1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Tiểu độc phi khuynh thành - Bình Qủa Đích Trùng Tử (240/401)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Cung Trường Nguyêt

      Cung Trường Nguyêt Well-Known Member

      Bài viết:
      830
      Được thích:
      1,779
      Chương 192: trị liệu

      Edit : Sóc Là Ta

      Truyện chỉ được đăng tại ……

      Bàng Lạc Tuyết nương tay, nghĩ lại có biết bao nhiêu nha hoàn bị nàng ta xử phạt oan uổng.

      Bàng Lạc Tuyết châm cây kim thứ ba vào người Bàng Lạc Vũ, khiến nàng ta thét chói tai "Mẫu thân, con chịu nổi, mẫu thân, đau quá, Vũ Nhi đau quá."

      Nhị phu nhân bước đến lo lắng nhìn đại phu.

      Đại phu vừa châm kim vừa lạnh lùng "Nếu phu nhân đau lòng có thể ra ngoài. Người nên biết nếu ta dừng lại, chỉ nguy hiểm đến tính mạng của đại tiểu thư mà chân của nàng nhất định bị phế. Nhị phu nhân, ta khuyên người hiểu ràng việc này."

      Nhị phu nhân cắn môi, hận thể thay Bàng Lạc Vũ chịu những đau khổ này. Nhưng nếu bá cầm lòng tính mạng của nữ nhi cũng nguy hiểm. Nghĩ vậy, bà cắn răng "Vũ Nhi, con cố gắng chịu đựng. Tuy mẫu thân cũng rất đau lòng, nhưng con cũng nên suy nghĩ kỹ, vị trí Tấn vương phi là của con, từ nay về sau ai dám xem thường con."

      Bàng Lạc Tuyết nhanh chóng hạ châm khiến Bàng Lạc Vũ ngất vì quá đau đớn.

      Nhị phu nhân cắn môi, cố nén nỗi đau. Bà nhìn Bàng Lạc Vũ ngất mấy lần mà trong lòng như có ai giằng xé.

      Nhị phu nhân chết lặng nhìn y phục của Bàng Lạc Vũ ướt vì mồ hôi.

      Bàng Lạc Tuyết châm mũi cuối cùng, nhưng Bàng Lạc Vũ ngất , thể kêu thành tiếng.

      Đôi mắt Nhị phu nhân tràn ngập nước. Bàng Lạc Vũ còn cảm giác gì nữa.

      "Thần y, nữ nhi của ta thế nào? " Nhị phu nhân bi thương .

      Nhìn Bàng Lạc Vũ giường khổ sở, hơi thở thoi thóp, đau lòng. Với lại, dưới khuôn mặt nàng đeo băng là thê thảm nỡ nhìn.

      "Yên tâm , đại tiểu thư sao, phu nhân chuẩn bị nước nóng . Người ngâm thêm các loại thảo dược, có thể giúp tiểu thư hấp thu tốt hơn. Sau đó, phu nhân chờ tiểu thư tỉnh lại, chân này hồi phục." Bàng Lạc Tuyết .

      xong nàng ghi lại phương thuốc, đương nhiên là những loại thuốc quý hiếm, đắt tiền.

      "Cúc thanh, còn mau chuẩn bị, đa tạ thần y."

      Nhị phu nhân thở phào nhõm. Lần này chắc lão gia cũng vui mừng. Thần y này tài giỏi như vậy, biết có thể xoá vết sẹo khuôn mặt của vũ nhi được đây?

      "Thần y, ngài tài giỏi như vậy, biết ngài có thể chữa trị vết thương mặt nữ nhi của ta được ?" Nhị phu nhân nhìn nét mặt già nua vì cải trang của Bàng Lạc Tuyết lo lắng .

      Bàng Lạc Tuyết lắc đầu cái "Phu nhân, vết thương của đại tiểu thư bị thối rữa. Lão phu có cách nào giúp nàng phục hồi như cũ. Chỉ việc làm vết thương tốt lên cũng là chuyện dễ dàng."

      Nhị phu nhân thất vọng gật đầu cái. Chẳng lẽ con mình chỉ có thể dựa vào mặt nạ da người để sống sao ?

      "Này đại phu, lúc nào ngài làm xong mặt nạ da người?" Nhị phu nhân gấp gáp hỏi.

      "Ngày mai , vừa đúng lúc tháo băng cho đại tiểu thư. Đến lúc đó, ta cũng có thể thử xem mặt nạ mỏng có hợp với đại tiểu thư hay ? Phu nhân chỉ cần chuẩn bị hoàng kim (ý là tiền đó) là được."

      "Dĩ nhiên, người đâu, tiễn thần y ra ngoài." Nhị phu nhân thất vọng .

      Bàng Lạc Tuyết theo nha hoàn ra cửa, sau đó trở lại quán. Sau khi chỉnh trang xong, lột bỏ mặt nạ, nàng trở lại dáng vẻ xinh đẹp, trẻ trung, hiền hoà như cũ.

      Cúc Thanh chuẩn bị xong nước nóng, ngâm thảo dược vào bồn. Sau đó Nhị phu
      [​IMG]
      thienbinh2388thuyt thích bài này.

    2. Cung Trường Nguyêt

      Cung Trường Nguyêt Well-Known Member

      Bài viết:
      830
      Được thích:
      1,779
      Chương 193: Thẳng thắn

      Edit : Sóc Là Ta – *******************

      Truyện chỉ được đăng tại ….. Die nd da nl e q uu ydo n,


      Bàng Lạc Tuyết cười tà mị, cởi giầy để dưới đất và ngồi xếp bằng giường.

      Nàng nhìn Sở Mộc Dương "Sư phụ, ngồi , chắc sư phụ cũng muốn đệ tử đây hầu hạ người đúng ?"

      Sở Mộc Dương bước vào, ngồi bên cạnh bàn. muốn vào khuê phòng của Bàng Lạc Tuyết. Mọi thứ trong phòng này được thiết kế rất tinh xảo, thậm chí chiếc ly cũng được khắc cách đặc biệt.

      Sở Mộc Dương ngồi ghế thêu, rót cho mình ly trà. Mặc dù trà lạnh, nhưng dường như Sở Mộc Dương cảm thấy lòng mình còn lạnh hơn.

      Bàng Lạc Tuyết cũng gì, hai người cứ nhìn nhau như vậy.

      Đến khi ngoài trời trở lạnh, đêm dần buông xuống, Bàng Lạc Tuyết ngáp cái, nhớ lại tin tức tình báo, trong lòng nàng hoàn toàn lạnh lẽo. Sở Mộc Dương chính là sư phụ của nàng, nhưng lần này nàng quyết định cho cơ hội. Nếu thành , vậy nàng cũng quan tâm nữa. ra Sở Mộc Dương đối xử với nàng cũng tệ, lại là người thân của Thích Dao nên nàng cũng muốn Thích Dao cảm thấy khó xử.

      Sở Mộc Dương cũng cảm thấy rối rắm, biết làm sao mở miệng. Trong chuyện này, Vũ Dương là muội muội của , dù thích nàng ta, nhưng dù gì nàng cũng là con cờ trong tay mẫu hậu. Mẫu hậu hy vọng là người kế vị hoàng đế nhưng đệ đệ của lại nghĩ như vậy, đặc biệt là nhị hoàng tử. Thuộc hạ bên cạnh nhị hoàng tử đều là những người xuất chúng, tài giỏi mà Sở Mộc Dương cũng ngốc đến nỗi nhận ra rằng nhị hoàng tử lợi hại đến cỡ nào.

      Bàng Lạc Tuyết nhìn Sở Mộc Dương gì, ánh mắt lạnh lùng nhìn "Sư phụ, Tuyết nhi vẫn luôn cảm kích sư phụ vì người là người thân của Thích Dao nhưng giờ cũng khuya, sư phụ vẫn nên trở về tốt hơn."

      Sở Mộc Dương ngẩn ra, ngạc nhiên khi nhìn thấy ánh mắt lạnh lẽo của Bàng Lạc Tuyết. biết nha đầu này lâu nhưng chưa từng thấy bộ dáng này của Bàng Lạc Tuyết.

      "Ai?" Sở Mộc Dương hỏi.

      Bàng Lạc Tuyết ngẩng đầu nhìn bóng người ngoài cửa sổ, Bàng Lạc Tuyết đoán là Thích Dao, nên thở dài. Việc này có lẽ lừa được Thích Dao.

      "Là ta." Thích Dao đẩy cửa bước vào .

      Thích Dao biết Bàng Lạc Tuyết muốn với nàng là vì muốn nàng khó xử, nhưng nàng làm được, nàng muốn gặp Bàng Lạc Tuyết.

      Hôm nay Thích Dao thấy Sở Mộc Dương trở lại, nên tự mình hỏi thăm. Khi hỏi ràng, nàng tìm tới đây.

      "Thích Dao, sao tỷ lại tới đây?" Bàng Lạc Tuyết bất đắc dĩ .

      Thích Dao hung hăng trợn mắt nhìn Bàng Lạc Tuyết, sau đó xoay người đánh Sở Mộc Dương cái. Còn Sở Mộc Dương hiểu, nhìn Thích Dao "Muội sao vậy?"

      Thích Dao dùng chân đạp cước vào người Sở Mộc Dương "Huynh biết huynh làm gì sao?"

      Nhìn hai mắt Thích Dao trừng lớn, Sở Mộc Dương bỗng dừng lại.

      "Được rồi, Thích Dao, tỷ mau về nghỉ ngơi ." Bàng Lạc Tuyết muốn Thích Dao khó xử nên mới cho nàng biết.

      Thích Dao thở dài "Tuyết Nhi, muội yên tâm. Cho dù thái tử Nam Chiếu quốc là sư huynh của tỷ tỷ cũng muốn cùng phe với ."

      Khoé môi Sở Mộc Dương và Bàng Lạc Tuyết cùng giật giật. Thích Dao thèm gọi tên mà cứ gọi là "thái
      [​IMG]
      thienbinh2388thuyt thích bài này.

    3. Cung Trường Nguyêt

      Cung Trường Nguyêt Well-Known Member

      Bài viết:
      830
      Được thích:
      1,779
      Chương 194: Gương mặt bị thối rửa

      Edit : Sóc Là Ta – Lê Quý Đôn


      Truyện được đăng miễn phí tại ………

      Sáng sớm hôm sau, Sở Mộc Dương bỏ lời từ biệt. chỉ để lại phong thư, khuyên Bàng Lạc Tuyết hãy biết tự chăm sóc mình tốt, còn có việc cấp bách cần giải quyết nên phải trở về Nam Chiếu trước.

      Bàng Lạc Tuyết đọc xong, thầm thở dài. Nàng chỉ hy vọng mình đừng rơi vào tấm bi kịch như kiếp trước nàng từng chịu.

      Dùng điểm tâm xong, Bàng Lạc Tuyết cùng Liên Diệp và Liên Ngẫu tới cửa hàng. Tuy Sở Mộc Dương bỏ , nhưng để cửa hàng này lại cho Bàng Lạc Tuyết.

      Bàng Lạc Tuyết thay xong trang phục thần y, cầm hòm thuốc ngồi lên xe ngựa chuẩn bị đến phủ Bàng Quốc Công.

      Hôm nay, Bàng Lạc Tuyết tháo băng gạc mặt Bàng Lạc Vũ xuống. Lúc trước, Bàng Lạc Tuyết vẫn dùng vải quấn khuôn mặt của Bàng Lạc Vũ nhưng lúc này khi tháo băng xuống khuôn mặt của Bàng Lạc Vũ lộ ra những vết thương bị thối rửa, cách nào che giấu được.

      Suốt cả đêm qua, Bàng Lạc Vũ sợ hãi đến nỗi thể ngủ được, rồi lại mong đợi đến ngày hôm sau. Sáng sớm, Cúc Thanh nửa mê nửa tỉnh, nàng như người ngủ bị đánh thức, chạy vào : "Tiểu thư. . . . . . Tiểu thư. . . . . . Nhị phu nhân bảo hôm nay thần y đến sớm, xin tiểu thư chuẩn bị."

      Bàng Lạc Vũ thiu thiu ngủ. Vừa lúc bị nha hoàn đánh thức, nàng bỗng bật người ngồi dậy, cảm thấy đầu đau nhức như búa bổ. Theo bản năng, Bàng Lạc Vũ đưa tay sờ hai má mình, sau đó thở phào nhõm vì băng gạc vẫn còn mặt mình.

      Đêm qua mưa lớn, lá chuối cây rũ xuống. Nước đọng rơi xuống nghe lộp bộp. Giọt nước chia thành nhiều phần khác nhau, di tản về năm phía.

      Bàng Lạc Vũ được nha hoàn trang điểm chỉnh tề. Nàng mặc chiếc áo hoa đào có điểm thêm vài đồng tiền áo, quần dài thêu hoa ngọc lan khiến người khác thể rời mắt nơi khác, khăn lụa vẫn bao bọc lấy khuôn mặt nàng. Sắc mặt Cúc Thanh vẫn như thường lệ, còn bọn nha đầu vẫn cúi đầu xuống đất.

      Nhớ lại giấc mộng đêm qua, Bàng Lạc Vũ chỉ muốn ngất xỉu. Nàng vẫn luôn tự dặn lòng rằng mình được phép như vậy nhưng khi nghĩ lại nàng sợ đến nỗi run rẩy cả người.

      Tay nha hoàn run run, cầm tóc của Bàng Lạc Vũ.

      "A. . . . ." Bàng Lạc Vũ đưa tay sờ tóc mình, sau đó cau mày nhìn nha hoàn.

      “Xin lỗi, đại tiểu thư, nô tỳ cố ý." Tiểu nha hoàn vội vàng quỳ xuống dập đầu nhận lỗi. Nhưng chỉ sợ là muộn vì tính khí của đại tiểu thư rất kì quái. Nàng biết nàng ta nghĩ ra phương pháp gì để hành hạ nàng.

      Bàng Lạc Vũ mạnh mẽ vỗ tay lên bàn, tức giận "Ngươi muốn chết sao? Dám đối xử với ta như vậy? Bản tiểu thư còn giữ ngươi làm gì khi chỉ có việc tết tóc mà ngươi cũng làm được?"

      Tiểu nha hoàn sợ đến nỗi run lẩy bẩy. Nàng liên tục dập đầu nhận lỗi, Cúc Thanh cầm lược "Tiểu thư, sáng sớm tiểu thư đừng tức giận, thần y tới bây giờ đó."

      xong, nàng hung hăng nhìn chằm chằm nha hoàn đất "Còn ở đó làm gì? Còn mau xem thần y đến chưa?"

      Nhị phu nhân cũng dậy sớm, hôm nay bà cũng rất vui vẻ. Thứ nhất, Bàng Lạc Vũ có thể xuống đất bộ. Mặc dù nàng nhiều, nhưng có tiến bộ hơn nhiều so với trước kia. Thứ hai, hôm nay nàng có thể tháo băng gạc. Rốt cuộc, bà cũng có thể biết vết thương mặt của nữ nhi mình như thế nào, có cần phải đeo chiếc mặt nạ mỏng da người hay ?

      Nhị phu nhân cùng nha hoàn tới Thính Vũ hiên. Từ đằng xa, bà nghe được tiếng Bàng Lạc Vũ trách mắng nha hoàn, nên bà cau mày tiến vào. Kể từ khi Bàng Lạc Vũ ngã bệnh, tính khí nàng thay đổi rất nhiều.

      "Vũ Nhi, sao mới sáng sớm tức giận? Đừng tức giận, mẫu thân sai người sang Lâm Lang hiên may rất nhiều quần áo đẹp cho con. Sau đó, con hãy lựa chọn y phục con thích, còn lại tặng cho Nhị muội muội và Tam muội muội."

      Bàng Lạc Vũ cười ngọt ngào "Chỉ có mẫu thân thương nữ nhi."

      Lại , Bàng Lạc Tuyết trong vai lão thần y, da nhăn nhúm, lưng còng, mang theo hòm thuốc bước qua cửa, sau đó vào phía trong phủ.

      Nha hoàn của Thính Vũ hiên đứng chờ nàng từ sớm.

      "Lão hủ bái kiến phu nhân, bái kiến đại tiểu thư." Bàng Lạc Tuyết khàn giọng, Liên Diệp đứng bên cạnh mang theo mặt nạ cũng đứng cúi đầu.

      Nhị phu nhân bước tới, đỡ thần y dậy "Thần y, nhanh lên chút, đại tiểu thư sớm chờ ngài tới."

      Tâm tình của Bàng Lạc Vũ cũng tốt lên, "Thần y, chân ta hồi phục, ta có thể bộ, nhưng nửa đêm vẫn cảm thấy đau."

      "Tiểu thư yên tâm, đây chỉ là tạm thời. Nếu tiểu thư chịu nghỉ ngơi chút, mấy ngày nữa tiểu thư khôi phục như bình thường rồi." Bàng Lạc Tuyết cẩn thận .

      "Vậy ta cũng an tâm. Thần y, ngươi mau tháo băng gạc cho ta, ta muốn đợi nữa."

      "Dạ" Bàng Lạc Tuyết mở hòm thuốc của mình.

      Nhị phu nhân cũng nhìn chăm chăm. Thời điểm Bàng Lạc Tuyết chuẩn bị tháo băng, nha hoàn bẩm báo rằng lão phu nhân cảm thấy khó chịu, lão gia kêu Nhị phu nhân và Tứ phu nhân lập tức trở về.

      Mặc dù nhị phu nhân lo lắng cho nữ nhi, nhưng nghĩ đến tính tình kỳ quái của lão phu nhân nên bà muốn trước .

      Bàng Lạc Vũ hiếm khi ngoan ngoãn nên Nhị phu nhân cũng muốn nhanh chóng trở về. Bà muốn vì chuyện này mà lão phu nhân vui lại đem tức giận trút lên người bà.

      Nhị phu nhân rời cũng làm cho Bàng Lạc Tuyết cảm thấy nhõm, có bà ở đây, nàng dễ dàng làm việc rất nhiều.

      "Các ngươi lui xuống hết ." Bàng Lạc Vũ ngồi thẳng dậy, dủng giọng điệu êm dịu phun ra từng chữ. Nhìn thấy dáng vẻ dịu dàng của nàng, bọn nha hoàn cực kì vui thích. Họ cúi đầu lui xuống. Còn Liên Diệp, khi nàng nhìn thấy ánh mắt của Bàng Lạc Vũ qua màng che mặt, nàng cũng sợ hãi muốn lui xuống theo những bọn nha hoàn kia. bàn, trà nguội, còn có mứt hoa quả và bánh tổ yến Mai Tử, Bàng Lạc Tuyết ngồi dựa lưng vào ghế, trầm tư suy nghĩ. Căn phòng yên tĩnh đến doạ người.

      Bàng Lạc Tuyết liếc mắt nhìn Bàng Lạc Vũ, cẩn thận : "Để lão hủ giúp đại tiểu thư tháo băng gạc. Xin người chờ chút."

      Bàng Lạc Vũ kịp chờ đợi nên nàng lấy khăn che mặt xuống, thúc giục Bàng Lạc Tuyết: "Nhanh lên." Lúc này Bàng Lạc Vũ thể chờ đợi được nữa, muốn nhanh chóng nhìn thấy khuôn mặt của mình ra sao? Nếu vết thương nặng, nàng cần mang mặt nạ mỏng rồi. Dù sao cũng là da mình, nếu dán lên lớp da nữa, nàng cảm thấy rất khó chịu.

      Bàng Lạc Tuyết lên tiếng, cầm cây kéo trong tay, bấm tách tiếng, cắt bỏ miếng băng gạc mặt Bàng Lạc Vũ. Từng mảnh lụa trắng có dính tia máu rơi mặt đất, đâu đó vang lên tiếng xoạt xoạt khiến Cúc Thanh đứng bên cạnh cũng dám nhìn. Nàng chỉ cúi đầu, nhìn tay áo thêu hoa càng ngày càng to lớn. Bàng Lạc Vũ hấp tấp đứng lên, tới trước gương. điều nàng ngờ, chính là nàng nhìn thấy khuôn mặt hoang tàn, thối rữa như cũ khuôn mặt của nàng. Nàng kêu khẽ tiếng, chợt nhấc chiếc ghế đập vỡ chiếc gương đồng trước mặt thành lỗ thủng. Cúc Thanh bị doạ sợ đến nỗi cả khuôn mặt cũng tím đen, luôn miệng : "Tiểu thư. . . . . . Tiểu thư. . . . . ."

      Cúc Thanh dám bước đến nắm tay Bàng Lạc Vũ, đành đứng bên. Còn ngược lại, khuôn mặt của thần y lại rất bình tĩnh khác thường.

      Bàng Lạc Vũ chợt quay đầu lại. Nàng như nổi trận lôi đình, tức giận đập hết mọi thứ trong phòng. Chỉ trong phút chốc, gian phòng xinh đẹp bị nàng đập thành hoang tàn, đổ nát. Cúc Thanh và Liên Diệp nhìn nhau. Ai cũng dám bước lên khuyên nhủ, trong giờ phút này Bàng Lạc Vũ có thể sai người kéo hai nàng ra ngoài sân, đánh hai nàng suốt hai ngày hai đêm. Trong phòng này, có ba nha hoàn bị đánh đập đến trầy da sứt thịt rồi.

      Bàng Lạc Vũ đập phá xong tất cả mọi thứ, đột nhiên trầm, nhìn chằm chằm Bàng Lạc Tuyết. biết nghĩ gì, qua nửa giờ cũng chuyện. Bàng Lạc Tuyết cũng lo lắng, thầm nghĩ biết Bàng Lạc Vũ suy nghĩ gì nên : "Đại tiểu thư. . . . . . Nàng nhìn ta làm gì? Mặt của lão hủ có gì hay sao? Lúc đầu lão hủ qua, vết thương mặt của đại tiểu thư bị thối rửa trầm trọng. Nếu phải lão hủ chữa trị kịp thời, khuôn mặt của đại tiểu thư còn bị nặng nề hơn thế này nữa."

      Cuôi cùng Bàng Lạc Vũ cũng bình tĩnh, từ từ xoay khuôn mặt ác độc của mình lại nhìn thần y.

      Bàng Lạc Vũ từ từ : "Thần y, tại sao khuôn mặt của ta thành như vậy? Sao lại trông giống quỷ như thế? Ngươi xem , ngươi chữa trị khuôn mặt cho ta thế này, có khác ác quỷ là bao nhiêu đâu?”

      xong, nàng lại hất chiếc bàn lật tung mặt đất.

      tại, nhìn Bàng Lạc Vũ rất giống ác quỷ .

      Bàng Lạc Tuyết cũng bình tĩnh lại, nàng muốn xem Bàng Lạc Vũ thế nào khi thấy khuôn mặt của mình bị tàn phá đến lần thứ hai. Gương mặt bị tàn phá nghiêm trọng này là món quà kết hôn cho Tấn vương phi tương lai. Mọi việc đều do Bàng Lạc Vũ gây ra, nàng cũng nên trách người khác.


      Bàng Lạc Vũ nổi điên, lấy hai tay che mặt của mình. Nàng nghĩ ngay lập tức muốn lấy đao cắt hết những vết sẹo mặt của mình. Nàng cần khuôn mặt như thế này. xong, ánh mắt sáng quắc nhìn chằm chằm Bàng Lạc Tuyết.

      Bàng Lạc Tuyết vẫn đứng yên tại chỗ, cử động, Cúc Thanh càng lo lắng hơn. Vào lúc này, đột nhiên Bàng Lạc vũ nhào tới, bắt lấy ống tay áo của Bàng Lạc Tuyết: "Thần y, thần y, mau cứu ta, ngươi mau cứu ta! Ta van cầu ngươi. . . . . . Ta vẫn còn trẻ tuổi, ta muốn sống suốt đời với cái bộ dáng này, ta muốn." Nàng vùi mặt vào ngực Bàng Lạc Tuyết, khóc nức nở, còn hai tay nắm chặt lấy váy mình, cầm chặt đến nỗi Bàng Lạc Tuyết có thể cảm nhận được cơ thể của Bàng Lạc Vũ phát run.

      Bàng Lạc Tuyết nhìn Bàng Lạc Vũ khóc trong ngực mình, khoé miệng nàng nhếch lên nhưng
      [​IMG]
      thienbinh2388thuyt thích bài này.

    4. Cung Trường Nguyêt

      Cung Trường Nguyêt Well-Known Member

      Bài viết:
      830
      Được thích:
      1,779
      Chương 195: Đoán lòng người

      Edit : Sóc Là ta – Lê Quý Đôn


      Sau khi Bàng Lạc Tuyết nếm thử thức ăn, nàng nhận lấy chiếc hộp Dự vương đưa tới, nàng mở ra liền nhìn thấy ít đồ quý hiếm. Bàng Lạc Tuyết cảm thấy vui vẻ khi nhìn thấy phần lớn là những thứ thuốc đơn lẻ và các loại thuốc nổi tiếng do các thái y ghi chép lại. Những thứ như vậy cũng chỉ có mỗi mình Triệu Chính Dương là có khả năng tìm được thôi.

      "Đúng rồi, Tuyết Nhi, hôm nay huynh có chuyện muốn với muội. Công chúa Nam Chiếu quốc có với huynh rằng hôm nay Tấn vương cho mời đạo sĩ Doãn vào cung." Triệu Chính Dương bất mãn .

      Tấn vương biết gần đây sức khỏe phụ hoàng tốt, nên đặc biệt mời đạo sĩ Doãn tới. Lúc đầu Dự vương cũng quan tâm đến người này nhưng gần nửa năm nay, phụ hoàng càng ngày càng tin tưởng , chắc người cũng nghe đến trình độ của .

      "Doãn Thiên Chiếu?" Bàng Lạc Tuyết nhíu mày.

      "Ừ, Tuyết nhi nhạy bén." Triệu Chính Dương gật đầu .

      Bàng Lạc Tuyết cười khổ, nàng phải nhạy bén, mà Doãn Thiên Chiếu này chính là người quen với nàng. Lúc trước Tấn vương lợi dụng Doãn Thiên Chiếu muốn từng bước đạt được sủng ái và tin tưởng của hoàng đế. Có thể , và Tấn vương cấu kết để cùng mưu đoạt ngôi vị hoàng đế. Theo nàng nhớ, từ lúc Doãn Thiên Chiếu vào cung đến nay cũng chưa tới bảy năm, nhưng bây giờ…..phải chăng lịch sử thay đổi? , từ khi nàng trùng sinh đến giờ, có rất nhiều chuyện cũng thay đổi, như nàng cứu được Thích Dao, còn có Thương Dực, Tiểu Tứ tử, bọn họ thuộc về phe nàng. . . . . . Có lẽ tồn tại của nàng là điều sai lầm, nếu như phải chính nàng từng bước ép sát, chắc hẳn Tấn vương cũng dùng chiêu này rồi, cũng nhanh chóng dùng tới nước cờ quan trọng này.

      Bàng Lạc Tuyết cười cười, : "Dự vương, huynh thấy thế nào? Tấn vương chịu nhiều thiệt thòi như vậy, nhìn , muội nghĩ rằng có ý định từ bỏ. Huynh định ứng phó với ra sao?"

      Ánh mắt Triệu Chính Dương lạnh dần: "Huynh cũng thích tà thuật mê hoặc người khác nên thể tiếp tục giữ lại Doãn Thiên Chiếu. Huynh sai người sáng sớm ngày mai tính sổ với , nhất định phải tìm cách buộc phụ hoàng đuổi ra khỏi cung."

      Bàng Lạc Tuyết nghe vậy, tự chủ được cau mày. Từ trước đến giờ, Triệu Chính Dương làm việc đều quyết đoán, nhưng lần này kết quả thế nào? Hoàng đế hết sức tin cậy và nể trọng Doãn Thiên Chiếu. Nếu nhận được tấu chương này, có lẽ cảm thấy mất hứng, cảm thấy các đại thần cấu kết với nhau phản đối mình. Sau đó nghiêm nghị xử phạt giống chuyện ba đại thần ngày trước bị bãi nhiệm và cách chức. Chính vì hoàng đế có thái độ cứng rắn như thế nên Triệu Chính Dương bắt đầu ý thức được địa vị đặc biệt của Doãn Thiên Chiếu trong cung, dù làm cách gì cũng thể nào lay chuyển hoàng đế. Trải qua ba năm, Hoàng đế vẫn chờ đợi, tin tưởng vào lời của Doãn Thiên Chiếu, có thái độ hoàn toàn xa cách với Triệu Chính Dương. Việc phế hoàng hậu cũng hoàn toàn do quẻ bói của Doãn Thiên Chiếu. Triều chính từ từ do Tấn vương nắm giữ trong lòng bàn tay.

      Triệu Chính Dương dần suy sụp. Còn nhà Nam Cung vì thay đổi cục diện, nên an bài các thần tử cùng nhau tụ họp bên ngoài cung, quỳ gối và than khóc ở đó. Bọn họ tuyên bố nếu Hoàng đế chịu đuổi Doãn Thiên Chiếu ra khỏi cung, họ quỳ gối ở đây chịu đứng lên. Nếu bình thường cách này thành công. Nhưng lúc ấy hoàng đế hoàn toàn bị Doãn Thiên Chiếu mê hoặc, nghe các quan viên lớn than khóc như thế, cảm thấy hết sức phiền lòng. Cuối cùng, Hoàng đế tức giận, hạ lệnh cho cấm vệ quân bắt tất cả bốn mươi hai quan viên giam vào ngục để cảnh cáo. Cho dù như thế, Doãn Thiên Chiếu vẫn còn biết thân phận, vẫn rắp tâm xúi giục Hoàng đế khiến hoàng đế đích thân dẫn đầu mười hai quan viên, hạ lệnh đánh bọn họ thừa sống thiếu chết. Lần này, trong tổng số bốn mươi hai người có sáu người chết, hai mươi người trọng thương. Những người còn lại đều dám phản đối. Lại , Triệu Chính Dương vốn rất được
      [​IMG]
      thienbinh2388thuyt thích bài này.

    5. Cung Trường Nguyêt

      Cung Trường Nguyêt Well-Known Member

      Bài viết:
      830
      Được thích:
      1,779
      Chương 196: quân sư

      Edit : Sóc Là Ta – Lê Quý Đôn



      "Vậy phải làm thế nào?" Dự vương nhịn được hỏi. mơ hồ cảm thấy xưa nay mình có con mắt nhìn người rất tốt, vậy mà lại thể nhìn ra được suy nghĩ của nha đầu trước mặt mình. Nhưng cũng cảm thấy nản chí, đời này mỗi người đều có sở trường riêng, nguyện ý lấy sở trường của nàng để đền bù vào chỗ yếu điểm của mình. Điều này phải ai cũng có thể làm được. Huống chi Triệu Chính Dương và Bàng Lạc Tuyết lại có quan hệ tầm thường. có thể có tri kỷ tinh thông trí tuệ đó là phúc của rồi. Điều này cho thấy mắt cũng sáng như đuốc.

      Bàng Lạc Tuyết chậm rãi : "Điện hạ cũng cần làm gì, ngày mai Điện hạ dâng lên bệ hạ tấu chương, Doãn chân nhân lập được công lớn. Tấu chương muốn xin lệnh xây dựng cho tòa phủ Chân Nhân. Tiện thể cũng xin Hoàng đế giải thích thêm với Lễ Bộ Thượng Thư, phục mệnh cho quan văn Nhất Phẩm. Như vậy, trong lòng bệ hạ chắc chắn cực kỳ vui mừng."

      Triệu Chính Dương giật mình : "Còn cho thăng quan tiến chức sao?" ra sớm nghĩ ra chủ ý này, nhưng Triệu Chính Dương là do tay hoàng hậu nuôi dưỡng. Từ trước đến giờ, bọn họ vốn thích phù phép ma quỷ, cảm giác họ lừa đời lấy tiếng, giả danh lừa bịp hơn nữa lại thù hận Doãn Thiên Chiếu đến tận xương tuỷ, nên bọn họ nhất định làm theo cách này. điều ngờ, hôm nay Bàng Lạc Tuyết lại đưa ra chủ ý này.

      Bàng Lạc Tuyết cười : "Đây là cách duy nhất, gọi là lấy độc trị độc. Bệ hạ càng tin , huynh càng vuốt ve . Đến ngày nào đó, khi đàn tế lễ suy sụp, còn linh ứng nữa, chỉ có tan xương nát thịt mà thôi. Đến lúc đó, bệ hạ chỉ cảm thấy chịu ơn của hoàng gia mà lừa đời lấy tiếng, phạm phải tội ngút trời, mà người tiến cử cũng chịu nạn chung với . Ngoài ra muội còn có kế sách thứ hai, gọi là Họa Thủy Đông Dẫn (ý gắp lửa bỏ tay người). Tuy Doãn Thiên Chiếu có tài nhưng lại tinh thông thuật luyện đan, rất dễ xảy ra cố. Vì vậy, mỗi lần luyện đan dược, sai người khác thử, sau đó mới đưa cho bệ hạ uống. Nếu điện hạ có lòng người có thể từ mấu chốt này thổi phồng . Nếu điện hạ có thể khuyên giải được bệ hạ có gì. Còn nếu người có thể khiến Tấn vương thử dùng đan dược này trước mặt bệ hạ lúc này có lẽ có kịch vui để xem. Nhưng muội còn kế sách thứ ba nữa, đó là diệt cỏ tận gốc. Có lẽ điện hạ hiểu thuật trường sinh (ý là thuyết sống lâu). Nếu muốn tiến xa hơn phải hiểu đạo lý : “ngư bang thuỷ, thuỷ bang ngư” (ý là giúp đỡ lẫn nhau, đôi bên cùng có lợi). Doãn Thiên Chiếu có tổng cộng chín đệ tử. Tuy nhiên những người này cũng chỉ có tài trí bình thường, ngoại trừ Quý Vĩ Thắng. về quẻ bói và thuật thiên văn, người học trò này có phần giỏi hơn sư phụ của . Cho nên Doãn Thiên Chiếu rất nể , sợ đoạt chén cơm của mình nên nhất quyết dẫn vào cung. Theo muội thấy, điện hạ nên tìm cho bằng được người này, dâng cho bệ hạ. Nếu điện hạ dùng thay thế Doãn Thiên Chiếu, địa vị của ngài trong lòng lòng bệ hạ cũng liền khác nhau rất lớn, mà giờ chết của Doãn Thiên Chiếu cũng xa. Dù là kế sách nào giờ muội cũng chưa biết có hiệu quả gì ? Nhưng trước hết Điện hạ phải hiểu được người kết giao với bệ hạ là người như thế nào?"

      Triệu Chính Dương thở dài: "Huynh khinh thường những người bạn như thế.”

      Trong hàng ngũ đạo sĩ, ai tin họ cảm thấy họ chính là chân nhân, còn ai tin cảm thấy bọn họ giả danh lừa bịp, nhất là Doãn Thiên Chiếu. chỉ luyện đan, mà còn muốn Hoàng đế dùng loại dược này lâu dài. Loại thuốc này được bào chế từ thảo dược, gan động vật, nhưng chỗ nguy hiểm nhất chính là thuốc này lấy kinh nguyệt của thiếu nữ để bào chế. Mới nghe cảm thấy kinh khủng, bẩn thỉu, ghê tởm đến cỡ nào, vậy mà nó lại có chức năng xuân dược. Hơn nữa, chúng lại mang lại hiệu quả đến bất ngờ. Có vậy, Hoàng đế mới tin tưởng những lời , mà ngược lại Chính Dương lại cảm thấy
      [​IMG]
      thienbinh2388thuyt thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :