1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Thu Thiên, mau đến đây - Tả Tiểu Hồ Ly (Võng Du) (c40) (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Thu Thiên nghe đến xuất thần, khỏi chen vào câu: "Nam tử kia đúng lúc đó xuất ?"

      Tây Hồ cười cười: "Ừm."

      nghĩ đến, nam tử kia lại dùng phương thức hạ từ trời xuống, nàng vẫn cho là người từng si tình như vậy, phải sa sút tinh thần từ trong mọt góc nào đó ra ngoài, hơn nữa vẻ mặt tràn đầy đau thương.

      Nhưng Thu Thiên lại cảm thấy hợp tình hợp lý, nếu nam tử kia xuất cách phô trương như vậy, chẳng lẽ nhiều người chơi nữ như vậy có ai mở gương ra sao?

      Thu Thiên: "Chiếc gương này, được lão đại giải thích như thế nào?"

      Tây Hồ: "Giải Thích, là phải nhanh tay." Dường như là đúng lúc giải thích, ánh sáng liền thoáng lên.

      Nếu lời giải thích mới xuất , vậy cũng có chút hợp lý, dù sao cũng có người chơi nào cố ý chạy đến đây giải thích về chiếc gương.

      Nếu là như vậy, nàng và Tây Hồ rất có thể.....Có thể nhận được Tàng Nhiệm Vụ này!

      loại cảm xúc kích động đột nhiên lên, hai mắt Thu Thiên lấp lánh nhìn về Tây Hồ.

      "Chúng ta tới đây để làm nhiệm vụ này!" Nàng vẫn rất muốn hiểu truyền thuyết đó rốt cuộc là vì sao đó lại rời , có lẽ làm nhiệm vụ xong, tất cả chân tướng được ràng?

      Nhìn thiếu nữ áo tím phát ra biểu cảm chờ mong, khóe miệng người con trai nào đó nhịn được nhếch lên.

      Muốn hoàn thành nhiệm vụ này sao? Cũng được, tuy đối với phần thưởng trò chơi này quá hứng thú, nhưng vẫn thấy câu chuyện này giống với những gì trang chủ kể lại.

      Nhưng mà lại, bọn họ sau khi kết hôn, vẫn chưa làm chung nhiệm vụ nào.

      Nếu phải làm nhiệm vụ, dùng nhiệm vụ này để thay cho khúc mở đầu cũng tệ.

      Vì vậy người nào đó cười cười, gõ xuống chữ: "Được."

      Qua lúc bàn bạc, Tây Hồ đề nghị để nàng đến giải thích. Sau khi giao dịch xong gương, Thu Thiên đứng ở vị trí mà Tây Hồ , chuẩn bị đợi chiếc gương phân tích.

      Lúc này, Thu Thiên chăm chú nhìn màn ảnh, dám hô hấp mạnh, chỉ sợ bỏ lỡ gì đó trong nháy mắt.

      Ba, hai, ! Ngừng thở nhìn về phía chung quanh, có bất cứ biến hóa gì! Nhìn lại trong túi đồ, chỉ còn lại đám mảnh vỡ của kính.

      Rốt cuộc là chuyện gì xảy ra!!

      Thu Thiên hốt hoảng nhìn Tây Hồ, Tây Hồ hình như cũng suy nghĩ đến vấn đề này.

      ràng địa điểm giống nhau, phương pháp giống nhau, tại sao kết quả lại trời vực vậy?

      Khi hai người cố gắng suy nghĩ, Thu Thiên thấy hai luồng gì đó phải là ánh sáng chiếu vào mặt mình, mà giây sau, màn ảnh thiếu nữ áo tím lắc lư rồi ngã xuống tại chỗ.
      Trâuhonglak thích bài này.

    2. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 12: Cùng nhau nhảy vực .

      Ngay sau đó thấy từ màn ảnh bên kia có nhóm người đến; mà dẫn đầu là là hai , tay còn cầm mũi tên, hơn nữa còn sót lại dư quang của ánh sáng.

      Thu Thiên lập tức hiểu ra, hai luồng ánh sáng vừa xuyên thấu cơ thể , có khả năng chính là từ hai mũi tên do hai này bắn ra.

      Liếc nhìn Tây Hồ quan nhân ở phía xa, từ sau khi nàng ngã xuống đất giống như linh hồn rời xa thể xác vậy, nhúc nhích. Nhíu mày đột nhiên tâm trạng có chút buồn phiền.

      "Hừ! ! Dễ dàng chết như vậy sao!" trong hai mặc hoàng y tóc đỏ kiêu ngạo đến.

      người khác cũng mặc hoàng y như vậy, nhưng là mái tóc dài màu nâu Nữ Xạ Thủ là chậm rãi đến phía sau nàng, vừa
      vừa mở kênh phụ cận thảo luận: "Mị song, đừng nóng giận."

      Hai người đến bên cạnh Thu Thiên, thiếu nữ tóc đỏ có ý xấu đá chân vào Thu Thiên nằm nhúc nhích mặt đất, hơi đắc ý : "Cứ nghĩ rằng nàng ta thao tác rất mạnh, vừa mới bắn mũi tên chết rồi."

      Trong trò chơi bị giết, cũng phải là chuyện quá ngạc nhiên, nhưng mà vô duyên vô cớ bị giết vẫn rất ít.

      Cái gì gọi là oan có đầu, nợ có chủ, cho dù là thù hận trong trò chơi cũng giống vậy.

      Bèo nước gặp nhau, cùng xuất , ngươi muốn giết ta, cũng phải cho ta lý do. Trừ phi đơn giản ngươi chỉ vì thỏa mãn dục vọng đứng đầu thiên hạ, như vậy có bị giết cũng chỉ có thể chấp nhận là mình xui xẻo.

      Thu Thiên vẫn gì, ngây cả người thất thần im lặng nhìn màn hình. Tài nghệ bằng người bị giết, nàng có lời nào để , nhưng nàng xác thực rất tò mò, mình rốt cuộc làm gì chọc phải hai người này.

      Thiếu nữ tóc đỏ nhìn thấy nàng rất lâu đứng lên, có ý tốt : "Ngươi có phải sợ rồi hay ? Tại sao lúc quyến rũ người khác ngươi biết sợ?"

      Thu Thiên khỏi nhíu nhíu mày, đối với cách dùng từ của thiếu nữ tóc đỏ này có chút phản cảm. Nàng quyến rũ người nào?

      Nàng chơi nhân vật này, có chức năng sống lại, muốn sống lại, phải chuyển qua điểm phục sinh.

      Bình thường vào những tình huống như thế này, lúc nàng mình đấu với quái cao cấp bị giết chết, lúc chết hệ thống đều chuyển nàng đến điểm phục sinh để sống lại, lúc sống lại vui vẻ chạy về khiêu chiến lần nữa.

      Nhưng hôm nay, nàng đột nhiên cứ muốn nằm vậy xem, xem xem các nàng rốt cuộc muốn làm như thế nào.

      Mị song: "Này! chuyện với ngươi nha!"

      Mị song: "Chết cũng chết rồi, phải biến thành câm rồi chứ?"

      Những người xung quanh cũng vây lại.

      Đẹp trai Soái lão đầu: "Chẳng nhẽ là rơi mạng?"

      Có người kiểm tra trạng thái của Thu Thiên, phát nàng vẫn on, vì vậy kích động giơ tay: "Nàng online! Nàng online!!"

      Tiểu Nam Hài câu: "Thu Thiên là đại mỹ nữ. Ta xem hình của nàng ấy diễn đàn."

      Vừa rồi chỉ có hai ba người, nhưng sau khi xác định Thu Thiên vẫn online, lúc này toàn bộ người chơi nam vây xung quanh, vây thành vòng lớn thảo luận sôi nổi về Thu Thiên nằm dưới đất.

      Cuồng long thủ lĩnh: "Nằm như vậy rất lạnh đó, Thu Thiên mỹ nữ."

      Trầm luân thương tôn: "Gả ta , Thu Thiên gả ta gả ta gả ta gả ta ."

      Đẹp trai Soái lão đầu: "Trầm luân ngươi là tên ngốc, Thu Thiên nhìn ngươi thấy chướng mắt, đừng phun ra những lời như vậy nữa!"

      Trầm luân Thương tổn: "Ngươi quản được ta à! Ngươi là SIB! Thu Thiên gả ta gả ta gả ta ."

      Dạ thượng ngưu đầu: "Các ngươi chớ chen lấn, như vậy dọa Thu Thiên MM rơi mạng mất!"

      nương vẫn luôn kêu gào tên Mị Song kia, ràng còn kiên nhẫn, nàng kéo những người này đến là muốn bọn họ nhìn thấy con hồ ly tinh này, cũng phải là để bọn họ lộ vẻ háo sắc chảy nước miếng đối với nàng ta.

      Nàng chẳng qua chỉ mấy ngày nghỉ đông login được, trở lại nghe thấy Tây Hồ kết hôn.

      Nàng từ lúc vào trò chơi biết Tây Hồ, nàng biết lâu như vậy, luôn luôn để ý đến , tại sao hồ ly tinh tên Thu Thiên kia chỉ tấm ảnh câu dẫn được Tây Hồ rồi?

      Suy nghĩ sao cũng thấy cam tâm!

      Mị song: "Này!! Các ngươi mau làm cho nàng sống lại! luân bạch nàng ta! Giết chết nàng!"

      Thu Thiên thấy đỉnh đầu nàng ta tuôn ra những câu kia, nàng rất cảm thấy kinh hãi. Nữ nhân này lại luôn đánh rớt kinh nghiệm của nàng? Trò chơi này có thiết lập trạng thái Pk, nếu mở ra trạng thái chiến đấu, trừ phi người bị giết logout hoặc bỏ trốn, nếu cứ sống lại bị giết, cho đến khi xuống hết kinh nghiệm mới thôi. Trước kia nàng chỉ thấy cách làm cực đoan đó trong tiểu thuyết mà thôi, cho đến bây giờ vẫn nghĩ đến có ngày, loại chuyện này phát sinh người nàng.

      suy nghĩ, đột nhiên trong kênh tán gẫu Tiêu Sái gửi cho nàng câu: "Chị dâu, chuẩn bị sống lại!"

      Tiêu Sái? Thu Thiên vội vàng cầm con chuột điều chỉnh góc độ, sau khi cẩn thận nhìn kỹ vòng, ở hướng khác, quả nhiên thấy dược bóng dáng màu đỏ đến gần.

      Ngay sau đó có tin nhắn của lão Tam: "Nếu như bọn họ làm ngươi sống lại, ngàn vạn đừng nhúc nhích, chúng ta lập tức đến ngay!"

      Còn có lão đại, Mục Mã Nam Sơn, Ta chơi vì tĩnh mịch, còn có Khả Thổ Thổ, dường như đều đồng thời gửi tin nhắn đến cho nàng.

      Bỗng nhiên, Thu Thiên cảm thấy trong lòng ấm áp, là cảm giác gì. Nhưng nàng lại đột nhiên hiểu ra, tại sao trong trò chơi lại tồn tại bang phái, đây chính là bởi vì những lúc ngươi nguy nan, có người cùng ngươi cùng nhau kề vai chiến đấu!

      Thu Thiên thầm cầu nguyện có ai khiến bản thân nàng sống lại.
      Last edited: 10/1/15
      tiểu Viên Viên, Trâuhonglak thích bài này.

    3. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Nàng vẫn khẩn trương nhìn chằm chằm màn ảnh, dám buông lỏng chút nào, con chuột nắm trong lòng bàn tay cũng ướt đẫm mồ hôi.

      Đột nhiên, hàng chữ bật ra, làm nàng hơi sửng sốt.

      Tây Hồ quan nhân: "Mới vừa rồi đột nhiên máy tính bị ngừng."

      Thu Thiên ừ tiếng, chỉ thấy tiếp tục : "Xin lỗi tới chậm."

      như thế nào đây, lúc đầu nàng có chút khẩn trương, nhưng đến khi nhìn thấy những lời này, tự dưng lại thả lỏng xuống.

      Thu Thiên: "Nếu ta sống lại ở điểm phục sinh?"

      Tây Hồ: " cần."

      Thu Thiên: "Ở nơi này sống lại phải đánh nhau?" Mặc kệ những người chơi nam này có đánh nàng hay , ít nhất nương Mị Song này chắc chắn thiện lương như vậy thả nàng .

      Nàng sợ nhất phải là mình bị giết, mà khiến những người trong bang phái vì nàng mà bị liên lụy đến trận chiến đấu này. Thay vì liên lụy người khác vậy cứ để bọn họ hướng đến nàng là được rồi.

      suy nghĩ Tây Hồ bỗng dưng tiếp: " nên suy nghĩ nhiều, nghe ta. Lát nữa sau khi sống dậy, nàng chạy theo ta."

      Nếu như vậy, xem ra bàn bạc xong với những người trong bang phái, Thu Thiên thể làm gì khác hơn là gật đầu.

      Tây Hồ: "Nhớ kỹ, chạy theo ta, đừng dừng lại."

      Thu Thiên: "Được."

      Người chơi tên là Mị Song vừa câu kia xong, toàn bộ người chơi nam ở đó trầm mặc, bọn họ đến đây, hề nghĩ làm gì Thu Thiên, càng nghĩ đến việc muốn giết nàng. Bọn họ chỉ muốn tiếp xúc với nàng gần hơn chút mà thôi. Dù sao nàng cũng là mỹ nữ, có nam nhân nào nhẫn tâm ra tay đối với mỹ nữ chứ!

      Nhưng mà, người chơi tên Mị Song này hình như nắm chắc được nhược điểm của người chơi nữ, quan trọng nhất là vũ khí của bọn họ đều được gắn thêm ngọc thạch.

      Trong lúc này trong nhóm người bọn họ có mấy dược sư và ngọc phiến thư sinh duy nhất, toàn bộ động, tự nhiên có ai làm Thu Thiên sống lại.

      Cơ hội chính là lúc này.

      Gần như là lúc nam tử áo xanh đồng thời sống lại, đạo ánh sáng phục sinh gần như chiếu vào người Thu Thiên.

      phe phẩy cây quạt, liên tục hướng những người chung quanh nàng dao động cây quạt tạo ra kỹ năng quần công, từng tia ánh sáng trắng thoáng xuất . Bởi vì xuất được quá đột ngột, người chung quanh có chút kinh ngạc, mà trong chốc lát họ kinh ngạc, Tiêu sái và lão đại, lão Tam bọn họ điều khiển ngựa chạy như bay tới đây, hơn nữa liên tục phát ra kỹ năng, mà có Mục mã Nam Sơn và Tĩnh Mịch hai người này sử dụng kỹ năng thân đứng sau lưng đám người vây quanh Thu Thiên, từ thân lấy đạn khói sử dụng. Liên tiếp ánh sáng do kỹ năng phát ra, khiến những người đứng ở đó thất thần đứng ngơ ngác đó .

      Hỗn loạn lúc, Tây Hồ gọi nàng: "Chạy về phía vách đá, sau đó nhảy xuống."

      xong, vừa phát ra kỹ năng che chở Thu Thiên, vừa chạy về phía vách núi.

      Thu Thiên đột nhiên đúng lúc nghĩ đến câu kinh điển trong bộ phim Titanic: your jump, i jump.

      Vốn là nghĩ im lặng, nhưng có cách nào thời cơ chờ đợi được thêm nữa, thể làm gì khác hơn là nàng phải theo nhảy xuống vách núi.

      Những người kia sửng sốt thấy Thu Thiên và Tây Hồ đột nhiên chạy về phía vách núi, tất cả đều khôi phục trạng thái thất thần, cũng muốn làm gì khác, mà là gia nhập vào trạng thái chiến đấu này.

      Mị Song mắt đỏ lên ra sức gõ bàn phím: "Giết nàng! Giết chết nữ nhân kia! ! !"

      Tiêu Sái và lão đại bọn họ làm sao để những người kia đạt được ý muốn, bang phái bọn họ cũng phải là bang phái chỉ có tiếng có miếng .

      Hai ba lần đánh ngã mấy người chơi kia, tuyệt đối để bọn họ đạt được ý muốn.

      Hai người chạy đến vách đá, Tây Hồ quay đầu lại nhìn nàng, kiên định gõ: "Nhảy!"

      Tây Hồ vừa gõ câu này xong, hai người đồng thời liếc mắt nhìn nhau, quả quyết tung người nhảy xuống.

      Lúc này giật mình, có quan hệ đến chuyện tình cảm .

      Những người theo sau chạy đến vách núi, và những người chìm vào trong cuộc hỗn chiến tất cả đều yên tĩnh lại.

      Việc gì xảy ra vậy? Hai người này nhảy vực rồi hả ?

      Trong trò chơi nhảy núi chết, trang bị hao tổn, kinh nghiệm rớt xuống, cho nên cho dù biết chỉ là trò chơi, cũng có ai nhảy xuống.

      Nhưng mà đại đa số người chơi bị cảnh này làm rung động.

      Dạ Thượng Ngưu Đầu: "Bi tráng như vậy, vợ chồng cùng nhau nhảy núi, đẹp trai, quá đẹp trai rồi, ta phát ta Tây Hồ rồi."

      Đẹp trai Soái lão đầu: "Lợi hại, phải chứ?" Mặc dù chiêu nhảy xuống của Tây Hồ thực rất đẹp trai.

      Cuồng long thủ lĩnh: " lợi hại, ta phát ta Thu Thiên mỹ nữ mất rồi."

      Trầm luân thương tổn: ". . . . . . . . . . . . . . . . . Nhảy"

      Mặc dù mọi người trong bang phái sớm biết Tây Hồ lôi kéo Thu Thiên nhảy xuống, nhưng vẫn cảm thán.

      Mục Mã Nam Sơn: "Lão tử lại lần nữa cảm thấy, có thể cùng mỹ nữ nhảy núi là chuyện rất sảng khoái."

      Ta chơi vì tịch mịch: "Ngươi là gió ta là cát, Tây Hồ và Thu Thiên cùng nhảy núi

      Tiêu sái: "Tứ ca, ta tiếp tục ngươi ~~~ còn có chị dâu ~~~"

      Thanh Sơn Bạch Lang: "Ngươi nha có thể bớt YD hồi được ? Lão Tứ cũng nhảy núi rồi, ngươi còn muốn làm hạ nhục ."

      biết từ lúc nào, Lão nhị rốt cuộc cũng được sử dụng máy tính, sau đó liền vào game vẫn tiến hành khinh bỉ Lão Ngũ.

      Haz, thất vọng, nếu phải là máy vi tính tạm thời bị lão Tứ trưng dụng để làm hùng cứu mỹ, cũng bỏ qua cơ hội đặc sắc trong nháy mắt như vậy!

      Ví dụ như lão Tứ vì dùng tư thế gì nhảy xuống, nhảy ngang hay là nhảy dọc xuống, chắp tay trước ngực nhảy, hay là lao đầu xuống nhảy. Mặc kệ như thế nào, trong cảm nhận của lão Tứ vẫn là đẹp trai nhất!

      tên người con trai nào đó ở phòng sát vách phòng lão Nhị nghe thấy lầm bầm, khỏi cười cười.

      ngờ, nàng làm việc nghĩa được chùn bước theo mình nhảy xuống.
      tiểu Viên Viên, Trâuhonglak thích bài này.

    4. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 13: Liên tiểu tiên xuất


      Trong quán Internet ánh mắt phiếm hồng hung hăng vỗ xuống bàn phím.


      bàn tay vươn qua vỗ vỗ vào vai :"Mị song, đừng nóng giận." Nhìn thoáng qua màn hình, chầm chậm câu: "Tức giận cũng được gì, cướp Tây Hồ về được rồi."


      Đúng vậy! cướp lại!


      cam lòng nhìn chằm chằm màn hình, bóng người vách đá, giận dữ câu: "Tớ nhất định đem Tây Hồ cướp lại!" để con hồ ly tinh kia đạt được ý đồ.


      Phía dưới Vong Tịch Nhai, ở điểm bản đồ trong trò chơi, vừa vặn có cái hồ, được đặt tên là Niệm Hồ.


      Lúc Thu Thiên và Tây Hồ tung người thả mình nhảy xuống, chỉ cảm thấy hình ảnh từ từ tối dần, ngay sau đó rơi vào đám mây giữa trung.


      Sau mấy giây, lại từ từ sáng lên bọn họ nằm tảng đá cách hồ xa.


      Tây Hồ phản ứng nhanh, chạy đến bên cạnh Thu Thiên,nhìn xem trạng thái của , ân cần hỏi : " sao chứ?"


      Thu Thiên vỗ y phục đứng lên: "Ừ, ta sao."


      Thường theo thiết kế của trò chơi, từ cao như vậy


      nhảy xuống vách đá, phải chết mới đúng, nhưng rất kỳ lạ, hai người chết, thậm chí ngay cả trang bị cũng có bất kỳ hao tổn nào!

      “Chẳng lẽ xuất BUG?” Thu Thiên kiểm tra lại trang bị của mình, cảm thấy rất kỳ quái.

      Cho dù là rớt xuống chết, nhưng là trang bị cũng bị hao tồn ít nhiều, nàng nhớ ràng lúc online thấy có ít hao tôn, nhưng bây giờ sửa chữa cũng tự động khôi phục.

      Tây Hồ suy nghĩ chút, : “ ngoại trừ khả năng có BUG.”

      vừa xong, Thu Thiên thấy hình như mặt hồ lóe lên chút ngân quang mờ ảo, nhưng đợi đến lúc nàng nhìn kỹ ngân quang biến mất.

      Theo bản năng nàng điều chỉnh hình ảnh thiếu nữa áo tím đến cạnh bên hồ nước, cho đến khi được nữa, thể làm gì khác hơn đành đứng lại bên hồ.

      Tây Hồ đến đứng ở bên cạnh nàng, hỏi câu: “Phát cái gì sao?”

      Thu Thiên gửi qua khuôn mặt tươi cười: “Có thể là ta nhìn lầm.”

      Ở khoảng cách gần như vậy nhìn lại, mặt hồ vẫn đọng lại màu xanh biếc, ngay đến cả gợn sóng cũng có lấy đâu ra ngân quang chứ.

      Thu Thiên tự giễu mình quá khẩn trương, lại thấy Tây Hồ đột nhiên hỏi nàng câu: “Nàng có thấy mặt hồ lên ngân quang ?”

      Nàng sửng sốt: “Ngươi cũng thấy sao?”

      như vậy, phải là ảo giác của nàng?

      Tây Hồ giọng : “Lúc nàng về phía hồ ta thấy mặt hồ lên ngân quang. Nhưng là thoáng qua rồi biến mất.” nghĩ nghĩ, xoay người nhìn Thu Thiên, “Ta cảm thấy được nơi này giống bản đồ bình thường, nàng còn dược thêm máu ?”

      Thu Thiên gật đầu, bởi vì nàng thường xuyên đánh quái mình, cho nên mỗi lần login chuyện duy nhất nàng quên là chuẩn bị đầy đủ thuốc trong túi. Nhất là loại lam dược màu đỏ thẫm có thể bổ sung trạng thái chiến đấu lúc khẩn cấp, đối với nàng mà thể nào thiếu.

      Tây Hồ: “Vậy tốt, giao dịch.”

      Thu Thiên nhấn đồng ý, chuẩn bị đem dươc của mình mở ra, lại phát Tây Hồ ở thanh giao dịch mở ra rất nhiều trạng thái gia tăng dược.

      Nhìn thấy : “Dược tăng trạng thái để nàng dùng, đem trạng thái thuốc cấp thêm toàn bộ, để tránh bất trắc.”

      Thu Thiên suy nghĩ chút, vội tiếng cám ơn, nhấn đồng ý.

      Hai người đều đem trạng thái thêm đầy đủ, lúc này mới quan sát cẩn thận cảnh tượng xung quanh.

      Cả hồ giống như là bị sơn cốc vây lại, bốn phía trừ mấy gốc cây và tảng đá có bất kỳ đường nào để ra.

      Từ dưới hồ nhìn lên, đỉnh núi đường như xa đến mức thể nhận thấy, khẩng đầu lên chỉ có thể nhìn tháy mây mù di chuyển, chỉ thấy mờ hồ vòng Hồng Sắc Tịch Dương, loáng thoáng nhắc nhở bọn họ lúc vừa rồi mới nhảy xuống từ cao.

      Cao như vậy, muốn nhảy ra ngoài có lẽ là có khả năng?

      Mặc dù có thể dùng Truyền Tống Phù trở về thành, nhưng nàng muốn xem thử chút có cách nào khác , vì vậy thiếu nữ áo tím đứng nguyên tại chỗ nhảy lại nhảy.

      Tây Hồ hăng hái nhìn nàng, phát tới câu: “Lực bật nhảy tệ.”

      Thu Thiên nhịn được liếc cái, còn có tâm tư giỡn: nàng còn chưa tìm khởi binh vấn tội đấy. đến đây, nàng mới nhớ đến, vừa rồi rốt cuộc tại sao nghĩ đến chuyện muốn kéo nàng cùng nhau nhảy núi?

      Nàng muốn hỏi , bỗng nhiên lại nhìn thấy mặt hồ xuất quang ngân giống như lúc nãy!

      Lần này chỉ lóe lên chút nữa, mà lại giống đám sương mù lượn lờ mặt hồ, sau đó lan tỏa ra bốn phía rồi lại biến mất. Cảnh tượng này xuất lặp lặp lại, ánh sáng lần sau mạnh mẽ hơn so với lần trước, ngay sau đó mặt đất rung chuyển.

      Tây Hồ nhanh chóng tiến lên đứng trước mặt nàng, giọng dặn dò nàng: “Đứng ở phía sau ta! Khi cần thiết ta che chở cho nàng.”

      Thu Thiên ngẩn người, nhanh chóng viết chữ: “Lần này là BOSS lớn sao?”

      Tây Hồ trả lời rất nhanh: “ biết.” Chính là bởi vì biết ở đây có quái gì xuất , nên mới xác định an toàn của nàng trước tiên.

      Bốn phía cuồng phong gào thét, lá cây bị thổi tung khắp cốc. Mặt hồ cũng rung động ngừng theo rung động của mặt đất, hơn nữa ánh sáng màu bạc thay đổi khiến người ta chói mắt.

      Trong lúc này, bên trong sơn cốc sáng lên làm cho hầu hết cảnh vật ở đây đều trở nên trong suốt, Thu Thiên hơi nheo mắt mới có thể thấy hai người ở màn hình.

      Tây Hồ sớm tiến vào trạng thái chuẩn bị chiến đấu, gió cuốn vạt áo , cây quạt để bảo vệ cũng bị vòng ánh sáng bao trùm thấy.

      Đúng lúc đó, đám may di chuyển đều tập trung cùng chỗ sau khi thay đổi cuộn trào mãnh liệt, phảng phất ra dải sương mù màu lam. Dải ánh sáng này chiếu thẳng đứng vào ánh sáng màu bạc của mặt hồ, trong nháy mắt ngân quang mặt hồ toàn bộ biến mất, mặt đất cũng đồng thời ngừng rung chuyển.
      Last edited: 16/1/15
      tiểu Viên Viênhonglak thích bài này.

    5. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      mặt hồ xanh biếc dâng lên đóa thủy tiên xinh đẹp, mà đó có tiên nhân đứng đó giống như Diệu Linh Nữ Tử.


      Thu Thiên chưa kịp đánh bất kỳ chữ gì, nhìn thấy màn hình mình và Tây Hồ liếc nhau cái, thấy nàng và nữ tử trong trò chơi đối thoại.


      Choáng váng, Thu Thiên vỗ vỗ trán, hình như trò tự động đăng nhập vào trong câu chuyện!


      Nữ tử này ra tên là Liên



      Tiểu Tiên, là Tiểu Hoa tiên trong tiên giới, nhưng bởi vì lén giúp đỡ người bình thường nên làm đảo lộn nhân duyên, bị phong ấn ở nơi này chỉ có sửa chữa lại đoạn nhân duyên sai lầm này, nàng mới có thể mở ra phong ấn.

      Trong trò chơi Thu Thiên khẽ giậm giậm chân: "Nếu muốn sửa chữa, mình ngươi cũng được, cần gì đem ta và phu quân ta vây ở chỗ này!"

      Lâm Tiểu Tiên buồn bã than : "Tiểu tiên làm sao muốn như thế? Chỉ là nguyệt lão ông lão hư hỏng này, hết lần này tới lần khác chỉ có người có tình mới có thể giúp ta hoàn thành nhiệm vụ này." Sau đó là hồi lau nước mắt "Tiểu tiên ở chỗ này khổ sở đợi hơn 900 năm, nhưng thủy chung vẫn chờ được người có tình. Than thở thế gian, người si tình quả thực rất ít." đến đây, ngẩng đầu nhìn Thu Thiên và Tây Hồ, lại đột nhiên chuyển nước mắt thành mỉm cười "Hôm nay, tiểu tiên gặp hai vị, cũng coi như là uổng công đợi ở đây hơn 900 năm."

      Lúc này, đổi thành Tây Hồ làm ra bộ dáng vái chào: " như vậy, tiểu tiên có thể cho vợ chồng ta biết nên làm như thế nào?"

      Liên tiểu tiên gật đầu: "Phiền hai vị giúp tiểu tiên tìm hai người nên kết thành vợ chồng kia, cũng thay tiểu tiên đem tơ hồng tặng cho bọn họ. Bọn họ sống bên trong Vọng Nguyệt Thành." xong, hàng chữ nho nhắc nhở sợi dây nhân duyên chuyển vào túi vật phẩm của bạn.

      Chuyện này, Thu Thiên có chút ngoài ý muốn. Vọng Nguyệt Thành, là chủ thành trong trò chơi này, theo như nhắc nhở hình như đây chỉ là nhiệm vụ tìm người. Rất tốt, ngờ nhảy núi còn có thể tiếp nhận được nhiệm vụ đơn giản như vậy.

      Trong màn hình, Liên Tiểu Tiên vẫn còn đối thoại: "Ta chỉ có khả năng xuất trong chốc lát, nay quá lâu rồi, hai vị đợi sau khi ta biến mất, tiến vào giữa hồ, có thể đến Vọng Nguyệt Thành. Nhớ lấy, Thiên Cơ Bất Khả Lộ, mong rằng hai vị thay tiêu tiên giữ bí mật."

      Tây Hồ và Thu Thiên gật đầu đồng ý, quả nhiên mặt hồ lại bắt đầu biến hóa, Liêu tiểu tiên ở giữa ngân quang từ từ mờ , giữa hồ lại xuất vòng sáng mục điểm truyền tống.

      Hai giây sau, màn hình biến thành đen, tiếp đó mấy giây sau, màn hình sáng lên.

      Nam tử áo xanh cùng thiếu nữ áo tím song song xuất Vọng Tịch Nhai.

      Phản ứng đầu tiên của Thu Thiên chính là: hai người bọn họ trở lại vực rồi!

      Quay sang nhìn Tây Hồ, hình như cũng giống nàng có chút ngạc nhiên.

      Thu Thiên phát cho Tây Hồ biểu cảm choáng váng: "Chúng ta bây giờ Vọng Nguyệt Thành làm nhiệm vụ sao?" Đoán chừng những người đó vẫn chưa xa? Lúc vừa rồi sau khi nhảy núi xong, dường như tất cả chức năng trò chuyện đều biến mất, chỉ có thể chuyện ở kênh trước mặt.

      Tây Hồ cũng có suy nghĩ giống như Thu Thiên, nhưng đột nhiên phát nơi này hơi kỳ quái.

      "Nàng nhìn xem lá cây xung quanh chút."

      Thu Thiên vừa nghe như vậy, vội vàng điều chỉnh góc độ để nhìn, cố ý đến lá cây. Dường như cũng có gì đặc biệt cả? Vẫn là màu đỏ mà.

      "Vẫn là màu đỏ."

      Tây Hồ: "Vẫn là màu đỏ?"

      Thu Thiên: "Ừ."

      Đợi nào...!! Lá cây ở Vọng Tịch Nhai, phải là.....

      Tây Hồ: "Ta nhớ hình như là màu vàng."

      Thu Thiên: " đúng! Vốn dĩ là màu vàng!"

      Kênh trước mặt gần như là đồng thời phát ra hai câu này.

      Hai người liếc nhau cái, nhanh chóng nhìn về phía dốc núi, đâu đâu còn trời chiều nữa!! Trước mắt ràng là trời xanh mây trắng, vòng mặt trời ở trong đám mây nhàn rỗi, hướng về phía bọn họ mỉm cười ấm áp.

      Nơi này, rốt cuộc là nơi nào? Chẳng lẽ là phó bản? Nhưng phó bản này lại rất giống đào nguyên Tiên cảnh.

      Tây Hồ suy nghĩ chút, : "Lúc vừa rồi, tiểu tiên muốn chúng ta tìm Vọng Nguyệt Thành, vậy chúng ta cứ tìm lát ." xong gọi ngựa trắng của ra, hai người lại cùng cưỡi.

      Nhưng mà sau khi chạy vòng, theo hướng cũ để nhưng căn bản thấy con đường đến Vọng Nguyệt Thành, Hồi thành phù cũng có tác dụng.

      Chạy tới chạy lui, vẫn quay lại vị trí cũ.

      Cho đến lúc chạy lần thứ ba, hai người đột nhiên phát tấm bảng ở ven đường, đầu NPC có tấm bảng chỉ có dấu chấm hỏi to màu đỏ.

      Trong trò chơi bảng đá cũng có thể chuyện nên chuyện như vậy cũng hề kỳ lạ , dường như hai người đều đồng thời nhấn vào tấm bảng này.

      Chỉ thấy vật ánh sáng thoáng ra, ngay sau đó giữa bảng đá xuất hàng chữ:

      [Vọng Nguyệt Thành trong vòng mấy trăm năm, Thiên Thượng Nhân Gian nguyện thiền quyên.]

      Ngay sau đó, lại xuất bốn chữ: ngàn năm tình duyên.

      Tây Hồ suy nghĩ chút, nhanh chóng gõ chữ: "Nhìn thanh nhiệm vụ."

      Thu Thiên vội vàng mở ra thanh nhiệm vụ, quả nhiên xuất nhiệm vụ mới màu cam, đó viết: [chúc mừng bạn mở ra Tàng Nhiệm Vụ: ngàn năm tình mộng Vọng Tịch Cốc]
      Last edited by a moderator: 19/1/15
      tiểu Viên Viên, Trâuhonglak thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :