1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Tiểu độc phi khuynh thành - Bình Qủa Đích Trùng Tử (240/401)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 19: Chuẩn bị khai trương (hạ)
      Editor: VinJR



      Đêm qua bận rộn như vậy, kết quả là sáng sớm gương mặt ai nấy cũng đều phờ phạc, Thích Dao sớm vượt nóc băng tường trở lại giám sát Thúy Vi lâu, mời đến vài vị đại sư cùng các nương kia. Bàng Lạc Tuyết mamg theo vẻ mặt mệt mỏi thỉnh an Dương thị, nhân tiện trong lòng nghĩ nghĩ xem có thể giở trò làm nũng để trốn vài ngày thỉnh an hay . Cứ như vậy mà mang tâm tư đó đến Cẩm Tú các. Dương thị rửa mặt chải đầu hoàn tất xong chờ Bàng Lạc Tuyết cùng dùng bữa, gần đây lão phu nhân muốn thanh tịnh niệm kinh, nên miễn cho mọi người cần thỉnh an trong tháng, cũng tự do được chút.



      “Tuyết nhi thỉnh an với mẫu thân.” Bàng Lạc Tuyết cung kính hành lễ xong liền hướng đến giường trèo lên ngồi bên cạnh Dương thị.


      Dương thị thấy nàng vẻ mặt mệt mỏi lập tức đau lòng: “Ngủ được ngon giấc hay sao mà sắc mặt lại tệ như thế này.”


      Bàng Lạc Tuyết phủ nhận phất phất tay : “Gần đây đọc sách nhiều, nên ngủ hơi trễ, mẫu thân cần lo lắng, Tuyết nhi đúng hạn đến thỉnh an. Chỉ là khi thức dậy khó tránh khỏi mệt mỏi chút.” rồi ủy ủy khuất khuất đan ngón tay vào nhau.



      Dương thị làm bộ lườm nàng cái: “Tiểu nha đầu này, chính là thân lười biếng, muốn đến thỉnh an, lại còn mượn cớ như vậy, nghĩ mẫu thân biết chuyện con tham ngủ sao, gần đây tổ mẫu con muốn thanh tịnh niệm kinh, những ngày này con cũng nên thả lỏng chút. cần ngày nào cũng tới đây, hôm nay mẫu thân thưởng cho con mấy món đồ mới.”



      Bàng Lạc Tuyết tinh thần lập tức tỉnh táo, hiếu kỳ : “Vậy mẫu thân phải nhanh chút, Tuyết nhi mong đợi nha.”



      Dương thị cười cười gọi quản gia vào, chỉ thấy tay quản gia nâng lên hộp son, bình dầu bôi tóc, còn có vài đồ vật gì đó, hứng thú trong lòng liền giảm xuống mấy phần. Dương thị thấy nàng như vậy cũng giận, bảo quản gia mang tới trước mặt nàng, nàng cũng dám làm phật ý mẫu thân, cầm lên hộp son nhìn qua chút, vừa mở ra, bên trong liền toát ra luồng mùi hương mẫu đơn mạnh mẽ, làm cho tinh thần người ta thoải mái, nỗi mất hứng liền bốc hơi, son đỏ rực so với bình thường càng thêm sinh động, nàng dùng tay nhàn quyệt đường, màu sắc vừa vặn, sắc hồng thực tự nhiên, lòng nàng động mấy cái, thứ tốt thế này mà dùng lên người các nương ở Thúy Vi lâu của nàng như dệt hoa gấm. Mẫu thân nhìn nàng thích thú, lại mở ra bình dầu bôi tóc kia, giống như được làm từ dầu vừng nhưng lại có cảm giác chứa nhiều dầu, giống như là giọt nước trong suốt.



      “Quả thực là đồ tốt, biết từ đâu mẫu thân có được.” Nàng thăm dò .



      Mẫu thân nhìn quản gia liếc mắt cái, quản gia ngầm hiểu: “Bẩm tiểu thư, son này được lấy ra là từ trăm cân cánh hoa mẫu đơn nở rộ mà chế thành, thêm vào chút hương mật, lại lấy nước sông thiên nhiên làm phụ liệu điều chế, cho nên mùi đặc biệt dễ chịu, mà lại hồng tự nhiên. Còn bình dầu này là dùng cánh hoa mẫu đơn cùng dầu vừng vừa tới ngày thu hoạch, bỏ thêm chút thảo dược, có tác dụng gây dính, phấn lại là dùng nhị hoa súng nước, tại hoa súng nước nở rất đẹp, tiểu thư sử dụng vô cùng tốt, huống hồ phu nhân mua toàn bộ vườn mẫu đơn, để chuyên làm son cho tiểu thư.”



      Trong lòng nàng cảm động vì quan tâm chăm sóc của Dương thị, đúng là gia chủ có tiền, tùy tiện liền có thể mua vườn mẫu đơn kia mà hề gì, nàng mua Thúy Vi lâu cộng thêm nhiều vải vóc như vậy, bây giờ còn lại bao nhiêu lượng bạc, mẫu thân mua vườn hoa kia, mà mẫu thân lại mua vì nàng, mẫu thân thân , người thực là quá vĩ đại, thế nữ nhi liền khách khí. trong lòng Bàng Lạc Tuyết phúc hắc suy nghĩ. Thế là hoan hoan hỉ hỉ nhận lấy lễ vật, lại bảo quản gia chờ mình trong viện. Dương thị thưởng ít lễ vật cho Bàng Lạc Tuyết, quan trọng nhất là tiền tiêu hằng tháng lại tăng gấp đôi. Bàng Lạc Tuyết hạnh phúc trong lòng.



      Trở lại Lạc Tuyết các, liền hỏi quản gia: “Cánh hoa trong vườn mẫu đơn số lượng lớn như vậy, chỉ lấy ra có mấy trăm cân cánh hoa làm cho ta, số dư còn lại ở đâu?”


      “Còn lại đều ném rồi ạ.” Quản gia cung kính .


      Nàng mắng thầm trong lòng tiếng, đúng là bọn người kia kiếm tiền nên biết tiền quan trọng, lãng phí như vậy, tại tiểu thư ta thế nhưng cần nhất chính là tiền, thế là với quản gia:



      “Từ trước đến nay mẫu thân luôn tiết kiệm, số cánh hoa còn lại lấy ra làm thành son màu sắc khác nhau, hoa mẫu đơn buổi sáng làm thành phấn cũng tốt, mẫu đơn nở rộ, liền cho bọn họ đem đến đây, bản tiểu thư có chỗ cần dùng, mẫu thân đáp ứng cho ta vườn hoa này, sau này vườn hoa này ta để Liên Diệp xử lý, ngươi cũng cần bẩm báo lại với mẫu thân ta, tại bảo bọn họ làm son cùng phấn .”



      “Vâng, tiểu thư.” Quản gia cung kính cáo lui.



      tại son phấn muốn nổi bật, nàng phải nhờ vườn hoa mẫu đơn này rồi, suy nghĩ tính toán xong, thế là đến thêu lâu, thợ thêu đem kiểu dáng thêu ánh trăng sa cho nàng xem, bộ tinh xảo, nụ hoa uyển chuyển, tay áo mềm mại, thắt lưng làm từ tơ tầm, từ phần eo dần xuống hoa hải đường kết thành dãy, tầng lớp nổi bật, thiết kế thắt lưng bắt mắt. Nàng lệnh cho thợ thêu sửa lại độ rộng của tay áo chút, Thích Dao tập võ từ , e là cổ tay áo rộng quá mức, hoạt động tiện, lại sai người thêu nhị hoa năm màu nổi bật lên váy, màu sắc bộ y phục mà Thích Dao ưa chuộn là màu tối, nên cho người dùng sợi tơ cùng màu thêu , đai lưng đính trân châu, hoa sen ngực đổi thành hoa súng trong hồ nước trước cửa Thích phủ, chắc hẳn hợp ý của Thích Dao. Sau khi thay đổi xong nàng gật đầu nhìn nhìn rất là hài lòng, lệnh cho mọi người ngày đêm đẩy nhanh tốc độ thêu váy. Lại đưa cho bọn họ mấy bức vẽ hình ảnh đa dạng, chờ buổi tối Thích Dao đến cùng nàng nghiên cứu kỹ.



      Vừa mới phân phó Liên Diệp phụ trách công việc quản lý vườn mẫu đơn, lại sai nàng hôm nay mời thợ thủ công đến nhanh chóng làm son phấn. Liên Diệp dám chậm trễ, vội vã ngay. Liên Ngẫu có việc gì làm, liền tự mình chạy đến thêu lâu giám sát những thợ thêu, nha đầu này cũng hoạt bát. Phân phó Liên Ngẫu chuẩn bị trăm loại vải, giám sát toàn bộ trong thêu lâu, vừa đến tối, Thích Dao mang các nương đến. Vũ y cũng sắp bắt đầu thêu.



      Nàng tự mình chọn những kiểu lưu hành, lúc này Liên Ngẫu dẫn mấy vị thợ thêu khăn tay đến, kiểu đáng mỗi người mỗi vẻ, trong mấy hoa văn đó công phu thêu thực tinh mỹ (tinh xảo + hoàn mỹ ), nàng gọi Liên Ngẫu lưu lại tên của các nàng, phân phó người thưởng trước cho các nàng. Đem khăn thêu giữ lại, sai Liên Ngẫu thúc giục các thợ thêu khăn trong phủ, Liên Ngẫu vội vàng chạy .



      May mà nàng cho Bàng Lạc Vũ uống thuốc thổ huyết, nếu lúc này nàng thế nào cũng đau cái đầu. Bận rộn đến trưa, đến khi Thích Dao tiến vào từ cửa sau, nàng mới để mấy bức tranh thêu kia qua bên.



      Thích Dao báo cho Bàng Lạc Tuyết biết, bảng hiệu Thúy Vi lâu làm xong, là nàng nhờ bạn tốt của phụ thân lúc còn sống tự tay viết, lại sửa sang trang hoàng lại phen, buổi chiều cùng nàng đến xem chút, nghe vậy nàng cũng đồng ý, sau đó cho người làm bày cơm. Trước khi ăn cơm còn sai người đến vườn mẫu đơn thông báo cho Liên Diệp biết, qua mấy ngày nữa chuẩn bị thu hoạch cánh hoa cho tốt, cần phải bảo đảm chất lượng của Thúy Vi lâu là độc nhất vô nhị, lại cùng Thích Dao chọn vài trăm cái khăn lụa, chuẩn bị mang đến cho bọn tỷ muội kia. Như vậy mới an tâm ăn cơm, chờ Thúy Vi lâu.
      Last edited by a moderator: 26/12/15
      milktruyenkythuyt thích bài này.

    2. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 20: Quân cờ
      Editor: VinJR



      Ăn bữa trưa xong, Bàng Lạc Tuyết mang khăn che mặt lên, cùng với Thích Dao ra ngoài từ cửa sau, ngồi xe ngựa chạy tới Thúy Vi lâu. Ánh nắng giữa trưa là ấm áp, làm toàn thân trở nên lười biếng. Thời gian khoảng nén hương, người đánh xe dừng xe ngựa phía sau Thúy Vi lâu, Thích Dao đỡ nàng xuống xe ngựa, vừa vào cửa liền nghe được tiếng sáo trúc loáng thoáng truyền đến từ bên trong.



      “Bọn nha đầu này xem ra cũng chăm chỉ, trưa thế này cũng nghỉ ngơi chút.” Nàng cảm khái .


      “Ma ma cũng vậy, từ khi muội mua cái lâu này, các nàng ấy cũng trở nên có sức sống.” Thích Dao trả lời nàng.


      Nàng lắc đầu cười: “Đều do tỷ tỷ phụ trách tốt thôi.”


      Thích Dao cũng phủ nhận, dìu nàng vào.


      Tuy xuất thân của Thích Dao là đại gia tiểu thư, nhưng quả thực tính tình ngay thẳng, chút chút dối trá làm ra vẻ cũng có. Làm cho người khác cảm thấy gần gũi.


      vào nhìn thấy thực náo nhiệt, mọi người học hát, đánh đàn rất sôi nổi, thấy nàng cùng với Thích Dao tiến vào liền nhanh chóng đứng dậy hành lễ: “Bái kiến lâu chủ, bái kiến tiểu thư.”


      Nàng nháy mắt ra hiệu với Thích Dao: “Ai nha, vừa mới giao mọi người cho tỷ hai ngày, cả bọn tỷ muội liền đem tỷ đặt ở đầu quả tim, tại muội bị xếp hạng sau tỷ rồi.” xong vẻ mặt than thở, bộ dạng trong lòng xót xa.



      Thích Dao có chút bất đắc dĩ, đành phải kéo nàng vào. Để nàng xem phòng khách trang hoàng có hài lòng chưa. Nàng ngẩng đầu nhìn ngắm khắp nơi, thấy tất cả đồ vật lúc trước đều được thay đổi hết, khiếu thẩm mỹ của Thích Dao độc đáo, trang hoàng đơn giản nhưng thiếu phần sang trọng, tường treo mấy bức họa thư nổi tiếng, vách tường là bức tranh miêu tả mỹ nữ quyến rũ xinh đẹp tinh tế, múa nhàng. Màn sa chung quanh vũ đài đều là màu trắng, thêu lên những thơ từ ca phú, mang phong cách riêng, nàng hài lòng gật gật đầu, lại sai người mang đến rất nhiều lụa đỏ dùng để trang trí cho ngày khai trương. Cây tử đàn được đặt ở bốn phía, còn mấy chục chậu hoa quý hiếm được đặt ở phía . Thích Dao nhìn nàng trêu ghẹo: “Nếu thu hồi được vốn ban đầu, tiểu hoa viên này rất nhanh bị đống cửa a.”



      Để xem tỷ ấy còn có tâm tình trêu ghẹo nàng nữa : “Các nương đến đây, lâu chủ tự mình tặng khăn thêu cho mọi người, mọi người nhanh chút tìm lâu chủ lấy .”


      Các nương vừa nghe xong liền vây quanh Thích Dao, nàng ở bên nhàn rỗi, che miệng cười trộm.



      Nàng ngồi giường quý phi nhìn Thích Dao phân chia lễ vật lập tức cảm thấy loại cảm giác bạn bè gắn bó này thực rất ấm áp, mắt nàng liền ứa nước, lập tức lấy lại tinh thần, để nước mắt rơi xuống, nàng biết, được sống lại kiếp này chính là cơ hội để báo thù, nàng biết con đường này rất nhiều gian nan, cho nên nàng phải kiên cường, bằng những nương này còn có Thích Dao đều trở thành vật hi sinh. Nàng thể bởi vì trả thù mà làm hại đến những nương vô tội này.



      Thích Dao lặng lẽ nhìn nàng, yên lặng tiếp thêm cho nàng niềm tin. Mang nàng tham quan cách bố trí. Cũng để lại cho nàng phòng ở đây, phía sau bức bình phong xây mật thất mà bên ngoài dù thế nào cũng thể nhìn ra. Bên trong đặt cái giường quý phi rộng, còn có cái bàn lớn, giá sách, cần cái gì là có cái đó, có thể thấy Thích Dao chu đáo. Tường mật thất làm đặc biệt, từ bên trong có thể nhìn thấy tình huống bên ngoài, cũng có thể nghe thanh bên ngoài truyền tới, mà người ở bên ngoài lại có khả năng phát nhất cử nhất động ở bên trong. Các thợ xây thiết lập tường cách , còn bên tường phía ngoài vẽ bức tranh tiên nữ bay trời, hai bức tường được hòa lẫn vào nhau, bị người ngoài phát có bất kỳ chỗ ổn nào.



      “Thực rất vừa ý, tỷ cảm thấy góc nhìn ở nơi đó tốt, có thể nhìn thấy nhất cử nhất động trong phòng khách, muội yên tâm, ở đây chỉ có tỷ cùng Liên Diệp Liên Ngẫu biết, cánh cửa kia nối thẳng vào phòng của ta, nên lần sau muội tới có thể đến trong phòng ta, cái bình màu xanh có hoa văn hoa sen kia chính là cơ quan mở ra mật thất, muội nhớ phải chú ý cẩn thận.” Thích Dao chậm rãi với nàng.



      Nàng theo Thích Dao tới mặt tường nối tiền mật thất, kéo xuống màn che là có thể nhất thanh nhị sở nhìn thấy người trong đại sảnh làm cái gì, loáng thoáng có thanh chuyện truyền đến, mặc dù nghe có chút được ràng, nhưng có thể nghe được đại khái. Nàng nhìn Thích Dao tán dương gật gật đầu: “Lâu chủ tỷ tỷ thực rất chu đáo, quả nhiên thứ này đặc biệt, làm sao mà nghĩ ra được?”



      Thích Dao nhìn nàng : “Loại cơ quan này là do sư phụ của ta phát minh, vừa lúc dùng ở đây, để muội có thể quan sát được tình hình. Muội mau cho người mời nhạc công đến đây chỉ dạy, bởi vì phương pháp cầm kỹ vẫn chưa trôi chảy, mặc dù tiến bộ rất nhiều, nhưng để đạt đến giới hạn say động lòng người còn thiếu chút khổ luyện. Vũ đạo tuy là nhảy kinh hồng vũ, cũng phải vấn đề ở người biên soạn, mà là do người đàn hát còn chưa gảy đàn tốt.” Vẻ mặt Thích Dao u sầu, cửa hiệu này sắp sửa khai trương, chuyện vụn vặt linh tinh lại ít.



      “Chuyện này tỷ cứ yên tâm, đánh đàn là sở trường của muội, muội theo đuổi nhiều năm, đến lúc đó buông màn che bốn phía xuống, muội tự mình đàn, muội tin rằng mình có thể nắm chắc bảy tám phần, đến lúc đó người làm lâu chủ tỷ chỉ cần truyền tin ra ngoài rằng muội tháng chỉ đàn lần. Chỉ cần như vậy, tất cả mọi người hài lòng.” Bàng Lạc Tuyết tràn đầy tự tin .



      “Để Tuyết nhi tự mình ra tay, được nghe lần, những người kia cũng rất tiện nghi , tạm thời trước mắt cũng nhiều tiền nha.” Thích Dao thân cầm quạt, thuần khiết như sương, xòe quạt ra, hình dáng tựa trăng tròn. Lại dùng ánh mắt gà đẻ trứng vàng nhìn Bàng Lạc Tuyết.



      Bàng Lạc Tuyết cảm thấy da đầu tê dại, vội vàng thúc giục nàng ra ngoài: “Mau chút xem còn thiếu cái gì , đừng có ở đây trêu ghẹo muội. Nếu như lần này có thể lần mà nổi tiếng, vậy chúng ta mới có thể có vốn đấu cùng vương quyền. Bằng cũng chỉ là giỏ trúc múc nước công dã tràng.”



      Thích Dao nghe nàng như thế, liền nghiêm túc: “Chuyện muội phân phó vài ngày trước chút tin tức, chẳn qua là Tấn vương phủ lại được canh chừng nghiêm ngặc như vậy, nghe theo lời muội ta có thăm dò qua, Tấn quản gia của Vương phủ xác thực rất thích nương trong lâu của chúng ta, tên là Nguyệt Như, nhìn rất là thanh tú, cũng chính là trong tứ đại hoa khôi ở đây, so sánh cùng Như Nguyệt, Như Tuyết dung mạo thanh tú mà tâm tư tinh tế hơn rất nhiều, thế nhưng phu nhân của Tấn quản gia thực nổi danh lợi hại, càng quan trọng chính là được Tấn vương tự tay giúp đỡ, cho nên Tấn quản gia thế nào mà lại dám công khai trêu hoa ghẹo nguyệt, cho nên mỗi lần đến đành phải lén lén lút lút. Nhưng mà đối với Nguyệt Như cũng tệ, cho nên bây giờ thể để cho nàng nhúng tay vào việc này, bất quá mấy ngày qua, đối xữ tốt phen, mới có thể trở thành trợ lực cho chúng ta.”



      “Tỷ tỷ chờ sau khi khai trương đến tìm Nguyệt Như, chăm sóc Nguyệt Như tốt chút, nhất định phải chăm sóc tốt, sau đó tìm cách để nàng ra tin tức của phu nhân Tấn quản gia.”


      “Tuyết nhi, chuyện này phải tính kỷ? Nếu nàng ấy náo ở đây phải làm sao?” Thích Dao lo lắng .



      “Ha ha, tỷ tỷ đừng lo, chỉ sợ nàng ấy náo loạn, nếu muội muốn việc này càng náo càng tốt, như vậy mới có thể đồn thổi được tin đồn giúp chúng ta. Tấn quản gia sợ phu nhân như thế chắc hẳn hơn phân nửa là vì phu nhân được Tấn vương nâng đỡ, phu nhân này thế nhưng hầu hạ bên cạnh Tấn Vương, đối với Tấn vương là gì nghe nấy. vậy Tấn Vương vì nắm trong tay Tấn quản gia, nên phu nhân này thể nghe lời. Chúng ta chỉ cần dụ dỗ, sợ bà ấy ngoan ngoãn nghe lời.”



      Thích Dao nghe xong, bừng tỉnh đại ngộ. Hai người nhìn nhau, vẻ mặt cười xấu xa, quân cờ phu nhân Tấn quản gia này thể lãng phí.
      Last edited by a moderator: 26/12/15
      thuyt thích bài này.

    3. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 21: Duyên phận
      Editor: VinJR


      “Muốn lực lượng của chúng ta hùng mạnh, nhưng chỉ có chút tiền này là chưa đủ, muốn cá chết lưới rách cùng Tấn Vương gia phải chuẩn bị kỹ càng. Tỷ hãy xem xét thêm những địa phương khác, chỉ bằng Thúy Vi lâu này vẫn chưa đủ đâu.”



      Thích Dao nghĩ nghĩ, thế là trịnh trọng gật đầu cái. Nàng định thảo luận chút về ý tưởng mới của vũ ca cùng Thích Dao. Ngay lúc đó ma ma liền tới gõ cửa Liên Diệp tới, ở dưới lầu, nàng nghe xong tinh thần tỉnh táo, thần thần bí bí kéo Thích Dao tới cho nàng nghe chuyện kinh hỉ.



      Thích Dao thấy nàng vui mừng liền cùng nàng xuống dưới lầu. Liên Diệp làm mấy đêm nghỉ, mang son phấn bột nước ra bày trong phòng khách ở dưới lầu, mỗi cái bình cũng đều có tên của mỗi nương, hình dạng cũng khác nhau, dựa và tư liệu mà nàng đưa, mỗi hộp son phấn bột nước của mỗi người cũng khác nhau cả. Thích Dao cũng thấy tò mò, nàng nháy mắt với Liên Diệp ý bảo nàng .



      Liên Diệp vui vẻ : “Nhà tiểu thư có vườn hoa, đúng lúc năm nay mẫu đơn đặc biệt nở rộ, cho nên thu được vài vạn cân cánh hoa mẫu đơn, chọn mấy chục cân cánh hoa tốt đẹp nhất chế thành son, mang đến cho các vị nương dùng. Ta bảo đảm toàn kinh thành, các ngươi là độc nhất vô nhị.”



      Nữ nhân nào cũng muốn mình xinh đẹp, huống chi ở đây cần nhờ mỹ mạo mà kiếm cơm.


      Sai người lần lượt phân phát xuống, lại cho người mang đến cây vĩ cầm tại Thúy Vi lâu. Bố trí vũ đạo lại lần nữa, cũng sai người thiết kế trang sức cài tóc mới.



      Ma ma cùng Thích Dao lại chọn thêm mấy người xuất sắc, làm nhân vật chính của Thúy Vi lâu. Nàng cùng Thích Dao thỏa thuận chờ y phục đến đông đủ khai trương. Thích Dao làm bà chủ xuất trước mặt công chúng, nàng phụ trách nghĩ kế sách. Đồ đạc còn mấy ngày mới có thể đầy đủ, liền quấn quít lấy Thích Dao kêu nàng dạy võ nghệ, tuy là ngẫu hứng, thế nhưng dù sao người dạy nàng cũng là xuất thân cao thủ, mặc dù nàng chưa học được chính xác những kỹ năng, nhưng ít ra kỹ thuật phi phi tiêu quả thực rất tốt. Ngay cảThích Dao cũng khen nàng có thiên phú trời cho, kết quả cũng gần trúng. Nàng cũng rất bất đắc dĩ, xem ra muốn trở thành cao thủ là có hy vọng rồi.



      Thích Dao nhìn nàng ủ rủ, đột nhiên nhớ đến cái gì, hưng phấn lôi cánh tay nàng, vui mừng : “Tuyết nhi mặc dù muội luyện cái này được, nhưng tư chất người vô cùng tốt, sư huynh của ta là cao thủ chế độc, để dạy muội, mỗi ngày khổ luyện, uy lực kia cũng phải là tầm thường. Tuyết nhi nếu như cảm thấy được, ta liền viết thư mời đến, được độc Vương truyền dạy, chỉ là tính tình có chút lạnh nhạt. Ta nghĩ nếu ta mời đến, chắc chắn từ chối.”



      “Nếu như chịu chỉ dạy muội, vậy tốt rồi.” Bàng Lạc Tuyết ỉu xìu lầm bầm.


      Thích Dao cười: “Chuyện này đáng gì. Ta thành khẩn van cầu là được, cha ta từng cứu cha mẹ , chắc chắn cự tuyệt.”


      Trong lòng Bàng Lạc Tuyết nghĩ, võ công của nàng là có nhiều hy vọng, nên nhất định phải nắm chắc cơ hội này tốt, trong mắt lập tức sáng rực, Thích Dao bất đắc dĩ cười cười.


      Thích Dao ngồi bàn viết thư, sai người mang đến Thiên Sơn.



      Chờ bố trí Thúy Vi lâu xong, bảo Liên Diệp dùng lồng đèn hong khô cánh hoa, giữ lại trong bình làm hương liệu. Dùng cánh hoa hong khô cho vào lư hương, hương thơm cánh hoa lập tức lan tỏa. Nàng dự tính sai biệt lắm, liền cùng Thích Dao trở lại Bàng phủ, bên trong thêu lâu các thợ thêu đều bận rộn ngất trời. Nàng cùng với Thích Dao nhìn mọi người gấp rút làm việc rất hài lòng, cứ theo tốc độ này chỉ ba bốn ngày y phục cũng được may xong. Để làm ảnh hưởng mọi người làm việc, hai người nhàng rời khỏi, trở lại trong phòng nàng, sai Liên Ngẫu mở khố phòng, tìm kiếm tranh chữ, đồ cổ đến trang trí mặt tiền cửa hàng. Thích Dao mở hộp gấm, bên trong là cái vòng được làm từ mười tám hạt châu màu xanh xuyên thành, mỗi hạt lại tết phút kết, chỉ là những cái phút kết này rất phức tạp, nghiên cứu kỹ cũng biết làm ra như thế nào, phúc kết đính viên ngọc bội, khi có ánh sáng, chiếu ra lục sắc. Nàng thấy Thích Dao lấy ra, tay có chút run rẩy. Có chút hiểu, chuỗi ngọc này là bạn tốt của mẫu thân đưa tới, chẳng lẽ có liên quan với Thích Dao?



      “Tuyết nhi có thể đưa chuỗi ngọc này cho ta ?” Trong mắt Thích Dao tràn đầy chờ mong, lại thoáng ngấn lệ.


      “Có thể tự nhiên, Dao tỷ tỷ thích cứ việc lấy , cái này là bạn tốt của mẫu thân tặng, muội thấy thích, nên mới mang đến.”


      “Đây là của mẫu thân ta tặng cho bạn tốt của bà ấy, là lễ vật chúc mừng người đó hạ sinh con , loại kết pháp này chỉ có mẫu thân của ta làm được.” xong lấy từ trong người ra cái ngọc bội tùy thân, quả nhiên kết pháp vô cùng tinh diệu.


      “Đây đúng là duyên phận” Hai người nhìn nhau cười, nàng tự mình mang vòng tay lên tay Thích Dao.
      Last edited by a moderator: 26/12/15
      milktruyenky, thuytTôm Thỏ thích bài này.

    4. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 22: Bách Hoa tửu


      Editor: VinJR



      Ba ngày bận rộn cuối cùng tất cả công việc chuẩn bị đều hoàn thành xong. Bàng Lạc Tuyết cùng Thích Dao bàn bạc ngày khai trương thể để thiếu sót. Hôm nay dành ra nửa ngày nhàn hạ, mang các nương đến vườn mẫu đơn dạo chơi. Tháng tư, ánh nắng hài hòa, vườn mẫu đơn phía sau núi cũng đủ các loại hoa, từ khi nàng nhận cái vườn này, liền cho người làm vườn trồng thêm hoa hồng, nụ hoa cũng bắt đầu chớm nở, vườn hoa được bồi thêm đất càng tươi tốt, dù cho ngày đông tới cũng vẫn xanh um tươi tốt, mùi rượu hoa đào được chưng cất ba tháng, hồng hạnh trắng nở rộ rơi đầy mặt đất, phủ kín cỏ xanh. Sau rừng hoa đào là cái hồ . Bữa trưa bày ra ở bên hồ, có chút tôm cá tươi, tất cả các tiểu nha hoàn đều bận rộn nướng thịt. Hoa hạnh hoa đào nở rất nhiều, hương thơm toát ra tứ phía nên các nương đều đến rừng hoa đào ngắm nhìn.



      Bàng Lạc Tuyết đến, cây đào hạnh ở đây rất nhiều, đều là hoa nở, hay là cho người hái về làm chút rượu hoa đào, chờ khi các nàng gặp được người trong lòng nàng lấy ra làm rượu mừng, dùng chiêu đãi khách nhân, thế là nàng cho người vận chuyển cánh hoa đến hầm làm rượu, nàng cũng tự mình làm cho phụ thân, mẫu thân, ca ca, còn có Nam Cung tướng quân.



      Suốt buổi Liên Ngẫu cùng nàng hái hoa đào, rửa sạch hoa, bỏ vào trong bình làm rượu, chôn dưới gốc cây đào. Nàng ngẩng đầu nhìn Thích Dao cho hạ nhân đưa đến vài vại rượu, nàng lập tức hoảng sợ, nha đầu này là muốn gả mấy lần a, sao lại mang đến nhiều như vậy. Thích Dao nhìn thấy nàng nhìn tỷ ấy, lập tức gọi nàng qua.



      “Tuyết nhi nhanh nhanh đến xem chút, chút lấy hoa của các nương kia hái cho vào đây, rượu này được gọi là Bách Hoa tửu. Muốn uống rượu này cũng phải bỏ ra rất nhiều tiền mới được .” Bàng Lạc Tuyết giờ mới hiểu được. Rượu ngon như vậy cũng phải bỏ ra dưới trăm lượng cũng có gì sánh bằng. Thế là gọi các nương mỗi người mang giỏ hoa vào. Cho người đem rượu này chôn xuống đất. Lúc này việc mới coi như xong, liền gọi các nương đến bên hồ ăn cơm.



      Gió thổi bên hồ, khe hở ánh nắng chiếu xuống xuyên qua những tầng mây, tóc mây như được tô tầng màu sắc ống ánh, nhàn rót ly rượu , nhìn lá sen trong hồ vừa mới mọc những cái gai, liền có chuồng chuồn đậu bên .


      Trong khí truyền ra thanh ống tiêu, uyển chuyển êm tai rất hợp với bầu khí tại, chỉ là giữa vui mừng lại có chút bi ai, vui mừng hòa với phiền muộn làm cho người ta sầu não. Trong chuyện tình cảm của nữ nhân, ai lại có thống khổ.


      Liêm ngoại mưa róc rách,

      Xuân ý rã rời.

      La khâm kiên nhẫn năm canh hàn.

      Trong mộng biết thân là khách,

      thưởng tham hoan.

      mình chớ dựa vào lan can,

      Vô hạn giang sơn,

      Biệt lúc dễ thấy lúc khó.

      Nước chảy hoa rơi xuân cũng,

      trời nhân gian.

      Đột nhiên nàng nhớ tới bày thơ này, rất hợp với tình cảnh tại.


      Thích Dao : “Sắc trời còn sớm, mau trở về thôi.” Mọi người nghe vậy đều lưu luyến muốn .


      Ngẩng đầu nhìn nhìn sắc trời: “Gọi các nương đến, ngồi xe ngựa trở lại Thúy Vi lâu.”


      Nàng cùng với Thích Dao trở về Bàng phủ lấy y phục. Còn các nương kia cùng hạ nhân trở về Thúy Vi lâu.


      Vừa mới trở lại Bàng phủ, liền nhìn thấy Tử Quyên ở chỗ cửa sau chờ nàng, bộ dáng gấp gáp. Bình thường Tử Quyên đều ở trong sân chờ nàng, rất ít đến cửa sau. Chẳng lẽ mẫu thân xảy ra chuyện gì? Nàng vội vàng cho hạ nhân dẫn Thích Dao về chỗ của nàng trước, sau đó gấp rút theo Tử Quyên.



      Dọc theo đường nghe Tử Quyên mới hiểu được, hôm nay mẫu thân thỉnh an lão phu nhân, liền nghe thấy nha đầu trong phòng tứ di nương đến báo là tứ di nương ngày ngày uống thuốc dưỡng thai của mẫu thân nàng nên động thai khí, tại thai nhi l,q,d ổn định. Lão gia cùng lão phu nhân đều tức giận thôi, tứ di nương nhất quyết làm lớn chuyện, nhị di nương cùng tam di nương còn ở đó thêm mắm thêm muối. Kiên quyết ép lão gia dùng gia pháp trừng trị. Nàng vừa nghe nóng nảy: “Phu nhân như thế nào?”



      “Phu nhân bà hàng ngày đưa tới thuốc dưỡng thai đều là thượng hạng, chút thứ khác cũng có, hơn nữa phu nhân đoán tứ di nương hoàn toàn cũng có uống chỗ thuốc đó. Thái y trong thân của thể tứ di nương có xạ hương. Phu nhân bà hoàn toàn cũng có cho xạ hương vào.”


      lý thuyết mẫu thân có lý do để hãm hại tứ di nương, huống chi mẫu thân cũng ngốc như vậy mà bỏ thuốc và trong canh, hừ, biết mấy tiện nhân này suốt ngày làm ầm ĩ cái gì, chút cũng cho người sống yên ổn.



      Vội vội vàng vàng tới viện tứ di nương, Nhược Lan viện vốn là xân khấu diễn, bản thân tứ di nương xuất thân từ rạp hát, phụ thân thưởng cho nàng nơi này coi như là tệ, thế nhưng người này chính là vĩnh viễn biết đủ, được ăn sung mặc sướng còn muốn đòi cái khác. Trong sảnh chính, lão phu nhân cùng lão gia ngồi ở ghế, mẫu thân quỳ ở bên, nhìn đến đây nàng liền bốc hỏa, qua nhanh nâng mẫu thân dậy, ngẩng đầu nhìn vẻ mặt nhị di nương cùng tam di nương đều lộ biểu tình lo lắng, trong mắt các nàng làm sao tránh khỏi cười nỗi đau của người khác.



      Thấy được lão phu nhân, phụ thân, nàng kiềm nén tức giận lễ phép .


      xãy ra chuyện gì, tuy thời tiết dần nóng, nhưng thân thể mẫu thân luôn luôn yếu đuối, làm sao chịu được hàn khí đất.”


      “Ngươi ở đâu, tốt cho bộ dạng tiểu thư khuê các, thượng bất chính hạ tắc loạn, mẹ của ngươi nghĩ hại chết cháu ta.”


      “Để cho nàng quỳ xuống cũng được sao.” Lão phu nhân lời mau lẹ, thần sắc nghiêm nghị .


      Nàng thầm nghĩ, lão thái bà này cũng lợi hại, cuối cùng cũng giống thân tổ mẫu, hôn nhân của bà bất hạnh, cũng muốn thấy người khác hạnh phúc, trong lòng vặn vẹo co rút lợi hại.


      “Nhị tiểu thư sợ là cũng có chuyện vội vã, đoán chừng là chuyện có liên quan đến phu nhân sai bảo, nhị tiểu thư ở đều thấy dáng. Mấy ngày gần đây nghe nhị tiểu thư mang rất nhiều vải vóc trong khố phòng ra, cũng biết là để làm gì.” Nhị di nương thêm mắm thêm muối .



      Nàng ngẩng đầu khẽ mĩm cười : “Tổ mẫu, ngài đừng tức giận, mấy ngày gần đây cháu là phụng mệnh mẫu thân tự mình hái trà lài mới cho người, lại cho người đến chỗ mẫu thân kiểm tra chất lượng, cho nên về trễ, mẫu thân yên lòng cháu tự mình động tay đông chân, cho nên muốn tự mình đích thân xem qua mới dám đưa tới chỗ người, còn mong lão phu nhân đừng giận Tuyết nhi. Cũng đều là mẫu thân tốt, làm hại Tuyết nhi tay đều bị giày vò đến đỏ.”



      Sắc mặt lão phu nhân hòa hoãn lại, chậm rãi : “Khí trời còn lạnh như vậy, cẩn thận đừng để thân thể nhiễm khí lạnh.” Phụ thân cũng : “Mau chút bưng tới canh gừng nóng hầu hạ nhị tiểu thư uống.”


      Nàng ngẩng đầu nhìn nhị di nương, nghiêng đầu : “Nhị di nương, chắc hẳn thân thể tỷ tỷ tốt lên rồi phải ?” Trong lòng nàng lại yên lặng bồi thêm câu, cho nên ngươi lại gây gây sóng gió như vậy.


      phiền lòng nhị tiểu thư quan tâm, đại tiểu thư khá hơn nhiều rồi.” Nhị di nương trả lời.


      khá nhiều nhưng chắc là còn chưa khỏe hẳn, Lạc Vũ tỷ tỷ dù sao cũng là thứ tỷ của ta, tuy là con thiếp, dù sao cũng mang nặng đẻ đau, là di nương của đứa , cũng giống như mẫu thân vậy, nếu là mẫu thân biết nghĩ, ta nghĩ bọn họ nhất định cần mẫu thân mình ở bên cạnh chăm sóc, các di nương đương nhiên hầu hạ phụ thân, vậy mà cũng biết sao.” Bàng Lạc Tuyết thản nhiên .


      Nhị di nương cùng tam di nương bị dọa thân mồ hôi lạnh. Cúi đầu dám .


      Bàng Lạc Tuyết vừa định tiếp, liền nghe thấy buồng trong truyền đến tiếng kêu tê tâm liệt phế.
      Last edited by a moderator: 26/12/15
      milktruyenky, thuytTôm Thỏ thích bài này.

    5. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 23: Đối chọi gay gắt
      Editor: VinJR



      Bên trong phòng, Tứ di nương từng tiếng từng tiếng kêu đau, lập tức làm cho mọi người khẩn trương hồi. Đều đời người như vỡ kịch, phải hóa trang lên sân khấu diễn trò, tiền nhân đúng là sai, kiếp trước có lẽ đứa bé này mang tội nghiệt nên mới ở người tứ di nương, kiếp này coi như xuôi xẻo, ngươi cần phải tự mình gánh chịu a. Ở đây cũng chỉ có phụ mẫu thân cùng lão thái thái là l.q.d lòng khẩn trương, nhị di nương mặc dù cầm khăn tay vẻ mặt lo lắng, chỉ e là trong lòng càng cầu khấn đứa bé này mất . Tam di nương cũng là bộ dạng thương tâm, bất quá là khẩn trương vò nát chiếc khăn trong tay. Nghĩ cũng đúng, tam phu nhân xuất thân là thứ nữ, sao có thể để tứ phu nhân sinh ra đứa , thay thế vị trí của nàng. Tuy hai người vẫn quan hệ thân thiết. Bàng Lạc Băng ngoan ngoãn đứng ở bên cạnh tam di nương, bộ dáng chăm chú nhìn.



      Trong đại sảnh yên tĩnh đến nỗi cây kim rơi xuống cũng có thể nghe được tiếng động, mà trong lòng lại là náo nhiệt lợi hại. Bên trong kia tiếng kêu đau mỗi lúc càng lớn.


      vẻ mặt thái y thương tiếc ra, lau chùi vết máu tay: “ tại xạ hương xâm nhập cơ thể người mẹ, lão phu bất lực nên đứa của tứ phu nhân cũng giữ lại được, chỉ mong Bàng quốc công nén bi thương, phu nhân nén bi thương.”


      “Tứ di nương sao có thể tiếp xúc với loại xạ hương này?” Bàng quốc công vỗ lên bàn cái mạnh.


      “Thái y xạ hương trong thân thể tứ muội muội nhiều ngày bị tích tụ lại mới dẫn đến sinh non, muội muội biết mình mang thai đương nhiên chạm, chính là người khác cố ý gây nên.” Nhị di nương nhìn Bàng quốc công, sắc mặt cẩn thận từng li từng tí .


      “Vậy nàng xem là người nào làm như vậy.” Bàng quốc công nhìn nhị di nương .


      Nhị di nương vui mừng trong bụng, lại lộ ra vẻ khó xử: “Cái này thiếp thân cũng dám , vạn nhất….”


      “Ngươi cứ yên tâm , có ta ở đây, xem ai dám to gan hại cháu của ta như vậy.” Lão phu nhân nhíu chân mày.



      “ Lúc tứ muội muội có thai đương nhiên là được lão gia cưng chiều, khó tránh khỏi có lúc quan tâm tới cảm thụ của phu nhân, từ khi phu nhân phạt muội muội cấm túc, lại nghe l.q.d tứ muội muội vẫn có khi năng lỗ mãng, phu nhân lại ngày ngày mang thuốc dưỡng thai cho muội muội uống, nếu là phu nhân, có lẽ phu nhân chỉ nghĩ khiển trách muội muội chút, nhưng mà lại điều tiết được lượng thuốc.”



      bậy, lão gia, thần thiếp có, lúc xử phạt muội muội lão gia cũng có ở đó, huống chi ta xử phạt nàng rồi, làm sao có thể tâm sinh đố kỵ mà hạ dược hại nàng, hơn nữa đứa của tứ muội muội này cũng là đứa của lão gia.” Dương thị vội vàng , rất sợ Bàng quốc công tin nàng.



      Mặc dù tình cảm của Bàng quốc công gắn bó cùng nàng, thế nhưng dù sao cũng có ít mỹ thiếp, cảm tình của phu quân cũng chia sẻ cho vài người, khó xữ là có khả năng, lại nhìn sắc mặt Bàng quốc công nhìn về phía nàng, vì lời của nhị di nương mà đối với nàng sản sinh hoài nghi, lòng nàng giống như có trăm nghìn vết nứt. Dương thị lộ vẻ cười sầu thảm, ngay cả sức lực biện bạch cho mình cũng có.



      Nhị di nương thấy có hiệu quả, cau mày vẻ mặt đau lòng: “Tỷ tỷ muốn tứ muội muội được sủng ái cũng cần ngày ngày cho người đưa thuốc dưỡng thai đến cho nàng, xạ hương này liều lượng tuy , nhưng cũng có thể làm cho hài nhi trở nên đần độn, tỷ tỷ thế nào lại nhẫn tâm như vậy.”



      “Nhị di nương sao biết thuốc này có vấn đề.” Bàng Lạc Tuyết lẳng lặng nhìn nhị di nương, đôi con ngươi tựa như giếng sâu thẳm, làm cho người ta cảm thấy vô vàng mong lung.



      “Tứ muội muội mang thai, thiếp lại bận chăm sóc Vũ nhi, lại vì muội muội bị phạt nên thăm hỏi sức khỏe được, vẫn chưa mang thứ gì đến đó, chỉ còn cách chờ muội muội sinh xong hài nhi mới đến chúc mừng. Có lẽ tam muội muội cũng vậy, dù sao gia chủ cũng là phu nhân, đại tỷ mệnh lệnh là vạn vạn ai được bước vào viện này.” Trong lòng nhị di nương lúc này trận đắc ý, mặc dù nàng có tâm tự hại đứa bé này, thế nhưng gần đây bận chuyện Bàng Lạc Vũ, nên cũng chưa tính toán đến việc này, thực đúng là trời cũng giúp ta, đại phu nhân ra tay trước. Nàng chỉ cần đứng bên xem, mặc kệ việc này có phải phu nhân làm hay , chỉ cần đem tội danh này đặt lên người phu nhân, chắc rằng nàng có tránh cũng khỏi.



      “Nhị di nương thế đúng lắm, mặc dù mẫu thân ngày ngày mang đến thuốc dưỡng thai, thế nhưng tứ di nương có uống qua hay chuyện, hạ dược hay hạ dược là chuyện khác. Thái y vẫn còn ở đây, đừng nghĩ muốn vu tội cho mẫu thân ta, bằng mời thái y xem kỹ trong thuốc dưỡng thai này có cái gì ổn, cũng uổng phí phen nhị di nương ngấm ngầm hại người.” Bàng Lạc Tuyết đối chọi gay gắt .



      Thái y theo ý lão gia đến chén thuốc bên giường, cầm lên tỉ mỉ xem xét : “Thuốc này là thuốc dưỡng thai thượng hạng, chỉ là bên trong có chút xạ hương, xem kỹ thể nhận ra được.”


      Vẻ mặt Bàng quốc công vô cùng đau đớn nhìn phu nhân : “Nàng còn có gì để nữa ?”


      Dương thị nghe thế lại yên tĩnh lại : “Nghĩ chàng cùng ta phu thê nhiều năm, lại bị lão gia hoài nghi thế bày, thần thiếp chưa từng làm. Lão gia muốn như thế nào như thế đó .” xong xoay mặt lặng lẽ rơi lệ.


      Bàng quốc công tuy có chút đành lòng, thế nhưng nghĩ đến con của mình còn liền hạ khẩu khí: “Dương thị thủ đoạn độc ác, tại phạt nàng đến từ đường cấm túc, chuyện trong nhà tạm thời giao cho nhị di nương cùng tam di nương xử lý, nàng hãy tưởng niệm tốt, có mệnh lệnh của ta cho nàng ra ngoài.”



      Bàng Lạc Tuyết nhìn nhị di nương cùng tam di nương nở nụ cười, khóe miệng lạnh lùng vẽ ra nụ cười: “Phụ thân, thái y xạ hương này là tích lũy nhiều ngày, huống chi bát thuốc này để ở đây, trong đại sảnh nhiều người như vậy, ai cũng có thể hạ thủ, trọng yếu hơn là bát thuốc này cũng có dấu hiệu uống, tại sao có thể phán định là mẫu thân làm ra? Tứ di nương vừa mất đứa , nếu như thể tìm ra hung thủ, chắc hẳn tứ di nương cũng yên lòng.”



      Bàng Lạc Tuyết xong câu đó, mắt nhìn chăm chú đến người tam di nương, tam di nương muốn nhảy dựng, cúi đầu nghĩ nghĩ, mình làm bí mật như vậy, nhị tiểu thư chẳng qua cũng chỉ là tiểu nha đầu cỏn con, sao có thể phát , nghĩ đến chỗ này liền yên tâm lớn mật hơn chút, hỏi: “Biết nhị tiểu thư là lo lắng phu nhân khổ sở, muốn giúp phu nhân giải vây, muốn bắt người phàm là đều phải lấy ra chứng cứ, nhị tiểu thư có chứng cứ nên lung tung.”



      “Tam di nương khẩu khí lớn, phải nhớ rằng, ngươi chẳng qua cũng chỉ là tiểu thiếp của phụ thân mà thôi, mà mẹ ruột của ta mới là Quốc công phu nhân Quốc công phủ này, bản tiểu thư là đích nữ của quý phủ này, ta mới là chủ tử danh chính ngôn thuận, cho dù là quản gia, cũng là việc đáng làm của bản tiểu thư.”



      “Tỷ tỷ, ngươi tại sao có thể mẫu thân ta như vậy, mẫu thân mặc dù là thiếp, nhưng mẫu thân dù sao cũng là trưởng bối, tỷ tỷ tuy có phu nhân giáo dục, nhưng lại biết lễ nghi như vậy.” Bàng Lạc Băng oán hận .


      “Muội muội thực là được giáo dưỡng tốt, ở đây là trách đích tỷ đúng sao.” Nàng nhìn ánh mắt Bàng Lạc Băng có chút chột dạ, bất quá mới hơn mười tuổi lại học theo mẫu thân nàng hại người, quả nhiên là hung ác như vậy mới có thể trèo đến cái vị trí kia.


      “Được rồi, bàn cãi nữa, chuyện này ta quyết như vậy, Tuyết nhi cần .” Vẻ mặt Bàng quốc công vui .


      “Quyết định của phụ thân chưa chắc chính xác, Tuyết nhi nghĩ nếu như ca ca trở về biết phụ thân oan uổng mẫu thân như vậy, chắc hẳn trong nhà bị náo ngất trời, Tuyết nhi cũng là suy nghĩ cho phụ thân. Phụ thân cũng muốn bị ca ca oán hận .”


      “Tuyết nhi, ngươi tại sao có thể lấy ca ca ngươi đến áp cha ngươi chứ, cha ngươi thương ngươi như vậy, nếu như…….” Tam di nương vẻ mặt ân cần.


      “Di nương là chột dạ sao?” Bàng Lạc Tuyết từng bước ép sát hỏi.


      “Ta chột dạ cái gì?” Tam di nương vẻ mặt kinh ngạc.


      “Người đương nhiên chột dạ , bởi vì tên đầu sỏ chính là người.”
      Last edited by a moderator: 26/12/15
      milktruyenkythuyt thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :