1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Tiểu độc phi khuynh thành - Bình Qủa Đích Trùng Tử (240/401)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Cung Trường Nguyêt

      Cung Trường Nguyêt Well-Known Member

      Bài viết:
      830
      Được thích:
      1,779
      Chương 197: Chiếc vòng tay quý báu

      Edit : Sóc Là Ta – Lê Quý Đôn




      Bàng Sách nhìn Bàng Lạc Tuyết bất đắc dĩ "Mấy ngày hôm nay, huynh thấy muội muội dùng danh nghĩa Thúy Vi Lâu sai Thích Dao dự trữ rất nhiều lương thực. giờ phòng kho cũng còn chỗ để nữa rồi. Muội dự trữ nhiều lương thực như vậy làm gì?"

      Bàng Lạc Tuyết liếc nhìn Bàng Sách "Huynh chỉ cần hoàn thành nhiệm vụ muội giao là được. Huynh xem huynh kinh doanh quán rượu cũng bằng tiệm bán son phấn của công chúa Trường Nhac. Muội biết huynh suy nghĩ thế nào nữa? Đường đường là đại công tử phủ Bàng Quốc Công mà lại đần như vậy."

      Bàng Sách đặt tay lên miệng, che môi ho khan tiếng, mặt khẽ đỏ ửng. Chính cũng biết vì lý do gì công chúa Trường Nhạc lại mở tiệm buôn bán son phấn, lại khiến cho muội muội khinh thường mình. giờ Bàng Sách ho khan chuyển đề tài sang chuyện khác: "Nếu đổi lại là muội, muội làm thế nào?"

      Bàng Lạc Tuyết khẽ mỉm cười, : "Nếu đổi lại muội là Triệu Chính Dương. . . . . . Muội nghe gần đây bệ hạ mê hương diệp quan (hương liệu thuốc an thần), còn đặc biệt ban thưởng loại này cho các hoàng tử. Nhưng tất cả mọi người đều xem trọng nó, ngay cả Tấn vương cũng vậy vì nó chính là do Doãn Thiên Chiếu đề cử cho hoàng đế. Như vậy đủ thấy trong lòng cũng rất xem thường lão đạo sĩ này. Đây chính là chỗ mâu thuẫn. Nếu muội là Triệu Chính Dương, muội mang mão quan vào triều, vì dù sao mão quan này được tinh xảo hết sức khéo léo, nếu muội dùng nó để có thể chứng minh trung thành của mình đối với hoàng đế, cớ sao muội làm đây?"

      Bàng Sách cười trong lòng, chậm rãi : "Muội sinh ra thích hợp làm hoàng tử hơn là công chúa." Nếu hoàng tử muốn khống chế bá quan văn võ trước tiên phải nắm quyền lực trong tay, quan trọng hơn là lấy lòng hoàng đế. Nhưng việc lấy lòng hoàng đế phải là chuyện dễ dàng, phải biết lắc lư theo gió, biết nịnh nọt, thậm chí khi hoàng đế ngồi ngựa mình phải vỗ đùi ngựa, việc phải ai cũng có thể làm được. Việc này khó nhưng quan trọng nhất là lúc vỗ, phải ra tay nhanh và chính xác, " đáng tiếc muội được sinh ra trong hoàng gia, nhưng đây cũng là chuyện tốt." Bàng Sách nhàng kết luận.

      Bàng Lạc Tuyết chỉ cười cười, trả lời. Ở nơi nào đó, cơn gió thổi qua, nhân tiên thổi luồng tóc qua mặt của Bàng Lạc Tuyết.

      Bàng Lạc Tuyết ngẩng đầu nhìn bầu trời trong vắt, nhếch miệng mỉm cười. Từ xưa đến nay, cái gì càng sạch càng dễ hấp dẫn lòng người, nhưng lòng nàng sớm mục nát và đen tối.

      Hà Hương viện

      Lão phu nhân trở lại. Mỗi ngày nàng phải đến thỉnh an lão. Khoảng thời gian tu dưỡng khiến tính tình lão phu nhân trở nên ôn hòa chút.

      Bàng Lạc Vũ trong y phục màu hồng đứng bên cạnh thỉnh an lão phu nhân, còn Bàng Lạc Tuyết cũng lạ lùng khi thấy nàng trang điểm với bộ dáng khéo léo như vậy. Nhị phu nhân cũng ngồi bên dịu dàng chuyện với lão phu nhân. Bình thường, lão phu nhân đều tỏ thái độ chào đón đối với hai mẹ con họ. Sao bây giờ lại đổi tính?

      Bàng Lạc Tuyết vừa bước đến, tất cả mọi người đều xoay mặt về phía nàng.

      Bàng Lạc Tuyết hành lễ "Tuyết nhi thỉnh an lão phu nhân." Lại xoay người tới hành lễ bên cạnh Nhị phu nhân như bậc trưởng bối. Nhị phu nhân cười "Nhìn xem, con đúng ? Trong phủ này chỉ có thư pháp của nhị tiểu thư là đẹp nhất."

      Bàng Lạc Tuyết đột nhiên cảm thấy khó chịu. hiểu nổi tại sao Nhị phu nhân lại vui mừng như thế? Bàng Lạc Tuyết thấy rất mưu thể trong mắt mụ ta.

      Bàng Lạc Tuyết ngồi bên cạnh lão phu nhân, thân thiết nhận ly trà từ tay Bàng Lạc Vũ, sau đó dâng trà lên cho lão phu nhân. Mặc dù danh tiếng tổ tiên hai đời bị tổn hại chỉ vì chuyện huyên náo của Dương thị, nhưng lão phu nhân vẫn rất thương nàng.

      Lão phu nhân nhận lấy ly trà, nhàn nhạt uống hớp, , vỗ tay Bàng Lạc Tuyết " Tuyết Nhi, cũng qua nhiều năm rồi, tổ mẫu cũng ngày càng già rồi, nhưng Tuyết Nhi lại càng ngày càng xinh đẹp."

      "Tổ mẫu chỉ an ủi Tuyết Nhi thôi, tỷ tỷ mới là đệ nhất mỹ nữ Đông Tần này.” Bàng Lạc Tuyết .

      Bàng Lạc Tuyết xong nhìn thấy khoé miệng Nhị phu nhân ngồi bên cạnh giật giật, còn Bàng Lạc Vũ lại theo bản năng lấy tay sờ lên mặt mình. Khi xác định mặt mình còn chiếc mặt nạ nàng mới thở phào nhõm.

      "Tuyết Nhi, mặc dù Vũ nhi là đệ nhất mỹ nữ Đông Tần nhưng cũng sắp thành thân. giờ, trong nhà cũng chỉ còn lại con và Băng nhi thôi. Dạo gần đây Băng nhi thoải mái, lão phu nhân lên tiếng cho gọi nàng đến thỉnh an để nàng nghỉ ngơi tốt." Nhị phu nhân .

      Bàng Lạc Tuyết cười cười "Lão phu nhân nhân từ, tổ mẫu rất thương những tôn nữ này."

      Lão phu nhân kéo tay Bàng Lạc Tuyết híp mắt cười "Trong phủ này, ta thương nhất chính là Tuyết nhi, mà trong phủ này lá trà cũng ngon hơn so với trong miếu biết
      [​IMG]
      thienbinh2388thuyt thích bài này.

    2. Cung Trường Nguyêt

      Cung Trường Nguyêt Well-Known Member

      Bài viết:
      830
      Được thích:
      1,779
      Chương 198: Tính toán

      Edit : Sóc Là Ta



      Nhị phu nhân biết chiếc vòng tay này rất quý giá nhưng bà ngờ Dương thị lại rộng rãi đến vậy.

      Nhị phu nhân cầm vòng tay lên và đeo vào tay Bàng Lạc Vũ "Con còn mau cám ơn phu nhân. Chiếc vòng tay quý giá như vậy cũng chỉ có mỗi phu nhân mới sở hữu được nó thôi."

      Bàng Lạc Vũ "Nữ nhi nhớ rồi, chờ phu nhân trở về, nữ nhi chắc chắn cảm tạ người."

      Bàng Lạc Tuyết dụi mắt "Tỷ tỷ cần gì khách khí như vậy. Dù sao tỷ tỷ cũng là nữ nhi của mẫu thân muội, mà Nhị Di Nương cũng chỉ là di nương mà thôi."

      Nhị Di Nương lúng túng. Bà nhớ lại lúc đại phu nhân Bàng Quốc Công lên thay thế vị trí của bà, bà chấp nhận rằng nữ nhi của mình chỉ có mẫu thân mà thôi. Còn bà chỉ là di nương, sinh con thay phu nhân. Việc buồn cười hơn nữa là đại phu nhân đối xử với nữ nhi ruột thịt của bà bằng nữ nhi ruột thịt của phu nhân. Vậy sao bà lại phẫn hận cho được?

      "Tuyết nhi đúng lắm, Vũ Nhi chính là nữ nhi của Dương thị. Đây là thực."

      Bàng Quốc Công cắt ngang . xong, ông bất mãn liếc mắt nhìn Nhị phu nhân.

      Dương thị là vợ của Bàng Quốc Công. Dù có chuyện gì xảy ra bà vẫn là phu nhân chính thức, ai có thể thay thế được.

      Lão phu nhân hài lòng gật đầu "Dương thị xuất thân từ phủ Quốc Công. Mặc dù địa vị của Bàng Quốc công như lúc trước nhưng vẫn có ít đồ tốt. Phú quý trăm năm thể sụp đổ liền sụp đổ. Vũ Nhi, đây là mẫu thân cho con, con hãy nhận . Sau này Vũ nhi trở thành Tấn vương phi rồi, hãy tự bảo vệ mình, đừng làm những chuyện tốt ảnh hưởng đến danh tiếng phủ Bàng Quốc Công này."

      "Vũ Nhi ghi nhớ lời lão phu nhân dạy bảo." Gương mặt Bàng Lạc Vũ thành .

      Lão phu nhân nhìn Bàng Lạc Vũ trưởng thành, cũng cảm thấy yên tâm thở phào nhõm.

      Bà cũng vốn ưa Bàng Lạc Vũ nhưng vì Tấn vương đồng ý lấy nàng nên trong lòng bà cũng nguôi ngoai. Nếu chắc bà muốn ăn cơm cùng với nàng.

      Bàng Quốc Công nhìn Bàng Lạc Vũ "Y phục của con cũng đẹp lắm. Tứ phu nhân giúp con chọn y phục. Nếu thiếu thứ gì con cứ để ta bổ sung thêm cho con."

      tại Tứ phu nhân được Bàng Quốc công sủng ái. Tứ phu nhân là nữ nhân bình dị, khuôn mặt và dáng người cũng xinh đẹp nên mọi người đều ưa thích nàng, đương nhiên Bàng Quốc công cũng ngọai lệ.

      "Lão gia yên tâm, phu nhân cũng cho phép ta thay mặt phu nhân chuẩn bị tốt cho hôn lễ này." Tứ di nương nhìn Bàng Quốc Công .

      Lão phu nhân cũng gật đầu "Tứ di nương là nữ nhân tỉ mỉ. Nếu đại phu nhân giao cho nàng quản chuyện trong phủ chắc nàng có khả năng làm tốt việc đó. Nếu có gì hiểu, cứ tới hỏi ta."

      Đương nhiên Tứ phu nhân hiểu lão phu nhân đứng về phía nàng nên hành lễ "Đa tạ lão phu nhân, thiếp thân ngu độn, chắc đến chỗ lão phu nhân thỉnh giáo."

      Lão phu nhân híp mắt gật đầu, Bàng Lạc Tuyết "Tiếng đàn của Tứ di nương tuyệt diệu. Nếu lão phu nhân thích người có thể truyền Tứ di nương thường xuyên đến để khảy đàn cho người nghe."

      Lão phu nhân gật đầu cái. Mắt tứ di nương ánh lên, tràn ngập niềm vui.

      Nhị phu nhân châm chọc "Tứ di nương xuất thân phong trần, ngờ nàng lại khảy đàn rất hay."

      "Nhị tỷ." Tứ phu nhân lạnh lẽo kêu lên.

      Bàng Lạc Tuyết cười "Tứ di nương, chắc hẳn Nhị Di Nương quá hâm mộ người nên mới như vậy. Tứ di nương từ chịu nhiều gian khổ lại có thể học được cách đánh đàn rất hay. Còn Nhị phu nhân xuất thân cũng thấp, lại là thiên kim của Hầu phủ lại còn đánh đàn bằng Tam muội muội. Dĩ nhiên Nhị phu nhân quá hâm mộ di nương rồi."

      Bàng Lạc Tuyết chân thành , còn khuôn mặt của Nhị phu nhân đỏ lên vì Bàng Lạc Tuyết đến nỗi đau của bà. Lúc , do phu nhân Hầu phủ quá thương bà nên bà có tài năng bẩm sinh mà chỉ có thủ đoạn lừa lọc để có thể làm thứ thiếp của Bàng Quốc Công mà thôi.

      Bàng Lạc Vũ nhường nhịn vì Bàng Lạc Tuyết đến mẫu thân của nàng "Tuyết Nhi, chẳng lẽ mẫu thân ngươi dạy dỗ ngươi sao? Ngay cả chút quy củ ngươi
      [​IMG]
      thienbinh2388thuyt thích bài này.

    3. hạnh dori

      hạnh dori Well-Known Member

      Bài viết:
      895
      Được thích:
      1,093
      Chương 199 : Tiến cung

      Edit : Sóc Là Ta


      Bàng Quốc Công nghe đến đó, thở dài tiếng "Lão phu nhân, người làm gì? phải con rồi sao, Tuyết Nhi vào cung." Chuyện này chỉ vì đáp ứng cầu của Dương thị mà bởi vì tính khí ngang tàng của Bàng Lạc Tuyết.

      Bàng Sách cũng bỏ bánh ngọt xuống, kiên quyết "Tổ mẫu, Tuyết Nhi là tôn nữ của người, chẳng lẽ người muốn đẩy nàng vào hố lửa sao?"

      Lão phu nhân cảm thấy bất mãn với cách chuyện của Bàng Sách, Nhị phu nhân " Đại công tử có biết mình chuyện với ai ? Người lão phu nhân thương nhất chính là Tuyết Nhi, Tuyết Nhi chính là tôn nữ được lão phu nhân sủng ái nhất."

      Bàng Sách lạnh lùng nhìn Nhị phu nhân. Mặc dù tham dự chuyện trong hậu viện, nhưng phải kẻ dốt nát vô tri, nên đứng lên "Lão phu nhân, mặc kệ người thế nào, ta bao giờ đồng ý để Tuyết Nhi gả vào cung."

      Lời kiên cường của Bàng Sách khiến Bàng Lạc Tuyết thở dài. Ca ca rất thương nàng. Tuy nhiên khi đối mặt với công chúa Trường Nhạc lại đứng im bất động.

      Nhị phu nhân "Việc này liên quan gì đến ngươi? Bệ hạ rất minh, Tuyết Nhi gả cũng đâu có thiệt hại gì."

      Bàng Sách bước tới chỗ Nhị phu nhân, từng bước từng bước ép sát Nhị phu nhân, còn Nhị phu nhân theo bản năng lùi về bên cạnh Bàng Quốc Công lắp bắp kêu lên, "Lão gia." Tuy miệng vậy nhưng thân thể lại muốn chạy về phía hậu viên.

      Bàng Quốc Công cau mày "Sách nhi, con chú ý chút, dù thế nào Nhị Di Nương cũng là trưởng bối của con."

      Bàng Sách ngang ngạnh "Dạ, phụ thân, nếu trưởng bối hết lòng thương huynh muội chúng con như vậy chúng con cũng nên cảm tạ người."

      Nhị phu nhân ngẩng đầu lên, nhưng trong lòng run rẩy. Bà vẫn sợ hãi, dù sao đại công tử này cũng phải dễ chọc. Dù đối xử thế nào với mình, lão phu nhân và Bàng Quốc Công cũng chỉ trách cứ đôi câu rồi cho qua chuyện mà thôi.

      Bàng Sách cười "Nếu gả cho bệ hạ tốt như vậy, Nhị phu nhân gả Đại muội muội cho bệ hạ là được. Ta thấy Tấn vương cũng có số mệnh làm hoàng đế đâu. Các ngươi đừng tưởng ta biết ý đồ của các ngươi, các ngươi chỉ muốn Tuyết Nhi làm bàn đạp để Đại muội muội và Tấn vương lên ngôi thôi. Ta khuyên các ngươi đừng mơ tưởng nữa. Các ngươi có quan niệm về tôn ti (ý là địa vị, cấp bậc) vậy? Dù đại muội muội gả được cho Tấn vương cũng thoát khỏi thân phận nữ nhi thứ xuất đâu, cũng giống như nhị di nương, dù có làm gì cũng thoát khỏi thân phận thê thiếp."

      Những lời này khiến sắc mặt của Bàng Lạc Vũ và Nhị phu nhân thay đổi. Đây chính là đến tâm lý của các nàng, chẳng khác nào hung hăng cho họ cái tát.

      Bàng Lạc Tuyết cố nhịn vỗ tay tán thưởng Bàng Sách.

      Nàng ngờ người ca ca vốn nhát gan của mình lại dám đứng ra lên tiếng bênh vực mình. nhất định là rất thương nàng.

      Lão phu nhân suy nghĩ chút, còn chưa kịp mở lời, Bàng Lạc Vũ lên tiếng, nhìn chằm chằm Bàng Sách "Lời này của đại ca cũng quá thiên vị, ta cũng là muội muội của ngươi. Làm sao ngươi biết Tấn vương trở thành Hoàng đế trong tương lai đây? Nếu có ngày Tấn vương có thể lên ngôi, vậy ta là hoàng hậu nương nương, mà Tuyết Nhi cũng trở thành Thái phi. Đến lúc đó ta bảo đảm nàng có thể an ổn cả đời, hưởng vinh hoa phú quý vô tận." Tuy ngoài miệng Bàng Lạc Vũ như vậy, nhưng trong lòng lại nghĩ nếu có ngày đó, chuyện thứ nhất chính là giết chết nha đầu này, sau đó ép nàng vào lãnh cung để hưởng thụ tuổi già.

      Có lẽ ánh mắt oán độc của Bàng Lạc Vũ thể quá khuôn mặt nên Bàng Lạc Tuyết có thể nhìn thấy được nàng ta nghĩ gì.

      Bàng Sách nghe xong lời của Bàng Lạc Vũ , ngừng cười
      [​IMG]
      thienbinh2388thuyt thích bài này.

    4. hạnh dori

      hạnh dori Well-Known Member

      Bài viết:
      895
      Được thích:
      1,093
      Chương 200: Làm vật hy sinh

      Edit : Sóc Là Ta


      Bàng Sách ngờ muội muội của mình lại chấp nhận. Bàng Lạc Tuyết cũng thừa biết nàng chỉ là con cờ lót đường cho người khác tiến thân mà.

      Bàng Sách nhìn Bàng Lạc Tuyết, lo lắng "Tuyết Nhi, muội đồng ý sao?"

      Bàng Lạc Vũ vẫn ung dung nhìn Bàng Sách "Đại ca, xem ra Tuyết Nhi hiểu lão phu nhân nhất, nàng nhất định nghe theo lời lão phu nhân gả cho bệ hạ. Sao nàng lại hiếu thuận, vâng lời lão phu nhân được? Muội nghĩ huynh cũng cần khuyên nàng nữa, mà huynh cũng đừng ngăn cản tiền đồ của Nhị muội muội nữa."

      Bàng Sách "Tiền đồ chó má."

      Bàng Lạc Vũ xoay người , lời nào, nhưng nàng cũng hiểu, trong phủ này lão phu nhân làm chủ. Chỉ cần Bàng Lạc Tuyết có thể trở thành vật thế thân cho nàng những thứ khác đáng là gì.

      Lão phu nhân nhìn Bàng Lạc Tuyết "Tuyết Nhi, con phải tin tổ mẫu lừa gạt con. Con gả cho bệ hạ con chính là phi tử của bệ hạ rồi."

      Bàng Lạc Tuyết ngẩng đầu nhìn lão phu nhân, nụ cười lấp lánh sau đuôi mắt nàng.

      Lão phu nhân ngỡ là Bàng Lạc Tuyết đồng ý, nên vỗ vào tay nàng "Ngày mai, con ăn diện xinh đẹp. Hoàng hậu đối với con tốt như vậy, nếu con tiến cung chắc chắn có vấn đề gì ."

      Bàng Lạc Tuyết rút tay mình từ tay lão phu nhân "Tổ mẫu, Tuyết Nhi thể đồng ý, thể hy sinh vì phủ Bàng Quốc Công, cũng thể làm vật hy sinh cho tỷ tỷ tiến thân rồi."

      Sắc mặt lão phu nhân tốt "Tuyết Nhi, con có ý gì? Ai con hy sinh vì phủ Bàng Quốc Công này? Sao con biết mình trở thành người thay thế để Vũ Nhi tiến thân? Con thể như vậy, tổ mẫu đau lòng. Từ trước đến giờ, tổ mẫu thương con nhất, thương con còn hơn cả ca ca con. Sao tổ mẫu muốn làm hại con được chứ?"

      Lão phu nhân từng bước giải thích. Theo lão nghĩ, Bàng Lạc Tuyết nhất định vâng lời, mà nữ nhân còn tuổi có ý định gì chứ? Chỉ cần nàng đồng ý, ý của Dương thị còn quan trọng.

      Bàng Lạc Tuyết cười "Đúng vậy, Tuyết Nhi từng cho là tổ mẫu lòng thương Tuyết Nhi ."

      Lão phu nhân nghe được giọng điệu bất mãn của Bàng Lạc Tuyết, nên cau mày "Tuyết Nhi, tổ mẫu quyết định rồi. Con muốn cũng phải . Nếu con , tổ mẫu cũng bắt ép con vào cung."

      Bàng Lạc Tuyết cười cười "Sao vậy? Thế nào, tổ mẫu thẹn quá hoá giận sao?" Bàng Lạc Tuyết châm chọc . Tình nghĩa Die nd da n****Sóc***Là****Ta****l e q uu ydo n, giữa nàng đối với tổ mẫu cũng chỉ đơn giản thế thôi.

      Lão phu nhân lớn tuổi. Vừa rồi lão mới bị Bàng Sách làm tức giận đến nỗi lời nào, giờ lại bị nha đầu này làm tức giận nghẹt thở. Lão phu nhân còn giữ bình tĩnh được nữa, liền vỗ bàn "Phủ Bàng Quốc Công nuôi lớn con bao nhiêu năm qua, chăm sóc con chu đáo từ cái ăn cái mặc. giờ chỉ muốn con báo đáp công lao nuôi nấng, dưỡng dục mà thôi."

      Bàng Lạc Tuyết "Lão phu nhân, bởi vậy mới , lúc đầu người nên thẳng là được rồi, cần gì phải giả bộ tốt bụng với con."

      Lão phu nhân càng nổi giận hơn. Nếu lão biết kết cục như thế này lão hắc chắn tốn thời gian rà trước đoán sau, trực tiếp thẳng vào điểm chính. Lão cũng mặc ý nàng ra sao, dù sao hôn do người lớn làm chủ.

      "Hừ, Tuyết Nhi. Tổ mẫu luôn luôn thương con mà thái độ của con khiến tổ mẫu hết sức thất vọng."

      Lão phu nhân làm ra vẻ mặt thất vọng, nếu ai biết còn có thể nghĩ rằng Bàng Lạc Tuyết làm chuyện đại nghịch bất đạo nên lão phu nhân mới có vẻ mặt như thế.

      "Cũng vì Tuyết Nhi đồng ý với lão phu nhân tiến cung làm phi tử sao?"

      "Ừ" Lão phu nhân gật đầu, nhịn được ừ tiếng.

      Bàng Lạc Tuyết cười "Lão phu nhân, phải tôn nữ muốn đồng ý với tổ mẫu, mà bây giờ Tuyết nhi có cách nào khác."

      Lão phu nhân thầm nghĩ, Bàng Lạc Tuyết vốn là đứa luôn luôn nghe lời của mình. Chắc nàng có điểm khó nên mới thế. Nghĩ vậy,
      [​IMG]
      thuyt thích bài này.

    5. hạnh dori

      hạnh dori Well-Known Member

      Bài viết:
      895
      Được thích:
      1,093
      Chương 201: mưu

      Edit : Sóc Là ta


      Nhị phu nhân vừa bước ra cửa, lão phu nhân liền kéo tay Bàng Lạc Tuyết ân cần hỏi han giống như mới vừa rồi chưa từng xảy ra việc ép buộc Bàng Lạc Tuyết vào cung.

      Bàng Lạc Tuyết buồn cười nhưng vẫn thản nhiên tỏ vẻ có gì, trong lòng nàng chỉ cảm thấy nổi da gà.

      Lão phu nhân vỗ vào tay Bàng Lạc Tuyết "Lần này tổ mẫu có lỗi, tin vào lời đồn của tiểu nhân nên mới ra cớ này. Tuyết Nhi xinh đẹp như thế, sao có thể gả cho lão già Hoàng đế kia, Tuyết Nhi cũng đừng trách tổ mẫu."

      Bàng Lạc Tuyết cười lạnh, nhưng khuôn mặt vẫn thản nhiên tỏ vẻ nghiêm trang "Dĩ nhiên tổ mẫu luôn luôn thương Tuyết Nhi nhất."

      Bàng Lạc Tuyết châm chọc , còn lão phu nhân trở nên lúng túng.

      Lão phu nhân sang chuyện khác "Quốc Công, con cũng nên dạy dỗ lại Nhị phu nhân và đại nữ nhi của con."

      Dĩ nhiên Bàng Quốc Công dám vâng lời lão phu nhân, gật đầu nhận lỗi.

      Bàng Lạc Tuyết ngây ngẩn hồi, sau đó đứng dậy rời .

      Khi thấy nàng vừa mới bước ra cửa, nụ cười môi lão phu nhân chợt tắt, lão hừ lạnh tiếng, sau đó ném ly trà trong tay mình xuống đất .

      Bàng Quốc Công vội vàng "Lão phu nhân bớt giận."

      Cả người lão phu nhân run rẩy, nhìn Bàng Quốc Công " Tuyết Nhi như vậy, sao con ta biết? Nếu biết sớm, ta bị mất mặt ở trước mặt tiểu bối rồi."

      Bàng Quốc Công lau mồ hôi mặt "Dạ, đều là lỗi của con, cũng do nhi tử ngờ Nhị phu nhân vội vàng như vậy. Nhi tử thấy Tuyết nhi cũng đúng, Tấn vương tuyệt đối có số mệnh làm hoàng đế."

      Lão phu nhân bối rối thở dài, "Nếu trong phủ chúng ta có thể có người trở thành hoàng hậu, chúng ta cũng bị nhà Nam Cung thống trị rồi. Tấn vương cũng có mệnh làm hoàng đế nên Nhị phu nhân mới muốn Tuyết nhi mau chóng vào cung. Thế mà bây giờ …. Chậc chậc quả Tuyết nhi khiến người khác mở rộng tầm mắt."

      Tứ phu nhân nhếch khóe miệng "Nhị tiểu thư có gương mặt phú quý giống lão phu nhân."

      Lão phu nhân liếc nhìn Tứ phu nhân hài lòng, cười "Cũng do cái miệng ngọt ngào của con khiến ta vui vẻ."

      Bàng Quốc Công vỗ tay Tứ phu nhân "Mấy ngày nay cũng nhờ có nàng."

      Tứ phu nhân cúi mặt thẹn thùng.

      Tứ phu nhân và Bàng Quốc Công trấn an lão phu nhân lát và đứng dậy rời .

      Thính Vũ hiên

      Nhị phu nhân và Bàng Lạc Vũ trở về Thính Vũ hiên. Bàng Lạc Vũ đá cước khiến bể cá ngã vào giàn hoa. Giàn hoa vang lên tiếng vỡ vụn.

      Sắc mặt của Nhị phu nhân cũng khó chịu, còn Cúc Thanh vội vàng nghênh đón "Nhị phu nhân,
      [​IMG]
      thienbinh2388thuyt thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :