1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Tiểu độc phi khuynh thành - Bình Qủa Đích Trùng Tử (240/401)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 163 : Cuộc săn bắn của tứ quốc

      Edit : Sóc Là Ta


      Bàng Lạc Tuyết và hoàng hậu cùng nhìn hoàng đế Đông Tần. Từ lúc bị thích khách ám sát, hoàng đế ngày càng sợ hãi. Bàng Lạc Tuyết lạnh lùng nghĩ, tại sao người nhát gan như vậy mà có thể lên ngôi hoàng đế được chứ?

      Ánh mắt Bàng Lạc Tuyết càng ngày , die,n; da.nlze.qu;ydo/nn.. càng xem thường hoàng đế. Dự vương nhìn thấy vậy cũng chỉ đành cảm thấy bất lực

      Hoàng hậu kéo tay Bàng Lạc Tuyết "Tuyết nhi, sao vậy, con nhìn gì?"

      Bàng Lạc Tuyết dịu dàng cười "Tuyết nhi suy nghĩ, ai giành chiến thắng trong cuộc săn bắn của tứ quốc này."

      Nhược Phương nhíu mày nhìn Dự vương, thầm "Linh hồ này là loài cực kỳ khó săn bắt. Hai vị vương gia đều bị bệ hạ triệu tập khẩn cấp, chắc lần này Đông Tần chúng ta thể giành phần thắng được rồi. biết bệ hạ có vì chuyện này mà tức giận nữa?"

      Hoàng hậu lạnh lùng nhìn hoàng đế Đông Tần, trong lòng sớm còn tình nghĩa gì nữa, ánh mắt lạnh như băng. Hoàng hậu hừ lạnh tiếng "Hừ! Nếu phải vì bệ hạ triệu tập khẩn cấp hai vị vương gia, cũng xảy ra việc này. Như vậy hôm nay nếu Đông Tần giành được giải nhất cũng trách chúng nó được. Muốn trách chỉ trách hoàng thượng quá đa nghi mà thôi. "

      Bàng Lạc Tuyết mỉm cười nhìn hoàng hậu nương nương "Mẫu hậu, người cũng nên vậy. Dù cho hoàng thượng chịu trách nhiệm việc này, hai vị vương gia cũng có lỗi phần."

      Sao hoàng hậu lại biết điều đó chứ? Hoàng hậu cùng hoàng đế Đông Tần là phu thê nhiều năm rồi. Tính cách của hoàng đế thế nào bà là người biết nhất.

      Khi mặt trời xuống núi, các sứ thần của các quốc gia khác cũng tới, Sở Mộc Nguyệt của Nam Chiếu quốc cùng đám tùy tùng phía sau cũng vừa đến. Bàng Lạc Tuyết nhìn bọn họ khẽ mỉm cười. Nếu năm đó người này có dã tâm bành trướng cũng khiến Sở Môc Dương ra tay. Thế nhưng chưa kịp ra tay phải cầu cứu người khác giúp đỡ.

      Bàng Lạc Tuyết nhìn Sở Mộc Dương chưa trở về, lo rằng xảy ra chuyện nên với Bạch Chỉ đứng bên cạnh "Ngươi hãy xem sao sư phụ vẫn chưa trở về?"

      Bạch Chỉ còn chưa kịp mở miệng, nhìn thấy Sở Mộc Dương ôm hồ ly trở về. Bàng Lạc Tuyết phất tay, Bạch Chỉ lại trở về thân phận nha hoàn của mình, để người khác nhìn ra.

      Các nàng vốn đều là thuộc hạ của Dự vương. Tuy Dự vương phái các nàng sang bảo vệ Bàng Lạc Tuyết nhưng lúc đó các nàng biết rốt cuộc tiểu thư này có bản lĩnh gì mà Dự vương nhất định muốn các nàng bảo vệ. Cho đến bây giờ, rốt cuộc các nàng cũng hiểu và cảm thấy bội phục nhị tiểu thư Bàng gia này.

      Quả nhiên khi Sở Mộc Dương xuất , ánh mắt của mọi người đều tập trung vào , hâm mộ có, đố kị có. chung là đủ các loại mùi vị người .

      Sắc mặt của hoàng đế Đông Tần có chút gượng gạo, thế nhưng dù sao cũng là lão hồ ly. Ở đây có nhiều người chứng kiến như vậy, nên thể để mình mất thể diện được.

      Hoàng đế Đông Tần cười vui vẻ đạo " ngờ tiểu súc sinh khó bắt như vậy mà cũng có người bắt được, lại còn bị thái tử Nam Chiếu quốc bắt được. Có lẽ thái tử Nam Chiếu quốc chính là nhân trung long phượng (ý là người có số làm rồng phượng, có ý đến hoàng tộc), tài giỏi hơn hai hoàng tử vô dụng của trẫm."

      xong liếc mắt nhìn Dự vương và Tấn vương.

      Hai người vội vàng quỳ xuống thỉnh tội "Cầu xin phụ hoàng bớt giận, nhi thần có tội."

      Hoàng đế hừ lạnh tiếng.

      Khi nhìn thấy cảnh ấy, Nghi quý phi và hoàng hậu kiềm được nhìn nhau cảm thấy đau lòng. Bản thân làm ngạch nương (ý là làm mẹ) cảm thấy đau lòng. Hoàng đế là người ra gì.

      Hoàng hậu "Hoàng nhi cũng vì lo lắng cho an nguy của bệ hạ nên mới trở về , muốn trách trách tên sát thủ kia dám đến đây quấy rầy hoàng thượng."

      Nghi quý phi cũng vội vàng phụ họa "Đúng vậy, bệ hạ, nếu phải vì tên sát thủ kia, các hoàng nhi chưa chắc thất thủ."

      Hoàng đế nhìn Tấn vương "Tấn nhi, ngươi biết phải làm sao chưa?"

      Tấn vương vội vàng quỳ xuống hành lễ "Phụ hoàng yên tâm, nhi thần trong sạch. "

      Nghi quý phi nhìn Tấn vương, cắn môi, muốn lời gì, nhưng dường như bị vật gì ngăn ở cổ họng, thể lời nào được.

      "Hai vị hoàng tử hiếu thuận như thế, trong lòng Mộc Dương cũng kính phục." Sở Mộc Dương , nhận ra lòng dạ
      [​IMG]
      thienbinh2388thuyt thích bài này.

    2. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 164: lựa chọn khó khăn

      Edit : Sóc Là Ta


      Dương thị gật đầu, "Chỉ cần nó còn hữu dụng với con là được. Ta cũng tìm hai nha đầu này lâu rồi, cũng sai người dạy dỗ chúng lâu rồi vì muốn đợi ngày này thôi. Nhưng cũng ngờ Dao quý phi lại chết bất ngờ như vậy. Nhưng bà ta chết cũng khiến Vương Nhược Sanh vui mừng."

      "Mẫu thân yên tâm, bọn họ nhanh chóng bị tiêu diệt ngay thôi. Vương Nhược Sanh cũng ngang ngược lâu như vậy, cũng khiến mẫu thân suy sụp, mẫu thân nên vì những chuyện vô bổ này mà lo lắng, mẫu thân nên cố gắng dưỡng bệnh. Nếu người vất vả tốt cho sức khỏe, hoặc sinh bệnh thôi." Bàng lạc tuyết lo lắng .

      Dương thị vuốt mặt Bàng Lạc Tuyết "Dù sớm hay muộn ta cũng phải về. có chuyện gì mà ta giải quyết được. Với lại, lão phu nhân gọi ta, phận làm con dâu , ta cũng phải hiếu thuận, nể mặt lão phu nhân mà trở về chuyến."

      "Lão phu nhân kêu mẫu thân trở về làm gì?" Bàng Lạc Tuyết cau mày.

      Dương thị lớn tiếng "Bàng Lạc Vũ phải được gả cho Tấn vương ngay lập tức. Nếu lão phu nhân thích cũng vì mặt mũi của Bàng gia mà thôi. Con cũng biết lão phu nhân rất coi trọng mặt mũi của Bàng gia. Ta khẳng định bà rất tức giận đấy. "

      Dĩ nhiên Bàng lạc tuyết biết lão phu nhân Bàng gia rồi. Bàng Lạc Tuyết khinh thường nghĩ, chắc bà ta nghĩ việc Bàng Lạc Vũ kết hôn cùng Tấn vương đem lại lợi nhuận gì trong Bàng gia đây mà.

      "Mẫu thân, người nghỉ ngơi tốt, cũng đến lúc con phải trở về rồi." Bàng Lạc Tuyết lưu luyến muốn trở về nên quay sang Dương thị .

      "Con đây, người hãy cẩn trọng."

      "Ừm, trời cũng trở lạnh, mẫu thân cẩn thận thân thể."

      Bàng Lạc Tuyết cưỡi ngựa trở lại phủ Bàng Quốc công, Bạch Quân Nhược sớm chờ nàng bên trong dược lâu.

      Bàng Lạc Tuyết tỏ thái độ gì, gật đầu. đầu tiên nàng muốn thăm Thượng Dực, vẫn hôn mê bất tỉnh, huôn mặt sầu thảm, xanh xao. qua thời gian lâu như thế mà vẫn có dấu hiệu thức tỉnh. Bàng Lạc Tuyết càng thêm lo lắng, dặn dò nha hoàn chăm sóc tốt.

      Ngoài trời dần tối. Bàng Lạc Tuyết nằm chiếc giường mềm mại đặt ở trong sân, Liên Diệp và Liên Ngẫu cầm quạt đứng ở hai bên hầu hạ. Bạch Quân Nhược đu dây ngồi bên cạnh, nhìn Bàng Lạc Tuyết nỏ nhắn, mềm mại nằm giường "Xem ra nàng cũng muốn tham dự buổi tiệc rượu này."

      Bàng Lạc Tuyết quay đầu ôm gối "Ta nghĩ Quân Nhược cũng ." Bạch Quân Nhược nhàn nhã đu dây, nhíu mày "Ta hay cũng có quan hệ, lão hoàng đế Đông Tần kia cũng dám làm gì ta."

      Bàng Lạc Tuyết cũng nhíu mày "Nếu ta , Quân Nhược cũng bảo vệ ta. Vậy ta sợ cái gì?" Bàng Lạc Tuyết bắt chước giọng điệu ngang ngược của Bạch Quân Nhược .

      Bạch Quân Nhược yên lặng. Thực ra Bàng Lạc Tuyết vốn muốn tham dự. Nàng biết lão hoàng đế kia nhất định rất hận mình, nên bữa tiệc này cũng khác bữa tiệc Hồng Môn yến là mấy. Nàng vẫn biết lão già suy tính gì đấy.

      Tuy mặt ngoài hoàng hậu nàng đến sớm chút, nhưng khi nàng hạ mình ngồi bên cạnh bà hoàng hậu lặng lẽ thầm bên tai nàng "Tuyết Nhi, tiệc rượu đêm nay thể từ chối được."

      Bàng Lạc Tuyết biết hoàng hậu cũng vì nàng mà tham dự. Vậy làm sao nàng phụ lòng ý tứ của hoàng hậu được đây?

      Bàng Lạc Tuyết sớm phái người báo cho Bàng Lạc Vũ biết. Nàng viện cớ thân thể mình khỏe,
      [​IMG]
      thienbinh2388thuyt thích bài này.

    3. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 165: Tỷ thí

      Edit: Sóc Là Ta


      Ngược với khí vui vẻ trong sân, Bàng Lạc Tuyết vui chơi cùng Tiểu Tứ tử và Bạch Quân Nhược rất vui vẻ, khí trong bữa tiệc rất căng thẳng. Tấn vương nhìn Hoàng đế xoay xoay chiếc nhẫn tay, để ý đến mình, khọng biết hoàng đế suy nghĩ gì.

      "Tấn vương tuyển chọn xong chưa?" Đại hoàng tử và nhị hoàng tử vốn hề có chút thiện cảm nào đối với Tấn vương, nên nhịn được .

      Mồ hôi trán Tấn vương chảy ròng ròng, dù lựa chọn người nào cũng đều khônh đúng. Thực lực của Bắc Yên cũng kém gì Đông Tần, Nam chiếu quốc cũng tệ, còn Tây lăng quốc vốn là quốc gia trọng yếu. Tuy Tây Lăng quốc chỉ mới tham gia lần đầu nhưng cũng phải yếu kém. Nghĩ vậy Tấn vương cảm thấy suy sụp, nhưng vì muốn làm vui lòng hoàng đế nên phải cố gắng. .

      Tấn vương ngẩng đầu lên "Phụ hoàng, nhi thần lựa chọn sứ giả Tây Lăng quốc."

      Lời vừa xong, mọi người đều đỏ mặt, hoàng hậu mỉm cười, còn Nghi quý phi lo lắng nhìn hoàng đế.

      Hoàng đế Đông Tần ngẩng đầu lên "Tây Lăng quốc , die,n; da.nlze.qu;ydo/nn.. cũng là quốc gia lớn. Nếu Tấn vương chọn Tây Lăng, vậy Đông Tần chúng ta cùng so tài với sứ giả Tây Lăng quốc trước, tốt, tốt."

      Sắc mặt Tấn vương dần trở nên xám xịt.

      Bữa tiệc vẫn tiếp diễn như thế.

      Ngày hôm sau cuộc tỷ thí giữa Tứ Quốc cũng bắt đầu.

      Lần trước Hoàng hậu nương nương đến nơi này, chiêu đãi các sứ thần của tứ quốc. Vì buổi tiệc hôm nay, Trọng Dương điện chuẩn bị rất nhiều, đặc biệt chia thành bốn khu vực. Hoàng tử Tây Lăng cùng sứ thần ngồi ở vị trí phía Tây, còn có đại công chúa Thượng Quan Mẫn mặc y phục đỏ thẫm an phận ngồi bên cạnh hoàng tử Tây Lăng, mang theo roi Cửu Tiết giắt bên hông, ngồi yên lặng. Người khác nhìn thấy chỉ là bóng dáng thục nữ, kiều, nhưng ai biết giờ nàng rất muốn cho Tấn vương roi da rồi.

      Khu vực phía nam do Nam chiếu quốc dẫn đầu. Trong đó có Sở Mộc Dương, còn có nhị hoàng tử cũng ngoan ngoãn ngồi đó. Ngoài ra còn xuất hiên nhân vật khá khiêm tốn Hắc Bào Nam tử.

      Nam tử kia nhếch môi cười lạnh, nhìn Bàng Lạc Tuyết. Nàng nghĩ người kia là ai mà muốn sinh mệnh của sư phụ chứ.

      Hắc Bào Nam tử bên kia cũng nhìn lại, nhếch miệng nhìn Bàng Lạc Tuyết, lại cúi đầu khôi phục bộ dáng cung kính như thường ngày.

      Đại hoàng tử và nhị hoàng tử Bắc Yên mang theo mười người Bắc Yên ngồi ở vị trí phái Bắc. Họ yên tâm nhìn sang vị trí phía nam. Trừ chỗ ngồi còn trống bên cạnh hoàng tử Bắc Yên còn lại chín chỗ ngồi chia ra chín người. Nha hoàn bên cạnh tùy tiện rót trà cho , sau đó ngồi vào vị trí trống đó, nhìn qua hiểu. ra ta có vị trí phải tầm thường, phải chỉ là đứa nha hoàn.

      Trầm Hương ngồi bên kia cũng đáp lại, còn là nha hoàn dịu dàng bên cạnh đại hoàng tử Bắc Yên mà giống như là người có khí chất lạnh lùng, cao ngạo, mới nhìn qua đó là khí chất thể có ở
      [​IMG]
      thienbinh2388thuyt thích bài này.

    4. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 166: Tấn vương chịu nhục

      Edit : Sóc Là Ta



      "Đa tạ Tuệ Mẫn công chúa." Giọng Nam Cung Trạch vang lên, buông lỏng tay nắm roi Cửu Tiết ra, nhưng chiếc roi nghe lời, vẫn quấn lấy Thượng Quan Mẫn.

      Thượng Quan Mẫn muốn thoát, nhưng cách nào thoát được. Nàng phẫn hận nhìn gương mặt tuấn mỹ của Nam Cung Trạch hừ lạnh, "Hừ!"

      Nàng cố tình hừ lạnh tiếng, gì, lại lấy hành động tỏ ý phản kháng, sải từng bước dài, trở lại vị trí phía Tây ngồi xuống. Mặc dù Thượng Quan Mẫn cam tâm, nhưng nàng bắt buộc phải thừa nhận rằng mình thua, tài nghệ của mình bằng người. Huống hồ, trước đó Nam Cung Trạch tướng quân nhường tấm thẻ cho nàng chọn trước.

      "Nam Cung Trạch của Đông Tần quốc thắng. Đông Tần quốc thắng trận đầu tiên." Cung nhân cao giọng tuyên bố.

      Hôm nay tất cả mọi người đều được chứng kiến tài nghệ của vị tướng quân trẻ tuổi này. Thượng Quan Mẫn vốn là công chúa Tây Lăng quốc, tài nghệ võ công cũng rất khá, nhất là khi nàng dùng roi Cửu Tiết cũng khiến mọi người mở rộng tầm mắt, nhớ mãi quên. Thế nhưng, khi nàng đối mặt với Nam Cung tướng quân, ngay cả vũ khí cũng bị tước đoạt, bản thân bị trói bởi roi Cửu Tiết khiến mọi người càng thêm khâm phục.

      Từ trước, bọn họ nghe tướng quân trẻ tuổi ở Đông Tần quốc có võ nghệ cao cường, kiêu dũng thiện chiến. Quả là danh bất hư truyền.

      Hoàng tử Tây Lăng quốc "Nhân tài của Đông Tần quốc rất nhiều. Hoàng tỷ của ta cũng coi là cao thủ ở Tây Lăng quốc chúng ta, nhưng cũng bị thua dưới tay Nam Cung tướng quân đây. khâm phục."

      Đại hoàng tử Bắc Yên muốn để cho Đông Tần quốc chiếm ưu thế. Tây Lăng quốc là quốc gia yếu nhất trong tứ quốc. Đông Tần quốc là quốc gia mạnh nhất mà lại tuyển chọn quốc gia yếu nhất để đối đầu. Điều này khiến Bắc Yên khinh thường bọn họ. Đại hoàng tử Bắc Yên " Ta thấy năm nay nên đổi phương thức chiến đấu. Trước kia quốc gia đấu với quốc gia. Vậy lần này chúng ta rút thăm. Nhân tài ở Đông Tần quốc nhiều vô số nên chắc hoàng đế Đông Tần ngại điều này chứ."

      Hoàng tử Tây Lăng chớp mắt " Đúng vậy. Hàng năm đều là đấu , xem đấu như thế cũng thú vị lắm. Ý kiến của đại hoàng tử Bắc Yên cũng hay, ta cũng tán thành. biết hoàng đế Đông Tần quốc có ý kiến gì ?" xong, dùng ánh mắt khiêu khích nhìn Hoàng đế Đông Tần.

      Mặc dù hoàng đế Đông Tần biết nếu lựa chọn Tây Lăng quốc, cuộc săn bắn của tứ quốc lần này đều bị Đông Tần quốc chiếm ưu thế. Đây chính là miếng thịt béo bở, tự nhiên muốn lãng phí cơ hội hiếm có này. Nhưng hoàng tử của hai quốc gia này vậy, mà mình đồng ý giống như là mình sợ bọn họ. Dù như thế nào, Đông Tần quốc cũng là quốc gia lớn, nếu đồng ý làm mất thể diện của quốc gia.

      Tấn vương biết Hoàng đế nghĩ gì, nên mở miệng "Cuộc săn bắn của tứ quốc lần này vốn có lựa chọn là đối , mà giờ lại đột nhiên thay đổi phương thức, như thế là đẹp."

      Đại hoàng tử Bắc Yên "Thế nào? Chẳng lẽ Đông Tần quốc đường đường là quốc gia lớn mà lại sợ sao? quốc gia lớn như vậy, kiêu dũng thiện chiến như vậy mà lại sợ sao?” Sau đó, Thượng Quan Mẫn của Tây Lăng quốc , "Đại hoàng tử Bắc Yên, nếu Đông Tần quốc dám, cũng cần miễn cưỡng."

      Khuôn mặt hoàng đế Đông Tần đỏ bừng, trừng mắt liếc nhìn Tấn vương " Ngươi còn mau lui xuống, nơi này có chuyện của ngươi."

      Lại quay đầu nhìn Dự vương " Ngươi thấy thế nào?"

      Bên cạnh hoàng hậu, Triệu Chính Dương ngẩng đầu lên "Thưa Phụ hoàng, nhi thần cảm thấy nếu Bắc Yên và Tây Lăng đồng nhất ý kiến như vậy, sao chúng ta lại thử chút? Đông Tần quốc chúng ta cũng muốn vậy mà nhân tài của tứ quốc cũng có dịp so tài lẫn nhau."

      "Chính Dương sai, nếu vậy chúng ta rút thăm thôi." Hoàng đế Đông Tần .

      Nhìn bóng dáng Nam Cung Thiên Duệ trở lại chỗ ngồi, Bàng Lạc
      [​IMG]
      thienbinh2388thuyt thích bài này.

    5. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 167: Bàng Lạc Tuyết xuất chiến

      Edit : Sóc Là Ta



      Lần này, chắc Tấn vương cũng dễ chịu khi đứng trước mặt hoàng đế.

      Mọi người cũng thấy được sát ý của đại hoàng tử Bắc Yên, nhưng hành động tàn nhẫn của đều làm đúng quy tắc nên mọi người cũng thêm gì nữa.

      "Đại hoàng tử Bắc Yên thắng, nước Bắc Yên thắng hiệp." Cung nhân tuyên bố. Lúc này Tấn vương vẫn còn ở đài, sắc mặt trắng bệch. Khi vừa nghe cung nhân tuyên bố, mạnh mẽ chống tay làm đòn bẩy để mình gượng đứng lên, nhìn quanh khắp nơi, vừa đúng lúc nhìn vào con ngươi chứa lạnh lùng, tàn nhẫn của hoàng đế Đông Tần, khiến thân thể Tấn vương cứng đờ, nhất thời hiểu ra ý đồ của đại hoàng tử Bắc Yên.

      giết được mình nên khiến hoàng đế bất mãn với mình, muốn gây khó dễ với mình sao?

      Đại hoàng tử Bắc Yên, ngươi tốt, chẳng những ngươi có thủ đoạn tàn nhẫn, tinh ranh mà còn rất am hiểu tấm lòng của hoàng đế. Tấn vương chắc chắn muốn lấy mạng của mình.

      Tấn vương bị thua thiệt như vậy mà lại có cách nào hả giận. bước trở về khu vực thuộc Đông tần quốc, ở trước mặt mọi người, quỳ gối xuống trước mặt hoàng đế Đông Tần thừa nhận, "Thưa phụ hoàng, nhi thần thua, xin phụ hoàng trách phạt."

      Hoàng đế Đông Tần Hoàng đế lạnh lùng nhìn Tấn vương, thua sao? Đâu chỉ là thua mà ngươi còn để đại hoàng tử Bắc Yên nắm thế chủ động, giễu cợt ta. Nhớ đến thái độ của đại hoàng tử nhìn mình lúc nãy, trong lòng tức giận , "Cút qua bên kia, về chỗ hối lỗi .”

      Đối với đứa con trai này, từ trước đến giờ hoàng đế đều nhất mực thương . Tấn nhi chính là đứa con trai do mình cùng Nghi quý phi sinh ra. Mặc dù cũng từng có lúc nghi ngờ Nghi Quý phi nhưng trong lòng hoàng đế lại vẫn luôn tin tưởng, cưng chìu Tấn nhi, nhưng hôm nay quả biểu của khiến hoàng đế tức giận.

      Tấn vương buồn bã trở lại ngồi ở vị trí cũ, tay nắm chặt thành quyền. biết hôm nay phạm lỗi nghiêm trọng. Nếu muốn chuộc lỗi, có lẽ phải cố gắng nhiều hơn nữa và phải trả giá khá cao. Nghĩ vậy đưa mắt nhìn về phía đại hoàng tử Bắc Yên, đúng lúc bắt gặp ánh mắt của đại hoàng tử Bắc Yên hả hê nhìn mình với vẻ mặt như xem kịch vui.

      Bàng Lạc Tuyết nhàn nhạt nhìn lướt qua Tấn vương, nhìn bộ dáng đơn của khiến người khác cảm thấy vui sướng trong lòng. Nghĩ tới ngày bị chính mình mưu hại, vui sướng. Bất giác, Bàng Lạc Tuyết nhếch khóe môi mỉm cười.

      Mấy lượt sau có ai đại diện Đông Tần quốc dieendaanleequuydonnlên tranh tài, tiếp đến là đợt tranh tài giữa Triệu Chính Dương của Đông Tần quốc và nhị hoàng tử của Nam Chiếu quốc.

      Hai người rút thăm. Triệu Chính Dương giành quyền ưu tiên, nhưng tất nhiên là chọn vũ đấu. ngờ nhị hoàng tử Nam Chiếu quốc, bề ngoài uy phong lẫm liệt, thủ đoạn tàn nhẫn, mánh khóe độc địa như thế, nhưng khi gặp Dự vương Triệu Chính Dương lại cảm thấy có phần yếu thế. Nhưng Dự vương cũng phải là hạng người giống như đại hoàng tử Bắc Yên, đuổi cùng giết tận.

      Dự vương của Đông Tần quốc thắng. Sau đó, Đông Tần quốc được tham dự vào mấy vòng trong. Cuối cùng Đông Tần quốc thắng sáu trận, thua ba trận.

      Cuộc tranh tài chỉ còn lại vòng cuối cùng, cục diện trước mắt theo thứ tự là: Bắc Yên thắng bảy trận, Đông Tần thắng sáu trận, Nam Chiếu thắng bốn trận, Tây Lăng thắng hai trận.

      Lúc sau, Bắc Yên vượt lên, thắng hơn Đông Tần trận. Nhưng đến giai đoạn quyết định, tưởng chừng có gì ngăn cản Bắc Yên giành chiến thắng, nhưng ngờ chỉ vì vòng tỷ thí cuối cùng, vòng đấu giữa Bàng Lạc Tuyết của Đông Tần và Trầm Hương của Bắc Yên.

      Vòng tỷ thí này là điểm mấu chốt quyết định tính trọng yếu cho trận này. Nếu Tuyết quận chúa - Bàng Lạc Tuyết thắng, thế cục giữa Bắc Yên và Đông Tần là ngang nhau. Đến lúc đó, mỗi bên phải phái thêm người ra tỷ thí để tranh
      [​IMG]
      Vũ Nguyệt Nha, thuytthienbinh2388 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :