1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Tiểu độc phi khuynh thành - Bình Qủa Đích Trùng Tử (240/401)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      Last edited by a moderator: 19/12/15
      thuyt thích bài này.

    2. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 5 : Hắc y nữ nhân.

      Edit: LanhThienNHi255


      Nội các Lạc Tuyết, thùy ti Hải Đường nở rộ, phía dưới phong lan cũng xanh non tươi tốt. Dọc theo đá cuộn trải ra thành con đường , Bàng Lạc Tuyết chậm rãi thong thả bước , vẫn là suy nghĩ, là buổi tối học thuộc lòng, chẳng qua là vì muốn mẫu thân yên lòng, việc nặng đời, làm sao có thể nhớ, ngẫm lại đêm nay là yến tiệc, Bàng Lạc Tuyết nháy mắt trở lên trầm, sợ là yến tiệc có gì tốt lành. Nhớ lại ngày đó yến tiệc đúng là phấn khích, ta đều có chút mơ hồ mong đợi đây.


      “ Tiểu thư, người đâu vậy, Liên Ngẫu cùng Liên Diệp tìm người hồi, như thế nào lại cầm lô ấm, tay như vậy lạnh, đúng là lạnh ? Nô tỳ bây giờ nấu canh gừng cho người uống”.


      “ Tỷ tỷ cùng mẫu thân nơi nào, Liên Ngẫu cùng Liên Diệp được ta phái ra ngoài lấy sợi tơ. Tử Quyên tỷ tỷ, ngươi cần lo lắng”. xong nàng cười ngọt ngào, Tử Quyên là người được mẫu thân phái tới bên người, cũng đến tuổi xuất giá, Liên Ngẫu cùng Liên Diệp ra từ cùng nàng lớn lên, cũng là tấm lòng trung thành. Bất quá nàng nếu muốn báo thù, có người đắc lực trợ giúp là thể được. Quên , trước yên nặng xem xét, từng bước tiến tới, kiếp trước ức hiếp người của ta, ta nhất định phải làm cho các ngươi hoàn trả gấp trăm ngàn lần.


      “ Nhị tiểu thư, phu nhân , bây giờ tranh thêu mẫu đơn vội, ngài cần phải thức đêm thêu. Vừa rồi phu nhân gọi nô tỳ đến lấy mấy cuộn gấm, để làm bộ đồ mới quả là hợp với tiểu thư. Tiểu thư qua xem, nô tỳ liền kêu tú nương chuẩn bị kiểu dáng màu sắc cho tiểu thư lựa chọn”.


      “ Ngươi trở về với mẫu thân, ta nhớ kỹ”.


      “ Dạ, nô tỳ xin lui xuống trước”.


      “ Trở lại phòng, quả nhiên thấy bàn đặt những cuộn gấm vóc màu trắng thanh thuần, quả nhiên là mẫu thân, vải mỏng trắng, bên thêu xen lẫn Mẫu đơn trong vải là pha thêm sợi tơ màu bạc, dưới ánh mặt trời, hoa văn lúc lúc sinh động. Màu tím nhạt lại được thêu nên những cánh hoa hải đường, nàng thấy cách thêu hoa Hải Đường nhìn rất quen mắt, vì thế gọi Liên Ngẫu tới hỏi, quả nhiên là từ tay mẫu thân. tấm vải đều toát ra từ ái của mẫu thân, đáng tiếc mẫu thân quá mức dịu dàng, mới có thể bị các nàng ám hại.


      “ Đem vải vóc thu lại, gọi tú nương tới đem sửa lại màu sắc tươi sáng cho ta xem” Nàng ngẩng đầu nhìn sắc trời vẫn còn sớm, bằng dạo đường, cũng là thả lỏng tâm trạng cần xem các nàng diễn trò làm bộ làm tịch, đúng là mệt.


      “ Liên Ngẫu, đem khăn lụa của ta cầm tới đây, đổi bộ xiêm y thường ngày, bản tiểu thư muốn ra ngoài”.


      “ Tiểu thư, phải hôm nay người muốn thêu xong bức tranh Mẫu Đơn sao, tại tiểu thư lại muốn ra ngoài, tiểu thư ra ngoài có ý định mang nô tỳ theo sao?” Liên Diệp vừa nghe, hai người lập tức tinh thần tỉnh táo, song lại bày ra bộ dáng ủy khuất.


      Hai người là chị em sinh đôi, lại cùng nàng lớn lên từ , tự nhiên đặc biệt vô cùng thân thiết, nhớ ngày đó, nàng vùa lập gia đình, hai người được cấp cho nàng làm nha hoàn hồi môn nhưng lại bị Vương di nương quản lí, quyết định gả ra ngoài. Nghĩ đến lúc đó Bàng Lạc Vũ muốn thao túng nàng, chặt đứt người thân cận bên nàng, cũng là đáng thương cho các nàng bị gả phương xa, tuổi còn trẻ liền nhiễm bệnh qua đời. Hai người trời sinh tính đơn thuần, kiếp này con đường của nàng nhất định gập ghềnh ngừng. Vẫn là cân nhắc lo lắng có nên hay đem các nàng bồi dưỡng thành trợ thủ đắc lực của nàng. Vì thế nàng liền cười “ Làm sao có thể mang theo các ngươi, các ngươi từ cùng ta lớn lên, ta nếu vụng trộm trốn mang theo các ngươi, chừng lại oán giận ta mất, thôi được, lại đây giúp ta chải đầu, chúng ta thay trang phục rồi ”.


      Hai người tự nhiên vui vẻ, ngay sau đó liền trải đầu giúp nàng, tiếp theo lại cầm bộ nam trang mặc lên người, mang theo hai người từ cửa sau lén lút trốn .


      Đông Tần quốc, xưa nay người dân cởi mở lạc quan, tuy rằng so với Bắc Yến quốc, Tây Lăng quốc cùng Nam Chiếu quốc được bằng cho lắm. thân trang phục công tử mang theo hai cái tiểu nha hoàn cũng làm người ta chú ý.


      Là đế đô Đông Tần quốc tự nhiên phồn hoa, vô cùng phi thường náo nhiệt, Liên Ngẫu cùng Liên Diệp vẫn là tâm tính tiểu hài tử, nhìn đến cái gì cũng đều mới lạ thôi, nhưng cũng biết chăm chú sát theo nàng, bảo vệ nàng bị dòng người chen lấn xô đẩy. Ba người liền hướng tới bên hồ đến, cây cỏ lay động cùng chim oanh, thực là hồ liễu mùa xuân say mê lòng người. Làm cho người ta lưu luyến quên trở về.


      “ Cứu mạng….”


      Tiếng kêu phát ra từ ngõ , nàng mơ hồ nghe được, vì thế mang theo Liên Ngẫu, Liên Diệp hướng tiếng kêu tới, trước cửa ngôi miếu rách nát có điểm đỏ thẫm kéo dài đến cánh cửa bên trong. Nàng muốn đẩy cửa vào, lại bị Liên Ngẫu – Liên Diệp ngăn trở.


      “ Tiểu…Công tử, người muốn làm gì a, nơi này yên lặng như vậy, nếu xảy ra chuyện gì tốt, phu nhân nhất định trách cứ chúng ta. Vạn nhất có cái gì nguy hiểm, chúng ta như thế nào ăn với phu nhân a!”


      Nhìn vẻ mặt các nàng lo lắng, nghĩ lại kiếp trước nàng vào ngày này là ở phủ chuyên tâm thêu tranh giết thời gian, kiếp này ngày hôm nay phát sinh cái gì quả nhiên là biết, nếu trời cao cho ta cơ hội làm việc này, sợ gì.


      “ Các người cùng ta, sợ cái gì, nếu kêu cứu mạng làm gì còn khí lực hại chúng ta, các ngươi nếu sợ liền ở chỗ này đợi ta ra”.


      Hai người thấy nàng kiên trì, liền cắn răng “ Nô tỳ cùng tiểu thư, nô tỳ sợ!” Nhìn hai người biểu tình giống nhau như đúc, ‘phốc’ tiếng nở nụ cười, lúc này hai cái nha đầu này còn có chút can đảm. Có khả năng bồi dưỡng. Nàng đưa tay đẩy cánh cửa, theo vết máu tìm được phía đằng sau tượng chồng rơm rạ. hắc y nữ tử ngã trong vũng máu, gần ngực bị cắm thanh chủy thủ, nàng đưa tay đẩy sợi tóc trước mắt nàng kia, cũng nghĩ rằng nàng ta lại đẩy tay nàng ra, hơi thở yếu ớt gần như sắp chết, nghĩ còn cảnh giác như vậy. Nàng ta có bộ dạng mi thanh mục tú, giống là đại gian ác.


      “ Liên Ngẫu, ngươi cầm ngân phiếu ở đây mua chỗ ở, Liên Diệp tìm đại phu tới giúp nương này trị thương, nhanh chút, đừng ngẩn người nữa mau , nếu mau nàng ngừng thở mất”.


      Lạc Tuyết đưa tay nâng nàng kia dậy, làm cho nàng kia tựa người của nàng, nhìn bộ dáng nàng so với Lạc Tuyết cũng hơn mấy tuổi. Khoảng chừng lát sau Liên Ngẫu an bài thỏa đáng, cầm giấy tờ khế ước mua nhà, lập tức tìm cỗ xe, cho người đem người bị thương lên xe.


      Qua hai cái ngõ , liền đến, Liên Diệp mang theo đại phu chờ ở của, cẩn thận đem nàng kia nâng đến gian phòng, để cho đại phu trị liệu cho nàng ta, còn nàng liền mang theo Liên Diệp – Liên Ngẫu thăm các phòng khác.


      Phòng ở nhìn cũng tồi, khắp nơi đều có mạng nhện, ra phòng này thời gian có người ở. Phòng kết cấu tốt, rất có hứng thú, khắp nơi biểu đại khí, giữa đại khí để lộ thô cuồng, xem đây chắc là phòng ở võ tướng, khắp nơi đều có hoa mai khắc cột. biết Liên Ngẫu lấy bao nhiêu bạc mua. Bên trong có hoa viên, tuy rằng hơi tồi tàn, nhưng nhìn kĩ kết cấu quả đẹp mắt như là của tiểu thư khuê các, lộ ra cỗ khí dịu dàng, tạo cảm giác thoải mái thanh thản.


      Chắc hẳn người bố trí vườn hoa này là người thấu tình đạt lý, có lẽ là diệu nhân, nếu may mắn có thể kết giao được là tốt. Xuyên qua hành lang dài, tới bên trong, mạng nhện và tro bụi dày đặc, ngửa mặt lên lại nhìn đến hai chữ Thích phủ nét, Thích phủ? Chẳng lẽ đây lại là nơi phủ đệ Thích tướng quân ở trước đây? Trách được khí thế lại lớn như vậy, đáng tiếc Thích tướng quân trung thành vì nước, ngờ lại bị người buộc tội thiếu hụt quân lương, nghĩ đến việc này, chắc hẳn việc này hơn phân nửa cùng Tấn vương có quan hệ, hừ, quả là cái tai họa, kiếp trước nàng có mắt, cuối cùng bị thế nhân lừa gạt. Nghĩ đến chuyện này, hai tay nàng nắm chặt cùng chỗ, nên lời thù hận.


      “ Công tử, đại phu vị nương kia tính mạng thoát khỏi nguy hiểm, nhưng lại mất máu quá nhiều nên còn chưa có tỉnh, tại sắc trời tối, vậy lão gia cũng hồi phủ, Liên Diệp cùng đại phu ở trong này chăm sóc nàng, nô tỳ cùng người về trước”.


      Nàng ngẩng đầu nhìn sắc trời, cũng là bất tri bất giác đến buổi tối, nhớ tới đêm nay còn có trò hay, thể bỏ qua. Liền “ Chờ nương tỉnh, lặng lẽ phái người đến cho ta biết, cần kinh động bất luận kẻ nào, biết chưa. Đợi lát nữa yến hội, ngươi phải tìm biện pháp ra khỏi phủ, đến nơi buôn ngươi mua vài nha hoàn và gã sai vặt, đem phòng ở quét tước sạch . thôi, chúng ta về trước”. Trong phủ nhất định màn kinh hỉ chờ nàng.
      Last edited: 10/6/15

    3. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 6: Yến hội vô hảo.

      Edit: LanhThienNhi255




      Nàng mang theo Liên Ngẫu vội vã chạy về trong phủ, từ cửa sau len lén chạy vào, hoàn hảo trước lúc phụ thân trở về nàng kịp vào, thừa dịp người chú ý len lén về Lạc Tuyết các, Tử Quyên lo lắng đứng ở trong viện chờ đợi, tới lui, nhìn thấy nàng thân nam trang sắc mặt trong nháy mắt đen lại.


      "Tiểu thư, ra ngoài vì sao mang theo nhiều người, vạn nhất xảy ra chuyện gì, ta biết ăn như thế nào phu nhân, phu nhân sai người đến vài lần, tiểu tổ tông, sau này ra cửa cho nô tỳ tiếng, cũng làm cho nô tỳ ít lo lắng."

      Nhìn nàng vẻ mặt bất đắc dĩ cùng quan tâm, trong lòng hơi cảm thấy ấm áp, dắt tay nàng làm nũng " có a, ta từng thấy nhiều người nữ cải nam trang nên ta cũng muốn thử thôi, Tử Quyên tỷ tỷ nhất định phải thay ta giữ bí mật này, đừng cho mẫu thân biết được ." Nhìn nàng ra sức làm nũng, Tử Quyên trái lại cũng còn cách nào .


      "Phu nhân ở sảnh trước chờ tiểu thư, tiểu thư vẫn là mau chút trang điểm thay quần áo , chớ để đến muộn."

      Bất đắc dĩ chỉ có thể theo Tử Quyên vào phòng thay nữ trang, những lọn tóc phía dưới được buông thả, lại cho hai nha hoàn đến lấy lược chải đầu cho nàng tạo kiểu tóc tuổi cập kê, tóc còn thừa được buông tán ở sau lưng, những lọn tóc dài tới thắt lưng càng làm phát ra vóc người nhắn của nàng. Nàng thay chiếc váy thêu, mang theo đôi khuyên tai, sau đó đứng lên để Tử Quyên mang theo nha đầu xử lý tốt tất cả. Thừa dịp Tử Quyên ra ngoài liền hướng tới Liên Diệp nháy mắt, Liên Diệp ngầm hiểu xuống. Edit: LanhThienNhi255.



      Mang theo ba tiểu nha đầu đường cùng Tử Quyên vào Đào Uyển, mẫu thân sớm chờ ở nơi đó, thấy nàng qua đây liền vẫy tay, đích nữ có chỗ tốt chính là mấy vị di nương muốn gặp nàng đều phải quy củ hiểu gặp nàng khuôn mặt phải luôn tươi cười đón chào, thể lộ ra nửa phần bất mãn. Nàng cũng hiểu quy củ về việc vãn bối luôn hành lễ, ngồi ở bên người mẫu thân quan sát. Vương di nương mặc trang phục kim ngân ánh vàng toàn bộ, cho rằng mặc như vậy cao quý nhưng trái lại thể tục khí, Tam di nương xuất thân nhà nghèo nhưng cũng trang điểm trang nhã, thân xiêm y màu xanh lá, xuất ra mấy phần hương vị, Dương Vũ Hà, tuy nhìn có vẻ tươi mát như sen, nhưng tâm địa liền hai lòng, Tứ di nương lại là thân màu hồng y , tôn lên làn da nàng da trắng như tuyết của nàng, Phùng Nhược Xuân xuất thân là kĩ nghệ lại có vài phần mị hoặc. Nhị di nương, Tam di nương đều có vị nữ nhi , trái lại Tứ di nương vào cửa ba năm nửa phần động tĩnh cũng có, hiểu là ý trời hay là... Nghĩ đến chỗ này nàng nhàng nở nụ cười .

      Mẫu thân vẻ mặt nghi hoặc oán trách "Tuyết nhi hôm nay có chuyện gì vui sao, hôm nay tâm tư chỉ biết chính mình, nửa phần để ý tới mẫu thân tâm cũng có."

      Nàng ngẩng đầu nhìn mẫu thân, cười hì hì "Tuyết nhi chỉ là suy nghĩ phụ thân ra ngoài làm việc cũng lâu, nữ nhi nghĩ nhớ phụ thân mà thôi, chẳng lẽ mẫu thân là ghen?"

      Dương thị vừa định qua nàng câu, lại nghe ngoài cửa truyền đến tiếng cười vui vẻ của phụ thân " Đúng là Nhị nha đầu, nghĩ tới ta . xa cũng nghe được , ha ha ha, thực thể thương ngươi được."


      Phụ thân từ cưng cùng nàng, tuy phụ thân thê thiếp đông đảo, Nhị di nương Tam di nương đều là lão thái thái làm chủ nạp , cha mẹ cũng coi như thanh mai trúc mã. Mẫu thân tuy ngoài miệng nhưng trong lòng cũng là vui .Edit: LanhThienNhi255.

      "Nữ nhi bái kiến phụ thân "


      "Thần thiếp bái kiến lão gia "


      "Tuyết nhi a, nhanh đến đây với phụ thân, lần này ta rời kinh thành nửa tháng, ngươi có ngoan nghe lời của mẫu thân , phụ thân mang theo rất nhiều lễ vật cho ngươi" Nhìn phụ thân vẻ mặt sủng nịch, trong lòng nhịn được trở mình cái xem thường, thầm nàng ràng rất ngoan, làm sao phụ thân toàn cảm thấy nàng mỗi ngày tựa như gây rắc rối. Đại khái phụ thân nhìn biểu tình ủy khuất của nàng, sủng nịch xoa xoa đầu nàng.


      "Các ngươi đều vất vả, phu nhân cũng vất vả, phu thân thể ngươi có tốt ?"

      "Đa tạ lão gia quan tâm, thiếp thân cảm thấy khá hơn nhiều, dù sao cũng chỉ là thân thể mệt mỏi, nghỉ ngơi hai ngày liền tốt ."

      "Các ngươi ở phủ có tốt , lần này hồi kinh, ta mang về chút đặc sản địa phương , lát nữa sai quản gia đưa đến trong việc các ngươi, thế nào gặp Lạc Vũ và Lạc băng? Thế nhưng xảy ra chuyện gì?” Phụ thân a phụ thân, ngài cái gì cũng tốt chính là lòng mềm yếu, hai
      nữ nhi kia thế nhưng là kẻ dễ bị bắt nạt, ai, suy nghĩ chút cũng là, bây giờ nàng cũng phải là kẻ dễ bắt nạt, Bàng Lạc Băng mặc dù chỉ hơn nàng tuổi, tâm tư so với nàng lúc trước nặng hơn, ngẫm lại kiếp trước nàng trèo đến cái vị trí kia, nhất định là tâm cơ thâm trầm.
      “Phụ thân, người trở về, nữ nhi sắc cho mẫu thân chén thuốc bổ, sợ bọn hạ nhân làm tốt, cho nên tới trễ, mong rằng phụ thân trách nữ nhi.” Bàng Lạc Vũ chau mày lã chã chực khóc bộ dáng đúng là làm cho đau lòng người. sắc thuốc hà tất trang điểm xinh đẹp như vậy, chẳng lẽ ngươi vì muốn làm Vương gia cảm động sao, đáng tiếc lúc này trừ phụ thân vẻ mặt chẳng hay biết gì, những người khác trong lòng đều biết ràng bộ dáng của nàng ta. Nàng phát , kiếp trước nàng thực quá đơn thuần, quả thực đơn thuần di truyền từ phụ thân mà ra.
      “Làm khó ngươi mảnh hiếu tâm, nhanh lên chút ngồi xuống .” Mẫu thân mảnh tự nhiên hào phóng, phụ thân cũng là mỉm cười gật đầu đối với Bàng Lạc Vũ khen ngợi.
      “Lạc Băng đâu, sao lại thấy.” Phụ thân vẻ mặt nghi hoặc.
      “Băng nhi muốn học khúc nhạc, muốn đàn cho lão gia nghe, chính mình chịu ra khỏi phòng, thiếp thân khuyên cũng được, đơn giản cho nàng ở trong phòng ăn, lão gia nên qua nghe.”
      Tam di nương lời này vừa ra, ngay cả mẫu thân sắc mặt đều thay đổi, lẽ ra phụ thân trở về liền Cẩm Tú các bồi mẫu thân, Tam di nương quả thực hảo thủ đoạn, kiếp trước chính mình là người ngốc, kiếp này nhất định hộ được mẫu thân chu toàn. Nhị di nương vẻ mặt cười quái dị “Tam muội đúng là quên, lão gia hôm nay hồi phủ, theo lý thuyết hẳn là cùng phu nhân, rổ cuộc là thiếp thân nhà nghèo, nửa phần quy củ cũng hiểu.”
      Tam di nương ngẩng đầu nhìn mẫu thân, nhàng cười, “Là muội muội ta quá quan tâm đứa bé Băng nhi kia, ngươi cũng biết đứa bé kia tính tình bướng bỉnh, chuyện hôm nay mong phu nhân bỏ qua, phu nhân nhất định là rộng lượng, sao có thể cùng đứa chấp nhặt.”
      Lời này quả ngấm ngầm hại người, muốn Nhị di nương chuyện bé xé ra to hiểu quy củ, phu nhân chưa ổn, chính mình trái lại trước vội vàng, lại mẫu thân nếu phải đồng ý chính là cùng đứa hiểu quy củ chấp nhặt, mỗi người quả nhiên là hảo thủ đoạn, chẳng lẽ làm nàng sống lại đời là sống uổng phí, sao có thể ngồi yên được?
      Phụ thân cũng là vẻ mặt khó xử nhìn về phía mẫu thân, mẫu thân vừa muốn mở miệng đồng ý, nàng nhàng lôi ống tay áo mẫu thân “Phụ thân đường mệt nhọc, chúng ta làm nữ tử sao có thể thông cảm, dù cho nghe cầm cũng phải chờ phụ thân dùng qua cơm chiều rồi lại , chắc hẳn Băng muội muội sốt ruột, ngươi đúng , Tam di nương?”

      “Nhị tiểu thư rất đúng, là thiếp thân có suy nghĩ chu đáo.”
      “Vẫn là Nhị nha đầu thương của ta đúng, ăn cơm trước, ăn xong sau.”
      Nàng ngẩng đầu lạnh lùng nhìn tam di nương liếc mắt cái, quả nhiên là ngu ngốc, chẳng phân biệt được tôn ti, nhìn ngươi giờ phút này hối hận đến ruột đều thành than.
      Tam di nương trán đầy mồ hôi, giờ phút này xác thực hối hận, nghĩ muốn để lại lão gia ở bên cạnh mình, lại vội vã trả lời thay nữ nhi, khiến cho tự mình rơi vào hiểu chuyện. Từ bao giờ Nhị tiểu thư trở nên nhạy bén như vậy, nghĩ lại ánh mắt vừa nãy, lại càng làm cho Tam di nương trong lòng phát lạnh, nhìn kỹ lúc lại là cái gì cũng có.
      Có lẽ là ta đa tâm, chẳng qua chỉ là đứa , Tam di nương trong lòng chấn an .
      “Nôn…” Tứ di nương trong bao tử chỉ cảm thấy bốc lên. ngừng nôn khan, màn kiếp trước lúc này lại đem trình diễn, nàng khóe miệng khẽ nhếch, nhìn bàn sắc mặt khác nhau biểu tình quả thú vị,
      bữa cơm phấn khích.
      “Nhược Xuân làm sao lại thoải mái, có cần tìm đại phu ? Sắc mặt trông khó coi như vậy?”
      “Lão gia cần lo lắng, Nhược Xuân chỉ là vừa mới có thai, có chút khó chịu mà thôi.” xong mặt mảnh đỏ hồng.
      “Đây chính là hỉ , ngươi cẩn thận chút, về nghỉ ngơi trước, ta tối qua nhìn ngươi.”
      “Ân, thiếp thân biết.” Nhìn phụ thân vẻ mặt cao hứng, Nhị di nương Tam di nương vẻ mặt phẫn hận lại cố miễn cưỡng vui cười, buồn cười nhìn hai người vẫn tranh đấu gay gắt, vì địa vị. Chỉ tiếc đứa bé này nhất định đảm bảo được, ha ha, rốt cuộc là trong các ngươi ai ra tay trước đây, nàng thực là mỏi mắt mong chờ.
      Last edited by a moderator: 10/6/15
      lovenovel, thuytTôm Thỏ thích bài này.

    4. Nyanko129

      Nyanko129 Well-Known Member

      Bài viết:
      5,155
      Được thích:
      13,070
      Chương 7: Lão thái thái trở về.

      Edit: LanhThienNhi255.

      Sau bữa cơm chiều, phụ thân đến chỗ Tứ di nương, mà Lạc Tuyết lo lắng yên lòng bồi mẫu thân về Cẩm Tú các. Mẫu thân khẽ cười " Tuyết nhi có tâm gì ".

      "Đương nhiên là có , chỉ là muốn bồi mẫu thân chút." Nàng dịu dàng cười .

      "Tứ di nương nhập phủ cũng ba năm , sớm nên có nữ nhi rồi , để tránh về sau dưới gối tịch mịch. Mẫu thân cũng phải là người hẹp hòi, trở về sớm chút nghỉ ngơi, rồi chăm chỉ đọc sách."

      Nhìn khuôn mặt dịu dàng ôn nhu của mẫu thân, nhất thời cảm thấy thê lương, chắc hẳn mẫu thân cũng ngóng trông với người mình đời kiếp, đáng tiếc là mẫu thân luôn tuân theo truyền thống tiểu thư khuê các, trượng phu là tất cả. Theo trong mắt người nàng thấy được bất đắc dĩ và thỏa hiệp. Nàng mỉm cười hành lễ lui ra.

      đường mang theo Tử Quyên trở lại Lạc Tuyết các, nàng vẫn suy nghĩ, cuộc đời này như nếu thể toàn tâm toàn ý đối đãi, nàng, Bàng Lạc Tuyết thà rằng độc thân đời. Cũng cần cùng người khác chung phu quân.

      Vào lúc gần đêm, Liên Diệp trở về cho nàng biết, nương kia tỉnh lại lần, lại ngất .

      "Đại phu cần tĩnh dưỡng. Liên Ngẫu ở nơi đó chiếu cố nàng. Nô tỳ về trước đến cho tiểu thư tiếng, tiểu thư đừng lo lắng."

      "Uh, trước hầu hạ ta tháo trang sức ."

      Liên Ngẫu rất nhanh lấy nước ấm đem đến, giúp nàng dỡ xuống kẹp tóc, lại dùng khăn lông thấm nước ấm lau mặt. Thay tẩm y, tiến vào nội thất nằm giường, nhìn giường chạm trổ những đóa hoa lớn nghĩ đến toan bộ truyện xảy ra trong ngày hôm nay. Nữ tử kia rốt cuộc là thân phận gì? Vì sao lại xuất gần Thích phủ? Nghĩ nghĩ lại nàng liền rơi vào giấc ngủ.

      Trong mộng có thanh trẻ con khóc vang vọng nỉ non bên cạnh nàng, là nàng kiếp trước chưa sinh ra đứa sao? Nàng sắp sửa hướng về phía trước tới, đột nhiên phóng tới là mảnh địa phương xa lạ, khắp nơi tràn đầy hơi thở tuyệt vọng, đau khổ tuyệt vọng như muốn đem nàng chon vùi.

      giường Bàng Lạc Tuyết nhíu chặt mày, ngủ an ổn. Liên Diệp nghe thấy trong giường Bàng Lạc Tuyết mê, liền đứng dậy đốt ít hương an thần. Khí hương tỏa ra, Bàng Lạc Tuyết mới ngủ được an ổn.

      Sáng sớm hôm sau, Bàng Lạc Tuyết tỉnh, có lẽ hương an thần kia có tác dụng, Bàng Lạc Tuyết trái lại có vẻ tinh thần sáng láng. Gọi Liên Diệp tiến vào hầu hạ rửa mặt.

      "Hôm nay lão phu nhân trở về, muốn sớm chút Hà Hương viên, thỉnh an. Sau đó tìm cách xuất phủ. xem Liên Ngẫu chỗ đó thế nào ."

      "Dạ tiểu thư, tiểu thư hôm nay cần phải trang điểm tỷ mỷ, lão phu nhân ánh mắt cao, cầu lại nhiều."

      cần, ta tự nhiên thoa vào chút son là được, thuận tiện đem bộ bách hợp như ý đến cho ta”.

      “ Dạ vâng "

      Tùy ý điểm chút son xoa lên, nhìn trong gương, khuôn mặt nàng lên vẻ tươi cười diễm lệ , như này tổ mẫu liền nhiều như vậy .

      " thôi "

      Liên Diệp đỡ tay nàng đến Hà Hương viên, phụ thân cùng mẫu thân ở đó . Di nương cùng các tiểu thiếp khác đều trang điểm trang điểm xinh đẹp đứng bên. Bàng Lạc Vũ mặc thân váy đỏ đứng phía sau phụ thân, vẻ mặt ý cười dịu dàng.

      "Muội muội thế nhưng lại tới chậm."

      Trong lòng nàng hừ lạnh tiếng, kiếp trước như thế thế nào lại cảm thấy ngươi có ác tâm như vậy, làm bộ làm tịch.

      " Bái kiến phụ thân mẫu thân, hôm qua con đích thân chuẩn bị lá trà mà tổ mẫu thích, sợ bọn hạ nhân tận tâm, chính mình tự tay làm, cho nên đến muộn. Xin phụ thân hãy trách phạt."


      "Khó có được Tuyết nhi mảnh hiếu tâm, tổ mẫu biết nhất định rất vui vẻ." Phụ thân từ ái cười .

      "Tỷ tỷ, như thế nào hiểu chuyện, hôm nay lại thức dậy sớm như vậy, có thể thấy là rất nhớ tổ mẫu, nhất định là có kinh hỉ cho tổ mẫu, tỷ tỷ là cái gì, Tuyết nhi thực rất tò mò." Nàng cười híp mắt .


      "Ta. . ."


      "Vũ nhi cũng chuẩn bị, thực là hiếu thuận." Mẫu thân đúng lúc thêm vào, trái lại, lại làm cho Bàng Lạc Vũ tiến thoái lưỡng nan.


      Hừ, ta tự nhiên biết ngươi chuẩn bị, bằng làm sao có thể được mặt tối của ngươi. Ngươi cho rằng, sáng sớm tinh mơ muốn làm ta thoải mái, nghĩ rằng ta dễ bị bắt lạt sao.


      Bàng Lạc Vũ vẻ mặt xấu hổ nhìn Vương di nương, Vương di nương cười "Đại tiểu thư đương nhiên là rất nhớ tổ mẫu ."


      "Nghe lời này ý chính là suy nghĩ nhớ chút mà thôi, cái gì cũng chuẩn bị, đại tiểu thư thực là tấm gương tốt, thực là người đức hạnh hiền lành a."


      Bàng Lạc Vũ nghe thấy Tam di nương tâm liền nổi lên tia sát khí , đâu còn có thể có kịp suy nghĩ lời nàng .


      Xác thực Bàng Lạc Vũ lúc này sắc mặt mảnh dữ tợn, trong lòng thầm mắng Tam di nương này là hồ ly tinh, thời thời khắc khắc tìm chính mình gây phiền phức. Nửa khắc để cho mình sống yên ổn, Bàng Lạc Vũ len lén ngẩng đầu nhìnphụ thân mình cái, nhìn thấy phụ thân ràng vui, trong lòng liền lộp bộp chút, phụ thân vui, nhưng như thế nào cho phải, chính mình cái gì cũng chuẩn bị, chẳng phải là làm cho phụ thân với ta bất mãn. Nghĩ đến chỗ này khỏi cắn cắnmôi.


      "Được rồi, lão thái thái cũng gần trở về, đều cùng ta cùng nghênh tiếp , Vũ nhi thân là đại tỷ sau này phảihọc tập nhiều nữ đức, vì các đệ muội làm gương mẫu."


      "Dạ, phụ thân, Vũ nhi biết."


      "Được rồi, thôi.'


      "Dạ, lão gia."


      "Dạ, phụ thân."


      Nàng cùng theo phía sau mẫu thân phụ thân tới trước đại môn, liền có quản gia tới báo, xe lão thái thái tới cửa , phụ thân vội vàng đón.


      "Cung nghênh mẫu thân."


      "Cung nghênh lão thái thái hồi phủ."


      Lão thái thái qua hơn phân nửa đời người, người mặc áo khoác, bên trong mặc váy nhũ kim, đầu cây chim phượng hoàng, đầu đầy tóc bạc thượng rất nổi bật, lão thái thái vẻ mặt nghiêm túc, ánh mắt khôn khéo theo người chúng nàng nhìn đảo qua. Phụ thân mẫu thân tự mình tiến lên nâng lão thái thái.


      "Mẫu thân, đường vất vả. Ta cùng với Dương thị đợi ngài lâu rồi. Mẫu thân phải bảo trọng thân thể, mau chút hồi phủ ."


      "Cung nghênh tổ mẫu, nguyện tổ mẫu thân thể an khang." Lạc Tuyết mang theo Bàng Lạc Vũ, Bàng Lạc Băng hành đại lễ


      "Tất cả đứng lên , lão bà tử mấy ngày trở về, trong phủ trái lại náo nhiệt, nghe tứ di nương mang thai, hôm nay lên sớm chút trở lại nghỉ ngơi, sau đó ta bảoDương mụ mụ cho ngươi đưa chút thuốc bổ, đúng rồi trong nhà kho có chút cực phẩm, lát nữasẽ cho người đưa cho ngươi, có thai liền nên ở chỗ này mệt nhọc."


      Tứ di nương vẻ mặt thẹn thùng "Tạ Tạ lão thái quá, tần thiếp cũng muốn vì lão thái thái ở thêm tôn nhi, phu nhân thưởng thiếp thân rất nhiều thuốc bổ ."


      Lão thái thái tựa hồ rất hài lòng với hành động của mẫu thân, liền khen ngợi "Dương thị Dung nhi là đứa rộng lượng, cử chỉ lại thỏa đáng, Dương quốc công giáo dục rất tốt. Rất có phong cách quý phái. Dung nhi làm rất tốt, mẫu thân rất hài lòng." Lại nhìn về phía nàng "Tuyết nhi hôm nay mặc cũng rất thỏa đáng, làm ta rất thích, hồi bồi tổ trở về mẫu ăn điểm tâm."


      "Dạ, tổ mẫu, Tuyết nhi chuẩn bị bộ đồ trà, sau đó vì tổ mẫu pha chế. Hi vọng tổ mẫu muốn ghét bỏ Tuyết nhi thủ pháp tầm thường."


      "Tổ mẫu, Vũ nhi cũng muốn nhìn tài nghệ pha trà củaTuyết nhi muội muội, có thể hay choVũ nhi phụng dưỡng ở bên?".


      Bàng Lạc Vũ vẻ mặt cam lòng , nhưng nàng lại xem sắc mặt tổ mẫu, lão thái thái thích nhất là quy củ, đích tôn, thứ tôn đều có vị trí khác nhau, gia đình cũng còn có quy củ huống chi là hào môn đại tộc. Thực là nóng ruột. Quả nhiên thấy lão thái thái sắc mặt trầm xuống.


      " Đây là váy sắc đỏ, sắc đỏ chỉ có con trai trưởng, đích nữ mới có thể mặc , ngươi được đại phu nhân nuôi dưỡng mấy năm, dù sao mẹ đẻ cũng là di nương, lại nửa phần quy củ cũng hiểu. Đợi lát nữa trở lại cùng nhị di nương học tập và phép tắc nữ nhi, có lệnh của ta cho phép đến, các ngươi lui ra ."


      "Dạ, mẫu thân."


      Nhị di nương kéo vẻ mặt cam lòng của Bàng Lạc Vũ cùng xin cáo lui, dưới thân chúng ta tùy lão phu nhân, cùng nhau trở lại Thính Vũ hiên.
      Last edited: 26/9/15
      milktruyenky, thuytTôm Thỏ thích bài này.

    5. Nyanko129

      Nyanko129 Well-Known Member

      Bài viết:
      5,155
      Được thích:
      13,070
      Chương 8: Thích Dao.

      Edit: LanhThienNhi255.

      Mọi người theo lão thái thái trở lại Hà Hương viện, đồ ăn cũng bày bàn. Phụ thân đỡ lão thái thái ngồi xuống. Dương thị ngồi ở bên cạnh nàng. Bàng Lạc Tuyết ở bên lão thái thái thức ăn gắp thức ăn cho người. bữa cơm bình yên vô .


      Sau khi ăn xong để lại quốc công gia và Dương thị chuyện. Bàng Lạc Tuyết ngoan ngoãn pha ly trà liền lui ra ngoài, đem lưu lại gian cho vợ chồng bọn họ.


      Lạc Tuyết vội vã trở lại Lạc Tuyết các thay đổi nam trang, dặn Tử Quyên tiếng, liền mang Liên Diệp từ cửa sau ra ngoài . đường nàng quanh co vòng vèo gần Thích phủ, xác định có người theo, rất nhanh từ cửa sau Thích phủ vào. Liên Ngẫu sớm chờ ở bên cạnh .


      "Tiểu thư, ngươi tới, dựa theo phân phó của ngài tìm được chỗ tin cậy mua nha hoàn cùng gã sai vặt. Đem nơi đây quét sạch . Tiểu thư, nương kia tỉnh, chính là trọng thương chưa lành, thể xuống giường."


      " biết, ta đây liền xem nàng, Liên Ngẫu ngươi như thế nào lại mua được tòa nhà này?"


      "Tòa nhà này bị bỏ rất lâu, người vùng gần đây cũng có ai ra vào, ta nghĩ tiểu thư nhất định muốn làm cho mọi người biết, liền mua ngôi nhà này, sai người quét tước tất cả, ngờ trông vậy mà vẫn còn rất tốt."


      " ngờ ngươi còn có chút thông minh, quả nhiên biết tâm tư của ta, sau này ngươi cùng Liên Diệp chính là trợ thủ đắc lực của ta, chúng ta từ cùng nhau lớn lên, ta tự nhiên muốn các ngươi làm muội muội . Thử kêu ta tiếng tỷ tỷ tốt rồi."



      "Tiểu thư. . . ."


      " kêu ta tiểu thư, ta lúc này muốn tức giận” . Nàng cố ý nghiêm mặt .


      "Tiểu thư chính là ăn hiếp chúng ta, xem chúng ta ai còn để ý người.' Liên Diệp nghe thấy liền qua đây cùng giúp Liên Ngẫu.


      "Hai người các ngươi đâu còn là , chẳng lẽ là muốn liên hợp lại bắt nạt ta hay sao, được rồi, trước mang ta đến nhìn nương kia, lúc nữa ta thu thập các ngươi."


      "Nô tỳ nào dám, bây giờ liền mang tỷ tỷ ngươi ." xong liền phía trước dẫn đường cho nàng .


      Phủ đệ được dọn dẹp, quả nhiên rực rỡ hẳn lên. Dọc theo đường theo các nàng qua những khúc khúc vòng vòng tới gian phòng. Trong phòng tràn ngập mùi thuốc, pha lẫn nhàn nhạt mùi máu tươi trong đó.


      Trong phòng giường, dưới màn sa hạ, là bóng dáng bé gầy yếu trong chăn có vẻ đáng thương. Sắc mặt trắng bệch có nửa điểm hồng hào. Có lẽ là cảm giác được có người tiến vào, khí tức có chút dao động. Quả nhiên là người tập võ. Người giường chậm rãi mở mắt ra, trong con ngươi màu hổ phách có tang thương với độ tuổi quả nên có, làm cho người ta đặc biệt cảm thấy thương tiếc. Loại hận ý đó dường như cho nàng nhìn thấy kiếp trước chính mình. nương này lai lịch sợ là cũng đơn giản, lúc này nồng đậm hận ý mới là động lực cho nàng còn sống, nghĩ đến đây khỏi nghĩ đến chính mình cũng là nồng đậm hận ý mới có thể sống tiếp.



      " nương, tiểu nữ là Bàng Lạc Tuyết, cách miếu đổ nát nghe thấy tiếng la lên, thấy ngươi liền mang ngươi trở về, ta biết người nhà nương ở đâu, ta sai người tìm bọn họ? Chỉ là vết thương của ngươi quá nặng, đại phu thể di chuyển ngươi, cho nên mang theo ngươi tới đây. Thỉnh nương đừng trách."


      "Đa tạ Bàng nương cứu giúp, nhìn nương ăn mặc tầm thường nhất định là tử nữ nhà giàu, tiểu nữ tử Thích Dao đa tạ ân công cứu giúp, nhất định xả thân báo đáp. Tiểu nữ tử lẻ loi mình, còn nhà để về ." xong mặt lộ ra nhàn nhạt u sầu.


      Thích Dao? Chẳng lẽ là nữ nhi Thích đại tướng quân? Trong ấn tượng so với nàng lớn hơn ba tuổi, năm Thích tướng quân cả nhà bị lưu đày nghe đâu toàn bộ cũng chết rồi, chẳng lẽ tin đồn là giả ? Vì thế nàng cẩn thận "Ngươi chính là nữ nhi Thích tướng quân?"


      Thích Dao vừa nghe, lập tức người đầy đề phòng, nàng liền biết việc này tám chín phần, nương này chắc chắn là nữ nhi Thích tướng quân Thích Dao, giả. Nhìn nàng dáng vẻ khẩn trương, liền cười ." Thích tướng quân trung thành vì nước, ta quả quyết tin tưởng cắt xén quân lương, đưa tính mạng tướng sĩ vào nơi nguy hiểm. Việc vu oan hãm hại lớn này sợ là có người ra tay."



      "Hừ, đâu chỉ là việc lớn, quả thực chính là vu oan hãm hại, bất quá cũng là bởi vì cha ta cha muốn quy thuận Tấn vương, mới rơi vào kết cục như vậy." xong hai mắt trở nên đỏ bừng.


      Quả nhiên là Tấn vương làm trò quỷ, làm hại người khác tan cửa nát nhà, người như vậy sao xứng đáng làm vua của nước.


      "Thích Dao tỷ tỷ cần khổ sở, hảo hảo ở tại nơi này dưỡng thương tốt, nơi này vốn dĩ chính là Thích phủ, ta sai người sửa chữa, tỷ tỷ an tâm ở lại đây. Ta cùng với Tấn vương cũng có chút thù hận, tạm thời đối tỷ tỷ gặp khó khăn, thỉnh tỷ tỷ yên tâm, cừu hận của ta đối với ít hơn ngươi. Tỷ tỷ yên tâm, ta nhất định làm cho hối hận vì những gì làm." Trong mắt nàng phát ra nồng đậm hận ý khiến Thích Dao cũng phải cả kinh, trong lòng tuy có nghi hoặc, nhưng đề phòng lại giảm rất nhiều.


      Sau đó Thích Dao là do ám sát Tấn vương thành mà bị thị vệ gây thương tích, ngày đó cả nhà dùng tính mạng để bảo vệ Thích Dao mạng, Thích Dao sao có thể hận. Bàng Lạc Tuyết lập tức "Báo thù vội trong nhất thời được, trong mắt của ta Tấn vương ti tiện kia cùng tỷ tỷ tôn quý của ta, mạng bọn họ rất nhanh bị lấy , hà tất phải uổng phí người nhà phen khổ tâm, ngươi nếu có gì xảy ra người nhà ngươi dưới suối vàng làm sao an tâm đây ?"


      Thích Dao nghe thấy vậy liền rơi lệ ngớt.


      Lạc Tuyết xem nàng hình như suy nghĩ thông suốt nên cũng ép nàng, người bên nàng vẫn còn quá yếu làm sao có thể qua cửa. Thế lên để cho nàng nghỉ ngơi tốt “ Ta ngày khác lại đến xem ngươi, có chuyện gì phân phó hạ nhân là được. Nếu ngươi có chuyện sai người báo cho ta biết. nay, việc chính là dưỡng thương tốt”.


      Thích Dao ngoại thương nội thương đều có, vì thế thành thành ngủ. Bàng Lạc Tuyết mang theo Liên Diệp, Liên Ngẫu lui ra ngoài. Để cho nàng nghỉ ngơi tốt.


      "Tiểu thư, mua phòng ở này, tiểu thư tháng này chi phí chi tiêu hơn phân nửa, tuy rằng trước đây mỗi tháng đều có ít tiền lãi, bây giờ tiêu chắc đủ , tiểu thư cần phải tìm phu nhân thương lượng."


      " Chuyện tiền bạc ta tự nghĩ biện pháp, việc này ta muốn cho mẫu thân biết, các ngươi hiểu ý tứ của ta chưa . ?"


      " Dạ, tỷ tỷ."


      " Tốt lắm, hôm nay về trước, ngày mai chính là Mẫu Đơn yến , ta còn muốn nắm chắc thời gian thêu thứ tốt nhất cấp mẫu thân, bằng liền kịp nổi ." Quan trọng hơn là ngày mai là mẫu đơn yến, Vương di nương khẳng định tìm cách đưa Bàng Lạc Vũ ra. Cơ hội như vậy, nàng sao có thể quý trọng. Chắc hẳn hôm nay buổi tối đó tỷ tỷ tốt thể mọi thứ hãnh diễn ra cho nàng xem. Cần phải chuẩn bị tốt đại lễ nào cho nàng ta, này cần phải hảo hảo trù tính chút.



      Vì vậy nàng liền căn dặn hạ nhân hảo hảo chiếu cố Thích nương, liền sai người lấy sâm linh chi cấp Thích Dao bổ thân thể, sau đó mang theo Liên Diệp Liên Ngẫu về phủ.


      Các nàng từ cửa sau len lén trở lại Lạc Tuyết các, vừa mới đổi y sam, liền nghe được bên ngoài nô tỳ tới báo, đại tiểu thư sai thiếp thân nha hoàn Tụng Chi đến , hôm nay khí trời rất tốt, muốn cùng nhị tiểu thư hảo hảo chuyện với nhau. Lạc Tuyết đương nhiên là cầu còn được, ngươi lại tới tìm ta, vì thế liền gật đầu biết” , nàng tất nhiên chờ đợi tỷ tỷ qua đây . phải chuẩn bị cho tốt đại lễ chờ nàng ta. Hi vọng Bàn Lạc Vũ nghi ngờ món quà tặng của nàng mới tốt. Tỷ tỷ tài nữ ôn nhu hiền lành của ta.


      Nghĩ đến cũng là, Vương di nương quả nhiên hảo thủ đoạn, Bàng Lạc Vũ nhanh như vậy có thể đươc thả ra, ai cũng biết lão thái thái tính tình cổ quái, chắc hẳn cũng là mất phen công phu , nàng thực là càng lúc càng mong đợi.
      milktruyenky, lovenovel, AnAn2 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :