1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Tiểu độc phi khuynh thành - Bình Qủa Đích Trùng Tử (240/401)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. hạnh dori

      hạnh dori Well-Known Member

      Bài viết:
      895
      Được thích:
      1,093
      Chương 202 : Cung đấu

      Edit : Sóc Là Ta


      Thính Vũ hiên

      Bàng Lạc Tuyết lặng lẽ nhìn Bàng Lạc Vũ, nàng trang điểm nhàng, trông điềm đạm đáng . Nàng bước nhàng, khoan thai, chỉ nghe tiếng sột soạt của quần áo, thỉnh thoảng còn có tiếng lách cách của Ngọc Hoàn chạm vào nhau, từng tiếng vang lay động trong gió, lại thêm duyên dáng bút mực nào tả nổi. Ai cũng nín thở, vì sợ nếu thở mạnh có thể thổi luôn mỹ nhân cao quý này.

      Tiểu thư của vương gia nào đó cười : "Tuyết Nhi, phải khuôn mặt của đại tỷ nàng bị thương sao? Làm thế nào lại nhanh chóng bình phục như thế?"

      Bàng Lạc Tuyết cười "Cũng nhờ vào thần y. Đại tỷ ta muốn gả vào Tấn vương phủ việc chữa trị khuôn mặt của mình là lẽ tự nhiên."

      Tiểu thư Vương gia lại nhíu mày, : "Nhưng biết vì sao ta có cảm giác người nàng có hương liệu kỳ quái."

      Dự vương lạnh nhạt : "Là mùi thối rữa."

      "Đúng! Hình như là mùi của loại xương cốt bị thối rữa. Tại sao quanh người nàng ta lại tỏa ra mùi vị kỳ quái này khiến ta dám đến gần nàng." Tiểu thư Vương gia khoa trương .

      "Mùi vị khó ngửi à?" Bàng Lạc Tuyết nhìn Bàng Lạc Vũ, sau đó tiến về phía trước hai bước nhưng chưa đến gần nàng cũng nghe mùi nồng nặc bốc lên, mùi vị cực kỳ khó ngửi, bất luận thế nào cũng che giấu được.

      Dự vương giật mình nhìn khuôn mặt của Bàng Lạc Vũ, sau đó với Bàng Lạc Tuyết: "Mặt của nàng ta quả thực bình phục. biết nàng ta dùng Linh Đan Diệu Dược gì đây?"

      Tiểu thư Vương gia theo bản năng cũng liếc mắt nhìn theo hướng Dự vương. Nàng sửng sốt chút, lặng lẽ kéo tay áo Bàng Lạc Tuyết hình như muốn gì.

      Triệu Chính Dương khẽ mỉm cười, với Bàng Lạc Tuyết: "Ta trước." Bàng Quốc Công tiến về phía nên phải hành lễ.

      Bàng Lạc Tuyết gật đầu cái. Dự vương mới vừa tiểu thư Vương gia cười : " dự vương là đệ nhất mỹ nam tử cũng phải là quá đáng."

      Bàng Lạc Tuyết sửng sốt chút, : " sao?" Nàng luôn ở bên cạnh lại cảm thấy đẹp như vậy. Xem ra lực sát thương của đối với nữ nhân lớn, ngay cả tiểu thư vương gia xưa nay vốn mạnh mẽ cũng đỏ mặt.

      Xa xa, Tấn vương nhìn thấy Bàng Lạc Tuyết đứng ở cửa, trông nàng cực kỳ chói mắt. Da trắng như tuyết, khuôn mặt trái xoan, thích nhất là trang phục người nàng, trắng đen ràng hợp với ánh mắt sâu thẳm của nàng khiến cảm thấy còn nữ nhân nào xứng với bằng nàng. Nghĩ vậy, theo bản năng bước đến gần, nhưng còn chưa bước tới trước mặt Bàng Lạc Tuyết, bị ngăn lại bởi người, chính là Bàng Lạc Vũ.

      Tấn vương lấy làm kinh hãi, bởi vì biết khuôn mặt của Bàng Lạc Vũ bị tổn thương nhưng bây giờ dường như nàng khôi phục bộ dáng xinh đẹp như trước khiến người khác kinh hãi.

      Bàng Lạc Vũ cao giọng : "Thần thiếp thỉnh an Tấn vương gia, dạo này người khỏe ?"

      Bàng Lạc Vũ cả gan trước mặt người khác kêu tên Tấn vương khiến người khác xầm xì, bàn tán.

      Theo bản năng, Tấn vương nhìn Bàng Lạc Vũ cái, lấy lại tinh thần, : "Ta vẫn ổn." dự định bước qua mặt nàng nhưng theo bản năng nhìn về phía Bàng Lạc Tuyết. Lúc này, Dự vương mỉm cười đến bên cạnh Bàng Lạc Tuyết, chuyện với nàng với vẻ mặt vui vẻ, nồng đậm tình cảm. Tấn vương cười lạnh tiếng, đột nhiên nhận ra ánh mắt lãnh của mình nên cúi đầu xuống, cau mày, tự nhủ: "Được rồi, mẫu phi, người hãy yên tâm , con để cho người thất vọng." Nếu Bàng Lạc Tuyết tài giỏi, có thể lấy gì được từ nàng chi bằng….? Trong đầu nhanh chóng lên kế hoạch.

      "Tuyết Nhi, muội có nghe huynh ?" Triệu Chính Dương dịu dàng .

      Tiểu thư Vương gia dám tin vào mắt mình, dám tin người chuyện dịu dàng với Bàng Lạc Tuyết chính là Dự vương. là Dự vương sao? Nàng cảm thấy dường như nghe nhầm. Triệu Chính Dương luôn lạnh lùng, muốn tiếp xúc với bất kỳ nữ nhân nào mà lại có vẻ mặt ôn hòa như thế, chuyện với Bàng Lạc Tuyết sao? chỉ như vậy, mới vừa rồi lại cùng Bàng Lạc Tuyết chào hỏi mình. Nếu như lúc trước, chỉ liếc nhìn cái, thế mà bây giờ. . . . . . ràng nàng chưa bao giờ biết, ra khi bên cạnh Bàng Lạc Tuyết lại có vẻ mặt đặc biệt ôn hòa như vậy.Tiểu thư Vương gia cảm giác mình bị rối loạn thần kinh rồi.

      Bàng Lạc Tuyết nhìn Dự vương, : "Muội nghe."

      Triệu Chính Dương đưa mắt nhìn theo ánh mắt của nàng, biết nàng nhìn vào trong đại điện. biết Doãn Thiên Chiếu lợi dụng thuật bói toán, tử vi
      [​IMG]
      thienbinh2388thuyt thích bài này.

    2. hạnh dori

      hạnh dori Well-Known Member

      Bài viết:
      895
      Được thích:
      1,093
      Chương 203: Lệ quý phi

      Edit : Sóc Là Ta


      "Đồ trang sức của muội muội quả rất đặc biệt, y phục cũng rất mới, ta nghĩ chắc cũng do thợ thủ công lành nghề làm ra?" Nghi quý phi nhìn Yến Quý phi với vẻ mặt thân thiết hỏi.

      Yến Quý phi đeo dây chuyền bảo thạch màu đỏ thẫm hợp với vòng tai cùng màu cực kỳ quý báu. Nàng lại vốn xinh đẹp, có nước da trắng, dáng người yểu điệu, thướt tha lại kết hợp với bộ trang sức màu đỏ thẫm càng khiến nàng nổi bật giữa muôn người.

      "Tỷ tỷ biết sao? Đồ trang sức này là do sứ giả nước ngoài dâng lên làm quà tặng. Năm trước, bệ hạ xem như bảo bối, mực cất trong kho. Muội cầu xin mãi nên cuối cùng bệ hạ mới ban cho." Nghe Yến quý phi , Lệ Phi – mẫu thân của Bát công chúa và Thất hoàng tử - chỉ mỉm cười.

      chiếc vòng mã não màu hồng, sáng bóng mê hoặc lòng người, hơn nữa dây chuyền được bao bọc bởi viên đại Hồng Bảo Thạch cực kỳ chói mắt. Lệ Phi cười nhạt tiếng, : "Tỷ tỷ Nghi quý phi, tỷ tỷ làm sao so sánh với Yến quý phi được chứ? Nàng là người được bệ hạ sủng ái."

      Mặc dù hoàng hậu mang thai, nhưng quý khí tỏa ra khiến người khác sợ hãi. Nàng từ cao nhìn tất cả phi tử: "Yến Quý phi chói lọi như vậy, ngay cả ta còn say mê ngắm nhìn. Còn nhớ lúc muội ấy mới vào cung, muội như nụ hoa bé. Vậy mà chỉ qua mấy năm, muội lại trẻ đẹp hơn xưa rất nhiều. Yến quý phi bé lúc trước biến mất thay vào đó là Yến quý phi xinh đẹp lộng lẫy, lại hiền hòa như hôm nay.”

      Hoàng hậu vẫn chính là hoàng hậu. Chỉ có mấy câu mà khiến Nghi quý phi, Lệ Phi và Mai Phi đồng thời thay đổi sắc mặt. Hoàng hậu nhắc nhở họ, họ già, còn được hoàng đế sủng ái nữa, cũng nhắc nhở Yến Quý Phi rằng dù dung mạo đẹp đến đâu cũng đừng nên kiêu ngạo. Trong cung, nữ nhân sợ nhất là thời gian, chỉ có địa vị hoàng hậu mới vĩnh viễn thay đổi. Còn những người khác, ai đoán trước điều gì xảy ra.

      Nghi quý phi khẽ mỉm cười, sắc mặt thay đổi, giống như tham gia vào câu chuyện của mọi người. Ánh mắt nàng chăm chú nhìn vào bậc thang, cuối cùng nhìn về hướng Bàng Lạc Tuyết. Ánh mắt nàng khẽ động, sau đó rất nhanh dời chỗ khác giống như chưa từng xảy ra việc gì.

      Ánh mắt Bàng Lạc Tuyết nhìn Yến Quý phi xinh đẹp, vẻ mặt lạnh nhạt, sau đó cũng thản nhiên quay đầu sang chỗ khác.

      "Dự vương đến." Vừa rồi Triệu Chính Dương lặng lẽ ra ngoài, lần này vừa bước vào lại là tâm điểm chú ý của mọi người.

      "Bái kiến phụ hoàng, mẫu hậu!"

      Hoàng hậu cười : "Con đáng đánh đòn, bữa tiệc sắp bắt đầu mà dám để mẫu thân và phụ hoàng chờ con." Tuy miệng vậy nhưng trong giọng cũng có ý trách cứ.

      Hoàng hậu nhìn Bàng Lạc Tuyết, trong mắt ánh lên nụ cười, kéo tay của nàng khen: "Hôm nay Tuyết Nhi trang điểm rất xinh đẹp."

      "Tạ ơn mẫu hậu khen ngợi." Bàng Lạc Tuyết nhu thuận đứng lên chào.

      Hoàng hậu sai Nhược Phương ban thức ăn ở bàn mình cho Die nd da n****Sóc***Là****Ta****l e q uu ydo n, Bàng Lạc Tuyết. Bát công chúa ngồi bên cạnh hâm mộ "Mẫu hậu thiên vị tỷ tỷ Tuyết nhi. Nhi thần cũng thích ăn những món này."

      Hoàng hậu vẫn luôn thích vẻ ngây thơ cộng với hiếu động, hồn nhiên của Bát công chúa. Mặc dù phải mẫu thân ruột thịt nhưng tình cảm của hai người vẫn rất thân thiết.

      Hoàng hậu lắc đầu "Vì con thích ăn nên ta sai Nhược Phương ban tặng ít thức ăn cho con mà giờ con lại tranh giành với tỷ tỷ Tuyết Nhi sao? Ta nhớ con thầm bên tai ta, hỏi ta sao tỷ tỷ Tuyết Nhi vào cung?" Hoàng hậu trêu ghẹo .

      Khuôn mặt Bát công chúa đỏ ửng, cầm khăn che mặt của mình "Mẫu hậu trêu con, nhi thần quan tâm đến mẫu hậu nữa."

      Hoàng hậu khẽ mỉm cười, cũng gì.

      Lệ Phi cau mày " được vô lễ với hoàng hậu nương nương."

      Bát công chúa le lưỡi cái nhưng cũng quan tâm đến lời mẫu phi. Lệ Phi cũng lắc đầu, Bát công chúa vốn kiêu căng lại bướng bỉnh.

      Cuối cùng, hoàng hậu giải vây cho nàng, "Công chúa Bát vẫn luôn hoạt bát, lại có duyên với Bổn cung. Nếu ngươi là mẫu phi lại nhận ra điều đó vậy như vậy .” Nàng quay sang hoàng đế, : “ Tâu bệ hạ, hôm nay
      [​IMG]
      thienbinh2388thuyt thích bài này.

    3. hạnh dori

      hạnh dori Well-Known Member

      Bài viết:
      895
      Được thích:
      1,093
      Chương 204: Vương gia

      Edit : Sóc Là Ta


      Vương Hải liếc mắt nhìn người nữ nhân quyến rũ kia, sau đó khẽ với đệ đệ mình: " nương có khuôn mặt trắng hồng, tròng mắt tĩnh mịch và dáng dấp xinh xắn chính là Bàng Lạc Tuyết sao? Dáng dấp nhìn đẹp." Đây là lần đầu tiên được nhìn thấy Bàng Lạc Tuyết.

      Vương Nam khẽ mỉm cười, : "Còn ai có thể lên làm công chúa Đông Tần quốc mà mới có mười mấy tuổi đầu ngoài Bàng Lạc Tuyết?"

      Vương Hải gật đầu, : "Dáng dấp đẹp. Nàng vẫn đẹp hơn mấy phần so với Bàng Lạc Vũ." Ánh mắt nam nhân nhìn nữ nhân lần đầu tiên chính là dáng dấp và dung mạo. ra, dung mạo của Bàng Lạc Tuyết rất hoàn hảo nhưng vì cầu về dung mạo nữ nhân của Vương Hải rất cao nên nàng bị phê bình tiếc lời. Phải biết thê tử của – Hàn thị - chính là đại mỹ nhân, còn thê thiếp của cũng là những nữ nhân có dung mạo xinh đẹp. Cho nên nếu Bàng Lạc Tuyết biết đánh giá mình chỉ nữ nhân có dung mạo được có lẽ nàng cũng ngần ngại phóng ngân châm về phía để tạ lễ.

      Vương Hải khiêm tốn nâng chén lên uống. mỉm cười đáp lễ, sau đó giọng : "Phụ thân đệ nên canh giữ huynh để huynh đừng gây chuyện lớn."

      Vương Nam nhìn chằm chằm Bàng Lạc Tuyết ngồi đối diện, nhíu mày : "Đại ca, huynh cũng quá cẩn thận. Huynh yên tâm , chuyện này tuyệt đối liên quan đến Vương gia."

      Vương Hải lại nhíu mày, : "Đệ lại lần nữa, đừng gây chuyện."

      Vương Nam suồng sã cười cười, : "Nàng khiến mẫu thân tức giận ngã bệnh, đệ còn huynh đừng gây chuyện?"

      Vương Hải cười vui vẻ. Người ngoài nhìn giống như chuyện thân mật với Vương Nam nhưng thực chất bất mãn, : "Chỉ là nhân vật tiểu tốt mà thôi. Có lẽ phụ hoàng vì người này mà làm ảnh hưởng đến đại cục."

      Vương Nam bật cười, tiện tay bưng ly rượu lên, : "Đại ca, huynh cho rằng mẫu thân muốn tự mình động thủ sao? buồn cười." Mặc dù phu nhân Hầu phủ muốn thay nữ nhi mình báo thù nhưng bất luận thế nào bà cũng muốn Vương Nam động thủ. Vương gia muốn đối phó Bàng Lạc Tuyết là nhưng bọn họ cũng ngốc đến nỗi tự mình ra tay. Vì nếu bọn họ làm vậy thế nào cũng có người vào đại lao. Bọn họ chỉ muốn đứng ngoài nhìn, mọi chuyện liên can đến bọn . Vương Nam cũng hiểu lý do tại sao mình muốn cho Bàng Lạc Tuyết chịu nhục nhã, bởi vì biết còn được nhìn thấy dung mạo xinh đẹp của Bàng Lạc Tuyết nữa. Như vậy đáng tiếc. Nếu để cho nữ nhân xinh đẹp như vậy làm nha hoàn của tốt. Ít ra cũng có thể hành hạ nàng sống bằng chết theo cách riêng của . Nghĩ vậy, Vương gia vừa cười vui vẻ, vừa theo dõi nhìn Bàng Lạc Tuyết.

      Dĩ nhiên Bàng Lạc Tuyết cũng chú ý tới đối phương nhìn nàng với ánh mắt bất thiện nhưng nàng vẫn tỏ ra bình tĩnh khác xa với phong cách của những thiếu nữ bằng tuổi nàng.

      nơi xa, Triệu Chính Dương cũng suy nghĩ về Vương gia. rốt cuộc hiểu vì sao Bàng Lạc Tuyết lại căm ghét đám người kia rồi. Quả bọn họ rất ưu tú, nhưng ưu tú là chuyện của bọn nhà . Dựa vào việc bọn kiêu ngạo xem người khác như cỏ rác, tùy ý chà đạp coi như dễ chơi. nhớ lại ba ngày trước Bàng Lạc Tuyết có phái Bạch Chỉ dò la tin tức, khẽ cười. biết nàng muốn hành động, nhưng biết nàng làm gì. có thể tưởng tượng, nhất định là nàng muốn sát thương bọn họ. . . . . .

      Nơi này đấu đá lẫn nhau, đao kiếm bay ngang đầu, còn bên kia là các loại món ăn quý hiếm và lạ mắt được bưng lên. Tất cả cung nữ nhanh chóng dâng thức ăn và rượu
      [​IMG]
      thuyt thích bài này.

    4. hạnh dori

      hạnh dori Well-Known Member

      Bài viết:
      895
      Được thích:
      1,093
      Chương 205: Lên đài

      Edit : Sóc Là Ta

      "Đúng vậy, đây là lần đầu tiên ta nhìn thấy cực phẩm Hải Đông Thanh màu đen tuyền như thế này" Tấn vương cũng nâng chén, mời Vương Nam ly.

      Vương Nam khẽ mỉm cười, tỏ vẻ khiêm tốn, : "Điện hạ Dự vương và điện hạ Tấn vương quá khen!"

      " cần khách khí." Tấn vương khoát tay, : "Hay là huynh lại cách huynh bắt được Hải Đông Thanh này."

      Khuôn mặt Vương Nam tỏ vẻ tự hào, : "Hồi bẩm Điện hạ, thực chất Hải Đông Thanh phải do ta bắt được. Chuyện là khi ta trở về kinh đô, nó theo đội ngũ của chúng ta khoảng trăm dặm đường. Vô tình ta phát nó phía sau ta nên ta chủ động giăng lưới vây bắt trước sau. Ta cũng ngờ việc lại như vậy."

      Hoàng đế bị kinh hãi vì lời miêu tả của . Chưa biết là hay giả, nhưng trước mắt đây là dấu hiệu tốt lành nên hoàng đế cảm thấy vui vẻ, chủ động bưng ly rượu lên, : "Vương hầu gia, ngươi có nhi tử tài giỏi, còn thay trẫm đưa tới điềm lành cho Đông Tần quốc."

      Vương hầu gia vội vàng : "Có thể vì bệ hạ tận trung, đây cũng là bổn phận của , cũng là phúc khí của Vương gia chúng thần." Vẻ mặt Vương hầu gia thể khiêm tốn, ai nhận thấy vương gia uy phong lẫm liệt lại ép mình sùng kính hoàng đế khiến Die nd da n****Sóc***Là****Ta****l e q uu ydo n, hoàng đế hết sức hài lòng. ban cho Vương Nam ít vàng bạc châu báu.

      Bàng Lạc Tuyết nhìn chút, lại đột nhiên nở nụ cười.

      Bát công chúa : "Tỷ tỷ Tuyết Nhi, tỷ cười cái gì?"

      Bàng Lạc Tuyết giọng, : "Tỷ cười vì điềm lành đột nhiên tới là kỳ diệu."

      Bát công chúa hoàn toàn nghe , nhưng nhìn Bàng Lạc Tuyết dường như muốn giải đáp hiếu kỳ của nàng nên nàng càng thêm buồn bực.

      Đột nhiên khí cung yến càng thêm nhiệt liệt, mọi người coi Vương gia như thánh thần hạ thế, rối rít khen ngợi xu nịnh, khiến Vương gia tự hào. Bàng Lạc Tuyết quan sát cẩn thận vẻ mặt của Vương gia, cũng thấy có chút kiêu ngạo, nhất là vương hầu gia, chân mày khóe mắt vẫn thản nhiên như vậy. để ý đến những lời khen tặng, trong lòng bình lặng như có việc gì xảy ra.

      Đúng vào lúc này, Nghi quý phi đột nhiên sợ hãi thốt lên: "Bệ hạ, người xem? !"

      Hoàng đế liếc mắt nhìn, lập tức từ ngai vàng đứng lên. Đôi chimHải Đông Thanh mới vừa rồi còn tự xưng là cực phẩm Thần Điểu Hải Đông Thanh mà liếc mắt bị chết trong lồng tre.

      Thái giám trông coi lồng tre quỳ rạp xuống đất, run lẩy bẩy. Vương công công bên cạnh Hoàng đế vội vàng bước tới xem, hồi bẩm : "Bệ hạ. . . . . . Hải Đông Thanh. . . . . . Hải Đông Thanh chết rồi. . . . . ."

      Mọi người đều xôn xao. Vương hầu gia biến sắc, tức giận : "Nam nhi, ngươi chăm sóc thế nào vậy?"

      Trong đôi mắt Vương Nam che giấu nụ cười nhưng ngoài miệng lại : "Phụ thân, Con. . . . . . Con. . . . . . Con cũng biết. Kể từ khi vào kinh tới nay, Hải Đông Thanh tốt, sao đột nhiên lại …." lập tức té quỵ xuống đất, xin tội : "Bệ hạ, vi thần có tội."

      Sắc mặt hoàng đế rất khó coi. Nếu như bình thường, chỉ xem Hải Đông Thanh
      [​IMG]
      thienbinh2388thuyt thích bài này.

    5. hạnh dori

      hạnh dori Well-Known Member

      Bài viết:
      895
      Được thích:
      1,093
      Chương 206: tinh xuất

      Edit : Sóc Là Ta



      Trước đại điện rộng lớn, mọi người ngạc nhiên khi nhìn thấy màn này. Vừa rồi mọi người thấy Doãn Thiên Chiếu đứng đài hô mưa gọi gió, thế mà đột nhiên như vải rách bị thiên lôi phóng điện chết ngay tại chỗ. Tất cả các quan chức chứng kiến, đứng ngây người như phỗng, Hoàng Đế lớn tiếng kêu lên: "Nhanh lên! Mau tới xem đạo trưởng làm sao."

      Công công để ý mưa vẫn tuôn xối xả, chạy như bay đến chỗ đạo trưởng xem thế nào. Khi trở lại, công công có bộ dáng như tang tóc, : "Tâu bệ hạ, thân thể đạo trưởng bị sấm sét đánh trúng đốt cháy khét, bây giờ còn nhận ra hình dáng nữa."

      Hoàng Đế nắm chặt tay, bỗng cảm thấy khiếp sợ vô cùng đến nổi ra lời.

      Chứng kiến cảnh này, Tấn vương và Nghi quý phi hoàn toàn bị chấn động. Tấn vương thực tin vào mắt mình. Vì muốn trừ khử Bàng Lạc Tuyết, và Nghi quý phi tốn bao công sức dàn dựng nên vở kịch này. Dựa vào tài năng hiểu được thiên thời cùng với tri thức về thiên văn của Doãn Thiên Chiếu cộng với đêm nay lại có sấm chớp giật liên hồi, gió mạnh gào thét, mưa rào tầm tã, đây là thời điểm thích hợp nhất để tuyên bố lời thề thần thánh, đổ tội cho Bàng Lạc Tuyết. Vả lại, Hoàng đế vốn là người rất tin tưởng vào đạo giáo nên mọi việc trong cung, từ lớn đến đều phải tuân theo luật đạo, giáo điều. Lẽ ra hôm nay là ngày tốt, thích hợp cho việc trừ khử Bàng Lạc Tuyết. Vậy mà…. Ngàn vạn lần Tấn vương vẫn ngờ tới tình huống Doãn Thiên Chiếu bị thiên lôi chiếu thẳng, đánh ngay giữa đầu . đáng tiếc! Doãn Thiên Chiếu là người mà chọn lựa tỉ mỉ mới đưa vào cung thế mà giờ đây lại chết thảm thế này. cam tâm.

      Lúc này, trong đám người đứng phía dưới bỗng xuất đạo nhân cười to : "Chúc mừng bệ hạ, chúc mừng bệ hạ!"

      Hoàng Đế nhận ra đó là Quý Vĩ Thắng, nên giận tím mặt : "Sư phụ của ngươi gặp bất hạnh, có gì vui mà đáng chúc mừng." Kẻ bị sét đánh chết dĩ nhiên là người phạm vào luật trời. Nhưng Hoàng Đế thực thể đoán ra được đạo nhân như Doãn Thiên Chiếu vì sao lại chọc giận thiên địa?

      Sắc mặt Quý Vĩ Thắng vui mừng : "Tâu bệ hạ, Đạo môn có vô số tu giả (người tu hành), phần lớn đều chết đường tu luyện, chỉ có rất ít người có thể tu đến Độ Kiếp kỳ . (cảnh giới cao nhất trong tu luyện). Sư phụ của ta có thể tu hành đến bước này, chỉ thiếu mất lượt thiên kiếp là có thể phi thăng. Nhưng thiên kiếp này chỉ có thể gặp mà thể cầu, thậm chí có rất nhiều người chưa chờ được đến Thiên kiếp chết như vậy rồi. Sư phụ của ta chính là cao nhân đắc đạo, vừa nãy bất ngờ đụng tới Thiên kiếp nên nếu bình yên vượt qua cũng chỉ ở vị trí Kim tiên mà thôi"

      "Nhưng nếu trở thành Kim tiên phi thăng thành tiên, vậy sao lại bị đánh đến cháy đen như vậy?" Hoàng hậu thực hiểu .

      Quý Vĩ Thắng thở dài hơi, : "Nương nương có chỗ biết, thân thể cháy đen nghĩa là sư phụ thể vượt qua cửa ải, tương lai chỉ có thể làm tán tiên. (Loại Tiên Sĩ vì mất tiên thể mà thể vào luân hồi, đạt được đại đạo, xem như là người bị ông trời vứt bỏ, mỗi ngàn năm phải chịu trừng phạt theo luật trời)."

      Hoàng đế nghe Doãn Thiên Chiếu thể thành công Độ Kiếp, thân thể lại biến thành tán tiên lấy làm kinh hãi, : "Doãn đạo trưởng là cao nhân đắc đạo, vì sao qua được Thiên kiếp?"

      Lúc này sắc mặt Quý Vĩ Thắng còn nụ cười nữa, thay vào đó là vẻ mặt thần bí, : "Tâu bệ hạ, Thiên kiếp chính là trong vạn người chỉ có được , có thể gặp mà thể cầu. Sư phụ của ta dựa vào năng lực tu hành của bản thân, vốn có thể bình yên vượt qua, nhưng đáng tiếc vừa nãy tiết lộ thiên cơ."

      Tiết lộ thiên cơ sao? như vậy, Doãn đạo trưởng thể thành công Độ Kiếp là bởi vì do tiết lộ thiên cơ nên bị ông trời trừng phạt sao? Mọi người đều nghĩ như vậy. Bọn rất mê tín, ngày thường nhìn thấy Doãn đạo trưởng muốn mưa liền có mưa to, cầu tuyết có tuyết lớn, còn linh thiêng hơn Khâm Thiên Giám(*). Huống chi, vừa nãy Doãn Thiên Chiếu đứng đài vung vẩy, chốc lát lại có sấm vang chớp giật, cuồng phong gào thét, cảnh tượng bầu trời quả kì dị. Hơn nữa, bọn họ thấy tận mắt cảnh tượng trời đất rung chuyển nên thể tin.
      (*)Khâm thiên giám (欽天監, Directorate of Imperial Observatory) là cơ quan quan sát và chiêm nghiệm dương bói toán, các tượng thiên văn, thời tiết, làm lịch, coi ngày, báo giờ để định mùa vụ cho dân, giữ đồng hồ báo canh ở điện Cần Chánh, và giữ trọng trách tư vấn triều đình về các vấn đề địa lý và phong thủy.

      Bàng Lạc Tuyết nở nụ cười, còn Bát công chúa
      [​IMG]
      thienbinh2388thuyt thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :