1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Tiên sinh, cách xa tôi một chút - Nguyên Viện

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nyanko129

      Nyanko129 Well-Known Member

      Bài viết:
      5,155
      Được thích:
      13,070
      Chương 3.2

      Edit : babynhox

      Quan Hướng Lam trợn mắt nhìn khuôn mặt tuấn tú trước mắt, ngực của dán chặt vào lồng ngực của , mà tay của đặt ở mông , sau đó... nhìn xuống xuống, môi hai người dính vào nhau.

      hoảng sợ, lập tức muốn nhảy ra, nhưng bàn tay to lại ngăn chặn cái ót của , đầu lưỡi ẩm ướt cạy cánh môi ra, hơi thở mùi đàn hương trượt vào miệng, liếm mút ngọt ngào trong cái miệng .

      Mắt Quan Hướng Lam trừng lớn hơn, ... làm gì?

      bị dọa đến thể phản ứng kịp, chỉ ngây ngốc để cho hôn, đầu lưỡi nóng bỏng quấn lấy cái miệng nhắn, lưỡi nóng nhiệt tình chơi đùa, nóng bỏng làm thể thở.

      lúc lâu, mới buông cái miệng nhắn ngọt ngào ra, liếm liếm môi, đánh giá.

      "Tiểu Lam, kỹ thuật của em 'thông thạo' chút nào!"

      Tiểu Lam, kỹ thuật của em 'thông thạo' chút nào!― " chết tên mặt cương thi khốn kiếp!"

      Quan Hướng Lam hét chói tai, dùng sức vỗ nước trong bồn tắm. Tên giả tạo kia đột nhiên hôn thôi , hôn xong còn dám mở miệng phê bình , chê kỹ thuật của tốt, cái giọng khinh bỉ giọng kia làm cho giận đến nên lời. Người bị đùa giỡn là , bị chiếm tiện nghi cho nên có đánh , ngược lại bị dọa sợ tới mức đẩy ra chạy trối chết.

      Căn bản là choáng váng ngây người, liền chạy về nhà theo bản năng, chờ tinh thần bình tĩnh lại mới phát đúng, ràng người bị trêu chọc là , sao phải trốn? nên đạp bẹp tên khốn kia mới đúng!

      "Ghê tởm! Quan Hướng Lam, là người ngu ngốc!" giận đến vỗ nước, bọt nước văng khắp nơi, văng lên mặt, căm giận gạt .

      Ngón tay lơ đãng gạt qua cánh môi, bỗng dưng dừng lại.

      nghĩ đến nụ hôn buổi sáng, còn nhớ môi mềm mại, đầu lưỡi mạnh mẽ truyền đến hơi thở của , nếm được toàn bộ mùi đàn ông của , mà liếm mút lưỡi làm cho hơi thở dần gấp gáp, ngực cũng phập phồng theo nhưng ra mùi vị của cũng tệ lắm...

      Đáng sợ! Quan Hướng Lam bị cái ý nghĩ này dọa sợ, vội vàng dùng nước nóng hất lên mặt, nhưng lại dẹp yên trái tim nhảy loạn điên cuồng được.

      "Gặp quỷ, có phải là mình động tình hay ?" dùng sức chụp mặt, liều chết hít sâu, muốn nhịp tim chậm lại và gương mặt hơi nóng trở lại bình thường.

      mới thể nào động lòng với tên Ngôn Tử Ngự kia, dáng dấp đúng là đẹp mắt, nhưng tính tình có thiếu sót, ghét muốn chết, sao có thể động lòng với ?

      động lòng sao nhịp tim lại tăng nhanh, nhất định là vì... Ách, là vì, là vì . . . quá lâu có bạn trai!

      "A, nhất định là như vậy!" Quan Hướng Lam dùng sức gật đầu, đếm, cũng gần năm năm có đàn ông rồi, kể từ lúc trở lại trấn vắng vẻ, bởi vì khoảng cách xa mà chia tay bạn trai cũ, sau đó cũng có qua lại với người đàn ông nào.

      Oa, ra là hẹn hò lâu như vậy rồi?

      "Gần năm năm có đàn ông mình cũng có cảm giác, sao Ngôn Tử Ngự vừa xuất mình liền động tình?" giải thích được mà tim đập rộn lên, còn ghét nụ hôn của , thậm chí còn tràn đầy thích thú · ·

      "Thích cái đầu !" nên tiếp tục, vùi đầu vào trong nước, lúc lâu mới ngẩng đầu ướt sũng lên, dùng sức thở." Quan Hướng Lam, đừng suy nghĩ lung tung!"

      dùng sức hất đầu, hơi chóng mặt leo ra bồn tắm, cầm cái bao khăn tắm lên, sau đó . . .

      "Quần áo!" Quên lấy vào rồi !

      Quan Hướng Lam nhìn chằm chằm kệ tủ trống rỗng, có đem quần áo vào cũng có gì, lầu ba là địa bàn của , thường thường cũng chỉ quấn khăn tắm liền từ phòng tắm trở về phòng.

      Nhưng bây giờ giống trước, có tên đê tiện đến ở địa bàn của , mà dám đảm bảo lúc quấn khăn tắm có thể đụng phải tên đê tiện kia .

      Làm sao bây giờ? cũng thể - chờ ở phòng tắm.

      " A ! Mình ngu ngốc!" Quan Hướng Lam chán nản túm tóc, chỉ có thể nắm chặt khăn tắm trước ngực, mở nửa cửa phòng tắm nhìn ra bên ngoài.

      có ai.

      vội vàng phóng tới hướng phòng mình, nắm tay cầm cửa, nhưng còn chưa mở cửa, cửa phòng lại đột nhiên tự mở, người nên xuất liền đứng ở cửa phòng của . chỉ ngây ngốc trợn to mắt, trực tiếp rống to:

      " Ngôn Tử Ngự, ở trong phòng của tôi làm gì?"

      Ngôn Tử Ngộ nhíu mày, thấy gương mặt đỏ ửng, người chỉ quấn khăn tắm ngắn ngủn, vạt dưới chỉ đến dưới mông, tóc dài ướt xõa ra, mùi thơm nhàn nhạt bay ra từ người , bộ dáng vừa mới tắm rất là mê người.

      " Cha Quan và mẹ Quan dẫn Tâm Tâm ra ngoài chơi, bảo chúng ta tự lo bữa tối, tôi tới hỏi em muốn ăn cái gì? Kết quả thấy người, chỉ thấy quần áo giường." lắc lư quần áo cầm tay với , bên trong còn có quần của , khuôn mặt tuấn tú lên nét đùa giỡn.

      " Tôi nghĩ em tắm, quên đem quần áo vào, tốt bụng muốn đem quần áo đưa cho em, ai biết vừa mở cửa ra..." dừng lại , nhìn ánh mắt của lênh bênh hề chê giấu vui vẻ.

      " , ..." ràng là rất có lý, căn bản là Quan Hướng Lam cách nào trả lời, chỉ có thể tức giận dùng sức giật lấy quần áo tay , " Cút ra khỏi phòng của tôi!"

      " Yên tâm." Ngôn Tử Ngự ngoan ngoãn vòng qua ra cửa phòng," Tôi có ý xấu với em, có ý gì với em tôi còn sợ trơn tru đấy!"

      Cái gì? Quan Hướng Lam trợn mắt, tức giận hỏi: " Ngôn Tử Ngự, lời của là có ý gì?" cười có sức hút sao? Ngôn Tử Ngự liếc nhìn từ xuống dưới, lại nhàn nhạt thu ánh mắt lại, chống lại ánh mắt của . " " Tiểu Lam, cơ thể em tệ, đáng tiếc ..."

      " Sao hả?" trừng .

      " Kỹ thuật hôn quá kém, em cuộc sống trước kia của em rất vui sướng, xem ra cũng chỉ là khoác lác mà thôi!"

      lắc đầu cái, ánh mắt rất kinh thường.

      Ánh mắt kinh thường này làm cho Quan Hướng Lam lên giọng, đời này của cái gì cũng có thể nhịn, chỉ là chịu nổi vẻ mặt cười nhạo của , khiến cho nhìn liền nổi giận.

      " Ngôn Tử Ngự, tôi còn chưa tính chuyện ban ngày với , còn dám , muốn chết có phải hay ?" nhón mủi chân, thô lỗ túm lấy áo .

      " Tiểu Lam, em thẹn quá hóa giận sao ?" nhìn , môi mỏng nhếch lên.

      Nụ cười mặt làm cho Quan Hướng Lam tức giận hơn," chết chứ thẹn quá hóa giận! Tôi cho biết, buổi sáng là lúc tôi ngẩn người mới cho thấy được kỹ thuật hôn môi của tôi."

      " Vậy sao?" Ngôn Tử Ngừ nhíu mày, kéo tay của ra, an ủi mà sờ đầu của ." ra là như vậy, vậy tôi hiểu, em mau mặc quần áo ." trả lời cách miễn cưỡng.

      Thái độ làm nhục người khác này làm cho Quan Hướng Lam tức đỏ mặt, lý trí bị lửa giận thay thế, mặt cương thi này đam xem thường ?

      Đời này thể bị xem thường nữa!

      Quan Hướng Lam đưa tay dùng sức túm lấy áo của , kéo đầu của xuống, cái miệng nhắn đưa lên dáng sát vào môi của , đầu lưỡi mềm mịn trơn trượt tiến vào miệng .

      Đột nhiên bị hônlàm cho Ngôn Tử Ngự ngẩn ra, đúng là cố ý trêu chọc nhưng nghĩ rằng làm như vậy, động tác của ngoài dự tính của , cái lưỡi thơm mềm lại cuồng dã cuốn lấy .

      Mùi hoa hồng thơm mát vừa tắm xong bay ra từ người , thân thể mềm mại dán chặt vào , mà lưỡi của lại nhiệt tình quấn lấy đầu lưỡi của , hàm răng cắn môi lại liếm qua, hương vị ngọt ngào thuộc về làm cho hơi thở của rối loạn. Lưỡi của cũng quấn theo , liếm mút dây dưa kịch liệt, hơi thở của hai người dần gấp gáp, lại hôn kịch liệt hơn, tóe ra tia lửa nóng bỏng. Cho đến khi thở nổi, môi của hai người mới tách ra.

      Hơi thở của Quan Hướng Lam hỗn loạn, gương mặt đỏ ửng như cánh hoa tươi đẹp, nhìn , đầu óc hơi choáng, cái miệng nhắn cũng chịu yếu thế : " Sao hả, kỹ thuật của tôi tệ chứ ?"

      lên tiếng, ánh mắt nóng rực lại nhìn thẳng vào .

      Ánh mắt làm cho tim rộn lên, hốt hoảng mở mắt, theo bản năng tay muốn túm chặt khăn tắm, nhưng lòng bàn tay đụng phải chính là da thịt bóng loáng.

      sửng s, vội vàng cúi đầu nhìn, khăn tắm người rơi mặt đất từ lâu, mà lại trần truồng đứng ở trước mặt .

      " A!!!!!!" hét chói tai.

      " Ngôn Tử Ngự, nhắm mắt lại... Ưm!" Lời còn chưa dứt, đột nhiên bị đè ở tường , môi mỏng nóng bỏng đặt lên môi lần nữa.


      •~•~•~•~•~•~•~•~•~•~•~•


      Chương 4.1:

      Edit : babynhox

      Quan Hướng Lam trợn tròn mắt, chống lại tròng mắt đen nóng bỏng, ngọn lửa trong tròng mắt nóng đến bỏng người, giống như nụ hôn của , điên cuồng như muốn ăn vào bụng.

      "Ưm... " giãy giụa muốn đẩy ra, nhưng thân thể của lại ép chặt , nhìn như thon dài gầy yếu nhưng sức lực lai rất lớn làm thoát được.

      Miệng lưỡi nóng bỏng quấn chặt cướp lấy hơi thở của , thở , lại chạy khỏi hơi thở đàn ông mê người của .

      Đầu óc của dần dần hỗn loạn, lý trí rời rạc trong nụ hôn, bàn tay chống đẩy dần dần buông lỏng, khỏi chìm đắm, mềm nhũng ở trong ngực của ...

      Nhận ra được dao động, Ngôn Tử Ngự nheo tròng mắt đen lại, nhìn khuôn mặt nhắn đỏ ửng mê người, thở dốc hỗn loạn, mùi vị ở đầu lưỡi lại vô cùng ngọt. Mùi vị của tốt đẹp làm cho người nào có thể kháng cự, nụ hôn ban ngày là ngoài ý muốn, chỉ là muốn trêu chọc , nhưng ngoài ý muốn nếm được hương vị ngọt ngào môi làm cho khỏi hôn sâu hơn.

      Chờ lúc buông cánh môi ra mới dần dần có lý trí lại, ngạc nhiên với cảm giác hôn , dường như trong lòng có rung động.

      Rung động nên này làm cho phải cau mày, khống chế được mở miệng trêu chọc , ai bảo hai chữ "vui sướng" trong miệng nghe quá chói tai.

      Đợi giận đến chạy mất, nhìn bóng dáng rời , lại cảm thấy đùa rất vui giống như trước, ngược lại cảm thấy khỏi buồn bực.

      Loại tâm trạng kỳ lạ này làm cho tâm trạng cả ngày đều rất tệ, thấy cũng chỉ muốn dùng sức khi dễ , làm tiêu tan buồn phiền ở trong lòng.

      Nhưng hành động của ngoài dự tính của , mỗi lần đều là như vậy, cách làm của đều khiến cách nào hiểu, cũng đoán được. giống như viên đạn lạc, luôn đột nhiên nổ tung làm cho phản ứng kịp. GIống như bây giờ, môi của rất mềm mại, hương vị ngọt ngào trong miệng mê người, tiếng thở dốc dồn dập khiêu khích ham muốn của .

      nên như vậy, phải đẩy , tiếp tục như vậy thể cứu vãn, lý trí trong đầu cảnh cáo như vậy.

      biết, cũng biết rất , nhưng lại khống chế mình được.

      Đầu lưỡi nóng quấn lưỡi mềm, lật khuấy mật ngọt trong cái miệng nhắn, muốn ngừng mà được, lưỡi dây dưa, bàn tay khẽ vuốt ve da thịt bóng loáng, từ dưới mông tròn men lên nắm chặt bên ngực.

      Tính chất đùa giỡn thay đổi chuyển thành lửa dục nồng cháy, lý trí của hai người đắm chìm trong ngọn lửa, Quan Hướng Lam rên , tay tự chủ được vòng ở cổ của .

      ngửa khuôn mặt nhắn lên, lưỡi mềm nhàng thăm dò, nhiệt tình quấn quít với , chân trái thon dài cũng câu lên hông của , bụng cảm nhận được cứng rắn nóng bỏng dưới người . Làm cho bụng của cảm thấy ngứa, thân thể mềm mại lắc lắc , bầu ngực cọ sát lồng ngực, nụ hoa màu hồng nhạy cảm đứng thẳng từ lâu. chủ động nhiệt tình của cổ vũ lửa dục, chút lý trí còn sót lại trong đầu Ngôn Tử Ngự liền bị hủy diệt, điên cuồng hôn môi của , bàn tay ôm trọn bầu ngực.

      Lòng bàn tay khẽ vuốt ve đầu vú, cọ sát lẫn nhau, ngón tay vuốt ve, đối với thứ tay cách nào ôm trọn được này là thích muốn buông tay.

      " Ừ..." Ngực tròn được vuốt ve mà căng thẳng, cảm giác vui sướng tràn ngập bộ ngực, Quan Hướng Lam hơi cong người, theo bản năng tìm kiếm vuốt ve nhiều hơn.

      Mà tay bé mềm mại cũng vội vàng xé áo sơ mi người , lòng bàn tay chui vào lồng ngực , nhìn như gầy ốm, da thịt lại bền chắc bóng loáng, mềm mại như mà mạnh mẽ thuộc về đàn ông.

      khẽ vuốt ve da thịt cứng rắn, ngón tay nhắn mơn trớn đầu vú của , đầu ngón tay chuyển đầu vú, xấu xa trêu đùa .

      " Ưm!" Ngôn Tử Lam kêu lên, buông môi ra, tròng mắt đen hừng hực nhìn .

      Khuôn mặt nhắn thanh tú ửng hồng từ lâu, đôi mắt xinh đẹp ra sương mù mê người, mà cánh môi như hoa bị hôn càng tươi đẹp hơn, khi nhìn kỹ, lộ ra đầu lưỡi màu hồng khẽ liếm cánh môi, dáng vẻ cực kỳ khiêu khích. híp mắt, thôi lỗ đè tường, há mồm ngậm bên ngực, đầu lưỡi chơi đùa đầu vú, hàm răng lại cắn .

      Mà bàn tay kháccũng buông tha bên kia, ngón tay vuốt ve đầu vú, làm cho bầu ngực trắng ở trong lòng bàn tay vặn vẹo thành hình dáng mê người, ngón tay đùa giỡn đầu vú, mà lưỡi nóng cũng buông tha trong miệng, thỏa thích chơi đùa hai bên mềm mại trắng mịn.

      Cảm giác tê dại trước ngực xông lên thân thể, Quan Hướng Lam ngẩng đầu lên, cái miệng nhắn tự chủ được bật ra tiếng rên quyến rũ.

      " Ừ aa ..."

      cắn môi, lại ngừng được tiếng rên , tay đưa vào người , vì vui thích mà ngực cao thẳng, giữa hai chân tràn ngập ẩm ướt rung động.

      Lưỡi nóng thay phiên liếm mút hai bên mềm mại, khi mút, hai nụ hoa phía dưới nở rộ ánh nước tuyệt đẹp, vết cắn của cũng in lại nụ hoa trắng mịn. Mà tay của cũng dọc xuống, tới cánh hoa ẩm ướt từ lâu, đầu ngón tay nhàng thăm dò, liền dính đầy nước dục vọng.

      " Tiểu Lam, em nhiệt tình...." Giọng Ngôn Tử Ngự khàn khàn, khuôn mặt tuấn tú mang theo dục vọng mê người, ngón tay dài thăm dò vào theo dịch , tiến vào nhụy hoa mê người.

      Mới vừa tiến vào, vách tường hoa lập tức co rúc lại, ôm trọn ngón tay của ." Ướt như vậy, chặt như vậy..." , răng nhọn khẽ cắn đầu vú đỏ bừng.

      " A!" ngực truyền tới cảm giác hơi đay làm rên khẽ, bụng cũng co rụt theo, làm cho nhụy hoa bên dưới càng hút chặt ngnó tay hơn.

      thở , mông đẹp khát vọng xoay , con ngươi mơ màng nhìn " ....Đừng động." chịu nổi chậm chạp, thúc dục.

      Dao động cọ sát truyền tới bụng khiến cho đói khát khó nhịn, lửa dục đốt cháy , sâu thẳm trong nhụy hoa kêu gào mong muốn lấp đầy.

      nhịn được mà di chuyển mông đẹp, nhụy hoa ma sát ngón tay dài, vách tường hoa chặt khít cũng co rút theo , phun ra nuốt vào ngón tay. Dáng vẻ phóng đãng, khuôn mặt nhắn thanh tú lúc này nhìn rất quyến rũ, bộ dáng đẹp đẽ trong suốt đan xen vẻ đẹp gợi cảm đủ đẻ hấp dẫn bất cứ người đàn ông nào.

      Ngôn Tử Ngự khó có thể dời mắt, bị vẻ đẹp của quấn chặt, ngón tay dài thô lỗ ra vào nhụy hoa, thậm chí thăm dò vào thêm ngón, hai ngón tay khép lại càn rỡ khuấy động trong nhụy hoa.

      Ngón tay dài kéo ra đưa vào, thậm chí ngón cái chơi đùa nụ hoa phía trước, ngón tay nhàng đè ép nhị hoa, ngừng lôi kéo kích thích nhạy cảm của .

      Mà lưỡi nóng cũng dùng sức ngậm mút lấy hai bên mềm mại, tay kia xoa nắn đầu vú, chơi đùa hai bên mềm mại đến ửng hồng.

      Quan Hướng Lam điên cuồng ngẩng đầu lên, vui sướng mãnh liệt cuốn lấy , thân thể mềm mại ửng hồng giống như hoa hồng mê người.

      Lưỡi nóng buông đầu ngực ra nhang chậm di chuyển xuống dưới, ngồi xổm trước người của , ngón tay thon dài kéo ra đưa vào nhụy hoa ẩm ướt, mà đầu lưỡi cũng ở cuốn rốn bụng .

      " Đừng..." Quan Hướng Lam thở , đầu lông mày nhíu lại, nhưng lại ngăn cản được động tác của . Đầu lưỡi nóng ở rốn nhàng vòng quanh, thậm chí thăm dò vào bên trong liếm xung quanh, làm cho thân thể run rẩy, cho nên nụ hoa co rút càng chặt hơn.

      " Nhạy cảm như vậy...." Ngón tay thon dài cảm giác được vách tường hoa co rút dữ dội, Ngôn Tử Ngự khẽ liếm cáng môi, cười đến tà ác.

      " Như vậy thích ? Hay là thế này?" xong, môi của xuống, tới vùng đất tam giác xinh đẹp trù phú.
      Last edited by a moderator: 10/6/15

    2. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 4.2

      Edit : babynhox

      há mồm ngậm hai mảnh cánh hoa, đầu lưỡi liếm qua lại, lại ngậm nhị hoa non nớt chịu nổi mà đỏ tươi từ lâu.

      "A!" Quan Hướng Lam khẽ run, vách tường hoa tiếp theo co rụt lại, hút ngón tay càng chặt hơn.

      Mà hai ngón tay dài khép lại cũng cong lên theo, khuấy động vách tường hoa, từ từ ra vào nhụy hoa, ép chặt dịch xung quanh ra nhiều hơn; môi nóng ngậm mút lấy nhị hoa, khẽ liếm khẽ gặm, nhị hoa lại càng ướt càng đỏ tươi đẹp hơn, thỉnh thoảng cũng liếm quá hai mảnh cánh hoa. Động tác của nhàng từ từ, giống như vừa hành hạ vừa trêu chọc, làm cho Quan Hướng Lam tràn đầy khó nhịn, hàm răng cắn cánh môi, kiên nhẫn nhíu mày.

      "... Nhanh chút . . . " mở miệng, giọng mềm khàn khàn, eo nhắn nhàng lắc lắc, ngón tay đói khát mà níu chặt tóc của .

      "Nhanh bao nhiêu? Thế này phải ?" hỏi, ngón tay thon dài hơi tăng tốc độ, mà đầu lưỡi ngậm cánh hoa dùng sức mút lấy.

      "A!" rên rĩ, bắp đùi vội vàng mở ra hơn, mông đẹp nâng lên, kêu phóng đãng, "Đúng...A • • • ? Nhanh hơn nữa... "

      khẽ rên cầu xin, bởi vì khát vọng mà nhụy hoa càng trơn ướt càng chặt hơn, cũng hút lấy ngón tay càng chặt, dịch ngọt ngào ngừng xuống, từng giọt từng giọt bị mút vào trong miệng.

      Dịch ngọt ngào như rượu làm say, há mồm dùng sức mút, phát ra tiếng chậc chậc phóng túng, mà tốc độ của ngón tay dài cũng nhanh hơn, nhanh chóng ra vào lại ra vào nhụy hoa.

      Lúc ra vào thỉnh thoảng gấp khúc ngón tay lại , khuấy động vách tường hoa nhạy cảm, mà lưỡi nóng cũng ngừng liếm mút ngậm lấy cánh hoa, thậm chí đầu lưỡi thăm dò vào nhụy hoa, dọc theo ngón tay dài cùng đẩy vào. Mà tay kia cũng buông tha nhị hoa, ngón tay chơi đùa xoa bóp làm vui sướng hơn.

      "Ừ a a... " Tấn công điên cuồng làm cho rên rỉ lên tiếng, eo thon ngừng lắc lắc, vách tường hoa co rúc càng nhanh hơn, hút chặt ngón tay của hơn.

      Mà dịch cũng ngừng chảy ra, nghe được tiếng mút chậc chậc của , còn có tiếng nước lúc ngón tay ra vào, những tiếng vang kia càng kích thích ham muốn của hơn.

      Làn da mật ngọt nóng lên, ửng hồng ướt sũng làm cho giống như đóa hoa hồng nở rộ, kích thích điên cuồng cuốn lấy làm cho thẩn thể run rẩy.

      Đột nhiên, thân thể căng thẳng, mà tốc độ ngón tay trong nhụy hoa cũng nhanh hơn, càng dùng sức xoa nắn hạt hoa.

      "A!" Trước mắt giống như là tia lửa nổ tung, Quan Hướng Lam phát ra tiếng kêu dục vọng, cong eo lên, thân thể mềm mại căng thẳng, trong nháy mắt vách tường hoa phóng ta từng đợt dịch ...

      Lên đỉnh làm cho cả người Quan Hướng Lam mềm nhũng, thân thể tựa vào vách tường của cũng nhịn được mà trượt xuống.

      Ngôn Tử Ngự rút ngón tay ẩm ướt ra, ôm lấy thân thể trượt xuống, ôm vào phòng thả lên giường, đứng ở trước giường nhìn .

      thở gấp vẫn còn trong trạng thái lên đỉnh, tóc dài rơi rớt bên gối, đôi mắt sương mù, khuôn mặt nhắn ửng đỏ mê người, ngực cao phập phồng, hai bên mềm mại tràn đầy dấu vết chơi đùa, nụ hoa mịn màng dựng thẳng nỡ rộ.

      Mà nhụy hoa mê người giữa chân vẫn còn ẩm ướt, chảy ra dịch ngọt ngào, hai mảnh cánh hoa khẽ run, giống như cánh bướm nhảy múa.

      Tròng mắt đen sâu thẳm, giữa hai chân căng cứng chịu nổi từ lâu, căng đau đến kéo căng quần lót, Ngôn Tử Ngự hít sâu cái.

      nhiệt tình của đủ làm cho bất cứ người đàn ông nào điên cuồng, nhụy hoa nóng bỏng chứa dịch bao chặt lấy vật to dài, mỗi cái kéo ra đưa vào đều khuấy động mật ngọt, phát ra tiếng nước hưng phấn kích thích. Vui sướng mất hồn làm cho tăng tốc độ, răng nhọn cắn cắn nụ hoa, mà ngón tay cũng tới cánh hoa ẩm ướt,

      Đưa tay vân vê hạt hoa, dùng sức xoa nắn.

      "A! Chậm chút... " Vui sướng ngừng tích lũy làm cho Quan Hướng Lam rên rĩ dữ dội, ra vào mạnh mẽ làm hơi thể chịu được, khỏi mở miệng cầu xin.

      Thế nhưng lại có tai như điếc, thậm chí giơ cao bắp đùi của , gác ở cùi chỏ, vật to dài nóng bỏng ra sức tiến thẳng, đưa vào nhụy hoa nóng đầy nước.

      "Em thích chậm... " gầm , thân thể đè áp lên , bàn tay dùng sức xoa bóp bầu ngực nặng trĩu.

      "A... " Cái tư thế này làm cho cái mông của bị cách xa giường, nhưng cũng làm cho vật nam tính thô dài chon sâu vào nhụy hoa.

      giương mắt, nhìn vật nam tính của ra vào nhụy hoa của , mà thậm chí là dịch trong suốt từ dưới bụng chạy xuôi tới ngực của . Thị giác kích thích bụng dưới co rúc lại, nhụy hoa liền nóng hơn, hút chặt vật nam tính thô dài. Cảm giác được vách tường hoa hứng phấn co rúc lại Ngôn Tử Ngự nhếch môi mỏng, " là em thích... " xong, eo hẹp di chuyển, mãnh mẽ ra vào nhụy hoa.

      Nhìn hai mảnh cánh hoa nhiệt tình phun ra nuốt vào vật nam tính, khỏi híp mắt, dục vọng càng tăng cao hơn, vật nam tính ra vào càng mãnh liệt hơn.

      Ra vào mạnh mẽ làm cho Quan Hướng Lam kích động dứt, đầu choáng váng từ lâu, bị vui sướng mãnh liệt này trói buộc, cách nào kiềm chế.

      "A... Nhanh... Nhanh chút nửa... " Khi đụng chạm, vui sướng ngừng bao phủ làm cho nhụy hoa co rúc dữ dội.

      Cũng đủ, cầu xin nhiều hơn, cái miệng nhắn , phóng đãng mà cầu, khuôn mặt nhắn tràn ngập quyến rũ, giống như nữ mê hoặc người, quyến rũ đến động lòng người.

      Hai bên mềm mại vì đụng chạm của mà đung đưa mê người, nghiêng người thô lỗ ngậm lấy bên. dùng sức gặm cắn, mặc cho vật nam tính đột nhiên rút ra khỏi nhụy hoa, dịch có trở ngại liền chảy ra.

      Đột nhiên rút ra làm cho Quan Hướng Lam cảm thấy trống rỗng, còn kịp lên tiếng kháng nghị, lại lật người đưa lưng về phía .

      Cánh tay xinh đẹp bị nâng lên, eo hẹp ra sức cái, vật nam tính thô dài liền tiến vào nhụy hoa từ phía sau, thả sức tiến vào vách tường hoa liền căng ra, tiến quân thần tấn công vào sâu trong nhụy hoa.

      "A a ― " Tiến vào quá sâu làm cho nơi vốn chặt khít liền co rúc lại, mềm mại hút chặt, thoáng chốc có lượng lớn dịch chảy ra.

      Mà vách tường hoa cũng co rúc lại dữ dội, vật nam tính thô dài ra vào nhụy hoa theo tiết tấu nhịp nhàng.

      Vách tường hoa lấn ép kích thích , Ngôn Tử Ngự gầm dùng sức lớn đụng chạm nhụy hoa, mỗi lần tiếp xúc thân thể đều phát ra tiếng vang phành phạch, khuấy đảo tống nước trơn bóng ra. Lửa nóng ra vào dư vị lên đỉnh càng sâu hơn, Quan Hướng Lam ngửa khuôn mặt nhắn mê man lên, cánh tay xinh đẹp loay hoay, cái miệng nhắn khẽ rên rỉ, rãnh nuốt nước chảy xuống. Cảm nhận nhụy hoa ngừng co rúc lại đè ép tắc nghẽn, Ngôn Tử Ngự càn rỡ ra vào, thậm chí xoay tròn rồi ra vào nhụy hoa, đụng chạm khắp nơi trong nhụy hoa.

      "... " Quá nhiều vui sướng xâm nhập vào Quan Hướng Lam cũng chịu nổi nửa, thân thể mềm nhũng sức nằm ở chăn, mà cánh tay xinh đẹp bị nâng lên vẫn ngừng tiếp nhận đụng chạm của , vách tường hoa vẫn co rúc lại, hút lấy ra vào.

      Lồng ngực ướt đẫm mồ hôi dán chặt lên cái lưng trắng mịn, Ngôn Tử Ngự há mồm cắn vai của Quan Hướng Lam.

      "A!" bị đau rên lên, bụng co rụt theo, vách tường hoa cũng dùng sức căng chặt.

      "Ừ a... " Trong nháy mắt liền hút chặt làm cho Ngôn Tử Ngự rên khẽ, vật nam tính to lớn chôn vào sâu, lên đỉnh liền phun ra mầm móng nóng rực, rãi rắc đầy giường...

      Chương 5.1:

      Edit : babynhox

      Làm, làm rồi! Vậy mà lại làm tình với ... Từ trong trạng thái lên đỉnh chậm rãi bình tĩnh lại, hơi thở của Quan Hướng Lam vẫn rối loạn, thân thể vẫn còn tràn ngập mệt mỏi sau khi làm tình, nhưng lý trí cũng từ từ trở lại.

      "Ông trời ơi!" , há hốc mồm cứng lưỡi nhìn chằm chằm người đàn ông nằm ở bên cạnh, liền biết cái gì.

      Xong rồi, vừa rồi bị trúng tà sao? Sao, sao lại...

      Nghĩ đến dây dưa nóng bỏng vừa rồi, Quan Hướng Lam nhịn được chán nản nhắm mắt lại.

      nảy sinh dục vọng hơi nhiều sao? có chống cự cũng thôi , lại còn chủ động ôm chặt như vậy, còn ngừng cầu xin nhanh chút...

      "A! Tôi điên rồi sao?" Xấu hổ túm lấy chăn úp lên mặt, cảm thấy mặt mũi gặp người khác. Toàn bộ phản ứng của vào mắt Ngôn Tử Ngự , mặc dù khuôn mặt tuấn tú tỉnh táo nhưng trong lòng cũng phập phồng chừng, còn bình tĩnh như xưa.

      Ngàn tính vạn tính cũng nghĩ tới làm tình với .

      Khi trong đầu có lại lý trí chuyện , muốn đổi ý cũng còn kịp rồi, lần này tốt rồi, nên cứu vãn thế nào đây?

      còn chưa nghĩ ra cách giải quyết, phản ứng của lại làm cho mắt hơi híp lại, bộ dáng tỏ hối hận khiến cho nhìn khỏi khó chịu.

      kéo chăn mặt xuống, nhịn được mở miệng chế giễu."Nhục nhã sau chuyện cũng còn kịp rồi, xảy ra."

      Quan Hướng Lam trừng , giận đến ngồi dậy, ngón tay chỉ vào thở phì phò .", đều tại ! có chuyện lại nhào vào làm gì?" phải chống cự! có mà, ai biết sức của lớn như vậy, kỹ thuật hôn cũng tốt như vậy, hôn đến mơ mơ màng màng, sau đó, để xảy ra chuyện nên xảy ra...A... Shit ! Shit ! Shit !

      "Quan tiểu thư, là em nhào vào trước, được ?" nhắc nhở , người nhào vào trước chính là .

      "Tôi... " Quan Hướng Lam há mồm, nhưng cách nào phản bác "Đúng, là như thế này sai! Nhưng, nhưng ràng là lần thứ hai chính là , là đấy!"

      Ngón tay dùng sức đâm ngực của ." có chuyện gì nhào vào hôn tôi làm gì? Hả? !" hung hăng hỏi tới, mắt to nhìn chằm chằm .

      ? phải gì? trong lúc bị tinh trùng lên não, bị hôn đến choáng váng, sau đó liền thể cứu vãn sao?

      Hừ! Phải vị tiểu thư trước mắt này chỉ biết thay đổi, đổ toàn bộ tội lỗi toàn bộ trách nhiệm lên người .

      "Quan tiểu thư, em trần truồng đứng trước mặt tôi, muốn tôi bị kích thích em nên kiểm điểm lại mình chứ?" Ngôn Tử Ngự cam lòng yếu thế mà đáp lời.

      " -- . . . " Cái này gì? trách sao? Quan Hướng Lam giận đến nên lời, ôm chăn nhảy xuống giường, nhặt lên quần áo đất lên dùng sức ném cho .

      "Quên ! Chị xem như bị chó cắn cái." hừ lạnh.

      Bị chó cắn cái? Lông mày tuấn tú của Ngôn Tử Ngự nhíu lại, so sánh làm nghe rất chói tai.

      " cho biết, lần này coi như là ngoài ý muốn, chúng ta coi như chưa từng xảy ra chuyện gì, cũng được nhắc tới với người khác, có biết hay ?" Quan Hướng Lam nghiêm giọng cảnh cáo, tức giận trừng mắt nhìn chằm chằm .

      Rất tốt, đề nghị của rất hợp ý , cũng giải quyết phiền phức của , dù sao cũng biết nên xử lý như thế nào, đề nghị của vừa đúng ý .

      Theo lý thuyết, nên lập tức gật đầu nhưng khi nhìn thấy bộ dáng ước gì mau phủi sạch quan hệ với chút đầu của gật xuống được, thậm chí cảm thấy hơi tức tối.

      "Em tôi phải làm theo sao?" biết thế nào, nhất định muốn làm trái ý , muốn làm như mong muốn.

      "..." Quan Hướng Lam trợn mắt, thấy bộ dáng ngã ngớn, cả người liền bốc lửa."Ngôn Tử Ngự, tiện nghi của chị đây cũng bị chiếm hết rồi, còn muốn thế nào?" Xin nhờ, bị thiệt thòi là ! so đo, còn muốn như thế nào nữa?

      "Tôi..." Đúng! muốn như thế nào?

      Đột nhiên Ngôn Tử Ngự nên lời, nếu phủi sạch quan hệ, vậy muốn như thế nào? Làm tình với là chuyện nên làm, chẳng lẽ muốn tiếp tục sai lầm sao?

      ngơ ngác nhìn nhìn , ngơ ngác phát mình bài xích cái ý nghĩ này... Gặp quỷ, sợi dây gân của bình thường sao?

      Tiểu thư nhà họ Quan chính là quả bom hẹn giờ, phải đối tượng có thể tùy tiện vui đùa chút, trước tiên bàn tới quan hệ hai nhà, từ trước đến này đều phải tiêu chuẩn của .

      quá kích động, xử quá cảm tính, tuyệt đối lý trí, bất cứ chuyện gì muốn làm liền làm, hoàn toàn cần suy nghĩ kỹ càng. Cử chỉ của làm cho cách nào hiểu, dễ nghe chút là đơn giản, trắng ra chính là ngu ngốc đến thuốc chữa! Phụ nữ ngu ngốc như vậy, thỉnh thoảng trêu chọc là giải trí, nhưng làm tình xong đời...

      Nếu người trong trấn biết làm tình với , nhất định bị ép cưới ! Hơn nửa người áp giải đến lễ đường chắc chắn là ba mẹ .

      cũng quên, ba mẹ đối với người em hàng xóm chính là nhớ mãi quên, thích dứt, trước kia còn có ý nghĩ kỳ lạ muốn cưới .

      Xin nhờ, mới cần, cưới quả bom về bên cạnh, chưa nổ tung nổ trước.

      vẫn phải là người phụ nữ mà muốn! Nhưng bây giờ là như thế nào? Vậy mà bài xích cùng quan hệ này với -- . . . Vừa rồi là bị ham muốn làm cho choáng váng sao?

      "Này! Sao gì?" Thấy nhìn câu nào, Quan Hướng Lam nhịn được đẩy vai ."Họ Ngôn, tôi cho biết, cho dù có muốn hay , chuyện tối nay được ra câu nào, có biết ... " Lời còn chưa dứt, dường như nghe được tiếng vang từ lầu dưới, ôm chăn trước ngực vội vàng chạy đến cửa phòng, nhàng mở cửa."Ơ? A Lam và A Ngự ngủ chưa?" Giọng của mẹ Quan từ lầu dưới truyền đến.

      Chết rồi! Tại sao trở về?

      Quan Hướng Lam vội vàng đóng cửa phòng lại, trước khi đóng cửa vẫn quên gom khăn tắm và quần áo ngoài cửa vào.

      "Ngôn Tử Ngự, mau mặc quần áo vào, mau ra ngoại, mẹ tôi về!"

      kêu , quay đầu thúc giục .

      vừa kêu, vừa cầm quần áo đất lên, để ý ở trong phòng, thả chăn trước ngực xuống vội vàng mặc quần áo vào.

      Dù sao cũng bị nhìn rồi, cũng sao nữa!

      "Mau! mau mặc quần áo rồi ra ngoài, ngàn vạn lần thể để mẹ tôi phát ... " giọng , ngẩng đầu thấy vẫn cũng nhúc nhích, khỏi nóng nảy."Ngôn Tử Ngự! ngây ngẩn cái gì? Mau mặc quần áo!"

      mặc quần xong, lại vội vàng mở cửa phòng, lại nghe được tiếng người lên lầu."Xong rồi, có người lên tới, mau cút ra ngoài, nhớ, cho phép nhắc tới chuyện tối nay, mau... " Đột nhiên, cái tay ngăn chặn, đóng cửa phòng lại. Quan Hướng Lam sửng sốt, ngẩng đầu lên, thấy vẫn chưa mặc quần áo, vẻ mặt kỳ lạ, tròng mắt đen toát ra ngọn lửa hiểu.

      "Sao còn chưa mặc quần áo?" cau mày trừng .

    3. Nyanko129

      Nyanko129 Well-Known Member

      Bài viết:
      5,155
      Được thích:
      13,070
      Chương 5.2

      Edit : babynhox

      "Em sợ bị phát như vậy?"Ở trong mắt , hành vi của khỏi khiến cảm thấy rất chói mắt, rất thoải mái.

      " nhảm! Tôi cũng muốn có bất kỳ quan hệ gì với , tối nay là ngoài ý muốn, có hiểu hay ?" hừ lạnh, tức giận ."Cái ngoài ý muốn này tôi nhận, nhưng có lần thứ hai...Ưm!"

      Ngôn Tử Ngự để cho hết lời, há mồm chặn môi của lại.

      "Ưm! làm...Ưm!" Quan Hướng Lam trợn to mắt, còn còn kịp mắng, tay của Ngôn Tử Ngự nhanh hơn mà thăm dò vào trong quần, gạt quần của ra, nâng bắp đùi lên, eo dùng sức cái, vật nam tính nóng bỏng lập tức vùi vào vẫn nhụy hoa ướt át ―

      Quan Hướng Lam trợn tròn mắt, thể tin nhìn Ngôn Tử Ngự. , điên rồi sao? Ngôn Tử Ngự cũng nhìn , thấy trợn mắt ngạc nhiên, cũng nhìn thấy cái bóng của mình từ con ngươi của , dường như xa lạ với mình.

      cũng cảm thấy mình điên rồi, ràng lý trí tự với mình nên làm tình với , nhưng nghe muốn thừa nhận chuyện tối nay, thấy bộ dáng muốn có bất kỳ quan hệ gì với , khỏi cảm thấy khó chịu, chính là muốn như mong muốn.

      thô lỗ cắn môi của , eo hẹp hoạt động, vật nam tính dùng sức xuyên qua nhụy hoa, hưởng thụ ướt át vây lấy.

      "Ưm ừ... " Mội bị ngậm mút hở ra khẽ rên, có thể cảm giác được lửa nóng trong vách tường hoa, trêu chọc ham muốn của .

      Đầu lưỡi tự chủ được quấn quít với , thậm chí cái chân khác nhiệt tình nâng lên, ôm hông của , cánh tay xinh đẹp lắc lắc , nghênh đón ra vào.

      "A Lam, con ngủ chưa?" Ngoài truyền tới tiếng gõ cửa của mẹ Quan. Quan Hướng Lam hoảng sợ, hoàn hồn từ trong tình dục, vì khẩn trương mà bụng co rúc lại, vách tường thịt lại càng chặt, hấp thụ vật nam tính càng chặt hơn.

      Mùi vị buộc chặt mất hồn này khiến cho Ngôn Tử Ngự cau mày, những ngừng động tác ra vào, thậm chí còn ra vào nhụy hoa mạnh hơn.

      "A Lam?" nghe thấy tiếng trả lời, mẹ Quan lại tiếp tục hô: "Kỳ lạ, tại sao chuyện?" Bà xoay chuyển tay cầm cửa, làm thế nào cũng mở ra được.

      "Ưm -. . . " Quan Hướng Lam trợn to mắt, tay cầm cái cửa ở chỗ kín của , theo chuyển động của mẹ Quan, tay cầm cửa lạnh băng cũng xoay qua xoay lại theo, ma sát hai mảnh cánh hoa non nớt, tăng thêm vui sướng của cọ, dịch ướt át chảy ướt tay cầm cửa.

      "Hưng phấn như thế . . . Em xem, em rất ướt... " Ngôn Tử Ngự buông cánh môi ra, giọng , con ngươi ác ý. đưa vật nam tính tới miệng nhụy hoa, rồi lại đột nhiên tiến vào khuấy đảo sâu bên trong, ngón tay tới nơi kín, vân vê nhị hoa , trêu đùa bừa bãi.

      "Ưm... " Quan Hướng Lam vội vàng nhịn tiếng rên rỉ, lại khống chế được thân thể rung động, bởi vì hưng phấn mà vách tường hoa co rúc lại, liền đạt tới lên đỉnh.

      "A Lam?" Ngoài cửa, mẹ Quan vẫn kêu.

      "Em trả lời sao?" Ngôn Tử Ngự ưỡn eo hẹp, hưởng thụ tiết tấu co rúc của nhụy hoa khi lên đỉnh, đầu lưỡi khẽ liếm qua nụ hoa kề sát áo mỏng mà đứng thẳng."Nếu em , mẹ Quan nghi ngờ đấy!"

      xong, há mồm ngậm nụ hoa cách lớp vải, đầu lưỡi nhàng vòng quanh, bú mút chỗ nhạy cảm.

      Quan Hướng Lamm thở , biết là cố ý nhưng cách nào phản kháng , chỉ có thể nhịn tiếng rên rỉ, khàn khàn mở miệng.

      "Mẹ... Có, chuyện gì -- -. . . " A, đột nhiên cắn nụ hoa rồi dùng sức kéo lấy, khiến suýt chút nữa bật ra tiếng rên rỉ.

      vội vàng vươn tay che miệng lại, khuôn mặt nhắn ửng hồng từ lâu, bởi vì nhẫn nhịn mà mồ hôi ướt đẫm da thịt, nhưng cũng làm cho thân thể càng nhạy cảm hơn, nhịu hoa càng trở nên nóng ướt.

      "A Lam, sao giọng của con là lạ?" Giọng nghi ngờ của mẹ Quan từ cửa truyền tới, "Sao con khóa cửa?"

      "Con..." cắn răng chịu đựng ra vào dữ dội, hít sâu cái, lại mở miệng."Con... Con ngủ!"

      "Ngủ ở nhà sao lại khóa cửa?" Mẹ Quan tức giận , nhớ tới, "A Ngự đâu, ngủ chưa?"

      ! Tên đáng chết này ở trong phòng con của mẹ, hơn nữa...

      "Ưm..." Mức độ ra vào nhụy hoa đột nhiên mạnh, đụng chạm lấy nhụy hoa mềm mại, quét qua chỗ thịt non nhạy cảm, làm cho cả người run rẩy, suýt chút nữa hưng phấn gọi ra tiếng.

      phát , lông mày tuấn tú nhếch , lửa nóng cố ý đụng vào nơi mềm mại này hơn.

      ... lắc đầu, cầu xin nên vậy, gọi ra.

      Nhưng vẫn để ý tới, mỗi lần ra vào lúc nào cũng xấu xa ma sát chỗ thịt non này, thậm chí lấy đỉnh vật nam tính đụng vào, mà ngón tay cũng quên vuốt ve nhị hoa nhạy cảm, lưỡi nóng ngậm mút nụ hoa, kích thích xen lẫn tất cả vùng nhạy cảm của .

      "Ưm... " Quan Hướng Lam cắn chặt lấy mu bàn tay, cố gắng chịu đựng rên rỉ sắp buột miệng ra.

      "A Lam?" nghe thấy tiếng con , mẹ Quan lại gõ cửa. ", ngủ rồi!" Cái rắm, cái người đáng chết đó khi dễ con của mẹ đấy!

      Nhưng căn bản là có thể , sau khi xong, lại cắn chặt lấy mu bàn tay, nhưng lại kháng cự được kích động của thân thể.

      "A Ngự cũng ngủ sao? Vậy tối nay Tâm Tâm ngủ với mẹ và cha con, được rồi, quấy rầy con, con ngủ tiếp... " xong, mẹ Quan rời khỏi cửa phòng.

      Nghe được tiếng bà xuống lầu, Quan Hướng Lam thở phào nhỏm, cũng nén được rên rỉ nửa, tiếng rên bật ra từ miệng .

      " giọng chút, em muốn kêu đến mẹ Quan lên sao?" Ngậm bên nụ hoa, Ngôn Tử Ngự mơ hồ , nhưng tấn công tuyệt đối chậm lại, vật nam tính nóng bỏng ra vào nhụy hoa, khuấy đảo ra đầm nước dồi dào. Vui sướng lợi hại đánh ngừng úp về phía , từng đợt từng đợt lên đỉnh tràn lan trong cơ thể , Quan Hướng Lam muốn nhịn tiếng rên, nhưng căn bản có cách. Mà cố ý, lúc lui ra luôn lui tới miệng hoa, rồi điên cuồng tiến vào chỗ sâu nhất trong nhụy hoa, lần lại lần, gần như là ép sắp điên.

      thể nhịn được nữa, dứt khoát há mồm cắn bờ vai của , con ngươi xinh đẹp tức giận nhìn chằm chằm, hai chân thon dài câu hông càng chặt hơn, mông đẹp di chuyển, nghênh đón ra vào của .

      Muốn chơi đúng ? chơi với !

      Quan Hướng Lam bất chấp tất cả, tay tới chỗ kết hợp thân mật của hai người, tới phía cuối của vật nam tính, tay bé mạnh dạn vuốt ve vùng nhạy cảm của .

      "Ưm!" Tê dại giống như vui sướng chui lên sống lưng, Ngôn Tử Ngự nhìn Quan Hướng Lam chằm chằm, thấy ánh mắt khiêu khích của , lông mày tuấn tú nhíu lại.

      Sao hả? Quan Hướng Lam đắc ý nhìn Ngôn Tử Ngự, hàm răng cắn chặt vai , tuyệt đối buông lỏng, như muốn cắn đứt miếng thịt của . Đối với đau đớn vai, Ngôn Tử Ngự cũng nhíu mày nhăn mặt, dường như là đáp lễ, bàn tay lôi kéo áo lót, lôi kéo ngực tròn ra bên ngoài,

      Há mồm ngậm, dùng sức mút nụ hoa, vừa gặm vừa cắn, eo bỗng hoạt động, giống như con dã thú hung mãnh ra vào nhụy hoa.

      Khi ra vào, vật nam tính thô to ngừng ma sát vách tường hoa non nớt, nước trong nhụy hoa trói chặt vật nam tính, khiến cho vui sướng cách nào .

      "Ưm Ưm... " Ra vào dữ dội làm cho cả người Quan Hướng Lam tê dại, tay bé cũng cam lòng yếu thế mà vuốt ve phía cuối vật nam tính.

      Cánh tay xinh đẹp cũng nhàng xoay theo, lúc vật nam tính thô dài ra vào sâu hơn ma sát càng vui sướng, bọn họ giống như hai ngọn lửa, muốn thiêu cháy đối phương ai nhường ai.

      Tròng mặt hai người nhìn nhau chăm chú, phát ra tia lửa hừng hực, bọn họ mất lý trí từ lâu, đầu chỉ có ý niệm!

      Cắn nuốt đối phương!

      Đột nhiên Ngôn Tử Ngự buông nụ hoa bị cắn đến sưng đỏ ra, mà Quan Hướng Lam cũng buông cái miệng nhắn cắn bả vai ra, hôn đối phương kịch liệt. Tay của ôm chặt đầu của , đầu ngón tay cắm vào tóc , lưỡi mềm thăm dò vào, càn rỡ địa ôm hôn , lưỡi nóng của hai người điên cuồng quấn quít nhau, giống như hai dã thú, điên cuồng cướp lấy hơi thở của đối phương.

      Mà dịch trơn trong nhụy hoa vẫn ngừng phun ra nuốt vào vật nam tính, thịt non tắc nghẽn giống như muốn ép điên, trói buộc vật nam tính chặt, buộc bộc phát.

      Nhưng muốn đầu hàng nhanh như vậy, vật nam tính thô dài nóng rực điên cuồng đứng thẳng trong nhụy hoa, dịch ẩm ướt tràn lan.

      sắp bộc phát dục vọng, hai tay lên nắm ở bên ngực mềm, năm ngón tay thu hẹp, vuốt ve ôm trọn ngực tròn.

      Lưỡi mềm nóng bỏng quấn quít với , nước miệng chảy xuôi theo hàm dưới của hai người, môi bao bọc lưỡi và lưỡi qấn quanh truy đuổi nhau, tiếng thở dốc vang động ở trong phòng.

      Thân thể mềm mại hưng phấn khi tấn công từng đợt, trải qua nhiều lần lên định, nhụy hoa ngừng rung động, cũng thở dốc dứt, đầu óc gần như là choáng váng, thân thể dần dần mềm nhũng, chân câu eo của cũng còn sức mà chậm rãi buông xuống.

      "Thế nào? được sao?" Thấy thân thể mềm nhũng, bàn tay giữ chặt chân , nâng mông tròn lên, eo hẹp bỗng dùng sức tiến vào chỗ sâu nhất.

      "A A!" Tiến vào quá sâu làm cho rên rỉ ra tiếng, tay bé vuốt ve vật nam tính nóng vừa dùng sức, móng tay liền cào qua chỗ nhạy cảm của .

      Ngôn Tử Ngự khỏi run , cau mày gầm , cũng khống chế dục vọng muốn bộc phát nửa, dùng sức chôn vào, dịch trắng nóng bỏng lập tức phun ra...

    4. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 6.1:

      Edit : babynhox

      Khi xảy ra quan hệ với người mình ghét, lần đầu tiên có thể xem là ngoài ý muốn, nhưng lần thứ hai, lần thứ ba nên giải thích thế nào? Nghĩ đến cái này, Quan Hướng Lam liền nhức đầu.

      Đêm đó và họ Ngôn chiến đấu đến trời sáng, đợi mơ mơ màng màng tỉnh ngủ thấy người ở trong phòng rồi.

      Thân thể đau nhức nhắc nhở , căn bản là tất cả của tối hôm qua phải mộng, mà là !

      mặc quần áo tử tế xuống lầu, liền bị mẹ cho dù là ngày nghỉ cũng nên ngủ đến xế chiều, A Ngự người ta sáng sớm rời giường...

      Mà Ngôn Tử Ngự ngồi ở bên, khuôn mặt tuấn tú tươi cười, tròng mắt đen nhìn thẳng vào , hai người cũng biết vì sao trễ như thế mới rời giường. Đầu sỏ gây nên chính là ! Quan Hướng Lam vừa tức vừa giận, D.Đ.L.Q.Đ căn bản muốn nhớ lại chuyện tối hôm qua, chỉ làm tình lần, mà mỗi lần bọn họ đều rất chủ động, hoàn toàn có ý nghĩ phản kháng, thậm chí còn cùng lên đỉnh với , so xem ai ngã xuống trước.

      Ô -- -. . . điên rồi sao?

      Từ ngày đó trở , liền bắt đầu tránh Ngôn Tử Ngự, ngoại trừ lúc ăn cơm ra, liền nghĩ cách giảm cơ hội gặp mặt , có lúc cẩn thận chống lại ánh mắt của , cũng vội vàng dời mắt , ngay cả nhìn cũng dám nhìn .

      có cách, vừa nhìn thấy , liền nghĩ tới chuyện đêm đó!

      Hơn nữa ánh mắt nhìn chăm chú vào quá sâu thẳm, giống như cái nhìn soi mói, khiến cho được tự nhiên, biết nên làm cái gì bây giờ, thể làm gì khác hơn giả đà điểu cố gắng mà tránh.

      may là tới mấy ngày nhà họ Ngôn quét dọn xong, Ngôn Tử Ngự cũng trở về nhà cách vách, thở phào nhỏm, cuối cùng ở nhà cũng cần được tự nhiên nửa rồi.

      Hơn nữa, cũng có thể cần nhìn thấy rồi. biết mình như vậy rất "độc ác", nhưng có cách nào! biết nên đối mặt với họ Ngôn thế nào... Nhiều lần ngoài ý muốn như vậy, thể phủ nhận ra cũng có hưởng thụ, thể đổ toàn bộ trách nhiệm lên người .

      Ít nhất chủ động cách nào phủ nhận, hơn nữa, ra làm tình với thấy cũng tệ lắm, cũng ghét...

      Nghĩ đến này mấy lần triền miên nóng bỏng, lòng Quan Hướng Lam liền nóng lên, gương mặt cũng nóng lên theo.

      "A!" Lại tới! lại nghĩ đến , xảy ra chuyện gì? Vừa tránh Ngôn Tử Ngự, lại vừa muốn . trúng tà sao?

      "Con làm gì thế? Sáng sớm kêu la cái gì?" Bị tiếng kêu của con hù, cha Quan hiểu mà nhìn chằm chằm vào con .

      "A Lam, gần đây con là lạ thế nào đấy? Nhìn con vẫn yên lòng, xảy ra chuyện gì sao?"

      Mẹ Quan cũng nghi ngờ nhìn con , mặt đều là lo lắng.

      Đứa con này, gần đây rất kỳ lạ, động chút là ngẩn người, nếu liền cau mày, ôm đầu, có lúc còn có thể cười khúc khích mình.

      " có, có gì!" Quan Hướng Lam nháy mắt mấy cái, vội vàng cầm bánh mì nướng lên cắn cái, cúi đầu cầm sữa tươi nóng lên uống."Con rất khỏe, có xảy ra chuyện gì!"

      cố làm như có chuyện gì, cũng biết bộ dáng giấu đầu lòi đuôi càng làm cho người ta nghi ngờ.

      Hai người già nhà họ Quan liếc mắt nhìn nhau, con của mình, sao bọn họ lại nhìn ra có cái gì đúng? Nhưng nếu , bọn họ cũng hỏi tới.

      " có sao là tốt rồi, đúng rồi, con ăn no đến nhà A Ngự, chăm sóc Tâm Tâm giúp cậu ấy." Mẹ Quan dặn dò.

      "Hả?" Nghe được tên Ngôn Tử Ngự, tim Quan Hướng Lam nhảy dựng, vội vàng ngẩng đầu kích động : "Con muốn!"

      "Hả?" Mẹ Quan liếc qua.

      Nhưng lần này Quan Hướng Lam chấp nhận lạm dụng uy quyền."Mẹ, con cũng phải lên lớp! Nào có ở mà chăm sóc con cho ta? Hơn nữa con là của , sao ta tự chăm sóc?"

      "A Ngự có chuyện phải xuống núi chuyến, mới nhờ chúng ta chăm sóc Tâm Tâm giúp, lớp học con cần lo lắng, cha con sẹ dạy thay." Nghe được Ngôn Tử Ngự phải xuống núi, Quan Hướng Lam thở phào nhỏm,vậy chứng tỏ gặp anhsao? Mặc dù như thế, vì sao phải chăm sóc con giúp ?

      "Vậy, vậy mẹ có thể mà! Sao nhất định phải con?"

      "Bởi vì hôm nay mẹ của con có khóa học cắm hoa, lý do này con có thể chấp nhận chưa?" Mẹ Quan cười, ánh mắt cũng rất sắc nhọn.

      Biết thái hậu có kiên nhẫn, Quan Hướng Lam thức thời gật đầu."Dạ, được rồi, chăm liền chăm." Dù sao họ Ngôn cũng ở nhà, sợ.

      nhõm rất nhiều, nhưng trái tim cũng dâng lên loại mất mác nhàn nhạt...

      Dường như tên kia thể nào thích !

      Quan Hướng Lam nhìn trước mắt , đầu lông mày nhàng nhếch lên. Phụng mệnh của mẹ, đến nhà họ Ngôn chăm sóc đứa trẻ, mà sau khi Ngôn Tử Ngự giao con cho mẹ liền xuống núi, cũng có gặp mặt . ra cảm giác trong lòng là gì, gặp họ Ngôn, thở phào nhỏm nữa! Chỉ là có cảm thấy rất vui vẻ.

      Ngực khỏi buồn bực, khiến cho cả người cũng cảm thấy hơi phiền.

      Vậy coi như xong, đứa bé trước mắt còn làm như thấy ! Chính xác mà , hình như kể từ ngày hù dọa bé khóc, bé liền cách xa , hoàn toàn dám đến gần.

      có đáng sợ như vậy sao? ràng người xấu xa là ba của bé, hết lần này tới lần khác người xấu đều là .

      "Hắc, Tâm Tâm, chơi ráp hình rất vui sao?" đến gần , khuôn mặt nhắn lên nụ cười mềm mỏng, hết sức lấy lòng.

      có cách, thái hậu ra lệnh, nếu dám làm cho công chúa khóc, xong rồi.

      Ai! Địa vị của càng ngày càng thấp, ngay cả đứa bé cũng phải lấy lòng, là đáng buồn!

      Con ngươi xanh xinh đẹp sợ hãi nhìn Quan Hướng Lam cái, thân thể nho lui về phía sau, sau khi lui về sau cách khoảng, lại cúi đầu tiếp tục chơi ráp hình tay, chỉ là đôi mắt vẫn lén nhìn Quan Hướng Lam. Quan Hướng Lam sờ sờ lỗ mũi, nhìn bé nở nụ cười to, giọng hơn.

      "Tâm Tâm, con đừng sợ, dì hung dữ với con."

      Tâm Tâm liếc Quan Hướng Lam, thân thể lại lui lui, cách xa hơn.

      được, phải có kiên nhẫn... Quan Hướng Lam hít sâu cái, cười ngọt hơn, "Tâm Tâm, con xem này!" lấy cái khăn tay ra, giơ giơ lên, sau đó đưa tay khăn nhét vào tay phải.

      vừa làm, vừa chú ý , thấy đôi mắt tròn màu xanh nhìn , biết thu hút được chú ý của .

      "Con xem, khăn tay ở trong tay của dì!" giang hai tay, thấy khăn tay rồi.

      Tâm Tâm lập tức trợn tròn mắt, nhìn chằm chằm hai tay trống trơn, cái miệng nhắn hơi nhếch lên.

      "Hắc hắc! thấy có đúng hay ?" Quan Hướng Lam phất tay cái với Tâm Tâm, "Con biết khăn tay ở đâu ? Ở chỗ này."

      đến gần Tâm Tâm, tay trái sờ tóc của rồi thu lại, tay trái xuất khăn tay bé.

      Mắt của Tâm Tâm trợn to lớn hơn, bé sờ sờ tóc của mình, tò mò nhìn tay trái của Quan Hướng Lam, bộ dáng ngạc nhiên này rất sinh động, đáng làm cho Quan Hướng Lam cười.

      "Khăn tay." Bị tò mò hấp dẫn, quên sợ, chủ động đưa tay cầm lấy khăn tay của Quan Hướng Lam, tò mò ngắm nghía. bé nhét khăn vào tay phải, giang hai tay ra, khăn tay lại rớt xuống, chân mày lập tức nhíu lại.

      "Phốc... " Quan Hướng Lam nhịn cười được.

      Nghe được tiếng cười của , Tâm Tâm giương mắt, đưa khăn tay cho ." thấy... " bé khoa tay múa chân, muốn biểu diễn lại lần.

      "Được, làm lại lần nữa." Quan Hướng Lam biểu diễn lại lần, lần này làm khăn tay biến mất thấy gì nữa biến thành đóa hoa .

      "A! Hoa hoa... " Cái miệng nhắn Tâm Tâm mở lớn hơn, nhận lấy hoa , vui vẻ nhìn, lại ngẩng đầu cười nhìn Quan Hướng Lam, "Hoa hoa... "

      Thấy lòng phòng bị của bé hoàn toàn biến mất, Quan Hướng Lam cũng cười, đứa bé chinh là đáng như thế, rũ mắt, vô tình nhìn tới khung ảnh đất. cầm khung lên, thấy hình bên ánh mắt lập tức sửng sốt. Trong hình là đôi nam nữ, nam rất quen mặt, là mặt cương thi mà ghét; ở trong hình, nhìn khuôn mặt tuấn tú lại lạnh lùng, ngược lại chứa đựng nụ cười nhàn nhạt, tựa sát bên cạnh là ngoại quốc xinh đẹp.

      Người phụ nữ kia có đôi con ngươi màu xanh, vừa thông minh vừa nhanh nhẹn, cả người tản ra khí chất mê người, rúc vào trong ngực Ngôn Tử Ngự như .

      Mà ánh mắt của Ngôn Tử Ngự nhìn ấy có chút dịu dàng, cánh môi cũng ra cười nhạt, loại vẻ mặt này là lần đầu tiên thấy.

      đối với chỉ có xấu xa, chưa từng có dịu dàng!

      "Ba Ba." Tâm Tâm đưa tay sát hình, khuôn mặt nhắn nở nụ cười, đầu ngón tay út chỉ vào người phụ nữ trong hình."Ma Ma... "

      Quả nhiên là người vợ mất của Ngôn Tử Ngự. Quan Hướng Lam rũ mắt, nhìn Ngôn Tử Ngự trong hình.

      nghe rất bình thản, chuyện về vợ rất lý trí, làm cho nàng cảm thấy hoàn mỹ chút nào, cảm thấy buồn tẻ vô vị. Nhưng mà nếu phải thích, Ngôn Tử Ngự thể nào cưới ấy? nhìn trong hình, mặt mày hơi dịu dàng, như vậy khiến cảm thấy xa lạ, ngực bỗng co rút đau đớn.

      che ngực, cau mày đối với đau đớn này, nhưng lại thể rời bỏ trong hình, thể rời bỏ trong ánh mắt dịu dàng của , nhưng dịu dàng này cũng phải của .

      Từ trước đến giờ chưa từng dùng ánh mắt đó nhìn , có, chưa từng có -. . .

      Nghĩ tới đây, tim lại co rút đau đớn.

      Lông mày càng nhíu chặt hơn, đau cái gì? Có cái gì tốt mà đau? lại thích , ghét muốn chết!

      Ghét! Đáng ghét muốn chết...

      Quan Hướng Lam ngừng kêu ở trong lòng, nhưng đau đớn trong tim lại thuyết phục được mình, hiểu, vì sao lòng của lại đau?

      Ngôn Tử Ngự biết Quan Hướng Lam tránh , trốn tránh ràng như vậy, coi như là ngu ngốc cũng nhìn ra được! ra, cũng ngăn , cứ mặc cho tránh né. Bởi vì, cũng cần suy nghĩ kỹ, tất cả đều rối loạn như ốc, hoàn toàn có trong dự tính của , khiến cho cũng thấy phiền.

      Làm tình với , là ngoài ý muốn thứ nhất; lúc muốn phủi sạch quan hệ có lập tức đồng ý , thậm chí đoạt lấy lần nửa, giống như điên vậy, nổi điên mà dây dưa với , đây là ngoài ý muốn thứ hai.

      Mà khi phát mình lại bài xích tiếp tục duy trì quan hệ như vậy với cái ý nghĩ ngoài ý muốn hoàn toàn làm hoảng sợ.

      Ngôn Tử Ngự hiểu, ổn chỗ nào rồi ? hiểu mình, cũng hiểu Quan Hướng Lam, căn bản là hai người bọn họ hợp.

      yên tĩnh, thích náo nhiệt; lý trí, kích động; làm việc theo thói quen chu toàn, mà toàn bộ của là hành động bằng bản năng . Từ đến lớn, gây họa đống chuyện, đều nhìn thấy toàn bộ, lại thêm danh hiệu kỳ lạ, hiểu, sao thanh tú lại dã man như vậy, có gì khác với con trai?

      Khi còn bé, là vương của đám trẻ trong trấn; sau khi lớn lên, thành chị hai trung học cơ sở, tích dã man của gần như truyền khắp cả trấn , là đối tượng để người dân trong trấn chuyện say sưa.

      phải là người có thể hiểu được, chỉ là thích trêu chọc , cho dù là vì thích trêu chọc, cũng tính đến chuyện làm tình với !

      Từ trước đến này cũng phải là người phụ nữ mà muốn, người phụ nữ muốn là bộ dáng giống như người vợ mất, đoan trang tao nhã, mọi cử chỉ giống như người con xinh đẹp thùy mị, lúc này mới giống phụ nữ!

      phải giống như , thô bạo giồng như quả bom hẹn giờ.

      Đúng, dáng người của rất tốt, có toàn bộ mùi vị của phụ nữ, nhưng ở nước ngoài nhiều năm, cũng phải là chưa từng gặp người có dáng người tốt hơn , vậy vì cái gì?

      Tại sao gần đây luôn muốn ? Tại sao nghe tích huy hoàng trước kia, thoải mái? Tại sao nghe phủi sạch quan hệ với , cảm thấy chói tai, trực tiếp chặn miệng của lại, ngăn cản tiếp chọc cho tức giận? Ngôn Tử Ngự tự hỏi. phải là đứa ngốc chậm hiểu, ra đáp án cũng ràng hơn bất cứ ai, nhưng thể chấp nhận!

      Sao có thể chứ? Sao có thể đối với -- . . .

      Ngôn Tử Ngự nhăn sống mũi, buồn bực mở cửa, gần đây tâm trạng của quá phiền, tạm thời xuống núi làm việc, nhưng trong đầu đều là Quan Hướng Lam.

      kia làm cho phiền lòng, căn bản là yên ổn được. , chính là quả bom, chỉ cần đến gần , làm nổ tung cuộc đời của , mười năm trước là như thế này, mười năm sau cũng là như thế.

      Ngôn Tử Ngự thở dài, nhìn đồng hồ đeo tay cái, hơn mười giờ, giao Tâm Tâm cho mẹ Quan chăm sóc, lúc này Tâm Tâm cũng ngủ.

      Chương 6.2

      Edit : babynhox

      lên lầu, qua phòng của con lại thấy phía dưới cửa phòng lộ ra ánh sáng nhạt.

      Ngôn Tử Ngự sửng sốt, chẳng lẽ Tâm Tâm có ngủ ở nhà họ Quan?

      Dừng bước lại, nhàng đẩy cửa phòng ra, ánh mắt bỗng ngẩn ra, nhàng vào phòng, dùng ánh mắt nóng rực nhìn chăm chú vào giường. Quan Hướng Lam ngủ, ôm Tâm Tâm trong ngực, khuôn mặt nhắn yên ổn dịu dàng, hơi thở nhàng, dưới ánh sáng vàng của đèn giống như đóa hoa bách hợp tươi mát.

      khí yên tĩnh vỗ về buồn phiền trong lòng, nhưng ánh mắt của lại thể rời bỏ , ngực nặng nề giống như có đồ vật gì đó xông lên.

      Dường như cảm nhận được nhìn chăm chú, lông mi khẽ run, Quan Hướng Lam từ từ mở mắt ra, vô tình chống lại đôi tròng mắt đen.

      ngẩn ra, liền tĩnh táo, vội vàng ngồi dậy, cẩn thận đặt Tâm Tâm ngủ say xuống, mới hốt hoảng xuống giường.", về rồi?"

      Quan Hướng Lam giọng xong, khó chịu vuốt tóc dài rối loạn, vuốt vuốt quần áo người, "Vậy tô về trước." xong, lập tức tới cửa phòng, từ đầu đến cuối ánh mắt cũng nhìn .

      Ngôn Tử Ngự nhếch mày, nhạy bén cảm thấy khác thường của . Trước kia dù ghét thế nào, nhưng lúc chuyện với ánh mắt luôn nhìn thẳng , ánh mắt thẳng thắn này luôn chói mắt như vậy, để ấn tượng sâu; đây là lần đầu tiên chuyện với mà tránh mắt.

      "Sao vậy?" Lúc qua kéo tay của , "Em là lạ."

      " có." Quan Hướng Lam cắn môi, hất tay của ra, "Buông tay ra! Tôi phải về ngủ."

      Quan Hướng Lam đẩy Ngôn Tử Ngự ra, bước nhanh xuống lầu.

      Ngôn Tử Ngự cau mày, lập tức đuổi theo, lúc muốn mở cửa rời vươn tay ngăn chặn cửa, khóa vào giữa cánh và mình.

      "Ngôn Tử Ngự, làm cái gì vậy?" Đưa lưng về phía , Quan Hướng Lam muốn kéo cửa ra, lại bằng sức của , tức giận rống: "Cút ngay , chớ cản đường!"

      Nhìn bóng lưng của , lông mày của Ngôn Tử Ngự nhíu lại càng chặt hơn."Sao chuyện nhìn ?" dùng sức xoay người lại ép ngẩng đầu nhìn .

      Quan Hướng Lam quật cường ngẩng đầu nhìn , mắt to tràn đầy cộc cằn."Nhìn làm gì? có gì tốt mà nhìn?"

      Ngôn Tử Ngự bình tĩnh nhìn , bỏ qua lửa giận trong mắt ."Em tức giận, tại sao? chọc tới em khi nào?"

      "... " Quan Hướng Lam há mồm, cũng biết nên trả lời cái gì. cũng biết vì sao tức giận, từ lúc thấy bức ảnh của và vợ, có cái gì rất ổn, cả người đều rất buồn bực, sau khi thấy càng buồn bực hơn.

      "Tôi nhìn thấy liền nổi giận trong bụng!" tức giận đẩy , giống như đứa trẻ cáu kỉnh."Tránh ra! Chó ngoan cản đường, chưa từng nghe qua có phải ?"

      nhìn chằm chằm, rống to bừa: "Còn nửa, sau này cách xa tôi chút, chớ đến gần hơn nữa tôi cũng muốn có bất kỳ... " Toàn bộ lời còn lại đều bị chặn trong môi.

      muốn nghe những lời đó nửa, Ngôn Tử Ngự làm chuyện muốn làm! Từ lúc mới vừa thấy liền muốn dùng sức, hung hăng hôn .

      Giây phút khi đẩy cửa phòng ra thấy , mới phát nhiều ngày gặp, còn muốn hơn mình nghĩ...

      Ngôn Tử Ngự thể thừa nhận, dường như động lòng với quả bom này! Ngoài dự tính của , nhưng ali5 cách nào kháng cự.

      "Ưm! ... " Quan Hướng Lam kêu rên, muốn tách khỏi môi của , nhưng cánh môi lại bị bao trùm chặt chẽ, đầu lưỡi nóng bỏng khách khí cạy cái miệng nhắn ra, dò tìm ngọt ngào trong miệng .

      Mà tay của cũng đến dưới váy, thăm dò vào viền quần lót, trực tiếp đụng chạm hai mảnh cánh hoa, ngón tay vân vê khe hở cánh hoa, khiêu khích nhạy cảm của .

      "Ưm Ư -. . . " trợn tròn con ngươi, lưỡi lại chạy khỏi bị dây dưa mút lấy, ngón tay của rất tà ác ngừng trêu chọc miệng hoa.

      "Tiểu Lam, em mặc váy ngắn như vậy chính là thuận tiện cho đàn ông. . . " Lưỡi nóng mút lấy hương vị ngọt ngào, Ngôn Tử Ngự khàn giọng .

      "Cũng phải là vì thuận tiện... Ưm!"

      để cho hết lời, Ngôn Tử Ngự lập tức chặn cái miệng nhắn lại, cũng biết mở miệng được cái gì tốt.

      Cắn môi dưới mềm mịn, ngón tay dài thăm dò vào đường mòn cánh hoa kéo ra đút vào mấy cái, dịch lập tức ướt ngón tay của .

      “Ướt nhanh như vậy…..Tiểu Lam, em chính là nhạy cảm như vậy”. , khuôn mặt tuấn tú tà tứ mê người, mép hoa co rút và ướt át làm cho bụng dưới căng đau dứt.

      “Ừa…….” Quan Hướng Lam than , lại kháng được trêu đùa của , cái mông tròn lắc lắc , bởi vì hưng phấn mà vách tường hoa co rút, cũng kẹp chặt ngón tay hơn.

      Ngôn Tử Ngự rút ngón tay ra, xoay người đưa lưng về phía , vén vấy lên, kéo quần lót bên trong tới dưới mông, ngón tay nhanh chóng cởi quần, vật nam tính giữa hai chân dâng trào đứng thẳng từ lâu.

      Đỉnh đầu vật nam tính ma sát hai mảnh cánh hoa mê người, eo dùng sức cái, vật nam tính to lớn lập tức vùi vào giữa nhụy hoa tràn đầy chặt kín.

      “A!” Quan Hướng Lam ngửa khuôn mặt nhắn lên, tay bé dán vào cửa hàm răng khẽ cắn môi dưới”. Quá, quá sâu…..”. vào đột ngột như vậy, khiến cho thích ứng ngay được.

      “Em thích” Bàn tay xuống thăm dò vào áo, kéo áo lót ôm trọn ngực tròn lên, cho vải vóc bao bọc, hai bên mềm mại lập tức bắn ra, mà mỗi bàn tay nắm lấy bên. Bàn tay vuốt ve ngực trắng mịn màng, đầu ngón tay chơi đùa kéo nụ hoa đứng thẳng, ở phía dưới ra vào đụng chạm nhụy hoa mềm mại cũng dâng trào tràn đầy nước trơn. hiểu thân thể của hơn chính , biết thích vui sướng thế nào, “Nhìn xem! Em hút chặt như vậy, chứng minh em rất thích có đúng hay ?”

      tà ác , vật nam tính nóng bỏng ngừng xỏ xuyên qua nhụy hoa, khuấy đảo ra chất lỏng vui sướng, cũng bắn ra tiếng vang tuyệt vời khi làm tình.

      Lời của và tiếng vang xấu hổ này làm cho cả người Quan Hướng Lam tê dại, căn bản là lên lời, cái miệng nhắn chỉ có thể bật ra tiếng rên rỉ vụn.

      “Ừa…..” Ngực nặng nề bị lấn ép thành hình dáng phóng túng, lửa nóng ra vào vách tường hoa, làm cho cả người căng chặt.

      Trong phút giây này, ra vào dữ dội khiến cho đạt tới đỉnh cao, miệng nhắn bật ra tiếng rên quyến rũ, dịch cũng tuôn ra theo từ chỗ sâu.

      Cảm thấy vách tường hoa rung động rất nhanh, eo hẹp di chuyển độ cong lớn hơn, hưởng thụ nhụy hoa co rút lại, Ngôn Tử Ngự ngẩng đầu lên, bàn tay nắm chặt hai bên ngực mềm.

      rống to tiếng, hung hăng cắm vào mấy cái vào trong, mới hài lòng để cho vật nam tính nóng rực bộc phát, vùi toàn bộ mật ngọt vui sướng vào nhụy hoa ẩm ướt……

      lúc sau, hơi thở hai ngừoi vẫn dồn dập, thân thể nóng bỏng vẫn còn rung động, thỏa mãn vui sướng mãnh liệt vừa rồi.

      Hơi thở của Quan Hướng Lam vẫn dồn dập, vật nam tính trong cơ thể còn chưa lui ra, vẫn chôn ở trong nhụy hoa, loại cảm giác thân mật này làm cho thấy được tự nhiên.

      ra ngoài!”. Thở hổn hển, lắc lắc mông, muốn lui ra.

      Ghê tởm, vậy mà lại làm tình với lần nữa.

      Ngôn Tử Ngự có làm theo, ngược lại thân mật ôm lấy nàng, môi mỏng dán bên tai , thầm hít sâu hơi mới mở miệng, “Quan tiểu thư, dường như thích em”.

      Hả? Cái gì? Quan Hướng Lam sửng sốt, nâng chân lên lui thẳng về phía sau dùng sức đá bắp chân của .

      “A!” Ngôn Tử Ngự đau kêu thành tiếng, bàn tay lập tức buông ra. “Em làm -………”

      “Ngôn Tử Ngự!” Quan Hướng Lam thở hổn hển mặc quần áo tử tế, lập tức quay đầu trừng . “ cho rằng loại chuyện hoang đường này tôi tin?” Thích ? Hừ! nghĩ là đứa trẻ ba tuổi sao?

      “Cái gì?” Phản ứng của cho Ngôn Tử Ngự sửng sốt.

      thích tôi?” Quan Hướng Lam nắm chặt quyền. lại thở phì phò mà đá cái.

      “Này!” nghĩ tới lại đá lần nữa, căn bản là Ngôn Tử Ngự kịp phòng bị, đùi lại bị đá trúng, lần này cũng nổi giận. “Quan Hướng Lam, em đá đủ chưa?”

      Là như thế nào? cũng thừa nhận thích , đây là cái phản ứng gì chứ?

      “Chưa đủ!” rống , con ngừoi xinh đẹp hung ác. “Trước kia trêu cợt tôi thôi , đừng lấy chuyện thích như vậy tới đùa bỡn tôi!”

      Thích ? Hừ! đối với xấu xa như vậy, ánh mắt nhìn cũng dịu dàng giống trong hình, đối với ngoài xấu xa ra, vẫn chỉ có xấu xa!

      Nghe được lời của , Ngôn Tử Ngự nhịn được cau mày, ở trong lòng luôn xấu xa như vậy sao? “ lấy chuyện này………..”

      “Đủ rồi! cắt đứt lời của . “ cho biết, tốt nhất canh cách xa tôi chút, cũng cho gặp mặt tôi, lại càng được thích đáng chết gì đó với tôi!”

      Rống xong, Quan Hướng Lam đau thương trừng cái, nhanh chóng xoay người rời .


      Chương 7.1:

      Edit : babynhox

      Thích? Ha! Loại chuyện hoang đường này tin sao, cho rằng Quan Hướng Lam chính là A Kiều sao, quá ngu, quá ngây thơ rồi!"Ngôn Tử Ngự, cho rằng tôi ngu ngốc sao? Quan Hướng Lam tôi ngu ngốc như vậy sao? Hả?" Nổi giận đùng đùng chạy về từ nhà họ Ngôn, Quan Hướng Lam có tâm trạng về nhà, thân mình trong trấn , vừa , cái miệng nhắn cũng quên mắng.

      " thích tôi? Hừ! Căn bản là nhìn ra." hừ lạnh, khuôn mặt nhắn tràn đầy tức giận."Chỉ biết khi dễ tôi, chọc tôi tức giận, còn thích tôi? Thích cái đầu !"

      quên được ánh mắt dịu dàng trong tấm hình kia, từ trước tới bây giờ chưa từng dùng ánh mắt đó nhìn , nhưng mà cũng thiếu! Chẳng qua là... Chính là rất thoải mái. Thích? Hừ! Chác là thích dáng người? Trứng thối háo sắc! Nếu cũng động chút liền nhào tới gần , vừa hôn lại vừa cắn... Ngay cả bây giờ, thân thể của vẫn còn lưu lại dấu ấn nóng bỏng của .

      "A... Lúc nảy dây dưa quá nhiều! Khó trách mình cảm thấy người cậu có mùi vị mập mờ... " Giọng u ám bay ra từ bên cạnh.

      "Oa!" Bị giọng đột ngột xen vào hù dọa, Quan Hướng Lam nhảy dựng lên, hoảng sợ nhìn chằm chằm ngồi chồm hổm mặt đất.

      "Cậu, cậu... " Nhìn chằm chằm vào , lắp bắp nên lời.

      "Chào!" chào hỏi , lười biếng đứng ở bên tường, người mặc bộ quần áo rộng lớn, tóc tai bù xù, cắn điếu thuốc trong miệng, tóc mái quá dài che nửa đôi mắt, nửa đêm nếu nhìn kỹ giống như u hồn.

      "Chào cái đầu cậu!" Quan Hướng Lam vỗ ngực, rống to với : "Đan Tiểu Phù, cậu có gì sao lại đứng ở đây dọa người?"

      "Có sao?" Đan Tiểu Phù gãi gãi đầu."Mình ngồi chồm hổm ở đây nhìn cậu chửi mắng liên tục lâu rồi, trễ thế này sao cậu còn lắc lư bên ngoài?"

      Bình thường lúc này toàn bộ mọi người trong trấn đều ngủ, có rất ít mèo đêm, trừ ta ra.

      " có, có!" Quan Hướng Lam xoay mặt qua bên.

      " sao?" Đan Tiểu Phù cũng tin, "Nhìn cậu mở miệng ngậm miệng là Ngôn Tử Ngự, tại sao? Cậu và tên kẻ thù mặt cương thi làm tình sao?"

      ta cũng xem như là cùng lớn lên với Quan Hướng Lam, đối với ân oán của và Ngôn Tử Ngự đều biết .

      Nhưng nghĩ tới... Ánh mắt Đan Tiểu Phù mập mờ liếc Quan Hướng Lam."Ừ... Vóc người của cậu là tốt, trong trấn chúng ta cậu là người có vóc người tốt nhất."

      "Cậu nghe được?" Quan Hướng Lam đỏ mặt, xấu hổ nhìn Đan Tiểu Phù.

      "Cậu mắng lớn tiếng như vậy mà." Đan Tiểu Phù nhún vai cái.

      "Cậu...Mình... "Đáng chết! Lần này mất mặt lớn rồi."Mình cảnh cáo cậu, được ra!" nghiêm mặt cảnh cáo.

      "A!" Nhả khói, Đan Tiểu Phù trừng mắt nhìn."Được rồi, mình , nhưng sao cậu và Ngôn Tử Ngự lại làm tính? phải là cậu rất ghét ta sao?"

      "Mình... " Quan Hướng Lam cắn môi, lúng túng đỏ mặt."Là, là ngoài ý muốn!"

      "Cái gì ngoài ý muốn?" Đan Tiểu Phù tò mò, hắc hắc... ta ngửi được mùi vị lá cải." nghe chút!"

      Quan Hướng Lam do dự, bây giờ buồn phiền trong lòng làm cho chịu nổi, cũng phải là người giấu chuyện, liền thà ra toàn bộ.

      " là mình rất ghét ta, ! Tên kia cực kỳ xấu xa, mình và ta tám đời cũng xứng đôi! Nhưng mà . . . " thở ra hơi, thẳng thắn xếp chân ngồi dưới đất.

      "Nhưng mà như thế nào?" Nhả ra ngụm khói, Đan Tiểu Phù lười biếng hỏi.

      "Mình cũng biết." Quan Hướng Lam chán nản nắm tóc."Hôm nay khi mình đến nhà ta thấy ảnh của ta và vợ chụp chung, trong hình ta rất xa lạ, ánh mắt rất dịu dàng, giống như người đàn ông tốt, nếu phải mình biết ta là con trai độc nhất, mình nghi ngờ đó là em sinh đôi của ta... ta chưa từng dùng ánh mắt như thế nhìn mình."

      "Hả?" Đan Tiểu Phù nhếch mày, ánh mắt khôn khéo thu hết bộ dáng buồn rầu của Quan Hướng Lam vào trong mắt, "Sau đó sao?"

      "Mình cảm thấy rất buồn bực! Nhất định là ta rất vợ, cũng đúng thôi! Nếu thích sao lại kết hôn -- . . . " Quan Hướng Lam lầu bầu, lại cảm thấy phiền."Vấn đề là, người ta nhìn vợ bằng ánh mắt dịu dàng là bình thường, sao mình lại buồn bực?" giải thích được!

      "Đúng vậy!" Đan Tiểu Phù gật đầu đồng ý, hoàn toàn phát huy tính tình nhiều chuyện." , Lam Lam, trước kia Ngôn Tử Ngự có dáng dấp đẹp mắt, cậu và ta lại ở cách vách, người ta thiếu nữ tình ôm ấp tình cảm là thơ, chẳng lẽ từ khi cậu còn bé đến bây giờ chưa từng thích ta sao?"

      "Dĩ nhiên có!" Quan Hướng Lam kích động phản bác, nhưng đôi mắt của Đan Tiểu Phù giống như nhìn thấu tất cả, giọng của lập tức yếu .

      " có, có . . . " Giọng rất chột dạ."Cũng phải là cậu biết trước kia mình vô cùng ghét ta."

      "Đúng, sao! Nhưng có người mặt khác của ghét chính là thích! Nếu phải thích, cũng ghét!"

      "Mình mới có thích . . . " Quan Hướng Lam lại muốn phản bác, nhưng nhìn ánh mắt của Đan Tiểu Phù, khí thế lập tức yếu xuống, cắn môi, vẻ mặt được tự nhiên.

      "Hắc hắc! Khi còn bé cậu từng thích ta đúng hay ?" Đan Tiểu Phù cười đến rất xáo trá.

      Quan Hướng Lam đỏ mặt, tức giận nhìn chằm chằm vào Đan Tiểu Phù."Chỉ, chỉ có chút thôi! Cũng, cũng phải là rất thích."

      cũng có thời kỳ thiếu nữ, khi đó quanh mình chỉ có nam sinh là Ngôn Tử Ngự, mặc dù cá tính của rất cứng ngắc, nhưng quả từng thích thầm.

      Nhưng cũng chỉ có chút mà thôi, mới phải là rất thích .

      "Vậy sao?" Đan Tiểu Phù mới tin lời của ."Hừ! Khi Ngôn Tử Ngự rời khỏi trấn , cậu mất hồn mất vía rất lâu đấy! , mười năm này cậu chưa từng nhớ ta sao?"

      "Xin nhờ! Làm sao có thể? Cũng phải là cậu biết trước kia quả là mình có rất nhiều bạn trai." Quan Hướng Lam nhắc tới hùng dũng năm đó."Dù có nhiều bạn trai thế nào, là phụ nữ, luôn quên được mối tình đầu của mình." Đan Tiểu Phù miễn cưỡng : "Hơn nữa khi mối tình đầu xuất lần nữa mà dáng vẻ vẫn giảm theo năm tháng, muốn rung động cũng rất khó khăn? Biết tại sao cậu thấy hình liền buồn bực ?"

      "Tại sao?" Quan Hướng Lam nhìn Đan Tiểu Phù.

      Đan Tiểu Phù nhả ngụm khói về phía , phê bình giống như bậc thầy tình ."Lam Lam, bởi vì cậu ghen !" Đứa ngốc!

      "Ghen?" Quan Hướng Lam trợn tròn mắt, kích động đứng lên."Làm sao có thể" " tin!

      "Nếu phải là ghen, sao cậu nhìn thấy hình liền buồn bực? Làm gì tức giận Ngôn Tử Ngự đối với cậu xấu xa biến thành dịu dàng? Sao cậu vẫn muốn ta? Còn nửa, nếu cậu thích người làm tình cậu, cậu như thế nào?"

      nhất định đạp bẹp người đàn ông làm , cắt phía dưới của ta rồi băm cho chó ăn!

      Vậy... Tại sao có đạp bẹp Ngôn Tử Ngự? Hơn nữa còn chỉ lần để cho làm... "Mình... " Quan Hướng Lam há mồm, lại lắp bắp nên lời.

      "Lam Lam, nếu phải thích, lòng của cậu chắc là tùy theo Ngôn Tử Ngự nhiều lần, vừa khéo! phải là Ngôn Tử Ngự cũng thích cậu sao? Như vậy là hai bên có tình!" Tất cả đều vui vẻ! Cái chuyện lá cải này nhất định phải tuyên truyền!
      Last edited by a moderator: 19/6/15

    5. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 7.2

      Edit : babynhox

      "Nhưng, nhưng mà... " Quan Hướng Lam vẫn chần chờ.

      "Sao hả?" Đan Tiểu Phù nhếch mày.

      "Nhưng, nhưng mà làm sao biết ta thích mình là đùa giỡn hay !" Cũng phải là chưa từng nếm qua xấu xa của tên kia?

      "Cái này sao... Phải nhờ vào cậu xác nhận." Đan Tiểu Phù đứng dậy, phủi mông cái."Lam Lam, cố gắng lên!"

      Vỗ vỗ vai Quan Hướng Lam, Đan Tiểu Phù phất phất tay, xoay người rời .

      Nhờ vào nàng xác nhận-- -. . . Phải xác nhận thế nào?

      Quan Hướng Lam cắn môi, chút đầu mối nào, thích Ngôn Tử Ngự sao? nhớ tới lúc còn trẻ, mỗi ngày ra cửa học ở cách vách cũng cùng ra theo. Đáng ghét, ràng có thể bỏ qua thời gian cùng ra cửa, nhưng chưa từng nghĩ tới muốn làm như vậy, còn cùng ra cửa lúc với .

      Sau khi , bước ra khỏi nhà nhìn sang cách vách thành thói quen, người đáng ghét này cũng xuất nửa, lòng của cũng cảm thấy mất mác.

      Dù sao có thói quen ra cửa nhìn sang cách vách, mà có thói quen nhà cửa trống rỗng, cũng có thói quen có bóng dáng của .

      Cho dù rời khỏi trấn ra bên ngoài, nhưng vẫn luôn nhớ đến , cho là mình quên, nhưng vẫn nhớ ...

      từng thích thầm , nhưng tự với mình, chỉ có thích chút mà thôi... Nhưng chỉ có chút thôi sao?

      Nếu là như thế, vậy vì sao mười năm nay quên được? Vì sao sau khi gặp lai được mấy ngày, lòng của lại rung động vì ? Quan Hướng Lam ngẩng đầu lên, trong lúc vô tình trở về nhà họ Ngôn, nhìn chằm chằm vào cửa lớn nhà họ Ngôn, lòng của hốt hoảng dứt. thích ... Là hay giả? phải hỏi ?

      Chần chừ ở lúc lâu, vẫn nén được kích động ở trong lòng, từ trước đến nay chính là kích động, suy nghĩ thích hợp với .

      Quyết định, Quan Hướng Lam lập tức đẩy cửa nhà họ Ngôn ra vọt vào.

      "Ngôn Tử Ngự, tôi hỏi -- -. . . " Lời dừng lại.

      ngạc nhiên hoảng sợ nhìn nhìn về phía trước, giờ phút này trong ngực người đàn ông vừa thích ôm lấy xinh đẹp gợi cảm, hơn nữa hai người ôm hôn mãnh liệt.

      "Tiểu, Tiểu lam" Thấy , Ngôn Tử Ngự sửng sốt, nhanh chóng đẩy người đẹp bên cạnh ra.

      Quan Hướng Lam nheo mắt đẹp, nhanh chóng tới gần .

      Cảm nhận được lửa giận của , Ngôn Tử Ngự hoảng sợ."Tiểu Lam, em hãy nghe ..."

      còn kịp rồi! Đột nhiên bắt lấy tay của , bước chân lên, eo cong cái, khe khẽ ném cái qua vai.

      "A!" Căn bản là Ngôn Tử Ngự phản ứng kịp, bịch tiếng, chật vật bị ném ở sàn nhà gỗ thô .

      "A! Ngự, có sao ?" Người đẹp gợi cảm hét lên, vội vàng xông lên.

      "Ngôn Tử Ngự, tôi muốn chia tay với !" Quan Hướng Lam tức giận hổn hển rống to với , tức tối lao ra cửa nhà họ Ngôn.

      Căn bản là Ngôn Tử Ngự đau đến ra lời. Chia tay? Bọn họ có từng qua lại sao?

      Quả bom kia cứ nổ tung như vậy, căn bản cũng cho cơ hội giải thích, người liền rời .

      " đáng chết này... Cũng quá độc ác rồi? Lại dám ném mình!" Ngôn Tử Ngự nằm ở ghế sa lon, đau đớn xoa eo.

      Ông trời! Bị ném như vậy, phải ít nhất mấy ngày có thể cử động.

      "Cái dã man đó! Chia tay? Chia cái rắm! Chúng ta qua lại từ lúc nào?" mắng, biết, chỉ cần đụng phải Quan Hướng Lam có chuyện tốt. tỏ tình với còn bị đá bị mắng bị chế giễu, mắng xong phủi mông cái liền . Đây là sao! Đột nhiên tới nhà , ngay cả cơ hội mở miệng cũng có, liền tàn nhẫn ném qua vai. Xin nhờ! có biết thịt người té xuống sàn gỗ có bao nhiêu đau hay ?

      "A... " Mới cử động chút, lưng của liền truyền đến đau đớn co rút, khiến thể động đậy.

      "Ngự, có sao ?" Cầm đá lạnh trong tay, Lina Hạ ra từ phòng bếp.

      " chết được." Nhận lấy nước đá, Ngôn Tử Ngự tức giận trả lời. cho cùng, đầu sỏ gây họa chính là trước mắt này. bất đắc dĩ nhìn Lina Hạ."Lina, sao đột nhiên em lại trở về Đài Loan?"

      Lina Hạ là Hoa kiều, cũng là bạn lúc học đại học, mặc dù chia tay rất lâu, nhưng vẫn duy trì quan hệ bạn bè.

      "Tới tìm !" Lina Hạ nháy mắt to."Ngự, người ta nhớ !" ta làm nũng, bộ dáng mềm mại người đàn ông nào có thể kháng cự.

      Nhưng Ngôn Tử Ngự ngoại lệ, mới để mình bị xoay vòng vòng."Lina, rồi, thể nào tái hợp lại với em." nhấn mạnh lần nửa. quay đầu lại là nguyên tắc của , hơn nữa hai người cũng chia tay lâu như vậy, mặc dù trong miệng Lina Hạ la hét muốn tái hợp, nhưng tình sử cũng huy hoàng như vậy.

      "Tại sao? Ngự, người ta còn rất mà!" Mặc dù qua lại với rất nhiều đàn ông, nhưng Ngôn Tử Ngự vẫn khiến cho ta nhớ mãi quên.

      Ngôn Tử Ngự thở dài, cảm thấy rất đau đầu."Lina, rồi... A!" cẩn thận động đến eo, lập tức mắng ra miệng: "Đáng chết, dã man!"

      Nghe được mắng thô lỗ, Lina Hạ ngạc nhiên trợn mắt."Ngự, mắng tục!" Ánh mắt của ta như nhìn thấy người ngoài hành tinh.

      "Cái gì?" Ngôn Tử Ngự kiên nhẫn, vào giờ phút này tâm trạng của rất tồi tệ, hoàn toàn có tâm trạng duy trì bộ dáng nhã nhặn.

      Nhìn thấy bộ dáng kia của , Lina Hạ vừa sợ vừa ngạc nhiên."Ngự, thay đổi!" ta biết từ trước đến nay Ngôn Tử Ngự đều tĩnh táo, như người tao nhã lễ độ. chưa bao giờ tức giận, cũng tục, luôn tĩnh táo nhã nhặn, như người đàn ông hoàn mỹ; nhưng vào giờ phút này Ngôn Tử Ngự giống như ta biết."Là vì vừa nảy sao?" ta suy nghĩ sâu xa, nhìn ." kia phải là em hàng xóm làm nhớ mãi quên chứ?"

      "Nhớ mãi quên?" Ngôn Tử Ngự nhếch mày." có đối với ấy nhớ mãi quên sao?"

      "Đương nhiên là có."Lina Hạ nhếch cái miệng nhắn lên."Em trước kia có tấm cũ hình để trong bóp da của , là hàng xóm cách vách nhà , khi đó em hỏi đứng ở bên cạnh là ai, là em nhà bên, hừ! Khi đó, ánh mắt của cực kỳ dịu dàng."

      Khi đó thấy ánh mắt kia của , ta ghen tỵ muốn chết.

      "Dịu dàng?" Ngôn Tử Ngự sửng sốt, có sao?

      " sai." Lina Hạ dùng sức gật đầu."Khi đó em luôn muốn đổi hình trong bóp da, làm thế nào cũng chịu, em cáu kỉnh , cũng bỏ ra; hỏi chuyện về em nhà bên cũng có thể ra đống chuyện cũ, vẻ mặt rất sôi nổi."

      Ngôn Tử Ngự nghe giật mình nhưng có phải ? có như vậy ?

      " nghĩ tới em nhà bên có thể chọc tức giận, còn làm cho mắng tục, lần đầu em cảm thấy giống như người bình thường, mà phải hoàn mỹ có khuyết điểm."Lina Hạ nhếch môi lên, cúi đầu nhanh chóng hôn môi Ngôn Tử Ngự.

      "Lina!" Ngôn Tử Ngự cau mày."Đừng động chút là hôn , như vậy làm người khác hiểu lầm." Giống như vừa rồi, Lina Hạ vừa nhìn thấy liền nhào tới hôn, đúng lúc Quan Hướng lam tới, oan uổng!

      " sợ em nhà bên hiểu lầm sao?" Lina Hạ cười quyến rũ, nhìn rất hả hê."Nhưng còn kịp rồi, ấy hiểu lầm."

      "Còn phải là do em ban thưởng sao!" Ngôn Tử Ngự tức giận .

      Nhìn khuôn mặt tuấn tú kiên nhẫn, Lina Hạ nhếch cánh môi gợi cảm lên, "Ngự, thấy mặt khác của , em phát em thích hơn." như vậy, ngược lại khiến người ta động lòng hơn.

      "Em nhất định có được !"

      Hừ! ta cũng tin Lina Hạ ta thua em nhà kia.

      "Lina... " Ngôn Tử Ngự cảm thấy rất đau đầu, nhưng biết, cho dù thế nào, Lina Hạ cũng bỏ ý định. khỏi cảm thấy rất mệt mỏi, hơn nửa, sao làm cho quả bom kia tắt lửa đây? Nghĩ đến cái này, Ngôn Tử Ngự càng đau đầu.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :