Tiên Nghịch - Nhĩ Căn

Thảo luận trong 'Tiên Hiệp'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Lạc Linh Ngân

      Lạc Linh Ngân Well-Known Member

      Bài viết:
      2,731
      Được thích:
      2,173
      Chương 35: Hậu sơn

      Trong đại điện đứng hơn bốn mươi vị nội môn đệ tử, hắc, bạch, hồng ba loại quần áo đều có duy chỉ có tử y là có. Đám đệ tử này nét mặt nghiêm túc. Trong đó số người Vương Lâm biết mặt cũng ít, Vương

      Trác, họ Từ, họ Chu, Trương sư huynh...

      Trước mặt bọn họ, chia làm hai bên ngồi xuống mười mấy lão giả, vẻ mặt lãnh đạm. Chính giữa, ngồi người, người này dưới bốn mươi, mặc áo dài màu xanh thẫm, trông tiên phong đạo cốt, ánh mắt như điện, lạnh nhạt : "Tôn sư đệ, đây là đệ tử của ngươi ?"

      Tôn Đại Trụ khuôn mặt vội vàng tỏ ra tươi cười, :" Chưởng môn sư huynh, tiểu tử này chính là đồ đệ Vương Lâm của ta, nhập môn muộn,

      biết ý nghĩa của việc gõ vang năm tiếng chuông là gì."

      "Quả nhiên sư phụ thế nào có đồ đệ thế ấy, Tôn sư đệ, tên đệ tử ngu ngốc này, cùng ngươi năm ấy giống nhau như đúc đó." Ngồi ở vị trí bên phải lão giả mặt đỏ, châm chọc .

      "Sư huynh lời này đúng, Tôn sư đệ năm đó như thế nào cũng là thiên tư đủ tư cách, có thể so với tên đồ đệ này khá hơn ít đâu."

      Lại có lão giả, ở bên cười .

      Nam tử Áo lam nhíu mày, lãnh đạm quét mắt Vương Lâm, rồi hề để ý tới, trầm giọng : "Vừa rồi ta , lần tập huấn này nhất định phải thành công, bốn năm sau phải giao đấu cùng với Huyền Đạo Tông, tuyệt đối thể thua! Từ hôm nay trở các ngươi tiến vào phía sau núi,

      mỗi người phải tự cố gắng tu luyện, đề cao tu vi, đoạt linh đan lần này môn phái xuất ra 1 vạn viên cho các ngươi sử dụng. Trong thời gian này thể tự ý rời khỏi sơn môn, các ngươi nhớ kỹ chưa?"

      Tất cả nội môn đệ tử cùng kêu lên :" Nhớ !"

      Nam tử áo lam nhìn qua gật đầu, tiếp tục : "Ta hy vọng bốn năm sau ,

      trong các ngươi xuất người được mặc tử y, đại biểu cho đệ tử

      nòng cốt Hằng Nhạc Phái, vượt xa nội môn đệ tử, còn vượt xa thế nào các ngươi tự tìm hiểu , tại ta đem các ngươi đưa đến phía sau núi, tự

      có người an bài chỗ tu luyện cho các ngươi."

      xong, Nam tử áo lam tay áo vung lên, đạo bạch quang từ tay áo bắn ra, khi ở trong đại điện quay vòng , nam tử khẽ quát tiếng: "Mở!"

      Bạch quang nhất thời trải rộng ra khắp phòng, trong nháy mắt biến thành đạo quầng sáng, đem tất cả nội môn đệ tử bao phủ ở bên trong.

      "!" Nam tử áo lam câu quát khẽ, quầng sáng trận ba quang lóe ra, biến mất ở trong đại điện.

      Vương Lâm thân thể cảm giác được thấy rất ấm áp , mắt hoa lên, cảm thấy rất kinh ngạc khi phát chính mình đứng ở chỗ bên trong sơn cốc, nơi này linh khí nếu so với bên ngoài nồng đậm hơn rất nhiều,

      xa xa lại truyền đến thanh nước chảy . Ánh mắt của đảo qua, phát tất cả nội môn đệ tử cũng đều mang vẻ mặt ngạc nhiên, nhìn bốn phía đánh giá ngừng.

      Trong cốc có bất kỳ loại thực vật nào, chỉ có trụi lủi vách đá cực kỳ to lớn. vách đá dựng đứng có vô số cửa động chi chít như tổ ong, cũng có vài cái bị cự thạch bịt kín.

      Bỗng nhiên Vương Lâm phát có người nhìn mình, quay đầu lại, thấy Vương Trác cười lạnh nhìn , mắt lộ ra vẻ khinh thường.

      Đúng lúc này, trong huyệt động ở vách đá bay ra thanh niên mặc tử y, lạnh lùng quét mắt nhìn mọi người cái, trầm giọng : "Các vị sư đệ, nơi này phía sau núi Hằng Nhạc Phái của chúng ta, là phía sau núi, nhưng cũng phải là là ở phía sau Hằng Nhạc Sơn, nơi đây thực tế

      là từ ngàn năm trước các vị thủy tổ tập trung tất cả các vị tiền bối

      Nguyên Kỳ mở ra nơi này cho các đệ tử nội môn lấy nơi tu luyện, linh khí ở trong này vượt xa bên ngoài, các ngươi nếu đến đây, phải tranh thủ thời gian tu luyện, được lơi lỏng, nếu đừng trách sư huynh ta đem các ngươi ném ra sau núi!"

      Tử y thanh niên Này, Vương Lâm cũng nhận ra, đó đúng là người trao đổi

      Linh Khí Tuyền Thủy với , nhi sư huynh Trương Cuồng, nghe tu luyện tới Ngưng Khí Kỳ tầng thứ sáu, chung sâu lường được.

      Vương Lâm hơi cúi đầu, tâm cơ của tên Trương Cuồng, biết rất , vì ngày đó láo mà bây giờ có thể lâm vào tình thế rất nguy hiểm.

      "Khẩu quyết Ngưng Khí kỳ dưới tầng bẩy, chổ này ta cũng có, đợi các ngươi đạt đến những mức nhất đình có thể đến chổ ta mà lấy, còn tại sau khi ta kiểm tra, ta tự biết cho các ngươi cái gì. Về phần nơi tu luyện của các ngươi, tất cả các động chưa bị đóng này tùy ý các ngươi chọn lựa. Còn đây là Đoạt Linh Đan, mỗi bình có 100 viên, hàng năm phát lần!" Trương Cuồng xong, tay phải vung lên, mặt đất xuất năm mươi cái bình .

      Lúc này nội môn đệ tử lục tục ra, lặng lẽ cầm lấy cái bình , tìm kiếm chỗ tu luyện tiến vào.

      Vương Lâm thở dài hơi, thầm nghĩ ngày đó dùng Hóa Thanh Đan, đối phương có khả năng nhận ra mình, vì thế ra, cầm lấy bình.

      Trương Cuồng đứng ở bên, nhìn đám nội môn đệ tử qua, khi thấy

      Vương Lâm, bỗng nhiên thần sắc biến thành cổ quái, : "Ngươi tên là gì? Như thế nào ngay cả Ngưng Khí kỳ tầng thứ nhất đều đạt được ?

      Sư phụ ngươi là ai?"

      Vương Lâm cước bộ dừng lại, xoay người cung kính : "Sư huynh, tại hạ

      Vương Lâm, Gia sư Tôn Đại Trụ, vì thiên tư đủ , đến bây giờ vẫn chưa đạt tới tầng thứ nhất."

      Trương Cuồng ngẩn ra, cười : "Ngươi là Vương Lâm? Ta nghe qua ngươi, thiên tư tuy rằng rất trọng yếu, nhưng nghị lực cũng là đều mấu chốt để tu tiên, ngươi nếu thiên tư đủ, lại càng phải cố gắng thêm !"

      Vương Lâm vội vàng gật đầu.

      "Thôi, này vách đá rất cao, ngươi ngay cả tầng thứ nhất cũng đạt tới, vậy cũng thể lên, ta tiễn ngươi đoạn đường!"

      Trương Cuồng tay áo vung lên, nhất thời cỗ lượng mạnh mẻ xuất dưới chân Vương Lâm, mang theo vào miệng huyệt động , sau đó mới biến mất.

      Vương Lâm đối với Trương Cuồng cung kính :" cám ơn.", rồi xoay người vào huyệt động, sắc mặt trầm, thầm nghĩ nếu có truyện ở

      trước kia, chính mình cho rằng vị nhị sư huynh này đối nhân xử thế vô cùng tốt, đáng tiếc, sớm biết bộ mặt của đối phương, tự

      nhiên đem điểm ấy ân huệ nhoi ấy để trong lòng.

      Huyệt động lớn, chỉ có cái giường đá, ở bên vách tường còn có cái tay nắm đóng mở cửa, Vương Lâm ngưng thần nhìn chút, lấy tay kéo cái, nhất thời loạt tiếng động ầm ầm vang lên, tấm thạch bích từ xuống dưới che kính miệng huyệt động.

      Cẩn thận kiểm tra trong huyệt động phen, xác định cũng cái gì đặc biệt, Vương Lâm đối với bên trong vô cùng hài lòng, lúc trước tìm Tôn Đại Trụ, là muồn tìm lý do rời môn phái tìm kiếm chỗ tu luyện,

      tuy rằng bị cự tuyệt, nhưng bây giờ thế này, so với ý nghĩ ban đầu có gì khác nhau.

      Chỉ có chút tốt, đó là trong huyệt động có nước, Vương

      Lâm tu luyện, chủ yếu chính là dựa vào linh khí dịch thể, nhưng mà trong túi trữ vật của lúc trước cũng tích lũy ít nước tuyết, hẳn là đủ dùng dùng thời gian.

      Mặt khác vừa rồi nghe thấy trong cốc có tiếng nước chảy, cái vấn đề

      về nước nôi, chỉ cần cẩn thận ít, cũng phải là chuyện gì giải quyết được.
      NoName_01 thích bài này.

    2. Lạc Linh Ngân

      Lạc Linh Ngân Well-Known Member

      Bài viết:
      2,731
      Được thích:
      2,173
      Chương 36: Thị phi

      Nghĩ đến đây liền xuất ra hạt châu thần bí, bắt đầu bế quan tu luyện lần đầu tiên.


      Thời gian như thoi đưa. Trong nháy mắt hai năm trôi qua. Trong hai năm này, nếu tu luyện thổ nạp lại luyện tập dẫn lực thuật.


      Hoàn toàn có cảm giác tịch mịch chút nào.


      Tuy là hai năm, nhưng nếu tính cả trong gian mộng cảnh nữa thực tế, bế quan gần mười ba năm rồi.


      Mức độ nồng đậm của linh khí nơi này rất cao. hiểu , tuy nó kém


      Linh Khí Tuyền Thủy nhưng mỗi lần thực thổ nạp, cảm thấy được mật độ linh khí cao hơn bên ngoài gấp mấy lần.


      Từ khi bắt đầu tu luyện Ngưng Khí kỳ tầng hai, tu luyện bắt đầu thong thả. Sáu năm trước, khi ở trong mộng cảnh đạt đến đỉnh phong tầng thứ hai, phát ra linh khi gia tăng thêm nữa nên bắt đầu thử


      đột phá. Sau mấy lần đột phá, cuối cùng cũng thành công tiến vào tầng thứ ba.


      Nhưng mà khiến rất buồn bực và khó hiểu chính là bảy năm sau trong mộng cảnh, mặc dù đạt tới đỉnh phong tầng ba nhưng bất kể thử


      thế nào cũng thể thành công đột phá lên tầng thứ tư. Cái này phải do linh khí đủ mà là có cỗ lực lượng thần kỳ luôn ngăn cản trong thời khắc mấu chốt.


      Hơn nữa tầng thứ ba Ngưng Khí kỳ cũng có chút cổ quái. giống như hai tầng đâu - khi đạt tới cực hạn, nếu tiến vào tầng tiếp theo linh khí tiếp tục ngưng tụ.


      Tầng thứ ba này giống như có cực hạn vậy. Mặc dù Vương Lâm biết mình đạt tới đỉnh phong nhưng khi thổ nạp, linh khí vẫn ngừng gia tăng, thân thể cũng ngừng được linh khí cải tạo.


      Điều này khiến cho Vương Lâm cực kỳ kinh ngạc, nghĩ thế nào cũng ra.


      Cho đến hôm nay, toàn bộ Linh Khí Tuyết Thủy được dùng hết. Trong túi trữ vật của chỉ còn lại hồ lồ chất lỏng cuối cùng. Cái hồ lồ


      này có từ lâu lắm rồi. Nó chính là trong ba cái hồ lô năm đó lên núi trôn xuống. Lúc trước từng dùng hai cái, nhưng vì uống liền hơi nên suýt nữa toi mạng. Thế nên từ đó đến giờ vẫn luôn kiêng kị với cái hồ lô chứa đầy lộ thủy này.


      Do dự chút, Vương Lâm vẫn lấy cái hồ lô này ra. Theo nghĩ,


      bây giờ linh khí trong hồ lô này tuyệt đối đạt tới mức độk khủng khiếp. Mình bị lần suýt chết rồi, cẩn trọng chút vẫn tốt hơn.


      Chờ khi luyện đến mấy tầng cao của Ngưng Khí kỳ rồi sử dụng cũng muộn.


      đứng lên, vặn thân thể chút rồi đặt tay lên vách tường. Lập tức những tiếng ầm ầm vang lên. Thạch bích từ từ nhấc lên lộ ra cái cửa. Ánh mắt trời xuyên qua cửa chiếu vào bên trong động. Vương Lâm bị


      ánh sáng bất ngờ chiếu vào nên cảm thấy chói mắt, mãi lúc sau mới khôi phục lại bình thường. Lúc này mới ra, hít sâu hơi.


      Đứng cao nhìn xuống, thấy có ít người ngồi chém gió với nhau trong sơn cốc. Chắc đều là chịu nổi cự buồn tẻ khi bê quan nên mới ra ngoài giải sầu.


      Nghĩ chút, quyết đỉnh dấu tu vi chỉ để lộ ra ngoài tu vi


      Ngưng Khí kỳ tầng thứ nhất. Tiếp đó vung tay lên, luồng lực đẩy từ phía dưới đẩy lên, mang theo thân thể nhàng hạ xuống phía dưới.


      Ở trong mộng cảnh 13 năm, luyện Dẫn Lực Thuật đến mức lô hỏa thuần thanh. Bây giờ gần như chẳng cần đến khẩu quyết, tâm niệm của vừa xuất cái, Dẫn Lực Thuật liền lập tức xuất .


      Ví dụ như bay lúc này chính là dùng Dẫn Lực Thuật khống chế thân hình của mình. Cái này tuy là chỉ cần luyện Dẫn Lực


      Thuật đạt tới trình độ nhất định là có thể làm được, nhưng tốc độ lại cực chậm. khi gia tốc xuất tình trạng thể khống chế


      được.


      tại Vương Lâm lại rất tự tin, cho dù là phi hành tốc độ cao cũng có chuyện khống chế được thân hình. Cái này nếu phải là luyện tập Dẫn Lực Thuật mười mấy năm tuyệt đối thể làm được.


      Nhưng làm quái gì có ai lại bỏ mười mấy năm ra luyện tập cái tiên thuật cơ sở này đâu. Người tu tiên đều chạy đua với thời gian, cơ bản có ai lại lãng phí thời gian cả. Nếu luyện tập cái này bằng tu luyện mấy tiên pháp cao câp còn hơn.


      thu hút chú ý, Vương Lâm chậm rãi hạ xuống cốc. Nhưng vừa mới hạ xuống tiếng cười hô hố truyền đến: "Trời đất, mặt trời mọc đằng tây rồi. Đến phế vật Vương Lâm mà cũng có thể luyện đến Ngưng


      Khí kỳ tầng thứ nhất kìa! Cuối cùng cũng có thể xuống vách đá mà cần hỗ trợ."


      Vương Lâm quay đầu nhìn lại, lạnh nhạt nhìn vẻ mặt kinh thường của Vương


      Trác. Ở bên cạnh Vương Trác lúc này còn có mấy người, toàn bộ đều là đệ


      tử môn nội.


      thanh niên mặc bạch y, chừng hai bốn hai lăm tuổi trong số đó lên tiếng chế nhạo: "Vương Lâm, ta ngươi nên tới nơi này. Ngươi cứ ở khu tạp vụ với đám đệ tử ký danh là được rồi. Ở đó ngươi còn có thể


      có cảm giác cao cao tại thượng. Nhưng bây giờ ngươi lại là kẻ kém cỏi nhất trong số chúng ta rồi."


      Thần thức Vương Lâm khẽ đảo qua. Vương Trác cũng đạt tới Ngưng Khí kỳ


      tầng ba giống . Còn tên thanh niên vừa cũng đạt tới đỉnh phong tầng bốn, lúc nào cũng có thể đột phá.


      "Vương Lâm, cuộc tỷ thí hai năm trước, coi như tiểu tử nhà ngươi cũng thông minh. Biết phải là đối thủ của ta nên tự động bỏ cuộc. Nhưng mà ta cho ngươi biết, phế vật vĩnh viễn vẫn là phế vật. Cả đời này ngươi chẳng thể nào so với Vương Trác ta được. Ta là tân nhân vương hai năm trước, ngươi làm sao sánh được!"


      Thanh niên vận bạch y bên cạnh cũng cười nhạo: "Tiểu sư đệ, lấy nước cho ta! Tâm tình sư huynh đây rất tốt, chừng lại chỉ điểm cho ngươi chút đó!" xong ném cái bình xuống dưới chân


      Vương Lâm.


      Vương Lâm rằng, chỉ im lặng nhìn đối phương.


      "Ý gì hả? Muốn đánh nhau sao? cho ngươi biết, nhị sư huynh ,


      trong hậu sơn đệ tử môn nội có thể đánh nhau. Nếu tiểu tử nhà ngươi thức thời, đừng trách sư huynh ta giáo huẫn ngươi." Thanh niên vận bạch y lộ vẻ khinh thường.


      "Đủ rồi. Im miệng hết cho ta!" tiếng quát từ vách núi truyền xuống. TIếp đó đạo hắc ảnh bắn xuống nhanh như chớp. Sau khi nó hạ


      xuống, mới lộ ra thân ảnh Trương sư huynh. nhíu mày, quét mắt qua tất cả mọi người rồi quát: "Vương Trác, Tôn Hạo, hai người các ngươi tu luyện mà lại khi dễ sư đệ mới đến Ngưng Khí kỳ tầng thứ nhất là sao hả?"


      Hai người sắc mặt khẽ biến, hung hăng trừng mắt nhìn Vương Lâm, hừ


      cái rồi dám gì nữa. Hiển nhiên là trong lòng có chút sợ


      hãi vị Trương sư huynh này.


      Trương sư huynh quay lại nhìn Vương Lâm, cũng nghiêm khắc : "Vương


      Lâm, ngươi ra cũng nên tới nơi này. Nhưng nếu đến đây lo mà tu luyện cho tốt. Ở Tu Chân giới, thực lực mới quyết định tất cả."


      Vương Lâm gật đầu đồng ý, do dự chút rồi hỏi: "Trương sư huynh, ta có chuyện muốn hỏi chút. Khi đạt tới đỉnh phong Ngưng Khí kỳ


      tầng thứ nhất, vì sao ta thử mọi cách đột phá mà vẫn thể thành công?"
      NoName_01 thích bài này.

    3. Lạc Linh Ngân

      Lạc Linh Ngân Well-Known Member

      Bài viết:
      2,731
      Được thích:
      2,173
      Chương 37: Bốn năm


      Trương sư huynh lãnh đạm liếc nhìn Vương Trác cái :" Mấu chốt đột phá thực tế đích xác cùng thiên tư có quan hệ lớn lao, có người lần liền thành công, có người cầu hơn trăm lần hơn ngàn lần,


      thậm chí cả đời đều thể đột phá cũng có "


      Vương Lâm lộ ra vẻ phiền muộn đột nhiên hỏi: "Trương sư huynh, có phải hay đột phá tầng đều khó khăn như vậy, nhị tiến tam, tam tiến tứ?


      Đều như vậy sao? "


      Trương sư huynh gật đầu : "Đúng vậy, càng về sau càng khó, nhất là tam tiến tứ, ngũ tiến lục lại càng khó khăn!"


      Trương sư huynh đồng thời trả lời, bỗng nhiên có người con hỏi:


      "Sư huynh, tam tiến tứ rốt cuộc gian nan tại chỗ nào? Ta tại chính là ngưng khí kỳ tầng thứ ba "


      Người chuyện đúng là nữ tử họ Chu mà Vương Trác đau khổ theo đuổi.


      Trương sư huynh trầm ngâm lát :" Hôm nay ta liền mượn cơ hội chi tiết cho các ngươi ngưng khí kỳ bình cảnh, ngưng khí kỳ, dưới sáu tầng, có hai bình cảnh, thứ nhất là tam tiến tứ, bình cảnh này đối với số người mà dễ dàng vượt qua nhưng đồng dạng, đối với số


      người khác có thể cuộc đời này cũng thể đột phá, trong đó mấu chốt cùng thiên tư quan hệ. Trọng điểm ở chỗ có hay lĩnh ngộ đại đạo mà thôi!"


      xong, mắt nhìn mọi người thâm ý sâu sắc lại tiếp tục :" Người tu tiên, phải chặt đứt phàm trần, nếu được tam tiến tứ nan nhưng chém được lại càng khó khăn! Về phần ngũ tiến lục, đó là bởi vì đây là ngưng khí kỳ biến hóa vê bản chất, thân thể được linh khí cải tạo chút thành tựu, cần tiến hành hàng loạt thay đổi, linh khí cần thiết hao tổn lớn cho nên trở thành bình cảnh, ngăn cản đại bộ phận tiến lên"


      Vương Lâm nghe xong, trong lòng chấn động, trầm mặc .


      Mặt khác nội môn đệ tử nét mặt đều giống nhau, lại tiếp tục hỏi vài vấn đề mãi cho đến khi sắc trời dần tối, mọi người lúc này mới giải tán.


      Vương Lâm cau mày hướng về trong cốc đến, bên tai tiếng nước chảy dần dần lớn lên, cũng lâu lắm, con sông ở trước mặt .


      tia linh khí nhàn nhạt trong nước sông phát tán ra, Vương Lâm uống ngụm thầm nghĩ tuy kém hơn nước suối linh khí nhưng cũng có thể


      gia tăng linh khí.


      Vì thế hai lời, xuất ra đám hồ lô,múc đầy nước sông,


      sau hồi lâu cuối cùng đem tất cả hồ lô múc đầy xong, mới vừa quay người lại, đồng tử lập tức co rút lại, chỉ thấy nhị sư huynh như u linh đứng ở phía sau cách đó xa. Lúc trước múc nước sông thần thức vẫn quan sát bốn phía, có phát chút dị thường, còn đối phương hiển nhiên tới đây lâu rồi, Vương Lâm đáy lòng trầm xuống.


      " Vương sư đệ, nước sông này chứa linh khí, uống nhiều ít đối với ngươi tu luyện cũng có lợi, bất quá ta thấy ngươi chuẩn bị hồ lô ít, chẳng lẽ ngươi biết trước nước sông nơi này có thể sử


      dụng?"Trương cuồng ánh mắt chớp động trầm giọng .


      Vương Lâm bất động thanh sắc thu hồi hồ lô trong tay cung kính :" Gia sư từng cho sư đệ nước sông nơi đây có trợ giúp tu luyện cho nên sư đệ chuẩn bị ít'


      Trương cuồng nhìn chằm chằm Vương Lâm, hồi lâu sau gật đầu :" Tôn sư thúc biết việc này, cũng bình thường, ngươi trở về tu luyện ,


      ngắn ngủn hai năm đạt đến được ngưng khí kỳ tầng thứ nhất xem ra sư đệ quả thực hạ đại quyết tâm, khá lắm, ta hy vọng ngươi có thể đạt tới tầng thứ hai!"


      Vương Lâm ôm quyền cáo lui rất cẩn thận rời , sau khi trở lại huyệt động mới thở phào cái, lưng áo bị mồ hôi thấm đẫm, cũng may có thói quen có lúc nào là nấp tu vi, nếu nếu để cho đối phương phát thực tế muốn ngưng khí tầng thứ


      ba, chắc chắn hoài nghi hoài nghi đến lúc đó bằng thực lực bây giờ cho dù bị giết chết cũng có chút lực hoàn thủ.


      " Người tu tiên ra cùng phàm nhân giống nhau, đều có các loại dục vọng hơn nữa có khi lại còn tàn khốc hơn. Cho nên quyết thể làm cho người ta biết ta có thần bí châu tử." Vương Lâm thầm cảnh báo chính mình.


      Sau khi che lại huyệt động Vương Lâm khoanh chân cố định, rơi vào trầm tư.


      Theo đạo lý mà , người tu tiên chặt đứt phàm trần là vì làm cho tự


      thân hề có các loại dục vọng, do đó ảnh hưởng tu luyện, nhưng sau khi tiến vào Hằng Nhạc Phái thấy đại bộ phận người tu tiên có người nào có thể chân chính hề có các loại dục vọng, ngược lại so với phàm nhân càng thêm nhiều hpn.


      Kể từ đó, cái gọi là chặt đứt phàm trần chẳng qua là cái khái niệm mơ hồ


      mà thôi, nhưng tam tiến tứ, dựa theo lời Trương sư huynh lại nhất định phải chặt đứt phàm trần, điều này cũng có chút tự mâu thuẫn.


      Khổ tư hồi lâu, vẫn , Vương Lâm tự nhận chính mình thể


      chặt đứt thân tình, cũng may ngưng khí kỳ tầng thứ ba cùng hai tâng trước giống, tuy thể đột phá nhưng linh khí vẫn gia tăng, vì thế lo lắng hồi lâu, bỏ ý niệm đột phá trong thời gian ngắn trong đầu, an tâm củng cố tầng thứ ba.


      Thời gian trôi qua, năm, hai năm, bất giác qua hai năm quang cảnh, Vương Lâm tại hậu sơn muốn bế quan bốn năm. Sau hai năm Vương


      Lâm có ra ngoài lần, phải bổ sung nước sông, dùng châu tử ngâm để về sau tu luyện.


      Bốn năm trong thực, mộng cảnh là hai mươi lăm năm thời gian. Nếu tính toán lại Vương Lâm thực tế muốn tu luyện hai mươi bảy năm.


      Ngưng khí kỳ vẫn như cũ đình trệ ở tầng thứ ba có đột phá. Nhưng trong cơ thể linh khí ngừng tăng trưởng.


      Sau bốn năm tu luyện thanh trương cuồng vang lên: "Các vị sư đệ, thời gian bốn năm đến, chưởng môn sư bá ở đại điện thi pháp truyền cho các ngươi trở về!"


      Tất cả vách đá huyệt động toàn bộ mở ra, nội môn đệ tử, đám theo bên trong ra.


      Hơn bốn mươi người tại đây bế quan bốn năm đều có thu hoạch, đứng trong cốc, Vương Lâm thần thức đảo qua.


      Vương Trác đạt đến ngưng khí kỳ tầng thứ năm đỉnh phong, mắt thấy sắp bước vào tầng thứ sáu, về phần người khác cũng có mấy người tu vi cũng như thế, bốn năm thời gian, mỗi người đều tiến bộ.


      Nữ tử Họ Từ cũng đạt tới ngưng khí tầng thứ ba, về phần Trương sư huynh Vương Lâm ngưng thần thấy, ngưng khí kỳ tầng thứ sáu!


      Trong mơ hồ loại cảm giác, tu luyện của mình giống như cùng người khác giống nhau, đầu tiên là thần thức, chính mình vừa rồi quan sát người khác tựa hồ có bất kỳ người nào phát .


      Mặt khác nữ tử họ chu hai năm trước từng nàng đạt tới ngưng khí kỳ


      tầng thứ ba nhưng Vương Lâm vừa mới phát , đối phương vẫn


      tầng thứ ba, trình độ linh khí trong cơ thể có nửa điểm tăng trưởng.


      Vương Lâm trong lòng đoán, người khác tựa hồ giống , tầng thứ ba có giới hạn.
      NoName_01 thích bài này.

    4. Lạc Linh Ngân

      Lạc Linh Ngân Well-Known Member

      Bài viết:
      2,731
      Được thích:
      2,173
      Chương 38: Quang ban


      Phân tích nguyên nhân, Vương Lâm cảm thấy được có thể có liên quan tới cảnh tu luyện trong mơ, hạt châu thần bí thần kỳ, mấy năm này muốn thấu hiểu rất .


      Nhất là mỗi lần tại mộng cảnh, có thể cảm giác được, bốn phía vật sáng tản mát ra loại quang ban cổ quái chui vào thân thể của mình.


      Đối với quang ban, Vương Lâm nghiên cứu lâu, cũng biết tác dụng cụ thể.


      Công pháp nấp tu vi Vương Lâm tái sử dụng, tự giễu, dùng thời gian bốn năm đạt tới ngưng khí tầng thứ ba, hơn nữa còn ở tại hậu sơn linh khí sung túc để tu luyện, cũng có thể giải thích.


      có bất kỳ ai biết, từ thời gian hai mươi năm trước trong mộng cảnh, đạt đến tầng thứ ba!


      Mặt khác, dẫn lực thuật này trong hơn hai mươi năm vẫn kiên trì luyện tập mỗi ngày, bất tri bất giác đạt đến cảnh giới khủng bố.


      Phóng nhãn toàn bộ Tu Chân Giới Triệu quốc, người nào có thể cùng dùng hơn hai mươi năm luyện tập dẫn lực thuật này được.


      Lúc này quầng sáng từ phía vô thanh vô tức xuất , bao phủ mỗi người, cảm giác ấm áp tái , chẳng qua lúc này đây, Vương


      Lâm lại phát bất đồng.


      Quầng sáng thoáng đám phù kỳ dị, cùng chỗ với phù tổ


      hình thành lốc xoáy ngừng xoay tròn, lôi kéo bọn họ nhanh chóng nhập vào trong đó, mang theo mọi người tất cả biến mất ở bên trong sơn cốc.


      Rồi lại xuất nhưng là Hằng Nhạc Phái đại điện, chưởng môn sư bá mặc áo lam, ngồi ngay ngắn ở phía , ở hai bên ngồi mấy lão giả.


      Trong nháy mắt mấy đạo thần thức khổng lồ ở người bọn họ khẽ quét mà qua, chưởng môn sư bá mặt mỉm cười, gật đầu :" Bốn năm thời gian đảo mắt qua, ta thực vui mừng, các ngươi đều tiến bộ nhảy vọt, khá lắm, tại đệ tử tu luyện tới tầng năm lưu lại, những người còn lại giải tán, về hội báo cho sư phụ bốn năm thu hoạch. Ba ngày sau, Huyền


      Đạo Tông tới chơi, lần này Hằng Nhạc Phái tất thắng! Về phần những người tu vi đạt tới, chờ trao đổi xong cùng Huyền Đạo Tông xong, thống nhất đổi mới "


      Mọi người cùng kêu lên đồng ý, ngưng khí kỳ dưới tầng năm đều rời đại điện. Vương Lâm nhìn vòng, phát Tôn Đại Trụ.


      Sau khi rời đại điện, Vương Lâm vào Tôn Đại Trụ Dược Viên, thần thức đảo qua, Dược Viên cấm chế đập vào mắt nhưng cấm chế này phát ra nổi chút tác dụng ngăn trở, thần thức Vương Lâm ở bên trong lập tức phát Tôn Đại Trụ khoanh chân đả tọa, đối với thần thức của ,


      có bất kỳ phát gì.


      Cấm chế này lúc trước làm cho kinh sợ thôi, tại vừa thấy sơ hở chồng chất, Vương Lâm mơ hồ cảm giác, tựa hồ chính mình nếu muốn bài trừ cấm chế này hẳn là khó.


      " Đệ tử Vương Lâm tham kiến sư phụ!" Vương Lâm thu hồi thần thức, ở ngoài cửa .


      Tôn Đại Trụ nghe thấy lời này, ngơ ngác chút nghĩ nửa ngày mới nhớ


      tới bốn năm trước thu nhập người đệ tử tên là Vương Lâm, sau lại tham gia tập huấn, hôm nay chính là ngày bọn xuất quan, cũng biết phế vật này rốt cuộc có tiến bộ hay .


      Tò mò, mở ra Dược Viên tử môn, cao ngạo : "Vào !"


      Vương Lâm vào, Tôn Đại Trụ cẩn thận đánh giá Vương Lâm phen, kinh ngạc :" Ngươi tới rồi ngưng khí tầng thứ ba? "


      Vương Lâm gật đầu cung kính :" Đệ tử ở bên trong sơn cốc khổ tu bốn năm, may mắn tiến vào tầng thứ ba"


      Tôn Đại Trụ ánh mắt lóe ra, dần dần nhớ tới lúc trước vì sao thu đối phương làm đệ tử, nhớ năm đó quyết định chờ đối phương đạt tới ngưng khí tầng thứ nhất liền đối với người này sử dụng sưu hồn thuật,


      lúc này hơi do dự, bỏ ý niệm sưu hồn trong đầu, dù sao dù sao việc cách nhiều năm, liều mạng tu vi rơi xuống, tại cảm thấy được rất đáng.


      " Thôi, đạt tới ngưng khí tầng thứ ba, ngươi là đệ tử chân chính của ta, vi sư cả đời chỉ thu nhận đồ đệ, đó là ngươi, ngươi từ hôm nay trở ở lại nơi này của ta, mấy ngày nữa cùng Huyền Đạo Tông nội môn đệ tử trao đổi đại , đến lúc đó ngươi theo ta tới kiến thức phen, cũng là để giải khai nhãn giới. Đúng rồi, ngươi nếu đạt tới ngưng khí kỳ tầng ba, nhưng vẫn luyện tập dẫn lực thuật ư?" Tôn Đại Trụ


      nhìn Vương Lâm liếc mắt cái, .


      Vương Lâm thần sắc như thường, :" Dẫn lực thuật đệ tử luyện qua nhưng cảm giác có chút trúc trắc "


      Tôn Đại Trụ gật đầu, :" Đó là tự nhiên, loại tiên thuật cơ sở này ra chính là xem độ thuần thục, ngươi luyện nhiều hơn tự nhiên tốt rồi tốt rồi vi sư năm đó chính là luyện gần năm xem như trong môn phái thời gian luyện tập dài nhất, ngươi xem ". xong, tay động, đạo Tiểu Kiếm thất thải quang mang lóe ra, hàn quang vòng quanh bốn phía nhanh chóng bay qua vòng, cuối cùng nhàng dừng ở trong lòng bàn tay Tôn Đại Trụ.


      " Dẫn lực thuật luyện tập thuần thục, về sau nếu đạt tới ngưng khí kỳ


      tầng thứ hai, liền có thể luyện tập Khu Vật Thuật, phi kiếm này chính là dựa vào Khu Vật Thuật thi triển. Đương nhiên, nếu muốn đạt tới cấp độ


      này nhất định phải có tu vi ngưng khí kỳ tầng thứ tư. Chẳng qua trao đổi sắp tới cùng Huyền Đạo Tông, thể để cho người ta chê cười, ngươi tu vi thấp, cuộc tỷ thí khả năng thắng lớn, nhưng cũng có thể danh dự của vi sư rơi xuống. Phi kiếm này, dùng dẫn lực thuật cũng có thể phần khống chế, ta cho ngươi khối lệnh bài, ngươi cầm rồi kiếm linh các, tùy ý chọn phi kiếm, đến lúc đó sử dụng!" Tôn Đại


      Trụ xong ném ra khối lệnh bài lệnh bài.


      Vương Lâm nét mặt biến thành cổ quái cổ quái hé miệng nửa ngày biết nên cái gì.


      Nhìn ra nét mặt cổ quái của Vương Lâm, Tôn Đại Trụ hừ tiếng :"


      Ngươi đừng tưởng rằng đây là chuyện , nhất định phải làm tốt,


      bằng đến lúc đó làm vi sư mất mặt xấu hổ, trở về ta cho ngươi trận. Năm đó vi sư làm cho sư tổ nở mày nở mặt"


      Vương Lâm cười khổ :" Đệ tử chắc chắn để sư phụ thất vọng, sư phụ yên tâm ! "
      NoName_01 thích bài này.

    5. Lạc Linh Ngân

      Lạc Linh Ngân Well-Known Member

      Bài viết:
      2,731
      Được thích:
      2,173
      Chương 39: Cự phú


      Tôn Đại Trụ vừa lòng gật đầu :" Lệnh bài kia ngươi lưu lại , được tự do ra vào Dược Viên nhưng ngươi nhớ kỹ, nếu được phép thảo dược trong viện tử này ngươi được hái nghe chưa"


      Vương Lâm gật đầu, biết Tôn Đại Trụ lúc này hơn phân nửa là nhìn đến tu vi ngưng khí kỳ tầng thứ ba của nên mới nhận làm đồ đệ.


      lâu sau, tới kiếm linh các, nơi này từng tới lần, tại trở về, chuyện ngày xưa lại xuất trong lòng.


      bạch y đệ tử khoanh chân ngồi, chừng ba mươi tuổi thân thể


      mập mạp, thoạt nhìn thực lạ mắt, hiển nhiên phải là người tham gia tập huấn.


      quét Vương Lâm liếc mắt cái, kinh ngạc :" Sư đệ, ngươi mới ngưng khí tầng thứ ba, tới nơi này làm gì? Nơi này chỉ có ngưng khí bốn tầng về sau mới được tới"


      Vương Lâm gì xuất ra lệnh bài Tôn Đại Trụ cấp lệnh bài ném qua.


      Mập mạp vừa tiếp nhận, thần thái lập tức biến thành cổ quái, tựa hồ cố


      nén cười, cuối cùng nhịn được cười ra tiếng : "Nguyên lai là truyền thừa nhất mạch của Tôn sư thúc, việc này ra ta quên,


      Tôn sư thúc có thói quen mỗi lần cùng môn phái khác trao đổi, đều phải dùng phi kiếm đặt lên mặt trước của cửa hàng "


      Vương Lâm cảm thấy xấu hổ, nhất là nghĩ đến vừa rồi Tôn Đại Trụ nét mặt nghiêm túc lại cười rộ lên.


      Mập mạp sau đó vung tay lên cưỡng chế ý cười :" Sư đệ, ngươi vào thôi, hãy lấy phi kiếm, trong này có thanh phí kiếm mạnh nhất của


      Tu Chân Giới Triệu quốc."


      Vương Lâm vội vàng cáo tạ, khi vào bỗng nhiên giương mày lên,


      thần thức phát tầng ba hoàn theo bên trong gian phòng khuếch tán mà ra, giống như muốn ngăn cản lại.


      Bàn tử thấy vậy, biết mình quên gỡ bỏ cấm chế của kiếm linh các, muốn cho Vương Lâm nhưng kịp ra trong cổ họng dường như có gì chẹn lại, nửa ngày mà nặn ra được chữ, ánh mắt trơn tròn đầy vẻ khó tin.


      Vương Lâm nhận thấy cấm chế này, khỏi nhớ tới năm đó bị sỉ nhục,


      hừ tiếng sải bước thẳng về phía trước. Thước, thước, thước,


      thước, 1 thước!


      Mặc cho lực cản kia tăng lên nhưng vẫn thể ngăn lại cước bộ Vương


      Lâm, Vương Lâm với bộ dạng thoải mái đến cực điểm mà vào. Sau khi vào phòng, thần thức đảo qua, linh quang chớp động, trong gian phòng đó thực cổ quái, thần thức ở trong này dường như mất tác dụng, bị


      hạn chế ở trong vòng ba thước!


      Bàn tử vẻ mặt vẻ khiếp sợ, chuyên môn phụ trách đệ tử kiếm linh các, biết uy lực cấm chế nơi đây chuyên môn ngăn cách hết thảy thần thức, từng thấy mấy sư bá đều thể mạnh mẽ tiến vào trong các,


      nội môn đệ tử càng cần phải .


      Chỉ có tinh đệ tử mới có thể vượt qua trận pháp, do đó kiếm khí phát ra trong kiếm linh các chọn lựa người xứng đáng với nó.


      " Chẳng lẽ là trận pháp hỏng rồi "Bàn tử cách nào hiểu được chuyện gì, nghĩ nửa ngày cho rằng nhất định là trận pháp hỏng rồi vì thế thẳng về phía trước.


      Mới vào năm thước, cỗ áp lực khổng lồ như trời sập đập vào mặt mà đến, thân thể bàn tử như con thuyền ở trong sóng lớn, bị


      văng xa, nương theo vài tiếng phốc phốc ngã mạnh mặt đất, miệng hộc máu. mặt lộ ra vẻ sợ hãi, thất thanh :


      "Vẫn chưa hỏng!"


      Vương Lâm thoải mái vào phòng, chỉ thấy bên trong gian phòng đặt rất nhiều thanh cổ kiếm tản mát ra kiếm mãnh liệt.


      Vương Lâm ánh mắt đảo qua từng thanh phi kiếm cuối cùng thấy được Triệu quốc Tu Chân Giới đệ nhất phi kiếm.


      Sau khi Nhìn đến Vương Lâm có chút bất ngờ, tối ngưu phi kiếm căn bản thể tính là thanh phi kiếm, toàn bộ chính là môn bản hình phương.


      Dài mét toàn thân kim quang lóe ra, đừng tưởng rằng kim quang này là tiên gia pháp thuật, kim quang này thuần túy bởi vì thân kiếm bị


      độ tầng hoàng kim!


      Cũng phải hoàng kim này che dấu bảo kiếm tuyệt thế, hoàng kim này thực tế chính là bình thường, có bất kỳ chỗ nào thần kỳ.


      Tại chuôi kiếm, hai khỏa kim cương lớn được khảm lên, thậm chí ngay cả kiếm tuệ đều là dùng kim ti biên chế mà thành.


      Tóm lại thanh phi kiếm này làm cho người ta cảm giác vô địch!


      Vương Lâm sờ sờ cằm, là có chút xem trọng thanh phi kiếm, sau này nếu thiếu tiền, tùy tiện tìm chỗ bán đều có thể bán được ít tiền.


      Tại đây bày đặt tấm bảng đó viết: "Kiếm này tên là cự phú, ngàn năm trước vị sư tổ bỏ số tiền lớn tạo ra, nghe oai lực quỷ


      thần khó dò, sư tổ cả đời cống hiến đối với môn phái, trước khi lâm chung di ngôn duy nhất chính là đem kiếm này gửi kiếm linh các đợi người hữu duyên.


      Kiếm Giả nhớ lấy, thể buôn bán nếu trục xuất sư môn! "


      Vương Lâm nín được nở nụ cười, phát bắt được cự phú phi kiếm,


      đối với nó :" Ta chọn ngươi, Vương mỗ chính là người nghèo, biết khi nào ......"


      Thu Thanh phi kiếm vào trong túi trữ vật trong túi trữ vật Vương Lâm ra kiếm linh các, bàn tử khẩn trương nhìn , thay đổi vẻ cười nhạo vừa rồi thưa dạ đưa tiễn.


      Vương Lâm trong phòng thần thức bị ngăn cách vẫn chưa chú ý tới dị


      thường của bàn tử, lúc này cảm thấy kỳ quái, đối phương vì sao trước ngạo mạn về lại cung kích.


      Trở lại Tôn Đại Trụ Dược Viên, thanh phi kiếm xuất ra, Tôn Đại Trụ lập tức trợn mắt há mồm, thào tự nửa ngày, thâm ý sâu sắc nhìn Vương


      Lâm liếc mắt cái :" Năm đó ta nhìn thấy cự phú có can đảm mang nó ra ngoài, tiểu tử ngươi có đảm lược, hảo, ba ngày sau ngươi liền mang nó cho Huyền Đạo Tông cùng với sư bá nhìn xem!"


      Ba ngày sau, Hằng Nhạc Phái tiếng chuông gõ vang chín lần, chưởng môn và tất cả sư thúc cùng với đệ tử đều đứng ở ngoài đại điện.


      Chỉ thấy bầu trời lên cái chấm đen, càng ngày càng gần,


      cuối cùng ràng ra trong mắt mọi người là con rết dài chừng trăm mét, con rết toàn thân tối đen, phi hành trong từng trận tiếng sấm nhanh chóng bay tới.


      Tất cả nội môn đệ tử Hằng Nhạc Phái cũng đều hít bụng lãnh khí,


      mắt lộ vẻ kinh hãi. Có nữ đệ tử bị hù tới biến sắc, hai chân như nhũn ra.


      "Có gì ngạc nhiên đâu, con rết bộ dáng dọa người nhưng các ngươi nếu là mỗi người lên cho nó nhát, nó hẳn chết phải nghi ngờ!"


      Chưởng môn bất mãn quát, thanh lớn, hiển nhiên là muốn cho Huyền


      Đạo Tông phía cao nghe được.
      NoName_01 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :