Tiên Nghịch - Nhĩ Căn

Thảo luận trong 'Tiên Hiệp'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Lạc Linh Ngân

      Lạc Linh Ngân Well-Known Member

      Bài viết:
      2,731
      Được thích:
      2,173
      Chương 395: Người có tư chất cao nhất Chu Tước tinh.


      Trong nháy mắt sau khi Vương Lâm quay về, những quả cầu băng còn lại vù vù bay tới, liên tiếp công kích.

      "Bình...bình"

      Những quả cầu băng lao tới nơi liền trúng phải hai nắm đấm của Vương Lâm. Nhưng số lượng của chúng quá nhiều, tầng tầng lớp lớp công kích phát ra những tiếng nổ kinh thiên động địa. Mặt đất của Tuyết Vực quốc vào lúc này xuất vô số vết nứt. Sắc mặt Lý Nguyên Phong dữ tợn, quát:

      - Tằng Ngưu! Chết .

      Dưới oanh tạc của những quả cầu băng giống như lưu tinh đánh xuống khiến cho mặt đất xuất cái hố vừa sâu vừa rộng. làn khói xanh từ trong hố bay lên rồi bị gió thổi tiêu tán.

      Chỉ có điều, sắc mặt Lý Nguyên Phong chẳng những có vẻ thư thái mà lại càng thêm trầm.

      - Thần thông của Biến quả là huyền diệu. Chỉ có điều, tiên lực có trong cầu băng của ngươi quá ít. - thanh lạnh lẽo từ dưới hố sâu vọng lên. Ngay sau đó, thân ảnh Vương Lâm chầm chậm từ trong hố sâu xuất . Quần áo của bị rách lỗ chỗ, nhưng ánh mắt lại sáng ngời.

      Sắc mặt Lý Nguyên Phong càng thêm khó coi. nhìn Vương Lâm chằm chằm rồi cắn răng vỗ vào túi trữ vật. Nhất thời, đôi chuông bằng đồng xuất . cắn đầu lưỡi phun ra ít tiên huyết vào cặp chuông.

      Vương Lâm vừa mới nhìn thấy đôi chung liền nhận ra ngay, vật đó đúng là thứ năm đó huyễn hóa thành pháp bảo Tư Đồ Nam. Hai mắt chớp chớp liên tục.

      - Phong! - Hai tay Lý Nguyên Phong bắt quyết, miệng quát lớn.

      Hai cái chuông lập tức biến thành rất to. Những ký hiệu bên ngoài lóe lên liên tiếp, nó hấp thu toàn bộ tiên huyết của Lý Nguyên Phong. Nhất thời, cặp chuống xuất vết nứt. Trong khoảng khắc, hai cánh tay khô héo chui ra.

      Từ hai cánh tay tỏa ra làn sương đen rất đậm. Nó mang tới luồng hơi lạnh lẽo, nhanh chóng tản ra xung quanh. Sắc mặt của Lý Nguyên Phong dữ tợn, ánh mắt đỏ như máu chẳng khác gì kẻ điên. Hai cái chuông này chính là pháp bảo cuối cùng của . Từ nhiều năm trước tới giờ vẫn sử dụng Nguyên Thần để tế luyện. Cho đến tận bây giờ mới có thể điều khiển cách tự nhiên.

      - Giải! - Lý Nguyên Phong hét tiếng lớn. Tay phải điểm về phía Vương Lâm. Nhất thời, hắc vụ hai cánh tay khô héo chợt trở nên cuồn cuộn, trong nháy mắt liền hóa thành hai bóng người.

      Hai cái bóng kia thể nhìn thấy diện mạo. Vào lúc này, cả hai cùng động. phải, trái phóng về phía Vương Lâm. Người còn chưa tới, nhưng khí hàn dồn tới mặt.

      Hàn quan trong mắt Vương Lâm lóe lên. hừ lạnh tiếng. Lúc trước tu vi của là Hóa Thần trung kỳ, chưa dung hợp với bổn tôn nên thể địch lại cái bóng đen cụt tay này. Nhưng bây giờ, cũng chẳng hề sợ hãi, chủ động xông lên, tung ra hai quyền.

      "Bình....bình".

      Hai tiếng nổ vang lên, đồng thời hai bóng người do hắc vụ tạo thành cũng rên lên mấy tiếng. Hắc vụ giống như bị luồng gió thổi qua, tản về phía sau, để lộ ra hai cái bóng cụt tay.

      Tia sáng trong mắt Vương Lâm lóe lên, hai tay bắt quyết điểm về phía trước hai cái. Nhất thời, hai đạo linh lực nhanh chóng bay ra, rơi vào hai cái bóng.

      - Phong! - Vương Lâm quát khẽ.

      Hai lá phiên rung lên hình thành hai làn sương mù đen, tím bao vây lấy hai cái bóng.

      Đồng thời, Vương Lâm vỗ vào túi trữ vật, hai cái chuông liền bay ra. Ngón tay điểm cái, chúng lập tức hóa lên rất to, từ cao hạ xuống chụp lấy hai cái bóng.

      Tất cả mọi việc chỉ diễn ra trong nháy mắt. Sắc mặt Lý Nguyên Phong tái nhợt, hai lời xoay người bỏ chạy.

      Nhưng Vương Lâm làm sao lại có thể để cho đào tẩu. Thân thể của thoáng động, với tốc độ của thân thể Cổ Thần vọt tới trước mặt Lý Nguyên Phong. tia sáng lạnh lẽo trong mắt Vương Lâm lóe lên, tay phải đánh ra quyên.

      "Uỳnh"

      Miệng Lý Nguyên Phong phun máu tươi, thân thể giống như lưu tinh bắn về phía xa.

      Vương Lâm lại bước thêm bước, lập tức xuất phía Lý Nguyên Phong. hét to tiếng, nắm tay lại lần nữa hạ xuống. Vào lúc này, Lý Nguyên Phong lại tiếp tục phun ra ngụm máu, từ trời rơi thẳng xuống đất. Nhất thời, mặt đất xung quanh người trong vòng trăm trượng liền thụt xuống thành cái hố sâu.

      Khóe miệng Lý Nguyên Phong phun ra ngụm máu tươi, hai mắt tối sầm, những vẫn có độc ác lên.

      - Lão phu cho dù có chết cũng phải kéo ngươi theo. - Lý Nguyên Phong hét lớn tiếng, hai mắt đỏ lòm, từ trong cơ thể tản ra luồng hơi thở hủy diệt.

      - Biến kỳ tự bạo! Lý Nguyên Phong! Cho dù ngươi tự bạo ta cũng chỉ cần mở cái khe gian là có thể trốn thoát. Nhưng có điều cả Tuyết Vực quốc phải chôn cùng với ngươi. Ngươi tìm được kẻ đấm lưng cho ngươi. Nhưng kẻ đó phải là ta mà là cả Tuyết Vực quốc. - Nét mặt Vương Lâm vẫn thản nhiên, ánh mắt bình tĩnh mà .

      Vừa , tay phải rạch cái vào hư . Nhất thời, vết nứt gian xuất . Từ bên trong từng luồng Tịch Diêt phong thổi ra ngoài. Tuy nhiên, làn gió đó chẳng hề ảnh hưởng tới Vương Lâm.

      Ánh mắt Lý Nguyên Phong thể đấu tranh trong nội tâm. Tuy kẻ ích kỷ nhưng dù sao cũng sinh ra ở Tuyết Vực quốc, là người của Tuyết Vực quốc vì vậy mà có tình cảm sâu đậm với nó.

      Trong khoẳng khắc, kêu lên tiếng thảm thiết, bỏ qua ý định tự bạo. Tằng Ngưu rất đúng. Bản thân mình tự bảo chẳng hề tổn hại đến đối phương, nhưng Tuyết Vực quốc chắc chắn biến mất khỏi Chu Tước tinh.

      Ánh mắt nhìn Vương Lâm chằm chằm, sau khi hít hơi sâu liền cách chậm rãi:

      - Tằng Ngưu! Lão phu thua nhưng việc này liên quan tới Tuyết Vực quốc. Ngươi nên đuổi tận giết tuyệt. Nếu ngươi đồng ý, lão phu tình nguyện để cho ngươi xử trí.

      Ánh mắt Vương Lâm lạnh như băng, tay phải điểm vào khoảng thi triển thuật Trừu Phách. đạo linh quang nhanh chóng bay vao mi tâm của Lý Nguyên Phong.

      Lý Nguyên Phong cũng chống cự, chỉ than tiếng, lưu luyến nhìn xung quanh rồi nhắm mắt.

      - Trừu Phách! - Vương Lâm .

      Nhất thời, có thể dùng mắt thường nhìn thấy thân thể Vương Lâm nhanh chóng khô héo. Trong nháy mắt, toàn thân chỉ còn có da bọc xương. luồng ánh sáng màu vàng từ mi tâm bay ra.

      - Hồn phách Biến kỳ! - Vương Lâm nhìn chăm chú rồi giơ tay bắt lấy hồn phách. Sau khi phong ấn liền cho vào túi trữ vật.

      Lý Nguyên Phong đời kiêu hùng cứ thế mà bỏ mình.

      Vương Lâm trầm mặc lúc rồi ngẩng đầu nhìn về phía cái chuông và hai cái phiên khống chế hai cái bóng cụt tay. Tay phải vẫy thu chúng lại. Sau đó, thân thể của thoáng động liền bay lên giữa trung.

      Vào lúc này, tất cả tu sĩ Hóa Thần của Tuyết Vực quốc đều thông qua thần thức mà thấy được kết quả cuộc chiến. đau đớn và phẫn nộ nổi lên trong lòng họ.

      Vương Lâm đứng giữa trung, thần thức tỏa ra cả Tuyết Vực quốc, phát tán đạo thần niệm.

      - Bắt đầu từ hôm nay, cho phép ở Tuyết Vực quốc có tu sĩ ngoài Hóa Thần nào hết. cho phép bất cứ môn phái tu chân nào tồn tại. Nếu , ta còn trở lại.

      Ý cảnh chứa trong Nguyên Thần của Vương Lâm vừa động, bầu trời lại xuất bức tranh Sinh Tử luân hồi. Vương Lâm chỉ tay cái, từ trong bức tranh bay ra mười luồng khí xám, trong nháy mắt tản bốn phương tám hướng, chui vào trong cơ thể mỗi vị tu sĩ Hóa Thần của Tuyết Vực quốc.

      - Phong!

      Chỉ tiếng, tất cả tu sĩ Hóa Thần đều bị Vương Lâm phong bế tu vi. Tình huống hoàn toàn giống như khi Lý Nguyên Phong phong ấn tu vi của Vương Lâm.

      Lúc này, trán của các tu sĩ Hóa Thần đều có hai dấu vết. Hai dấu vết đó mờ , đại biểu cho Sinh Tử. Tu vi của bọn họ rớt xuống ngàn trượng.

      Sau khi làm xong, Vương Lâm vỗ vào túi trữ vật. Văn thú xuất , mang bay , từ từ biến mất phía chân trời.

      Sau trận chiến, lời đồn về Tằng Ngưu lại truyền khắp Chu Tước tinh. Cái tên Tằng Ngưu gần như gắn với danh hiệu đệ nhất nhân trong số tu sĩ Biến ký. Thậm chí có rất nhiều người tin rằng tu vi của Tằng Ngưu chính là Biến.

      hề có người nào nghi ngờ thực lực của Tằng Ngưu. Chiến thắng Lý Nguyên Phong, tu sĩ Biến kỳ. Phong ấn tu sĩ Hóa Thần của cả tu chân quốc, bức cho cái ngũ cấp tu chân quốc phải tụt xuống hai cấp mà trở thành tam cấp tu chân quốc.

      Loại chuyện thế này khiến cho tất cả những người nào nghe thấy đều cảm thấy khiếp sợ.

      Vào lúc này, trong cái trấn nhở ở tam cấp tu chân quốc, có lão đầu ngồi. Trước mặt lão có cái bồn . Hình dạng của lão nhân lôi thôi, đầu tóc rối bù.

      Bên cạnh lão có người đứng cung kính. Người này mặt lớn, tai to, tướng mạo kỳ dị. Nếu Vương Lâm ở đây chắc chắn nhận ra đó chính là người quen.

      - Vương Lâm ra tay mạnh . ngờ có thể giết chết tu sĩ Biến kỳ. Việc này đơn giản. Lúc đầu, lão phu đúng là có con mắt nhìn người. Ha ha! - Lão đầu sờ căm rồi ngẩng đầu lên nhìn người kia, :

      - Tằng Ngưu giúp ngươi khiến cho Tuyết Vực quốc trở thành cái tam cấp tu chân quốc. Ngươi cũng giúp gặp Liễu Mi kia. Ngươi mang theo mũ cỏ của ta. Nếu địch lại có thể đào tẩu. Thử xem xem tiểu bối có được Vô Tình đạo đạt tới trình độ nào rồi.

      Người tai to mặt lớn cung kính vâng dạ rồi ngẩng đầu nhìn về phía Tuyết Vực quốc, ánh mắt xuất buồn bã.

      Sau khi người đó rồi, lão đầu đứng lên, lẩm bẩm:

      - Chỉ còn mươi hai năm nữa. Chu Tước! Năm đó, lão phu cùng với ngươi đánh cuộc, người thua tự phạt ngàn năm. Còn có mười hai năm nữa là tự phạt của lão phu chấm dứt.

      Lão hít hơi sâu, rồi biến mất.

      - là đau đầu. Lão phu tuyển lấy bốn người Tử Tâm là rắc rối nhất. có việc gì sao lại chạm tới Tằng Ngưu làm gì để bị ném vào trong vết nứt gian? Lại còn muốn lão phu tới mang ra ngoài. Nếu phải nó chính là vết rách trong đạo tâm của tiểu bối Kiền Phong lão tử cũng chẳng cứu làm gì. Kiền Phong...Kiền Phong...Ôi! Cả đời lão phu chứng kiến người này chính là kẻ có thiên tư cao nhất. Hồng Điệp so với vẫn còn kém bậc.

      Tằng Ngưu và Lý Nguyên Phong đánh trận truyền khắp cả Chu Tước tinh. Có thể khiến cho cái ngũ cấp tu chân quốc rơi xuống tam cấp, loại chuyện thế này tu sĩ nào biết.

      Vào lúc này, Chu Tước sơn của Chu Tước quốc, trong cấm địa sau núi, Kiền Phong bóp nát ngọc giản truyền . tia sáng trong mắt lóe lên, lúc sau, lẩm bẩm:

      - Tằng Ngưu! Giết Lý Nguyên Phong cũng chẳng có gì. chẳng qua cũng chỉ là tên phế vật mà lên. Nếu ngươi có thể giết chết lão tổ của Cự Ma tộc mới có tư cách trở thành đối thủ của ta....

      Phía sau , Hồng Điệp yên lặng đứng yên, cặp mắt trống rỗng vô thần. Kiền Phong quay đầu liếc mắt nhìn Hồng Điệp, điểm nụ cười tà dị,

      - Tuyệt Tình! Có muốn đánh trận với Tằng Ngưu hay ? Đây chính là nguyện vọng lớn nhất của ngươi trước khi Nguyên Thần tịch diệt đó.

    2. Lạc Linh Ngân

      Lạc Linh Ngân Well-Known Member

      Bài viết:
      2,731
      Được thích:
      2,173
      Chương 396: Thập ức tôn hồn phiên..


      Sau khi khắp Chu Tước tinh lan truyền tin tức Tằng Ngưu cùng với Tuyết Vực quốc đành trận, Tằng Ngưu lại biến mất. Vương Lâm rời khỏi Tuyết Vực quốc liền tìm ngay chỗ yên tĩnh, rồi cầm hai cánh tay cụt tiến vào trong gian Nghịch Thiên.

      Vào lúc này, đứng dưới Nguyên khổng lồ của Tư Đồ Nam. Sau khi tới đây, liền giải phong ấn cho hai cánh tay. Trong nháy mắt phong ấn được mở ra, hai cánh tay cụt liền bay lên lơ lửng giữa trung, ngập ngừng xung quanh Nguyên của Tư Đồ Nam.

      Vương Lâm nhìn chăm chú cảnh tượng trước mắt. Ánh mắt hoàn toàn nghiêm túc. Lúc trước, đoán hai cánh tay cụt chính là phần thân thể của Tư Đồ Nam đến lúc này lại càng thêm chắc chắn.

      Sau mấy trăm năm, lần đầu tiên Nguyên của Tư Đồ Nam có rung động. Ngay sau đó, tia sáng từ Nguyên bắn ra, bao phủ lấy hai cánh tay cụt. Từ từ, cái cánh tay cụt hướng về phía Nguyên Thần rồi biến mất trong cơ thể Nguyên .

      Vương Lâm có thể cảm nhận được ràng, Nguyên của Tư Đồ Nam hồi phục với tốc độ cực nhanh. Nó từ trạng thái trong suốt, chầm chậm hơn.

      Trong khoảng khắc, những tia sáng từ Nguyên biến mất, khí trở lại như cũ. Nhưng vào lúc này, Nguyên của Tư Đồ Nam hoàn toàn ràng, chỉ có điều vẫn chưa thức tỉnh.

      - Năm đó, Tư Đồ Nam từng chỉ khi nào ta đạt tới Biến kỳ mới có thần thông thức tỉnh được . Vào lúc đó, lời của cũng ràng nhưng bây giờ có thể thấy chắc chắn là liên quan tới tiên lực. - Vương Lâm suy nghĩ chút sau đó liếc mắt nhìn nguyên của Tư Đồ Nam cái rồi lại nhìn về phía hồn phách của cha mẹ.

      lúc sau, Vương Lâm than tiếng, xoay người ra khỏi gian Nghịch Thiên.

      - Cánh tay cụt đó quả nhiên là phần thân thể của Tư Đồ nam. biết Chu Tước tinh còn được bao nhiêu phần thân thể của ? Vương Lâm ra từ trong gian Nghịch Thiên, ngẩng đầu nhìn về hước Cự Ma tộc.

      - Hồn phách của Lý Nguyên Phong ta dò xét qua. Năm đó, ngẫu nhiên có được hai cái cánh tay mà thôi. Ngoài ra cũng còn có đầu mối nào khác. - Vương Lâm khẽ lắc đầu, nhấc chân rồi biến mất.

      - Kiếm tiên trong tay lão tổ của Cự Ma tộc cũng phải lấy về. Năm đó, Tôn Thái và lão tổ của Cự Ma tộc đánh trận. Cuối cùng, lão tổ Cự Ma tộc phải dùng tới thiên phú thần thông mới thắng được Tôn Thái. Nhưng cuối cùng cũng bị Tôn Thái sử dụng khôi lỗi đồng tử gây thương tích mà chẳng biết sống chết thế nào. Nếu người đó chết mà mất thân thể chắc chắn tìm kiếm cái thân thể mới. Thời gian thích ứng với thân thể mới vẫn còn ngắn, nhưng cũng chẳng biết tới bây giờ hoàn toàn thích ứng hay chưa?

      - Lão tổ của Cự Ma tộc giống như Lý Nguyên Phong cưỡng ép mà đạt tới Biến. Lão dựa vào tu vi của bản thân mà dốc sức tu luyện tới Biến. Chưa kể phương thức chiến đấu của Cự Ma tộc có chút giống với Cổ Thần. Chỉ sợ rằng tổ tiên của Cự Ma tộc có chút quan hệ với Cổ Thần cũng nên. Như thế, nếu đánh trận với ta cũng nắm chắc. - Vương Lâm nhíu mày, dừng lại bên ngoài cái cổ truyền tống trận. Điểm đến của Cổ truyền tống trận đúng là vị trí của Cự Ma tộc.

      Nét mặt Vương Lâm thay đổi liên tục, trầm ngâm suy nghĩ.

      - Thực ra việc đó cũng quan trọng. Mà điểm chính ở đây đó là thiên phú thần thông của lão tổ Cự Ma tộc khiến cho ngay cả Tôn Thái có tu vi Biến trung kỳ cũng tránh khỏi bị hút vào trong dòng xoáy. Mà như thế nếu ta cùng với Cự Ma lão tổ đánh trận lại càng chắc chắn.

      - Đánh thắng bại .

      - Mà đánh bỏ qua cơ hội tốt nhất để giết . Nếu để đoạt xá thành công mà muốn giết cũng chẳng biết là phải đợi tới ngày tháng năm nào. Hơn nữa, người đó nóng lòng giết ta cũng là bởi vì năm đó người của Cự Ma tộc thấy được ta có Nghịch Thiên châu.

      Vương Lâm sống năm trăm năm, cho dù có ngu đến mấy cũng phải thành tinh. Mà chưa tới cũng chẳng phải thằng ngốc mà lại còn cực kỳ thông minh. Thời gian năm trăm năm khiến cho hiểu được rất nhiều chuyện.

      Kết hợp tất cả mọi chuyện, hai năm trước vào lúc thức tỉnh, đoán ra được nguyên nhân.

      Ánh mắt Vương Lâm chớp chớp rồi bước vào trong Cổ truyền tống trận. Sau đó lấy ra khối tiên ngọc đặt vào mắt trận. Nhất thời tấm màn sáng hư ảo xuất trước mặt . Xung quanh có mười điểm sang ngừng lóe lên.

      Tay phải Vương Lâm chạm vào cái điểm sáng nhất thời, màn ánh sáng biến mất rồi truyền tống trận mở ra. Trong ánh sáng chói mắt của truyền tống trận, Vương Lâm chầm chậm biến mất.

      Tại phương bắc của Chu Tước đại lục, trong Bì Lô quốc có cái Cổ truyền tống trận. Vào lúc này, truyền tống trận tỏa ra ánh sáng chói mắt. Sau khi ánh sáng biến mất, Vương Lâm liền từ bên trong ra.

      cũng chẳng dừng lại. Sau khi xuất liện thẳng về tới Luyện Hồn tông.

      Lúc này, ba ngọn núi của Luyện Hồn tông chìm trong màn đêm. Từ dưới nhìn lên có thế thấy chúng giống như ba lưỡi dao sắc bén đâm thẳng vào bầu trời, tỏa ra lạnh lẽo.

      Vương Lâm xuất bên ngoài Luyện Hồn tông, nhanh chóng xuyên qua đại trận về phía chín vòng sáng màu vàng.

      Ánh sáng của chín vòng sáng chớp động, trung niên nam tử xuất . Sau khi nhìn thấy Vương Lâm, nét mặt thay đổi liên tục. Sau đó, thầm than tiếng rồi cung kính ôm quyền, :

      - Tại hạ Âu Dương Thiên. Bái kiến Thiếu tông chủ.

      - Thiếu tông... - tia sáng trong mắt Vương Lâm lóe lên. Nhưng hiểu ngay rằng Độn Thiên thông báo chuyện của mình cho tất cả tu sĩ Hóa Thần. - Vương Lâm ôm quyền, gật đầu :

      - Âu Dương đạo hữu. Ta muốn gặp Độn Thiên lão tổ.

      Âu Dương Thiên lắc đầu :

      - Thiếu tông chủ! Độn Thiên lão tổ bế quan. Nếu có chuyện bất đắc dĩ nên đánh thức người. Nhưng chuyện ngươi tới đây, lão tổ đoán được vì vậy để ta ở đây chờ, đưa cho ngươi hai thứ.

      Vừa , nét mặt của thay đổi càng thêm phức tạp. Sau đó, ném ra cái túi trữ vật.

      Nét mặt Vương Lâm vẫn thản nhiên, đón lấy túi trữ vật. Sau khi dụng thần thức đảo qua, sắc mặt lập tức thay đổi.

      Âu Dương Thiên cười khổ, :

      - Thiếu tông chủ được Độn Thiên lão tổ chỉ định là người kế thừa. Tại hạ ở Luyện Hồn tông bảy trăm năm những cũng là lần đầu tiên thấy lão tổ giao vật này cho người khác. Tuy nó phải là chủ phiên, nhưng nó cũng là phân thân.

      Lúc trước, được Độn Thiên gọi tới, giao cho cái túi trữ vật, căn dặn chờ Vương Lâm tới mà giao. Vì vậy mà từng thầm dụng thần thức đảo quan, nhất thời cảm thấy khiếp sợ. Nếu phải có trung thành và tận tâm đối với Luyện Hồn tông, chắc chắn nén nổi lòng tham. Trong túi trữ vật chỉ có hai vật. cái ngọc giản và cây hồn phiên.

      Vương Lâm xuất ngọc giản sau đó dụng thần thức đảo qua. Thoáng cái, phải hít hơi sâu, bái cái sâu về phía Độn Thiên bế quan mà :

      - Đa tạ! - Thanh mặc dù lãnh đạm, nhưng trong lòng Vương Lâm lại nhớ kỹ ân tình đó.

      xong, quay sang gật đầu với Âu Dương Thiên cái rồi biến mất khỏi Luyện Hồn tông. Ánh mắt của Âu Dương Thiên hết sức phức tạp, lắc đầu than thầm rồi quay lại trong vòng sáng.

      - Uy lực thiên phú thần thông của Cự Ma tộc quá lớn. Nhưng Cự Ma lão tổ vừa mới đạt tới Biến nên vẫn chưa thể thi triển toàn bộ thần thông. Cùng lắm chỉ có thể Na di bay ra tới khoảng bên ngoài Chu Tước tinh mà thôi. Vương Lâm vẫn chưa rời khỏi phạm vi của Luyện Hồn tông mà ngồi đỉnh Luyện Hồn phong, tay cầm ngọc giản mà suy nghĩ.

      Trong ngọc giản, Độn Thiên có kể lại tương đối chi tiết về thiên phú thần thông của Cự Ma tộc.

      Vương Lâm hít môt hơi sâu, tay phải đặt vào túi trữ vật mà Âu Dương Thiên vừa mới đưa cho. Nhất thời vầng ánh sáng màu vàng tím từ bên trong bay ra.

      Ánh sáng chói mắt sau khi xuất liền biến thành lá cờ lớn cao ba trượng. Lá cờ có gió mà vẫn tung bay phần phật.

      Đồng thời, vô số những tiếng quỷ khóc sói tru từ bên trong lá cờ vọng ra. gian xung quanh lại càng thêm u ám. Ngay cả vầng trăng sáng cũng vội vàng trốn vào trong mây, dám xuất .

      Những tia sáng màu vàng tím từ trong lá cờ bắn ra giống như muốn cắn nuốt thiên địa.

      - Thập ức tôn hồn phiên. - Vương Lâm hít hơi sâu, ánh mắt nhìn chằm chằm vào lá cờ.

      Đây là trong hai thứ mà Độn Thiên đặt vào trong túi trữ vật. Mà nó cũng là nguyên nhân khí cho Âu Dương Thiên phải động dung. Sở dĩ lần này, Vương Lâm quay trở lại Luyện Hồn tông chính là để mượn bảo vật của Độn Thiên, trợ giúp bản thân có thể giết chết lão tổ của Cự Ma tộc mà đoạt lại Kiếm Tiên.

      Chỉ có điều, đây cũng phải là chủ phiên. Chủ phiên chính thức vào lúc này ở bên người Độn Thiên, cùng với bế quan.

      Cây hồn phiên trước mắt chính là bản sao của nó. Nó có được phần ba uy lực của chủ phiên. Đồng thời cũng chỉ có thể sử dụng hai lần. Sau hai lần, nó tan biến trong Thiên Địa.

      Cho dù như vậy giá trị của cây hồn phiên cũng thể phỏng đoán nổi. tia sáng trong mắt Vương Lâm lóe lên, đưa tay cầm lấy hồn phiên. Trong nháy mắt khi tay động tới hồn phiên, Nguyên Thần liền chấn động từ trong cơ thể dài ra mà chui vào trong Hồn Phiên. Nhất thời, cảm giác giống như rơi vào Tu La địa ngục chợt xuất .

      Trước mắt là vô số hồn phách kêu gào bao phủ thân thể .

      Những tiếng kêu rên thảm thiết cùng với các loại thanh đau đớn giống như những cơn sóng lớn đột nhiên ập tới người Vương Lâm khiến cho có cảm giác giống như bị cả triệu hồn phách đánh trúng.

      Với mức độ thân thể vào lúc này, dưới công kích vô hình đó mà cũng có cảm giác gân cốt gẫy rời. Nhưng khiếp cho khiếp sợ hơn là Nguyên Thần có dấu hiệu tan biến.

      Mới chỉ lần ập đến khiến cho thể chống cự.

      Cánh tay phải cầm hồn phiên nhàng run rẩy. Hai mắt Vương Lâm sáng ngời. lập tức ổn định tâm thần, vận chuyển phương pháp Tỏa Thần trong ngọc giản mà Độn Thiên tặng cho lúc trước.

      Thập ức tôn hồn phiên đúng là bảo vật số của Luyện Hồn tông. Thậm chí ngay cả Chu Tước tinh, hồn phiên cũng có thể vượt qua gần như tất cả các loại pháp bảo mà đứng đỉnh cao. Bảo vật này cũng giống như thần xa, Vũ Chi Kiếm Tiên đều phải dùng thủ pháp đặc biệt để mở ra mới có thể sử dụng.

      Tế luyện hồn phiên chính là sử dụng Tỏa Thần pháp. Trong Luyện Hồn tông, cho tới thời điểm này tính cả Vương Lâm mới chỉ có hai người biết được Tỏa Thần pháp.

      Khác với thần xa, mặc dù Vương Lâm cũng có được truyền thừa nhưng thực lực chưa đủ nên thể mở ra. Vì vậy mà uy lực của nó thể so được với tưởng tượng.

      Nhưng lá hồn phiên trong tay lại phải như vậy. Mặc dù nó cũng có cầu đối với tu vi, nhưng đến mức như thần xa. Với tu vi sau khi Vương Lâm và bổn tôn hợp thể cũng đủ sức để sử dụng nó.

      Tỏa Thần thuật vận chuyển trong cơ thể Vương Lâm. Thoáng cái, tại hồn hải bên trong hồn phiên, Nguyên Thần của Vương Lâm lóe lên vô số tia sáng dị. Dưới ánh sáng đó, tất cả hồn phách tiến tới đều hét lên tiếng chói tai mà tản ra.

      Trong đám hồn phách có mười hai hồn phách có màu vàng tím từ từ bay tới xung quanh nguyên thần của Vương Lâm. Từ thân hồn phách tản ra từng luồng hồn lực rất mạnh.

      Mười hai hồn phách màu vàng tím bái cái sâu đối với Vương Lâm.

    3. Lạc Linh Ngân

      Lạc Linh Ngân Well-Known Member

      Bài viết:
      2,731
      Được thích:
      2,173
      Chương 397: Cự ma tộc.


      Nguyên Thần của Vương Lâm phát ra ánh sáng màu vàng. Ánh sáng đó là do thi triển thần thông Tỏa Thần mà xuất . Mười hai hồn phách tử kim chính là mười hai Biến kỳ trước khi chết, cam tâm tình nguyện hiến tế hồn phách. Có mười hai hồn phách Biến kỳ, lại thêm mấy trăm hồn phách Hóa Thần. Còn số lượng hồn phách Nguyên nhiều vô số.

      Sau khi hồn phách tử kim vái cái, tất cả hồn phách bên trong hồn phiên liền trở lại yên tĩnh. Ngay sau đó, từng đạo hồn lực từ cơ thể hồn phách hóa thành từng luồng khí đen với tốc độ cực nhanh lao ra, gắn kết trước người Vương Lâm.

      Từng tia sáng màu đen từ bốn phương tám hướng bay tới. Cuối cùng, mười hai cái hồn phách màu tử kim cùng với tia sáng màu đen đồng loạt lao đến tạo thành cây hồn phiên hư ảo cao ba trượng, bất chợt xuất trước nguyên thần của Vương Lâm.

      Vào lúc này, Vương Lâm vẫn chứng kiến tất cả mọi diễn biến xảy ra trong hồn phiên. Cây hồn phiên hư ảo trước mắt chính là linh hồn của phiên. Có thể điều khiển vật đấy cũng tương đương với việc chính thức điều khiển Thập ức hồn phiên.

      Nguyên Thần Vương Lâm liền động, vươn tay ra nắm lấy hồn phiên. Nhất thời, cảm giác thân thể rung mạnh. Ngay sau đó, Nguyên Thần về tới thân thể.

      đỉnh Luyện Hồn phong, Vương Lâm mở hai mặt. Trước mặt chỉ có khoảng bao la bát ngát. Nhưng có thể cảm nhận được trong Nguyên Thần có cây hồn phiên màu vàng tím được Nguyên Thần ngừng tế luyện.

      - Lão tổ Cự Ma tộc! Tai kiếp của ngươi khó thoát. - tia sáng trong mắt Vương Lâm lóe lên, tiếng nào biến mất khỏi Luyện Hồn tông.

      Sau khi, Vương Lâm rời, từ trong vòng tròn đỏ như máu nơi Độn Thiên bế quan phát ra tiếng thở dài.

      Tại Cổ truyền tống trận, Vương Lâm chợt xuất . Sau khi mở truyền tống trận liền biến mất khỏi Bì Lô quốc.

      Cự Ma tộc!

      Phạm vi của Cự Ma tộc rất lớn. Năm đó, Cự Ma tộc từ nơi khác di chuyển đến cùng với Chu Tước có hiệp nghị nên được dành cho nơi này để sinh sống.

      Trong tộc Cự Ma có mười hai cái Cự Ma Thiên. thực tế Cự Ma Thiên chính là tòa cung điện. Mười hai tòa cung điện có vẻ bề ngoài giống nhau như đúc, đều cao tới trăm trượng.

      Từ hai năm trước, sau khi lão tổ của Cự Ma tộc mất thân thể phải tiến hành đoạt xá, cả tộc Cự Ma có người nào biết lão tổ ở đâu. Dù sao quá trình đoạt xá cũng là lúc mà thực lực yếu nhất. Vì vậy mà vị trí bế quan của lão tổ trong hai năm thay đổi những ba lần.

      Đến hôm nay, Sất Hổ ngồi trong tòa cung điện thứ ba. tay cái ngọc giản. Vào lúc này, sắc mặt tái nhợt, ánh mắt có phần mê mang.

      - Tằng Ngưu giết chết Lý Nguyên Phong của Tuyết Vực quốc. Theo hiểu biết của ta, mục tiêu kế tiếp của chắc chắn là lão tổ. Nếu thực tìm đến hiển nhiên là có điểm nắm chắc. Ta nên làm gì bây giờ?

      - Tuy lão tổ có sai nhưng dù sao ngài cũng là hy vọng của Cự Ma tộc. Tất cả những chuyện ngài làm cũng là vì tương lai của tộc Cự Ma.

      - Nhưng Tằng Ngưu lại là bằng hữu của ta...Ôi! - Sất Hổ khổ sở lắc đầu, ánh mắt mê mang.

      Vào lúc này, Vương Lâm xuất ở biên giới của tộc Cự Ma. cũng vội vàng tiến vào trong tộc mà ở đó chọn sơn cốc bí . lấy từ trong túi trữ vật ra các loại tài liệu trận pháp, chậm rãi bố trí cái trận pháp.

      Trận pháp đó chỉ có tác dụng duy nhất đó là định vị. Đây là phương pháp đối phó với thiên phú thần thông của lão tổ Cự Ma tộc. Qua cái trận pháp này, cho dù bị thiên phú thần thông của đối phương truyền ra ngoài nhưng cũng bị lạc ra ngoài tinh mà trong khoảng khắc bị truyền tống có thể định vị tới đây.

      Nó giống như có sợi dây buộc người . Cho dù bị truyền tống nơi khác có sợ dây đó kéo giữ cũng bị truyền tống quá xa. Hơn nữa cũng có thể nhanh chóng xác định được phương hướng trở về.

      Trận pháp này có khắc ngọc giản mà Độn Thiên lão tổ của Luyện Hồn tông đưa cho . Sau khi Vương Lâm nghiên cứu liền pha trộn thêm ít thuật cấm chế của bản thân vào đó khiến cho trận pháp tinh diệu hơn.

      dùng khoảng thời gian ba tháng mới có thể hoàn thành được cái trận pháp đó. Sau đó, chẳng hề do dự đặt ngay khối tiên ngọc vào trong để duy trì năng lượng. Đồng thời, còn bố trí xung quanh vô số cấm chế để bảo vệ.

      Làm xong tất cả mọi thứ, Vương Lâm ngẩng đầu nhìn về phía của tộc Cự Ma. Từ trong đôi mắt của lóe lên hàn quang rồi biến mất. Sau khi xuất , ở vị trí giữa của tộc Cự Ma. Thần thức của tản ra nhanh chóng quét qua hơn nửa tộc Cự Ma.

      - Cự Ma lão tổ mau lăn ra đây. - Vương Lâm phát ra đạo thần niệm khuếc tán ra khắp trời đất. Gần như chỉ trong nháy mắt, vô số tộc nhân của tộc Cự Ma đều cảm ứng được.

      Trong số đó, có người đả tọa, có người đấu pháp. Nhưng vào lúc này, tất cả đều thu tay, ánh mắt khiếp sợ, ngẩng đầu nhìn về vị trí của Vương Lâm. Sất Hổ thầm than tiếng rồi biến mất khỏi cung điện.

      Sau khi Vương Lâm phát tán thần niệm, vẫn thản nhiên đứng im tại chỗ.

      Gần như chỉ trong nháy mắt, từ bốn phương tám hướng có vô số tia sáng bay tới. Khi cách Vương Lâm khoảng trăm trượng, những vầng sáng đó liền hóa thành vô số tộc nhân của tộc Cự Ma. Trong số đó có nam có nữ, có già có trẻ. Tất cả đều trầm nhìn Vương Lâm chằm chằm.

      Ngoại trừ những người trước mắt từ phía chân trời xa xa còn có vô số vầng sáng bay tới.

      Đúng lúc này, lão già có mái tóc bạc trắng như cước của tộc Cự Ma từ trong hư xuất . Tộc nhân bốn xung quanh nhanh chóng tản ra, tránh đường cho người đó.

      - Đạo hữu là người phương nào? - Lão già đứng cách Vương Lâm trăm trượng, nhíu mày quát.

      Ánh mắt Vương Lâm sắc như dao, lạnh lùng liếc nhìn lão già cái rồi :

      - Tằng Ngưu.

      Thanh hai tiếng vừa mới thoát khỏi miệng, gian lập tức còn có tiếng động. Gần như tất cả tộc nhân của tộc Cự Ma đều xuất sợ hãi.

      - Tằng Ngưu! .... Là người từng chiến thắng Hồng Điệp?

      - Giết Lý Nguyên Phong khiến cho Tuyết Vực quốc từ ngũ cấp rơi xuống tam cấp. Phong ấn tu sĩ Hóa Thần trong cả nước.

      - Đệ nhất nhân trong số tu sĩ Biến kỳ.

      - Nghe đồn đạt tới Biến kỳ nếu thể giết được Lý Nguyên Phong.

      Ngay cả lão già vừa mới chuyện cũng phải hít hơi sâu, nhìn Vương Lâm cách chăm chú rồi :

      - Tằng Ngưu đạo hữu! biết ngươi tìm lão tổ của tộc ta có chuyện gì?

      Ánh mắt Vương Lâm lạnh như băng, mở miệng:

      - Giết!

      Sắc mặt lão già hết sức khó coi, giận quá hóa cười, chỉ vào Vương Lâm :

      - Từ trước đến giờ vẫn nghe các hạ là người ngông cuồng nhưng đến hôm nay mới thấy đúng là như thế. Tằng Ngưu! Cự Ma tộc chúng ta phải là Tuyết Vực quốc làm sao có thể để cho ngươi giết là giết. Hôm nay, chẳng cần lão tổ ra tay, ngay bây giờ ta giết chết ngươi. - Vừa , lão già vừa vỗ vào túi trữ vật. Nhất thời cái lệnh bài màu đen xuất . Lão nắm lấy lệnh bài, quát ta:

      - Lão phu lấy thân phận trưởng lão của tộc Cự Ma ra lệnh. Tất cả tộc nhân của tộc Cự Ma dùng tất cả các biện pháp giết chết Tằng Ngưu.

      Câu của lão vừa dứt, nhất thời lệnh bài liền phát nổ, hóa thành tro bụi. cơn sóng vô hình nhanh chóng khuếch tán ra xung quanh, phủ khắp toàn bộ cả tộc. Mỗi tộc nhân vào lúc này cũng đều cảm nhận được tin tức mà lão già truyền tới.

      Theo lệnh của lão, mấy trăm tộc nhân bao vây xung quanh Vương Lâm cùng hét lớn, thân thể to lên gấp mấy lần. Gần như chỉ trong nháy mắt xuất hơn trăm người khổng lồ. Tất cả cùng đưa tay lên mi tâm xoa , lập tức xuất vô số những cây Khai Thiên phủ. Khí thế từ cơ thể họ trong nháy mắt tỏa ra khắp trời đất.

      - Giết! - Lão già hét lớn tiếng, thân thể lập tức phát ra những tiếng nổ, thân hình nhanh chóng hóa thành người khổng lồ cao mười trượng. Trong tay cầm cái cự phủ lớn, bên có những tia chớp màu tím liên tục lóe lên. Lão vung búa bổ thẳng về phía Vương Lâm.

      - Giết! - Đám tộc nhân bốn phía cùng rống to rồi lao đên. Thanh của họ dung hợp với nhau khiến cho trời đất rung chuyển, phát ra luồng sóng xung kích đánh về phía Vương Lâm.

      Đó cũng là phương thức của tộc Cự Ma. Bọn họ hoàn toàn khác với tu sĩ bình thường. Đối với tộc Cự Ma khi xác định kẻ địch, chỉ cần trưởng lão ra lệnh hề có chuyện đơn đả độc đấu. Mà tất cả cùng dồn lên tấn công. Lại càng phải nhiều lời. Tất cả chỉ cần chữ "giết" mà thôi.

      Nếu là tu sĩ bình thường thậm chí chưa kịp động thủ mà bị mấy trăm tên khổng lồ trước mặt cùng rống lên chắc chắn chẳng còn can đảm mà ứng chiến.

      Trong thanh đó mang theo sát khí điên cuồng, giống như con mãnh thú từ thời thượng cổ lao tới mặt. Chỉ có điều, con mãnh thú này đối với Vương Lâm vẫn có gì uy hiếp.

      Sát khí của Vương Lâm có thể là đạt tới mức độ kinh khủng. Gần như cuộc sống của là sống trong giết chóc. Nhất là bổn tôn điều đó hoàn toàn là thực.

      Vào lúc này, phân thân và bổn tôn dung hợp nên sát khí năm đó cũng dung hợp theo. Hàn quang trong mắt Vương Lâm lóe lên, sát khí lập tức từ trong cơ thể tản ra.

      - ra chỗ lão tổ các ngươi bế quan. Nếu ...Chết!

      Đối với cả tộc Cự Ma, ngoại trừ Sất Hổ ra, tất cả những người khác Vương Lâm đều hề có chút hảo cảm. Vào lúc này, sau khi sử dụng thần thức dò xét, hề phát vị trí lão tổ của tộc Cự Ma bế quan nên trong lòng mất kiên nhẫn. Trong lúc mở miệng, Vương Lâm cũng chẳng thèm để ý tới đám tộc nhân của tộc Cự Ma. Ý cảnh của Nguyên Thần mới động lập tức bầu trời xung quanh đột nhiên tối sầm.

      thứ lực lượng kỳ dị lập tức bao phủ trời đất. Bức tranh Sinh Tử luân hồi chợt xuất bầu trời. Cùng lúc đó, hư ảnh Cổ Thần cũng xuất theo.

      bầu trời, Cổ Thần giơ hai tay cần bức tranh Sinh Tử luân hồi. Vào lúc này, trong cả trời đất chỉ có cảnh tượng đó mà thôi.

      - Phong! - Ánh mắt Vương Lâm lạnh như băng, chẳng hề có chút tình cảm, cách bình thản.

      Nhất thời, từ trong bức tranh Sinh Tử luân hồi xuất vô số luồng khí màu xám từ trời như tia chớp bay vào trong cơ thể đám tộc nhân của tộc Cự Ma.

      Lão già tộc Cự Ma biến sắc. Lão cắn răng tiếp tục công kích. Khi búa tới nơi, Vương Lâm nghiên đầu liếc mắt nhìn lão già, thốt lên tiếng:

      - Biến!

      Chỉ chữ thôi, những khiến cho thân thể lão già chấn động, Nguyên Thần nghiêng ngả. Lão hét lớn tiếng, biết thi triển thứ thần thông gì mà nhanh chóng trở lại bình thường, tiếp tục bổ tới.

      Vương Lâm thốt lên tiếng nho . Tay phải nắm lại thành quyền, đánh ra.

      "Uỳnh".

      Lão già của tộc Cự Ma, miêng phun máu tươi lùi lại mấy trượng, rơi vào người tộc nhân khiến cho kẻ đó cũng lại phun ra ngụm máu tươi. Cả hai cùng lùi lại hơn mười trượng mới ngừng lại được.

      Vào lúc này, hai luồng khí xám đuổi theo, chui vào trong cơ thể hai người.

      - Tằng Ngưu dừng tay! - Đúng lúc này, tiếng thanh bi thống từ xa vọng đến.

      Vương Lâm ngẩng đầu lên mà nhìn. lạnh lẽo mặt hơi biến mất chút.

      - Sất Hổ!

    4. Lạc Linh Ngân

      Lạc Linh Ngân Well-Known Member

      Bài viết:
      2,731
      Được thích:
      2,173
      Chương 398: Lựa chọn của Sất Hổ.


      Sất Hổ giống như tia chớp. Lời vừa dứt, tới trước mặt. Lúc này, kinh ngạc nhìn mấy trăm tộc nhân xung quanh. mi tâm của họ đều xuất hai dấu vết sâu nông. Từ người bọn họ Sất Hổ chỉ có thể cảm nhận được linh lực dao động rất , hiển nhiên là tu vi bị phong bế.

      Vào lúc này, sắc mặt của mấy trăm tộc nhân đều hết sức khó coi đồng thời có kinh hãi. Bọn họ sớm nghe thấy lời đồn, nhưng tới giờ phút này khi nó ứng vào bản thân bọn họ mới thực cảm thấy đau khổ.

      Sất Hổ nhìn Vương Lâm ánh mắt vô cùng phức tạp, lớn tiếng :

      - Tằng Ngưu! Nếu ngươi là bằng hữu của Sất Hổ hãy nhanh chóng rời khỏi tộc Cự Ma .

      Vương Lâm trầm mặc lúc rồi mới cách chẫm rãi:

      - Sất Hổ! Đến bây giờ tộc Cự Ma vẫn chưa có người nào chết, ngươi có biết vì sao ? Nếu vì ngươi, ta cũng chẳng cần phải làm như thế.

      Trong lúc hai người chuyện, càng có nhiều tộc nhân của tộc Cự Ma từ bốn phương tám hướng chạy đến, đứng xung quanh, hình thành luồng áp lực nặng nề. Trong lòng Sất Hổ hết sức khổ sở. Nét mặt thay đổi liên tục, :

      - Tằng Ngưu! Ngươi....

      Vương Lâm nhìn Sất Hổ, than tiếng, :

      - Sất Hổ! Ngươi chỗ của lão tổ tộc Cự Ma cho ta biết. Ta tìm . Còn tất cả những người khác của tộc Cự Ma ta động đến.

      - Lớn mật!

      - Cuồng vọng!

      .........

      Vô số những lời lẽ ác độc từ bốn phía vọng tới. Ngay sau đó, ba lão già mặc trường bào màu hồng tía, mi tâm có hình cái phủ màu đen từ trong đám người ra. Sau khi cả ba xuất , liền tán phát luồng uy áp rất mạnh.

      Vương Lâm nhìn lướt qua, cả ba người đều là Hóa Thần đại viên mãn. Thậm chí, trong cơ thể đều có chút tiên lực lưu chuyển, chứng tỏ đứng bờ đột phá Biến kỳ.

      - Tằng Ngưu! Lão phu Thiên Mục là đại trưởng lão của tộc Cự ma muốn khiêu chiến với ngươi. - trong số ba lão chợt cất giọng u, .

      Ánh mắt Vương Lâm vẫn lạnh như băng, nhìn qua lão già, :

      - Ngươi xứng! - xong lại nhìn về phía Sất Hổ, chờ đợi câu trả lời.

      Sắc mặt lão già xanh đỏ liên tục, nhìn Vương Lâm chằm chằm. Bất chợt, lão cười ha hả. Trong ánh mắt lóe lên hàn quang bước về phía trước bước. Trong tay lão chợt có cây cự phủ màu tím. Lão hét lớn tiếng, chém về phía Vương Lâm.

      Tộc nhân của tộc Cự Ma rất ít khi sử dụng pháp thuật thần thông. Phần lớn đều sử dụng cường hãn của thân thể mà làm phương thức công kích chủ yếu.

      Vương Lâm liếc mắt nhìn lão già, tay phải nắm lại thành quyền đánh kích.

      "Ầm..."

      tiếng nổ vang lên, lão già lui lại phía sau mấy trượng. Sắc mặt lão tái nhợt, thể tin vào mắt mình. Hai lão già mặc trường bào hồng tía còn lại cùng đều biến sắc, nhìn Vương Lâm chằm chằm, trong lòng thầm kêu khổ.

      Thân thể Vương Lâm cũng chẳng dao động, nhìn lão già, lắc đầu :

      - Ngươi vẫn xứng.

      Sất Hổ khổ sở, :

      - Ta biết vị trí của lão tổ. Tằng Ngưu! Ngươi thu tay lại . Tộc Cự Ma của ta phải là địch nhân của ngươi.

      Vương Lâm suy nghĩ lúc rồi ngẩng đầu nhìn lên bầu trời. Ngón trỏ của tay phải chỉ về phía Sất Hổ, quát:

      - Sất Hổ! Ngươi lấy phi kiếm của lão tổ các ngươi đưa cho ta. Ta ngay.

      Sất Hổ thầm than, nhìn Vương Lâm, trong lòng liên tục đấu tranh. thoáng sau, từng tiếng ràng:

      - Vị trí lão tổ bế quan ai biết được. Nhưng ta có thể Thông Thiên đại trận của tộc Cự Ma chúng ta là có thể liên lạc được với lão tổ. Vương Lâm! Sau khi có được kiếm tiên, ngươi hãy khỏi đây ngay.

      Vương Lâm nhìn Sất Hổ chằm chằm rồi chậm rãi gật đầu. Ba lão già mặc trường bào hồng tía trầm mặc . Ngoại trừ lão tổ ra ba người bọn họ chính là những người mạnh nhất của tộc Cự Ma thế mà thể chống lại được đối phương đừng tới những người khác.

      Nhất là sau khi nhìn thấy mấy trăm tộc nhân bị phong ấn, cả ba người lại càng thêm trầm.

      Sất Hổ xoay người nhìn về phía ba lão già, ánh mắt phức tạp, :

      - Ba vị Đại trưởng lão hãy mở Thông Thiên trận pháp. Ta lấy thân phận thiếu tông chủ của tộc Cự Ma để chủ trì.

      Ba lão già mặc trường bào hồng tía liếc nhìn nhau rồi gật đầu. Cả ba lời nào vỗ vào mi tâm. Nhất thời ba cây cự phủ cùng xuất trong tay bọn họ.

      - Mở ra Tây giới Cự Ma Thiên. - trong ba lão già quát khẽ. Cây cự phủ trong tay được ném lên trời. Hai tay lão bắt quyết, đánh ra đạo linh quang.

      Nhất thời, mặt đất nơi tộc Cự Ma ầm ầm chấn động. cột sáng màu đen chọc trời từ phía tay xông lên qua chín tầng trời. Linh lực cuồn cuộn từ bốn phía tản đến. Đồng thời vào lúc này ở phía tây cột sáng màu đen lại từ dưới đất xuyên lên cao.

      Cảnh tượng vẫn chưa chấm dứt. Trong nháy mắt sau khi hai cột sáng xuất , cột sáng thứ ba cũng vọt lên khiến cho mặt đất rung chuyển, xuất vô số khe nứt. vòng sóng từ ba cột sáng khuếch tán ra xung quanh khiến cho khí phải xao động.

      - Mở ra Nam giới Cự Ma Thiên!

      - Mở ra Bắc giới Cự Ma Thiên.

      Hai lão già mặc trường bào hồng tía cũng lập tức hét lên. Hai cây cự phủ cũng được ném lên trung.

      Nhất thời từ hai hướng Nam, Bắc cũng truyền đến những chấn động long trời lở đất. Sáu cây cột lớn màu đen cũng vọt lên cao phát ra những tiếng động ầm ầm vang vọng khắp bốn phương tám hướng.

      Sất Hổ liếc mắt nhìn Vương Lâm cái, rồi cắn răng quát:

      - Mở ra Đông giới Cự Ma Thiên.

      Câu của vừa dứt, nhất thời ở phía Đông cũng lập tức vọng đến những tiếng ầm ầm. Ba cột sáng màu đen từ dưới đất chui lên.

      Vào giờ phút này, nếu đứng từ cao nhìn xuống, toàn bộ tộc Cự Ma được bao vây trong mười hai cột sáng. Mỗi hướng Đông, Tây, Nam, Bắc đều có ba cột sáng, nhìn như cái thiên lao.

      Vào lúc này, sau khi toàn bộ mười hai cột sáng vọt lên, tất cả tộc nhân của tộc Cự Ma xung quanh Vương Lâm đều khoanh chân ngồi xuống. Hai tay mỗi người đều bắt quyết, trong miệng lẩm bẩm.

      Thanh của bọn họ quỷ dị dung hợp cùng chỗ. Giống như câu Ma chú nhanh chóng khuếch tán ra bốn phương tám hướng.

      Vào lúc này, khắp trong Cự Ma quốc, tất cả các tu sĩ của tộc Cự Ma còn chưa chạy đến, cho dù có tu vi thế nào cũng đều khoanh chân ngồi xuống, trong miệng lẩm bẩm những thanh quái dị.

      Nhất thời, khắp trời đất cùng vang lên thứ thanh đó.

      Từ mười hai cột sáng màu đen phát ra vô số những tia sáng màu đen. Chúng như được thanh ngâm xướng trong trời đất kích thích khiến cho ánh sáng càng lúc càng mạnh.

      Ánh mắt Vương Lâm có buồn bã. sớm nhận ra giằng co trong lòng Sất Hổ. Chỉ có điều, bằng hữu trong đời quá ít, nên trong lòng vẫn hy vọng vào chút tình cảm đó.

      Trong phạm vi vạn trượng xung quanh Vương Lâm cũng chỉ có , Sất Hổ và ba tu sĩ khác của Cự ma tộc là vẫn còn đứng thẳng. Tất cả những người còn lại đều khoanh chân ngồi xuống, trong miệng ngâm xướng thanh quái dị.

      Sất Hổ phức tạp nhìn Vương Lâm, cách khổ sở:

      - Tằng Ngưu! Ta xin lỗi ngươi. Nhưng lão tổ chính là niềm hy vọng của tộc Cự Ma chúng ta. Ta là thiếu tông chủ của tộc nên phải chịu phần trách nhiệm đối với Thông Thiên đại trận. Cho dù là với thân thể của lão tổ cũng thể chịu nổi tám lần công kích. Thân thể của ngươi thể sánh với tộc Cự Ma chúng ta nên thể nào tồn tại được.

      Tay phải giơ lên, điểm cái về phía Vương Lâm. Nhất thời, trời đất xung quanh tộc Cự Ma lập tức bao phủ trong thanh quái dị. Thanh đó càng lúc càng cao, càng lúc càng gấp gáp. Mười hai cây cột sáng màu đen chợt run rẩy, nhanh chóng di động, hóa thành mười hai luồng sáng màu đen từ bốn phương tám hướng đánh về phía Vương Lâm với tốc độ rất nhanh.

      Vương Lâm than tiếng rồi nhìn Sất Hổ cách bình thản:

      - Sất Hổ! Ở Tiên giới, ngươi nợ ta. Hai năm trước, ta nợ ngươi. Từ nay về sau, giữa ngươi và ta còn bất cứ mối nợ nào nữa. Tất cả trở lại bình thường.

      Hai mắt Sất Hổ tối sầm lại, :

      - Bình thường...Đúng thế. Quan hệ giữa ngươi và ta trở lại bình thường.

      Vương Lâm ngẩng đầu nhìn xung quanh. Từ bốn phía, mười hai luồng ánh sáng lao tới, cười to :

      - Sất Hổ! Ngươi cho rằng Thông Thiên đại trận có thể giết được ta hay sao? Phá cho ta.

      tia sáng trong mắt Vương Lâm lóe lên, rồi thân hình khẽ động, xuất trước luồng ánh sáng điên cuồng lao tới. quyền phá lao về phía trước.

      "Ầm..."

      Luồng sáng màu đen nhất thời vỡ nát, hóa thành cơn cuồng phong tỏa ra xung quanh. Thân thể Vương Lâm sau khi công kích liền lui lại mấy trượng, tay phải có vết máu.

      - Đạo thứ nhất! - Hai mắt Vương Lâm sáng ngời. Sau trận đánh với Lý Nguyên Phong, mức độ thân thể của tam tinh Cổ Thần phát huy được toàn bộ thực lực. Vào lúc này, ánh mắt thể ý chí chiến đấu. Tay phải đưa lên miệng, đầu lưỡi của liếm vết máu tươi vẫn còn dính đó. tia sáng trong mắt lóe lên, lại lao về phía đạo ánh sáng thứ hai.

      tiếng nổ vang lên, luồng ánh sáng màu đen thứ hai cũng vỡ nát. Vương Lâm cười ha hả trung rồi quát:

      - Đạo thứ hai.

      Thân ảnh lại tiếp tục di động rồi công kích. Vào lúc này, khi những luồng sáng màu đen phóng tới khắp trung giống như đứng bên bờ của sụp đổ. Vô số những cái vết nứt gian xuất .

      "Ầm....ầm.....ầm....ầm..."

      Vương Lâm cười lên ha hả. Thân hình lại lóe lên xuất ra quyền, đánh tan luồng sáng màu đen. nắm tay phải của , sau mỗi lên va chạm liền xuất vết máu rồi bị liếm . Vào lúc này, nhìn Vương Lâm hết sức kinh khủng. cười như kẻ điên trong trung rồi quát to:

      - Đạo thứ tám.

      Quần áo người nát thành phấn để lộ nửa toàn cơ bắp. Nơi mi tâm của ba điểm sáng màu tím chuyển động cực nhanh khiến cho người ta thể nhìn .

      Thanh ngâm xướng của tộc nhân tộc Cự Ma mặt đất càng lúc càng cao, càng quái dị. Thân thể bọn họ còn bất động mà lắc lư theo quy luật nào đó.

      Ánh mắt Sất Hổ như vẫn tin vào những gì mà mình nhìn thấy. Trong tộc Cự ma, ngoại trừ lão tổ có bất cứ kẻ nào có thể chịu nổi tám luồng ánh sáng của Thông Thiên trận pháp. Cho dù lão tổ cũng chỉ chịu được tám luồng sáng mà thôi.

      Tất nhiên đó chỉ là xét về mặt thân thể. Nếu sử dụng pháp thuật với tu vi của lão tổ, hoàn toàn có thể chịu nổi cả mười hai luồng sáng nhưng sau đó chắc chắn bị thương.

      Vương Lâm hét lớn tiếng, thân thể giống như môt tia chớp. Tay phải lại tiếp tục công kích, đánh nát ba luồng sáng màu đen. Vào lúc này, nhìn giống như pho tượng Ma Thần thời thượng cổ, xung quanh người ngọn lửa ma bốc cháy phừng phừng.

      - đạo cuối cùng. Sất Hổ! Ngươi nhìn cho kỹ. - Tiếng cười của Vương Lâm chấn động thiên địa. Cuối cùng đạo ánh sáng cũng tới nơi.

      Vào lúc này đây, Vương Lâm cũng xuất quyền mà chỉ gầm lên tiếng. Thân thể trong nháy mắt to lên, hóa thành người khổng lồ cao hơn mười trượng.

      "Ầm..."

      Luồng sáng đánh thẳng vào ngực của Vương Lâm rồi tan biến. Thân thể khổng lồ của Vương Lâm, lùi lại ba bước, nhưng lông tóc hề bị tổn thương lấy cọng. ngẩng đầu lên trời hét lớn. Nhất thời, tầng mây bao phủ trời lập tức tiêu tán. Thông Thiên pháp trận bị phá. Đây mới chính thức là lực lượng của tam tinh Cổ Thần.

      - Sất Hổ! Bây giờ, ngươi và ta chẳng còn gì nợ nhau nữa. Tộc Cự Ma! Phong! - Ngón tay Vương Lâm chỉ thẳng lên bầu trời. Nhất thời, từ trong bức tranh Sinh Tử luân hồi vô số làn khí xám rít lên mà bay ra, chui vào trong cơ thể của tất cả tộc nhân tộc Cự Ma.

      - Bắt đầu từ hôm nay, tộc Cự Ma có tu sĩ Nguyên . Bất luận kẻ nào muốn đột phá qua cảnh giới Kết Đan kỳ cũng phải được đồng ý của ta. Đây là trừng phạt đối với các ngươi. - Ánh mắt Vương Lâm lạnh như băng. Vào lúc này, lời của chính là thiên uy, quyết định vận mệnh của tộc Cự Ma.

      kết hợp của bổn tôn và phân thân, tam tinh cổ thần kết hợp với tu sĩ Hóa Thần hậu kỳ tạo ra thứ mà từ trước đến giờ chưa từng có. Tạo nên Vương Lâm cực kỳ mạnh mẽ.

      Trong tình huống có tu sĩ Biến kỳ sử dụng tiên lực, mức độ mạnh mẽ của thân thể Chu Tước tinh có người nào so sánh được với .

      Bởi đó chính là Cổ Thần. Tam tinh Cổ Thần.

      Vương Lâm suy nghĩ rất kỹ, nếu cứ như trước để lộ thực lực càng khiến cho nhiều người tìm đến gây rắc rối. Chỉ đơn giản giết Lý Nguyên Phong, giết lão tổ của tộc Cự Ma mà tế cờ mới khiến cho tu sĩ Chu Tước tinh phải để mắt. Nhất là để cho Chu Tước biến, phải là quân cờ.

      Sau khi rời khỏi Chu Tước quốc, luồng áp lực vẫn luôn bao trùm thể xác và tinh thần của Vương Lâm. Áp lực đó đến từ Chu Tước quốc, đến từ Chu Tước sơn. xuất của Liễu Mi giống như vén lên góc sương mù khiến cho Vương Lâm hoàn toàn xác định mình bị người ta đưa vào trong mưu.

      Với tính tình của Vương Lâm làm sao có thể để cho người khác quản chế, sắp đặt. Vì vậy mà chẳng hề do dự mà bộc phát, chẳng hề do dự mà xuất ra thực lực.

      muốn làm quân cờ. Mà cho dù có phải là quân cờ cũng phải là quân cờ có gai khiến cho tất cả những người chạm phải đều phải chảy máu.

      Mặc dù chuyện Cổ Thần bị lộ, Vương Lâm cũng có đường lui. Chưa kể, Cổ Thần biến mất vô số năm, trở thành truyền thuyết từ thời viễn cổ. Chỉ sợ là Chu Tước sau khi nhìn thấy Vương Lâm cũng thể xác định được chắc chắn có phải Cổ Thần hay .

      Dù sao ở trong giới tu chân, phải có người luyện thể. Tộc Cự Ma cũng là trong số đó.

      Vương Lâm nghĩ việc này rất kỹ. cũng có ý định ở lại Chu Tước tinh lâu. Chờ sau khi có được Thập ức tôn hồn phiên thực tới Thiên Vận tinh.

      - Cự Ma lão tổ. Lăn ra đây. - Vương Lâm đứng giữa trung hét lớn tiếng. Thanh vang vọng khắp tộc Cự Ma.

      Sất Hổ cười thảm, thân thể nghiêng ngả rồi ngã xuống đất. Tuy Vương Lâm giết , nhưng vào lúc này do đại trận bị hủy, thân là người chủ trì bị cắn trả mà trọng thương.

      Thanh Vương Lâm vang vọng khắp cả tộc Cự Ma. Vào lúc này, còn có bất cứ người nào dám tiến lên ngăn cản, hay có dũng khí quát lớn. Có tư cách ngăn cản Vương Lâm cũng chỉ còn có mình lão tổ của tộc biết trốn ở đâu.

      Đồng thời, ở biên giới của tộc Cự Ma. nữ tử mặc áo tím từ đó nhìn về phía này. Tướng mạo nữ tử vô cùng xinh đẹp, có lôi cuốn thể cưỡng lại. Trong mắt nàng lóe lên tia sáng kỳ dị, lẩm bẩm:

      - Đây mới là thực lực chân chính của ngươi phải hả Vương Lâm? ra, sư tôn của ta xem thường ngươi....

    5. Lạc Linh Ngân

      Lạc Linh Ngân Well-Known Member

      Bài viết:
      2,731
      Được thích:
      2,173
      Chương 399: Lão tổ xuất .


      Thanh của Vương Lâm vang vọng bầu trời của tộc Cự Ma. Vào lúc này, nơi mảnh bình nguyên trong tộc, ở độ sâu dưới ngàn trượng có tòa động phủ trong suốt, bên trong có người ngồi. Người này khoanh chân ngồi đó thổ nạp. Thoáng nhìn tướng mạo người đó cũng có đường nét rất dễ nhìn.

      Lúc này, chợt mở hai mắt, ánh mắt như có thể xuyên thấu động phủ nhìn trực tiếp về phương xa. Trong khoảng khắc, ánh mắt lóe lên hàn quang, lẩm bẩm:

      - Vương Lâm tiểu bối! Cứ để cho ngươi kiêu ngạo lúc. Đợi sau khi lão phu hoàn toàn dung hợp giết ngươi cũng muộn. Hừ! Tuy ngươi phong ấn tộc Cự Ma của ta, nhưng chỉ cần lão phu đoạt xá thành công lại giải khai. - xong, lại tiếp tục nhắm mắt, chìm vào thổ nạp.

      Đúng lúc này, đột nhiên từ trong túi trữ vật của lão xuất làn khói đen. Lão già nhướng mày, mở mắt rồi vỗ vào túi trữ vật. Nhất thời, thanh kiếm tiên năm đó lão đoạt được của Vương Lâm lập tức bay ra.

      Từ kiếm tiên tỏa ra làn khói đen rồi hóa thành hình dạng của Hứa Lập Quốc. Nhưng lúc này, hai mắt Hứa Lập Quốc đỏ bừng, nghiến răng nghiến lợi nhìn về phía xa, lớn tiếng :

      - Chủ nhân! Ta có thể cảm nhận được tên gia hỏa đó. Chủ nhân! Ta và người này có mối thù đội trời chung. Chủ nhân! Người thả ta ra ngoài, ta liều mạng với .

      Lão tổ của tộc Cự Ma liếc mắt nhìn Hứa Lập Quốc cái. Trong hai năm qua, tiếp xúc với Hứa Lập Quốc tương đối nhiều vì vậy mà đối với huyền diệu của kiếm hồn cũng có cảm giác thích.

      - Ngươi muốn giết , chờ lão phu đoạt xá xong cũng muộn. - Hứa Lập Quốc vội vàng gật đầu, nét mặt tỏ vẻ lấy lòng, cúi người nhìn Cự Ma lão tổ, cảm kích :

      - Cám ơn chủ nhân quan tâm tới ta. So với Sát Thiên đao Vương Lâm tốt hơn nhiều. Ta nhất định trung thành với chủ nhân. Nhưng chủ nhân... Chờ đến khoảng khắc cuối cùng của Vương Lâm có thể cho tiểu nhân đâm đao cuối cùng hay ?

      Lão tổ của tộc Cự Ma cười ha hả, :

      - Cuối cùng năm đó tên Vương Lâm làm gì mà khiến ngươi oán hận như vậy?

      Hứa Lập Quốc nghiên răng nghiến lợi, :

      - Chủ nhân biết. Ta vốn hận Vương Lâm thấu xương. Bà mẹ nó! bắt ta làm tất cả mọi việc. Có khi lại gọi ta ra đánh chửi trận. Mà điểm này cũng chẳng đáng là gì. Quan trọng là hề cho ta chút lợi lộc, giống như chủ nhân thường xuyên cho ta chút linh thạch để hấp thu. Chủ nhân! Chờ sau khi chúng ta giết chết Vương Lâm, người thưởng cho tiểu nhân ít nữ tu nhé. Nếu ...nếu chủ nhân gọi tiểu muội muội tiên tử đó ra . Mấy tháng nay gặp nàng, ta thấy nhớ.

      Cự Ma lão tổ mỉm cười, :

      - Việc này chẳng có gì. Bây giờ vội. Chờ sau khi giết chết Vương Lâm ta xuất Phượng Loan chi hồn cho ngươi và nàng gặp nhau. Bây giờ, lão phu phải bế quan tu luyện. Ngươi trở về . - Vừa , vừa giơ tay chộp cái. Nét mặt Hứa Lập Quốc tuy lấy lòng, nhưng trong lòng lại thầm mắng. chui vào trong kiếm tiên rồi đển cho lão tổ Cự Ma tộc nhét vào trong túi trữ vật.

      - Kiếm hồn có đầy đủ tham niệm của con người như thế này, dễ chế. Linh thạch, nữ tu, lão phu đều cho hết. Ta tin nó có thể phản lại lão phu. Hơn nữa, còn có cả Phượng Loan chi hồn. Kiếm hồn vô cùng mê mẩn đối với nàng làm sao có thể chạy thoát khỏi bàn tay của ta? - Cự Ma lão tổ cười lạnh, rồi nhắm hai mắt lại bắt đầu tu luyện.

      Phượng Loan chi hồn chính là do lần vô ý tìm được pháp hồn bên trong pháp bảo. Pháp hồn đó có vẻ đẹp thiên kiều bá mị, toàn thân toát ra dâm dục. Năm đó với định lực của lão mà còn suýt chút nữa bị mê mẩn. Cũng may pháp hồn có điểm bị vỡ nát nên lão mới tránh được kiếp. Vì vậy mà lão vô cùng e ngại cái loại pháp hồn này.

      Từ sau khi có được Kiếm tiên, lão thấy Hứa Lập Quốc có điểm quái dị. Nên để khống chế kiếm hồn, lão liền xuất ra pháp hồn. Quả nhiên đúng như dự đoán của bản thân, Hứa Lập Quốc vừa nhìn thấy pháp hồn liền giống như con sói đói, thần hồn điên đảo.

      Vương Lâm đứng bầu trời Cự Ma tộc chờ đợi chút vẫn thấy Cự Ma lão tổ xuất , sắc mặt liền trở nên trầm. Phạm vi của tộc Cự Ma quá lớn, có vô số ngọn núi. Nếu đối phương thực muốn tránh tìm kiếm có điểm phiền toái. Thần thức của tản ra, ánh mắt bất chợt nhìn về phía ngọn núi. Đây là ngọn núi cao nhất ở tộc Cự Ma. biết vì sao mà khi Vương Lâm nhìn về phía ngọn núi, trong lòng chợt xuất cảm giác kỳ lạ.

      định xem xét phen đột nhiên sững người nhìn về phương Bắc, khóe miệng mỉm cười.

      - Hứa Lập Quốc...

      Thân hình Vương Lâm thoáng động rồi biến mất. nhanh chóng lao về phía Bắc.

      Vào lúc này, sử dung thân thể tam tinh Thần mà phi hành với tốc độ nhanh như sét đánh. Sau mấy lượt thuấn di liền xuất ở mặt Bắc của tộc Cự Ma. Khi tới đây, có thể thấy nơi đây là mảnh bình nguyên.

      Ánh mắt Vương Lâm sáng như sao, thần thức đảo qua liền phát ở đây có chút quái dị. Sâu dưới đất ngàn trượng có tầng trở ngại. Mỗi khi thần thức đảo qua liền bị đẩy trượt sang bên. Nếu có thần thức quét qua cự ly gần rất khó phát ra điều đó.

      Khóe miệng điểm nụ cười lạnh, tay phải Vương Lâm nắm thành quyền, quát khẽ tiếng rồi đánh thẳng xuống mặt đất.

      "Ầm".

      tiếng nổ kinh thiên động địa lan ra xung quanh. mặt đất xuất vô số vết nứt. Những vết nứt lan rộng với tốc độ nhanh chóng. Trong nháy mắt nó liền tản ra trong chu vi trăm trượng, đồng thời ngừng tách sâu xuống bên dưới. Những tiếng động trong nền đất vọng lên lúc lâu sau mới chầm chậm biến mất.

      Trong mắt Vương Lâm lóe lên hàn quang, quát khẽ tiếng, hữu quyền lại đánh ra lần nữa lên mặt đất. Những chấn động lại tiếp tục lan ra. Vào lúc này, mặt đất giống như con rồng uốn lượn, phát ra những thanh ầm ầm.

      - Cự Ma lão tổ, lăn ra đây! - Vương Lâm hét lớn tiếng, lại tiếp tục đấm xuống quyền.

      "Bịch"

      Dưới quyền đó, bình nguyên của tộc Cự Ma lập tức sụt xuống biến thành cái hố to. cái bóng màu xanh từ bên trong chợt lóe lên rồi xuất giữa trung.

      - Tằng Ngưu! - Người đó độ tuổi trung niên, nhưng ánh mắt lại phù hợp với độ tuổi. Vào lúc này, nhìn Vương Lâm chằm chằm, quát:

      - nghĩ là phải chấm dứt đối với ngươi nhanh như vậy. Nhưng nếu ngươi tìm đến ta đúng là muốn chết. - Vừa , thân hình giống như tia chớp vọt tới gần Vương Lâm, tay phải vung lên.

      Vương Lâm cười ha hả, lùi mà tiến. Tay phải cũng đánh ra, va chạm với Cự Ma lão tổ.

      "Uỳnh"

      Bão cát nổi lên bốn phía. Vô số đất đá dưới chân giống như bị cơn lốc cuốn lên trung. Cụ Ma lão tổ lùi lại phía sau mấy trượng. Khớp xương nơi nắm tay của lão xuất mấy vết nứt, ánh mắt lộ vẻ khiếp sợ.

      Vương Lâm cũng lùi lại sau mấy bước. Nắm tay của run lẩy bẩy. có thể cảm giác được luồng lực khổng lồ chảy vào trong cơ thể, điên cuồng xé nát tất cả mọi thứ. Nhưng nó nhanh chóng bị Nguyên Thần áp chế, hóa giải.

      - Luyện Thể thuật của tộc Cự Ma quả nhiên là huyền diệu. - Ánh mắt Vương Lâm lóe lên quang mang kỳ dị rồi lại tiếp tục xông lên.

      Trong lòng Cự Ma lão tổ thầm kêu khổ. Thân thể lão vẫn chưa hoàn toàn dung hợp, thực lực chỉ phát huy được tám phần. Nhưng cho dù là tám phần, mức độ mạnh mẽ của thân thể cũng vô cùng kinh khủng. Đây chính là thiên phú của tộc Cự Ma, thậm chí hề e ngại số loại pháp bảo.

      Nhưng vào lúc này, lão cùng với Vương Lâm đối quyền nhưng đầu khớp xương cứng rắn nhất thân thể lại xuất rạn nứt. Kết quả như vậy làm sao mà lão sợ hãi.

      - Ngươi tu luyện công pháp gì? - Cự Ma lão tổ lui lại phía sau. Sắc mặt trầm. Nhưng tốc độ của Vương Lâm quá nhanh, quyền lao tới khiến cho bốn phía hình thành luồng khí bao bọc. Lại có vô số sợi tơ linh lực từ trong hư xuất , hướng về phía thân thể lão mà trói buộc.

      tia sáng trong mắt Cự Ma lão tổ lóe lên. Lão hét lớn tiếng, thân thể thoáng động làm cho luồng khí và những sợ tơ biến mất. Đồng thời nhảy lên, chân phải đá ngang về phía trước trúng nắm tay của Vương Lâm.

      tiếng nổ kinh thiên động địa, vọng khắp tộc Cự Ma.

      Sắc mặt của Cự Ma lão tổ ửng đỏ, nhanh chóng lui lại. Hữu quyền của Vương Lâm có cảm giác đau đớn. Sau khi lui lại mấy trượng, mới có thể dừng lại. Lúc này, nhìn chằm chằm Cự Ma lão tổ, mà hít hơi sâu. Thân thể Cự Ma lão tổ còn chưa dung hợp có được uy lực kém tam tinh Cổ Thần bậc. Nếu thân thể dung hợp toàn bộ, chỉ sợ rằng so với thân thể của tam tinh Cổ Thân cũng chẳng hề kém là mấy.

      Sắc mặt Cự Ma lão tổ hết sức trầm. Trước đó, lão nhìn thấy Vương Lâm hủy diệt mười hai Cự Ma Thiên mới muốn thân. Vào lúc này, bị đối phương tìm ra chỗ bế quan mới đành phải nghênh chiến.

      Vương Lâm nhìn Cự Ma lão tổ chằm chằm, thân thể vừa động lại tiếp tục vọt tới.

      Cự Ma lão tổ gầm tiếng, thân hình đột nhiên trở nên to lớn, hóa thành người khổng lồ cao mười trượng. hai lời nhanh chóng sử dụng tiên lực trong cơ thể. Nhất thời từ thân thể tỏa ra vầng ánh sáng màu vàng. Mức độ ngưng tụ tiên lực của hơn xa Lý Nguyên Phong. Dù sao Cự Ma lão tổ cũng tự bản thân mình từng bước tu luyện tới Biên sơ kỳ.

      - Thân thể lão phu trong khoảng khắc dung hợp nên muốn dụng tới tiên lực. Hôm nay, ngươi bức lão phu phải dùng tiên lực chính là tìm đường chết. - Cự Ma lão tổ hét lớn tiếng, ánh sáng toàn thân trở nên rực rỡ giống như mặt trời từ cao giáng xuống.

      Đồng thời, thân hình thoáng động. cái động khẽ khiến cho bầu trời phát ra nhưng thanh chấn động. trung xung quanh người lập tức xuất vô số vết nứt gian. Vô số những cơn gió Tịch Diêt từ bên trong thổi ra, quét xuống mặt đất.

      quyền đầm ra mang theo ánh sáng vàng rực rỡ. Bên trong ánh sáng vàng còn chứa tiên lực mạnh mẽ. Đây chính là kích toàn lực của tu sĩ Biến kỳ.

      Nếu là tu sĩ tầm thường sau khi có được tiên lực thường sử dụng pháp thuật thần thông để ra tay. Nhưng đối với tộc Cự Ma mà vũ khí tốt nhất của họ chính là thân thể. Vì vậy mà quyền của chỉ có cả tiên lực mà mang theo cả lực bộc phát của thân thể.

      Uy lực của quyền khiến cho bình nguyên phương Bắc của tộc Cự Ma ầm ầm sụt xuống. Vô số đất đá từ bên dưới bắn lên.

      - Vương Lâm! Nhận lấy cái chết. - Lão tổ của tộc Cự Ma cũng hoàn toàn bất đắc dĩ. Bây giờ, khi sử dụng tiên lực, thân thể chưa dung hợp hoàn toàn có thể bị phá hủy mà phải tìm thân thể khác.

      Nếu , thân thể này bị tiên lực công phá, trừ phi tu vi của đạt tới Biến trung kỳ nếu thể dung hợp được cái thân thể đó nữa.

      tia sáng kỳ dị lóe lên trong mắt Vương Lâm. quyền của đối phương khiến cho có cảm giác nguy hiểm. Đây là lần thứ hai sau khi bổn tôn và phân thân dung hợp có cảm giác nguy hiểm. Lần thứ nhất chính là khi đối mặt với sứ giả của Thiên Đạo luân hồi.

      Nhưng vào lúc này, Vương Lâm lại hề sợ hãi. gầm tiếng, từ mi tâm của ba cái điểm sáng màu tím nhanh chóng. Lập tức, làn khí màu tím bao phủ lấy thân thể của .

      Đồng thời, phía sau , hư ảnh Cổ Thần lại lần nữa xuất .

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :