1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Thu Thiên, mau đến đây - Tả Tiểu Hồ Ly (Võng Du) (c40) (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      Nghĩ tới đây, Thu Thiên hít hơi sâu buông lỏng bản thân, rồi lại nghe thấy tiếng cười của .

      Người nào đó nhất định là nghe được động tĩnh phía bên nàng, nếu tại sao lại nghe thấy tiếng cười của .

      Lúc này, Thu Thiên mới khẽ nghiêng đầu, dùng bàn tay đặt bên tai nghe rồi ấn chặt lại, để mình có thể nghe hơn thanh truyền đến từ tai nghe.

      thể phủ nhận, Tây Hồ có giọng rất êm tai ẻo lả, cũng giống những con trai khác giọng rất lớn và hùng hổ.

      Giọng của rất có từ tính, nghe thoải mái lại an tâm, còn mang theo hơi thở của tuổi trẻ.

      Đây là lần đầu tiên nàng cùng người khác giới chưa từng gặp mặt trao đổi giọng , rất kỳ lạ, lúc nghe giọng của nàng lại cảm thấy mất tự nhiên.

      Giống như là ý thức được điều gì đó, Thu Thiên đột nhiên mặt đỏ lên, bừng tỉnh lấy tai nghe xuống.

      Nàng vừa rồi…

      Bình tĩnh, Giang Thu Thiên, giọng của dễ nghe có quan hệ gì với ngươi cơ chứ, bình tĩnh bình tĩnh!

      Sau khi tự trấn an bản thân xong nàng lại đeo tai nghe lên, nhưng lại phát người nào đó nửa ngày phát ra chút thanh nào.

      buồn bực, đột nhiên được giọng lấy lòng:”Tứ ca, hắc hắc.”

      Giọng này! ThuThiên nháy mắt mấy cái, chẳng lẽ là…Vội vàng lắc đầu cái, thể nào là, lúc nãy với mình mất Net mà, tại sao có thể xuất bên cạnh Tây Hồ?

      Thu Thiên vừa nghĩ như vây xong, thanh Tây Hồ truyền tới:”Tiểu Ngũ, cậu có biếtphòng cậu ở là phòng khách ?” (Ý là Tiêu Sái nên nhầm phòng>> đuổi người đó)

      “Tứ ca, tớ cậu!”

      “…”

      “Tứ ca, tớ muốn nghe chị dâu chuyện!”

      Tây Hồ nhàn nhạt trả lời:”Chị dâu cậu có mạch.”

      “A! Chị dâu có mạch??? Nhưng ràng tớ mơ hồ nghe được…nghe chút…nghe”

      “Cậu nghe lầm rồi, đó là hồi của cậu.”

      Lúc này, thanh lấy lòng đột nhiên thay đổi, sau đó chỉ thấy tiếng dép xa dần, còn có thoang thoảng tiếng Tiêu Sái vọng lại:”Tứ ca, tớ muốn nghe chị dâu chuyện, tớ muốn nghe….cậu… chuyện~~~”

      Từ câu Tứ ca, tớ cậu, Thu Thiên liền xác định, thanh lấy lòng này là của Tiêu Sái.

      Nghe Lão Tam nhắc đến chuyện Tiêu Sái rất thích Tây Hồ, ngờ thích đến mức như vậy.

      là, còn gì để

      Thu Thiên im lặng vỗ trán, rồi lại nghe tiếng khóa cửa, còn có thanh kéo ghế.

      “Thu Thiên” Tây Hồ cũng im lặng vỗ trán nhìn hai username bị ngăn cách ở ngoài phòng, từ từ gọi tên nàng.

      “Nàng chuẩn bị từ nãy giờ mà gì sao?” Dù là bị vạch trần, nàng cũng kiên quyết gõ chữ thêm câu nào.

      Lại khoảng lặng yên tĩnh, người con trai nào đó muốn thỏa hiệp nghe được giọng mềm mại truyền đến tai.

      “Ta có mạch, dĩ nhiên được rồi.”

      Câu này phát cực kỳ ràng, hơn nữa còn mang theo chút xíu nghịch ngợm và đắc ý.

      Đây là Thu Thiên với Microphone.

      Về phần tại sao đột nhiên thay đổi tâm ý mở miệng chuyện, ra cũng rất đơn giản.

      Ai bảo lúc đầu nàng có mạch, nàng có mạch đó, điều này vừa đúng lấy ra để chặn câu hỏi kia của .

      Suy nghĩ chút, Thu Thiên lại bổ sung câu:”Câu vừa rồi ngươi nghe được chính là câu trả lời.”

      xong, Thu Thiên lặng lẽ cong môi, trong lòng nhộn nhạo như nở hoa.

      Trong giây lát đó Tây Hồ giật mình, sau đó bỗng nhiên bật cười

      bé này, bé này…

      Cách đường truyền, trước máy vi tính hai nam nữ cùng bật cười.

      kỳ quái, đột nhiên cứ như vậy thoải mái cười lớn, nhưng cảm giác lại tồi.

      So với tâm trạng rất tốt của Tây Hồ, Tiêu Sái nằm ở ngoài cửa phòng của Tây Hồ,lại cảm thấy có cách nào Happy nổi.

      Cậu dùng sức đem lỗ tai dính vào cửa, nhưng trừ tiếng cười vui vẻ của Tây Hồ bên trong phòng, cậu còn nghe thấy bất cứ thứ gì nữa.

      Rối rắm quá! Uất ức quá! Đau lòng quá aaaa!

      Tứ ca và chị dâu Thu Thiên chia sẻ thế giới hai người còn chưa tính, tại sao lại chia sẻ với cậu vậy?

      muốn nghe bọn họ cái gì What??, giọng của chị dâu có phải khiến cho người ta say mê? Bọn họ có thảo luận đề tài tình sâu đậm ?

      Tiêu Sái đau thương ngửa mặt góc 45 độ nhìn về phía trần nhà, cậu ràng cảm giác mình nghe được giọng nữ, chẳng lẽ cậu nghe nhầm ư?

      Quả nhiên là bởi vì cậu quá tứ ca….
      Last edited by a moderator: 21/5/15
      Trâu, honglaktrạch nữ thích bài này.

    2. Nyanko129

      Nyanko129 Well-Known Member

      Bài viết:
      5,155
      Được thích:
      13,070
      Chương 25: Bởi vì tình.

      Mặc dù nàng dùng những lời mà mình vừa với bọn lão đại để phản kích , nhưng tâm tình của vẫn rất tốt.

      Nếu biết nàng có mạch, cứ để như vậy thôi.

      Tròng mắt đen lên ý cười trong sáng, còn có quyết định rất sâu xa.

      Sau khi biết có thể nghe thấy được thanh bên mình, sau khi Thu Thiên câu kia xong nhanh chóng điều chỉnh Microphone đến im lặng.

      Hô, như vậy mới tốt, nghe được thanh của nàng, nhưng nàng vẫn nghe được thanh của như thường.

      Thu Thiên thầm hài lòng với trí thông mình của bản thân.

      Mà hình như Tây Hồ có thể nhìn thấu ý nghĩ của nàng, chậm rãi ra: " thôi, chúng ta lên trò chơi. Hôm nay tranh thủ đem nhiệm vụ vọng tịch cốc làm nhiều thêm chút.”

      Câu này như nhắc nhở Thu Thiên, đúng rồi, lần trước sau khi tìm được trưởng thôn Vương Ngũ, ông ta muốn hai người diệt ở thôn Vụ Tây, cho đến bây giờ hai người vẫn chưa diệt.

      Vì vậy hai người rời khỏi YY, chỉ để lại Tiêu Sái và Thanh Sơn vẫn cố chấp đợi đến lúc nào đó Tây Hồ bỗng nhiên đổi ý cho bọn họ cùng nhau vào phòng tâm .

      Khi Thu Thiên mở trò chơi ra hình ảnh đầu tiên nàng thấy đó chính là Tây Hồ đứng bên cạnh bạch câu , hơn nữa nhấn nút mời nàng cùng cưỡi.

      Nhấn đồng ý, thiếu nữ áo tím và nam tử áo xanh lại lần nữa nhảy lên ngựa, chạy đến địa điểm Diệt mà trưởng thôn chỉ.

      quái này, cũng phải là BOSS lớn, chỉ là nó có khả năng tự công kích, hơn nữa giá trị tổn thương của ngư này cao hơn chút.

      "Vì trưởng thôn Vương Ngũ Diệt quái, tiêu diệt hết tất cả đám ngư nhiễu loạn thôn Vụ Tây để cuộc sống của dân chúng được yên bình." Thu Thiên nhìn thuyết minh về nhiệm vụ "Muốn giết tận 100 quái sao! ?"

      Té xỉu, đâu phải là cuộc so tài giết quái, tại sao lại muốn giết nhiều như vậy?

      Ngược lại Tây Hồ quá để ý, gửi biểu cảm khuôn mặt cười an ủi nàng: “ Giao cho ta là được.” Với cấp bậc của , giết chết mấy con quái này khong có vấn đề gì là khó.

      Tuy như thế, nhưng Thu Thiên vẫn cảm thấy nhiệm vụ này quá biến thái, theo đạo lý mà , tàng nhiệm vụ cầu Điệt chẳng lẽ có thu hoạch gì?

      Dù sao cũng là Tàng Nhiệm Vụ đó! Sau khi nàng cùng tây Hồ nhảy núi, rồi lại “ Xuyên ” nhận được nhiệm vụ.

      Đầu tiên muốn bọn họ tìm kiếm món bánh quai chèo mà trưởng thôn thích ăn rồi, rồi lại còn phải diet đám ngư đỉnh đầu có bốn chữ ngư màu trắng, người là vảy màu vàng, con ngươi màu lam và đôi môi hồng hồng, duy nhất cái đuôi để người ta nhận ra nó quái vật cá.

      Ngư màu trắng đây ư? Màu trắng đâu ra chứ.....

      Thu Thiên than : “ Nếu như cứ Diệt như vậy, đến lúc nào chúng ta mới có thể làm đến giai đoạn quan trọng của nhiệm vụ này chứ.” trách được người ta thường có câu: người thiết kế trò chơi, cấu tại của đại não cũng lòi lõm đặc biệt.

      “ Đừng nóng vội, nhiệm vụ giết số lượng quái nhiều như chắc nhiều đâu.” Tây Hồ nhìn thấy nàng làm động tác bất đắc dĩ phủi tay, khỏi khẽ cười.

      đổi cây quạt: “ Lát nữa nàng dùng khinh công tránh công kích, ta phụ trách giết bọn chúng.”

      Đám ngư này đối với Tây Hồ mà có lẽ tính là cái gì, nhưng đối với nhân vật cấp 56 như Thu Thiên mà , nếu như bị đám 60+ đuổi theo chém, đây chính là mối nguy hiểm khá lớn.

      Cho nên khi nghe Tây Hồ sắp xếp như vậy, Thu Thiên hề dị nghị mà bắt đầu làm theo.

      Cùng Tây Hồ tổ đội làm nhiêm vụ là số việc vô cùng thoải mái. phản ứng rất nhanh, thao tác lại mạnh, hơn nữa còn có thể vừa nhàn nhã đánh quái, vừa đánh chữ cho Thu Thiên nên sử dụng khinh công bay vê hướng nào.

      Gần như có tất cứ con ngư nào có thể đến gần Thu Thiên được, Thu Thiên cứ thảnh thơi đứng ở đó, hề bị thương chút nào.

      Cho dù là lúc ban đầu, khi Thu Thiên xem là nam nhân có da mặt dày cũng từng nghe thấy thực lực của mạnh đến mức nào.

      Dĩ nhiên tại càng cần phải , những nhìn thấy đánh quái, hơn nữa thấy PK, qua hai lần PK với Long Hữu Ngân, thực lực của còn nghi ngờ gì được nữa.

      Còn có những người khác trong La Hán Đường, dường như thao tác của họ đều rất chính xác. Oh đúng, tại đổi tên thành Thu Ý Nồng rồi.

      lại, tên của bang hội như thế này khiến rất nhiều người hiểu lầm, làm tốt lại khiến cho mọi người hiểu nhầm nàng cố ý muốn các GG trong nhóm sửa thành như vậy.

      Thu Thiên suy nghĩ đến chuyện đổi lại tên bang hội, đột nhiên nghe thấy thanh nhắc nhở tin nhắn QQ.

      “ Tây Hồ?” Thu Thiên bất đắc dĩ đành phải ngắt lời của Tây Hồ “ QQ của ta hình như có tin tức.”

      Tây Hồ đứng lại, từng đợt ánh sáng bạch quang gợn sóng chậm rãi từ mạnh đến yếu rồi sau đó thu hồi cây quạt lại.

      “ Trong nhóm có tin tức xấu gì à?” Vừa rồi Tiêu Sái ở trong diễn dàn điên cuồng phát biểu tâm trạng, Thanh Sơn M , tố cáo hành vi điên cuồng của Tiêu Sái.

      Trong màn hình, có dòng chữ nhắc nhở: “ Nhiêm vụ thay trưởng thôn Vương Ngũ diệt quái hoàn thành.”

      Thu Thiên đổ mồ hôi, Tây Hồ đúng sát quái, chỉ trong vòng mấy phút giết chết toàn bộ đám quái rồi. Nhìn xung quanh, khắp nơi là xác ngư bị giết, rơi ra bao nhiêu nguyên bảo, sáng long lanh cả vùng lớn.

      “ Nhiều tiền quá...” Tròn đầu nàng nghĩ như vậy, nhưng tay nhanh chóng đánh chữ kênh trước mặt.

      Ngay sau đó, đỉnh đầu của nam tử áo xanh bay ra liên tiếp rất nhiều ký tự ha ha ha ha.

      Thu Thiên gửi biểu cảm hắc tuyến: “ - - cười chưa?” Nàng mà thôi.

      mỉm cười trả lời: “ Theo quan điểm của vi phu, đáng cười chút nào.”

      Vậy còn cười.....

      Tây hồ quay người lại, rất tự nhiên bày ra tư thế nâng cằm: “ Nhưng ta cảm thấy” dừng chút “ Rất cola mà thôi.”

      vừa ra câu này, lại đổi lấy chuỗi im lặng tuyệt đối của Thu Thiên.

      Nhóc con này, càng ngày càng đáng .

      Chỉ sợ ngay cả bản thân nàng cũng hề phát ra? Nàng còn mang vẻ mặt lạnh nhạt như trước đây nữa...

      Đúng vậy, Thu Thiên phát , phát ra bình thường nàng dễ dàng thể vẻ mặt khả ái trước mặt người khác, nhưng dần bị Tây Hồ chuẩn xác nắm được rồi, hơn nữa vô cùng vui vẻ thưởng thức nàng như vậy.

      Có lẽ bởi vì vừa rồi nghe được giọng của Tây hồ, cho nên nàng đối với biểu cảm mặt dày của cũng bài xích nữa?
      Last edited by a moderator: 27/5/15
      Trâu, honglaktrạch nữ thích bài này.

    3. Nyanko129

      Nyanko129 Well-Known Member

      Bài viết:
      5,155
      Được thích:
      13,070
      Thu Thiên suy nghĩ chút, nàng nhất định là chịu ảnh hưởng của Lâm Tố Tố mới có thể bị giọng mê hoặc; nhưng chỉ lần thôi, sao.

      Gió mát chiều muộn, năm tháng tĩnh lặng. Ánh mặt trời chiếu lên khắp núi, nam tử áo xanh và nữ tử áo tím cùng nhau cưỡi ngựa trắng, theo hương thôn Vụ tây. . . . . . Giao nhiệm vụ.

      "Lão Tứ!"

      "Tứ ca!"
      Hai người cố gắng làm nhiệm vụ, ai ngờ vừa đến cửa Thôn Vụ Tây, nhìn thấy Thanh Sơn Bạch Lang và Tiêu Sái, còn có lão Tam nữa.

      " xảy ra chuyện gì?" Tây Hồ nhìn thấy ba người bọn họ đứng ở cửa thôn, trực tiếp nhảy xuống ngựa xoay người hỏi thăm lão Tam.

      Thu Thiên cũng nhạy cảm nhớ đến những điều mà Kiêu Ngạo Cúc Hoa ở trong YY. phải có liên quan đến hai bang Tử Thần và Xích Long chứ?

      Lời của lão Tam chứng thực cho suy nghĩ của Thu Thiên là đúng.

      " Người của bang Tử Thần muốn mai phục đánh lén người của Lưu Quang Chi Niên, đứa bé Kiêu Ngạo chạy tới cho người Lưu Quang Chi Niên nghe, kết quả bị người của Tử Thần sắp xếp ở trong Lưu Quang Chi Niên phát , tìm ở khắp thế giới."

      Ngay sau đó Tây Hồ hỏi: " Tình hình của Kiêu Ngạo bây giờ như thế nào rồi?"

      " Cùng với bọn lão Đại và Nam Sơn, còn có Tịch Mịch nữa, ở chung chỗ, trước mắt rất an toàn." Lão Tam ." Nhưng người của bang Tử Thần sớm muộn gì cũng tìm được , cuộc đại chiến giữa hai bang là thể tránh được."

      Tiêu Sái chen miệng: " Xích Long , bang chúng ta là bang hội tiểu nhân, muốn chusnh ta xin lỗi bọn chúng! " Thôi , bang hội rác rưởi kia muốn bọn họ xin lỗi! có cửa đâu, có cửa đâu!

      Nghe được bốn chữ Lưu Quang Chi Niên Thu Thiên hốt hoảng!

      Đó phải bang hội của Thỏ Con ư ? Là bang , cách làm việc cũng giống như La Hán Đường, đều rất khiêm tốn.

      Ý niệm đầu tiên của nàng là, Thỏ Con bị liên lụy đến chuyện này ?

      Sau khi nghe Tiêu Sái xong, Thu Thiên lập tức hiểu, mục đích của Tử Thần là nhằm vào bọn họ.... Ừ, Thu Ý Nồng.

      " Mẹ nó!" Thanh Sơn Bạch Lang khẽ hét lên tiếng," Xích Long này quá vô sỉ, vừa rồi còn lão Đại vô nhân đạo! Người ngu ngốc như mà cũng biết cái gọi là vô nhân đạo sao? Ta thấy mới đúng là kẻ bỉ ổi!"

      " Đúng vậy! đúng vậy!" Tiêu Sái luôn miệng phụ họa, rất hiếm khi ý kiến của và Thanh Sơn lại nhất trí.

      Chơi trò chơi, người có mấy nick là chuyện bình thường, hơn nữa chuyện dùng những nick đó bố trí vào những bang khác cũng quá bình thường.

      bọn họ 'vô nhân đạo', này chẳng lẽ Tử Thần sắp xếp người ở trong Lưu Quang phải là ' vô nhân đạo' sao? Vớ vẩn!

      Tây Hồ cân nhắc hồi, sau đó giọng : " Trước tiên, các ngươi và Thu Thiên về thành trước, ta tìm bọn lão Đại." xong, ở trong kênh chat riêng với Thu Thiên xin lỗi," Nhiệm vụ xem ra phải tạm ngừng rồi."

      Thu Thiên vội vàng trả lời : " sao! Nhiệm vụ hai ngày nữa làm cũng được." Chuyện quan trọng nhất là giải quyết chuyện của bang Tử Thần.

      Suy nghĩ chút, cảm giác hình như thiếu cái gì đó, cảm giác dường như quá trống rỗng, đủ thành ý.

      Thu Thiên lại bỏ thêm câu: " Ngươi nên cẩn thận chút."

      Vốn dĩ Tây Hồ muốn rời , đột nhiên dừng lại, quay đầu nhìn nàng gật đầu cái, sau đó tung người nhảy lên ngựa nghênh ngang rời .

      Nhìn bóng lưng nam tử áo xanh từ từ rời , Thu Thiên lại than thở.

      trò chơi mà thôi, vì sao lại có nhiều việc khiến người ta phiền lòng như vậy chứ?

      Lão Tam nhìn Thu Thiên vẫn nhìn theo hướng Tây Hồ rời , trong lòng hiểu , mỉm cười tới bên cạnh nàng.

      " Thu Thiên, cần lo lắng, lão Tứ dễ dàng bị người ta ám toán như vậy đâu." Cũng có thể là, thực lực của so với tưởng tượng của mọi người, còn đáng kinh ngạc hơn.

      Thu Thiên thể làm gì khác hơn là cười cười: " Hy vọng là như vậy."

      " Chị dâu!" Tiêu Sái hét to tiếng," Ngươi yên tâm, Tứ ca của ta yếu ớt như vậy đâu, rất mạnh !"

      Thanh Sơn Bạch Lang gật đầu: "Ngươi đó, rốt cuộc cũng có lần tiếng người."

      Bọn họ đều sợ mình lo lắng hả ? Thu Thiên gởi gương mặt tươi cười: " Ừhm, ta biết rồi."

      Tất cả mọi người đều triệu hồi tọa kỵ ra, lúc chuẩn bị , Thu Thiên mới nhớ ra vấn đề mà nàng vẫn thắc mắc.

      " Đúng rồi, tại sao tên Xích Long lại nhắm vào bang hội của chúng ta vậy?"

      " Mẹ nó! phải vì ghen tị với Tâ Hồ sao?" Thanh Sơn Bạch xem thường hất tay,"Nhưng mà chúng ta hoàn toàn để vào trong mắt!"

      " Ghen tỵ Tây Hồ ? " Thu Thiên chớp mắt mấy cái nhìn về phía Tiêu Sái.

      Đứng bên cạnh nghẹn nửa ngày, chờ được lên tiếng lâu rồi, Thu Thiên vừa nhìn , lập tức gật đầu:" Chị dâu, ta biết , ta biết !"

      Thu Thiên : " Ngươi biết?"

      Tiêu Sái tiếp tục gật đầu, Thanh Sơn lại đứng bên cạnh khua tay.

      Thu Thiên: " Xích Long tại sao đố kỵ Tây Hồ?"

      Tiêu Sái: " Bởi vì có việc, Tứ ca khiến Xích Long hoàn toàn hỏng mất tờ... rim!"

      Thu Thiên sửng sốt: " Chuyện gì?"

      Thấy Thu Thiên chuyên chú hỏi , Tiêu Sái cảm khái với hạn.

      vất vả Lão bà thân của lão Tứ, cũng là chị dâu của chủ động hỏi, đương nhiên muốn "cúc cung tận tụy", Tử Nhi Hậu Dĩ ( sợ hy sinh)!

      Vì vậy hất tóc, làm vài động tác chớp mắt đùa giỡn, sau đó lại thần bí lại gần Thu Thiên hai chữ: " Tình cảm."
      Last edited by a moderator: 2/6/15
      Trâu, honglaktrạch nữ thích bài này.

    4. Nyanko129

      Nyanko129 Well-Known Member

      Bài viết:
      5,155
      Được thích:
      13,070
      Chương 26: Nội dung Tình sát.

      Vẻ mặt Thu Thiên thể tin nhìn chằm chằm vào Tiêu Sái, tự chủ được lui về sau hai bước.

      Tiêu Sái đắc ý gật đầu: "Đúng vậy chị dâu, là tình ."

      Tây Hồ và tình cảm có quan hệ gì? và Xích Long có quan hệ gì chứ? Chẳng lẽ Xích Long nhìn thấy Tây Hồ vừa mắt, nên tự dưng bới móc mọi chuyện?

      "NONO" Tiêu Sái giơ ngón tay lên, lắc lắc "Xích Long nhìn vừa mắt chúng ta, đó là bởi vì người thích thích , mà thích người hoàn toàn thích mình. Nhưng người được thích đó lại hoàn toàn thích người đó hơn nữa lại cảm thấy vui vẻ gì, vì vậy người kia liền từ chối người thích mình. Người bị cự tuyệt còn thích người kia nữa, mà lại muốn chiếm lấy người mình thích!"

      ngừng nghỉ mà đánh ra chuối ký tự, Tiêu Sái đắc ý hít sâu hơi.

      quá bội phục mình, nhìn chút, mỗi câu của đều mang tính nghệ thuật.

      Thu Thiên đứng bên cạnh nhìn mà hiểu ra sao.

      Chuyện này và chuyện kia? có liên quan gì đến Xích Long và tình sát?

      Tiêu Sái gật đầu: "Có mà! Tình sát tình sát, chính là tranh cãi về tình cảm, nữ thẹn quá thành giận vì vậy chạy khắp nơi giết người khác, gọi chung tình sát!"

      xong, vẫn ngước đầu góc 45 độ, chờ đợi Thu Thiên ca ngợi.

      giây hai giây ba giây, ngờ Thu Thiên trực tiếp xoay người đổi sang hỏi lão Tam: "Xích Long tại sao muốn nhằm vào Tây Hồ vậy?"

      Thanh Sơn Bạch Lang cách nào nhịn được giải thích dài dòng của Tiêu Sái, hướng về phía Tiêu Sái giơ ngón giữa: "Ngươi đúng là ngu xuẩn, kể chuyện mà người khác hề hiểu! Nếu ngươi Xích Long thích nữ nhân kia, nhưng nàng ta lại thầm mến Lão Tứ, kết quả bị lão Tứ cự tuyệt phải xong rồi sao."

      "Nhưng nữ nhân đó ràng còn giết các MM trước kia Lão tứ mang làm nhiệm vụ cơ mà?” Tiêu Sái phục tiến sát vào Thanh Sơn Bạch Lang "Nàng giết rồi giết, người khác đương nhiên là muốn giết lại nàng, cho nên Long vô sỉ chạy giết những người giết nàng."

      Đây mới chính là chuyện chính muốn cho chị dâu! Tại sao có thể bỏ chuyện nữ tử đó giết người được chứ, nàng thầm mến Tứ ca sao? Nữ tử thầm mến bị Tứ ca cự tuyệt hoàn toàn phải là chuyện mới mẻ gì nữa!

      Tiêu Sái nhìn trời thở dài, vừa rồi giải thích cặn kẽ như vậy, vì sao chị dâu lại hiểu vậy? đúng là thảm kịch.

      ra, là như thế này.

      Theo lời có thể đem hành động Tử Thần khiêu khích La Hán đường, giải thích thành Xích Long giận dữ vì hồng nhan, vì vậy thường giết người, lợi dụng việc công để trả thù riêng.

      Thu Thiên nhíu nhíu mày: Đào hoa của Tây Hồ là nhiều!

      Hai tháng trước nàng nhìn thấy được Hồng Y nữ nhân thổ lộ, Thỏ con rất nhiều người chơi nữ sùng bái , còn lúc tin tức bọn họ kết hôn phát lên kênh thế giới kiến rất nhiều MM thầm lặng bị thương, nàng hết chỗ .

      "Các ngươi như vậy khiến Thu Thiên hiểu lầm." Lão Tam phát ra biểu cảm mỉm cười: "Lão Tứ từ trước đến nay vẫn thích quá gần với người chơi nữ ."

      Đúng vậy? thích tiếp xúc với người chơi nữ?

      Thu Thiên gửi biểu cảm im lặng, bày tỏ nàng nghi ngờ.

      Nhìn thấy Thu Thiên hình như hiểu lầm Lão Tứ, lão Tam tiếp: "Cái tên Xích Long đó, cũng phải vì người chơi nữ này, cũng đến gây phiền phức cho bang chúng ta." Nhân phẩm của như thế nào mọi người đều quá ràng.

      "Trước kia bang hội vừa mới thành lập cũng có mấy người chơi nữ, lúc làm nhiệm vụ gặp Xích Long. Bởi vì trả lời khi Xích Long bắt chuyện, nên liên tục bị đoạt quái, còn bị giết."

      Thanh Sơn Bạch Lang tức giận bất bình: "Mẹ nó! Xích Long này ngu ngốc thiểu năng, lúc ấy nếu phải là bang chủ Tử Thần ra mặt, ta nhất định giết trăm lần!"

      "Chính là vì như vậy! Nên mấy MM trong bang chúng ta, vì chuyện này mà rời khỏi." đến quá khứ, Tiêu Sái cũng khôi phục thần trí, cùng nhau gia nhập đội ngũ phê phán Xích Long.

      Lúc ấy, La Hán đường và Tử Thần là hai bang hội liên minh, nhân phẩm của bang chủ Tử Thần cực tốt, cùng Tây Hồ và bọn họ thường xuyên tập hợp lại cùng nhau phó bản.

      Theo đạo lý, bang hội có Bang chủ tốt như vậy, nên xuất người như Xích Long. Nhưng trong trò chơi vốn dĩ loại người gì cũng có, Bang chủ cũng phải là vạn năng, thể nào lúc bắt đầu nhu nạp người biết tố chất người đó như thế nào.

      Lúc bắt đầu Xích Long vẫn còn rất quy củ, ngoan ngoãn tăng level; còn được thăng lên Phó Bang Chủ. Nhưng đợi đến lúc lên chức Phó Bang Chủ, liền bắt đầu kiêu ngạo, chỉ cần đánh quái chỗ nào, bên cạnh có người qua, bắt đầu phát ra những lời tục. Người chơi nam thỉnh thoảng phát ra đôi lời tục, cũng phải là chuyện lớn gì, nhưng đối với mỗi người ngang qua đều tục, chuyện phải như vậy nữ. cãi lại cũng may, khi cãi lại, lại người ta nhục mạ , sau đó cho rằng giết người đó là xứng đáng. Hơn nữa tên Xích Long này thường cố ý bắt nạt người chơi nữ, đặc biệt số lời hạ lưu.

      Nghe thế, Thu Thiên hoàn toàn phản cảm với người kia: "Cái tên Xích Long đó xấu xa như vậy sao?"

      Lão Tam gật đầu: "Nếu như phải là bởi vì bang chủ của Tử Thần quan hệ với chúng ta rất tốt, lão Tứ bỏ qua cho Xích Long như vậy."

      Bởi vì suy nghĩ đến chuyện Xích Long dù sao cũng là Phó Bang Chủ của Tử Thần, cộng thêm thái độ của Bang chủ Tử Thần rất chân thành, hi vọng La Hán đường có thể cho Xích Long thêm cơ hội.

      Tất cả mọi người đều ràng, lúc ấy tốc độ tăng level nhanh nhất là La Hán đường, nếu như muốn đem Xích Long đuổi , cũng phải là việc gì khó.

      Nhưng lúc ấy Tây Hồ câu: "Nếu bang chủ Tử Thần như vậy, chúng ta tạm thời truy cứu, muốn công khai xin lỗi kênh thế giới với MM ở trong bang bị giết.”

      Huynh đệ là huynh đệ, nhưng Xích Long phải xin lỗi; nếu làm người lãnh đạo La Hán đường , cũng còn biện pháp nào giao phó với mấy MM bị Xích Long giết.
      Last edited by a moderator: 11/10/15
      honglak thích bài này.

    5. Hàn Ngọc

      Hàn Ngọc Well-Known Member

      Bài viết:
      1,939
      Được thích:
      13,335
      Chương 27: Kết minh với Lưu Quang.

      Đợi đến lúc bốn người đuổi kịp Lão Đại và Cúc Hoa Kiêu Ngạo thấy Tây Hồ đẫ đến sớm hơn bọn họ bước, bên cạnh còn có mấy người của bang hội Lưu Quang.

      Thu Thiên và Lão Tam cùng cưỡi con hổ lớn, đường vẫn chưa kịp hoàn hồn, vẫn suy nghĩ đến những lời lão Tam .

      Az, 囧.

      Xa xa thấy bóng lưng nam tử mặc áo xanh quen thuộc, Thu Thiên lập tức bị cưỡng chế hoàn hồn lại.

      Nàng chà xát chút ở láp tốp rồi đứng lên , trừng mắt nhìn, đôi tay vỗ mặt mình, hít hơi sâu, sau khi xác định được mình bình tĩnh, lúc này mới ngồi lại ghế.

      Nàng là ai chứ? Nàng là Giang Thu Thiên đó, Giang Thu Thiên gặp chuyện gì cũng biểu ra mặt, tại sao có thể bởi vì câu của lão Tam mà trong đầu lại bắt đầu loạn lên chứ?

      được, Tây Hồ cứ nhứ vậy, chắc chắn bọn lão Tam Tiêu Sái nghĩ là .

      Lặng lẽ liếc nhìn Tây Hồ, cùng người của bang Lưu Quang gì đó.

      Ánh mặt trời chiếu từ phía sau lưng tới, thấy gương mặt của , lại vẫn nhưng cảm giác được bình tĩnh và rộng lượng.

      Tây Hồ nhìn về phía nàng, cười dịu dàng với nàng cái: "Thu Thiên, đến đây."

      Theo bản năng, Thu Thiên cũng điều khiển người tý hon màu tím màn hình tới bên cạnh Tây Hồ, đợi đến lúc nàng phản ứng kịp, thiếu nữ áo tím đứng ở bên cạnh nam tử áo xanh rồi.

      "Quả đôi trời đất tạo nên." chuyện nam kiếm khách tên là Vạn Năm Ký Ức, đồng thời cũng là Bang chủ của bang Lưu Quang.

      cười híp mắt nhìn Tây Hồ và Thu Thiên, vội vàng ôm quyền chào hỏi Thu Thiên: "Thu Thiên nương, chào ngươi! Ngưỡng mộ phương danh lâu!"

      Thu Thiên vội vàng phúc cúi chào, coi như là đáp lễ rồi.

      Vạn Năm Ký Ức người này Thu Thiên có ấn tượng, là Bang chủ của Thỏ Con, Thỏ Con cùng nàng chuyện trời đất, cũng thỉnh thoảng nhắc tới . Nghe nhân phẩm của tương đối tốt, nhưng làm sao lại chọc phải Xích Long vậy? Chẳng lẽ cũng bị nữ nhân mến nên mới vậy. =|||

      Thu Thiên suy nghĩ, có người hỏi thay nàng rồi.

      "Vạn Năm, bang các ngươi và Tử Thần có chuyện gì vậy?"

      Vạn Năm Ký Ức: "Trước kia có, nhưng mà mấy ngày nay, thủ hạ của Xích Long quấy rầy người mới nên có MM trong bang chúng ta nhịn được nên ra tay."

      " phải chứ! Trâu bò như vậy?" Thanh Sơn Bạch Lang vỗ tay cái " MM nào mạnh như vậy, ta đuổi theo nàng!"

      Tiêu Sái bĩu môi: "Lão Nhị, ngươi thể bởi vì ngươi chiếm được tình của ta, lại muốn làm hại thiếu nữ vô tội ~~"

      "Ngươi đứng sang bên!" Thanh Sơn Bạch Lang dơ giơ ngón giữa với Tiêu Sáu, sau đó lại tiếp tục hỏi Vạn Năm Ký Ức "Ta thích những MM thấy việc nghĩa hăng hái làm, mau cho ta MM này tên gì?"

      Vạn Năm Ký Ức để ý đến Thanh Sơn và Tiêu Sái cãi vã nhau, có lẽ thấy cảnh tượng này nhiều lần rồi, sau đó cười ôn hòa với mọi người: "Thỏ Con."

      Thỏ Con. . . Thu Thiên gật đầu cái, đột nhiên lại cả kinh, Thỏ, Thỏ, Thỏ Con?

      Gần đây YY Thỏ Con phải mê luyến giọng của chàng nào đó dẫn chương trình phát thanh hay sao? Từ lúc nào lại chuyển qua trò chơi rồi? Hơn nữa còn trình diễn tiết mục mỹ nữ cứu tân thủ.

      Lúc này nàng mới nhớ tới những gì Lão Tán đường về xích mích của La Hán đường và Xích Long, Thu Thiên nhíu lông mày: "Người của bang Tử Thần tại sao lại đùa giỡn với các tiểu nương vậy?"

      bang chúng trong bang Lưu Quan hừ lạnh tiếng: "Trong bang hội Tử Thần, bây giờ tất cả đều là đám bỏ . Nếu tại sao người chơi nữ lại ghê tởm bọn chúng như vậy chứ."

      Trong trò chơi, giữa nam nữ số lời vui đùa, ra rất bình thường.

      thí dụ như; nam câu, bằng chúng ta JQ , hoặc là nữ câu, ta muốn trèo tường với ngươi.

      Đây là những lời đùa giỡn bình thường nằm trong phạm vi chịu đựng được, ảnh hưởng toàn cục.

      Nhưng mà có số người chơi nam rất lưu manh, hỏi: Ngực ngươi rất lớn sao? Sờ vài da ngươi cảm giác như thế nào đây? Ngươi nguyện ý để cho ta XX hông? Những câu như thế khiến số người chơi nữ giữ mình trong sạch thấy rất phản cảm.

      Đừng là Thỏ Con, nếu như lúc đó nàng ở trường, chỉ cần cấp bậc của nàng cho phép, nhất định nàng cũng ra tay tương trợ.

      Nhưng mà, nữ? Thu Thiên nghiêng đầu, nữ đùa giỡn nữ?

      "Người đùa giỡn tân thủ là nữ?" Lão Tán có chút kinh ngạc.

      Bang chúng gật đầu: "Còn phải sao! Người chơi nữ kia cứ thấy người chơi nam là nàng đều thích, thấy người chơi mới này có bộ dáng nhã nhặn, liền chạy tới chít chít méo mó, tân thủ này lễ phép cự tuyệt nàng, nhưng nàng lại làm như hiểu tiếng người, nhất định muốn bám theo, tại sao lại có người ti tiện như vậy chứ?" chưa bao giờ gặp qua người chơi nữ nào da mặt dày như vậy.

      Mọi người bừng tỉnh hiểu ra, ra người bị đùa giỡn kia là người chơi nam.

      như vậy, có lỗi chính là bang Tử Thần, bọn họ cũng có lý, có bất cứ cớ gì có thể đánh lén lưu quang.

      Ca chính là tịch mịch: "Chậc chậc, Tử Thần có tiền đồ, ngay đến cả nữ nhân cũng học thủ đoạn hạ lưu của đám đàn ông."

      Mục mã Nam Sơn: "Tại sao để lão tử gặp được? nếu lão tử gặp phải. Lão tử thể giáo huấn nương kia chút!"

      Thanh Sơn Bạch Lang: "Mẹ nó! Nam Sơn ngươi còn giáo huấn cái gì chứ? Trực tiếp giết chết!"

      Lão Tam lắc đầu: "Các ngươi đừng kích động, cứ để Vạn Bang chủ xong ."

      Vạn năm ký ức cười cười: " xong rồi, tình huống tại chính là như thế. Vừa lúc người trong bang chúng ta là Thỏ Con qua, thấy liền khuyên mấy câu."

      Mới đầu Thỏ Con cũng cùng nàng ta mấy câu đạo lý, nhưng mà nàng ta lại trực tiếp cầm vũ khí lên chuẩn bị chiến đấu, bất đắc dĩ, Thỏ Con mới ra tay.

      Bang chúng càng càng tức giận: "Cùng đống đồ bỏ P đạo lý! Ai chẳng biết Xích Long nàng cái gì nghe cái đó. Đúng rồi! Các ngươi cũng biết đó!"

      Lão đại và lão Tam liếc mắt nhìn nhau, trong lòng mơ hồ có dự cảm xấu, trăm miệng lời hỏi "Người nào?"

      "Mị song!"

      "Mẹ kiếp! ! Lại nữ nhân này!" Thanh Sơn Bạch Lang là người thứ nhất hô lên . ghét nhất nữ nhân tự cho mình mặt mũi mà lên mặt.

      Mục mã Nam Sơn: "Mụ đàn bà này nhất định là bị đứt gân não?"

      Ca chính là tịch mịch: "Lần đó ở Vọng tịch nhai người đánh lén Thu Thiên nữ thần chính là nàng ta!”

      "Giết Thu tỷ tỷ chính người kia sao? Trách được quá đáng như vậy!" Ngay cả đám người thường ngày rất an tĩnh như Cúc Hoa Kiêu Ngạo đột nhiên ở kênh trước mặt cũng cắm câu như vậy.

      Thu Thiên sáu bảy Đại Nam Hài trước mặt tức giận bất bình nắm quyền, suy nghĩ chút, mới nhớ lại đúng có người như vậy tồn tại.

      Lúc ở Vong Tịch Nhai lấy cung tiến ám toán nàng, hơn nữa còn có hoàng y tóc đỏ tự xưng muốn đánh rớt kinh nghiệm của nàng.

      Nữ nhân này tại sao lại như vậy chứ? Mình bị giết chưa truy cứu nàng, nàng ngược lại tái phạm động chạm đến bọn họ.

      "Lão Tứ" lão Tam nhìn về phía Tây Hồ vẫn trầm mặc : "Ngươi tính toán giải quyết như thế nào."

      Tây Hồ trầm ngâm hồi, đánh ra chữ: "Giết."

      Giết. . . . . .

      "Khụ khụ khụ khụ!" Thu Thiên bị sặc.

      Mặc dù nữ nhân đó quả rất quá đáng, nhưng mà, lãng phí tinh lực những loại người như nàng ta, chẳng phải được bù mất hay sao?

      Thu Thiên vội vàng phát ra khuôn mặt bất đắc dĩ tươi cười: "Ta có lời muốn ."

      Chúng nam lập tức an tĩnh, hơn nữa Tây Hồ, biết vì sao , Thu Thiên cứ có cảm giác vẫn nhìn chăm chú vào mình.

      Lại lần tự chủ được hắng giọng cái, ngồi thẳng tư thế, để tay ở bàn phím từng chữ từng chữ gõ xuống.

      Thu Thiên: " nhất định phải giết ?" Chuyện mặc dù là bởi vì nàng ta mà ra, nhưng Tử Thần và mọi người trong bang sớm có xung đột, cũng phải giết mỗi nữ nhân đó là có thể giải quyết chuyện tình, cho dù muốn bang chiến, cũng thể đánh minh bạch. Việc này làm cho bang chúng cấp thấp trong bang bị liên lụy, cũng hề có tác dụng bảo vệ bọn họ.

      Lúc này, lão đại đầu tiên mỉm cười hiền lành với Thu Thiên, sau đó lắc đầu: "Thu Thiên, điểm xuất phát của ngươi là tốt . Nhưng mà tại, bất kể là hay , cũng ý nghĩa." Bởi vì Tử Thần ràng là muốn đại chiến trận.

      Cây muốn lặng mà gió chẳng muốn ngừng, chỉ cần còn ở trong trò chơi ngày, giống như người trong giang hồ, trừ phi ngươi độc lai độc vãng, có thể quan tâm đến danh hào của mình, nếu ngày bắt buộc thân bất do kỷ.

      "Đúng vậy đúng vậy!" Tiêu Sái giơ hai tay đồng ý: "Ủng hộ Tứ ca!"

      Thanh Sơn Bạch Lang: "Mẹ nó! Cũng phải là chưa từng giết người!"

      Ca chơi là vì tịch mịch: "Đúng vậy, nàng đó học ngoan, phải giết thiêm mấy lần"

      ra là từng giết? Thu Thiên ngạc nhiên, lúc nào vậy?

      Nàng bụng nghi vấn, chỉ tiếc, trường hợp đúng, thích hợp giáp mặt hỏi Tây Hồ.

      Vạn năm ôm quyền trước mọi người: "Cám ơn các vị!"

      Nếu như phải là Cúc Hoa Kiêu Ngạo ở trong YY của bang Lưu Quang cho bọn biết mưu của bang Tử Thần, rất nhiều người sắp sửa làm phụ ma có lẽ kinh nghiệm trở về số 0, dù sao trong quá trình phụ ma phải trần truồng ra trận, lại thể để bất cứ người chơi nào tham gia tranh đấu. Khi đó, cho dù là người chơi mới cấp mười tham gia tranh đấu cùng với NPC, cũng khiến kinh nghiệm người làm phụ ma thành số 0. ràng là Tử Thần diễn xiếc, lâu rồi có người nào đen như vậy.

      Lúc bọn cho rằng Bang Tử Thần còn cảm thấy hứng thú với nội dung này nữa, bọn họ lại thông qua người được sắp xếp trong bang khác để thám thính chính xác thời gian tập thể bọn họ muốn phụ ma.

      May mắn! Có Kiêu Ngạo tới thông báo cho bọn họ, nếu , tổn thất rất lớn.

      Hơn nữa, còn vì vậy mà bọn họ bắt được người làm nội gián của Tử Thần trong Lưu Quang bọn họ.

      Có thể , Lưu Quang thiếu La Hán Đường nhân tình lớn.

      Nếu như La Hán Đường muốn cùng Tử Thần bang chiến, Lưu Quang chi niên nhất định toàn lực ứng phó!

      Vạn năm ký ức kiên định nhìn về phía Tây Hồ: "Bắt đầu từ bây giờ, Lưu Quang cùng La Hán Đường cùng tiến lùi."

      Tây Hồ cười nhạt, phát ra biểu cảm bắt tay: "Có những lời này của ngươi, chúng ta hôm nay lấy máu để kết minh."

      Thu Thiên nhìn bọn họ thay phiên nhau bắt tay, gọi nhau huynh đệ, cảm giác đột nhiên trong lòng cảm thấy rất thỏa mãn.

      Loại cảm giác này rất lâu rồi nàng chưa có, giống như hồi bé nàng đứng trước cửa trường học, thấy bé trai thấp bé ngã mặt đất, lại bị cậu bé lớn hơn vươn tay kéo lên.

      Cậu bé lớn hơn kia mỉm cười ấm áp mà nhu hòa, khiến khuôn mặt mê man của bé trai kia trong nháy mắt tràn đây tươi cười.

      Đều là người xa lạ, khi đó Thu Thiên còn , bởi vì nụ cười ấm áp như vậy mà ngất xỉu, cứ như vậy đem tay bé sờ lên ngực của chính mình, cảm thấy ấm áp.

      Mà hôm nay, lại lần nữa cảm thấy ấm áp như vậy.

      Ai trong trò chơi tất cả đều là hư cấu?

      Hơn nữa trong gian hư cấu, chỉ cần ngươi lòng đối đãi, cho dù chỉ cái nháy mắt, như vậy cũng đủ làm cho người ta cảm động.

      Cho đến sau khi người của Bang Lưu Quang rời , Thu Thiên vẫn còn đắm chìm trong cảm động.

      Nhìn về phía nam tử áo xanh bên cạnh, khóe môi tự chủ được cong lên.

      Tiêu Sái : "Tứ ca, khi nào giết nữ nhân kia? Lần trước chúng ta giết nàng chỉ đem nàng treo lần, ngiền chút nào! !"

      Nếu phải là Tứ ca , chỉ làm giết nàng lần là được rồi, còn muốn giết nàng ta thêm mấy lần! Để luyện kỹ năng cũng được!

      Giết treo? Vốn dĩ Thu Thiên quên mất vấn đề nghi hoặc vừa nãy, nghe Tiêu Sái nhắc tới, lại nghĩ đến lần nữa.

      Thu Thiên: "Tiêu Sái. . ."

      Đáng tiếc, lúc này đợi Thu Thiên đánh xong những lời này, Tiêu Sái bị Thanh Sơn Bạch Lang lấy Kiếm ra uy hiếp: "Ngươi dám chuyện Lão Tứ đem chúng ta giết nữ nhân kia, lại còn cho Thu Thiên biết chuyện báo thù! Ngươi đúng là biết giữ miệng! ! !"

      Tiêu Sái: "Ta ~~~~"

      Thanh Sơn Bạch Lang: "Ta cái gì ta! Ngươi được lắm mồm như vậy nữa biết , được ra chuyện nữ nhân Mị Song đó thầm mến Lão Tứ! Nghe !"

      Tiêu Sái buồn bã, chưa mà ~~ lúc này , ngược lại Lão nhị tự mình ra rồi.

      Cảm thấy bốn phía im ắng lạ thường, lão Nhị chậm rãi xoay người, vừa đúng nhìn thấy Tây Hồ nhíu mày nhìn .

      Xong rồi xong rồi, Thu Thiên cũng ở đây, quên mất, thất bại thất bại.

      Thiếu nữ áo tím ngây ngẩn hồi, trong kênh tán gẫu lặng lẽ hỏi nam nhân nào đó: "Ngươi giết nữ nhân đó?"

      Tây Hồ lát sau mới gửi lại: "Ừ."

      Thu Thiên trầm mặc.
      Trâutrạch nữ thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :