứt lời của .

      Ngôn Tử Ngự trả lời, đây là chuyện của , cảm thấy cần với người bên cạnh.

      Lina Hạ cũng hiểu tính của , ta ngồi ghế sa lon, mắt đẹp nhìn ."Ngự, vậy muốn cưới em nhà bên ?"

      Cưới ? Ngôn Tử Ngự cau mày, cái này chưa từng nghĩ tới.

      phải là suy nghĩ, hơn nữa chưa từng nghĩ tới mình thích Quan Hướng Lam, đương nhiên cũng nghĩ tới chuyện xa như vậy.

      Nhưng mà nghĩ đến quả bom Quan Hướng Lam kia, khóe miệng Ngôn Tử Ngự nhịn được cong lên." cách nào tưởng tượng ra tình hình cưới ấy." cưới , nhất định là cuộc sống yên bình của bị phá hủy? là thích , cuộc đời của cũng coi như bị hủy nửa.

      "Hả?" Tròng mắt Lina Hạ lóe lên, cười đến quyến rũ hơn." cưới người ta, vậy qua lại với người ta làm gì?"

      "Qua lại nhất định phải cưới sao?" Ngôn Tử Ngự hỏi ngược lại, trả lời rất thực tế."Từ trước đến nay chuyện tình cảm rất khó , coi như bây giờ thích, cũng khó sau này thay đổi, giống như và em... " Lời còn chưa dứt, lại thấy Quan Hướng Lam chậm rãi từ phòng bếp ra.

      Ngôn Tử Ngự sửng sốt."Tiểu Lam, sao em... "

      "Ngôn Tử Ngự, ý của là, thích của cũng có thể biến mất bất cứ lúc nào, hơn nữa từ trước đến nay tôi phải là tiêu chuẩn của , cho nên chưa từng muốn kết hôn với tôi, có phải hay ?" Khuôn mặt trắng bệch, Quan Hướng Lam bình tĩnh nhìn .

      Ngôn Tử Ngự cau mày, vội vả giải thích."Tiểu Lam, ý của phải là -. . . "

      " sao cả!" Quan Hướng Lam muốn nghe bất cứ gì nữa, quật cường nhếch cánh môi kiêu ngạo mà nhìn ."Tôi sao cả, dù sao tôi cũng chưa từng nghĩ tới muốn gả cho , nếu giống như lời , ai cũng thể bảo đảm chuyện tình cảm, thích có thể duy trì bao lâu?" Ngôn Tử Ngự đến gần .

      "Tiểu Lam, em hãy nghe trước... "

      "Câm miệng! Tôi muốn nghe!" Quan Hướng Lam gầm , nắm chặt quả đấm, quật cường nhìn chằm chằm, cắn răng mở miệng."Nếu đây là đoạn tình cảm có kết quả, vậy chúng ta cũng cần lãng phí thời gian của nhau, dễ hợp dễ tan !"

      Nghe được lời của , Ngôn Tử Ngự lập tức giận tái mặt, giọng cũng trở nên lạnh."Quan Hướng Lam, lời của em là có ý gì?"

      "A! thông minh như vậy mà nghe hiểu sao?" Quan Hướng Lam đùa cợt hỏi ngược lại, nhìn ánh mắt của đều là tức giận."Được, vậy tôi liền hơn chút."

      Hít sâu cái, từng chữ từng chữ : "Chia tay!"

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :