1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Tiểu độc phi khuynh thành - Bình Qủa Đích Trùng Tử (240/401)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Cung Trường Nguyêt

      Cung Trường Nguyêt Well-Known Member

      Bài viết:
      830
      Được thích:
      1,779
      Chương 185: Chữa bệnh

      Edit : Sóc Là Ta


      Truyện chỉ được chia duy nhất tại……

      Bàng Lạc Tuyết liếc mắt nhìn đôi mắt trũng sâu vì mất ngủ của Nhị phu nhân " biết đại tiểu thư bị mắc bệnh gì?"

      Nhị phu nhân thở dài, "Tiểu nữ nhà ta bị té từ ngựa xuống. Lão thân nghe đại phu có sở trường đặc biệt chính là có thể làm mặt nạ da người."

      Bàng Lạc Tuyết cười ha ha"Phu nhân quá khen, đó cũng chỉ là chút tài mọn thôi, đáng để bàn tới."

      Nhị phu nhân thấy Cúc Thanh sai, vội vàng "Đại phu có thể làm được mặt nạ da người sao?"

      Bàng Lạc Tuyết vuốt bộ râu giả của mình, "Dĩ nhiên là được, kỹ thuật làm mặt nạ da người rất khó học. Lão phu dám cam đoan cả nước Đông Tần này chỉ có mình lão phu có thể lĩnh hội được kỹ thuật này."

      "Vậy tốt quá, vậy kính xin đại phu hãy theo ta về nhà để xem bệnh cho tiểu nữ nhà ta chút.”

      Nhị phu nhân vội vàng . Sau mấy lần bị đả kích, đây là lần đầu tiên bà được nghe tin vui.

      "Phu nhân trước, để lão phu chuẩn bị công cụ." xong, Bàng Lạc Tuyết gật đầu với Liên Diệp và Liên Ngẫu.

      Liên Ngẫu cầm hòm thuốc theo sau, quay sang nháy mắt với Cúc Thanh. Còn Cúc Thanh đỡ Nhị phu nhân dậy và "Phu nhân thôi."

      Nhị phu nhân quay về phía đại phu "Xin phép đại phu."

      "Phu nhân thong thả."

      Trong khi đó, ở Lạc Tuyết các, lúc Sở Mộc Dương đem thuốc giải đến cho Thương Dực chơi đùa cùng Tiểu Tứ tử, còn Tử Quyên đút cậu bé ăn.

      "Đa tạ nàng chăm sóc nó." Thương Dực nhìn Tử Quyên đút Tiểu Tứ Tử ăn mà .

      "Thương Dực, huynh đừng khách khí, Tiểu Tứ tử đáng như vậy, ai cũng đều thương cậu bé." Tử Quyên trêu chọc Tiểu Tứ Tử.

      Thương Dực thở dài.

      "Sáng sớm than thở cái gì?" Sở Mộc Dương ném bình sứ lên trung.

      Thương Dực thuận tay chụp được, cầm bình trầm tư.

      "Thuốc này rất mạnh, Tuyết Nhi và ta nghiên cứu, cũng ép độc tính của nó xuống mức thấp nhất nhưng cũng tránh được nguy hiểm. Còn việc có muốn uống hay là do ngươi." Sở Mộc Dương ngồi bên cửa sổ, ném cho Tiểu Tứ tử món đồ chơi.

      Tiểu tử vui vẻ nhận lấy. Gần đây Thương Dực ngã bệnh khiến cậu quan tâm đến đồ chơi nữa.

      "Tiểu Tứ tử, con càng lúc càng mập rồi, xem ra gần đây con ăn ngủ tốt." Sở Mộc Dương lấy tay ôm khuôn mặt mập tròn của Tiểu Tứ Tử .

      Quả nhiên khuôn mặt của Tiểu Tứ tử trầm xuống, Thương Dực nhìn Sở Mộc Dương "Nếu tiểu thư biết ngươi bắt nạt cậu bé, ta khẳng định nàng cho người băm vằm ngươi."

      Sở Mộc Dương buông tay, nghĩ đến tiểu tử này được nữ nhân thích, trong lòng đột nhiên suy sụp.

      Sở Mộc Dương tới trước mặt Tiểu Tứ Tử "Tiểu Tứ Tử tố cáo ta chứ?"

      Tiểu Tứ tử cười thần bí"Tuyết tỷ tỷ đánh ngươi. Ha ha."

      Lần này sắc mặt Sở Mộc Dương trầm xuống, ai nhìn cũng cảm thấy tức cười.

      Thính Vũ hiên

      Bàng Lạc Vũ sai thị nữ trang điểm cho mình xinh đẹp nằm ở giường, chờ thần y tới chẩn bệnh cho nàng.

      "Sao còn chưa tới? Các ngươi ra ngoài xem chút ?" Bàng Lạc Vũ nhịn được .

      Nha hoàn chạy ra ngoài xem.

      "Vũ Nhi, dậy rồi sao?" Tâm tình của nhị phu nhân tốt nên giọng cũng nhàng hơn.

      Hiếm khi Bàng Lạc Vũ lại cảm thấy tâm tình mình lại tốt như vậy.

      "Mẫu thân, người tới rồi à? Thần y đâu? Thần y ở đâu?" Bàng Lạc Vũ lo lắng hỏi.

      Nhị phu nhân biết Bàng Lạc Vũ nóng lòng, nên bước tới trước " đến ngay thôi, Vũ Nhi nên gấp gáp. Sáng sớm mẫu thân thỉnh thần y đến xem bệnh cho Vũ nhi rồi."

      Bàng Lạc Tuyết để hòm thuốc bàn "Bái kiến tiểu thư."

      "Thần y mau đứng lên, mau đến xem bệnh giúp ta, khuôn mặt ta còn có thể chữa được hay ?" Bàng Lạc Vũ gấp gáp hỏi.

      "Đại tiểu thư cần phải gấp gáp, để lão phu bắt mạch cho tiểu thư trước."

      xong, Cúc Thanh mang cái băng ngồi đến, Bàng Lạc Vũ cũng nhanh chóng đưa tay ra, còn Bàng Lạc Tuyết cũng vừa cau mày vừa bắt mạch.

      Vừa nhìn vết thương khuôn mặt của Bàng Lạc Vũ, dù là dùng những loại thuốc quý nhưng cũng khá lên được bao nhiêu. Những vết thương bị thối rữa, mùi vị rất khó ngửi. Trong chốc lát, Bàng Lạc Tuyết như muốn ngừng thở.

      "Đại phu, ngài có cách gì để chữa khỏi ?" Nhị phu nhân
      [​IMG]
      thienbinh2388thuyt thích bài này.

    2. Cung Trường Nguyêt

      Cung Trường Nguyêt Well-Known Member

      Bài viết:
      830
      Được thích:
      1,779
      Chương 186: Chuyện cũ

      Edit : Sóc Là Ta


      Truyện chỉ được đăng miễn phí tại ………

      Cúc Thanh tiễn ba người ra ngoài. Với tính tình của Bàng Lạc Vũ, Bàng Lạc Tuyết biết mình chỉnh nàng ta như thế, nhất định lát nữa Cúc Thanh cũng bị mắng.

      Bàng Lạc Tuyết kéo tay Cúc Thanh "Lát nữa ngươi đổi các loại hương thành hương an thần để giúp nàng ta nghỉ ngơi. Ngươi cũng với nàng rằng nhất định phải an tâm, nếu mọi loại thuốc đều là vô dụng. Hôn nữa, chính ngươi cũng phải thận trọng."

      . . . . . . . . . . . . . . . . . . .

      Trở lại Lạc Tuyết các, Bàng Lạc Tuyết chạy ngay vào dược lâu, thấy Sở Mộc Dương chơi đùa với Tiểu Tứ Tử, còn Thương Dực nhìn chằm chằm bình sứ trong tay mình.


      Tiểu Tứ Tử vừa thấy Bàng Lạc Tuyết chạy lại chỗ nàng, đưa tay ra muốn nàng ôm mình.

      Bàng Lạc Tuyết đưa tay ôm cậu, nhìn tiểu tử mập mạp, to hơn vòng ôm của nàng.

      "Tiểu Tứ tử, gần đây có ngoan hay ?" Bàng Lạc Tuyết ôm cậu .

      Hai tay xinh của cậu sờ lên mặt của Bàng Lạc Tuyết, hung hăng hôn cái "Tiểu Tứ tử vẫn ngoan lắm nhưng tỷ tỷ ngoan, thèm đến thăm Tiểu Tứ tử. Tỷ tỷ Trường Nhạc và tỷ tỷ Thích Dao cũng thường xuyên đến thăm và chơi đùa với Tiểu Tứ tử."

      Tiểu tử xong hít hà lỗ mũi của mình. Bàng Lạc Tuyết vốn rất dễ dụ, bảo đảm về sau thường xuyên đến thăm cậu. Có vậy, cậu mới tha thứ cho nàng.

      "Thương Dực, ngươi tính toán sao rồi?" Bàng Lạc Tuyết nhìn Thương Dực ngẩn người cầm bình sứ trong tay.

      "Dạ, thưa chủ tử, ta quyết định xong rồi. Nếu sau này ta có mệnh hệ gì, hy vọng nàng thay ta chăm sóc cho Tiểu Tứ tử. Ta hy vọng cậu bé vì ta mà đoạt lại Bắc Yên, chỉ mong cậu có thể khỏe mạnh và bình yên trưởng thành." Thương Dực thay đổi ước nguyện ban đầu của mình.

      "Ngươi yên tâm, đồ vật của tiểu Tứ tử, ta nhất định đem về. Cậu bé rất cần ngươi, ta cũng cần ngươi. Ta cũng cần ngươi giúp ta xử lý Sáp Huyết Minh. Hứa với ta, ngươi phải cố gắng sống. Mà ngươi cũng đừng lo lắng gì nhiều. Ta tha thứ cho hai vị hoàng tử ở Bắc Yên quốc, dám đả thương người của ta, nhất định họ phải trả giá rất đắt."

      Bàng Lạc Tuyết tàn độc .

      "Tiểu thư, nàng cũng đừng manh động. Ở đây là Đông Tần quốc, lỡ hai nước giao chiến, chỉ sợ tiểu thư cũng lâm vào tình thế khó xử." Thương Dực biết tình cảm giữa Bàng Lạc Tuyết và Dự vương đơn giản, nên cũng lo lắng yên.

      "Ngươi yên tâm, dù có chuyện gì, bọn họ cũng đổ tội cho Tấn vương mà thôi." Bàng Lạc Tuyết bình tĩnh .

      Bàng Lạc Tuyết sai. Hai vị hoàng tử kia trú ngụ tại biên giới Đông Tần quốc, họ cũng biết mình bị truy sát, nguy hiểm sát gần. Với lại, bọn họ lại bị trọng thương, mà Bàng Lạc Tuyết cũng hạ độc bọn họ rồi. Khi họ trở về được Bắc Yên quốc, việc đầu tiên là bọn họ tìm Tấn vương trả thù. Làm sao bọn họ lại tham dự hôn lễ của Tấn vương được chứ?

      "Tiểu thư, công chúa Trường Nhạc tới, nàng là có chuyện cần thảo luận với tiểu thư." Liên Ngẫu .

      "Ta biết rồi. Ngươi tiếp đãi công chúa Trường Nhạc trước, dẫn nàng vào phòng của ta, rót trà cho công chúa giúp ta."

      Tiểu Tứ tử nhìn ra ngoài cửa, có chút lo lắng.

      "Liên Ngẫu, ngươi cũng dẫn Tiểu Tứ tử đến chơi với công chúa Trường Nhạc. Có lẽ cậu cũng nhớ công chúa Trường Nhạc.
      [​IMG]
      thienbinh2388thuyt thích bài này.

    3. Cung Trường Nguyêt

      Cung Trường Nguyêt Well-Known Member

      Bài viết:
      830
      Được thích:
      1,779
      Chương 187: Chuyện cũ (phần hai)

      Edit : Sóc Là ta


      Truyện chỉ thuộc ………

      Sau đợt cửu tử nhất sinh* (ý là có mười phần hết chín phần chết phần sống) hoàng hậu mới sinh được Tứ hoàng tử (ý chỉ Tiểu tứ tử) nhưng cũng được hoàng đế thương. Thậm chí còn có chút căm ghét. Vì căm ghét hoàng hậu, nên cũng căm ghét luôn Tứ hoàng tử. Về điểm này lão gia Thương cũng làm được gì.

      Tứ hoàng tử lớn lên, người trong Thương gia, ai cũng đều mến cậu. Thậm chí lão gia Thương tự tay dạy dỗ cậu, coi cậu là thái tử đời tiếp theo mà giáo dục cậu nghiêm túc. Vì thế, cậu được Thương gia nhất mực thương. Đặc biệt là mẫu thân cậu, thương cậu hết mực, sợ cậu té khi chơi đùa, sợ cậu ngậm phải những thứ dơ bẩn.

      Ngay cả Thương Dực, bản thân là cậu của Tiểu Tứ tử, cũng muốn tự mình dạy võ công cho cậu. bắt đầu dạy những chiêu thức đơn giản cho cậu, trong khi đó hoàng hậu Thương ngồi bên cạnh, nhìn họ với ánh mắt đầy thương.

      Bên kia, Hoàng Đế cũng dần dần lớn tuổi, nhưng bệnh đa nghi lại càng ngày càng nghiêm trọng. Trong khi đó, các đại thần lần lượt muốn con mình tiến cung, trong đó có trưởng nữ Mặc gia và nữ nhi Trần gia - Lệ phi. Cả hai nàng đều được hoàng đế sủng ái.

      Gia tộc Mặc gia vốn lớn nhưng vì nhan sắc nữ nhi nghiêng nước nghiêng thành. Còn Trần gia lại là gia tộc cao quý, nữ nhi lại có nhan sắc xinh đẹp bội phần nên cuối cùng, nàng chính là người được chọn làm sủng phi, bên cạnh hoàng đế. Từ khi có nàng, tất cả các phi tần trong cung đều có phấn trang điểm.

      Tuy rằng Mặc phi được sủng ái thế nhưng lại có dòng dõi quý tộc. Mẫu thân của Đại hoàng tử và nhị hoàng tử lại ở tuổi già, mà Tam hoàng tử lại có gì nổi trội, nên chỉ còn lại Tứ hoàng tử cũng chính là nhi tử của hoàng hậu, là hy vọng của Bắc Yên quốc. Vì vậy, cậu bị nhiều người ganh ghét, có ít kẻ hết lần này tới lần khác, phái người hạ độc vào thức ăn của cậu. Điều này chọc giận hoàng hậu nên nàng sai người đe doạ Lệ phi. Khi hoàng đế Bắc Yên biết chuyện nổi giận với hoàng hậu, cho rằng hoàng hậu nể mặt , tranh cãi với hoàng hậu hồi, sau đó mới chán nản bỏ .

      Ngày hôm sau, tự mình đến cung Lệ phi an ủi nàng. Nhân cơ hội này, ban thánh chỉ hoàng hậu ghen tỵ, nên muốn phế hoàng hậu. Thương gia phẫn nộ muôn phần, hành động này của Hoàng Đế chính là nể mặt bọn họ vì dù sao họ cũng là phụ thân của hoàng hậu, thế mà chỉ vì sủng phi mà vô tình vô nghĩa muốn phế hoàng hậu.

      Phụ thân Thương Dực dẫn theo tuỳ tùng quỳ gối thỉnh cầu ngoài cung , xin Hoàng Đế thu hồi thánh mệnh. Nhưng trước những mưu Trần gia cấu kết với hoàng tử và nhị hoàng tử Mặc gia gây ra, họ phải chịu tội oan ức – tội phản nghịch nên bị hoàng đế xử tru di cửu tộc (xử chém cả nhà).

      Dù hoàng hậu Thương khóc khàn tiếng, quỳ gối van xin nhưng hoàng đế Bắc Yên cũng quay đầu lại liếc mắt nhìn vợ mình lần, mà chỉ vội vàng lo chuẩn bị buổi tiệc sinh nhật cho Lệ phi.

      Vào lúc ấy, Thương Dực từng nghĩ việc phải giết chết hoàng đế Bắc Yên, thế nhưng hoàng hậu cho phép. Còn hoàng đế nhẫn tâm hạ lệnh dùng thuốc độc để giết chết nàng, những nhìn nàng lần mà còn thèm nhìn đến cốt nhục của mình - Tứ hoàng tử.

      Có lẽ suốt đời này, Thương Dực thể quên ngày ấy, tỷ tỷ mình cởi bỏ y phục hoàng hậu và mũ. Nàng cầm bức chiếu thư của mình để đổi lấy mạng cho Thương Dực, màng đến bản thân mình chết vì ly rượu độc kia. đau xót.
      Hoàng hậu Thương nhìn con trai mình, nàng biết hoàng đế là người rất tàn nhẫn. sẵn sàng diệt vợ mình. Trung thần bị hãm hại nhiều vô số. Trong khi đó ở hậu cung, chắc gì những phi tử của lại tha cho
      [​IMG]
      thienbinh2388thuyt thích bài này.

    4. Cung Trường Nguyêt

      Cung Trường Nguyêt Well-Known Member

      Bài viết:
      830
      Được thích:
      1,779

    5. Cung Trường Nguyêt

      Cung Trường Nguyêt Well-Known Member

      Bài viết:
      830
      Được thích:
      1,779
      Chương 188: Đính ước


      Edit : Sóc Là Ta



      Truyện chỉ được chia sẻ tại ……


      Bàng Lạc Tuyết bưng chén thuốc, nhìn hai người trong phòng, thở dài nhõm. Thương Dực có thể tỉnh lại là tốt rồi.


      Nàng cầm chén thuốc, để qua bên, "Tử Quyên, ngươi chăm sóc Thương Dực cả đêm rồi, cũng nên nghỉ ngơi chút ."


      Tử Quyên đỏ mặt, sau đó Sở Mộc Dương cầm chén thuốc lên, bắt mạch cho Thương Dực, "Độc tố trong cơ thể ngươi cũng bị đẩy ra ngoài, bây giờ ngươi chỉ cần cố gắng điều trị là khỏe thôi."


      Tử Quyên bước đến, "Vậy chắc cũng cần uống thuốc áp chế độc tố nữa phải ?” Tử Quyên lo lắng .


      "Dĩ nhiên, nếu ngươi khỏi bệnh cần uống những độc dược kia nữa, chỉ từ từ điều trị để tống những chất độc trong người ngươi ra ngoài là được rồi." Sở Mộc Dương đặt chén thuốc vào tay Thương Dực .


      Thương Dực uống hơi cạn sạch chén thuốc, Tử Quyên bước tới lau miệng cho . Khi ngẩng đầu lên, thấy Thương Dực nhìn mình nên ngượng ngùng rút tay về. Mặt đỏ hồng như gấc chín.


      "Xem ra cũng tốn thời gian lắm, mà chúng ta lại được xem kịch vui. Thương Dực, Tử Quyên chính là bảo bối của ta, sao ngươi lại dám cướp người của ta chứ?" Bàng Lạc Tuyết trêu ghẹo .


      Tử Quyên ôm mặt của mình "Tiểu thư, nếu nàng cứ như vậy, nô tỳ để ý tới nàng nữa."


      "Được rồi, đều là ta sai, đều là ta sai, là do ta lo nghĩ quá nhiều. Nhưng Tử Quyên với ta rằng nàng kết hôn với ai, nên ta muốn giữ nàng ở bên cạnh ta.” Bàng Lạc Tuyết thản nhiên .


      "Tiểu thư "


      "Chủ nhân "


      Hai người đồng thanh với khuôn mặt tràn đầy lo lắng.


      Đến lúc này, Sở Mộc Dương bước đến xoa đầu Bàng Lạc Tuyết "Được rồi, nàng cũng đừng trêu ghẹo bọn họ nữa. Nàng xem bọn họ sốt ruột lắm rồi."


      "Tiểu thư thực đáng ghét, Tử Quyên cũng thèm quan tâm tiểu thư nữa." Tử Quyên đỏ mặt chạy ra ngoài.


      Thương Dực đứng đó ngắm nhìn bóng dáng Tử Quyên dần khuất sau cánh cửa.

      "Hoạn nạn thấy chân tình, Tử Quyên là nữ nhân tốt, ngươi nhất định phải khỏe mạnh, đối xử tốt với nàng, được phép bắt nạt nàng. Nếu ta chắc chắn buông tha cho ngươi." Bàng Lạc Tuyết hung hăng .


      "Tiểu thư yên tâm, thuộc hạ chăm sóc tốt cho nàng, nhất định bắt nạt nàng." Thương Dực kiên định .


      Khuôn mặt Bàng Lạc Tuyết rạng ngời. vui vẻ vì có thể chứng kiến đôi nam nữ nhau đến đầu bạc răng long.


      Tại Lưỡng Hồ (nghĩa là hồ nối kết giữa hồ Nam và hồ Bắc)


      Trong hồ, có chiếc thuyền hoa tinh xảo, mạn thuyền được sơn màu trắng. thuyền có tiếng sáo cùng tiếng nhạc vui tươi vang lên, nghe êm tai.Xa xa còn đâu đó có tiếng cười vang lên vui nhộn.


      nhóm vũ nữ vừa hung phấn nhảy nhót nhịp nhàng theo vũ đạo, bên cạnh còn có tiểu nương cỡ mười tuổi, biểu diễn khúc nhạc vui vẻ, sôi động. đứa trẻ chừng bốn, năm tuổi chạy quanh quẩn chung quanh mấy nữ nhân, vui vẻ cười đùa, tiếng cười rộn vang lên khắp góc thuyền.


      cần nhìn cũng biết, người nữ nhân đó chính là Thích Dao. Còn Bàng Lạc Tuyết, công chúa Trường Nhạc, Liên Diệp, Liên Ngẫu vừa thưởng thức hoa quả vừa đuổi theo Tiểu Tứ tử để đút cho cậu ăn. Tiểu tứ tử chạy qua bên này, né tránh sang bên kia khiến họ chạy tìm cậu khó khăn.


      Đánh đàn và khiêu vũ chính là sở trường của Bàng Lạc Tuyết. Đặc biệt, hôm nay thời tiết tốt như vậy lại càng khiến nàng có hứng thú, vui vẻ gảy lên khúc đàn. Ý tưởng này cũng từ công chúa Trường Nhạc. Nàng ở nhà cảm thấy buồn chán nên tự nảy ra ý định này và gửi thiệp hẹn Bàng Lạc Tuyết và Thích Dao ra ngoài chơi. Khi thuyền hoa của Bàng Lạc Tuyết, họ mới nghĩ ra cảnh du hồ thưởng ngoạn (ý là du thuyền, ngắm cảnh núi non tươi đẹp). Dù sao thời tiết ở mùa thất nguyệt (thất nguyệt: tháng bảy là tháng mà chuỗi sao Bắc Đẩu xoay về thân, tháng 7 của lịch nhà Hạ. Về sau phàm nguyệt là tháng, đều phỏng theo sau đây, tức là lấy theo lịch nhà Hạ.), tuy khí bên ngoài có oi bức nhưng khí hồ thoáng mát. Giữa hồ có hòn đảo . Lúc trước Bàng Lạc Tuyết mua lại hòn đảo này và cho xây biệt viện, để những lúc rỗi, các nàng có thể cùng nhau du ngoạn thuyền và nghỉ ngơi ở đó.


      Thương Dực vẫn ôm kiếm của mình ngồi ở đuôi thuyền. Bàng Sách nhìn phu nhân của mình - công chúa Trường Nhạc thở dài. Gần đây biết vì lý do gì nàng lại tỏ vẻ chán ghét , sau đó còn muốn du ngoạn, thưởng thức cảnh đẹp mình. Còn Bàng Lạc Tuyết và Thích Dao lấy son của mình mà ra cửa hàng buôn bán cùng với công chúa Trường Nhạc, kiếm lời ít. Vì vậy, Trường Nhạc rất vui vẻ, cố ý rủ họ ra ngoài chơi.


      Thương Dực ngắm nhìn Tử Quyên chuẩn bị các món ăn cho mọi người.
      [​IMG]
      thuytthienbinh2388 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :